- Home
- Truyện Ma
- [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
- Tập 161: Người siêu năng lực (c801-c805)
[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
Tập 161: Người siêu năng lực (c801-c805)
❮ sautiếp ❯Chương 801 : Người siêu năng lực
Tuy là linh khí trong động đá vôi phần lớn là để bồi dưỡng cho nham thạch xung quanh, còn có một phần bị cơ thể hấp thu vào nhưng hàm lượng của nó vẫn rất ít, sau khi hấp thu hết toàn bộ linh khí này, nguyên thần của Diệp Thiên đã có cảm giác nảy nở ra.
Chỉ có mấy lần kinh nghiệm trước đó, Diệp Thiên biết, bế quan không phải là chuyện đùa, vì một khi đã bế quan, ngắn thì vài ngày, dài thì vài tháng hắn sẽ không còn có thể khống chế được nữa, rất rõ ràng rồi, bây giờ không phải là thời điểm tốt để bế quan.
– Đúng là lãng phí thật, nhưng dù sao cũng tốt hơn là không có gì.
Nhìn mấy khối linh thật hầu như cũng giống với mấy khối xung quanh, Diệp Thiên lắc đầu tiếc nuối, hắn tuy là kiếm được chút lợi ích nhưng số lượng linh khí ở đây cũng không bằng khối lượng nguyên chất chứa trong một miếng linh thạch, nếu bảy tám khối linh thạch kim loại này là tốt hoàn toàn thì có lẽ Diệp Thiên đã có thể tu luyện thành tiên thiên trung kỳ hoặc một cấp bậc sâu hơn rồi.
Diệp Thiên không biết rằng, hành vi này của hắn, đã cắt đứt hy vọng tái sinh của vùng linh mạch này, đương nhiên, cho dù là Diệp Thiên biết thì hắn cũng sẽ không quan tâm đâu, trăm nghìn năm sau thì hắn đã qua đời rồi, nơi này cho dù là tái sinh linh mạch đi thì có liên quan gì đến hắn nữa chứ.
Thu thấp số linh khí này xong thì không cần phải lưu lại ở nơi này nữa, Diệp Thiên bước ra khỏi mỏ quặng, men theo con đường cũ để đi lên.
– Thích chơi thuốc nổ? Vậy thì cho các người chơi sướng luôn!
Lúc đến nơi có bố trí thuốc nổ, Diệp Thiên cười nhạt một cái, sử dụng tâm niệm, chân khí bao xung quanh người hắn nhấc bỗng hắn lên, lúc đến phía dưới thang máy, hắn linh hoạt hất tấm sắt bịt miệng động lại.
Thời gian Diệp Thiên vào mở quặng không dài, cũng chỉ mấy phút là cùng, đợi sau khi hắn đi ra, mấy bảo vệ đứng canh cửa vẫn còn đang ngáy như sấm, mấy nhân viên làm việc ở đây không hay biết rằng mình đã từng nằm ngủ trên miệng núi lửa.
– Lại cùng hướng với nơi mình ở?
Diệp Thiên phát ra một luồng tâm thần, đột nhiên đã phát giác được phương hướng rời đi của những người đó. Lúc hai đội quân đánh thuê kia rời đi, Diệp Thiên đã để lại ký hiệu trên người họ, chỉ cần khoảng cách không xa lắm thì Diệp Thiên đều có thể dễ dàng tìm thấy họ.
Dò theo khí cơ của mình để tìm, Diệp Thiên đã đến một khu biệt thự tư nhân có cảnh vệ nghiêm ngặt, bên ngoài khu biệt thự có giăng lưới điện rất cao. Từ ngoài nhìn vào giống như một nhà tù vậy, nhưng diện tích đất bên trong rất lớn, các loại hình giải trí nào cũng có, có thể đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của người sống bên trong.
Hàng rào điện và camera quả nhiên có thể phòng ngừa được những tên côn đồ cùng những kẻ phản động, nhưng lại không ảnh hưởng gì lắm đến bầu trời, Diệp Thiên thản nhiên hạ người xuống phía sau một căn biệt thự, tay trái bám lên cửa sổ, khóa cửa bên trong tự động mở ra.
– Ý, cẩn thận vậy, còn thận trọng hơn cả
Lúc Diệp Thiên định mở cửa sổ thì phát hiện trong khe cửa có một đường dây mỏng nhỏ như sợi tóc, cuối dây có gắn một cái chuông, chỉ cần Diệp Thiên mở cửa số thì chiếc chuông treo trên bệ cửa sẽ phát ra tiếng chuông cảnh báo.
Thực rad t không biết, làm cái nghề lính đánh thuê này không phải đặt đầu ở thắt lưng để kiếm tiền, khắp các nơi khác thì đừng nói, những người hoặc đoàn thể mà bọn họ cần đối phó cũng đều có thân thế cả, nhiều lính đánh thuê hoàn thành nhiệm vụ xong, vừa vào địa giới của người khác đã bị xử rồi.
Vì vậy những người có kinh nghiệm về cơ bản đều đặt an toàn của mình lên đầu, vì chỉ có bảo đảm an toàn cho bản thân mới có khả năng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không phải vì đến vội vàng thì số người này còn lắp đặt thêm tuyến hồng ngoại để cảnh báo nữa kia.
Mấy trò làm xiếc này làm gì qua mặt được Diệp Thiên, lúc hắn ngao du giang hồ với Lý Thiện Nguyên đã gặp nhiều rồi, chỉ là không ngờ người ngoài ngành cũng dùng chiêu này, một luồng chân khí lập tức luồn qua cửa sổ bao quanh chiếc chuông nhỏ kia.
Đưa tay đẩy một cái, cửa sổ được mở ra, Diệp Thiên nhảy vào nhẹ nhàng như mèo, không hề phát ra bất cứ tiếng động nào cả.
Thường thì, những người thường đi lại ở biên giới chết choc cũng sẽ sinh ra giác quan thứ sáu, nhưng lúc này lỗ chân long của Diệp Thiên đều đóng lại hết, dù là người có cảm tính lớn đến đâu thì cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Thiên.
– Tất cả là mười tám người, ở ba tần, mồi tầng đều có phòng bị riêng, xem ra không phải là người trong một nhóm?
Diệp Thiên giải phóng thần thức, cả khu biệt thự thu vào mắt hắn, hắn phát hiện, bao gồm tầng mà hắn đang đứng thì cả ba tầng đều ở đầu người, họ nằm sát nhau, vũ khí lên sẵn đạn, tinh thần cảnh gác rất cao.
– Tống Hiểu Long, cậu cũng coi trọng tôi đấy chứ, tiêu tốn cũng khá đấy chứ!
Diệp Thiên cười nhạt một cái, hắn cũng đã hợp tác với Mã Lạp Khai mấy lần, tất nhiên biết được giá của mấy binh đoàn đánh thuê quốc tế này, xem ra Tống Hiểu Long lần này vì giết mình mà tốn không ít máu rồi!
– Giết người sẽ bị người giết, muốn giết tôi, thì lo chuẩn bị chết trước đi…
Mắt Diệp Thiên ánh lên vẻ tàn khốc, cơ thể đi lại xung quanh căn phòng như ma, cảnh vệ canh cửa chợt thấy hôn mê một cái rồi ngủ thiếp đi.
Diệp Thiên tìm kiếm khắp trong căn phòng, lúc Diệp Thiên nhìn thấy một bộ súng máy có bộ đồ phòng bị là sạc đạn vòng tròn thì mắt chợt sáng lên, hắn lấy trong túi ra loại thuốc nổ nổ liên tiếp TNT rồi nhét vào bên trong bộ sạc.
Ngoài bộ sạc này ra, Diệp Thiên còn đặt một ngòi thuốc nổ trong túi đựng đạn của một người khác, hai ngòi thuốc nổ này tuy là cộng lại cũng chỉ được một hai ký nhưng cũng có thể tiến những người này đi gặp thượng đế rồi.
Như vậy, sau khi Diệp Thiên đi dạo khắp tòa biệt thự thì số thuốc nổ trong túi cũng đã sử dụng hết, Diệp Thiên từ trước đến giờ không phải là người đánh người nương tay, trong mắt hắn, kẻ địch thì phải chết.
Hắn đi ra từ cửa sổ đi vào lúc nãy, móc chiếc chuông lại chỗ cũ, Diệp Thiên không để lại bất kỳ dấu vết nào cả, cái người cảnh vệ kia cũng chỉ là nghỉ mình vừa ngủ gật một chút mà thôi chứ không bao giờ hoài nghi đã có người đột nhập vào phòng của mình.
– Jerry, cậu hình như xem thường chuyện quan trọng thì phải?
Lúc Diệp Thiên định quay về khách sạn thì một tòa biệt thự còn sáng đèn bên cạnh chợt phát ra tiếng nói chuyện, làm Diệp Thiên dừng chân lại nép người vào bóng tối.
Vì Diệp Thiên phát hiện, trên cơ thể người đang nói có khí cơ mà hắn giải phóng ra, chắc là cũng từ mỏ quặng về.
– Kế hoạch vì sao lại thay đổi rồi, không phải ban đầu chỉ cẩn làm cho mỏ quặng đó phát nổ thôi sao?
Người đang nói hiển nhiên nghi ngờ Jerry, điều này rất hiếm gặp trong binh đoàn Black Widow, bọn họ đã quen với việc phục tùng mệnh lệnh và sự chỉ huy của Jerry.
Nhìn thấy đồng nghiệp nghi ngờ mình, Jerry lắc đầu nói:
– Clyde, đối thủ của chúng ta rất mạnh, phát nổ mỏ quặng không phải là có thể dồn hắn đến chổ chết được, tôi bắt buộc phải làm sao để không có bất cứ sơ hở nào.
– Động sâu mấy trăm mét bị nổ mà còn không chết? Jerry, cậu phải biết hậu quả của việc này, chúng ta không thể chịu đựng được đâu…
Clyde chính là người cho phát nổ trong binh đoàn Black Widow, vốn dĩ hắn đã đến động bố trí ba mươi cân thuốc nổ TNT rồi, chổ này có thể làm đổ sụp cả mỏ quặng, hơn nữa sẽ không dẫn đến nghi ngờ.
Nhưng không ngờ Jerry lại thay đổi kế hoạch, làm binh đoàn phải mang số thuốc nổ đó lên lại, như vậy, sự việc đã nghiêm trọng rồi, vì số thuốc nổ này mà phát nổ thì chấn động và lượng khí độc mà nó phát ra sẽ gây ra một tai họa lớn cho cả Johannesburg.
Binh đoàn vì hoàn thành nhiệm vụ mà không từ bất cứ thủ đoạn nào là đúng, nhưng ai cũng có lương tâm, Clyde tuy là tuân theo mệnh lệnh của Jerry nhưng trong lòng hắn lại không phục, sau khi từ mỏ quặng trở về liền chất vấn Jerry.
Không chỉ có Clyde, một vài người nữa trong binh đoàn cũng nhìn về phía Jerry, cần biết rằng, nếu số thuốc kia mà nổ thì nó còn gây chấn động hơn cả sự kiện 911 ở Mỹ nữa, nếu bị người ta biết được là do binh đoàn Black Widow gây ra thì trên trái đất này e rằng không còn chỗ đứng cho họ nữa rồi.
– Clyde, suy nghĩ của mọi người tôi đều biết.
Jerry khoát tay nói:
– Nhưng nếu xuất phát từ góc độ của tôi, thì tôi phải để hành động không có bất kỳ sai sót nào, vì cái người Trung Quốc kia rất có khả năng có siêu năng lực, cứ cho là mỏ phát nổ đi thì cũng chưa chắc đối phó lại hắn!
– Siêu năng lực, cái này…cái này sao có thể được?
Jerry vừa nói xong, mọi người mặt biến sắc, Clyde vội vàng hỏi:
– Jerry, cậu biết hắn có siêu năng lực sao còn nhận nhiệm vụ này, như vậy sẽ hại chết mọi người đó!
– Jerry, tôi cũng cần một lời giải thích!
Một người ngồi im lặng ở góc phòng cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Jerry, người này là Brooke, tay hỏa lực của binh đoàn, cũng là người thực hiện nhiệm vụ, nhưng nếu người quen mà gặp hắn thì cũng sẽ nhận ra bộ dạng của hắn.
Vốn dĩ Brooke không khôi ngô tuấn tú cho lắm nhưng có một khuôn mặt cương nghị, tuy nhiên Brooke bây giờ, khuôn mặt đã bị biến dạng trầm trọng, từ trán đến cằm hắn, da thịt bị tràn ra, giống như bị móng vuốt của động vật cào vào mặt vậy.
– Brooke, Clyde, sau khi tôi nhận nhiệm vụ này mới biết được từ một vài việc mà đối phương đã làm trước đó…
Jerry cười khổ, lúc hắn tiếp nhận nhiệm vụ, liền bắt đầu thu thập những tài liệu có liên quan đến Diệp Thiên, nhưng tài liệu thu thập càng nhiều thì hắn càng sợ hãi.
Đặc biệt là sau khi biết được rất có khả năng Diệp Thiên có liên quan đến vụ việc ở Nga, hắn đã xác định Diệp Thiên chính là một trong số ít người có siêu năng lực.
Jerry sỡ dĩ phán đoán như vậy là vì binh đoàn của hắn đã từng gặp một người như thế, lần đó gần như cả binh đoàn đều bị giết.
Chương 802 : người siêu năng lực
Vào thời điểm 2 năm trước, binh đoàn Black Widow nhận được 1 nhiệm vụ, phụ trách bảo vệ 1 trùm dầu mỏ người Nga, người này mới nổi lên sau khi Liên Xô giải thể, lợi dụng những lỗ hổng lúc đó để kiếm chác 1 món khổng lồ cho mình.
Thế nhưng vị trùm dầu mỏ đó cũng thực nhiều tiếng xấu, hắn biết có rất nhiều người muốn hắn chết, cho nên vẫn luôn sống ở Anh, sau này vì 1 chuyện không thể không về Nga được, lúc này mới thuê binh đoàn Black Widow.
Vì để bảo vệ an toàn cho thân chủ, lúc ấy Jerry đã tiêu hao rất nhiều sinh lực để lập ra phương án bảo vệ, hầu như đã nghĩ đến toàn bộ những vấn đề có thể xảy ra, thế nhưng chuyện ngoài mong đợi vẫn xảy ra.
Vào 1 đêm khuya sao trời thưa thớt, 1 người đột nhập vào trang viên của ông trùm dầu mỏ đó, những nhân viên an ninh bên ngoài căn bản là không thể ngăn nổi, những loạt đạn bắn vào người đó hình như không gây bất kỳ thương tổn nào cả.
Điều này cực kỳ chấn động tới Jerrry người đang theo dõi trên màn hình, hắn lăn lộn bao nhiêu năm trong giới lính đánh thuê như vậy chưa từng gặp qua người nào có năng lực đặc biệt như vậy như vậy, nói cách khác người đó mạnh không giống với loài người.
Tục ngữ nói cầm tiền của người ta thì phải làm việc cho người ta, nhận tiền thuê rồi, Jerrry tất nhiên sẽ không để cho thân chủ bị bất kỳ thương tổn nào. Ở vị trí trung tâm trang viên của ông ta có bố trí hệ thống bẫy phòng ngự, rốt cục cũng phát huy tác dụng, kích nổ bom khiến cho người đó phải dừng bước.
Thế nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, sau khi khói bụi tan hết, đám người Jerrry đột nhiên phát hiện, người đó ngoài toàn bộ quần áo trên người bị rách nát ra thì không có bất kỳ nguy hiểm đến tính mạng nào.
Hơn nữa thân hình người này còn thay đổi biến hóa khiến người khác không thể tin nổi được,1 hình thể vốn cao hơn 1 mét 8 đột nhiên co rút lại rất nhiều, khắp người phủ lông xanh, miệng đột nhiên nhô ra, nhìn giống như là người sói trong thần thoại người phương tây vậy.
Nhất là 10 ngón tay người này lại biến thành 10 thanh đao vô cùng sắc bén, dưới lưỡi đao sắc của hắn những nhân viên an ninh bên ngoài này không ai có thể cản nổi bước hắn, từng người từng người bị phanh thây mổ bụng, trên hiện trường toàn là máu tươi.
Mà người này hình như có thể thăm dò biết được nơi ở của ông trùm dầu mỏ đó. Mắt thấy người đó sắp vào phòng giết người, Brookman vội đứng chặn trước mặt người siêu năng lực đó.
Kinh nghiệm nhiều lần giết người, Brookman cho dù có đối mặt với đối thủ cực mạnh vẫn kiên định ý chí chiến thắng, đối thủ càng mạnh càng kích thích độ hung hãn của hắn ta, biết vũ khí bình thường không thể làm đối phương bị thương được, Brookman đứng thẳng lên, chỉ cầm 1 thanh dao găm bằng hợp kim chiến đấu với đối thủ.
Không thể không nói kinh nghiệm chiến đấu của Brookman cực kỳ phong phú, mục tiêu tấn công của hắn là đều nhằm vào những chỗ yếu như cổ họng, mắt của đối phương , trong lúc tranh đấu cùng đối phương này, người siêu năng lực biến hóa thành người sói này còn có chút ở thế hạ phong.
Brookman rốt cuộc cũng có được 1 cơ hội, móc được mắt trái của kẻ địch ra, thế nhưng hắn cũng phải trả 1 cái giá đó chính là bị móng vuốt của kẻ địch cắm vào mặt, từ mặt đến bụng bị hắn rạch toang ra, khiến cho nội tạng màu xanh từ trong bụng lòi ra.
Cùng lúc với Brookman bị thương, 1 tiếng nổ thật lớn vang lên, toàn bộ hội trường lúc đó ngập tràn trong màn khói dày đặc sặc mùi thuốc súng.
Lúc làn khói súng tản ra, Jerry trên vai vác 1 ống phóng tên lửa cao gần bằng thân thể mình xuất hiện ngay tại trước cửa mà trùm dầu mỏ ẩn thân, mà tên người sói vừa mới mổ bụng Brookman kia thì biến thành vô số mạnh thịt vụn rơi rụng trên mặt đất.
Cảnh này khiến cho ngay cả những thành viên khác của binh đoàn Black Widow cũng phải kinh sợ, tuy rằng bọn họ ai cũng có giết địch để bảo toàn sinh mệnh nhưng ai cùng chưa từng được nhìn thấy năng lực đội trưởng nhìn qua có chút mong manh thậm chí có chút gầy yếu, hơn nữa trước giờ chưa từng xuất đầu chiến đấu, thế mà đến giờ khắc cuối cùng lại ra tay ngăn cơn sóng lớn!
Brookman cũng chưa chết, sau khi trải qua 1 hồi cứu chữa, hắn lại được cứu sống, thế nhưng thương thế vô cùng nghiêm trọng, điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu mà binh đoàn Black Widow tuyên bố giải tán.
Bởi vì không ai có thể khôi phục tài năng chỉ huy của Jerry, đồng thời, cũng không có ai có thể thay thể được vị trí chiến đấu của Brookman trong binh đoàn.
Trải qua gần 2 năm tĩnh dưỡng, Brookman mới coi như hồi phục lại, nhưng vết thương từ mặt cho đến bụng hắn vẫn là 1 bóng ma ám ảnh trong lòng những thành viên binh đoàn Black Widow.
Nhiệm vụ đầu tiên mà bọn họ nhận sau khi tái hợp, lại gặp phải 1 người siêu năng lực nữa.
Mắt nhìn lên mặt Brookman, Jerrry nhẹ giọng nói:
– Các cậu chắc đã biết đối phó với loại người này khó khăn cỡ nào, tôi không muốnTrong số các cậu có bất kỳ ai bị thương lần nữa đâu.
Lời nói của Jerry tràn ngập vị chua sót, trong 2 năm binh đoàn giải tán ông ta cũng không được nhàn rỗi, mà tìm hiểu những tin tức về người siêu năng lực.
Điều khiến cho Jerry khiếp sợ chính là, đây là tầng lớp mà người bình thường không thể nào tiếp cận được, mà lần trước bọn họ đã gặp phải tên người sói đó, trong người siêu năng lực không phải là sức chiến đấu vượt trội sao?
Cho nên sau khi suy đoán Diệp Thiên cũng là người siêu năng lực, Jerry lập tức thay đổi phương án tác chiến, nếu như có thể dùng phương pháp bình thường để thủ tiêu Diệp Thiên thì là tốt nhất, nếu như không được, hắn cũng không ngại để những đội lính đánh thuê khác tiễn Diệp Thiên lên chầu Diêm Vương đâu.
Còn về vụ nổ đó sẽ gây ra chấn động gì, Jerrry cũng không hề quan tâm, nhiệm vụ lần này bọn họ có thể kiếm được 30 triệu đô, có được số tiền này, cho dù có rút khỏi giới lính đánh thuê lần nữa cũng đủ để bọn họ an nhàn cả nửa đời còn lại.
`- Jerry, tôi hiểu rồi, cảm ơn anh!
`Brookman khuôn mặt dữ tợn khẽ gật đầu, tuy rằng hắn có 1 trái tim mạnh mẽ và cứng rắn mà người thường không có được, nhưng nếu như có thể, hắn cũng không muốn phải đối diện với nhân vật đáng sợ người sói đó 1 lần nữa, đây đơn giản chỉ là 1 cơn ác mộng thôi.
– Các cậu không phải lo lắng, người siêu năng lực không phải cũng từng bị chúng ta xử lý rồi sao?
Jerry khoát tay, nói:
– Được rồi, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi. Bọn binh đoàn Bóng Đêm chết tiệt sao vẫn chưa báo tin tức về chứ.
Cái binh đoàn theo dõi Diệp Thiên tên là binh đoàn Bóng Đên, trong giới lính đánh thuê cũng vang danh hàng đầu, thế nhưng phạm vi mà bọn họ nổi tiếng không phải là sức chiến đấu mà là ám sát và do hỏi tin tức, làn này được Jerry cắt cử nhiệm vụ theo dõi Diệp Thiên.
– Người siêu năng lực, bọn họ nói không phải chính là con quỷ hút máu đến từ Siberira đó chứ?
Diệp Thiên ẩn nấp hơi thở toàn thân trốn ở chỗ tối trong biệt thự, trong đầu không hỏi xuất hiện cái tên tự xưng là bá tước Kurl đó, mặc dù tên đó chết cực kỳ thảm nhưng Diệp Thiên không thể không phủ nhận hắn đích thức có được siêu năng lực mà người thường không thể có được.
Mắt thấy mấy người trong phòng giải tán, Diệp Thiên phóng vài tia khí cơ thâm nhập vào người bọn họ, nhất là cái tên Jerry kia, càng được Diệp Thiên thận trọng để mắt tới, người này thủ đoạn khôn lường, ngay cả Diệp Thiên cũng phải âm thầm kinh sợ, không có ai lại muốn giữ lại 1 kẻ địch như vậy cho mình cả.
Suy nghĩ 1 chút, Diệp Thiên yên lặng không 1 tiếng động rút lui khỏi biệt thự, cậu đương nhiên có thể giải quyết hết tất cả mọi người trong 2 cái biệt thự này nhưng như vậy sẽ rút dây động rừng, mục tiêu của Diệp Thiên lại chính là màn độc thủ đằng sau hậu trường kia.
Hơn 10 phút sau, Diệp Thiên quay trở lại khách sạn, cũng đi theo đường an toàn để lên phòng mình.
5 phút sau khi Diệp Thiên trở về phòng mình, 1 người phục vụ khách sạn bấm chuông cửa, tuy rằng người này rất bình tĩnh nói là mang bữa sáng đến, nhưng Diệp Thiên vẫn cảm nhận được nhịp tim của hắn đập rất nhanh, rõ ràng là người trong binh đoàn Bóng Đêm mà Jerry đã nói kia.
– Thiên đường có cửa ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại tự chui đầu vào.
Sau khi đuổi người này đi, Diệp Thiên lắc lắc đầu, ân oán giữa cậu và Tống Hiểu Long cuối cùng cũng phải có 1 cái kết, người này giống như 1 con rắn độc, luôn nấp trong bóng tối theo dõi mình, lần này nếu như bất cẩn, có khi phải chôn thân chốn đất khách quê người cũng nên.
1 đêm vô sự, 8h30 ngày hôm sau, Hoa Quân bấm chuông cửa phòng Diệp Thiên. Sau khi đếm thăm bỏ vàng Johannesburg xong, bọn họ có thể lên đường quay về Cape Town, bởi vì đây là địa điểm cuối cùng của chuyến du lịch lần này.
– Anh Triệu, mỏ vàng Johannesburg ở Nam Phi là 1 địa điểm rất đắc biệt, nó cũng là mỏ vàng đầu tiên của Johannesburg, tống cộng đã khai thác được 116 năm rồi.
Trên đường lái xe đến mỏ vàng Johannesburg, Hoa Quân giới thiệu tận tuy tư liệu mỏ vàng Johannesburg cho Diệp Thiên nghe, chính cậu ta cũng không biết, Diệp Thiên ngồi ở hàng ghế đằng sau đêm hôm qua đã đến tham quan toàn bộ mỏ vàng đó rồi.
Sau khi giới thiệu cho Diệp Thiên 1 hồi, Hoa Quân nói:
– Đúng rồi, anh Triệu, mỏ vàng Johannesburg mỗi ngày đón rất nhiều khách du lịch, trong đó có hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp, đến lúc đó em không đi cùng anh nữa.
Những mỏ vàng ở đây không giống như ở Cape Town, mở vàng Johannesburg hình như tập trung toàn bộ lịch sử khai thác mỏ vàng của Johannesburg, môi ngày có hàng ngàn khách du lịch xuống dưới độ sâu hàng trăm mét để tham quan khai thác quặng mỏ, mỗi 1 đoàn đi xuống đều được người hướng dẫn viên phụ trách chuyên môn của mỏ vàng giải thích.
– Ừ, tôi biết rồi.
Diệp Thiên mở miệng trả lời 1 câu, nhưng trong lòng cậu lại thầm lên tiếng mắng chửi binh đoàn Jerry, mỏ vàng này tuy nằm ở chỗ hẻo lánh, nhưng du khách cộng với nhân viên công tác sợ là cũng đến hàng ngàn người, chỉ vì 1 mình mình mà hắn có thể ra tay được.
Mỏ vàng Johannesburg cách nội thành Johannesburg khoảng mấy chục cây số, sau hơn 1 tiếng, Diệp Thiên lại thấy được 3 chưa cái tiếng anh mỏ vàng Johannesburg.
Thế nhưng khác với vẻ hoang vắng tối qua, hôm nay ở đây lại cực kỳ náo nhiệt, 7, 8 đoàn xe buýt du lịch đậu trước cửa mỏ vàng, 1 đám hướng dẫn viên du lịch đang dùng đủ các loại ngôn ngữ để giới thiệu cho đoàn mình chuẩn bị vào mỏ quặng.
– Ai có thể chôn thuốc nổ xuống dưới đất để khiến cho bằng này người tan xương nát thịt được chứ?
Sau khi xuống xe việt dã, nghĩ đến sức phá hủy của thuốc nổ TNT dưới lòng đất, trong lòng Diệp Thiên không khỏi âm thầm cảm thấy có lỗi, nếu không phải muốn giăng lưới bắt hết người ra tay đối phó với mình lần này thì cậu cũng không muốn quay trở lại nơi này nữa.
Chương 803 : Đoàn du lịch
Anh Triệu, vị cô nương này là tiểu thư Dư Lệ Lệ, là hướng dẫn viên của công ty du lịch nước mình ở Johannesburg.
Sau khi bước xuống xe, hoa quân kéo Diệp Thiên đến chỗ bãi xe buýt, hướng tới 1 cô gái đang giơ lá cờ màu vàng:
– Chị Dư, vị này là Triệu tiên sinh ở trong nước, em hôm nay làm đến đây thôi, chi dẫn anh Triệu đi tiếp nha.
– Được, Hoa Quân, lần sau tôi đi Cape Townm cậu cũng phải hướng dẫn cho tốt nha.
Hoa Quân tuổi còn trẻ, tuy rằng thời gian lăn lộn trong nghề này chưa lâu, nhưng mồm miệng nhanh nhảu, quan hệ cô Dư tiểu thư kia với cậu ta cũng khá thân thiết, mở miệng đồng ý luôn, đoàn mà cô ta nhận vốn có nhiều khách Trung Quốc, cũng không phải chỉ có mỗi Diệp Thiên.
Sau khi chào Hoa Quân xong, Dư Lệ Lvệ quay mặt nhìn Diệp Thiên, lúc ánh mắt cô ta nhìn đến cổ tay Diệp Thiên, mặt hơi dài ra 1 chút,tiếp đó mỉm cười, nói:
– Triệu tiên sinh, lát nữa tôi đưa cho tiên sinh 1 bản thỏa thuận, ngài ký xong là có thể xuống dưới!
Làm hướng dẫn viên du lịch đi khắp chốn, cũng có rất nhiều kiến thức, Dư Lệ Lệ để ý thấy quần áo Diệp Thiên mặc dù rất bình thường, thế nhưng cái đồng hồ ở cổ tay của Diệp Thiên kia lại là của thương hiệu hàng đầu Patek Philippe.
Patek Philippe vẫn duy trì truyền thống hàng nằm chỉ chế tạo thủ công 1 chiếc chiếc đồng hồ, cái mà Diệp Thiên đang đeo chính là 1 trong số đó.
Muốn có được 1 chiếc đồng hồ Patek Philippe được làm thủ công, không chỉ phải kiên nhẫn đợi từ 8 đến 10 năm, hơn nữa lại phải trả 1 món tiền khổng lồ nữa mới có được. Tống Vi Lan mua được chiếc đồng hồ này cho Diệp Thiên từ tay người khác cũng phải chi đến 1 khoản là 15 triệu đô.
Dư Lệ Lệ tuy rằng không phải người hay nịnh hót, nhưng trong lòng hiểu rõ, người có thể đeo được chiếc đồng hồ này, thân phận vượt xa so với tưởng tượng của cô, phải biết rằng, muốn mua được chiếc đồng hồ này, không phải chỉ có tiền là có thể mua được, thậm chí Dư Lệ Lệ còn chưa nhìn thấy trên tay vị khách trong nước nào đeo nổi nó.
Phụ nữ tỉ mỉ, cũng quan sát những điểm này tương đối nhiều, trái ngược hẳn với Hoa Quân ở chung với Diệp Thiên mất ngày thế mà không nhân ra giá trị chiếc đồng hồ trên cổ tay Diệp Thiên kia.
– Ký thỏa thận à, ký thỏa thuận gì?
Diệp Thiên không biết đối phương nhìn ra cái gì từ cổ tay mình, cậu chỉ có chút nghi hoặc những lời nói của Dư Lệ Lệ, đến tham quan mỏ vàng Johannesburg còn phải ký thỏa thuận gì sao?
– À, là thế này, Triệu tiên sinh, do mỏ vàng này nằm ở độ sâu hơn 300 mét, chúng tôi không thể đảm bảo không xảy ra chuyện gì, phải ký thỏa thuận miễn truy cứu trách nhiệm, tự nguyện tiến vào mỏ vàng này, thì bên tham quan mới cho phéo du khách đi xuống.
Nhìn thấy bộ mặt khó hiểu của Diệp Thiên, Dư Lệ Lệ giải thích:
– Triệu tên sinh, kỳ thực là không có gì cả, công tác an toàn bên mỏ vàng cũng được kiểm chứng nhiều mặt rồi, từ khi mở đên giờ là 5, 6 năm rồi trước giờ chưa xảy ra 1 sự cố nào cả.
– Đó là các cô chưa gặp thôi.
Diệp Thiên nhịn không được trong lòng thở dài, có đôi khi không biết không hẳn là 1 thứ hạnh phúc, thậm chí những khách du lịch không biết bọn họ suýt nữa bước vào cánh cửa địa ngục rồi, nếu không phải hôm qua đã tháo dỡ kíp nổ điện tử đi, thì những người xuống dưới này chắc chắn chết hết không chừa 1 ai.
– Dư tiểu tư, thôi bỏ đi, tôi thấy trên mỏ vàng cũng có không ít nơi có thể tham quan được, tôi không xuống dưới nữa.
Chuyện trùng hợp cũng rất nhiều, thiên cơ cũng không thể bị thôi diễn hoàn toàn được, Diệp Thiên tuy rằng đã tháo gỡ kíp nổ điện tử, nhưng cũng không dám để mình xuống dưới đất mấy trăm mét như vậy, trong tình huống này, rất nhiều chuyện cậu không thể khống chế được.
– Anh Triệu, anh không phải thích xem mỏ quặng à?
Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói vậy, Hoa Quân không khỏi ngạc nhien, trên đường đến đây Diệp Thiên hơi trầm, biểu hiện hôm nay đúng là có chút kỳ quái. Diệp Thiên khoát tay, cười nói:
– Xem mãi cũng thấy chán, thôi ở chơi đây tham quan cũng được.
– Vâng, không thành vấn đề, cứ làm theo ý Triệu tiên sinh vậy.
Dư Lệ Lệ không nói thêm gì, nếu đổi lại cô là Diệp Thiên cũng sẽ không xuống dưới mỏ, phải biết rằng, người có thể có được chiếc đồng hồ triệu đô như thế, chắc chắn là rất quý trọng mạng sống của mình, sẽ không tùy tiện ký vào cái thỏa thuận miễn truy cứu trách nhiệm gì đó đâu.
– Trên đất cũng không thiếu nơi tham quan, Triệu tiên sinh có thể tham quan quá trình chế tạo vàng.
Giới thiệu sơ qua cho Diệp Thiên 1 chút, Dư Lệ Lệ nhìn đồng hồ, đứng dậy vỗ tay, lớn giọng nói:
– Được rồi, chúng ta có thể đi và rồi, mọi người đi theo tôi, nhìn rõ lá cờ màu vàng trên tay tôi, đầu tiên chúng ta sẽ đến xem vàng khối được chết tạo thế nào, sau đó là có thể xuống mỏ.
Loại người giống như Diệp Thiên, Dư Lệ Lệ mặc dù không cố ý nịnh bợ, nhưng cũng có thể coi là tương đối tôn trọng, cho nên hơi thay đổi lịch trình tham quan 1 chút, chế tạo vàng khối vốn là địa điểm tham quan sau cùng.
Theo lời nói của Dư Lệ Lệ, hơn 20 khách du lịch đội cùng loại mũ tập trung lại, Diệp Thiên nhìn 1 chút trong đó đại bộ phận là người Hoa, ngôn ngữ cũng là tiếng địa phương đủ khắp mọi nơi, đương nhiên là đoàn du lịch đến từ trong nước.
– Anh Triệu em không đi cùng anh nữa.
Hoa Quân chào Diệp Thiên 1 tiếng, đối với hướng dẫn viên du lịch mà nói, đi 1 nơi hàng ngàn lần cũng là 1 nỗi khổ, cho nên bọn họ có thể trốn được thì trốn.
– Ừ, cậu ở bên ngoài chờ tôi đi.
Diệp Thiên gật gật đầu, ấn tượng của cậu với hoa quân cũng không tệ lắm, tiểu tử này nếu như vào cùng mình nói không chừng lại bị thương gì cũng nên, nếu như mỗi mình Diệp Thiên sau khi vào trong sẽ tách khỏi những người này, tránh làm phiền đến người khác.
– Đợi với, đợi em 1 chút!
Ngay đúng lúc đoàn của Dư Lệ Lệ đanh định vào cổng mỏ vàng Johannesburg, phía sau vang lên giọng nói của 1 cô gái, do là tiếng Trung, cho nên mọi người theo thói quen dừng bước lại.
– Chào chị, em họ Hồng, tên là Giang Sơn, xin hỏi, em có thể đi theo đoàn của chị được không?
1 cô gái chạy từ trong đường nhỏ ra nhìn chỉ khoảng 14, 15 tuổi, nét mặt cực kỳ đơn giản, cặp mắt to long lanh xinh đẹp trên khuôn mặt, nói:
– Cha mẹ em đăng ký cho em đi với 1 đoàn nước ngoài, em nghe chẳng hiểu họ nói cái gì cả, chị này, em có thể đi với đoàn chị được không, em có thể trả phí đổi đoàn mà.
– Cái này… không được lắm đâu.
Dư Lệ Lệ có chút khó xử, du lịch nghề này cũng có quy định của nó, mình không thể tranh khách của người khác, như vậy sẽ dâxn đến mâu thuẫn trong cơ quan du lịch.
– Không sao đâu, chị à, em nói với bọn họ em có người thân bên đoàn này, hơn nữa bọn họ cũng không phải trả lại phí cho em, thế là bọn họ để em qua đây luôn.
Trên mặt cô bé lộ ra vẻ tủi thân, nói:
– Những người nước ngoài này hung hăng lắm, chị à chị để em theo bọn chị được không, em trả tiền cho chị nè.
– Cô Dư, đều là người trong nước, cho cô bé đi cùng đi.
– Được rồi, thêm 1 cô bé đáng yêu nữa, đến đây, đi cạnh dì đi.
Cô bé nói chuyện, móc từ trong túi ra vào trăm đô la đưa ra trước mặt Dư Lệ Lệ, 1 bộ dạng điềm đạm đáng yêu, khiến cho du khách trong nước lần lượt mở miệng nói giúp cô bé.
– Thế được rồi, thế nhưng lát nữa sau khi ra ngoài, em phải nói rõ với bố mẹ mới được đấy.
Dư Lệ Lệ gật đầu, nhận lấy số tiền cô bé đưa cho, sau khi rút ra 100 đô, còn thừa trả lại cho co bé, cô chỉ lấy đủ phí tham quan mà thôi.
– Cảm ơn, cảm ơn chị ạ!
Cô bé vỗ tay cười cười, 1 bộ dạng hồn nhiên, mọi người nhìn thấy tâm trạng tốt hơn vài phần, ánh mặt trời chói chang trên đình đầu hình như cũng bớt nóng hơn. – Tiểu nha đầu này thực là kỳ quái.
Diệp Thiên đứng cách Dư Lệ Lệ không xa, trên mặt cười mà như không cười, theo như người ngoài thấy, cô bé đó là người như còn chưa hiểu sự đời, nhưng Diệp Thiên là ai chứ, từ 10 tuổi cậu đã theo lão Đạo ngang dọc giang hồ, cho dù không ứng dụng thuật xem tướng, liếc mắt 1 cái có thể nhìn thấu bản chất 1 người.
Lúc cô gái này nói chuyện, trong ánh mắt âm lộ ra 1 tia giảo hoạt mờ mờ, đồng thời cũng âm thầm quan sát phản ứng của Dư Lệ Lệ, rõ ràng là giả vờ khờ dại, chi có điều tướng mạo và tuổi tác của cô ta đã che giấu điểm này thành công.
– A, trong cơ thể cô bé này sao lại có loại năng lượng đặc biệt thế này?
Ánh mắt Diệp Thiên sau khi xem xét cô bé 1 vòng xong, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, bởi vì cậu phát hiện, kinh mạch trong cơ thể cô bé này chạy 1 loại năng lượng mà cậu chưa từng thấy qua, có chút giống với cái tên quỷ hút máu Kurl kia, cũng không phải là tự thân luyện ra được.
– Chẳng lẽ cô ta cũng là quỷ hút máu?
Diệp Thiên tâm niệm vừa động, 1 tia thần thức như đao xâm nhập vào người cô gái, người này xuất hiện tình cờ như vậy, rõ ràng là vì mình mà tới rồi, đối với kẻ địch, Diệp Thiên chưa từng có thói quen nương tay, càng không biết thương hoa tiếc ngọc, dù cho cô ta có là 1 cô bé chưa đến tuổi vị thành niên đi chăng nữa.
– Á?!
Cô bé sôi nổi hoạt bát đi sau mọi người, đột nhiên kêu lên 1 tiếng thất kinh, chân mềm nhũn ngã ra trên mặt đất, ánh mặt lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, giống như là nhìn thấy 1 hình ảnh gì đó cực kỳ đáng sợ.
– Hả, có thế hóa giải chiêu thần thức tấn công của mình à? Có chút hứng thú đây!
Ngay tại lúc cô gái ngã xuống, Diệp Thiên cảm giác được, năng lượng trong cơ thể cô bé này bắn ngược thần thực của cậu ra ngoài, chẳng qua là Diệp Thiên đã tạo nên 1 hình ảnh biển máu núi xác phản ánh thành công trong não của cô bé đó.
– Yếu quá, để xem ngươi định làm gì?
Nhìn thấy cảnh cô bé ôm đầu la hét Diệp Thiên không khỏi cười khổ 1 tiếng, mình chỉ cần thêm 1 phần thần thức tấn công nữa thôi là có thể đánh tan thân thể cô bé này rồi thậm chí có thể giết luôn, cho nên cho dù thân thể cô bé này có chút cổ quái, thế nhưng không có chút sức uy hiếp nào với mình cả, nhưng bản thân mình lại quá ngạc nhiên như thế.
– Giang Sơn, em không sao chứ?
Nhìn thấy cô bé đột nhiên la hét, hướng dẫn viên du lịch Dư Lệ Lệ trong lòng có chút hối hận, mình hình như dính vào phiền toái không nhỏ, thế nhưng đã nhận tiền của cô bé, 2 bên tạo thành quan hệ thuê mướn, không thể nào đuổi cô bé đi được.
– Em không sao đâu!
Giang Sơn từ từ đứng dậy, chỉ có điều lúc ánh mắt cô bé nhìn quét qua Diệp Thiên, toàn bộ thân thể không nhịn được run bắn lên.
Chương 804 : Tính kế
Người Gypxy là 1 tộc người lang thang, dấu chân bọn họ hầu như đặt lên khắp thế giới này, từ ý này mà nói, bọn họ là 1 dân tộc có kiến thức rộng rãi, tối thiểu đối với nghề lừa đảo, hiểu biết tuyệt đối không ít hơn bọn lừa đảo trong nước đâu.
Từ nhỏ đi theo mẹ nuôi người Gipxy lớn lên, Giang Sơn không phải là người ngây thơ thư người ngoài thấy, mà trái lại, năm 8 tuổi đã có thể lừa toàn bộ người lớn trong trấn rồi, hơn nữa còn có thể che dấu tốt siêu năng lực hóa giải tâm linh người khác cho nên Giang Sơn mới đồng ý với Lôi Hổ đến đối phó với Diệp Thiên, điều này đối với cô bé mà nói, chẳng qua chỉ giống như bói bài đoán mệnh cho người ta mà thôi, dù sao cầm tiền của người ta thì phải làm việc cho người ta, từ nhỏ Giang Sơn đã sống trong môi trường này rồi, cũng không có quan niệm hiền lành hay gánh nặng tâm lý gì.
Chỉ có điều Giang Sơn không ngờ tới được, người mà mình phải đối phó lại là người đáng sợ như vậy, sau khi ánh mắt Diệp Thiên cố ý như vô tình nhìn vào người mình, cô bé có cảm giác thi thể mình ở trong biển máu núi xác chết, sống không bằng chết, cái đó gần như là sát khí phá hủy thần kinh cô ta.
Tiểu cô nương này hình như có thể xác nhận, người đàn ông trước mặt này đúng là bóng hình mà cô bé gặp trong ác mộng đó, máu trong thế giới trong mộng kia, chính là do hắn ta giết người mà tạo ra, mà lúc người đàn ông này xuất hiện trước mặt cô bé hình như còn đáng sợ hơn trong mộng nhiều.
Tuy rằng năng lượng thần bí trong cơ thể cuối cùng cũng có thể hóa giải được sát khí, thế nhưng Giang Sơn vẫn cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không thể phát ra 1 tia khí lực nào, siêu năng lực mà cô bé có trước mặt Diệp Thiên quả thực không đỡ nổi 1 đòn.
– Tiểu cô nương , cơ thể không khỏe thì đừng xuống nữa, không sẽ chết đấy!
Diệp Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng thái độ thù địch từ người cô bé này, chỉ có điều cậu căn bản không sợ cô bé này giở trò gì, với sức mạnh tuyệt đối, tất cả những âm mưu quỷ kế đều chỉ là 1 trò đùa mà thôi.
– Chàng trai, đừng nói những lời như vậy, không thấy người ta sợ quá thành ra thế này rồi à?
– Đúng thế, đều là người Trung Quốc ở nước ngoài dọa người 1 nhà thế này còn là đàn ông gì chứ?
Trong đoàn du lịch trong nước, có không ít những bà cô thật thà, lập tức có 2 phụ nữ trung niên hơn 40 tuổi đến bên cạnh Giang Sơn nhỏ giọng an ủi cô bé, còn mấy ông lão thì tức giận nhìn Diệp Thiên, không bằng lòng với câu nói của cậu.
– Được rồi, mọi người không nói nữa, lập tức đến đoàn chúng ta nào, mọi người cùng đi nào.
Dư Lệ Lệ mặc dù có chút hối hận vì đã để cô bé này gia nhập đoàn, nhưng chuyện đã đến nước này, cô cũng không nói thêm gì nữa, chỉ có thể mở miệng hòa giải mọi người, chuyển sự chú ý của mọi người sang mỏ vàng trước mặt.
– A, có chút không ổn rồi?
Ngay trong lúc cô bé trốn trong đám phụ nữ kia, sau khi trốn khỏi tầm mắt của Diệp Thiên, mày Diệp Thiên bỗng nhiên nhíu lại, bởi vì cậu từ không khí tứ phía ngửi được 1 mùi sát khí đặc hơn, ít nhất có đến 20 người đang cùng lúc theo dõi mình.
Những người này tản mác đằng trước đằng sau đoàn du lịch của Diệp Thiên, âm thầm tạo thành 1 vòng vây, phong bế 4 phía của mình lại, Diệp Thiên có thể cảm giác được những ánh mắt không mấy thiện cảm kia đang tập trung vào người mình.
– Gan các ngươi cũng khá là lớn đấy, cài bom ở đây rồi mà còn dám đích thân đến đây, không sợ tự mình bị tan xác sao?
Diệp Thiên không khỏi run lên 1 chút, thế nhưng liền phản ứng lại ngay, cỗ sát khí ẩn ẩn bao vây xung quanh này cũng không có 1 tia quen thuộc nào chắc chắn bọn họ không phải là đồng bọn với những tên đêm qua.
Diệp Thiên hơi nghĩ 1 chút, liền hiểu ra, nhất thời tậc lưỡi:
– Mẹ nó, thật là xảo quyệt, đến cả người mình cũng tính kế đi vào!
Đúng y như Diệp Thiên nghĩ, binh đoàn đến đây ngày hôm này đúng là do Jerry sắp đặt. Sau khi biết cô bé siêu năng lực Giang Sơn, đây chính là 1 phần trong kế hoạch của hắn.
Phải biết rằng, nếu thật sự kích nổ những quả bom đó, binh đoàn Black Widow sau này chắc chắn trở thành đối tượng mà tất cả mọi người đều hận thù, nếu như không phải là phương án bất đắc dĩ, Jerry cũng không bấm ngòi nổ, nếu như có thể tiêu diệt được Diệp Thiên theo cách bình thường sẽ là tốt nhất.
Thế nhưng Diệp Thiên nếu như thật sự có được sức chiến đấu kinh người, Jerry cũng không phải là người có trái tim mềm yếu, hắn ta đã an bài 3 binh đoàn cộng với toàn bộ khách du lịch ở đây trở thành vật tuẫn táng cho Diệp Thiên.
Còn về những cái chết oan ức này có biến thành quỷ sa tăng đứng trước mặt tố cáo mình hay không, Jerry hoàn toàn không để ý, hắn ta căn bản không coi 3 binh đoàn cùng tham gia kế hoạch lần này là đồng bọn của mình.
– Cũng được, không có vũ khí hạng nặng.
Cảm nhận được 1 chút nguồn gốc mối nguy hiểm, Diệp Thiên thở dài nhẹ nhõm, súng tiểu liên bình thường hiện nay vốn không có lực sát thương gì với cậu cả, nếu như dùng đan điền phi kiếm để hộ thân thì đạn đạo có uy lực cực lớn, Diệp Thiên vẫn có thể chống đỡ 1, 2 phần.
– Tống Hiểu Long thật đúng là không tiếc tiền, phía trước phía sau mời nhiều người như vậy.
Diệp Thiên hơi lắc đầu, nhìn từ khí huyết những người xung quanh phát ra, bọn họ trong những người bình thường đã coi như là những người cực kỳ mạnh rồi, hơn nữa về căn bản tay ai cũng dính máu, ngay cả đội lính đánh thuê của Maracay cũng còn kém hơn vài phần.
– Giang Sơn, sau khi đi vào cô dẫn hắn đến chỗ không có người, người của chúng tôi sẽ xử lý hắn.
Ngay tại thời điểm đoàn du lịch đi theo đoàn người tiến vào cửa mỏ vàng, từ tai nghe cắm trên vàng tai Giang Sơn nghe được 1 mệnh lệnh, ngoái đầu lại nhìn, 1 chỗ cách cô ta hơn 10 mét, 1 người đang âm thầm ra hiệu cho mình.
Giang Sơn cắn môi gật đầu, cô bây giờ thực sự rất hối hận, nhưng đã không có đường lui rồi, nếu không nghe theo chỉ huy, chỉ sợ những người đó sẽ tiêu diệt luôn cả mình.
Xuất phát từ môi trường và nhu cầu bảo vệ đồ vật, giới hạn số người khách nước ngoài tham quan rất nghiêm ngặt, bên ngoài mỏ vàng Johannesburg mặc dù người chật ních nhưng sau khi đi vào, lập tức thấy có vẻ trống trải.
Đây vốn là 1 mỏ vàng cỡ lớn, vào thập kỷ trước thập kỷ những năm 90, nhiều nhất có đến gần 10 000 công nhân, cho nên diện tích mỏ vàng này càng giống như 1 khu dân cư, 2, 3 người tiến vào, bỗng chốc cảm thấy thưa thớt.
– Mọi người đi theo tôi, chúng ta đầu tiên đến thăm khâu cuối cùng của mỏ vàng, cũng chính là chế tác vàng khối, các bạn có thể ở đây nhìn thấy vàng được đúc ra lò thế nào.
Sau khi tiến vào cửa mỏ vàng, Dư Lệ Lệ cũng không đi theo đoàn người hướng vào cửa mỏ vàng nữa, chào đoàn xong thì đi tới 1 con đường khác lên trên, thế nhưng cô ta không phát hiện, 2 vị khách du lịch trước sau của mình cũng lặng lẽ đi lên.
1 thợ săn giỏi thì phải đủ kiên nhẫn, những binh đoàn này đều được liệt vào hạng những người cực kỳ có kinh nghiệm, bọn họ cũng không hâp tấp, bởi vì trước mặt Diệp Thiên có rất nhiều người, nếu như thất bại, muốn tìm được Diệp Thiên trong chốn mê cung khu sinh sống ở mỏ vàng này cũng là 1 chuyện rất phiền toái.
Chế tạo vàng khối là 1 địa điểm du lịch mới sau khi tân trang mỏ vàng Johannesburg, khoảng cách cửa vào mỏ vàng cũng không phải là xa lắm, dưới sự dẫn dắt của hướng dẫn viên du lịch, sau 5 phút, mọi người đều đến trước 1 công trình chiếm 1 phần lớn diện tích.
Đi vào công trình có kết cấu bằng thép này không gian bên trong đại khái khoảng chừng 2 mét vuông, vừa mới bước vào đã cảm giác được không khí như bị thiêu đốt, hình như lỗ chân lông trên người cũng cảm nhận được mùi của các hạt vàng.
– Xin các bạn hãy nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng khai thác kim loại.
Trong công trình này ngoài 1 chỗ ngồi như trong rạp chiếu phim ra thì phía trước mặt có 1 cái lò rèn nhiệt độ cao và 1 chỗ ngồi cho người luyện kim, tiếng loa bên tai vọng lại khiến cho mọi người nhắm mắt lại, đưa mọi người xuyên qua 100 năm trở lại thời kỳ đãi vàng nguyên thủy.
Tiếp theo, đèn 4 phía tắt hết, tiếng nổ, tiếng đào, vận chuyển đá vọng đến bên tai, sau đó là tiếng đãi cát tìm vàng vang lên.
Diệp Thiên mặc dù nhắm 2 mắt lại, thế nhưng thân thức lại tập trung về phía những người có ý định giết hại cậu, cậu phát hiện lúc đèn tắt, có mấy người tim đập nhanh hơn bình thường, thế nhưng thứ vũ khí đó vẫn không chịu lộ ra.
– Được, lát nữa ta sẽ tóm gọn các ngươi.
Diệp Thiên đã đi vào mỏ vàng, nhưng cũng không am hiểu lắm về quá trình chế tạo vàng khối, bọn họ không có động tĩnh gì thì Diệp Thiên cũng vui vẻ làm 1 chuyến du lịch thôi. Ngay sau khi âm thanh dừng hẳn, ánh đèn lại sáng lên, 2 người công nhân lại bước ra, mở 1 lò rèn trước mặt, khí nóng bốc hơi lên táp vào mặt mọi người khiến cho cả căn phòng biến thành 1 cái lò lửa.
Nhiệt độ nóng chảy của vàng là 10644 độ, do vậy muốn nung chảy vàng thì nhiệt độ phải cần ít nhất là 12 000 độ, vì thế cho nên tất cả mọi thứ đặt vào trong lò đều biến thành lửa đỏ hết.
Trong bình luyện có 2 lộ chứa đầy vàng nước, công nhân dùng cái kẹp dài 2 mét kẹp cái bình lại, để vàng nước vào cái bình hình chữ T trước mặt, sau chừng khoảng 1 phút, vàng nước nhanh chóng bị lạnh biến thành 1 khối vàng lớn, toàn bộ quá trình luyện vàng xảy ta không quá 6 phút.
– Các bạn, đây… chính là bộ mặt của Johannesburg, không có vàng, thì cũng không có Johannesburg!
Cuối cùng, công nhân cầm 1 khối vàng cao chừng 20cm, dài khoảng 35cm cho mọi người chiêm ngưỡng, lộ trình này kết thục ở đây.
Sau khi đám người rời khỏi phòng, Diệp Thiên gọi Dư Lệ Lệ lại, nói:
– Dư tiểu thư, tôi không xuồng mỏ quặng đâu, lát nữa tôi chờ các cô ở cửa là được rồi!
– Vâng, Triệu tiên sinh, ngài có thể đi tham quan cuộc sống của thợ mỏ, ở đó cũng được đấy.
Dư Lệ Lệ gật đầu, nói:
– Công nhân làm việc ở đây tương đối ít, thế nhưng mỗi 1 khu đều có biển dẫn, ngài cứ theo biển dẫn mà đi là được, đừng để bị lạc đường nha!
– Không sao đâu, tạm biệt nha!
Diệp Thiên cười khoát tay, xoay người đi về phía ngược lại với mọi người, chỉ có điều vừa đi được 4, 5 bước phía sau truyền lại 1 tiếng la sợ hãi:
– Anh ơi, em có thể đi cùng anh được không?
Chương 805 : Giao chiến
Sau khi nghe thấy tiếng cô bé, Diệp Thiên dừng bước, cậu khi nãy rõ ràng cảm nhận được ý xấu của cô bé đó với mình, đồng thời, cậu cũng đã ra cảnh cáo với cô bé này, chỉ có điều Diệp Thiên không ngờ, cô bé đó còn dám dây dưa với mình.
Diệp Thiên cũng không phải là loại người lương thiện gì, cậu là người bước qua biển máu núi xác, người chết trong tay cậu cũng không ít hơn những đại tướng quân thời cổ đại tung hoành trên sa trường đâu, nếu như cô bé không biết điều còn muốn làn hại gì đến mình, Diệp Thiên nhất định sẽ xử lý cô ta trước tiên.
– Vâng, em muốn ở cùng anh.
Trong ánh mắt cô bé tuy rằng tràn ngập vẻ sợ hãi, nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên định, ngẩng đầu nhìn trộm Diệp Thiên, nhỏ giọng nói:
– Anh là người lợi hại nhất mà em đã từng gặp, em nhất định phải đi cùng anh!
Tận sâu trong đáy lòng cô bé là 1 tiếng nói không ngừng kêu gào, khiến cho cô bé phải đi theo Diệp Thiên, Giang Sơn biết, bản năng mình từ trước đến giờ chưa bao giờ nhầm cả, nếu trong lòng đã có nguyện vọng này thế thì đây chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất rồi.
– Đi theo ta chỉ có người chết thôi, bao gồm cả cô trong đó đấy!
Diệp Thiên lắc lắc đầu, xoay người tiến vào khu sinh hoạt của mở vàng, tiểu cô nương này mặc dù có chút năng lực khác hẳn với người thường, nhưng không đáng để Diệp Thiên để ý tới, thậm chí đến cả đối phó với cô ta Diệp Thiên cũng không có hứng thú.
– Anh… anh coi thường em à? Em rất lợi hại đấy!
Giang Sơn không ngờ Diệp Thiên lại quay mặt bỏ đi như vậy, sau khi sửng sốt 1 chút, cô bé vội vàng đuổi theo, tuy rằng cô bé biết ở đây có đến mấy chục người muốn lấy mạng Diệp Thiên nhưng không biết vì sao Giang Sơn có 1 loại cảm giác, chỉ cần đi bên cạnh Diệp Thiên thì chính là an toàn nhất.
– Tiểu nha đầu, nói xem người lợi hại ở điểm nào?
Nhìn thấy tiểu cô nương đuổi theo, Diệp Thiên đi chậm lại, đối với nha đầu này mà nói, cậu đúng là không thể nào phát ra sát khí được hơn nữa Diệp Thiên cũng có vài phần tò mò về năng lượng cổ quái trong người cô bé kia.
– Em có thể biết được anh đang nghĩ cái gì?
Giang Sơn vỗ vào ngực chưa dậy thì hết, nói:
– Em biết tâm thuật có thể biết ý nghĩ của anh, ngoài ra em còn biết bói toán nữa, mẹ em là người Gypxy!
– Tâm thuật? Xem bói đoán mệnh?
Diệp Thiên nghe vậy không khỏi cảm thấy buồn cười, cái gọi là thuật xem bói của người Gypxy trong mắt của cậu chẳng qua chỉ là 1 câu chuyện tiếu lâm, làm sao có thể giống như bát quái Vương Chu Dịch trong nước được, nghĩ 1 lát, Diệp Thiên nói:
– Thế ngươi nói xem bây giờ rốt cục ta đang nghĩ cái gì? Nói đúng thì ta cho ngươi đi cùng!
Ngoài miệng nói chuyện cùng cô bé, nét mặt Diệp Thiên không có chút gì thay đổi, thế nhưng ánh mắt lại âm thầm chứa 1 tia sát khí, bởi vì cậu phát hiện, cùng lúc với mình càng lúc càng đi lên này, hơn 20 người mang vũ khí đã âm thầm bao vây mình.
– Anh đang nghĩ…
Giang Sơn ngẩng đầu lên, giống như là nhìn vào trong mắt Diệp Thiên vậy, đồng thời não bắt đầu tập trung, thế nhưng đồng thời sắc mặt cô bé đột nhiên tái nhợt, thân thể đột nhiên lui về sau khóe miệng trào ra 1 vệt máu tươi.
– A, còn có môn đạo thế này ư?
Thân thể tiểu cô nương mặc dù lảo đảo về phía sau thế nhưng ánh mắt Diệp Thiên lại sáng lên, bởi vì khi nãy cậu cảm nhận được năng lượng hết sức kỳ dị của cổ gái đã đang xâm nhập vào não mình, nếu không phải thân thể được thần thức bao quanh sợ là đã bị năng lượng đó nhập vào não rồi.
Diệp Thiên tiến lên 1 bước, đang muốn phóng ra thần thức để quan sát thân thể cô bé, bỗng nhiên dừng lại, nói:
– Tiểu nha đầu, làm tốt lắm, lát nữa ta sẽ nói chuyện với ngươi!
Tiếng nói chưa dứt, 1 loạt tiếng súng vang lên, 2 hướng trước và sau Diệp Thiên, hàng chục loạt đạn bay tới, nhắm vào những chỗ điểm yếu trên người Diệp Thiên.
Thế nhưng ngay tại thời điểm tiếng súng vang lên, thân thể Diệp Thiên bỗng nhiên co lại rồi biến mất, toàn bộ loạt đạn đó bắn vào không trung, 1 lát sau nhìn thì đã thấy thân hình Diệp Thiên hiện ra ở bên ngoài 7, 8 mét.
– Ở đó, xử lý hắn đi!
Vị trí mà Diệp Thiên đang ở chính là cửa vào khu sinh hoạt của mỏ vàng, phía trước đó là 1 nhà kho thấp, thế nhưng lúc này trong nhà kho có sát khí ẩn nấp 7, 8 mũi súng tự động đang nhằm vào người Diệp Thiên.
– Giang Sơn, cầm chân hắn đi!
– Cùng lúc đó, trong tai Giang Sơn truyền lại mệnh lệnh của Jerry. Ngươi coi thường ta à?
Sau khi nghe được giọng nói bên tai, cô bé cắn môi, tuy rằng cô đã sớm không có hy vọng giết được Diêp Thiên, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại ngưng tụ tất cả mọi tinh tực của mình tiến tới đánh Diệp Thiên cách đó 7, 8 mét.
– Ấy?Đđây là năng lực gì?
Sau khi Giang Sơn xuất tinh lực của cô tar a, Diệp Thiên bỗng nhiên cảm thấy toàn thân căng lên, như là bị rơi vào vũng bùn, không khỏi nhíu mày lại, hừ lạnh 1 tiếng:
– Mở ra!
Theo tiếng quát của Diệp Thiên, không khí quanh người cậu nổi lên 1 trận sóng, Giang Sơn lúc này tiếc là tinh lực thậm chí đến 1 giây cũng không giữ thêm được nữa đã hoàn toàn bị đánh tan, bị 1 tiếng quát chấn động của Diệp Thiên, giống như hồn phiêu phách lạc vậy, thân thể bé nhỏ cùng lúc cũng ngã nhào trên mặt đất.
Từ lúc Giang Sơn xuất chiêu đến lúc bị Diệp Thiên phá vỡ toàn bộ quá trình chỉ chưa đến 1 giây, nhưng những binh lính xung quanh Diệp Thiên đều là những lão làng nơi sa trường, trong thời gian nháy mắt Diệp Thiên hơi ngây người đó, súng tự động của bọn họ đã cùng nhau khai hỏa hướng về phía Diệp Thiên bắn.
Không giống như vũ khí mà lính đánh thuê bình thường dùng, bọn lính đánh thuê có thói quen lắp lại vũ khí chính, đến cả Diệp Thiên cũng dâng lên 1 cảm giác nguy hiểm, những viên đạn này bắn trúng người mặc dù không đến mức chết nhưng mùi vị tuyệt đối cũng không dễ chịu chút nào.[Audio] Phi Thiên
Tuy rằng đạn từ súng bay ra, thời gian tới mục tiêu không quá 0,09 giây nhưng trong mắt Diệp Thiên, quá trình này còn chậm lắm, những làn đạn bay ngập trời kia đều được phản ánh rõ ràng trong đầu cậu.
– Phá!
Miệng Diệp Thiên phát ra 1 tiếng gào to, 1 tia sáng màu đỏ nổi lên bao quanh người Diệp Thiên. “Đinh đinh đinh” những tiếng kêu vang bên tai không dứt, những loạt đạn này đều vị vầng sáng màu đỏ đó cản lại rơi xuống biến tài phế liệu hết, rơi xuống khiến cho mặt đất phủ 1 màu vàng sáng bóng.
– Đây… sao lại thế này?
– Hắn… hắn là người sao? Đạn bắn không chết à?
– Chúa ơi, đó là người gì không biết, tên Jerry chết tiệt, thảo nào hắn không phái người đến đây?
Cảnh này trong mắt của 3 binh đoàn đang bao vây Diệp Thiên hình như tất cả mọi người đều trở nên ngây ra, người có thể tránh được đạn, bọn họ có lẽ cũng đã nhìn thấy rồi, nhưng đứng trên mặt đất bất di bất dịch mà lại không bị bất kỳ thương tổn gì, điều này quả thực đã phá vỡ hiểu biết của bọn họ.
– Nổ súng, nổ súng, bắn chết hắn đi!
Có thể trở thành người nổi tiếng trong giới lính đánh thuê, đương nhiên cũng không phải là hạng người dễ từ bỏ, lập tức có người đoán được dụng tâm của Jerry, thế nhưng lúc này bọn họ cũng chỉ có thể bất chấp khó khắn quyết tâm tiêu diệt kẻ địch đáng sợ trước mắt này.
Cái kiểu biểu hiện không hợp lý của Diệp Thiên không chỉ khiến cho những binh lính có tố chất được huấn luyện kia hơi sửng sốt, ngay sau đó lại là 1 tiếng súng nổ lớn, lần này mọi người đều không giữ lại cái gì, đem toàn bộ đạn trong súng trút lên người Diệp Thiên.
Thế nhưng điều khiến cho bọn họ không dám tin chính là, sau khi loạt tiếng súng đó dừng lại thì bóng hình người nhìn thậm chí có chút gầy yếu kia vẫn đứng tại chỗ cũ, ánh sáng màu đỏ vây xung quanh người đó có nhuộm thêm màu đen thẫm thần bí.
– Đến mà không có quà là vô lễ, cho các người mở mang kiến thức nếm chiêu của Diệp mỗ đây.
Trong miệng Diệp Thiên phát ra 1 tiếng hừ lạnh, tâm niệm vừa động, vầng hào quang màu đỏ bên ngoài đó bắn ra, nhằm vào ngôi nhà kho phía trước kia, ngay sau đó 1 tràng tiếng kêu thê lương vang lên, trong thời gian ngắn ngủi đó, tứ phía chợt chìm vào yên lặng.
– Đúng là loại có danh mà không có thực, không chịu nổi 1 đòn!
Trên mặt Diệp Thiên lộ ra 1 nụ cười lạnh, vừa rồi Vô Ngân vừa đánh 1 đòn chớp nhoáng đã chặt hết hơn mười mấy đầu người đang tập kích phía trước mình kia.
Ở trong nhà kho, những cái đầu chưa rơi xuống còn lộ rõ thần sắc không thể tin được, thân thể thậm chí vẫn còn giữ tư thế đứng thẳng, thế nhưng thần trí những người này cũng dần dần trở nên mờ nhạt rồi.
Đúng là công cụ giết người lợi hại.
Ngay cả Diệp Thiên nhìn thấy kết quả chiến đấu như vậy cũng không khỏi có chút kinh ngạc, phi kiếm giết người nay quả nhiên là không chút tiếng động, cái này hiệu quả so với súng đạn còn tốt hơn mấy lần, hơn nữa vừa có công có thủ, chả trách Đinh Hồng 1 người 1 kiếm mà dám chống lại hàng chục ngàn quân đội Nga.
Dựa vào thần thức và chân khí bây giờ của Diệp Thiên đủ để điều khiển phi kiếm đến mấy canh giờ, đừng nói là 19 người ở đây, mà ngay cả thiên quân vạn mã Diệp Thiên cũng không hề sợ hãi.
– Có cần phải kích nổ hay không?
Sau khi Vô Ngân quay vào thân thể tu bổ, trên mặt Diệp Thiên lộ ra nụ cười độc ác hứng thú, cậu rất muốn được xem vẻ mặt của cái tên Jerry đấy sau khi kích nổ mà không nổ.
– Chúa ơi, hắn là loài người sao? Đạn bắn không chết được hắn!
Ở 1 khe núi cách mỏ vàng Johannesburg hơn khoảng 50km, Kyle đang thao tác máy tính thét lên 1 tiếng kêu kinh hãi, tuy rằng Giang Sơn lúc này đã bị hôn mê, nhưng hắn đã bố trí 2 camera trên người cô bé, thế nên có thể quan sát lại cảnh ở hiện trường.
– Kyle, hai binh đoàn lính đánh thuê đó xong rồi!
Sắc măt Jerry tái mét nhìn màn hình máy tính, trong lòng hắn ta vốn còn 1 chút may mắn, nhưng chuyện này của Diệp Thiên đã có thể nói rõ rằng, đây đúng là người siêu năng lực mà hắn cực kỳ kiêng kỵ.
– Jerry, làm sao bây giờ? Tôi không dám chắc có thể tiêu diệt được hắn!
Vết sẹo như con giun trên mặt Brookman người có sức mạnh cường bạo trong binh đoàn Black Widow không ngừng động đậy, người thanh niên hiện trền màn hình mờ mờ kia khiến cho tim hắn sinh ra 1 cảm giác bất lực.