1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 185 [ chương 926 đến 930 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 185 [ chương 926 đến 930 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 926 : Hải vực Thiên Lôi

Sâu dưới đáy biển, dưới đáy của một mảng san hô khổng lồ có một luồng sáng đỏ lấp lánh, chiếc đỉnh lò to cỡ bàn tay ẩn hiện dưới đó. Khi ánh sáng giảm đi, nó cũng ẩn náu một cách hoàn hảo, mọi năng lượng tỏa ra đều biến mất. Thiết nghĩ lúc này nếu có cường giả Tử Huyền Cảnh bay qua cũng không thể phát hiện ra.

Phàm là Linh bảo Thuần Nguyên đều có điểm đặc biệt nào đó, ví như Sinh Tử Quan Cái của Mộ Linh San, Phần Thiên Đỉnh của Lâm Động có lẽ lực sát thương không bằng Sinh Tử Quan Cái, nhưng bên trong lại có một khoảng không gian rộng lớn, nếu nhìn từ mặt này thì rõ ràng Phần Thiên Đỉnh hơn hẳn Sinh Tử Quan Cái.

Lúc này, bên trong không gian của Phần Thiên Đỉnh, Lâm Động ngồi khoanh chân trên không trung, trước mặt hắn là ngọn Ngân tháp, tỏa ra năng lượng mơ hồ còn kèm theo tiếng sấm rền.

– Lâm Động ca ca, huynh cứ từ từ nghiên cứu, muội ngủ một lát!

Mộ Linh San nhìn không gian đỏ rực chẳng có gì thú vị, vươn vai một cái rồi lấy Sinh Tử Quan Cái ra nằm cuộn tròn trên đó ngủ.

– Nha đầu này!

Lâm Động cười bất lực, sau đó quay sang nhìn ngọn tháp với ánh mắt rực cháy. Hắn trầm ngâm một chút rồi đưa tay ra chạm vào ngọn tháp, đồng thời một sợi tinh thần lực thuận theo ngón tay chui vào ngọn tháp để thăm dò.

Uỳnh!

Ngay khi tinh thần lực chạm vào thì Ngân tháp rung lên, một tiếng sấm vang nổ ra đánh tan tinh thần lực của Lâm Động.

– Hự!

Lâm Động hự lên một tiếng, ngón tay cũng bị đánh bật ra, đầu ngón tay tê dại. Hắn chau mày nhìn Ngân tháp, trên ngọn tháp lúc này bắt đầu phát ra từng tia điện quang, chính thứ này đãng ăn chặn tinh thần lực của Lâm Động.

– Nham, chuyện gì vậy?

Lâm Động thầm hỏi.

– Ngân tháp này có phong ấn, muốn lấy thông tin bên trong nó không dễ. Cũng may mắn ngươi lấy được thứ này, nếu không có lẽ tin tức trong đó đã bị Tà Phong Động Thiên lấy mất rồi!

Nham đáp.

– Vậy phải làm sao?

Lâm Động chau mày, dường như phong ấn rất mạnh, nếu đến Tà Phong Động Thiên cũng không thể một sớm một chiều phá giải được thì có lẽ hắn sẽ càng khó khăn.

– Trong Ngân tháp có năng lượng của Lôi Đình Tổ Phù, hiển nhiên đó là căn nguyên hình thành phong ấn. Người thường muốn phá giải nó đúng là sẽ tốn hao không ít tinh lực, nhưng ngươi thì khác, ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù, Lôi Đình Tổ Phù không phải trở ngại gì lớn!

Nham nói.

– Hiểu rồi!

Lâm Động gật đầu, đưa bàn tay ra, hắc quang đột ngột bắn ra từ đầu ngón tay lên Ngân tháp.

Phụt phụt!

Khi hắc quang ngưng tụ từ lực thôn phệ bắn tới, bề mặt Ngân tháp bỗng tỏa ra khói trắng, sấm sét trên tháp cũng dần giảm đi, dường như nguồn năng lượng của nó đã bị lực thôn phệ hóa giải vậy.

Sau khoảng một giờ đồng hồ, tấm lưới sấm sét xung quanh Ngân tháp tối lại, cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Ầm!Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế..!

Khi tia sét cuối cùng biến mất, trong Ngân tháp phát ra tiếng nổ nhỏ, Lâm Động thấy vậy, khóe miệng cũng nhếch lên cười, một chút tinh thần lực lại xâm nhập vào trong.

Lần này không gặp phải bất cứ trở ngại nào. Dần dần trong đầu hắn hiện lên từng cảnh tượng.

Uỳnh uỳnh!

Đầu tiên đập vào mắt là tầng mây đen mù mịt không nhìn thấy tận cùng, trong đám mây là những tia sét tựa những con cự long đang di chuyển, chốc chốc lại phát ra tiếng nổ, vang vọng khắp không gian.

Phía dưới tầng mây đó là một đại dương mênh mông vô tận. Nước biển mang màu đen kịt như tầng mây, nhìn từ xa bầu trời và mặt biển như liền làm một, màu đen thuần túy khiến người ta sợ hãi.

Tinh thần lực của Lâm Động lơ lửng trong khoảng không gian ấy, mỗi lần tiếng sấm sét nổi lên là hắn lại cảm thấy tinh thần lực rung chuyển, đó là một cảm giác sợ hãi.

Lâm Động nhìn về phía xa, bỗng nhiên trên trời bắn một tia sét xuống mặt biển. Sóng biển trào dâng, ánh sáng bạc lan tỏa khắp mặt biển, trong khi lôi quang lấp lánh, Lâm Động mơ hồ nhìn thấy một cái động phủ khổng lồ.

Toàn bộ động phủ bao quanh bởi lôi điện, ánh ngân quang chói lòa, đồng thời phát ra thứ năng lượng cuồng bạo khiến mặt biển dậy lên những cơn sóng khổng lồ.

– Đó chính là động phủ cường giả Chuyển Luân Cảnh để lại?

Lâm Động nheo mắt nhìn động phủ khổng lồ đó, sau đó hắc quang dâng lên trong mắt hắn, lôi quang quanh động phủ cũng dần tan biến.

Lâm Động quét mắt nhin động phủ, sau đó bỗng dừng lại ở nơi sâu nhất. Ở đó có một quầng lôi quang lấp lánh, bên trong là một dòng ngân tương lưu động. Nó không có hình thể cố định, lúc thì biến thành thanh kiếm, lúc lại là sấm sét, lúc lại thành một đạo phù văn cổ xưa.

Trên đạo lôi tương đó tỏa ra một luồng năng lượng vô cùng quen thuộc với Lâm Động. Thứ năng lượng đó với Thôn Phệ Tổ Phù dường như sinh ra từ một nơi!

Lâm Động hít sâu một hơi, một cảm giác mừng rỡ khó nói dâng lên trong lòng. Hắn biết thứ lôi tương kia chính là thứ hắn đang tìm, Lôi Đình Tổ Phù!

Uỳnh!

Trên không trung bỗng nhiên lại bắn xuống một đạo lôi quang khổng lồ. Thiên địa như bị tách đôi, trong tiếng nổ đùng đoàng, tinh thần lực của Lâm Động cũng trở nên hoảng hốt, khi ngưng thần lại đã ra khỏi Ngân tháp.

Ầm!

Ngay khi tinh thần lực của Lâm Động rút ra ngoài, trong Ngân tháp có một đạo lôi quang đuổi theo cuối cùng bắn về phía trán Lâm Động.

Lôi quang bắn trúng trán Lâm Động, một lượng lớn thông tin lập tức ồ ạt tràn vào, mãi một lúc lâu sau mới dừng lại.

Lâm Động khẽ day trán rồi tiêu hóa lượng thông tin đó. Sắc mặt hắn cũng biến hóa bất định trong quá trình đó. Khoảng hơn mười phút sau, cuối cùng hắn mở mắt ra, ngẩng đầu lên và phả ra một luồng khí trắng.

– Hải vực Thiên Lôi… Lôi Đình Tổ Phù ở đó sao?

Hải vực Thiên Lôi chính là vùng đất sấm sét mà Lâm Động đã nhìn thấy trong Ngân tháp. Đó chính là nơi có động phủ của cường giả Chuyển Luân Cảnh.

Hơn nữa, trong đạo lôi quang vừa rồi cũng có phương vị chính xác của Hải vực Thiên Lôi. Khi có được Hải đồ, Lâm Động dùng nó để so sánh với vị trí của tấm Tổ Phù thứ hai, quả nhiên hai phương vị trùng khớp nhau hoàn toàn.

Cũng có nghĩa là, Lôi Đình Tổ Phù chính là tấm Tổ Phù thứ hai được đánh dấu trên tấm bản đồ tinh thần lực mà Lâm Động có được!

Chữ duyên thật khó lòng nói rõ được!

– Hải vực Thiên Lôi có lẽ là vùng Hải vực chưa biết ở khu vực Tây Nam của Loạn Ma Hải…

Lâm Động day trán, so sánh Hải đồ của Hải vực Thiên Lôi và tấm Hải đồ chưa biết của Loạn Ma Hải, hắn đã biết phương vị đại để, nơi đó cách Thiên Thương Vực khá xa.

Lâm Động cúi xuống nhìn Ngân tháp, trên gương mặt trẻ tuổi bỗng nở nụ cười nhẹ nhõm.

– Cuối cùng… sau nhiều năm, ta cũng đã tìm được ngươi rồi!

Chương 927 : Động chủ Tà Phong Động Thiên

Sau khi tin Ngân tháp bị Lâm Động cướp mất lan truyền, các Hải vực quanh Thiên Thương Vực cũng ngày một náo nhiệt. Thế lực các phương đều xuất động nhân mã đi tìm hắn để đoạt lại Ngân tháp. Hơn nữa trong đó còn có không ít cường giả độc hành, bọn họ cũng muốn được chia chác một chút, dù sao sức hấp dẫn của động phủ thật sự quá khó để cưỡng lại.

Nhưng cuối cùng sự nhốn nháo đó cũng không có hiệu quả gì, khi Hải vực này đang hỗn loạn thì sâu dưới đáy biển, chiếc đỉnh đỏ rực đang tĩnh lặng chờ đợi cho nó qua đi.

Khoảng nửa tháng sau, mọi sự tìm kiếm đều không có kết quả gì, thế lực các phương cũng bất lực mà rút lui. Tất cả đều cho rằng Lâm Động đã rời xa khỏi Hải vực này rồi. Dù có nhiều nhân lực thế nào thì muốn tìm một người trong Loạn Ma Hải không phải chuyện dễ.

Sau khi sự tìm kiếm kết thúc, chiếc đỉnh ẩn náu nửa tháng dưới đáy mảng san hồ bắt đầu phát sáng, sau đó khẽ chuyển động, bay ra khỏi vùng san hô.

Vút!

Chiếc đỉnh bay ra, nhưng hai người Lâm Động lại không xuất hiện ngay, mà điều khiến chiếc đỉnh lặng di chuyển dưới lòng biển. Lúc này rõ ràng bọn họ chưa dám xuất hiện trên mặt biển. Tuy cũng có những đợt tìm kiếm mở rộng xuống lòng biển, nhưng nhờ có khả năng ẩn nấp mà người bình thường rất khó tìm được Phần Thiên Đỉnh.

Hai người cứ thế di chuyển suốt một ngày, đến khi Lâm Động nhận thấy sự tìm kiếm trên mặt biến còn rất ít, hắn mới điều khiển Phần Thiên Đỉnh trồi lên mặt biển.

– Đúng là bức bối chết mất!

Vừa ra khỏi mặt biển, Mộ Linh San nôn nóng xông ra khỏi Phần Thiên Đỉnh, hiển nhiên thời gian vừa qua ở trong Phần Thiên Đỉnh đã khiến cô bé không chịu nổi nữa rồi.

– Ai bảo chúng ta gây họa lớn như vậy!

Lâm Động cười, có lẽ giờ danh tiếng của bọn họ đã truyền đi khắp các Hải vực quanh Thiên Thương Vực rồi.

– Lâm Động ca ca, giờ chúng ta đi đâu?

Mộ Linh San nhìn Lâm Động, hỏi.

– Hải vực Thiên Lôi, muội đi không?

Lâm Động cười.

– Chúng ta đã có được chiếc chìa khóa của động phủ cường giả Chuyển Luân Cảnh, nếu không đi thì quá phí của trời.

– Động phủ của cường giả Chuyển Luân Cảnh à? Được thôi, được thôi!

Mộ Linh San chớp chớp mắt, sau đó gật đầu lia lịa. Lần này trốn khỏi nhà này, cô bé vốn định để mở rộng tầm mắt, giờ được cùng Lâm Động đến nơi gọi là động phủ của cường giả Chuyển Luân Cảnh, cũng rất hợp ý cô bé!

Lâm Động thấy thế cũng gật đầu cười, sau đó nhìn về phía xa, nói:

– Theo như Hải đồ thì chúng ta cách Hải vực Thiên Lôi khá xa. Với tốc độ của chúng ta cũng phải mất một tháng!

– Vậy thì ngồi để đi!

Mộ Linh San nghiêng đầu:

– Nếu không, cứ đi liên tục như vậy, đặc biệt là trên mặt biển vô cùng nhiều bão tố, có những tai họa ngay cường giả Tử Huyền Cảnh cũng khó lòng đối mặt.

– Ngồi để đi? Nhưng chúng ta có gì đâu?

Lâm Động khựng lại, hỏi.

– Hì hì…

Mộ Linh San nhìn Lâm Động cười, sau đó đáp xuống mặt biển, bàn tay chạm vào mặt nước, một luồng sóng âm đặc biệt nhanh chóng truyền ra từ tay cô bé.

Lâm Động có thể cảm nhận thấy làn sóng âm đó nhanh chóng khuếch tán, như đang gọi thứ gì đó.

Lâm Động cảm thấy có chút hiếu kỳ, sau đó lặng lẽ chờ đợi trong nửa tiếng, đột nhiên trong lòng hắn chợt rung lên. Chỉ thấy dưới đáy biển xuất hiện một cái bóng đen khổng lồ, sau đó sóng biển dâng tràn, một con cự kình màu lam khổng lồ nổi lên mặt biển!

– Đây là…

Lâm Động kinh ngạc nhìn con cự kình, trên thân thể của nó phủ đầy hoa văn ánh sáng, khiến người ta cảm nhận được một nguồn năng lượng dồi dào từ nó.

– Đây là Trấn Hải Huyền Kình, bọn chúng là một trong năm loại Hải thú nhanh nhất Loạn Ma Hải, bất cứ cơn bão nào cũng không chặn được bọn chúng. Hì hì, có nó rồi chúng ta sẽ đi nhanh hơn một chút. Tuy tốc độ của Lâm Động ca ca không tệ nhưng nếu ở dưới nước thì chắc chắn không thể sánh được với nó!

Mộ Linh San đáp xuống trên người đầu cự kình, vỗ lên người nó rồi ngẩng đầu lên cười với Lâm Động.

Ánh mắt Lâm Động có chút kỳ dị nhìn con vật khổng lồ kia, sau đó cũng cười, đáp xuống ngồi lên người Trấn Hải Huyền Kình. Khi Lâm Động ngồi xuống, hoa văn ánh sáng trên người cự kình lấp lánh, một quầng sáng hiện ra bao phủ lấy hai người.

– Thực lực của Trấn Hải Huyền Kình có lẽ sánh được với cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành…

Lâm Động cảm nhận sức mạnh trong người con cự kình, không khỏi chép miệng. Cũng may Mộ Linh San là Bất Tử Thánh Kình, có sự uy nghiêm và khả năng khống chế tuyệt đối với tất cả các loại cá kình. Nếu không, muốn bắt được con Hải thú to thế này cũng rất khó khăn.

– Xuất phát thôi!

Mộ Linh San vung tay, miệng phát ra tiếng cười trong trẻo, Trấn Hải Huyền Kinh cũng phát ra tiếng ngâm khẽ, mặt biển cuồn cuộn, thân hình to lớn của nó biến thành một đạo lam quang lao đi như tên bắn.

Lâm Động mỉm cười hài lòng, có thứ này, có lẽ bọn họ sẽ đến được Hải vực Thiên Lôi sớm hơn!

Khi Lâm Động và Mộ Linh San ngồi trên Trấn Hải Huyền Kình tiến về Hải vực Thiên Lôi, bọn họ không hề biết ở vùng biển phía xa tít đột nhiên bay qua một tia sáng.

Tốc độ của tia sáng này cực nhanh, nhưng điều kỳ lạ là những nơi ánh sáng bay qua mặt biển không hề có chút gợn sóng nào, dường như bản thân nó hòa vào làm một với nước biển vậy!

Phụt!

Ánh sáng đột ngột dừng lại, sau đó biến thành một nhân ảnh, hắn đưa tay vốc nước biển.

– Là Hoán Kình Âm… quả nhiên là tiểu nha đầu đó!

Nhân ảnh đó lẩm bẩm rồi động thân hình, biến mất trong nước biển một cách quỷ dị.

Lâm Động yên lặng ngồi trên con Huyền Kình, hắn nhắm chặt mắt, nguyên lực hùng hồn bao phủ xung quanh không ngừng tôi luyện nhục thể và tĩnh mạch của hắn.

Khí tức của Lâm Động lúc này có phần bất định, nguyên lực quanh người hắn lúc mạnh lúc yếu, tình hình này không hề xa lạ, thường chỉ khi thực lực tăng tiến thì mới xuất hiện hiện tượng này.

Rõ ràng trải qua một khoảng thời gian tu luyện và khổ chiến, thực lực của Lâm Động đã âm thầm tăng tiến. Có lẽ giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, cách Đại thành chỉ còn một bước nữa thôi.

Tốc độ tu luyện này tính ra cũng thật nhanh!

– Có thể nhân thời gian này đột phá Sinh Huyền Cảnh Đại thành…

Lâm Động đột nhiên mở mắt, cảm nhận nguyên lực hùng hồn trong cơ thể, hắn siết tay, lẩm nhẩm.

Hiện tại tuy hắn có thủ đoạn đối phó với cường giả Tử Huyền Cảnh, nhưng cũng chỉ dùng được một lần, và lực chiến đấu sẽ giảm mạnh vì tiêu hao quá lớn. Hai lần trước có hiệu quả, nguyên nhân chủ yếu là vì Tà Cốt lão nhân và Ma Hạt lão quái sợ chết, nếu cứ tiếp tục thì có lẽ Lâm Động hắn sẽ gặp xui xẻo….

Vì thế, khi bỏ qua những thủ đoạn đó, Lâm Động bắt buộc phải nâng cao thực lực tự thân. Dù thế nào, dựa vào sức mạnh bên ngoài cũng không chắc chắn được, chỉ có bản thân mới đáng tin nhất.

– Vẫn còn hai giọt Địa Tâm Sinh Linh Tương, có thể dùng xem có xung kích được không?

Lâm Động lẩm bẩm nói, sau đó lấy ra bình ngọc. Nhưng khi hắn chuẩn bị động thủ thì ánh mắt bỗng thay đổi, ngẩng phắt đầu lên nhìn về bầu trời phía trước, ở đó không gian bỗng nhiên biến dạng.

Trấn Hải Huyền Kình cũng đột nhiên kêu lên, thân thể khổng lồ dừng lại, cảnh giác nhìn không gian biến dạng trước mặt.

– Đó là…

Mộ Linh San vội đứng dậy, sắc mặt hơi thay đổi.

– Chúng ta bị theo dõi…

Sắc mặt Lâm Động có chút khó coi, hơn nữa dường như những kẻ đó không phải nhân vật bình thường.

Uỳnh!

Cuối cùng không gian biến dạng kia hình thành một thông đạo, sau đó hai người Lâm Động nhìn thấy một nam tử mặc hắc y chầm chậm bước ra.

Mái tóc dài của người đó bay phấp phới, trên y phục có hình hoa văn đầu lâu, hai tay thò ra ngoài áo rất mảnh, thấp thoáng như có hắc bạch khí lởn vởn xung quanh.

– Ha ha… là các ngươi đoạt Ngân tháp phải không?

Nam tử hắc y nhìn bọn Lâm Động, khẽ nói.

– Ngươi là ai?

Lâm Động trầm giọng hỏi.

– Ừm!

Nam tử đó nghĩ một chút, nhìn thẳng vào Lâm Động rồi mỉm cười:

– Ta là Động chủ của Tà Phong Động Thiên, Vô Hiên.

Đồng tử Lâm Động đột ngột co rút.

Chương 928 : Vô Hiên

Trên mặt biển, cự kình nổi dập dềnh, chốc chốc lại có cơn gió biển thổi tới, nhưng không thể thổi tan đi không khí căng thẳng đặc quánh lúc này.

Phía trước cự kình, nam tử mặc hắc bào mỉm cười, nụ cười có vẻ ôn hòa nhưng Lâm Động lại nhận thấy một cảm giác lạnh lẽo đằng sau nụ cười ấy.

– Động chủ của Tà Phong Động Thiên… Vô Hiên?

Lâm Động mím môi, sắc mặt có phần khó coi, không ngờ kẻ nhằm vào hắn lại là nhân vật lớn như vậy.

Đây là cường giả thuộc hàng siêu cấp của Loạn Ma Hải a!

– Chuyển Luân Cảnh!

Lâm Động siết chặt nắm đấm, từ luồng khí đen trắng quanh người Vô Hiên có thể thấy hắn đã đạt đến trình độ sinh tử dung hợp. Cũng có nghĩa là vị Động chủ này đã là Chuyển Luân Cảnh. Tầng thứ này có thể sánh ngang với những Chưởng giáo của các siêu cấp Tông phái ở Đông Huyền Vực rồi.

– Lần này rắc rối rồi!

Lâm Động chau mày, nếu là một cường giả Tử Huyền Cảnh thì có lẽ hắn còn có cơ hội chạy thoát, nhưng giờ lại là một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh…

– Không ngờ Động chủ của Tà Phong Động Thiên lại đích thân truy sát hai tiểu bối bọn ta…

Lâm Động hít vào một hơi sâu, ngẩng đầu lên nói với Vô Hiên.

– Ha ha… cũng không phải nhằm tới các ngươi, nhưng vừa hay trên đường quay về nhận được một số tin tức, sau đó tiện đường tìm tới đây!

Vô Hiên mỉm cười.

– Cướp đồ của người khác là không tốt. Các ngươi trao trả ra đây, sau đó theo ta đến Tà Phong Động Thiên một chuyến là được. Ngươi thấy sao?

Vô Hiên cười dịu dàng, nhưng ngữ khí thì không hề để cơ hội thương lượng. Lâm Động hiểu rằng, loại người thế này mới khó đối phó.

Lâm Động cười, nhìn Mộ Linh San ở bên cạnh. Ngay sau đó, con cự kình đột nhiên quẫy đuôi, một cột nước trăm trượng bắn lên khỏi mặt biển lao thẳng về phía Vô Hiên, sau đó thân thể nó cũng nhanh chóng chìm xuống biển.

Cột nước mang sức mạnh hùng hồn kia khi còn cách Vô Hiên khoảng mười trượng thì tự nhiên tiêu biến. Vô Hiên khẽ cười, vung tay lên, nước biển phía dưới lập tức đông cứng, ngay cả thân thể to lớn của Trấn Hải Huyền Kình ở bên dưới cũng đứng yên.

– Đúng là hai kẻ không biết trời cao đất dày!

Vô Hiên cười nhạt, sau đó giơ những ngón tay gầy mảnh ra:

– Đã vậy thì bản tọa phải đích thân ra tay thôi…

Soạt!

Đúng lúc hắn dứt lời, ánh mắt Lâm Động lóe hàn quang, bàn chân giẫm mạnh lên Huyền Kình nhanh chóng bay tới, chớp một cái đã xuất hiện phía sau Vô Hiên, một đạo huyết quang đem theo một tia máu tươi bắn ra từ lòng bàn tay hắn bắn thẳng về chỗ hiểm của Vô Hiên.

– Đối mặt với bản tọa mà ngươi vẫn dám chủ động ra tay, khí phách này thật khiến người ta bất ngờ!

Vô Hiên cười nhạt, đầu cũng không quay lại, búng tay một cái, một luồng khí trắng đen bắn ra lao thẳng về phía huyết quang.

Bùm!

Huyết quang mạnh mẽ bị bắn bay ngược ra sau, ánh sáng tối lại biến thành một cái răng huyết sắc. Đó chính là Ma Sa Nha, Linh bảo Thuần Nguyên Hạ cấp của Lâm Động. Nhưng dù Lâm Động đã dốc toàn lực nhưng vẫn bị Vô Hiên dễ dàng hóa giải. Thực lực của cường giả Chuyển Luân Cảnh thật sự đáng sợ!

– Động chủ của Tà Phong Động Thiên thì sao? Chó ngoan không chặn đường!

Nhưng khi công kích của Lâm Động bị chặn đứng, một thân hình nhỏ bé bay ra, Mộ Linh San hai tay ôm Sinh Tử Quan Cái, nguyên lực hùng hồn cuộn trào, giáng thẳng xuống Vô Hiên.

Binh!

Sắc mặt Vô Hiên bình thản giơ tay ra, bàn tay chạm trực tiếp lên Sinh Tử Quan Cái, âm thanh trầm đục vang lên, thân thể hắn không hề xê dịch, còn Mộ Linh San thì bay ngược ra sau.

– Tiểu nữ hài ngươi quá ngông cuồng, như vậy sẽ bị dạy dỗ!

Vô Hiên nhìn Mộ Linh San bị bay ra sau, chỉ ngón tay về phía Mộ Linh San và bắn ra một chùm sáng đen trắng.

Vút!

Khi Mộ Linh San sắp bị ánh sáng kia bắn trúng, thanh quang đột nhiên lóe qua, Lâm Động ôm cô bé lộn vài vòng trên không trung mới tránh được nguy hiểm.

– Linh San, muội chạy trước đi!

Thanh Long dực đã hiện ra sau lưng Lâm Động, thực lực hắn hiện giờ cũng mạnh hơn nhiều hồi ở Dị Ma Thành. Bây giờ, nếu hắn dùng mọi thủ đoạn thì cũng có thể thoát được khỏi tay Vô Hiên, đương nhiên là chỉ khi có một mình hắn…

– Chạy đi? Có thể không?

Lâm Động nói rất nhỏ nhưng Vô Hiên vẫn nghe thấy, hắn khẽ cười, hàn quang dâng tràn trong mắt. Hiện giờ hắn có phần hết nhẫn nại rồi…

– Mau chạy đi!

Lâm Động đánh một chưởng lên người Mộ Linh San khiến cô bé rơi xuống mặt biển, sau đó hắn vung tay, hồng quang bắn ra biến thành cái đỉnh khổng lồ, miệng đỉnh bắn ra ánh sáng định hút Vô Hiên vào trong.

– Lâm Động ca ca, nếu huynh có chuyện gì, muội nhất định sẽ bảo Đại gia gia tiêu diệt Tà Phong Động Thiên!

Mộ Linh San thấy cảnh tượng đó, nghiến răng hét lên, sau đó thân hình khẽ động, định chui xuống biển. Cô bé biết rằng lúc này dù có ở lại cũng chẳng thể giúp gì cho Lâm Động.

– Tiêu diệt Tà Phong Động Thiên?

Hàn quang lóe lên trong mắt Vô Hiên, sau đó hắn bỗng nhiên biến mất, khiến Phần Thiên Đỉnh bắt hụt.

– Linh San, cẩn thận!

Vô Hiên biến mất khiến cho Lâm Động giật mình, vội hét lên. Xem ra Vô Hiên định ra tay với Mộ Linh San.

Sắc mặt Mộ Linh San hơi biến đổi, thân hình cong lại rồi chui xuống biển. Nhưng ngay lúc ấy Vô Hiên xuất hiện trên mặt biển, giẫm mạnh chân một cái.

Bùm!

Cả vùng biển lớn như bạo dộng, vô số cột nước bắn thẳng lên trời, thân hình nhỏ bé kia cũng bị nước bắn đi, miệng xuất hiện vết máu.

– Tên khốn kiếp!

Lâm Động thấy vậy, sát khí ngập tràn, hai bàn tay nắm lại, sau đó một đạo quang trận kỳ lạ hiện lên.

Nhưng Vô Hiên không hề để tâm, hắn xuất hiện trước mặt Mộ Linh San, hai ngón tay cong lại, đầu ngón tay chập chờn luồng khí trắng đen, tựa con dao sắc bén đâm thẳng về phía cổ hỏng Mộ Linh San.

Nhưng khi Vô Hiên còn cách Mộ Linh San một chút thì mặt biển bỗng sụp xuống, sau đó một tia sáng màu lam được bao quanh bởi khí trắng đen bắn thẳng về phía Vô Hiên.

– Hửm?

Đòn công kích bất ngờ khiến sắc mặt Vô Hiên thay đổi, công kích dừng lại, ngón tay dịch chuyển va chạm với lam quang.

Uỳnh!

Kình khí đáng sợ cuộn trào trên không trung, một cột nước bắn thẳng lên trời, trong đó là một thân ảnh quỷ dị bay ra ôm lấy Mộ Linh San.

– Các hạ là ai? Tại sao can thiệp vào chuyện của Tà Phong Động Thiên ta?

Vô Hiên lùi mấy bước, sắc mặt tối lại, lạnh lùng nói.

Nước biển đổ ào ào xuống, Lâm Động cũng ngạc nhiên nhìn sang, một nam tử mặc lam bào đứng trên không trung, nhìn từxa có vẻ vô cùng khó đoán.

– Tà Phong Động Thiên?

Nam tử đó bế Mộ Linh San, nhìn Vô Hiên rồi khóe miệng nhếch lên:

– Người của Bất Tử Thánh Kình Tộc ta, các ngươi cũng có tư cách dạy bảo sao?

Chương 929 : Hai cường giả Chuyển Luân Cảnh

Trên mặt biển, nam tử mặc lam bào dáng người mảnh khảnh, mái tóc màu lam nhạt buông xõa, vô cùng tiêu sái tuấn dật. Chỉ có điều, sắc mặt hắn lúc này lại phủ đầy sự lạnh giá, đôi mắt mày lam lóe hàn quang, khóa chặt lấy Vô Hiên.

– Bất Tử Thánh Kình Tộc?

Sắc mặt Vô Hiên lập tức tối sầm lại vì ngữ khí không chút khách sáo của nam tử lam bào, nhưng khi nghe cái tên đó, ánh mắt hơi dao động.

Ở Loạn Ma Hải, thực lực mạnh nhất không ai khác ngoài Hải Yêu Tộc, Hải Yêu Tộc cũng phân ra nhiều loại chủng tộc, Bất Tử Thánh Kình Tộc chính là một chủng tộc cấp bá chủ.

Trong Loạn Ma Hải, thế lực nhân loại có tư cách chống lại Bất Tử Thánh Kình Tộc ít như phượng mao lân giác. Ít nhất thì Tà Phong Động Thiên so với bọn họ là kém quá xa.

– Tam gia gia!

Lúc này Mộ Linh San cũng bừng tỉnh, thấy nam tử lam bào đột nhiên xuất hiện, đôi mắt to tròn lập tức hiện vẻ mừng rỡ, sau đó tròng mắt lập tức dâng đầy nước long lanh.

– Tam gia gia, tên khốn kiếp đó muốn giết con!

Vẻ mặt Mộ Linh San đầy đáng thương, cộng với vết máu nơi khóe miệng, hơn nữa kỹ năng diễn xuất cũng rất giỏi, hiển nhiên đã diễn nhiều rồi, ai nhìn cũng thấy xót.

Nam tử lam bào cúi xuống thấy Mộ Linh San như vậy, nở nụ cười hiền hòa, tay xoa xoa đầu Mộ Linh San:

– Yên tâm, có Tam gia gia ở đây, không ai động được vào con đâu!

Dứt lời, hắn ngẩng đầu lên, khi ánh mắt chạm vào Vô Hiên, sự hiền dịu đã hoàn toàn bị sát ý thay thế.

– Từ khi nào Tà Phong Động Thiên lại to gan đến mức này? Dám động đến cả người của Bất Tử Thánh Kình Tộc ta?

Vô Hiên chau mày, rõ ràng sự việc thế này nằm ngoài sự dự liệu của hắn, hắn không thể ngờ tiểu nữ hài này lại là người của Bất Tử Thánh Kình Tộc, hơn nữa xem ra địa vị cũng không thấp.

Rõ ràng Vô Hiên cũng có phần kiêng dè với chủng tộc Hải Yêu này. Nghe nói trong Bất Tử Thánh Kình Tộc có cường giả Luân Hồi Cảnh chân chính tọa trấn.

Có điều, tuy Vô Hiên biết rõ sự cường hãn của Bất Tử Thánh Kình Tộc, nhưng dù sao hắn cũng là cường giả siêu cấp Chuyển Luân Cảnh, cũng là nhân vật có thể tung hoành một phương ở Loạn Ma Hải này, bị nam tử kia châm chọc như vậy, sắc mặt cũng có phần khó coi.

– Hai kẻ đó cướp đồ trong tay Tà Phong Động Thiên ta, lẽ nào bản tọa không thể động thủ lấy về? Bất Tử Thánh Kình Tộc các ngươi tuy mạnh, nhưng lẽ nào Tà Phong Động Thiên ta là loại dễ ức hiếp?

Vô Hiên cười nhạt.

– Cướp đồ của các ngươi?

Nam tử lam bào hơi ngây người, sau đó nhìn Lâm Động ở phía xa, cười nói:

– Tốt xấu gì Tà Phong Động Thiên các ngươi cũng có chút danh khí ở Loạn Ma Hải, giờ lại bị một kẻ nhỏ bé cướp mất đồ, ngoài việc nói các ngươi vô dụng ra thì còn có thể nói gì?

Lâm Động gãi mũi, nghĩ thầm, nam tử lam bào cũng thật có bá khí, nói vậy không phải sẽ khiến Vô Hiên tức đến thổ huyết sao?

Lâm Động nhìn sang Vô Hiên, quả nhiên mặt hắn tối sầm lại.

– Từ lâu đã nghe đến danh tiếng của Bất Tử Thánh Kình Tộc, nay được gặp, bản tọa cũng muốn thử xem danh tiếng đó rốt cuộc đến mức nào?

Vô Hiên chầm chậm bước ra, nguyên lực thiên địa lập tức có dấu hiệu bạo động, trong vòng bán kính vạn trượng, không gian như biến dạng cả.

– Ngươi muốn chơi, vậy ta sẽ chơi đến cùng!

Nam tử lam bào khẽ cười, sau đó khẽ vỗ lên Mộ Linh San, một luồng lực êm dịu đưa cô bé đến chỗ Lâm Động, sau đó tay vung lêm.

Uỳnh!

Mặt biển phía dưới hắn lập tức cuộn trào, từng đợt sóng xô nhau biến thành một màn nước cao vạn trượng xuất hiện phía sau nam tử lam bào, nhìn vô cùng hoành tráng.

– Thực lực mạnh thật!

Lâm Động thầm chép miệng, hai người này đều đã bước vào Chuyển Luân Cảnh, tầng thứ này có thể coi là cao nhất thiên địa này, giao đấu với nhau quả thực khiến thiên địa biến sắc.

– Đó là Tam gia gia của muội, Mộ Lam. Gia gia lợi hại lắm đó, nhưng Đại gia gia của muội lợi hại hơn!

Mộ Linh San ở bên cạnh Lâm Động hi hi cười.

– Không hổ là Bất Tử Thánh Kình Tộc!

Vẻ mặt Lâm Động đầy ngạc nhiên, Mộ Lam đã là Chuyển Luân Cảnh, nếu Đại gia gia còn mạnh hơn thì không phải đã là Luân Hồi Cảnh rồi sao?

Uỳnh uỳnh!

Trên bầu trời, sắc mặt Vô Hiên lạnh tanh, hắn bỗng giơ bàn tay ra, luồng khí trắng đen cuộn trào rồi biến thành một con rắn khổng lồ.

Bùm!

Thân thể con rắn khổng lồ động một chút, không gian cũng như nổ tung. Sức mạnh đáng sợ đó khiến Lâm Động có phần kinh hãi, hiển nhiên con rắn đó chỉ cần tùy ý vung đuôi là đủ để giết một cường giả Tử Huyền Cảnh!

– Cửu U Thiên Minh Chưởng!

Vô Hiên hô lên một tiếng, con rắn trắng đen khổng lồ lao ra, tuy thể hình lớn nhưng tốc độ của nó nhanh như chớp lao thẳng tới Mộ Lam.

– Cũng có chút bản lĩnh!

Mộ Lam thấy thế, lông mày khẽ nhướng lên, sau đó hai tay chuyển động, màn nước hàng vạn trượng phía sau nhu động, dường như đang biến thành một con cự kình to đến mức không nhìn thấy điểm cuối.

– Tổ Kình Quyền!

Mộ Lam mỉm cười, tung ra một quyền, không khí bùng nổ, con cự kình phía sau lao tới xuyên thủng không gian đâm thẳng về phía con rắn trắng đen kia.

Uỳnh!

Vào khoảnh khắc va chạm, thiên địa như có dấu hiệu sụp đỏ, không gian nhanh chóng biến dạng, bão tố đổ xuống bao phủ phạm vi cả vạn trượng. Mặt biển phía dưới bị chấn động tạo thành một xoáy nước lớn, mãi lâu sâu nước biển mới lấp đầy.

Lâm Động kéo Mộ Linh San lùi về phía sau, nhưng dù vậy vẫn bị áp lực đè nặng lên ngực. Chuyển Luân Cảnh quả nhiên không phải Sinh Tử Huyền Cảnh có thể so sánh được!

Bão tố mãi lâu sau mới dừng lại, Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên bầu trời phía xa có hai đạo thân ảnh đang đứng đối diện nhau, hai luồng khí tức mạnh mẽ tựa hai cây thần thương xuyên thủng thiên địa…

Cuộc đối đầu này hiển nhiên rất khó phân thắng bại!

Cả hai đều là Chuyển Luân Cảnh, nếu không dùng đến thủ đoạn cuối cùng thì có lẽ chẳng ai chiếm được ưu thế.

Sắc mặt Vô Hiên tối lại, một lúc lâu sau hắn hít sâu một hơi kìm nén nộ khí. Cục diện bây giờ rõ ràng hắn không thể lấy lại được Ngân tháp rồi!

– Ngươi đừng hòng lấy lại đồ! Cứ coi như đền bù đã đả thương tiểu tôn nữ của ta!

Mộ Lam cười với Vô Hiên, nói. Khóe mặt Vô Hiên giật giật, trầm giọng nói:

– Chuyện này Tà Phong Động Thiên ta sẽ không để yên đâu!

– Dù ngươi muốn thế nào thì Bất Tử Thánh Kình Tộc ta cũng theo đến cùng!

Mộ Lam nhún vai, dường như cũng cười một cái, sau đó ánh mắt dần tối lại:

– Nhưng ta cũng phải nhắc nhở ngươi, nếu Linh San xảy ra chuyện gì thì có lẽ Tà Phong Động Thiên không cần phải sinh tồn ở Loạn Ma Hải này nữa!

Đồng tử Vô Hiên co lại, sau đó cười nhạt:

– Bất Tử Thánh Kình Tộc các ngươi tuy mạnh, nhưng muốn nuốt gọn Tà Phong Động Thiên thì có lẽ sẽ phải trả giá không nhỏ đâu!

Dứt lời, hắn biết chuyện hôm nay không thể làm gì nữa, vung tay một cái, không gian biến dạng rồi biến mất.

Lâm Động ở phía xa thấy vậy cũng thở phào.

– Tam gia gia thật… vô dụng! Đến hắn cũng không xử lý được!

Mộ Linh San thấy kết quả thế này thì không hài lòng, dẩu môi nói.

– Hắn cũng là Chuyển Luân Cảnh, con nghĩ là giết chó con chắc?

Mộ Lam cười bất lực, thân hình khẽ động, xuất hiện bên cạnh Mộ Linh San, cười nói:

– Nha đầu này, con lén lút bỏ đi, không biết trong tộc lo lắng thế nào sao?

– Ở đó chán lắm!

Mộ Linh San lắc lư hai bím tóc, sau đó vội kéo Lâm Động ở bên cạnh, cười nói:

– Tam gia gia, đây là Lâm Động ca ca, huynh ấy đã cứu con không ít lần đâu!

– Xin chào tiền bối!

Lâm Động ôm quyền, hắn biết người trước mặt nhìn có vẻ tuổi tác tương đương hắn, nhưng thật ra là lão yêu quái không biết sống bao lâu rồi.

– Ha ha… Lâm Động à? Ta nghe qua tên ngươi lâu rồi!

Thế nhưng Mộ Lam chỉ cười, nhìn Lâm Động với ánh mắt cao thâm khó lường.

– Hử?

Lâm Động ngây người, Mộ Lam từng nghe qua tên hắn?

Mộ Lam mỉm cười, khẽ nói:

– Thanh Thiên Hóa Long Quyết ngươi càng ngày càng thành thạo rồi!

Lâm Động giật mình, sau đó lập tức hiểu ra, xem ra Mộ Lam và Thanh Trĩ từng tiếp xúc với nhau!Dị Thế Tà Quân Quân Mặc Tà thế lại vô tà… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Chương 930 : Lễ mọn

– Tiền bối từng gặp Thanh Trĩ tiền bối sao?

Lâm Động nhìn Mộ Lam có chút kinh ngạc.

– Ừm!

Mộ Lam gật đầu cười, quét mắt lên người Lâm Động rồi nói:

– Ít khi thấy hắn coi trọng một tiểu bối như vậy, xem ra ngươi cũng không tầm thường!

Lâm Động cười khan, hắn không biết rốt cuộc Thanh Trĩ đánh giá thế nào về hắn, nhưng với hắn vẫn luôn cảm kích Thanh Trĩ. Hồi ở Dị Ma Thành nếu không phải cuối cùng Thanh Trĩ ra tay cứu giúp thì có lẽ ba huynh đệ hắn khó lòng thoát được khỏi tay ba vị Chưởng giáo của Nguyên Môn.

Nếu sau này có cơ hội, ân tình này hắn phải báo đáp mới được. Tuy hắn biết thực lực của Thanh Trĩ đã là đỉnh cấp rồi, nhưng hắn tin rồi có ngày hắn sẽ đạt đến mức đó, chỉ là hắn cần thời gian.

– Tam gia gia, sao gia gia lại ở đây?

Mộ Linh San tiến lại hỏi.

– Còn không phải nha đầu con gây chuyện sao? Trước đó ta nhận được một vài tin tức của Huyết Ma Sa Tộc, sợ con xảy ra chuyện gì nên ra xem sao!

Mộ Lam bất lực nói.

– Huyết Ma Sa Tộc, đám Sa Ngư thối tha đó từng tìm đến con, con còn bị trúng phong ấn của lão bất tử Thẩm lão nữa! Nếu không có Lâm Động ca ca giúp đỡ thì con đã rơi vào tay bọn chúng rồi!

Mộ Linh San hậm hực nói.

Ánh mắt Mộ Lam lóe hàn quang, xoa xoa đầu Mộ Linh San, khẽ nói:

– Thẩm lão à? Yên tâm, Tam gia gia sẽ đích thân tìm đến hắn, dám động vào người của Bất Tử Thánh Kình Tộc… Nhưng một mình tiểu cô nương con ở bên ngoài cũng rất nguy hiểm!

– Con không muốn về đâu!

Mộ Lam vẫn chưa nói xong thì Mộ Linh San đã lắc đầu quầy quậy, vẻ mặt đầy bất mãn.

Mộ Lam hết cách, chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên giải, nhưng dường như Mộ Linh San đã quyết tâm rồi. Lâm Động nhìn hai người trước mặt thấy có chút buồn cười, cũng không quan tâm, ngồi lên Huyền Kình dưỡng thần.

Hai người tranh cãi vài phút sau, Lâm Động thấy Mộ Lam cười méo xẹo kéo Mộ Linh San tươi cười đáp xuống.

– Lâm Động tiểu bằng hữu, nha đầu này cố chấp muốn theo ngươi, vì thể ta nhờ ngươi trông nom giúp nó một thời gian!

Mộ Lam ôm quyền với Lâm Động.

Lâm Động ngây người, nhìn Mộ Linh San, cô bé đang không ngừng nháy mắt với hắn, thì cười:

– Mộ Lam tiền bối khách sáo rồi. Ta và Linh San cũng coi như bằng hữu, nếu cô bé muốn theo ta, tiền bối không phản đối thì ta đương nhiên không có ý kiến gì!

– Vậy đa tạ!

Mộ Lam cười:

– Ta nhận được lời mời của Thanh Trĩ, còn chút việc phải làm, vì thế không tiện đưa theo nha đầu này.

Lâm Động có chút hiếu kỳ, những cường giả đỉnh cấp như bọn họ thì sẽ làm gì, nhưng hắn không hỏi.

– Nghe Linh San nói ngươi muốn đến Hải vực Thiên Lôi?

Mộ Lam hỏi.

– Ừm, bọn ta lấy được ngọn Ngân tháp từ Tà Phong Động Thiên, dường như nó là chìa khóa động phủ của cường giả Luân Hồi Cảnh, muốn đến đó xem có gặp được cơ ngộ gì chăng?

Lâm Động cũng không che giấu gì.

– Hải vực Thiên Lôi đúng là có chút đặc biệt… Nếu bảo có động phủ Luân Hồi Cảnh thì cũng không có gì lạ!

Mộ Lam nghĩ một chút, nói.

– Mộ Lam tiền bối biết Hải vực Thiên Lôi?

Lâm Động kinh ngạc, đó là Hải vực chưa được biết đến, chắc rất ít người biết đến nó, nếu không thì sao đến giờ mới có tin về động phủ Luân Hồi Cảnh?

– Bọn ta là Hải Yêu Tộc mà, ở Loạn Ma Hải đương nhiên thuận lợi hơn nhân loại các ngươi!

– Vậy chi bằng Mộ Lam tiền bối đi cùng bọn ra đi. Có đại nhân vật như tiền bối, hiển nhiên chẳng kẻ nào dám tranh đoạt với bọn ta!

Lâm Động đùa.

Mộ Lam nghe thế cũng chỉ cười rồi lắc đấu:

– Tuy ta biết Hải vực Thiên Lôi, nhưng chưa từng vào đó, dường như khu vực đó có phong ấn, thực lực quá mạnh không thể vào được!

Lâm Động ngây người, không ngờ Hải vực Thiên Lôi lại có hạn chế như vậy. Nhưng cũng tốt, nếu đối thủ cạnh tranh quá mạnh thì có lẽ sẽ chẳng được gì.

– Theo ta biết, chìa khóa của động phủ, là Ngân tháp trong tay ngươi, có tổng cộng ba cái, hai cái còn lại xuất hiện ở Hải vực khác, nghe nói cũng được người khác chiếm giữ rồi!

Mộ Lam nói.

– Ồ? Ai đang giữ bọn chúng?

Lâm Động không kìm được hỏi, hắn phải hiểu thêm về những đối thủ cạnh tranh tiềm tại đó.

– Huyền Thiên Điện, Cửu U Môn!

Mộ Lam cười khẽ:

– Đều là thế lực khá mạnh ở Loạn Ma Hải, chắc chuyến đi này ngươi sẽ khó lòng thu hoạch được gì!

– Huyền Thiên Môn, Cửu U Minh?

Lâm Động nheo mắt, tên của hai đại thế lực này, dù hắn mới đến Loạn Ma Hải cũng đã nghe tới. Bọn họ thuộc loại cấp bậc bá vương ở Loạn Ma Hải này, mạnh hơn Tà Phong Động Thiên rất nhiều.

– Đúng là khó đối phó thật! Nhưng nếu Hải vực Thiên Lôi đã có giới hạn hạn chế cường giả có thực lực quá mạnh vào thì ta cũng không sợ!

Lâm Động cười.

– Có khí phách đấy! Chẳng trách mà Thanh Trĩ đánh giá ngươi cao như vậy!

Mộ Lam cười, cũng khá thưởng thức dũng khí của Lâm Động.

– Ta sẽ đi cùng các ngươi một đoạn đường để tên Vô Hiên không chơi chiêu hồi mã thương!

Mộ Lam ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, nói.

– Vậy làm phiền Mộ Lam tiền bối rồi!

Lâm Động ôm quyền cảm ơn, nếu có Mộ Lam đi theo thì không phải sợ Vô Hiên nữa, điều này khiến Lâm Động yên tâm hơn nhiều. Tuy Lâm Động biết Mộ Lam làm vậy để bảo vệ Mộ Linh San, nhưng lời nói thân thiện của Mộ Lam khiến hắn rất có thiện cảm.

Ào ào!

Huyền Kình quẫy đuôi, thân hình to lớn lướt trên ngọn sóng, từ trên lưng thỉnh thoảng vang lên tiếng cười…

Trời dần tối, trên bầu trời là những ánh sao lấp lánh, Mộ Linh San cũng đã ngủ vùi trên lưng cự kình, Lâm Động vẫn ngồi khoanh chân, nguyên lực hùng hồn cuộn trào quanh người hắn, trong lòng bàn tay hắn là một bình chất lỏng màu xanh biếc, là Địa Tâm Sinh Linh Tương.

Dịch thể mang Sinh Khí đậm đặc dần lan tỏa, men theo cánh tay chui vào cơ thể khiến hắn lúc này giống như một tảng đá được tưới đầy Sinh Khí.

Nguyên lực trong cơ thể hắn lúc này đang dần trở nên dồi dào với tốc độ kinh người. Tuy nguyên lực của hắn tăng mạnh vì có nguồn Sinh Khí truyền vào, nhưng điều ngạc nhiên là không hề có dấu hiệu bị bất ổn định…

Mộ Lam liếc nhìn Lâm Động, ánh mắt có phần ngạc nhiên. Nguồn nguyên lực của Lâm Động có thể ổn định như vậy chứng tỏ hắn đã hoàn toàn khống chế được số nguyên lực tăng thêm rồi.

Sinh Khí đậm đặc trong cơ thể Lâm Động cũng dần hòa tan hết vào nguyên lực, ánh xanh dần biến mất, nhưng Lâm Động cũng này vẫn chưa đột phá được Sinh Huyền Cảnh Đại thành.

– Dường như vẫn thiếu một bước…

Mộ Lam khẽ cười:

– Tiểu bằng hữu, nể tình ngươi đã chăm sóc cho Linh San, hôm nay ra tặng ngươi một chút lễ mọn.

Dứt lời, Sinh Khí đậm đặc ngưng tụ trên lòng bàn tay Mộ Lam, sau biến thành một tinh thể Sinh Khí to bằng ngón tay cái.

Trong đó là một lượng Sinh Khí dồi dào mà thuần túy, mức độ hùng hồn của nó vượt xa so với Địa Tâm Sinh Linh Tương.

Mộ Lam cong ngón búng một cái, tinh thể Sinh Khí biến thành bạch quang bắn vào cơ thể Lâm Động.

Ngay lúc ấy, thân thể Lâm Động bỗng nhiên rung chuyển, nguyên lực quanh người vốn đang tiêu biến bỗng nhiên cuộn trào trở lại!Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 15 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin