1. Home
  2. Truyện Ma
  3. [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
  4. Tập 171: Tự tử a..a..! (c851-c855)

[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]

Tập 171: Tự tử a..a..! (c851-c855)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 851 : Phá vỡ không gian ( hạ )

Sau khi kiếp vân bị đánh tan, Diệp Thiên chợt phát hiện, bầu trời nhất thời trở lên yên tĩnh, nhưng sắc mặt hắn liên tục biến đổi, bởi vì một đạo kiếp vân khủng bố đang xuất hiện phía trên bờ cát, đoàn kiếp lôi này có màu tím, bầu trời xung quanh nhất thời cũng trở thành một mảng màu tím thẫm.

Đạo kiếp vân này giống như một cái động không đáy, đem từng đợt thiên địa nguyên khí xung quanh hấp thu với tốc độ chóng mặt, núi rừng phía sau Diệp Thiên trở thành một mảnh khô vàng, không những thế, kiếp vân còn hấp thu một lượng lớn thiên địa nguyên khí bên ngoài kết giới.

Trên bờ cát, ba đại yêu cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng, chúng không chỉ một lần thấy qua cảnh kiếp lôi oanh kích giết chết những tồn tại cùng cấp với chúng, nếu không phải đại nạn lâm đầu, chúng cũng không muốn đi trêu chọc đạo thiên lôi cực kì khủng bố này.

Để đối kháng với uy áp khổng lồ từ trên đỉnh đầu, vợ chống Kim Mao Toan cùng Giao Long đều phóng xuất toàn bộ thực lực, long thân, cùng hai thiên địa pháp tướng, giống như ba thần ma đang trừng trừng nhìn thẳng lên bầu trời.

– Oanh!

Ba đạo lôi quang tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy từ kiếp vân bắn ra, so với thiên lôi lúc trước quả thực không thể thấy được, ba đạo lôi quang, va chạm với Kim Mao Toan pháp tướng, lập tức đánh đứt đôi Kim Mao Toan pháp tướng.

Cách đó không xa, Giao Long cũng rống lên một tiếng thống khổ, đạo lôi quan tím thẫm xuyên qua cơ thể nó, cơ hồ đem thân hình mấy chục thước của nó đánh đứt lìa, một lượng lớn lân giáp rơi xuống đất, tản ra ánh vàng ảm đạm, long huyết phọt ra như suối.

Bất quá sau khi ba đạo lôi quang bổ ra xong, kiếp vân màu sắc cũng ảm đạm đi vài phần, lúc trước bị trăm ngàn vạn mãnh thú đập vào, sau đó lại ứng phó ba đại yêu, áp lực mà trận pháp này có thể chịu đựng cơ hồ đã đạt tới giới hạn.

Linh khí trên đảo hiển nhiên là không đủ để duy trì kiếp lôi màu tím công kích, từ trong kết giới, một cỗ năng lượng tràn trề trực tiếp tràn vào bên trong kiếp vân, tầng mây màu tím quang mang đại thịnh, ba đạo tia chớp to vật vã, lại bổ về phía Kim Mao Toan ba đại yêu.

Tia chớp màu tím tựa hồ có khả năng tìm mục tiêu, mặc cho Kim Mao Toan cùng Giao Long trốn tránh thế nào, đều chạy không khỏi lôi điện bổ vào người, một đạo thiểm điện này đánh xuống, ba đại yêu trở nên vô cùng thê thảm.

Đạo lôi quang này cơ hồ trực tiếp oanh kích vào nguyên thần bên trong ba đại yêu, sau khi lôi quang tán đi, Kim Mao Toan cùng Giao Long ngoài những thương tổn trên người, vẻ mặt cũng cực kì thống khổ.

Chứng kiến bộ dạng thê thảm của ba đại yêu, Diệp Thiên có chút không đợi được nữa, truyền âm nói:

– Tiền bối, ta bao giờ có thể ra tay?

– Không vội, lôi vân còn chưa hấp thu đủ linh khí bên trong kết giới, ngươi bây giờ ra tay hẳn là không thể phá vỡ được!

Đầu Giao Long lay động, ánh mắt lộ ra một tia quang mang điên cuồng, một vòi nước lớn bỗng nhiên vọt lên, nó thét dài:

– Phá cho bố!

Theo thanh âm Giao Long, một khỏa trân châu lóe lên ánh sáng kim ngọc từ trong miệng nó phun ra, lập tức bay về kiếp vân trên không.

Ngay khi long châu chạm vào kiếp vân, trên bầu trời một tiếng nổ vang “ oanh”, không khí nổi lên một trận sóng gợn, khí lãng như lưỡi dao sắc bén vô hình, đem hai chữ Bồng Lai cắt đi một phần.

Ngay khi va chạm sảy ra, Diệp Thiên một tay nhấc Lôi Hổ lên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại, đã ở ngoài ngàn mét, nhìn thấy đỉnh núi bị cắt ngọt, Diệp Thiên trên mặt vẻ khiếp sợ mãi sau vẫn không thể bình ổn lại.

Lúc trước trong ghi chép của Trương Tam Phong, ông ta từng giao chiến cùng một vị đại yêu, hủy diệt một gốc Phù Tang cổ thụ, Diệp Thiên trong lòng còn có chút không tin, nhưng lúc này thấy thủ đoạn của Giao Long, hắn mới tin đó là sự thật, cao nhân tiến vào Kim Đan cảnh giới, đích xác không thể dùng lẽ thường diễn tả.

Chẳng qua Giao Long cũng phải trả một cái giá lớn, kiếp vân trên trời tản đi một chút, Diệp Thiên mới phát hiện, thân hình dài cả cây số của Giao Long giờ chỉ nhỏ chừng hơn 10 mét, mà nội đan của nó phiều phù trước người, không còn vẻ sáng bóng như trước nữa, bên ngoài long châu, thậm chí có những vết rạn li ti.

– Tiền bối, hiện tại có thể chưa?

Thần thức Diệp Thiên ẩn chứa thanh âm truyền vào trong trận pháp.

Nói thật, nhìn một màn long tranh hổ đấu như vậy, Diệp Thiên nhiệt huyết cũng sôi trảo, dù là người vẫn là động vật, lúc sinh ra dưới gầm trời, tuần hoàn trong thiên đạo. Mà lúc này bọn họ việc đang làm, chính là cùng thiên tranh đấu, muốn phá trời xuyên một cái lỗ.

– Không được, lúc này mới là đạo lôi kiếp thứ hai, kết giới vẫn không thể phá được!

Kim Mao Toan thương thế so với Giao Long thì đỡ hơn rất nhiều, tuy nhiên vẻ mặt cũng vô cùng uể oải.

Con Kim Mao Toan đực ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không, hữu trảo xuất ra, cái bao đặt trước mặt Lôi Hổ bỗng nhiên bị xé rách, từng khối mộc thuộc tính linh thạch nối đuôi nhau hướng chỗ ba đại yêu bay tới.

– Óe, cưới nhiều linh thạch như vậy, quả nhiên là bọn rắn độc a.

Có lẽ túi da kia có tác dụng ngăn cách linh khí tác dụng, cho nên tới tận khi cái túi vỡ ra, Diệp Thiên cùng Lôi Hổ mới biết bên trong là cái gì.

Mộc thuộc tính linh thạch chẳng những có công hiệu chữa trị thương thế đối với con người, mà đối với yêu thú cũng thế, Kim Mao Toan một trảo này, lấy ra mấy trăm khối mộc thuộc tính linh thạch, nhưng thứ khiến Diệp Thiên đỏ mắt suýt ra tay cướp về là một cái mộc tâm.

Mộc tâm này so với cái Trương Tam Phong lưu lại còn muốn lớn hơn nhiều. Khi nó vừa xuất hiện, chung quanh liền tràn ngập mộc thuộc tính linh khí vô cùng nồng đậm, nhưng đợi khi Diệp Thiên hoàn hồn xong, khỏa mộc tâm kia cũng đã bay vào trong trận pháp.

– Ô ô

Kim Mao Toan con đang ngồi trên vai Lôi Hổ cái mũi đột nhiên nhúc nhích, từ trên vai Lôi Hổ ngảy xuống, bắt lấy một viên kim thuộc tính linh thạch

– Rào rạo, rào rạo

Nó bắt đầu nhai ngấu nghiến, trên mặt là một bộ dạng vô cùng thích thú.

Tuy rằng thân là một thượng cổ dị thú, nhưng cuối cùng cũng là mới sinh ra, tiểu Kim Mao Toan linh trí còn chưa phát triển toàn diện, cho nên khi cha mẹ nó kịch chiến với thiên kiếp nó cũng không quan tâm chút nào, tìm lấy linh thạch nhai ngấu nghiến, vô ưu vô lo.

Bất đồng với sự thoải mái của tiểu Kim Mao Toan, cha mẹ nó cùng Giao Long, cũng thừa lúc kiếp vân đang tản mát, liền liều mạng hấp thu mộc thuộc tính linh khí để khôi phục thương thế. Bọn chúng bị vây trong không gian của mấy trăm khỏa mộc linh thạch cùng mộc tâm, mộc thuộc tính linh khí nồng đậm gần như thực chất hóa.

Bất quá chỗ linh khí này đối với ba đại yêu mà nói, vẫn như muối bỏ biển, mấy hơi thở sau, linh khí tràn đầy lúc trước đã bị chúng hấp thụ hết, Diệp Thiên đỏ mắt không thôi, nhiều linh thạch như vậy, cũng đủ cho hắn tu luyện tới giả đan đại viên mãn, có thể độ Kim Đan lôi kiếp đạp nhập Kim Đan được rồi.

– Tiểu tử, khi đạo kiếp lôi tiếp theo oanh kích, ngươi có thể đem nội đan của ta hấp thu vào trong cơ thể, nhớ kỹ, ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất!

Kim Mao Toan thanh âm có chút suy yếu từ trong trận pháp truyền ra, nó đem nội đan giao cho Diệp Thiên xem như đã đánh mất đi thứ vũ khí cường đại nhất của mình, giờ phải lấy thân mạnh mẽ nghênh tiếp lôi kiếp, nó cũng không biết mình có chống đỡ nổi không nữa.

– Ta biết rồi, các vị tiền bối yên tâm, ta nhất định không nhục sứ mệnh!

Tuy rằng người và yêu đối lập, nhưng nguyện vọng muốn thoát ly vận mệnh bị tù lung lại giống nhau, ba đại yêu lấy cái chết để thực hiện kế hoạch, khiến Diệp Thiên nhiệt huyết sôi trào, hắn cũng biết, có thể thoát khỏi cái nhà tù này hay không, mấu chốt đều nằm trên người mình.

– Không ổn, kiếp vân lại xuất hiện!

Diệp Thiên thanh âm chưa dứt, trên đỉnh đầu Kim Mao Toan cùng Giao Long lại ngưng tụ một khối kiếp vân, kiếp vân lần này sắc đen như mực, bên trong không có bất kỳ tiếng sấm hay ánh điện chớp nào, nhưng một cỗ uy áp hủy thiên diệt địa, từ kiếp vân không ngừng tán phát ra bốn phía.

Cùng lúc đó, đứng ở phía xa, Diệp Thiên rõ ràng cảm ứng được, linh khí trên đảo lại ảm đạm đi vài phần, bầu trời trên đầu tựa hồ sáng lên vài phần, hắn không biết điều này có phải do kết giới loãng đi mà tạo thành không.

– Không thể để lôi kiếp hình thành, năm đó thần vượn kia cũng dưới lôi kiếp này mất đi nửa cái mạng!

Nhìn thấy kiếp vân đen xịt trên bầu trời, Giao Long trong mắt lộ ra thần sắc bối rối, tuy rằng cảnh giới nó tương đương, cũng là những tồn tại đỉnh cao trên Bồng Lai đảo, nhưng Giao Long hiểu được, nếu so sánh về độ cứng cáp của thân thể mà nói, nó còn xa mới bằng con khỉ luyện Cửu THiên Huyền Công kia.

– Ta lên!

Vừa rồi qua hai đợt lôi kiếp, đại yêu bị ít thương tổn nhất chính là con Kim Mao Toan cái, nó đứng dậy, phía sau xuất hiện một hư ảnh Kim Mao Toan to vãi cả hàng, đồng thời nó há mồm phun ra, một viên nội đan tản mát ra hào quang nóng rực phiêu phù phía trên pháp tướng.( cái ảo ảnh của nó)

– Rống

Hư ảnh gầm lên một tiếng giận giữ, hai móng vuốt phá không bổ vào kiếp vân, cùng lúc đó viên nội đan cũng hóa thành một tia chớp kim sắc đâm thẳng vào kiếp vân trên trời, hiển nhiên nó muốn thừa dịp kiếp vân chưa kịp hình thành dùng hết sức phá tan.

Chương 852 : Tự tử

– Xuất thủ một lượt đi!

Con Kim Mao Toan đực đang rất lo lắng cho thê tử, trong miệng cũng phát ra một tiếng gầm giận dữ, thân thể đột nhiên bành trướng lên gấp mấy chục lần, hai chân đạp mạnh, nhất thời cát trên bãi biển bay tán loạn, hướng kiếp vân lao tới, nó định dùng thân mình để công kích kiếp vân.

Nhìn thấy hai vị bằng hữu giao hảo mấy ngàn năm liều mạng, một tiếng long ngâm vang lên, Giao Long thân thể phi thẳng lên, lấy cái sừng duy nhất trên đỉnh đầu đâm thẳng vào kiếp vân đen xịt trên đầu, ba đại yêu biết rằng, nếu để kiếp vân hình than, chỉ sợ chúng sẽ phải chết dưới lần lôi kiếp này.

Ba đại yêu đồng thời ra tay, uy lực sợ là ngay cả một cao thủ Nguyên Anh kì cũng phải nhượng bộ ba phần, kiếp vân trên bầu trời tựa hồ cũng cảm nhận được áp lực này, nó chợt phát ra một cỗ hấp lực khủng bố, thiên địa nguyên khí bốn phía điên cuồng chảy vào trong.

– Đến rồi!

Ở ngoài trận pháp, Diệp Thiên mẫn tuệ cảm nhận được biến hóa trên không trung, hắn lập tức nuốt nội đan của Kim Mao Toan vào cơ thể.

– Nóng, sao nóng thế này?

Nội đan vừa mới nuốt vào trong, Diệp Thiên liền cảm thấy một trận nóng vãi cả linh hồn, cả người hắn giống như bị lửa thiêu, hai tay hắn cũng đã trở thành một mảnh đỏ bừng như hai que củi, nhiệt khí không ngừng từ lòng bàn tay tuôn ra.

– Lên!

Không đợi ba đại yêu hoàn toàn công kích xong kiếp vân, Diệp Thiên thân thể bay lên trời, hướng phía kiếp vân bay tới, bởi nơi đó chính là nơi linh khí của kết giới loãng nhất, nhưng cũng có một nguyên nhân trọng yếu hơn, chính là Diệp Thiên phát hiện, mình không còn khả năng đè nén năng lượng khủng bố đang chuẩn bị bạo phát trong đan điền nữa rồi.

– Mẹ nó, không phải là còn chưa hình thành kiếp vân sao?

Ngay khi thân thể bay lên, hắn chợt phát hiện, trong đám mây tối đen như mực, đột nhiên bắn ra mấy đạo điệng mang li ti, điều này làm Diệp Thiên sợ vãi cả linh hồn, lấy tu vi của hắn, cho dù chạm phải một tia lôi kiếp nho nhỏ thôi, cũng chắc chắn không có khả năng thừa nhận.

Tốc độ của tia chớp, hiển nhiên con người không thể so sánh, Diệp Thiên trong lòng vừa xẹt qua ý nghĩ này, vài đạo lôi điện nhỏ đã rơi vào người ba đại yêu, nhưng lại xạt qua người hắn, đánh trúng Kim Mao Toan pháp tướng.

– Ngao ô!

Sau khi tia chớp đánh trúng Pháp Tướng, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hắn khiếp sợ phát hiện, nơi nào thiểm điện đi qua, Pháp Tướng hoàn toàn bị đánh nát bấy, đạo thiểm điện nho nhỏ ấy đánh thẳng xuống đầu Kim Mao Toan cái.

– Mau phá vỡ không gian!

Kim Mao Toan còn lại chỉ kịp hét lên một tiếng, hai trảo hướng tia chớp màu đen trên đầu mình công kích, nhưng khi hai bên va chạm, cánh tay của nó không khác nào băng tuyết gặp mặt trời, vô thanh vô tức liền biến mất.

Cũng giống như Kim Mao Toan đực, Giao Long dùng một sừng của mình đón đỡ đạo thiểm điện kia, tiếng rồng ngâm vừa phát ra đã lập tức dừng lại, thân hình thật lớn trên không trung khựng lại, rồi sau đó ào ào đổ xuống.

Lúc này trên không trung Diệp Thiên không rảnh quan sát tình hình, khi hắn tiến gần đạo kiếp vân trên đầu, hắn đột nhiên cảm giác được, trong cơ thể cỗ năng lượng cường đại kia bộc phát, cả người tựa hồ bành chướng lên.

– A, mở cho ta!

Hai tay Diệp Thiên hướng về phía trước, khi chạm đến một cỗ năng lượng vô hình, nhất thời toàn bộ năng lượng trong cơ thể bạo phát!

– Mở! Mở! ! Mở! ! !

Cả bầu trời quanh quẩn tiếng rống giận dữ của Diệp Thiên, lực lượng của yêu đan trong cơ thể hắn hoàn toàn bạo phát, bộ quần áo bằng da thú sớm bị năng lượng trong cơ thể hắn bộc phát ra phá nát, Diệp Thiên đứng lặng trên không trung, giống như một vầng mặt trời, tản mát ra quang mang chói mắt.

Diệp Thiên chưa bao giờ cảm giác được một loại năng lượng nào cường đại đến thế, thậm trí nếu bây giờ phải đối mặt với ba đại yêu, hắn cũng dám cùng chúng đánh một trận, theo tiếng rống giận dữ, một cỗ lực lượng khổng bố ngưng tụ trên hai tay Diệp Thiên, hắn dùng sức cố đem kết giới xé thành hai nửa.

– Xùy xùy….

Một âm thanh như tiếng xé vải vang lên, Diệp Thiên ngẩng đầu nhìn lại không khỏi vui mừng cực độ, bởi vì trên đỉnh đầu hắn, thổi tới một loại hơi thở, mà chỉ có ở một thế giới công nghiệp môi trường ô nhiễm mới có thể có.

Diệp Thiên chưa từng nghĩ qua, mình lại có cảm giác quyến luyến cái loại hơi thở này đến thế, chẳng qua Diệp Thiên còn chưa kịp mở miệng cười, thì đã chợt biến sắc.

– Sao…Sao có thể như vậy?

Chỗ kết giới trên đỉnh đầu Diệp Thiên, đoạn bị hắn xé rách cũng chỉ chừng 20cm, mặc cho hắn dùng sức thế nào, lỗ hổng cũng không mở rộng thêm được chút nào, giống như điểm rách đã tới cực hạn vậy, không những thế còn chầm chậm khép lại.

– Không, ta muốn đi ra ngoài! Ta nhất định phải ra ngoài!

Diệp Thiên biết, nếu lúc này hắn buông bỏ, vậy hắn cùng Lôi Hổ sẽ bị nhốt ở đây cả đời…Không còn cơ hội nhìn thấy phụ mẫu của mình, nghĩ đến ánh mắt bi thương của cha mẹ, thê tử khi tưởng mình đã chết, hai mắt Diệp Thiên bỗng nhiên đỏ ửng.

– Lực lượng, ta cần lực lượng!

Diệp Thiên gầm lên giận dữ, khỏa giả đan bên trong đan điền quay càng lúc càng nhanh, hắn sớm đã quên lời nhắc nhở của Kim Mao Toan ( hắn chỉ có thể sử dụng một lần yêu đan), điên cuồng hút năng lượng của yêu đan.

– Oanh!

Trong cơ thể Diệp Thiên, giống như bị tẩm xăng mà đôt, yêu đan của một Kim Mao Toan tu luyện mấy ngàn năm, lực lượng đã hoàn toàn bạo phát ra rồi.

Nguyên khí cường đại tràn ngập trong mỗi tế bào cơ thế Diệp Thiên. Thân thể hắn căn bản là không thể chịu được một lực lượng khủng bố như va yaj, trên người mỗi lỗ chân lông đều bắn ra một tia máu tươi, Diệp Thiên trên không trung giống như một huyết nhân vậy, trong cơ thể hắn một nửa máu tươi, đã bị yêu đan bức ra bên ngoài.

Bất quá lúc này Diệp Thiên sớm chẳng quan tâm tới điều đó, hắn dù có chết, cũng muốn chết ở thế giới của mình, hắn căn bản mặc kệ yêu đan sẽ gây ra loại thương tổn gì đối với hắn, mạnh mẽ đem nguyên khí đang tàn phá trong cơ thể mình nhưng tụ tới hai tay.

Đạo nguyên khí vốn không thuộc về Diệp Thiên, dưới thần thức dẫn động, ngưng tụ lại trên hai tay, khiến hai tay hắn da thịt đều nổ tung lộ cả sương trắng ra ngoài.

– Mở cho ta!

Nguyên khí trong yêu đan chẳng những đang tàn phá cơ thể hắn, mà ngay cả thần trí hắn cũng đã trở nên mê muội, lúc này Diệp Thiên trong lòng chỉ có một chấp niệm, phái xé rách kết giới thoát ra, dù sau đó có phải xuống hoàng tuyền đi chăng nữa.

Ngay khi lực lượng trong yêu đan hoàn toàn bùng nổ, Diệp Thiên lần thứ hai ra tay, cơ hồ kết giới đã bị kiếp vân rút mất 9 thành linh khí cũng vô pháp bảo trì, xùy xùy, sau một tiếng vang nhỏ, trên đỉnh đầu Diệp Thiên một cái khe rộng chừng hai thước vuông xuất hiện.

– Ta đã làm được

Không khí ô nhiễm theo cái khe hở nọ tràn vào, khiến tâm trí Diệp Thiên nhất thời thanh tỉnh, hắn lập tức mừng như điên, khe không gian rộng 2m vuông cũng đủ cho bọn họ rời đi.

Thế giới bên trong kết giới không khác nào một cái kho bị bịt kín lâu ngày, khi cỗ không khí ô nhiễm bên ngoài tràn vào, bên trong kết giới cuồng phong gào thét, trên biển sóng gió nổi lên, không trung cuồng phong bốn phía nổi lên, bầu trời cũng trở nên u ám.

– Nhanh rời khỏi đây!

Cố gắng duy trì một tia thần trí, Diệp Thiên cúi đầu hướng xuống dưới gào lên, hawmnc ảm giác được năng lượng trong cơ thể đang không ngừng mất đi, mà cái khe kia dường như có thể tự động chữa trị, bằng mắt thường có thể thấy tốc độ khép lại của nó.

– Óe. Sao có thể như vậy?

Ngay khi Diệp Thiên nhìn xuống mặt đất, cả người bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, bởi hắn phát hiện, ba đại yêu bên dưới bờ cát, không một người nào đáp lại tiếng gọi của mình.

Càng làm cho Diệp Thiên khiếp sợ chính là Giao Long cùng Kim Mao Toan trong cơ thể không còn một tia sinh cơ, đỉnh đầu Giao Long chỗ cái sừng đã biến mất không còn thấy đâu, tại vị trí cái sừng có một lỗ thật sâu, máu tươi đang không ngừng chảy ra.

Con Kim Mao Toan lại càng thê thảm hơn, một ít lông vàng xinh đẹp của nó bây giờ đã bị thiêu đốt thành một mảnh đen xịt, chính giữa là một cái lỗ tròn chừng 10cm, hiển nhiên đạo lôi kiếp đã hủy đi sinh cơ của nó.

– Chỉ có trên người con Kim Mao Toan đực, Diệp Thiên mới có thể cảm ứng được một chút sinh cơ, nhưng trạng thái cũng vô cùng nguy kịch, hai cánh tay đã hoàn toàn biến mất, ngực bị thủng một lỗ lớn.

Bất quá, sinh mệnh lực ương ngạnh trong cơ thể nó vẫn không ngừng cháy, chỉ cần không phải nguyên thần bị tiêu diệt, thương thế như vậy hoàn toàn không thể lấy được mạng của nó, hơn nữa lúc này nếu nó thoát ra khỏi trận pháp, kiếp vân trên trời cũng sẽ không tiếp tục truy kích nó nữa.

– Lôi Hổ ngươi làm gì đó, nhanh lên một chút!

Sau khi liếc qua tình huống của ba đại yêu, Diệp Thiên ánh mắt chuyển hướng Lôi Hổ, nhưng khiến hắn phẫn nộ chính là, Lôi Hổ đang mang theo con tiểu Kim Mao Toan trên không trung lắc lư, làm thế nào cũng không thế phi hành lại phía mình.

Đối với Diệp Thiên mà nọi, hiện tại sinh mệnh lực của hắn đã như đèn cạn dầu, không còn nhiều thời gian nữa, hắn sống sót hi vọng rời khỏi đây, hơn nữa thời gian trôi qua, kết giới kia cũng chậm rãi khép lại, Lôi Hổ nếu không phi tới được, Diệp Thiên cũng chỉ có thể chính mình rời đi mà thôi.

– Sư phụ con…con không bay qua được, dòng khí trong không trung thật sự quá mạnh, con không thể giữ vững thân thể được!

Thanh âm sợ hãi của Lôi Hổ truyền vào tai Diệp Thiên, cũng không phải Lôi Hổ không cố gắng, mà với tu vi Tiên Thiên kỳ của hắn, nếu bình thường liều mạng có thể phi hành tới được chỗ Diệp Thiên.

Nhưng hiện tại vấn đề là, trong kết giới lúc này không gian cực kỳ không ổn định, không khí vẩn đục của ngoại giới chưa bao giờ xâm nhập được vào trong đảo, nay hai dòng khí trên không trung va chạm, nhất thời hình thành một đọa lốc xoáy, khiến Lôi Hổ không thể giữ vững thân thế.

Nhưng ngay cả Diệp Thiên trong tình huống này cũng vô kế khả thi,chỗ song chưởng chỉ còn lại sương trắng kia, còn đang ngưng tụ lực lượng trong yêu đan đối kháng với kết giới, nếu hắn hiện tại buông tay, chỉ sợ không đến vài giây kết giới liền sẽ khôi phục lại như ban đầu.

– Sư phụ, không được, con không thể đi lên, người mau đi ra ngoài đi!

Vừa bay lên được độ cao khoảng 300m, Lôi Hổ đã bị một đạo lốc xoáy kéo xuống độ cao hơn 100m, trên mặt hắn lộ ra thần sắc thất vọng, la lớn:

– Sư phụ, sau khi ra ngoài, xin người nói với phụ thân ta, nhi tử này từ giờ không thể hiếu kính được nữa rồi!

Lôi Hổ trước kia tuy tâm tư bất chính, nhưng lại là một người con có hiếu, thân hãm hiểm cảnh, hắn vẫn luôn nghĩ về người cha đã hơn 80 tuổi của mình, công danh lợi lộc, không còn là điều trọng yếu nữa.

– Không được, ta không cam lòng!

Năng lượng trong yêu đan cuối cùng đã đến giới hạn, sau khi Diệp Thiên trả một cái giá rất lớn, mượn một phần lực lượng của nó, năng lượng đã dần dần biến mất, Diệp Thiên thiên biết mình nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được 3s nữa mà thôi.

– Ta tiễn bọn họ ra ngoài!

Đột nhiên một thanh âm trên không trung quanh quẩn, Kim Mao Toan đực còn lại một hơi thở cuối cùng, tầm mắt nó đảo qua xác chết của người bạn đời ngàn năm, trong ánh mắt lộ ra một tia bi thương tuyệt vọng.

– Tiểu tử, nhất định phải chăm sóc tử tế cho hài tử của ta, nó là con Kim Mao Toan cuối cùng trên đời này!

Đại yêu nhìn về phía Kim Mao Toan trên đầu vai Lôi Hổ, ánh mắt cũng trở nên nhu hòa hơn, nó há mồm phun ra, một đạo nguyên khí màu vàng cắt qua không gian, đem Lôi Hổ cùng Kim Mao Toan bao vây lại, nhanh chóng hướng trời cao bay lên.

– Mẹ nó, chạy nhanh hơn cả ta sao?

Diệp Thiên chỉ cảm thấy hoa mắt, một đạo kình phong thổi qua mặt hắn, Lôi Hổ thân thể đã bị biến mất trong khe hở, lúc này kết giới chỗ rách chỉ lại chừng 80cm, Diệp Thiên gian nan nhìn xuống dưới hô lên:

– Tiền bối, người nhanh lên một chút ta chống đỡ không nổi nữa!

– không, ngươi đi đi, ta sẽ ở lại đây!

Kim Mao Toan lắc lắc đầu, phóng xuất một đạo nguyên khí đem thi thể bằng hữu cùng nương tử cuốn lên, phiêu phù trước mặt nó.

– Vì sao chứ? Với tu vi của ngài, rất nhanh có thể khôi phục mà!

Diệp Thiên khó hiểu hô lên, hắn có thể cảm ứng được, Kim Mao Toan đực sinh cơ vẫn chưa đoạn tuyệt, chỉ cần có linh khí sung túc bồi dưỡng, thương thế như vậy căn bản đối với nó không thấm vào đâu, thế nhưng khi Diệp Thiên chứng kiến ánh mắt Kim Mao Toan nhìn bạn bè thì hắn đã hiểu rõ tại sao.

Ở trong cái thế giới này, không riêng gì con người có tình cảm, những sinh vật khác cũng có, mấy ngàn năm bầu bạn, nay bỏ mình, Kim Mao Toan đực dĩ nhiên quyết định chính là tự tử, chỉ có vậy, mới có thể đời đời bên nhau.

– Ai nói dã thú vô tình? Đổi lại nếu là ta, liệu có thể làm được như thế hay không?

Ánh mắt Kim Mao Toan đã khiến Diệp Thiên suy nghĩ, hắn không biết nếu mình ở vào hoàn cảnh tương tự sẽ phải lựa chọn như thế nào?

Bất quá hoàn cảnh lúc này, hiển nhiên không phải là lúc tự hỏi, sai khi hiểu quyết định của Kim Mao Toan, hai tay chống đỡ khe hở đột nhiên buông ra, thân thể cũng nhanh chóng qua cái khe chạy ra ngoài.

Quay đầu thoáng nhìn lại, cảnh tượng cuối cùng ghi tạc trong đầu Diệp Thiên chính là, Kim Mao Toan đem thân thể bạn bè đứng giữa bầu trời bão tố…

Diệp Thiên không hề biết, ngay khi thân hình hắn vừa biến mất trong khe không gian, trên đảo vài nơi vang lên tiếng gầm của hung thú, mấy đạo hơi thở cường đại nhanh chóng hướng nơi này mà đến.

Lúc này, xác Kim Mao Toan và Giao Long đã bị nước biển cuốn đi, trên đảo cơ hồ tất cả mãnh thú đạt đến cảnh giới địa yêu, đều cảm nhận được khí tức của bọn nó, đã biến mất khỏi mảnh thiên địa này.

Điều này khiến những đại yêu cảnh giới không bằng ba đại yêu kia, liều mạng hướng tới đây, trong đó nhanh nhất phải kể tới một con Kim Sí Đại Bằng Điểu, khi nó nhìn thấy khe nứt trên bầu trời, trong miệng phát ra một tiếng ưng minh cao vút, thân thể như mũi tên nhọn hướng cái khe kia phóng tới.

Ngay lúc khoảng cách giữa Kim Sí Đại Bằng với khe hở còn không tới 100 thước, một đạo lôi kiếp to vật đã đánh tới đỉnh đầu nó, khiến nó trong lúc không phòng bị lông trên đầu đã bị bóc ra một mảng, thân thể đập xuống đất đánh rầm.

– Liên thủ chống cự thiên lôi, chúng ta cùng xông ra ngoài!

Lại có hai đại yêu nữa chạy tới đây, hai con đại yêu này thân thể khổng lồ, một là con voi trắng trong truyền thuyết là thú cưỡi của bồ tát, cái mũi dài, cùng hai cái răng nanh lớn kinh zị, cơ thể cao hơn năm mươi mét, cả người dày đặc toàn lông, trông y như một cự thú trong tiểu thuyết của người maya.

Bất quá, bọn chúng hiển nhiên đã chậm một bước, không đợi ba đại yêu liên thủ, khe hở chỗ kết giới đã hoàn toàn khép lại, đồng thời bên ngoài kết giới, một cỗ thiên địa nguyên khí khổng lồ từ kết giới tuôn ra, nguyên bản linh khí bị kiếp vân hấp thu mất phần lớn, nay lại trở nên nồng đậm như trước.

Nhìn thấy kết giới trên bầu trời, ba đại yêu đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ động thiên không, chúng biết, mình đã bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, có lẽ cả đời chúng cũng không có cách nào thoát khỏi hải đảo này.

Theo sự khôi phục của kết giới, một năm linh khí giao động cuối cùng cũng kết thúc, đại lượng thiên địa nguyên khí đều rót vào trận pháp trên hải đảo, đại trận vô số yêu thú cũng tản đi, cả Bồng Lai tiên đảo lại hồi phục lại quang cảnh yên bình như trước. Nhưng ở một số địa phương trên đảo, vẫn vang lên những tiếng gầm giận dữ không cam lòng.

– Đã trở lại, rốt cuộc đã trở lại!

Ngay trước khi kết giới sắp phong bế trở lại, Diệp Thiên cuối cùng từ trong đó thoát ra ngoài. Khi thấy mặt biển khơi xanh thẳm, Diệp Thiên không kìm được lòng, phát ra một tiếng thét dài, âm thanh vang động trên mặt biển.

Địa phương Diệp Thiên xuất hiện, chính là giữa không trung, dưới vị trí hắn vài trăm mét, chính là biển khơi đang dậy sóng, mà Lôi Hổ đã trốn ra ngoài trước hắn, lúc này đang ở một nơi phía dưới người hắn khoảng hai trăm mét.

– Óe, sao… Sao lại đau như vậy a?

Diệp Thiên hớp một ngụm thực khí, đang m uốn đem thân hình ổn định lại, đột nhiên phát hiện, thân thể mình từ trên xuống dưới, không còn một tia linh khí nào tồn tại, giả đan ở đan điền ảm đạm vô quang, cơ hồ đã ngừng vận chuyển.

Trong khi đối mặt sinh tử, hai cánh tay Diệp Thiên dường như đã biến thành sương trắng, truyền ra một trận đau đớn tê tâm liệt phế, giống như bị ngàn con kiến cắn xé vậy. Đau đớn này nếu là một thường nhân, sợ là đã sớm kêu la thảm thiết.

– Mẹ nó, lần này thiệt thòi lớn rồi!

Đồng thời trong cơ thể Diệp Thiên, một cỗ cảm giác suy yếu truyền ra, nguyên thần của hắn dường như đã chịu một đả kích lớn, cả người trước mắt tối sầm, không thể tiếp tục trụ vững thân thể, lập tức rớt xuống mặt biển, một ý niệm cuối cùng trong đầu vụt tắt, cả người liền chìm vào hôn mê.

Chương 853 : Đồng thời thăng cấp

– Mẹ nó, lần này thiệt thòi lớn rồi!

– Oành!

Một tiếng động thật lớn vang lên. Trên mặt biển bọt sóng bắn tung tóe, thân thể Diệp Thiên như đạn pháo đập thẳng vào trong biển.

– Sư phụ người làm sao vậy?

Lôi Hổ lúc này mới phát hiện bóng dáng Diệp Thiên, trong miệng kinh hô, lập tức phóng tới vị trí Diệp Thiên rơi xuống.

– Ta…Ta đang ở đâu đây?

Diệp Thiên lần này hôm mê cũng không giống những lần trước, thần thứ bị phong ấn bên trong nơi xâu nhất của thức hải, ba ngày sau, Diệp Thiên tự mình tỉnh giậy.

Khó khăn cử động cái đầu, Diệp Thiên phát hiện, chung quanh mình, rõ ràng đang đứng cả Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn hai vị sư huynh, mặt khác còn cả đại đệ tử của mình Chu Khiếu Thiên.

– Khiếu Thiên, đây là nơi nào? Các ngươi sao lại ở chỗ này?

– Sư phụ, người tỉnh rồi sao?

Chu Khiếu Thiên phù một tiếng quỳ gối trên đầu giường Diệp Thiên, nước mắt vui sướng tràn ra, nức nở nói:

– Sư phụ, đệ tử cứ lo sẽ không còn được gặp người, con… Con một mực tìm kiếm trong đại hải, con tin ngài sẽ không chết mà!

Nhìn thấy Diệp Thiên tỉnh lại, Chu Khiếu Thiên cảm xúc kìm nén trong một năm nay bộc phát, khóc rống lên như một hài tử, ngay cả Tả Gia Tuấn cùng Cẩu Tam Gia trong mắt cũng đã ươn ướt.

Từ lúc máy bay của Diệp Thiên gặp nạn đến nay, đã qua một năm thời gian, ngoài miệng Chu Khiếu Thiên tin chắc sư phụ sẽ không sao, nhưng nội tâm đã hoàn toàn khủng hoảng, thời gian dần trôi qua, ngay khi hắn sắp tuyệt vọng thì Diệp Thiên đột nhiên xuất hiện, khiến cảm xúc kìm nén của Chu Khiếu Thiên như nước vỡ đê vậy.

– Nhớ kỹ, trừ phi ta cho ngươi biết ta muốn chết, nếu không không phát hiện thi thể của ta, tức là không có bất kì chuyện gì!

Diệp Thiên cười khổ lắc đầu, nghĩ đến việc ông trời như đang đùa dỡn mình, nhịn không được phọt ra một câu chửi tục:

– Con mẹ nó, ta thường xuyên tiết lộ thiên cơ, lão tặc thiên liền chơi ta một vố, các ngươi không sao thì tốt rồi!

Sau khi trải qua nhiều biến cố như vật, Diệp Thiên thật sự hoài nghi phía sau đang có một bàn tay thao túng mọi chuyện, giống như một câu tục ngữ “ Giang hồ càng già là gan càng nhỏ” vậy, trước hắn chẳng thèm quan tâm tới cái gọi là thiên đạo, hiện tại là dị thường kiêng kị.

– Sư đệ, ta thấy ngươi nhàn rỗi quá nên chơi trò mất tích, Khiếu Thiên tuổi còn trẻ, còn có thể chịu đựng được đả kích, nhưng ta cùng nhị sư huynh của ngươi niên kỷ cũng không nhỏ, sợ là không chịu nổi một lần đả kích nữa đâu a!

Nghe được những lời Diệp Thiên nói, Cẩu Tâm Gia một bên yên lặng không nói, hai người bọn họ cũng đã cao tuổi, nhưng tu vi cũng chỉ ngang bằng Chu Khiếu Thiên, nhiều năm như vậy không đột phá, nếu không xuất hiện một ít các biến cố đặc biệt, hẳn cũng sẽ không thể đột phá.

– Đại sư huynh, người còn muốn trêu đệ, đệ cũng là người bị hại mà!

Sau một năm xa cách, nay lại được gặp sư huynh đệ đồng môn, Diệp Thiên tâm tình thả lỏng, hắn không lập tức kiểm tra tình trạng thân thể, mà cùng mấy người nhàn rỗi hàn thuyên, vào thời khắc này, cái gì trường sinh bất tử, cái gì Kim Đan kỳ, đều bị Diệp Thiên bỏ lại phía sau.

– Ý, Nhị sư huynh, người…Người đã tiến vào Tiên Thiên chi cảnh sao?

Cùng hai vị sư huynh nói chuyện tào lao xong, ánh mắt Diệp Thiên bỗng nhiên sáng ngời, hắn lúc này chân khí trong nội thể gần như là vườn không nhà trống, bên trong đan điền tốc độ ngưng tụ nlinh khí còn chậm hơn tốc độ ốc sên, nhưng dù sao hắn cũng đã bước nửa bước vào Kim Đan kỳ, ánh mắt chỉ vừa đảo qua người nhị sư huynh Tả Gia Tuấn, đã phát hiện tu vi có tịnh tiến.

– không đúng, đại sư huynh, người cũng đã tiến vào Tiên Thiên cảnh giới sao?

Không đợi Tả Gia Tuấn trả lời, ánh mắt Diệp Thiên lại dừng trên người Cẩu Tâm Gia, trên mặt thần sắc nhất thời trở nên cổ quái, bởi hắn phát hiện, chân khí trên người nhị sư huynh tất cả đã hoàn toàn biến thành thực khí, điều đó đại biểu cho việc, hắn cũng đã tiến vào tiên thiên chi cảnh.

Nhị sư huynh tiến vào tiên thiên cảnh giới, Diệp Thiên còn có thể hiểu được, bởi hắn từng lưu lại cho Tả Gia Tuấn một ít thủy thuộc tính linh thạch, đủ để trợ giúp hắn chuyển hóa chân khí trong cơ thể, nhưng Cẩu Tâm Gia lại không như vậy, hắn không có linh khí thuộc tính phù hợp, vẫn luôn bị hãm dưới của Tiên Thiên cảnh giới.

Trong những ghi chép của Trương Tam Phong, Diệp Thiên biết, ngoài việc dùng linh thạch chuyển hóa chân khí, còn một loại phương pháp khác, đó là phải ở nơi ngũ hành linh khí hội tụ tiến hành tu luyện, khiến ngũ hành linh khí trong cơ thể đạt tới trạng thái cân đối, lúc đó mới có thể đột phá Tiên Thiên cảnh giới.

Nhưng ở địa cầu hiện giờ, linh khí thiếu hụt tới cực điểm, dường như trừ bên trong Thần Nông, cùng Trường Bạch sơn âm dương song đàm, cũng không thể tìm đâu ra một nơi như vậy, Diệp Thiên không sao hiểu được họ làm cách nào đột phá từ Hậu thiên cảnh giới tiến vào Tiên THiên.

– Đừng nói chúng ta, nếu không phải thiên địa linh khí ở đây, đột nhiên biến đổi, sợ là ngay cả Khiếu Thiên muốn đạp nhập Tiên Thiên cảnh giới cũng là việc không thể!

Sau khi nghe được lời Diệp Thiên, Cẩu Tâm Gia trên mặt lộ ra một nụ cười đắc ý, thân là đại đệ tử ma y nhất mạch, tu vi của hắn luôn bị tiểu sư đệ bỏ lại rất xa, tuy rằng ngoài miệng không nói ra, nhưng trong lòng cũng có rất nhiều áp lực.

Lúc Diệp Thiên mất tích, tu vi cũng chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, hiện tại Cẩu Tâm Gia cũng đã đạt tới cảnh giới này, hắn rốt cuộc tìm lại cảm giác là một đại sư huynh chân chính trước tên tiểu sư đệ tài năng này.

– Mau nói, rốt cuộc là sảy ra chuyện gì?

Diệp Thiên đang nói chuyện, đột nhiên cảm giác song chưởng truyền đến một trận đau nhức, lập tức vận chuyển một tia thực khí từ đan điến tới vị trí hai tay, đồng thời cúi đầu nhìn lại, hắn phát hiện hai cánh tay mình đã được bó bột lại.

Xuyên thấu qua tầng lụa trắng dày cộp kia, Diệp Thiên phát hiện, cánh tay đang dần khôi phục huyết nhục, điều này khiến Diệp Thiên nhẹ thở ra, nếu không cho dù hắn tiến vào Kim Đan cảnh giới, mà song trưởng tàn phế, hắn cũng không thể nào chấp nhận được.

– Một năm trước, chugns ta cảm giác thiên địa linh khí nơi này có biến đổi, linh khí đột nhiên nồng đậm hẳn lên, các loại linh khí hỗn tạp pha trộn với nhau, chúng ta ngoài việc tìm tòi tung tích của đệ, tất cả đều tập trung tu luyện…

Nguyên lại, ngay khi Diệp Thiên mất tích không lâu… Tại nơi sâu nhất trong Ấn Độ Dương, bốn phương tám hướng hội tụ vô số thiên địa linh khí, đem phiến hải vực này bao vây vào bên trong, linh khí ở đây ngưng tụ đến một trình độ khó tin, ngay tại hải vực này, dường như mặt biển đã hoàn toàn biến mất, ngoại giới hoàn toàn không phát giác ra một chút biến hóa nào.

Nếu không phải trước đó có cảm giác, sớm ghi nhớ tọa độ vị trí, chỉ sợ đám người Cẩu Tâm Gia cũng vô pháp tìm ra nơi này, trải qua một năm tu luyện, hắn và Tả Gia Tuấn đều đột phá Tiên Thiên cảnh giới.

Đừng nói Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn hai người, cho dù là Chu Khiếu Thiên nếu không phải ở nơi linh khí hội tụ như vậy, cũng khó có khả năng tu vi đột nhiên tăng mạnh như vậy, lúc này đã đạt tới cảnh giới Hóa Kình đỉnh tông sư.

Nhưng ba ngày trước, trên biển bỗng nhiên sảy ra biến đổi bất ngờ, linh khí vốn hội tụ sung túc, đột nhiên toàn bộ biến mất, nếu có thể trong khu vực này tiếp tục tu luyện năm rưỡi công phu, không biết chừng Chu Khiếu Thiên cũng có thể tiến nhập Tiên Thiên cảnh giới.

– Hiện tại cả tuần này quanh quẩn tìm kiếm, như thế nào không có một chút cảm giác linh khí tồn tại nào chứ?

Sauk hi nghe đại sư huynh nói chuyện, Diệp Thiên nhíu mày, biển là nơi ít bị ô nhiễm nhất trên thế giới này, bởi vậy linh khí cũng hẳn phải sung túc nhất mới phải, nhưng giờ phút này nằm trên giường bệnh, Diệp Thiên không hề cảm giác được sự tồn tại của linh khí.

– Tiểu sư đệ, đừng nói là nơi này, chỉ sợ cả Ấn Độ DƯơng cũng không còn một chút linh khí nào…

Cẩu Tâm Gia nghe vậy nở nụ cười khổ, hắn và Tả Gia Tuấn vừa mới đột phá, còn cần đại lượng linh khí để củng cố căn nguyên, cho nên sau khi linh khí biến mất, hắn lập tức điều động một đội thủy phi cơ, dọc theo mặt biền tìm kiếm một địa phương dồi dào linh khí.

Nhưng điều khiến Cẩu Tâm Gia khiếp sợ chính là, bọn họ một ngày bay hơn ngàn km hải vực, lại phải hiện suốt dọc đường ngay cả một tia linh khí cũng không có, mặt biển trước đây bừng bừng sinh cơ, nay giống như một tử vực vậy, trên mặt biển, thường thường có thể một ít thi thể kình ngư.

Vốn định mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhưng lúc này bọn họ nhận được tin tức của Chu Khiếu Thiên, nói là đã tìm được Diệp Thiên, Cẩu Tâm Gia sư huynh đệ lúc này vội vàng trở lại, bất quá theo bọn họ phỏng đoán, cả Ấn Độ Dương này linh khí sợ là, cũng đã biến mất không thấy.

– Sao lại thế này?

Diệp Thiên hơi nhắm mắt lại, chợt nhớ tới lúc kết giới kia khép lại,trong lòng không khỏi minh bạch, bật thốt lên:

Chương 854 : Đầu đuôi

Diệp Thiên hơi nhắm mắt lại, chợt nhớ tới lúc kết giới kia khép lại, trong lòng đã minh bạch, bật thốt lên:

– Ta hiểu rồi!

– Tiểu sư đệ, đệ hiểu ra điều gì rồi? Đệ biết linh khí vì sao biến mất?

Cẩu Tâm Gia đối với lời nói không đầu không đuôi của Diệp Thiên cảm thấy vô cùng khó hiểu.

– Đại sư huynh, trước tiên đệ nói chuyện sảy ra trong thời gian đệ mất tích nhé!

Diệp Thiên cười khổ một tiếng, lập tức kể lại chuyện từ lúc phi cơ phát nổ lại đúng lúc gặp bảo, cho nên gặp phải chuyện bị lôi điện xé rách không gian. Nhất nhất từ đầu đến cuối kể ra một lượt, những người trước mặt này, đều là những người hắn tuyệt đối tín nhiệm, hơn nữa bọn họ cũng xem như đã tiến vào tu đạo giới, Diệp Thiên tin tưởng bọn họ có thể hiểu được những chuyện mình nói.

– Cái gì. Trương Tam Phong? Còn có Cùng kỳ, Kim Mao Toan? Trời ơi, tiểu sư đệ, đệ rốt cuộc là đã dạt đến một nơi như thế nào vậy, là nơi mà “Sơn Hải Kinh” từng miêu tả hay sao?

Dù là những người trước mắt này đều khả năng thông thiên vượt qua người thường, nhưng nghe xong chuyện của Diệp Thiên, ba người vẫn ngây ngốc, mặc cho bọn họ tưởng tượng thế nào, cũng không thể nào tin được Diệp Thiên lại lạc vào một thế giới trong thần thoại.

Nhất là Cẩu Tâm Gia vốn thông kim bác cổ, đối với những dị thú trong lời kể của Diệp Thiên đều ít nhiều có biết qua. Theo những gì Diệp Thiên kể lại, một đống hình ảnh những dị thú trong truyền thuyết hiện ra trong óc, miệng cũng ngoác lớn hơn.

– Diệp Thiên, trên đời này thật sự có người đạt tới cảnh giới Kim Đan sao?

Tả Gia Tuấn cũng biết sự phân chia cảnh giới, bởi khi hắn tiến vào Tiên Thiên chi cảnh, đã có thể dùng thực khí phi hành, loại lực lượng cường đại này, cho dù Tả Gia Tuấn có cả đời tu luyện, thì Kim Đan cảnh giới vẫn là một truyền thuyết hư cấu mà thôi.

Nhưng những gì Diệp Thiên vừa nói, đã phá vỡ nhận thức của hắn, chính hắn tu luyện cả đời lại không bằng một số dã thú chỉ biết ăn tươi nuốt sống trên Bồng Lai đảo, điều này làm cho sự tụ tin trong lòng hắn bị đả kích lớn.

– Đương nhiên, không nói đến Trương chân nhân, ngay cả ba đại yêu đệ từng gặp, tu vi đều đạt tới Kim Đan kỳ, nếu chúng thoát ra ngoài thế tục, sợ là không một ai có thể thoát chết!

Diệp Thiên gật gật đầu, trong lòng mặc dù đối với cái chết của Kim Mao Toan khâm phục vô cùng, nhưng vẫn là cảm thấy có chút may mắn, nếu ba tên gia hỏa kia thực sự tới được mảnh không gian này, chuyện tình sau đó chỉ sợ là không thể tưởng tượng được.

– Trời ơi, tất cả đều là sự thật a, điển tịch đạo gia ghi chép, tất cả đều là thật a!

Nếu tiểu sư đệ không chém gió, Cẩu Tâm Gia còn tưởng rằng những nhân vật như, sơn quỷ, mộc tiêu, thượng cổ dị thú, tất cả đều là truyện trong thần thoại hư cấu mà thôi, nhất là trên đảo linh khí sung túc, càng làm cho Cẩu Tâm Gia động tâm không thôi.

Cẩu Tâm Gia ở thế giới này, ngoài Diệp Thiên cùng sư môn, thì không còn một người thân thích nào, cho nên có thể lưu lại địa phuowgn kia đối với y mà nói, không khác nào một cái động tiên, với đạo tâm của y, hoàn toàn có thể chịu đựng được sự cô độc một mình tu luyện.

Bất quá khi chứng kiến một thân thương thế của Diệp Thiên là do cố chạy thoát khỏi tiên đảo gây ra, Cẩu Tâm Gia cũng bỏ ngay ý định đi tìm tiên đảo.

Từ xưa đến nay bất kể là bậc đế vương hay những người tu đạo, ai cũng muốn tìm ra tiên đảo, ngoài người có đại cơ duyên như Diệp Thiên, còn lại không ai có thể xuất nhập tiên đảo, với cái kết giới như thế, Bồng Lai tựa hồ hoàn toàn ngăn cách với thế giới này, hai bên trở thành hai thế giới hoàn toàn đối lập.

– Đúng rồi, tiểu sư đệ, đệ nói linh khí trên biển, có phải là đã bị tiên đảo kia hấp thu?

Bỏ qua ý định tiến vào trong đảo tu luyện, Cẩu Tâm Gia lập tức nghĩ tới chuyện hiện tại, không thể nghi ngờ việc linh khí trên đại hải biến mất cùng chuyện kia chắc chắn có liên quan.

– Chín phần mười là như vậy, đệ xem không những việc linh khí biến mất cùng trận pháp kia có quan hệ, mà ngay cả linh khí trên địa cầu này loãng như vậy, chắc chắn cũng có liên quan tới nó!

Sau khi biết hai vị sư huynh đã đột phá tiên thiên chi cảnh, Diệp Thiên trong lòng trước đã có hoài nghi, hiện tại lại càng có thể khẳng định, trận pháp kia vận chuyển, ngăn cản mãnh thú thâm nhập vào thế giới bên ngoài, hẳn là đều lấy năng lượng từ địa cầu.

Chỉ có từng lạc vào một nơi kì lạ như vậy, Diệp Thiên mới có thể biết được sự rộng lớn của nó, sợ rằng diện tích còn lớn hơn cả địa cầu, sở dĩ linh khí trong thiên địa ngày nay loãng như vậy, chắc chắn là bị trận pháp kia hấp thu duy trì cho sự tồn tại của nó.

Kỳ thật Diệp Thiên đoán không sai, trước khi thiên địa sảy ra đại biến, trên địa cầu linh khí rất sung túc, đủ để cung cấp cho sự vận chuyển của trận pháp, nhưng mấy trăm năm trước, Địa cầu tiến vào thời kỳ công nghiệp, linh khí ngày một loãng, lại phải còng lưng cung cấp cho một địa phương lớn như vậy, linh khí trên địa cầu còn dồi dào mới là lạ.

– Đúng rồi, hai vị sư huynh, đệ tử đệ mới thu nhận đâu rồi?

Đại khái giải thích một chút về những tao ngộ đã gặp phải, Diệp Thiên bỗng nhiên nghĩ ra, nói chuyện hơn nửa ngày, thế mà không có thấy bóng dáng Lôi Hổ đâu, tiểu tử đó mặc dù có điểm bạc tình phụ nghĩa, nhưng rất có hiếu, liệu hắn có bỏ mặc mình mà một mình rời đi hay không?

– Đệ tử mới thu nhận?

Một bên Chu Khiếu Thiên nghe vậy lặng đi, mở miệng hỏi:

– Sư phụ, người nói rất đúng, có phải người muốn hỏi về tiểu muội Gian Sơn? Nàng đối với thuật bói toán thiên phú cực cao, do đại sư bá tự mình dạy, bất quá hai tháng trước chúng con đã đưa nàng nhập học đại học, dù sao tiểu sư muội tuổi còn quá nhỏ!

Đối với thuật bói toán, Giang Sơn tuyệt đối được xưng tụng là một kỳ tài, rất nhiều vấn đề chỉ cần giải thích một lần, nàng đã có thể nhớ kĩ, thuật bói toán của nàng so với chính Tả Gia Tuấn chưa chắc đã thua kém bao nhiêu, điều này khiến mọi người yêu quý nàng vô cùng, nếu không phải nàng là đệ tử của Diệp Thiên, sợ rằng Cẩu Tâm Gia đã sớm đem nàng thu làm đồ đệ.

– Giang Sơn? Nha đầu này thật là khá a!

Nghe Chu Khiếu Thiên nói đến thiên phú thuật pháp của Giang Sơn, Diệp Thiên cũng có chút cao hứng, thuận miệng hàn thuyên vài câu xong, một lần nữa hỏi tới đề tài Lôi Hổ:

– Khiếu Thiên, ta nói không phải là Giang Sơn, mà là sư đệ của ngươi Lôi Hổ, chính là nhi tử của Hồng Môn môn chủ Lôi Chấn Thiên!

– Con Lôi Chấn Thiên?

Chu Khiếu Thiên nghe vậy há hốc mồm, vẻ mặt khó tin nói:

– Sư phụ, người không phải vẫn nói tiểu tử đó trời sinh âm hiểm, tâm địa gian trá sao? Người…Người tại sao lại thu hắn làm đồ đệ chứ?

Diệp Thiên ở Sanfrancisco gia nhập khai hương đường của hồng môn, chuyện này Chu Khiếu Thiên và Cẩu Tâm Gia bọn họ đều biết, tự nhiên cũng biết chuyện Lôi Hổ cùng Tống Hiểu Long kết hợp với nhau hãm hại Tống Vi Lan, trước mắt nghe Diệp Thiên nói thu hắn làm đồ đệ, không riêng gì Chu Khiếu Thiên không thể tin vào tai mình, ngay cả Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn cũng đều kinh ngạc cực độ.

Diệp Thiên khoát tay nói:

– Lôi Hổ bản tính không xấu, ít nhất còn là một người con có hiếu, à mà, ngày đó các ngươi làm sao tìm được ta?

– Khi chúng ta phát hiện ngươi, ngươi đang ở trên một con thuyền đánh cá, nghe nói có một người trẻ tuổi đem ngươi lên thuyền rồi rời đi, chẳng lẽ người nọ chính là Lôi Hổ?

Tuy rằng đã hơn một năm nay, Cẩu Tâm Gia cùng mọi người luôn ở lại trong phiến hải vực nà tu luyện, nhưng đốivới việc tìm kiếm Diệp Thiên một ngày cũng chưa buông lỏng, cơ hồ toàn bộ những con thuyền qua lại Ấn Độ Dương đều có dán ảnh của Diệp Thiên.

Cho nên khi cái thuyền đánh cá kia nhìn thấy Diệp Thiên, lập tức gọi điện cho Cẩu Tâm Gia mọi người, bọn họ cũng thực sự là may mắn, với khoản tiền thưởng của Đường Văn Viễn, bọn họ cũng đủ sống sung túc mười năm không phải ra biển đánh cá rồi.

Nghĩ một chút, Tả Gia Tuấn lắc lắc đầu, nói tiếp:

– Lôi Hổ hẳn là hơn 40 tuổi, làm sao được gọi là một thanh niên, tiểu sư đệ, chuyện này có chút kỳ quái.

– Có gì kì quặc chứ?

Diệp Thiên nghe vậy nở nụ cười:

– Hai vị sư huynh, hai vị hiện tại soi gương mà xem, nếu nói hai người là hai lão già bảy tám mươi tuổi, xem có ai tin không? Lôi Hổ tiểu tử đó nửa năm trước đã đột phá Tiên Thiên cảnh giới, tu vi của hắn so với hai người không kém hơn bao nhiêu, tướng mạo trẻ hơn một chút hẳn cũng là bình thường!

Từ Hậu Thiên tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, cả người phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, gọi là thay da đổi thịt cũng không ngoai, hiện tại Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn nếu nhìn từ bên ngoài vào, nhiều nhất cũng chỉ hơn 40 tuổi mà thôi, nhìn kỹ cũng không ra là hai lão thái thái.

Chương 855 : Tề tụ

– Đệ nói cũng đúng, bất quá Lôi Hổ kia tâm tà bất chính, đệ vì sao thu hắn làm môn đồ chứ?

Nghe câu trả lời của Diệp Thiên xong, Cẩu Tâm Gia đột nhiên cười lớn, hắn và Tả Gia Tuấn râu tóc vốn đã bạc, nay tất cả đều đã biến thành màu đen, trên mặt không thấy một nếp nhăn, làn da trắng nuột giống như trẻ con mới sinh, nhìn thế nào cũng không giống một lão nhân sắp 9x.

Tướng mạo trẻ lại, Cẩu Tâm Gia cũng không có vui sướng quá mức, bởi vì trong nhận thức của y, cơ hồ cuối cùng rồi cũng phải chết, sẽ không ai là ngoại lệ, bất quá Tả Gia Tuấn lại có chút xoắn xuýt, hắn thật đang suy nghĩ, không biết nên làm thế nào giải thích với bằng hữu chuyện này đây.

Diệp Thiên khoát tay áo giải thích nói:

– Đại sư huynh, Lôi Hổ bản tính không xấu, hơn nữa hiện tại tâm tính đã thay đổi rất nhiều, đệ nghĩ mọi việc trong Tướng Môn giao cho hắn xử lý được rồi….

Ma Y nhất mạch sở dĩ nhân số không lớn, nguyên nhân chủ yếu là do không có mở rộng thu nhận đồ đệ, Lý Thiện Nguyên( sư phụ của Diệp Thiên) năm đó ngoài tính khí lười biếng, tất cả thời gian trừ bỏ tu luyện thuật pháp, còn lại cũng là dùng vào việc hoàn thiện công pháp môn phái, nào có thời gian đi quảng thu môn đồ?

Còn về Diệp Thiên, lại càng không cần phải nói, hắn vốn là môn chú, nhưng lại liên tiếp gặp chuyện, đừng nói là không thể quan tâm được công việc trong môn phái, ngay cả cha mẹ vợ con cũng không gặp được nhiều.

Ngay cả Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn, thời trẻ cũng đã thoái ẩn sơn lâm, bo bo giữ mình, hữu tâm vô lực, mặt khác họ vốn là những phú hào thượng tầng trong xã hội, địa vị thân phận cao thượng, tự nhiên không muốn tự hạ thân phận, đi làm cái việc tuyển dụng môn đồ giống một cái võ quán tầm thường.

– Chủ ý rất hay. Nhưng mà…

Cẩu Tâm Gia lắc lắc đầu nói, mặc dù không nói hết câu, nhưng ý ngầm lại thập phần rõ ràng, muốn đem trọng trách chấn hưng Ma Y nhất mạch cho Lôi Hổ, hắn quyết không yên tâm.

– Đại sư huynh nói không sai, tình thày trò là thiên kinh địa nghĩa, mà sư đệ ngươi trong hoàn cảnh thương nặng như vậy, Lôi Hổ kia lại không hề quan tâm, một mình rời đi, đệ tử như vậy, sao có thể giao trọng trách huấn luyện đệ tử Ma y nhất mạch chúng ta đây?

Tả Gia Tuấn đối với quyết định của Diệp Thiên cũng không hoàn toàn ủng hộ, khi bọn họ tìm thấy Diệp Thiên, thì hắn cả người bị bó bột giống như một cái bánh trưng vậy, toàn thân cơ hồ không còn một khối cơ thịt nào lành lặn, đạo nghĩa làm đệ tử, lại có thể không ở bên cạnh hầu hạ, cho dù là trục xuất khỏi sư môn cũng là không đủ.

– Hai vị sư huynh, xin chớ nhiều lời, hắn khẳng định sẽ trở lại!

Diệp Thiên cũng có chút không hiểu vì sao Lôi Hổ rời đi, nhưng hắn tin vào con mắt nhìn người của mình, sau khi tiến vào Tiên Thiên chi cảnh, Lôi Hổ cả người đều sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sớm không còn lại cái tên trưởng lão Hồng Môn lòng dạ hẹp hòi nữa rồi.

– Mau mau nhìn, có thần tiên, bên ngoài có người phi hành!

Trong lúc Diệp Thiên đang đàm luận cùng hai vị sư huynh về chuyện tình của Lôi Hổ, thì bên trên boong của du thuyền, truyền tới một trận tiếng kinh hô. Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn nhướng mày, đồng thời phóng xuất thần thức.

Đột phá tiên thiên chi cảnh, khác nhau lớn nhất chính là có thể tản ra thần thức để thăm dò, sau một hồi nghiên cứu, Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn đã biết dùng thần thức để quan sát sự việc, việc này tiện hơn dùng mắt để nhìn rất nhiều.

– Nhắc tới tào tháo, Tào tháo đến a!

Diệp Thiên thương thế tuy nặng, nhưng thần thức lại vẫn cường đại như trước, trước khi những người trên boong kêu lên, trên mặt hắn đã sớm nở nụ cười, bởi vì hắn phát hiện, cỗ khí tức xa xa trên mặt biển truyền tới kia đúng là của Lôi Hổ không thể nghi ngờ.

– Hắn còn dám trở về? Hừ!

Sauk hi nghe được lời nói của Diệp Thiên, Tả Gia Tuấn trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, xoay người đi lên boong, tuy rằng cỗ hơi thở bên ngoài rất cường đại, thậm trí cũng không thua kém mình, nhưng Tả Gia Tuấn đã nhiều năm tu đạo, tự nhiên là không sợ một Lôi Hổ mới chân ướt chân ráo bước vào tu chân giới.

– Đại sư huynh, có phải khi tu vi tịnh tiến, tính tình người ta cũng sẽ thay đổi?

Chứng kiến vẻ mặt khó chịu của nhị sư huynh khi bước ra ngoài, Diệp Thiên không khỏi có chút dở khóc dở cười, trước kia Tả Gia Tuấn chính là hỉ nộ đều là không biểu hiện ra mặt, nhưng hiện tại xem ra, tính tình so với trước kia đã thay đổi rất nhiều.

– Sư phụ, con cũng đi ra ngoài xem!

Chu Khiếu Thiên đối với sư đệ hơn 4x này cũng tương đối tò mò, vội vàng nói với Diệp Thiên, rồi cũng chui ra khoang thuyền.

Kỳ thật Chu Khiếu Thiên trong lòng đang dậy sóng, Lôi Hổ trước kia ngay cả cảnh giới luyện khí hóa thần cũng đều chưa đạt tới, ngắn ngủi một năm thời gian, tu vi của hắn lại có thể vượt cả hai vị sư bá, là đại đệ tử của Diệp Thiên, Chu Khiếu Thiên tự nhiên là cảm thấy áp lực như núi đè.

– Tất cả lui xuống đi, không có lời của ta, không ai được phép rời khỏi đây!

Chu Khiếu Thiên lúc lên tới boong tàu, cũng vừa hay nhìn thấy Tả Gia Tuấn đang ra lệnh cho thủy thủ đoàn rời khỏi boong, nguyên bản thủy thủ đoàn của chiếc du thuyền này đều là mấy lão già, nhưng khi Đường Văn Viễn mua lại con thuyền này, đã thay toàn bộ thủy thủy đoàn thành người Hoa.

Mà để tiện cho việc tu luyện, từ thuyền trưởng cho đến thuyền viên đều là những đệ tử được tuyển trọn ra trong Hồng Môn, hơn một năm nay, bọn họ nhiều lần nhìn thấy mấy người Cẩu Tâm Gia đạp nước mà đi, lúc này đột nhiên thấy trên trời hạ xuống một người, ngoài việc la hét, cũng nhanh chóng có thể đoán ra thực lực của y.

Tả Gia Tuấn vẫn là có chút uy quyền, chỉ giây lát sau, nguyên bản người xem trên boong chật ních này đã không còn một bóng người, hiện tại, cách hai người Tả Gia Tuấn đang đứng trên boong thuyền khoảng hơn hai mươi mét, đúng là đang đứng một thanh niên nhiều nhất cũng chỉ tầm ba mươi tuổi mà thôi.

Thanh niên nhân này, cách ăn mặc thập phần cổ quái, tóc dài, y phục trên người toàn bộ là dùng da thú may thành, mà vị trí hai cánh tay lại không hề có tay áo, nếu nói tay nghề không tốt cũng không phải, ngay cả hai cái ống quần cũng một dài một ngắn, rách rưới y như một dã nhân mới từ núi sâu đi ra vậy.

Chỗ cánh tay cụt của Lôi Hổ, đang treo một cái túi cao chừng nửa người hắn, cái túi này cũng được may bằng da thú, tuy được làm bằng tay trông rất thô kệch, nhưng nguyên liệu lại phi thường tốt, mặt trên che kín những hoa văn.

Mà trên vai trái thanh niên nhân này, lại đang nằm một con vật nhỏ cả người màu lông vàng óng, bất quá hiển nhiên là nó không được thoải mái cho lắm, nên trong miệng phát ra một trận tiếng kêu nức nở, đang dùng lợi trảo của mình níu tóc người trẻ tuổi kia.

– Ngươi chính là Lôi Hổ? Sư phụ ngươi gặp đại nạn, thân thể trọng thương, ngươi thế nào không phụng dưỡng bên cạnh, đây là thái độ làm đệ tử sao?

Đối mặt với Lôi Hổ, Tả Gia Tuấn sắc mặt rất khó coi, trực tiếp răn dạy quở mắng hắn, tu đạo lâu như vậy, nay đã đạt tới cảnh giới mà thường nhân không thể với tới, Tả Gia Tuấn tự nhiên là không thể khiêm tốn như đại sư huynh được.

– Ngươi là người phương nào?Tại sao biết ta là Lôi Hổ? còn có, sư phụ ta hiện đang ở đâu?

Người tới chính là người đã mang Diệp Thiên lên thuyền đánh cá – Lôi Hổ, tu vi của hắn tăng tiến quá nhanh, tuy rằng trong khoảng thời gian này tính tình đại biến, nhưng một tiên thiên cao thủ như hắn, há lại có thể chịu nghe Tả Gia Tuấn mắng chửi sao?

Hắn chậm rãi tiến lên vài bước, một cỗ khí thế từ trong cơ thể tràn ra, nguyên bản Lôi Hổ cao hơn một thước chín,nay bành trướng hơn mười cm nữa, bỗng nhiên thành cự nhân cao tới hai mét, thân thể trông vô cùng uy mãnh.

Lôi Hổ biết kẻ thù của Diệp Thiên rất đông đảo, mà người trước mặt này tu vi cùng mình tựa hồ không sai biệt lắm, lập tức không có chút ẩn dấu thực lực, một cỗ uy áp nháy mắt bao trùm lên Tả Gia Tuấn cùng Chu Khiếu Thiên.

Ngoài hai người này, Lôi Hổ cũng cảm ứng được trên thuyền còn một vị tiên thiên cao thủ nữa, lấy một chọi hai, Lôi Hổ tự nhận không phải là đồi thủ, nên hắn quyết tâm giết người này trước, ý nghĩ vừa lóe lên lập tức xuất thủ.

– Lôi Hổ, không được vô lễ với nhị sư bá… [Audio] Thâu Thiên Chi Đạo (Lược Thiên Ký)

Thanh âm Diệp Thiên từ trong khoang thuyền truyền ra, Lôi Hổ đang giằng co cùng Tả Gia Tuấn nhẹ nhàng thở ra.

– Nhị sư huynh, để hắn đi vào đi.

Cảm nhận được trên người Lôi Hổ có dao động của linh thạch, Diệp Thiên trên mặt nhất thời lộ thần sắc vui mừng, hắn lúc này có thể đoán ra Lôi Hổ đi làm việc gì, so với linh thạch mà nói, việc hắn không hầu hạ bên người, thật không đáng để nói.

– Nhị sư bá?

Lôi Hổ nghe vậy lặng đi một chút, vội vàng quỳ hai đầu gối xuống đất bái lạy, cho dù không để ý tới thân phận của đối phương, chỉ cần nghĩ tới việc không có một nơi thiên địa linh khí sung túc như tiên đảo để tu luyện, mà có thể đột phát Tiên thiên cảnh giới, cũng đã khiến Lôi Hổ phải cúi đầu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi