1. Home
  2. Truyện Ma
  3. [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
  4. Tập 125: Ba khế ước “Khiêu chiến” (c621-c625)

[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]

Tập 125: Ba khế ước “Khiêu chiến” (c621-c625)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 621 : Khiêu chiến ( Hạ)

– Chính xác mà nói thì là hai vị tiên sinh này muốn tìm ngươi…

Lỗ Đạo Phu nhún vai, hai người phía sau đi ra, nói:

– Tôi chỉ là muốn giới thiệu bọn họ để ông làm quen một chút.

Lỗ Đại Phu cao hơn 1m90, to lớn vạm vỡ, đứng ở đó giống như bức tường vậy còn hai người phía sau thì thấp bé thận chí Diệp Thiên cũng không chú ý gì đến bọn họ.

– Bọn họ là ai? Tìm tôi có chuyện gi?

Chúc Duy Phong nhìn hai người phía sau sửng sốt.

Tuy hai người xấp xỉ nhau nhưng tướng mạo lại khác hoàn toàn, một người Châu Á nếu Chúc Duy Phong đoán không sai thì đó là người Nhật Bản.

Còn người kia đặc điểm giống người Châu Âu, Chúc Duy Phong cũng không biết thân phận của bọn họ.

– Chúc tiên sinh, vị này đến từ Nhật Bản, Bình Dã Nhât Lang tiên sinh, vị kia là Phất La Tư tiên sinh đến từ Ấn Độ, bọn họ tìm ông có chuyện gì tôi cũng không biết!

Lỗ Đại Phu giang tay giới thiệu hai người kia cho Chúc Duy Phong nhưng Diệp Thiên thấy trong mắt hắn rõ ràng có sự giảo hoạt còn tươi cười khi người khác gặp nạn.

– Các người tìm tôi có chuyện gì?

Chúc Duy Phong đi lên phía trước một bước, sắc mặt lạnh tanh có thể cảm nhận được hai người này đến tìm ông ta không có ý tốt gì.

– Tôi đại diện cho hắc quyền ở Nhật Bản khiêu chiến với hắc quyền Trung Quốc, hi vọng Chúc tiên sinh có thêt phát huy tinh thần võ đạo nhận lời khiêu chiến của tôi!

Cái tên Bình Dã Nhất Lang người Nhật Bản lấy từ trong ví tiền ra một văn kiện giơ lên trước mặt Chúc Duy Phong có nói chút tiếng Anh nhưng Chúc Duy Phong cũng hiểu ý gã.

– Khiêu chiến? Bọn họ là ai?

Không chỉ riêng Diệp Thiên và Chúc Duy Phong mà các đại lão nghe thấy cũng như ong vỡ tổ tụ lại chỗ này.

Khiêu chiến Hắc thị quyền từ trước đến nay có chút móc nối, mỗi lời khiêu chiến đều đại diện cho môt thế lực hưng thịnh và sụp đổ đều ảnh hưởng ít nhiều đến Hắc thị quyền trên thế giới.

– Đúng, người Nhật Bản khiêu chiến với người Trung Quốc, bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của nhau.

Lỗ Đạo Phu đã xúi bẩy đằng sau, người xem đều hiểu đầu đuôi câu chuyện.

Những ông chủ đó đều xuất thân từ các tổ chức phản động không có mấy người tốt, họ vui sướng, tươi cười khi người ta gặp họa cũng có người còn xúi giục thêm vào.

– Thực sự xin lỗi, lần này tôi đến đât để xem đại hội chứ không nhận khiêu chiến của ai cả. Hơn nữa cũng không có ý mang quyền thủ lên võ đài, làm các ngươi thất vọng rồi!

Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang và những người xung quanh nói, sắc mặt Chúc Duy Phong xám đi dường như một chữ cũng không muốn nói ra.

Lăng nhục, lúc này trong lòng Chúc Duy Phong cảm thấy chính là bị lăng nhục.

Bị người ta chặn ở cửa khiêu chiến hơn nữa lại là kẻ thù người Nhật Bản ngực Chúc Duy Phong như muốn nổ tung suýt chút nữa thì nhận khiêu chiến của người Nhật Bản này.

Nhưng Chúc Duy Phong vẫn cố ép cơn tức giận xuống, ông biết với thực lực của mình thì chỉ là vật hi sinh trên võ đài này, không nói đến bị đánh chết mà địa bàn cũng mất đi.

– Không liên quan, sau đại hội chúng ta có thể tiến hành thi đâu tại đây thời gian, địa điểm chỉ cần Chúc ngài kí vào đây là được.

Bình Dã Nhất Lang ngẩng đầu lên, tuy tươi cười nhưng những lời nói ra đều là hù dọa người khác không ngừng quạt lên mặt Chúc Duy Phong.

Lúc này đây sắc mặt của Chúc Duy Phong đã thực sự thay đổi, đối phương lấy cớ nếu tiếp tục từ chối khiêu chiến thì chính là cúi đầu trước người Nhật Bản rồi.

Nhưng Chúc Duy Phong biết, so với các quyền thủ hắc quyền của quốc tế mình còn thua xa, nếu nhận khiêu chiến rồi thì khả năng thắng rất xa vời.

– Chúc tổng, nếu đánh thua, bọn họ có thể thu địa bàn của ông?

Lúc Chúc Duy Phong tiến thoái lưỡng nan Diệp Thiên chen vào, hỏi ông ta:

– Đó là nơi của người Trung Quốc, sao mà chuyển cho bọn hắn được?

Dù Diệp Thiên không phải làm thể chế nhưng cũng không phải người làm ăn nhưng hắn hiểu muốn là chuyện gì ở Trung Quốc cũng đều phải dựa vào các mối quan hệ.

Cho nên cứ coi như Chúc Duy Phong thua thì võ thuật của Bình Dã Nhất Lang cũng không có cách nào mà vào được Trung Quốc vậy thì cái gọi là địa bàn kí chẳng phải là câu nói suôn sao?

Chúc Duy Phong cười khổ, nói:

– Diệp Thiên cậu không biết thôi, nếu thua tôi không thể tiếp tục kinh doanh hắc quyền trong nước được nữa mà người thuê nhà của tôi đều phải chuyển giao cho nó, kỳ thưc địa bàn không giống với đặt trong nước đâu.

Thi đấu hắc thị quyền quan trọng vẫn là tài nguyên, dĩ nhiên là khách có thể đánh cược rồi.

Nếu Chúc Duy Phong thua, mà Bình Dã Nhất Lang nắm hết việc buôn bán thì ở cách Trung Quốc không xa y hoàn toàn có thể tiến hành các trận đấu trong hắc quyền.

Hơn nữa trong ngày hôm đó y có thể dùng mánh lới nhanh chóng chiến trước thị trường Hắc Quyền Trung Quốc.

Sau khi nhận người khác đi đấu, y có thể ẩn phía sau tìm người Trung Quốc đến kinh doanh quyền thi đấu rồi đứng giữa hưởng lợi nhuận.

Chúc Duy Phong biết rõ quy tắc của hắc quyền cho nên càng không dễ dàng đồng ý khiêu chiến chỉ e giống như vụ Đằng Thác Hải y sẽ lại mất mát.

Diệp Thiên lướt nhìn Bình Dã Nhất Lang và người Ấn Độ trong tay có một văn kiện, không khỏi thấy lạ hỏi:

– Đúng rồi, ngươi đang làm gì vậy?

– Tôi là Phất La Tư người Ấn Độ, tôi cũng muốn khiêu chiến với Chúc tiên sinh.

Người Ấn Độ còn có thái độ kiêu căng hơn cả Bình Dã Nhất Lang, giơ giơ tờ khế ước trên tay nói:

– Tôi là người kinh doanh lớn nhất ở hắc quyền Thái Lan, nếu Chúc tiên sinh đồng ỳ tôi nguyện dùng hắc quyền ở đó làm điều kiện khiêu chiến.

Phất La Tư vừa nói ra lập tức có những tiếng hô to, những người đó không phải kinh ngạc vì Phất La Tư khiêu chiến với Chúc Duy Phong mà là không tin y lại lấy hắc quyền ở Thái Lan ra đặt cược.

Nếu nói nơi thịnh hành hắc thị quyền ở Châu Á thì Thái Lan là xứng đáng tuyệt đối, tuy Thái Lan phổ biển là Phật giáo nhưng hắc quyền là giấc mộng làm giàu của dân nghèo khó ở Thái Lan.

Thái Quyền cũng là một phong trào ở Thái Lan, Thái Cực Quyền ngoài dùng tay còn dùng cả chân, tất cả khủyu tay để công kích đối phương.

Còn căn bản thịnh hành dĩ nhiên vẫn là đánh bạc, Thái Lan có rất nhiều người tham gia thi đấu hắc quyền vì ủng hộ chính mình.

Các quyền thủ ưu tú có nhiều tùy tùng, bọn họ có tiền, được mọi người tôn kính.

Từ con trai thủ tướng Thái Lan đến con trai người nông dân đều có khát vọng trở thành vô địch Thái Cực Quyền, Thái Cực Quyền đến với cả những người nghèo khó, thành thị và nông thôn xa xôi.

Cho nên ở Thái Lan toàn dân đều đánh cược vào hắc quyền, thậm chí còn thích cả Âu Mĩ.

Nhưng Phất La Tư và Quốc Vương Thái Lan có quan hệ rất tốt bọn họ không có cách nào nói rõ được, bây giờ lại nghe thấy Phất La Tư đặt cược ai cũng dao động.

– Khất La Tư, ngươi cam lòng cược hắc thị quyền Thái Lan thì tôi cũng phải cược 3% cổ phần khách sạn Las Vegas đánh cược một trận, thế nào?

Trong mắt những người này không còn tồn tại cái gì gọi là bạn bè, chỉ có lợi ích mà thôi Lỗ Đạo Phu kinh ngạc vì sự khiêu chiến của Khất La Tư.

– Lỗ Đạo Phu theo quy định, mỗi một trận thi đấu lớn chỉ có thể khiêu chiến một lần giống như Nga La Tư và Đằng Thác Hải ra khế ước rồi chứ.

Một người trong sòng bạc đi ra nhìn người trung niên nhã nhặn nói:

– Phất La Tư, ta lấy hắc quyền nước Anh đánh cược với ngươi còn cả con ngựa đệ nhất thế giới của năm ngoái thế nào hả?

Phất La Tư lắc đâu nói:

– Điều kiện của ngươi rất tốt nhưng nếu Chúc tiên sinh đồng ý tiền đặt cược của ta thì ta không thể cùng ngươi kí khế ước được.

Đối với người trung niên này tất nhiên là Phất La Tư có chút nể sợ không nhận lời khiêu chiến của ông ta.

– Người kia là ai?

Diệp Thiên hỏi nhỏ Chúc Duy Phong, dường như mọi người đang tập trung hết vào Phất La Tư.

– Y là trùm báo của nước Anh, con ngựa y nói trị giá hơn 3 triệu đôla.

Đối với Chúc Duy Phong mà nói, khi Khảo Nhĩ Địch đang nói chuyện hắc thị quyền giống như là vừa mới gia nhập A Lam Câu trước khi tham dự đại hội ông ta là nhân vật truyền kỳ.

– Chú quân là tôi khiêu chiến trước, mong ngài không từ chối!

Thấy mình đã trở thành vai diễn phối hợp, Bình Dã Nhất Lang vội vàng, lớn tiếng thu hút sự chú ý của mọi người:

– Giữa ngày trong khi còn nhiều ân oán, tôi hi vọng thông qua lần quyết đấu này có thể chứng minh ai mạnh nhất.

– Ngươi nói cái gì?

Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong sáng mắt lên, loại này đã đến độ khiêu khích cao mặc dù biết y đang khích tướng mình nhưng Chúc Duy Phong cũng không nhịn được.

– Bình tĩnh đi!

Lúc Chúc Duy Phong định nhận lời khiêu chiến thì Diệp Thiên vỗ bả vai nói:

– Việc này để tôi giải quyết cho!

Tuy ôm việc không liên quan đến mình nhưng tới tham gia đại hội hắc quyền lần này Diệp Thiên cũng không chịu được sự khiêu khích của Bình Dã Nhất Lang.

– Diệp Thiên tôi van ngài ra tay lần này. Chỉ cần thắng được toàn bộ tài sản của tôi cho cậu hết.

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, mắt Chúc Duy Phong đỏ lên.

– Tôi cần tài sản của ông làm gì?

Diệp Thiên cười với ánh mắt sắc bén.

Chương 622 : Ba khế ước

– Cá nhân tôi vinh nhục cũng không sao nhưng người Trung Quốc thì không thể.

Mắt Chúc Duy Phong đỏ ngầu nói:

– Diệp Thiên, nếu cậu giúp tôi còn tặng luôn cậu trận quyền này.

Chúc Duy Phong cũng không phải đang dọa dẫm Diệp Thiên hay thế nào mà chỉ là những lời nói từ đáy lòng.

Từ nhỏ Chúc Duy Phong đã được nghe nhiều chuyện xưa, chính là chuyện chiến tranh kháng Nhật của tổ tiên, mối hận người Nhật Bản đó luôn sâu trong lòng vì thế ông thực sự dám liều mạng.

– Chúc tổng không nên kích động giết người Nhật Bản không cần 2 người.

Diệp Thiên tươi cười nhưng lời nói mạnh mẽ khác thường, được sư phụ Lý Thiên Nguyên hun đúc, hắn cũng không có cảm tình gì với người Nhận Bản, nếu không đã không đại sát giới ở Myanmar.

Làm yên lòng Chúc Duy Phong, Diệp Thiên bước lên trước nói:

– Bình Dã Nhất Lang tiên sinh, ta muốn nhận khiêu chiến của ngươi nhưng Phất La Tư cũng muốn khiêu chiến thật khiến ta khó lưạ chọn!

– Ây, sao không nghĩ tới chiêu này nhỉ?

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Chúc Duy Phong hiểu ra, ngầm trách mình có hai phe muốn khiêu chiến với mình thì để cho chó cắn chó trước đi.

– Ngươi là ai?

Bình Dã Nhất Lang nhìn Diệp Thiên không thiện chí, vừa rồi y đang chọc tức Chúc Duy Phong cũng bị người thanh niên này chen ngang.

Diệp Thiên chỉ cười nhìn y nói:

– Ta họ Diệp, tên là Diệp Thiên, ngươi đã từng nghe chưa?

– Ngươi là Diệp Thiên?

Bĩnh Dã Nhất Lang nghe thấy vậy lắp bắp sợn hãi, vì lần khiêu chiến này y đã chuẩn bị rất nhiều nên cũng đã nghe qua cái tên Diệp Thiên.

Tuy lần trước lúc Diệp Thiên đối chiến với Đằng Thác Hải không có hình ảnh nhưng y vẫn nghe thấy, chặt đứt tứ chi của Đằng Thác Hải là người thanh niên trẻ Diệp Thiên.

– Ngươi có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc sao?

Thực ra mà nói Bình Dã Nhất Lang đang nể sợ Diệp Thiên bởi vì Đằng Thác Hải không phải người Nhật Bản nhưng cũng đứng đầu quyền thủ, đánh nhau bằng đao thuật kiếm đạo, binh khí thì không ai bằng.

Như vậy là một cao thủ kiếm đạo đã bị Diệp Thiên chém đứt tứ chi, có thế thấy hắn rất mạnh, tôi thiểu thì Bình Dã Nhất Lang cũng không có khả năng đối kháng với đao pháp của hắn.

– Diệp tiên sinh đương nhiên là có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc, hắn giữ 30% cổ phần công ty hắc quyền.

Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong đứng dậy vì muốn để cho Diệp Thiên danh chính ngôn thuận , đều quy cổ phần công ty về tay Diệp Thiên.

Diệp Thiên liếc nhìn Chúc Duy Phong khẽ lắc đầu, nói:

– Bình Dã Nhất Lang tiên sinh và Phất La Tư tiên sinh đều có hứng thú với hắc quyền Trung Quốc , tôi nghĩ chúng ra không thể kí một lúc cả 3 khế ước như thế này được?

– Ba khế ước? kí thế nào đây?

Diệp Thiên vừa nói xong câu này không riêng gì Bình Dã Nhât Lang ngẩn cả người ra mà cả Phất La Tư cũng không hiểu ý Diệp Thiên.

– Rất đơn giản Bình Dã Nhất La tiên sinh đánh trước với Phất La Tư tiên sinh được một trận, chúng ta có thể ký khế ước tiếp theo.

Tuy Diệp Thiên mỉm cười nhưng trong lòng vẫn rất tức giận, đã là thế kỉ XXI rồi mà đám ngoại quốc này còn dám coi Trung Quốc là miếng thịt béo bở.

Không nói đến Nhật Bản ngang ngược mà Ân Độ bé tí cũng dám khiêu chiến Trung Quốc, Diệp Thiên muốn nhổ hết răng bọn họ.

– Chúng ta đánh cược một trận rồi tiếp tục đanh với ngươi.

Rất nhanh Phất La Tư hiểu ý Diệp Thiên, liên tục lắc đầu nói:

– Không , như này không công bằng, sau khi chúng ta đối chiến thu tiền đặt cược còn vượt xa giá trị hắc quyền Trung Quốc.

Phất La Tư là người làm ăn đánh trước một trận với người Nhật Bản có thể nhận nhưng nếu y thắng hắc quyền của Nhật Bản, Thái Lan lại cược cho Trung Quốc, cái này không tính.

– Ý của Bình Dã Nhất Lang tiên sinh thì sao đây?

Vần đề là Diệp Thiên không nhìn về phía Phất La Tư mà là nhìn về phía Bình Dã Nhất Lang.

Bình Dã Nhất Lang cũng không muốn chống lại Phất La Tư, lắc đầu nói:

– Phất La Tư tiên sinh nói rất đúng như thế này không công bằng.

Hắc quyền Thái Lan trên Thế giới rất lợi hại, mặc dù Bình Dã Nhất Lang tự tin vào mình nhưng cũng không dám tuyệt đối nắm chắc phần thắng trong tay.

– Tiền cược không bình đẳng?

Diệp Thiên cười nói:

– Không phải ta có ý đặt tiền cược ngang nhau các ngươi có thể nhận 3 khế ước này?

Phất La Tư lấy kính gọng vàng, ánh mắt giảo hoạt nói:

– Đương nhiên, đáng lẽ phải đẩy mạnh xúc tiến hắc quyền chỉ cần ngươi lấy tiền đặt cược ra ta sẽ đồng ý đánh cược.

– Ngươi ư? Bình Dã Nhất Lang không phải ngươi vọng trận đấu này có thể biết ai mạnh, ai yếu sao?

Ánh mắt Diệp Thiên nhìn đối phương hoàn trả sự khiêu khích lúc trước.

Thấy mọi người đều đang tập trung vào mình, Bĩnh Dã Nhất Lang nghiến răng nói:

– Ta đồng ý nhưng quyền thủ chỉ dùng tay không dùng vũ khí!

Thấy Đằng Thác Hải đã thê thảm Bĩnh Dã Nhất Lang thấy Diệp Thiên khác thường nên đã nhằm vào hắn.

Phải biết rằng vô luận kiếm đạo vẫn là đao pháp, muốn luyện đến được trình độ như Đằng Thác Hải ít nhất cũng phải khổ công 20 năm.

Mà tài khí Diệp Thiên ngút trời, Bĩnh Dã Nhất Lang nhận định hắn không có khả năng quyền pháp và đao pháp, trong mắt y Diệp Thiên không có vũ khí thì chẳng khác gì như hổ không có răng lanh, móng vuốt.

– Không được dùng vũ khí? Diệp Thiên hơi sửng sốt, hắn không ngờ Bình Dã Nhất Lang lại đưa ra vấn đề này vì hắn cũng vốn không định dùng vũ khí.

Thấy Diệp Thiên còn do dự, y cho rằng mình đã điểm đúng huyệt của đối phương. Lập tức gật đầu nói:

– Đúng, chính là không dùng vũ khí giao chiến, ngươi đồng ý ta sẽ chấp nhận 3 đối chiến.

– Được, vậy thì không dùng vũ khí.

Diệp Thiên không sao thật ra khiến cho Bình Dã Nhất Lang há hốc mồm:

– Vậy đặt trước tiền, ngươi lấy tiền ra trước chúng ta chờ.

Bĩnh Dã Nhất Lang không sợ quyền thủ hắc quyền Trung Quốc nhưng chống lại Phất La Tư thì y chột dạ cũng không muốn nhận 3 khế ước kia nhưng vừa mói đưa ra yêu cầu không ngờ Diệp Thiên đồng ý ngay.

– Chúc tổng chuyện tiền vốn nhờ ngài được nhỉ?

Diệp Thiên quay về phía Chúc Duy Phong, sau khi hoàn thành xong phong thủy ở Hồng Kông, trong ta hắn cũng không còn bao nhiêu tiền mà đặt cược 5, 3 ngàn vạn đúng là chuyện hài.

– Không thành vấn đề, Diệp Thiên tôi sẽ chi tiền!

Chúc Duy Phong gật đầu, tính toán một lúc rồi nói:

– Ngoài hắc quyền ở Trung Quốc ra tôi còn định lấy thêm 8 triệu đôla đặt cược, không biết hai vị có vừa lòng không?

Thái Lan và Nhật Bản đều là nơi hắc quyền thịnh hành ở Châu Á, lợi nhuận hàng năm ước chừng khoảng 4 triệu đôla.

Chúc Duy Phong lấy ra 8 triệu chẳng khác nào là thu từ 2 nơi đó, đây cũng là tiêu chuẩn định giá thông dụng của hắc quyền.

Thực ra Chúc Duy Phong không tự mình lấy số tiền kia nhưng trong nước có quan hệ sâu rộng, nhờ các mối quan hệ đó đều có được khoản tài chính này xem như Chúc Duy Phong đã bỏ tính mạng của mình ra.

– Tám triệu đôla?

Phất La tư nghĩ một chút gật đầu luôn:

– Tôi đồng ý, đấu chiến với Nhật Bản trước sau đó khiêu chiến với Trung Quốc.

Hai nơi hắc quyền Thái Lan và Ấn Độ sau nội tình bên trong có điều bất thường, thậm chí rất nhiều người còn không biết mười quyền thủ thế giới bây giờ là ai, có 3 người đã là thủ hạ của y.

Cho nên Phất La Tư rất tự tin ở hai tuyến tác chiến, cứ xem như người thứ nhất rụng thì vẫn phái được 1 quyền thủ nữa đấu với quyền thủ hắc quyền Trung Quốc.

– Ngươi sao? Bình Dã Nhất Lang tiên sinh ư? Nếu không phỉa là sợ chỉ cần ngươi nói quyền thủ Nhật Bản không bằng quyền thủ Trung Quốc thì ta sẽ trực tiếp khiêu chiến với Phất La Tư tiên sinh.

Diệp Thiên nhìn Bình Dã Nhất Lang với ánh mắt đùa cợt, vừa mới tối còn gọi tiếng bạn Diệp Thiên đương nhiên là sẽ không bỏ qua tên này.

– Nhật Bản cũng có danh trong 10 quyền thủ thế giới.

Trước lão đại bản của thế giới, Bình Dã Nhất Lang yếu thế, vậy là hôm nay y khiêu chiến đã trở thành truyện đáng cười nhất chỉ có thể cắn răng đồng ý.

– Tốt lắm, chúng ta kí khế ước đi!

Diệp Thiên gật đầu cũng không để cho Bình Dã Nhất Lang có cơ hội đổi ý, hắn nhìn về phía mọi người nói:

– Khắc Lai Môn tiên sinh, ngài đứng bên cạnh đã lâu, không biết là 3 khế ước thì có trái với quy định không?

Theo nguyên tắc, các trận thi đầu lớn của các thế lực hắc quyền hàng năm chie có thể đối chiến một lần 3 khế ước đã vượt quá mức cho phép nên Diệp Thiên mới hỏi ý kiến của Khắc Lai Môn.

– Chúng ta có nguyên tắc đánh nhau nhưng vốn dĩ cũng không có quy tắc gì cả, chỉ cần 3 người đồng ý thì tôi cũng không có bất kì ý kiến gì!

Khắc Lai Môn cười giống như lão hồ ly vậy, đối với ông ta mà nói cuộc chiến càng bốc lửa thì càng hấp dẫn phú hào, tin rằng 3 trận đấu kịch liệt này có thể được các phú hào đặt cược rất nhiều tiền.

– Tốt lắm, mới Khắc Lai Môn tiên sinh lập khế ước đi!

Căn bản là Diệp Thiên không để cho Bình Dã Nhất Lang có sự nghi ngờ, quyết định sự việc nhanh, sắc bén như lưỡi dao vậy.

Mặc dù tiền lệ chưa hề có 3 đối phương đối chiến nhưng điều kiện đặt cược cũng đã nói, định ra khế ước cũng không khó khăn gì, chỉ gọn trong có 5 phút đồng hồ sau đó có người mang 3 khế ước đến.

Chương 623 : Ký tên

Nội dung khế ước rất đơn giản, trận đầu sẽ là Bình Dã Nhất Lang và Phất La Tư là 2 quyền thủ đối chiến, sau khi hai người phân thắng bại thì người thắng có thể khiêu chiến với Chúc Duy Phong mà Chúc Duy Phong thì không được từ chối lần khiêu chiến này.

Nhưng sau khi xem xét khế ước, Bình Dã Nhất Lang nhíu mày, bọn hắn liếc nhìn đều thấy có chỗ không ổn.

– Chúc quân, xin hỏi thời gian và địa điểm đối chiến thì sắp xếp như thế nào?

Lần này Bình Dã Nhất lang mang theo 3 quyền thủ đến tham dự bên Phất La Tư cũng có một người bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu đối chiến.

Nhưng còn Chúc Duy Phong thì không hề mang theo quyền thủ đến tham dự đại hội, điều này làm cho bọn chúng có hơi nghi ngờ, ngộ nhỡ nếu mình đánh xong hơn một năm nữa Chúc Duy Phong mới tiến hành thi đấu thì chẳng phải là đem bản thân đi đùa giỡn sao.

– Việc này…?

Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói xong, Chúc Duy Phong không bình tĩnh được nhìn Diệp Thiên hắn cũng không làm chủ được.

Diệp Thiên cười lạnh lùng, nhìn về phía Bình Dã Nhất Lang nói:

– Sau khi 2 người các ngươi đối chiến xong, chúng ta sẽ thi đấu ngay, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành được.

– Bất cứ lúc nào?

Diệp Thiên nói làm cho Phất La Tư lặng đi một chút, hỏi:

– Các ngươi không có quyền thủ thi đấu trên thuyền thì tiến hành sao đây?

Phất La Tư cũng đang là đại lão hắc quyền, y đã sớm them thuồng thị trường khổng lồ Trung Quốc từ lâu.

Cho nên lúc Chúc Duy Phong và Diệp Thiên lên thuyền y đã luôn để ý đến 2 người, Dệp Thiên có thân phận để đăng kí nhưng không có thân phận quyền thủ, Diệp Thiên nhìn Phất La Tư thản nhiên nói:

– Ta sẽ tham gia thi đấu!

– Ngươi đánh hả?

Diệp Thiên làm cho Phất La Tư giật mình, y nhìn Diệp Thiên một lúc lâu rồi nói:

– Thanh niên, ngươi có biết hằng năm trên đại hội thi đấu hắc quyền có bao nhiêu người chết không?

– Không biết?

Diệp Thiên lắc đầu nói thành thật.

– Là 98%, nói cách khác thì cứ một trăm cuộc thi đấu chỉ có khoảng 2 người thất bại còn sống hơn nữa 2 người kia có sống được cũng thành tàn phế!

Lúc này Phất La Tư đã tỏ vẻ không còn lịch sự gì, chính là một cổ điên cuồng, y rất muốn chứng kiến Diệp Thiên sau khi nghe những lời này phải tè rầm ra quần.

– Người thắng đương nhiên sẽ không chết, ta sẽ không thất bại!

Nhưng Phất La Tư liền thất vọng, vì Diệp Thiên vẫn điềm tĩnh, ngữ khí rất thản nhiên giống như chuyện mình sẽ thắng là đương nhiên.

– Cậu thanh niên này điên rồi!

– Thần kinh của hắn đúng là không bình thường, thi đấu cho hắc quyền ở đâu vậy?

– Thân thể của hắn sẽ bị xé xác ra thôi.

Không riêng gì Phất La Tư phải kinh ngạc mà những người xem vây quanh đó cũng vậy, họ cảm thấy biểu hiện của Diệp Thiên đúng là ngang ngạnh.

Phái biết rằng bọn họ đều là những đại lão kinh doanh hắc quyền đương nhiên biết về hắc quyền họ đều phải có sát khí trên cổ.

Đây là bản tính vốn có của quyền thủ hắc quyền, không có loại sát khí này, nếu không có loại sát khí này thì e rằng ngay cả dũng khí bước lên võ đài cũng không có.

Hơn nữa quyền thủ đương nhiên phải cường tráng, cho dù năm đó Trung Quốc là Đường Long thù cũng là người phải có cơ bắp.

Biểu hiện của Diệp Thiên không có loại sát khí này, quần áo hắn mặc chỉ như một sinh viên cũng có chút giống dân trí thức nhưng tuyệt đối không giống tí nào với một quyền thủ.

Cho nên ngoài người biết Diệp Thiên là Chúc Duy Phong thì những người ở đây gồm cả Bình Dã Nhất Lang đều cho rằng đầu óc Diệp Thiên bị căng gân nên đã chạy đến đây ăn nói mê sảng.

– Người thanh niên, nói ra thì phải chịu trách nhiệm, thực sự ngươi muốn tham gia thi đấu hắc quyền sao?

Thấy Diệp Thiên không hề thay đổi trước sự bàn tán xung quanh, Phất La Tư nghiên túc hỏi.

Tình hình này thì nhất định là một kẻ điên, hoăc là kẻ quá tự tin.

Diệp Thiên nghiêm chỉnh, sáng suốt không hề giống một kẻ điên. Vậy thì chỉ còn một khả năng, hắn chính là cao thủ dấu nghề.

Sau khi nghe Phất La Tư nói, những người vây quanh cũng hiểu một chút, tiếng cười đã thưa dần, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Diệp Thiên.

Diệp Thiên không hề thay đổi vẻ mặt nói:

– Không sai, nếu ngươi không tin lới ta thì có thể viết tên ta.

– Được, vậy chúng ta kí vào khế ước.

Mặc dù Phất La Tư là người Ấn Đội nhưng không tin Phật giáo không hề làm những việc tích đức, y chỉ muốn Diệp Thiên phải chịu chết trên võ đài, vậy thì chẳng khác gì đem hắc quyền Trung Quốc tặng cho y rồi.

– Diệp Thiên, ta nhắc lại lần nữa, lần này thi đấu tuyệt đối không dùng binh khí.

So với Phất La Tư, Bình Dã Nhất Lang cẩn thận hơn, binh khí dù có nhỏ bao nhiêu Diệp Thiên cũng có thể thành một kiếm đạo.

– Không thành vấn đề, Bình Dã Nhất Lang có phải ngươi đang sợ không?

Diệp Thiên gật gù, vẻ đùa cợt nói tiếp:

– Hiện tại ngươi còn chưa kí vào khế ước, ngươi hoàn toàn có thể rút lui ta sẽ thi đấu trức tiếp với Phất La Tư tiên sinh.

Diệp Thiên có ý giễu cợt Bình Dã Nhất Lang y đỏ mặt nhưng trấn tĩnh được nói:

– Được, vậy chúng ta cùng kí vào khế ước.

Tuy trong lòng có chút bất an nhưng Bình Dã Nhất Lang vẫn tin tưởng vào quyền thủ của mình, đương nhiên Trung Quốc và Thái Lan là hai thị trường khổng lồ đó cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến y dao động.

Khiến cho người ta phải sửa khế ước 1 lần nữa, thêm thời gian thi đấu vào, Bình Dã Nhất Lang và Phất La Tư kiểm tra kĩ càng rồi mới kí tên.

Đợi sau khi Chúc Duy Phong kí xong, 3 khế ước này đã hoàn thành phân làm bốn bản ngoài 3 người nước ngoài ra, Khắc Lai Môn giữ một bản.

Thời gian thi đấu vào lúc 9h tối mai, trận đầu là Bình Dã Nhất Lang thi đấu người thắng sau 12h sẽ khiêu chiến với Diệp Thiên.

– Được rồi, các vị tôi muốn đi nghỉ, chúng ta tối gặp lại!

Thấy Chúc Duy Phong cất kĩ khế ước Diệp Thiên thay mặt nói một câu, ngày mai khi tiến hành thi đấu không được cho vũ nữa khỏa thân để gây áp lực ho hắn.

Biểu hiện của Diệp Thiên mọi người không nói gì vì các nơi giải trí, lắc lư trên thuyền đều là của các ông chủ còn các tuyển thủ đều được nghỉ ngơi dưỡng sức.

Sau khi kí tên vào khế ước, Chúc Duy Phong cũng không còn tâm trạng gì mà chơi đùa với đàn bà nữa vì khi cuộc thi đấu bắt đầu nhất định ông ta phải thực hiên tiền đặt cược, tám triệu đôla với ông ta mà nói cũng là một con số lớn.

– Chỉ cần tham gia trận thi đâus này lập tức sẽ thay đổi chế độ đãi ngộ?

Lúc Diệp Thiên và Chúc Duy Phong trở về phòng khác cũng bị phục vụ dẫn lên tầng cao nhất của du thuyền căn phòng rất xa hoa.

– Được rồi, mấy đồ đó đặt ở đây, cậu ra ngoài đi!

Sau khi Chúc Duy Phong đưa tiền boa cho phục vụ thấy Diệp Thiên đang ngắm biển ở ban công liền kéo lại, lo lắng nói:

– Diệp Thiên cậu có nắm chắc không? Làm gì mà phải để cho tôi kí tên gấp như vậy?

Cất cái khế ước trong túi quần mà nặng như một quả núi đặt lên đầu Chúc Duy Phong vậy, không nói đến 8 triệu đôla tiền đặt cược mà còn là cả sự an toàn của Diệp Thiên.

Tuy trình độ quyền thuật của Diệp Thiên trên võ đài rất tinh xảo nhưng bây giờ là võ đài quốc tế, vốn vẫn tin tưởng Diệp Thiên nhưng Chúc Duy Phong vẫn cảm thấy thấp thỏm.

Nếu thực sự Diệp Thiên bị thua, thì Chúc Duy Phong không biết phải đối mặt như thế nào với sự tức giận của Tống gia, hay là nữ vương hào đã mê hoặc được hắn.

– Tiểu tử nhà ngươi, vừa rồi đã quên là mình liều mạng ư?

Diệp Thiên nhìn Chúc Duy Phong cưới nói:

– Chỗ này đều có thái tử yêu nước, để tôi giúp ông thì sao nào.

Thực ra mà nói biểu hiện của Chúc Duy Phong khiến cho Diệp Thiên phải nhìn ông bằng con mắt khác, không giống với một ông chủ bình thường thật là đáng khen.

– Ta nuôi cậu? năm đó là anh tới từ mưa bom lửa đạn.

Chúc Duy Phong bị Diệp Thiên chọc tức nói:

– Chuyện này không phải trò đùa, tiền thì tôi có thể chịu được nhưng ngộ nhỡ cậu có xảy ra chuyện gì thì là đã giết cả tôi rồi!

– Không sao, cứ coi như tôi không thắng nhưng vẫn có khả năng tự bảo vệ mình.

Diệp Thiên cảm nhận được sự lo lắng của Chúc Duy Phong, nói:

– Như vậy đi, ông đi tìm lão Đằng nói lường trước Bình Dã Nhất Lang và Phất La Tư, càng đầy đủ càng tốt!

Trước kia có vĩ nhân đã tưng nói có thể khinh thường kẻ địch trên trận chiến nhưng phải coi trọng chiến thuật trên trận chiến của kẻ địch, Diệp Thiên cũng không phải người ngạo mạn, đến bây giờ khi hắn tiến được vào siêu phàm cũng không coi mình là vô địch thiên hạ.

– Được tôi đi đây, lát nữa sẽ quay về.

Chúc Duy Phong gật đầu khâm phục hiển nhiên là ông biết tầm quan trọng của những tài liệu này, mở cửa phòng gọi điện thoại rồi vội vàng chạy tới phòng Đằng Thác Hải.

– Đại sư huynh mà thấy tôi lại nói tôi quá quan trọng chết chóc.

Ngồi trong phòng khách, Diệp Thiên nhìn gương mặt của mình trong gương, cười khổ, lông mày phóng ra sát khí cực mạnh.

Nhưng người tập võ chú ý dùng đúng sát khí, nếu gặp chuyện trái với lương tâm còn tránh được, Diệp Thiên tự hỏi cuối đời mình có thể tiến đến tu vi tâm cảnh không.

Chương 624 : Tất thắng

– Diệp Thiên sao lại lỗ mãng như vậy? Bĩnh Dã Nhất Lang và Phất La Tư không phải dễ chọc vào đâu!

Đổng Thăng Hải đi theo Chúc Duy Phong vào phòng cũng chẳng thèm khách sáo, liền lớn tiếng với Diệp Thiên, ông ta kinh doanh hắc quyền đã gần 20 năm thừa biết nó tàn khốc và tanh mùi máu như thế nào.

Phải biết rằng đánh trong hắc quyền chưa chắc võ công của ai cao hơn sẽ thắng điều quan trọng là tâm tính nhất định phải ngang tàn, không màng sống chết thì mới có thể còn sống mà đứng cuối cùng trên võ đài.

Đổng Thăng Hải biết Diệp Thiên có đánh một trận trong hắc quyền nhưng dù sao cũng không phải là đánh mà không có quy tắc gì, lúc đó Diệp Thiên còn dùng vũ khí cho nên Đổng Thăng Hải không nhìn được Diệp Thiên mới có thể thắng hơn nữa nếu chỉ cần không cẩn thận thì không chừng Hải đã mất mạng rồi.

– Lão Đổng kích động như vậy làm gì cơ chứ?

Diệp Thiên nghe thấy vậy liền cười, vừa nhìn vừa sửng sốt, nói:

– An Đức Duy Kì cũng tới rồi?

Có sức mạnh và không xung đột với người khác thì Diệp Thiên luôn tỏ ra kính trọng, mặc dù người to cao này đang ở trong nước sinh ra thần chân Trương Tam, nhưng hắc quyền vố tàn khốc như vậy, tài nghệ không bằng ai thì có chết đi cũng chẳng hay ho gì.

– Diệp Thiên, cảm ơn viên thuốc thần kì của cậu, nếu như không có nó thì chắc bây giờ tôi cũng không còn ở trong này được nữa rồi!

Thấy Diệp Thiên, An Đức Duy kì xúc động, vốn dĩ từ sau khi bị thương anh ta cho là mình đã giã từ hắc quyền nhưng không ngờ chỉ cần dùng nó hơn một tháng có thể đã được phục hồi trở lại.

– An Đức Duy Kì nếu ông không xuất hiện có lẽ sẽ hay hơn đấy!

Diệp Thiên nhìn sắc mặt An Đức Duy Kì Diệp Thiên thấy kinh người, bởi vì giữa ấn đường của ông ta xuất hiện màu đen nồng đậm rồi cả hơi thở, trong mắt Diệp Thiên thì đây là tử khí.

– Diệp gia, đây là lần cuối tôi tham gia thi đấu ở hắc quyền. Lão bản đồng ý, sau khi tôi đánh xong sẽ cho tôi đi, và sống một cuộc sống bình lặng!

An Đức Duy Kì có vẻ tươi cười, nói tiếng Anh không khá lắm, Diệp Thiên còn không hiểu hàm ý bên trong câu nói của ông ta.

– Lão Đổng, ông có nói cho ông ta biết đối thủ của mình là ai không?

Diệp Thiên nhìn về phía Đổng Thăng Hải đầy vẻ trách móc.

– Đương nhiên là có, Diệp gia, cậu nghĩ tôi là người như thế nào vậy?

Đổng Thăng Hải hiểu ý Diệp Thiên liền cười khổ nói:

– An Đức Duy Kì là người tự do, anh ta nói chuẩn bị kết hôn với người Nga cho nên mới muốn đánh nhau lần cuối thi đấy với hắc quyền để lấy số tiền đó lo cho cuộc sống sau này.

Sở dĩ An Đức Duy Kì vào hắc quyền hoàn toàn là vì gia đình anh ta có biến cố lớn, lần này bị thương cũng nhận ra Nga La Tư hộ sĩ thường xuyên chăm nom, hai người đã nảy sinh tình cảm cho nên An Đức Duy Kì mới có suy nghĩ muốn dời khỏi hắc quyền.

Nhưng mấy năm nay An Đức Duy Kì kiếm tiền rất dễ dàng nhưng cũng tiêu rất nhanh, số tiền còn lại trong tay cũng không đủ cho quãng đời còn lại, anh ta chỉ biết rất người để kiếm tiền và có được tiền.

– Diệp gia, cậu không cần lo lắng, An Đông Ni cũng từ trại huấn luyện Seberia mà ra, tuy tôi không dạy nhưng cũng biết nhược điểm của hắn ta, tôi có cách xử lý!

An Đức Duy Kì nói tiếng Anh chẳng ra gì, tiếng Trung thì nghe hiểu được vài câu, sau khi nghe Đổng Thăng Hải và Diệp Thiên nói chuyện ánh mắt tỏ ra đầy cảm kích.

Trong mắt những lão bản và những người khắc hắc quyền chỉ là một cỗ máy giết người, bọn họ sợ nhưng tuyệt đối không tôn trọng những quyền thủ trong hắc quyền cũng như không thèm màng đến sự sống chết của họ.

An Đức Duy Kì thấy Diệp Thiên rất chân trọng mình điều này khiến cho ông ta cảm động chưa từng thấy.

– An Đông Ni có nhược điểm? Nhược điểm gì? Sao mà cậu biết được?

Thấy vẻ tự tin của An Đức Duy kì, Diệp Thiên cũng có chút tò mò.

– Đặc điểm chính của An Đông Ni chính là quét chân nhưng thủ đoạn công kích của y chỉ có một loại, chỉ cần tiếp cận được sau đó vặn gãy cổ của y, lúc y đang huấn luyện trong trại Saberia đã từng là thủ hạ của tôi.

An Đức Duy Kì cười tàn nhẫn, trong lòng những quyền thủ hắc quyền chỉ có sự thương hại, cái chết ở trên võ đài đã từng nói gặp được hậu bối như gặp được người thân, huynh đệ vậy nê sống chế cũng cần tương bác.

– An Đức Duy Kì, cậu không phải An Đông Ni đã từng là đối thủ, nếu lên võ đài thì ắt phải chết!

Thấy An Đức Duy Kì cười nhếch mép, Diệp Thiên không đành lòng, thực sự hắn có thích người cao to này nên không muốn thấy cậu ta phải chết trên võ đài.

– Diệp, tuy tôi đánh không lại bạn cậu nhưng tôi tin An Đông Ni cũng không đánh lại được lão đầu kia, cậu đừng có vì thế mà coi thường tôi!

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, An Đức Duy Kì có vẻ không vui, tính cách của cậu ta điển hình cho người Nga La Tư, hỉ nộ tất cả đều biểu hiện trên khuôn mặt.

– Diệp Thiên, An Đức Duy Kì vẫn rất mạnh, lần trước sau khi thua cậu ở Trung Quốc, cậu ta tăng 50kg rồi lên 400kg, xem như cũng không kém An Đông Ni bao nhiêu.

Đổng Thăng Hải quên một lúc khi nghe thấy Diệp Thiên nghi ngờ An Đông Ni, đã nói giúp cậu ta, ông ta không hi vọng An Đức Duy Kì sẽ thua trận nếu không thì một hai chục năm khổ cực kinh doanh hắc quyền đã chắp tay mà tặng cho người ta.

– Lão Đổng, năm nay An Đông Ni bao nhiêu tuổi, An Đức Duy Kì bao nhiêu?

Diệp Thiên lắc đầu nhìn về phía An Đức Duy Kì, nói:

– Tôi biết trước kia cậu ở làm huấn luyện viên ở trại Seberia, cậu cũng biết huấn luyện tàn khốc bao nhiêu học viên, mà mấy năm nay cậu cũng muốn thoát khỏi cuộc sống này, cậu không phải là đối thủ của An Đông Ni!

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, sắc mặt An Đức Duy Kì chợt thay đổi, theo như lời Diệp Thiên thì bất kì ai cũng có thể thấy rõ trại huấn luyện Seberia tàn khốc, nơi đó quả thực như là địa ngục.

Trại huấn luyện Seberia là nơi bắt nguồn những phức tạp của các quyền thủ, những kẻ đầu đường tay đấm nhưng bọn hắn chỉ cần bước vào trại huấn luyện thì cũng có thể trở thành máy móc giết người kịch liệt, xung quanh trại huấn luyện có hàng rào điện, lưới điện, súng vác vai, đạn lên nòng, cảnh vệ tuần tra, nếu phản kháng thì chỉ có đưa đến họa sát thân.

Từ ngày đó các quyền thủ luôn phải đối mặt với lựa chọn sinh tử.

Chỉ hai giờ đồng hồ các quyền thủ phải hoàn thành từ 600 lần 100kg thâm ngồi, 4 giờ đá gãy 30 tấc Anh cọc gỗ, đóng kín tay với 6 con chó săn, hai tay nhấc bổng hai huấn luyện viên lên, rất nhiều người đã bị thương vong trong trại huấn luyện.

Mọi người chết và bị thương đều bị chôn sạch, từ chối huấn luyện sẽ bị xử quyết ngay tại chỗ, ở trong này đúng là không tưởng tượng được, quyền thủ là sản phẩm không xứng thì sẽ bị hủy hoại.

Ban đêm huấn luyện viên thường xuyên lui đến khu kí túc xá của quyền thủ, dùng roi quật bọn họ, sau đó các nhóm quyền thủ đều được rèn ra một kĩ năng chỉ cần có một động tĩnh là bọn họ lập tức phản ứng, nếu không đạt yêu cầu các quyền thủ nhẹ thì bị đánh tàn nhẫn mà nặng thì sẽ bị xử quyết ngay tại chỗ.

ở thế giới hắc quyền, mấy chữ “ quyền thủ Seberia” đủ để cho người ta nghe thấy mà sợ mất mật, hiện nay mười quyền thủ đứng đầu thế giới tất cả đều xuất thân từ trong trại huấn luyện Seberia.

An Đức Duy Kì đã hơn 40 tuổi, cũng đã sớm cảm nhận được thể lực của mình không còn phong độ, mấy năm nay thắng chủ yếu đề dựa vào kinh nghiệm, cho nên vừa rồi khi Diệp Thiên nói thực sự đã làm dao động đến lòng tự tin của ông ta.

– Diệp gia, sao ngài có thể như vậy được?

Thấy An Dức Duy Kì bị Diệp Thiên ba hoa vài câu làm cho lặng xuống mà Đổng Thăng Hải nóng cả mắt.

Người ra tay cũng chỉ có An Đức Duy Kì không hơn, vốn dĩ thực lực của An Đức Duy Kì cũng không bằng An Đông Ni, nếu như ngay cả lòng tin tất thắng cũng không thì một chút cơ hội thắng cũng làm gì có.

Diệp Thiên trầm ngâm một lúc rồi nói:

– Lão Đổng, lời khuyên của tôi, tôi muốn biết, thực lực của An Đông Ni và Bình Dã Nhất Lang so với nhau thì ai lợi hại hơn?

– Đương nhiên là An Đông Ni rồi, hiện nay y là số một thế giới, nếu không bị Lỗ Đạo Phu lừa thì làm sao có thể kí tên vào khế ước được.

Đổng Thăng Hải tỏ vẻ tức giận, lúc trước ông ta tin chắc An Đức Duy Kì có thể thắng An Đông Ni, nói thẳng ra chỉ là để an ủi tâm lí mà thôi.

– Số một thế giới, không biết lực công kích của y có đột phá được vào cảnh giới siêu phàm hay không?

Diệp Thiên nói không nên lời, vẻ mặt kì lạ hắn có thể khẳng định hắn có thể khẳng định lực công kích của An Đông Ni có thể đạt đến nơi tuyệt hảo như một cao thủ, nhưng rốt cục mạnh đến thế nào thì Diệp Thiên cũng không biết được.

Sở dĩ lần này đồng ý với Chúc Duy Phong sẽ ra tay, trừ Bình Dã Nhất Lang và Phất La Tư ra thì không để mắt gì đến Trung Quốc, còn sự hiếu thắng tác quái trong lòng Diệp Thiên, Diệp Thiên luôn là cao thủ tĩnh mịch, hắn cũng muốn lĩnh giáo cao thủ đệ nhất thế giới.

– Lão Đổng, làm đồng môn, đừng trách tôi không cho ông cơ hội!

Sau khi suy nghĩ một lúc, Diệp Thiên nói:

– Nếu ông có thể mang An Đông Ni đến thi đấu đến ngày thứ 3 mà tôi vào trong trận đấu ngày mai lại không có ai bị thương, thì tôi sẽ giúp ông xuất chiến với An Đông Ni.

Muốn chiến, liền ngay chiến tranh thế giới thứ nhất, người luyện võ trốn trong nhà đánh bao cát là có thành quả, lúc đó mới có thể đột phá trong chuyện sinh tử, Diệp Thiên tiến vào nơi tuyệt hảo đã lâu thế nhưng hắn lại muốn nắm lấy cơ hội lần này để tôi luyện tâm tính của mình.

Còn nếu chiến bại sẽ chết, hiện thực tàn khốc này Diệp Thiên sẽ không đi lo cho họ, nếu nói bại khi chưa chiến thì sẽ không có lòng tin tất thắng, như vậy căn bải là hắn không cần lên võ đài, cái chết là kết thúc không phải nghi ngờ gì nữa.

Chương 625 : Đùa với cái chết

Tuy tu vi của Diệp Thiên thâm sâu, từ khi xuất đạo đến nay đã quen nhìn cảnh máu me, chết chóc, sớm cũng đã là người mạnh mẽ.

Nhưng đối với cỗ máy giết người thuần túy này Diệp Thiên cũng không nắm chắc là mình có thể đi ra, phải biết rằng trong giới tự nhiên đói khát không đáng sợ mà đáng sợ nhất là lúc sắp chết, cắn trả lúc sắp chết mới là lúc trí mạng nhất.

Cho nên Diệp Thiên bĩu môi, nếu như trước kia hắn bị thương trong trân đấu thì sẽ không hỏi đến chuyện của Đổng Thăng Hải.

– Diệp gia, ngài nói cái gì?

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Đổng Thăng Hải móc móc lỗ tai không còn tin vào điều mình đã nghe, nói:

– Ngài muốn đánh 2 trận, đúng không?

– Thế nào, quy tắc không cho phép một người có thể xuất chiến 2 lần ư?

Diệp Thiên tỏ ra kì lạ nhìn Đổng Thăng Hải, nếu không có quy tắc thì làm sao còn nhiều quy tắc đến như vậy?

– Kia cũng không phải là không có hạn chế!

Đổng Thăng Hải lắc lắc đầu nói tiếp:

– Đây chính là quyền sinh tử khi thi đầu, Diệp gia thông thường ít nhất quyền thủ phải điều chỉnh 1, 2 tháng mới có thể tham gia quyền thi đầu này, ngài 2 ngày đánh 2 trận chứ như trò đùa ấy?

Nếu như hắc quyề chỉ có thể nói không thể nghi ngờ thì loại tử vong này sẽ là cao nhất thế giới, bởi vì mỗi một trận thi đấu các quyền thủ cơ hồ đều chết một người, thậm chí chết hết, vô cùng tàn khốc.

Tình hình như vậy, các quyền thủ tham gia hắc quyền dường như phải cần một thời gian rất dài để điều chỉnh lại trạng thái của mình để có thể phát huy thực lực mạnh nhất trong trận đấu, ở nữ vương hào, Diệp Thiên không gặp một quyền thủ nào cũng bởi nguyên nhân này.

Cho nên Diệp Thiên đấu 2 trận ở hắc quyền số một thế giới này là chuyện trước kia chưa từng có, huống chi hai đối thủ lại đều có trong danh sách top10 của thế giới, điều này làm cho Đổng Thăng Hải khó mà có thể chấp nhận được.

Thấy vẻ mặt biểu tình của Đổng Thăng Hải, Diệp Thiên cười nói:

– Không phải tôi không thừa nhận thực lực quá lớn của đối phương, nhưng thực ra đánh 2 trận cũng không là gì.

Sau khi tiến vào siêu phàm, Diệp Thiên cảm thấy tỉ mỉ cảnh giới quanh người, hắn cũng không sợ tốc độ của quyền thủ, bởi con người trong mắt hắn cũng có trên mấy nhịp.

Nhưng lực lượng hình quyền không giống trước, nếu bọn hắn công kích có thể công phá, Diệp Thiên phòng ngự liều mạng thì Diệp Thiên sẽ chịu thiệt thòi lớn, không phải đây là chuyện bỡn, thiệt cả hai cũng là thường thấy nhất trong hắc quyền.

Nhưng tu vi hiện tại của Diệp Thiên, chỉ trong thời gian ngắn hắn có thể phát ra một lực lượng cực mạnh, Diệp Thiên tự hỏi cũng không kém là bao so với các quyền thủ từ trong địa ngục ra.

– Bình Dã Nhất Lang chính là quyền thủ tốc độ, Phất La Tư đứng thứ 8 trong các quyền thủ, thực lực so với An Đức Duy Kì là hơn, người kia xuất đạo không lâu, nếu giao chiến với An Đức Duy Kì nhất định là hắn ta thua.

Đánh hắc quyền tất nhiên là dựa vào kĩ xảo thể lực, nhưng kinh nghiệm cũng rất quan trọng, đây cũng là nguyên nhân mà An Đức Duy Kì hơn 40 tuổi vẫn có thể tung hoành trong hắc quyền, kinh nghiệm chống lại và giết người của An Đông Ni phong phú như nhau, An Đức Duy Kì có chút không ưu thế bằng.

– Ây? Lão Đổng, An Đức Duy Kì nhất định có thể thắng được quyền thủ Lực Lượng Hình Quyền?

Nghe Đổng Thăng Hải nói, Diệp Thiên bỗng giật mình.

Đổng Thăng Hải gật đầu nói:

– Hẳn đây không phải là vấn đề lớn, người kia không phải xuất thân từ trại huấn luyện Seberia, tuy lực công kích rất mạnh nhưng vẫn còn kém ra đệ tử xuất thân từ Seberia.

Giải thích quyền thủ các quốc gia đối với Đổng Thăng Hải như ăn cơm bữa vậy, làm một chút so sánh thuốc như lòng bàn tay,căn bản là không cần tìm kiếm tư liệu.

Diệp Thiên suy nghĩ một chút rồi nói:

– Nếu không thì như vậy đi, An Đức Duy Kì đi cùng tôi được rồi, tôi và An Đông Ni đối chiến, mọi người thấy thế nào?

Nếu thực lực công kích của An Đông Ni có thể đạt đến đỉnh cao của siêu phàm như vậy giết người đối chiến của Ma Vương, Diệp Thiên cũng có áp lực,chẳng thà để cho An Đức Duy Kì giúp hắn đánh một trận, dù sao quyền thi đấu như vậy nói ra là chuyện mượn quyền thủ thi đầu xũng không gặp qua.

– Được thì được nhưng Diệp gia, ngài có nắm chắc thắng An Đông Ni không?

Đổng Thăng Hải nghe thấy vậy có chút do dự, dù sao An Đức Duy Kì cũng đã giúp ông ta trong rất nhiều cuộc tranh tài, còn đối với võ công của Diệp Thiên phần lớn chỉ là chỉ là lời đồn, sự tình ở Moscow Đổng Thăng Hải cũng không dám mạo muội mà tin tưởng Diệp Thiên.

– Tôi vừa nói đấy, có đồng ý hay không thì tùy ông!

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, nếu không phải nghĩ đến là người của Hồng môn thì hắn sẽ không đi lo chuyện vớ vẩn của Đổng Thăng Hải.

– Ông chủ, Diệp gia mạnh hơn so với tôi!

An Đức Duy Kì không nói gì, đột nhiên lại ồm ồm một câu.

An Đức Duy Kì cũng đã đánh hơn hai trăm quyền thủ, cảm thấy sự khác thường về hơi thở nguy hiểm phát ra trên người Diệp Thiên, An Đức Duy Kì cảm nhận được nếu cho hai người đối chiến thì người cuối cũng phải chết nhất định là mình.

– Thực ư?

Lời nói của An Đức Duy Kì với Đổng Thăng Hải đã hạ rõ quyết tâm cuối cùng;

– Diệp gia, nghe theo ngài nếu ngài có thể thắng trong trận này thì sau này cổ phần của hắc quyền ở Malaysia và Indonesia ngài sẽ được 80%, tôi chỉ lấy 20% phí vận chuyển, buôn bán là được rồi.

Vốn lúc nghe thấy tin An Đông Ni sẽ xuất chiến, Đổng Thăng Hải đã tuyệt vọng nhưng bây giờ đã lóe lên tia rạng đông, đương nhiên là ông ta sẽ không tiếc lần cược này, chỉ cần có thể cam đoan địa bàn Moscow không bị cướp đi thì ông ta đã được thỏa mãn rồi.

Diệp Thiên lắc đầu, nói:

– Tôi muốn Lỗ Đạo Phu chia 1% cổ phần là được rồi.

Đối với Diệp Thiên mà nói, đánh trận hắc quyền này, thứ nhất là vì bất đắc dĩ, thứ hai là cũng muốn tôi luyện tâm cảnh của mình một chút, hắn cũng không muốn xâm nhập vào hắc quyền lại càng không muốn giống Huyết Qủy trong hắc thị quyền của lão bản.

Đương nhiên Diệp Thiên cũng không toi công bận rộn, muốn thu tền thù lao, hắn tin tưởng Lỗ Đạo Phu sẽ đồng ý dùng tiền mặt để đổi 1% cổ phần công ty.

– Không thành vấn đề, Diệp gia, chia 1% cổ phần công ty cho ngài, một mặt chủ cần ngài có thể thắng, mặt khác ngài sẽ được 50% cổ phần công ty!

Đổng Thăng Hải gật đầu liên tục.

– Đánh xong đã rồi nói sau, lão Đổng, ông mang An Đức Duy Kì về chuẩn bị đi, tôi phải điều chỉnh trạng thái, tối nay chúng ta cùng đi xem đối chiến.

Chuyện đã được bàn bạc rõ ràng, Diệp Thiên hạ lệnh tiễn khách, thậm chí cả Chúc Duy Phong cũng phải chạy nhanh ra ngoài, nhắm mắt nuốt lấy tức giận.

Tuổi của mọi người có bao nhiêu thời gian thỏa thuê vui chơi, giải trí, trên số nữ vương của Lỗ Đạo Phu cũng có cái khác biệt bởi vì các máy bay trực thăng trong đất liền bay đến luôn tục đáp xuống sân bay trên biển.

Người xuống từ trực thăng, đều ở khắp nơi trên trái đất dù Lỗ Đạo Phu bày trí công phu thì lúc đối diện với mấy người đó cũng chỉ cười, khiêm tốn như một quản gia bình thường.

Thực ra những người trên nữ vương số cũng không phải ai cũng là các siêu phú hào, danh tiếng cũng chưa không hiển hách nhưng trên thực tế bọn họ có thể kiểm soát vàng, bọn họ có thể so sánh được với những người giàu nhất trên thế giới.Vạn Tộc Chi Kiếp Tác phẩm liên tục 3 tháng liền top 1 Qidian.tác giả có viết khá rõ: “Ta là cái này chư thiên vạn tộc kiếp!

Giống như người kia A Lạp Bá thái tử của Bao Trứ Bạch, tuy từ trước đến nay ông ta chưa hề trải qua là một phú hào nhưng tất cả mọi ngươi đều biết ông ta còn giàu hơn cả Bill Gates.

Và không giống như Bill Gates đại diện cho người gây dựng cơ nghiệp siêu tỉ phú những người trên nữ vương số phần lớn đều là đời sau của các nhà đầu tư có tiếng tăm.

Như vua dầu mỏ Ước Hàn, Davy Sâm. Người nối nghiệp một đời của gia tộc Gia tộc Lặc Khắc Phỉ Lặc, còn có đời sau của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức đến giờ cũng đã giẫm lên cả nữ vương.

Nhưng ảnh hưởng của những người trong các gia tộc này không bằng Bill Gates, giống như gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, đến bây giờ đều từ chối đưa các ngân hàng ra thị trường, có nghĩa là không cần công bố báo cáo hằng năm, hơn 200 năm bọn họ đầu tư cũng không ít trên thế giới, kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ có các thành viên trong gia tộc mới hiểu rõ được.

Lỗ Đạo Phu dù có hơn những người này nhưng cũng không dám đối xử lạnh nhạt với họ, thậm chí còn phải đích thân đi sắp xếp cho họ chỗ nghỉ ngơi.

Sau khi dàn xếp ổn thỏa cho những người này xong, các tư liệu về các đối chiến, tỉ lệ đặt cược đều có trong tay, nói thẳng ra là bọn họ mới là diễn viên chính của đại hội hắc quyền.

Phải biết rằng, vào năm ngoái tiền đặt cược của những người này lên đến 60 tỷ đôla, nữ vương hào ở giữa kiếm lời cũng không dưới trăm triệu đô, đây cũng là nguyên nhâm mà con thuyền nữ vương số là một Las Vegas khác.

Trên boong tàu của Nữ Vương hào, tổng cộng có 8 tầng kiến trúc, bảy tầng trên toàn bộ đều là phòng cảnh biển, dùng để cho khách ở lại, một tầng còn lại là nhà ăn đàm phán hòa bình trong hội.

Một tầng ngầm của nữ vương hào chính là nơi đánh cược, cũng là dấu hiệu của nữ vương hào, tầng2, tầng 3, tầng 4 trên boong tàu đều là võ đài thi đấu trong đó quan trọng nhất là tầng 2.

Đến 8h tối, những người đến tầng 2 càng đông hơn, ngoài những người tham gia các trận đấu hắc quyền tầng 2 còn có quyền đài trong bao sương, cũng là ảnh động của con người.

– Các tiên sinh, các nữ sĩ, thật là vui mừng đã đến trò chơi sinh tử, sau 3 ngày hôm nay, nơi đây sẽ sinh ra người mạnh nhất trên Trái Đất không gì có thể sánh kích thích khoái cảm bằng việc này, xin mời hưởng thụ!

Lúc tới 9h, một khoảng sáng chiếu lên giữa võ đài, những lời nói vô cùng kích động của Khắc Lai Môn vang lên.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cường 3 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 1 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