1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Audio] Bất Diệt Thần Vương Vương Đạo Chí Tôn
  4. Tập 1: Vương Khả – Ta Là Lừa Đảo Sao? (c1-c10)

[Audio] Bất Diệt Thần Vương Vương Đạo Chí Tôn

Tập 1: Vương Khả – Ta Là Lừa Đảo Sao? (c1-c10)

Chương 1: Vương Khả

Chu Tiên Trấn! Trong một hội trường cực kỳ rộng rãi.

Bốn phía đại sảnh, giờ phút này ngồi đầy các chưởng quỹ cửa hàng lớn và tử đệ các gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn một cái đài cao ở hướng chính bắc, một nam tử áo trắng tuấn lãng thẳng thắn nói.

– Ta nói nhiều như vậy, chư vị đại khái đã hiểu chưa?

Bạch y nam tử nhìn mọi người trong điện cười nói.

– Vương gia chủ, ngươi nói, chúng ta đều hiểu, chỉ là chúng ta còn có chút bận tâm! Ngươi có tiền như vậy, còn muốn tiền của chúng ta làm gì?

Một nam tử ngồi ở phía dưới lo lắng nói.

– Tiền? Ai sẽ ngại nhiều? Có càng nhiều tiền, ta có thể làm chuyện càng lớn, ta dùng tiền nhiều hơn, mời Đan Sư lợi hại hơn luyện ra đan dược càng tốt để bán, mời Luyện Khí Sư lợi hại hơn rèn đúc ra pháp bảo tốt hơn để bán, các ngươi thấy Vương Khả ta làm qua mua bán lỗ vốn chưa?
Bạch y nam tử Vương Khả cười nói.

– Không có, không có, từ khi Vương gia chủ đến Chu Tiên Trấn, tiền của Chu Tiên Trấn đều không ngừng chảy vào Vương gia, Vương gia chủ làm sao có thể mua bán lỗ vốn?

Đám người cười nói.

– Vậy chư vị còn lo lắng cái gì? Lo lắng Vương Khả ta lừa gạt tiền của mọi người?

Vương Khả cười nói.

– Sao có thể như vậy? Vương gia ngươi, nói thế nào cũng là một trong tứ đại gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn, gia tài vô số, phần lớn cửa hàng của Chu Tiên Trấn đều có vốn của Vương gia các ngươi, sao có thể quan tâm chút tiền ấy của chúng ta?

Nam tử trước đó cười nói.

Bầu không khí trong đại sảnh cũng hòa hoãn hơn không ít.

– Bây giờ Thập Vạn Đại Sơn càng ngày càng hung hiểm, muốn tìm linh dược, linh thạch càng ngày càng gian nan, chư vị nói Vương Khả ta biết cách làm giàu, muốn tìm ta tư vấn, ta mới nhớ tới mình cũng là người Chu Tiên Trấn, mở ra đại hội này, chỉ cho mọi người một con đường sáng, như thế nào? Chư vị còn có gì muốn hỏi không?
Vương Khả cau mày nói.

– Vương gia chủ, ngươi nói là thật? Chỉ cần chúng ta mua “sản phẩm tài chính” gì kia của ngươi, mỗi năm đều có hai thành lợi tức?

Một nam tử áo xám mong đợi nói.

– Đương nhiên, Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn cũng không phải một năm hai năm, sản nghiệp to lớn, giấy trắng mực đen ký kết đàng hoàng, còn có thể giả được sao?

Vương Khả nghiêm mặt nói.

– Không không, chúng ta đương nhiên tin tưởng Vương gia chủ, chỉ là, chỉ là cái này trước kia chưa từng có, chúng ta nhất thời có chút… có chút hưng phấn!

Nam tử áo xám kia cười nói.

– Phải, Vương gia chủ hứa hẹn, chúng ta tự nhiên tin tưởng! Mặc dù chúng ta cũng tu tiên, nhưng không so được đệ tử của các đại tiên môn, bọn họ có vô số tài nguyên, linh khí, chúng ta tu tiên tài nguyên đều phải dựa vào tự mình đi tranh thủ, linh dược trong Thập Vạn Đại Sơn không ít, nhưng đều có yêu thú thủ hộ, muốn nhổ răng cọp, sẽ bốc lên nguy hiểm tánh mạng, Thập Vạn Đại Sơn hỗn loạn, thường thường lại có sự tình gϊếŧ người cướp của phát sinh, tranh đoạt chút điểm tài nguyên, thường thường sinh tử đối mặt, hơi không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu. Chúng ta tu hành, quá khó khăn!
Lại một người áo đỏ khổ sở nói.

– Đúng vậy, Vương gia chủ là đại thiện nhân, để cho chúng ta ngồi ở trong nhà, cũng có thể tiền đẻ ra tiền?

– Vương gia chủ nói rồi, ngươi không để ý tới tiền, tiền sẽ không để ý tới ngươi, ngươi hàng ngày bưng bít lấy túi tiền, chỉ sẽ càng ngày càng ít, vẫn là Vương gia chủ chỉ cho chúng ta một con đường quản lý tài sản!

– Không sai, Vương gia chủ, sản phẩm tài chính gì kia của ngươi, ta mua!

– Ta cũng mua!

-Mmột năm hai thành lợi tức? Ta bế quan một lần cũng một năm, chẳng phải là bế quan một lần, linh thạch của ta sẽ tăng hai thành?

Đám người trong đại sảnh, tựa hồ có một số người đang không ngừng tô đậm lấy bầu không khí, để người nghe dần dần trở nên nhiệt huyết sôi trào.

– Nên nói, ta đã nói, muốn mua, đi sảnh ngoài của Vương gia ta, ký tên mua sắm! Nhóm sản phẩm tài chính đầu tiên, số lượng có hạn! Chư vị, cứ tùy tiện!
Vương Khả vừa cười vừa nói.

– Sảnh ngoài? Ở đâu, giao tiền ở đâu? Ta ra 50 cân linh thạch!

Nam tử áo xám lúc trước lập tức chạy ra đại sảnh.

– Trương chưởng quỹ, ngươi chờ ta một chút, chừa chút cho ta, sản phẩm tài chính số lượng có hạn, đừng có mua hết!

Lại một nam tử mặc áo hồng chạy ra ngoài.

– Chờ chút, chờ chút, chừa cho ta một chút!

– Ta muốn mua hết!

Mới vừa rồi đại sảnh còn hết sức huyên náo, trong nháy mắt đi không còn một mống, cả đám người chen lấn đi mua sắm sản phẩm tài chính do Vương gia phát hành.

Đại sảnh chỉ còn lại Vương Khả khá hài lòng, còn có một đám đệ tử Vương gia.

– Nhìn thấy không? Sản phẩm tài chính, chính là bán như vậy, trừ Chu Tiên Trấn, tiên trấn khác các ngươi dựa theo làm là được!

Vương Khả bưng lên một chén trà, vừa uống vừa nói.
– Gia chủ, đám người này thật nguyện ý dùng số lớn linh thạch, đi mua một trang giấy kia? Tiền này kiếm lời cũng quá dễ dàng rồi? Gia chủ, vì sao trước kia chúng ta không làm?

Một cấp dưới vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

Vương Khả háy hắn một cái:

– Ngươi biết cái gì, Vương gia ta không đặt chân vững vàng ở Chu Tiên Trấn, kinh doanh không đủ tín dự, ai sẽ tin tưởng sản phẩm tài chính này?

– Ách?

– Còn nữa, trước đó ta dặn dò các ngươi như thế nào? Làm “cò mồi” cũng không biết? Vừa rồi nếu không phải ta khống chế tốt, lần huy động vốn này sẽ bị các ngươi làm hỏng!

Vương Khả trầm giọng nói.

– Thuộc hạ thất trách!

Đám thuộc hạ cúi đầu nhận sai.

– Được rồi, cái sản phẩm tài chính này, ta cũng mới làm lần thứ nhất, có thể như vậy đã không tệ! Đúng rồi, bảo ngươi sàng chọn người, sàng lọc như thế nào rồi?
Vương Khả nhìn về phía đám thủ hạ hỏi.

– Gia chủ yên tâm, hôm nay mời tới phần lớn đều là hạng người làm giàu bất nghĩa, những người thuần thiện kia, ta không để bọn hắn tham gia, cũng sẽ cố ý làm khó dễ, không cho phép bọn họ mua!

Thuộc hạ cung kính nói.

– Rất tốt! Vương Khả ta, chỉ lấy tiền tài của người bất nghĩa!

Vương Khả nhấp một ngụm trà, hài lòng nói.

Chương 2: Ta Là Lừa Đảo Sao? (1)

– Thế nhưng gia chủ, ngài nói sản phẩm tài chính kia, bọn họ tùy thời có thể trả, vạn nhất bọn họ muốn đổi thì làm sao bây giờ?

Có thuộc hạ lo lắng hỏi.

– Vậy để bọn họ trả! Quên Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn có biệt danh “người sắt” rồi sao? Tín dự, ở Chu Tiên Trấn, chúng ta chính là tín dự!

Vương Khả trầm giọng nói.

– A? Bằng bản sự gạt được tiền, còn phải trả cho bọn hắn sao?

– Hừ, không trả cho bọn hắn, bọn họ làm sao lấy nhiều tiền hơn đi mua sản phẩm tài chính?

Vương Khả bình tĩnh nói.

– A? A!

– Chờ lấy sạch linh thạch ở Chu Tiên Trấn, Vương gia chúng ta liền lập tức rời đi!

Vương Khả cười nói.

– Rời Chu Tiên Trấn? Vậy thì thật đáng tiếc, chúng ta ở nơi này kinh doanh 10 năm!

– Lợi ích lớn, phong hiểm tự nhiên cũng lớn! Bây giờ chúng ta thiếu linh thạch, lần này quét sạch các tiên trấn, đầy đủ lấp lỗ thủng của chúng ta rồi.
Vương Khả trầm giọng nói.

– Gia chủ, ngài lợi hại như vậy, không có lưu lại thủ đoạn ở phía sau sao? Đi như vậy, thật quá đáng tiếc!

Có thuộc hạ không nỡ nói.

– Có, mở ngân hàng, bán bảo hiểm!

Vương Khả hít sâu một cái nói.

– A? Ngân hàng? Bảo hiểm? Đó là cái gì?

Thuộc hạ mờ mịt hỏi.

Vương Khả khe khẽ thở dài:

– Được rồi, tạm thời các ngươi đừng nghĩ, không có hậu trường cường đại, chỉ dựa vào chúng ta bây giờ, coi như làm, cũng chỉ để người khác hái quả đào! Ngân hàng, bảo hiểm, chờ thời cơ đến, ta sẽ dạy các ngươi làm, nhiệm vụ của các ngươi bây giờ, chính là bán tốt sản phẩm tài chính của chúng ta, tẩy sạch tiền tài bất nghĩa ở các tiên trấn, lớn mạnh thế lực của chúng ta! Sự tình về sau, sau này hãy nói!

– Vâng!

Đám thuộc hạ đồng thanh nói.

– Chu Tiên Trấn chỉ là bắt đầu, tiếp đó, các tiên trấn khác phải dựa vào các ngươi!
Vương Khả nhìn đám thuộc hạ tâm phúc nói.

– Gia chủ yên tâm!

Đám thuộc hạ cung kính nói.

– Được rồi! Đi xuống đi!

Lúc này Vương Khả mới hài lòng dựa lưng vào ghế.

– Vâng!

Đám thuộc hạ hành lễ muốn lui ra.

Nhưng lúc này, lại có một thuộc hạ chạy vào đại sảnh.

– Gia chủ, ngoài cửa đến một nam tử, nói là bằng hữu chí thân của ngài, muốn gặp ngài!

Tên thuộc hạ kia cung kính nói.

– Ta có bằng hữu sao? Bộ dáng gì?

Vương Khả nhíu mày, lộ ra vẻ nghi hoặc.

– Bộ dáng? Thân hình hơi mập, mặc nho bào màu đen, trong tay cầm quạt xếp, nhìn không ra tu vi sâu cạn, nhưng khuôn mặt có chút, có chút…

Nam tử kia nhất thời không biết hình dung như thế nào.

Nhưng tựa hồ Vương Khả đoán được là ai, biến sắc:

– Khuôn mặt, có phải cực kỳ hèn mọn hay không?

– A, đúng vậy, rất hèn mọn!

Vẻ mặt thuộc hạ kia cổ quái nói.
Vương Khả sầm mặt lại, lập tức đứng dậy:

– Gia hỏa không biết xấu hổ này, sao lại tìm tới đây rồi?

Vương Khả còn chưa nói hết, liền thấy một nam tử mập mạp mặc nho bào đi vào đại sảnh.

– A, Vương huynh, ta biết ngay ngươi ở nơi này, ta tìm ngươi thật lâu rồi!

Nam tử áo đen nhiệt tình chào hỏi Vương Khả.

Hai đệ tử Vương gia ở sau lưng lập tức lao đến, vẻ mặt khổ sở nói:

– Gia chủ, chúng ta không ngăn được hắn!

Tựa hồ Vương Khả đã ngờ tới, phất phất tay:

– Được rồi, không liên quan gì tới các ngươi, các ngươi lui xuống đi!

– Vâng!

Vẻ mặt đám đệ tử Vương gia mờ mịt lui ra ngoài đại sảnh.

– Vương huynh, bây giờ ngươi sống thật thoải mái, ở chỗ này tiêu dao tự tại, lần trước dọn nhà, sao không nói với ta một tiếng, làm hại ta tìm ngươi 10 năm!

Nam tử áo đen cười nói.
Vương Khả nhìn nam tử áo đen, sầm mặt lại:

– Trương Chính Đạo, ngươi là mũi chó sao, ta đã trốn tránh ngươi như vậy, ngươi còn có thể tìm tới được?

– Vương huynh, sao mỗi lần ngươi đều dữ dằn với ta? Ngươi có biết, 10 năm này không có ngươi, ta mỗi ngày ăn ngủ không yên, ngày ngày tưởng niệm không!

Trương Chính Đạo tiện hề hề đi tới.

– Cút, ngươi hại ta còn chưa đủ thảm sao? Sau sự tình lần trước, đến bây giờ ta còn vận rủi quấn thân, ngươi lại chạy rất nhanh! Hừ!

Vương Khả trợn mắt nói.

– Lần trước? Lần trước không thể trách ta, hai chúng ta đi đào mộ tổ của Yêu Vương, đây vốn là sự tình thất đức, dính chút xúi quẩy là bình thường, không phải ngươi cũng được rất nhiều chỗ tốt sao?

Trương Chính Đạo cười nói.

– Còn không phải tại ngươi không nghe ngóng tình huống rõ ràng!
Vương Khả trợn mắt nói.

– Cái này, cái này không thể trách ta, ta cũng là người bị hại, ta lãng phí rất nhiều pháp bảo, linh thạch nha, cuối cùng cái gì cũng không lấy được, ngươi không biết đâu, 10 năm này không có ngươi, ta ra ngoài giả làm người bị đυ.ng ăn vạ cũng không dám! Vương huynh, ngươi là có đại tài nha. Hiện tại ngày ngày canh giữ ở Chu Tiên Trấn, quá phí phạm nhân tài, không bằng chúng ta ra ngoài làm một vố lớn?

Ánh mắt của Trương Chính Đạo sáng lấp lánh nói.

– Ngươi là muốn ta giúp ngươi tìm đối tượng để ngươi ăn vạ sao?

Khuôn mặt của Vương Khả đen lại nói.

– Cái gì mà ăn vạ, chúng ta là cướp phú tế bần, ngươi xem, hiện tại ta nghèo rớt mồng tơi rồi, còn nữa, ngươi hàng ngày cũng hô nghèo, chúng ta đây là thật nghèo, cần những kẻ vi phú bất nhân kia khẳng khái giúp đỡ! Đầu óc của ngươi nhạy bén, ta thì mặt dày, hai ta hợp tác, vô địch thiên hạ!
Vẻ mặt Trương Chính Đạo hưng phấn nói.

Vương Khả híp mắt nhìn đối phương, căn bản không hề bị lay động.

P/s: Bạn nào không hiểu “sản phẩm tài chính” là gì, có thể google “sản phẩm tài chính” để tìm hiểu thêm nhé, nói đơn giản thì nó như cổ phiếu và trái phiếu ngoài đời ấy.

Có thể lấy “mặt dày” mà đắc chí, thậm chí còn nói dõng dạc, trong những người Vương Khả quen biết, cũng chỉ có Trương Chính Đạo này có thể làm được!

– Vương huynh, hiện tại có một việc lớn, ta nể tình cảm nhiều năm, mới đến tìm ngươi phát tài!

Trương Chính Đạo mong đợi nhìn về phía Vương Khả.

Vương Khả híp mắt nhìn Trương Chính Đạo, bây giờ sản phẩm tài chính vừa mới bắt đầu bố trí, cần mình chủ trì đại cuộc. Làm sao có thời gian đi địa phương khác phát tài?

– Việc lớn? Ngươi có thể cho ta bao nhiêu tiền? Trước tiên nói nghe xem!
Vương Khả mở miệng hỏi.

– Tiền? Không có tiền!

Trương Chính Đạo buông tay.

Chương 3: Ta Là Lừa Đảo Sao? (2)

– Không có tiền? Không có tiền ngươi tìm ta làm quái gì?

Vương Khả trừng mắt.

– Ngươi cũng biết, ta có bao nhiêu tiền sẽ xài bấy nhiêu tiền, nào có tiền dư chứ!

Trương Chính Đạo nói.

Vương Khả nghiêm mặt:

– Đi thong thả, không tiễn!

– Đừng, đừng! Ngươi nghe ta nói hết đã, mặc dù ta không có tiền, nhưng có thể để ngươi hoàn thành sự tình mà ngươi ao ước bấy lâu!

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

– Sự tình ao ước bấy lâu?

Vương Khả nghi ngờ hỏi.

– Ngươi không phải muốn tìm một hậu trường sao? Chính là cái ngươi nói lần trước…

Trương Chính Đạo chỉ chỉ trên trời.

Đột nhiên con ngươi của Vương Khả co rụt lại, sau đó nở nụ cười:

– Trương huynh, tới tới tới, mời ngồi, mời ngồi! Ha ha, hôm nay thật là ngày tốt, ngươi nói cho ta nghe xem, là tình huống như thế nào!

Thời điểm nói chuyện, Vương Khả đưa ly trà mà mình uống dỡ cho Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo cũng thụ sủng nhược kinh tiếp nhận chén trà chỉ còn cặn bã.

– Ngươi có nghe nói Huyền Thưởng Lệnh của Kim Ô Tông không?

Trương Chính Đạo hỏi.

– Chính là Kim Ô Tông ban bố Huyền Thưởng Lệnh, ai bắt được một người tên U Nguyệt công chúa, sẽ có năm danh ngạch tiến vào Kim Ô Tông trở thành đệ tử?

Vương Khả nói.

– Đúng, chính là Huyền Thưởng Lệnh này, từ Kim Ô Tông ban bố! Năm danh ngạch vào Kim Ô Tông! Kim Ô Tông là tiên môn đỉnh cấp trong Thập Vạn Đại Sơn nha! Giờ phút này, tất cả địa phương xung quanh Thập Vạn Đại Sơn đều sôi trào ngươi không biết sao? Ngươi không nghĩ tới đi bắt U Nguyệt công chúa lĩnh thưởng?

Trương Chính Đạo nhìn Vương Khả hỏi.

Vương Khả sầm mặt lại:

– Kim Ô Tông cũng không bắt được, ngươi bảo ta đi bắt? Ngươi biết ta một ngày kiếm bao nhiêu linh thạch không? Ta nào có thời gian lãng phí? Lại nói, bên người U Nguyệt công chúa kia có cường giả thủ hộ hay không? Ngươi tìm hiểu rõ ràng chưa? Thập Vạn Đại Sơn mênh mông, khác gì mò kim đáy biển, còn tràn đầy nhân tố không xác định! Nếu ngươi nói việc lớn chỉ là cái này, vậy thì không cần nói! Thần tiên đánh nhau, ta không muốn lẫn vào!

– Đừng, ta không phải bảo ngươi đi bắt U Nguyệt công chúa, ta là muốn mời ngươi đi cứu U Nguyệt công chúa!

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

Vương Khả như nhìn đồ đần nhìn về phía Trương Chính Đạo, ngươi điên rồi sao? Để ta đi đối địch với tiên môn? Hơn nữa còn là tiên môn cường đại như Kim Ô Tông?

– Kỳ thật ở hôm qua, U Nguyệt công chúa đã bị người bắt!

Trương Chính Đạo giải thích nói.

– Đã bị bắt?

Vương Khả ngoài ý muốn hỏi.

– Phải, chính là bị Nhϊếp gia gia chủ của Chu Tiên Trấn bắt được, bây giờ bị nhốt ở trong Nhϊếp gia, Nhϊếp gia đã phái người đi Kim Ô Tông bẩm báo, đại khái nửa tháng sau, người của Kim Ô Tông sẽ tới, mang U Nguyệt công chúa đi! Ta là bởi vì việc này mới đến Chu Tiên Trấn, nhưng thật trùng hợp, để ta phát hiện ngươi cũng ở chỗ này! Vương huynh, lần này ngươi nhất định phải giúp ta cứu U Nguyệt công chúa ra! À không, ngươi nhất định phải cùng ta làm chuyện này!
Trương Chính Đạo mong đợi nói.

Vương Khả híp mắt nhìn Trương Chính Đạo:

– Trương Chính Đạo, là bản thân ngươi muốn cứu U Nguyệt công chúa, sau đó tới kéo ta xuống nước?

– A? Sao có thể nói như vậy!

Trương Chính Đạo lắp bắp.

– Ngươi muốn nhổ răng cọp, đắc tội Kim Ô Tông! Ta lại không dám, ta còn muốn sinh hoạt ở Thập Vạn Đại Sơn thời gian rất dài, đắc tội Kim Ô Tông, ta làm sao có thể sống an bình!

Vương Khả lắc đầu cự tuyệt.

– Không, Vương huynh, không phải ngươi vẫn muốn bái vào Thiên Lang Tông sao? Thiên Lang Tông cũng là tiên môn đỉnh cấp của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần ngươi cứu U Nguyệt công chúa, đưa đến Thiên Lang Tông, Thiên Lang Tông nhất định sẽ thu ngươi làm đệ tử! Ta cam đoan! Như vậy ngươi cũng có thể được như nguyện!

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

Vương Khả tin mới lạ.
– Thiên Lang Tông sẽ cảm kích ta cứu U Nguyệt công chúa, sau đó thu ta làm đệ tử?

Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo hỏi.

– Không sai, không sai!

Trương Chính Đạo liều mạng gật đầu.

– Phi!

Vương Khả khinh bỉ nói.

– Như thế nào? Ngươi không tin?

– Nói nhảm, nếu Thiên Lang Tông quan tâm U Nguyệt công chúa, sao có thể cho phép Kim Ô Tông tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh đuổi bắt U Nguyệt công chúa? Ngươi là đang vũ nhục trí thông minh của ta sao?

Vương Khả khinh bỉ nói.

– Là thật, U Nguyệt công chúa còn có một thân phận khác, bây giờ ai cũng không biết, chỉ có ta biết! Chờ cứu U Nguyệt công chúa, chúng ta hộ tống nàng đến Thiên Lang Tông, xác nhận thân phận khác của nàng, thì có thể để Thiên Lang Tông bảo hộ nàng rồi, hiện tại thời gian sắp không còn kịp, ta đi Thiên Lang Tông tìm viện binh cũng không kịp, chỉ có thể đến làm phiền ngươi!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.

Vương Khả mặt ngoài không nguyện tin tưởng, nhưng trong lòng đã động tâm. Bởi vì Thiên Lang Tông có đồ vật Vương Khả rất cần. Bây giờ Trương Chính Đạo nói ra khả năng này, Vương Khả làm sao có thể thờ ơ? Chỉ lo lắng Trương Chính Đạo cố ý dùng cái này lừa gạt mình mà thôi.

– Vương huynh, ngươi còn không tin? Nếu không ta thề độc cho ngươi xem?

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

– Đừng, ta không tin lời thề! Nếu lời thề có tác dụng, những cặn nam, cặn nữ kia sớm đã bị sét đánh chết vô số lần rồi!

Vương Khả lắc đầu.

– Vậy ngươi muốn thế nào mới tin được ta đây?

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

– Thế chấp mệnh căn của ngươi cho ta, nếu dối gạt, ta sẽ hủy nó!

Vương Khả trầm giọng nói.

– Vương Khả, ngươi ác như vậy? Ta là đơn truyền đời thứ 9, còn chưa lưu hậu đại cho gia tộc, ngươi đã muốn hủy ta?
Trương Chính Đạo lập tức che hạ thân, bị dọa đến liên tiếp lui về phía sau.

Vương Khả:

-…

– Cây quạt xếp trong tay ngươi, không phải mệnh căn của ngươi sao? Lần trước vì cây quạt xếp này, ngươi ngay cả mạng cũng không để ý, chính ngươi nói, cây quạt xếp này chính là mệnh căn của ngươi!

Mặt Vương Khả đen lại nói.

– Sao ngươi không nói sớm, làm ta sợ muốn chết! Quạt xếp? Cái quạt xếp này…

Vẻ mặt Trương Chính Đạo không nỡ nhìn quạt xếp trong tay.

Quạt xếp đen kịt, coi như triển khai cũng bao phủ một tầng hắc vụ, nhìn không ra là cái gì, nhưng vẻ mặt của Trương Chính Đạo cực kỳ không nỡ.

Chương 4: Ta Là Lừa Đảo Sao? (3)

Vương Khả cầm qua nói:

– Chỉ cần ngươi không gạt, đến lúc đó ta sẽ trả lại cho ngươi!

Trương Chính Đạo không nỡ nhìn quạt xếp, gật đầu nói:

– Được rồi, ngươi nhớ đừng làm mất!

– Yên tâm!

Vương Khả thu quạt xếp vào trong tay áo.

Giờ phút này tâm tình của Vương Khả cực kỳ kích động, không phải bởi vì quạt xếp, mà là Trương Chính Đạo nói, chỉ cần cứu U Nguyệt công chúa gì kia, thì có thể vào Thiên Lang Tông? Tâm nguyện 10 năm qua của mình nha. Chỉ có đi Thiên Lang Tông, mới có thể xử lý vận rủi trên người mình.

– Tốt rồi, ta tin tưởng lời ngươi nói, bây giờ nói tình huống cụ thể của U Nguyệt công chúa kia! Ngươi làm sao nhận được tin tức? Còn nữa, Kim Ô Tông tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh, căn bản không có chân dung của U Nguyệt công chúa! Nhϊếp gia làm sao xác định được?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

– Ta biết U Nguyệt công chúa chạy trốn vào Thập Vạn Đại Sơn, nên liền đuổi tới, vài ngày trước ở trong một sơn cốc tìm được dấu vết chiến đấu cuối cùng của bọn họ, lần theo manh mối, ta đuổi tới Chu Tiên Trấn, vừa vặn bắt được một đệ tử Nhϊếp gia tiến về Kim Ô Tông báo tin, từ trong miệng hắn biết được, lúc đầu người Nhϊếp gia cũng không biết U Nguyệt công chúa, chỉ là trùng hợp gặp được nàng, là một thủ hạ của U Nguyệt công chúa vô ý tiết lộ ra thân phận, Nhϊếp gia chủ biết được, trong nháy mắt lập kế hoạch, đầu tiên là lừa gạt đám người U Nguyệt công chúa tín nhiệm, sau đó hạ độc, cuối cùng gϊếŧ hai thủ hạ của U Nguyệt công chúa và bắt nàng! Hiện tại chỉ đợi thông báo cho Kim Ô Tông! Mặc dù ta chặn được một đệ tử Nhϊếp gia, nhưng còn có ba đệ tử Nhϊếp gia từ ba con đường khác nhau đi Kim Ô Tông, nhiều nhất nửa tháng, người của Kim Ô Tông sẽ đến!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.

– Nhϊếp gia? Là đệ nhất thế gia của Chu Tiên Trấn! Gia chủ Nhϊếp Thiên Bá càng là lão hồ ly! Từ trong tay hắn cứu U Nguyệt công chúa ra, căn bản là không có khả năng!

Vương Khả cau mày nói.

– Người khác không có khả năng, nhưng Vương huynh nhất định có thể được!

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

Vương Khả đen mặt nói:

– Mặc dù Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn 10 năm, nhưng chỉ làm sự tình buôn bán, người mạnh nhất Vương gia chính là ta, Tiên Thiên cảnh bình thường mà thôi! Nhϊếp gia kia có tới vài chục Tiên Thiên cảnh, Nhϊếp Thiên Bá ở 30 năm trước đã đến Tiên Thiên đỉnh phong, bây giờ không biết cường đại cỡ nào! Ngươi để ta đi cướp người của hắn?

– Vậy ngươi có thể giúp ta điều tra, U Nguyệt công chúa bị giam giữ ở đâu hay không? Ta sẽ đào một đường hầm trộm nàng ra!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.

– Đã nói với ngươi, Nhϊếp Thiên Bá là lão hồ ly, trước khi nhìn thấy đệ tử Kim Ô Tông, hắn sẽ bại lộ chỗ giam giữ U Nguyệt công chúa? Chuyện lớn như vậy, lúc trước ta còn không nhận được tin tức, rất rõ ràng, Nhϊếp Thiên Bá đã phong tỏa tin tức, ai cũng không nói cho! Muốn âm thầm phát tài!

Vương Khả híp mắt nói.

– Cũng đúng, lúc trước ta bắt người đi Kim Ô Tông báo tin, hắn là thân tín của Nhϊếp Thiên Bá, nhưng cũng không biết U Nguyệt công chúa bị giam ở đâu!

Vẻ mặt Trương Chính Đạo sốt ruột.

– Nhϊếp Thiên Bá khẳng định giấu kín U Nguyệt công chúa, hắn là loại không thấy thỏ sẽ không thả ưng! Muốn từ trong tay hắn cứu U Nguyệt công chúa, khó!

Vương Khả híp mắt nói.

– Vậy làm sao bây giờ? Mệnh căn của ta đã giao cho ngươi, ngươi không thể thấy chết không cứu! Nếu U Nguyệt công chúa chết, cấp trên cũng sẽ gϊếŧ ta, Vương huynh, nể tình mấy năm nay ta dẫn ngươi đi đào mộ, vớt không ít chỗ tốt, ngươi nhất định phải giúp ta một chút!
Trương Chính Đạo muốn nhào lên.

Vương Khả lập tức né tránh Trương Chính Đạo nói.

– Đừng nóng vội, để cho ta suy nghĩ một chút, để cho ta suy nghĩ một chút!

Vương Khả nhíu mày suy tư.

Trương Chính Đạo quả nhiên bất động, chờ Vương Khả suy tư.

Trương Chính Đạo muốn cứu U Nguyệt công chúa, Vương Khả cũng muốn cứu U Nguyệt công chúa, bởi vì đây là cơ hội duy nhất để mình vào Thiên Lang Tông.

Trong đại điện, Vương Khả đi qua đi lại, suy tư một hồi lâu, đột nhiên ánh mắt của hắn sáng lên.

– Vương huynh, ngươi có biện pháp từ trong tay Nhϊếp Thiên Bá đoạt được U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo vội vàng hỏi.

Vương Khả lắc đầu:

– Đoạt? Không đoạt được! Bất quá ta có thể biến thêm một cái U Nguyệt công chúa ra!

– Lại biến thêm một cái? Ngươi sẽ không tìm người giả mạo U Nguyệt công chúa, sau đó đi Thiên Lang Tông gạt người đó chứ?
Trương Chính Đạo choáng váng nói.

– Trong mắt ngươi, ta là người thích lừa gạt sao?

Vương Khả đen mặt nói.

Trương Chính Đạo kiên định gật đầu.

Vương Khả:

Ngày thứ hai, trong đại sảnh Vương gia!

– Thông tri một chút, sản phẩm tài chính ở các tiên trấn, đình chỉ bán! Chỉ bán ở Chu Tiên Trấn là được!

Vương Khả nhìn một thuộc hạ phân phó nói.

– Gia chủ, chúng ta ở các đại tiên trấn bố trí rất lâu, là thời điểm thu lưới rồi, hiện tại không thu lưới sẽ lãng phí!

Đám thuộc hạ lo lắng nói.

– Không sao, nếu như lần này ta mưu tính thành công, bái nhập Thiên Lang Tông, đến lúc đó một sản phẩm tài chính tính là gì? Loại thủ đoạn không thể kéo dài phát triển này, cũng không phải ta muốn! Hiện tại các ngươi toàn lực xử lý tốt công việc ở Chu Tiên Trấn! Trận này, nhất định phải đánh thắng!
Vương Khả trầm giọng nói.

– Vâng!

Đám thuộc hạ cung kính nói.

Đám thuộc hạ vừa đi, cách đó không xa, Trương Chính Đạo lập tức tiến lên đón.

– Vương huynh, ta ở quý phủ của ngươi chờ một ngày, ngươi bố trí xong chưa?

Trương Chính Đạo vội vàng hỏi.

Hôm qua Vương Khả rốt cục đáp ứng nghĩ cách cứu viện U Nguyệt công chúa, để Trương Chính Đạo hưng phấn rất lâu. Nhưng thời gian cấp bách, hiện tại Trương Chính Đạo lại có chút nóng nảy.

– Chuẩn bị không sai biệt lắm rồi, đến, đến nhìn một chút!

Vương Khả cười nói.

– A?

Ánh mắt của Trương Chính Đạo sáng lên, đi theo bước vào trong đại sảnh.

Chỉ thấy giờ phút này trong đại sảnh đang đứng hai nữ tử, đưa lưng về phía hai người.

– Vương huynh, không nghĩ ra ngươi còn kim ốc tàng kiều! Ha ha!

Trương Chính Đạo cười trêu nói.

Chương 5: Làm Giả (1)

– Nói cái gì đó? Hai vị này là biểu tỷ của ta, hôm qua trong đêm từ nơi khác điều phối đến! Cứu U Nguyệt công chúa, phải dựa vào các nàng!

Vương Khả mong đợi nói.

– Các nàng? Cứu U Nguyệt công chúa? Chẳng lẽ phải dùng mỹ nhân kế? Đi dụ hoặc Nhϊếp Thiên Bá, để cho hắn thả U Nguyệt công chúa? Ta nghe nói Nhϊếp Thiên Bá có tám thị thϊếp, từng người quốc sắc thiên hương, biểu tỷ của ngươi muốn thi triển mỹ nhân kế, cần phải có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn nha!

Ánh mắt của Trương Chính Đạo sáng lên, mong đợi nhìn bóng lưng của hai nữ tử.

– Tiểu biểu tỷ!

Vương Khả kêu lên.

Chỉ thấy một nữ tử thân hình nhỏ nhắn xoay người lại, nhìn Vương Khả cung kính thi lễ:

– Gia chủ!

– Ách?

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

– Dung mạo của tiểu biểu tỷ như thế nào?

Vương Khả cười nói.
– Tiểu biểu tỷ này, cũng tính tiểu gia bích ngọc, nhưng dung mạo so với quốc sắc thiên hương còn kém một chút, nhiều nhất chỉ xem như trung thượng, còn không tính là mỹ nữ tuyệt thế nha?

Trương Chính Đạo cau mày nói.

– Mỹ nữ giống như hoa tươi, cần lá xanh phụ trợ mới có thể lộ ra kiều diễm! Đại biểu tỷ!

Vương Khả nói.

Chỉ thấy một nữ tử hơi có vẻ cường tráng xoay người lại.

– Ách?

Trương Chính Đạo trừng mắt, toàn thân giật mình.

Chỉ thấy đại biểu tỷ này không chỉ bóng lưng tráng kiện, chính diện cũng cực kỳ thô kệch, mặt như bánh nướng, râu ria như ẩn như hiện, nhìn cực kỳ dọa người.

– Ngươi, ngươi là nữ nhân?

Trương Chính Đạo tê cả da đầu nói.

– Nhìn cái gì, chưa thấy nữ nhân có râu sao?

Đại biểu tỷ trừng mắt.

Nàng vừa trừng mắt, giống như lão hổ nhìn mồi, bộ dạng muốn đánh tới, dọa đến Trương Chính Đạo lui về phía sau một bước. Kém chút nôn!
– Đừng lo lắng, lúc trước đại biểu tỷ chọn sai công pháp, nên sắc tố nam phát triển hơi mạnh!

Vương Khả cười nói.

– Gia chủ!

Đại biểu tỷ nhìn Vương Khả cung kính thi lễ.

Trương Chính Đạo nuốt một ngụm nước bọt, vẫn có chút e ngại nhìn đại biểu tỷ.

– Vương huynh, cái này, cái này chính là tuyệt thế mỹ nữ ngươi nói? Ánh mắt của ngươi thật đặc biệt! Ta nghĩ Nhϊếp Thiên Bá kia gặp đại biểu tỷ của ngươi, căn bản sẽ không ngóc đầu lên được? Mỹ nhân kế? Không làm được đâu!

Trương Chính Đạo lau mồ hôi lạnh trên trán nói.

– Xem qua đại biểu tỷ, bây giờ ngươi nhìn lại tiểu biểu tỷ, thấy dung mạo của nàng như thế nào?

Vương Khả cười nói.

Trương Chính Đạo nhìn lại tiểu biểu tỷ, bỗng nhiên có loại cảm giác từ trong địa ngục đi tới thiên đường.
– Ôi chao, hiện tại nhìn kỹ, quả nhiên tiểu biểu tỷ đẹp như tiên nữ! Vương huynh, ngươi thật thông minh! Trước dùng đại biểu tỷ buồn nôn Nhϊếp Thiên Bá, lại dùng tiểu biểu tỷ thi triển mỹ nhân kế với Nhϊếp Thiên Bá, nhất định có thể cứu U Nguyệt công chúa về!

Trương Chính Đạo hưng phấn nói.

– Ngươi nghĩ gì thế? Ai nói ta muốn dùng mỹ nhân kế? Ngươi cho rằng Nhϊếp Thiên Bá giống như ngươi, dễ tϊиɧ ŧяùиɠ lên não sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

– Không phải mỹ nhân kế? Vậy ngươi tìm hai vị biểu tỷ làm gì?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

– Hôm qua không phải ta đã nói sao? Ta muốn lại biến ra một U Nguyệt công chúa!

Vương Khả híp mắt nói.

– Lại biến ra một cái? Ngươi muốn để tiểu biểu tỷ giả mạo U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.

– Không sai!

Vương Khả gật đầu.
– Nhưng cái này có tác dụng gì? Biểu tỷ của ngươi là U Nguyệt công chúa giả, trong tay Nhϊếp Thiên Bá mới là U Nguyệt công chúa thật. Ngươi cầm ra một cái giả cũng vô dụng, một khi người Kim Ô Tông tới, U Nguyệt công chúa thật vẫn sẽ chết?

Trương Chính Đạo khó hiểu nói.

– Không, ta muốn hóa giả thành thật, để trong tay Nhϊếp Thiên Bá thật trở thành giả!

Vương Khả tự tin nói.

– Thật thành giả, giả thành thật?

Trương Chính Đạo mờ mịt.

– Cái này gọi là từ không sinh có, phá hủy tin tưởng của Nhϊếp Thiên Bá, chỉ cần hắn cho rằng U Nguyệt công chúa trong tay là giả, như vậy chúng ta muốn cứu U Nguyệt công chúa sẽ dễ như trở bàn tay!

Vương Khả trầm giọng nói.

– Cái này? Cái này có thể được sao?

Trương Chính Đạo có chút không tin.

– Ngươi không phải nói, xưa nay U Nguyệt công chúa một mực mang theo mạng che mặt, gặp qua dung mạo của nàng không cao hơn 10 người sao? Cho dù là Kim Ô Tông cũng không có chân dung của nàng, vậy ngươi còn lo lắng cái gì?
Vương Khả cười nói.

– Thế nhưng, thế nhưng… được rồi, ngươi nói làm thế nào, thì làm như thế đó, ta nghe ngươi, để tiểu biểu tỷ giả mạo U Nguyệt công chúa, có lẽ có thể thành!

Trương Chính Đạo nhìn tiểu biểu tỷ ở cách đó không xa nói.

– Tiểu biểu tỷ giả làm nha hoàn của U Nguyệt công chúa, giả mạo U Nguyệt công chúa là đại biểu tỷ!

Vương Khả giải thích.

– Cái gì? Nàng? Đại biểu tỷ râu dài, ngươi để nàng giả mạo U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

– Nhìn cái gì? Ta không thể diễn U Nguyệt công chúa sao?

Đại biểu tỷ râu dài trừng mắt.

Trương Chính Đạo trừng mắt như chuông đồng, luôn cảm giác lần này nhờ vả không đúng người! Món hàng này, có thể để người ta tin tưởng là U Nguyệt công chúa soa? Ngươi cho rằng người khác mù lòa hết sao?

– Vương huynh, tại sao lại làm như vậy?
Trương Chính Đạo lo lắng nói.

– Kỹ năng diễn của đại biểu tỷ rất tốt, người khác càng không dễ dàng hoài nghi, lại nói, đại biểu tỷ am hiểu diễn tình cảm! Đến lúc đó tốt phối hợp với ngươi! Sẽ không bại lộ!

Vương Khả giải thích nói.

Kỹ năng diễn tốt có tác dụng chó gì, ai sẽ tin tưởng con hàng này là U Nguyệt công chúa?

– Diễn tình cảm là có ý gì? Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?

Đột nhiên Trương Chính Đạo biến sắc nói.

– Đến lúc đó ngươi sẽ biết!

Vương Khả cười nói.

Nhìn nụ cười này, sau lưng Trương Chính Đạo mát lạnh.

– Vương huynh, nếu không ta không nhờ ngươi nữa, ngươi coi như ta chưa từng tới, ngươi thấy như vậy được không?

Khuôn mặt của Trương Chính Đạo co rút nhìn Vương Khả nói.

– Ngươi cho rằng có khả năng sao?

Vương Khả sầm mặt lại.

– Thế nhưng, thế nhưng, ta nhìn đâu cũng không nhìn thấy hi vọng! U Nguyệt công chúa, dù sao cũng là một công chúa, sao có thể là bộ dáng của đại biểu tỷ? Ngươi để người khác làm sao tin tưởng!
Trương Chính Đạo khóc không ra nước mắt nói.

Chương 6: Làm Giả (2)

– Đây chính là sự tình sau đó ta phải làm!

Vương Khả trầm giọng nói.

– Làm cái gì?

– Tạo thế!

Trong mắt Vương Khả lóe lên vẻ kiên định.

Chu Tiên Trấn, Nhϊếp gia, trong một gian đại sảnh!

Một đám tử đệ hạch tâm của Nhϊếp gia vây quanh một nam tử khôi ngô đang ngồi uống trà. Nam tử long hành mắt hổ, bá khí bắn ra bốn phía, cho dù ngồi ở đó, cũng có một loại khí thế không giận tự uy. Ở Nhϊếp gia, chỉ có gia chủ Nhϊếp Thiên Bá mới có khí thế như vậy.

– Gia chủ, từ hôm qua Vương gia bắt đầu bán ra sản phẩm tài chính, ta vụиɠ ŧяộʍ đến quan sát, trên trấn rất nhiều người đều mua, hơn nữa tranh nhau chen lấn, một đợt này, Vương gia ít nhất bán ra hai vạn cân linh thạch!

Một đệ tử Nhϊếp gia cung kính nói.

– Hai vạn cân?

Con ngươi của Nhϊếp Thiên Bá co rụt lại.

– Đúng vậy, hai vạn cân? Một năm sau cả gốc lẫn lãi, phải trả 2 vạn 4000 cân, Vương gia cầm ra được nhiều tiền như vậy sao?
Lại một đệ tử Nhϊếp gia nói.

– Vương Khả kia đến Chu Tiên Trấn 10 năm, cho tới bây giờ không làm mua bán lỗ vốn, thủ đoạn kinh thương cực kỳ lợi hại, hắn nói sẽ dùng sản phẩm tài chính trù bị tiền, mời Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư lợi hại hơn, hẳn là cũng có thể kiếm tiền!

– Lần này Vương gia kiếm lời lật trời rồi!

– Đúng vậy, một thế gia kinh thương, ngắn ngủi 10 năm liền thành một trong tứ đại gia tộc của Chu Tiên Trấn, hừ, thực sự là…

Trong mắt đám đệ tử Nhϊếp gia đầy vẻ ghen ghét.

Nhϊếp Thiên Bá lại cười lạnh:

– Không sao, cứ để bọn hắn kiếm đi!

– Gia chủ, Chu Tiên Trấn luôn do Nhϊếp gia ta khống chế, chúng ta lại nhìn người ngoại lai như Vương Khả ở địa bàn của chúng ta vơ vét linh thạch sao?

Một đệ tử Nhϊếp gia không cam lòng nói.

Nhϊếp Thiên Bá nhấp một ngụm trà, cười lạnh nói:
– Tuy Vương Khả hiếu kính ta không ít, nhưng tu tiên thế gia, cuối cùng lấy thực lực bàn mạnh yếu, biết kiếm tiền? Cái kia cũng phải giữ được mới được!

– Gia chủ muốn động thủ với hắn?

Một đệ tử Nhϊếp gia ánh mắt sáng lên.

– Dê đã béo, là thời điểm nên làm thịt rồi!

Nhϊếp Thiên Bá cười lạnh nói.

– A?

Ánh mắt các đệ tử Nhϊếp gia sáng lên.

– Bất quá hiện tại Nhϊếp gia ta còn có chuyện trọng yếu hơn!

Nhϊếp Thiên Bá trầm giọng nói.

Mọi người nhất thời nghiêm sắc mặt.

– Tu tiên thế gia, chỉ là vừa mới thoát ly phàm nhân, cách tiên môn chân chính còn xa lắm, tiên môn có công pháp trường sinh thành tiên chân chính, chỉ có bước vào tiên môn, mới thật là đi lên con đường tu tiên, lần này lão thiên cho chúng ta cơ hội, để chúng ta bắt được U Nguyệt công chúa, một khi người của Kim Ô Tông tới xác nhận, Nhϊếp gia ta sẽ có năm người tiến vào Kim Ô Tông, năm người! Nhϊếp gia ta chắc chắn sẽ như mặt trời ban trưa!
Nhϊếp Thiên Bá hưng phấn nói.

– Đúng vậy, Kim Ô Tông là một trong mấy tiên môn đỉnh cấp ở Thập Vạn Đại Sơn, chúng ta có thể nói một bước lên trời! Đây mới là đại sự!

Các đệ tử Nhϊếp gia hưng phấn nói.

– Không thể tiết lộ tin tức, nếu không sẽ rất phức tạp! Chỉ có chúng ta biết là được rồi! Con dê béo Vương Khả kia, chỉ có thể chờ người Kim Ô Tông tới, hết thảy kết thúc lại làm thịt!

Nhϊếp Thiên Bá trầm giọng nói.

– Vâng!

Đám đệ tử Nhϊếp gia cung kính nói.

– Gia chủ, U Nguyệt công chúa kia đến cùng giấu ở nơi nào? Sẽ không phát sinh biến cố chứ?

Một đệ tử Nhϊếp gia lo lắng nói.

– Có ý gì?

Nhϊếp Thiên Bá trừng mắt.

– Ta chỉ là quan tâm một chút, ngàn vạn lần đừng xảy ra sai lầm!

Đệ tử Nhϊếp gia kia lo lắng nói.

– Hừ, sẽ không xảy ra sai lầm, ai cũng không được dò xét vị trí của U Nguyệt công chúa, U Nguyệt công chúa bị vây ở nơi nào, chỉ có ta biết, an tâm chờ đi, đừng nghĩ sự tình khác, chờ hết thảy kết thúc, ta lại đến chia danh ngạch!
Nhϊếp Thiên Bá lạnh lùng nói.

– Vâng!

Đám đệ tử Nhϊếp gia cung kính nói.

Ai cũng không dám hỏi nhiều, vị trí của U Nguyệt công chúa, chỉ có Nhϊếp Thiên Bá biết được.

– Nửa tháng mà thôi, thoáng cái đã qua, sẽ không xuất hiện sai lầm gì!

Nhϊếp Thiên Bá nhấp một ngụm trà, trầm giọng nói.

Nhưng lúc này, một gia bộc vội vàng từ bên ngoài chạy vào.

– Gia chủ, gia chủ, không xong!

Người kia lo lắng nói.

– Cái gì không xong?

Nhϊếp Thiên Bá lạnh lùng hỏi.

– Ngay vừa rồi, ở cửa Chu Tiên Trấn truyền đến tin tức, Vương Khả mang theo rất nhiều đệ tử Vương gia, bắt được U Nguyệt công chúa!

Gia bộc vội vàng nói.

– Cái gì?

Nhϊếp Thiên Bá nhíu mày.

– Không có khả năng!

Đám đệ tử Nhϊếp gia lập tức đứng dậy, cả kinh kêu lên.

U Nguyệt công chúa đã bị giam ở Nhϊếp gia, tại sao lại toát ra một U Nguyệt công chúa khác?
– Là thật, hiện tại người cả trấn đều nhận được tin tức, tất cả mọi người tranh nhau chen lấn đi xem! Kim Ô Tông treo giải thưởng bắt U Nguyệt công chúa, tất cả mọi người muốn nhìn xem lớn lên là cái dạng gì, hiện tại ngoài cửa Chu Tiên Trấn đã vây đầy người!

Gia bộc kia vội vàng nói.

Khuôn mặt của Nhϊếp Thiên Bá co rúm, chén trà trong tay không tự chủ được lắc lư một cái.

Chu Tiên Trấn!

Hôm qua tin tức bạo tạc nhất là Vương gia bán sản phẩm tài chính, dẫn tới các tu tiên giả tranh đoạt, ngày hôm nay hót nhất vẫn là Vương gia.

Kim Ô Tông treo giải thưởng truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn, tất cả mọi người cực kỳ hâm mộ, nhưng đều biết đó là mò kim đáy biển, cho rằng chuyện không thể nào, ai nghĩ đến, U Nguyệt công chúa thần bí kia lại bị Vương Khả dẫn người bắt được?
Cái này không phải bí mật gì, cũng không biết là ai tuyên dương, tu tiên giả toàn trấn đều biết, hơn nữa vô số tu tiên giả đến vây xem, nhìn đội ngũ chở tù chậm rãi trở lại Vương gia.

Giờ phút này cửa ra vào của Vương gia vây quanh tu tiên giả toàn trấn, nhìn về phía Vương Khả máu me khắp người.

Không chỉ Vương Khả máu me khắp người, đám đệ tử Vương gia ở sau lưng cũng trọng thương, vừa trở về liền lập tức đi chữa thương. Mà giờ phút này ở đại môn Vương gia, đang có hai xe chở tù.

Xe chở tù phong bế, chỉ có một lỗ nhỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đều có một người.

Chương 7: Tù Phạm Cũng Có Thể Kiếm Tiền (1)

– Các vị, các vị, lần này Vương gia ta vì bắt U Nguyệt công chúa, có thể nói tổn thất nặng nề, mọi người không nên chen, cũng đừng cho kẻ xấu đoạt đi!

Vương Khả chắp tay nói.

Trong đám người, tử đệ của các gia tộc tu tiên đều đỏ cả mắt. Đây không phải U Nguyệt công chúa, đây là năm danh ngạch tiến vào Kim Ô Tông, đoạt? Nếu không phải cố kỵ người ở đây quá nhiều, thì sớm đã có người tiến lên tranh đoạt.

Thanh danh? Thanh danh tính là cái gì, chỉ cần thành đệ tử của Kim Ô Tông, ai còn dám quở trách ta?

– Đương nhiên, nếu như kẻ xấu đoạt, cũng phải suy tính xem có thể đắc tội Kim Ô Tông hay không. Bởi vì ta đã phái người tới Kim Ô Tông thông báo, hẳn không được bao lâu, Kim Ô Tông sẽ biết Vương Khả ta bắt được U Nguyệt công chúa! Cái danh này là không cướp được, nếu bởi vì tranh đoạt làm U Nguyệt công chúa chạy thoát, đây chính là đắc tội với toàn bộ Kim Ô Tông, ta nghĩ chư vị cũng không muốn đối địch với Kim Ô Tông chứ?
Vương Khả chắp tay cười nói.

Hắn vừa nói ra, các cường giả biến sắc, lập tức thu liễm đi rất nhiều.

– Còn nữa, Kim Ô Tông treo giải thưởng là bắt sống U Nguyệt công chúa, nếu bởi vì ai tranh đoạt, dẫn đến U Nguyệt công chúa chết, ách, Kim Ô Tông trách tội xuống, kia chính là tội lớn!

Vương Khả lại cười nói.

Vương Khả cười rất tùy ý, nhưng các cường giả lại biến sắc, tâm mới vừa rục rịch liền triệt để thu liễm.

Ở trước công chúng tranh đoạt U Nguyệt công chúa, nếu không cẩn thận gϊếŧ chết đối phương, vậy mình sẽ xui xẻo lớn rồi.

Mọi người nhìn về phía Vương Khả, trong mắt lóe lên vẻ oán hận, Vương Khả này thật cáo già, lại đã phái người đi thông báo Kim Ô Tông, cứ như vậy, coi như trắng trợn cướp đoạt, đến lúc đó Kim Ô Tông cũng chưa chắc chấp nhận.
– Vương gia chủ, thật có đại khí vận, U Nguyệt công chúa cũng bị ngươi bắt được!

Một tu tiên giả ghen tỵ nói.

– Vận khí, vận khí, ha ha ha!

Vương Khả giống như không nhìn ra đối phương châm chọc khıêυ khích.

– Vương gia chủ, Kim Ô Tông treo giải thưởng, căn bản không có chân dung của U Nguyệt công chúa, ngươi xác định ngươi bắt được nhất định là U Nguyệt công chúa? Đừng có sơ xuất nha!

Lại một người đố kỵ nói.

– Ha ha, không sai được, lại nói, ta dám dùng U Nguyệt công chúa giả, đi lừa gạt Kim Ô Tông sao? Ta cũng không muốn Vương gia ta chọc giận Kim Ô Tông, cuối cùng bị diệt môn!

Vương Khả cười nói.

– Cũng đúng, Vương gia chủ làm việc, từ trước tới giờ cẩn thận, hắn dám đi bẩm báo Kim Ô Tông, thì khẳng định không sai được! Ta xem, trong này nhất định là U Nguyệt công chúa!
Trong đám người có người nói.

– Ai dám dùng U Nguyệt công chúa giả đi lừa gạt Kim Ô Tông a, đó là chán sống, ta xem trong này là thật rồi!

– Ta và Vương gia chủ làm ăn mấy lần, không có nắm chắc mười phần, Vương gia chủ làm sao có thể nói như vậy!

– Vương gia chủ thật có đại khí vận!

Mọi người thảo luận, Vương Khả nhìn “cò mồi” của mình đang không ngừng tẩy não mọi người, cũng hài lòng cười cười.

– Vương gia chủ, chúng ta chưa từng thấy U Nguyệt công chúa, có thể để cho chúng ta nhìn xem hay không?

– Đúng vậy, Vương gia chủ, bây giờ ngươi được đại cơ duyên, cũng cho chúng ta mở rộng tầm mắt một chút chứ!

– Đúng vậy, U Nguyệt công chúa có thể để Kim Ô Tông hứa hẹn năm danh ngạch, dẫn động tứ phương oanh động, tất nhiên không phải thế hệ bình thường, để cho chúng ta mở rộng tầm mắt một chút!
Mọi người huyên náo, đều tranh nhau muốn nhìn xem U Nguyệt công chúa.

– Cái này…

Vương Khả có vẻ làm khó.

Mặc dù Vương Khả biểu lộ khó xử, nhưng trong lòng lại hài lòng, đồng thời cũng đang đợi “cò mồi” của mình tiếp tục mở miệng.

– Vương gia chủ, ta biết, nhiều người phức tạp, ngươi sợ sai lầm, nếu không như vậy, ta ra 10 cân linh thạch, ngươi cho ta nhìn xem một chút, như thế nào?

Trong đám người, có một tu tiên giả nói.

Đám người không khỏi xem thường, ngươi còn muốn dùng linh thạch thu mua Vương gia chủ? Ngươi có biết Vương gia chủ là tài thần của Chu Tiên Trấn hay không.

Vương Khả nhìn mọi người khinh bỉ tu tiên giả kia, lại quỷ dị gật đầu:

– Thôi được rồi, cũng ở trong một trấn, Vương Khả ta có được khí vận, giờ lại từ chối mọi người quan tâm, cũng quá không nói đạo nghĩa, chỉ là người quá nhiều, vương phủ ta cuối cùng tiếp đãi không được, U Nguyệt công chúa, ta cũng không thể để nàng có việc! Như vậy đi, 10 cân linh thạch thì 10 cân linh thạch, có thể đứng xa nhìn một nén nhang thời gian! Hơn nữa dựa theo trật tự của Vương gia ta, mọi người thấy có được không?
Tu tiên giả ở bốn phía sững sờ, lại được? Đây là muốn thu vé vào cửa sao?

– Tốt, đa tạ Vương gia chủ!

“Cò mồi” trong đám người lập tức kêu lên.

Mặc dù đám tu tiên giả có chút tiếc 10 cân linh thạch, nhưng cũng không phải cao quý gì, tất cả mọi người đều bỏ tiền, mình có thể nói cái gì.

Chỉ là Vương Khả cũng quá biết kiếm tiền đi, bắt được tù phạm, còn muốn bán vé vào cửa?

– Nếu như thế, mọi người chờ chốc lát, ta an trí U Nguyệt công chúa ở hậu viện, đến lúc đó sẽ an bài mọi người đến quan sát!

Vương Khả nhìn mọi người chắp tay nói.

Các tu tiên giả hơi cổ quái, nhưng cuối cùng đều gật đầu.

Vương Khả lập tức mang theo hai xe chở tù, được các đệ tử Vương gia hộ tống trở về phủ, sau đó đại môn ầm vang đóng lại.

Ngoài cửa, một đám tu tiên giả nóng nảy chờ đợi.
Cũng không lâu lắm, đại môn mở ra.

Chỉ thấy từ trong Vương gia đi ra rất nhiều hạ nhân, dùng hàng rào vây đại môn lại, chỉ chừa một thông đạo, dùng cái này duy trì trật tự, mà ở cửa chính còn bày ra từng cái bàn, cả đám chưởng quỹ ngồi xuống, bên cạnh để một cái sọt, chuẩn bị thu linh thạch.

– Chư vị, gia chủ đã an trí U Nguyệt công chúa xong, chư vị ở đây mua vé là được, vào trước xem trước, vào sau xem sau! Vương gia ta đã đổi lồng giam của U Nguyệt công chúa, cam đoan tất cả mọi người có thể ở trong một nén nhang thời gian thấy rõ!

Một chưởng quỹ của Vương gia nhìn đám người chắp tay.

Chương 8: Tù Phạm Cũng Có Thể Kiếm Tiền (2)

Chúng tu tiên giả đưa mắt nhìn nhau, Vương Khả này thật dùng tù phạm kiếm tiền? Tiền còn có thể kiếm như vậy? Vương Khả muốn tiền muốn đến điên rồi sao?

– Đến, cho ngươi 10 cân linh thạch, ta vào xem trước!

Trong đám người, một “cò mồi” theo thông đạo đến chỗ chưởng quỹ, giao tiền xong, ở dưới tôi tớ của Vương gia chỉ dẫn, đi về phía hậu viện.

Có người thứ nhất dẫn đầu, những người khác cũng nhao nhao bắt chước.

Vương gia, trong một gian phòng.

Vương Khả tắm rửa thay quần áo, đổi y phục mới đi ra, vừa vặn nhìn thấy Trương Chính Đạo.

– Vương huynh, người Chu Tiên Trấn là đồ đần sao? Dùng 10 cân linh thạch đi xem hai tù phạm? Bọn họ điên rồi sao? Cái này lại không có tốt chỗ gì, sao lại có nhiều người điên như vậy?

Vẻ mặt Trương Chính Đạo không hiểu.
– Bọn họ nhìn không phải hai tù phạm, mà là năm danh ngạch đệ tử của Kim Ô Tông!

Vương Khả lắc đầu.

– Có ý gì?

Trương Chính Đạo vẫn còn khó hiểu nói.

– Ngươi cho rằng vừa rồi ta ở ngoài cửa đã hù sợ bọn họ sao? Không, bọn họ không có bị hù sợ, chỉ là ở trước mặt công chúng, không tiện động thủ mà thôi. Người mua vé vào cửa, cơ hồ đều có một ý tưởng!

Trong mắt Vương Khả lóe lên vẻ tự tin.

– Ý tưởng gì?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

– Dùng 10 cân linh thạch thấy rõ bộ dáng của U Nguyệt công chúa, chờ đợi thời cơ, đoạt nàng đến trong tay mình, sau đó đi Kim Ô Tông lĩnh thưởng!

Vương Khả tự tin nói.

– Bọn họ đều muốn đoạt U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo giật mình.

– Không sai! Cho nên bọn họ mới bằng lòng dùng tiền đến nhận rõ mặt mũi của U Nguyệt công chúa!
Vương Khả tự tin nói.

– Nhận rõ mặt mũi của U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo nuốt một ngụm nước bọt.

Bởi vì giờ phút này U Nguyệt công chúa bị triển lãm không phải người khác, chính là đại biểu tỷ râu dài! Nhiều người như vậy muốn cướp đại biểu tỷ? Đây có phải là thời khắc huynh hoàng nhất đời của đại biểu tỷ hay không?

– Ta có một cái U Nguyệt công chúa, Nhϊếp Thiên Bá cũng có một cái U Nguyệt công chúa, hắn dựa vào cái gì tin tưởng trong tay mình là giả?

Vương Khả cười nói.

– Dựa vào cái gì?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

– Ngươi biết đạo lý ba người thành hổ không?

Vương Khả cười nói.

– Có ý gì?

– Một người nói với hắn, đại biểu tỷ là U Nguyệt công chúa, hắn không tin! Hai người nói với hắn thì sao? Ba người nói với hắn thì sao? Toàn trấn nói với hắn thì sao?
Vương Khả tự tin nói.

– Ý của ngươi là…

– Muốn để Nhϊếp Thiên Bá tin tưởng trong tay ta là thật, như vậy đầu tiên phải để người toàn trấn tin tưởng của ta mới là thật, sau đó tất cả mọi người đi nói cho Nhϊếp Thiên Bá, của ta là thật, không ngừng tẩy não hắn, không ngừng phá hủy lòng tin của hắn!

Vương Khả tự tin nói.

– Ngươi làm nhiều như vậy, là làm cho Nhϊếp Thiên Bá xem?

– Chứ chẳng lẽ để chơi?

– Ngươi thật biết giày vò người!

– Đây không phải giày vò, cái này gọi là tạo thế!

Vương Khả tự tin nói.

– Nhưng ta thấy ngươi lại là kiếm tiền!

Trương Chính Đạo cổ quái nói.

– Ừm?

Vương Khả cau mày nhìn về phía Trương Chính Đạo.

– Một người 10 cân linh thạch, vừa rồi ta lặng lẽ đếm, có hơn trăm người tiến vào, ngươi quá biết kiếm tiền rồi, Vương huynh, ta không quản, lần này cứu viện U Nguyệt công chúa, ta cũng có một phần, tiền vé vào cửa, ta cũng có phần, ta muốn một nửa!
Trương Chính Đạo mặt dạn mày dày kích động nói.

Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo, thần sắc cực kỳ hòa ái cười ha ha.

Trương Chính Đạo lại hiểu ý tứ của Vương Khả, lo lắng nói:

– Vương Khả, ngươi không thể như vậy, lần này là ta mang tin tức tới cho ngươi, một nửa không được, vậy bốn sáu, ta bốn ngươi sáu, thế nào? Ngươi không nên ăn quá dày! Ba bảy, ba bảy được không? Được rồi, ta ăn chút thiệt thòi, hai tám, hai tám! Ta hai! Ngươi đừng quá đáng như vậy có được không, một chín, một chín!

– Ngươi khi nào thì thấy, có người từ trong tay của ta lừa bịp tiền không?

Vương Khả cười nói.

Vừa nói, Vương Khả vừa đi về phía hậu viện, chỉ lưu lại Trương Chính Đạo còn đang tức giận.

– Vương Khả, ngươi muốn ăn một mình? Ngươi không trượng nghĩa! Theo ngươi lâu như vậy, một viên linh thạch cũng không cho ta! Ngươi quá keo kiệt! Ngươi không nên gọi Vương Khả, ngươi nên gọi là Vương Khu, không, là Khu Vương! Phi!

Trương Chính Đạo tức giận nói.

Nhϊếp gia!

Nhϊếp Thiên Bá nghe các đệ tử Nhϊếp gia không ngừng bẩm báo.

– Thu vé vào cửa?

Nhϊếp Thiên Bá ngạc nhiên.

– Vâng, trên Chu Tiên Trấn, người của các đại gia tộc đều đi nhìn, mỗi người 10 cân linh thạch, Vương Khả kia thật hắc!

Một đệ tử Nhϊếp gia buồn bực nói.

– Hừ, đây là phong cách của Vương Khả, chết cũng phải kiếm tiền!

Nhϊếp Thiên Bá trầm giọng nói.

– Gia chủ, ta xem qua rồi, U Nguyệt công chúa của hắn cực kỳ xấu xí, vừa nhìn liền biết là giả, Vương Khả hắn điên rồi!

Đệ tử Nhϊếp gia nói.

– Xấu xí?

Nhϊếp Thiên Bá sững sờ.

– Đúng vậy, chúng ta bắt được U Nguyệt công chúa, mặc dù trên mặt có vết sẹo, nhưng không khó nhìn ra nàng tuyệt diễm, nhưng U Nguyệt công chúa của Vương Khả thực vô cùng xấu, hắn là nghĩ như thế nào! Từ chỗ nào bắt tới, bộ dáng kia cũng có thể xưng công chúa?
Đệ tử Nhϊếp gia ghét bỏ nói.

Nhưng sắc mặt của Nhϊếp Thiên Bá lại trầm xuống:

– Những người khác cũng nói như vậy sao?

– A? Những người khác? Bọn họ chưa gặp qua U Nguyệt công chúa, tự nhiên không biết thật giả, cả đám nhìn thấy U Nguyệt công chúa kia, không ngừng tấm tắc kêu kỳ lạ, cả đám còn nói, khó trách Kim Ô Tông không vẽ chân dung của U Nguyệt công chúa, thì ra trước kia U Nguyệt công chúa chưa bao giờ lấy dung mạo gặp người!

Đệ tử Nhϊếp gia kia nhớ lại nói.

– Thế nhưng trước đó chúng ta cũng chưa từng gặp qua dung mạo của U Nguyệt công chúa nha!

Nhϊếp Thiên Bá cau mày nói.

– Chúng ta? Chúng ta không phải…

Đệ tử Nhϊếp gia kia biến sắc.

– Gia chủ, ngươi sẽ không cảm thấy chúng ta bắt là giả đó chứ?

Nhϊếp Thiên Bá lắc đầu:

– Chúng ta bắt nhất định là thật, hừ, Vương Khả hắn muốn gạt Kim Ô Tông, đây là tự mình muốn chết!

Chương 9: Thế Phong Nhật Hạ A (1)

Mặc dù ngữ khí của Nhϊếp Thiên Bá kiên định, nhưng trong lòng chẳng biết tại sao, lại sinh ra cảm giác lo nghĩ, không thể nào hiểu được, vì sao Vương Khả lại tìm một U Nguyệt công chúa giả đi lừa gạt Kim Ô Tông? Lấy lý giải của hắn, Vương Khả không phải loại người như vậy, chẳng lẽ hắn bắt mới là thật?

Ý nghĩ này vừa ra, Nhϊếp Thiên Bá cũng giật nảy mình.

– Các ngươi phái người tiếp tục đi tìm hiểu!

Nhϊếp Thiên Bá trầm giọng nói.

– Vâng!

Chúng đệ tử Nhϊếp gia nhao nhao đi tìm hiểu, chỉ lưu lại Nhϊếp Thiên Bá sắc mặt âm trầm đáng sợ.

– Ta mới là thật, Vương Khả, ngươi không thể nào là thật!

Nhϊếp Thiên Bá siết chặt quả đấm, cái trán toát ra mồ hôi lạnh.

Lòng người thật đúng là kỳ quái, nếu Vương Khả bắt được là một U Nguyệt công chúa mỹ mạo như tiên, có lẽ còn có rất nhiều người oán hận nàng không bị mình bắt, oán hận Vương Khả, từ đó nghi vấn thật giả, nhưng Vương Khả bắt lại là một U Nguyệt công chúa xấu xí, tâm tính của mọi người lại trở nên thăng bằng, rất nhiều người trên trấn lại thật tiếp nhận, thậm chí còn chắc chắn là thật. Khen Vương Khả tuệ nhãn cao siêu.
Ngày thứ mười, người đến xem U Nguyệt công chúa ít đi, nhưng đến đoạt U Nguyệt công chúa lại tăng lên.

Đêm qua tiếng đánh nhau ở hậu viện Vương gia, làm vô số tu tiên giả ở Chu Tiên Trấn không cách nào ngủ được, rất nhiều người đều biết, đây là lần thứ tư rồi, có người ở ban đêm đến cướp đoạt U Nguyệt công chúa, cũng không biết tối hôm qua có thành công hay không.

Hậu viện Vương gia.

Vô số thi thể mặc áo đen bị hạ nhân của Vương gia khiêng ra ngoài.

Trương Chính Đạo giật mình nói:

– Vương Khả, pháp bảo của Vương gia ngươi thật khủng bố, cái pháp bảo nỏ tiễn kia, cương khí của Tiên Thiên cảnh bình thường căn bản không ngăn được, ta nhớ loại pháp bảo này rất quý, trong nhà ngươi lại có nhiều như vậy?

– Ta có tiền, loại đồ chơi bảo vệ tánh mạng này, đương nhiên phải mua nhiều một chút!
Vương Khả bình tĩnh nói.

– Ngươi có tiền, còn keo kiệt với ta như vậy? Vé vào cửa lời nhiều như thế, một viên linh thạch cũng không chia cho ta!

Trương Chính Đạo tức giận nói.

Vương Khả giống như nhìn kẻ ngu nhìn Trương Chính Đạo:

– Ngươi một người ăn no, cả nhà không đói bụng, ngươi biết ta phải nuôi bao nhiêu người không? Có nhiều tiền cũng không thể lãng phí!

– Ta… Ta cũng có người phải nuôi nha, ta trên có lão mẫu tóc bạc, dưới có hài tử gào khóc đòi ăn…

Trương Chính Đạo còn muốn tố khổ.

Nhưng ở dưới ánh mắt ghét bỏ của Vương Khả, chỉ có thể cười xấu hổ.

– Ngươi nói Nhϊếp Thiên Bá sẽ đến điều tra tình huống, đã ngày thứ mười rồi, hắn còn chưa tới! Lần này ngươi bố trí bẫy, có phải diễn quá mức rồi hay không?

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

Vương Khả lắc đầu:
– Sẽ không! Nhϊếp Thiên Bá nhẫn 10 ngày, còn không tự mình đến tìm hiểu tình huống, quả thật là lão hồ ly, phần lớn gia chủ trong Chu Tiên Trấn đều đến xem qua, hắn còn chưa tới? Rất kiên nhẫn!

– Hắn nhất định sẽ tới chứ?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

– Mười ngày lên men, người cả trấn đều bị dư luận viên của ta an bài dẫn dắt, đã tin tưởng không nghi ngờ, cộng thêm 4 lần trắng trợn cướp đoạt U Nguyệt công chúa, giờ khắc này trên trấn không người không tin, Nhϊếp Thiên Bá nhất định sẽ từ các góc độ khác nhau tìm hiểu tin tức, từng tin tức đều nói cho hắn, U Nguyệt công chúa của ta là thật, mỗi khi hắn lấy được một tin tức, trong lòng khẳng định sẽ bối rối thêm một phần, mười ngày, mười ngày tâm lý ám chỉ! Hắn hẳn là sắp không nhịn được nữa! Nếu ta đoán không sai, hôm nay hắn nhất định sẽ tới!
Trong mắt Vương Khả lóe lên vẻ tự tin.

– Ngươi sẽ không chém gió đó chứ? Ngươi nói hôm nay hắn tới, hôm nay hắn sẽ tới?

Trương Chính Đạo không tin nói.

– Khởi bẩm gia chủ, Nhϊếp gia chủ Nhϊếp Thiên Bá cầu kiến!

Một đệ tử Vương gia tiến lên bẩm báo.

– Hắn đến? Ta đã nói rồi mà!

Trương Chính Đạo không biết xấu hổ nói.

Vẻ mặt của đệ tử Vương gia cổ quái, còn Vương Khả thì tập mãi thành thói quen.

– Đến? Đến là tốt rồi!

Ánh mắt của Vương Khả sáng lên.

Đại môn của Vương gia.

Nhϊếp Thiên Bá mang theo năm đệ tử Nhϊếp gia, ánh mắt phức tạp nhìn đại môn Vương gia.

Không có người biết 10 ngày nay thời gian của Nhϊếp Thiên Bá khổ sở như thế nào, cơ hồ mỗi qua một canh giờ, sẽ có người tới sinh động như thật bẩm báo Vương Khả bắt được U Nguyệt công chúa.
Mới đầu Nhϊếp Thiên Bá không tin, nhưng liên tục 10 ngày, không ngừng oanh tạc, để trong lòng Nhϊếp Thiên Bá tràn đầy bối rối. Mấy lần đi tìm U Nguyệt công chúa mà mình bắt được hỏi thăm, đáng tiếc U Nguyệt công chúa kia tâm nguội như tro, cái gì cũng không nói, để Nhϊếp Thiên Bá càng ngày càng bực bội.

Hôm nay, hắn cuối cùng nhịn không được muốn đến điều tra một phen.

Vương Khả còn chưa ra, một chưởng quỹ của Vương gia lại thuần thục lấy đi 60 cân linh thạch, làm đám đệ tử Nhϊếp gia hận đến nghiến răng, nhưng Nhϊếp Thiên Bá không quan tâm.

Linh thạch tính là cái gì? Chỉ là gửi tạm ở Vương gia mà thôi, chờ ít ngày nữa diệt trừ Vương gia, toàn bộ không phải vẫn là của ta?

Nhϊếp Thiên Bá muốn tận mắt nhìn xem U Nguyệt công chúa mà Vương Khả bắt được.

– Nhϊếp gia chủ? Không có từ xa tiếp đón, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?
Lúc này Vương Khả từ trong cửa đi ra.

– Vương gia chủ? Đã lâu không gặp, hôm nay ta là tới xem U Nguyệt công chúa ngươi bắt được một chút!

Nhϊếp Thiên Bá trầm giọng nói.

– Xem U Nguyệt công chúa? Nhϊếp gia chủ đến, đương nhiên là hoan nghênh!

Vương Khả cười nói, sau đó nhìn về phía chưởng quỹ ở bên cạnh:

– Nhϊếp gia chủ có giao tiền không?

– Giao rồi, 60 cân linh thạch, toàn bộ ở nơi này!

Chưởng quỹ kia lập tức bưng lên một cái sọt đưa cho Vương Khả xem.

– Nhϊếp gia chủ đến Vương gia ta, sao có thể lấy tiền? Ngươi lại dám thu tiền của Nhϊếp gia chủ? Mắt ngươi mù sao?

Vương Khả không khỏi quở trách.

Sau khi quở trách, cũng không có trả lại 60 cân linh thạch, mà đạp vị chưởng quỹ kia về phủ.

Nhϊếp Thiên Bá ở bên cạnh sắc mặt cứng đờ:

– Được rồi, Vương gia chủ, người khác đều theo quy củ, ta tới Vương gia, tự nhiên cũng phải theo quy củ, 60 cân linh thạch, không tính là cái gì!

Chương 10: Thế Phong Nhật Hạ A (2)

– Nhϊếp gia chủ đại khí, mời vào trong!

Vương Khả lập tức mời nói.

Giống như vừa rồi quở trách chưởng quỹ thu linh thạch căn bản chưa phát sinh.

Nhϊếp Thiên Bá:

-…

Cuối cùng Nhϊếp Thiên Bá không nói gì, mang theo năm thuộc hạ, theo Vương Khả đi tới hậu viện của Vương gia.

Hậu viện của Vương gia còn chưa thu thập xong, vô số thi thể hắc y nhân bị kéo ra.

– Gia chủ, đây là thích khách tối hôm qua đến đây cướp đoạt U Nguyệt công chúa, lại toàn quân bị diệt, xem ra trong Vương gia này cũng giấu giếm sát cơ!

Một đệ tử Nhϊếp gia nhỏ giọng nói với Nhϊếp Thiên Bá.

Nhϊếp Thiên Bá nhìn những thi thể kia, ánh mắt biến ảo, thậm chí Nhϊếp Thiên Bá biết rõ, những thi thể này là đệ tử của gia tộc nào trên trấn. Chỉ là những hắc y nhân này đeo mặt nạ, Vương Khả lại không xốc lên.
– Vương gia chủ, những thi thể này, ngươi không điều tra thân phận sao?

Nhϊếp Thiên Bá hỏi Vương Khả.

– Tại sao phải tra thân phận?

Vương Khả giống như không hiểu hỏi.

– Ngươi không muốn biết rõ, là ai đến cướp đoạt U Nguyệt công chúa, để tiện cho phòng bị?

Nhϊếp Thiên Bá hỏi.

– Người đã chết rồi, còn tra cái gì! Lại nói, những thi thể này chết rồi, mang đến cho ta tài nguyên cuồn cuộn, ta cũng phải cho bọn hắn chút thể diện, không phải sao!

Vương Khả cười nói.

– Tài nguyên cuồn cuộn? Ngươi không phải đã lục soát túi đựng đồ của bọn họ sao? Còn có tài nguyên gì?

Đệ tử Nhϊếp gia hiếu kỳ hỏi.

– À, ta có một tiệm quan tài trong Chu Tiên Trấn, kéo những thi thể kia tới tiệm quan tài, có thể bán đi nha! 50 cân linh thạch một thi thể!

Vương Khả giải thích nói.

– Thi thể? Ngươi còn có thể bán lấy tiền? 50 cân linh thạch một bộ? Ngươi là đoạt tiền sao!
Một đệ tử Nhϊếp gia không tin nói.

– Ai, ngươi đừng nói nữa, những thi thể này thật đúng là quý hiếm, chúng ta mới vừa đưa đến tiệm quan tài, đã bị tranh đoạt không còn, ngươi nói hiện tại bầu không khí của Chu Tiên Trấn này, thật đúng là xem không hiểu! Thế phong nhật hạ!

Vương Khả cười khổ nói.

Các đệ tử Nhϊếp gia:

-…

Các đệ tử Nhϊếp gia đã hiểu tại sao, những hắc y nhân này là các đại thế gia trong Chu Tiên Trấn phái ra, người đã chết, chỉ có thể đánh nát răng nuốt vào trong bụng, nhưng vì cho gia tộc một cái bàn giao, thà rằng tiêu ít tiền, cũng phải chuộc thi thể về.

Ngươi còn xem không hiểu? Ngươi cái gian thương lòng dạ hiểm độc này, gϊếŧ đệ tử của người ta, còn muốn người ta trả tiền chuộc? Còn có chút đạo đức nghề nghiệp nữa không hả?
– Vương gia chủ, ngươi thật biết cách làm giàu!

Sắc mặt của Nhϊếp Thiên Bá cổ quái nói.

– Không tính là gì, kiếm chút tiền lẻ phụ cấp gia đình chi tiêu mà thôi!

Vương Khả cười nói.

Đám đệ tử Nhϊếp gia:

-…

50 cân linh thạch một bộ thi thể, nơi này có hơn 20 cỗ, là 1000 cân linh thạch, đây là tiền lẻ? Phụ cấp gia dụng? Tôi tớ của Vương gia ngươi ăn tiên đan trừ cơm sao?

– Nhϊếp gia chủ, đến, ngươi xem, kia là U Nguyệt công chúa!

Vương Khả chỉ hai cái l*иg giam to lớn ở hậu viện.

Nhϊếp Thiên Bá lập tức nhìn về phía hai cái l*иg giam.

Trong l*иg giam chính là đại biểu tỷ, tiểu biểu tỷ của Vương Khả, thật giống như bị ăn một loại dược vật nào đó, toàn thân vô lực, cả người dựa vào l*иg giam.

Mặc dù Nhϊếp Thiên Bá nghe nói qua không ít, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy đại biểu tỷ, da đầu cũng tê rần.
Mặc dù thủ hạ luôn nói U Nguyệt công chúa xấu xí, nhưng bản thân vẫn không có cảm thụ trực quan, lần này gặp mặt, sợ là sẽ bị ám ảnh trong thời gian dài!

– Gia chủ, chính là nàng, nàng chính là U Nguyệt công chúa!

Một đệ tử Nhϊếp gia chỉ đại biểu tỷ kêu lên.

Khóe miệng của Nhϊếp Thiên Bá co rúm nói:

– Vương gia chủ, ngươi bắt cái… U Nguyệt công chúa này, thật đúng là dung mạo bất phàm, thế gian hiếm thấy!

– Tự nhiên, bằng không Kim Ô Tông còn chưa tới mức không cho một bức chân dung!

Vương Khả gật đầu.

– Ngươi làm sao xác định, nàng chính là thật? Vạn nhất ngươi bắt là giả thì sao?

Nhϊếp Thiên Bá hỏi.

– Giả? Không có khả năng!

Vương Khả tự tin nói.

– A?

Vương Khả cười cười, cũng không tính giải thích.

– Vương gia chủ, ngươi đã bắt được người, như vậy kể quá trình bắt người cho chúng ta học tập một chút thì đã làm sao?
Nhϊếp Thiên Bá không buông tha nói.

Vương Khả nhìn Nhϊếp Thiên Bá, thở dài nói:

– Thôi được rồi, nếu Nhϊếp gia chủ đã mở miệng, vậy ta sẽ giải thích một chút!

– Đa tạ Vương gia chủ.

– Ngươi nhìn một người khác trong l*иg!

Vương Khả chỉ tiểu biểu tỷ.

Mọi người nhìn qua, đều rất nghi hoặc, một đệ tử Nhϊếp gia nói:

– Ta nghe nói, người kia là nha hoàn của U Nguyệt công chúa! Thật đúng là kỳ quái, nha hoàn của U Nguyệt công chúa xinh đẹp như vậy, U Nguyệt công chúa thì lại…

– Không sai, ai, xem ra là người Vương gia ta lắm miệng, vấn đề này cũng bị các ngươi biết. Không sai, đó là nha hoàn của U Nguyệt công chúa! Chúng ta là bắt được nàng trước! Sau đó nàng vì hoảng sợ, bán rẻ U Nguyệt công chúa, cáo tri cho chúng ta vị trí của U Nguyệt công chúa, để chúng ta dễ dàng bắt được U Nguyệt công chúa! Bằng không ai có thể nghĩ tới, U Nguyệt công chúa là cái bộ dạng như vậy, ha ha!
Vương Khả cười nói.

– Có ý gì?

Nhϊếp Thiên Bá hiếu kỳ hỏi.

– Kim Ô Tông tuyên bố giải thưởng, đám người U Nguyệt công chúa tự nhiên là biết. Vì bảo hộ U Nguyệt công chúa, bảy nha hoàn dưới tay nàng mỗi người mang theo hai thị vệ, chia ra bảy đường chạy trốn! Bảy nha hoàn giả mạo U Nguyệt công chúa, nhiễu loạn nghe nhìn, coi như bị bắt cũng không sao, bởi vì các nàng là giả, có thể để U Nguyệt công chúa thật bình an chạy thoát!

Vương Khả giải thích nói.

– Cái gì? Có bảy U Nguyệt công chúa giả?

Nhϊếp Thiên Bá biến sắc.

– Phải, ta là bắt được một nha hoàn, đáng tiếc, nha hoàn này không có trung tâm, ta bắt không bao lâu, nàng đã khai ra toàn bộ, còn chỉ điểm phương hướng, để cho chúng ta nhất cử bắt được U Nguyệt công chúa thật, ha ha ha! Thực là vận khí tốt, kỳ thật ta còn phải cảm tạ nàng!
Vương Khả cười nói.

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !