[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 15: Thôn Phệ Yêu Hồn (c71-c75)
❮ sautiếp ❯Chương 71 : Mua sắm Yêu Hồn
Một vị trưởng bối của Lôi Tiếu là đại quản sự của Vật Hoa Phong, bởi vậy, hắn đã mang Tô Triệt đến đây.
Lúc lên tới giữa sườn núi, Lôi Tiếu nói:
– Giao dịch trong môn phái có hai chỗ tốt, một là hàng thật giá thật, tình huống có hại chịu thiệt, mắc lừa không nhiều lắm; Hai là không có băn khoăn phương diện an toàn, ai cũng không dám ăn cướp của người khác ở trong sơn môn.
Tô Triệt cười nói:
– Ăn chút thiệt thòi ngược lại cũng không sợ, sợ nhất đúng là chân trước vừa mới mua đồ vật, chân sau lại bị người nhìn chằm chằm vào, mai phục ở đâu đó ám toán ngươi…Tựa như một lần ở Âm Phong Hạp Cốc kia.
Lôi Tiếu khoát khoát tay nói:
– Yên tâm đi, đây chính là trọng địa sơn môn của chúng ta, không biết có bao nhiêu vị Kim Đan kỳ, thậm chí lão tổ tông Nguyên Anh kỳ tọa trấn, há có thể cho phép sự tình như thế này phát sinh.
– Như vậy cũng tốt.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.
Độ cao của Vật Hoa Phong không có khoa trương giống như Thập đại chính phong, chỉ dùng nửa canh giờ đã trèo đến đỉnh núi, Tô Triệt đương nhiên là lần đầu tiên tới đây, có chút hiếu kỳ nhìn quanh mọi nơi.
Diện tích ở đỉnh núi cũng là cực kỳ khoáng đạt, khu vực trung ương là một quảng trường hình tròn, lúc này có không ít người bày quầy bán hàng, có chủ quán là đệ tử nội môn, cổ áo có hai cây ngân tuyến.
Chung quanh quảng trường kiến tạo hơn mười cửa hàng cỡ lớn, đều là sản nghiệp thuộc Thiên Huyền Tông, mục đích chủ yếu không phải là vì lợi nhuận, mà là để cho môn nhân đệ tử tiện mua bán vật phẩm.
– Muốn mua Pháp Khí, thì nên đi vào bên trong cửa hàng.
Lôi Tiếu thấp giọng nói ra:
– Bên trên quầy hàng phần lớn là hàng đào thải, ngươi nghĩ xem, thứ tốt chính thức ai cam lòng bán ra! Đương nhiên, sự tình không có tuyệt đối, muốn đào đến hàng tốt, chẳng những phải khảo nghiệm nhãn lực, còn cần tốn hao tinh lực nhất định.
Tô Triệt ngắm nhìn bốn phía, đầy bụng hiếu kỳ nói:
– Thời gian còn sớm, trước đi dạo những quầy hàng này, thật sự không gặp được thứ tốt, lại đi vào trong cửa hàng mua sắm.
– Vậy cũng được, chính ngươi chậm rãi chọn a.
Lôi Tiếu chỉ vào một nhà cửa hàng xa xa nói ra:
– Trưởng bối trong tộc của ta đang nhậm chức đại quản sự ở trong cửa tiệm đó, ta đi trò chuyện cùng hắn, khi nào ngươi chọn chán, thì đi vào trong đó tìm ta.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, bắt đầu đi bộ một mình.
Đúng như Lôi Tiếu nói, người mua cùng người bán hàng ở đây đều là đồng môn Thiên Huyền Tông, chỉnh thể không khí làm cho người cảm thấy rất buông lỏng, vô cùng tự nhiên, như là đi trên đường cái Thải Thạch Trấn của quê mình, làm cho Tô Triệt có một loại cảm giác an toàn cùng trung thành.
– Không nhất định có mua được đồ vật hay không, chỉ là đi một chuyến như vậy, cũng hiểu được rất có ý tứ.
Giờ khắc này tâm tính của Tô Triệt càng thêm phù hợp với niên kỷ mặt ngoài của hắn, hoàn toàn là một bộ tính trẻ con, thấy đồ vật gì cũng là hào hứng đầy bụng.
Vòng vo hơn một khắc, chỉ là xem náo nhiệt khắp nơi, cái gì cũng không có mua, thậm chí ngay cả giá cả của một kiện vật phẩm cũng không có nghe qua, đây là bởi vì, Tô Triệt có tự mình hiểu lấy, mình không chỉ là tu vi thấp, kiến thức cũng rất nông cạn, nếu bên người không có nhân vật am hiểu giá cả cho ý kiến, thì không nên mua đồ loạn.
Đang đi tới, chợt nghe lão Hắc ở trong Tiên Ngục hô:
– Chủ nhân, bên kia có người bán hồn phách yêu thú, loại đồ vật này hình như là hữu ích đối với ta, chúng ta đi qua xem a.
Căn cứ lão Hắc chỉ dẫn, Tô Triệt đi tới trước một quầy hàng, chủ quán là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí hậu kỳ, nhìn về phía trên, có lẽ niên kỷ chân thật đã vượt qua 50 tuổi, đủ để nói rõ, tư chất tu luyện của hắn cực kỳ bình thường, có khả năng cuối cùng cả đời cũng vô vọng Trúc Cơ, càng không có khả năng thu hoạch đến thân phận đệ tử nội môn.
Tô Triệt trước thi lễ, chỉ vào một ít ngọc bài màu đen bên trên quầy hàng hỏi:
– Sư huynh, ta có thể nhìn xem những Nhiếp Hồn Bài này không?
– Cứ tùy tiện xem, không cần khách khí như vậy.
Thần thái ngữ khí của chủ quán lộ ra có chút lười nhác, cho người một loại cảm giác ý chí tinh thần sa sút.
Tô Triệt cầm lấy một Nhiếp Hồn Bài, cẩn thận từng li từng tí mà dùng tâm thần cảm ứng, lập tức đoán được, ở trong khối Nhiếp Hồn Bài này phong ấn một Yêu Hồn của yêu thú hình Sói. Mặt ngoài Nhiếp Hồn Bài khắc có chữ “Thôn Nguyệt Ngân Lang”, cũng có chú giải, nói rõ nó là yêu thú trung giai cấp một, thực lực tương đương với Luyện Khí trung kỳ của nhân loại.
Có tu sĩ sau khi săn giết yêu thú, còn biết sử dụng thủ pháp đặc thù, phong ấn hồn phách yêu thú vào bên trong một loại đạo cụ, cũng có thể trở thành một loại tài liệu yêu thú bán ra.
Lão Hắc nói, những Yêu Hồn này có khả năng hữu ích đối với hắn, Tô Triệt đương nhiên rất là coi trọng. Trước kia đã sớm xác định, lão Hắc không thể tu luyện bất luận công pháp gì, như vậy, phương pháp hắn tăng thực lực lên nhất định là cực kỳ đặc thù, cần Tô Triệt giúp đỡ lão Hắc lục lọi và nếm thử.
– Sư huynh, giá cả những Yêu Hồn này như thế nào?
Tô Triệt ấm giọng hỏi.
Chủ quán lười nhác kia chậm rì rì trả lời:
– Ta ở đây đều là Yêu Hồn cấp một, ở trong đó, sơ giai cần hai linh thạch, trung giai bốn linh thạch, cao giai tám linh thạch.
Trong nội tâm Tô Triệt tính nhẩm:
– Yêu thú cấp một sơ giai, mua một con sống, giá cả là mười linh thạch. Chỉ mua Yêu Hồn, còn muốn hai cái linh thạch, hình như là có chút mắc…
Trong Tiên Ngục, lão Hắc chảy nước miếng hét lên:
– Mắc! Mắc! Chủ nhân, ngươi phải hung hăng ép hắn hạ giá! Ta cảm thấy được, thứ này rất có hữu dụng đối với ta, có lẽ mua nhiều một chút.
Tô Triệt đương nhiên không vội vả nóng nảy giống hắn, trong nội tâm nói ra:
– Nếu không, trước mua một hai cái thí nghiệm thoáng một phát, thực nếu có chỗ dùng, mua nhiều hơn nữa cũng không muộn.
– Không cần a, chủ nhân, thứ này cũng không đắt, mua lại toàn bộ cũng không có bao nhiêu tiền.
Lão Hắc lại nuốt nước bọt, vẻ mặt thèm thuồng nói:
– Ta đã cảm thấy, những Yêu Hồn này rất là mỹ vị ah!
– Được rồi, coi như là thỏa mãn miệng lưỡi của ngươi a, mua lại toàn bộ cũng không lỗ.
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói.
– Đa tạ chủ nhân sủng ái, lão Hắc quá cảm động.
Lão Hắc có gắng giả giọng nói nhu hòa cảm động, nhưng lại không biết loại cảm giác này càng làm cho người lạnh gáy không thôi.
Tô Triệt bị hắn nói ôn nhu mà nhịn không được rùng mình một cái, cái này ngược lại làm cho vị chủ quán ở đối diện kia hiểu lầm, chủ quán cười nói:
– Tiểu sư đệ, không đến mức phản ứng lớn như vậy a. Cảm giác giá cả không hợp, ngươi có thể nói thẳng, không cần run như vậy đâu?
Tô Triệt cười khổ nhàn nhạt, đâm lao thì phải theo lao nói:
– Không dối gạt sư huynh, ta muốn mua hết tất cả Yêu Hồn này của sư huynh lại, đáng tiếc giá cả quá đắt, đắt đến một cách không ngờ.
– Ngươi muốn mua hết tất cả những Yêu Hồn này lại?
Chương 72 : Thôn phệ Yêu Hồn (thượng)
Chủ quán nhướng mày, hỏi:
– Ngươi muốn nhiều Yêu Hồn như vậy làm cái gì?
– Không có ý tứ, sư huynh, cái này là chuyện riêng của ta, không tiện giải thích.
Sắc mặt Tô Triệt lạnh lẽo, trong lòng tự nhủ ngươi đây là bán đồ vật, nghe ngóng nhiều như vậy làm cái gì?
– Không nên hiểu lầm…
Chủ quán kia cũng ý thức được, mình hỏi có chút không thích hợp, lúc này mới giải thích nói:
– Tiểu sư đệ, ta chỉ là hảo ý nhắc nhở ngươi, dù sao Thiên Huyền Tông chúng ta cũng là Tiên đạo chính thống, không phải môn phái Ma Đạo, không cho phép tu luyện các loại công pháp Thôn Phệ Hồn Phách.
Tô Triệt thế mới biết, chính mình hiểu lầm đối phương, người ta dĩ nhiên là một mảnh hảo tâm, tranh thủ thời gian giải thích nói:
– Sư huynh yên tâm, ta cần Yêu Hồn là có chỗ hữu dụng khác, cũng không phải tu luyện ma công.
– Vậy là tốt rồi.
Chủ quán đánh giá Tô Triệt từ trên xuống dưới vài lần, gật đầu khen:
– Cốt Linh mười lăm tuổi cũng đã là Luyện Khí tầng hai rồi, hảo hảo cố gắng, trước hai mươi tuổi có hi vọng tiến vào nội môn a.
– Tạ ơn sư huynh khen ngợi, ta nhất định sẽ cố gắng.
Tô Triệt chắp tay thi lễ.
– Cái kia tốt rồi, ngươi đã có ý định mua toàn bộ, ta bán cho ngươi nửa giá.
Chủ quán vung tay lên, cực kỳ dứt khoát nói:
– Một nửa giá cả, toàn bộ bán cho ngươi.
Tô Triệt đang muốn gật đầu đáp ứng, lại nghe lão Hắc hét lên:
– Chủ nhân, không nên mắc mưu hắn, hắn đáp ứng thống khoái như vậy, nhất định cái giá này còn có thể hạ xuống.
– Không nên hạ nữa, cái giá này đã là rất hợp lý rồi.
Trong nội tâm Tô Triệt lại trả lời:
– Ta không phải vì vài viên linh thạch, mà chỉ cầu một cái mua thư thái, mua thống khoái.
Cứ như vậy, mười hai khối Nhiếp Hồn Bài bên trên sạp hàng, Tô Triệt dùng ba mươi bảy viên linh thạch mua tất cả. Đối với đệ tử ngoại môn bình thường mà nói, hơn ba mươi viên linh thạch, chẳng khác gì là hơn ba tháng tiền tiêu hàng tháng, thế nhưng mà đối với Tô Triệt mà nói, cũng không coi vào đâu rồi. Dù sao ở bên trong Túi Càn Khôn đã có hơn một ngàn linh thạch, mấy ngày nữa, triệt để chữa khỏi gốc Lưu Vân Kim Trản kia, Linh Lung còn có thể cho mình hai ngàn linh thạch tạ ơn đây này…
Sau khi giao dịch xong, chủ quán lại nói:
– Tiểu sư huynh, chúng ta chính là một cái vòng tròn nhỏ hẹp, mười mấy sư huynh đệ chúng ta đều am hiểu săn bắt yêu thú, bổn sự quá lớn không có, nhưng mỗi tháng làm hai mươi mấy Yêu Hồn của yêu thú cấp một, vẫn là không thành vấn đề. Sau này, nếu ngươi còn cần Yêu Hồn, thì đưa tin cho ta a.
Đang khi nói chuyện, chủ quán đưa tới một tờ Truyền Tấn Phù, hơn nữa đánh dấu tên của hắn, Quách Tài.
– Quách Tài.
Trong lòng Tô Triệt nhớ kỹ cái tên này, nói không chừng, sau này thật sự có chuyện cần tìm hắn, chỉ cần những Yêu Hồn kia hữu ích đối với lão Hắc, tốn hao nhiều linh thạch hơn nữa cũng sẽ không đau lòng.
Hơn mười khối Nhiếp Hồn Bài, nhìn như cất vào Túi Càn Khôn của Tô Triệt, kỳ thực là tiến nhập vào bên trong Tiên Ngục. Lão Hắc tùy tiện cầm lên một khối ngọc bài màu đen đưa đến chóp mũi, tham lam hít một hơi thật sâu, đầy bụng say mê thì thào nói:
– Hương vị tốt, hương vị tốt, nhất định sẽ rất ngon a?
Tô Triệt đương nhiên là nóng lòng biết rõ, những Yêu Hồn kia đến cùng có tác dụng gì đối với lão Hắc, bất quá, loại sự tình này dù sao cũng là lần đầu tiên nếm thử, không thể thúc giục hắn, chỉ có thể nhẫn nại, chờ hắn làm ra bước cử động tiếp theo.
Cứ để cho hắn từ từ thử nghiệm mà thôi.
Trong Tiên Ngục, móng vuốt sắc bén của lão Hắc nhẹ nhàng sờ sờ, BA~, miếng Nhiếp Hồn Bài kia phát ra thanh âm vỡ tan thanh thúy, một đạo hư ảnh hơi mờ chui ra từ trong Nhiếp Hồn Bài, loáng thoáng phát ra một tiếng dã thú gào thét.
Loại Nhiếp Hồn Bài cấp thấp này, đều là đạo cụ một lần duy nhất, bóp nát nó phóng xuất Yêu Hồn bên trong ra, cũng đã mất đi giá trị lợi dụng. Lão Hắc tiện tay vứt bỏ ngọc bài vỡ vụn, hướng về phía Yêu Hồn kia hét lớn:
– Con mèo nhỏ, trốn ở chỗ nào!
Đây là một Yêu Hồn hình Hổ, trên ngọc bài ghi chú rõ, chính là yêu thú trung giai cấp một Hắc Văn Hổ, khi còn sống thực lực tương đương với tu sĩ Luyện Khí trung kỳ của nhân loại, hiện tại đã chết, chỉ còn lại một đám Yêu Hồn, đối với bất luận Tu Tiên Giả gì cũng không tạo thành uy hiếp.
Huống chi, nơi này là Tiên Ngục, lão Hắc cũng không cần động thủ, chỉ cần tâm niệm vừa động, có thể mượn nhờ một tầng lực lượng thần kỳ của Tiên Ngục, giam cầm Yêu Hồn kia tại chỗ.
Rống ~~~
Yêu Hồn Hắc Hổ bộc lộ bộ mặt hung ác, giương nanh múa vuốt, gầm rú lấy, bày ra đủ loại tư thái đe dọa lão Hắc. Chỉ tiếc, luận bề ngoài, lão Hắc còn hung hãn hơn nó rất nhiều.
– Con mèo nhỏ, con mèo nhỏ, ngoan ngoãn nghe lời… Tục ngữ nói, con chuột ăn mèo, thiên kinh địa nghĩa…
Lão Hắc đung đưa cái đuôi chuột của hắn, chậm rì rì đi đến trước mặt Yêu Hồn Hắc Hổ, mở miệng rộng ra, khẽ dùng sức hấp, vèo thoáng một phát, đã hút Yêu Hồn kia vào trong miệng.
– Ah! Hương vị tốt, tư vị tốt, hồn phách của một sinh linh cao cấp, quả nhiên là mỹ vị vô cùng.
Giờ phút này, sắc mặt của lão Hắc hoàn toàn là một bộ Ác Ma hóa, nói hắn là Thiên Ma Ngoại Vực điển hình, đoán chừng cũng sẽ được tất cả mọi người tán thành.
Trong đầu Tô Triệt dần dần hiện ra một tràng cảnh, một ngày nào đó, lão Hắc trưởng thành sẽ là một ma đầu diệt thế, chân đạp núi thây biển máu, song giác đỉnh đầu chọc trời xanh ra vô số lỗ thủng, miệng rộng khẽ hấp, ngàn vạn Tu Tiên Giả kêu thảm bị hắn thôn phệ…
Tràng cảnh này đồng dạng bị lão Hắc cảm ứng được rồi, hắn cười hắc hắc nói:
– Chủ nhân, ngươi yên tâm, lão Hắc ta nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ sớm ngày đạt tới độ cao này. Chủ nhân mộng tưởng, là mục tiêu lão Hắc ta phấn đấu, ánh mắt của chủ nhân đến chỗ nào, lão Hắc ta liền đi hủy thiên bọn hắn, diệt địa bọn hắn!
Tô Triệt nhịn không được liếc mắt, trong nội tâm nói ra:
– Ta cũng không có truy cầu cực đoan như vậy. Thế nào, vừa mới thôn phệ Yêu Hồn, đối với ngươi có hữu hiệu không?
– Hữu hiệu, hữu hiệu, rất hữu hiệu rồi!
Lão Hắc gật đầu liên tục:
– Cuối cùng đã tìm được một loại phương pháp, có thể tăng linh hồn lực của ta, có thể trợ giúp chủ nhân đối phó địch nhân càng mạnh hơn nữa rồi.
– Tốt, hữu hiệu là tốt rồi!
Trong nội tâm của Tô Triệt cũng rất vui mừng. Linh hồn lực theo như lời của Lão Hắc, cũng chính là Thiên Ma lực dùng để ám toán người khác. Nếu như thôn phệ Yêu Hồn có thể lớn mạnh lực lượng linh hồn của hắn, ý nghĩa chính là, không lâu về sau, hắn có thể ở thời khắc mấu chốt dùng phương thức Phệ Hồn đánh lén người khác, trợ giúp mình chiến thắng Luyện Khí kỳ tầng bốn, Luyện Khí kỳ tầng năm, thậm chí là đối thủ có thực lực càng mạnh hơn nữa…
Trước mắt mà nói, lão Hắc tồn tại, mới là chỗ dựa lớn nhất để Tô Triệt vượt cấp chiến thắng đối thủ, chỉ có điều, đây là đòn sát thủ chung cực của Tô Triệt, không thể đơn giản sử dụng.
Chương 73 : Thôn phệ Yêu Hồn (hạ)
Một khi sử dụng, là phải diệt sát tất cả những đối thủ của mình ở hiện trường!
Lão Hắc còn nói thêm:
– Chủ nhân, loại phương thức tăng lên này cũng là có hạn chế, cần thời gian nhất định mới có thể tiêu hóa Yêu Hồn hoàn toàn, sau đó mới có thể thôn phệ cái thứ hai. Nếu không, lão Hắc ta sẽ bị Yêu Hồn cắn trả, biến thành một kẻ tinh thần thác loạn, cái kia chính là thật sự nhập ma rồi.
– Cái này cũng rất bình thường.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu:
– Bất luận một phương pháp tăng thực lực lên nào, đều phải tiến hành theo chất lượng mới được. Nếu như tăng vọt trái ngược lẽ thường, tất nhiên sẽ tồn tại hiệu ứng mặt trái cực kỳ đáng sợ. Lão Hắc, chúng ta đều có con đường của mình rồi, làm chuyện gì đều phải nắm giữ một cái chừng mực, không thể quá vội vàng xao động.
Lão Hắc ngoan ngoãn đáp ứng:
– Đúng vậy, chủ nhân, lão Hắc nhớ kỹ.
Kế tiếp, Tô Triệt không đi dạo nữa, trực tiếp đi tới cửa tiệm mà lúc trước Lôi Tiếu chỉ, bái kiến vị trưởng bối kia của Lôi gia.
Người này là tộc thúc của Lôi Tiếu, niên kỷ đã qua bốn mươi, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ. Bất quá, lại vẫn là thân phận đệ tử ngoại môn, ở trong môn phái phân biệt đối xử, chỉ cần Tô Triệt gọi hắn một tiếng sư huynh là được.
Bởi vậy có thể thấy được, muốn trở thành đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, độ khó so với trong tưởng tượng còn muốn lớn hơn nhiều lắm. Nói như vậy, chỉ có ở trước hai mươi tuổi tấn cấp Luyện Khí hậu kỳ, hoặc là ở trước ba mươi tuổi thành công Trúc Cơ, mới có tư cách xin khảo hạch đệ tử nội môn. Trong quá trình này, phải thông qua sư trưởng Kim Đan kỳ tổng hợp ước định, hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch được chỉ định, điểm cống hiến môn phái cũng phải đạt tới số yêu cầu nhất định…
Tóm lại, Thiên Huyền Tông là siêu cấp môn phái, nhân tài đông đúc, cạnh tranh kịch liệt, mỗi một lần tiến bộ trên thân phận hoặc chức vị, đều là cực kỳ không dễ.
Ở tộc thúc của Lôi Tiếu chỉ điểm xuống, Tô Triệt thuận lợi mua được ba kiện Pháp Khí: Ngũ Hành Hoàn, Khốn Tiên Tác, Liệt Hỏa Chùy.
Ba kiện Pháp Khí đều là Pháp Khí trung phẩm, bởi vì tu vi của Tô Triệt vẫn chỉ là Luyện Khí tầng hai, cao nhất cũng chỉ có thể khống chế Pháp Khí trung phẩm. Mặc dù có được Pháp Khí Thượng phẩm, tùy tiện điều khiển vài cái, sẽ xuất hiện cục diện chân khí khô kiệt.
Bất quá, ba kiện Pháp Khí này ở bên trong Trung phẩm, coi như là hàng rất đẳng sắc rồi, tính thực dụng cùng tính điều khiển đều rất không tồi, cũng rất thích hợp thuộc tính linh căn của Tô Triệt.
Ngũ Hành Hoàn là một kiện Pháp Khí phòng ngự, to như trứng ngỗng, trên người có thể đồng thời khảm nạm năm loại linh thạch thuộc tính, đối mặt địch nhân tập kích, có thể căn cứ đặc điểm thuộc tính Ngũ Hành mà kích phát linh thạch bất đồng, lập tức tạo ra một cái vòng bảo hộ phòng ngự rất cường hãn.
Nói thí dụ như, nếu địch nhân phát động ra công kích thủy hệ, lợi dụng định luật Thổ khắc Thủy, Ngũ Hành Hoàn chế tạo ra phòng hộ Thổ hệ, ở bên trên Tiên Thiên thuộc tính đã chiếm được ưu thế khắc chế rồi.
Khốn Tiên Tác là một kiện Pháp Khí Mộc thuộc tính, là Pháp Khí có thể quấn quanh khóa cầm đối thủ, hoặc là trực tiếp trói gô đối thủ lại, bên trên dây thừng bổ sung độc tính tê liệt, còn có thể triệt để tan rã năng lực hành động của đối thủ. Ở bên trong Dược viên Linh thảo, Tô Triệt từng bị Linh Lung bắt qua như vậy…
Hơn nữa, Tô Triệt có linh căn Mộc hệ, điều khiển Pháp Khí Mộc thuộc tính cũng sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Liệt Hỏa Chùy là Pháp Khí công kích thuần túy, hình mũi khoan lớn hơn một thước, lúc công kích địch nhân sẽ bổ sung Liệt Diễm nhiệt độ cao, không chỉ có thể nóng chảy sắt thép, còn có thể cấu thành hỏa diễm bắn tung tóe gây hiệu quả tổn thương. Đồng thời Tô Triệt còn có linh căn Hỏa hệ, cái Pháp Khí hỏa thuộc tính này cũng là lựa chọn không tệ.
Ba kiện Pháp Khí này hao tốn Tô Triệt hơn bốn trăm linh thạch, cái này vẫn là người ta giảm giá đi hai phần mười. Về sau, vẫn là cửa hàng này, Tô Triệt lại bổ sung hơn mười tờ linh phù Trung phẩm, ba tờ linh phù Thượng phẩm, lại là ném đi ra ngoài hơn ba trăm linh thạch.
Đến lúc này, ở bên trong Túi Càn Khôn của Tô Triệt chỉ còn không đến bốn trăm linh thạch, bởi vì cái gọi là xài tiền như nước, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh. May mắn, mấy ngày nữa còn có thể có được hai ngàn linh thạch tạ ơn, chỉ mong nàng nói sẽ giữ lời, sau đó sẽ không có đổi ý…
Về phần Đại Hoàn đan, Hồi Xuân Đan, Giải Độc đan,… các loại đan dược chữa thương, khẳng định cũng phải chuẩn bị đầy đủ toàn bộ, chỉ có điều, số lượng dùng những đan dược này không lớn, tốn hao hơn mười khối linh thạch cũng đã đủ dùng.
Nên mua đều mua, Tô Triệt và Lôi Tiếu từ biệt vị tộc thúc Lôi gia này, cùng một chỗ về tới Huyền Cơ Phong.
Lúc sắp chia tay, Tô Triệt nói ra:
– Mấy ngày nữa ta cùng với Ngọc Thanh sư huynh tiến vào Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện, tối thiểu hai tháng mới có thể phản hồi, cũng không chậm trễ ước định giao dịch linh thảo của chúng ta.
– Điều kiện tiên quyết là, ngươi có thể còn sống trở về.
Lôi Tiếu vui đùa nói, nhưng thần sắc lại ngưng trọng:
– Phong Ma Vực cực kỳ hung hiểm, đệ tử Lôi gia chúng ta, không đến Luyện Khí hậu kỳ, tuyệt không cho phép tiến vào chỗ đó. Tuy nói Ngọc Thanh sư huynh là nhân vật số một của đệ tử nội môn Huyền Cơ Phong chúng ta, ta chỉ sợ gặp được nguy hiểm chính thức, hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, không có cách nào chiếu cố ngươi chu toàn, cho nên, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút.
– Yên tâm đi.
Lúc này, Tô Triệt vỗ vỗ bờ vai của hắn:
– Ta nhất định có thể còn sống trở về, Lôi gia các ngươi, chuẩn bị tám mươi viên Linh đan cho tốt, chờ đổi lấy hai gốc Ngân Tu Thảo của ta a.
Lôi Tiếu lập tức sững sờ, hỏi:
– Không phải nói là một đổi ba mươi ư, sao ngươi lại tăng giá rồi hả?
Tô Triệt cười trả lời:
– Hai gốc Ngân Tu Thảo kia của ta, một cây năm trăm năm dược linh, một cây khác ít nhất cũng là tám trăm năm dược linh, muốn nhiều thêm hai mươi miếng Linh đan, không tính quá phận a?
– Ngân Tu Thảo tám trăm năm dược linh?
Lúc này Lôi Tiếu mới hiểu rõ ra, trong nội tâm một chút tính toán, thẳng thắn thành khẩn nói ra:
– Nếu thực là tám trăm năm dược linh, nhiều thêm hai mươi viên Linh đan cũng không tính quá phận, nhiều hơn mười hạt nữa cũng có thể.
– Cái kia cũng tốt!
Tô Triệt nhìn hắn chớp mắt vài cái:
– Nhiều ra mười hạt kia, hai ta lén lút chia cắt nó, có được hay không?
Con ngươi Lôi Tiếu đảo một vòng, gật đầu nói:
– Thành giao! Nhưng mà, ngày sau thấy Tam tỷ ta, ngươi nên nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên nói lỡ miệng.
– Yên tâm đi!
Tô Triệt cười ha ha, quay người rời đi.
Sở dĩ tạm thời nảy lòng tham phân cho Lôi Tiếu năm viên Linh đan, là Tô Triệt cảm giác mình nhờ hắn rất nhiều chuyện, cũng không thể cho hắn đi làm không công. Huống hồ, có thể có được một vị hảo hữu như vậy, cũng là rất không dễ dàng, phải biết quý trọng.
Chương 74 : Tiến về Phong Ma Vực
Năm ngày sau, Tô Triệt bưng lấy gốc Lưu Vân Kim Trản kia đi tới trước mặt Linh Lung.
Phiến lá dài nhỏ màu vàng kim nhạt nhẹ nhàng nhảy múa, như là sợi tóc màu vàng chập chờn theo gió, mỗi một chiếc lá cây đều được bao phủ một tầng sương mù nhàn nhạt, như ảo như mộng, hoa mắt thần mê… Bất luận kẻ nào đều có thể nhìn ra, sinh cơ của gốc linh thảo này bừng bừng, héo rũ cùng mục nát đã cách xa nó.
– Linh Lung sư tỷ, nó đã triệt để khỏi hẳn, sau này, chỉ cần phương pháp chăm sóc thỏa đáng, sẽ không xảy ra vấn đề gì rồi.
Tô Triệt nhẹ nói.
– Thật tốt quá!
Thần sắc Linh Lung kích động mà đứng ở trước mặt chậu hoa, muốn thò tay đi vuốt ve nó, lại vẫn còn có chút lo lắng, sợ làm bị thương tiểu sinh mệnh yếu ớt như vậy.
– Sư tỷ, tốt nhất là không nên thường xuyên đụng vào nó, loại linh thảo này xác thực là rất muốn chiều chuộng, đối với khí tức của những sinh vật khác cũng là cực kỳ mẫn cảm.
Tô Triệt nói ra giải thích của mình:
– Ta không biết trước kia mẹ của sư tỷ chăm sóc nó như thế nào, nhưng có thể phỏng đoán, hẳn là vì một ít nhân tố mà ảnh hưởng tới quy luật sinh trưởng của nó. Tỷ như, dùng chân nguyên Mộc hệ tẩm bổ nó… Về sau, chủ nhân của nó đổi thành sư tỷ, phương thức chăm sóc của sư tỷ nhất định là bất đồng cùng mẹ của sư tỷ. Nó không kịp thích ứng, hơn nữa, trên cơ bản nó đã đánh mất năng lực sinh tồn của mình, cho nên mới phải…
Đằng sau không cần phải nữa nói, tin tưởng, Linh Lung đã nghe rõ.
– Đúng vậy, đúng vậy!
Linh Lung liên tục gật đầu:
– Xác thực mẫu thân là chủ tu công pháp Mộc hệ, nàng yêu thích nuôi dưỡng linh thảo. Ta thì không được, phương diện này, ta thật sự là không quá am hiểu.
Tô Triệt lại cực kỳ tỉ mỉ giảng thuật một ít hạng mục đáng chú ý, tóm lại, gốc linh thảo này hưởng thụ qua dòng nước ấm thoải mái của Tiên Ngục, chẳng khác gì là dục hỏa trùng sinh, trước kia, tất cả những thói quen sinh tồn mà con người gây ra cho nó, lúc này đã bị loại bỏ, sau này chỉ cần chăm sóc bình thường, có thể khỏe mạnh phát triển.
Loại linh thảo Cực phẩm này, tuổi thọ đều là mấy ngàn năm, người bình thường nhất định là sống không qua nó.
Còn có một chuyện phi thường trọng yếu khác. Tô Triệt và lão Hắc đã tổng kết ra rồi, dòng nước ấm có hiệu quả chữa thương của Tiên Ngục cũng không phải trống rỗng xuất hiện, xác thực nó có xuất xứ vô cùng rõ ràng.
Có thể nói, dòng nước ấm này là một loại sinh mệnh chi lực, có thể làm cho vạn vật sinh sôi phát triển, có thể làm cho một sinh linh sắp chết tỏa sáng sinh cơ lần nữa.
Như vậy, loại sinh mệnh chi lực này đến từ nơi nào?
Gần đây trong khoảng thời gian này, Tô Triệt và lão Hắc phát hiện, xác thực Lưu Vân Kim Trản được cứu sống rồi, thế nhưng mà một ít hoa hoa thảo thảo trong Tiên Ngục kia, vốn vẫn là cành lá xanh biếc, nhưng bây giờ xuất hiện trình độ khô héo bất đồng.
Loại biến hóa này rất không rõ ràng, nói như vậy, không dễ dàng bị người chú ý tới.
Bất quá, Tô Triệt và lão Hắc khống chế đối với Tiên Ngục đã đạt đến một loại cảnh giới chí cao Vô Thượng, biến hóa mảy may cũng không dấu diếm được bọn hắn.
Căn cứ những biến hóa này, Tô Triệt và lão Hắc đã có lý do xác nhận, đúng là trong Tiên Ngục có vô số hoa cỏ bình thường cống hiến sinh mệnh chi lực của bọn nó, cái này mới thành công cứu sống một cây linh thảo hi hữu phẩm cấp cao quý.
– Triệu tập sinh mệnh chi lực của tất cả các sinh linh trong Tiên Ngục, cứu chữa một sinh linh nào đó mà chủ nhân của Tiên Ngục chỉ định.
Tô Triệt cùng lão Hắc cho rằng, đây cũng là vừa mới xác định, Tiên Ngục còn có rất nhiều hạng công năng khác.
Về phần những công năng này đến cùng cường đại cỡ nào, còn chờ ngày sau tiến thêm một bước nghiệm chứng.
Lúc này, Linh Lung lấy ra một túi linh thạch, đưa tới trước mặt Tô Triệt nói:
– Tô sư đệ, những ngày này để cho ngươi chịu khổ, cái này là một chút tâm ý của ta, mong ngươi nhận lấy a.
– Vậy thì đa tạ sư tỷ rồi.
Tô Triệt thản nhiên nhận lấy túi linh thạch, một chút cũng không có chối từ. Nói như thế nào, cái này cũng là công lao động của mình đoạt được, không có gì không thể lấy. Huống hồ, trong Tiên Ngục còn có rất nhiều hoa hoa thảo thảo đi theo gặp không may như vậy…
Sau chuyện này, Tô Triệt lại hỏi:
– Sư tỷ, phải chăng tỷ đã đã biết, mấy ngày nữa, chúng ta phải đi theo Ngọc Thanh sư huynh tiến về Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện hay không?
– Đã biết.Truyện Audio
Linh Lung nhẹ nhàng gật đầu:
– Ngọc Thanh là đường huynh của ta.
– Ah?
Tô Triệt thoáng sửng sốt, trong nội tâm suy đoán:
– Nói như vậy, trưởng lão dược viên có khả năng là phụ thân của Linh Lung rồi? Quan hệ bên trong Thiên Huyền Tông thật đúng là rắc rối phức tạp, thật nhiều đại nhân vật đều là chuyển nhà tới đây…
Bất quá, đây cũng là nhân loại thường tình, nếu đổi lại là chính mình, cũng nguyện ý để cho hậu đại tử tôn tiến vào một siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông vậy. Nói khó nghe chút ít, trên đường tu tiên cát hung khó liệu, nếu các trưởng bối đã tao ngộ bất trắc, hậu đại còn có môn phái cường đại dựa vào, tuy sau này sẽ rất khó khăn, thế nhưng so với tán tu bình thường thì sống khá giả hơn một ít.
Chỉ nghe được Linh Lung tiếp tục nói:
– Chỉ là ta không rõ, Phong Ma Vực là chỗ nguy hiểm như vậy, tại sao đường huynh lại mang ngươi vào chứ? Đây không phải là địa phương mà hiện tại ngươi nên đi, mặc dù là ta, cũng có chút miễn cưỡng… Ta cũng hỏi qua hắn như vậy rồi, nhưng hắn lại không có giải thích.
– Ngọc Thanh sư huynh làm việc luôn cẩn thận, quyết định như thế tất có thâm ý.
Thần sắc Tô Triệt thản nhiên mà cười nói:
– Dù sao ta cũng tin tưởng, sư huynh sẽ không hại ta.
– Đảm lượng của ngươi không nhỏ a.
Linh Lung nhàn nhạt mà nhìn liếc qua, tuy cũng biết hắn vừa mới tấn cấp Luyện Khí tầng hai, thế nhưng mà loại hiểm địa như Phong Ma Vực này, Luyện Khí tầng một hoặc tầng hai, có khác nhau gì sao?
Bất quá, nàng vẫn cảm động và nhớ nhung Tô Triệt cứu chữa Lưu Vân Kim Trản mà mình thương yêu, còn nói thêm:
– Đi vào nơi đó, ngươi nhất định phải cẩn thận, bất luận như thế nào, ta và đường huynh đều sẽ chiếu cố ngươi.
– Đa tạ sư tỷ.
Sau khi Tô Triệt nói cám ơn, liền thi lễ cáo lui.
Năm ngày kế tiếp nhoáng một cái đã qua, sáng sớm hôm nay, Ngọc Thanh mang theo Linh Lung cùng Tô Triệt đi ra dược viên linh thảo, ngự kiếm lên không, hướng phía tây của Thiên Huyền sơn mạch bay đi.
Tuy Linh Lung chỉ mới mười tám tuổi, tu vi cũng đã là Luyện Khí tầng tám, ngự khí phi hành không có vấn đề gì cả; Tô Triệt thì là do Ngọc Thanh mang theo, lại một lần nữa đứng ở trên Linh Khí phi kiếm màu xanh thẳm kia.
Tô Triệt chú ý tới, pháp bảo phi hành dưới chân của Linh Lung là một cái đĩa ném màu trắng bạc, lại có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ. Lẽ ra, lấy tu vi và thực lực của nàng, khống chế pháp bảo Linh Khí còn có chút cố hết sức, không có dễ dàng như vậy. Nhưng có khả năng cái đĩa ném này là một kiện Pháp Khí cực phẩm đặc thù, giá trị của nó, khẳng định phải vượt qua Linh Khí phi kiếm của Ngọc Thanh.
Chương 75 : Bên ngoài Ma vực (thượng)
Linh Lung phi thường nhạy cảm, lập tức phát giác được ánh mắt của Tô Triệt, giữa không trung quay đầu lại nói ra:
– Đây là sư tôn ban thưởng cho ta đấy.
Ý ở ngoài lời, đây là nàng bằng bổn sự lấy được khen thưởng của sư môn, cũng không phải đồ vật của lão tía mà đến tay.
Ngọc Thanh im ắng cười cười, đối với đường muội trời sinh ngông nghênh, hắn đương nhiên là sớm có lĩnh giáo.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu, nhưng trong nội tâm lại cảm khái rất sâu:
– Sư tôn của chúng ta, trên danh nghĩa đều là Huyền Cơ Tôn Giả, người nắm quyền cao nhất của Huyền Cơ Phong, thế nhưng mà, đệ tử ngoại môn như ta, ngay cả sư tôn của mình cũng không có tư cách gặp mặt một lần…
Trong Tiên Ngục, lão Hắc thay chủ nhân ôm chuyện bất công của thiên hạ:
– Chủ nhân, một ngày kia, nếu ngươi lấy được thành tựu phi phàm, nhất định phải để cho những Huyền Cơ Tôn Giả kia muốn gặp mặt ngươi cũng là khó như lên trời.
– Thực đến một ngày đó, như thế nào lại để ý việc nhỏ bực này.
Tô Triệt nở nụ cười nhẹ, bất quá, bị lão Hắc nói như vậy, lòng dạ ngược lại là rộng thoáng hơn rất nhiều.
Tốc độ phi hành của hai người Ngọc Thanh, một canh giờ là có thể bay xa ngàn dặm, dù vậy, cũng phải bay một buổi sáng, lúc này mới đi đến được khu vực phía tây của Thiên Huyền sơn mạch.
Thông qua tìm đọc sách vở, Tô Triệt sớm đã biết được, cửa vào của Phong Ma Vực được thiết lập ở Đãng Ma Phong, thuộc khu vực phía tây của Thiên Huyền sơn mạch.
Đãng Ma Phong to lớn như vậy, đỉnh núi chỉ có một tòa kiến trúc lẻ loi trơ trọi, cao tới tầm hơn mười trượng, tạo hình kỳ lạ, giống như một con Kỳ Lân Cự Thú phủ phục trên đỉnh núi. Cửa vào tòa kiến trúc này, cũng chính là miệng rộng mà Kỳ Lân Cự Thú mở ra.
Lối vào đại môn đóng chặt, ngoài cửa song song trấn thủ lấy tám tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thần sắc đều nghiêm túc và trang trọng, ánh mắt lạnh lùng.
Nhìn thấy ba người Ngọc Thanh bay tới bên này, một tu sĩ Trúc Cơ trong bọn hắn trầm thấp quát:
– Đệ tử phái ta, đưa ra lệnh bài lịch lãm rèn luyện.
Ngọc Thanh lấy ra lệnh bài lịch lãm rèn luyện đưa tới.
Muốn đi vào Phong Ma Vực, phải là đệ tử của Thiên Huyền Tông, còn phải mang theo lệnh bài lịch lãm rèn luyện. Loại biện pháp này, là vì tránh cho người không có hảo ý lẫn vào Phong Ma Vực, gây sóng gió ở bên trong, giết hại đệ tử lịch lãm rèn luyện, thậm chí có khả năng phá hư Ma Thần phong ấn.
– Huyền Cơ Ngọc Thanh, Top 10 trong nội môn Phong Vân Bảng, có hi vọng trở thành Đệ tử chân truyền.
Trúc Cơ tu sĩ kia nhẹ nhàng gật đầu, trả lệnh bài lịch lãm rèn luyện trở về, ngữ khí cũng khách khí hơn rất nhiều:
– Nghe qua đại danh của ngươi, mấy sư huynh đệ chúng ta, cũng rất coi trọng ngươi.
– Đa tạ mấy vị sư huynh.
Ngọc Thanh chắp tay thi lễ.
Tuy tu vi của Ngọc Thanh không bằng đối phương, nhưng thân phận địa vị cao hơn một bậc so với những chấp sự Nội Vụ Đường này, cho nên, đối với bọn họ cũng không cần sử dụng kính ngữ.
– Mời đến!
Trúc Cơ tu sĩ kia lui về phía sau hai bước, cùng bảy tu sĩ khác phóng thích chân nguyên, thúc dục cơ quan của đại môn sau lưng mở ra.
Trên đại môn bằng kim loại màu xám kia có khắc đầy phù văn huyền ảo, giờ phút này, tất cả phù văn phát ra ánh sáng màu vàng nhạt…
Ầm ầm!
Đại môn chậm rãi mở ra.
Đại môn mở ra, đập vào trong mắt chính là một mảnh hư không u ám, sâu không thấy đáy, vô biên vô hạn, khí tức trầm trọng đánh tới trước mặt.
Loại cảm giác này, làm cho Tô Triệt nhớ tới lúc khảo hạch nhập môn ở Thừa Tiên Điện, ở bên trong chính là cổng tò vò ngăm đen kia, sau khi đi vào, đã được truyền tống đến một địa phương, mình từng ở chỗ đó chế ngự một đầu Thiên Ma Ngoại Vực, về sau trở thành một phần của lão Hắc.
– Vào đi thôi.
Ngọc Thanh dẫn đầu đi về phía trước, Tô Triệt cùng Linh Lung theo sát phía sau.
Vừa mới đi vào đại môn, Tô Triệt liền cảm thấy một cảm giác mê muội, giống như cảm giác ở bên trong cổng tò vò ngăm đen của Thừa Tiên Điện, nhưng mà lúc này đây, cảm giác mê muội mãnh liệt hơn rất nhiều lần, cũng không biết là lực lượng truyền tống ở đây càng cường đại hơn, hoặc là khoảng cách truyền tống càng thêm xa xôi…
Cũng may, năng lực khống chế của bản thân người tu luyện vượt xa người thường, chân khí yên lặng lưu chuyển, tuy không có thể hóa giải hoàn toàn, nhưng cũng có thể bảo trì đầy đủ thanh tỉnh. Rất nhanh, thị giác lại khôi phục bình thường, dưới chân cũng đã dẫm vào thực chất.
Tô Triệt ngắm nhìn bốn phía, nơi này là một không gian đặc thù vô cùng hoang vu, vô cùng lờ mờ, trên đại địa màu xám đen kia, không có bất cứ sinh linh nào, chỉ có một chút cự thạch hình thù kỳ quái, lẻ tẻ phân bố ở bên trên bình nguyên trống trải, bầu trời cũng buông xuống áp đỉnh, giống như có thể đụng tay đến, phảng phất tùy thời có khả năng rơi xuống, áp hết thảy nơi này thành bánh thịt, lúc ngẩng đầu nhìn lên, áp lực càng làm cho người ta không thở nổi.
– Tận thế chi địa, vạn vật hủy hết, thì ra là bộ dáng như vậy đi à nha?
Trong lòng Tô Triệt trầm xuống, lần nữa nghĩ đến quê quán bị hủy diệt, Đại Thiên Khuynh kia hủy diệt cả Yến An Quốc:
– Mặc kệ như thế nào, qua một thời gian ngắn, vẫn là phải trở về cố hương nhìn một chút, có khả năng, tuy chỗ đó thuộc nhân gian, nhưng so với Phong Ma Vực này càng thêm hoang vu…
– Chủ nhân, ngươi yên tâm, một ngày nào đó, nhất định lão Hắc sẽ giúp ngươi báo thù rửa hận, bầm thây vạn đoạn người tạo ra cái Đại Thiên Khuynh chó má kia…
Lão Hắc vốn là an ủi Tô Triệt vài câu, lại phi thường thông minh di chuyển chủ đề:
– Chủ nhân, ta cho rằng, cái Phong Ma Vực này cũng không có thần bí cỡ đó, hẳn là ở trong bụng Đãng Ma Phong.
Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động:
– Ngươi là nói, Đãng Ma Phong ở bên ngoài kia, bản thân là một kiện pháp bảo không gian cao cấp, chỉ có điều, ngoại hình huyễn hóa thành một ngọn núi?
– Hẳn là như vậy.
Lão Hắc trả lời:
– Mới vừa rồi còn chưa có tiến vào đây, ta mơ hồ cảm ứng được, tòa Đãng Ma Phong này hẳn là một kiện pháp bảo.
– Ân, cái kia cũng không sai rồi.
Tô Triệt cho rằng, bản thân lão Hắc là khí linh của Hắc Tháp Tiên Ngục, năng lực cảm ứng đối với pháp bảo của hắn là cực kỳ chuẩn xác.
Chủ tớ trao đổi ở giữa tâm linh nhanh như điện quang, trong nội tâm nói chuyện với nhau lâu như vậy, ngoại giới cũng chỉ là một cái nháy mắt, giờ phút này mới nghe được Ngọc Thanh thấp giọng dặn dò:
– Thiên Ma Ngoại Vực thiên biến vạn hóa, không chỗ nào không có, đến nơi này, tất cả chúng ta phải thật cẩn thận.
Tô Triệt cùng Linh Lung đều vâng một tiếng, lấy ra Pháp Khí phòng thân của mình.
Tô Triệt lấy ra Ngũ Hành Hoàn, sau khi quán thâu chân khí vào, Ngũ Hành linh thạch khảm nạm trên người Ngũ Hành Hoàn đồng thời được lấy ra, cấu thành Ngũ Hành tuần hoàn lực, tự động lơ lửng ở độ cao hai thước trên đỉnh đầu, tùy thời có thể tạo ra vòng phòng hộ bất đồng thuộc tính.
Pháp Khí hộ thân của Linh Lung là một dải lụa màu sắc rực rỡ, rất tùy ý mà khoác trên vai, rủ xuống trước người, dải lụa mơ hồ tách ra ánh sáng Thất Thải, tựa như một kiện vật phẩm trang sức tinh mỹ, càng làm cho Linh Lung thêm xinh đẹp tuyệt trần.