1. Home
  2. Truyện Ma
  3. [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
  4. Tập 113: Cảnh Tiên (c561-c565)

[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]

Tập 113: Cảnh Tiên (c561-c565)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 561 : Trọng thương

Sau khi trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí ổn định, 1 làn khí ngút trời nổi lên, rồi lan ra xung quanh bao phủ toàn căn biệt thự của Diệp Thiên.

Mà lúc tia Đông lai tử khí đó nhập vào cột phong thủy thì từ trường trên trái đất này đều bị biến đổi, động vật ở khắp nơi hoảng loạn, mặc dù xảy ra cực nhanh nhưng vẫn khiến cho 1 vài người phải để ý đến.

Mặt khác nhìn từ vệ tinh hình như không thấy tung tích ngôi biệt thự của Diệp Thiên trong trận pháp Cửu Tinh Tụ Hồn nữa, từ vệ tinh vận hành ở quỹ đạo trái đất kia cũng không có cạc nào thu được hình ảnh trong căn biệt thự nữa.

1 nơi sâu trong núi Thanh Thành, có 1 đạo sĩ dậy sớm ngẩng đầu nhìn trời, thật lâu sau mới trầm ngâm nói:

– Trời sinh sát khí, vật đổi sao rơi, đây…đây là do người làm sao?

Trong 1 hang động ở giữa 1 khu rừng nguyên sinh ở Thái Lan, có 1 người đàn ông cao đến 2 mét đang nằm trên mặt đất, trên người hắn có đầy loài côn trùng màu sắc sặc sỡ đang bò lổm ngổm.

Đúng lúc tia sáng đầu tiên của mặt trời ló lên, những con côn trùng độc này đột nhiên nổi loạn, chúng như là đang sợ cái gì, lần lượt chui vào trong miệng mũi tai người đàn ông đó.

1 ông lão dáng người khô gầy, miệng liên tiếp hô to thần chú, đồng thời tay phải rung 1 quả chuông, phải 1 lúc lâu sau mới làm cho bọn côn trùng bình tĩnh lại.

– Cái gì đã ảnh hưởng đến năng lượng từ trường thế? Suýt chút nữa thì sôi hỏng bỏng không rồi.

Sắc mặt ông lão đó nhìn về hướng đông trầm ngâm, 3 năm trước, ông cũng từng gặp qua cảnh tượng như vậy 1 lần, thế nhưng ảnh hưởng ít hơn lần này.

Tây Tạng là 1 nơi có điều kiện tự nhiên vô cùng khắc nghiệt, ở 1 cái miếu nhỏ, trong miếu đó có 1 nhà sư Lạt Ma trên mặt đầy những nếp nhăn li ti nhìn không rõ là bao nhiêu tuổi cũng cảm nhận được, mở to 2 mắt ra.

Ở Vatican, tại 1 nhà thờ lớn nơi tập trung quyền lực tín ngưỡng thế giới, trong lòng Giáo hoàng ngoài 50 tuổi đột nhiên cảm thấy hỗn loạn, nhưng cũng không có cách nào biết được là chuyện gì đang xảy ra.

Những con thú dữ và các loại thú biến dị mà con người chưa biết đến ơt khắp các vùng núi sâu sông lớn trên thế giới này cũng đều cảm nhận được nguyên khí trời đất đang biến đổi, chúng cũng đang suy nghĩ về chỗ linh khí mới sản sinh ra kia.

Điểm khác thường này xảy ra tất cả mọi ngóc ngách trên thế giới này, mặc dù thời gian xảy ra rất ngắn nhưng đã kinh động đến những người giống như Diệp Thiên.

Mà ở nơi xảy ra chuyện này, căn biệt thự của Diệp Thiên, lại trở nên yên tĩnh hơn, từ ngoài nhìn vào giống như mới được tu sửa thành khu nhà cao cấp, đứng ở lưng chừng núi có thể nhìn thấy được.

Nhưng còn toàn bộ lưng chừng núi vẫn xảy ra biến đổi, linh khí tràn ngập trong núi mấy ngày trước đột nhiên loãng hơn, hình như còn loãng hơn chỗ cột phong thủy được tu sửa đó.

Điều này khiến cho mấy nhà đại gia sáng dậy sớm luyện công cảm thấy kỳ quái, mấy ngày trước hô hấp bầu khí quyển cảm thấy khoan khoái dễ chịu bây giờ hình như không cảm thấy thế nữa.

– Thành công rồi sao?

Cẩu Tâm Gia đang vận lộn với thương thế cùng liếc mắt nhìn Tả Gia Tuấn 1 cái, không hẹn mà cùng hô lên, sắc mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên vui mừng.

Đáp án đã rõ rồi, vì quanh thân thể bọn họ nơi đâu cũng ngập tràn nguyên khí dầy đặc của đất trời.

Hút 1 dòng linh khí vào trong người, lồng ngực khi nãy do bị nguyên khí phản lại nên bị thương hình như đã đỡ đi vài phần, tinh thần cũng hưng phấn hơn.

Há to miệng ra, sau khi tham hít thêm mấy ngụm linh khí nữa, sắc mặt Cẩu Tâm Gia lộ vẻ mãn nguyện, về chất lượng và số lượng nguyên khí của trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí này ít nhất cũng hơn gấp 10 lần trong căn Tứ Hợp Viện của Diệp Thiên ở Bắc Kinh kia.

Hơn nữa chỗ linh khí thuần khiết đó đều được thu từ nơi biển cả xa xôi, hoàn toàn không sợ 1 ngày nó sẽ biến mất, chỉ cần trái đất vẫn còn tồn tại thì trận pháp này sẽ không bị phá vỡ, chỗ linh khí này bọn họ có thể sử dụng mãi mãi.

– Gia Tuấn, tiểu sư đệ thế nào rồi?

Đứng tại chỗ 1 lát để khôi phục thương thế, qua khoảng 2, 3 phút, Cẩu Tâm Gia bỗng nhiên nhớ đến Diệp Thiên.

Phải biểt rằng, dựa vào tu luyện của Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn thì lúc chuyển hóa khơi thông 2 trận pháp đều bị thương cả.

Mà Diệp Thiên hành sự trái ý trời, dùng bí quyết tranh đấu với ý trời, dẫn tia Đông lai tử khí đến để mở trận pháp, hành động nghịch thiên bị cắn lại, thì đúng là sợ càng thêm sợ.

Nghe thấy Cẩu Tâm Gia nhắc đến Diệp Thiên, sắc mặt Tả Gia Tuấn thay đổi, nhìn về phía cột phong thủy, nói:

– Đại sư huynh, tiểu đệ nếu như không sao chắc đã qua đây rồi, bây giờ vẫn chưa thấy đâu, sợ là đã xảy ra chuyện gì.

Cẩu Tâm Gia nóng lòng, cũng mặc kệ đang khôi phục thương thế, mở miệng nói:

– Mau lên, mau gọi điện thoại cho Khiếu Thiên, để nó đến đón tiểu sư đệ!

– Ở… ở đây chẳng có chút sóng nào sao?

Sau khi lấy di động ra, Tả Gia Tuấn tức giận suýt chút nữa ném luôn điện thoại xuống sàn, chạy ra bên ngoài:

– Đại sư huynh, huynh nghỉ ngơi 1 chút đi, đệ đi đón tiểu sư đệ qua đây!

Công lực Tả Gia Tuấn hơi nông 1 chút, hơn nữa lại trẻ tuổi hơn Cẩu Tâm Gia, nên bị lực cắn lại nhẹ hơn 1 chút, lúc này ngực vẫn hơi đau âm ỷ, nhưng đi đường lái xe cũng không vấn đề gì.

– Khụ khụ, chờ… chờ ta với!

Cẩu Tâm Gia lấy tay vịn ngực, sau khi ho khan vài tiếng, nói:

– Để tôi đi cùng cậu, Ma Y Nhất Mạch có thể không có 2 lão già chúng ta nhưng không thể không có sư đệ được.

Kể từ lúc ta quen biết sư đệ tới nay, cậu ấy đã liên tiếp thể hiện bản lĩnh, đã thuyết phục được Cẩu Tâm Gia ta. Cho dù là sư phụ Lý Thiện Nguyên năm đó, cũng chưa từng thấy công pháp như vậy.

Kỳ thực trong lòng Cẩu Tâm Gia cũng hiểu rõ, Diệp Thiên nhất định là đã gặp được cơ duyên nào, chỉ có điều Diệp Thiên không nói, ông cũng không tiện hỏi, trên thế giới này ai mà không có bí mật của riêng mình chứ?

Xe nhanh chóng chạy khỏi biệt thự, tiếng còi xe không ngừng vang lên trên đường núi, khiến cho các bậc đại gia đều ngó mắt ra coi.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy biển số của Tả Gia Tuấn, trong lòng những đại gia đó cũng đoán ra được chuyện gì khiến Tả Gia Tuấn lái xe bạt mạng như 1 thanh niên vậy.

– Tả đại sư, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?

Lúc xe đến chỗ còn cách cột phong thủy hơn 500 mét thì bị cản lại, 1 viên cảnh sát cấp cao sau khi nhìn thấy Tả Gia Tuấn thì vội vàng bước qua.

Viên cảnh sát cấp cao này được sự ủy thác của Tả Gia Tuấn, dẫn theo 1 đội sĩ quan cảnh sát canh gác nghiêm mật xung quanh cột phong thủy phạm vi 1 cây số.

Tuy rằng nguyên khí hỗn loạn lúc ban đầu không thể khiến mấy người này chú ý nhưng sau khi anh sáng vàng vọt lên khi kết hợp trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí với trận pháp Tam Cực thì kinh động đến bọn họ.

– Không sao đâu, là 1 vài hiện tưởng xảy ra khi bố trí phong thủy thôi mà, các cậu không phải lo lắng đâu.

Tả Gia Tuấn buông cửa kính xe, cười nói:

– Sĩ quan Lưu, hôm nay phiền các cậu rồi, để hôm nào tôi mời các cậu uống trà!

Tả Gia Tuấn thuận miệng nói vài câu cho có lệ, bảo bọn họ bỏ lan can cảnh giới ra, mấy tên cảnh sát ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ mặc dù hết lòng tin theo phong thủy, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn thần kỳ như vậy.

Dừng xe trước quảng trường cột phong thủy, Tả gia Tuấn và Cẩu Tâm Gia xuống xe, trên quảng trướng phong thủy rộng như vậy chỉ có 1 cột phong thủy cao đến 30 mét đứng sừng sững ở đó, xung quanh không thấy bóng dáng Diệp Thiên đâu cả.

Cột phong thủy trong mắt của 2 người hình như có 1 chút gì đó không giống với mấy ngày trước, những nét điêu khắc trên cột phong thủy này hình như sống động hơn vài phần, từng tia linh khí của trận pháp Tam Cấp không ngừng chạy trên đó.

Thế nhưng lúc này 2 người cũng không xem xét tỉ mỉ, không thấy bóng dáng Diệp Thiên đâu khiến cho bọn họ có cảm giác không ổn trong lòng.

Phải biết rằng, lúc dòng Đông lai tử khí đó nhập vào, cho dù là tu luyện của Cẩu Tâm Gia hay Tả Gia Tuấn cũng sinh ra 1 cảm giác không còn sức lực, huống chi Diệp Thiên đứng ở trong đó?

– Tiểu sư đệ, cậu ở đâu thế?

– Diệp Thiên, cậu ở đâu, trả lời đi!

Giọng Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn vang lên, thế nhưng không gian yên tĩnh nơi này, ngoài tiếng gọi của 2 người thì không hề thấy tiếng Diệp Thiên đáp lại.

– Đại sư huynh, ở đây có vết máu!

Tả Gia Tuấn bắt đầu tìm kiếm ở nơi Diệp Thiên đứng lúc đầu, rất nhanh chóng đã phát hiện ra vết máu trên mặt đất.

– Tìm được rồi, tiểu sư đệ, cậu… cậu thế nào rồi?

Từ vết máu là Diệp Thiên phun ra, 2 người tìm thấy Diệp Thiên đang nằm trong vườn hoa 2 mắt nhắm nghiền sống chết chưa biết thế nào.

– Còn có khí…

Cẩu Tâm Gia giơ ngón tay trước đầu mũi trên khuôn mặt vàng như guấy của Diệp Thiên, vội la lên:

– Mau, bế cậu ấy ra đi, nhanh về thôi!

Người bị nội thương, thường thì biểu hiện sắc mặt là trắng bệch, đó là bị sát khí ăn mòn, sau khi điều trị từ từ sẽ nhanh chóng hồi phục.

Nhưng nếu sắc mặt khô vàng như tờ giấy, thì là bị ngoại lực tấn công nghiêm trọng, hơn nữa do bị chí dương chí cương đả thương lục phủ ngũ tạng, suýt chút nữa là toi đời rồi.

Thành thật mà nói, Diệp Thiên bây giờ mặc dù vẫn còn hơi thở, nhưng là hơi thở yếu ớt, nếu không phải dựa vào công phu tu luyện của cậu, chắc chắn không quá nửa canh giờ nữa thì bất tỉnh nhân sự.

Tả Gia tuấn cẩn thận cõng Diệp Thiên trên lưng, chỉ có điều thân thể ông thấp bé hơn Diệp Thiên, thế nên 2 chân Diệp Thiên vẫn lê trên mặt đất.

– Nhẹ 1 chút, sớm biết thế này thì hôm nay đã để Khiếu Thiên và Định Định ở lại biệt thự rồi!

Cẩu Tâm Gia dặn dò Tả Gia Tuấn, người bị thương ở ngực tối kỵ di chuyển thân thể, tốt nhất là dùng biện pháp khiêng, thế nhưng lúc này bọn họ không lo được nhiều như vậy.

Đặt Diệp Thiên lên trên xe, Tả Gia Tuấn cũng mệt toát mồ hôi, lái xe quay về biệt thự, Tả Gia Tuấn gọi điện thoại cho Chu Khiếu Thiên, thương thế của ông và Cẩu Tâm Gia cũng không nhẹ, chỉ có điều khẩu khí vẫn còn mạnh mà thôi.

Sau khi trở về biệt thự, Tả Gia Tuấn cẩn thận đặt Diệp Thiên xuống, mới đí được mấy bước thì bên tai đã vọng lại 1 tiếng thở dốc.

– Tiểu sư đệ, cậu tỉnh rồi à?

Tả Gia Tuấn mừng rỡ, thả Diệp Thiên xuống, trong biệt thự mấy ngàn mét vuông này linh khí đất trời gần như nguyên chất dầy đặc, vào trong phòng nghỉ ngơi là không sao cả.

– Khụ… khụ khụ, là đệ sơ suất!

Diệp Thiên còn chưa há mồm nói chuyện, đã ho khan vài tiếng, 1 ngụm máu tươi trào ra.

Thế nhưng nhìn thấy ngụm máu tươi này, sắc mặt Cẩu Tâm Gia lại tỏ ra vui mừng.

Chương 562 : Cảnh tiên

Ngụm máu tươi Diệp Thiên phun ra có màu đỏ sậm, cũng là nhổ chỗ máu bầm tích tụ ở ngực ra, ngụm máu tươi phun ra này, tính mạng Diệp Thiên cũng không lo ngại nữa.

– Tiểu sư đệ, cậu… cậu cũng liều lĩnh đấy, cỗ Đông lai tử khí đó là nguyên khí ban đầu của đất trời, người bình thường có thể chống được lại hay sao? Thế mà cậu có thể dùng nó để mở trận pháp Tam Cực?

Trong lòng yên tâm, Cẩu Tâm Gia không nhịn được trách Diệp Thiên vài câu, tên tiểu sư đệ của mình này thực sự có thể nói là gan to mật lớn, chiêu thức để mở trận pháp Tam Cực này khiến cho Cẩu Tâm Gia đến lúc này nghĩ lại vẫn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Phải biết rằng, thuật sư phong thủy bọn họ vốn làm việc trái lại ý trời, hơi sơ ý 1 chút là có thể bị trời phạt nguyên khí cắn lại.

Thế nhưng Diệp Thiên không những bày ra trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí chống đối lại trời đất để đánh cắp nguyên khí, mà còn dẫn tia Đông lai tử khí để giúp cậu mở trận pháp, Cẩu Tâm Gia đọc sách sử kim cổ, cũng chưa nghe qua có vị tiền bối nào trong kỳ môn trước đó có thể làm được như vậy.

– Sư huynh, chính… chính là dựa vào tu luyện của đệ, sau khi mở trận pháp căn bản là không còn lực để trận pháp hoạt động, không mượn ngoại lực thì trận pháp Tam Cực đó vận hành không đến 3 khắc sẽ dừng lại!

Diệp Thiên nghe vậy cười mếu, thương thế cậu mặc dù rất nặng thế nhưng tinh thần hoàn toàn tỉnh táo, nhớ lại hành động vừa rồi của mình, toàn thân không chịu được toát mồ hôi hột.

Diệp Thiên không phải không nghĩ đến sẽ khiến thiên uy nổi giận, nguyên khí cắn phản lại, chỉ có điều cậu dùng thuật Chân ngôn ấn pháp, nên trước khi thiên uy hạ xuống hành tung mình đã biến mất.

Thế nhưng điều Diệp Thiên không ngờ tới chính là vào lúc tia Đông Lai Tử khí đến, trận pháp Tam Cực lại không tự dung hòa được, Diệp Thiên chỉ có thể bấm tay, khởi động trận pháp Tam Cực, hấp thụ tia Đông lai tử khí đó.

Thế nhưng như vậy, tung tích ẩn nấp của mình bị bại lộ, mặc dù tia Đông lai tử khí đó chỉ chia ra 1 tia năng lượng tập trung vào cậu nhưng suýt chút nữa cũng khiến cho Diệp Thiên mất mạng.

Lúc này nhớ lại nguy hiểm lúc ấy, Diệp thiên vẫn còn cảm thấy sợ.

Từ khi cậu xuất đạo tới nay cũng gặp qua biêt bao kiếp nạn, nhưng duy nhất có lần này là kề cận cái chết nhất bởi vì uy phong của trời đất khiến cho cậu không có cách nào nghĩ chống đỡ lại thế nào được.

– Lần sau không thể như thế nữa, lần này hành sự nghịch thiên, đã làm thay đổi quỹ đạo vận hành của quy luật đất trời, hiện tại có thể chưa hiện rõ thế nhưng sau này không tránh khỏi ảnh hưởng đến mình.

Nghe Diệp Thiên giải thích xong, Cẩu Tâm Gia lắc đầu, sắc mặt có chút nghiêm trọng, theo hiểu biết vể thuật pháp và tu luyện của ông được thì có thể cảm nhận được Diệp Thiên làm phép đã làm thay đổi 1 chút đến trời đất.

Diệp Thiên có mạnh nữa, cuối cùng vẫn phải chết, vẫn phải chịu ràng buộc của quy luật đất trời, trừ phi cậu có thể đi vào cảnh giới siêu phàm trong truyền thuyết của Đạo gia như vậy có lẽ mới có thể vượt ra khỏi thế giới trần tục được.

– Ấy, quy luật đất trời bị thay đổi à?

Diệp Thiên nghe vậy sửng sốt, theo thói quen liển tự suy diễn trong lòng, thế nhưng ngực bỗng nhiên cảm thấy đau nhức, lại phun ra 1 ngụm máu tươi.

– Diệp Thiên, đệ không muốn sống nữa à?

Tả Gia Tuấn nhìn thấy hành động của Diệp Thiên, vội vàng đỡ lấy cậu, từ từ để thân thể cậu ổn định lại, nến giận nói:

– Dựa vào tình trạng hiện nay của đệ mà còn dám thôi diễn thiên cơ nữa à?

– Khụ khụ, đệ… đệ sơ suất quá.

Diệp Thiên vừa ho ra máu, vừa cười mếu 1 tiếng, cậu cũng không thể nói bình thường mình thôi diễn thiên cơ, căn bản là không hao tổn tinh thần.

Thế nhưng thương thế lần này quá nặng, cho dù có vận dụng truyền thừa trong não để thôi diễn cũng không có cách nào để bổ sung nguyên khí tương ứng được thế nên mới khiến thương thế càng nặng hơn.

– Sư… sư phụ, sư phụ sao vậy?

1 tiếng thét kinh hãi từ cửa căn biệt thự vọng lại, thông báo là Chu Khiếu Thiên đã qua đây.

Chu Khiếu Thiên không có chía khóa căn biệt thự nên để xe trước cửa, nhìn qua cửa sắt thấy Diệp Thiên đang nằm trên mặt đất, vội vàng nhảy qua cửa sắt.

Chạy vài bước đến trước mặt sư phụ mình, nhìn thấy sắc mặt khó coi và cái áo trắng lấm tấm vết máu của Diệp Thiên khiến cho Chu Khiếu Thiên không chịu được mắt đỏ lên.

– Không sao đâu, Khiếu Thiên, dìu chúng tôi đến xuống đài quan sát đi.

Diệp Thiên khoát tay, lần trước Diệp Thiên giúp Lý Thiện Nguyên nghịch thiên cải mệnh đã hao tổn 20 năm tuổi thọ, chủ yếu là do công lực khi đó của cậu không đủ, hơn nữa lại tiêu hao quá nhiều tinh thần, không giống với tình trạng lúc này.

Lần này mặc dù thương thế nặng, thế nhưng chỉ là thân thể bên ngoài bị tổn thương, điều trị sẽ nhanh chóng hồi phục lại, nhìn là rất nặng kỳ thực cũng không có gì lo ngại lắm.

Mà căn biệt thự này của Diệp Thiên là nơi linh khí cực kỳ dồi dào, không nghi ngờ gì nữa chính chỗ đài quan sát chính là cửa rồng, ngồi ở đó tu luyện, rất có lợi cho thân thể hồi phục.

– 2 huynh, lần này Diệp Thiên lỗ mãng, khiến cho 2 huynh đều bị thương, cái khác không nói, nơi này nguyên khí dồi dào, chúng ta khôi phục thương thế trước đi!

Sau khi ngồi trên nệm ở đài quan sát, Diệp Thiên cười xin lỗi, quay đầu lại nói:

– Khiếu Thiên, tôi viết 1 toa thuốc, cậu đi lấy thuốc bắc, đến phòng thuốc điều chế xong rồi mang lại đây.

Diệp Thiên nhận thấy, thương thế Cẩu tâm Gia và Tả Gia Tuấn mặc dù không nặng lắm, nhưng tổn thương đến nội tạng, hơn nữa tuổi của 2 người ấy nếu điều trị muộn sợ là có thể gây ra tại họa lớn.

– Sư phụ, con… con đi rồi, sư phụ và 2 vị sư thúc phải làm sao đây?

Chu Khiếu Thiên có chút chần chừ nói, bộ dạng Diệp Thiên như vậy, cậu thực sự là không muốn đi.

– Không sao đâu, đi nhanh về nhanh, cậu nhớ kỹ phương thuốc này, phần trước thì rang khô 1 phần, phần sau thì rang 2 phần.

Diệp Thiên khua tay phải trên đất 1 chút, rồi gượng ngồi thẳng người, trong miệng nói ra trình tự chế thuốc ra rang thuốc, rồi khua tay đuổi Chu Khiếu Thiên ra.

Nghe thấy tiếng ô tô rời xa, Diệp Thiên cùng 2 người Cẩu Tâm Gia nhắm mắt lại, qua cửa giữa dùng phương pháp hít vào thở ra, điều trị thương thế cơ thể.

Không giống như lúc trận pháp mới hình thành, mặc dù biệt thự lúc này linh khí cực kỳ dồi dào, nhưng lại không gây tổn hại đến 3 người Diệp Thiên, từng tia linh khí nhập vào trong người không ngừng tẩm bổ chỗ bị thương của bọn họ.

– Bị thương thế này sợ là đến 10, 15 ngày mới hồi phục lại ấy chứ.

Diệp Thiên nhắm mắt nhắm mũi, trong lòng cười khổ, bị tia Đông lai tử khí tấn công, nhiều chỗ nội tạng Diệp Thiên bị phá vỡ, nếu không phải bao nhiêu năm qua cậu tu luyện nguyên khí cơ thể, sợ là đã sớm thành ma rồi.

Nếu như đổi lại là người thường, cho dù không chết thì cả đời này cũng bệnh tật đau ốm liên miên, thế nhưng trong căn biệt thự này, Diệp Thiên lại có thể trong thời gian ngắn điều trị xong thương thế của mình.

Lúc này uy lực của trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí đã hiện rõ ràng ra, linh khí dầy đặc gần như nguyên chất không ngừng dung nạp vào cơ thể 3 người, mà số lượng linh khí cũng không thấy giảm đi chút nào.

Cũng may là ở trận pháp Cửu Tinh Tụ Khí mới được làm xong này, nếu như đổi lạo là trong căn Tứ Hợp Viện ở kinh thành, 3 huynh đệ bọn họ ra sức hấp thụ linh khí, thì tốc độ trận pháp sẽ bị tiêu hao dân lên người bọn họ.

Qua hơn 2giờ, sắc mặt vàng như tờ giấy của Diệp Thiên rốt cục cũng giảm đi, thế nhưng sắc mặt vẫn cứ vàng 1 mảnh, đúng bộ dạng người bệnh.

Về phần Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn, thương thế khôi phục rất nhanh, sắc mặt vốn đang trắng bệch, lúc này đã có vài tia hồng hào, 3, 5 ngày sau thì có thể khôi phục hoàn toàn.

3 người bọn họ mặc dù tu luyện cao, nhưng cũng không thể hấp thụ linh khí ngay 1 lúc mà được, sau khi cảm thấy thân thể mình tốt hơn, 3 người cùng nhau mở mắt.

– Cảnh tiên, đúng là cảnh tiên!

Cẩu Tâm Gia mở to 2 mắt ra nói câu đầu tiên tràn đầy vẻ hưng phấn, nếu như ông trẻ lại vài chục tuổi, mà được tu luyện trong môi trường này, Cẩu Tâm Gia thậm chí có thể đột phá đến cảnh giới luyện thần phản hư.

Chỉ có điều bâu giờ đã 90 tuổi rồi, thể lực và tinh thần cũng đã không còn sung mẫn, chỉ có thể dùng linh khí để bồi bổ giữ gìn thân thể, cũng không có cách nào tiến xa hơn được nữa.

Tả Gia Tuấn đi theo thở dài:

– Đúng thế, thương thế mà nặng hơn 1 chút, có tiêu tốn hơn gấp 10 lần nữa cũng đáng!

Tả Gia Tuấn tiêu tốn 1 số tiền lớn để Diệp Thiên tạo 2 trận pháp, trong lòng vẫn thầm oán trách, dù sao số tiền ấy cũng hơn 1 tỷ.

Thế nhưng sau khi tự mình lãnh hội sự thần kỳ của trận pháp, Tả Gia Tuấn cũng không coi trọng điểm này nữa, cho dù có tiêu tốn hết gia tài ông để đổi lại 1 nơi như vậy, Tả Gia tuấn cũng vẫn cam tâm tình nguyện.

Mặc dù từ khi vận hành trận pháp đến giờ, chỉ qua 1 khoảng thời gian ngắn 3- 4 giờ, nhưng căn biệt thự này của Diệp Thiên, cũng đã thay đổi kinh ngạc.

Mặc dù căn biệt thự này cũng được trang trí, nhưng lại thiếu sinh khí, nguyên nhân chủ yếu là do quanh năm không có ai ở.

Thế nhưng căn biệt thự lúc này, tia linh khí đó lượn lờ, tán mát sức sống, chỗ cây xanh mới trồng kia đều tươi tốt xanh ướt nhìn giống như vừa mới được tưới nước xong.

Mà chỗ hoa vốn chưa đến mùa nở kia, lúc này cũng nở bung ra, 1 mùi hương bát ngát tỏa ra từ trong vườn ra khiến cho người ngửi đắm say.

Điều càng thần kỳ hơn là, chỗ cây cối xum xuê kia, đột nhiên còn có những làn khói nhè nhẹ như những đám mây tụ tập lơ lửng vởn quanh căn biệt thự, nhìn giống y như cảnh tiên.

Cho nên Cẩu Tâm Gia mới nói là cảnh tiên, cũng không phải là nói ngoa, sợ là cổ nhân tu luyện trong động trên núi xưa kia cũng không có linh khí dồi dào như ở đây.

Đương nhiên, những thứ này đều nhìn thấy từ trong biệt thự mà thôi, đây là nhờ trận pháp mà thấy được, chứ nhìn từ bên ngoài vào biệt thư thì vẫn giống như những toàn nhà cao cấp trên núi khác, không có điểm nào đáng ngạc nhiên cả.

Đối với cảnh sắc trong vườn, Diệp Thiên cũng ngắm ngía 1 hồi, sau khi cảm thấy trên người nóng bức, mởi mở miệng nói:

– Sư huynh, mặt trời lên rồi, chúng ta về phòng đi!

Đổi lại là ngày bình thường, cho dù là nóng đến 30, 40 độ, Diệp Thiên cũng không toát 1 giọt mồ hôi, chỉ có điều bây giờ cậu bị thương, thân thể yếu, không thể phơi dưới cái nóng hầm hập của mặt trời kia.

– Tiểu sư đệ, chầm chậm thôi!

Diệp Thiên từ từ đứng dậy, chân dưới cử động 1 cái, Tả Gia Tuấn đã vội vàng đứng dậy đỡ Diệp Thiên.

Chương 563 : Hồi phục

– Lúc này đúng là đệ ốm yếu rồi!

Diệp Thiên lắc đầu cười khổ, đồng thời cũng tự nhắc nhở mình, sau này cũng không thể đùa với lửa như thế nữa, khí mệnh của cậu không phải lần nào cũng tốt như vậy, thiên uy khó lường, nói không chừng ngày nào đó sẽ ngã dập đầu cũng nên.

Được Tả Gia Tuấn dìu, vừa mới đi đến phòng khách đã thấy 1 tiếng phanh xe từ cửa biệt thự vọng lại, Chu Khiếu Thiên 2 tay cầm3 cái phích, vội vàng mở cửa đi vào.

Sau khi nhìn thấy người đẳng sau Chu Khiếu Thiên, Diệp Thiên lại âm thầm kêu khổ, quên dặn cậu ấy 1 câu, tiểu tử này đã dẫn cha mẹ qua.

Nhìn thấy sắc mặt Diệp Thiên, Chu Khiếu Thiên đi đến bên cạnh lắp bắp nói:

– Sư phụ, 2 người họ cứ đến, con cùng không có cách nào.

– Uh, vào đã rồi nói.

Diệp Thiên lắc lắc đầu, vẻ mặt lộ nét cười âm u nhất, nói với người đi sau Chu Khiếu Thiên:

– Ba, sao 2 người lại đến đây thế này, căn nhà này còn chưa làm xong hết đâu.

Diệp Thiên không muốn để cha mẹ đến, thứ nhất là sợ họ lo lắng, thứ 2 cũng bởi vì linh khí trong căn biệt thự này rất dồi dào, sợ là 2 người bọn họ không chịu nổi.

Phải biết rằng, linh khí tẩm bổ thân thể con người không phải là giả, nhưng cái này cũng có mức độ mà thôi.

Giống như nhân sâm có thể tẩm bổ nguyên khí người bệnh thân thể yếu ớt, nhưng 1 người khỏe mạnh không có bệnh mà nuốt 1 củ nhân sâm, có thể khiến cho dương khí trong người thịnh quá gây tràn máu ra ngoài mũi miệng.

Linh khí cũng như thế, số lượng và chất lượng linh khí trong căn biệt thự này đối với mấy người Diệp Thiên mà nói cực kỳ bổ dưỡng, nhưng đối với vợ chồng Diệp Đông Bình mà nói thì lại không phải là chuyện tốt đẹp gì.

– Diệp Thiên, con… con sao lại biến thành bộ dạng này?

Từ lúc tiến vào trong biệt thự, ánh mắt Tống Vi Lan vẫn chăm chú nhìn vào thân thể con, chỗ máu tươi trên ngực khiến người ta cảm thấy ghê người.

Tống Vi Lan kiềm chế tình cảm của mình lắm mới không chạy lên, thế nhưng nước mắt đã trực trào ra.

– Không sao đâu, mẹ không phải lo.

Nhìn thấy khóe mắt mẹ đỏ đỏ, Diệp Thiên bỗng cảm nhận được tình cảm ấm áp, nghĩ tới năm đó mình nghịch thiên cải mệnh giúp lão đạo, ngất xỉu trên tuyết, thế nhưng chẳng có bàn tay nào nắm lấy cả.

– Còn nói không sao à, con nôn ra bao nhiêu là máu này ?

Tống Vi Lan nắm lấy cổ tay con trai, nói:

– Không được, đi cùng mẹ đến bệnh viện mới được?

– Haiz, thật sự là không sao đâu, mẹ không phải lo lắng, con bảo Chu Khiếu Thiên đi chế thuốc rồi, uống vào là khỏi ngay mà.

Cả người Diệp Thiên lúc này không còn chút sức lực nào, bị mẹ kéo thế này, lập tức loạng choạng, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất, Tống Vi Lan sợ quá vội buông tay ra.

– Vi Lan, nghe con trai đi, lần trước nó nghịch thiên cải mệnh cho lão Đạo còn nôn ra nhiều máu hơn thế này.

Diệp Đông Bình kéo vợ lại, mặc dù trong lòng ông cũng rất lo lắng, thế nhưng đối với chuyện của Diệp thiên, Diệp Đông Bình tự mình coi như không quen rồi, con trai vẫn còn đứng được ở đấy thì chứng tỏ là không sao rồi.

– Diệp Đông Bình, có người cha nào như anh không hả?

Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Diệp Thiên, Tống Vi Lan trong lòng như có lửa đốt, lập tức nhìn về phía chồng ồn ào:

– Bộ dạng con trai như vậy, anh còn dám nói như vậy? Sớm biết thế này năm đó em đã đem Diệp Thiên qua Mỹ rồi.

– Anh… anh đã nói gì đâu?

Diệp Đông Bình bộ mặt u oán nhìn về phía con trai, ông phát hiện địa vị mình trong cái nhà này càng ngày càng thấp.

– Con nói này, ba mẹ đừng có cãi nhau có được không?

Diệp Thiên dở khóc dở cười nhìn cha mẹ, giọng nói lộ rõ vẻ mệt mói:

– Con bây giờ còn phải uống thuốc, hôm qua bận rộn 1 đêm, để con yên tĩnh 1 chút đi.

Thành thật mà nói, Diệp Thiên cũng thương cha, 2 cha con bọn họ ở cùng nhau hơn 20 năm, quan hệ như là bạn bè, bình thường nói chuyện cũng không để ý nhiều như vậy.

Thế nhưng sau khi Tống Vi Lan tham gia vào cuộc sống 2 người họ, mọi chuyện đã thay đổi, chỉ cần cha hơi nói 1 câu quan trọng sơ xuất thì mẹ liền không đồng ý, 1, 2 câu lại cãi nhau, mà căn bản đều là vì cậu con trai Diệp Thiên này.

– Được, Diệp Thiên, nhanh, nhanh uống thuốc đi, bị ba con làm cho loạn lên hết rồi!

Sau khi nghe được con trai nói vậy, Tống Vi Lan vội dừng cãi nhau lại, tay đỡ Diệp Thiên để cho cậu ngồi trên ghế sô pha trongphòng khách.

Trước mặt con trai và chồng, Tống Vi Lan chưa từng lộ ra vẻ uy phong của 1 bà chủ tập đoàn xuyên quốc gia, nếu không phải ra ngoài ăn cơm, thì chuyện rửa rau nấu cơm đều là chuyện của bà hết, từ điểm này mà nói, Tống Vi Lan đích thực là 1 người mẹ, 1 người vợ tốt.

– Sư huynh, mỗi ngày như vậy, thương thế của các huynh 3 ngày nữa là khôi phục như cũ đấy!

Sau khi hỏi Chu Khiếu thiên phương thuốc trong 3 cái phích, Diệp Thiên đấy 2 cái phích đến trước mắt Cẩu Tâm gia và Tả Gia Tuấn.

Công hiệu của 2 bình thuốc Đông y này cung không giống nhau, để bình thuốc của Cẩu Tâm gia và Tả Gia Tuấn nguội bớt đi, chủ yếu để điều trị kinh mạch, còn bình của cậu dùng để trị nội tạng bị thương.

Chu Khiếu Thiên làm việc rất tỉ mỉ, cố ý mua 3 cái phích để đựng thuốc chế xong, sau khi mở phích ra, 1 làn hơi nóng bốc lên, lập tức trong phòng khách đều ngửi thấy 1 mùi thuốc nồng đậm.

Sau khi uống 1 ngụm thuốc vào bụng, cả người Diệp Thiên đổ mồ hôi, sắc mặt vàng vọt cũng đỡ đi vài phần, chỉ có điều nhìn vẫn có bộ dạng người bệnh.

– Ấy, ta nói này con trai, chỗ này của con hình như không giống với mấy ngày hôm trước phải không?

Lúc Diệp Thiên uống thuốc, Diệp Đông Bình đi ra đóng cửa biệt thự lại, lúc vào trên mặt đầy vẻ ngạc nhiên, rõ ràng phát hiện ra cảnh đẹp trong vườn.

– Bộ dạng này của con không phải vì trận pháp này hay sao?

Chuyện Tụ Linh Trận ở Tứ Hợp Viện trong kinh thành, cha cũng biết, Diệp Thiên cũng không muốn giấu họ, kể tóm tắt chuyện cho cha.

– Thần kỳ như vậy à?

Sau khi nghe con trai kể xong, Tống Vi Lan tò mò chạy ra cửa nhìn, kể cả là bà hiểu biết sâu rộng, cũng không thể không kinh ngạc bởi cảnh đẹp trước mặt.

Từng đám mây nhè nhẹ ngưng tụ mà không tan, ánh mặt trời chiếu xuống, tạo thành đủ các màu sắc, nhẹ nhàng bay lơ lửng trong vườn hoa, liếc mắt nhìn giống như là cảnh tiên vậy.

– Tôi… tôi sao lại thấy choáng váng thế này?

Vừa mới quay lại phòng khách, thân hình Tống Vi Lan đột nhiên lung lay, nếu như không có Diệp Đông Bình đỡ, suýt chút nữa đã ngã nhào trên mặt đất.

– Chết tiệt, sao lại quên điều này chứ?

Sau khi nhìn thấy tình hình mẹ, Diệp Thiên không nhịn được mắng mình 1 câu, vừa rồi bị cha mẹ mắng cho 1 trận, hơn nữa lại uống thuốc, nên quên mất chuyện người bình thường thì không thể ở lại đây được.

Cũng may thời gian cha mẹ ở đây cũng chưa lâu, Diệp Thiên vội vàng nói:

– Ba, 2 người nhanh lên phòng 3 ở lầu 2 đi, đừng có ra ngoài, con không kêu thì thế nào cũng không được ra nha!

Trong mấy phòng ngủ ở lầu 2 Diệp Thiên có bày trận pháp, tác dụng của nó là ngăn cản linh khí tiến vào, mặt khác Diệp Thiên còn 1 vài mánh khóe để người bình thường có thể ở được trong này, chỉ có điều chưa kịp chuẩn bị.

Diệp Thiên cầm tấm ngọc hồng phỉ thúy loại tốt nhất của Tả Gia Tuấn, ngoài làm mấy cái vòng tay màu ngọc huyết ra, còn thừa lại 1 ít nguyên liệu vỡ đều bị Diệp Thiên lấy hết.

Cậu căn cứ vào mảnh nguyên liệu vỡ to hay nhỏ, lần lượt làm những bông hoa tai hay đồ trang sức nhỏ đại loại như vậy, hơn nữa còn dùng tay nghề điều khắc tỉ mỉ bày trận pháp trên mặt đó.

Không giống như trận pháp tụ linh khí mà bình thường Diệp Thiên hay điêu khắc, lần này cậu chuẩn bị khắc trận pháp ngăn cách linh khí, người thường đeo chỗ đồ trang sức này có thể sinh hoạt bình thường bên trong căn biệt thự này.

Chỉ có điều thời gian gấp gáp, Diệp Thiên chỉ có thể tạo hình điêu khắc chỗ ngọc phỉ thủy cao cấp đó, còn chưa kịp bày trận pháp lên mà cha mẹ đã vội đến rồi.

Sau khi nhìn thấy cha mẹ lên lầu 2, chứng choáng váng cũng lập tức giảm bớt, Diệp Thiên lúc này mới thở phảo nhẹ nhõm, trận pháp ngăn cản linh khí kia cho tới bây giờ vẫn chưa làm xong, nhìn thấy hiệu quả cũng không tồi.

Chân khí trên người Diệp Thiên lúc này cung xkhoong khác kẻ trộm vào nhà trống lắm, không có khả năng bày trận pháp lên đồ trang sức điều khắc. Nếu không thì 2 vợ chồng Diệp Đông Bình đành phải đi khỏi căn biệt thự này tiếp tục ở trong nhà Tả Gia Tuấn mà thôi.

Còn về Chu Khiếu thiên đã tu luyện tiến vào ám kình, ban ngày luyện khí ở biệt thự, buổi tối ngủ trong phòng bày trận pháp, cũng không dẫn đên linh khí quá thịnh.

Cứ như thế 5 ngày trôi qua, mỗi ngay đều được thuốc thang tẩm bổ, thương thế Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn đã khôi phục hoàn toàn, hơn nữa còn cảm thấy tu luyện có phần tiến bộ.

Diệp Thiên trẻ tuổi hơn 2 người, mặc dù bị thương rất nặng, những cũng khôi phục 3, 4 phần, vẻ mặt vàng như lá chanh kia cũng biến thành trắng bệch, nhìn qua vẫn là bộ dạng bị bệnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến cử động.

Thương thế vừa khỏi, Tả Gia Tuấn liền bận rộn hơn, mặc dù xây dựng bố cục phong thủy xong, nhưng ông còn phải tham dự hội nghị thu thập ý kiến không thích thức nữa, giới thiệu tác dụng của bố cục phong thủy với các nghị sĩ.

Kỳ thực không cần Tả Gia Tuấn nhiều lời, bố cục phong thủy này rõ ràng là rất có lợi.

Ở đây trước kia vào mùa hè, mấy bãi biển du lịch nơi đâu cũng vắng bóng người, nhưng bây giờ du khách đông đúc, xung quanh còn có vài làng chài thu được hiệu quả và lợi ích kinh thế, điều này rõ ràng thuộc về công lao của bố cục phong thủy.

– Tiểu sư đệ, nơi này phía đông là biển lớn, linh khí cuồn cuộn không ngừng, nơi này có thể làm tổng đàn của Ma Y Nhất Mạch đấy.

Đứng ngắm cảnh trên đài quan sát, tâm trạng Cẩu Tâm Gia thoải mái, cho tới bây giờ ông không ngờ rằng mình ẩn cư ở núi rừng 40, 50 năm, mà còn có thể an hưởng tuổi già ở nơi cảnh tiên như thế này.

Diệp Thiên gật đầu, nói:

– Đại sư huynh, huynh cùng nhị sư huynh cứ yên tâm ở nơi này đi, đệ còn phải đi lại 2 bên Hồng Kông và Bắc Kinh!

Diệp Thiên bày ra trận pháp này cũng là nhờ hoàn cảnh cho phép, thế nhưng gốc rễ của cậu vẫn ở trong nước, trong nhà ở kinh thành kia còn có người vợ chưa cưới đang chờ cậu.

– Đại sư huynh, tiểu sư đệ, 2 người như vậy thật là nhãn hạ!

Diệp Thiên đang nói chuyện cùng Cẩu Tâm Gia, Tả Gia Tuấn từ bên ngoài đi tới, nói:

– Tiểu sư đệ, ngay mai cột phong thủy có 1 nghi lễ hoàn công, đệ có muốn tham gia hay không?

Được người ngoài ca ngợi âm thầm đưa Tả Gia Tuấn ngồi lên ngai vàng thầy phong thủy số 1 Đông Nam Á, thế nhưng người trong nhà biết chuyện trong nhà, Tả Gia Tuấn cũng không dám nhận công lao này làm của riêng.

Chương 564 : Tiệc rượu

Nghi lễ hoàn công à? Nhị sư huynh, sao đến tận bây giờ mới tổ chức?

Sau khi nghe được Tả Gia Tuấn nói vậy, Diệp Thiên hơi sửng sốt, thời gian khởi công cũng đã hơn 5, 6 ngày rồi, thế mà sao đến tận bây giời mới tổ chức nghi lễ hoàn công chứ?

Tả Gia Tuấn cười nói:

– Mấy ngày trước chúng ta đều bị thương, sao có thể tham dự nghi lễ này được? Mấy ngày này nhìn thấy đệ cũng hồi phục kha khá rồi, huynh mới ấn định thời gian, ngày mai cùng nhau tham gia, huynh giới thiệu đệ với 1 vài người nổi tiếng ở Hồng Kông.

Trong mắt người ngoài, Tả Gia Tuấn chính là đại sư phong thủy xắp đặt bố trí bố cục phong thủy này, cho nên lúc cột phong thủy xây dựng hoàn thành, cũng không dám bỏ qua lời của Tả Gia Tuấn.

Diệp Thiên suy nghĩ 1 lát, lắc đầu nói:

– Sư huynh, đệ thì bỏ đi, sau này chủ yếu là quay về sống ở trong nước, cũng không có qua lại gì với mấy người nổi tiếng ở đây cả.

Tuy rằng thầy tướng phong thủy hồi xưa đều có thói quen kết bạn với quyền quý, bọn họ chẳng qua là vì 1 chữ lợi, thế nhưng Diệp Thiên không thiếu tiền, cũng lười giao tiếp với những người đó.

– Tiểu sư đệ, đệ còn trẻ, kết giao với nhiều người vẫn rất cần thiết.

Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói vậy, nét mặt già nua của Tả Gia Tuẩn đỏ ửng lên, ông cứ giao thiệp trong cái vòng của những đại gia kia không phải vì lợi ích tiền bạc, nhưng cái mà ông cần, đó chính là 1 chữ “danh”.

Từ cổ đến nay, 2 chữ “danh lợi” người đời không thể khám phá được, Tả Gia Tuấn cũng coi như là bậc đại gia tỉ phú, cũng không quá coi trọng chữ “lợi” nhưng cái danh hiệu đại sư số 1 châu Á này, lại khiến cho ông tim đập thình thịch.

Thế nhưng trong lòng Tả Gia Tuấn hiểu, bố cục phòng thủy từ kết cấu cho đến tu sửa, đều là do Diệp thiên làm, ông chẳng quá chỉ có 1 chút công sức phối hợp mà thôi, nên cũng không mặt dầy đến mức cướp công lao của tiểu đệ.

– Nhị sư huynh, huynh hiểu vấn đề này hơn đệ, hay là đệ không lộ diện thì hơn.

Nhìn thấy vẻ mặt Tả Gia Tuấn, Diệp Thiên cười nói:

– Huynh đệ chúng ta 3 người là 1, đừng vì cái hư danh đấy, danh tiếng nhị sư huynh lan xa, nay càng nổi tiếng hơn, đối với Ma Y Nhất Mạch của chúng ta mà nói thì cũng là có lợi.

Đi theo đại sư huynh Cẩu Tâm Gia, Diệp Thiên học được rất nhiều thứ.

Đại sư huynh từng hiên hách 1 thời, đến cuối cùng cũng phải lui về ở ẩn trong núi, cho nên Diệp thiên tuy rằng trẻ tuổi nhưng cũng không theo đuổi danh lợi, vẫn xem thường thứ ấy.

Cẩu Tâm Gia cũng gật gật đầu, nói:

– Diệp thiên nói đúng đấy, tiểu sư đệ còn trẻ, khó tránh khỏi bị người khác ghen ghét, chuyện quan trường này đệ cứ tự xử lý đi!

– Vậy được, tiểu sư đệ, huynh không cướp công của đệ đâu!

Tả Gia Tuấn miễn cưỡng đống ý, thế nhưng vẫn giải thích với Diệp Thiên 1 câu.

Ở thởi cổ đại, mạo nhận danh tiếng người khác được liệt vào là 1 việc cực kỳ xấu xa, cho dù trong giới học thuật hiện nay, nếu như 1 số luận văn bị người khác giả mạo ký tên cũng chịu rất nhiều tai tiếng.

Nhận thấy Diệp Thiên thực sự không có ý kiến gì, Tả Gia tuấn mới thấy yên lòng, bỗng nhiên nghĩ tới 1 chuyện, mở miệng nói:

– Đúng rồi, tiểu sư đệ, lễ hoàn công đệ có thể không tham gia, ngày mai có 1 buổi tiêc rượu, đệ phải đến đấy.

Vừa nghe thấy thế, Diệp thiên lập tức cảm thấy đau đầu, vội vàng nói:

– Đừng, nhị sư huynh, đệ ghét nhất là tham gia tiệc rượu đấy, có thời gian như thế thà đệ ở đây hồi phục thương thế còn hơn.

Đối với trường hợp mặc comple uống rượu vang mà nói, Diệp Thiên ở kinh thanh cũng tham gia vài lần, hình như lần nào cũng xảy ra va chạm, cho nên 2 năm nay với những dịp như vậy, cậu vẫn luôn tránh xa.

Tả Gia Tuấn lắc đầu, nói:

– Tiệc rượu này không chỉ riêng đệ phải đi, mà đại sư huynh cũng phải đi.

– Ta cũng phải đi à? Tả sư đệ, thân phận của ta không tiện lộ diện đâu.

Cẩu Tâm Gia nghe vậy sửng sốt 1 chút, năm xưa trong nước ông cũng có không ít bạn bè, thế nhưng kẻ thù cũng không ít, ra khỏi núi lần này còn chưa xuất hiện giữa nhiều người, chỉ sọ gặp phải người quen thôi.

– Đại sư huynh, bộ dạng này của huynh khác xa so với mấy chục năm trước, không có ai nhận ra đâu.

Tả Gia Tuấn cười nói:

– Tiệc rượu tối này, là chúc mừng bố cục phong thủy được hoàn thành, các thầy phong thủy nổi tiếng ở Đông Nam Á này đều được mời tới, sự kiện như vậy, chẳng nhẽ 2 người không muốn tham gia hay sao?

Ở HongKong có 1 phong tục, sau khi 1 bố cục phong thủy được hoàn thành, thì phải mời 1 vài nhân sĩ nổi tiếng có liên quan đến để bình luận, bình về cái lợi và hại của bố cục phong thủy này.

Tả Gia Tuấn tuy rằng am hiểu điều này, cũng biết về bố cục phong thủy này nhiều hơn Diệp Thiên, nhưng rốt cuộc cũng không phải do ông bố trí, trong lòng khó tránh khỏi thiếu tự tin, cũng có ý muốn tạo thanh danh cho mình.

– À? Toàn bộ thầy phong thủy ở Đông Nam Á à?

Diệp Thiên và Cẩu Tâm Gia cùng nhìn nhau, hỏi:

– Bọn họ cũng là người trong kỳ môn à?

Câu hỏi này của Diệp thiên rất sâu xa, xã hội như hiện nay, có 1 vài người đọc được 1 chút sách Chu Dịch đã dám ra đường đoán mệnh cho người, vàng đồng lẫn lôn, nếu như buổi tối tham gia tiệc rượu có những người như thế, bọn họ sẽ không tham dự.

Tả Gia Tuấn trầm ngâm 1 chút, thành thật nói:

– Không phải là tất cả, thế nhưng 2 vị đại sư đến từ Đài Loan và Singapore chắc chắn là người trong kỳ môn.

– Đài Loan à, là ai thế?

Diệp Thiên nhìn thoáng qua đại sư huynh, giúp đại sư huynh hỏi câu hỏi này.

– Là đệ tử của đại sư Nam, ta đã gặp qua 1 lần rồi.

Tả Gia Tuấn sợ Cẩu Tâm Gia không vui, vội vàng giải thích:

– Người này tuổi đời chưa quá 40 tuổi, hẳn là đệ tử Nam đại sư, hắn nhất định không biết đại sư huynh đâu!

– Nam đại sư, ;là Nam Hoài Cần à? Hắn cũng là người trong kỳ môn à?

Diệp Thiên nghư vậy bỗng nhiên hiểu ra, có thế được nhị sư huynh gọi 1 tiếng là đại sư, chỉ sợ là trên thế giới này cũng chỉ là duy nhất mỗi 1 mình Nam Hoài Cần thôi.

Diệp Thiên cũng không quen biết Nam Hoài Cần nhiều lắm, nhưng từng nghe sư phụ nói qua, người này cực kỳ tài giỏi, năng lực cực cao, không kém hơn đại sư huynh của cậu, lúc còn nhỏ đã tu luyên rất nhiều môn phái đạo nho.

Lý Thiện Nguyên vốn có ý định thu nhận hắn làm đệ tử, chỉ có điều lúc đó Nam Hoài Tử lại bái lão Hữu làm sư phụ, khiến cho lúc Lý Thiện Nguyên nhắc lại, vẫn thường nén giận vị lão Hữu kia.

– Hóa ra là Nam Hòa lão đệ, nếu là truyền nhân của hắn ta thì không sao cả.

Cẩu Tâm Gia nghe vậy nở nụ cười, nói:

– Hắn ở trong núi Thanh Thành có quen với pháp sư Truyền Tây, sau này lại bái lão nhân Đại Đức Viên Hoán Tiên phái Thiền Tông ở Xuyên Bắc làm sư phụ, kết hợp các loại quyền thuật kiếm thuật của Trung Quốc tạo thành môn phái Thanh Thành kỳ môn!

Năm đó Nam Hoài Cần từng giữ chức vụ trong Đảng, thời kỳ chiến tranh chống Nhật Bản cũng từng tham gia quân đội, xuống phương nam, hơn nữa đã từng có thời gian dưới chướng Cẩu Tâm Gia, quan hệ 2 người vô cùng tốt.

Thế nhưng Cẩu Tâm Gia năm đó lúc bị Tương tiên sinh nghi ngờ, những người có quan hệ mật thiết với ông đều bị theo dõi.

Bởi vì Nam Hoài Cẩn bị những bộ ngàng có liên quan quản rất chặt, nên Cẩu Tâm Gia vẫn luôn giấu kỹ hắn, mới chớp mắt thế mà đã gần nửa thế kỷ chưa gặp mặt rồi.

– Được, thế buổi tiệc rượu tối mai ta sẽ đi.

Nghe thấy Cẩu Tâm Gia nói thế, Diệp Thiên suy nghĩ 1 chút, nói:

– Thế nhưng bữa tiệc này không phải là kỳ môn tụ tập, nhị sư huynh, đến lúc đó không cần giới thiệu đệ và đại sư huynh đâu.

– Được, như thế là đồng ý rồi nha!

Tả Gia Tuấn gật đầu, chuyện của ông tương đối nhiều, chào 2 người mấy câu rồi lại vội vàng rời đi.

Thởi điểm sáng hôm sau, Diệp Thiên cùng Cẩu Tâm Gia ở trên đài ngắm cảnh, có thể nhìn thấy khung cảnh náo nhiệt ở chõ trụ phong thủy kia, bên đó không chỉ có người ầm ầm, mà còn có cả pháo hoa chúc mừng hơn nửa giờ, có thể thấy người Hồng Kông coi trọng phong thủy thế nào.

Năm đó chuyện của mình ảnh hưởng đến 2 người, sau khi tu dưỡng trong biệt thự 1 ngày, lúc 8 giờ tối, Tả Gia Tuấn tự mình lái xe trở về đón 2 người, trên xe tất nhiên cũng không thể thiếu Liễu Định Định và Chu Khiếu Thiên được.

Lúc này Hồng Kông đã là của Trung Quốc rồi, tiệc rượu thế này, phía chính phủ cũng không cấm kỵ nữa, tư nhân có thể tổ chức được, địa điểm cũng là của tư nhân cấp cao.

– Nhị sư huynh, huynh đưa theo Định Định là được rồi, mấy người bọn đệ đi loang quanh chút!

Sau khi tiến vào giữa sảnh, Diệp Thiên liền dừng ở cửa, bởi vì cậu phát hiện, lúc Tả Gia Tuấn mới bước vào cửa, tất cả ánh mắt trong phòng đều dồn lại đây.

– A, mọi người…

Cẩu Tâm Gia vừa định nói chuyện, 1 đám người chạy quây lại, 1 ông lão 70 tuổi lớn tiếng:

– Tả đại sư, diễn viên chính của buổi tối hôm nay có thể đến muộn được sao?

Khi ông lão nói chuyện ánh mắt quét 1 lượt qua đám người Diệp Thiên, thế nhưng chưa nhìn đến Cẩu Tâm Gia, cũng không có ý kiến gì, tiếp tục nói chuyện với Tả Gia Tuấn.

– Ồ, cục diện lớn thế này, chắc là những đại gia giàu nhất Hồng Kông đều đến cả?

Diệp Thiên nhìn 1 lượt đám người đó, trong lòng không nhịn được có 1 chút chấn động.

Ông lão nói chuyện kia họ Hoắc, tuy rằng không hẳn là người giàu nhất ở đây, nhưng ảnh hưởng rất lớn đến xã hội, cho dù là ở Hồng Kông vẫn là nhân vật lãnh đạo cấp 1 người Hoa thì vẫn phải đứng sau lão ta.

– Tiểu sư đệ, làm gì phải bận tâm đến những điều này chứ?

Nhìn thấy Diệp Thiên hơi có biểu hiện hơi kinh ngạc, Cẩu Tâm Gia cười nói:

– Nếu đệ đồng ý, hôm nay diễn viên chính sẽ là đệ, thế nhưng đệ thực sự muốn có được những thứ này sao?

– Biết rồi, cảm ơn đại sư huynh!

Diệp Thiên nghe vậy nở nụ cười, cậu cũng không thích cuộc sống xa hoa này, hơn nữa đối với địa vị như thế này cũng không phải là thứ cậu muốn theo đuổi.

Làm diễn viên chính, Tả Gia Tuấn đến như vậy vẫn được coi như là đến sơm, đợi cho mấy người Diệp Thiên ngồi vào 1 góc xong, liên tiếp có người đi từ cửa lớn vào.

Trong này không ít người Diệp Thiên quen biết, ví như Đường Văn Viễn đang dẫn theo Đường Tuyết Tuyết kia, Văn Loan Hùng cùng ông chủ Hoa cũng đến đây, dựa vào gia thế bọn họ thì đến nơi này là đúng rồi.

Ngoài ra còn có 1 vài người mặc áo đạo sĩ, chắc là những thuật sư phong thủy theo lời Tả Gia Tuấn nói, thế nhưng sau khi Diệp Thiên xem xét bọn họ, trong lòng lại có chút thất vọng.

Mấy người này mặc dù bộ dạng dáng tiên, nhưng không có linh khí chảy trong người, không được coi là người trong kỳ môn.

– Ấy, Ba… ba sao cũng đến đây thế này?

Trong lúc ánh mắt Diệp Thiên vô ý nhìn vào cửa chính, không khỏi ngây cả người.

Chương 565 : Trung tâm (thượng)

Từ ngoài cửa chính nguy nga tráng lệ có 2 người đang bước vào, đúng là cha mẹ Diệp Thiên rồi, chỉ có điều bọn họ trang điểm ăn mặc khác ngày trước rất nhiều.

Tống Vi Lan mặc 1 bộ váy dạ hội màu đen, trên cổ đeo 1 chuỗi kim cương màu đỏ, cổ tay tráicủa bà thì đeo chiếc vòng tay xanh Đế Vương mà diệp Thiên tặng, cử chỉ vô cùng quý phái sang trọng.

Còn Diệp Đông Bình thì mặc 1 bộ comple vừa khít, bên trong mặc áo sơ mi trăng toát, còn thắt 1 cái nơ tinh tế, cặp mắt kính vàng trên sống mũi, nhìn cực kỳ nho nhã.

Diệp Thiên lớn thế này mà đây là lần đầu tiên nhìn thấy cha mình ăn mặc đàng hoàng như vậy, lúc mình đính hôn, cha cũng mặc bộ tây phục những lại xộc xệch, cà vạt thì thắt xiêu thắt vẹo.

Sau lưng hai người còn có cả Anna nữa, thế nhưng cô gái này hình như lúc nào cũng mặc đồ bó, kể cả tham dự buổi tiệc như hôm nay cũng không ngoại lệ.

– Hai người đó là ai? Sao chưa gặp bao giờ nhỉ?

– Người đàn ông đó nhìn rất lạ, còn người phụ nữa kia hình như gặp ở đâu rồi?

– Chắc là người nước ngoài đến? Có thể là con cháu nhà nào đó?

Chỗ ghế bên cạnh Diệp Thiên, có 1 vài tiếng bàn luận vọng lại, người có thể tham dự buổi hôm nay không ai không phải là các bậc đại gia ở Hồng Kông, bọn họ đa số là quen biết nhau rồi, trơ mắt nhìn vợ chồng Diệp Đông Bình, nhưng cũng không có mấy người biết.

Thế nhưng rất nhiều con cháu bậc đại gia ở Hồng Kông từ sớm đã phải ra nước ngoài sinh sống, thỉnh thoảng cũng gặp vài người lạ, lúc này bọn họ liền cho rằng vợ chồng Diệp Đông Bình là con cháu của gia tộc nào đó.

Chu Khiếu Thiên ngồi bên cạnh Diệp Thien cũng nhìn thấy Diệp Đông Bình, cậu cho rằng Diệp Thiên không để ý tới, vội vàng huých tay Diệp Thiên, nói:

– Sư phụ, vợ chồng chú Diệp cũng đến kia!

Do tuổi Chu Khiếu Thiên cũng xấp xỉ tuổi Diệp Thiên, cho nên xưng hô với người nhà Diệp Thiên cũng rất lung tung, cậu gọi Diệp Thiên là sư phụ, nhưng lại gọi Diệp Đông Bình là chú. Còn về Diệp Thiên, thì gọi mẹ Chu Khiếu Thiên là dì, tóm lại khiến cho người ngoài nghe không hiểu gì cả.

– Cha mình không có cơ hội này đâu, là ai mời mẹ mình nhỉ?

Diệp Thiên đứng dậy, đúng lúc đang chuẩn bị ra đón thì có 1 dám người đi trước cậu.

Người đi đằng trước nhất kia dáng người không cao lắm, trán rộng, chính là 1 trong những đại gia người hoa giàu nhất Lý Siêu Nhiên, đi sau hắn là 5 trùm đại gia người hoa.

– Bà Tống, thật vui vì bà đã đến tham dự buổi tiệc hôm nay, nhiệt liệt chào mừng!

Lúc Lý Siêu Nhiên đứng cách 3, 4 mét, tay phải giơ ra, sau khi bắt tay Tống Vi Lan, nhìn về phía Diệp Đông Bình, có chút chần chừ nói:

– Bà Tống, vị này là?

Phàm là bậc giàu có người hoa đầu tư ở Bắc Mĩ hay châu Âu rất ít người không biết đến chủ tịch hội đồng quản trị Tống Thị, nhưng bọn họ cũng biết hơn 20 năm qua Tống vi Lan vẫn độc thân, hình như chưa từng lập gia đình.

Cho nên người có trình độ như Lý Siêu Nhiên cũng khỏi nghi ngờ, bởi vì cánh tay trái của Tống Vi Lan có cánh tay phải của người đàn ông đó vòng vào, quan hệ hai người thật sự không phải là bình thường.

– Lý tiên sinh, đây là ông xã tôi Diệp Đông Bình, chúng tôi kết hôn từ rất lâu rồi!

Tống Vi Lan cười nhẹ nhàng, nói:

– Lý tiên sinh chắc không chỉ chào mừng mỗi tôi thôi chứ?

– Đâu có, đâu có, 2 vợ chồng cùng đến, Lý mỗ có cầu cũng không được ấy chứ.

Lý Siêu Nhiên rốt cuộc cũng là người từng trải, đối với người khác không có nhiều hứng thú, lập tức cười ha ha, nói:

– Bà Tống, nếu không phải nghe Đường tiên sinh nói, tôi thật không biết bà cũng đến Hồng Kông, đây đúng là coi thường bạn bè quá đấy?

Tập đoàn của Lý Siêu Nhiên ở những năm 80 đầu tư nhiều hạng mục ở nước ngoài, cũng nhiều lần hợp tác với Tống Vi Lan, cũng coi như là quen biết đã lâu, lần này tới tham dự tiệc rượu cũng chính là do hắn ta mời.

– Lần này tôi cùng nhà tôi đến Hồng Kông là vì chuyện riêng nên không quấy rầy đến Lý tiên sinh, hôm khác tôi sẽ uống 1 ly tạ tội với Lý tiên sinh.

Tống Vi Lan mỉm cười xinh đẹp, bỏ câu hỏi tội của Lý Siêu Nhiên sang 1 bên, rồi chào người bạn quen biết Đường Văn Viễn.

– Mẹ mình đúng là lợi hại, đối với người đứng đầu giới kinh doanh người Hoa mà còn có thể nói đùa như thế.

Biểu hiện của Tống Vi Lan khiến cho Diệp Thiên biết thêm 1 mặt nữa về mẹ mình, thế nhưng mắt nhìn thấy cha mẹ bị nhiều người vây quanh như vậy, cậu cũng không tiếp tục bước về trước nữa mà ngồi lại ghế sô pha.

– Cặp vợ chồng này là ai thế? Lý tiên sinh cũng qua đó đón tiếp.

– Đúng vậy, nhìn dáng người, chắc không thua kém Lý tiên sinh đâu, thế… thế nhưng ở Hồng Kông chưa nghe qua có người nào như vậy.

Mấy người ngồi bên cạnh Diệp Thiên thấy cảnh như vậy, đều nhỏ giọng bàn luận.

Bọn họ mặc dù cũng là người có mặt mũi trong giới thương nhân ở Hồng Kồng, thế nhưng vẫn thua kém hơn Lý Siêu Nhiên 1 chút, nhìn thấy những bậc hào phú khách khí với đôi vợ chồng này như vậy, bọn họ bắt đầu suy đoán.

– Bà Tống, dự án ở Australia đó, bà thấy thế nào?

Lý Siêu Nhiên là 1 người cuồng công việc, sau khi hàn huyên vài câu cùng Tống Vi Lan, liền chuyển đề tài sang vấn đề kinh doanh, kỳ thực những buổi tiệc rượu thế này, chính là nơi tốt nhất để bàn chuyện kinh doanh.

– Lý tiên sinh, tôi gần đây quyết định rút khỏi tập đoàn rồi, những chuyện thế này ông nói chuyện với nhân viên cấp dưới đi, chúng ta hôm nay không bàn chuyện kinh doanh.

Tống Vi Lan cười cười, ánh mắt đột nhiên xem xét, bỗng nhiên mắt sáng bừng lên, nói:

– Lý tiên sinh, tôi xin thất lễ.

– Cái… cái này…

Lý Siêu Nhiên ngẩn tò te nhìn Tống Vi Lan kéo Diệp Đông Bình hướng vào 1 góc của hội trường.

– A, đi đến chỗ chúng ta đấy.

Những người ngồi bên cạnh bàn Diệp Thiên đều ngồi ngay ngắn lại, cũng không ngờ Tống Vi Lan đi đến bàn bên cạnh bọn họ, đến trước bàn Diệp Thiên.

– Ba, 2 người đến đây làm gì?

Diệp Thiên cười mếu đứng dậy, vậu vốn định lặng lẽ tham dự buổi tiệc rượu này, kết giao vài người trong kỳ môn là được rồi, nhưng như thế này, cậu có không muốn làm trung tâm cũng không được nữa rồi.

– Không liên quan đến ba, là mẹ con muốn đến.

Diệp Đông Bình thả lỏng tay, ông và con trai giống nhau, đều không thích tham dự những buổi tiệc như thế này.

– Mẹ đến xem thương thế của con đã đỡ hơn chưa?

Tống Vi Lan trước tiên là chào Cẩu Tâm Gia, sau đó thả lỏng cánh tay chồng mìn ra, nói:

– Thân thể con không được khỏe ở nhà tĩnh dưỡng đi, đến đây làm gì?

Kỳ thực Tống vi Lan định từ chối tham dự bữa tiệc này, thế nhưng nghe Liễu Định Định nói Diệp Thiên cũng đến nên mới quyết định tham gia, nhìn sắc mặt bệnh tật của con trai, Tống Vi Lan có chút đau lòng.

– Nhị sư huynh nói lần này có người trong kỳ môn đến, con đến để kết giao 1 chút.

Diệp Thiên không muốn nhiều lời, ánh mắt nhìn về phía Anna đằng sau 2 người, hỏi:

– Anna, thời gian này cô có làm theo phương pháp hít vào thở ra của tôi bảo hay không?

Lúc ở kinh thành, Diệp Thiên dạy cho Anna 1 vài phương pháp thở ra, thông qua phương pháp tập luyện này có thể cải thiện tình trạng sức khỏe dần dần, hóa giải thương thế trong cơ thể.

Anna vô cùng kính cẩn đáp:

– Thiếu gia, mỗi sáng ôi đều tập luyện, cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi!

Sức đề kháng người phương Tây khá tốt, nhưng sức chịu đựng lại kém người phương Đông hơn 1 chút nhưng thời gian mấy tháng Anna luyện phương pháp mà Diệp Thiên dạy cho cảm thấy sức chịu đựng tốt hơn trước kia rất nhiều.

Diều này khiến cho Anna thực sự cảm thấy Diệp Thiên rất mạnh, mấy lần muốn bái Diệp Thiên làm sư phụ, chỉ có điều đều bị Diệp Thiên lấy đủ các lý do từ chối.

– Ừ, sau này cần tăng cường luyện tập mới có lợi cho cô.

Diệp Thiên gật gật đầu, lúc đang chuẩn bị mời cha mẹ ngồi xuống, Đường Văn Viễn dẫn theo cháu gái đi tới, khi ông ta nhìn thấy sắc mặt Diệp Thiên, cũng không khỏi kinh hãi, mở miệng nói:

– Diệp Thiên, sắc mặt của cậu sao khó coi thế này?

– Đúng thế? Anh Diệp Thiên, anh mắc bệnh sao?

Sắc mặt trắng bệch của Diệp Thiên ngay cả Đường Tuyết Tuyết cũng nhận thấy, vội vàng chạy đến bên cạnh Diệp Thiên, nắm lấy 1 cánh tay cậu.Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Không sao đâu, Tuyết Tuyết, chỉ là mấy ngày nay anh thấy không thoải mái thôi.

Diệp Thiên biết Đường Tuyết Tuyết đơn giản, mình cũng coi bé như là em gái, lập tức giải thích vài câu, thế nhưng sắc mặt Tống Vi Lan có chút kỳ quái, bà không biết con trai mình từ lúc nào lại thân thiết với cháu gái nhà họ Đường thế?

– Hix, trước kia Tuyết Tuyết bị bệnh, con có trị bệnh giúp em ấy.

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của mẹ, Diệp Thiên đàng miễn cưỡng giải thích 1 câu, nếu không đến tai Vu Thanh Nhã, cậu cũng không giải thích được.

– Chào Diệp Tiên sinh, ngài đến Hồng Kông sao không nói với tôi 1 tiếng?

Diệp Thiên đang nói chuyện cùng mẹ, bên tai vang lên tiếng chào, đúng là Văn Loan Hùng cùng Hoa Thắng, vừa rồi ánh mắt bọn họ bị vợ chồng Tống Vi Lan hấp dẫn, tiện đó nhìn qua bên này thấy Diệp Thiên.

– Văn Sinh, ông chủ Hoa, lần này đến đây là việc riêng, sợ làm phiền đến 2 vị.

Diệp Thiên buông 2 cô gái ở 2 cánh tay ra, bắt tay cùng Văn Loan Hùng là Hoa Thắng, chuyện xảy ra ở Đài Loan lần trước, Hoa Thắng cũng tốn 1 chút khí lực, tính ra Diệp Thiên vẫn còn nợ lần đó.

– Nói gì thế, sao có thể bị Diệp tiên sinh quấy rầy được, đó là vinh dự của chúng tôi.

Hoa Thắng cười sang sảng nói:

– kỹ thuật biểu diễn của Sầm tiểu thư cực kỳ tốt, công ty chúng tôi dang muốn mời cô ấy diễn xuất trong 1 bộ phim, Diệp tiên sinh nếu có thời gian, có thể thông báo đến cô ấy.

Tin Diệp Thiên hạ sát hơn 10 lính đánh thuê ở Đài Loan, Hoa Thắng là người rõ nhất, đối với những người tâm địa độc ác lại có gia thế như vậy, hắn cũng không dám chậm trễ, nói những lời tốt với Diệp Thiên.

Bất kể là ở trong nước hay là ở Hồng Kông, đại gia luôn muốn bao các minh tinh, cách tốt nhất là ngoài tặng xe tặng nhà, thì chu cấp tiền nong cho nàng, Hoa Thắng muốn Diệp Thiên thông báo cho Sầm Tĩnh Lan nhận vai diễn chính là muốn lấy lòng Diệp Thiên.

– Ông chủ Hoa, hay là ông thông báo đi, tôi lâu rồi không gặp cô ấy.

Diệp Thiên thế nào cũng không hiểu ý Hoa Thắng, chỉ có điều cậu thực sự không có qua lại với Sầm Tĩnh Lan, chẳng qua là vào mấy dịp lễ tết nhận được điện thoại của cô ta mà thôi.

– Con trai, cô Sầm tiểu thư đó là ai? Mẹ không cảm thấy con rất có duyên với phụ nữ đấy,

Tống Vi Lan nhỏ giọng nói bên tai Diệp Thiên.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!