[Audio] Tiên Luyện Chi Lộ
Tập 1: NPC thần bí gặp Lăng Tiêu (c1-c5)
❮tiếp ❯Chương 1 : NPC thần bí!
Chân trời mới sáng lên rặng mây đỏ lờ mờ. trên đường lộ Lăng Tiêu Thành nhoáng lên một luồng sáng màu trắng. Trương Hằng đã vào thành.
Cùng lúc đó, bên cạnh thành thoảng cũng có bóng người, một đám người vui chơi cũng lục tục vào thành.
Trương Hằng thở dài một hơi. thật không ngờ cùng có không ít người phí sức giống như mình. Thời gian giờ phút này chỉ mới năm giờ sáng, đúng là quảng thời gian người vui chơi mệt lả. hắn cũng đang chuẩn bị thừa cơ hội này quét thử một lần cuối, nếu vận khí tốt nói không chừng sẽ gặp kỳ ngộ gì đó.
Đúng lúc này, bên cạnh một người chơi cấp xám Nguyên Anh KỲ ngáp dài một cái:
-Chơi cả đêm rồi! Hẳn nên đăng xuất đi ngủ một chút.
Chỉ thấy thân ảnh của người chơi cấp xám Nguyên Anh Kỳ này trở nên trong suốt, chậm rãi biến mất ở Lăng Tiêu Thành, hắn đăng xuất rồi.
Trương Hằng thầm hổ thẹn, so với bạn hữu mình quả quyết cũng không ở số ít. chính mình nhưng kiên trì hăng hái chiến đấu không được liên tục mười mấy giờ. hơn nữa hắn cũng không phải một người chơi chuyên nghiệp, chẳng qua là một tay chơi qua ngày mà thôi.
Đây là một trò chơi tên là võng du giả thuyết loại Tiên Đạo. loại võng du giả thuyết tu chân này ở địa cầu thế kỷ 22 này cũng không tính là hiếm thấy. Trên cơ bản mỗi vài năm sẽ xuất hiện một trò mới.
Trên bầu trời khi thì có vài đạo độn quang hiện lên. tốc độ kinh người, mang theo hào quang mở ảo mê ly. trong đó còn có thân ảnh cưỡi yêu thú xẹt qua trên bầu trời. Những thứ này đều là người chơi đẳng cấp cao. Trương Hằng mang theo ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn vài lần. không biết mình còn phải mất thời gian bao lâu mới có thể đạt tới trình độ như vậy.
Trương Hằng hiện tại chỉ có thể xem như một cao thủ bình thường trong trò chơi, mới có thực lực Kết Đan Kỳ sơ kỳ, ở trong trò chơi coi như sắp xếp hạng trung bình.
Theo lý thuyết, với thực lực Kết Đan của hắn đã tính là tiểu thành công rồi. Nhưng tiếc rằng trong tay hắn không có công pháp nghịch thiên đỉnh cao. cũng không có kỳ bảo gì uy lực kinh người, tỷ suất bùng phát trong trò chơi rất thấp, các loại tài liệu cực phẩm đều rất khó thu được vào tay. Cho tới bây giờ, trong tay hắn ngay cả một kiện pháp bảo cùng không có, lăn lộn ở trong trò chơi thật sự bất lực. Mà người chơi cùng hoàn cảnh như hắn cũng không ở số ít.
“Bán ra linh khí thượng phẩm, chỉ bán với giá một ngàn hai trăm tinh thạch!”
“Năm nghìn tinh thạch thu mua linh thú tam cấp!”
“Các loại ngọc giản pháp thuật đại hạ giá. giá cả thỏa thuận…”
“Trúc Cơ Đan cực phẩm. có thể gia tăng xác xuất thành công Trúc Cơ. đối với tu vi Trúc Cơ Kỳ cùng hữu hiệu, chỉ còn lại có hai bình cuối cùng.”
Trương Hằng nhìn chăm chú vào những hàng quán người chơi bày bán trên đường, trong những người chơi này có một bộ phận đều là người chơi chuyên nghiệp, tu vi đều khá cao. trong đó có không ít người tu vi đều tới Kết Đan Kỳ. thậm chí ngay cả Nguyên Anh Kỳ biến thái đều có.
Nhìn vài lần. Trương Hằng liền định rời đi. không phải mấy thứ này đối với hắn vô ích. mà là vốn liếng trong túi hắn eo hẹp. trong vòng tay trữ vật cũng không có bao nhiêu tinh thạch.
Xuyên qua đường lộ buôn bán sầm uất này. hắn đi vào một góc yên tĩnh rất thưa thớt người, Trương Hằng định tới nơi này tiếp nhận một cái nhiệm vụ. mà nhiệm vụ NPC cũng ngay tại góc này.
-Người trẻ tuổi này! Chúng ta làm một cái giao địch đi!
Một giọng nói khàn khàn truyền đến.
Trương Hằng giật mình, theo bản năng nhìn lại. phát hiện phía sau mình có một lão đạo sĩ ăn mặc lôi thôi lếch thếch.
Không phải người chơi, mà lại là một NPC! Trương Hằng không khỏi vui mừng, chẳng lẽ là nhân phẩm của mình đại phát, gặp nhiệm vụ ẩn tàng trong truyền thuyết?
Tuy rằng cách ăn mặc của lão đạo sĩ thực quá tệ. nhưng Trương Hằng lại một chút cũng không dám coi thường lão.
-Lão gia ngài có cái gì cần ta hỗ trợ sao?
Trương Hằng cung kính hỏi.
Lão đạo sĩ lấy tay lau nước mũi. giương đôi mắt quỷ xem xét Trương Hằng vài lần. lầm bầm nói:
-Với tu vi của ta bực này, đương nhiên không cần tiểu tu sĩ Kết Đan Kỳ ngươi trợ giúp, ta tìm ngươi là để làm một giao địch.
-Giao địch?
Trương Hằng không khỏi sửng sốt. hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói có nhiệm vụ ẩn tàng như vậy.
-Là giao dịch cái gì?
Trương Hằng cảnh giác nhìn lão già. chơi trò chơi lâu như vậy, một số vấn đề thưởng thức hắn vẫn là biết được, NPC tà ác trong trò chơi không ít. cũng không ít trường hợp sử dụng người chơi làm cây tay đấm.
-Ta nơi này có một bộ công pháp cấp nghịch thiên, ta dùng nó đổi một vật trên người ngươi, không biết ngươi nguyện ý hay không?
Trong mắt lão đạo sĩ lóe sáng, làm cho toàn thân Trương Hằng cứng đờ không được tự nhiên.
-Công pháp cấp nghịch thiên?
Trương Hằng hít ngược một hơi khí lạnh, ở trong Tiên Đạo. bình thường công pháp đỉnh cao đều là vô cùng quý hiếm, chỉ có ít bộ phận người chơi tài giỏi mới có được, về phần công pháp cấp nghịch thiên, nghe nói chỉ có Diệp Thiên Long xếp hạng thứ nhất trong trò chơi mới có được một bộ. Mà Diệp Thiên Long đã ổn định vị trí đệ nhất trong trò chơi này đã mấy trăm năm trò chơi, trước mắt còn không có bất cứ người chơi nào có thể chống lại cùng hắn, vị cao thủ xếp thứ hai kia còn kém hắn khá xa.
Nói cách khác, trong toàn bộ khí cụ phục vụ, chỉ xuất hiện qua một bộ công pháp cấp nghịch thiên, bởi vậy có thể thấy được giá trị của công pháp cấp nghịch thiên.
-Tiểu huynh đệ! Ngươi có nguyện ý hay không, ta dùng một bộ công pháp cấp nghịch thiên đổi lấy một vật trên người ngươi.
Lão đạo sĩ nói với một bộ dáng nắm chắc thắng lợi. lão không tin Trương Hằng không động tâm.
ở trong trò chơi, một bộ công pháp cấp nghịch thiên hoàn toàn có thể thay đổi Vận mệnh của một người.
Lăn lộn ở trong trò chơi Tiên Đạo thời gian dài lâu như vậy. Trương Hằng cũng hiểu được, trọng yếu nhất đối với tu hành có ba loại đồ vật: pháp bảo. đan dược và công pháp. Mà pháp bảo và đan dược đều chỉ là ngoại vật. công pháp mới là cơ sở căn bản nhất. Có công pháp tốt uy lực của pháp bảo có thể tăng mạnh, được lực của đan được cũng có thể được sử dụng trọn vẹn. Một khi có công pháp cấp nghịch thiên, ở trong người chơi đồng cấp bậc hoàn toàn có thể tung hoành vô địch, thậm chí còn có thể vượt cấp khiêu chiến.
-Ngài thật sự có công pháp cấp nghịch thiên, có thể lấy cho ta xem thử không?
Trương Hằng cũng không phải ngu ngốc, làm sao dễ đàng tin tưởng lão đạo sĩ này. ở thời đại này, người chơi trò chơi, trò chơi cũng chơi lại người. NPC lừa đối người không đền mạng.
-Hà hà! Tiểu từ ngươi cũng thật quá cẩn thận đi? Được! Lão nhân gia ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi!
Lão đạo sĩ tán thưởng nhìn Trương Hằng một cái. duỗi tay ra. bỗng nhiên xuất hiện một cái ngọc giản màu tím vàng.
Lão đạo sĩ cũng không có đưa ngọc giản cho Trương Hằng, mà chỉ cho Trương Hằng xem thuộc tính cùng cấp bậc của ngọc giản.
Trương Hằng thấy được thuộc tính của ngọc giản ghi ở trên mặt bản hư cấu trong suốt này:
“Luyện Thiên Hóa Địa: công pháp cấp nghịch thiên, tu vi Luyện Khí KỲ có thể tu luyện.”
