1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 174 [ chương 871 đến 875 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 174 [ chương 871 đến 875 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 871 : Một chưởng

Uỳnh!

Hồng quang hùng hồn đột nhiên bùng phát trong quảng trường, tất cả cùng nhìn thấy thân thể của Tô Nham bên trong hồng quang lúc này đang phình to dần lên.

Âm thanh da thịt được sắp xếp lại cũng vang lên đầy dị thường, chỉ cần là người hiểu về Tô Nham là ánh mắt đầy ngưng trọng, rõ ràng bọn họ rất dè chừng với sự biến hóa này của hắn.

– Quả nhiên là Hắc Yêu Bất Hủ Thể!

Cổ Mộng Kỳ khẽ cắn môi, nhìn thân thể Tô Nham đang phình to ra, thấp giọng lẩm bẩm.

– Nghe nói Hắc Yêu Bất Hủ Thể được cường giả Viễn Cổ là Hắc Yêu Lão Ma sáng tạo ra. Thứ vũ kỹ này không chỉ tăng sức mạnh cho nhục thể mà còn tăng hiệu quả phục hồi của Sinh Khí. Vì thế sau khi dùng Hắc Yêu Bất Hủ Thể sẽ gần như bất tử!

Vẻ mặt Cổ Vân Thiên đầy nặng nề nói.

– Lần này sẽ là một trận thảm chiến rồi!

Người của Cổ gia ở xung quanh đều gật gù, nhất thời ánh mắt chăm chăm vào trong sàn đấu. Cổ gia có được vào vòng trong hay không, phải xem Lâm Động có thắng được trận này không!

– Hắc Yêu Bất Hủ Thể, đó chính là truyền thừa mà Tô Nham có được sao? Cuối cùng hôm nay cũng được nhìn thấy!

Phía Ngụy gia, Ngụy Chân nhìn thế, nheo mắt cười nói.

– Đúng là cường hãn thật…

Bên cạnh Ngụy Chân, Thần La cũng có chút kinh ngạc nhìn thân ảnh bên trong hồng quang.

– Tô Nham không hổ là đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất Tô gia, nếu hắn dùng Hắc Yêu Bất Hủ Thể thì dù ta ra tay cũng vô cùng khó khăn. Chẹp chẹp, xem ra tên tiểu tử kia không có cơ hội vào vòng sau rồi, ta đã đánh giá hắn hơi cao!

Ngụy Chân khẽ cười, gật gù nói:

– Không sao, nếu hắn và Thần La huynh đã có ân oán, đợi khi Võ hội kết thúc, quan hệ của hắn với Cổ gia chấm dứt thì chúng ta sẽ bắt hắn cho Thần La huynh tùy ý xử trí!

Thần La cười nhạt, hai tay chắp sau lưng, nhìn vào sàn đấu, nói:

– Đợi hắn sống được từ tay Tô Nham đã rồi hãy nói!

Ầm!Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Hồng quang lan tỏa khắp không gian bỗng nhiên bùng phát ra xung quanh, nhất thời một tiếng gầm khàn đục vọng ra từ bên trong.

Hồng quang dần tan đi, một thân ảnh khổng lồ cao mười mấy trượng xuất hiện. Thân ảnh đó mang trên mình một màu đỏ sẫm, nhìn từ xa giống như được bao phủ bởi một lớp sừng đỏ, hồng quang lấp lánh tỏa ra thứ khí tức quỷ dị.

Phía sau hắn là một đôi cánh dơi, viền cánh có những chiếc gai nhọn sắc lạnh!

Lúc này Tô Nham nhìn qua giống như một đầu Yêu thú bước ra từ thời Viễn Cổ, hung hăng, tàn ác đầy khí tức hung sát!

Lâm Động nhìn Tô Nham, ánh mắt có phần ngưng trọng, xem ra Hắc Yêu Bất Hủ Thể cũng là một loại vũ kỹ luyện thế khá cường hãn.

– Ta đã nói rồi, ta nhất định phải thắng!

Ánh mắt Tô Nham đầy tia máu, hai nắm đấm siết chặt, cảm nhận nguồn năng lượng đáng sợ gần như bùng nổ trong cơ thể, một thứ dục vọng muốn tàn sát cũng bùng lên, hắn cúi xuống nhìn Lâm Động, cười gằn một tiếng.

Vừa dứt lời, đôi cánh sau lưng hắn bỗng đập mạnh, gây nên từng tràng cuồng phong.

Trong lúc ấy, đồng tử Lâm Động co rút lại, hai tay đan chéo trước ngực, thanh quang bùng nổ từ trên thân thể!

Ầm!

Thân thể khổng lồ của Tô Nham gần như ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Động, nắm đấm phủ đầy chất sừng màu đỏ sẫm đấm mạnh lên hai cánh tay của Lâm Động.

Năng lượng cuồng bạo bùng nổ, mặt đất Lâm Động đang đứng đã nhanh chóng nát vụn.

Thân thể Lâm Động cũng bị năng lượng mạnh mẽ đó đánh bay, nhưng hắn nhanh chóng lật tay tung một chưởng, không khí phía sau phát nổ, lúc này mới chống lại được sức mạnh đáng sợ kia. Mắt nhìn chỗ hai cánh tay, một cơn đau thấu xương mạnh mẽ truyền tới, Hắc Yêu Bất Hủ Thể của Tô Nham quả nhiên lợi hại!

– Xem ra ngươi cũng từng luyện vũ kỹ luyện thể, không ngờ đỡ được một quyền của ta!

Tô Nham nhìn Lâm Động tuy bị đánh bay nhưng không bị thương thế gì lớn, cũng không khỏi ngạc nhiên. Nếu là người thường, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành cũng bị đòn vừa rồi đánh cho gãy tay!

– Nhưng ngươi có thể đỡ được mấy lần đây?

Tô Nham nhếch mép cười, hắn lúc này như hóa thân của sức mạnh, mọi hành động đều mang năng lượng đáng sợ có thể lật tung núi non.

– Phù!

Lâm Động xoa xoa nơi cánh tay bị đấm vào, thở ra một hơi, ngẩng đầu lên rồi nở một nụ cười.

– Sức mạnh và nhục thể của ngươi đúng là không tệ! Chỉ có điều…

Nói đến đây, thanh quang đột nhiên lan tỏa khắp cơ thể Lâm Động.

– Có điều… ngươi chọn nhầm đối thủ rồi!

Bùm!

Thanh quang chói lòa bùng phát, một tiếng long ngâm trong trẻo vang lên khắp không gian trước vô số ánh mắt chấn động. Sau đó tất cả mọi người đều thấy một thân hình khổng lồ phình ra trong đám thanh quang!

Thanh quang nhanh chóng tan đi, khi mọi người nhìn thấy thứ bên trong nó thì tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh.

– Long Tộc?

Những giọng nói đầy chấn kinh vang lên, không ít người đã trố mắt lên kinh ngạc nhìn đầu Thanh Long khổng lồ hàng trăm trượng đang cuộn tròn trên không trung.

– Không phải Long Tộc! Đây cũng là một loại vũ kỹ luyện thể thần kỳ có thể khiến người ta tu luyện thân thển cường hãn đến mức gần như Long Tộc! Lâm Động dường như không phải người tầm thường!

Ánh mắt Cổ Vân Thiên có phần ngưng trọng, nói.

– Vũ kỹ có thể khiến con người tu luyện thân thể cường hãn đến mức như Long Tộc sao?

Ánh mắt Tô Nham đỏ ngầu nhìn đầu Thanh Long khổng lồ trước mặt, hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm từ người Lâm Động! Trước ánh mắt của đầu Thanh Long, năng lượng trong cơ thể hắn dường như đã bị áp chế!

– Ta muốn xem xem rốt cuộc Thanh Long Thể của ngươi hay Hắc Yêu Bất Hủ Thể của ta mạnh hơn?

Ánh mắt Tô Nham lấp lánh, nhất thời ánh lên hung quang, hồng quang bùng phát, đôi cánh phía sau vỗ mạnh, thân thể biến thành một luồng sáng đỏ sẫm, bay tới đâu không khí như toác ra tới đấy!

– Hắc Yêu Trảm!

Đao quang màu đỏ sẫm rạch tan không khí, mang theo tiếng gầm trầm đục chém thẳng xuống người đầu Thanh Long.

Đầu Thanh Long cuộn tròn trên không trung, đôi mắt bình tĩnh nhìn đao quang, tựa như thần linh đang nhìn bọn sâu kiến vậy.

– Thanh Long Thiên Tọa Ấn!!

Long chưởng khổng lồ chậm rãi giơ ra, thanh quang hùng hồn lan tỏa, dường như có một đạo quang ấn hiện ra với long hình, tỏa ra một thứ áp lực kỳ lạ!

Uỳnh!

Trước bao ánh mắt chăm chú, Long chưởng đã đập thẳng lên đao quang đỏ sẫm do Tô Nham biến ra!

Vào khoảnh khắc tiếp xúc, cả đất trời như tĩnh lặng lại.

Bùm!

Ngay sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy Long chưởng ập xuống như ngọn núi, còn hồng quang bị đánh lún xuống mặt đất!

Ầm ầm!

Cả quảng trưởng sụp đổ, Long chưởng đó dường như mang theo sức mạnh chấn áp vạn vật vậy.

Quảng trường sụp đổ, Long chưởng cũng nhanh chóng tiêu tan, đầu Thanh Long trên bầu trời cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một thân hình gầy gò bé nhỏ đứng trên không trung.

Cả quảng trường lặng ngắt như tờ, mọi ánh mắt đều đổ dồn về thân ảnh gầy guộc, nhất thời chầm chậm cúi nhìn. Chỉ thấy trong quảng trưởng đổ nát, một thân ảnh bê bết máu đang gắng gượng muốn đứng dậy, nhưng cuối cùng bất lực lại ngã xuống, âm thanh thân thể ngã xuống đất đá khiến không ít người mắt co giật!

Tô Nham đã thi triển Hắc Yêu Bất Hủ Thể, lại bị đầu Thanh Long của Lâm Động dùng một chưởng kích bại!

Chương 872 : Thắng lợi

Quảng trường vốn đang huyên náo, lúc này rõ ràng đã yên lặng hơn nhiều. Vô số ánh mắt nhìn đống đổ nát của quảng trường đều không che giấu nổi sự kinh ngạc.

Không ai có thể ngờ được Tô Nham thi triển Hắc Yêu Bất Hủ Thể mà lại bị Lâm Động chỉ dùng một chưởng đánh bại!

Trên chỗ ngồi của Cổ gia, mấy người Cổ Mộng Kỳ đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, một lúc sau gương mặt mới hiện lên vẻ mừng rỡ.

– Sức mạnh thật cường hãn!

Ánh mắt Cổ Vân Thiên có phần ngưng trọng. Hắn có thể cảm nhận được một luồng năng lượng đáng sợ trong Long chưởng mà Lâm Động biến ra, sức mạnh ấy dường như chiếm ưu thế tuyệt đối trước Tô Nham!

– Hiện giờ ta đã tin lời hắn nói rồi, hắn thật sự có thể chống lại Thân Đồ Tuyệt!

Cổ Mộng Kỳ nghiêng đầu nhìn, từ gương mặt của Cổ Vân Thiên, đệ tử ưu tú nhất Cổ gia, nàng nhận ra một chút khâm phục. Rõ ràng thực lực mà Lâm Động thể hiện đã loại bỏ mọi nghi ngờ của hắn…

– Chẳng trách mà hắn giết được Từ Vẫn!

Thần La nheo mắt lại nhìn về phía quảng trường, sau đó lại nhìn nam tử gầy gò kia, khẽ nói.

Sự khinh miệt trong mắt hắn đã không còn nữa. Sau khi chứng kiến một chưởng kinh thiên vừa rồi, nếu còn coi thường Lâm Động thì hắn đúng là ngu ngốc!

Bên cạnh, Ngụy Chân cũng chau mày, nói:

– Rốt cuộc tiểu tử này lai lịch thế nào? Thực lực như vậy không thể nào lại vô danh ở Hải vực Thiên Phong này!

Ngụy Chân nghĩ mãi nhưng cuối cùng cũng không có câu trả lời, chỉ đành lắc đầu khẽ nói:

– Cổ gia lần này mời được viện trợ bên ngoài cường đại thật, nếu có cả Cổ Vân Thiên nữa chắc chắn Ngụy gia sẽ gặp nguy hiểm không nhỏ! Nhưng hiện giờ chỉ có Cổ Mộng Kỳ và Cổ Yên, thì cũng khó có thành tích gì…

Thần La gật gù, bên phía Cổ gia hiện tại xem ra cũng chỉ có Lâm Động là có thể tạo sức uy hiếp, còn hai nữ tử kia cũng khó có tác dụng gì lớn. Tỷ thí kiểu này chỉ dựa vào một mình Lâm Động thì chưa thể ngông nghênh được, dù sao hắn cũng chỉ thắng được một trận. Trừ phi…

Nghĩ tới đây, Thần La bật cười lắc đầu. Có lẽ thực lực Lâm Động không tệ, nhưng còn xa mới đạt tới trình độ đó, đánh giá hắn cao quá rồi!

Lâm Động lơ lửng trên không trung, cúi xuống nhìn Tô Nham, lúc này khí tức yếu ớt nằm trong đống đổ nát. Hắn khẽ xoa cánh tay phải đang tê dại, hoa văn Thanh Long dưới lớp da cũng dần tan đi.

Khi thực lực được tăng lên, hắn cũng dần khám phá ra những điều huyền diệu trong Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Thanh Long Thiên Tọa Ấn hắn vừa thi triển có sức mạnh đáng sợ có thể trấn áp vạn vật, đúng là không gì có thể ngăn chặn, nhưng sự hao phí thật quá khủng bố.

Sự hao phí đó đặc biệt vì nó không đơn giản chỉ là nguyên lực mà là Quang văn Thanh Long mà Lâm Động đã tu luyện được. Lâm Động có thể ngưng tụ được bốn đường hoa văn đó lần lượt ở tứ chi. Đó là nguồn gốc của luồng năng lượng hùng hồ của hắn, cũng là tinh túy của Thanh Thiên Hóa Long Quyết.

Sở dĩ hắn có được nhục thể mạnh mẽ như vậy cũng là nhờ có Quang văn Thanh Long.

Hồi đó ở Dị Ma Vực, Thanh Trĩ đã vượt không gian ra tay tương trợ, công kích đó chính là Thanh Long Thiên Tọa Ấn, chỉ là so với Lâm Động mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!

Lâm Động hiện giờ thi triển một lần Thanh Long Thiên Tọa Ấn là tiêu hao một đạo Quang văn Thanh Long, vì thế dù hắn có dốc toàn lực thì nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển bốn lần!

Còn nếu muốn đạt được đến trình độ của Thanh Trĩ, Lâm Động nghĩ ít nhất hắn phải ngưng luyện hàng ngàn đạo Quang văn Thanh Long. Đến lúc đó một chưởng đánh ra có lẽ chết cả cường giả Sinh Huyền Cảnh!

– Trận tỷ thí thứ ba, Cổ gia Lâm Động thắng!

Từ phía xa, lão giả của Thân Đồ gia lại bay ra, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ lạ rồi trầm giọng tuyên bố.

Lập tức chỗ của Cổ gia phát ra những tiếng hoan hô kinh ngạc, còn bên Tô gia thì yên lặng, sau đó có một vài đệ tử Tô gia tới dìu Tô Nham dậy.

– Đã nhường rồi, Tô Nham huynh!

Lâm Động cũng đáp xuống, cung tay với Tô Nham, nói.

Tô Nham quệt vết máu nơi khóe miệng, cười khổ:

– Thực lực Lâm Động huynh như vậy, ta thua cũng không oan uổng. Xem ra trận chiến thủ tháp sẽ đặc sắc lắm a!

Lâm Động cười cười, hắn biết có lẽ Tô Nham ý nói đến Thân Đồ Tuyệt, hắn ngẩng đầu lên nhìn đỉnh núi, thấy nửa ngọn Thạch tháp, trong lòng cảm thấy phấn khích. Hắn rất muốn xem xem nhân vật ưu tú nhất của Ngũ Đại Gia Tộc rốt cuộc có bản lĩnh thế nào?

Lâm Động quay lại chỗ của Cổ gia, một số đệ tử Cổ gia lập tức nhường đường, ánh mắt tràn đầy sự kính phục, sự nghi ngờ trước đó đã tan thành mây khói từ lâu.

– Lâm Động huynh, vất vả cho huynh rồi!

Cổ Mộng Kỳ cười dịu dàng.

Lâm Động cũng cười, rồi quay ra ngoài:

– Tiếp theo là cuộc tỷ thí giữa Ngụy gia và Tống gia đúng không?

Cổ Mộng Kỳ gật đầu:

– Nhưng có lẽ Ngụy gia không khó để thắng Tống gia. Nếu Ngụy Chân chiến thắng thì vòng sau chúng ta sẽ gặp bọn chúng!

Lâm Động nghe vậy, nhìn về phía Ngụy Chân, hắn thấy Ngụy Chân và Thần La đều đang nhìn hắn với vẻ thích thú.

– Hai kẻ này khó đối phó đây!

Lâm Động lẩm bẩm, hắn có thể cảm nhận được thực lực của Ngụy Chân và Thần La mạnh hơn Tô Nham. Hai kẻ này đều đã có một hai năm xung kích Sinh Huyền Cảnh…

Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh gật đầu cười khổ, nếu Cổ Vân Thiên xuất chiến được, cộng với Lâm Động nữa có lẽ bọn họ sẽ không sợ Ngụy gia, nhưng hiện giờ, dù Lâm Động thể hiện thực lực không tệ, nhưng muốn chiến thắng thì rất khó…

Sau khi trận đấu của Lâm Động và Tô Nham kết thúc, lão giả của Thân Đồ gia tuyên bố trận đấu tiếp theo giữa Ngụy gia và Tống gia bắt đầu.

Trận đấu tuy tổng thể là đặc sắc, nhưng cũng không có gì bất ngờ. Đối mặt với nhân vật thực lực cường hãn như Ngụy Chân, Thần La, dù cố gắng hết sức nhưng ngoài Tống Thành kiên trì được mười hiệp trước Ngụy Chân, hai trận còn lại đều hoàn toàn thất bại. Chiến tích thắng lợi ba trận cũng giúp Ngụy gia thuận lợi vào vòng trong…

Sau khi lão giả của Thân Đồ gia tuyên bố kết quả, Lâm Động cảm nhận được có hai ánh mắt nhìn về phía mình, ngẩng đầu lên thì chạm mắt Ngụy Chân và Thần La!

Hắn có thể nhìn ra địch ý và sự khiêu khích từ bọn chúng.

Lâm Động bình tĩnh nhìn bọn chúng, mười ngón tay đan vào nhau, liếc nhìn Cổ Mộng Kỳ và Cổ Yên đang đầy lo lắng.

Trận đấu này có lẽ không dễ đánh rồi!

Chương 873 : Hình thức Tu La

Vầng mặt trời nóng bỏng treo trên cao, ánh nắng chiếu rọi Võ Hội Đảo khiến không gian càng thêm nóng bỏng.

Xung quanh đỉnh núi, biển người mênh mang đông nghẹt, tiếng ồn ào lan tỏa ra như muốn đẩy lùi cả tầng mây trên trời.

Sau trận chiến thắng giòn giã của Ngụy gia, Võ hội bước vào vòng sau. Tiếp theo là cuộc đối quyết giữa Ngụy gia và Cổ gia rồi. Chỉ có người chiến thắng trong trận chiến này mới có tư cách khiêu chiến Quán quân năm trước, Thân Đồ gia!

Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Cổ gia và Ngụy gia, tiếng xì xào đoán định lực chiến đấu của hai bên.

– Trong Ngụy gia, Ngụy Chân và Thần La đều có tư cách xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành, dù là Ngụy Lực yếu nhất cũng đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong…

Cổ Mộng Kỳ cắn môi, nhìn về phía Ngụy gia, khẽ thở dài.

– Lần này chúng ta không tốt rồi!

– Khả năng thắng duy nhất, trừ phi Mộng Kỳ tỷ chiến đấu và chiến thắng Ngụy Lực, kẻ có thực lực yếu nhất, sau đó Lâm Động chiến thắng một trận nữa, như thế mới thắng Ngụy gia được!

Cổ Yên có chút bất lực nói.

Lâm Động nhíu mày, kiểu hy vọng mong manh đặt vào việc bốc thăm như vậy hắn không thích chút nào.

Trưởng bối Cổ gia cũng biết sự quan trọng của trận chiến này, nhưng sau khi thảo luận thì nhận thấy tình hình thật không lạc quan, chỉ đành lắc đầu cười khổ. Sau đó Cổ Thạc tiến lại, nhìn bọn Lâm Động rồi nói:

– Mộng Kỳ, cứ bốc thăm xem sao?

Cổ Mộng Kỳ gật đầu, lắc tay một cái, lá thăm trong tay chia làm ba, sau đó trước sự giám thị của trọng tài Thân Đồ gia, đưa cho Lâm Động và Cổ Yên.

Cổ Yên bốc trước, nhìn một cái rồi cười khổ:

– Đối thủ của muội là Thần La!

Với thực lực của nàng, gặp phải Thần La thua là chắc chắn.

Lâm Động cũng rút thăm, nhìn một cái vẻ mặt trở nên cổ quái:

– Ta bốc phải Ngụy Lực rồi!

Không ngờ hắn lại bốc đúng kẻ yếu nhất trong ba người Ngụy gia.

– Vậy thì đối thủ của ta là Ngụy Chân rồi!

Cổ Mộng Kỳ cắn môi, thở dài:

– Xem ra tính quyết định rơi vào trận đấu của ta rồi!

Cục thế hiện nay, Cổ Yên gặp Thần La rõ ràng là thua, Lâm Động gặp Ngụy Lực hiển nhiên là thắng chắc. Như vậy trận đấu có tính quan trọng nhất là giữa Cổ Mộng Kỳ và Ngụy Chân rồi.

Cổ Thạc ở bên cạnh cũng nhăn mày, nhưng kết quả thế này thì cũng chẳng biết làm thế nào, chỉ đành nói:

– Mộng Kỳ ra trận trước đi, nếu kết quả không tốt thì cũng không cần đánh nữa!

Nếu Cổ Mộng Kỳ thua thì tỷ số sẽ là hai không, dù Lâm Động có thực lực cường hãn thì cũng không thể thay đổi được kết quả.

Cổ Mộng Kỳ nghe vậy khẽ gật đầu, nghiến răng nói:

– Con sẽ cố gắng hết sức!

Dứt lời nàng cũng không chần chừ nữa, bay thẳng ra sàn đấu.

Cổ Thạc thở dài, nhìn Lâm Động cười khổ:

– Nếu thất bại thì chỉ có thể nói thực lực Cổ gia ta không bằng người!

Lâm Động bất lực, quay ra nhìn về hướng Ngụy gia, lúc này Ngụy Chân cũng nhìn sang hắn với nụ cười thích thú, sau đó thân hình khẽ động bay vào sàn đấu.

– Ha ha, Mộng Kỳ cô nương, xem ra viện trợ mà Cổ gia mời cũng không thể thay đổi được gì!

Ngụy Chân đáp xuống nhìn Cổ Mộng Kỳ, cười nói.

– Ngụy Chân, ngươi đừng vui mừng quá sớm!

Sự châm chọc của Ngụy Chân cũng khiến Cổ Mộng Kỳ nổi giận, gương mặt nàng trở nên lạnh lùng hơn nhiều.

– Kết quả đã được xác định, lẽ nào cô nương cho rằng mình có thể thắng ta?

Ngụy Chân cười.

– Phải đánh đi rồi mới biết được!

Cổ Mộng Kỳ lạnh lùng nói, tay siết chặt, một thanh trường kiếm màu lam xuất hiện, hàn quang lấp loáng, rõ ràng cũng là một món Linh bảo không tầm thường.

Ngụy Chân thấy vậy cười nhạt, tay chầm chậm cầm lấy cự đao sau lưng, rút ra cắm phập xuống mặt đất.

Uỳnh!

Cự đao cắm xuống khiến mặt đất như rung chuyển, đồng thời đao quang mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể hắn.

– Trong vòng mười hiệp sẽ có kết quả!

Ngụy Chân nắm chuôi đao, ngẩng đầu lên nhìn Cổ Mộng Kỳ cười, ánh mắt sắc lạnh như đao, thân hình khẽ động rồi bắn ra nhanh như chớp.

Uỳnh uỳnh!

Theo đó một luồng đao quang sắc lạnh bắn ra, đi tới đâu chém nát quảng trường tới đó, khí thế vô cùng cường hãn.

Lâm Động nhìn đao quang, môi mím chặt lại, Cổ Yên ở bên cạnh, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.

Cục thế này hoàn toàn do Ngụy Chân nắm quyền chủ đạo. Đao khí bá đạo bao trùm mọi ngóc ngách của sàn đấu. Trước công kích đó, Cổ Mộng Kỳ chỉ có thể vừa tránh vừa lùi, xem ra Cổ Mộng Kỳ thật sự không có khả năng thắng!

– Không quá mười hiệp nàng ấy sẽ thua!

Lâm Động khẽ nói.

Nghe thấy thế, sắc mặt mấy người Cổ Yên đều tối lại. Cổ Thạc ở bên cạnh cũng thở dài, kết quả như vậy là không thể thay đổi được rồi.

Không khí quanh Cổ gia trở nên bức bối, tất cả đệ tử đều siết chặt tay, lẽ nào bọn họ phải dừng chân tại đây?

Xoẹt xoẹt!

Đao khí bá đạo bắn tới, công kích tựa như sấm sét khiến thân ảnh yểu điệu kia như con thuyền lênh đênh trên biển khơi có thể lật úp bất cứ lúc nào.

– Thua rồi!

Lâm Động bỗng nheo mắt lại, lẩm bẩm.

– Hắc hắc…

Trên mặt Ngụy Chân hiện lên nụ cười, ánh mắt bỗng chốc lạnh tanh chém mạnh đao xuống.

– Sơn Nhạc Liệt!

Vô số đao quang cuồng bạo biến thành những ngọn núi khổng lồ rồi rơi thẳng xuống Cổ Mộng Kỳ.

Vút vút vút!

Vẻ mặt Cổ Mộng Kỳ nặng nề, nguyên lực gần như bùng phát hết ra, một đạo kiếm quang trăm trượng bắn ra chém lên ngọn núi kia.

Bùm!

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên, nhất thời một đường đao khí mang năng lượng cuồng bạo bùng nổ đánh lên người Cổ Mộng Kỳ.

Phụt!

Cổ Mộng Kỳ hộc máu, thân hình bay ngược ra sau rồi rơi xuống đất, khí tức đã yếu hẳn, hiển nhiên đã bị trọng thương!

– Ta đã nói rồi, trong vòng mười hiệp ngươi sẽ thua!

Ngụy Chân trên không trung thu đao lại, cười huênh hoang.

– Trận thứ nhất, Ngụy gia thắng!

Trọng tài của Thân Đồ gia lập tức tuyên bố kết quả.

Bên Ngụy gia lập tức hoan hô, vô số ánh mắt đắc ý nhìn về phía Cổ gia khiến đám đệ tử Cổ gia tím mặt.

Vẻ mặt Cổ Mộng Kỳ nhợt nhạt trở về Cổ gia, nhìn mấy người Lâm Động, cười khổ:

– Xin lỗi!

Lâm Động thầm thở dài, nhất thời nhìn thấy Ngụy Chân đang nhìn mình với vẻ mặt cường hãn.

– Lâm Động, xem ra ngươi không thể thay đổi được gì rồi!

Ngụy Chân đứng trên không nhìn Lâm Động cười.

Lâm Động chau mày, trầm mặc nhìn Ngụy Chân đang đắc ý.

– Aiz, thôi vậy…

Cổ Thạc vỗ vai Lâm Động, nói:

– Có lẽ Cổ gia ta không thể cho ngươi điều ngươi cần rồi, nếu ngươi có yêu cầu gì khác cứ nói!

Lâm Động day trán:

– Ta đã nói rồi, ta chỉ muốn vào Hồng Hoang Tháp!

– Nhưng Cổ gia ta đã thua rồi!

Cổ Thạc bất lực nói.

– Thua? Chưa chắc!

Lâm Động lại cười, nhất thời nhìn mấy người Cổ Thạc, khẽ nói:

– Không phải còn có Hình thức Tu La đó sao?

– Hình thức Tu La?

Mấy người Cổ Mộng Kỳ lập tức ngẩng đầu lên sững sờ nhìn Lâm Động, đến Cổ Thạc cũng phải có phần động dung.

Chương 874 : Khiêu chiến

Hình thức Tu La?

Bốn chữ đó lập tức khiến khu vực Cổ gia trở nên yên lặng. Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về gã thanh niên đang mỉm cười vừa nói ra bốn chữ đó.

– Ngươi… ngươi muốn khiêu chiến Hình thức Tu La?

Cổ Thạc tỉnh thần lại đầu tiên, nhưng trên gương mặt già nua rõ ràng vẫn còn đầy ngạc nhiên, có thể thấy lời nói của Lâm Động cũng có lực xung kích đáng kể với ông.

Lâm Động gật đầu, trước trận tỷ thí hắn đã được Cổ Mộng Kỳ nói về quy tắc Võ hội. Thông thường, thắng hai trong ba trận là giành chiến thắng cuối cùng, nhưng ngoài ra còn có quy tắc cho hình thức độc lập có tên là Tu La!

Nói một cách đơn giản, đó là một mình khiêu chiến ba người của đối phương, nếu chiến thắng sẽ đảo ngược thế trận!

Quy tắc thì đơn giản, nhưng độ khó thì không phải bình thường. Những người đủ tư cách tham gia Võ hội Ngũ Đại Gia Tộc hầu như đều là nhân vật đỉnh cấp trong số các đệ tử trẻ tuổi, khoảng cách giữa các đối thủ không lớn, vì thế muốn một chọi ba là rất khó khăn.

Lần này nếu Lâm Động muốn dùng Hình thức Tu La thì hắn sẽ phải một mình khiêu chiến Ngụy Chân, Thần La và Ngụy Lực. Trong ba người này, Ngụy Chân và Thần La đã có thực lực xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành, ngay cả Ngụy Lực yếu nhất cũng đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong. Ba người này lên thủ e là có thể sánh ngang với cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Thực lực đó nhìn khắp lứa đệ tử trẻ tuổi của Hải vực Thiên Phong, có lẽ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cũng chính vì thế khi mấy người Cổ Thạc nghe Lâm Động muốn khiêu chiến Hình thức Tu La mới kinh ngạc như vậy. Bao nhiêu lần Võ hội không phải chưa có ai khiêu chiến, nhưng số người thành công rất ít. Nhắc đến gần đây thì Thân Đồ Tuyệt có biệt danh Thiết Tu La cũng chính vì hắn đã thành công trong việc khiêu chiến này.

Thân Đồ Tuyệt là người thế nào? Là thiên tài kiệt xuất của Thân Đồ gia trong hàng trăm năm nay, thiên phú của hắn có thể sánh ngang với hai người cấp bậc cao nhất trong số các đệ tử trẻ của Hải vực Thiên Phong. Mấy năm nay cái tên ấy như tảng đá đè nặng trong lòng Tứ Đại Gia Tộc, trước vầng hào quang của hắn bọn họ hoàn toàn chỉ là làm nền!

Vậy mà bây giờ Lâm Động lại muốn khiêu chiến với Thân Đồ Tuyệt, lẽ nào hắn nghĩ mình có thể so sánh với với Thân Đồ Tuyệt?

Biểu hiện của Lâm Động trong cuộc chiến với Tô Nham đã khiến bọn họ xóa bỏ mọi nghi ngờ với hắn nhưng hiện giờ trước mặt Lâm Động là cái Cổ gia chưa từng khiêu chiến…

– Ta đã nói rồi, ta cần phải vào Hồng Hoang Tháp!

Lâm Động cười, nói:

– Nếu đã ở thế thua là chắc chắn thì cứ thử xem sao!

Cổ Thạc do dự một chút rồi nói:

– Nó rất nguy hiểm, không cẩn thận là có thể mất mạng!

– Tình cảnh nguy hiểm hơn ta cũng đã gặp, chút này không thể khiến ta lùi bước đâu!

Lâm Động nhìn thẳng vào Cổ Thạc, nụ cười hắn vô cùng sáng sủa, ánh mắt sắc lạnh lóe hàn quang. Ở Dị Ma Vực, dù Tam đại Chưởng môn của Nguyên Môn có mặt, cường giả siêu cấp Chuyển Luân Cảnh cũng không thể giết được Lâm Động hắn, ba người Ngụy Chân có là gì?

Sự mạnh mẽ của Lâm Động khiến tất cả mọi người trong Cổ gia gần như nín thở. Cổ Mộng Kỳ nhìn thân ảnh nghiêm nghị thẳng đứng đó, sự tự tin tỏa ra từ hắn khiến đôi mắt Cổ Mộng Kỳ lóe dị quang.

Nam nhân không biết sợ hãi luôn có sức hấp dẫn ngầm, tướng mạo Lâm Động có thể không bằng Cổ Vân Thiên, nhưng đứng trước hắn lúc này, Cổ Vân Thiên lại tỏ ra lu mờ!

– Trưởng lão Cổ Thạch, tình hình lúc này chắc chắn Cổ gia ta sẽ thất bại, chi bằng cứ để Lâm Động thử xem, dù sao cục diện lúc này đã là xấu nhất rồi, không phải sao?

Cổ Mộng Kỳ khẽ nói.

Cổ Thạc nhìn Lâm Động với ánh mắt phức tạp, gã thanh niên này, khí phách và thực lực đều có đủ, nếu là đệ tử của Cổ gia thì có lẽ thành tựu sẽ không thua kém Thân Đồ Tuyệt!

– Ngươi đã quyết định thì ta cũng không tiện phản đối! Nhưng nếu thật sự không thể đánh lại thì hãy mau chóng nhận thua để tránh bị gặp độc thủ. Bọn Ngụy gia ra tay nặng lắm!

Cổ Thạc thở dài.

– Đa tạ!

Lâm Động cười, ôm quyền với Cổ Thạc rồi bay vào sàn đấu, sự dứt khoát đó khiến người ta phải ngưỡng mộ.

– Gã thanh niên này… thật xuất sắc!

Cổ Thạc cảm khái, nói.

– Ta không bằng hắn!

Cổ Vân Thiên cũng gật đầu, hắn không thể không thừa nhận mình hoàn toàn không thể sánh bằng Lâm Động.

– Nếu hắn là người Cổ gia thì thật tốt!

Cổ Thạc chép miệng, nhất thời quay sang Cổ Mộng Kỳ đang chăm chú nhìn Lâm Động, cười kỳ quái:

– Thế nào, Đại tiểu thư của Cổ gia chúng ta động lòng rồi à?

Cổ Mộng Kỳ hơi đỏ mặt, nhưng nàng cũng thể hiện sự xấu hổ, chỉ cười, khẽ gật đầu, hành động đó khiến mọi người xung quanh sững sờ.

Lâm Động đáp xuống sàn đấu, nhất thời nhìn về phía Ngụy gia, ở đó Ngụy Chân và Thần La đang khoanh tay nhìn hắn với ánh mắt thích thú.

– Ngươi còn chưa nản lòng sao?

Ngụy Chân cười trào phúng.

Vẻ mặt Lâm Động vẫn bình tĩnh nhìn hắn. Cái nhìn đó khiến Ngụy Chân chau mày, nhất thời nháy mắt với Ngụy Lực ở bên cạnh rồi Ngụy Lực bay ra sàn đấu.

– Ta biết ngươi lợi hại, trận tỷ thí này không cần đánh, coi như ngươi thắng!

Ngụy Lực cười cổ quái, hắn nhận thua luôn vì hắn biết chỉ cần Thần La giải quyết được Cổ Yên là Ngụy gia sẽ thắng.

Ngụy Lực quay người định rời đi, thì Lâm Động đột nhiên lên tiếng:

– Bảo hai người kia cũng ra đi!

– Hử?Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Ngụy Lực dừng bước, quay lại nhìn Lâm Động khó hiểu.

Tiếng ồn ào xung quanh cũng mất đi, vô số ánh mắt đổ dồn về thân ảnh gầy gò trên sàn đấu.

Nụ cười trên gương mặt Ngụy Chân, Thần La cũng đông cứng, ánh mắt tối sầm lại.

– Ngươi nói gì?

Ngụy Chân cười lạnh.

– Ta bảo… hai ngươi cũng cút xuống đây!

Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn hai người bọn Ngụy Chân với ánh mắt sắc lạnh.

Tiếng ồn ào vang lên như sóng triều, mọi người bắt đầu ồn ào bàn tán.

– Hình thức Tu La, hắn muốn khiêu chiến Tu La!

Ai đó bỗng nhiên kêu lên, nhất thời tất cả mọi người đều đứng dậy, mọi ánh mắt nóng bỏng đều nhìn về phía này.

– Tiểu tử, giỏi lắm!

– Ngươi dám khiêu chiến Tu La, ha ha, đúng là không biết lượng sức mình!

– Bao năm nay chỉ có Thân Đồ Tuyệt của Thân Đồ gia là thành công, không biết tiểu tử này thế nào?

Sắc mặt bọn Ngụy Chân, Thần La dần tối lại, nhất thời một nụ cười dữ dằn hiện lên.

– Nếu ngươi đã muốn chết thì ta cũng chiều!

Hai người bọn chúng cùng bay ra, sát khí bùng phát quanh người đáp xuống sàn đấu khiến không khí cũng như bùng nổ.

Chương 875 : Võ Đế Nộ

Trên đỉnh ngọn núi cao sừng sững rậm rạp, con đường đá dọc theo khu rừng kéo xuống dưới nối liền khu quảng trường u tịnh, phía cuối quảng trưởng là một tòa tháp bằng đá xanh cao gần trăm trượng. Tòa tháp có khoảng chín tầng, trên đó có những đường hoa văn kỳ dị như do trời sinh, nó tỏa ra thứ đại khí cổ phác khiến cả không gian xung quanh cũng đặc quánh lại.

Phía trước tòa cự tháp là một thân ảnh đang ngồi tĩnh tọa như lão tăng nhập định. Người này mặc áo bào xám, đầu trọc lốc, ánh nắng chiếu xuống phản chiếu những tia sáng lấp lánh, gương mặt vô cùng thanh tú.

Xung quanh người này không hề có bất cứ luồng năng lượng nào, nhìn từ xa giống như một người bình thường vậy. Thế nhưng chỉ những người có cảm tri tốt mới nhận ra đằng sau sự tĩnh lặng kia là một luồng nguyên lực hung hãn.

– Hửm?

Không khí tĩnh lặng duy trì rất lâu, nhất thời đột nhiên nam tử đó mở mắt, vào khoảnh khắc ấy, nguyên lực quanh người lập tức bùng nổ. Nhưng rồi hắn vung tay áp chế bọn chúng vào trong cơ thể. Gương mặt thanh tú đó nhìn về sườn núi với ánh mắt kinh ngạc. Tiếng người ở đó bỗng nhiên ồn ào sục sôi hơn hẳn, thậm chí không khí cũng trở nên nóng bỏng.

Xoẹt!

Lúc ấy, từ xa bỗng có tiếng xé gió, một thân ảnh bay tới, cuối cùng xuất hiện trên quảng trường.

Người vừa đến là một đệ tử của Thân Đồ gia, hắn nhìn nam tử kia với ánh mắt kính sợ, nhất thời cung kính nói:

– Thân Đồ đại ca, Võ hội lần này có biến cố, Trưởng lão bảo đệ đến báo huynh một tiếng.

Trong Thân Đồ gia, với độ tuổi này mà được các đệ tử khác kính sợ như vậy, hiển nhiên nam tử ngồi trước Thạch tháp đó chính là người xếp hạng ba trong các đệ tử trẻ tuổi, uy danh hiển hách cả Hải vực Thiên Phong, Thân Đồ gia, Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt.

Có lẽ chẳng ai ngờ nam tử có biệt hiệu đáng sợ đó lại có gương mặt thanh tú đến vậy…

– Ồ? Vậy trong Tứ gia, ai thắng?

Thân Đồ Tuyệt nghe thấy thế, nét mặt cũng không có thay đổi gì nhiều, chỉ tùy ý hỏi.

– Với tình hình hiện tại có lẽ là Ngụy gia, nhưng lần này Cổ gia mời được một tên viện trợ thực lực không tệ. Giờ hắn đang khiêu chiến Hình thức Tu La. Nếu hắn thành công thì Cổ gia sẽ lật ngược tình thế, có tư cách khiêu chiến với huynh!

Gã đệ tử kia cung kính nói.

– Có người khiêu chiến Hình thức Tu La?

Gương mặt u tĩnh như mặt hồ của Thân Đồ Tuyệt lúc này hơi rung động, ánh mắt có chút ngạc nhiên.

– Ha ha, thú vị thật!

Thân Đồ Tuyệt mỉm cười, gương mặt cũng không có nhiều sự nặng nề. Với thực lực hiện tại của hắn, đừng nói đệ tử Hải vực Thiên Phong, ngay cả gặp một vài cường giả đời trước, hắn cũng không sợ hãi. Còn sự tranh đấu giữa các đệ tử trẻ tuổi trong mắt hắn chẳng là gì.

Trong số các đệ tử của Hải vực Thiên Phong, chỉ có hai người khiến hắn coi trọng.

– Về nói với các Trưởng lão, ta sẽ bảo vệ được Hồng Hoang Tháp. Hồng Hoang Khí ở đây rất có ích cho ta tu luyện, nếu lần này vào được thì khi gặp lại lần sau, dù là hai người kia ta cũng không sợ!

Thân Đồ Tuyệt khẽ nói.

– Vâng!

Đệ tử Thân Đồ gia vội đáp, nhất thời nhanh chóng lui ra. Nhưng trong khi lui ánh mắt hắn có chút chấn động và phấn khích. Đương nhiên hắn biết hai người kia mà Thân Đồ Tuyệt nói là ai, chỉ có thể là hai vị thiên tài của Lưỡng đại Động Thiên mà thôi!

Thân Đồ Tuyệt cười nhạt, lẩm bẩm:

– Khiêu chiến Hình thức Tu La sao? Cũng thú vị thật, nếu hắn thật sự qua được thì cũng có tư cách đấu với ta, nhưng mà… Hồng Hoang Tháp này Thân Đồ gia ta phải bá chiếm thêm một năm nữa mới được!

Uỳnh!

Hai luồng nguyên lực hùng hồn tựa thủy triều cuộn trào, đằng sau nguyên lực còn có sát ý lạnh lùng.

Lâm Động nhìn Ngụy Chân và Thần La đứng phía trước như hai hung thần, nhưng gương mặt lại hiện lên nụ cười, trong đôi mắt đen thâm sâu hừng hực chiến ý.

– Vốn định cho ngươi sống đến khi Võ hội kết thúc, nhưng nếu ngươi đã nóng lòng vậy thì hai bọn ta cũng chiều thôi!

Sắc mặt Ngụy Chân u tối nhìn Lâm Động.

Thần La ở bên cạnh cũng nhếch mép, nhưng không nói gì, tay nắm lại, một cây trường thương hiện ra, lập tức có tiếng quỷ thét chói tay vang ra, âm khí đậm đặc, dường như đó cũng là một món Linh bảo Thiên giai Thượng đẳng lợi hại!

So với Ngụy Chân, Thần La thì Ngụy Lực quá bình thường, nhưng khí thế của Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong cũng không hề yếu ớt. Lập tức ba luồng khí tức mạnh mẽ bùng phát khóa chặt lấy Lâm Động.

– Không biết ngươi có thể kiên trì được mấy hiệp trước sự liên thủ của bọn ta?

Ngụy Chân chầm chậm cầm lấy thanh cự đao sau lưng, châm chọc nói.

– Lần này không cần kéo dài làm gì, một chiêu phân thắng bại đi!

Thế nhưng Lâm Động chỉ nghĩ một chút rồi nghiêm túc đáp.

Bọn Ngụy Chân, Thần La đồng tử đều hơi co rút lại, sau đó mỉm cười trào phúng:

– Nói năng hàm hồ, thật không biết ngươi lấy đâu ra tự tin như vậy?

Lâm Động mỉm cười, chỉ là sâu trong mắt hắn bắt đầu lan tỏa hàn ý lạnh băng, nhất thời hai tay hắn kết ấn, giọng nói sắc như đao vang lên:

– Ta đã nói rồi, một chiêu là đủ!

Sau khi chữ cuối cùng được thốt ra, bàn tay hắn bỗng đập mạnh xuống mặt đất, sau đó giọng nói trầm thấp vang lên trong lòng:

– Đại Hoang Vu Kinh!

Ầm!

Mặt đất lập tức rung chuyển dữ dội, nhất thời tất cả mọi người nhìn thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đột nhiên lấy Lâm Động làm trung tâm, không ngừng bùng phát ra xung quanh.

Nó không bùng phát trên mặt đất mà là trong lòng đất!

Vô số người kinh ngạc nhìn mặt đất rung chuyển, đồng thời cảm nhận được luồng năng lượng bên dưới bàn chân, nhất thời sự kinh ngạc dần chuyển thành sự kinh hãi!

Vì bọn họ nhìn thấy mặt đất đang xanh ngát um tùm, đột nhiên nhanh chóng trở nên khô héo!

Tất cả trưởng bối thực lực cường hãn của Tứ Đại Gia Tộc, sắc mặt đều kịch biến đứng bật dậy. Bọn họ cảm nhận được sinh cơ và năng lượng của mặt đất đang đổ dồn về phía Lâm Động!

Rõ ràng chỗ sinh cơ và năng lượng đó đang bị Lâm Động cưỡng chế hút mất!

– Vũ kỹ thật bá đạo!

Vẻ mặt Cổ Thạc lúc này cũng trở nên ngưng trọng, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Động, lẩm bẩm:

– Mức độ bá đạo của môn vũ kỹ này, cho dù là Lãm Nguyệt Quyết của Cổ gia chúng ta cũng không thể sánh bằng. Xem ra Lâm Động này lai lịch không tầm thường!

Cổ Yên cũng vô cùng chấn kinh, thủ đoạn này của Lâm Động, ngay đến nàng cũng chưa từng biết đến, rõ ràng là hắn vẫn còn giấu không ít tuyệt chiêu!

– Lâm Động muốn dùng chiêu này đánh bại ba người bọn Ngụy Chân?

Ánh mắt Cổ Mộng Kỳ lấp lánh, khẽ nói.

– Tuy môn vũ kỹ này hấp thụ được năng lượng xung quanh, nhưng muốn một chiêu đánh bại ba người Ngụy Chân thì có lẽ hơi khó.

Cổ Thạc trầm ngâm nói.

Ầm ầm!

Khi Cổ Thạc vừa dứt lời thì quảng trường bỗng vang lên tiếng nổ chói tai. Sau đó một đạo quang trụ hàng trăm trượng bao phủ lấy Lâm Động, cuối cùng bắn thẳng lên trời, mức độ hùng hồn của nguồn năng lượng này khiến người ta phải kinh hãi.

Thân ảnh bên trong quang trụ cũng chầm chậm đứng lên, vô số đường rạn nứt lan tỏa ra từ dưới chân hắn kéo dài đến tận hết tầm mắt.

Mọi ánh mắt đều đang nhìn về thân ảnh ấy, sau đó một số người có nhãn quang tốt nhìn thấy hắn đang biến hóa ấn pháp, nhất thời quang trụ bỗng bùng nổ một làn sóng dao động khiến người ta kinh hoàng!

– Võ Đế Nộ, Liệt Thương Khung!

Khi Lâm Động thi triển Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ sinh cơ của mặt đất, nam tử tĩnh tọa trước Thạch tháp, thân thể bỗng hơi rung lên, đôi mắt nhắm chặt nhất thời mở ra, nhìn về phía trước, cây cối um tùm ở đó bỗng chốc khô héo một cách quỷ dị!

– Đó là…Nguồn truyện audio

Thân Đồ Tuyệt khẽ chau mày, sau đó đưa tay chạm xuống mặt đất, hắn cảm nhận được một dưới mặt đất có năng lượng đang chuyển động hướng về sườn núi.

– Vũ kỹ thật bá đạo… quả nhiên hắn có chút bản lĩnh!

Thân Đồ Tuyệt lẩm bẩm, thứ vũ kỹ này, rõ ràng Ngụy gia không thể có được. Nếu vậy hiển nhiên là của kẻ khiêu chiến Hình thức Tu La rồi…

Nghĩ vậy, sâu trong mắt hắn lóe lên tia lửa, khóe miệng nhếch lên.

– Hắn cũng khá thú vị, có tư cách làm đối thủ của ta!

❮ sau
tiếp ❯
    1. Avatar Of Ngự Kiếm
      Ngự Kiếm
      @Mai hieu
      Chuyện này hay và kịch tính đấy mà quảng cáo nhiều quá

      cảm ơn bạn ...!
      Mong bạn thông cảm
      Quảng cáo là auto của google mà thui bạn à.
      Minh đang sửa link audio sau đó sẽ tạo thêm acc xem fre không cáo ( bạn chờ 1 thời gian nhé ! )

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^