1. Home
  2. Truyện Ma
  3. [Audio] Ma Y Nhất Mạch dịch Thiên Tài Tướng Sư
  4. Tập 194: Lập uy (c916-c920)

[Audio] Ma Y Nhất Mạch dịch Thiên Tài Tướng Sư

Tập 194: Lập uy (c916-c920)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 916 : Tham lam

Lúc đầu Cát Vượng Tố Tây bị cuốn sinh tử kia hấp thụ tinh khí. Sauk hi đấm đá Diệp Thiên không nhận làm theo được chỉ thị của Cát Vượng Tố Tây bỗng nhiên nó dừng các động tác lại. Cơ thể không có linh hồn huyết sắc trong ánh mắt từ từ biến mất.

Toàn bộ máu của Cát Vượng Tố Tây đều bị hấp thu gần như là không còn gì. Trong nháy mắt cơ thể cao lớn của Đài Đà bỗng nhiên giãn nở ra.

Đúng vậy, chính là tan ra. Y giống như một con cá bị đánh lưới bốc lên mùi tanh tưởi, biến thành nước mủ chảy xuống. Một lát sau, đầu và ngực của Đài Đà hoàn toàn tan biến mất, một mùi tanh tưởi lan tràn khắp hội trường.

Nhân viên phải chuẩn bị dọn sạch đống ghê tởm bất ngờ xảy ra này.

Trong khoang bụng của Đài Đà bỗng giãn nở, hơn chục con côn trùng từ trong chui ra, có con giống như con nhện, có con lại giống như một con rết xấu xí, có con còn phát sáng. Những con côn trùng độc này vừa mới xuất hiện đã cắn mấy nhân viên phục vụ còn bò ra bốn phía.

Thời Trung Cổ ở Châu Âu, có phù thủy nuôi sâu độc để nghiên cứu nhưng đến nay loại phép thuật này sớm đã bị thất truyền. Những người ở đây chưa từng gặp phải những con côn trùng độc ác như vậy, họ lập tức hét lên cực kì hỗn loạn.

– Các vị bình tĩnh, các vị xin hãy bình tĩnh!

Tuy không biết sao người kia lại cất giấu được những con côn trùng độc trong bụng như vậy nhưng ban tổ chức chương trình đã chuẩn bị đầy đủ. Lúc bọn họ mới xôn xao, một đội bảo an được huấn luyện nghiêm chỉnh đã chạy vào.

Sau một trân chó sủa, gà bay nhưng con côn trùng độc đã bị tiêu diệt bớt. Lúc đầu mấy nhân viên phục vụ và cả đồ vật bị chúng cắn đều biến thành màu đen. Ngực họ không còn phập phồng, không còn một dấu hiệu nào của sự sống nữa rồi.

– Tượng đế ơi, sao lại có chuyện như vậy?

– Người Châu Á kia nhất định là phù thủy tà ác rồi!

– Sao trong bụng người kia lạ nhiều sâu độc như vậy? Qúa là thần kì đi!

Mọi người bàn luận sôi nổi. Nhừng người tham dự đại hội hôm nay ít nhiều họ cũng từng vượt qua những năng lực của người thường. Nhưng thủ đoạn của Cát Vượng Tố Tây thì mọi người chưa hề nghe thấy.

Nhưng kinh ngạc trong thời gian ngắn ngủi, mọi người khong tự chủ được liền nhìn về phía Diệp Thiên. Rất nhiều người đều có ánh mắt tham lam.

Dễ nhận thấy là bọn họ đã ý thức được trên người Cát Vượng Tố Tây có phát sinh sự biến hóa là tám, chín phần có liên quan đến quyển sách trong tay Diệp Thiên. Có thể im lặng, không một tiếng động mà đoạt đi mạng sống của người khác loại bảo bối này đúng là khiến người ta quen mắt.

Thậm chí rất nhiều người đều cho rằng, sở dĩ Diệp Thiên có thể ngăn cản được lực công kích của Đài Đà cũng hoàn toàn phụ thuộc vào công lao của quyển sách kia.

– Chủ nhân, quyển sách kia trong tay Diệp Thiên rốt cục là bảo bối gì vậy?

Người bên cạnh Dracula đã trở thành một thành viên của Rudolph vẻ mặt cũng trở lên tham lam.

– Không biết, tương truyền là tử thần liêm đao có thể hấp thu được linh hồn của người khác. Quyển sách này ngày càng lợi hại, không chỉ có thể hấp thu được linh hồn mà còn ăn cả máu, thịt của người khác. Rudolph, ngươi hãy đi nhận lỗi với Diệp Thiên hóa giải nỗi hận thù của hắn và ngươi đi!

Tuy là sắc mặt của Dracula không đổi nhưng từ sâu trong ánh mắt cũng lộ rõ vẻ sợ hãi. Vừa rồi khi nhìn về màu đen sáng bóng kia ngay cả linh hồn của y cũng phải run rẩy. Đó là một loại áp lực của sinh mệnh.

– Chủ nhân, Diệp Thiên kia chẳng qua cũng chỉ là người phàm, chúng ta có cần…

Sau khi nghe chủ nhân nói, Rudoph lộ ra vẻ bất mãn. Bây giờ y là người mạnh nhất trong huyết tộc sao lại có thể chịu cúi đầu trước người thường được?

Biết rằng, sau khi trở thành người trong huyết tộc, mỗi ngày Rudolph đều cảm thấy năng lượng của mình tăng lên. Y vốn là người cả gan, bây giờ khả năng lại được tăng lên ngoài bên cạnh Dracula ra thì Rudolph thèm để mắt đến kẻ nào.

Cho dù là năm đó tận mắt chứng kiến Diệp Thiên đánh thắng Anthony Marcus nhưng Rudolph tin rằng với thực lực của mình hiện tại cũng có thể xé xác Anthony thành những miếng nhỏ. Cho nên sau khi nhìn thấy bộ sinh tử, y đã bắt đầu có suy nghĩ khác.

– Làm càn, ngươi muốn làm gì?

Mắt Dracula trừng lên nói:

– Rudolph thân mến, chẳng lẽ ngươi muốn mạnh mà ngay cả lời của ta ngươi cũng không chịu nghe sao?

– Không dám, chủ nhân, xin ngài tha thứ cho sự mạo muội nhỏ này!

Thấy Dracula có vẻ không hài lòng, Rudolph như bị một chậu nước lạnh dội xuống đầu. Y sợ đến mức vội quỳ ngay xuống đất dùng đầu của mình dập xuống chân Dracula, toàn thân run rẩy.

– Đứng lên đi, chỉ có người biết sợ hãi mới có thể sống lâu được.

Dracula bực tức nhìn Rudolph, nếu không thấy y có khả năng thiên phú thì dù có thế nào Dracula cũng sẽ không cho cái ôm, hôn ngu xuẩn này. Đây chính là đã lãng phí một giọt máu quý báu của y.

– Lợi hại, quyển sách kia có thể so sanh với Thánh Kinh trong tay Giáo Hoàng?

Lúc Dracula và Rudolph thối thoại về cái chết của địch, mấy người kị sĩ bàn tròn cũng thấp giọng nghị luận.truyện ma audio

Người cầm đầu đám kị sĩ bàn trong là Lạp Phu, gã lắc đầu, vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng nói:

– Ta cảm thấy Thánh Kinh trong tay Giáo Hoàng đại nhân còn lợi hại hơn. Các ngươi hãy nhớ kĩ, năm đó Giáo Hoàng sử dụng Thánh Kinh một lần mà tinh lọc được hết tất cả những sinh vật hắc ám, sinh mệnh cạn của ông ta cạn kiệt nhưng người trẻ tuổi kia vẫn bình yên vô sự.

– Kỵ sĩ trưởng Musharraf Witt, chúng tôi phải làm thế nào đây?

Một vị kị sĩ bàn tròn hỏi, ánh mắt lộ ra vẻ nóng vội. Sống đến tầm tuổi như bọn họ, những vinh hoa thế tục bọn họ sớm đã không để tâm. Duy chỉ có một bảo bối mà họ không được nắm trong tay làm khơi dậy dục vọng trong con người bọn họ.

– Theo quy định, người thắng có thể được hưởng tất cả các chiến lợi phẩm, không nên vội vàng, nhìn kĩ rồi hãy nói, nếu đó là đồ vật hắc ám còn lưu lại trong xã hội, đương nhiên chúng ta phải tinh chế nó rồi.

Trên mặt Musharraf Witt lộ ra vẻ khó chịu cho dù là kiếm chác đồ vật của người khác thì cũng muốn mình đại nghĩa. Dracula nói bọn họ là một đám ngụy quân tử đúng là không có oan uổng gì.

– Không biết đồ kia sống hay chết, dạy rất giỏi?

Trở lại chỗ ngồi, Diệp Thiên nhắm mắt lại dưỡng thần nhưng bất cứ động tĩnh nào trong võ đài cũng không thể thoát khỏi thần thức của hắn được. Sức mạnh của mấy kị sĩ bàn trong kia cũng không kém gì, lúc nhìn Diệp Thiên ánh mắt đã hàm chưa những ánh mắt đầy địch ý.

– Xem ra thắng lợi dựa vào bộ sinh tử cũng khồn đủ để làm cho bọn họ sợ hãi.

Mấy người đối thoại làm nổi lên một cỗ sát khí trên đầu Diệp Thiên. Diệp Thiên thích ít người một chút. Tuy Dracula bên kia có ánh mắt tham lam nhưng ánh mắt kia cũng không có ẩn chứa sát ý.

– Sư phụ, bọn họ đang nói cái gì vậy?

Những người ngồi xung quanh cũng không có hạ thấp giọng của mình. Nghe những tiếng bàn tán kia, Chu Khiếu Thiên có chút không hiểu ra sao cả. Vì cũng không có người phiên dịch ở đó.

– Bọn họ muốn xử lý chúng ta, sau đó cướp đi bộ sinh tử, Khiếu Thiên con nói xem nên làm gì bây giờ?

Tuy là trên mặt Diệp Thiên có vẻ tươi cười nhưng trong mắt cũng đã lạnh như băng vậy. Từ khi hắn lên sáu tuổi đi học đã bắt đầu học lũ bạn cướp bóc. Chỉ có Diệp Thiên đi lấy của người khác chưa chưa có ai lấy của hắn được thứ gì.

– Giết, xử lý hết tất cả bọn họ đi!

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Chu Khiếu Thiên liền đứng lên, ở Trung Quốc tuy là nghèo những cũng không vì tiền mà động đầu óc nhưng cũng là keo kiệt. Muốn đoạt được đồ vật kia trong tay hắn thì Chu Khiếu Thiên tuyệt đối cũng sẽ không liều mạng với đối phương.

– Nói không sai, chỉ có máu tươi mới có thể làm cho họ tỉnh lại được.

Diệp Thiên tươi cười, bỗng nhiên hắn lại cau mày nói:

– Phải có người khiêu chiến với chúng ta? Con không thiếu đâu? Khiếu Thiên, lát nữa con cứ việc giết, sư phụ sẽ giúp con diệt trừ một số mệnh!

Mặc dù đang nói chuyện cũng với Chu Khiếu Thiên nhưng những người xung quanh đang bàn tán một câu cũng không có nói đến Diệp Thiên. Hắn phát hiện có mấy người nhỏ bé vùng Nam Mỹ đang khiêu chiến định cướp đi bộ sinh tử.

– Sư phụ ngài cứ yên tâm đi!

Chu Khiếu Thiên gật đầu đầu sát khí, sớm đã nghe sư phụ vô địch, bây giờ nói như mình cũng có cơ hội. Chu Khiếu Thiên sôi máu, chỉ muốn nhảy xuống võ đài khiêu chiến với các cao thủ hàng đầu Thế giới.

Nhưng lúc Chu Khiếu Thiên đang soàn soạt, một âm thanh lạ bỗng vang lên:

– Các vị, vì đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi tuyên bố đại hội tạm dừng một tiếng đồng hồ. Mọi người có thể cùng nhau thưởng thức những món ngon mà chúng tôi cung cấp, cũng có thể ra ngoài hoa viên tản bộ.

Những con côn trùng vừa mới xuất hiện đã là cho Frank tiên sinh phải sợ hãi. Không biết từ khi nào, y đã bố trí một người bạn khác của mình lên võ đài dù có bị đánh chết y cũng không dám đững giữa sân khấu.

– CBực mình thật, Khiếu Thiên, lão cố, đi, đi ra ngoài đi dạo!

Diệp Thiên đứng lên, vô số những ánh mắt trong võ đài nhìn theo ba người họ đi ra khỏi hội trường. Có mấy người liền đi theo sau ra ngoài, tưởng là bọn họ sẽ động thủ ở bên ngoài nhưng sợ là bọn Diệp Thiên chạy ra ngoài cho nên cần phải phái bớt bảo vệ đi.

Chương 917 : Cúi đầu

– Diệp tiên sinh, chúng ta… Hay là chúng ta ở bên ngoài cho an toàn.

Lúc Diệp Thiên đi ra khỏi hội trường, Cố Đại Quân đi theo cứ giống như là mũi nhọn vậy. Nếu ánh mắt có thể giết người được thì không biết là ông ta đã giết người bao nhiêu lần. Cả người và vạt áo đều bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp.

Biết rằng, tuy là đại hội dị năng lần này là tổ chức ngầm nhưng đều có chính phủ các nước. Dù là quốc gia nào đi nữa thì cũng sẽ thừa nhân hội nghị lần này, cho dù là trong hội trường có phát sinh chuyện gì thì cũng sẽ không bị truy cứu.

Giống như là Quốc sư Thái Lan Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây bị bộ sách sinh tử giết chết, đương nhiên là chính phủ Thái Lan cũng sẽ tức giận nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nuốt cục giận này chứ tuyệt đối không dám chỉ trích gì Diệp Thiên.

Cùng với bọn họ, mấy người Trung Quốc chết ở đây thì chính phủ của họ cũng sẽ không có phản ứng gì, các quốc gia đều có nhận thức này.

– Lão Cố, may mà ông cũng là binh lính gan mới lớn như vậy được…

Sau khi nghe Cố Đại Quân nói, Chu Khiếu Thiên đầu tiên là bất mãn sau đó là chuẩn bị đại sát khí lên bốn phía, chỗ nào cũng nghe được lời nói uy phong của mình.

– Tôi… Tôi, hai vị cứ coi như tôi chưa nói gì đi.

Cố Đại Quân bị những lời này của Chu Khiếu Thiên làm cho đỏ bừng mặt lên. Đương nhiên ý của ông ta không phải nói mình là binh lính. Cho dù đi vào bộ đội đặc chủng, cũng là chuyên gia tình báo căn bản xuất ngoại không hoàn thành nhiệm vụ.

– Lão Cố, không sao, có một số việc ông còn chưa rõ…

Có một vài người đi sau mình, Diệp Thiên híp mắt, thản nhiên nói:

– Có những người tính như chó không ăn được cứt, cho nên bây giờ còn lưu lại gen cướp giặc, cách tốt nhất để đối phó với bọn họ chính là tiêu diệt.

– Sự phụ, để con đi sử lý bọn họ?

Sau khi nghe thấy sư phụ nói, Chu Khiếu Thiên liền hưng phấn ánh mắt không để ý đển tốt xấu mà tràn đầy sự khiêu khích.

– Tiểu tử, vì Định Định mang thai mà kìm sự lợi hại lại được không?

Diệp Thiên để tay lên đầu:

– Sát khí của chỗ nào lớn như vậy? Bây giờ con đang muốn thăng cấp lên tiên thiên, đừng có vội vàng, bắt đầu lại không xuất thủ nữa.

Sau khi thăng cấp trong cõi chết, bản thân Diệp Thiên đã trải qua một chút kinh nghiệm để khuyên bảo Chu Khiếu Thiên. Không ngờ tâm cậu ta lại giống như ma vậy. Cái này đối với thần thức mà nói chỉ là trăm hại mà không có một lợi nào.

– Sư phụ, là tu vi của đệ tử chưa đủ, đa tạ su phụ đã nhắc nhở!

Sau khi Diệp Thiên vỗ tay lên đầu Chu Khiếu Thiên, một tia tức khí liền truyền vào trong đầu cậu ta khiến đầu óc cậu ta tỉnh táo trở lại, sự luống cuống trong mắt cũng dần mất đi.

– Chỉ là chút cá, tôm bé thôi mà, đáng để con phải tức giận sao?

Diệp Thiên cười lắc đầu nhưng khi hắn nhìn về phía cửa đại của hội trường bỗng nhiên lại sửng sốt:

– A, vị này cũng đi ra, muốn làm gì đây?

Vị công tước Dracula đi từ hội trường ra. Sau y còn có vị lão bằng hữu của Diệp Thiên – Rudolph. Hẳn là y không phục với câu nói của Dkumaola ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên rõ ràng là không tốt.

– Diệp Thiên, trước đây những hành vi của Dracula đã mang lại cho ngài không ít phiền toái, thực sự xin lỗi ngài…

Để Diệp Thiên và Rudolph vào trong viện còn có một vị giám sát. Mọi người đều không ngờ Dracula vừa mới ra đã đi về phía đường của Diệp Thiên, hơn nữa ngữ khí còn vô cùng chân thành, hai tay chắp trước ngực hành lễ với Diệp Thiên như thể với người của giới quý tộc xưa.

– Chủ nhân, ngài như này là?

Rudoph không nhịn được liền mở miệng hỏi.

– Câm miệng!

Dracula quay đầu trừng mắt nhìn Rudolph một cái, có ý bảo Rudoph hãy ngoan ngoãn mà ngậm miệng lại.

Quay mặt nhìn về phía Diệp Thiên. Dracula nói tiếp:

– Diệp tiên sinh, tôi nghĩ… Ngài sẽ tiếp nhận sự xin lỗi của tôi?

– Được, vẫn là người thông minh, Dracula công tước, nếu như ngài có thể trả lời mấy vấn đề của tôi thì chúng ta có thể trở thành bạn bè của nhau được rồi!

Sau khi nghe Dracula nói, Diệp Thiên cười nhưng trong lòng đúng là có mấy phần xem trọng vị công tước này.

Người sống trong bóng tối quả nhiên là có thể cảm nhận được sự nguy hiểm hơn rất nhiều. Vì cảm nhân được trên người Dracula có tức khí của người tu đạo. Diệp Thiên đã quan sát động tĩnh của y nhưng hắn không ngờ đối phương lại phản ứng như vậy.

– Đương nhiên, nếu như ngài muốn.

Dracula đứng thẳng lên, thực ra trong lòng hắn cũng có nghi ngờ. Năm đó, chẳng phải y cũng đã phái Kurt đi thăm dò Diệp Thiên đó thôi, hơn nữa Kurt còn chết ở Seberia. Theo lý là hắn chịu thiệt nhưng không biết tại sao đối phương lại sinh ra sát ý với mình.

Diệp Thiên suy nghĩ như vậy. Sống lâu hơn một ngàn năm, bản lĩnh của Dracula không thể nói trước được. Lúc cảm nhân được sự nguy hiểm y tự tin là không ai có thể vượt qua minh được. Ban đầu, khi Diệp Thiên bước vào võ đài Dracula rợn tóc gáy rõ ràng là y cảm nhân được có sát khí.

Sau đó lại chứng kiến thủ đoạn của Diệp Thiên, Dracula lập tức đưa ra quyết định cho dù là Diệp Thiên có tử thần, y tuyệt đối cũng sẽ không tranh cái này. Hơn nữa lại còn chủ động bồi dưỡng thêm quan hệ với hắn. Tất cả đều bắt đầu từ cái nhìn kia của Diệp Thiên.

– Công tước Dracula, ngài từng đến phương Đông, chắc biết người tu đạo chứ?

Diệp Thiên híp mắt, hắn nhìn chằm chằm vào Dracula nói rằng:

– Ngươi đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của người tu đạo, rốt cục nó là sức mạnh gì?

– Tôi từng đến Trung Quốc, không dấu gì ngài, tôi cũng từng là hậu duệ của Trung Quốc nhưng lúc hai nước giao chiến, chuyện lúc đó tôi cần phải giải thích với ngài!

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, rốt cục Dracula cũng hiểu được sát ý của đối phương từ đâu mà đến. Y cũng đã hiểu, nếu quyết định cúi đầu, làm rõ chuyện năm đó, nếu Diệp Thiên không chịu buông tha thì y cũng chỉ còn ngồi chờ chết mà thôi.

– Này, ngươi cũng là một nhân vật, sau khi đại hội chấm dứt, ta và ngươi hãy cùng thảo luận một chút.

Lời nói của Dracula khiến Diệp Thiên phải tán thưởng. Thế giới đen không có gì tốt, nói là sức mạnh vi tôn, sự giải thích của Dracula cũng là thẳng thắn, thành khẩn, cũng là dựa trên sức mạnh của mình.

Về phần Dracula đã từng hút máu tươi, Diệp Thiên cũng không thực để ý, những người tu đạo lại không phải là tiền bối, thân nhân của mình, chẳng liên quan gì đến hắn. Huống chi, người tu đạo tự giết lẫn nhau mà chết, cao hơn là giết người ngoại tộc.

– Đa tạ Diệp tiên sinh, nếu ngài đồng ý cho tôi một giọt máu, tôi sẽ nguyện trao đổi với ngài bất cứ thứ gì!

Dracula biết hành vi của mình khiến Diệp Thiên có thiện cảm.

– Cái này để nói sau đi, vấn đề của ta, ngươi còn chưa trả lời đâu.

Diệp Thiên lắc đầu, nói chuyện với đối phương cũng không có nghĩa là mình sẽ làm bạn với y. Nhưng người này thực sự rất thông minh, vì nếu mình từ chối yêu cầu của y thì sau này sẽ rất khó đối phó với tâm tư của hắn.

– Ngài nói đến người tu đạo ở Trung Quốc?

Ánh mắt của Dracula lộ ra vẻ sợ hãi, y nói:

– Tôi đã từng chứng kiến một người Trung Quốc đấu với một công tước huyết tộc, chỉ một chưởng đã chém một ngọn núi thành hai nửa, sức mạnh của ông ta là mạnh nhất mà tôi từng được thấy…

Năm đó Dracula đến Trung Quốc, lúc còn chưa phải là công tước, y chỉ có thể đứng bên xem và cổ vũ, lúc đó vị đại công tước kia cũng là một người cận kề với đế vương huyết tộc.

Dracula không nói ra vị đại công tước đó nhưng sau đó người kia đã bị người Trung Quốc xé xác, tim cũng bị bóp chặt chỉ có thể chết đi mà không thể hồi sinh lại.

Sau khi liên minh 8 nước xâm chiếm lui ra ngoài thành cũng không còn liên quan gì đến trận chiến này nữa. Dracula mặc dù đang ở Trung Quốc nhưng vẫn có được chỗ tốt, sau đó cả trăm năm y cũng chưa đến Trung Quốc lần nào nữa.

– Một chưởng mà bổ ngọn núi làm đôi? E là Kim Đan tu giả cũng không thể làm được?

Diệp Thiên thở dài, thì ra hơn một trăm năm trước, ở chỗ này có một nhân vật vô cùng mạnh, không biết vì sao bây giờ lại biến mất:

– Công tước tiên sinh, ngài có biết vì sao linh khí trong thiên địa bây giờ lại loãng như vậy không?

– Linh khí?

Dracula nghe thấy vậy có chút sửng sốt, không chắc chắn nói:

– Diệp tiên sinh ý nói có người hấp thu được năng lượng trong không khí sao?

– Đúng vậy, Diệp Thiên gật đầu.

– Giống như hơn một trăm năm về trước loại năng lượng này đột nhiên bị thiếu, ta cũng không biết nguyên nhân vì sao.

Dracula hạ hai tay, Huyết tộc tu luyện khi hút máu tươi, bọn họ không thể nào hấp thụ được năng lượng trong không khí, cho nên cũng không mảy may quan tâm gì đến vấn đề này.

– Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta vào thôi.

Không có được đáp án, Diệp Thiên cũng có chút thất vọng. Không nói chuyện với Dracula nữa hắn khoát tay ý bảo Chu Khiếu Thiên đi vào trong hội trường.

Nhưng khiến chó Diệp Thiên không ngờ chính là sau khi hắn đi được mấy bước thì có tiếng của Rudolph:

– Họ Diệp kia, ngươi không có lễ phép?

– A? Ngươi còn muốn dạy ta cái lễ phép gì?

Diệp Thiên dừng bước, nếu không nhìn khuôn mặt của Dracula thì Rudolph còn có cơ hội đứng ở đây nói chuyện với mình sao?

– Diệp Thiên, thực sự xin lỗi, là tôi quản giáo không nghiêm!

Thấy Diệp Thiên đứng lại, Dracula không khỏi kêu khổ, y kéo Rudolph và mắng:

– Ngươi đúng là ngu xuẩn, ta đến dạy người cái gì là lễ phép hả?

Lúc nói chuyện khuôn mặt của Dracula trăng bệch đi, môi đỏ xẫm như máu vậy. Hai răng nanh trong miệng nhe ra nhọn hoắt, không đợi Rudolph kịp phản ứng gì, hai cái răng nanh kia đã cắn sâu vào cổ y.

Chương 918 : Lập uy 1

– Ô… Ô ô…

Trong mắt Rudolph bắn ra kinh hãi cực kỳ, hắn như thế nào cũng chưa thể nghĩ đến, bởi vì một câu chỉ trích đơn giản, thế nhưng sẽ mang đến họa sát thân cho chính mình, hơn nữa người ra tay còn không phải Diệp Thiên, mà là chủ nhân của mình.

Là hậu duệ trực hệ của Dracula, lúc này ngoài hối hận, trong lòng Rudolph ngay cả một tia phản kháng đều không có, theo máu tươi không ngừng xói mòn, mắt của hắn chậm rãi mất đi thần thái.

– Bụp …

Một tiếng vang nhỏ, thân thể Rudolph mềm nhũn ngã trên mặt đất, toàn thân không một tia khí tức sinh mệnh, chỉ có cặp mắt vô thần, tựa hồ đang nói ra đáy lòng không cam, mãi cho đến chết, Rudolph vẫn không rõ chủ nhân vì sao sợ hãi Diệp Thiên như thế?

– Diệp tiên sinh, thật xin lỗi, tôi nghĩ… Như vậy hẳn là có thể bù lại khuyết điểm của tôi?

Ngẩng đầu lên, bên miệng Dracula vẫn có hai cái răng nanh lộ ở bên ngoài, vươn ra đầu lưỡi màu đỏ liếm một chút máu tươi bên mép, cái tình hình này thật yêu dị nói không nên lời, những những giám thị cùng Diệp Thiên đi ra nhìn xem chung quanh, không có người nào mà không phải là đáy lòng phát lạnh, giống như nhiệt độ không khí chung quanh chợt giảm xuống vài độ.

– Hút … quỷ hút máu?

Chung quanh mấy người kia đều cùng run hàm lên, sắc mặt trắng bệch, rất muốn xoay người trốn vào bên trong hội trường, nhưng hai chân như nhũn ra, vẻ mặt sợ hãi nhìn Dracula.

– Không … không, các ngươi không thể xưng hô như thế, Huyết tộc chính là cao quý, ta là công tước Dracula!

Dracula liếm liếm môi màu đỏ tươi, lười phản ứng với những người kia, mà chỉ mỉm cười nhìn về phía Diệp Thiên, nói rằng:

– Diệp tiên sinh, ngài không ngại tôi giúp ngài đuổi mấy tên ruồi bọ chứ?

– Đều là diệt người trong nháy mắt, tôi không chấp nhặt cùng bọn họ làm gì?

Diệp Thiên cười lắc lắc đầu, xoay người đi vào bên trong hội trường, hắn cùng Dracula cũng không phải bằng hữu, không nghĩ đối phương lại làm vậy, hơn nữa Dracula tâm tính nham hiểm, cũng làm cho Diệp Thiên có chút kính sợ.

– Cút đi!

Đợi cho thân hình Diệp Thiên biến mất sau cửa, trong miệng Dracula nhẹ nhàng hộc ra hai chữ, năm sáu người đi theo Diệp Thiên ra tới cửa nhất thời cảm giác trên người chợt nhẹ, vội chạy về tới hội trường, tựa hồ chỉ có nơi có nhiều người mới làm cho bọn họ cảm thấy an toàn.

Nhưng sau khi tiến vào hội trường, những người này cũng ngoan ngoãn hơn rất nhiều, thủ đoạn của Dracula cùng với thái độ hắn đối đãi với Diệp Thiên làm cho bọn họ hiểu được rất nhiều chuyện, có đôi khi tham lam sẽ mang đến cái chết!

– Các vị tiên sinh, đại hội giao lưu sẽ tiếp tục tiến hành, để phòng ngừa một vài phát sinh ngoài ý muốn, đại hội một lần nữa quy định, khi một bên hô lên nhận thua, song phương luận bàn phải ngừng lại, nếu không chúng ta sẽ áp dụng một vài quy định!

Đứng ở trong hội trường vẫn là vị Frank tiên sinh kia, nhưng lúc này phía sau hắn có tám binh lính trang bị thực đầy đủ súng đạn, cho nên Frank tiên sinh nói ra cũng bớt lo lắng mười phần, người sống ở hiện đại, luôn có tin tưởng mãnh liệt đối với vũ khí nóng.

– Tốt lắm, hiện tại mọi người có thể tiếp tục !

Sau khi Frank tuyên bố đại hội một lần nữa bắt đầu, vội vội vàng vàng trốn về tới chỗ cao nhất của hắn ở khán đài, bởi vì nếu lại xuất hiện một vài độc trùng, ngay cả có binh lính bảo hộ sợ cũng khó mà được an toàn.

Nhưng tám binh lính kia lại đứng ở bên sân, nhìn chằm chằm mọi người, bọn họ chính là một vài quân sĩ đặc chủng, hoàn toàn cảm ứng không được khí tức cường đại của những người trong hội trường, tục ngữ nói người không biết không sợ, đúng là như thế .

– Diệp tiên sinh, ta không muốn cùng ngài luận bàn, chỉ là muốn mượn quyển sách kia đánh giá thôi, ngài từ chối ư?

Frank rời đi hai phút sau, trong hội trường rốt cục vang lên một thanh âm, những lời này chỉ dùng để nói ra một loại ngôn ngữ rất ít thấy. Qua chừng mấy phút đồng hồ sau, máy phiên dịch các nơi trong hội trường đồng thanh nói, mới phiên dịch lại ý tứ của những lời này.

– Tiếng Tamil của Ấn Độ? Loại ngôn ngữ này giống như sắp thất truyền rồi nhỉ?

Diệp Thiên theo tiếng nói nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, mở miệng nói rằng:

– Các vị đại sư không phải người thế tục, cần gì phải cuốn vào bên trong phân tranh? Chẳng lẽ cũng do tham lam sao?

Diệp Thiên năm đó điên cuồng thu thập các bản của Thôi Bối Đồ, đã từng được một bộ sách cổ Ấn Độ, vì thế hắn đã tìm một vị học gia ngôn ngữ phá dịch nó, cho nên đối với phát âm loại ngôn ngữ này cũng có chút hiểu biết.

– Diệp tiên sinh thật sự là bác học, nghe rộng nhớ lâu, đúng là ngôn ngữ Tamil!

Một lão tăng Ấn Độ dáng người khô gầy, bộ mặt ngăm đen chậm rãi đứng lên, nói rằng:

– Phạm Thiên chủ thần sáng tạo thế giới, nhưng thế gian còn có yêu ma quỷ quái hoành hành, quyển sách của Diệp tiên sinh kia quá mức tà ác, có chút như là di vật của ác ma, nó hẳn là bị trấn trụ ở dưới Phật tháp!

Nói thật, có thể tham dự loại hội nghị như hôm nay, chứng minh những người này vẫn là thân ở hồng trần, mấy lão tăng Ấn Độ này cũng không ngoại lệ.

Tuy rằng thích ca mâu ni xem như sinh ra ở Ấn Độ, nhưng ở Ấn Độ, Phật giáo cũng không được phổ cập, đến nay cũng chỉ có hai ngàn vạn tín đồ, mà giáo phái ở Ấn Độ thịnh hành nhất, lại là Ấn Độ giáo.

Ấn Độ giáo hình thành ởthế kỷ VIII, nó là tổng hợp lại các loại tôn giáo, chủ yếu là đạo Bà La Môn cùng phật giáo tín ngưỡng sinh ra thành một tân giáo, được nhân vật vương tôn quý tộc thượng tầng Ấn Độ lúc ấy duy trì, ở những năm 90, liền có được tín đồ gần bằng với tín đồ đạo Islam, có được chừng 11 triệu người.

Ấn Độ giáo cũng thành lập tăng đoàn cùng chùa miếu, ở các địa phương Ấn Độ có địa vị cực cao, nhưng trong Ấn Độ giáo, cũng chia làm xuất thế và nhập thế.

Người xuất thế, chính là khổ hạnh tăng, bọn họ cấm kỵ dục vọng kiềm chế bản thân, nghiêm khắc tuần hoàn từ Phật giáo ra đến giáo lí, phần lớn đều ẩn trong một số chùa miếu tương đối cổ, cực ít tiếp xúc cùng ngoại giới.

Mà cái gọi là nhập thế, tự nhiên chính là giao tiếp cùng mọi người, trong Ấn Độ giáo mà địa vị cao nhất gọi là Bà La Môn, bọn họ chính là nhân viên thần chức trong giáo phái, tiếp theo chính là sát đế lợi, cũng chính là võ sĩ cùng những vị lãnh đạo quốc gia, xuống chút nữa lại là phệ xá ( thương nhân, thương nghiệp), thủ đà la ( công nhân cùng nô bộc ).

Ngoài đó ra, còn có “Dân đen”, nhưng đẳng cấp này không đáng kể trong đó , có thể thấy được địa vị cực thấp, đương nhiên, số lượng dân đen tại Ấn Độ cũng là khổng lồ nhất.

Là pháp luật mạnh hơn quốc gia, quyền lợi của Bà La Môn to lớn nhường nào có thể nghĩ được, mà cử ra ba người đến hội nghị lần này, chính là ba vị Giáo hoàng đương kim Ấn Độ quyền lợi lớn nhất.

Tại Ấn Độ, bọn họ có thể nói là muốn làm gì thì làm, có thể tùy tiện hưởng dụng một người đàn bà chính mình coi trọng bất luận là ai, có thể quyết định sinh tử của dân đen cùng nô bộc, cho nên nói thật ra, mấy lão gia này nhìn qua như là cao tăng đắc đạo, trong lòng lại không một ai tốt.

Diệp Thiên trêu tức nhìn về phía lão tăng kia, mở miệng cười nói:

– Ý của ông là nói, hẳn là tôi nên đưa quyển sách này giao cho các ông?

Diệp Thiên hiểu biết thâm hậu đối với Ấn Độ giáo, năm đó tại Trung Quốc phổ biến một thời cái gọi là dược phẩm “Ấn Độ thần du”, gợi tình dục, kỳ thật chính là từ Ấn Độ giáo truyền tới , giáo phái này cả ngày nghĩ chuyện nam nữ hoan ái, tự nhiên không có được cái thứ tốt.

– Đại thiện, Diệp tiên sinh nói đúng!

Lão tăng cầm đầu kia đương nhiên gật gật đầu, trên mặt không có chút nào phản đối.

– Ha ha, thật sự là không biết sống chết, các ông ở quốc nội kiêu ngạo quá chăng!?

Nhìn thấy mấy tăng nhân này chẳng qua tương đương với tu vi Tiên Thiên sơ kỳ, Diệp Thiên không khỏi lắc đầu, ngẩng đầu lên.

Hắn có thể nhìn ra được, mấy lão tăng này tu luyện hẳn là cổ thuật yô-ga, sinh mệnh lực phi thường ngoan cường, có thể cùng người cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ phân cao thấp, nhưng nghĩ ở trước mặt mình diễu võ dương oai, không khỏi quá mức không biết tự lượng sức mình .

– Diệp tiên sinh, chẳng lẽ không muốn giữ hòa khí sao?

Vị lão tăng kia lộ ra vẻ không ngờ trên mặt, hắn vừa mới đây tuy rằng chính mắt thấy Diệp Thiên cùng Đài Đà đối chiến, nhưng hắn chỉ cho rằng Diệp Thiên mượn dùng lực lượng quyển sách kia, thứ hai với thuật yô-ga của hắn, cũng có thể cùng Đài Đà quyết đấu hơn thua , thì đối với Diệp Thiên cũng không cần kiêng kỵ.

– Ta nhổ vào hòa khí của ngươi! Toẹt! ! Toẹt! ! !

Ngay khi thanh âm lão tăng chưa dứt, một tiếng gào to từ chỗ ngồi chỗ Diệp Thiên truyền ra, thanh âm tựa hồ không phải rất lớn, nhưng sau khi truyền vào trong lỗ tai lão tăng kia, cả người lão tăng cũng đột nhiên dại ra.

Hôm nay, những nhân viên phiên dịch cabin, tuyệt đối là cao cấp nhất thế giới, Diệp Thiên đột nhiên nói ác ngôn cũng hoàn toàn được phiên dịch hết, điều này làm cho tất cả mọi người sửng sốt một chút, bọn họ đều cũng là người có thân phận, tuy rằng thường xuyên dùng ngôn ngữ ác độc dơ bẩn nhất nguyền rủa địch nhân của mình ở trong lòng, nhưng tuyệt đối sẽ không chửi ra miệng .

Chương 919 : Lập uy 2

– Người Ấn Độ thật không ra gì, một chút huyết khí đều không có!

– Rốt cuộc là tu hành nhân sĩ mà, tính tình thật tốt, bị mắng cũng không phát hỏa!

– Đúng vậy, nếu đổi thành tôi, cho dù không phải đối thủ của người trẻ tuổi kia, cũng phải cùng hắn đánh một chút .

Sau khi câu chửi này của Diệp Thiên ra khỏi miệng, vị lão tăng kia cũng chậm chạp định thần lại, cảnh này khiến thanh âm trong hội trường từ từ thành lớn lên, mọi người ánh mắt đều tập trung ở chỗ mà những người Ấn Độ ngồi vào, bọn họ mừng rỡ nhìn thấy có người đi khiêu khích Diệp Thiên.

– Đại trưởng lão, ngài… Ngài làm sao vậy?

Diệp Thiên nói năng lỗ mãng, mà đại trưởng lão tính tình luôn luôn không phải tốt lắm thế nhưng chưa đáp trả, điều này làm cho hai tăng nhân Ấn Độ khác có chút kỳ quái, một người đứng dậy, khi đang chuẩn bị lôi kéo lão tăng, trong mắt bỗng nhiên lộ ra kinh hãi.

Bởi vì đứng thẳng vị đại trưởng lão kia, bên trong hai mắt, hai lỗ tai, miệng mũi, bỗng nhiên chảy ra máu tươi ra bên ngoài, nhất là máu tươi trong cái lỗ tai cùng lỗ mũi, hình thành vài tia nhỏ, “ọc ọc” phun hướng ra phía ngoài, để vị tăng nhân kia không đề phòng không kịp trốn tránh, trên mặt tràn đầy máu.

Sau khi các giác quan chảy máu, thân thể vị đại trưởng lão như là cả người mất đi xương cốt, lập tức xụi lơ ở trên mặt đất, trong người vốn mênh mông huyết khí, trong nháy mắt này biến mất vô tung vô ảnh, không có một tia sinh mệnh nào tồn tại.

– Đại trưởng lão đi gặp Phạm Thiên Đại Thần rồi!

Thình lình xảy ra biến cố, khiến hai tăng nhân khác lòng hoang mang đại loạn, sau khi sờ soạng một chút hơi thở đại trưởng lão, một người trên mặt lộ ra vẻ ảm đạm.

– Đại trưởng lão, đại trưởng lão, ngài… Ngài đừng làm chúng tôi sợ!

Sau khi sờ hơi thở lão tăng, hai tăng nhân đến từ Ấn Độ giáo hiện ra vẻ kinh hãi cực kỳ trên mặt, nếp nhăn trên mặt càng rối rắm , giống như trời sụp đất nứt rồi, đem đặt lão tăng kia trên mặt đất, không ngừng nện vào ngực hắn.

Lão tăng này luyện tập yô-ga từ bốn tuổi, năm nay đã một trăm lẻ sáu tuổi, đã từng có sự tích thần kỳ bị chôn xuống đất vài tháng mà bất tử, tại Ấn Độ giáo, lão tăng quả thực chính là thần thoại bất tử, địa vị cực cao, hiện tại chấp chưởng cao tầng ở Ấn Độ giáo, đều là hiếu tử hiền tôn của hắn.

Nếu lão tăng thật sự chết đi, như vậy vận mệnh trong Ấn Độ giáo sẽ bị sửa đổi, có lẽ ngay cả toàn bộ Ấn Độ đều sẽ phải chịu ảnh hưởng, mà hai người đi theo lão tăng tới đây trong Ấn Độ giáo, tuyệt đối sẽ thê thảm vô cùng.

Kỳ thật mới vừa rồi bị Chu Khiếu Thiên đánh gục, lực ảnh hưởng của Okada Bất Tử tại hoàng thất Nhật Bản, cũng không khác lão tăng này lắm, hơn một trăm năm qua, địa vị trong hoàng gia Nhật Bản đều không phải là cố định, vẫn luôn được nhân dân ủng hộ, những người phản đối thiên hoàng Nhật cũng không ở số ít.

Nhưng những người này cuối cùng đều vô thanh vô tức mất tích, người xuống tay, tự nhiên chính là Okada Bất Tử, là sát thủ hoàng thất Nhật Bản, cái chết của hắn, cũng sẽ lay động đến chỗ đau trong hoàng thất Nhật Bản.

– Là ngươi, là ngươi giết chết đại trưởng lão!

Một tăng nhân ngẩng đầu lên, không còn cái vẻ cao tăng đắc đạo như trước, nhìn về phía Diệp Thiên trong ánh mắt tràn ngập thù hận.

Hắn nghĩ, có thể vô thanh vô tức đưa đại trưởng lão vào chỗ chết , chỉ có quyển sách vừa rồi Diệp Thiên xuất ra kia , đương nhiên, đại trưởng lão vì sao không chết như vị người Thái Lan kia, vị cao tăng Ấn Độ giáo này dưới tình thế cấp bách cũng không có thời gian nghĩ.

Không chỉ có hắn, ngay cả những người khác trong hội trường, cũng sôi nổi đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Diệp Thiên, ý tưởng của bọn họ cùng người Ấn Độ kia không khác lắm, lão tăng chết thê thảm quỷ dị như thế, cùng quyển sách mà Diệp Thiên cầm kia tuyệt đối không tránh được quan hệ.

Nếu không phải giờ phút này mọi người đều đại biểu cho quốc gia phía sau tới tham gia hội nghị lần này, sợ là bọn hắn sớm đã kiềm chế không được ham muốn trong lòng, tiến lên cướp đoạt nó, trong ánh mắt bọn họ có lửa cực nóng, có thể biểu hiện tâm tình bọn họ lúc này.

– Sống thừa hơn một trăm tuổi, sớm chết sớm đầu thai mà!

Diệp Thiên cũng không trả lời lời nói của người Ấn Độ kia, lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó liền ngồi xuống, nhưng chính là cái nhìn này, khiến cho người nọ như là bị dội một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu xuống trong trời đông giá rét, trong xương cũng toát ra hơi lạnh cả người, khi muốn nói nữa, lại phát hiện răng nanh mình đều đang run lên.

Kỳ thật người Ấn Độ giáo kia cũng không có nói oan uổng cho Diệp Thiên, lão tăng chết, đích thật là do hắn làm.

Vừa rồi Diệp Thiên nói ở bên lỗ tai người bình thường, thanh âm cũng không tính quá lớn, kỳ thật cũng là một loại thủ đoạn công kích của Diệp Thiên, có chút cùng loại Phật môn sư tử rống.

Khi tiếng gào to truyền vào đến trong lỗ tai lão tăng, ẩn chứa thực khí giả đan kỳ chẳng những làm vỡ nát tim mạch của hắn, nguyên thần Diệp Thiên lực lượng còn làm thức hải hắn hoàn toàn phá hủy, hai đả kích khiến cho người kia cho dù là bị chém eo cũng không sánh bằng, lão tăng nhất thời có thể chết, trong nháy mắt liền mất đi tánh mạng.

– Diệp Thiên, ta tới từ Nga, Zagora Abramovich, muốn cùng ngươi luận bàn một chút!

Ngay khi mọi người thấp giọng nghị luận lão tăng kia chết ly kỳ như thế nào, một thanh âm vang lên, tùy theo đó một người thân cao gần hai thước nhảy vào đến giữa sân, khi hai chân hắn chạm đến mặt đất, toàn bộ hội trường tựa hồ cũng rung động ba phần.

– Ồ? Đây gọi là đại quốc rốt cục nhịn không được nhỉ?

Nghe được người nọ khiêu chiến, chân mày Diệp Thiên hơi hơi nhíu, từ sau khi tiến vào đến hội trường, hắn cũng cảm giác được vài khí tức tương đối cường đại, trừ Dracula, Okada Bất Tử cùng vài vị kỵ sĩ bàn tròn kia, còn có bảy tám người, tu vi đều tương đương với Tiên Thiên sơ kỳ.

Mà những người này đại biểu cho chính là mấy quốc gia hiện giờ cường đại nhất trên thế giới, chỉ là bọn hắn cùng những nhân viên tham dự hội nghị tác phong tản mạn bất đồng, tính kỷ luật phi thường mạnh, bọn họ tuy rằng khiếp sợ với tranh đấu thực, nhưng cũng không có tỏ ra vẻ muốn khiêu chiến người nào đó.

Giống như người này nói khiêu chiến Diệp Thiên là đến từ Nga, Diệp Thiên có thể phát hiện được, trong người người này bị áp chế một lực lượng cường đại, nếu hoàn toàn bùng nổ ra, vậy lực lượng mạnh mẽ, sợ là không dưới Đài Đà bị luyện chế thành con rối.

Nhưng Diệp Thiên còn phát hiện, gien trên thân thể người này tựa hồ có chút bất đồng với người thường, nếu không phải hắn đã tiến vào đến cảnh giới giả đan, thấy rõ đối với cấu tạo cơ thể người, sợ là cũng không thể phát hiện điểm này.

– Diệp Thiên, ta hy vọng có thể cùng ngươi chiến đấu như một dũng sĩ, không cần sử dụng cái đồ vật kia của ngươi!

Đứng ở đó, Zagora Abramovich cường tráng như là một con gấu bắc cực, căn bản là không cần microphone, khi nói chuyện thanh âm liền vang vọng toàn bộ hội trường, cặp mắt kia như chuông đồng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

Diệp Thiên đoán đúng, Zagora Abramovich đích thật là lệ thuộc quân đội Nga, ngay vừa rồi hắn nhận được mệnh lệnh quân bộ, yêu cầu hắn xuống sàn thăm dò hư thật về Diệp Thiên, nếu có thể, hãy thu bộ sách quỷ dị kia tới tay.

Kỳ thật nhận được mệnh lệnh này không chỉ có một mình Zagora Abramovich, cơ hồ mỗi một người siêu năng lực từ các quốc gia đều nhận được cùng một mệnh lệnh, nhưng động tác bọn hắn hơi chậm một chút, bị Zagora Abramovich đoạt trước mà thôi.

– Được, ta thích cùng người cường tráng so bì khí lực!

Diệp Thiên vừa ngồi xuống, thân thể một lần nữa đứng lên, tuy rằng nói cho đệ tử cần bình tĩnh, nhưng năm lần bảy lượt bị người khiêu khích, tâm trí Diệp Thiên cũng sinh ra một chút lửa giận, hổ không phát uy, thật đúng là bị cho rằng mèo bị bệnh?

Diệp Thiên sờ tay vào ngực, đem bộ sách sinh tử kia ra, nhất thời đưa tới vô số ánh mắt, đứng ở trong hội trường Zagora Abramovich cũng híp mắt, đối với cái đồ vật này, hắn cũng có kiêng kị rất sâu, kiểu mà hai người chết trước đó thật sự là quá mức quỷ dị .

– Sư phụ, cứ để con đi?

Vừa rồi Chu Khiếu Thiên bị thương không phải quá nghiêm trọng, giờ phút này gặp được Zagora Abramovich, nhịn không được nóng lòng muốn thử.

Diệp thiên khoát tay áo, đem bộ sách sinh tử kia giao vào trên tay Chu Khiếu Thiên, nói rằng:

– Nói không chừng hôm nay ngươi ra tay , sát tâm quá nặng, chưa chắc là chuyện tốt!

Chương 920 : Lập uy 3

Tu vi càng cao, tâm trạng Diệp Thiên kính sợ cũng lại càng sâu, hắn mơ hồ nhận thấy được trong người mình tựa hồ có một chút năng lượng màu đen, mặc cho hắn luyện hóa như thế nào, cũng không thể tiêu trừ hết, thử sử dụng vi mình có, cũng không thể thành công.

Nhưng mỗi khi Diệp Thiên cảm ứng được thiên kiếp tiến đến, những năng lượng màu đen luôn dị thường sinh động, điều này làm cho Diệp Thiên từ đáy tim cũng sinh ra một tia cảm giác không ổn, hắn rất hoài nghi đây là có phải do năm đó bản thân đại sát tứ phương tạo thành tai hoạ ngầm không.

Cho nên đã hơn một năm nay Diệp Thiên đều ở trong nhà tu tâm dưỡng tính, nhưng tưởng hóa giải hết năng lượng này, sở dĩ không muốn ra mặt vì quốc gia, cũng là vì Diệp Thiên không muốn tái tạo sát nghiệt, nếu không phải tình thế bắt buộc, Diệp Thiên kỳ thật cũng không muốn đến nơi này.

Đi đến dưới đài Diệp Thiên đứng ở trát đối diện Zagora Abramovich hơn mười mét, hình thể hai người hình thành tương phản cực đại. Diệp Thiên vốn một thước tám đã không tính thấp, nhưng đứng ở trước người Zagora Abramovich, quả thực giống như là một tiểu bằng hữu vậy.

Nhưng ở trong này không có người nào dám coi nhẹ Diệp Thiên, ở trận chiến cùng vị quốc sư Thái Lan là Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây, cố nhiên có chuyện mượn dùng quyển sách kia, nhưng bổn sự của Diệp Thiên cũng cần có chút năng lực , ít nhất vẻ bình tĩnh khi đối mặt công kích của Đài Đà triển lộ ra kia, ngay cả đa số người ở đây cũng không bì kịp .

– Diệp Thiên, ta nghĩ ta phải nói cho ngươi biết một chuyện, khi ngươi ở Nga, ta lại không ở quốc nội!

Nhìn Diệp Thiên trước mặt, khóe miệng Zagora Abramovich co rút, mấy năm qua hắn đã xem video vệ tinh ở quốc nội vô số lần, tự nghĩ biết Diệp Thiên quá rõ, hắn nói vậy chính là, nếu hắn lúc ấy ở Nga, Diệp Thiên vị tất có thể toàn thân thoát được.

– Tôi từng đi Nga sao? Có lẽ nào?

Diệp Thiên nhìn về phía Zagora Abramovich, thản nhiên nói:

– Ông không phải đối thủ của tôi, nếu không kích phát ra cái loại năng lượng đó, trận luận bàn này cũng sẽ không nên tiếp tục!

Tuy rằng đối với người này cũng không có cảm tình gì, nhưng xuất phát từ Andrea Abramovich, lại so sánh với các nước như Anh Mỹ, Diệp Thiên thấy Zagora Abramovich đối diện trước mặt coi như là thuận mắt, hơn nữa hắn năm đó chỉ là vì trả thù cho Chúc Duy Phong, đã làm long trời lỡ đất ở Nga, ngược lại có chút đuối lý.

– Ngươi muốn ta kích phát ra năng lượng trong người? Ngươi làm sao thấy được ?

Nghe được Diệp Thiên nói vậy, sắc mặt Zagora Abramovich đại biến, hắn tiếp thu gien thay đổi quân nhân một vị tự nguyện trong quân đội Nga, năm năm đi tới ở một chỗ bí mật trong căn cứ tại Thái Bình Dương, đó là một chỗ căn cứ tuyệt mật mà ngoài các khoa học gia, chỉ có Bộ trưởng bộ quốc phòng Nga cùng tổng thống biết đến.

Trong năm năm này, Zagora Abramovich tiếp nhận vô số lần thực nghiệm, có lẽ là nguyên nhân thể chất bản thân đã thập phần cường tráng, năm năm sau, những người cùng tiến vào đến căn cứ toàn bộ đều chết hết, chỉ có hắn thành công tiếp nhận gen động vật nào đó đó, có được sức mạnh vượt qua vô số người thường.

Nhưng tồn tại của Zagora Abramovich, tại toàn bộ nươc Nga cũng sẽ không có người thứ 3 biết được, cho nên khi bị Diệp Thiên nói lên bí mật trong người, Zagora Abramovich cũng nhịn không được trở nên biến sắc.

– Ngươi không cần phải hỏi ta làm sao mà biết được.

Diệp thiên lắc lắc đầu, mở miệng nói rằng:

– Đừng nói nhảm, ta cho ngươi một cơ hội, sau khi biến thân chỉ cần có thể tiếp được một quyền của ta, ta tạm tha cho tánh mạng của ngươi!

– Được! Như ngươi mong muốn!

Zagora Abramovich tuy rằng nhìn không thấu tu vi của Diệp Thiên, nhưng theo bản năng, cũng để hắn không tự chủ được sinh ra một cảm giác nguy cơ, trước mặt người thanh niên này, giống như là đối diện độc xà, trước khi răng nọc lộ ra, ai cũng cảm ứng không được tồn tại của nó.

Hít vào một hơi thật sâu, khung xương Zagora Abramovich bộc phát ra một tiếng giòn vang, thân thể vốn cao hai mét, bỗng nhiên lại bành trướng ra.

Bộ quần áo của Zagora Abramovich kia nguyên bản đã rộng thùng thình, khi thân thể chợt nở mãnh liệt, cũng chống đỡ không nổi vỡ ra, đem tất cả cơ bắp màu đồng của Zagora Abramovich đều lộ ra.

– Thượng đế, đây là người sao?

– Như thế nào đây … Xảy ra chuyện gì? Trên người hắn dài như vậy?

– Hắn… Hắn chẳng lẽ thật có thể biến thành một con gấu bắc cực sao? A, không, phải là gấu chó!

Đồng thời với lúc thân thể Zagora Abramovich biến thành lớn, tại trên người hắn cũng đã xảy ra một vài dị biến, lớp lông lộ ở bên ngoài da thịt, nhanh chóng sinh ra một tầng lông màu đen dài hơn hai tấc, bao phủ toàn bộ thân thể hắn.

Hơn nữa đầu Zagora Abramovich cũng kéo hướng sang hai bên, lỗ mũi cuốn lên, nhìn qua thật sự giống như là con gấu cho trong rừng, mà ngay cả trong ánh mắt đều mang theo một vẻ chết chóc bạo ngược, hoàn toàn mất đi bình tĩnh vừa rồi.

Điều này làm cho mọi người trong này khiếp sợ, cũng nhịn không được lớn tiếng nghị luận, mấy người trong bọn họ chẳng qua là một số tiểu quốc phái tới góp đủ số, ở đâu nhìn thấy quá bực kỳ lạ này, đều hít một hơi thật mạnh, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Đương nhiên, như là Dracula hay có một số dị năng giả đến từ quân đội mấy quốc gia lớn, sắc mặt cũng là như thường, Zagora Abramovich trước kia vẫn luôn mai danh, nhưng sau khi có được gien thần bí đó mới xuất hiện , các quốc gia nghiên cứu về phương diện này, kỳ thật cũng không kém hơn Nga.

– Đây … còn có phải là người hay không? Chẳng lẽ khẩu vị người Nga nặng như vậy, khiến người thành gấu chó?

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Diệp Thiên biến đổi thành cổ quái, trước kia chỉ nghe nói Thần Nông Giá có người vượn, nhưng thật không tưởng tượng được hôm nay lại được mở rộng tầm mắt, rõ ràng xuất hiện một người gấu, Diệp Thiên như thế nào cũng chưa thể nghĩ đến, năng lượng trong người Zagora Abramovich, sẽ làm hắn biến thành bộ dáng này.

Diệp Thiên trước kia nghe nói qua về người sói, nhưng đây chẳng qua là đứa nhỏ bị sói nuôi nấng từ nhỏ đến khi lớn lên, giống như Zagora Abramovich, trực tiếp biến thành quái vật gấu chó, Diệp Thiên và những dị năng giả các tiểu quốc giống nhau, thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Kỳ thật Diệp Thiên cũng không biết, sở dĩ Zagora Abramovich có thể biến thân, cũng là có quan hệ rất lớn với hắn.

Năm đó khi ở Nga, Diệp Thiên khiêu khích cuồng tính của Đinh Hồng đại phát, đem tất cả tu vi của mình đều phóng xuất ra hết, bởi vậy dẫn tới thiên kiếp buông xuống, Đinh Hồng khi đó chỉ là tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, cuối cùng táng thân với lôi kiếp.

Sau khi Đinh Hồng chết, thân thể hắn như là than cốc bị sấm đánh, cũng được người Nga thu nhặt lại coi như chí bảo, tuy rằng sau đó bị phân rã không ít, nhưng người Nga không thể nghi ngờ là một quốc gia có được ích lợi nhiều nhất, bọn họ từ thi thể Đinh Hồng lấy ra được một loại gien hoạt tính.

Trải qua các khoa học gia nghiên cứu phát hiện, loại gien hoạt tính này có thể làm một loại dung hợp thể, dung hợp tính nguy hiểm động vật và con người, nếu dung hợp thành công, như vậy nhân loại đem sẽ có một sức mạnh như thiên phú của động vật hoặc là lực lượng cường đại.

Sau một thời gian nghiêm mật luận chứng cùng thực nghiệm với động vật, loại gien này bị tiêm vào một số cơ thể đối tượng nghiên cứu trong quân đội, Zagora Abramovich đúng là một trong một trăm đối tượng nghiên cứu duy nhất còn tồn tại, mà sức mạnh mà hắn có được, cũng hơn xa xa tiêm vào gien động vật.

– Gừ …!

Ngay khi Diệp Thiên còn đứng ở nơi đó miên man suy nghĩ, trong miệng Zagora Abramovich chợt bộc phát ra một tiếng gầm gừ rung trời, hai tay nắm tại ngực chuy đánh vài cái, thân thể thấp xuống, hai chân sau mọc đầy lông màu đen tráng kiện đạp mạnh trên mặt đất, như gấu chó hướng Diệp Thiên mà đánh tới.

Lúc này, trong lòng Zagora Abramovich chỉ có chết cùng giết chóc, sau khi bạo phát cái loại năng lượng gien gấu chó này, nhân tính của hắn cũng mất đi hơn phân nửa, chỉ phản ứng dựa vào một loại bản năng đối với nguy hiểm, coi Diệp Thiên là địch nhân.

– Tới đi!

Nhìn thấy một hành động của Zagora Abramovich, làm cho chung quanh phát ra tiếng nổ lớn, trong mắt Diệp Thiên cũng hiện lên một ánh sao, thân thể không những không lùi mà tiến tới nghênh đón, hữu chưởng nhẹ nhàng đánh tới Zagora Abramovich.

– Phịch phịch!

Một tiếng vang thật lớn, một chưởng Diệp Thiên nhìn qua không mang theo chút khói lửa nào nhưng Zagora Abramovich tránh cũng không thể tránh, căn bản là kém xa, hai bàn tay đấu vào cùng một chỗ phát ra lại kình lực, để không khí chung quanh thành một gợn sóng.

Nhưng kết quả đối chưởng, cũng làm tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, bởi vì dáng người “Nhỏ gầy” Diệp Thiên vẫn còn đứng tại chỗ như cũ, mà con quái vật lớn Zagora Abramovich, thân thể lại bay lên cao vút, ngã thật mạnh ở bảy tám thước xa.

– Thượng đế, hắn quả thực cường tráng và còn mạnh hơn so với gấu chó!

– Trách không được hắn kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có thực lực !

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !