1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Audio] Già Thiên
  4. Tập 185: Già Thiên đại kết cục (end)

[Audio] Già Thiên

Tập 185: Già Thiên đại kết cục (end)

❮ sau

Chương 1821 : Chín con rồng kéo quan tài

Bỗng nhiên, Diệp Phàm nhìn chằm chằm tới vũ trụ phía trước tâm thần vừa động, hắn cảm ứng được điều gì, hai tay vạch một cái, phá mở thiên địa, đi vào một mảnh tiên thổ hỗn độn.

Nơi này thực yên lặng, có một đạo quan, mới vừa đi tới liền ngửi được hương thơm thấm vào ruột gan, đó là Bất tử dược, hắn bước chậm đi vào, lộ ra dị sắc.

Một gốc cây Nhân Sâm Quả cắm rễ trong đạo quan, trên cây đeo lủng lẳng mấy trái trắng như tuyết giống như hình người, ôn nhuận trong suốt, phát ra mùi thơm ngát.

– Thiên Đế!

Truyền đến một thanh âm già nua.

Ở dưới gốc cây có người, có một số tiên nguyên và Thần Nguyên phong ấn một đám người, chỉ có mấy người đạo đồng không bị phong ấn, nhìn thấy hắn lúng ta lúng túng.

“Họ Dung Thành!” Diệp Phàm thở dài, không nghĩ tới ở trong này gặp được nhân vật truyền kỳ sớm nổi tiếng này, và lại hôm nay mới nhìn thấy.

Không chỉ thế, còn có một đám Luyện Khí Sĩ, tất cả đều tiếng tăm lừng lẫy, trong đó cũng có Cát Hồng người thành đạo loại khác, bộ phận nhân vật trọng yếu trong Tiên Tần Luyện Khí Sĩ ẩn cư ở phiến tiên thổ hỗn độn này.

Sau một phen nói chuyên với nhau, tĩnh tọa một đêm, Diệp Phàm đứng dậy cáo từ rời đi, hắn ở trong này chiếm được một tin tức trọng yếu, Hợp Đạo Hoa mọc ra sớm nhất ở Côn Lôn, sau đó bay trên trời mà đi, không biết tung tích.

Diệp Phàm đi vào Côn Lôn, với nơi này là điểm đầu nguồn tiến hành thôi diễn, phải tìm kiếm ra, nhưng qua đi nhiều năm, cuối cùng hắn thất vọng.

Đi lại trong tinh không không mục đích, một ngày này trong một tinh vực truyền đến kêu la, chín con rồng kéo quan tài tái hiện, đáng tiếc không người nào có thể đuổi theo, cũng không cách nào tới gần.

Diệp Phàm thần sắc vừa động, vượt qua vô tận tinh hệ, từ trên trời giáng xuống, rốt cục lại gặp được chín con rồng màu đen cùng với cỗ quan tài đồng thau thật lớn kia.

– Thiên Đế!

Mọi ngườì cả kinh kêu lên.

Cỗ quan tài mông lung, bị sương mù vờn quanh che phủ, mặt trên khắc đầy phù văn, ngày nay nhưng lại sống lại, khó trách thế nhân khó có thể tới gần, không thể đuổi kịp.

Diệp Phàm từ trên trời giáng xuống, dừng ở trên quan tài, trong lòng cảm khái vô hạn, hết thảy đều bởi vì quan tài này dựng lên, hắn có thể tung hoành vũ trụ nhiều năm như vậy, đều có liên quan với nó.

Mấy trăm cổ tự kia, sau khi hắn trở thành Thiên Đế sớm đã hiểu thông suốt, ngày nay ngồi trên này, thật lâu không nhúc nhích, dùng tâm linh nghe lại tiếng kinh văn vang lên trong quan tài, mấy trăm cổ tự, mỗi một chữ đều là một đế phù, là một loại nội dung vô thượng quan trọng, nhưng trong đó có một nửa đế phù cùng không phải về tu luyện, mà là xây dựng, thôi diễn về Tiên vực.

Diệp Phàm cũng chính là dựa vào đó, cùng với mảnh nhỏ tin tức ẩn chứa trong Bất tử dược, phỏng đoán Tiên vực xảy ra vấn đề lớn.

Diệp Phàm vào trong quan tài, Tiểu Tùng từ mò, được vầng hào quang bảo hộ, đôi mắt to sáng trong suốt mở to nhìn xem.

Trong quan tài đồng thau cực lớn, một quan tài nhỏ nằm ngang, lúc này tiếng kinh văn đình chỉ, yên tĩnh không một tiếng động, như là chôn xuống vũ trụ muôn đời.

Diệp Phàm đi tới gần, chậm rãi mà hữu lực mở lên nắp quan tài nhỏ này, lập tức tràn ra hỗn độn độn khí mênh mỏng cuồn cuộn, tiên quang tòa ra bốn phía, làm cho hắn cả kinh mở to hai mắt.

– Thì ra là thế!

Hắn than nhe một tiếng, hàm chứa nhiều lắm bí mât.

Rồi sau đó, hắn khép lại quan tài, giữ lấy, xoay người xé mở vũ trụ, vạch ra một đao thần niêm, xuất hiên ở trong cấm đia Thái cổ kêu aoi nữ Đế, mời nàng đến.

Tiếp theo, không chỉ có nữ Đế đến đây, cô bé cũng chìm sâu vào mi tâm hợp nhất với nàng.

– Ta từ lâu đã mở ra quan tài này, sau lại lệnh cho Thánh thể đại thành ném nó ra!

Nữ Đế bình tĩnh nói.

Dù là Thiên Đế, Diệp Phàm cũng ngẩn người một trận, thế gian này cũng chỉ có Độc Nhân Đại đế mới dám làm như thế, loại khí phách này làm hắn cũng không biết nói cái gì cho phải.

Tới đây hắn hiểu được, năm đó nữ Đế “không vì thành tiên, chỉ vì ở lại hồng trần chờ người kia trở về”, nên ném quan tài này đi cũng là chuyện bình thường.

– Hiện tại mời Đại đế cùng quan sát!

Nữ Đế không nói gì, chính là lẳng lặng nhìn.

Diệp Phàm lại mở ra cổ quan, sương mù hỗn độn tràn ra, tiên quang tòa ra bốn phía, vô cùng tường hòa, Tiểu Tùng trợn tròn đôi mắt to nhìn vào bên trong, lần này rốt cục nó thấy rõ, trong đó không ngờ là một thế giới!

Trong quan tài không có thi hài, cũng không có người, mà là một thế giới thần bí lưu chuyển tiên quang, nếu nhảy vào trong, sẽ cảm ứng được sự mênh mông khôn cùng của nó.

– Chẳng lẽ cái gọi là Tiên vực ở ngay trong quan tài hay sao?

Hắn nhớ tới mấy trăm cổ tự kia, trong đó có một nửa là thủ đoạn xây dựng và diễn biến của Tiên vực.

– Chúng tiên đều đã chết, Tiên vực CÙNG có tổn hại ngãn cách với nhất giới này, hoang Thiên Đế muốn diễn biến Tiên vực, đã hoàn thành cấu trúc thế giới kia!

Hiển nhiên, nữ Đế biết được nhiều hơn so với Diệp Phàm.

Diệp Phàm với nữ Đế luận đạo, ngồi xếp bằng ở trong quan tài mấy ngày, luận về trường sinh, bàn về bất hủ, nói về tiên lộ, ngày nay ở vào cùng một độ cao, tự nhiên có thể ấn chứng lẫn nhau.

Năm đó, cỗ quan tài đồng thau này vẫn chưa có thể vào Tiên vực, không có tu bổ hoàn chinh thế giới kia, di lưu lại ở nhân gian.

“Ầm!”

Ở chỗ sâu trong vũ trụ, trận quyết chiến giữa hai thiên tài hạ xuống màn che, Diệp Y Thủy thắng, nam nhân từ Thần Hoàng ngũ sắc kia hóa thành bị hắn bổ thẳng xuống, sắp ngã xuống, thời khắc mấu chốt Phi Tiên Bộc tái hiện, một bàn tay trắng như ngọc hạ xuống, Bất Tử Thiên Hoàng cứu đi đứa con của hắn.

Hắn khống chế Phi Tiên Bộc càng ngày càng đáng sợ, không ngờ có thể hiển hóa bất cứ lúc nào.

“Ầm!”

Giờ khắc này, Diệp Phàm, Độc Nhân Đại đế đồng thời ra tay, một quyền một chưởng đánh tới hướng Phi Tiên Bộc.

Bất Tử Thiên Hoàng mang theo con của hắn vào thế giới kia, rồi sau đó nhưng lại chủ động đi ra nghênh chiến, phân biệt đối chưởng với mỗi người họ.

Lập tức, trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào, Phị Tiên Bộc bị hủy phân nửa, bất Tử Thiên Hoàng làm như thế, hết thảy chỉ vì muốn đánh giá hai người này ngày nay rốt cuộc khủng bố tới cỡ nào.

– Xin Đại đế trợ giúp ta một tay, cùng thôi diễn xem Hợp Đạo Hoa ở phương nào!

Diệp Phàm thinh cầu.

– Ở ngay trong quan tài này!

Nữ Đế bình tĩnh nói.

– Cái gì ?

Diệp Phàm trong lòng run lên.

– Năm đó, ta để nó vào trong quan tài này, vốn là chuẩn bị cho ngươi, đáng tiếc không phải ngươi!

Nữ Đế tao nhã tài hoa, nhưng lúc này lại lộ sắc mặt làm cho người ta run sợ.

Diệp Phàm hiểu ra, Độc Nhân thu được Hợp Đạo Hoa, là muốn đợi người kia thành Thánh thể, khó có thể thành Đế, là chuẩn bị cho hắn, sau gặp được “đóa hoa tương tự” hắn này, biết hắn sớm muộn gì cũng có một ngày truy tìm cỗ quan tài đồng thau này, nên năm đó khi lệnh cho Thánh thể đại thành ném quan tài đồng thau ra khỏi vực sâu, cũng đã thả hoa này vào trong đó.

Diệp Phàm lòng có áy náy, tỏ vẻ cảm tạ.

Nữ Đế đột nhiên lại nói:

– Không phải ngươi, nhưng nếu ta rót vào thức hải của ngươi quá khứ và trải qua của hắn, không hẳn không thể tái hiện, cùng có lẽ chính là ngươi!

Nhưng nàng chung quy không hề ra tay, Diệp Phàm sợ run.

Vũ trụ yên tĩnh, chín con rồng và quan tài đồng thau được Diệp Phàm mang theo về Thiên Đình, mà bên cạnh hắn lại có thêm một cô bé, trắng mịn đáng yêu, cùng nhau về với hắn.

Vũ trụ yên lặng, Diệp Y Thủy thành đạo, rất khó phong ấn lại, Diệp Phàm bất đắc dĩ đưa hắn vào Tiên vực không hoàn chinh trong quan tài đồng thau, bảo hắn phụ trách chiếu cố tốt cho Tiểu Tùng.

Mà Diệp Phàm tự mình củng đã biến đổi quyết định, hắn phải thành tiên ở trong hồng trần này!

Năm tháng trôi qua, thiên Đế lịch năm mươi hai vạn năm, Diệp Phàm thu được toàn bộ Cửu Bí, mặc dù tác dụng không lớn, nhưng cùng có một chút giá trị tham khảo, cuối cùng hợp nhất phát ra uy lực kinh tiên, không kém chút nào so với thủ đoạn cấm kỵ của hắn.

– Xem ra ta còn có một đoạn đường phải đi! Nếu cố nhân từng nói qua Cửu Bí hợp nhất vô địch cổ kim, như vậy hiển nhiên người kia cũng đi tới một bước này rồi!

Diệp Phàm nói người kia là Đế Tôn.

Mặc dù ở rất nhiều vạn năm trước, Diệp Phàm cũng không dựa theo Cửu Bí đi tới từng bước này, nhưng hắn lại cảm thấy được con đường còn có thể đi tới phía trước, hắn phải đi đến điểm cuối cực hạn.

Thiên Đế lịch năm mươi lăm vạn năm, đời thứ tám của Diệp Phàm theo lý mà nói đã đi tới chung điểm, nhưng hắn vẫn chưa tiến hành lột xác, năm tháng cũng không ngừng trôi qua, nhưng hắn không có dấu hiệu tọa hóa.

Một năm này, hắn gặp lại Đoạn Đức, gần như mỗi một đời hắn đều phải đi tiếp dẫn hoặc là tiễn đưa đạo sĩ vô lương kia.

Đoạn Đức liên tục mấy đời đều lộ vẻ mặt như đưa đám ma, miệng lầm bầm: Thật xui xẻo tám đời mà! Quật mộ cả đời, kết quả bị một con ác quỷ quấn lấy!

Thiên Đế lịch sáu mươi vạn năm, Diệp Phàm tuy rằng rất già nua, nhưng huyết khí không khô kiệt, vẫn như trước dừng lại ở giai đoạn này, dường như thật sự muốn tồn tại cùng thế gian.

Đen tận đây cả thế gian đều cảm thán, Thiên Đế là duy nhất, xưa nay chỉ có một mình hắn đi tới từng bước này.

Hắn là một người đăc biết!

Tuy nhiên Diệp Phàm tự mình cũng không cho là như vậy, ở trong mắt hắn xem ra, Độc Nhân, vô Thủy, Bất Tử Thiên Hoàng đều đã đạt tới từng bước này, chính là Đoạn Đức kia nếu như tụ tập đủ chín đạo Luân hồi ấn, nói không chừng củng là tiên hồng trần.

Thiên Đế lịch thứ sáu mươi bốn vạn năm, Diệp Phàm lại lột xác, đây là hắn cố ý làm, hắn muốn trạng thái tăng lên tới tuyệt đỉnh, sau đó vĩnh viễn bảo trì ở mức đó.

Hắn mở ra đời thứ chín!

Quả nhiên như phỏng đoán như vậy, năm tháng gần như khó có thể lưu lại dấu vết gì ở trên người hắn, hắn bảo trì bộ dáng chừng trên dưới hai mươi tuổi, tóc đen dày rậm, cơ thể trong suốt, thân thể vĩ ngạn, nhìn xuống trời đất mênh mông.

Thiên Đế lịch bảy mươi hai vạn năm, Diệp Phàm như trước không hề thay đổi, vẫn là trẻ tuổi như vậy, mấy chục vạn năm này hắn tổng cộng luyện chế chín cái đỉnh, như Tiên Lệ Lục Kim, Vĩnh Hằng Lam Kim, Hoàng Huyết Xích Kim, Long Văn Hắc Kim, thần Ngân Tử Kim, Đạo Kiếp Hoàng Kim… chất liệu đều là tiên kim bất đồng.

Trên thực tế, Diệp Phàm cũng tìm được mảnh nhỏ cái đỉnh xanh của Đế Tôn kia, tuy nhiên vẫn chưa trọng tổ, mà hắn từng có một lần lộ thần sắc cổ quái, rồi mang theo mảnh nhỏ cái đỉnh đi tới cấm địa Thái cổ, cùng bàn luận một phen với Độc Nhân Đại đế.

Diệp Phàm lại hợp nhất chín cái đỉnh thần kim, nấu chảy hòa tan làm một cái bảo đinh chín màu, trở thành Tiên khí.

Cuối cùng, hắn lại dùng thần thỏng cái thế dung hợp Tiên Đỉnh Cừu sắc với Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, hai cái đỉnh hợp nhất, trở thành một kiện Tiên khí vô thượng kinh người.

Một năm này, Độc Nhân Đại đế cũng nhích động, đầu tiên là kêu gọi cô bé tới, dung hợp làm một, sau đó đeo một tấm mặt ng mặt quỷ, tựa khóc như không khóc, tựa cười như không cười, trong mỉm cười mang theo nước mắt, đúng là năm đó táng ở Côn Lôn kia, đồng thời nàng từ trong tay Diệp Phàm lấy về chiếc nhẫn đồng thau.

Dưới vực sâu cấm địa Thái cổ, Thanh Đồng Tiên Điện giải thể, ngoài ra còn có một thanh Tiên kiếm củng vỡ nát, hai cổ tiên khí tinh túy toàn bộ vọt vào trong mặt ng và chiếc nhẫn đồng thau, diễn biến thành tiên vật vô thượng, bản lãnh của nàng quá mức chấn nhiếp thế gian, chân chính biến mục nát thành thần kỳ!

Cuộc đời này đã không có chấp niệm, hoặc là còn có chấp niệm người khác, sau khi thành tiên, để xem người kia có tinh dậy hay không? Nàng muốn xem Diệp Phàm đi vào Tiên vực, nàng cũng muốn cáo biệt hồng trần.

Người hiểu chuyện biết rằng, bọn họ sắp chinh chiến Tiên lộ, trên thực tế, bọn họ đã xem như tiên trong hồng trần!

Kiếp này, Diệp Phàm phá giải phong ấn, đều đưa ra tất cả cường giả trong Thiên Đình, hắn sắp mở ra một kỷ nguyên mới.

Mấy chục năm sau, khi hết thảy chuẩn bị xong, Diệp Phàm đứng sừng sững trên vạn đạo, bảo hộ một đám chí cường giả thành Đế!

Hắn đã có thể phong bế vạn đạo, cũng có thể dùng lực chống lại tiên của Bất tử dược hóa thành ở trong thiên kiếp, trong tiếng “ầm ầm…” bắt đầu một đoạn truyền kỳ bất hủ.

Thánh Hoàng tử, Đạo Nhất, Trương Bách Nhẫn, lục Nhĩ Mi Hầu, Diệp Đồng, Dương Hi, Hoa Hoa, Khương Đình Đình, đứa nhỏ, Diệp Tiên… tất cả mọi người đều đồng loat xuất hiên!

Người sắp thành đạo không phải một người hai người mà là một đám người, mở ra kỳ tích cổ kim chưa từng có, rúng động khắp vũ trụ.

Tiểu Tùng cùng trở về, trải qua Hợp Đạo Hoa tương trợ, hắn trở về đỉnh phong, trở thành mợt Đại đế!

Sấm rền chớp giật, phiến vũ trụ này nếu không có người thù hộ, tất nhiên hoàn toàn bị hủy diệt, Diệp Phàm mời tới nữ Đế, nhờ nàng bảo vệ các vực.

Vô tận hào quang thiên phạt, toàn bộ giáng xuống.

Diệp Phàm chống lại những tiên của Bất Tử Thần Dược hóa thành trong thiên kiếp kia, hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không còn bị đánh chết như trước, mà trái lai tru diêt những người đó, từ trong đó càng thể ngô đươc rất nhiều bí tân.

Hắn bảo vệ vạn đạo, làm cho chúng đồng bộ nhịp đập, cuối cùng giúp cho một đám người thành công thành Đế!

Nhiều vị Đại đế như vậy cùng xuất hiện một lần, quả thực chấn động vũ trụ, đã đến một niên đại vô cùng huy hoàng, một đám đông Đế cùng nổi lên, vạn đạo ù ù vang động, chấn động cổ kim tương lai!

Chương 1822 : Già Thiên đại kết cục

Thiên Đình quá nhiều cường giả, như mây tụ lại cùng một đời, nhiều Đại đế như vậy quá mức kinh người! Quá khứ chưa từng có, tương lai cũng khó mà tái hiện.

Diệp Phàm vẫn chưa lập tức dẫn dắt mọi người chinh chiến Tiên lộ, mà để cho bọn họ tiếp tục tu luyện, phải củng cố đạo quả một đời, bởi vì hắn trải qua bảy mươi mấy vạn năm, rốt cục đã tìm được tất cả thiên tài địa bảo để luyện hóa Cửu Chuyển Tiên Đan, hắn luyện tiếp một lò lại một lò, mặc dù có người như Cơ Tử, Bạch Y Thần Vương… từng dùng qua Bất tử dược, tiên đan này vẫn có công hiệu.

Củng cố đạo quả một đời, mấy ngàn năm sau, mỗi người đều cực kỳ cường đại, bước trên tuyệt đỉnh đại đạo, Diệp Phàm cho bọn họ ăn vào Cửu Chuyển Tiên Đan, toàn bộ khôi phục tới thời đại trẻ tuổi huyết khí dư thừa nhất.

“Ầm” một tiếng, trong cấm địa Thiên Đình, truyền ra một tiếng nổ, Diệp Phàm đến đây, bước vào trong một khu mộ viên thật lớn, khẽ nói:

– Các đồng bạn từng cùng kề vai nhau chiến đấu, ta đến để thực hiện lời hứa hẹn! Ta từng nói qua không chỉ sẽ chỉ huy các người bình định vùng cấm, trấn áp náo động muôn đời, khai sáng huy hoàng cực hạn, mà còn sẽ mang theo các ngươi bước trên con đường chinh chiến tiên, đó chính là một bức chiến đồ mênh mông và bao la hùng vĩ hơn nữa! Ta đến đây!

“Ầm!”

Diệp Phàm đạp xụống một cước, “ầm” một tiếng, tất cả phần mộ đềụ vỡ ra, một khối lại một khối Thần Nguyên thật lớn vọt lên, trong mỗi một khối đều có phong ấn Thiên Binh hoặc Thiên Tướng tới nay.

Bọn họ sớm đã già đi, rơi vào tuổi già lọm khọm, nhưng được Thần nguyên ngãn cách khí tức với bên ngoài, nên đều còn sống.

– Các ngươi có lẽ già lão không thể chinh chiến được nữa, nhưng ta sẽ không quên đồng bạn và huynh đệ năm đó, ta dù có chết trận cũng sẽ mang các ngươi bước trên Tiên lộ, tiến vào trong Tiên vực!

Diệp Phàm hét lớn, trước một tòa lại một tòa phần mộ, một khối lại một khối Thần Nguyên lưu động hào quang rực rỡ, trong đó mọi người đều mở mắt, bọn họ mắt lão đục ngầu, ẩn hiện nước mắt, tất cả đều kích động đến run rẩy, lúc này đã không cần nhiều lời, Thiên Đế đến thực hiện lời hứa hẹn.

Một khúc hành khúc đã tấu lên vang rền, bắt đầu chinh chiến Tiên lộ!

Đại quân chậm rãi, một số cố nhân như rồng bay hổ gầm vọt lại đây, năm đó đều là được Diệp Phàm tự tay phong ấn.

Như: Bàng Bác, Trương Văn Xương, Trương Tử Lăng, Đồ Phi, Lý Hắc Thủy, Đông Phương Dã, Lệ Thiên, Yến Nhất Tịch… cũng có Long Mã, Vương Xu, Lôi Bột, Cơ Thành Đạo, Tiểu Tước nhi, Hạ Cửu U… mọi người.

Bọn họ chi huy các lộ Thiên Đình, trong đó mấy người như Cơ Hạo Nguyệt, lý Nhược Ngu… cũng trong lần thiên kiếp đó thành Đế, phải cùng nhau chinh chiến Tiên lộ.

Người ở quá khứ chưa mất đi, toàn bộ tái hiện, hơn nữa cũng có các cố nhân khác tới nơi, như Thánh Chủ Diêu Quang Vi Vi, Hỏa Lân Nhi, Hỏa Kỳ Tử…

Thiên Binh Thiên Tướng đương thời toàn bộ tập kết, đại quân vô tận cuồn cuộn mãnh liệt, bao phủ cả tinh vực, Diệp Phàm sắp dẫn dắt mọi người chinh chiến Tiên lộ.

– Sư phụ! Mọi người đều có mặt, chỉ thiếu một mình Đoạn Đức sư bá, sư bá còn đang trong luân hồi sao?

Tiểu Thiên Sư Trương Thanh Dương nói.

– Không cần chờ, chúng ta đi trước thôi!

Diệp Phàm nói.

Khắp vũ trụ đều đang run rẩy, mọi người không nghĩ tới lại chứng kiến được kỳ cảnh hùng vĩ bao la như vậy!

Thiên Binh Thiên Tướng đương thời, không bờ không bến, đi theo Thiên Đế và đông đúc Đại đế chuẩn bị lên Thiên lộ, bọn họ che kín vũ trụ mênh mông.

Hành khúc vang vọng vũ trụ, bọn họ thẳng đường lên Thiên lộ, đại quân che phủ bầu trời!

Ở trung tâm đại quân là một cỗ quan tài đồng thau, ở nơi đó còn có vô số Thần Nguyên, phong ấn lão binh và lão tướng ngày xưa, mọi người thủ hộ bảo vệ bọn họ ở trung tâm.

– Mở ra!

Thiên Đế ra tay, mọi người ở kiếp này rốt cục kiến thức được bản lành cái thế của hắn!

Chỉ một quyền mà thôi, hắn phá mở ra tấm chắn vũ trụ, xò xuyên qua tạo thành một thông đạo thật lớn, đánh vào một thế giới kỳ dị.

– Đây… chính là Tiên vực sao?

Mọi người đều sợ run.

Nơi đó màn ánh sáng bay múa, vạn đạo tia hào quang, tuy cũng không phải ở thời gian chính xác, cũng không phải địa điểm chính xác, nhưng Thiên Đế chính là phá mở ra.

– Đây là Tiên lộ, tuy nhiên còn chưa tới Tiên vực, bởi vì ta phải ở dọc đường đi gặp một người!

Có một số Đại đế như Thánh Hoàng tử, Đạo Nhất, Trương Bách Nhẫn… thấy được cuối Tiên lộ có đoạn đứt nối thông về phía thế giới kia.

Diệp Phàm thỉnh nữ Đế đi vào, thủ hộ ở điểm tạm dừng kia, sau đó chính hắn thì tạo ra con đường này mời mọi người bước trên hành trình.

Chậm rãi, vô cùng tận đại quân đạp trên Tiên lộ, tiến vào một thế giới kỳ dị.

– Không ở thời gian chính xác, không ở địa điểm chính xác, chỉ có trước đi vào thế giới này, mới có thể đi xuyên qua tới Tiên giới!

Nữ Đế khẽ nói.

Rồi sau đó, nàng đột nhiên dựng đứng đồng tử lên, “ầm” một tiếng, đánh ra một chưởng đối chiến một kích với một người.

Vừa mới đi vào thế giới này đã xảy ra chiến đấu!

Tuy nhiên mọi người cũng không lo lắng cho Độc Nhân Đại đế, cả thế gian bao la, không có người nào dám nói có thể giết chết nàng.

Đại quân chậm rãi, toàn bộ đi vào trong thế giới kỳ dị này, Diệp Phàm không hề chống đỡ thông đạo, mà đi nhanh vào.

Người đối chiến một chưởng với nữ Đế trong miệng chảy máu, nhưng lại không khuất phục, lại ra tay, mọi người đều hoảng sợ: đây là một thế giới như thế nào, mới vừa đi vào đã gặp người có thể chống lại nữ Đế chân chính không tì vết?

Đó là một vị cao thủ Hoàng Đạo chân chính!

“Ầm” một tiếng, người kia bay tung lên, trong miệng phun ra máu tươi, thân mình đều nứt ra, rồi sau đó nổ tung, hắn ở xa xa trọng tổ thân thể, lộ ra vẻ khiếp sợ, không thể tin được chuyện này là thực, rất nhanh bỏ chạy, nữ Đế không hề quan tâm tới, cũng không có đuổi giết.

Là tiên hồng trần, hiển nhiên đây còn không phải thể hiện chiến lực chân chính của nàng.

Đây lậ một thế giới rộng mênh mông, Diệp Phàm và nữ Đế cùng thôi diễn, rất nhanh hiểu được thế giới này.

– Nơi này rất bất phàm, có một số vật chất trường sinh bất tử, hơn nữa rộng mênh mông khôn cùng, cao thủ như mây trời!

Quan trọng nhất là hai người họ phát hiện một sự thực kinh người: đây là một đại thế giới do người diễn biến ra, diễn biến tới Tiên vực để bù lại thế giới thiếu sót tổn hại kia.

Thời gian đã cách hai mươi mấy vạn năm, diệp Phàm và Độc Nhân Đại đế lại lặp lại diễn biến, thông qua Bất tử dược đã hiểu rõ, Tiên vực đã không có tiên, toàn bộ chết ở trong trận chiến tiên năm xưa.

Trên thực tế, Tiên vực năm đó tuy rằng dân cư mênh mỏng, chân chính tiên cũng không phải rất nhiều, nhân số có hạn không tới trăm người, người còn lại đều không đi đến một bước kia.

Đương nhiên, đây là chi cảnh giới và chiến lực!

Nếu nói về trường sinh, vậy lại khác, bởi vì vật chất ở thế giới đó không hề chết và trường sinh, có thể làm cho bản thân mình không dựa vào tu vi đạt tới cảnh giỚÍ kia cũng có thể trường sinh bất tử.

Tiên vực có tổn hại, ngăn cách với nhân giới không có người là tiên nữa, chỉ là naẫu nhiên có khi sẽ xuất hiện khe nứt, nhưng gần như không có người nào có thể bắt giữ được cơ hội đó để đi vào.

Bởi vì Tiên vực có tổn hại, pháp tắc sẽ tiến hành tự bảo vệ mình, ngăn cản bất kỳ người nào muốn tiến vào.

– Bằng không, tương truyền ở thời đại tiên cổ chỉ cần trước Tiên đế nhị cảnh là có sức chăm sóc tu bổ cho nó!

Diệp Phàm truyền âm nói.

Hắn trực tiếp ôm xuống dấu ấn thiên tâm của giới này, ngay lập tức thấy rõ rất nhiều bí mật.

“Rống…”

Đột nhiên, truyền đến một tiếng rống to, một con phượng hoàng giương cánh bay tới, dẫn dắt vô cùng tận đại quân đánh tới, thế giới này thực rộng lớn mênh mông, cùng có vô số cao thủ.

– Bất Tử Thiên Hoàng con bà ngươi đến nạp mệnh đi!

Hắc Hoàng rít gào, ngày nay nó chân chính trở thành cao thủ Hoàng Đạo.

“Ầm” một tiếng, Hắc Hoàng thét dài một tiếng, vung chân xé mở hư không, tế đi ra ngoài một chiếc mai rùa lục ngọc, chìm sâu vào trong đại quân.

“Ầm”, thi khí vô cùng tận nổ tung, làm kẻ địch chết vô số, ngay cả cao thủ Hoàng Đạo đều thiếu chút nữa bị hại lây, Bất Tử Thiên Hoàng biến sắc, đó dĩ nhiên là thi khí năm xưa hắn lưu lại.

Hắn giương cánh quét ngang tới, trong nháy mắt tiêu diệt tất cả thi khí, làm tan biến sạch sẽ.

Con phượng hoàng này hóa thành một hình người hạ xuống, nói:

– Chư vị! Thế gian này không có thù hận nào không thể hóa giải! Tiến vảo Tiên vực không phải chuyện dễ dàng như vậy, ít nhất cần ba vị tiên hồng trần chung sức phá mở, vả lại cần chọn đúng tọa độ, bằng không không thể đánh đi vào được, bước thêm một bước có Tiên vực tổn hại, không bằng chúng ta liên thủ như thế nào?

Ai cũng không nghĩ tới Bất Tử Thiên Hoàng nhưng lại nói ra một câu nói như vậy, hắn dáng người oai hùng, đứng ở nơi đó, năm tháng không lưu lại một điểm dấu vết, thoạt nhìn bộ dáng chừng hai mươi mấy tuổi, phong thái cái thế.

– Thực xin lỗi, chúng ta đủ người rồi không cần ngươi! về phần vị trí chính xác, ta nơi này cũng có!

Diệp Phàm giơ lên Tiên Trân đồ, đúng là cổ đồ năm đó thu được ở Vạn Long Sào, vốn trước kia thuộc về Độc Nhân Đại đế.

Sau lại, hắn đi tới cùng với nữ Đế nghiên cứu, rốt cục hiểu được đây là cái gì? Nó ghi lại dấu ấn vũ trụ nhân giới, lại ẩn chứa hư không đồ của Tiên vực.

– Bất Tử Thiên Hoàng! ngươi nạp mệnh đi! Năm đó ngươi đánh lén tổ phụ ta, sau lại lại đánh lén Tiểu Tùng huynh, hại chết một vị lại một vị Đại đế, sát!

Tiểu Thánh Viên rống to, xách theo Tiên thiết côn phóng tới phía trước.

– Sát!

Phía sau Bất Tử Thiên Hoàng cũng có người rống to, bọn họ không thiếu cao thủ Hoàng Đạo, có một số người cùng tồn tại, vọt lên nghênh chiến.

“Ầm!”

Xa xa, dao động mênh mông cuồn cuộn ngập trời, thổi quét bát hoang, làm cho cao thủ Hoàng Đạo đều sợ run.

– Đại đế!

Hắc Hoàng không kiềm nổi kêu to, rốt cuộc không kiềm chế được nước mắt trào ra.

Đó là một thân ảnh vĩ ngạn, tư thế oai hùng khiếp người, tóc đen dày rậm, ánh mắt đầy cơ trí, có thể nhìn xuyên qua hết thảy, mỗi cái giơ tay nhấc chân, vạn đạo thiên địa vì hắn mà sợ run, gào thét, phong thái của Vô Thủy Đại đế độc nhất vô nhị.

Cuối tiên lộ ai là đỉnh phong, vừa thấy Vô Thủy đạo thành không!

Những lời này cũng không biết truyền lưu bao nhiêu vạn năm, ngày nay nhân tài kiếp này nhìn thấy chân thân của Vô Thủy Đại đế, tuyệt không khoa trương chút nào hắn đã là tiên hồng trần, công tích bao trùm cổ kim.

Tuy nhiên, kẻ địch của Vô Thủy Đại đế cùng đạt tới cùng cảnh giới, là người bản địa của thế giới kỳ dị này, cũng là tiên hồng trần.

Nhiều năm qua như vậy, Vô Thủy Đại đế bị Bất Tử Thiên Hoàng cùng với người này liên thủ đối phó, có thể nghĩ mà biết, gian nan biết bao.

Vô Thủy Đại đế cùng có người đi theo, nhưng rõ ràng còn kém một chút không thể trở thành tiên hồng trần, bằng không những năm tháng này cũng sẽ không khó khăn như vậy.

Ngày nay thì khác rồi, Diệp Phàm, nữ Đế đi vào, số lượng tiên hồng trần giữa địch ta nghịch chuyển, rốt cuộc Vô Thủy Đại đế không chỗ nào sợ hãi, hoàn toàn buông ra hết tay chân.

Đại chiến kinh thế bùng nổ, Vô Thủy Đại đế quyết đấu với tiên hồng trần, một chưởng chụp xuống, càn khôn nghịch chuyển, thời gian chạy ngược, thực khiến người ta rúng động.

Vô Thủy Đại đế vô cùng cường thế, đối mặt với cao thủ như vậy vẫn bễ nghễ mà đi, ra tay bẻ gãy nghiền nát, rung chuyển cổ kim tương lai.

– Vừa thấy Vô Thủy đạo thành an, cổ nhân thành không bức hiếp ta!

Rất nhiều người ngạc nhiên thán phục.

– Tiêu diệt sạch bọn chúng cho ta!

Bất Tử Thiên Hoàng cầm tiên đao trong tay, chi tới hướng Diệp Phàm cùng với đại quân khôn cùng ở phía sau.

Ở phía sau hắn là cao thủ vô cùng tận, cùng không thiếu nhân vật Hoàng Đạo, nếu như phóng tới đánh càn, người thành Đế thì không việc gì, nhưng Thiên Binh Thiên Tướng tất nhiên phải bị diệt toàn bộ.

– Bày trận!

Diệp Phàm quát to.

“Ầm” một tiếng, một tấm Trận đồ bay lên, Diệp Tiên, đứa nhỏ, tiểu Tàm, Thái Thượng Tiên thể cháu gái của lão nhân răng vàng, tiểu Thánh Viên, Diệp Y Thủy… mỗi người cầm một thanh sát kiếm, tiến vào trung tâm, lập tức che phủ cả thế giới này, ngăn chặn tất cả địch thủ.

– Bất Tử Thiên Hoàng! Hôm nay quyết một trận tử chiến!

Diệp Phàm cất bước đi tới phía trước.

Tiên hồng trần quyết đấu tiên hồng trần, đây là hai đại cường giả tuyệt đỉnh từ muôn đời đến nay, một người được xưng là Thiên Đế, một người được xưng là Thiên Hoàng, nhất định phải ngã xuống một người.

Tới giờ khắc này, không có gì để nói, chỉ có tử chiến. “Ầm” một tiếng, Diệp Phàm đánh tới một quyền, Bất Tử Thiên Hoàng chém xéo ra tả chưởng, hóa thành cánh phượng hoàng ngũ sắc, rung động kêu “leng kena”, một kích của hai người va chạm kịch liệt, giống như khai thiên lập địa.

Nữ Đế ra tay, củng cố nơi này, tránh cho dư ba tấn công lại đây, ảnh hưởng tới vận hành đại trận.

– Sát!

Bên phía Diệp Phàm này, Thánh Hoàng tử, Đạo Nhất, Trương Bách Nhẫn, Diệp Đồng, Tiểu Tùng… mọi người toàn bộ ra tay, bọn họ cùng phụ với sáu đứa nhỏ giữ đại trận ở trước nhất, bẻ gãy nghiền nát, quét ngang tới trước.

Đối phương, cao thủ Hoàng Đạo cũng ra hết, cũng bày ra sát trận, giao phong kịch liệt.

Chỉ có nữ Đế một mình một chiến trường, tao nhã tài hoa, nhiều hơn một vị tiên hồng trần chính là uy hiếp lớn nhất, đả kích rất lớn đối với sĩ khí bên phía Bất Tử Thiên Hoàng.

“Keng!”

Tiên đao ngũ sắc bổ tới, Tiên Đỉnh của Diệp Phàm vọt lên, giữa hai bên va chạm phát ra đốm lửa sáng lạn, bảo đinh không việc gì, nhưng tiên đao xuất hiện cái lỗ hổng.

Bất Tử Thiên Hoàng cả kinh, cái đỉnh của đối phương quá mức phi phàm.

“Ầm” một tiếng, bọn họ tiến hành đối kháng Cực Đạo tuyệt đỉnh, sinh tử chiến aiừa tiên hồng trần, diệp Phàm hợp nhất Cửu Bí, vừa đi lên chính là một thần thuật cái thế như tận thế.

Thế nhưng, ra ngoài ý liệu, Bất Tử Thiên Hoàng cũng xuất ra cùng một chiêu này, hóa ra hắn cũng thu thập hoàn chinh Cửu Bí từ lâu.

“Ầm!”

Trời sụp đất nứt, khối đại lục tiên này cũng gần như sắp hủy diệt, nhưng Độc Nhân dậm chân một cái lại ổn định được.

– Bất Tử Tiên Hoàng Án!

Thiên Hoàng rít gào, buông ra tiên đao ngũ sắc, để cho nó tự mình đi nghênh chiến với Tiên Đính, còn hắn hóa thành một con phượng hoàng, đáp xuống, ở trước thân nó hình thành một tòa Thần ấn cực lớn, che phủ Diệp Phàm ở phía dưới.

– Thiên Đế Quyền!

Diệp Phàm rống to, tóc bay rối xông lên tận trời, hắn phóng ngược lên, cứng đối cứng, rung chuyển vòm trời, thiên Đế Quyền quyết đấu với Bất Tử Tiên Hoàng Ấn.

Dòng chảy thời gian vỡ nát, cổ kim chạy ngược hỗn loạn, lực lượng năm tháng giữa hai người đều bị làm tan biến, đã xảy ra sụp đổ.

– Sát!

Cứ như vậy, bọn họ đại chiến với nhau một chỗ, mỗi người đều có máu tươi bắn ra.

– Phụ thân, ta đến trợ giúp ngài!

Xa xa, một con phượng hoàng thét dài, pháp lực ngập trời, tuyệt luân cái thế, hắn cực kỳ cường đại không ngờ lại đạt gần tới tiên hồng trần.

– Hoa Hoa sư huynh! Tới tiếp thay ta, ta đi gặp con phượng hoàng kia!

Diệp Y Thủy hô lớn.

Hoa Hoa sớm đã thành đạo là Phật Đà, bảo tướng trang nghiêm, liền tiến vào trong trận, tiếp nhận sát kiếm, vẻ mặt từ bi, nhưng ra tay lại tuyệt không nương tay, sát kiếm tung hoành, hoa máu bay tung tóe, một lần giết chính là thiên quân vạn mà.

Diệp Y Thủy vọt lên, đại chiến với đối thủ năm đó, hai bên cha con đều ra trận, đại chiến sa trường.

“Ầm!”

Xa xa, truyền đến tiếng nổ vang, vô Thủy Đại đế chiến một trận với tiên hồng trần hạ xuống màn che, đại đế chụp xuống một chưởng, trấn áp người kia xuống, đánh cho phun ra một ngụm máu lớn, toàn thân xương cốt đứt đoạn.

Giống như năm đó, Vô Thủy Đại đế dùng một bàn tay trấn áp phân thân của Bất Tử Thiên Hoàng dùng tín ngưỡng lực luyện chế thành, chỉ một bàn tay mà thôi, làm đối thủ không naẩng đầu lên được.

“Keng!”

Sớm trở thành thân thể tiên đứt từng tấc nứt ra từng khúc, ngay cả nguyên thần đều mất đi, sau đó nổ tung.

Vô Thủy Đại đế giết một vị tiên hồng trần!

Ánh mắt Bất Tử Thiên Hoàng đỏ bừng, nhiều năm qua như vậy, hắn cũng không hề chân chính đánh chết được đối thủ này, không thể tưởng được để hắn sống tới ngày nay, chờ viện binh đến đây.

“Ầm!”

Diệp Phàm tóc rối bay phất phới, ánh mắt sáng quắc, diễn biến đạo và pháp của chính mình, tranh bá với Bất Tử Thiên Hoàng, quyết một trận tử chiến, không người nào tiến lên, tất cả đều chờ xem cuôc chiến.

“Keng!”

Đột nhiên, Bất Tử Thiên Đao rời bỏ Tiên Đỉnh nơi đó, quay đầu tập kích đánh xuống gáy Diệp Phàm.

Diệp Phàm cùng không quay đầu lại, trực tiếp chấn ra một quyền, toàn thân phát sáng gần như thiêu đốt lên. “Keng” một tiếng, đánh gãy thanh Thiên Đao ngũ sắc.

Vô Thủy Đại đế đi tới, trên người nhuộm máu của tiên hồng trần, nữ Đế áo tráng xuất trần, cùng cắt đứt con ctường phía trước, kết cục đã chú định.

Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn không mời bọn họ động thủ, thét dài một tiếng, thi triển hết Thiên Đế pháp, cả người đều hóa thành tiên quang, quét ngang tới phía trước.

“Phốc!”

Cuối cùng, bất Tử Thiên Hoàng bị đánh đứt rơi xuống một cánh phượng hoàng, lông chim và máu bay vãi ra.

– Phụ thân!

Con của hắn kêu to.

“Ầm!”

Diệp Phàm vô tình trấn sát, ánh mắt âm trầm, bổ thẳng xuống Thiên Hoàng thành hai nửa, đánh bại đại địch.

– Ha ha ha! Lục nguyên thần bị xé rách!

Thiên Hoàng cười thảm, nói:

– Khi ta còn nhỏ làm đi vào cái khe nứt hư không muôn đời khó xuất hiện một lần, từ Tiên vực rơi xuống phàm trần, vẫn luôn muốn trở về, rốt cục trở thành tiên hồng trần, ngay cả thế giới kia hiện tại cũng không còn có cao thủ như vậy a, không nghĩ tới lại ngã xuống trên đường!

Mọi người nghe vậy đều kinh sợ!

– Đây là ngươi aieo gió gặt bảo!

Diệp Phàm từng bước bước xụống, trời sụp đất nứt, giẫm nát Bất Tử Thiên Hoàng, sau đó Tiên Đỉnh bay xuống, thu vào toàn bộ thân thể vỡ nát cùng với mảnh nhỏ nguyên thần, nhẹ nhàng chấn một cái, chỉ có tro bụi rơi xuống, mà trên vách đinh thì xuất hiên một dấu ấn của Thiên Hoàng.

Đồng thời trong lúc đó, Diệp Y Thủy cũng đánh chết con phượng hoàng nhỏ kia.

Một trận chiến này không còn trì hoàn nữa, nhân mà một phương Diệp Phàm này bẻ gãy nghiền nát, quét ngang tất cả địch thủ.

Thiên địa rơi vào yên tĩnh, máu nhuộm đỏ mặt đất, cuối cùng tiếng leng keng chiến kiếm va chạm không dứt bên tai, mọi người lớn tiếng hoan hô.

Diệp Phàm, nữ Đế, Vô Thủy ba vị tiên hồng trần hợp cùng một chỗ, liền mở ra cánh cửa Tiên vực.

Đột nhiên, xuất hiện một khí cơ không hiểu, thôn phệ vạn vật, thiên địa này không ngờ lại chậm rãi hóa thành một cái đỉnh, muốn luyện hóa mọi người.

– Là hắn, quả nhiên không có chết!

Vô Thủy Đại đế nói khẽ, nhưng ánh mắt cơ trí vẫn như trước không biến sắc.

– Đế Tôn ngươi còn sống!

Diệp Phàm hét lớn.

Thanh âm vừa phát ra, chấn động thiên địa, mọi người đều ồ lên.

Năm đó, Diệp Phàm từng mang theo mảnh nhỏ cái đỉnh của Đế Tôn đi cấm địa Thái Cổ, cùng với Độc Nhân Đại đế cùng nhau nghiên cứu, cho ra một kết luận kinh người, đao của Đế Tôn còn chưa tiêu tán.

– Là ta! Nhìn xuống muôn đời, luyện hóa một lò, thế giới này đều trở thành cái đỉnh, ta mang bọn ngươi cùng đi thành tiên!

Vang lên một thanh âm uy nghiêm, hắn muốn luyện hóa sạch đạo quả của mọi người, toàn bộ nuốt nạp.

Đế Tôn, dĩ nhiên là Đế Tôn tái hiện, một người đã chết đi muôn đời, không ngờ vẫn còn sống nhìn xuống trời đất mênh mông, âm thầm chờ đợi.

– Phong Thần Bảng đến đây!

Vô Thủy Đại đế quát lớn, trong thiên địa một tấm Thần đồ tái hiện, trọng tổ, qua năm tháng dài lâu nó sớm đã khắc theo nét vẽ dấu ấn của thế giới này, phải quấy nhiễu hình thành cái đỉnh thế giới của Đế Tôn.

Phong Thần Bàng chưa thật sự bị hủy trên con đường thành tiên, ngày nay tái hiện.

– Vô dụng, ta đã đem cả nhân giới đều nấu chây hòa tan vào, phiến vũ trụ kia phải bị tiêu diệt, trở thành cái đỉnh của ta, nhét cả bọn ngươi vào trong cái lò lớn!

Thanh âm uy nghiêm kia có vẻ vô cùng lạnh lùng.

– Ngươi thật ngoan độc! Không chỉ muốn hóa nơi này thành cái đỉnh của ngươi, còn muốn hủy diệt cả nhân giới!

Mọi người đều hết hồn.

– Ngươi cao hứng quá sớm!

Diệp Phàm cười lạnh.

“Ầm!”

Một tiếng nổ, thế giới kia chấn động mạnh.

– Đồ nhi ngoan, ngươi quên sư phụ rồi sao?

Vang lên một thanh âm khác, tấm chắn giữa nhân giới và thế giới này bị xuyên thủng, truyền đến tiếng của Đoạn Đức.

Tụ tập đủ chín đạo Luân hồi ấn, hắn nấu chây hòa tan làm một thể, hắn nhưng lại thật sự trở thành tiên hồng trần, cũng đến đây.

Ở nơi đó, có một tòa Hoang Tháp, còn có một cái Tiên Chung, cố định được vũ trụ nhân giới, Đế Tôn dù có thông thiên, cùng khó mà trong thời gian ngấn luyện hóa được.

Tiên Chung, Hoang Tháp tự nhiên là Diệp Phàm và Độc Nhân lưu lại cho Đoạn Đức.

Đế Tôn ở nhân giới, trong bóng tối khắc ra rất nhiều phù văn; ở thế giới này cũng ngấm ngầm làm chuẩn bị ở sau khó lường, chờ mong một ngày kia luyện hóa hai giới thành cái đỉnh, hắn sẽ thu được Tiên khí chí tôn vô thượng.

Đáng tiếc, hắn thất bại trong gang tấc, Vô Thủy Đại đế sớm đã phát giác, dùng Phong Thần Bàng shi lại hết thảy quỹ tích dao động của thế giới này, có thể làm nhiễu loạn hình thành cái đỉnh thế giới của hắn.

Mà nhân giới, Diệp Phàm và Độc Nhân lại sớm đã quét sạch đại bộ phận, hiện tại Đoạn Đức tái hiện, làm cho trong lòng Đế Tôn chợt lạnh.

Năm đó hắn bị người liên thủ công kích, vẫn chưa chân chính chết đi, mà từ đó giả chết định làm một sự kiện đại sự kinh thiên.

Năm đó, cái gọi là cử giáo phi tiên, chư đế cùng chung sức của hắn, kỳ thật cùng đều chỉ để thành toàn cho chính mình, thế nhưng để lộ ra dấu vết, bị người phát hiện, hắn định giết chết mọi người, gặp phải phản kích.

– Không còn gì để nói, sát!

Diệp Phàm, nữ Đế, Vô Thủy đồng thời ra tay, cùng nhau đánh lên hướng bầu trời, phát động một kích lợi hại nhất.

Một trận chiến này thực kịch liệt, nhưng lại không có gì bất NGỜ, cuối cùng phá vỡ cái đỉnh thế giới, tìm được Đế Tôn cùng là tiên hồng trần, hắn trực tiếp bị giết chết, máu tươi nhuộm tinh không.

– Ôi! Hắn thật sự là đồ nhi của ta sao?

Đoạn Đức lắc đầu, nhớ lại quan hệ cũng vừa là thầy vừa là bạn, khó có thể nói cái gì nữa.

Bốn vị tiên hồng trần liên thủ, mở ra Tiên vực, đại quân chậm rãi mà đi tới phía trước.

Tiên quang bay múa, màn ánh sáng đầy trời, cánh cửa thật lớn kia vừa làm kinh ngạc vừa làm kinh sợ rất nhiều người, loại dao động mênh mông này, tự nhiên cũng kinh đỏng moi người trong Tiên vưc.

Trong đám người, Khấu Hiểu Hiểu cầm trong tay Linh Lung Tiên, trên mặt đầy nước mắt, kiện chí bảo kia phát ra tiếng ô ở, nàng khẽ nói:

– Duyên hồng trần đã đứt, trên con đường thành tiên gặp lại!

Diệp Y Thủy thì còng trên lưng Thần Nguyên bên trong phong ấn mẫu thân, đi nhanh tới trước.

Cô bé tái hiện, ngồi trên đầu vai Diệp Phàm, cười thực vui vẻ, nữ Đế và Diệp Phàm sóng vai đứng nhìn.

Xa xa, con dân Tiên vực bị kinh động xuất hiện, trong đó có một nữ nhân áo tím sớm đã không ngừng tuôn nước mắt, nhưng lại miệng cười nở rộ như hoa, rất nhanh phóng vọt tới.

– Ta đã biết là huynh, nhất định là huynh!

Nàng khóc, nàng cười, như hoa lê dưới mưa.

– Phụ thân!

Ở phía sau còn có một cô gái vọt tới.

– Chúng ta có rất nhiều việc cần hoàn thành, phải tu bổ Tiên vực!

Vô Thủy Đại đế nói khẽ.

Chín con rồng kéo quan tài, chậm rãi bay đến.

– Tiên chân chính chỉ có mấy vị, rốt cuộc cùng xuất hiện rất nhiều rồi!

Đoạn Đức than nhẹ, hắn hiểu rõ bí mật của căn nguyên Tiên vực.

KẾT THÚC

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 1 tuần trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!