Vũ Động Càn Khôn
Tập 216 [ chương 1081 đến 1085 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1081 : Thần Vật sơn mạch
Một tháng lặng lẽ trôi qua, không khí trong cả Thú Chiến Vực cũng dần dần trở nên nóng bỏng hơn. Đủ mọi loại thông tin lan tỏa khắp nơi, nhưng dù thế nào thì cũng không thể tách rời chủ đề trọng tâm.
Viễn Cổ Thần Vật Bảo Khố.
Phàm cứ có người nhắc đến sáu chữ đó là sâu trong mắt lại hiện lên sự tham lam. Chỉ cần ở Thú Chiến Vực một thời gian là đều biết cứ ba năm là Thú Chiến Vực lại trở nên điên cuồng thế nào.
Gần như mọi thế lực đều sẽ dừng mọi cuộc chinh chiến lại đề chú tâm vào thứ bảo khố kia.
Thần Vật, hai chữ đơn giản đó chính là danh từ đại diện cho sự lớn mạnh. Dù là những món bình thường nhất cũng có uy lực sánh ngang với thiên giới linh bảo. Ai may mắn có được Viễn Cổ Thần Vật có tên trong bảng Thần Vật thì đủ khiến cho vô số người ghen tức.
Tuy nói rằng muốn lấy Thần Vật trong bảo khố cần có Cổ Thần Bài, nhưng trong đó có vô số bảo vật, mỗi lần mở ra tuy có rất ít người có được Thần Vật, nhưng cũng có không ít món linh bảo lọt ra ngoài. Mà với những món linh bảo đó, dường như bảo khố không hề hạn chế, ai cũng có khả năng lấy đi. Chỉ cần lấy được một món linh bảo thôi chuyến đi cũng không mất công rồi.
Đó cũng là lý do khiến việc Thần Vật Bảo Khố mở ra là sự kiện lớn nhất mỗi ba năm của Thú Chiến Vực,
Để lấy được một vài món linh bảo trong bảo khố mà rất nhiều thế lực đều đang gấp rút chuẩn bị cho một trận chiến ác liệt…
Lôi Uyên Sơn.
Phía trước một tòa đại điện là một đội quân chỉnh tề đông nghịt cùng với sát khí ba trùm trời đất.
Phía trước đội quân đó là bát tướng của Lôi Uyên Sơn mũ giáp chỉnh tề, khí thế kinh người.
– Viêm Soái đại nhân, tất cả đã sẵn sàng, chỉ cần hạ lệnh là có thể hành quân!
Trần Thông nhìn lên thạch đài trên cao, ở đó là một thân ảnh sừng sững đang đứng.
Tiểu Viêm quét mắt nhìn Hổ Phệ Quân đầy hài lòng, gật gù rồi nói:
– Mặc Hầu, Kỷ Nha, hai người ở lại trấn thủ Lôi Uyên Sơn, những người còn lại và Hổ Phệ Quân cùng bản soái đến Thần Vật sơn mạch!
– Rõ!
Phía dưới, hai đại tướng Mặc Hầu cùng đáp lời.
– Viêm Soái đại nhân, lúc nào thì lên đường?
Trần Thông hỏi.
– Đợi đại ca xuất quan.
Tiểu Viêm quay người nhìn về đại điện phía sâu trong Lôi Uyên Sơn. Trong một tháng Lâm Động vẫn luôn bế quan khổ tu, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu xuất quan.
Bọn Trần Thông đều gật đầu, rồi không nói gì thêm. Phía trước đại điện lại trở về yên lặng, chỉ sát khí vẫn đang lan tỏa trên bầu trời.
Sự chờ đợi diễn ra trong một vài giờ, đến khi mặt trời thêm nóng bỏng thì mọi người bỗng nhận ra, từ trong đại điện lan tỏa một luồng năng lượng kinh người.
Thứ năng lượng đó dường như vô hình nhưng lại tạo ra thứ áp lực đáng sợ.
Grào!
Một tiếng long ngâm kinh thiên động địa vọng ra từ trong đại điện, một chùm sáng ngưng tụ từ tinh thần lực bắn ra.
Chùm sáng dần tan đi, một thân ảnh mỏng manh hiện ra, quanh người hắn không hề có chút nguyên lực nào mà chỉ có tinh thần lực hùng hồn. Theo từng bước chân hắn, tinh thần lực như biến thành sấm sét phát nổ không ngừng.
Mấy người Trần Thông nhìn người thanh niên mới xuất hiện với ánh mắt chấn động. Khi nhìn thấy đôi mắt của hắn, họ đều hoảng hốt, đôi mắt ấy giống như hắc động khiến hồn phách người ta không kìm được mà chìm đắm trong đó.
– Tinh thần lực thật kinh người!
Bốn người bọn Trần Thông nhanh chóng sực tỉnh, vội vàng cúi xuống, tinh thần lực của Lâm Động đã mạnh đến mức có thể ảnh hưởng đến tâm trí họ…
Lâm Động nhìn đoàn quân đã sẵn sàng, mỉm cười, tinh thần lực dần thu lại, tay khẽ chạm vào một con mắt. Trong đôi mắt ấy dường như lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
Xem ra, Lâm Động cũng đã có một vài thu hoạch về tinh thần lực trong cơ thể mình.
– Lên đường thôi!
Lâm Động vẫy tay, biến thành một làn khói xanh bay đi trước.
– Đi!
Tiểu Viêm thấy vậy cũng hô một tiếng, chân giậm xuống, thân thể biến thành hắc quang đuổi theo Lâm Động.
Vút vút vút!
Theo sau là mấy người Trần Thông và Hổ Phệ Quân, vô số tiếng gió rít vang lên, khung cảnh vô cùng hoàng tráng.
…
Thần Vật sơn mạch ở vùng trung bộ Thú Chiến Vực, tính ra là nơi duy nhất ở đây không có bất cứ thế lực nào chiếm cứ. Không phải nơi này nghèo nàn mà ngược lại, chính vì ở đây quá hấp dẫn nên không có bất cứ thế lực nào dám độc chiếm.
Lúc nào cũng có kẻ đỏ mắt nhìn về nơi đây, nhưng bất cứ cường giả hay thế lực nào muốn dùng mọi thủ đoạn chiếm đoạt nơi này, thì đều sẽ trở thành kẻ thù của tất cả Thú Chiến Vực.
Bình thường dãy sơn mạch này rất ít người qua lại, thế nhưng chỉ trong vài ngày đã trở thành nơi tấp nập nhất Thú Chiến Vực. Không chỉ thế lực các phương t
Đến nay, cả dãy sơn mạch này đã chật cứng người, hàng loạt thân ảnh bay tới như con thiêu thân.
– Cuối cùng cũng đã đợi được đến lúc này…
– Không biết lần này sẽ xuất hiện món Thần Vật lợi hại nào. Lần trước là Cửu Thiên Trùng Phong, xếp thứ ba mươi hai trong bảng Thần Vật đấy. Hề, hồi đó cảnh tượng thật náo nhiệt, không biết có bao nhiêu người đã chết vì tranh giành, cuối cùng thì nó lại rơi vào tay Thiên Long Yêu Soái…
– Tranh giành thế nào thì cũng đều là thứ của mấy thế lực Yêu Soái kia, các thế lực khác nào dám ra tay.
– Chưa chắc, đến khi bị Thần Vật mê hoặc, dù ngươi là thế lực nào, nhiều người tấn công như vậy, dù là đại Yêu Soái cũng không dám chọc giận đám đông.
…
Đủ mọi loại tạp âm vang lên trong dãy sơn mạch, ở những nơi xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng ồn ào ở đây.
Vút!
Bỗng từ phía chân trời có sát khí cuồn cuộn tới, mọi người nhìn sang thì thấy một dòng chảy với khí thế kinh người đang tới.
– Đó là…Hổ Phệ Quân của Lôi Uyên Sơn sao?
– Lôi Uyên Sơn quả nhiên đến rồi, nghe nói Yêu Soái hiện giờ của Lôi Uyên Sơn chính là đệ nhất hung tướng, Viêm Tướng đó.
– Trước đây không lâu Lôi Uyên Sơn và Huyết Long Điện đối đầu, gan quả thật không nhỏ. Hôm nay chắc chắn Thiên Long Yêu Soái sẽ xuất hiện, hề, có kịch hay xem rồi.
– Đúng là có phần ngông cuồng…Hồi đó đến Từ Chung cũng không dám có chút nào bất kính với Thiên Long Yêu Soái. Yêu Soái tân nhiệm, vây cánh chưa vững chắc mà dám đối đầu, đúng là lỗ mãng.
Đoàn quân kia rầm rập tiến lại gần, cuối cùng đáp xuống một đỉnh núi.
Sau khi đoàn người của Lôi Uyên Sơn đến, khu vực này yên tĩnh đi nhiều, vô số ánh mắt hiếu kỳ đều tập trung lại. Rõ ràng sự đối lập giữa Lôi Uyên Sơn và Huyết Long Điện thời gian này cũng khiến nhiều người chú ý tới Yêu Soái tân nhiệm của Lôi Uyên Sơn.
Lâm Động ngẩng lên nhìn về sâu trong dãy sơn mạch, ở đó hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh nhỏ yếu hơi giống với Tổ Thạch trong người hắn.
– Quả nhiên là sự kiện lớn.
Lâm Động quét mắt nhìn quanh rồi ánh mắt có phần kinh ngạc. Trong khu vực này có vô số luồng khí tức hùng hồn lan tỏa.
Tiểu Viêm gật đầu, đôi mắt hổ quét một vòng, những ánh mắt kia vội vàng thu lại. Ai cũng biết đến mức độ hung hãn của đệ nhất hung tướng này.
– Nghỉ ngơi chút đi.
Lâm Động nói, vưa dứt lời thì lông mày nhíu lại, quay sang hướng bắc thì thấy huyết quang bùng phát, một luồng khí tức nặng nề ập tới dãy sơn mạch.
Luồng khí tức này khiến những tiếng rì rầm biến mất, rồi nhanh chóng có những ánh mắt thích thú nhìn về phía Lôi Uyên Sơn.
– Đó là…
Lâm Động đan mười ngón tay lại, nhìn bọn Trần Thông lúc này vô cùng căng thẳng, nói:
– Huyết Long Điện đến rồi à?
Bọn Trần Thông gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng.
– Thiên Long Yêu Soái sao…
Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt đen dường như trở nên sâu thẳm hơn.
– Cuối cùng bản thể cũng đến rồi…
Chương 1082 : Ném chuột sợ vỡ lọ quý
Huyết quang cuộn trào từ đường chân trời, một luồng khí tức mạnh mẽ dị thường cũng ập tới, thứ áp lực đó khiến vô số cường giả ở dãy sơn mạch này đều thay đổi.
Uy lực của Chuyển Luân Cảnh hung hãn đến mức này đó.
Lâm Động ngẩng lên, nhíu mày nhìn bầu trời đầy huyết quang. Bên cạnh hắn, Tiểu Viêm mắt lóe hung quang, trong cơ thể to lớn dường như có tiếng hổ gầm trầm đục.
Mấy người Trần Thông và Hổ Phệ Quân ở phía sau đều trở nê cảnh giác, sẵn sàng đối phó với bất cứ biến cố nào.
Huyết quang ngày một đậm đặc, rồi tất cả cùng nhìn thấy từ xa có vô vàn thân ảnh lướt tới. Đó là một đội quân, đằng trước là hai kẻ không xa lạ gì, chính là hai đại thống lĩnh của Huyết Long Điện mà Lâm Động đã từng giao đấu.
Ở trung tâm đội quân đó là một cái vương tọa có bốn con cự mang đỏ rực, chúng quấn quanh chiếc vương tọa, trên vương tọa là một thân ảnh hơi dựa vào ghế. Thứ khí tức đó mạnh mẽ kia chính là tỏa ra từ người hắn.
Thiên Long Yêu Soái, một trong ba đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực!
Phía trên bầu trời của Thần Vật sơn mạch, không khi dường như đông cứng lại vì thân ảnh đó. Tuy Thú Chiến Vực có Bát đại Yêu Soái, nhưng ai cũng biết kẻ thống trị thực sự vẫn là ba đại Yêu Soái kia.
Siêu cấp thực lực Chuyển Luân Cảnh, không cường giả nào khác có thể theo kịp.
Đội quân đỏ rực đó cuối cùng dừng lại,vô số ánh mắt đầy hung quang nhìn xuống ngọn núi của Lôi Uyên Sơn.
Trên vương tọa, thân ảnh đó cũng nhìn xuống, dường như hắn nở nụ cười:
– Chúng ta lại gặp nhau rồi.
Lâm Động bình tĩnh nói:
– Thế này không phải tình cờ.
Hắn ngẩng lên nhìn kẻ ngồi trên vương tọa, đạo yêu linh của Thiên Long Yêu Soái so với trước đây đã cường hãn hơn một tháng trước rất nhiều. Nguyên lực hùng hồn với đầy sinh tử khí bao quanh người, hai luồng năng lượng khác nhau đã hoàn toàn dung hợp.
Sinh tử hài hòa, chạm đến Luân Hồi.
Cường giả Sinh Huyền Cảnh, trong cơ thể sẽ có sinh khí dồi dào, rồi đến khi đậm đặc đến cực hạn biến thành tử khí. Hai thứ năng lượng đó, một thứ cường hóa nội thế, một thứ thế mạnh tấn công, nhưng chỉ khi chúng dung hợp hoàn toàn thì mới thể hiện ra uy lực thật sự.
Đó cũng là nguyên nhân tại sao cường giả Chuyển Luân Cảnh lại có thể coi thường Tử Huyền Cảnh viên mãn đỉnh phong.
Sức mạnh đơn nhất lên đến mức cực hạn căn bản không phải đối thủ của sinh tử dung hợp. Đó là sự khác biệt về chất, nếu không có thủ đoạn đặc biệt thì rất khó bù đắp được khoảng cách đó.
– Gặp lại bản tọa không biết các ngươi có hối hận vì sự ngông cuồng hôm đó không?
Thiên Long Yêu Soái nhìn hai người Lâm Động thích thú, ánh mắt giống như mèo vờn chuột vậy.
Mọi ánh mắtt đều đổ dồn về phía Lôi Uyên Sơn, họ đều biết ở đây sẽ không thiếu được một trò vui rồi. Cuối cùng Lôi Uyên Sơn cũng phải trả giá cho sự ngông cuồng, lỗ mãng một tháng trước.
Lâm Động nhìn thẳng vào Thiên Long Yêu Soái, cũng nở nụ cười, khẽ nói:
– Những gì ta đã nói với ngươi, một chữ cũng không đổi.
Nụ cười của Thiên Long Yêu Soái dần thu lại, hắn đứng dậy, chiếc áo choàng bay phần phật, đôi mắt đầy sát ý lạnh băng:
– Đến lúc này ngươi vẫn dám cứng mồm?
Xoẹt!
Cảm nhận được sát ý của Thiên Long Yêu Soái, Hổ Phệ Quân giống như những con hổ bị kích thích, vô số ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía Thiên Long Yêu Soái, không hề sợ hãi mà chỉ có hung quang của dã thú.
– Thiên Long Yêu Soái, muốn ăn được Lôi Uyên Sơn ta, chỉ sợ răng ngươi không đủ cứng!
Tiểu Viêm quát.
Ánh mắt Thiên Long Yêu Soái tối lại, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng năng lượng hùng hồn bùng phát từ trong cơ thể hắn. Đại quân của Huyết Long Điện ánh mắt cũng lóe hung quang.
Tất cả mọi người đều không thể ngờ, khi nhìn thấy bản thể của Thiên Long Yêu Soái rồi mà Lôi Uyên Sơn vẫn dám không khách khí như vậy.
– Vậy thì bản tọa sẽ cho các ngươi biết, các ngươi vẫn chưa có tư cách để uy hiếp ta đâu!
Thiên Long Yêu Soái bước ra xuất hiện bên ngoài đại quân, tay nắm lại, một quả cầu ánh sáng ngưng tụ trong lòng bàn tay, bên trong đó còn có hai thứ năng lượng trắng đen đan xen nhau tỏa ra thứ sức mạnh kinh người.
Thiên Long Yêu Soái vừa ra tay đã dùng đến sức mạnh chỉ cường giả Chuyển Luân Cảnh mới có, rõ ràng hắn thật sự muốn động sát thủ!
Bọn người Trần Thông thấy vậy sắc mặt đều thay đổi, từ quả huyết cầu trong tay Thiên Long Yêu Soái, họ có thể cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ. Thiên Long Yêu Soái hiện giờ đã cưỡng hãn hơn yêu linh phân thể hôm đó.
– Các ngươi hãy hối hận đi!
Thiên Long Yêu Soái cười hung hăng, ngón tay khẽ búng, huyết cầu bỗng chốc phình to lên hàng trăm trượng, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, đem theo khí thế kinh người bay qua bầu trời, lao thẳng xuống đỉnh núi có người của Lôi Uyên Sơn.
Thế nhưng khi huyết cầu sắp lao xuống tới nơi thì một hắc ảnh từ đỉnh núi bay lên đâm thẳng vào huyết cầu.
Bùm!
Tiếng nổ vang trời, xung kích lực tựa sóng biển khuếch tan khiến cả dãy sơn mạch rung chuyển dữ dội.
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía gây nên lực xung kích đó, tất cả cùng kinh ngạc khi nhìn thấy một thân ảnh lơ lửng ở đó. Hắn ta đã chặn được đòn công kích kinh người đó của Thiên Long Yêu Soái?
– Đó là ai mà chặn được công kích của cường giả Chuyển Luân Cảnh?
– Lẽ nào trong Lôi Uyên Sơn vẫn còn cường giả ẩn tàng?
Tiếng xôn xao bàn tán vang lên, mọi ánh mắt kinh ngạc đều nhìn lên trời, Lôi Uyên Sơn vẫn còn ẩn giấu thủ đoạn sao?
– Đó là…Khôi Lỗi?
Thiên Long Yêu Soái sắc mặt cũng thay đổi, hắn nhìn thân ảnh kia, ánh mắt ngưng trọng.
– Thiên Long Yêu Soái, ta đã nói rồi, ngươi muốn nuốt Lôi Uyên Sơn ta, e là sẽ phải trả giá đắt đây!
Lâm Động vung tay, Thôn Phệ Thiên Thi liền hạ xuống bên cạnh, hắn nhìn Thiên Long Yêu Soái nói.
– Thì ra đây là chỗ dựa của các ngươi?
Thiên Long Yêu Soái nhìn Thôn Phệ Thiên Thi chăm chăm, một lúc sau ánh mắt tối lại, nói.
Lâm Động không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, nói:
– Thiên Long Yêu Soái, mục đích của chúng ta đều là Thần Vật Bảo Khố. Có lẽ hiện nay thực lực Huyết Long Điện các ngươi mạnh hơn Lôi Uyên Sơn, nhưng ngươi có dám chắc sau khi khai chiến với bọn ta ngươi vẫn còn sức để tranh đoạt Thần Vật với hai đại Yêu Soái kia không?
– Ngươi đang uy hiếp bản vươn?
Thiên Long Yêu Soái cười khảy.
– Ta chỉ nói vậy thôi.
Lâm Động cười, rồi hắn nhìn một vòng khắp dãy sơn mạch, khí tức mạnh mẽ trong đó khiến hắn kinh ngạc:
– Chắc hẳn ngươi cũng biết ở đây có bao nhiêu người đang nhăm nhe bảo khố, trước khi bảo khố mở ra lại lãng phí chiến đấu lực với Lôi Uyên Sơn ta, e là không được sáng suốt cho lắm nhỉ?
Cường giả trong Thần Vật sơn mạch đều nhìn Lâm Động thầm tán thưởng, tiểu tử này cũng thông minh thật, hắn biết nếu khai chiến trực diện thì chắc chắn Lôi Uyên Sơn sẽ không thắng nổi Huyết Long Điện, nhưng lại dùng cách này để khiến Huyết Long Điện sợ ném chuột vỡ bình quý. Dù sao thì Lôi Uyên Sơn cũng sẽ cho tất cả mọi người, bao gồm cả Huyết Long Điện biết rằng họ không dễ bị bắt nạt.
Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tối sầm lại, nộ hỏa cháy trong mắt. Hắn vốn tưởng bản thể hiện thân, với thực lực Chuyển Luân Cảnh chắc chắn sẽ phá vỡ sự tự tin của Lôi Uyên Sơn. Nhưng không ngờ Lâm Động lại còn có thứ Khôi Lỗi lợi hại, đỡ được công kích của hắn. Như vậy là mất hoàn toàn tác dụng uy hiếp.
Hắn không hề muốn thừa nhận những điều Lâm Động nói, nhưng hắn không thể không dè chừng.
Không biết có bao nhiêu cường giả nhăm nhe Thần Vật, tuy Huyết Long tộc có thể coi là dân bản địa ở đây, nhưng một khi bị thương tổn chiến lực, chắc chắn sẽ có không ít kẻ mượn gió bẻ măng…
Nếu suy nghĩ lý trí, lúc này quả thật không thể hao phí chiến đấu lực trước khi có được Thần Vật.
Nhưng như vậy, lẽ nào Huyết Long Điện lại phải tạm rút lui?
Thiên Long Yêu Soái nhìn Lâm Động đang mỉm cười mà nghẹn vì tức. Hắn đường đường là một đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực, thực lực Chuyển Luân Cảnh mà lại bị một tên tiểu tử Tử Huyền Cảnh tiểu thành khiến cho phải chịu ấm ức bao phen.
Cường giả trong sơn mạch đều nhìn lên Thiên Long Yêu Soái lúc này sắc mặt thay đổi lên tục, họ cười, nhìn về phía Lâm Động….Hắn ta cũng thật lợi hại!
– Ha ha, Thiên Long Yêu Soái, xem ra lần này ngươi mất mặt rồi…
Bỗng nhiên từ phía xa có tiếng cười lớn, rồi phong lôi cuồn cuộn, vô số thân ảnh bay tới, phía trước là một đại hán cao lớn mặc giáp màu kim, gương mặt thô kệch, nhưng khí tức không hề thua kém Thiên Long Yêu Soái.
– Kim Viên Đại Yêu Soái của Kim Viên Sơn!
Đại hán đó vừa xuất hiện thì mọi người đều kêu lên kinh ngạc. Ánh mắt Lâm Động có phần ngạc nhiên, không ngờ đó lại là một đại Yêu Soái nữa của Thú Chiến Vực, Kim Viên Đại Yêu Soái.
– Khà, Thiên Long, nếu ta là ngươi, ta đã động thủ thanh trừ hết chúng rồi. Dù sao thì lần trước ngươi cũng đã có Cửu Thiên Trùng Phong, lẽ nào lần này lại đến tranh giành với bọn ta nữa?
Ngay khi đại hán kia xuất hiện thì lại một tiếng cười khác từ xa vọng lại. Lâm Động quay ra nhìn, chỉ thấy từ phía xa hắc vân cuộn trào, nhìn kỹ thì mới thấy đó là vô số thân ảnh có cánh tụ lại mà thành. Phía trước hắc vân là một thân ảnh gầy gò, phía sau là đôi cánh ưng rộng trăm trượng.
– Quỷ Điêu Đại Yêu Soái của Quỷ Điêu Giản sao…
Lâm Động lầm bầm, như vậy là cả ba đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực đều có mặt rồi…
Chương 1083 : Bảo khố xuất hiện
Sau sự xuất hiện của hai đại Yêu Soái còn lại, nguyên lực ở khu vực này lập tức trở nên bạo động. Ba luồng khí tức hùng hồn bao phủ khiến tất cả đều cảm thấy cơ thể như nặng nề hơn.
– Ta nhớ trước đây Lôi Uyên Sơn nằm dưới chướng của Huyết Long Điện các ngươi đúng không? Sao vậy, giờ người ta không để ý đến ngươi nữa à?
Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tối sầm lại, sát ý dâng tràn trong mắt.
Lâm Động nhíu mày, Quỷ Điêu Yêu Soái rõ ràng rất thích thú khi Huyết Long Điện quyết chiến với Lôi Uyên Sơn. Nếu vậy thì sẽ tiêu hao được chiến đấu lực của Huyết Long Điện.
– Quỷ Điêu ngươi cạy khóe ít thôi. Tên tiểu tử này không đơn giản, chắc hẳn đến ngươi cũng chẳng làm được gì nhiều đâu.
Thiên Long Yêu Soái cười khảy.
– Vậy sao?
Quỷ Điêu Yêu Soái cười, nhìn Lâm Động nửa cười nửa không rồi lắc lắc đầu:
– Ta với chúng chẳng có thù oán gì nên chẳng cần thiết phải thử. Thiên Long, kế khích tướng của ngươi không có tác dụng đâu.
Hiển nhiên hắn không phải thằng ngu, từ Thôn Phệ Thiên Thi bên cạnh Lâm Động, hắn cảm nhận được mùi vị không tầm thường. Lúc này cũng không thể để dính vào phiền phức.
Thiên Long Yêu Soái cười khảy, hắn cũng chẳng trông chờ Quỷ Điêu Yêu Soái sẽ làm như hắn nói, chỉ đành nhìn Lâm Động lạnh băng:
– Cho các ngươi nhởn nhơ một chút, đợi khi mọi việc kết thúc, bản tọa sẽ khiến các ngươi phải trả giá.
Tiểu Viêm nghe vậy ánh mắt càng thêm hung hãn, còn Lâm Động bên cạnh sắc mặt vẫn không hề thay đổi, cung tay mỉm cười:
– Thiên Long Yêu Soái có hứng thú thì Lôi Uyên Sơn ta sẽ góp vui là được.
Vẫn là sự bình tình không nóng không lạnh nhưng đủ khiến người ta tức nghẹn. Thiên Long Yêu Soái thấy vậy bất giác hít sâu một hơi kìm nén nộ hỏa. Hắn thề, nếu không phải bên cạnh Lâm Động có Thôn Phệ Thiên Thi khiến hắn dè chừng thì hắn đã ra ay rồi!
Quỷ Điêu và Kim Viên Yêu Soái thấy vậy thì hiện vẻ kinh ngạc. Lâm Động quả nhiên không đơn giản, đến Thiên Long Yêu Soái vốn bá đạo như vậy cũng bị dồn đến bước tiến thoái lưỡng nan. Chỉ là, không biết sau khi kết thúc việc ở bảo khố thì hắn có thật sự sẽ nghênh tiếp nộ hỏa của Thiên Long Yêu Soái không.
– Xem thời gian thì có lẽ không lâu nữa bảo khố sẽ xuất hiện…
Kim Viên Yêu Soái nhìn vào sâu trong sơn mạch, nói.
– Ừm, vậy thì đợi đi. Không biết lần này có xuất hiện món nào trong bảng Thần Vật không.
Quỷ Điêu liếm môi, ánh mắt đầy thèm thuồng. Đến tầng thứ của chúng, linh bảo đã không còn khả năng khiến chúng rung động nữa. Chỉ những Thần Vật để lại từ thời Viễn Cổ mới hấp dẫn được sự hứng thú của chúng.
Kim Viên Yêu Soái gật gù, ánh mắt như có lửa rực cháy.
Ba đại thế lực dần trở về ngọn núi của mình, cả ba đều nghênh ngang chiếm cứ những nơi có tầm nhìn tốt nhất, nhưng chẳng một ai dám nói gì.
Lâm Động thấy không khí căng thẳng dần tan đi, thân thể cũng được thả lỏng.
– Đại ca, xem ra chúng ta kết thù với Thiên Long Yêu Soái thật rồi…
Tiểu Viêm nhìn về hướng Huyết Long Điện, nói.
Lâm Động gật đầu, khẽ nói:
– Lát nữa bảo khố mở ra chắc chắn sẽ rất hỗn loạn, bảo mọi người cẩn thận, chuyện sau này để sau tính. Cường giả Chuyển Luân Cảnh tuy lợi hại nhưng hai huynh đệ ta cũng không phải vừa. Hắn muốn đấu thì chúng ta theo cũng được.
Với thực lực hiện giờ, Lâm Động không sợ bất cứ ai trong cảnh giới Tử Huyền Cảnh. Tuy không thể chiến thắng cường giả Chuyển Luân Cảnh, nhưng nếu thật sự liều mạng thì đối phương cũng phải đau đầu.
– Hắn dám động thủ, có chết cũng phải lấy nửa cái mạng của hắn!
Tiểu Viêm gật đầu, trên gương mặt phủ đầy sát ý.
Mấy người bọn Trần Thông nghe vậy đều chỉ có thể cười khổ, dính líu với hai con người này họ thật sự chẳng có lúc nào được yên ổn.
Không khí ở dãy sơn mạch dần được thả lỏng, đủ mọi loại âm thanh tiếng ồn bắt đầu lan ra.
Ngày có càng nhiều cường giả và thế lực từ khắc các nơi đến đây. Tứ đại Yêu Soái còn lại cũng đem theo đại quân đến, nhưng rõ ràng khí thế của họ đều kém hơn ba đại Yêu Soái kia. Hơn nữa họ cũng có một sự sợ hãi nhất định đối với ba thế lực kia. Dù gì không phải ai cũng có gan chống đối siêu cấp cường giả như bọn Lâm Động…
Lâm Động ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, ánh mắt vượt qua biển người nhìn vào sâu trong dãy sơn mạch. Hai mắt nheo lại, hắn cảm nhận được Tổ Thạch trong cơ thể đang dao động mạnh hơn.
– Nham, Huyền Thiên Điện chỉ có thể tự luyện chế Thần Vật. Còn những món có tên trong bảng Thần Vật sao lại ở đây?
Lâm Động đột nhiên hỏi, hắn vẫn nhớ hình như lần mở trước có xuất hiện món Viễn Cổ Thần Vật xếp thứ ba mươi hai trong bảng.
– Trong trận đại chiến năm đó có rất nhiều chủ nhân của Viễn Cổ Thần Vật mất mạng. Thần Vật không thuộc về ai thế là bị Huyền Thiên Điện thu về…Dù sao thì ở đó chúng sẽ được bảo vệ và ngưng luyện tốt nhất.
Nham nói.
– Huyền Thiên Điện cũng có linh trí sao? Còn biết thu về vật vô chủ?
Lâm Động khựng người.
– Huyền Thiên Điện cũng là do chủ nhân ta đích thân luyện chế, đương nhiên không phải vật tầm thường, có linh trí thì có gì lạ chứ?
Nham ngừng một chút rồi nói:
– Có điều, linh trí của nó vẫn chưa đạt đến mức như ta.
– Ngươi thì là lão yêu quái rồi…
Lâm Động nhếch môi, nếu Thần Vật nào cũng có linh trí như Nham thì mới khiến người ta đau đầu.
– Ngươi nói xem, ta có khả năng lấy được Huyền Thiên Điện không?
Lâm Động xoa cằm, Huyền Thiên Điện đó là món Thần Vật đứng thứ mười trong bảng, chắc chắn sẽ không dễ để có được. Nếu không thì không thể nào nhiều năm vậy rồi mà vẫn ở đó.
– Hề, muốn cưỡng ép lấy được Huyền Thiên Điện, dù là cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không thể.
– Ngươi có cách đúng không?
Lâm Động chớp mắt, cười nói:
– Ngươi là Thần Vật đứng thứ hai mà…
– Yên tâm đi, rồi ta sẽ giúp ngươi.
Nham uể oải nói, nhưng nó lại khiến Lâm Động thỏa phào. Lúc này mà Nham bãi công thì sẽ rắc rối to.
– Đúng rồi, ngươi đứng thứ hai, thế thứ nhất là gì?
Lâm Động do dự một chút rồi hỏi.
Dường như Nham trầm mặc một lúc lâu, rôi nói:
– Sau này rồi ngươi sẽ biết.
Đáp án mơ hồ này khiến Lâm Động khựng người, rồi hắn lắc đầu bất lực. Hắn cũng thấy tò mò, nhìn từ góc độ nào đó thì Tổ Thạch dường như không có chiến đấu lực quá khủng bố, ngược lại nó giống như một thứ phụ trợ hơn. Giống như Nham lấy ra được Vô Gian Thần Ngục Bàn cho Lâm Động tu luyện tinh thần lực vậy.
Đương nhiên, không thể không nói rằng sự phụ trợ này rất đáng sợ. Dù gì, bất luận Thần Vật lợi hại thế nào cũng phải vẫn phải dựa vào thực lực bản thân nó.
Nham trở nên trầm mặc, Lâm Động cũng không nói gì nữa, mắt nhìn vào trong sơn mạch. Một lúc sau hắn bỗng cảm nhận được đại địa dường như hơi rung chuyển.
– Tất cả cẩn thận.
Lâm Động lập tức trầm giọng nói.
Hổ Phệ Quân cũng lập tức căng cứng cơ thể, Tiểu Viêm cũng đứng dậy, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về sơn mạch.
Chấn động một lúc không lâu, tất cả mọi người cùng kêu lên kinh ngạc, rồi nhìn thấy từ bên trong sơn mạch đột nhiên bắn lên một chùm kim quang.
Uỳnh uỳnh!
Mặt đất rung chuyển, Lâm Động nhìn thấy hai ngọn núi phía xa dường như đang di động, và chùm kim quang bắn lên từ nơi tách ra đó.
Vô số người cùng đứng bật dậy, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía kim quang. Cuối cùng họ nhìn thấy một tòa điện cổ xưa từ từ tách mặt đất ra đứng sừng sững giữa trời đất.
Thần Vật Bảo Khố đã xuất hiện!
Chương 1084 : Lấy bảo vật
Uỳnh!
Cả dãy sơn mạch rung chuyển dữ dội, sâu phía trong có kim quang bắn lên. Nơi ánh sáng chói chang nhất là một tòa cổ điện dần dần xuất hiện trước vô số ánh mắt thèm thuồng.
Thần Vật Bảo Khố!
– Đó chính là Thần Vật…Huyền Thiên Điện sao?
Lâm Động cũng nhìn tòa cổ điện với ánh mắt chấn động, hắn cảm nhận được một luồng năng lượng vô cùng cổ xưa tỏa ra từ đó.
Kim quang giống như một thứ chất lỏng lưu chuyển bên ngoài cổ điện. Thứ kim quang đó vô cùng mỏng manh nhưng Lâm Động cảm thấy nó không thể phá hủy.
– Thần Vật Bảo Khố, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Vô số thân ảnh lao vút lên không trung, ánh mắt rực cháy nhìn tòa cổ điện, tiếng ồn ào xôn xao cũng trào dâng.
Lâm Động nhìn bốn phía, nhận thấy các thế lực đều đang nóng lòng ra tay rồi. Ngay Huyết Long Điện, Kim Viên và Quỷ Điêu cũng có động tĩnh.
Rõ ràng, đứng trước Thần Vật Bảo Khố, ngay ba đại Yêu Soái cũng không thể giữ bình tĩnh.
– Đại ca, không ai vào được bảo khố này, nhưng mỗi lần mở ra đều có Thần Vật bay ra. Đến lúc đó, nếu thấy có món gì tốt thì có thể dùng Cổ Thần Bài để đoạt lấy.
Tiểu Viêm nói.
– Có điều, vì chỉ dùng Cổ Thần Bài mới lấy được Thần Vật nên một khi chúng ta lấy được thì phải cẩn thận một chút.
Lâm Động gật đầu, lúc này có biết bao kẻ đang nhăm nhe Thần Vật, nhưng Cổ Thần Bài lại chỉ có gần mười cái, khi có Thần Vật ra khỏi bảo khố là chắc chắn có kẻ đỏ mắt.
– Chưa ai thử cố mở bảo khố sao?
Lâm Động nhìn quanh rồi bỗng hỏi. Tuy hắn biết Huyền Thiên Điện rất mạnh, nhưng ở đây nhiều cường giả như vậy, liên hợp lại chắc chắn sức mạnh sẽ rất khủng khiếp.
– Đã từng thử, vào lúc bảo khố mới xuất hiện từng có thế lực liên thủ định cưỡng ép mở bảo khố. Nhưng cuối cùng không phá vỡ được bảo khố mà ngược lại chết đến bảy tám phần nhân lực, trừ những người thực lực cực mạnh ra thì chết sạch.
Trần Thông tiếp lời.
– Vì thế đến bây giờ căn bản không ai dám liều, dù là ba đạ Yêu Soái.
Lâm Động nghe thế không khỏi thấy kinh ngạc. Tuy biết Huyền Thiên Điện chắc chắn không hề đơn giản, nhưng không ngờ lại biến thái đến vậy…Điều này khiến hắn càng thấy nóng đầu, thứ Thần Vật này không thể để rơi vào tay Thiên Long Yêu Soái được.
Trong khi mấy người Lâm Động nói chuyện thì kim quang cũng sáng chói đến cực hạn, cổ điện cũng đã đứng vững trên mặt đất. Thứ khí tức cổ xưa như vĩnh hằng đó khiến người ta kính sợ.
Mặt đất rung chuyển dữ dội dần dần bình ổn, tòa điện im lìm đứng đó, cả dãy sơn mạch cũng như trở nên yên tĩnh. Có điều những tiếng thở gấp gáp nặng nề đã để lộ cơn sóng ngầm đằng sau sự yên tĩnh.
Lâm Động nhìn cổ điện, một lúc sau thì đồng tử co lại, chỉ thấy kim quang lan tràn quanh cổ điện giống hư vầng mặt trời chói lòa, dần dần bay lên từ dãy sơn mạch.
Vút!
Bỗng một vệt kim quang bắn ra từ trong đại điện rồi cong xuống tạp thành một vòng sáng bên trên đại điện.
Vòng kim quang xoay chuyển, ngay sau đó có vô số vòng sáng nhiều màu sắc phát ra từ đó.
– Thần Vật xuất hiện rồi?
Cả dãy sơn mạch dường như vì sự xuất hiện của những vòng sáng kia mà trở nên hừng hực. Tất cả cùng đỏ mắt, như có dấu hiệu cùng biến thành dã thú vậy.
Vòng sáng màu kim xoay chuyển, vô số vòng sáng khác cũng chuyển động theo nó, khi tốc độ tăng dần, chỉ thấy vô số chùm sáng đột nhiên bắn ra.
Uỳnh!
Khi đó, cuối cùng cả sơn mạch cũng bạo động, những người vừa rồi còn kiềm chế thf giờ đã lao tới như thiêu thân.
Bùm bùm!
Trong những chùm sáng kia thấp thoáng có thể nhìn thấy nhiều thứ với những hình dạng khác nhu. Mỗi chùm sáng bắn ra cũng không quá một nghìn trượng đã bị vô số người bao phủ lấy, rồi những trận tranh đoạt nổ ra, nguyên lực, kình khí bùng nổ, những tiếng kêu thảm thiết cũng vang vọng khắp không gian.
Muốn giành được bảo vật từ bao nhiêu người như vậy không phải dễ.
Trên đỉnh núi, Lâm Động lạnh lùng nhìn cảnh tượng tranh đoạt ác liệt đó, không hề có ý định ra tay. Những thứ vừa bắn ra chẳng qua chỉ là những món hạng thấp, chưa thể coi là Thần Vật, nhưng dù là vậy cũng đủ sánh ngang với thiên giới linh bảo. Với nhiều người đó cũng là bảo bối rồi, vì vậy dẫn đến những cuộc tranh giành đổ máu cũng không có gì lạ.
– Bảo bối thật sự vẫn còn ở bên trong…
Lâm Động nhìn chăm chăm vào quầng kim quang trên đại điện, trong đó thỉnh thoảng lại có những quầng sáng chói lòa, nhưng dường như chúng bị kim quang trói buộc, không thể thoát ra mà chỉ có thể bắn tứ tung bên trong.
Sơn mạch vẫn hỗn loạn, hơn nữa, khi ngày một nhiều chùm sáng bắn ra thì sự hỗn loạn càng tăng thêm. Mùi máu tanh nồng bao trùm cả dãy sơn mạch.
Lâm Động và người của Lôi Uyên Sơn chỉ đứng yên lặng trên đỉnh núi. Cùng với họ còn có thế lực các Yêu Soái và những thế lực mạnh trong Thú Chiến Vực.
Khoảng hơn mười phút sau, đột nhiên từ ngọn núi cách đó không xa có một thân ảnh khá to lớn bay ra. Kẻ đó cơ bắp cuồn cuộn, tạo cảm giác mạnh mẽ không ngờ.
– Đó là Man Ngưu Yêu Soái, thực lực không hề thua kém Từ Chung.
Tiểu Viêm nhìn thân ảnh đó, nói.
Lâm Động khẽ gật đầu. Man Ngưu lúc này thân thể ở giữa không trung, tay nắm lại, một tấm Cổ Thần Bài hiện ra, cánh tay hắn rung lên, Cổ Thần Bài biến thành một đạo ki quang bay thẳng về phía quầng kim quang.
Uỳnh!
Đạo kim quang kia vừa bắn vào quầng sáng thì đột nhiên căng lên, rồi tất cả cùng cảm nhận được một luồng năng lượng cuồng bạo đến cực điểm lao ra theo đường kim quang và bắn về phía Man Ngưu Yêu Soái.
Man Ngưu Yêu Soái thấy thế hừ một tiếng, cơ thể bùng phát ánh sáng xám, thân thể biến to lên gấp đôi. Hắn tóm lấy đạo kim quang, rung lên một cái, kim quang bắn ngược lại. Khi chùm sáng đó bắn ngược ra sau thì ở điểm cuối có gắn theo một cây rìu khổng lồ màu đen, trên nó phủ đầy những đường hoa văn cổ xưa.
Ồ!
Vô số ánh mắt nhìn về cây rìu tỏa ra thứ năng lượng không tầm thường đó, lập tức phát ra những tiếng kêu kinh ngạc. Họ có thể cảm nhận được khoảng cách giữa món bảo vật này với những thứ linh bảo trước đó bắn ra.
Man Ngưu cũng mừng rỡ, bay tới tóm lấy cây rìu khổng lồ, rồi nguyên lực bùng nổ, hung quang quét khắp bốn phía. Thủ hạ của hắn cũng nhanh chóng bao quanh bảo vệ hắn.
– Vận khí của hắn cũng tốt thật, lấy được một món Thần Vật rồi.
Tiểu Viêm khá ngạc nhiên, nói.
Lâm Động gật đầu, trong quầng kim quang tràn đầy thứ năng lượng cuồng bạo dị thường. Ngay cả khi có Cổ Thần Bài thì muốn có Thần Vật phần lớn cũng chỉ dựa vào vận khí mà thôi.
Sau khi Man Ngưu Yêu Soái có thu hoạch, những Yêu Soái khác cũng không kiềm chế được nữa. Trong đó có ả Tần Sư mà Lâm Động từng giao đấy ở Bách Thú Lĩnh. Nhưng vận khí của hắn không bằng Man Ngưu Yêu Soái, có Cổ Thần Bài nhưng cuối cùng chẳng lấy được chút gì, khiến hắn vô cùng phẫn nộ.
Lâm Động thấy thế cũng buồn cười, rồi hắn nhìn sang ba đại Yêu Soái. Ba người bọn Thiên Long Yêu Soái đều đang nhìn chăm chăm quầng sáng đó. Quanh người chúng tỏa ra thứ năng lượng đặc biệt, rõ ràng chúng đang dùng các thủ đoạn để tìm thứ bảo bối đáng giá nhất.
Lâm Động nheo mắt nhìn quầng kim quang, tinh thần lực lặng lẽ lan tỏa, nhưng khi tinh thần lực chạm vào kim quang thì bị nghiến tan tành.
Nhưng điều đó không khiến Lâm Động thất vọng mà hắn lại cười. Lượng tinh thần lực bị vỡ ta đó lại ào ào chảy về phía quầng kim quang. Thời gian khổ tu vừa rồi rõ ràng đã khiến Lâm Động khống chế tinh thần lực tốt hơn trước rất nhiều.
Tinh thần lực xâm thực mọi chỗ, tuy thất bại liên tục nhưng cuối cùng vẫn có một tia tinh thần lực đã lọt vào trong. Ngay lúc đó, tình hình ở bên trong cũng nhanh chóng được phản hồi về não Lâm Động.
Lâm Động bỗng nhiên mở mắt, tận sâu bên trong bỗng dâng tràn một niềm hứng thú.
Chương 1085 : Thi triển mọi thủ đoạn
Uỳnh uỳnh!
Quầng sáng chói lòa màu kim không ngừng xoay chuyển, vô số chùm sáng bao quanh đủ mọi loại vật thể bắn ra dẫn đến hết trận huyết chiến này đến trận huyết chiến khác.
Lâm Động dần thu lại ánh mắt, sâu trong mắt hắn là sự thích thú khá lớn, vừa rồi khi tinh thần lực chui vào quầng sáng hắn đã cảm nhận được một luồng năng lượng khá mạnh.
– Ba bọn chúng cũng phát hiện ra rồi sao? Không hổ là cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Có điều ngay sau đó Lâm Động nhận ra gương mặt ba người bọn Thiên Long Yêu Soái đều có phần hứng khởi, rõ ràng chúng cũng đã tìm ra một món Thần Vật tốt nhất trong quầng kim quang kia.
– Đại ca, thế nào rồi?
Tiểu Viêm ở bên cạnh hỏi. Sơn mạch lúc này quá náo nhiệt, kim quang kko ngừng bắn ra bảo vật, thật sự khiến người ta phải đỏ mắt.
– Đợi chút đã.
Lâm Động nheo mắt nói, lúc này mà ra tay trước không phải ý hay.
Khi Lâm Động dứt lời, ba người Thiên Long Yêu Soái nhìn nhau, rồi Quỷ Điêu cười lớn:
– Nếu các ngươi đều không muốn ra tay thì ta ra tay trước!
Vút!
Quỷ Điêu Yêu Soái dứt lời, một đạo kim quang từ tay hắn bắn thẳng về phía quầng kim quang.
Rất nhiều cường giả trong sơn mạch thấy Quỷ Điêu ra tay đều nhìn sang. Họ biết những kẻ đó đã ra tay thì chắc chắn đã có đồ tốt. Nhưng điều khiến họ hiếu kỳ là thứ Thần Vật lọt vào mắt những kẻ đó sẽ ở tầng thứ nào đây?
Quỷ Điêu vừa ra tay là thể hiện thực lực kinh người của cường giả Chuyển Luân Cảnh. Tay cầm một dải ánh sáng bắn thẳng về quầng kim quang. Tất cả đều thấp thoáng nhìn thấy một quầng hắc quang nhỏ xoay chuyển nhanh như chớp bay ra ngoài.
Quỷ Điêu Yêu Soái ra tay là đã có mục tiêu nên chỉ tìm kiếm một lát là dải ánh sáng bắn ra quấn chặt lấy hắc quang.
– Bắt được rồi!
Quỷ Điêu Yêu Soái lập tức hiện vẻ mừng rỡ, nhưng rồi ngay sau đó lại biến sắc. Tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng lực phản kháng bùng phát từ quầng sáng khiến dải ánh sáng kia rung lên dữ dội.
Con cá lớn này dường như phản kháng rất ác liệt.
Quỷ Điêu Yêu Soái cảm nhận được sự phản kháng đó, ánh mắt thay đổi, hô lớn một tiếng rồi tóm chặt dải ánh sáng, nguyên lực bùng phát, định giữ chặt lấy Thần Vật cố kéo ra ngoài.
Uỳnh uỳnh!
Dải ánh sáng bị kéo căng ra, tất cả cùng cảm nhận được sự giằng co ác liệt.
Quầng kim quang cũng tăng tốc độ xoay chuyển, một luồng lực hấp dẫn dường như khiến nguyên lực của Quỷ Điêu Yêu Soái trở nên hỗn loạn.
– Ngươi không lấy được đâu!
Ánh mắt Lâm Động ngưng đọng, nhìn quầng hắc quang bên trong với ánh mắt kỳ dị. Xem ra món Thần Vật đó rất lợi hại, nếu không thì sẽ không thể khiến một cường giả Chuyển Luân Cảnh thành ra thảm hại thế này.
Cuộc giằng co kéo dài đến mấy phút, nhưng dải ánh sáng dường như có dấu hiệu tối dần.
– Đáng chết!
Quỷ Điêu Yêu Soái thấy thế, sắc mặt thay đổi, nghiến răng rồi quyết đoán rung tay, dải ánh sáng chủ động từ bỏ quầng hắc quang đó rồi lao tới quầng sáng khác gần đó. Cuối cùng hắn kéo một cái, dải sáng chui ra khỏi quầng kim quang, đồn thời cũng đưa ra một quầng hồng quang…
Quỷ Điêu Yêu Soái tím lấy quầng hồng quang, ánh sáng tan đi biến thành một cây thước đỏ rực, tỏa ra thứ năng lượng nóng bỏng. Rõ ràng đó là món Thần Vật không tồi, nhưng sắc mặt Quỷ Điêu lại không hề tốt. Hắn nhận ra món này căn bản không hề có tên trong bảng Thần Vật.
– Ha ha, Quỷ Điêu, xem ra lần này ngươi không được gì rồi.
Thiên Long Yêu Soái và Kim Viên Yêu Soái thấy vật cùng bật cười thích thú.
Sắc mặt Quỷ Điêu tối sầm lại, cười khảy:
– Các ngươi thử xem, thứ này còn khó thu phục hơn Cửu Thiên Trùng Phong, chắc hẳn có thứ hạng không thấp trong bảng Thần Vật.
Hai người bọn Thiên Long Yêu Soái nghe vậy, cơ mặt co giật mấy cái, sâu trong mắt dâng tràn sự thèm thuồng. Nếu món này còn xếp hạng cao hơn thì sẽ mạnh đến mức nào?
– Để ta thử!
Kim Viên Yêu Soái cười, rồi tung ra một dải ánh sáng bắn về phía quầng kim quang.
Lâm Động bình tĩnh quan sát mọi việc, mười ngón tay đan lại, hắn biết rằng kết quả sẽ nhanh chóng có thôi…
Dự đoán của hắn không hề sai, chỉ năm phút mà gương mặt Kim Viên Yêu Soái đã dần trở nên nặng nề. Rồi hắn kiên trì thêm năm phút nữa, cuối cùng cảm nhận được lực kháng cự ngày một mạnh, đành phải như Quỷ Điêu, từ bỏ một cách không cam tâm để lấy món Thần Vật khác, nhưng hiển nhiên hắn không hài lòng về nó.
Lúc này có không ít người nhìn về hướng này với ánh mắt chấn động, họ đều nhìn thấy Quỷ Điêu và Kim Viên Yêu Soái thất bại. Ngay hai cường giả Chuyển Luân Cảnh đều không thuần phục được món bảo bối kia, rốt cuộc nó ở mức nào?
Thiên Long Yêu Soái thấy ngay Kim Viên Yêu Soái cũng thất bại thì không thể châm chọc được nữa, mà ánh mắt thêm phần nặng nề. Thực lực của hai bên tương đương, nếu Kim Viên không làm gì được thì có lẽ hắn ra tay cũng không thể đạt kết quả gì tốt hơn.
– Có lẽ món Thần Vật này đứng trong hai mươi lăm món đầu tiên trong bảng…
Thiên Long Yêu Soái nghiến răng, rồi hắn không thể kìm chế được nữa, Cổ Thần Bài biến thành dải sáng bắn vào trong quầng kim quang.
Vô số người đều nhìn theo, thậm chí những cuộc tranh đoạt khác cũng dần dừng lại.
Lâm Động cũng nheo mắt nhìn, một lát sau mép hắn nhếch lên chế giễu, lần này Thiên Long Yêu Soái cũng ra về tay trắng thôi.
Dần dần mọi người nhìn thấy sắc mặt Thiên Long Yêu Soái ngày một khó coi. Dải sáng cũng bị hai luồng sức mạnh kéo mà trở nên nhạt dần.
Nhưng Thiên Long Yêu Soái cũng rất cố chấp, hắn vẫn không muốn buông tay, rồi bùm một tiếng, dải sáng nổ tung. Lần này hắn đã thực sự ra về tay trắng, chẳng có nổi một món Thần Vật an ủi.
– Khốn kiếp!
Thiên Long Yêu Soái mặt mày tím tái, không nhịn được chửi một câu.
Mọi người thấy cả ba đại Yêu Soái đều thất bại thì không khỏi lắc đầu tiếc nuối, trong lòng lại càng thêm hiếu kỳ. Họ thật sự rất muốn biết rốt cuộc thứ gì lại khiến cả ba cường giả Chuyển Luân Cảnh phải bó tay như vậy.
– Tiểu Viêm, lát nữa dù xảy ra chuyện gì cũng không phải lo, tự ta có cách.
Lúc này Lâm Động mỉm cười, quay sang Tiểu Viêm rồi khẽ nói.
– Đại ca cũng muốn ra tay?
Tiểu Viêm khựng người, mấy người Trần Thông cũng kinh ngạc nhìn Lâm Động.
Lâm Động mỉm cười gật đầu, rồi không nói gì thêm, chỉ chăm chăm nhìn lên quầng kim quang.
Tiểu Viêm thấy vậy cũng gật gù, hắn rất có lòng tin với Lâm Động, người khác không làm được không có nghĩa Lâm Động cũng không làm được.
Lâm Động dặn dò xong thì bước ra trước mọi ánh mắt chăm chú. Mọi người lập tức bị thu hút, họ cũng có ấn tượng về kẻ dám đối đầu với Thiên Long Yêu Soái. Mà lúc này hình như hắn định ra tay phải không?
Thiên Long Yêu Soái nhìn Lâm Động, khóe miệng nhếch lên chế giễu, còn Kim Viên, Quỷ Điêu cũng nhìn hắn thích thú, lẽ nào tên tiểu tử này muốn thử?
Lâm Động coi như không biết đến những ánh mắt kia, hắn nhìn quầng kim quang, Cổ Thần Bài hiện ra trong tay, rồi bắn ra một dải ánh sáng.
Vút!
Bàn tay Lâm Động rung lên, dải sáng lao vút đi, bắn thẳng vào quầng kim quang, rồi cũng lao về phía quầng hắc quang lợi hại nhất kia.
Ồ!Dị Thế Tà Quân Quân Mặc Tà thế lại vô tà… Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Tất cả cùng kêu lên kinh ngạc, quả nhiên Lâm Động cũng nhằm vào thứ mà cả ba cường giả Chuyển Luân Cảnh đều không ứng phó được.
Kim Viên và Qủy Điêu Soái chau mày, chúng dè chừng Lâm Động là vì cỗ Khôi Lỗi, nhưng lúc này hắn ta lại muốn dựa vào sức mình để thuần phục Thần Vật, đúng là tự chuốc nhục vào thân.
– Đồ không biết sống chết.
Thiên Long Yêu Soái sắc mặt lạnh băng, tiếng cười chế giễu thoát qua kẽ răng.
Nhưng Lâm Động thì không quan tâm những điều đó, hắn chỉ nhìn chằm chằm quầng kim quang đang xoay chuyển, sâu trong mắt dường như hiện lên bạch quang dịu nhẹ mà đặc biệt.