Mặc dù trên mặt giới thiệu rất đơn giản, nhưng Trương Hằng vẫn không kìm nổi kích động toàn thân, không nghĩ tới đây thật là công pháp cấp nghịch thiên a, càng đáng giá nhất chính là. bộ công pháp này yêu cầu đối với cấp bậc của tu sĩ rất thấp, chỉ cần Luyện Khí Kỳ là được.
-Ta chỉ cần một vật trên người ngươi, đổi lấy bộ công pháp này.
Lão đạo sĩ NPC chiếu cặp mắt gian tà trên người Trương Hằng vài lần.
Trương Hằng bình tĩnh lại suy nghĩ, chẳng lẽ lão đạo sĩ này coi trọng vật gì đó trên người mình, nhưng trong vòng tay trữ vật của mình thật sự là quá nhiều đồ vật, cũng không biết lão muốn đổi lấy vật gì.
Cân nhắc một hồi. Trương Hằng vẫn là quyết định giao dịch cùng lão nhân này. Chỉ cần có thể lấy được bộ công pháp cấp nghịch thiên này. cho dù mình có chết ở trong này một lần cũng đáng giá.
-Được rồi! Ta đồng ý giao địch cùng ngài.
Hít một hơi thật sâu. Trương Hằng vẫn là đáp ứng khoản mua bán này.
Hệ thống: NPC thần bí thành cầu cùng ngươi giao địch, có Đồng ý hay không?
“Đồng ý.”
Trương Hằng không chút do dự bấm lựa chọn đồng ý.
Lão đạo sĩ cười ha hả, giao cho Trương Hằng ngọc giản, bởi vì đã có hệ thống làm chứng, cùng không sợ Trương Hằng cầm vật này rồi đổi ý.
Trương Hằng tiếp nhận ngọc giản, trong lòng vô cùng kích động, không kim nổi dùng Thần thức xem xét công pháp bên trong.
Ngọc giản hoá thành một luồng sáng màu trắng, trong nháy mắt tiến vào trong óc Trương Hằng, ngọc giản trong trò chơi này đều là tính tiêu hao phẩm. bình thường người chơi không thể sao chép ngọc giản.
Hệ thống: Luyện Thiên Hóa Địa là công pháp cấp nghịch thiên, phải tu Luyện bắt đầu từ Luyện Khí Kỳ. bởi vì ngài là tu sĩ Kết Đan Kỳ. nếu muốn tu Luyện công pháp này. trước hết phải tự phế tu vi.
Trên mặt Trương Hằng lập tức sa sầm xuống, như thế nào hắn lại có một loại cảm giác bị lừa gạt. cứ giống như ngươi chiếm được một bộ võ công bí tịch, mà Luyện võ công bí tịch có một yêu cầu: muốn luyện công này. trước phải tự thiến vậy.
Từ Dẫn Khí Kỳ đến Kết Đan Kỳ. Trương Hằng đúng là phải mất hơn hai trăm năm trong trò chơi, tương đương với hai năm trong thế giới thật. Mà giờ phút này không ngờ phải bắt đầu tu luyện từ đầu. đổi lại là bất cứ người chơi nào hẳn đều đã phát điên lên rồi.
Công pháp cấp nghịch thiên tuy rằng rất cường đại, nhưng cũng không nhất định có thể đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện, chỉ có thể bảo đảm có ưu thế hơn so với tu sĩ đồng cấp bậc. có thể đi xa hơn một ít thôi. Mà bình thường công pháp càng cao trên tu luyện thậm chí so với công pháp bình thường phải chậm hơn một ít. Tu Luyện công pháp đăng cấp cao khẳng định phải khó khăn hơn không ít so với công pháp bậc thấp.
Trầm mặc một hồi lâu. dần dần Trương Hằng tinh táo lại. nếu việc đã đến nước này. hẳn cũng sẽ không oán giận gì nữa.
-Ngài muốn cái gì trên người ta vậy?
Trương Hằng mặt không chút đôi sắc nhìn lão đạo SĨ NPC này. hỏi.
Lão đạo sĩ dường như có thể cảm nhận được tâm tình của Trương Hằng. nên khuyên giải:
-Tiểu tử. không nên nản lòng, bộ công pháp cấp nghịch thiên này tuyệt đối sẽ không làm cho ngươi thất vọng. Được rồi nếu đã giao địch, vậy ta phải lấy thứ ta yêu cầu!
-Ngài muốn thứ gì trên người ta?
Trương Hằng không tin trên mình người lại có thứ gì tốt.
Trên mặt lão đạo sĩ hiện ra vẻ tươi cười quỷ dị:
-Thứ ta muốn chính là cái mạng của ngươi!
-Muốn cái mạng của ta?
Trương Hằng tự giễu cười, thật không ngờ theo như lời lão đạo sĩ kia vật lão muốn lại là cái mạng của mình.
Không phải chỉ là chết một lần thôi sao? Trương Hằng đối với thứ này cũng không để ý lắm. nhiều nhất chỉ là tuôn ra một vài thứ. qua một hồi là có thể sống lại. dù sao chỉ là một cái trò chơi, hắn xem ra còn rất cởi mở.
-Chuẩn bị xong chưa?
Lão đạo SĨ NPC cười hỏi hắn.
-Đến đây đi.
Trương Hằng trả lời thực bình thản, chính mình cũng không phải người chơi thứ nhất chết ở trong tay NPC.
Lão đạo sĩ gật gật đầu. vươn cánh tay như que củi của lão. một luồng dao động sóng gợn hư vô nhẹ bay về phía Trương Hằng.
ở trong nháy mắt sóng gợn hư vô kia bay tới trên người Trương Hằng. hắn cảm nhận được một mối nguy hiểm: đây không phải là cảm giác nguy cơ tử vong trong trò chơi, mà là loại cảm ứng tự nhiên của một sinh vật gặp phải trước cái chết.
Trước mắt tối sầm. thân thể Trương Hằng ngã xuống trên mặt đất. hắn đã chết.
Hệ thống: Máy phục vụ gặp phải công kích virus không rõ. xin toàn thể người chơi nhanh chóng đăng xuất.
Hệ thống: Máy phục vụ gặp phải công kích virus không rõ. xin toàn thể người chơi nhanh chóng đăng xuất.
Cùng lúc đó. trong hiện thực Trương Hằng đang chơi trò chơi cũng đột nhiên chết đi. trên mặt hắn còn mang theo vẻ kinh ngạc.
Chương 2 : Phương Vân Sơn!
Phương Vân Sơn ở Triệu Quốc chỉ có thể xem như một dãy núi nhỏ không nổi bật, dài chừng vài trăm dặm. trên dãy núi cũng không có đỉnh núi. không có sườn núi hiểm trở. cũng không có động địa phúc thiên nổi tiếng. Nhưng ngược lại dưới chân dãy núi có mấy thôn xóm cùng một cái trấn nhỏ duy nhất. Theo một vài thôn dân ở phụ cận nói. thưởng xuyên có thể nhìn thấy một số nhân vật thần tiên ngự phong bay trên không trung.
Kỳ thật Phương Vân Sơn cũng không tồn tại nhân vật thần tiên gì. chẳng qua chỉ có hai ba môn phái tu tiên nhỏ đóng quân trên đó. Tuy rằng ba môn phái này hoàn toàn sắp xếp không cao ở toàn bộ Triệu Quốc, nhưng ở trong phạm vi mấy trăm dặm này cũng có chút danh tiếng.
Trong ba phái, thực lực xếp thứ nhất thuộc Tiên Vân Tông, tiếp theo là Hỏa Vân Môn, xếp cuối cùng chính là Phong Hành Môn giỏi về thuật ẩn nấp. Ba phái này lấy Tiên Vân Tông cầm đầu. Ở chung trên dãy núi này hơn ngàn năm. nhưng thật ra vẫn sống yên ổn với nhau, ở thời khắc nguy nan thậm chí còn có thể cùng nhau chống kẻ thù bên ngoài, đương nhiên, một vài dụng chạm nhỏ khẳng định là không thiếu được.
Vào một buổi tối ngày này. nương bóng đêm yểm hộ. vài tên đệ tử Phong Hành Môn từ Phương Vân Sơn lén lút chạy xuống núi.
Cầm đầu chính là một gã công tử cử chỉ nhanh nhẹn, cầm trong tay cây quạt giấy, bộ dạng còn thực anh tuấn. Trong mấy người này hắn là đệ tử nội môn duy nhất, tên là Đường Phong. Trong chuyến đi này. mấy tên đệ tử Phong Hành Môn còn lại đều lấy hắn làm trung tâm. cả một đám đều vuốt mông ngựa mà mặt không đổi sắc. khiến cho vị đệ tử nội môn này thập phần hưởng thụ.
-Ta nói Đường sư huynh này! Với tu vi của huynh. ở trong đệ tử nội môn cũng đúng là xếp phía trên, khi nào thì chiếm lấy Lạc Trần Tiên Tử của Tiên Vân Tông vào tay. mới chúng ta uống rượu mừng chứ!
Người nói chuyện chính là một đệ tử ngoại môn mặc áo vàng, bản mặt thô tục. Hắn tên là Chu Hàng, một đệ tử ngoại môn Dẫn Khí KỲ, là một tên am hiểu vuốt mông ngựa nhất trong mấy người này.
Đường Phong lộ vẻ mặt thong dong, trong miệng lại cười lạnh nói:
-Lạc tiểu thư thiên tư ngút trời, gia nhập Tiên Vân Tông mới bốn năm cũng đã đạt tới giai đoạn Luyện Khí trung kỳ. có thể nói là kỳ tài hiếm có của Phương Vân Sơn. nữ nhân giống tiên nữ hạ phàm như nàng đâu phải là ta có thể dễ đàng chiếm được vào tay!
-Đường sư huynh quá khiêm nhượng rồi! Huynh cùng Lạc tiên tử kia đều là trai tài gái sắc. tài tử xứng giai nhân.
-Đúng vậy! Chúng ta cứ chờ uống rượu mừng của huynh thôi!
Các tên đệ tử ngoại môn còn lại. đều hết tên này vuốt mông ngựa tới tên khác! Đường Phong này cũng thập phân hưởng dụng, mặt đầy vẻ tươi cười, nghe được chỗ trúng ý. còn khoái trá gật gật đầu liên tục.
Một hàng năm người đi tới một cái khách điếm trên trấn phụ cận. Tuy rằng đạt tới cảnh giới người tu tiên thì có thể nhịn ăn uống, nhưng điều này chính là đối với tu sĩ thực lực cao cường, còn cỡ như bọn họ những tu sĩ Luyện Khí Kỳ. Dẫn Khí Kỳ này căn bản là còn chưa có thoát khỏi bản chất của người phàm. Bọn họ vẫn còn muốn ăn ngon uống tốt, mà hàng năm ăn những món ăn nhàm chán trên núi đã sớm làm cho bọn họ sinh chán ghét. Giờ phút này chính là bọn họ lén lút đi hưởng thụ một chút cao lương mỹ vị của nhân gian.
Mấy người cùng ngồi vào một cái bàn sát bên cửa sổ. gọi tiểu nhị mang lại đây một mâm rượu và thức ăn. sau đó bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau.
Đúng lúc này, từ ngoài cửa đi vào một nam một nữ. nhìn diện mạo hai người này hẳn là một đôi huynh, muội. trên người bọn họ đều mang theo binh khí của giới thế tục. phòng chừng là hiệp khách hành tậu giang hồ.
Đường Phong đương nhiên không có để ý vào mắt những hiệp khách giới thế tục này. ngay cả nhìn cùng không có liếc mắt nhìn một cái. ở trong mắt người tu tiên, người phàm chỉ giống như con kiến bình thường, hai giới hoàn toàn không phải người cùng một cái thế giới.
Vốn mấy người Đường Phong có thể yên ổn hưởng thụ một lát. sau đó trở về núi tu hành. nhưng cố tình có một số chuyện bỗng dưng đưa đến.
-Đường sư huynh! Huynh xem kỹ nữ nhân kia, quả thực có thể so được với Lạc tiên tử nha!
Chu Hàng tinh thông vuốt mông ngựa, liền nói nhỏ vài tiếng bên tai Đường Phong, lộ ra dáng cười dâm đãng.
Đường Phong chuyển ánh mắt nhìn thiếu nữ kia. vừa thấy hắn cũng không khỏi giật mình, không nghĩ tới trong giới thế tục này cũng có mỹ nữ đẹp tuyệt trần như vậy. Đôi con ngươi trong suốt như nước, hai hàng lông mày thanh tú như thơ, hàng mi cong vút, mặt tươi như hoa sen mới nở. mái tóc đen nhánh mềm mại như tơ bay phất phơ. một thân xiêm y màu xanh hoa lệ làm nổi bật dáng người hoàn mỹ của nàng trước mặt mọi người.
Sắc đẹp của thiếu nữ này so với Lạc Trần Tiên Tử của Tiên Vân Tông cũng không hơn kém bao nhiêu, vẻn vẹn chỉ kém ở khí chất một chút mà thôi.
Đường Phong nháy mắt ra hiệu cho Chu Hàng một cái. rồi ung dung ngồi trước bàn ánh mắt lại chiếu vào trên mặt cô gái tuyệt sắc kia, thưởng thức vẻ đẹp không kiêng nể gì.
Chu Hàng nhận ám hiệu của Đường Phong liền hiểu ý đi tới trước mặt hai huynh muội, mở miệng chòng ghẹo. Nhưng huynh muội này cũng không phải dễ chọc, bọn họ là huynh muội họ Yến tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ. nam tên là Yến Phi một thân võ nghệ xuất thần nhập hóa, gần như đạt tới đỉnh cao ở giới thế tục. Còn thiếu nữ là Yến Vũ Tinh, là mỹ nữ đệ nhất của giới võ lâm Triệu Quốc, cũng có một thân võ nghệ không kém.
Chu Hàng tuy rằng là một người tu tiên, nhưng vẻn vẹn chỉ là một đệ tử ngoại môn Dẫn Khí Kỳ bình thường, sao có thể là đối thủ của huynh muội họ Yến này. kết quả một chút lực trả đòn cũng không có. bị Yến Phi vung tay quăng bắn ra ngoài.
Người tu tiên tuy rằng lợi hại. nhưng ở phía trước Trúc Cơ Kỳ. cùng người phàm bình thường chênh lệch cũng không lớn. Yến Phi tuy chỉ là một hiệp khách võ lâm. nhưng bằng vào một thân tu vi, đối phó với vài người tu tiên Dẫn Khí Kỳ vẫn là dễ dàng như ăn bữa sáng.
Thấy Chu Hàng mặt mũi bầm dập đi trở về, sắc mặt Đường Phong lập tức sa sầm xuống.
-Tên phàm phu tục tử này mà cũng dám khoa trương ở trước mặt ta!
Thân thể Đường Phong giống như một chiếc lông hồng không có mảy may sức nặng, như bóng ma bay tới trước mặt huynh đệ họ Yến. ánh mắt đảo qua trên mặt hai người, tuy nhiên lại đừng lại trên gương mặt tuyệt đẹp của Yến Vũ Tình, lưu lại một lát.
Yến Phi vừa thấy thân pháp của Đường Phong này siêu thoát thế tục. trong lòng cả kinh, vội vàng đứng dậy thi lễ:
-Tại hạ chính là Yến Phi con của chưởng môn Xích Yến Môn Triệu Quốc, như có chỗ nào đắc tội. xin thứ lỗi!
-Xích Yến Môn? Không có nghe nói qua!
Đường Phong hừ nhẹ một tiếng, có chút khinh thưởng nói. hắn đương nhiên hiểu rằng Yến Phi nói ra chính là môn phái võ lâm của giới thế tục, cỡ môn phái như vậy hắn hoàn toàn không có để ý vào mắt.
Trong mắt Yến Phi hiện lên một tia tức giận, hừ nhẹ một tiếng, rồi nắm tay muội muội Yến Vũ Tình đi ra ngoài.
Mấy người Chu Hàng vừa định bước ra ngăn cản bị Đường Phong chặn lại.
-Đường sư huynh! Vì sao không ra tay?
Một tên đệ tử ngoại môn nghi hoặc khó hiểu hỏi.
Đường Phong thấp giọng nói:
-Nơi này khá đông người, không nên động thủ, nếu lúc này xuống tay. vạn nhất bị người trên núi biết, vậy thì hỏng bét!
-Đúng đúng! vẫn là Đường sư huynh suy nghĩ chu đáo.
Mấy tên đệ tử ngoại môn liên tục vuốt mông ngựa.
Yến Vũ Tình bị Yến Phi kéo tay ra ngoài bay nhanh đi. trên mặt Yến Phi lóe ra vẻ mặt ngưng trọng.
-Ca ca! Vì sao huynh không ra tay giáo huấn cho bọn chúng một trận!
Yến Vũ Tình khẽ nhíu đôi mày thanh tú. dường như có vẻ bất mãn với hành động của Yến Phi.
-Ta quan sát thấy những người này. khí chất phi phàm, thần khí sung túc. không giống người trong giới thế tục này. có cảm giác giống như cùng khí túc trên người đại sư Phàm Huệ, ta nghi ngờ bọn họ là người tu tiên.
-Người tu tiên?
Yến Vũ Tình dường như cũng nghe nói qua sự tích người tu tiên, trên gương mặt xinh đẹp không khỏi lộ ra thần sắc kinh sợ, bước chân cũng dần dần tăng nhanh.
Hai người liên tục chạy đi mấy chục dặm. Yến Vũ Tinh dần dần có vẻ chịu đựng không nổi.
-Bọn họ sẽ không truy đuổi tới đây chứ?
Yến Vũ Tình hơi có chút lo lắng hỏi
Yến Phi nhìn quanh bốn phía một vòng khẽ thở dài:
-Hẳn là không có đuổi theo tới đây. có lẽ những người tu tiên đó cũng sẽ không gây chuyện với người phàm chúng ta.
-Ca ca! Người tu tiên thực sự lợi hại như vậy sao?
Yến Vũ Tinh chớp chớp hàng lông mi đài thanh tú. mang theo vài phần tò mò hỏi.
Yến Phi thở dài:
-Đâu chỉ có lợi hại! Trong truyền thuyết người tu tiên có thần thông dời sông lấp biển, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có thể biến một cái thành thị thành tro tàn. Nghe nói Đoạn Không Sơn của Triệu Quốc chính là bị một vị người tu tiên dùng kiếm tiên bổ ra!
-Người tu tiên lợi hại như vậy. muội cũng rất muốn đi tu tiên.
Yến Vũ Tinh nói mang theo thần sắc hâm mộ.
-Tiểu muội muội! Muội muốn tu tiên như vậy. cứ để ca ca ta đến dẫn muội đi!
Không biết khi nào. Đường Phong đứng trên chạc cây trước mặt. cầm cây quạt giấy trong tay, đôi mắt hắn không kiêng nể gì nhìn đánh giá khắp thân thể uyển chuyển dịu đàng của Yến Vũ Tình.
Yến Phi kéo Yến Vũ Tình ra phía sau mình, “keng” một tiếng, rút ra thanh bảo kiếm.
Đường Phong thấy hành động của Yến Phi. không khỏi cười ha hả:
-Một hiệp khách võ lâm. nhưng lại cũng đám khoa trương ở trước mặt bản công tử. Chỉ cần ngươi có thể kiên trì một chiêu ở trước mặt bản công tử. sẽ buông tha cho các ngươi đi. nếu không, vị muội muội này phải làm thị thiếp của ta!
Yến Phi sắc mặt xanh mét, thân thể phóng lên không trung, bảo kiếm trong tay cắt ngang qua không khí. một luồng kiếm khí sắc bén nhanh như tia chớp đâm tới Đường Phong trên chạc cây.
-ồ?
Đường Phong tuy liếc mắt nhìn Yến Phi một cái có vẻ xem thưởng, nhưng không nghĩ tới thực lực của đối phương cũng không kém gì người tu tiên Luyện Khí KỲ bình thường.
Võ công của giới thế tục tu luyện đến cực hạn. thì có thể chống lại cùng người tu tiên Luyện Khí Kỳ của tu tiên giới.
Tuy nhiên, đối với Đường Phong có được linh khí mà nói đối phó với Yến Phi vẫn là dễ đàng như một bữa ăn sáng.
Bởi vì trong tay Đường Phong có một kiện linh khí hạ phẩm của tổ sư ban cho. bởi vậy thực lực so với người tu tiên Luyện Khí Kỳ bình thường mạnh hơn không ít. ở Phương Vân Sơn. đệ tử nội môn có được linh khí tuyệt đối không nhiều lắm.
Chỉ thấy hai tay của Đường Phong khẽ bấm một cái thủ quyết. một thanh đoạn kiếm cả vật thể màu ngâm đen phá không mà ra. hóa thành một luồng sáng đen. dễ đàng phá tan kiếm khí của Yến Phi, sau đó lại rất nhanh đâm tới hướng Yến Phi.
Yến Phi bị tốc độ của đoản kiếm dọa cho hoảng sợ. vội vàng giơ kiếm lên đón đỡ.
“Rắc”’ một tiếng, bảo kiếm của Yến Phi bị cắt thành hai đoạn, lập tức lại nghe “Phốc” một tiếng, đoản kiếm trực tiếp xỏ xuyên qua yết hầu của Yến Phi.
Toàn bộ quá trình không đến hai giây. Yến Phi cứ như vậy chết đi!
Một hiệp khách đứng đầu giới thế tục ở trước mặt một đệ tử bậc thấp của tu tiên giới, ngay cả lực trả đòn cũng không có. cứ như vậy bị giết chết trong nháy mắt.
-Ca ca…
Yến Vũ Tình mặt hoa thất sắc. ôm thi thể ca ca. nước mắt tuôn ra rơi xuống như những hạt trân châu.
-Tiểu cô nương! Không nên khóc! Để cho ta làm ca ca của ngươi đi. ca ca nhất định sẽ yêu thương muội thật tuyệt vời!
Đường Phong từ trên cây nhảy xuống, đi tới phía Yến Vũ Tình, cặp mắt dâm tà không ngừng chuyên động trên Thân thể của nàng.
-Ca ca… Để cho ta liều chết với ngươi, đi chết đi!
Yến Vũ Tình vừa xấu hổ vừa phẫn nộ cùng cừu hận xen lẫn, nàng giơ kiếm đâm tới Đường Phong.
-Tiểu muội muội! Ca ca thương ngươi còn không hết. sao có thể để muội chết chứ?
Trong tay Đường Phong đánh ra một đạo pháp quyết, linh quang chợt lóe định thân Yến Vũ Tình ở tại chỗ. hắn thi triển chính là Định Thân Thuật bậc thấp, đối với một số người phàm vẫn là có tác dụng.
-Tiểu muội muội! Để cho ca ca yêu thương muội một chút đi!
Đường Phong vô cùng thuần thục đánh ra một cái Hỏa Đạn Thuật, đốt thi thể Yến Phi thành tro tàn, sau đó ôm thân thể mềm mại hấp đẫn chết người của Yến Vũ Tình chạy vào trong rừng cây.
-Ha ha! ông trời thật biết điều! Không ngờ đưa một giai nhân tuyệt sắc như vậy đến trước mặt ta.
Đường Phong dùng tay nhẹ nhàng cỏi bỏ đai lưng của Yến Vũ Tình, lộ ra nội y màu đỏ bên trong cùng một mảng lớn làn da trắng như tuyết, đôi bàn tay dâm tặc của hắn nhập vào trong nội y tại chỗ mẫn cảm của cô gái. dùng thủ pháp thuần thục khơi dậy.
Đôi mắt trong suốt của Yến Vũ Tình bị nước mắt che mở. cho dù trong lòng ngàn vạn lần không muốn cũng không làm sao được, hai má láng mịn như ngọc của nàng không khỏi tự nổi lên một mảng màu hồng, hô hấp cũng dần dần đồn dập hẳn lên…
Đường Phong nhanh nhẹn cỏi quần áo. lại chậm rãi cỏi bỏ nội y trên người Vũ Tình, ôm mỹ nữ trước mắt bắt đầu muốn chết muốn thành tiên, trong lúc nhất thời, trong rừng cây xuân ý rạt rào. tiếng rên rỉ liên tục không ngừng.
Nhưng mà đúng lúc này. không gian hơi hơi đao động, tiếp theo xuất hiện một luồng hào quang xoay tròn, luồng sáng này giống như một tia chớp ập vào thân thể Đường Phong. Thân thể Đường Phong đang tiến vào cao trào không khỏi run lên. lập tức cứng ngắc ở nơi đó…
Chương 3 : Linh hồn phụ thể!
Yến Vũ Tình Tuy rằng bị Đường Phong dùng Định Thân Thuật bậc thấp phong bế tự do hành động, nhưng các loại cảm quan của nàng vẫn tồn tại như trước. Nàng tuyệt đối thật không ngờ. ca ca Yến Phi luôn luôn vô cùng cường đại trong lòng mình lại bị thiếu niên cầm thú trước mắt một chiêu đánh chết, tuy rằng nàng đầy ngập phẫn hận nhưng không làm sao được, mà còn trong chớp mắt trở thành con để béo đợi Đường Phong làm thịt.
Nàng hiểu rằng mình sắp đối mặt với ác mộng đến mức nào. thiếu niên trước mắt sẽ làm gì với… thiên chi kiều nữ trong giới võ lâm mình… giờ phút này nàng rơi xuống vực sâu tuyệt vọng không đáy.
Nàng nhạy cảm có thể cảm nhận được đôi tay của Đường Phong không ngừng thăm dò trên Thân thể mềm mại băng thanh ngọc khiết nàng gìn giữ mười mấy năm nay. từng đợt rung động vô cùng rõ rang truyền tới trong óc của nàng.
Nàng nhắm lại. trong mắt tràn ngập nước mắt khuất nhục, chịu đựng ngọc thể bị tên thiếu niên cầm thú kia vô tình chà đạp và giải phóng.
Cừu hận, xấu hổ, giận dữ, khuất nhục, đủ loại cảm xúc nảy sinh tận đáy lòng của nàng, nhưng nàng vẫn không làm sao được, trừ phi tên thiếu niên cầm thú kia đột nhiên nổi lên thiện tâm. nhưng mà điều này có thể xảy ra hay sao?
Đột nhiên, một cơn đau đớn kịch liệt từ dưới hạ thể truyền đến. nàng đau buốt đến sắp hôn mê. ngay sau đó. nàng rơi vào một loại trạng thái kỳ diệu vừa muốn chết vừa bay lên mây.
Tuy rằng nàng rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, nhưng nàng hiểu rằng tấm thân xử nữ mình gìn giữ lâu nay đã bị phá. một nỗi bi thương cùng hận ý chí tử bắt đầu nảy sinh ở đáy lòng nàng, nàng thầm phát thề trong lòng: nếu mình có thể may mắn thoát được một mạng…
Đúng lúc này. nàng cảm giác hạ thể cứng đờ. thân thể Đường Phong giống như biến thành cương thi cứng ngắc, đôi bàn tay dâm ác nắm chặt đôi bồng đảo đầy đặn của nàng, nhưng lại như máy móc cứng ngắc ở nơi đó.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tuy rằng nàng bị định thân mình, nhưng vẫn còn có thể miễn cưỡng mở mắt. lọt vào trong tầm mắt nàng, Đường Phong giống như một tên ngốc, há to miệng, một bộ đáng muốn nói lại ngưng.
Chẳng lẽ là trời cao có mắt, tên thiếu niên cầm thú này nhận báo ứng bị trừng phạt, hắn đã chết rồi?
Yến Vũ Tình vui mừng trong lòng, nhưng lập tức tại bộ vị đa thịt thân cận giữa nàng và Đường Phong truyền đến một hơi ấm của cơ thể. khiến nàng hiểu rằng Đường Phong cùng chưa chết!
Cặp mắt của Đường Phong dại ra. nhìn chằm chằm phía trước, đồng tử trống rỗng, không có mảy may xúc cảm. dường như trúng phải Thất Hồn Thuật trong trong truyền thuyết.
-Hắn biến thành kẻ ngu ngốc ư?
Yến Vũ Tình tận lực nghĩ tới điều xấu. nhưng vẫn như trước không biết chuyện gì xảy ra. Trên người thiếu niên cầm thú trước mắt đã xảy ra tình huống gì đó. bởi vì tình cảnh giờ phút này đích thật rất quái dị.
Nàng không biết, giờ phút này trong đầu Đường Phong đang phát sinh, một hồi chiến đấu tranh đoạt kịch liệt, nếu có tu sĩ bậc cao ở đây có lẽ sẽ phát hiện, ở trong đầu Đường Phong, có hai điểm sáng đang cắn xé nhau dữ đội. cả hai đều dốc sức muốn cắn nuốt đối phương.
Trong hai điểm sáng: một đạo thuộc người từ bên ngoài vào. bản thân điểm sáng này cũng không tính là mạnh lắm. thậm chí còn nhỏ yếu hơn rất nhiều so với điểm sáng sẵn có trong óc Đường Phong. Thế nhưng bên trong điểm sáng này lại ẩn chứa một viên màu tím vàng rất nhỏ. chỉ có điều là một hạt màu tím vàng cực nhỏ như vậy. nó lại quyết định thắng bại của trận chiến tranh đoạt này. Tuy rằng điểm sáng từ bên ngoài vào vừa yếu vừa nhỏ. nhưng lại thắng ở tính vô cùng dẻo đai kiên cường, thậm chí còn có tính đồng hóa rất mạnh.
Cứ như vậy. hai điểm sáng ở trong đầu Đường Phong không ngừng va chạm, thôn phệ, Cắn xé, giằng co ước chừng một phút đồng hồ, điểm sáng ở bên ngoài tới ẩn chứa hạt màu tím vàng kia dần dần chiếm ưu thế tuyệt đối, điểm sáng trong đầu Đường Phong bị điểm sáng bên ngoài tới cắn nuốt mất tiêu.
Rốt cục, Đường Phong mở mắt ra, đó là một đôi mắt khác nhau rất lớn với ánh mắt trước đó. Trước kia trong mắt Đường Phong, luôn lộ ra vài phần lỗ mãng cùng ngang ngược kiêu ngạo, mà hiện tại này trong đôi mắt chỉ có vài phần mơ hồ mờ mịt.
Yến Vũ Tình sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Đường Phong trước mắt trong chớp mắt dường như thay đổi thành một người khác. Nếu không phải Thân thể hắn vẫn còn dán sát cùng một chỗ với mình, thậm chí nàng hoài nghi, chuyện xảy ra trước mắt có phải là ảo giác hay không.
Một đôi ánh mắt hiển lộ đủ loại tình cảm bỡ ngỡ. mờ mịt và hoảng hốt.
Yến Vũ Tình cũng không biết, bắt đầu từ giờ khắc này. trên thế giới đã không còn có Đường Phong, mà lại biến thành Trương Hằng chết vào tay NPC thân bí. chính là một trai mới lớn đến từ địa cầu thế kỷ 22.
Trương Hằng cảm nhận được mình đang ôm một thân thể mềm mại trắng mịn dịu dàng, hai tay nắm trên đôi bồng đảo mềm mại mà lại mười phân co dãn hạ thể cũng bị bó sát. nhưng rồi lại mơ hồ truyền đến một niềm khoái cảm.
Đập vào mắt hắn là một dung nhan tuyệt thế. nghiêng nước nghiêng thành. trên gương mặt hoàn mỹ đầy nước mắt trong suốt, trong mắt mang theo vẻ khuất nhục cùng cừu hận nhìn chằm chằm vào mình.
Không phải mình đang chơi trò chơi Online inte sao? Như thế nào lại xuất hiện tại nơi này? Mà lại cùng cô gái tuyệt sắc trước mắt này…
Sẽ không phải ở trong mộng chứ?
Thân thể hắn hơi vừa động, cùng ma sát với thân thể mềm mại băng khiết của cô gái. trong thân thể truyền đến một cảm giác tê tê mà lại khoái cảm. mà cô gái đối diện thì không kìm nổi phát ra một tiếng rên yêu kiều làm mềm nhũn cốt tủy người ta.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Trương Hằng cố gắng nhớ lại. đột nhiên trong đầu hẳn nhức buốt, lại là một trận long trời lở đất. đủ loại trí nhớ không thuộc về mình, từng mảnh nhỏ rót vào trong óc hắn. trong lúc nhất thời trong óc hắn rơi vào một vùng hỗn loạn.
Lại qua một hồi lâu. Trương Hằng khôi phục bình tĩnh, hắn đã cho ra một suy luận không ngờ mình đã xuyên qua thế giới, nhưng lại là xuyên qua từ trong trò chơi. Giống như chuyện xuyên qua trong tiểu thuyết tiên hiệp hắn hay đọc. thật không ngờ chuyện này lại phát sinh trên người mình. Rốt cuộc đây là may mắn hay là không hay đây?
Còn may mà năng lực thích ứng của Trương Hằng tương đối mạnh. hắn lập tức bắt đầu suy xét tình cảnh của mình hiện tại.
Theo trong trí nhớ của Đường Phong hắn biết được, đây chính là thế giới tu tiên cực kỳ tương tự như trò chơi Tiên Đạo hắn đang chơi ở trên địa cầu.
Mà nguyên chủ nhân khối thân thể Đường Phong này vốn là một đệ tử nội môn của Phong Hành Môn. Ở thời điểm buổi tối nhìn thấy một cô gái tuyệt sắc. nhất thời thấy sắc nảy lòng tà, giết ca ca của nàng, còn định bắt cô gái này làm lô đỉnh song tu của hắn.
Đang lúc Trương Hằng suy tư. chợt cảm nhận được thân thể mềm mại của Yến Vũ Tình hơi nhích động, hắn vội vàng trở lại hiện thực.
Nàng không phải trúng Định Thân Thuật của Đường Phong sao? Như thế nào lại có thể nhúc nhích?
Nhưng lập tức Trương Hằng liền hiểu, mặc kệ nói như thế nào. hắn cũng lăn lộn ở trong trò chơi Tiên Đạo mấy trăm năm. vẫn biết rõ ràng về một số thưởng thức của tu chân.
Định Thân Thuật vốn là một loại phép thuật tương đối cao cấp. nguyên vốn chỉ có tu sĩ bậc cao Kết Đan Kỳ mới có thể thi triển nhưng có một số tu sĩ bậc cao rành rỗi. lại sửa chữa Định Thân Thuật thành thích hợp một chút.
Vì thế sáng tạo ra Định Thân Thuật đơn giản hoá, cũng chính là Định Thân Thuật bậc thấp hiện nay.
Yến Vũ Tình Tuy rằng trúng Định Thân Thuật của Đường Phong, nhưng loại Định Thân Thuật bậc thấp này uy lực thật sự là có hạn. vừa vặn để đối phó với phàm phu tục tử. nhưng đối với người tập võ như Yến Vũ Tình uy lực cũng sẽ suy giảm đi mấy phần.
Tuy nhiên, quá trình tự động hóa giải phong bế Định Thân Thuật cũng không phải trong nháy mắt là được. Thân thể Yến Vũ Tình chỉ có thể hơi nhúc nhích một chút.
Cảm giác ngọc thể dưới thân rung động, từ làn da trắng như tuyết mịn màng ôn nhu lại truyền đến một cơn khoái cảm. cộng thêm mùi thơm đặc biệt của cơ thể trong cơ thể nữ nhân cùng tiếng rên rỉ yêu kiều động lòng người, làm cho trong cơ thể Trương Hằng sinh ra một ngọn lửa dục kỳ diệu.
Lý trí cùng đạo đức của Trương Hằng tự nói cho chính mình, không thể tiếp tục như vậy…
Nhưng dưới thúc đẩy của dục vọng nguyên thủy của nhân loại cùng tà hỏa vô danh, cơ thể Trương Hằng vẫn là “vận động” lên. đôi tay cũng bắt đầu chạy trên thân mình băng khiết của cô gái tuyệt sắc.
Là một “trạch nam”*. Trương Hằng đần dần nếm mùi nữ nhân, ở dưới tác dụng của duyên phận trùng hợp cùng giao hợp với nữ nhân cực phẩm như thế, hắn chỉ cảm thấy một chữ sảng khoái, nhưng trong lòng hắn vẫn như cũ có vài tia bất an cùng cảm giác tội lỗi mãnh liệt.
(* Trạch nam: Chỉ con trai ru rú trong nhà. ít giao tế với xã hội. thưởng cặm cụi trên máy chơi trò chơi Online đến gần như mụ đầu óc…)
Ước chừng chiến đấu hăng hái hơn mười mấy phút, Trương Hằng bò xuống, trên mặt đất Yến Vũ Tình ôm quần áo che Thân thể tuyệt đẹp của mình, tiếng nức nở vang vang dưới bầu trời đêm vắng lặng.
Trương Hằng nhìn nàng một cái. thần sắc phức tạp. tận đáy lòng hắn không khỏi sinh, ra vài phần thương tiếc, không ngờ chính mình lại xảy ra quan hệ cùng một cô gái không liên quan gì thế này.
Hắn chưa bao giờ cho rằng mình là một chính nhân quán tử. nhưng cũng không phải là ma đầu tội ác tày trời, phạm phải sai lầm như thế trong lòng hắn vẫn thấp thỏm không yên.
Hít sâu một hơi. Trương Hằng đi tới gần. có thể nghe được tiếng Yến Vũ Tình mặc quần áo sột soạt, ánh mắt lại nhìn lên bầu trời đêm.
Sao trên bầu trời khác nhau rất lớn với địa cầu. tuy rằng không có hai mặt trăng theo như cách nói của một số tiểu thuyết huyền huyễn, nhưng lại mang đến cho Trương Hằng một loại cảm giác vô cùng xa lạ.
Theo trong trí nhớ của Đường Phong hắn biết được, đây là một thế giới tu tiên đầy hung hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại. Đối mặt với một thế giới như vậy. mình nên làm gì bây giờ? Là cam tâm làm một tu sĩ bậc thấp, hay là bước trên con đường tu tiên mờ mịt không chừng kia. truy tìm trường sinh bất lão trong truyền thuyết kia.
Trước mắt còn có rất nhiều chuyện cần Trương Hằng giải quyết, thân phận của Đường Phong phải làm sao bây giờ? Mình nên trở lại Phương Vân Sơn. hay là rời xa tới nơi đất khách quê người.
Còn có. cô gái tuyệt sắc vừa mới có quan hệ xác thịt cùng mình này nên làm gì bây giờ? Là vứt bỏ nàng ở ven đường, hay là giết người diệt khẩu?
Bỗng dưng, trong lòng Trương Hằng không khỏi phát lạnh, chính mình như thế nào lại nảy sinh ý tưởng giết người bịt đầu mối chứ? Mình có còn là gã trạch nam đến từ địa cầu kia nữa hay không?
Đúng lúc này. truyền đến tiếng bước chân rất nhẹ. Yến Vũ Tình bước chân loạng choạng đi tới chỗ Trương Hằng. tư thái đôi chân ngọc bước đi có chút mất tự nhiên, ven góc xiêm y của nàng còn lưu lại rõ trước mắt vài vết máu.
Chương 4 : Ngọc giản màu tím vàng!
Yến Vũ Tình đi tới trước mặt Trương Hằng, hơi dừng lại một chút, trong đôi mắt mang theo cảm tình phức tạp nhìn lướt trên mặt Trương Hằng trong một cái chớp mắt.
Có cần giết nàng hay không? Tận đáy lòng Trương Hằng lại toát ra một cái ý niệm kỳ lạ trong đầu như vậy.
Tuy rằng đối phương chỉ là một hiệp nữ giới võ lâm, căn bản là không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với một người tu tiên Luyện Khí KỲ.
Nhưng trong lòng Trương Hằng có một ý thức cổ quái, ảnh hướng tới quyết định của hắn, khiến cho hắn làm ra loại chuyện vi phạm đạo đức này.
“Nhất định không thể để nàng đi, diệt cỏ phải trừ tận gốc. Quyết không thể lưu lại hậu hoạn!”
Một luồng sát ý lạnh như băng sinh ra ở đáy lòng Trương Hằng. thân thể mềm mại của Yến Vũ Tình lập tức cứng đờ ở nơi đó. nàng ngẩng lên gương mặt xinh đẹp hại nước hại dân kia. mang theo vài tia cười lạnh, và trào phúng, nhìn chằm chằm Trương Hằng:
-Ngươi muốn giết ta sao? Hãy ra tay đi!
Nàng hiểu được, với thân phận một người tu tiên của đối phương, giết mình thật dễ như trở bàn tay.
Giờ phút này Trương Hằng cảm giác đầu óc của mình lại rơi vào một mảnh hỗn loạn, dường như có thứ gì đó ảnh hưởng tới tâm tình của mình, thay đổi ý đồ vốn có của mình.
Là một trạch nam đến từ địa cầu. hắn chưa từng thấy máu tanh giết chóc, đừng nói là giết người, cho dù là làm thịt một con heo. cũng vị tất hắn có dũng khí,
Tuy rằng chơi dùa rất nhiều võng du giả thuyết, ở trong trò chơi giết qua không ít người, nhưng dù sao đó chỉ là một cái trò chơi, ở ngoài thực tế. hắn vẫn không thay đổi bản chất thân là một gã trạch nam.
Muốn hắn một gã trạch nam như vậy đi giết một người, đó là chuyện không có khả năng, cho dù cho hắn mấy chục vạn. cũng chưa chắc nguyện ý.
Trạch nam có thể hèn mọn, cũng có thể yếu đuối, nhưng bản chất cùng không thể hư hòng, đây là phân lớn bản tính thông thường của trạch nam.
Nhưng mà. ngay tại giờ phút này. hắn lại nhiều lần sinh ra ý tưởng giết người diệt khẩu, diệt cỏ tận gốc. cái này rất là cổ quái, hoàn toàn vượt qua tiêu chuẩn làm người của thiếu niên mới trường thành như hắn.
Trương Hằng quả thực không biết, sở dĩ hắn có Ý tưởng như thế. hoàn toàn là do vài tia Ý thức của chủ nhân Thân thể này lưu lại. đã ảnh hướng quyết định của hắn.
Bởi vì khi còn sống Đường Phong chính là một gã tiểu nhân độc ác tàn nhẫn không từ một thủ đoạn nào.
Trong đầu lại hỗn loạn một hồi. dường như có một thứ gì đó ở bên trong lén lút gây sóng gió. làm hắn thống khổ không chịu nổi.
Trương Hằng nhắm mắt lại. đôi tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào thịt, cả người toát mồ hôi lạnh.
Tiềm thức của Đường Phong ảnh hưởng tới hắn. ép buộc hắn phải giết chết cô gái trước mắt. làm ra hành động “tiền dâm hậu sát”.
Nhưng một mặt là một trạch nam mới trưởng thành ở địa cầu. tính cách thiện lương, lại giúp hắn không làm ra quyết định như vậy.
Đúng lúc này. trong đầu hiện ra vô số hạt li ti màu tím vàng, những hạt này ở trong đầu hắn xoay tròn với tốc độ cao. giúp cho trong óc hắn đang hỗn loạn không chịu nổi. lại trở về bình tĩnh.
Ngay sau đó. những hạt li ti màu tím vàng quỷ dị kia không ngừng xoay tròn, hình thành từng dòng cổ văn tối nghĩa khó hiểu, cuối cùng, tất cả hạt màu tím vàng hội tụ ớ trung tâm đầu óc hắn.
Trong lúc nhất thời. Trương Hằng cảm giác toàn bộ đầu óc đều vang đội tiếng “ong ong”, khiến hắn rơi vào cảnh trời đất tối sầm.
VÔ Số hạt li ti màu tím vàng vận chuyển với tốc độ cao. cuối cùng đều tụ tập đến trung ương đầu óc. hình thành một cái hình dạng ống tròn bằng ngọc.
Trong đầu Trương Hằng vừa hiện ra vật này. trong nháy mắt. hắn cảm giác rất quen thuộc.
Đó là?
Trong lúc nhất thời hắn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nếu không nhớ lầm. vật đó chính là cái ngọc giản công pháp cấp nghịch thiên “Luyện Thiên Hóa Địa” thu được từ trong trò chơi.
“Ngọc giản cấp nghịch thiên trong trò chơi, không ngờ đưa tới thế giới này!!! ”
Bằng vào một loại bản năng. Trương Hằng dùng thần thức xem xét ngọc giản màu tím vàng này. bên trong lập tức hiện ra một lượng lớn tin tức. suýt nữa làm cho thần thức của Trương Hằng bị lạc lối ở bên trong. Trương Hằng vội vàng thu hồi thần thức của mình, vừa kinh vừa sợ toát một thân mồ hôi lạnh, nhưng trên mặt hẳn lại lộ rõ vẻ vui mừng khôn xiết.
Thật không ngờ ở trong trò chơi được đến công pháp cấp nghịch thiên, lại có thể sử dụng ở trong thế giới tu chân thật sự này. điều này làm cho hắn sinh ra tự tin vô cùng.
Có bộ công pháp cấp nghịch thiên này. mình còn sợ không thể sống yên ở thế giới này sao?
Trương Hằng theo trí nhớ Đường Phong nơi đó biết được, bình thường người tu chân tu luyện đều là công pháp thông thường. Đệ tử nội môn như Đường Phong tu luyện cũng đều là một ít công pháp bình thường, về phần những tán tu hoặc là đệ tử ngoại môn thì có thể có được một bộ công pháp đầy đủ đã là một chuyện cầu còn không được.
về phần công pháp cao cấp. ngay cả Đường Phong cũng chưa từng thấy qua.
Tuy nhiên, nghe nói tổ sư khai sơn của Tiên Vân Tông có truyền lại một bộ công pháp cao cấp. được môn phái coi là chí bảo. ngay cả đệ tử nội môn bình thường cùng không có tư cách tu Luyện.
Mà công pháp cao cấp chính là Đường Phong đệ tử nội môn của Phong Hành Môn này có khả năng tiếp chạm được cực kỳ có giới hạn. về phần công pháp đỉnh cao trong truyền thuyết, hắn ngay cả nghĩ cũng không có nghĩ tới. càng đừng nói công pháp cấp nghịch thiên vị tất tồn tại trong thế giới này.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi sinh ra một loại tâm tình an ổn, trong tay của hắn hiện tại có một kiện linh khí hạ phẩm. cộng thêm công pháp cấp nghịch thiên, ở trong tu sĩ đồng cấp. còn có ai có thể là đối thủ của hắn?
Suy nghĩ một hồi. khóe miệng Trương Hằng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, trước kia thời điểm đang chơi trò Tiên Đạo như thế nào không có vận khí tốt thế này.
Yến Vũ Tình đứng ớ đối diện, thời điểm bắt đầu còn cảm giác được đến từ trên người Trương Hằng một luồng sát ý. khiến nàng như rơi vào hầm băng, nhưng sau đó. cỗ sát ý trên người Trương Hằng kia lại biến mất một cách khó hiểu.
Yến Vũ Tình không biết trên người thiếu niên này tồn tại bí mật như thế nào. nhưng chính thiếu niên trước mắt này cưỡng ép đoạt đi trinh tiết của mình, còn giết chết ca ca của mình.
Sau khi khôi phục thần trí lại. Trương Hằng hít mấy hơi thật sâu.
Hắn đã đoán được biểu hiện khác thường của mình, khẳng định là bị tiềm thức của thân thể này ảnh hướng chi phối.
Trương Hằng đã tiếp nhận toàn bộ trí nhớ của Đường Phong, rõ như lòng bàn tay đối với đủ loại sự tích ăn chơi của công tử này khi còn sống, cũng như hành động hãm hiếp này. Đường Phong cũng không phải là làm lần đầu.
-Nếu ngươi không động thủ nữa, ta đi thôi.
Giọng nói của Yến Vũ Tình mang theo đây cừu hận lạnh như băng truyền tới trong tai Trương Hằng.
Trương Hằng đánh giá tiểu mỹ nhân vài lần. trong lòng thầm giật mình, hiện giờ tuy rằng trên mặt Yến Vũ Tình ướt đẫm nước mắt. quần áo hoa lệ mấy chỗ rách toạc, mái tóc cùng thực rối bù. nhưng như cù vẫn mang đến cho Trương Hằng một loại cảm giác xinh đẹp rung động lòng người.
Với thân phận trạch nam ở địa cầu mà nói. có thể cùng lên giường với mỹ nữ cực phẩm như vậy. có giảm thọ mười năm cũng đáng giá.
Nhưng mà. trước mắt Trương Hằng cùng Yến Vũ Tình Tuy rằng có quan hệ xác thịt, nhưng không có loại tình yêu say đắm chân chính. Nếu thực muốn nói yêu say đắm. thì đó cũng chỉ là đam mê sắc đẹp và Thân thể của đối phương mà thôi.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào. nàng cũng đúng là nữ nhân đầu tiên của Trương Hằng ở thế giới này.
Nếu nói không có chút xúc động cũng không có khả năng.
Trong lòng Trương Hằng thật rất muốn lưu lại một tiểu mỹ nhân như vậy ở bên cạnh mình. Nhưng hắn cũng biết điều này là không thể thực hiện được, không nói tới cừu hận của Yến Vũ Tình với mình, cứ lấy tình cảnh hiện tại của Trương Hằng mà suy xét, cũng không cho phép bên cạnh hắn có một mỹ nữ yêu kiều như thế.
Không nên quên rằng, đây là một thế giới tu tiên cùng tồn tại hung hiểm và kỳ ngộ. chỉ cần sơ sẩy một cái thì có thể đánh đổi bằng cái mạng của mình, bên cạnh có nhiều người chính là một gánh nặng.
Trương Hằng trầm tư suy nghĩ một hồi lâu. cuối cùng vẫn quyết định buông tha cho đối phương rời đi. Bởi vì có trợ giúp của ngọc giản màu tím vàng trong đâu. giờ phút này hắn đã hoàn toàn đồng hóa ý thức của Đường Phong lưu lại. cũng bắt đầu chân chính làm chúa tể của khối Thân thể này.
Một mặt là trạch nam thiện lương xui khiến hắn làm ra một cái quyết định như vậy. nhưng sau này. tâm tính hắn tất nhiên sẽ có một chút diễn biến…
-Ngươi đi đi. nói không chừng ta sẽ lập tức thay đổi chủ ý.
Trương Hằng bình thản nhìn nữ nhân phá tân cho mình lần đầu tiên này, trong lòng cũng đúng là vô cùng phức tạp.
-Ngươi nếu đã không giết ta. vậy ta đi thôi!
Trong lòng Yến Vũ Tình tuy rằng rất nghi hoặc vì sao đối phương không giết mình, nhưng nàng cũng không muốn ở lại lâu ở chốn ô uế này. và rất sợ đối phương sẽ đổi ý giết mình.
Tuy nhiên. Trương Hằng trước mắt lại mang đến cho nàng một loại cảm giác thực đặc biệt, dường như đối phương đã không phải là tên thiếu niên cầm thú giết ca ca và làm bẩn bản thân mình kia.
Yến Vũ Tình ở dưới dẫn dắt của một loại tình cảm kỳ dị. nàng quay đầu lại nói:
-Nhớ kỹ tên của ta, ta gọi là Yến Vũ Tình, sớm hay muộn có một ngày. ta sẽ tới lấy mạng của ngươi.
-Ngươi có thể đến Phương Vân Sơn. tên của ta là Trương… Trương Phi!
Trương Hằng tự giễu cười, vẫn là quyết định không báo ra tên họ thật của mình.
Hắn cũng không muốn một ngày nào đó Yến Vũ Tình tìm được mình, bởi vì nếu như vậy cũng chỉ làm cho đối phương chết đi mà thôi.
Một người phàm bình thường sao có thể đấu lại người tu tiên? Huống chỉ còn là một người tu tiên có được công pháp cấp nghịch thiên?
Yên lặng nhìn theo bóng đáng của Yến Vũ Tình tập tễnh rời đi, mãi đến lúc bóng hình nàng biến mất trong tầm mắt mình.
“Dù sao cũng là nữ nhân đầu tiên trong cuộc sống của mình tại đây.” Trương Hằng thầm nghĩ như thế trong lòng.
Sau khi Yến Vũ Tình rời đi. Trương Hằng vội vàng dùng thần thức cảm nhận ngọc giản màu tím vàng lơ lửng trong đầu. Trong lòng hẳn kích động không thôi, đây chính là công pháp cấp nghịch thiên nha! Cuộc sống của mình sau này toàn bộ sẽ dựa vào nó.
“Đây khẳng định là một bộ công pháp tu Luyện tuyệt thế xưa nay chưa từng có! ”
Trương Hằng dùng thần thức thật cẩn thận tiếp xúc với ngọc giản màu tím vàng thu được trong trò chơi đang lơ lửng trong đầu hắn…
Chương 5 : Công pháp biến thái nhất trong lịch sử!
Lần này, Trương Hằng thật cẩn thận dùng thần thức cảm nhận ngọc giản màu tím vàng lơ lửng trong đầu kia. bởi vì giờ phút này tu vi của Trương Hằng vẻn vẹn chỉ đạt tới Luyện Khí Kỳ tiền kỳ, còn chưa có thoát khỏi bản chất của người phàm, cho nên cũng không có hình thành thần thức hải chân chính.
Hơn một lần lỗ mãng hành động giúp hắn thu được một bài học. hắn hiểu rằng trong Ngọc giản màu tím vàng này chứa rất nhiều tin tức không phải mình có thể dễ dàng chịu đựng, sơ suất một cái thần thức của mình sẽ hoàn toàn bị lạc ở trong đó. biến thành một người sống đời sống thực vật.
Rốt cục. thần thức của Trương Hằng chạm tới mặt ngoài của ngọc giản, thông qua thần thức, hắn có thể nhìn được toàn cảnh của Tử Kim Ngọc Đồng này.
Toàn bộ trong ngọc giản trong suốt, sáng lấp lánh như mộng ảo. xinh đẹp lộng lẫy dị thường, chung quanh ngọc giản nổi lơ lửng vô số kỳ hiệu và cổ tự Trương Hằng không thể hiểu được. thậm chí còn có một số các loại thần thú và yêu thú trong suốt lơ lửng trong đó. có một số là thần long Đông phương trong truyền thuyết, có khi là xà yêu tướng mạo dữ tợn trong thần thoại viễn cổ. một đám sinh vật cứng rắn trong suốt hình thái quái dị. rất sống động lơ lửng ỡ trước mắt hắn.
Trương Hằng xuyên qua thần thức, từ mép ngoài ngọc giản truyền tới một khí tức viễn cổ tang thương, suýt nữa khiển Trương Hằng rơi vào bên trong thời không lịch sử viễn cổ kia.
Không dám có chút phân tâm. nắm vững linh đài. một đám thần thức của Trương Hằng xuyên thấu qua mặt ngoài trong suốt của ngọc giản, xảy ra điều bất ngờ chính là. Trương Hằng không có cảm nhận được chút lực cản nào. dường như trước mắt tầng ngoài ngọc giản chỉ là một tầng ảo giác hư vô.
Thần thức rất dễ dàng tiến vào trong ngọc giản, nhưng không có xuất hiện tin tức khổng lồ tấn công như lần trước, xuất hiện trước mắt chính là một tòa cung điện màu tím vàng vô cùng huy hoàng tráng lệ. Đồng thời một uy áp buông xuống trước mặt Trương Hằng khiến hắn hít thở không thông, làm cho linh hồn của hắn không tự chủ được run lên. Xuyên qua thần thức, hắn có thể cảm nhận được cung điện hư vô này vô cùng trang nghiêm và trang trọng.
Theo thần thức của Trương Hằng chậm rãi thẩm thấu, màu sắc của cung điện màu tím vàng đang phát sinh biến hóa mắt thường có thể thấy được. Màu sắc chậm rãi trở thành mở nhạt, cuối cùng dần dần chuyển biến thành màu trắng bạc, mà ngay cả ngọc giản vốn có màu tím vàng này cũng biến thành màu trắng bạc.
Ngay sau đó. giống như ma thuật biến hóa, cung điện màu bạc biến thành một tòa cổ tháp cao ngất, cổ tháp cũng có màu trắng bạc. chia làm chín tầng. Trương Hằng suy đoán, chín tầng này có thể là đại biêu cho chín mức độ của bộ công pháp này.
Tới đây hơi bị một chút lực cản, thần thức của Trương Hằng liền tiến vào tầng thứ nhất của cổ tháp.
Mới vừa tiến vào tầng một cổ tháp, tin tức bên trong ào ào phóng vọt tới hắn. Trương Hằng vội vàng tiếp thu lượng tin tức khổng lồ này.
Cũng may. bằng vào tu vi Luyện Khí Kỳ của hắn. nhưng thật ra có thể miễn cưỡng ứng phó với số lượng lớn tin tức trước mắt.
Ước chừng thời gian tàn nửa nén hương. Trương Hằng tiếp thu tất cả tin tức của tầng một cổ tháp. Thần thức hắn rời khỏi tầng một cổ tháp, thử tiến vào tầng hai cả tháp, kết quả y chang như trong tưởng tượng của hắn. thần thức vừa tiếp xúc với tầng hai cổ tháp, liền gặp phải một lực cản thật lớn. thậm chí còn đây bắn Thần thức của hắn ra ngoài, suýt nữa làm cho thần thức hắn bị tổn thương.
Yên lặng chuyển thần thức rời khỏi ngọc giản giờ phút này đã biến thành màu trắng bạc. Thần sắc của Trương Hằng thực cổ quái, trên mặt thậm chí sa sẩm xuống, qua một hồi lâu. trong miệng hắn mới phun ra một câu: “Thực con bà nó! Công pháp biến thái!”
Bởi vì Trương Hằng đã tiếp thu tin tức của tầng một cổ tháp, cho nên hắn có một hiểu biết đại khái về bộ công pháp cấp nghịch thiên của mình đoạt được.
Bộ công pháp Cấp nghịch thiên này tên là “Luyện Thiên Hóa Địa”, hàm nghĩa của nó là. Luyện hết thảy vật hữu hình trong thiên hạ. hóa hết thảy vật vô hình trong thiên hạ.
Khẩu khí này đích xác đủ cuồng vọng, nhưng công pháp này luyện tới cảnh giới cao nhất đích xác có uy lực như thế.
Mặt khác, bộ công pháp này còn là một cái tính chất tổng hợp. chẳng những có về mặt tu luyện, còn có tin tức phối hợp về mặt luyện khí và luyện đan.
Không hề nghi ngờ là bộ công pháp này đích xác rất cường đại, rất nghịch thiên, thậm chí còn tiếp cận hoàn mỹ.
Có thể nói. chỉ cần Luyện thành công pháp này, ở trong chiến đấu cùng cấp bậc. cho dù cầm pháp khí bình thường cũng có thể tung hoành vô địch, thậm chí còn vượt cấp khiêu chiến.
Thông qua tiêu hóa theo tin tức nhận được từ tầng một cổ tháp. Trương Hằng biết được, công pháp Luyện Thiên Hóa Địa này trước mắt có vài loại ưu thế như vậy.
Ưu thế thứ nhất là, người Luyện công pháp này. sẽ có được thể chất có thể so với yêu thú. nếu Luyện đến chỗ tinh túy, thậm chí có thể làm cho người tu Luyện trở thành tồn tại pháp bảo hình người. Lúc này dưới cơ sở Thân thể biến thái, có thể ở trình độ nhất định ngăn chống đa số độc được và mê hương, hết thảy độc vật từ bên ngoài rất khó xâm nhập thân thể này. thậm chí tới một mức độ nào đó còn có thể miễn dịch với một vài pháp thuật bậc thấp.
Mọi người đều biết, người tu tiên bình thường, thể chất tuy rằng sẽ không ngừng lột xác theo tu vi tăng lên, phải mạnh hơn nhiều so với người phàm bình thường, nhưng đối với yêu thú mà nói. chỉ là đệ tử gặp sư phụ mà thôi.
Lợi trảo của một con yêu thú bình thường có thể dễ dàng xé nát thân thể người tu tiên, mà một người tu tiên nếu không dùng pháp lực. cho dù cầm linh khí cực phẩm. cũng không nhất định có thể thương tổn được một con yêu thú. Đương nhiên, một ít công pháp của người tu ma đồng dạng chú trọng tu luyện Thân thể. mức độ cường hãn của Thân thể này cũng hơn xa tu sĩ cùng cấp. nhưng nếu so sánh với yêu thú vẫn còn có chênh, lệch không nhỏ.
Ưu thế thứ hai là tu luyện công pháp này xuất ra linh khí có chút quỷ dị. thuộc tính không rõ ràng, lại có thể khắc chế hết thảy công pháp của thiên hạ!
ở Tu Tiên giới, gần như không có công pháp nào có thể khắc chế hết thảy công pháp trong thiên hạ. mặc dù cường đại mấy đi nữa. cũng sẽ gặp phải khắc tinh của nó. Tuy nhiên một khi tu luyện công pháp này. thì sẽ có được uy lực nghịch thiên, vẻn vẹn chỉ một cái ưu thế ngang tàng này. đã có thể khiển bất cứ tu sĩ nào cũng phải động tâm không thôi.
Đại ưu thế thứ ba, tu Luyện công pháp này trước tiên có thể làm cho ở trong cơ thể tu sĩ hình thành một loại ngọn lửa có thể nói là nghịch thiên. Ngọn lửa này liên quan đến nguồn gốc của Biến Thái Công Pháp, nghe nói có thể luyện hóa vạn vật thành hư không, hơn nữa còn có thể giúp tu sĩ dễ đàng Luyện hóa pháp bảo hoặc linh khí cấp bậc cao hơn chính mình.
Một tu sĩ mặc dù chiếm được một kiện pháp bảo đẳng cấp cao. nhưng Bởi vì do thực lực không đủ rất khó chân chính nắm trong tay pháp bảo đó. nhưng nếu tu sĩ tu Luyện công pháp này lại có thể dựa vào ngọn lửa thần bí kia dễ đàng Luyện hóa pháp bảo cao hơn bản thân một bậc, do đó có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của pháp bảo cao cấp.
Đại ưu thế thứ tư. theo tin tức trong tầng một cổ tháp, phương thức tu Luyện công pháp này dường như khác biệt với công pháp thông thường, không cần Kết Đan cùng ngưng kết Nguyên Anh. mà ở trong cơ thể hình thành một cái tinh hạch thân bí. cụ thể tình huống, bởi vì giới hạn trong tầng một cổ tháp, tin tức Trương Hằng nhận được cũng không cho biết rõ toàn diện.
Một bộ công pháp vô cùng khác biệt, sẽ mang đến cho người tu luyện nó lợi ích như thế nào? Các tu sĩ khác đừng mơ tưởng dễ đàng tìm ra nhược điểm của ngươi.
Đại ưu thế thứ năm. người tu luyện công pháp này. chẳng những thân thể cường hãn. hơn nữa thần thức còn vượt xa tu sĩ cùng cấp. thậm chí có thể giúp thần thức của người tu luyện công pháp này tăng lên một bậc!
Thần thức cường đại có thể dễ dàng hiểu rõ tình huống song phương địch và ta. có thể giúp người tu Luyện càng dễ dàng sống còn ở thế giới tu tiên vạn phân hung hiểm này.
Đại ưu thế thứ sáu…[Audio] Trọng Sinh Đô Thị Tu Tiên
Một ít tin tức này chỉ là nhận được trong tầng một cổ tháp, về phần trong tám tầng còn lại sẽ sinh, ra biến cố như thế nào. vậy thì không phải thời điểm Trương Hằng có thể biết được.
Tổng hợp lại những ưu thể này. Trương Hằng không khỏi không thừa nhận, công pháp này cường đại ra ngoài tưởng tượng của mình, đích xác là rất nghịch thiên, đích xác là rất biến thái, đích xác là một loại khác thường.
Nhưng lập tức. hắn lại thở một hơi dài. bộ công pháp này hoàn toàn là cho kẻ có tiền vốn tu luyện chính mình căn bản là không tu Luyện nổi!!!
Theo tin tức tầng một cổ tháp Trương Hằng nhận được, bắt đầu luyện bộ công pháp này từ Luyện Khí Kỳ là thích hợp nhất. Bởi vì ở thời điểm Luyện Khí Kỳ. đã có thể thuần thục vận chuyên linh lực trong cơ thể. mà bộ công pháp này yêu cầu là dùng linh lực trong cơ thể để hấp thu một ít tinh túy quý hiếm của vật chất, từ đó thay đổi thuộc tính linh lực trong cơ thể. lột xác thể chất của con người, thậm chí đạt tới cấp yêu thú.
Nói cách khác, Luyện công pháp này cần phải không ngừng “Luyện hóa” ngoại vật, về phần cái gì gọi là ngoại vật. trong ngọc giản cũng có giới thiệu, ở thời điểm Luyện Khí KỲ. ngoại vật được dùng là các loại linh khí. đan được mà các tu Luyện giả bậc thấp tha thiết ước mơ. hoặc là khoáng vật cùng thiên tài địa bảo quý hiếm cũng được.
Mấy thứ này. Bằng vào thân phận của khối thân thể Trương Hằng này. còn miễn cưỡng có thể thu được vài món. nhưng với số lượng cần thiết, tuyệt đối có thể dọa chết người.
ở trong ngọc giản này có nói rõ, muốn Luyện công pháp này tới giai đoạn sơ thành tầng một, thì cân có không dưới mấy chục kiện linh khí hoặc là các loại đan được. Đương nhiên khoáng vật quý hiếm cùng thiên tài địa bảo cũng có thể thay thế.
Trương Hằng thiếu chút nữa phát điên lên. mấy chục kiện linh khí a, kiếm ở đâu ra nhiều linh khí như vậy? Chẳng lẽ đi cướp? Theo hắn biết, cộng tất cả linh khí của Phong Hành Môn cũng chỉ có mấy chục kiện mà thôi, nói cách khác, muốn Luyện thành cảnh giới sơ thành tầng thứ nhất của bộ công pháp này. thì phải dùng hết sạch tất cả linh khí của một môn phái nhỏ.
Đây chỉ mới là cảnh giới sơ thành của tầng thứ nhất, bộ công pháp này tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng lại chia làm bốn giai đoạn: sơ thành, tiêu thành, đại thành, đại viên mãn.
Mới tu Luyện đến tiểu cảnh giới sơ thành của tầng thứ nhất, đã trả giá bằng mấy chục kiện linh khí, mà từ sơ thành đến tiêu thành. theo Trương Hằng biết hắn phải cần hơn một trăm kiện linh khí mới được, về phần tiếp theo, lại là số liệu trên trời.
Giờ phút này quả thực Trương Hằng muốn phát điên lên. ngay cả ý tự tử đều có. thực phải đi kiếm nhiều linh khí như vậy. trừ phi mỗi ngày đi cướp bóc. nếu không không biết phải chờ tới năm nào tháng nào mới có thể Luyện tới đại viên mãn của tầng thứ nhất công pháp này.
Trương Hằng không khỏi đưa ra một cái kết luận: muốn Luyện công pháp này đến cảnh giới đại viên mãn tầng thứ nhất, phỏng chừng phải cướp sạch tất cả linh khí. pháp bảo. dược thảo của Phương Vân Sơn để mình luyện hóa, mới có thể đạt tới.
về phần Luyện đến đại viên mãn tầng thứ chín, trừ phi phải cướp sạch toàn bộ Tu Chân Giới!!!
“Luyện Thiên Hóa Địa. không hổ là công pháp cấp nghịch thiên, quả thực là Biến Thái Công Pháp đệ nhất trong lịch sử.” sắc mặt Trương Hằng sa sầm xuống, hướng vào rừng cây hét lớn:
-Hiện tại lão tử dứt khoát phải đi cướp bóc Tu Chân Giới!