1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 29 [ chương 141 đến 145 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 29 [ chương 141 đến 145 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 141 : Hóa Sinh Phù Trận

Bên ngoài Phù Sư Tháp, khi một điểm sáng trong tầng 7 biến mất, vốn cái sân đầy tiếng động, đột nhiên trở nên im lặng như tờ.

Loại im lặng quỷ dị này chỉ duy trì được trong chốc lát, ngay sau đó nó bị vô số tiếng động điên cuồng phá vỡ.

“Có điểm sáng biến mất!”

“Có người tiến nhập tầng thứ tám!”

“Làm sao có thể? Tầng thứ tám cho dù là tam ấn Phù Sư cũng rất khó tiến vào, là ai làm được điều này?”

“Là ai vậy? Chu Thông hay Lâm Động?”

“Ta thấy khả năng rất lớn là Chu Thông. . .”

“Nói bậy, Lâm Động đâu có kém gì Chu Thông. . .”

“… “Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nghe thấy những tiếng cãi vã bàn luận xôn xao, Nham đại sư vốn đang ngồi cũng bật thoắt dậy, nhìn chằm chằm vào tầng 8 Phù Sư Tháp, đã nhiều năm rồi cái tầng đó chưa từng có một điểm sáng nào.

“Là ai vậy? Lẽ nào đúng là Lâm Động?”

Lúc này, cho dù một người tu tâm dưỡng tính như Nham đại sư cũng khó giữ được bình tĩnh, trong mắt tràn ngập sự khẩn trương và vẻ kích động, lão biết rõ tầng 8 tiến vào khó như thế nào, Lâm Động và Chu Thông tuy rằng bản lĩnh không kém, nhưng chắc chắn không có khả năng bước vào tầng thứ 8, vậy mà lúc này lại có người tiến vào, chứng tỏ hắn đã đoán sai rồi.

Hiện giờ hắn không thể nào xác định nổi, người tiến vào tầng thứ 8 là Lâm Động hay là Chu Thông, không ai biết được trong tháp đang xảy ra chuyện gì. . .

Vốn họ cho rằng, thắng bại chỉ khoảng một thời gian nữa sẽ rõ, dù sao hai người đồng thời ở tầng thứ 7, chỉ cần ai kiên trì hơn là thắng, vậy mà có người xông tới tầng 8 đã phá vỡ quy tắc này.

Dựa theo quy củ của tháp đấu, không cần biết anh kiên trì được bao lâu, chỉ cần có người vượt lên được một tầng, cho dù chỉ đứng ở được ít thời gian, cũng sẽ được xử thắng, đây cũng chính là nguyên nhân mà Lâm Động và Chu Thông liều mạng, chỉ cần có thể leo lên tầng thứ tám, là có thể phân thắng bại!

Nhưng hiện giờ Nham đại sư không biết ai đã bước chân vào tầng thứ tám?

Nếu là Chu Thông, vậy thì Viêm Thành hoàn toàn thất bại, Phù Sư Tháp cũng sẽ đổi chủ, nhưng nếu là Lâm Động, Phù Sư Tháp này vẫn sẽ là vật của Viêm Thành!

Trong lúc Nham đại sư khẩn trương, Hàn Duẫn cũng nắm chặt tay, nhưng mà sắc mặt hắn khó coi hơn một chút, đối với Chu Thông, hắn hiểu rất rõ, nếu như người này dừng lại ở tầng thứ 7, hắn sẽ không bao giờ nghi ngờ, nhưng muốn bước vào tầng thứ 8 thì tỷ lệ cực thấp.

Nói cách khác, người thành công bước vào tầng thứ 8 rất có thể là tên tiểu tử Lâm Động!

Nghĩ đến đây, khóe mắt Hàn Duẫn giật giật, hắn không ngờ vốn phe mình đã chắc thắng, vậy mà chỉ vì Lâm Động xuất hiện đã làm cho thế cục thay đổi.

“Đây chỉ là suy đoán, không nhất định là thật, nói không chừng Chu Thông đột nhiên bạo phát, cơ duyên xảo hợp tiến vào tầng thứ tám, tiểu tử Lâm Động kia nhìn bề ngoài trông không giống một người có bản lĩnh, làm sao có thể tiến vào tầng thứ tám. . .”

Lúc này, Hàn Duẫn cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy, nhưng chẳng biết tại sao, càng an ủi thì sự bất an của hắn càng lớn.

Khi bên ngoài Phù Sư Tháp chấn động, thì trong tháp bản thân Lâm Động cũng có chút ngỡ ngàng.

Diện tích của tầng 8 nhỏ hơn mấy tầng trước một chút, tuy không lớn nhưng mà tinh thần uy áp lại đáng sợ vô cùng, điều thần kỳ ở chỗ, Lâm Động lại chẳng có cảm giác áp lực nặng nề đối với tinh thần uy áp có thể khiến người ta mất mạng này.

“Nguyên nhân là do Bản Mệnh Linh Phù. . .”

Lâm Động cũng hiểu, bản chất của sự việc chính là hai quả Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung, đột nhiên hắn nhắm mắt, tinh thần chìm vào Nê Hoàn Cung, quả nhiên nhìn thấy hai quả Bản Mệnh Linh Phù đã tự động hóa thành hai dòng xoáy.

Mà làm cho Lâm Động khiếp sợ đó là, hai quả Bản Mệnh Linh Phù kia tự động thôn phệ tinh thần uy áp sền sệt!

“Linh Phù này đúng là cổ quái. . .”

Đối với loại tình huống này, Lâm Động sau khi sửng sốt thì chỉ biết cười khổ lắc đầu, hắn hiểu mình có thể vượt qua được bức tường tinh thần cũng vì công năng kỳ dị này, nếu không thì hắn sẽ không vượt qua nổi.

“Lúc trước đúng là có chút lỗ mãng. . .”

Nhớ tới chuyện lúc trước, Lâm Động không nghĩ mà run, nếu như Bản Mệnh Linh Phù không biến hóa thì chắc chắn bản thân hắn sẽ bị thương cực nghiêm trọng.

Nhưng mà cũng chẳng còn cách nào khác, nếu như hắn không tìm cách tiến lên, một khi mà bị Chu Thông vượt qua thì Viêm Thành chắc chắn sẽ thua, điều này buộc hắn phải liều mạng.

“Trước tiên đi tìm Khí cấp tinh thần bí kỹ đã. . .”

Cười khổ một tiếng, Lâm Động đảo mắt, có Bản Mệnh Linh Phù hộ thân, hắn đã không còn sợ hãi tinh thần uy áp kia nữa, bây giờ hắn chỉ việc đi tìm thù lao của mình mà thôi.

Diện tích của tầng 8 không lớn, hơn nữa đồ vật cũng không nhiều, sau khi đảo mắt một vòng, Lâm Động phát hiện ở phía trước không xa có một tấm bia đá.

Lâm Động chậm rãi đi tới chỗ tấm bia đá, do có Bản Mệnh Linh Phù nên việc đi lại không còn khó khăn như trước, chỉ mất một khoảng thời gian ngắn hắn đã xuất hiện trước tấm bia đá.

Tấm bia đá này cao chừng 1 trượng, không có quá nhiều điểm kỳ quái, nhưng mà Lâm Động vẫn cảm nhận được tinh thần ba động từ bên trong nó truyền ra.

Nhìn chằm chằm vào tấm bia đá, Lâm Động chần chờ một chút, sau đó khép hờ đôi mắt, vươn một ngón tay nhẹ nhàng điểm tới.

“Ông!”

Ngay khi ngón tay Lâm Động chạm vào tấm bia đá, tinh thần ba động của nó lập tức khuếch tán, hóa thành một quỹ tích huyền ảo giữa không trung, trong quỹ tích đó có thể nhận thấy một số tinh thần thực thể đang lơ lửng, giống như đang hình thành một trận pháp.

“Hóa Sinh Phù Trận. . .”

Lâm Động nhìn chằm chằm vào những tinh thần thực thể này, sau đó trở nên mừng rỡ, Nham đại sư không lừa hắn, trong tầng 8 quả nhiên có chứa Khí cấp tinh thần bí kỹ.

Loại bí kỹ này chỉ cần dựa vào văn tự đã có thể phán đoán, các loại tinh thần bí kỹ phổ thông còn lâu mới bằng được nó.

Lâm Động học thuộc không bỏ sót một chữ nào, sau đó trầm ngâm trong chốc lát, lật bàn tay một cái, Tinh thần lực lập tức biến thành một quỹ tích huyền ảo, bay vào trong đầu hắn.

Khi Tinh thần lực kia chui vào trong đầu Lâm Động, trong óc hắn hiện lên hơn 10 trận đồ lớn nhỏ, những phù trận này cực kỳ tối nghĩa thâm ảo, Lâm Động chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy đau đầu, nhưng đồng thời hắn cũng nhận ra, nếu học xong được những phù trận này, uy lực khi thi triển chắc chắn sẽ vượt qua Tinh cấp tinh thần bí kỹ “Tiêm Loa Ba”.

Lâm Động nhắm mắt bắt đầu nghiên cứu “Hóa Sinh Phù Trận” mới thu được, qua khoảng 1 canh giờ, hắn từ từ mở hai mắt, hơi trầm ngâm, tâm thần khẽ động, có một đạo Tinh thần lực từ trong Nê Hoàn Cung tuôn ra, sau đó di chuyển theo một quỹ tích kỳ quái, đây chính là trận pháp “Hóa Sinh Phù Trận”.

“Xuy!”

Lâm Động không vẽ được bao lâu đã có một sai sót nhỏ, toàn bộ phù trận lập tức biến mất.

Nhìn thấy kết quả này, Lâm Động cười khổ một tiếng, thứ này quả nhiên vượt xa Tinh Cấp tinh thần bí kỹ, chỉ tính riêng độ khó khi tu luyện đã cao hơn gấp mấy lần.

“Từ từ rồi sẽ thành công, ta không tin đồ đã ở trong tay mà mình còn không luyện được!”

Lần đầu tiên thất bại không nằm ngoài dự liệu của Lâm Động, sau khi bình tĩnh lại, hắn tiếp tục chăm chú cẩn thận từng li từng tí điều khiển Tinh Thần Lực, vẽ một tinh thần phù trận cổ quái.

Lực tẩy lễ của tầng 8 đương nhiên có công hiệu vượt xa tầng thứ 7, cho nên mỗi khắc trôi qua là Tinh thần lực của Lâm Động lại có một bước phát triển, cộng thêm Bản Mệnh Linh Phù liên tục cắn nuốt tinh thần uy áp, khiến cho Tinh thần lực của hắn phát triển một cách rõ rệt.

Tu luyện ở đây một cách có hiệu quả gấp mấy lần ở bên ngoài!

Chuyện lên tầng thứ 9, Lâm Động không dám lỗ mãng đi bừa, tuy nói có Bản Mệnh Linh Phù tương trợ, nhưng hiện giờ tỷ thí đã thắng, lại có Khí cấp tinh thần bí kỹ, hắn không có tâm trạng mạo hiểm.

Cho nên lúc này Lâm Động bắt đầu hưởng thụ các loại tác dụng mà tầng 8 mang lại. . .

Dường như việc tranh nhau vượt tháp đã kết thúc, cả tòa Phù Sư Tháp trở nên yên tĩnh hơn nhiều, tất cả mọi người bắt đầu nhẩm tính thời gian, cứ thêm một ngày tinh thần uy áp sẽ mạnh hơn một bậc, bắt đầu loại trừ những người không đủ khả năng.

Sự yên tĩnh này chính là sự dày vò đối với những người ở bên ngoài như Nham đại sư, cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không biết, người thành công bước vào tầng thứ 8 thuộc về phe nào. . .

Cứ qua một ngày lại có không ít Phù sư trẻ tuổi mang theo sự không cam lòng từ trong Phù Sư Tháp đi ra, tinh thần uy áp ngày một mạnh, bọn họ không cách nào chịu được.

Đám Phù sư sau khi từ trong Phù Sư Tháp đi ra nhìn thấy sắc mặt của Nham đại sư thì hoảng sợ, lúc đầu họ tưởng rằng đã có biến cố, nhưng mà sau khi hỏi thăm họ mới kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn về vị trí của tầng 8, đã rất lâu rồi mới có người thành công bước vào tầng này.

Người chỉ có một, nhưng người đó là ai?

Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau sự chấn động là sự nghi ngờ và hiếu kỳ.

Chương 142 : Thắng bại

Chỉ chớp mắt 6 ngày đã trôi qua, nhân số trong Phù Sư Tháp không ngừng giảm đi, bên ngoài lại không ngừng tăng lên, trong sân đã đông nghịt người, ánh mắt của đám người này không hẹn mà cùng nhìn lên tầng 8 Phù Sư Tháp, ở nơi đó có một điểm sáng không nhúc nhích tí nào.

“Sáu ngày. . .”

Nham đại sư giật mình, hắn cũng giống như mọi người tập trung quan sát điểm sáng ở tầng 8.

Vốn bọn họ cho rằng cho dù là Lâm Động hay Chu Thông thì cũng không kiên trì được lâu, nhưng lúc này họ lại hiểu, bọn họ đã đoán sai rồi.

Khi chứng kiến điểm sáng kia ở trong tầng 8 sáu ngày liên tiếp, nếu như không phải đám Phù Sư đều có lòng tin tuyệt đối vào Phù Sư Tháp, thì sợ rằng sẽ có không ít người sẽ coi đó là một sự nhầm lẫn. . .

“Người này nếu như là Chu Thông thì Phù sư Viêm Thành chúng ta sẽ bị ép tới mức không ngóc đầu lên nổi, thậm chí ngay cả Phù Sư Hội của Thiên Đô Thành cũng bị uy hiếp.”

Sắc mặt của Nham đại sư trở nên nghiêm túc, hắn biết hậu quả của việc hôm nay, tuy khẩn trương nhưng sâu trong lòng hắn vẫn còn một sự hi vọng.

Đó chính là người thành công bước vào tầng thứ 8 không phải là Chu Thông, mà là Lâm Động!

Nếu quả thật như vậy, vậy thì chắc chắn sau này Viêm Thành sẽ có một vị Linh Phù Sư có khả năng làm chấn động Đại Viêm vương triều!

Linh Phù Sư có thực lực ngang ngửa với cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh, một ý nghĩ bạt núi, thực lực này cho dù ở trong vương triều cũng sẽ thuộc hàng nhất lưu!

Nhưng khi chưa xác định được người kia là Lâm Động hay Chu Thông thì bọn họ chỉ biết ngồi đợi.

Bước sang ngày thứ 7, điểm sáng trong Phù Sư Tháp chỉ còn lại lèo tèo, số người có thể ở trong đó cho tới bây giờ toàn là những Phù sư tinh anh của hai thành.

Trưa ngày thứ 7 qua đi, Lưu Long và Tào Chú sắc mặt âm trầm từ trong Phù Sư Tháp bước ra, bộ dáng người này có chút chật vật, bàn tay dính đầy máu tươi, nhưng trong mắt họ lại hiện thần quang, hiển nhiên là việc tu luyện đã bù đắp cho họ rất nhiều.

Hai người vừa mới đi ra đã thấy bên ngoài Phù Sư Tháp có vô số bóng người, họ sửng sốt cẩn thận đi tới bên cạnh Hàn Duẫn.

“Hàn sư, sao vậy?”

Lưu Long và Tào Chú đều bị cảnh tượng này làm chấn động, dò hỏi.

Hàn Duẫn không trả lời, chỉ vào Phù Sư Tháp, Tào Chú và Lưu Long thấy vậy cũng vội vã ngẩng đầu, khi ánh mắt của họ nhìn thấy điểm sáng trong tầng thứ 8 thì mồm há ra không ngậm lại được.

“Tầng thứ tám? !”

Cố hít một hơi, hai người Lưu Long và Tào Chú mừng như điên nói:

“Là Chu Thông đại sư huynh? !”

Trong mắt của hai người này, họ không bao giờ hoài nghi năng lực của Chu Thông, trong Viêm Thành không có ai có thể tiến vào tầng thứ 8.

Nhưng mà bọn họ vừa nói xong đã thấy môi Hàn Duẫn giật giật, im lặng không trả lời.

Nhìn thấy bộ dáng của lão, sắc mặt hai người Lưu Long cũng biến đổi, thử hỏi:

“Chẳng lẽ là Tử Nguyệt?”

Hàn Duẫn chậm rãi lắc đầu, cố gắng làm cho thanh âm của mình trở nên bình tĩnh:

“Có thể là Lâm Động, nhưng mà khả năng của Chu Thông vẫn lớn hơn một chút.”

“Có thể là Lâm Động. . .”

Nghe được câu nói này, thân hình Lưu Long và Tào Chú run lên một cái, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ, cái tên kia sao có thể vượt qua được Chu Thông đại sư huynh?

“Nhất định là đại sư huynh.”

Lưu Long miễn cưỡng cười nói, nhưng khi nhìn nét mặt lo lắng của Hàn Duẫn, nụ cười của hắn lại biến mất.

Tào Chú không dám nói nửa câu, vốn họ nghĩ rằng sau sự kiện này sẽ ép cho Lâm Động phải nôn những thứ đã đoạt ra, nhưng bây giờ hắn đã hiểu, mình trêu chọc người này sẽ rước họa vào thân, tổn thất lần này coi như là tiền ngu mua một bài học.

Hắn tuy rằng là người cuồng ngạo nhưng không phải người ngu, hắn biết rất rõ, nếu như Lâm Động thực sự tiến vào tầng thứ tám, vậy thì một người như hắn không có khả năng đả động.

Sau khi hai người Lưu Long và Tào Chú ra khỏi tháp, điểm sáng trong tháp chỉ còn lại có 3 cái, ba điểm sáng này đại biểu cho ba người.

Gần kết thúc ngày thứ 7, điểm sáng trong tầng 6 biến mất, sau một lúc có một bóng hình xinh đẹp màu tím xuất hiện ở ngoài cửa.

Nhìn thấy Tử Nguyệt, bên ngoài Phù Sư Tháp ồ lên một trận, nếu như Tử Nguyệt đã hiện thân thì hai điểm sáng kia chắc chắn là Lâm Động và Chu Thông.

Khi Tử Nguyệt ra ngoài nhìn thấy một quảng trường đông nghịt người, trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng cũng hiện lên sự kinh ngạc, nàng đi tới trước mặt Nham đại sư, nhẹ giọng nói:

“Xin lỗi, lão sư.”

“Ha hả, hết sức là được rồi.”

Nham đại sư cười lắc đầu, sau đó ngẩng đầu, nói:

“Hơn nữa ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết. . .”

Nghe vậy, Tử Nguyệt cũng ngẩng đầu nhìn lên Phù Sư Tháp, khi đôi mắt đẹp của nàng nhìn thấy ở tầng 8 có một điểm sáng, hai tay ngọc lập tức nắm chặt, trong lòng kinh hãi dậy sóng.

“Là ai vậy?”

Thanh âm Tử Nguyệt run run hỏi.

“Vẫn chưa rõ.”

Nham đại sư cười khổ một tiếng, nói:

“Có thể là Chu Thông, cũng có thể là Lâm Động. . .”

“Lâm Động. . .”

Tử Nguyệt nhẹ nhàng cắn cắn đôi môi đỏ mọng, nàng không nghĩ tới một thiếu niên trông bề ngoài bình thường lại có thể phân cao thấp với người giỏi nhất Thiên Hỏa thành.

“Ánh mắt của mình hóa ra quá bình thường.”

Tử Nguyệt tự diễu lắc đầu, một thiếu niên bị nàng không quan tâm hiện giờ đã mang trọng trách quyết định sự vinh nhục của toàn bộ Viêm Thành.

Khi Tử Nguyệt ra khỏi Phù Sư Tháp, không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, ai cũng hiểu người tiếp theo ra khỏi tháp sẽ quyết định sự thắng bại của lần tháp đấu này!

Trong sự dày vò, hai ngày nữa tiếp tục qua đi. . .

Khi bước sang ngày thứ 9, bên ngoài Phù Sư Tháp đột nhiên vang lên những tiếng kinh hô, kèm theo những thanh âm đó là bầu không khí căng thẳng tới tột độ.

“Điểm sáng ở tầng 7 biến mất!”

Tất cả mọi người đều nhìn vào cửa Phù Sư Tháp. . .

Người xuất hiện này sẽ quyết định sự thắng thua!

Bên ngoài Phù Sư Tháp trở nên yên tĩnh như tờ, trong lúc chờ đợi mọi người còn nghe được cả tiếng bước chân vang lên trong tháp, có một thân ảnh mơ hồ từ từ xuất hiện.

Nam tử đứng ở cửa Phù Sư Tháp trông có vẻ hơi cụt hứng và uể oải, bên ngoài Phù Sư Tháp không một tiếng động, gió nhẹ phất phơ thổi tung những chiếc lá khô trên mặt đất.

Chu Thông!

Khi nhìn rõ người đứng ở cửa, trong đầu Hàn Duẫn xuất hiện cảm giác mê muội, trong mắt Lưu Long và những Phù sư tới từ Thiên Hỏa thành xuất hiện sự chấn động không thể tin.

Lúc này họ lại đưa mắt nhìn về phía điểm sáng ở tầng thứ 8, sau khi xác nhận điểm sáng kia vẫn còn tồn tại, họ mới hít một hơi lạnh.

Đáp án đã có, người thành công bước vào tầng thứ 8 không phải là Chu Thông, mà là Lâm Động!

Sự im lặng chỉ giữ được trong chốc lát, ngay sau đó vang lên những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc của Phù sư Viêm Thành, liên tiếp hai năm họ thua trong tay Viêm Thành, lần cuối cùng họ đã giành thắng lợi.

Nghe thấy những tiếng hoan hô rung chuyển mặt đất, khuôn mặt già nua của Nham đại sư cũng nở nụ cười, lão như trút được gánh nặng thở dài một hơi, lần này lão đã thắng. . .

Ở bên cạnh Nham đại sư, Tử Nguyệt mím đôi môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp nhìn vào điểm sáng ở tầng thứ 8, sự lạnh lùng trong đôi mắt đã tan rã rất nhiều, cho dù nàng có lãnh ngạo ra sao, nhưng với biểu hiện kinh người của Lâm Động hiện giờ, nàng không khỏi không nói một tiếng tâm phục. Phục!

Trong vô số tiếng hoan hô, Chu Thông trầm mặc đi ra đứng trước mặt Hàn Duẫn, cố sức xoa mặt làm giảm bớt sự chán chường, thần quang lại hồi phục.

“Đi thôi, quay về Thiên Hỏa Thành.”

Chu Thông nói với Hàn Duẫn một cách bình tĩnh, hắn không suy sụp vì thất bại lần này.

Thấy Chu Thông vẫn bình tĩnh như thường, Hàn Duẫn cười khổ một tiếng, cũng không có trách cứ cái gì, tâm tính của người này lão phải bội phục, sau này dù có kém Lâm Động nhưng thành tựu sẽ không nhỏ.

Sau khi Chu Thông nói một câu như vậy, đám Phù sư Thiên Hỏa thành lập tức cất bước, những Phù sư Viêm Thành lập tức tách thành một con đường cho họ ra ngoài.

Khi đi qua chỗ Nham đại sư, Chu Thông đột nhiên dừng bước, sự chú ý của mọi người cũng theo đó tập trung lên người hắn.

“Nham đại sư, xin chuyển cáo tới Lâm Động, lần này ta thua tâm phục khẩu phục, nhưng mà lần sau ta sẽ vượt hắn!”

Nói xong câu này, Chu Thông không dừng lại tiếp tục đi ra ngoài, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

“Người này bại không nản, đúng là một nhân vật đáng sợ. . .”

Nhìn theo thân ảnh Chu Thông, Nham đại sư khẽ thở dài một tiếng, nói.

Đám Phù sư xung quanh nghe Chu Thông nói vậy cũng gật đầu, tuy rằng thất bại nhưng khí độ của người này đã khiến người khác tâm phục, khẩu phục.

Nham đại sư mỉm cười, xoay đầu lại nhìn vào điểm sáng ở tầng thứ 8.

“Ha hả, nhưng mà Lâm Động của Viêm Thành chúng ta về sau chắc chắn sẽ là một đại nhân vật. . .”

Chương 143 : Tam ấn Phù Sư

Khi bên ngoài Phù Sư Tháp náo nhiệt vô cùng thì trong tầng 8 vẫn im lặng không tiếng động, Lâm Động ngồi xếp bằng trước tấm bia đá, giống y như một bức tượng không nhúc nhích tí nào.

Tuy nói thân hình Lâm Động không nhúc nhích tí nào, nhưng mà quanh thân hắn tràn ngập hấp lực cực mạnh, dưới loại hấp lực này, tinh thần ba động trong tầng thứ 8 đều bị hắn hút vào, cuồn cuộn không ngừng viến vào bên trong Nê Hoàn Cung.

Mười ngày, tính từ sau khi tiến vào tầng thứ 8, Lâm Động đã ở trong này 10 ngày, trong 10 ngày này, Tinh thần lực của hắn tăng trưởng một cách mạnh mẽ.

10 ngày ngắn ngủi nhưng hiệu quả thu được tương đương với nửa năm bên ngoài!

Đương nhiên, có được thành quả này là do Bản Mệnh Linh Phù hóa thành dòng xoáy linh phù, lực lượng thôn phệ này đáng sợ tới mức có thể thôn phệ tinh thần uy áp, biến nó thành Tinh thần lực, chứa đựng trong Nê Hoàn Cung.

Mười ngày, Lâm Động có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, Tinh thần lực của hắn đang nhanh chóng tiếp cận Tam ấn, dựa theo tốc độ này chắc chắn không bao lâu nữa hắn sẽ đột phá tiến vào Tam ấn Phù sư!

Loại tốc độ này chỉ có thể dùng hai từ đáng sợ để hình dung, dù sao thì Nham đại sư cũng đã nói, cho dù Lâm Động có thể tiến vào tầng thứ 8 nhưng cũng phải mất chừng nửa năm mới có thể đột phá tới Tam ấn Phù sư, nhưng lúc này. . . Lâm Động đã rút ngắn khoảng thời gian đó hơn chục lần!

Tuy nói tuyệt đại bộ phận công lao đều là công của Bản Mệnh Linh Phù, nhưng có được tốc độ này đúng là rất dọa người.

Theo thời gian trôi qua, thân ảnh ngồi xếp bằng trước tấm bia đá đột nhiên run lên, hai mắt vốn đang nhắm chặt đột nhiên mở ra, trong đó xẹt qua một tia sáng.

Lâm Động mở hai mắt, trầm ngâm một lát, sau đó nhấc tay, một đạo Tinh Thần Lực tự trong Nê Hoàn Cung tuôn ra dữ dội, nhanh chóng ngưng tụ ở trước mặt hắn theo những đường vẽ kỳ lạ, từ từ tạo thành một cái phù trận nho nhỏ huyền ảo.

Lâm Động nhìn chăm chú vào phù trận, trong 10 ngày này hắn thất bại vô số lần, muốn sử dụng Tinh thần lực vẽ phù trận phức tạp không chỉ có yêu cầu cực kỳ hà khắc về trình độ điều khiển, mà còn yêu cầu không được phân tâm, chỉ cần hơi sơ ý một chút là có thể dẫn đến kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Trải qua vô số lần thất bại, việc ngưng tụ Tinh thần lực của Lâm Động càng lúc càng thuần thục, việc vẽ hình dáng của phù trận không còn khó khăn như trước.

Khi Lâm Động hết sức chăm chú thì một cái phù trận cũng hình thành ở giữa không trung, trải qua một khoảng thời gian khá lâu, khi bước cuối cùng hoàn tất, một phù trận hoàn mỹ được tái hiện.

“Ông!”

Sau khi phù trận hình thành, một tiếng ông kỳ lạ lập tức vang lên, truyền khắp tầng thứ 8, ngay sau đó, một cỗ tinh thần ba động cực kỳ cường hãn từ trong Phù trận tuôn ra.

“Tinh thần ba động thật mạnh!”

Cảm nhận được ba động từ trong phù trận tuôn ra, Lâm Động hơi chấn động, đây là uy lực của Khí cấp tinh thần bí kỹ sao? Hóa ra nó cường hạn tới mức độ này.

Nếu như lúc đối chiến với Ngụy Thông, Lâm Động có “Hóa Sinh Phù Trận” này, hắn tuyệt đối có lòng tin sẽ đánh cho Ngụy Thông không có lực phản kích!

Sau một lúc cảm nhận sự cường đại của “Hóa Sinh Phù Trận”, Lâm Động mừng rỡ, chợt vung tay lên, cái phù trận đang lơ lửng trên không trung chợt thu nhỏ lại, hóa thành một đạo ánh sáng vô hình phóng vào trong mắt Lâm Động.

Loại phù trận này nếu đã vẽ thành công thì sau này lúc nào cũng có thể sử dụng, sau này khi đối chiến với người khác không cần phỉa vẽ lại nữa, chỉ cần triệu hó phù trận ra ngoài, quán chú Tinh Thần Lực, là có thể nhanh chóng tiến hành chiến đấu, nhưng mà nếu như mầm mống phù trận bị người khác đánh tan, sẽ khiến cho bản thân bị thương, coi như là họa phúc tương y (1).

(1) Họa phúc tương y: May dở cùng tồn tại

Đem phù trận thu vào trong mắt, đồng thời nuôi nó trong Nê Hoàn Cung, Lâm Động lúc này mới thở dài một hơi, trải qua thời gian tu luyện trong Phù Sư Tháp, Lâm Động mới sơ bộ nắm được “Hóa Sinh Phù Trận”, chỉ cần sau này tu luyện tốt thì đây sẽ là một sát chiêu cường đại nhất của hắn.

Sau khi tu luyện thành công “Hóa Sinh Phù Trận”, Lâm Động mới có thể đem toàn bộ tinh thần tập trung tu luyện Tinh thần lực.

Ngồi xếp bằng ở trước tấm bia đá, Lâm Động cố gắng nghỉ ngơi và hội phục thể trạng, sau đó chìm đắm trong trong Nê Hoàn Cung, hiện giờ trong Nê Hoàn Cung tràn ngập vô số Tinh thần lực, hai cái dòng xoáy Linh Phù xoay tròn không mệt mỏi, không ngừng hấp thu Tinh Thần Lực tinh thuần từ bên ngoài, quán chú vào trong dòng xoáy.

Đối mặt với việc hấp thu không ngừng này, dòng xoáy Linh Phù như một cái động không đáy, không biết thế nào cho đủ, nhưng mà bản thân Lâm Động vẫn cảm nhận được, trong dòng xoáy Linh Phù có một cỗ Tinh thần lực vô cùng cường hãn đang ngưng tụ, đợi tới lúc dòng xoáy Linh Phù ngừng lại, hắn có thể thành công tiến vào tam ấn Phù Sư.

Sau khi chú ý quan sát dòng xoáy Linh Phù, Lâm Động cũng phát hiện một điều, hình như hắn không nắm giữ được toàn bộ dòng xoáy Linh Phù, cái dòng xoáy này tự động vận hành, cho dù hắn không có ý điều khiển thì dòng xoáy đó vẫn vận chuyển không biết mệt mỏi, hấp thu vô số Tinh thần lực trong tầng thứ 8 này.

Đối với loại tình huống này, Lâm Động cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, hắn lấy một viên đan hoàn trong Càn Khôn Đại nuốt vào miệng, hai mắt nhắm lại, trải qua 10 ngày tu luyện, hắn đã bắt đầu hiểu được chỗ thần kỳ ở nơi này, vất vả lắm mới xông lên được đây, đương nhiên phải tu luyện cho đủ rồi mới rời đi.

Hiện giờ bên ngoài Phù Sư Tháp dòng người đông nghịt không còn nữa, chỉ có đám người Nham đại sư mỗi ngày đều tới nơi này, đợi tên gia hỏa trong tháp ra ngoài.

Lúc đầu, khi thấy Lâm Động kiên trì trong tháp được 10 ngày, đám người Nham đại sư cảm thấy cực kỳ khiếp sợ, ai cũng biết tinh thần uy áp ở tầng thứ 8 mạnh thế nào, có thể kiên trì ở đó 3, 4 ngày đã là rất giỏi rồi, vậy mà Lâm Động ở trong đó 10 ngày vẫn chưa có dấu hiệu ra ngoài.

Nhưng mà trạng thái khiếp sợ của họ dần dần biến thành chết lặng, đặc biệt khi bọn họ thấy Lâm Động ở trong Phù Sư Tháp 20 ngày, khuôn mặt họ dại ra, nếu như Lâm Động ở trong đó cả đời thì họ cũng chỉ biết chết lặng gật đầu.

Bên ngoài Phù Sư Tháp, Nham đại sư ngẩng đầu nhìn vào điểm sáng trong tầng thứ 8, xoay cổ nói:

“Hai mươi bốn ngày, người này chẳng nhẽ không định ra ngoài hay sao?”

“Trong Phù Sư Tháp tinh thần uy áp rất mạnh, người kia sao có thể chịu được?”

Ở bên cạnh hắn, Tử Nguyệt nhíu mi, có chút nghi ngờ nói.

“Ai biết. . .”

Nham đại sư cười khổ một tiếng, hắn mặc dù có chút lòng tin đối với Lâm Động, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn không nghĩ rằng Lâm Động có thể vượt lên tới tầng 8, đồng thời lại còn ở trong đó tận 24 ngày, phải biết rằng, Phù Sư Tháp tồn tại ở Viêm Thành đã bao nhiêu năm, nhưng người ở trong đó 20 ngày thì cực ít, đặc biệt là còn ở tầng thứ 8, vậy thì ít như lông phượng và sừng lân (2).

(2): Lông phượng và sừng lân: nguyên văn Phượng mao Lân giác

Người có thể ở trong đó lâu như vậy, sau này chắc chắn là một nhân vật đại danh vang dội khắp Đại Viêm vương triều .

“Có thể đã xảy ra chuyện gì không?”

Tử Nguyệt hơi có chút lo lắng nói.

Nghe vậy, sắc mặt Nham đại sư hơi đổi, trầm mặc một chút, nói:

“Chắc không đâu, nhưng mà đợi thêm 2 ngày nữa, nếu Lâm Động vẫn chưa ra, thì ta sẽ tự mình vào trong đó xem một cái, trong Phù Sư Tháp tinh thần uy áp quá mạnh, cho dù là ta cũng không thể khinh thường. . .”

Tử Nguyệt khẽ gật đầu, đang định nói thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào tầng thứ 8, ở nơi đó nàng cảm nhận thấy được một cỗ tinh thần ba động rất mạnh!

“Là tinh thần ba động của Lâm Động!”

Nham đại sư cũng đồng thời phát hiện, hắn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào tầng thứ tám của Phù Sư Tháp, ánh mắt trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói:

“Cái tên nhóc kia. . . thảo nào lâu như vậy không ra, hoa ra hắn muốn đột phá tới tam ấn Phù Sư!”

“Làm sao có thể?”

Tử Nguyệt kinh hãi hô lên, Phù Sư Tháp tuy có tác dụng vô cùng đối với việc ngưng luyện Tinh thần lực, nhưng dù sao nó cũng không phải là nghịch thiên, làm sao có thể trong vòng 1 tháng ngắn ngủi giúp con người đột phá từ nhị ấn tới tam ấn? !

” Đúng là không thể nào, nhưng sự thực đã hiện ra, tuy vậy đột phá thành công hay không còn rất khó nói. . .”

Nham đại sư cười khổ một tiếng, cái loại tinh thần ba động này rất mạnh, đây đúng là do Lâm Động làm ra.

Trong khi hai người nói chuyện, tinh thần ba động càng lúc càng mạnh, khiến cho cả Nham đại sư cũng phải giật mình, ba động thế này tam ấn Phù sư bình thường sao có thể sánh bằng, bí mật trên người của tên kia chắc chắn không ít.

Trong khi đám người Nham đại sư đang kinh dị vì tinh thần ba động khuếch tán từ trong Phù Sư Tháp ra ngoài, ở trong tầng thứ 8, Nê Hoàn Cung của Lâm Động cũng xảy ra biến hóa rất lớn, hai cái dòng xoáy Linh Phù chẳng biết dung nhập vào với nhau từ lúc nào, cỗ tinh thần ba động cường hãn cũng từ trong đó không ngừng khuếch tán ra ngoài.

“Ong ong!”

Khi tinh thần ba động khuếch tán, dòng xoáy Linh Phù cũng trở nên vặn vẹo, một lát sau nó biến thành một quang phù huyền ảo, trên quang phù có hai cái khe, càng lúc cái khe càng rộng, cuối cùng vỡ tung biến thành ba cái linh phù lơ lửng trong Nê Hoàn Cung!

“Ầm!”

Khi ba cái Bản Mệnh Linh Phù xuất hiện, trong Nê Hoàn Cung của Lâm Động lập tức xuất hiện một cơn lốc tinh thần, ba động khủng khiếp từ trong đó không ngừng khuếch tán ra, cuối cùng xâm nhập vào trong cơ thể Lâm Động!

Xương cốt trong cơ thể của Lâm Động lúc này như run lên, hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, một cỗ tinh thần ba động lập tức lao ra, phát ra một tiếng huýt lanh lảnh, Tinh thần lực mạnh mẽ như núi lửa phun trào!

Khi cỗ Tinh thần lực mạnh mẽ dị thường bạo phát, bên ngoài Phù Sư Tháp, đám người Nham đại sư hít sâu một hơi, thì thào nói:

“Tên kia. . . vậy mà lại thành công. . .”

Chương 144 : Tổ Phù

“Ầm!”

Tinh Thần Lực ba động mạnh mẽ như hồng thủy cuộn trào mãnh liệt, từ trong tầng thứ 8 Phù Sư Tháp quét ra ngoài, tinh thần uy áp của nơi này bị đánh bay, uy áp không còn là mấy.

Trước tấm bia đá, hai mắt Lâm Động giống như sao sáng, lấp lánh dọa người, sau một lát, độ sáng và Tinh thần lực ba động mới giảm bớt và dần biến mất.

“Phù. . .”

Lâm Động phun ra một luồng khí trắng thật dài, đứng dậy, tinh thần uy áp vốn bị biến mất nay đột nhiên phủ xuống, nhưng mà hiện giờ Tinh thần lực của Lâm Động đã tăng mạnh, tinh thần uy áp này chỉ khiến hai vai hắn hơi trùng xuống, không làm khó được thân hình.

“Có lẽ là do dòng xoáy Linh Phù đã biến mất.”

Tinh thần uy áp này khiến cho Lâm Động giật mình, trong Nê Hoàn Cung bây giờ đã có ba viên Bản Mệnh Linh Phù, hấp lực không còn nữa làm cho tinh thần uy áp phủ xuống.

“Tam ấn Phù Sư. . .”

Cảm nhận được cái tinh thần uy áp đã từng khiến cho mình chết đi sống lại, nay không còn bao nhiêu lực uy hiếp, Lâm Động cười cười, tam ấn Phù sư đúng là mạnh hơn nhị ấn Phù sư nhiều lắm, nếu như không thì hiện giờ hắn đã bị tinh thần uy áp này đè dán xuống sàn tháp rồi.

“Đây đúng là một nơi tu luyện tốt. . .”

Lâm Động duỗi thắt lưng một lát, hành trình vào trong Phù Sư Tháp này đã có thu hoạch cực kỳ phong phú, không chỉ có được Khí cấp tinh thần bí kỹ, mà quan trọng nhất là chỉ trong vòng 1 tháng hắn đã thuận lợi đột phá tới tam ấn Phù Sư, điều này mới chính là một giấc mộng khiến cho Lâm Động giật mình

Với sự kỳ dị của Bản Mệnh Linh Phù, thực lực của Lâm Động hiện giờ chỉ là tam ấn Phù sư, nhưng sức mạnh chân chính đã có thể sánh ngang với một tứ ấn Phù sư phổ thông. Tứ ấn Phù sư có thể chống lại được cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, cho nên hiện giờ Lâm Động đã có thực lực giao thủ với cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, tuy rằng không thể bằng nhưng cũng không còn kiêng kỵ như trước kia.

Tuy nói Phù Sư Tháp là một nơi tu luyện Tinh thần lực cực kỳ tốt, nhưng ở chỗ này kiên trì hơn 20 ngày đã là cực hạn của Lâm Động rồi, huống chi bây giờ dòng xoáy Linh Phù đã biến mất, kiểu gì hắn cũng sẽ bị tinh thần uy áp ở đây đẩy ra ngoài.

“Cũng nên ra ngoài thôi.”

Lâm Động thì thào tự nói một tiếng, đang định xoay người, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về phía bức tường tinh thần lên tầng thứ 9, đây chính là con đường bước tới tầng cuối cùng.

Lâm Động chăm chú nhìn vào cái bức tường tinh thần, sắc mặt biến đổi liên tục, đối với tầng 9 Phù Sư Tháp, hắn cực kỳ tò mò, tầng thứ 8 đã có Khí cấp tinh thần bí kỹ, vậy ở tầng thứ 9 sẽ có vật gì?

Đứng tại chỗ, Lâm Động do dự trong chốc lát, nếu như nói không tò mò gì với tầng thứ 9, đương nhiên là nói dối, nhưng mà cũng chẳng ai biết được, trong tầng thứ 9 nguy hiểm tới mức nào?

“Tới thử một lần cũng tốt, dù sao cũng phải ra ngoài, nếu như thất bại thì cùng lắm bị đẩy ra ngoài ngay lập tức mà thôi.”

Chần chừ một lúc lâu, Lâm Động mới cắn răng, vất vả lắm mới lên được tầng thứ 8, nếu như bỏ qua tầng thứ 9 thì thực là đáng tiếc.

Nếu đã quyết định, Lâm Động không còn chần chờ, nhanh chóng bước tới vị trí của bức tường tinh thần.

Tuy nói dòng xoáy Linh Phù đã biến mất, nhưng với Tinh thần lực hiện giờ của Lâm Động muốn kháng cự đương nhiên có thể làm được, mất một thời gian mới tới được bức tường tinh thần, Lâm Động hơi trầm ngâm sau đó mới bước vào.

“Đông!”

Khi Lâm Động xông vào bức tường tinh thần tầng thứ 9, một thanh âm trầm thấp từ trong đó truyền ra, một cỗ áp lực cực kỳ khủng bố xuất hiện, khiến cho thân hình Lâm Động như muốn bắn ra ngoài.

“Hừ!”

Nhận thấy lực bài xích đã xuất hiện, Lâm Động hừ lạnh một tiếng, ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung nhất thời phát ra một cỗ Tinh thần lực hùng hậu, trực tiếp kháng cự lại lực bài xích của bức tường tinh thần.

Tinh thần ba động hỗn loạn không ngừng từ trong bức tường tinh thần khuếch tán ra xung quanh, thân hình Lâm Động lúc này như được đóng đinh ở trong đó, nếu cẩn thận quan sát vẫn có thể phát hiện, không phải là hắn không nhúc nhích, mà tốc độ của hắn cực kỳ chậm, không ngừng tiến vào trong bức tường tinh thần.

Cứ giằng cơ như vậy chừng 10 phút, mỗi một nhích chân tưởng chừng như rất nhỏ, nhưng cho dù tinh thần ba động mạnh tới mức nào, cũng không thể ép Lâm Động lùi bước.

“Phá cho ta!”

Trải qua quá trình giằng co liên tục, Lâm Động đã hơi mất kiên nhẫn, có tia sáng xẹt qua hai mắt, ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung hơi co lại sau đó căng phồng lên.

“Ầm!”

Ba viên Bản Mệnh Linh Phù bành trướng tuôn ra một cỗ Tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, giống như một cơn lốc trực tiếp ép cái vũng bùn sền sệt này dạt ra ngoài.

Tận dụng khoảnh khắc Tinh thần lực sền sệt bị đẩy ra, Lâm Động nhanh chóng bước vào trong, thân hình chỉ lóe lên một cái đã biến mất.

Một lát sau, Lâm Động xuất hiện, hắn thấy trước mắt tối sầm, phải mất một thời gian mới khôi phục lại được, ngay lập tức hắn đảo mắt nhìn xung quanh.

Phù Sư Tháp tầng thứ 9 vô cùng phổ thông, diện tích cực nhỏ, chỉ rộng chừng 10 trượng mà thôi, trên mặt đất phủ đầy bụi, nếu so sánh với tầng dưới thì ở đây vô cùng bừa bãi.

Lâm Động nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà ngẩn người, hiển nhiên là hắn bất ngờ, không ngờ tầng thứ 9 thần bí lại phổ thông như vậy, chẳng có chút thần kỳ nào.

Cau mày, Lâm Động tỉ mỉ quan sát tầng thứ chín, một lát sau hắn nhìn chăm chú vào hai bức tường của tháp, ở trên đó có rất nhiều đường nét mờ mờ, có chút khó hiểu, trải qua một phen quan sát kỹ lưỡng, Lâm Động nhận ra những đường nét mờ mờ này dường như là phù văn cổ xưa cực kỳ phức tạp.

Phù văn cổ xưa phức tạp làm cho Lâm Động váng đầu hoa mắt, nhưng nó dường như lại ẩn chứa đạo lý của thiên địa, làm cho người nhìn trầm mê trong đó, thật là thần kỳ.

Lâm Động trước tiên nhìn vào phù văn ở bức tường bên trái, hắn đột nhiên phát hiện, cái phù văn cổ xưa giống như bình thường kia đang tản mát ra một cỗ hấp lực, Bản Mệnh Linh Phù ở trong Nê Hoàn Cung của hắn đang có dấu hiệu muốn bay ra ngoài.

Nhận thấy cảnh tượng quỷ dị này, lông tơ trên người Lâm Động dựng đứng cả lên, vội vàng lùi ra phía sau, hắn quá bất ngờ, phù văn bình thường trông giống như một bức tranh của người nào đó vẽ trên tường, cũng không phải do Tinh thần lực ngưng tụ, sao lại có năng lực quỷ dị như vậy?

“Lực hút. . .”

Khi nhận ra loại năng lực quỷ dị này, sắc mặt Lâm Động hơi đổi, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vòa những phù văn cổ xưa trên tường, hắn đã cảm nhận được một sự tương đồng giữa những phù văn trên tường và Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung!

Đương nhiên, đây chỉ là một chỗ giống nhau, Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung của hắn không phức tạp thâm ảo như phù văn cổ xưa kia, giống như nó được đơn giản hóa đi vô số lần, trong lòng Lâm Động lúc này kinh hãi dậy sóng.

Lẽ nào, Bản Mệnh Linh Phù mà hắn tu luyện có mối quan hệ đặc biệt nào đó phù văn cổ xưa thần bí ở đây?

Nhớ lại năng lực quỷ dị của Bản Mệnh Linh Phù, sắc mặt của Lâm Động trở nên cổ quái, không hiểu phù văn cổ xưa kia là thứ gì?

“Phù văn này đến tột cùng là thứ gì?”

Lâm Động thì thào tự nói, nhìn lên tường quan sát loại năng lực quỷ dị đáng sợ của phù văn, nếu như những phù văn bực này bị người ta ngưng luyện thành Bản Mệnh Phù Văn, vậy nó sẽ có năng lực nghịch thiên như thế nào?

Phát hiện cổ phù thần bí làm cho lòng Lâm Động rối như tư vò, hắn không nghĩ ở đây có thể gặp được thứ này, hơn nữa dường như Bản Mệnh Linh Phù của hắn có mối quan hệ đặc biệt nào đó với phù văn kia.

Lâm Động há miệng, đảo mắt qua những phù văn ở trên tường, một lát sau, hắn nhìn chăm chú vào một góc, ở nơi đó có một số chữ viết, chắc là đã tồn tại qua vô số năm, cho nên hơi mờ, Lâm Động phải nhìn một lúc lâu mới nhận rõ được hai chữ.

Tổ Phù.

Nhìn hai chữ không rõ kia, trong lòng Lâm Động hiện lên một sự kính nể, thậm chí ngay cả ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung cũng chấn động rất nhỏ.

“Tổ Phù. . . Là cái gì?”

Lâm Động nhìn chằm chằm vào hai chữ kia, thì thào tự nói.

“Trong thiên địa, Phù Sư lấy Tinh Thần Lực ngưng tụ Bản Mệnh Chi Phù, tạo ra vô số phân nhánh, có đẳng cấp khác nhau, nhưng Phù ấn cường đại nhất trong thiên địa chính là Tổ Phù, Tổ Phù không phải do con người sáng tạo ra, mà do quy tắc của thiên địa ngưng tụ thành, mỗi một viên Tổ Phù đều có năng lực thông thiên, Tổ Phù Giả là loại người cường đại nhất trong thiên địa.”

Trong lúc Lâm Động đang ngỡ ngàng, đột nhiên có một thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu, thanh âm này là của Tiểu Điêu.

“Ngươi đã tỉnh rồi?”

Nghe được thanh âm này, Lâm Động vui mừng hỏi.

“Ừ. . .”Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Trên bả vai của Lâm Động có một đạo ánh sáng ngưng tụ, thân hình Tiểu Điêu hiện ra, nó nhìn chằm chằm vào những phù văn cổ xưa trên hai bức tường, thở dài thì thào nói:

“Đúng là không ngờ, ở một nơi nho nhỏ như thế này lại có sự tồn tại của Tổ Phù. . .”

Chương 145 : Bản đồ Tinh Thần

Tổ Phù này cường đại như vậy sao?”

Thấy con Tiểu Điêu thần bí cũng phải kính nể Tổ Phù, Lâm Động cảm thấy kinh ngạc, chợt vui vẻ nói:

“Vậy thì chẳng phải ở đây có hai cái Tổ Phù hay sao?”

“Tiểu tử, trông ngươi mơ mộng thực là ngu ngốc?”

Tiểu Điêu nhìn Lâm Động như nhìn một thằng ngốc, cười nhạo nói:

“Tin tức Tổ Phù nếu xuất hiện ở trong Đại Viêm vương triều, chẳng cần tới hai quả, chỉ cần một quả cũng sẽ khiến cho thiên hạ rối loạn long trời lở đất, một cái Đại Viêm vương triều nhỏ nhỏ mà muốn giữ được thần vật thế này ư, đúng là nằm mơ.”

Bị Tiểu Điêu khinh thường, Lâm Động có chút xấu hổ, hắn cũng cảm thấy ý nghĩ của mình đúng là quá viển vông.

“Hai cái Tổ Phù mà ngươi nói ở đây chỉ là thác ấn mà thôi, đây là phù văn do người ta lưu lại, người lưu lại chắc chắn là người đã nhìn thấy hai cái Tổ Phù này, hắc, mà người này đúng là có bản lĩnh, lại có khả năng phác thảo ra phù văn của hai cái Tổ Phù, phải biết rằng, Tổ Phù là vật do quy tắc thiên địa ngưng tụ, muốn vẽ phác thảo hình dáng của nó Linh Phù Sư bình thường không thể nào làm nổi. Người khắc họa thành công hai cái Tổ Phù chắc chắn là người có thực lực tương đối cao.”

Tiểu Điêu nhìn thoáng qua hai cái Tổ Phù do phù văn cổ xưa hình thành, nói.

“Nếu như vị tiền bối kia đã nhìn thấy Tổ Phù, vậy thì chắc chắn sẽ biết nó ở chỗ nào?”

Lâm Động thử hỏi.

Nghe vậy, Tiểu Điêu trầm mặc một chút, sau mới khẽ gật đầu:

“Cũng có khả năng này, Tổ Phù ẩn dấu trong thiên địa, Tổ Phù Giả toàn là những người có tiếng tăm lừng lẫy, không biết người này ở nơi nào mà lại nhìn thấy tận hai cái Tổ Phù.”

“Trong thiên địa có tổng cộng bao nhiêu cái Tổ Phù?”

Lâm Động có chút hiếu kỳ hỏi, hắn biết đối với cái loại thần vật như thế này ngay cả nhìn hắn cũng không đủ thực lực, nhưng mà trong lòng vẫn hiếu kỳ.

“Theo ta được biết, trong thiên địa dường như có tổng cộng tám cái Tổ Phù, năm đó ta gặp một vị cường giả mang một cái Tổ Phù, thực lực của người này vô cùng khủng bố, ngay cả ta ở trong thời kỳ đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của hắn.”

Tiểu Điêu trầm ngâm nói.

Đối với chuyện Tiểu Điêu trong thời kỳ đỉnh phong mạnh như thế nào, Lâm Động không biết, nhưng mà từ trong giọng nói của con chồn này, Lâm Động nhận ra nó chắc chắn phải vượt qua Tạo Hóa Tam Cảnh, thậm chí đã đạt tới cả Niết Bàn Cảnh.

Vậy mà khi đứng trước cường giả có Tổ Phù, nó vẫn không địch nổi, không biết thực lực của người kia khủng bố như thế nào.

“Tám cái Tổ Phù cực kỳ thần bí, người này có thể may mắn nhìn thấy hai cái Tổ Phù đúng là có chút bản lĩnh, căn cứ vào hai cái thác ấn phù văn trên hai bức tường này, ta nhận ra nó không phải là cái Tổ Phù trước kia ta nhìn thấy, hai cái Tổ Phù này có khả năng còn chưa hiện thế.”

Tiểu Điêu nói.

“Ý của ngươi này, sẽ có một cái Tổ Phù tương tự như Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung của ta?”

Lâm Động trầm mặc một chút, đột nhiên thử hỏi.

Hắn rất muốn biết điều này, vốn tưởng Bản Mệnh Chi Phù của hắn chỉ là Phù ấn bình thường, vậy mà không ngờ nó lại có lai lịch không nhỏ.

“Điều này. . .”

Nghe thấy Lâm Động hỏi như vậy, Tiểu Điêu cũng phải trầm ngâm một lúc rồi mới nói:

“Bản Mệnh Linh Phù của ngươi chắc chắn có mối quan hệ nào đó với Tổ Phù, nếu như ta đoán không sai thì có lẽ đây chính là phù văn do một vị cao nhân nào đó lĩnh ngộ được từ Tổ Phù, có thể nói đây là một thứ được mô phỏng từ Tổ Phù. . .”

“Nếu là như vậy thì vị cao nhân kia sẽ vô cùng mạnh, ta đã sống nhiều năm như vậy rồi nhưng chưa từng nghe nói ai đủ khả năng hiểu thấu đáo Tổ Phù, càng không nói tới chuyện từ nguyên hình của Tổ Phù lĩnh ngộ ra được phù văn ảo diệu.”

Nói đến câu cuối cùng, trong thanh âm của Tiểu Điêu hiện lên sự bội phục.

Lâm Động khẽ gật đầu, nói vậy thì hắn biết vậy, thứ này hắn ngẫu nhiên có được, không có cách nào biết được cái Cổ Tuyền Phù Ấn này là do vị cao nhân nào sáng tạo ra.

“Đáng tiếc, ở đây chỉ có thác ấn Tổ Phù, nếu như có được một cái Tổ Phù thì quá tốt, thứ này mới chính là thần vật của trời đất.”

Tiểu Điêu có chút tiếc nuối nói.

Lâm Động nhún vai, trong lòng hắn cũng cảm nhận thấy như vậy, Tổ Phù này tuy rằng cường đại, nhưng đối với hắn là một sự xa vời, mục tiêu trước mắt của hắn hiện giờ chỉ là muốn bảo hộ Lâm gia, đạt được một thành tích không tệ trong Tộc hội của dòng họ Lâm, hoàn thành tâm nguyện mấy chục năm của Lâm Chấn Thiên mà thôi.

“Ở đây không còn gì thú vị nữa, đi thôi.”

Lâm Động phất phất tay, định xoay người rời đi.

“Chờ một chút.”

Nhìn thấy Lâm Động định đi, Tiểu Điêu vội vã kêu lên, nó chỉ vào một bức tường nói:

“Đem Bản Mệnh Linh Phù của ngươi dán lên phù văn của vách tường.”

Nghe thấy Tiểu Điêu nói vậy, Lâm Động khẽ nhíu mày, hắn chần chờ một chút rồi cũng triệu hoán hai quả Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung ra ngoài, nhưng vì an toàn, hắn để lại một quả.

Bản Mệnh Linh Phù phát ra ánh sáng ở giữa không trung, Lâm Động cẩn thận từng tí một điều khiển một quả hướng tới một bức tường.

“Ông!”

Dưới cái nhìn khẩn trương của Lâm Động và Tiểu Điêu, Bản Mệnh Linh Phù khi tới gần bức tường thì đột nhiên chấn động, sau đó thoát khỏi sự khống chế của Lâm Động, hóa thành một cái dòng xoáy Linh Phù.

Biến cố này làm cho Lâm Động cả kinh, vội vàng thu hồi Bản Mệnh Linh Phù, nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện, hắn đã mất đi sự khống chế với Bản Mệnh Linh Phù.

“Đừng hoảng hốt, chỉ là một quả Bản Mệnh Linh Phù mà thôi, mất rồi có thể tu luyện lạ được, nếu như đạt được thu hoạch thì mất 100 viên cũng chỉ là chuyện nhỏ.”

Thấy Lâm Động kinh hãi, Tiểu Điêu ở bên cạnh vội vàng nói.

“Ngươi đừng có hại ta đấy!”

Lâm Động cắn răng, nói.

“Trời, nếu như không phải lúc trước ngươi giúp ta, thì Điêu gia chẳng thèm nói cho ngươi biết, Tổ Phù chính là thần khí của Phù sư, nếu như ngươi có được nó thì Điêu gia đảm bảo sau này thanh danh của ngươi sẽ truyền khắp thiên địa!”

Tiểu Điêu bĩu môi, nói một cách khinh thường.

Trong khi Lâm Động và Tiểu Điêu nói chuyện, cái dòng xoáy Linh Phù kia cũng tản mát ra một cỗ Tinh thần lực, giống như những tia sáng chiếu vào thác ấn Tổ Phù trên bức tường.

Khi những tia sáng tinh thần chiếu vào, Thác ấn Tổ Phù cũng phản xạ ngược lại những tia sáng, khi lan tới giữa không trung, nó tự động hình hành một bản đồ.

“Đây là. . . Bản đồ Đại Viêm vương triều?”

Nhìn thấy đồ hình mà Tinh thần lực ngưng tụ, Lâm Động cũng hơi cảm kinh ngạc, sau khi nói xong, ánh mắt hắn tập trung nhìn thẳng vào một điểm đỏ trên bản đồ.

“Đây là địa điểm có Tổ Phù.”

Tiểu Điêu thản nhiên nói, chợt nhếch miệng:

“Thật không biết cái tên tiểu tử này có vận cứ chó gì mà lại có bản đồ này, nếu như để cho đám Phù sư biết được, thì kiểu gì Đại Viêm vương triều cũng trở nên điên cuồng.”

Lâm Động gãi gãi đầu, hắn nhìn chăm chú vào cái bản đồ Tinh thần này, ngoại trừ một điểm đỏ ở trong lãnh thổ Đại Viêm vương triều, còn có một điểm đỏ khác, nhưng mà hắn không biết nơi này, chắc chắn đây không nằm trong lãnh thổ của Đại Viêm vương triều.

Bản đồ tinh thần không duy trì được lâu, sau đó nó hóa thành những tia sáng nhập vào trong dòng xoáy Linh Phù, dòng xoáy vặn vẹo một lúc rồi biến lại thành Bản Mệnh Linh Phù, nhập vào trong đầu Lâm Động.

Khi Bản Mệnh Linh Phù trở về, Lâm Động cảm nhận thấy trong đầu mình hình như có thêm một vật gì đó, hắn nghĩ chắc đây là bản đồ tinh thần kia.

“Trong cái Đại Viêm vương triều nho nhỏ này lại có người biết vị trí của hai cái Tổ Phù, con mẹ nó đúng là không thể tin được.”

Tiểu Điêu từ từ phục hồi tinh thần lại, hắn vô cùng chấn động khi nhìn thấy cái bản đồ này, dù sao, Tổ Phù tổng cộng chỉ có 8 cái, vậy mà trong cái Phù Sư Tháp rách nát này lại có vị trí của hai cái Tổ Phù, đây đúng là điều khiến cho người khác chẳng biết nói gì.

“Tại sao vị tiền bối này lại không tự mình đi lấy? Chẳng phải Tổ Phù có lực hấp dẫn cực lớn đối với Phù Sư hay sao?”

Lâm Động có chút nghi ngờ nói.

“Ta làm sao mà biết được, hơn nữa ngươi cho rằng Tổ Phù muốn lấy là lấy hay sao? Thần vật trong thiên địa, người bình thường có thể hàng phục ư.”

Tiểu Điêu đảo cặp mắt trắng dã, rồi mới từ từ nói:

“Có thể người này có một bản lĩnh dò xét kỳ dị nào đó.”

Đối với các suy đoán này, Lâm Động cũng chẳng biết làm sao, lúc này mới chỉ có được vị trí của Tổ Phù mà thôi, hắn cũng không có ý định lập tức khởi hành đi tìm, bởi vì với thực lực của hắn hiện giờ, cho dù gặp Tổ Phù cũng chẳng thể làm gì được, hắn cũng hiểu loại thần vật này sẽ không coi trọng một người bình thường.

“Hiện tại có thể ra ngoài rồi chứ?”

Lâm Động nhìn về phía Tiểu Điêu vuốt tay, nói.

“Đi thôi, thực lực hiện giờ của ngươi đúng là chưa thích hợp để đi tìm Tổ Phù, chờ bản lĩnh của ngươi mạnh hơn chút rồi tính.”

Tiểu Điêu liên tục đả kích Lâm Động, giơ giơ móng vuốt, thân hình nó chậm rãi biến mất, hóa thành luồng ánh sáng, chui vào trong Thạch Phù ẩn dấu trong người Lâm Động.

Lâm Động bất đắc dĩ lắc đầu, hiện giờ hắn mới chỉ có chút danh tiếng trong Viêm Thành, vậy mà Tiểu Điêu cũng chẳng thèm quan tâm, liên tục đả kích.

“Cũng nên rời đi rồi.”

Ngẩng đầu, Lâm Động nhìn lại bức tường một lần, hắn phát hiện thác ấn Tổ Phù mờ hơn trước rất nhiều, giống như là thần vận đã biến mất.

Đối với loại biến hóa này, Lâm Động hơi suy nghĩ một chút là đoán ra, nguyên nhân chắc là do bản đồ Tinh thần, sau này cho dù có người bước chân vào đây, cũng không thể nào có được bản đồ.

Nghĩ đến đây, Lâm Động mỉm cười, xoay người trực tiếp đi xuống, thân ảnh hắn chậm rãi biến mất trong tầng thứ 9.

“Ca ca!” 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Khi thân ảnh của hắn biến mất, bức tường ẩn chứa thác ẩn tổ phù đột nhiên nổ tung, gạch đá rơi tung tóe, phù văn mô phỏng hai cái Tổ Phù biến mất không còn tung tích.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 3 ngày trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 3 tuần trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 3 tuần trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 tuần trước
full cả bộ r ạ?