1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. [Audio] Đại Ma Đầu dịch (Tuyệt Đại Ma Đầu)
  4. Tập 2: Khí động – Lôi Động (c6-c10)

[Audio] Đại Ma Đầu dịch (Tuyệt Đại Ma Đầu)

Tập 2: Khí động – Lôi Động (c6-c10)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 6 : Khí động (thượng)

Sau khi ngồi xếp bằng ở trên giường, Lôi Động mới cảm giác được hai chân của mình đang run rẩy, trong lòng thì lạnh lẽo. Vạn Quỷ lão tổ kia thật đúng là tồn tại cực kỳ khủng bố, giống như chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến cho ngươi không có chỗ nào che thân, vạn kiếp bất phục.

Sau khi hô hấp thật sâu, đợi đến khi hơi thở trầm ổn lại, Lôi Động mới mở cái hòm kia lên, lấy những đồ vật kia ra đặt ở trên giường, tỉ mỉ nghiên cứu.

Vật thứ nhất chính là một bộ quần áo màu đen, sờ tay vào thì thấy mền mại, lạnh lẽo, không biết được dệt từ cái gì. Nhưng nhìn hình thức, hẳn là giống với loại trang phục dành cho đệ tử sơ cấp mới nhập môn.

Ngoài ra còn có một miếng giống như ngọc mà không phải ngọc, bên trên có điêu khắc hình một cuộn tranh để ghi chép sự việc. Trước khi nhập môn, trải qua chút thời gian huấn luyện nên Lôi Động chỉ sững sờ một chút liền đoán được đây chính là thứ chuyên dụng để ghi chép hoặc lấy tin tức của nhân sĩ tu tiên gọi là ngọc giản. Hắn không khỏi mừng thầm, trong đây không phải là có tâm pháp tu luyện gì đó chứ?

Hắn cầm nó vào trong tay, dựa theo chút giới thiệu khi còn huấn luyện, đem linh lực tập trung vào bên trên ngọc giản.

Thời gian lúc ban đầu thì cũng không có phản ứng gì, nhưng Lôi Động cũng không có nhụt chí. Hắn không ngừng thở sâu bài trừ tạp niêm trong đầu, dần dần cả người giống như hòa thành một thể với ngọc giản. Mà những tin tức ở trong ngọc giản cũng nối đuôi nhau hiện ra ở trong đầu Lôi Động. Trong ngọc giản chẳng những ghi chép tác dụng của đồ vật ở trong cái hộp, còn cả một đoạn dài nói về môn quy.

Có lẽ người khác tạm thời sẽ không tìm hiểu môn quy, nhưng Lôi Động lại chăm chú đọc từng chữ một, phảng phất giống như muốn ghi nhớ tất cả trong đầu vậy.

Thật lâu sau, Lôi Động mới buông ngọc giản ra, cả người cảm giác thấy mệt mỏi không chịu nổi. Đọc tin tức trong ngọc giản, đối với một người có tu vi mới nhập môn như Lôi Động mà nói, là một chuyện tình cực kỳ tiêu hao tinh thần. Nhưng không phải là không có thu hoạch, ngoại trừ đoạn môn quy dài loằng ngoằng kia ra, Lôi Động cũng biết được tác dụng của những thứ trước mắt này.

Ví dụ như cái bộ quần áo màu đen kia, theo ý nào đó mà nói thì chính là một kiện pháp khí, mặc trên người, tự nhiên là có công hiệu tránh bụi, ngoài ra còn có một chút công năng phòng ngự, có thể ngăn cản được một ít công kích của đao kiếm thông thường.

Quần áo như thế, nếu đặt ở trong quốc gia của phàm nhân, đã có thể xem như một món bảo bối. Nhưng mà ở trong này, cũng chỉ có những đệ tử mới nhập môn như Lôi Động, cái gì cũng không có, mới sử dụng.

Một cái đai lưng tinh tế không phải vàng cũng không phải ngọc, căn cứ theo như ngọc giản đã nói thì đây chính là đai lưng trữ vật, không gian bên trong khoảng chừng một mét vuông. Và đây cũng là loại đai trữ vật cấp thấp nhất, chỉ có thể bỏ vào đó một vài thứ đồ vật vụn vặt.

Ngoài ra còn có một thanh chủy thủ màu xanh giống như một thanh tiểu kiếm, một khỏa ngọc bội giắt lưng màu đen như mực và một bình đan dược nhỏ. Khỏa ngọc bội giắt lưng kia được điêu khắc rất tinh xảo, phù điêu dữ tợn, nổi rõ ba chứ Âm Sát Tông. Công năng lớn nhất của khỏa ngọc bội này chính là nhận dạng thân phận.

Trong phạm vi của Âm Sát Tông có rất nhiều cấm chế, dựa vào thân phận bất đồng của đệ tử mà mở ra. Cấm chế sẽ kiểm tra quyền hạn của đệ tử nhờ ngọc bội này, xem có phù hợp với thần thức của bản thân hay không. Chỉ cần có một chút không thích hợp, cấm chế sẽ lập tức khởi động khiến cho đối phương chịu đau khổ.

Kỳ thật để cho Lôi Động cảm thấy hứng thú chính là thanh tiểu kiếm màu xanh thẫm này, khi luyện tập võ nghệ ở trên lôi đài, Lôi Đông cảm thấy rất thèm thuồng đối với thanh U Hỏa Kiếm tàn nhẫn âm độc có uy lực cực mạnh kia. Nhưng hơi có chút đáng tiếc chính là, thanh kiếm này chỉ là một thanh tiểu kiếm của đệ tử nhập môn, chỉ là một loại pháp khí tầm thường nhất. Uy lực còn lâu mới bằng được thanh U Hỏa Kiếm mà vị tiền bối kia đã dùng ở trên lôi đài.

Từ trong ngọc giản hắn cũng biết được, nếu muốn có được một pháp khí tốt, cũng có rất nhiều cách. Phương thức nguyên thủy nhất chính là bản thân tự mình luyện chế.

Nhưng nếu làm như vậy sẽ phải tốn thời gian thật lớn để học tập rất nhiều tri thức liên quan. Đại đa số mọi người đều lựa chọn phương thức giao dịch để thu được thứ mà mình muốn. Ngoài ra còn có thể hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ của môn phái để thu được điểm cống hiến giá trị. Dùng điểm cống hiến này hướng tới môn phái đổi lấy pháp khí mình thích hoặc là đan dược. Đương nhiên nhiệm vụ càng khó khăn thì càng đạt được điểm cống hiến cao. Càng có thể đổi được pháp khí hoặc đan dược tốt. Các đồ vật để đổi điểm cống hiến tự nhiên cũng không thiếu. Đây cũng chính là một loại biện pháp khích lệ của Âm Sát Tông, khiến cho các đệ tử vì môn phái mà tích cực phục vụ, không hề làm gián đoạn thời gian nâng cao thực lực của bản thân.

Bình đan dược cuối cùng kia, chính là mười khỏa Bồi Nguyên Đan. Có tác dụng củng cố bổn nguyên, tu luyện chân khí. Dựa theo ngọc giản đã nói, chỉ cần tư chất không quá kém thì chỉ cần thời gian một năm dưới sự trợ giúp của mười khỏa Bồi Nguyên Đan này, cũng đủ để một gã đệ tử mới nhập môn tiến vào luyện khí kỳ tầng thứ nhất.

Ngoài những việc này ra, cuối cùng trong ngọc giản còn ghi một đoạn công pháp nhập môn là Huyền Âm Tâm Pháp, ước chừng hơn vạn chữ, nội dung tối nghĩa khó hiểu.

Cũng may ở bên cạnh đó còn có một bộ hình ảnh lập thể chỉ dạy cách tu luyện. Chính là hình ảnh một người đàn ông cả người trần trụi, ngồi xếp bằng bằng, đang hấp thu thiên địa linh khí để chuyển đổi thành linh khí trong cơ thể mình, hơn nữa linh khí này còn không ngừng men theo kinh mạch trong cơ thể mà uốn lượn lưu chuyển, cuối cùng hình thành một vòng tuần hoàn lớn. Có cái hình ảnh kia minh họa khiến cho quá trình tu luyện cũng lập tức rõ ràng lên.

Huyền Âm Tâm Pháp là tâm pháp nhập môn, có thể dẫn dắt thiên địa nguyên khí nhập vào trong cơ thể để tẩy tủy phạt mao, tăng cường thể chất. Sau khi tu luyện đại thành, có thể đả thông hai mạch Nhâm, Đốc. Hình thành một vòng tuần hoàn sinh sôi không ngừng ở trong cơ thể.

Do đó mà thể chất sớm tiến vào Tiên Thiên, vì tương lai bước vào tiên đạo mà tạo thành trụ cột vững chắc. Bởi vậy, sau khi bước vào Tiên Thiên, được gọi là Trúc cơ kỳ.

Chương 7 : Khí động (hạ)

Nhưng mà không nên xem thường cái quá trình từ luyện khí bước vào Trúc cơ kỳ này, vô số người tu tiên tiêu phí thời gian cả đời cũng đều không thể thuận lợi bước qua con đường này. Cũng chỉ có những người bước chân vào Trúc cơ kỳ mới xem như người tu tiên chân chính, thọ nguyên cũng bởi vậy mà tăng vọt lên đến một trăm năm mươi tuổi.

Sau khi đã có được Huyền Âm Tâm Pháp, Lôi Động không có nhanh nhảu tu luyện, mà là tiêu phí ba ngày thời gian để ghi nhớ toàn bộ hơn vạn chữ này, mỗi một câu đều ghi tạc chặt chẽ trong đầu. Nhưng dù hắn có không ngừng nghiền ngẫm bộ Huyền Âm Tâm Kinh kia, nhưng mà vẫn chưa hiểu được một phần mười như cũ. Cũng may mà những lý giải hiện giờ, cũng không ảnh hưởng đến việc hắn mò mẫm tu luyện tâm pháp tầng thứ nhất.

Ngủ một đêm ngon lành, ngày hôm sau ăn cơm sáng xong. Hắn liền đi tắm rửa, điều chỉnh trạng thái của mình tới mức tốt nhất, rồi mới bắt đầu về phòng tu luyện. Hắn ngồi xếp chân bằng bằng, dựa theo hình vẽ minh họa ở bên trong Huyền Âm Tâm Kinh mà bắt đầu tu luyện.

Căn cứ theo tâm pháp ghi lại, Luyện khí kỳ từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười hai phân biệt tương ứng với mười hai cái huyệt vị chủ yếu trên cơ thể người. Đả thông một cái chủ huyệt, công pháp liền tiến bộ một tầng, cho đến khi luyện đến đỉnh của Luyện khí kỳ thì sẽ trùng kích cả mười ba huyệt vị. Một khi thành công liền có thể bước vào Trúc cơ kỳ. Nhưng mà lầu cao vạn trượng thì cũng phải bắt đầu từ đất bằng, nếu muốn đánh thông từng huyệt vị, trước hết cần phải tích cóp từng tí chân khí một.

Vị trí của cả Vạn Quỷ Quật chính là một toàn linh mạch cự đại. Cho nên tu luyện ở bên trên linh mạch, bình thường sẽ làm ít công nhiều. Thổ nạp tu luyện, là một việc cực kỳ buồn tẻ. Mỗi một lần hấp nạp, cần đem không khí xung quanh hút vào thật sâu bên trong phổi, sau đó ngừng thở, dùng phương thức ảo tưởng để đem khí tụ vào trong đan điền. Sau đó ngưng tụ lại một tia thiên địa linh khí như có như không ở trong đan điền, cuối cùng là phun trọc khí ra. Đây chính là một phương thức huyền diệu khó giải thích, nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất mà đại đa số tu luyện giả hay dùng.

Mặc dù tại đây cũng có thể coi như là một tòa linh mạch xuất sắc nhất để tu luyện, nhưng mà thiên địa linh khí ẩn bên trong mỗi một lần thổ nạp cũng cực kỳ nhỏ bé.

Thật giống như là đãi cát lấy vàng, sau khi tiêu phí vô số công phu để loại trừ bùn đất thì mới có thể thu được một ít bụi vàng sáng lóng lánh.

Tiêu phí mấy canh giờ thổ nạp, nhưng mà Lôi Động thủy chung vẫn không thể cảm nhận được cái loại cảm giác huyền diệu khó giải thích như tâm pháp đã nói, tâm tình không khỏi có chút nóng nảy. Hai chân vì xếp bằng bằng quá lâu mà đã trở nên tê rần.

Mà tinh thần của hắn thì lại càng cảm thấy cực kỳ uể oải. Lòng kiên nhẫn đương nhiên là hắn có, nhưng từ sau khi xuyên việt đến đây, Lôi Động lại càng hiểu được nhiều đạo lý. Việc tu luyện này không thể nóng vội được, dục tốc bất đạt a.

Sau khi thở ra một ngụm trọc khí, hắn liền đứng dậy đi tắm rửa. Thời gian kế tiếp hắn liền nằm ở nơi này, hồi tưởng lại việc tu luyện ngày hôn nay, sau đó là xem xét một số tin tức.

Khi tỉnh giấc ngày hôm sau, không biết có phải do ảo giác hay không, hắn cảm thấy tinh thần so với bình thường càng thêm phấn chấn. Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, hắn lại bình tĩnh bài trừ toàn bộ tạp niệm ở trong đầu. Nhưng mà mấy canh giờ sau, hắn cũng vẫn không thu hoạch được gì như cũ, tâm tình dần dần lại trở nên buồn bực, không thể tập trung tinh thần được. Lôi Động lại nhất thời buông tha, bắt đầu ngồi thả lỏng và tự xem xét lại toàn bộ quá trình tu luyện.

Cứ như thế, liên tiếp đã được nửa tháng. Lôi Đông ngồi xếp bằng ở trong phòng mà tu luyện, hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt bình tĩnh. Mỗi một lần hô hấp đều rất dài. Ý thức của hắn giống như là đã tập trung cả vào trong quá trình thổ nạp. Trong lòng chỉ nghĩ đến một việc là đưa không khí vào trong phổi, không khí giống như là làm theo ý niệm của hắn, xuyên thấu qua phổi, dùng một phương thức cực kỳ thong thả mà chìm vào trong đan điền.

Đan điền, vốn là một huyện vị, cũng là một chỗ chứa đựng hoàn hảo của con người. Sau khi luồng khí này chìm vào trong đan điền, cả đan điền giống như trương phồng lên.

Lúc này lông mày của Lôi Động hơi nhíu, trong lòng vui vẻ. Chính là nó, cuối cùng thì lần đầu tiên hắn cũng thể nghiệm được cái cảm giác này. Nhưng mà lúc này đây hắn không dám có nửa điểm dị động, tinh tế nhớ lại cái cảm giác kỳ diệu vừa rồi ở trong đan điền. Đợi đến khi hắn không nín được thì mới phun ra một ngụm trọc khí. Không biết có phải là ảo giác hay không, lúc này trong đan điền của hắn hơi mát mẻ, tinh thần cũng cảm thấy sảng khoái hơn.

Rèn sắt khi còn nóng, Lôi Động lại tiếp tục thổ nạp, một lần rồi lại một lần. Giống như thời gian cả ngày chỉ trôi qua trong chớp mắt. Lôi Động mở hai trong mắt, trong đôi mắt hắn xuất hiện một tia hưng phấn. Mặc dù cả ngày hôm nay hắn đã thổ nạp vô số lần, tuy rằng những lần thành công không được hai phần mười. Nhưng mà, dù sao thì hắn cũng đã bước được bước đầu tiên, chỉ cần cố gắng, tin tưởng là sau này hắn sẽ thổ nạp thành thạo.

Lôi Động lại tĩnh tâm thể ngộ một phen, trải qua tích lũy cả ngày hôm nay, đan điền đã nhiều hơn một tia chân khí mát lạnh như có như không du động, nếu không cẩn thận cảm nhận thì gần như là không thể phát hiện ra sự tồn tại của nó. Nhưng mà dù sao thì cái cảm giác thành công này cũng khiến cho Lôi Động kinh hỷ không thôi. Hắn vất vả cố gắng hơn hai mươi ngày, rốt cục thì cũng có thể bước được bước đầu tiên trên con đường tu tiên.

Chân khí từng chút từng chút tăng lên. Ba tháng, tiêu phí mất ba tháng thời gian. Bây giờ dù cho hắn không có thổ nạp thì bên trong đan điền cũng hơi có cảm giác phồng lên. Đương Nhiên, mười khỏa Bồi Nguyên Đan nhận được lúc nhập môn đã bị tiêu hao hết tám khỏa. Nếu không như thế, muốn tu luyện được chân khí tới trình độ này thì không phải chút thời gian như thế là có thể làm được. Lôi Động cũng tự tính toán một chút. Tác dụng của một khỏa Bồi Nguyên Đan đại khái tương đương với mười ngày khổ tu của mình. Hôm nay tinh thần của hắn rất hăng hái, cho dù không nội thị thì hắn cũng có thể cảm giác được thời cơ tiến vào Luyện khí kỳ tầng thứ nhất đã sắp đến.

Chương 8 : Thăng cấp

Căn cứ theo Huyền Âm Tâm Kinh đã nói, Lôi Động chậm rãi điều khiển những tia chân khí mà mình đã tích có từng tí một di chuyển theo kinh mạch, tiến trình thong thả mà trầm ổn. Một cỗ cảm giác thanh lương sảng khoái truyền khắp cơ thể. Cái loại cảm giác sảng khoái xen lẫn một chút căng phồng này gần như khiến cho hắn rên rỉ. Nhưng mà Lôi Động đọc Huyền Âm Tâm Kinh cũng biết, khi trùng quan tuyệt đối không thể phân tâm. Hắn hít sâu một hơi, thu liễm tâm thần, mạnh mẽ đem lực chú ý tập trung vào quá trình vận hành chân khí.

Quả thật ước chừng một khắc đồng hồ sau, tiến trình vận chuyển thong thả của chân khí trong kinh mạch đột nhiên bị kiềm hãm. Lôi Động biết rốt cuộc thì quá trình vận hành cũng đến cửa thứ nhất. Kìm nén cái cảm giác khó chịu khi chân khí bị kìm nén, hắn mạnh mẽ thúc giục chân khí đột phá, nhưng mà bụng dưới lại truyền đến một trận đau đớn như kim châm khiến toàn thân hắn toát mồ hôi lạnh. Hắn vội vàng ngừng quá trình đột phá lại, sau khi nghỉ ngơi một lát, cái cảm giác đau đớn kia mới tiêu tán.

Lôi Động đã nếm qua đau khổ, không dám tiếp tục làm ẩu. Mà căn cứ theo lý giải đối với Huyền Âm Tâm Kinh, dùng phương thức tỉ mỉ, thong thả lay động cái cánh cửa huyệt vị kia. Khiến cho tầng hàng rào kia lơi lỏng dần, chân khí liền hóa thành những tia rất nhỏ thẩm thấu qua nó mà tiến vào bên trong.

Đê dài cả ngàn dặm cũng bị hủy bởi ổ kiến, Lôi Động cũng dựa vào phương thức này, từng bước từng bước xuyên qua tầng hàng rào ngăn cản kia. Nhưng mà thời gian trôi qua, chân khí tích tụ ở trong đan điền không ngừng bị tiêu hao. Bởi vì cảm giác thấy chân khí không đủ, hai khỏa Bồi Nguyên Đan còn lại kia cuối cùng cũng vào trong bụng hắn.

Những hạt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy xuống từ trên trán Lôi Động.

Nhưng mà vẻ mặt của hắn cũng kiên định dị thường. Có lẽ người bên ngoài không biết, nhưng mà một người xuyên việt như Lôi Động lại biết, ở trong thế giới mà tu chân giả có được lực lượng nghịch thiên như vậy. Chỉ có thể trở thành cường giả chân chính mới có thể làm chủ vận mệnh của chính mình. Nếu không, cá lớn nuốt cá bé, ngay cả lực phản kháng cũng không có.

Âm.

Ngay khi chân khí gần như bị tiêu hao hết, Lôi Động chỉ có thể thu được chút kinh nghiệm từ lần trùng quan này thì cái hàng rào kiềm hãm chân khí kia, cuối cùng dưới sự tác động không ngừng của chân khí cũng đã bị hòa tan như một tầng băng mỏng. Đám chân khí còn thừa không nhiều lắm kia lập tức thuận thế vọt tới trước, chui vào bên trong cái huyệt vị kia, không ngừng xoay tròn như một cái lốc xoáy, càng giống như một hệ ngân hà ở trong vũ trụ.

Đám chân khí này không ngừng chậm rãi xoay tròn, trở nên càng thêm tinh thuần. Mà đám chân khí thải ra thì lại một lần nữa quay lại đan điền, bị phương thức thổ nạp phun ra bên ngoài cơ thể.

Lôi Động mừng rỡ, dung lượng của đan điền trên thực tế là có giới hạn. Chân khí càng ngưng kết tinh thuần, đồng dạng càng có khả năng bộc phát năng lượng lớn hơn.

Rèn sắt khi còn nóng, Lôi Động lại tiếp tục thổ nạp, một tia chân khí kia sau khi hút vào trong thể nội, lại được chiết xuất một lần nữa. Nhưng mà hiệu suất của Luyện khí kỳ tầng thứ nhất vượt quá xa trước kia. Chỉ cần thổ nạp gần một thời thần, chân khí trong cơ thể liền khôi phục về trạng thái toàn thịnh trước kia. Không những thế, chân khí trong đan điền lại càng tinh thuần hơn trước gấp mấy lần.

Tới lúc này, Lôi Động mới chậm rãi mở hai mắt. Đập vào trong mắt hắn, chính là cảnh tượng trong phòng. Cảnh sắc trong phòng cũng rất đơn điệu, ánh sáng cũng không rõ ràng. Trước kia nhìn trên thạch bích có chút cảm giác mông lung. Nhưng mà lúc này ngay cả những viên bi rất nhỏ ở trên thạch bích cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Hắn đứng dậy, đi về phía trước, cả người trở nên nhẹ nhàng, giống như có cảm giác thuận gió mà đi. Dùng sức bước về phía trước một bước, cả người liền đi về phía trước được ba bốn thước.

Tu tiên, quả nhiên là cách tốt nhất để khai phá tiềm năng của cơ thể con người. Lôi Động không khỏi cảm khái vài câu. Đợi đến khi tĩnh tâm lại, mới phát hiện mũi mình đã linh mẫn hơn không ít, cũng ngửi được một cỗ hôi thối khó ngửi ở trên người mình.

Hắn vội vàng gọi nô tỳ, chuẩn bị bồn tắm và ba thùng nước sạch để tắm rửa. Sau khi tắm sạch, tinh thần của hắn trở nên sảng khoái, phiêu diêu.

Đợi đến khi hỏi nô tỳ, Lôi Động mới biết được, bất tri bất giác mình đã bế quan gần bốn tháng không có bước ra khỏi cửa. Sửng sốt gần nửa ngày, Lôi Động mới thở dài một hơi, hắn đã hiểu được cái gì gọi là tu tiên vô năm tháng. Nhìn lại bản thân mình ở trong cái gương đồng, làn da trắng nõn, nhưng lại hơi tái nhợt, giống như là kết quả khi một thời gian dài không thấy mặt trời vậy. Trong lòng hiểu được, bây giờ hắn đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, cũng coi như miễn cưỡng bước vào con đường tu tiên, không những thể chất được cải thiện rất lớn mà có thể chính thức học tập một ít pháp thuật vận dụng. Huống chi đã ở trong nhà bốn tháng rồi, bây giờ hắn nên đi ra ngoài, phơi nắng một chút.

Sau khi chậm rãi thưởng thức mỹ vị từ thức ăn, bước ra khỏi phòng thậm chí hắn còn có cảm giác xa lạ. Hết nhìn đông rồi nhìn tây cũng không biết là nên đi nơi nào. Đành phải triệu hoán một tên nô bộc trung niên, cẩn thận hỏi thăm một phen, nhất là hỏi thăm xem có thể học tập pháp thuật từ nơi nào.

Tên nô bộc này cũng biết, người trước mặt này là tân đệ tử, thế nhưng mà đã tu luyện thành Luyện khí kỳ tầng thứ nhất. Hắn không dám lãnh đạm, vội vàng đưa Lôi Động đi bái kiến tổng quản Đường Thiên chưởng quản bí tịch tu luyện pháp thuật.

Đường Thiên kia nhìn từ bên ngoài thì đã khoảng sáu bảy mươi tuổi, nhưng mà khiến cho Lôi Động một loại cảm giác thâm sâu khó dò. Người hiểu lễ nghĩa không dễ trách tội. Lôi Động đối với hắn rất cung kính lễ độ, sau khi Dương Thiên xác minh thân phận của Lôi Động xong, cũng có chút kinh ngạc.

– Lôi Động, dựa theo thí nghiệm tư chất trước lúc nhập môn của ngươi, hẳn là được xếp ở vị trí bình thường. Vốn dựa theo kinh nghiệm thì những người có tư chất như vậy, muốn luyện thành Luyện khí kỳ tầng thứ nhất cũng phải mất tám tháng trở nên. Không nghĩ tới, lúc này mới nhập môn chỉ có bốn tháng…

Chương 9 : Kết thù

– Đường tổng quản, đệ tử bốn tháng rồi không có bước ra khỏi cửa phòng.

Lôi Động cố ý cười khổ hai tiếng.

– Một bình Bồi Nguyên Đan cũng bị tiêu hao sạch.

– Lôi Động, ngươi cứ gọi ta là Đường sư huynh được rồi, sư huynh chẳng qua cũng chỉ là Luyện khí kỳ tầng thứ chín thôi. Phàm là những đệ tử Luyện khí kỳ như chúng ta, đều được xưng là tam đại đệ tử, dùng tu vi cao thấp để xưng huynh đệ với nhau.

Sau khi biết được Lôi Động chỉ dựa vào tư chất rất bình thường của mình, có thể luyện được chút thành tựu sau bốn tháng tu luyện, thái độ của Đường Thiên cũng tốt lên rất nhiều, tươi cười mị mị nói.

– Xem ra tư chất của Lôi sư đệ cũng cực kỳ tốt, nếu không chỉ bằng vào mười khỏa Bồi Nguyên Đan cũng không làm được như vậy.

– Đường sư huynh khách khí rồi.

Lôi Động cũng nở nụ cười.

– Không biết trước đệ, đã có bao nhiêu người đạt được Luyện khí kỳ tầng thứ nhất rồi?

– Kể cả Lôi sư đệ nữa thì đã có năm tân đệ tử nhập môn đạt đến Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, trong đó sư muội Đinh Uyển Ngôn là nhanh nhất, chỉ trong thời gian một tháng liền truyền đến tin vui.

Dương Thiên cũng cảm thái không thôi, mặt lộ vẻ hâm mộ.

– Hiển nhiên Đinh sư muội chẳng những tư chất phi thường, mà ngay cả ngộ tính cũng cực kỳ tốt. Nghe nói lão tổ cũng hết sức cao hứng, trực tiếp ban cho Đinh sư muội một món thượng phẩm pháp khí.

Nói đến thượng phẩm pháp khí, Dương Thiên càng có cảm giác thèm thuồng.

Lôi Động đương nhiên là biết vị Đinh Uyển Ngôn kia, nàng chính là cái cô bé nằm trong đám hai mươi mấy đệ tử có tư chất tốt nhất mới nhập môn. Được bài danh thứ mười một trong tổng số những người có tư chất tốt nhất. Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ biểu hiện của nàng không chỉ như vậy. Nếu không thì Vạn Quỷ lão tổ cũng không thể tán thưởng như vậy.

Quả nhiên lời nói của Đường Thiên vừa dứt, phía sau Lôi Động liền truyền đến một thanh âm trầm ổn.

– Nghe nói tiền đồ của Đinh sư tỷ so với tiểu cô nương trẻ kia cũng không kém quá nhiều. Chính là một người trong đám tiến giai sớm nhất của chúng ta.

Lôi Động đã biết, đây chính là thanh âm của Trần Mâu, khi quay đầu lại đã thấy Trần Mâu cười ha ha chúc mừng hắn.

– Quả nhiên là ta không nhìn nhầm Lôi sư đệ, nhanh như vậy đã đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, so với ngu huynh cũng chỉ chậm hơn có mấy ngày. Thật sự là thật đáng chúc mừng, chúc mừng.

– Trần sư huynh, chúc mừng, chúc mừng.

Lôi Động cũng cười híp mắt hành lễ, bông nhiên hỏi lại.

– Không biết Vệ Hoa huynh đã thành công hay chưa?

– Vẫn chưa, nhưng mà hẳn là rất nhanh thôi.

Bộ dáng của Trần Mâu vẫn bình tĩnh ung dung như trước.

– Vài ngày trước ta gặp hắn thì hắn cũng đã tiến đến giai đoạn cuối cùng rồi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc là hai ba ngày nữa sẽ thành công thôi.

– Như thế là tốt rồi.

Lôi Động cũng lộ ra thần sắc vui sướng. Trong lòng cũng thật sự mong muốn Vệ Hoa có thể sớm đạt được Luyện khí kỳ tầng thứ nhất. Dù sao thì ba người cũng đã sớm kết thân với nhau. Thực lực tương đối thì cũng có thể trợ giúp cho nhau được. Bỗng nhiên hắn ngưng lại một chút, tiếp tục hỏi:

– Như vậy còn hai người Tả Siêu Hòa và Chu Minh Hoa đã đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất chưa ?

Hai cái tên mà Lôi Động nhắc tới kia, tự nhiên đều là những tân đệ tử của Vạn Quỷ lão tổ, tư chất bài danh một hai. Trong đó Tả Siêu Hòa chính là tiểu nam hài mới sáu bảy tuổi kia, còn Chu Minh Hoa ước chừng mười hai mười ba tuổi.

– Tả sư huynh là kỳ tài ngút trời, chỉ trong hai tháng liền đạt tới luyện khí kỳ tầng thứ nhất.

Vẻ mặt của Trần Mâu kính nể, tiếp theo khóe miệng lại lộ ra một tia trào phúng.

– Về phần Chu sư đệ, chậc chậc, chỉ sợ bây giờ vẫn còn đang phải cố gắng.

Lôi Động ngạc nhiên, cũng khó trách Trần Mâu lại châm chọc hắn. Những đệ tự bài danh đầu tiên đều được Vạn Quỷ lão tổ tự mình chỉ điểm, không những không cần tự mò mẫn như bọn họ, hiển nhiên là đãi ngộ về đan dược cũng là nhất đẳng. Nhưng mà bây giờ Chu Minh Hoa kia cũng vẫn không đột phát, thật là buồn cười.

Hai người Lôi Động đang muốn nói chuyện thì từ bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng một tiếng hừ lạnh tức giận. Hai người quay đầu nhìn lại đã thấy rõ ràng là Chu Minh Hoa đang nổi giận đùng đùng. Thật đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

Tuy rằng Trần Mâu lão luyện, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi. Châm chọc sau lưng bị người ta bắt được, diễn cảm không khỏi có chút mất tự nhiên và xấu hổ. Nhất là chứng kiến Chu Hoa Minh kia tinh thần sung túc, ánh mắt lợi hại, hiển nhiên cũng đã đột phá Luyện khí kỳ tầng thứ nhất.

– Ngấm ngầm nói xấu người khác sau lưng, Trần Mâu ngươi cũng không khói quá mức tiểu nhân, thật sự là xấu hổ khi làm bạn với ngươi.

Chu Minh Hoa kia cũng chỉ có mười hai mười ba tuổi, cũng không phải là loại người có lòng dạ thâm sâu gì. Đương trường cũng có chút không khống chế nổi, thẹn quá hóa giận mắng một câu đối với Trần Mâu, sau đó phất tay áo xoay người rời đi.

Trần Mâu há miệng thở dốc, nhưng mà không biết nói gì. Lôi Động lại cười lạnh một tiếng:

– Chu sư đệ, chậm đã.

Ba chữ Chu sư đệ giống như nhát dao đâm vào trong óc của hắn. Chu Minh Hoa xoay người lại, nổi giận đùng đùng nhìn về phía Lôi Động, ánh mắt trừng thật lớn, phảng phất giống như là một con trâu chọi bị chọc giận.

– Tuy rằng lời nói của Trần sư huynh đối với sư đệ cũng có chút sai lầm. Nhưng mà sư đệ cũng không biết tôn trọng sư huynh, không những gọi thẳng tên ra, còn quát mắng trước mặt. Tuy rằng Âm Sát Tông của chúng ta là tà tông, cũng không cần quá coi trọng hình thức. Nhưng mà trong môn quy cũng đã viết rành mạch, bất kính với cấp trên thì phế bỏ tu vi, giải đến phòng gia hình lĩnh ba mươi roi.

Lời nói của Lôi Động đanh thép, hùng hồn đầy lý lẽ.

– Còn không mau hướng tới Trần sư huynh giải thích nhận tội ?

Chu Minh Hoa giống như muốn nhào lên hung hăng giáo huấn Lôi Động một chút, nhưng mà môn quy và ba mươi roi khiến cho hắn mạnh mẽ dừng bước lại. Sau khi do dự một lúc, cũng cưỡng chế được tức giận, nín nhịn lại nói một câu:

– Thực xin lỗi, Trần sư huynh.

Dứt lời hắn hung tợn nhìn chằm chằm vào Lôi Động và Trần Mâu một cái, lúc này mới nhanh chóng chạy đi.

Chương 10 : Ngự quỷ quyết (thượng)

Đợi đến khi hắn đi rồi, Trần Mâu mới thở dài một hơi:

– Lôi sư đệ, Chu Minh Hoa kia cũng không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội được, đệ cần gì phải vạch mặt hắn ở đây? Người này chẳng những có tư chất tốt mà còn là đệ tử thân truyền của lão tổ, tiền đồ tương lai sẽ rất rộng lớn.

– Trần sư huynh đây là suy nghĩ của huynh sao?

Nét mặt của Lôi Động nghiêm nghị.

– Trong mắt của Chu Minh Hoa kia nào có chúng ta, không để cho hắn chút giáo huấn thì hắn tưởng là chúng ta dễ bắt nạt sao? Huống chi, dù sao cũng đã đắc tội với hắn, nhìn qua dáng vẻ của hắn thì cũng không phải là người rộng lượng gì, cần gì phải cho hắn mặt mũi.

Nhưng mà trong lòng lại thầm nghĩ, dù sao thì chính mình cũng là xuyên việt mà đến, ở đó chính là thời đại bùng nổ thông tin, cái gì mình cũng đều biết. Tâm lý so với bọn hắn càng trưởng thành hơn rất nhiều.

Thái độ làm người, tuy rằng cần phải chú ý khéo léo, nhưng mà nếu muốn chân chính sống được thì phải có lập trường rõ ràng, phe cánh chặt chẽ. Nếu là mình hai mặt lấy lòng, tự nhiên sẽ không đắc tội với Chu Minh Hoa, nhưng mà sẽ khiến trong lòng Trần Mâu có khúc mắc với chính mình. Suy nghĩ sâu xa một chút, chỉ cần có cơ hội thì Chu Minh Hoa kia nhất định sẽ gây bất lợi đối với Trần Mâu. Đến lúc đó chính mình giúp hay là không giúp? Nếu không giúp, Chu Minh Hoa kia cũng sẽ chẳng có hảo cảm gì đối với mình. Nếu mà giúp, như vậy thì sẽ đắc tội với Chu Minh Hoa. Còn không bằng dứt khoát lập trường ngay từ bây giờ, còn có thể tăng thêm hảo cảm của Trần Mâu đối với mình, cùng chung kẻ thù.

Hai chữ chúng ta kia của Lôi Động, cũng khiến cho Trần Mâu sửng sốt, sau đó lại lộ ra thần sắc vui mừng cảm kích.

– Lôi sư đệ nói rất đúng, là ngu huynh đã lo lắng quá rồi.

Nhưng mà trong lòng cũng cực kỳ vừa lòng đối với Lôi Động, song phương đồng minh cũng càng thêm chặt chẽ.

Lôi kéo Lôi Động đồng loạt hướng tới chỗ Đường Thiên

để xin ý kiến học tập pháp thuật.

– Lôi sư đệ, những pháp thuật phù hợp với Luyện khí kỳ trong Âm Sát Tông ta có không dưới trăm ngàn loại, nhưng tham thì thâm. Bình thường chỉ nên lựa chọn một loại pháp thuật thích hợp với mình để luyện tập mà thôi.

Trần Mâu chậm rãi đàm đạo.

– Ngoài ra Âm Sát Tông chúng ta còn có một cái quy củ. Đó là đệ tử mới nhập môn chỉ có thể lựa chọn phép thuật lần đầu tiên là miễn phí. Nếu muốn học thêm những loại pháp thuật khác, nhất định phải dùng điểm cống hiến của môn phái để đổi, mà điểm cống hiến trong môn phái thì phải đi làm nhiệm vụ mới có thể đạt được.

Ngừng lại một chút, như là để cho Lôi Động tiêu hóa thời gian của hắn, lại nói tiếp.

– Cho nên, lựa chọn pháp thuật lần đầu tiên rất quan trọng.

– Pháp thuật sư huynh lựa chọn lần đầu tiên là cái gì?

Lôi Động khẽ chớp mắt hỏi, về phần điểm cống hiến của môn phái hắn cũng đã biết được từ bên trong ngọc giản. Đó là số liệu cực kỳ quan trọng, vô luận là pháp thuật, đan dược, pháp khí linh tinh. Chỉ cần có đủ điểm cống hiến là có thể đổi được. Nhưng mà điểm cống hiến của môn phái cũng không phải là cho không, nói ngắn gọn, chính là cần phải có được cống hiến hữu ích đối với môn phái mới có thể đạt được.

– Minh Hỏa Đạn.

Trần Mâu không chút e dè nói ra, có chút đắc ý.

– Đây là một loại pháp thuật có tính công kích rất mạnh. Ngu huynh tiêu phí công phu mấy ngày mới có thể miễn cưỡng sử dụng được. Khi nào về phòng tu luyện của ngu huynh, sẽ cho đệ xem một chút.

Lôi Động nghe xong nội tâm cũng có chút ngứa ngáy, gật đầu đồng ý. Rồi lại nghiêm mặt nói.

– Sư huynh, nhưng mà không biết pháp thuật đầu tiên nên chọn cái gì thì tốt?

Trần Mâu do dự một chút, trên mặt dường như có vẻ không nỡ, cuối cùng cắn chặt răng, lén lút lấy ra một vật lấp lánh gì đó đưa cho Đường Thiên, thấp giọng nói.

– Đường sư huynh, mọi việc xin nhờ huynh chiếu cố.

Đường Thiên luôn giữ im lặng cũng nhanh chóng đem cái đồ vật lấp lánh kia thu vào, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, không khỏi gật đầu.

– Trần sư đệ, ngươi đúng là hào phóng, chuyện của Lôi sư đệ cứ giao cho ta.[Audio] Ta Luyện Khí 3000 Năm

Nói xong hắn liền moi từ một chỗ sâu nhất trong ngăn tủ ra một khối ngọc giản, đưa cho Lôi Động.

– Lôi sư đệ, nơi này có một ít pháp thuật, nhưng mà xin hãy mau chóng chọn lựa.

Nói xong, hắn liền nhìn ra ngoài bộ dáng có tật giật mình.

Là người của hai thế giới, Lôi Động tự nhiên cũng hiểu được chuyện này, cũng không dám láng phí thời gian, tập trung tinh thần vào nội dung bên trong ngọc giản, nhanh chóng xem xét. Không giống như lời Trần Mâu nói pháp thuật có trăm ngàn loại, trong đây chỉ rải rác hơn mười loại. Minh Hỏa Đạn của Trần Mâu rõ ràng cũng ở trong đó.

Tâm tư của Lôi Động rất rõ ràng, nhìn đi nhìn lại hơn mười loại pháp thuật này, loại nào cũng cảm thấy hứng thú, nhất thời cũng có chút khó có thể lựa chọn. Nhưng mà lúc này Đường Thiên cũng liên tục thúc giục.

Lôi Động không nghĩ nhiều nữa liền lựa chọn thuật pháp Ngự Quỷ Quyết. Dựa theo giới thiệu trên thuật pháp thì đây là một loại pháp thuật luyện chế quỷ hồn cường đại để mình sử dụng. Từ trước khi xuyên việt hắn vẫn luôn ham thích những vong linh pháp sư. Vong linh pháp sư chỉ cần triệu hồi ra một đám khô lâu, để cho một đại đội tiểu đệ xông lên phía trước chiến đấu, chính mình có thể ở một bên uống trà cắn hạt dưa, nhân tiện lấy ra trang bị khác.

Đợi đến khi Lôi Động lựa chọn Ngự Quỷ Quyết xong, Đường Thiên vội vàng móc từ dưới ngăn tủ ra một khối ngọc giản đặc thù có ghi chép lại Ngự Quỷ Quyết, mặc mày tươi cười nói.

– Lôi sư đệ, chúc mừng, đây chính là khối ngọc giản cuối cùng của Ngự Quỷ Quyết. Bình thường cho dù có hàng cần đổi thì cũng phải tốn ba mươi điểm cống hiến. Đến đây, ta còn có chút thủ tục phải làm.

Một lúc lâu sau, Lôi Động và Trần Mâu cùng nhau rời đi.

Tới khi về đến phòng riêng của Trần Mâu xong, Lôi Động mới hỏi chuyện lúc trước. Tuy rằng hắn biết rõ, cho dù chính mình không đề cập tới thì Trần Mâu cũng sẽ tìm cơ hội để lấy lòng chính mình.

Dù sao thì cái đồ vật long lanh mà hắn vừa trả giá kia, hẳn là có giá trị xa xỉ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 2 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 3 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 4 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 4 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi