1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. [Audio] Linh Chu
  4. Tập 3: Bất tử phượng hoàng thân (c11-c15)

[Audio] Linh Chu

Tập 3: Bất tử phượng hoàng thân (c11-c15)

❮ sau

Chương 11 : Bất tử phượng hoàng thân. (1)

Có người hỏi :

– Phi Vân, nghe nói ngươi biết chữ rồi, điều này có thật không ?

Men theo đường nhỏ cạnh ao nước xuất hiện một nam tử khuôn mặt khôi ngô, y phục nho nhã, bên hông treo một thanh Huyền Thiết Kiếm màu trắng, luồng chân khí trong người đang chuyển động chứng tỏ nội lực hùng hậu, tuy là nhìn như đi bộ nhàn nhã, thế nhưng mỗi bước chân đều có thể đạp ra xa ba trượng, có một luồng bạch khí nhàn nhạt gần như mơ từ chân của hắn tỏa ra. Quả thực tựa như một vị tiên sống, chỉ cần là nữ nhân đều có thể bị hắn làm cho mê mẩn.

Trẻ tuổi, tu vi không tầm thường, rất tuấn tú, rất thanh nhã! Những ngôn từ này dùng cho Phong Tùy Vũ cũng không hề quá đáng.

Phong Tùy Vũ trên mặt liền mỉm cười tạo cho người đối diện một cảm giác rất thân thiết, sau đó đi đến vỗ vai Phong Phi Vân một cái.

Vị này chính là đại ca Phong Phi Vân, hắn chính là nghĩa tử Phong Vạn Bằng nuôi dưỡng.

Nếu như nói Phong Phi Vân là một kẻ thất học, bị mọi người trong Linh Châu thành căm hận thì ngược lại Phong Tùy Vũ thì lại vẻ vang ngời ngời, tài hoa hơn người, tu vi không tầm thường, thái độ lại ôn hòa với mọi người.

Ở trong mắt mọi người Phong Phi Vân cùng Phong Tùy Vũ chính là hai mặt khác nhau, thậm chí có nhiều người đã ở sau lưng Phong Tùy Vũ gọi hắn là Thiếu thành chủ mà trong bụng thì lại chửi rủa Phong Phi Vân là cặn bã, bại hoại, súc sinh.

Phong Tùy Vũ đối với Phong Phi Vân thì lại hết sức tốt, thật giống như một người anh trai lớn vậy, ví như lần đầu tiên Phong Phi Vân làm nhục một cô gái cũng chính là do Phong Tùy Vũ an bài, sắp xếp mọi việc giúp hắn.

Còn chẳng hạn như lần đầu tiên Phong Phi Vân phóng hỏa đốt thư các thì cũng là do Phong Tùy Vũ gợi ý giúp một tay.

Ngoài ra những lần Phong Phi Vân ở bên ngoài làm chuyện ác thì cũng chính Phong Tùy Vũ giúp hắn giải quyết hậu quả, hơn nữa âm thầm tùy tiện xin Phong Vạn Bằng một câu giúp đỡ cho hắn ta.

Nếu như là đây, Phong Phi Vân đối đãi với vị đại ca này thân thiết tự nhiên đến rơi nước mắt, còn hiện giờ thì Phong Phi Vân nhìn thấy nụ cười trên mặt hắn thì chỉ cảm thấy ghê tởm, buồn nôn.

Từ nhỏ nếu không phải là được Phong Tùy Vũ dẫn dắt cho thì Phong Phi Vân làm sao lại có thể trở thành bộ dạng này để cho dân chúng trong Linh Châu thành nhục mạ như thế.

Phong Tùy Vũ chỉ là con nuôi, muốn thừa kế vị trí thành chủ Linh Châu thành này thì chỉ có thể làm cho Phong Phi Vân hoàn toàn sa đọa, khiến cho Phong Vạn Bằng đối với đứa con trai ruột này mà mất hết lòng tin thì tương lai sau này hắn mới có thể có cơ hội là thành chủ Linh Châu thành.

Phong Tùy Vũ vội vã chạy đến như thế cũng chỉ muốn thăm dò xem chuyện của Phong Phi Vân thực hư là như thế nào.

Phong Phi Vân nếu thật sự học được biết chữ, như vậy thì có thể gây hại cho vị trí thành chủ này trong tương lai của hắn hay không? Lúc cần thiết sẽ giết hắn từ trong trứng nước, nhổ cỏ tận gốc.

Phong Phi Vân đột nhiên có ý nghĩ muốn trêu chọc hắn một chút, không ngừng lắc đầu than vãn nói:

– Biết chữ đối với ta quả là một việc rất khó khăn, đều là do những kẻ cẩu nô tài kia loan truyền, không nên truyền đến tai cha chút nào, cha vừa sang đây hỏi ta xem sách gì. Ngươi cũng biết đó, ta thường ngày căn bản là không đọc sách, trong lúc nhất thời luống cuống thì liền nói là vừa mới xem xong “Kim Bình Mai”, nói xong mới cảm thấy hối hận “Kim Bình Mai”chính là sách cấm mà! Ôi! Quả nhiên, lại bị cha mắng một trận cẩu huyết lâm đầu.

Phong Tùy Vũ không nhịn được cười, trong lòng chế giễu: “Ngu ngốc đúng là ngu ngốc, ta còn tưởng rằng hắn thật sự học được chữ, xem ra là ta nghĩ quá nhiều rồi. Ha ha! Lại có thể ở trước mặt nghĩa phụ nói mình xem “Kim Bình Mai”, lần này e rằng nghĩa phụ đối với hắn càng thêm thất vọng rồi.”

Nhưng mà trên mặt Phong Tùy Vũ lại chẳng có chút vẻ cười nhạo, Trên mặt Phong Tùy Vũ lúc nào cũng cười tươi, quan tâm nói:

– Phi Vân, ngươi cũng đừng quá để trong lòng, chuyện này ta sẽ giúp ngươi giải thích với nghĩa phụ.

– Thật cảm tạ đại ca.

Phi Vân cảm động đến đôi mắt lưng tròng ngấn lệ, trong lòng lại biết Phong Tùy Vũ tuyệt đối không phải là người tốt bụng, trước mặt phụ thân hắn giải thích mới là lạ, thay vào đó hắn còn nói xấu không kém.

– Chúng ta thân là huynh đệ, chút chuyện nhỏ này không đáng nhắc đến. Nghe nói gần đây ngươi có hứng thú với cháu gái của La Lão Hán, nên đi tìm nàng giải khuây một chút, chuyện không vui cũng nên quên đi.

Phong Tùy Vũ ân cần đề nghị nói.

– Cách này thật là hay! Vẫn chính là đại ca hiểu rõ ta.

Phong Phi Vân đáp lại, tinh thần sảng khoái, sau đó đi ra ngoài.

Phong Tùy Vũ nhìn thấy Phong Phi Vân vội vàng bỏ đi, giọng mỉa mai rồi cười một tiếng, tiểu tử này sớm muộn gì cũng chết trên bụng nữ nhân. Hắn lắc đầu một cái rồi quay người đi vào đại sảnh, hướng về Phong Vạn Bằng đang ngồi trên ghế thái sư và nói:

– Nghĩa phụ, chuyện của Phi Vân…

– Chuyện của Phi Vân con cũng biết?

Ngón tay của Phong Vạn Bằng vuốt nhẹ nhàng trên thân chén trà, trên mặt có chút thần thái khác thường.

Phong Tùy Vũ cũng không hiểu tâm tình của Phong Vạn Bằng vào giờ phút này nhưng có thể khẳng định Phong Vạn Bằng bây giờ đối với Phong Phi Vân càng thêm thất vọng, thậm chí còn tuyệt vọng.

Khà khà! Càng tuyệt vọng thì đối với ta lại càng có lợi lớn!

Phong Tùy Vũ vui mừng trong lòng thế nhưng ngoài mặt lại nhẹ nhàng thở dài, gật đầu rồi nói:

– Phi Vân dù sao cũng còn nhỏ tuổi, xem sách đó quả là có phần không thích hợp.

– Không, ta cảm thấy rất thích hợp, đứa trẻ Phong Phi Vân này từ nhỏ thiếu dạy dỗ, trước đây ta cũng không nghĩ là hắn có thể làm nên thành quả gì, nhưng mà nếu hắn có thể nghiên cứu những loại sách này, ta cảm thấy vẫn còn có thể đào tạo lại nó. Tùy Vũ, ở phương diện này con cần phải học tập nó một chút, xem nhiều hơn những loại sách này, đối với con đường làm quan tiến quân trong tương lai của con có lợi chứ không có hại.

Lời nói của Phong Vạn Bằng thấm thía, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Phong Tùy Vũ lấy làm lạ!

Loại sách Kim Bình Mai đối với con đường làm quan tiến quân thì có lợi chứ không có hại? Chẳng lẽ nghĩa phụ đang truyền dạy cho ta bí quyết làm quan, nhưng mà Kim Bình Mai thì làm sao có thể liên quan đến con đường làm quan chứ?

Mặc dù trong lòng Phong Tùy Vũ tràn đầy nghi vấn nhưng cũng không dám hỏi ra, chỉ cung kính nói:

– Nghĩa phụ chỉ bảo là phải, Tùy Vũ sẽ chuyên tâm nghiên cứu học hỏi, nhất định không để cho nghĩa phụ thất vọng.

Phong Vạn Bằng gật gật đầu, có vẻ vui mừng yên tâm!

Chương 12 : Bất tử phượng hoàng thân. (2)

Phong Phi Vân đương nhiên sẽ không đi tìm La Ngọc Nhi thật, vừa rồi cũng chỉ là một trò bịp lừa gạt Phong Tùy Vũ mà thôi.

Bây giờ quan trọng nhất chính là tu luyện “Bất tử phượng hoàng thân”, chỉ có bước vào con đường tu tiên mới dám nói đến chuyện kinh nghiệm, về phần nghiên cứu phép dụng binh thì đây đều là thứ yếu.

Nếu là tu vi cao tuyệt, đạt đến đỉnh cao, một quyền là có thể hủy diệt trăm vạn đại quân, phép dụng binh trước mắt sức mạnh thực sự tuyệt nhiên không đáng nhắc tới.

Phong Phi Vân hiện tại một người nam tử bình thường cũng không đánh lại, Phong Tùy Vũ tài giỏi như vậy nếu muốn giết hắn thì căn bản là sức đánh trả lại hắn cũng không có, đây cũng là một trong những nguyên nhân cấp thiết để hắn tu luyện.

Thân thể của hắn mặc dù không thích hợp tu luyện nhưng Bất tử phượng hoàng thân lại có thể thay đổi bản chất, thậm chí có thể biến hắn thành kỳ tài tu tiên.

Bất tử phượng hoàng thân tổng cộng chia làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất chính là “Hoán huyết”.

Huyết dịch chính là cội nguồn của thân thể, giăng đầy mỗi một chỗ trong cơ thể, trong huyết dịch tạp chất càng nhiều thì thể chất càng yếu.

Đẳng cấp huyết dịch càng thấp càng thấp thì đẳng cấp thể chất cũng càng thấp.

Cho nên chỉ khi đẳng cấp huyết dịch tăng lên đạt được độ tinh thuần thì thể chất tự nhiên có thể không nhận thức được mà thay đổi ở bên trong, kinh mạch sẽ mở rộng, cơ thể sẽ kiên cường và xương cốt cũng trở nên tinh kỳ hơn.

Giai đoạn thứ hai chính là “Luyện cốt”, còn được gọi là “Tu luyện phượng cốt”.

Tố chất con người tu luyện quyết định bởi thể chất, thế nhưng thân thể khỏe mạnh thì phải quyết định bởi xương cốt, do xương cốt đả thông toàn thân, hóa thành một thân thể bất diệt.

Mỗi lần tu luyện ra một khối Phượng cốt, thân thể lại mạnh hơn một phần, chỉ có tu luyện chín trăm chín mươi chín khối Phượng cốt mới xem như đạt đến đại thừa của Bất tử phượng hoàng thân, có thể sống đến chín vạn tuổi.

Phong Phi Vân đã từng tu luyện ra hai trăm lẻ sáu khối Phượng cốt, thân thể đã mạnh đến mức kim cương không thể phá được, đến mức cả thủy hỏa cũng không thể xâm nhập, trước đây nếu như hắn tu luyện ra chín trăm chín mươi chín khối Phượng cốt, đạt tới cảnh giới đại thừa thì dù cho tu vi của Thủy Nguyệt Đình coi như tinh thông cũng không có khả năng giết được hắn.

Một khi tu luyện tới đại thừa của Bất tử phượng hoàng thân thì có thể cùng với thánh linh viễn cổ mà hô hào.

Bây giờ Phong Phi Vân chỉ có thể bắt đầu tu luyện lại giai đoạn thứ nhất là “Hoán huyết.

“Hoán huyết” lại chia làm bốn cấp độ.

Bước đầu tiên chính là tách rời tạp chất ra khỏi huyết dịch, làm cho huyết dịch trở nên tinh khiết, màu sắc của huyết dịch đạt tới “Xích hồng như hỏa” thì mới coi như là hoàn thành bước đầu tiên.

Một khi đạt đến bước này thì huyết mạch và kinh mạch trong cơ thể sẽ có được một sự cải thiện cực lớn, trong huyết dịch có thể tạo ra được linh khí từ đó mà thay đổi được thể chất.

Cũng chính thức coi là lúc bắt đầu thoát khỏi cõi phàm, đạt đến của cảnh giới sơ kỳ của linh dẫn.

Người tu tiên cũng cần phải phân định đẳng cấp, một khi lên đến đẳng cấp là có thể thành thánh, thành tiên.

Linh dẫn kỳ chính là cảnh giới tu tiên thứ nhất, chia làm ba tiểu cảnh giới là sơ kỳ, trung kỳ, đỉnh phong.

Cái gọi là Linh dẫn chính là linh khí dẫn tử ở trong cơ thể của người phàm, chỉ cần tạo ra được linh dẫn thì có thể coi như là bước đầu phân biệt với người phàm, có sức mạnh nhất định.

Tóm lại một câu nói, chỉ cần trong cơ thể có thể tạo ra “Linh dẫn”, đạt được đến linh dẫn sơ kỳ thì Phong Phi Vân có thể thoát khỏi “danh tiếng” người ngu ngốc, so với cao thủ tu vũ bình thường thì cũng lợi hại hơn mấy phần.

Cái này chẳng qua chỉ là linh dẫn sơ kỳ còn linh dẫn trung kỳ, linh dẫn đỉnh phong thì sức mạnh càng thêm khó lường.

Hơn nữa trên cảnh giới “Linh dẫn” có có cảnh giới được gọi là “Tiên căn”. Cảnh giới Tiên căn của tu sĩ cũng đã là bá chủ một phương.

Phong Phi Vân đã tu luyện qua Bất tử phượng hoàng thân, bây giờ lại tu luyện lần nữa thì có vẻ quen việc dễ làm hơn, tốc độ huyết dịch trong cơ thể càng lúc càng nhanh.

Dưới tình huống bình thường, huyết dịch chuyển động một vòng quanh trong thân thể người thì cần ba phút, mà lúc này huyết dịch trong thân thể Phong Phi Vân lại lưu thông với tốc độ nhanh, tăng lên một mảng lớn, chỉ cần hai phút là có thể vận hành một vòng xoay quanh cơ thể.

Tạp chất trong huyết dịch theo lỗ chân lông bị ép đi ra ngoài.

Phong Phi Vân tu luyện ba canh giờ, huyết dịch trong thân thể đã lưu chuyển được một trăm tám mươi vòng, trên mặt, cánh tay, da trên người cũng đều mang theo một màu đen của tạp chất.

“Bước đầu tiên của hoán huyết chính là phân đoạn đơn giản nhất, hẳn là có thể trong từ ba đến năm ngày là có thể tu luyện thành công.” Phong Phi Vân giương mắt, suy đoán trong lòng.

Lúc này, từng tia sáng ấm áp đang xuyên qua cửa sổ, thấm thoát mà đã là bình minh.

Một đêm không ngủ thế nhưng Phong Phi Vân lại không có cảm giác buồn ngủ, dặn dò đầy tớ nấu nhiều nước nóng để rửa hết tạp chất trên người, có nha hoàn hầu hạ đổi lại một bộ trang phục màu trắng, tinh thần sung mãn như trước, sức lực khắp người.

Lúc này đã có người chuẩn bị ổn thỏa một bữa ăn sáng thịnh soạn, một chén nước Mật Ngân Nhĩ, một chén tổ yến hạt sen, một đĩa bánh bơ tuyết hoa, cộng thêm một đĩa thịt khai vị.

Phong Phi Vân nhìn thức ăn trên bàn một chút rồi lắc đầu, nói:

– Lui ra, lui ra, mang đến cho ta một cân bánh màn thầu, hai chén nước lọc.

Bây giờ Phong Phi Vân đang ở giai đoạn ngưng luyện huyết dịch, ăn càng thanh đạm càng tốt, bánh bao với nước lọc đó chính là tốt nhất.

Hai nha hoàn nói thầm trong bụng, tâm tư Phong thiếu gia ngày càng khó đoán ra, giống như là trúng tà vậy.

Thế nhưng các nàng lại không dám làm trái ý hắn, liền vội vàng dọn hết thức ăn trên bàn rồi lui ra, sau đó bưng lên bánh bao cùng nước lọc.

– Cơm buổi trưa cũng như thế này mà chuẩn bị cho ta.

Phong Phi Vân ăn ngay một cân bánh bao, uống nước lọc xong liền đến hòn non bộ cạnh cái ao ở Tây Viện, đứng một chỗ trống trải trên thạch đài, hai mắt khép hờ, nhẹ nhàng đánh ra một quyền.

Sau đó lại thu quyền!

Đây là một chiêu thức mở đầu, hắn muốn thử một chút xem trình độ của bản thân đã cải thiện như thế nào.

“Kinh mạch mở rộng gấp đôi, coi như là đạt đến tài nghệ người thường. Cơ thể cúng lại ba phần, độ mạnh được tăng cường, một quyền đánh ra có thể mạnh gấp đôi so với trước đây. ”

Mặc dù chỉ có tu luyện một đêm, nhưng sức chống đỡ của thân thể Phong Phi Vân bây giờ so với trước kia lại là một trời một vực, đây chính là chỗ lợi hại.

Ở giới tu tiên đứng đầu tuyệt đối là phép luyện thể.

Muốn cải thiện thể chất, tu luyện khí lực trở nên mạnh mẽ mà chỉ tu luyện Bất tử phượng hoàng thân là không đủ, chỉ có làm cho thân thể vượt qua muôn ngàn thử thách thì mới có khả năng ngày càng lớn mạnh.

Chương 13 : Linh dẫn sơ kỳ.

“Đùng đùng!”

Phong Phi Vân bắt đầu chậm rãi đánh ra quyền pháp, bộ quyền pháp này cũng không thuộc về bất kỳ một phái tu luyện công pháp nào, chỉ là hắn dựa vào cảm ngộ thiên đạo của bản thân mà tổng kết ra một bộ quyền thuật luyện thân

Tổng cộng chỉ có chín quyền, mỗi một quyền đều đại diện một loại đạo vận, mỗi một vị trí tu luyện ở trên thân thể đều phảng phất sức mạnh của toàn thân tập trung lại một chỗ mà đánh ra vậy, nước chảy mây trôi, ám hợp thiên đạo, làm cho người ta cảm thấy một vẻ đẹp kỳ lạ.

– Thiếu gia hôm nay dường như không đi phong lưu khoái lạc mà lại đi luyện quyền pháp, thật là quá kỳ lạ.

– Quyền pháp này dường như không được lợi hại lắm, một chút sức lực cũng ko có, nhưng mà lại làm cho người ta không nói ra được vận luật.

– Thật là wái lạ, ko lẽ quyền pháp thiếu gia đang luyện là thần quyền, cho dù bắt chước thế nào cũng ko bắt chước cái cảm giác của quyền pháp đó.

Có người muốn học theo Phong Phi Vân đánh quyền, nhưng dù sao cũng cảm thấy không cách nào trôi chảy, hơn nữa mỗi khi đánh ra một quyền thì toàn thân đau nhức, cuối cùng chỉ có thể thôi, không dám tiếp tục học nữa.

Chín chiêu quyền pháp này của Phong Phi Vân đại diện cho chín loại ý, nhìn thì vô cùng đơn giản, kì thực lại tinh diệu vô cùng, cho dù có người có thể bắt chước được quyền pháp, nhưng lại bắt chước không được cái ý trong đó, chỉ cần hơi có lệch lạc, đó chính tự hại thân mình.

Phong Tùy Vũ đứng ở trên ban công một tòa nhà sáu tầng, nhìn Phong Phi Vân đang luyện quyền từ xa, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy trầm lạnh, một tay nắm một quyển sách, một tay nhẹ nhàng gõ lên lan can, tựa hồ đang trầm tư.

– Đại thiếu gia, không cần thiết phải lo lắng, quyền Phong Phi Vân luyện vốn là trò khỉ, không có khả năng có thành tựu.

Một gã gia nô xấu xí đứng sau lưng Phong Tùy Vũ cười lạnh nói.

Phong Tùy Vũ lắc đầu, nghiêm nghị nói:

– Không bình thường, không bình thường, ta dường như cảm thấy hắn tựa hồ có chỗ nào trở nên không giống với lúc trước, nó làm cho ta có chút bất an!

– Khà khà, có muốn ta đi làm thịt hắn hay không, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Một gia nô khác nói.

Phong Tùy Vũ hai mắt lạnh lẻo, trừng mắt liếc hắn một cái, nói:

– Ngươi tưởng nghĩa phụ hoàn toàn buông bỏ hắn sao? Người là một người rất khôn khéo, chỉ cần bị người tra được một chút dấu vết là chúng ta xong đời.

– Không phải vạn bất đắc dĩ, không động được Phong Phi Vân, lại nói bên cạnh hắn còn có một Lưu quản gia, tu vi người này sâu ko thể lường, có hắn thủ hộ bên cạnh Phong Phi Vân, ví như là ta tự mình xuất thủ thì chỉ sợ cũng chẳng được lợi ích gì.

Một tên gia nô nói:

– Đại thiếu gia đã tu luyện đến tầng ba của “Đại phong kình”, tu vi đạt đến linh dẫn đỉnh phong, hoàn toàn có thể một người chiến với mười mấy tên võ học cường giả, chẳng lẽ còn đánh không lại một tên Lưu lão đầu?

“Đại phong kình” chính là một quyển tu tiên điển tịch không trọn vẹn, chính Phong Vạn Bằng truyền thụ cho Phong Tùy Vũ, thiên tư Phong Tùy Vũ không tầm thường, chỉ có tu luyện mấy năm, tựu đã đạt đến tầng thứ ba, được Phong Vạn Bằng khen ngợi qua mấy lần.

Phong Vạn Bằng tu luyện gần ba mươi năm, cũng là tu luyện tầng thứ năm của “Đại phong kình”, trở thành cường giả hùng bá một phương, Phong Tùy Vũ chỉ có tu luyện mấy năm thì đến được tầng thứ ba, thiên phú so với Phong Vạn Bằng thì chỉ có hơn chứ ko kém.

– Đừng quá xem thường Lưu quản gia, lão này tu vi không dưới nghĩa phụ .

Phong Tùy Vũ là người làm việc cẩn thận, tâm tư kín đáo, cho nên hắn cơ hồ cho tới bây giờ cũng không có phạm sai lầm, nhíu mày, nói:

– Phong Phi Vân là từ tối hôm qua bắt đầu phát sinh thay đổi, ngày hôm qua hắn và người nào tiếp xúc qua?

Tên nô gia suy nghĩ một lát, đột nhiên giật mình, nói:

– Tiểu nương tử La gia, La Ngọc Nhi. Nghe nói ngày hôm qua còn xảy ra một quái sự, Phong thiếu gia vậy mà mời Vương đại phu của Cổ thiện đường trị thương cho La Lão Hán, hơn nữa kỳ tích lại là không có ra tay đối với La tiểu thư. Có phải là La Ngọc Nhi cảm hóa Phong thiếu gia hay không, khuyên hắn lãng tử hồi đầu?

– Bị nữ nhân cảm hóa, lãng tử hồi đầu, La Ngọc Nhi!

Phong Tùy Vũ nhẹ nhàng niệm một câu, tiện đà nói:

– Có ý tứ, có ý tứ! Ngươi đi tìm Ngô lão đại, chuyện này giao ngay cho hắn làm được rồi! Phong Phi Vân lại học được thương hoa tiếc ngọc, vậy chúng ta tìm một tên không thương hoa tiếc ngọc. Ha ha!

– La Ngọc Nhi nếu là gặp được Ngô lão đại kia thật đúng là vùi hoa dập liễu. Khà khà!

Tên gia nô cười dâm tà, trong lòng hiểu rất rõ Ngô lão đại, La Ngọc Nhi Tiểu nương tử, lần này chạy trời không khỏi nắng.

– Khà khà! Muốn lãng tử hồi đầu ko dễ dàng như vậy.

Phong Tùy Vũ thu hồi ánh mắt, đem cuốn sách trong tay lật sang trang mới và bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu.

Trên mặt bìa sách viết to ba chữ “Kim Bình Mai”!

Ba ngày tiếp đến, một người phóng đảng như Phong thiếu gia hầu như chưa đi ra Phong phủ đại môn, ban ngày đi theo sát quân sư học tập binh pháp, đêm xuống thì tu luyện “Bất tử phượng hoàng thân”.

Hôm nay Phong thiếu gia giống như thay đổi một người khác, rất nhiều gia nô cùng nha hoàn cũng đoán không ra là chuyện gì xảy ra.

Trải qua ba ngày tu luyện, huyết khí trong thân thể Phong Phi Vân trở nên vô cùng tràn đầy, huyết dịch xích hồng như lửa, máu lưu thông tốc độ nhanh hơn, thân thể cường tráng so với trước kia không biết mạnh gấp bao nhiêu lần.

“Ầm!”

Một tia linh khí màu trắng sinh ra ở trong huyết dịch, chảy vào trong đan điền, sinh sôi không ngừng, giống như nước trong một con sông nhỏ từng giọt rót vào trong biển rộng vậy.

Đây chính là “Linh dẫn”!

“Rốt cục đã luyện thành công hoán tuyết tầng thứ nhất, tạo ra linh dẫn, hiện tại coi như là đạt đến linh dẫn sơ kỳ.”

Hoán huyết tổng cộng chia làm bốn tầng:

– Tầng thứ nhất, huyết dịch tinh thuần, xích hồng như lửa.

– Tầng thứ hai, huyết dịch sôi trào, đen như mực.

– Tầng thứ ba, huyết dịch linh động, kim quang bắn ra bốn phía.

– Tầng thứ tư, huyết dịchphản phác quy chân, lần nữa biến thành tứ sắc.

Màu sắc của huyết dịch sinh ra bốn lần biến hóa, xích hồng, đen như mực, kim sắc và tứ sắc.

Phong Phi Vân hiện tại là tầng thứ nhất, huyết dịch tinh khiết cao, biến thành xích hồng sắc.

Trong thân thể tạo ra linh khí, Phong Phi Vân lập tức sử dụng một tia linh khí để kích hoạt một Linh Chu trong lòng bàn tay phải.

Nhưng lại làm hắn thất vọng chính là lòng bàn tay kia hình ảnh một con thuyền nhàn nhạt một tia phản ứng cũng không có, linh khí chảy vào lòng bàn tay giống như đá chìm xuống biển, một điểm rung động cũng không có.

“Xem ra muốn đem một Linh Chu kích hoạt, cần phải có một lượng linh khí khổng lồ, Thánh linh khí mãnh quả nhiên không thể dùng lẽ thường tới đo lường được.”

Phong Phi Vân cũng không nổi giận, nếu là một tia linh khí mà có thể nắm trong tay Thánh linh khí mãnh, đó mới là không bình thường.

Dù sao cũng phải nói, lần nữa bước vào con đường tu tiên, tâm tình Phong Phi Vân thật tốt, một luồng ánh sáng màu trắng hiện giữa các ngón tay, một chỉ ra, nhất thời đem vách tường thủng một lỗ thủng nhỏ.

Chương 14 : Xích Long. (1)

“Bành!”

Phong Phi Vân trực tiếp dùng bàn tay bóp nát một chén trà sứ trắng, biến thành phấn vụn màu trắng.

Hiện tại mặc dù mới đạt tới cảnh giới linh dẫn sơ kỳ, nhưng là luận chiến lực hoàn toàn có thể cùng tu vũ cao thủ so sánh, thậm chí mạnh hơn một phần.

– Ha ha! Phong Bình, đã nấu nước tắm chưa?

Phong Phi Vân mở cửa phòng, hướng về phía gia nô ở phía ngoài canh giữ kêu lên.

– Cũng sớm đã chuẩn bị xong, tiểu Lan, tiểu Thanh, mau hầu hạ thiếu gia tắm rửa thay quần áo.

Cái tên gia nô gọi là Phong Bình luôn miệng thúc giục, tiện đà vừa cười hì hì hỏi:

– Thiếu gia, hôm nay chuyện gì cao hứng như thế a?

Hai nha hoàn đã đem nước nóng rót vào trong thùng gỗ, vẩy vào một rổ cánh hoa màu đỏ, sương trắng bốc hơi, hơi nóng tỏa ra.

– Cái này ko đến lượt ngươi quản, đợi cùng thiếu gia ta đi ra ngoài một chuyến, ta muốn đi mua một binh khí thượng hạng, ở Linh Châu thành cửa hàng binh khí nào mới có thể mua được thần binh lợi khí thượng hạng?

Phong Phi Vân hiện tại đạt đến linh dẫn sơ kỳ, sức mạnh cánh tay chừng mấy trăm cân, nhưng nếu thật cùng người giao thủ thì một món binh khíthượng hạng cũng có thể gia tăng không ít chiến lực.

Hắn cũng không gửi hi vọng ở Linh Châu thành có thể mua được binh khí cấp bậc linh khí, nhưng nếu mà có thể mua được một bảo binh, như vậy cũng đủ cho bây giờ hắn sử dụng.

Phong Bình vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, mấy ngày qua hắn và Phong An hai cẩu nô tài đúng là bứt rứt lắm rồi, Phong thiếu gia không ra phủ, hai người bọn họ cũng không dám xuất phủ.

Hôm nay Phong thiếu gia cuối cùng là có hứng rồi!

Bọn họ lại có thể lần nữa đi theo Phong thiếu gia phía sau, cáo mượn oai hùm, tác uy tác phúc.

Có thể làm nô tài cho Phong thiếu gia, đó cũng là một viêc có thể diện.

– Hồi bẩm thiếu gia, trong Linh Châu thành cửa hang binh khí cỡ lớn tổng cộng có ba nơi, nhưng là muốn mua được thần binh lợi khí tốt nhất, sợ là chỉ có Ngân Câu phường.

Phong Bình nói.

– Vì cái gì chỉ có Ngân Câu phường mới có thần binh lợi khí tốt nhất?

Phong Phi Vân thoải mái gục ở trong thùng tắm, có nha hoàn đang giúp hắn đấm lưng.

– Ngân Câu phường lớn vô cùng, làm ăn buôn bán thì cực lớn, chính là sản nghiệp của Gia tộc Ngân Câu, một trong bốn đại gia tộc của vương triều Thần Tấn, cả vương triều Thần Tấn chừng trên vạn chi nhánh, trải rộng mỗi một tòa cổ thành. Chỉ là có tiền, ngay cả linh khí cũng có thể mua được.

– Thật là lợi hại, linh khí cũng lấy ra bán, xem ra Gia tộc Ngân Câu thật không đơn giản a!

Linh khí ở đất nước loài người tuyệt đối là đồ vật hiếm thấy, coi như là linh khí phẩm cấp thấp nhất, cũng cực kỳ hiếm thấy, giá trị vượt quá mười tòa thành trì.

Linh khí chính là bảo vật thông linh, vượt qua phàm tục, có thể sinh ra linh tính, không thể so sánh như một bảo vật bình thường.

“Tứ đại gia tộc không có một nhà nào là đơn giản, hầu như đều nắm giữ lấy một nửa quyền thế cùng tài phú của vương triềuthần mục, quả thực là bốn con quái vật lớn.”

– Được, phải đi Ngân Câu phường!

Phong Phi Vân nói.

Phong Phi Vân năm nay mới mười bốn, chính là thiếu niên phong lưu, hôm nay mặc một trường bào tím vàng, búi tóc buộc ở sau ót, trong tay còn nắm lấy một thanh quạt giấy, lộ ra vẻ tuấn lãng trước nay chưa từng có.

Phong Phi Vân vốn là lớn lên thanh tú, như là một tiểu thư sinh, hôm nay tu luyện “Bất tử phượng hoàng thân”, khí chất cùng trước kia hoàn toàn khác nhau, lộ ra tư thế oai hùng rạng rỡ, trong mơ hồ còn lộ ra một luồng khí thế phong lưu hào hiệp.

Ngay cả hai tên nô tài Phong Bình cùng Phong An nhìn thấy Phong Phi Vân sau cũng là sửng sốt một hồi lâu, dường như không nhận ra tính cách thường ngày của hắn.

– Đi thôi! Ta sẽ đi Ngân Câu phường ngay bây giờ, hai người các ngươi sững sờ cái gì, còn không mau dẫn đường đi.

Phong Phi Vân quát lớn một tiếng.

Hai tên nô tài mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng dẫn đường.

Ngân Câu phường ở khu vực phồn hoa thành nam của Linh Châu thành, kiến trúc cao đến bảy tầng, gạch xây gỗ tạo, trạm trỗ long phượng nghiễm nhiên trở thành một trong những dấu hiệu nhận biết của Linh Châu thành.

Trong Ngân Câu phường không chỉ có bán binh khí, một ít dị bảo, đan dược, hộ giáp, v..v., phàm là có liên quan đến tu luyện thì ở chỗ này đều có bán, chẳng qua là rất nhiều thứ cũng không phải người bình thường có thể mua được.

– Ai da, đây không phải là Phong thiếu gia sao, hôm nay ngọn gió nào đem vị tôn đại thần thổi tới vậy! Mau mời vào, mau mời vào!

Trịnh Đông Lưu chính là chủ sự của Ngân Câu phường, tuổi đã hơn lục tuần, quen biết bao người, đôi mắt kia tương đối sắc bén, liếc mắt đã nhận ra ngay Phong Phi Vân.

Đôi mắt Trịnh Đông Lưu mặc dù không được gọi là hoả nhãn kim tinh, nhưng cũng là đôi mắt biết nhìn người, lão luyện thâm trầm, nhạy cảm giống như là con mắt chim ưng.

Phong Phi Vân là lần đầu tiên tới Ngân Câu phường, nhưng mà cha của vị này là Thái Tuế ở Linh Châu thành, cũng sớm đã ghi vào trong sổ sách của hắn, đây cũng là một vị đại kim chủ, cần tiếp đãi đặc biệt.

Phong Phi Vân nắm cây quạt trong tay, phong độ nhanh nhẹn đi vào Ngân Câu phường, cười nói:

– Ngân Câu phường quả nhiên danh bất hư truyền, bổn thiếu gia còn là lần đầu tiên đến mà vị chủ sự này đã nhận biết ta.

– Ở Linh Châu thành người nào nếu không nhận biết Phong thiếu gia người, như vậy làm ăn nhất định là đi xuống.

Trịnh Đông Lưu mời Phong Phi Vân đến nội đường, đã chuẩn bị một bình trà ngon, lộ ra vẻ phá lệ quen thuộc.

Phong Phi Vân cũng không khách khí, chính là ngồi xuống, cười nói:

– Chủ sự tiên sinh nói quá, những người khác có lẽ kinh doanh đi xuống, nhưng mà Ngân Câu phường thì tuyệt đối không ở trong nhóm này.

Thế hệ trước sau lưng Ngân Câu phường chính là gia tộc Ngân Câu, với tư cách là một trong bốn đại gia tộc của vương triều Thần Tấn thì người bình thường không thể nào mà đắc tội được.

Phong Phi Vân dĩ nhiên là không ngu đến nỗi đụng chạm đến Gia tộc Ngân Câu, ít nhất thì bây giờ hắn còn chưa có thực lực đó.

Từ khi Phong Phi Vân theo vào cửa thì Trịnh Đông Lưu liền quan sát vị nhị thiếu gia trong truyền thuyết của Linh Châu thành, nhưng là ấn tượng Phong Phi Vân mang đến hắn so với trong tưởng tượng của hắn thì hoàn toàn khác nhau.

Vị Phong thiếu gia này hình như cũng không phải là người ngu ngốc!

Trịnh Đông Lưu cười ha hả, dò hỏi:

– Nhưng mà Phong thiếu gia nếu không có chuyện gì thì sẽ không lên điện tam bảo đâu, vậy thì người đến Ngân Câu phường không biết muốn mua những thứ gì?

– Binh khí, nghe nói Ngân Câu phường các ngươi bán thần binh lợi khí tốt nhất.

Phong Phi Vân nói.

Trịnh Đông Lưu nói:

– Binh khí phân hai mươi tám loại, kiếm, đao, khâu, móc câu, thương, … không biết Phong thiếu gia muốn mua loại nào?

– Đao!

Phong Phi Vân nói.

– Đao lại phân thành ba mươi bốn chủng loại, trảm mã đao, liễu diệp đao, phác đao, nhạn linh đao, đại hoàn đao, hổ nha đao…, không biết Phong thiếu gia muốn loại nào?

Chương 15 : Xích Long. (2)

Trịnh Đông Lưu hiển nhiên là một thương nhân khôn khéo, đối với bất kỳ thương phẩm nào cũng cực kỳ quen thuộc, nếu không cũng không làm được chủ sự chi nhánh Ngân Câu phường.

– Trọng đao!

Phong Phi Vân nói.

Trịnh Đông Lưu trong lòng kinh ngạc, vị Phong thiếu gia này thấy thế nào cũng giống như người tay trói gà không chặt, trọng đao hắn cầm lên được sao?

Mặc dù nghi vấn đầy bụng, nhưng mà Trịnh Đông Lưu cũng là một thương nhân, một thương nhân khôn khéo tự nhiên hiểu được nên hắn cũng không có đem nghi ngờ trong lòng hỏi ra.

– Trọng đao, nhẹ nhất đều là tám chín mươi cân, lại chia làm ba loại cấp bậc, tinh thiết đao, bảo đao, linh đao. Tin tưởng là loại cấp bậc binh khí tinh thiết đao này với ánh mắt tinh tường của Phong thiếu gia cũng là coi thường. Hôm nay Ngân Câu phường tổng cộng có hai thanh bảo đao thượng hạng rất nặng, có thể cho Phong thiếu gia lựa chọn.

Trịnh Đông Lưu nói.

Binh khí phân ba cấp bậc: binh khí, bảo khí, linh khí.

Thượng hạng binh khí cũng là tinh thiết chế tạo, có thể một đao đem thiết đỉnh bổ ra, mà không tổn thương lưỡi đao.

Nhưng là bảo khí cấp thấp nhất cũng có thể dễ dàng chặt đứt binh khí cao cấp nhất, cứng rắn vô cùng, chính là cùng với một ít loại kim loại đặc thù chế thành, hết sức quý báu.

Về phần linh khí trên thì càng thêm hiếm, mỗi một vật cũng là thần khí uy lực kinh thiên động địa, coi như cầm mười thành trì để đổi cũng không người nào nguyện ý đổi. Bây giờ ở Linh Châu thành một linh khí cũng không có, binh khí cấp bậc linh khí thì chỉ có thể ở Ngân Câu phường mới có thể mua được.

Trịnh Đông Lưu dẫn Phong Phi Vân đi đến tầng thứ năm ở Ngân Câu phường!

Càng đến phía trên, binh khí phẩm chất càng cao, thủ vệ cũng càng nghiêm ngặt.

Đệ nhất chuôi trọng đao cấp bậc bảo khí, được hai hộ vệ cho mang tới, toàn thân tối đen, thân đao dài chừng hai thước, lưỡi đao chiều rộng như cánh cửa, lưỡi đao dày đều khoảng nửa chưởng tay, phía trên có khắc thú văn, tản ra một cỗ hàn khí, giống như hàn băng đánh lên thành chiến đao vậy.

Đây mới thực là hàn khí, làm người không nhịn được rùng mình.

– Chuôi bảo đao này tên là Man Nha, nặng ba trăm bốn mươi hai cân, chính là huyền thiết ở dưới biển sâu chế tạo nên, đao phong băng hàn, một đao chém đứt cổ người, có thể trong nháy mắt đông cứng máu người, vì vậy sau khi giết người, trên thân đao cũng không hề dính máu.

Trịnh Đông Lưu đem một đấu nước, trực tiếp đổ xuống trên thân đao, nhất thời phát ra thanh âm “Xuy xuy”, nước còn không có rơi xuống thân đao, đã bị đóng lại thành một tầng băng.

– Chuôi đao này giá bán là ba nghìn mai kim tệ.

Một mai kim tệ thì bằng một trăm mai ngân tệ bằng một vạn mai tiền đồng.

Một kim tệ cũng đã đủ một gia đình người bình thường sống một năm, bởi vậy có thể thấy được ba ngàn mai kim tệ tuyệt đối là một khoản tiền lớn, ở trong mắt người bình thường chính là một tài sản kếch sù.

– Hảo đao!

Phong Phi Vân vỗ tay khen, tiện đà lại là lắc đầu, nói:

– Chỉ tiếc là đao này thật sự quá lớn, có hay không thân đao nhỏ hơn một chút?

Phong Phi Vân cũng không đề cập tới giá tiền, rất hiển nhiên ba ngàn mai kim tệ đối với hắn mà nói căn bản không có áp lực.

– Có!

Trịnh Đông Lưu dặn dò người đem chuôi bảo đao thứ hai mang lên! Chuôi đao thứ hai có lẽ chỉ dài có ba thước, thân đao có thể rộng như mu bàn tay vậy, bày biện ra xích hồng sắc thái, phong cách cổ xưa, lấy tay sờ ở trên thân đao còn có một luồng cảm giác ấm áp.

Trên thân đao lộ ra vẻ chất phác tự nhiên, lưỡi đao có vẻ hơi thô ráp, còn có một lỗ hổng, bảo đao này một chút tinh xảo cũng không có.

Trịnh Đông Lưu thở dài, nói:

– Chuôi đao này tên là Xích Long, chất liệu tương đối đặc thù, trải qua giám định thế nhưng bên trong ẩn chứa chín loại khoáng sắt hiếm thấy, mặc dù chiều dài cũng là ba thước, nhưng lại nặng đạt hai trăm bốn mươi cân, quả thực làm người kinh ngạc.

Sau khi thấy chuôi đao này, trong đôi mắt Phong Phi Vân hiện lên một vẻ khác thường, lập tức đứng dậy, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ở trên thân đao, trong lòng mừng rỡ, căn cứ trực giác của hắn, chuôi đao này mặc dù trông vẻ ngoài kém một chút, nhưng mà uy lực tuyệt đối ở trên một thanh đao thì gấp mười lần trở lên.

Hắn có thể cảm giác được linh khí hình như đang chuyển động trong đao, loại cảm giác như vậy hết sức tinh xảo, trừ hắn ra, những người khác sợ rằng đều không thể nhận thấy được một tia linh khí nào.

– Đây là một thanh đao cấp bậc linh khí, chỉ có điều thân đao bị gãy, toàn bộ linh khí bên trong hình như thoát ra ngoài hết, cho nên mới không có người nào có thể biết được nó đã từng là linh khí

Ngón tay của Phong Phi Vân mò tới nơi gãy đoạn, trong lòng đã có quyết định.

Mặc dù là một thanh linh khí gãy đoạn, nhưng mà uy lực của nó cũng không có bảo khí bình thường nào có thể so sánh được.

Phong Phi Vân im lặng, giấu vẻ mặt rồi thu tay về, gật đầu, nói:

– Chuôi đao này hợp ý ta, Trịnh chủ sự, đao bán thế nào?

– Năm ngàn mai kim tệ.

Trịnh Đông Lưu dĩ nhiên cũng biết chuôi này là đao bất phàm, nhưng hắn cũng không biết vì sao bất phàm, sở dĩ sau khi báo ra cái giá tiền này, trong lòng vẫn là bồn chồn, khóe mắt khẽ liếc về Phong Phi Vân.

Đoạn đao này vốn là linh khí tàn binh, giá trị tuyệt đối vượt qua năm vạn kim tệ, Trong lòng Phong Phi Vân cười thầm Trịnh Đông Lưu không biết hàng, nhưng mà trên mặt lại lộ ra vẻ chần chờ, nhíu mày nói:

– Trịnh chủ sự, ngươi đây là chặt giá ta a! Năm ngàn mai kim tệ cũng đủ vốn để thiếu gia chơi năm ngàn mỹ nhân đứng đầu, một thanh phá đao trị giá năm ngàn kim tệ, đây không phải là cướp ah?

Trịnh Đông Lưu cười nói:Truyện Audio

– Phong thiếu gia cảm thấy bao nhiêu mới thích hợp?

– Ba ngàn mai kim tệ.

Phong Phi Vân nói

– Được, cứ định như vậy.

Trịnh Đông Lưu giống như sợ Phong Phi Vân bỏ đi vậy, một tiếng liền đồng ý, trên mặt đều cười lên như hoa, ba ngàn mai kim tệ đã so với dự đoán của hắn cao hơn gấp đôi.

Thấy Trịnh Đông Lưu đáp ứng sảng khoái như vậy, trong lòng Phong Phi Vân thầm than, xem ra chính mình cho giá tiền quá cao, nhưng mà ba ngàn mai kim tệ mua một thanh đoạn đao cấp bậc linh khí, Phong Phi Vân đã là được lợi lớn.

Trịnh Đông Lưu cũng là so với Phong Phi Vân cười vui mừng hơn, còn riêng biếu tặng một bộ tinh thiết vỏ đao, hoa văn điêu khắc hoa lệ, lộ ra vẻ tương đối quý giá.

– Phong thiếu gia, đao này có cần ta phái người đưa đến chỗ ở của ngươi?

Xích Long bảo đao nặng đạt hai trăm bốn mươi cân, Trịnh Đông Lưu tự nhiên nghĩ rằng Phong Phi Vân cầm không nổi, cho nên mới hỏi lời này.

– Không cần.

Sau khi Phong Phi Vân đem kim phiếu thanh toán, đưa tay ôm xích hồng bảo đao trong tay cầm đi, sau đó liền trực tiếp xoay người xuống lầu.

Trịnh Đông Lưu khiếp sợ theo dõi hắn đi xuống lầu thang, thật lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, lẩm bà lẩm bẩm:

“Chuyện lạ, chuyện lạ, người ngu ngốc trong truyền thuyết dĩ nhiên là một cao thủ, có ý tứ, có ý tứ, xem ra phải lập tức đem tin tức kia bán cho Phong Tùy Vũ, tất nhiên có thể bán ra một cái giá tốt.”

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tháng trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)