1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 172 [ chương 861 đến 865 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 172 [ chương 861 đến 865 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 861 : Lên đường trở về

Nghe Lâm Động hỏi như vậy, Cổ Yên nở nụ cười. Nàng ta cũng đã lĩnh giáo qua tính cách của Lâm Động, nếu Hồng Hoang Tháp mà cũng không đánh động được hắn thì có lẽ chuyện này thế là hết hy vọng. Nhưng cũng may hắn vẫn chưa đến mức quá biến thái!

– Hồng Hoang Tháp do Ngũ Đại Gia Tộc cùng bảo vệ, mỗi năm mở một lần, chỉ có ba người được vào trong. Gia tộc nào giành được chức Quán quân Võ hội sẽ có được ba suất này!

– Ba suất thôi à?

Lâm Động chau mày, hắn không ngờ lại số suất lại ít như vậy, và quả nhiên giống như hắn dự liệu, nó có liên quan đến Võ hội!

– Nếu Lâm Động huynh giúp được Cổ gia giành Quán quân thì ta sẽ thuyết phục Gia tộc, nhượng lại cho ngươi một suất, ngươi thấy sao?

Lâm Động trầm ngâm, hắn không muốn tham gia vào ân oán, tranh đoạt giữa các đại Gia tộc, nhưng tình hình đột biến của Thạch phù khiến hắn không thể không suy nghĩ một chút. Tuy hiện giờ hắn không cảm nhận được Thạch phù có năng lực gì đáng kể, nhưng hắn biết có lẽ nó sẽ là thứ trợ lực lớn nhất của hắn sau này.

Đương nhiên tiền đề phải là đánh thức được Thạch phù! Chuyện này Lâm Động đã suy nghĩ rất lâu rồi nhưng chưa có tiến triển gì. Thạch phù thần bí quá huyền ảo, với năng lực của hắn căn bản không thể làm gì được!

Cũng chính vì thế khi cảm nhận được nhu cầu của Thạch phù, tâm tình của Lâm Động không khỏi kích động.

– Quỷ quái thật!

Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, mãi một lúc lâu hắn mới nghiến răng, thốt lên một câu. Ở Loạn Ma Hải này, cường giả nhiều như lá rụng mùa thu, hỗn loạn hơn Đông Huyền Vực quá nhiều. Lâm Động còn muốn tìm tấm Tổ Phù thứ hai ở đây nữa, nếu tìm được, chưa biết chừng lại là một trận chiến ác liệt nữa. Mà đại chiến ở đây không phải như trước đây, sức hấp dẫn của Tổ Phù đủ để khiến cả những lão quái Tử Huyền Cảnh cũng phải đỏ mắt!

Vì thế, để có được tấm Tổ Phù thứ hai, Lâm Động bắt buộc phải tăng cường thực lực, mà Thạch phù thần bí là một cách!

– Nếu cho ta một suất được thì ta sẽ giúp!

Lâm Động cũng không do dự nữa, ngẩng đầu lên, cười với Cổ Yên, nói.

– Nhất ngôn cửu đỉnh!

Cổ Yên gật đầu cười.Dị Thế Tà Quân Quân Mặc Tà thế lại vô tà… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Ngoài ra, ta hy vọng đến lúc đó các ngươi cho ta một tấm bản đồ hoàn chỉnh của Loạn Ma Hải!

Lâm Động cũng cần có bản đồ hoàn chỉnh để tìm Tổ Phù.

– Bản đồ hoàn chỉnh?

Cổ Yên khựng người, ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu. Tuy bản đồ hoàn chính khá quý giá, nhưng Cổ gia vẫn có thể có được.

– Tuy không biết ngươi cần bản đồ hoàn chỉnh để làm gì, nhưng ta phải nói trước, Loạn Ma Hải rộng lớn hơn rất nhiều so với ngươi tưởng tượng, thậm chí có những Hải vực chưa được khám phá ra, vì thế cái gọi là bản đồ hoàn chỉnh cũng chỉ có trong phạm vi đã được khám phá rồi mà thôi!

– Còn có những Hải vực chưa được khám phá nữa sao?

Lúc này Lâm Động mới thật sự cảm thấy phức tạp, không ngờ Loạn Ma Hải lại rộng lớn đến như vậy!

– Về những khu vực chưa biết kia, chắc chắn chỉ có Hải Yêu Tộc mới thăm dò được.

Cổ Yên nói.

– Hải Yêu Tộc?

Lâm Động khẽ giật mình, hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn nghe đến chủng tộc này.

– Trong Loạn Ma Hải, thế lực lớn mạnh nhất không phải các Tông phái, Gia tộc gì đó mà là chính Hải Yêu Tộc! Bọn họ sống trong đại dương, là bá chủ chân chính của Loạn Ma Hải!

Cổ Yên biết Lâm Động mới đến Loạn Ma Hải, nên hắn không biết những điều này cũng là bình thường.

– Trong Loạn Ma Hải, thế lực phức tạp, con người, Yêu thú, Hải Yêu… giữa các thế lực đều cạnh tranh ác liệt và nguy hiểm hơn những nơi khác! Đương nhiên, tuy nguy hiểm nhưng nơi này rất có ích cho cường giả tu luyện. Muốn trở thành cường giả chân chính không thể thiếu sự ma luyện được!

Lâm Động cũng rất đồng tình với điều đó.

Thực lực như của Cổ Yên, nếu so với đệ tử trẻ tuổi ở Đông Huyền Vực thì chắc chắn thuộc tầng lớp đỉnh cấp, nhưng trong Loạn Ma Hải chỉ có thể được coi là ưu tú. Nói vậy không phải Nguyên Thương, Lăng Thanh Trúc có thiên phú kém hơn Cổ Yên, mà đó là do môi trường tạo nên. Hơn nữa tài nguyên trong Loạn Ma Hải cũng nhiều hơn Đông Huyền Vực.

Đương nhiên như thế cũng không có nghĩa là các Tông phái siêu cấp ở Đông Huyền Vực yếu thế hơn các Tông phái ở Loạn Ma Hải. Những thế lực như Nguyên Môn, Đạo Tông nếu đặt tại Loạn Ma Hải thì cũng có thể sánh ngang với Tà Phong Động Thiên, bất luận thế nào thì truyền thừa của những Tông phái đó cũng dễ truyền lại cho đời sau hơn so với nơi bất ổn như Loạn Ma Hải.

– Ngươi đã đồng ý thì chúng ta lên đường thôi! Chúng ta đã ở đây hơn một tháng rồi, chỉ còn nửa tháng nữa là tới Võ hội. Trên đường đi ta sẽ cho ngươi biết thông tin chi tiết về Tứ Đại Gia Tộc còn lại!

Cổ Yên nói.

Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh cũng phấn khích gật đầu. Bọn họ đều đã thấy sự cường hãn của Lâm Động, đương nhiên bọn họ rất vui vì đã tìm được viện trợ, có lẽ lần này Cổ gia được nở mày nở mặt rồi!

Lâm Động cũng không có ý kiến gì, liền gật đầu. Đám đệ tử Cổ gia thấy vậy, lập tức giải tán, thu dọn doanh địa chuẩn bị rời khỏi Huyền Linh Đảo.

Lâm Động đứng tại chỗ nhìn mọi người bận rộn cũng khẽ thở ra một hơi. Đồng ý với Cổ Yên tham gia Võ hội Ngũ gia gì đó, hắn cũng có suy nghĩ khác. Hôm đó ba huynh đệ hắn thực hiện Dịch chuyển Không gian bị Thiên Nguyên Tử gây rối, vì thế hiện giờ không biết hai người Tiểu Viêm, Tiểu điêu ở đâu, có an toàn không.

Vì thế khi tìm Tổ Phù, Lâm Động cũng cố gắng đi tìm bọn Tiểu điêu, nhưng Loạn Ma Hải này quá rộng lớn, muốn tìm một hai người, quả thật còn khó hơn mò kim đáy bể. Mà Võ hội Ngũ gia khá có danh tiếng, nếu hắn tham gia, có lẽ tiếng tăm sẽ được truyền đi xa. Đến lúc đó, bọn Tiểu điêu mà biết được thì có thể tìm được hắn!

– Hy vọng bọn họ vẫn bình an!

Lâm Động lẩm bẩm, nhất thời nhìn về phía Đông, hai bàn tay trong ống tay áo siết chặt lại.

– Nguyên Môn lão cẩu, ta đã nói rồi, đến khi ta trở lại Đông Huyền Vực, đó sẽ là ngày Nguyên Môn các ngươi diệt môn! Vì thế… các ngươi rửa cổ mà đợi đi!

Lâm Động mím môi, ánh mắt lóe hung quang, sát ý lan tỏa lạnh lẽo.

Tại một góc trên Huyền Linh Đảo, một con thuyền khổng lồ gần trăm thước đang đậu sừng sững ở đó. Xung quanh thân thuyền được bao bọc bởi lớp vỏ bằng thép luyện, vô cùng kiên cố. Trên cánh buồm là dấu hiệu của Cổ gia đang tung bay trong gió!

Loạn Ma Hải rộng lớn vô tận, khí tượng trên biển cũng khó lường, bất cứ tai họa nào cũng có thể xảy ra, vì thế ngoài những cường giả vô cùng cường hãn ra, đại đa số mọi người đều vượt biển bằng các loại thuyền lớn kiên cố này.

Trên thuyền của Cổ gia còn có không ít đệ tử của Cổ gia, bởi thế khi Lâm Động theo Cổ Yên lên thuyền cũng thu hút không ít ánh mắt nghi hoặc.

– Cổ Yên tiểu thư!

Một lão giả áo xám nhanh chóng tiến lại cung kính hành lễ.

– Tần thúc, khởi hành đi, đến Võ Hội Đảo!

Cổ Yên gật đầu với lão giả đó.

Lão giả gật đầu, nhưng mắt lại nhìn về phía Lâm Động đi theo đằng sau Cổ Yên.

– Hắn là người viện trợ ta mời lần này, tên là Lâm Động!

Cổ Yên cười, nói.

– Ồ?

Lão giả hơi ngạc nhiên, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ lạ, khóe miệng khẽ động nhưng không nói gì, chỉ là nét mặt có phần cổ quái.

Lâm Động thấy thế cũng chỉ mỉm cười, lướt ngang qua, đi vào trong khoang thuyền, nhìn về phía mặt biển bao la. Vùng biến rộng mênh mông này khiến tâm trạng của hắn cũng có chút cảm thán.

– Tiểu thư, bởi vì Cổ Vân Thiên thiếu gia bị trọng thương nên tiểu thư mới mời tiểu huynh đệ đây sao?

Lão giả nhìn Lâm Động đi rồi mới hạ giọng hỏi.

– Ừm!

Cổ Yên gật đầu, nhất thời nhíu mày hỏi:

– Có gì sao?

– Theo ta biết, Cổ gia chúng ta cũng đã mời được một vị viện trợ khác, người đó tiểu thư cũng biết, chính là Thiếu Tông chủ của Địa Hải Tông, đã từng có lần cầu hôn tiểu thư, Mặc Đào…

Nghe lão giả nói vậy, sắc mặt Cổ Yên hơi thay đổi, nhất thời có phần giận dữ nói:

– Sao lại mời hắn?

– Tuy hắn rất đáng ghét nhưng dù sao cũng là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, danh tiếng cũng không nhỏ, chắc chắn Gia tộc cũng hết cách rồi, thời gian lại gấp gáp như vậy!

Lão giả cười khổ, nhất thời nhìn bóng lưng Lâm Động, nói:

– Giờ tiểu thư mời vị tiểu huynh đệ đây, đến khi gặp nhau, chắc chắn Mặc Đào sẽ không để hắn yên!

Cổ Yên nghe thấy thế, nộ khí bỗng nhiên tan biến, ánh mắt lạnh lùng lóe lên chút giảo hoạt, lẩm bẩm:

– Mặc kệ tên Mặc Đào đó! Chưa biết ai khiến ai không yên đâu. Hy vọng hắn an phận một chút, nếu không tự chuốc nhục vào thân cũng chẳng trách ai được!

Lão giả nghe thấy thế thì kinh ngạc, hiển nhiên không thể ngờ Cổ Yên lại có lòng tin với Lâm Động như vậy, nhưng cũng không tiện nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi lùi xuống, gọi đám thuộc hạ, bắt đầu chỉ huy thuyền.

Con thuyền khổng lồ đỏ rực bắt đầu căng buồm tiến thẳng về vầng mặt trời đang lặn.

Chương 862 : Võ Hội Đảo

Trên mặt biển mênh mông vô tận, từng đợt sóng hung hãn trắng xóa cuồn cuộn đập lên mạn thuyền, phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc.

Lâm Động đứng trên mũi thuyền, ánh mắt nhìn về đường chân trời xa tít, những làn gió đem theo vị mằn mặn của biển cả thổi tới khiến tinh thần người ta có chút phấn chấn.

Bọn họ đã rời khỏi Huyền Linh Đảo mấy ngày rồi, trong mấy ngày này, bọn họ đi không ngừng nghỉ, dọc đường cũng trải qua một số hiện tượng thời tiết thiên nhiên đáng sợ. Sức mạnh của tự nhiên khiến Lâm Động lĩnh hội được sự đáng sợ của Loạn Ma Hải. Nhưng may mà người Cổ gia có kinh nghiệm phong phú, thời tiết cũng không gây cản trở gì nhiều.

– Lần này chúng ta đến Võ Hội Đảo, cũng là nơi có Hồng Hoang Tháp, ở có trọng binh cường giả của Ngũ Đại Gia Tộc trấn thủ, hàng năm chỉ mở ra khi Võ hội bắt đầu. Năm nào vào thời gian này cũng có vô số cường giả tập trung tới đây. Dù sao Võ hội cũng là sự kiện không nhỏ của Hải vực Thiên Phong này!

Cổ Yên ở bên cạnh nói.

– Thường thì Võ hội là nơi cho các đệ tử trẻ tuổi giao đấu, vì thế mời người bên ngoài giúp cũng phải thuộc độ tuổi thanh niên này. Vì thế các thế lực đa phần đều mời các cường giả trẻ tuổi có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong…

– Ta nghĩ phải trừ ta ra!

Lâm Động cười nói. Ở Hải vực Thiên Phong, hắn chẳng có chút danh tiếng nào, hoàn toàn là loại vô danh tiểu tốt.

– Có lẽ sau Võ hội, ngươi sẽ có danh tiếng!

Cổ Yên cười, nàng hiểu rõ thực lực của Lâm Động, khi hắn chỉ mới là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có thể giải quyết một Tiên Phù sư Tiểu thừa và Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Huống hồ bây giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, tuy chưa thật vững chắc, nhưng có ai phủ nhận được lực chiến đấu cường hãn của hắn?

Theo suy đoán của Cổ Yên, nếu Lâm Động sử dụng toàn bộ lực chiến đấu có lẽ không có đối thủ trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành.

Lâm Động không khẳng định cũng chẳng phủ định, nói:

– Bốn Gia tộc khác có ai khó đối phó không?

– Thực lực của Tứ Đại Gia Tộc còn lại đều không tệ. Trong số các đệ tử trẻ tuổi cũng có những nhân vật kiệt xuất. Ví dụ như trong Ngụy gia, nổi danh nhất là Ngụy Chân, thực lực của hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, nghe nói có hy vọng trong vòng hai năm sẽ xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Vẻ mặt Cổ Yên khá ngưng trọng, nói.

– Ồ?

Ánh mắt Lâm Động lóe lên chút kỳ dị, sau đó gật gù. Không hổ là Loạn Ma Hải, đệ tử trẻ tuổi mà đã có nhân vật giỏi như vậy. Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, ở Đông Huyền Vực có thể coi là cường giả chân chính rồi!

– Hai đại Gia tộc khác, Tô Nham của Tô gia, Tống Thành của Tống gia, thực lực cũng thuộc tầng cấp đó, cũng khá khó đối phó!

– Thế Thân Đồ gia thì sao?

Lâm Động hỏi về Gia tộc mà Cổ Yên chưa nhắc đến.

– Thân Đồ gia…

Nhắc đến Gia tộc này, sắc mặt Cổ Yên có chút thiếu tự nhiên, nhất thời cười khổ nói:

– Thân Đồ gia có thể coi là Gia tộc mạnh nhất trong Ngũ Đại Gia Tộc. Quán quân Võ hội năm ngoái thuộc về Thân Đồ gia! Trong số các đệ tử trẻ tuổi của Thân Đồ gia, lợi hại nhất chính là Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt! Cái tên này thật sự là cả Hải vực Thiên Phong không ai không biết!

– Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt…

Lâm Động nheo mắt lại, gã này có danh tiếng như vậy trong Hải vực Thiên Phong, hiển nhiên cũng có bản lĩnh lợi hại.

– Hiện giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi… Hơn nữa hắn cũng tu luyện nhục thể cực mạnh, Tu La Thể của Thân Đồ gia đã được hắn tu luyện đến mức thuần thục. Thời gian không lâu trước đây có thông tin truyền ra nói Thân Đồ Tuyệt từng giao đấu và đánh bại một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Cổ Yên lắc đầu cười khổ.

– Lợi hại!

Lâm Động gật gù, xem ra Thân Đồ Tuyệt đúng là nhân vật khó nhằn.

– Trong Loạn Ma Hải, có người đã lập nên bảng xếp hạng những đệ tử trẻ tuổi, mà tên Thân Đồ Tuyệt đứng vững ở vị trí thứ ba!

Cổ Yên nói.

– Thân Đồ Tuyệt chỉ đứng thứ ba?

Lâm Động khựng người, hắn vốn tưởng rằng gã này chính là người mạnh nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi ở Hải vực Thiên Phong rồi!

Cổ Yên gật đầu:

– Đứng thứ nhất là Càn Khôn Thủ Châu Càn của Càn Khôn Động Thiên, xếp thứ hai là Tiểu Minh Vương Tạ Diêm của Tà Phong Động Thiên. Hai người này mới là những nhân vật đứng đầu đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hải!

Lâm Động khẽ nhẩm lại hai cái tên này, sau đó cảm thán. Chất lượng đệ tử của Loạn Ma Hải thật sự cao hơn hẳn Đông Huyền Vực một bậc.

– Đương nhiên, Thân Đồ Tuyệt cũng không yếu hơn hai người kia bao nhiêu. Dù sao thì cũng chưa từng giao đấu, chẳng ai nói rõ được!

Cổ Yên nói.

– Võ hội lần này, Thân Đồ gia vì là Quán quân năm ngoái nên không cần tham chiến, chỉ cần bảo vệ tháp là được.

– Bảo vệ tháp?

– Ừm! Trong số những người tham gia Võ hội, cuối cùng chỉ có một Gia tộc đi đến cuối cùng, khiêu chiến Thân Đồ gia, nếu thắng thì sẽ được ba người vào Hồng Hoang Tháp. Nếu thua thì Quán quân vẫn là Thân Đồ gia!

– Như thế thì giống như thủ lôi đài à… Quán quân có lợi ích không nhỏ a!

Lâm Động cảm thán, Thân Đồ gia không cần tham gia cuộc cạnh tranh kịch liệt trước đó, chỉ cần nhàn hạ ngồi chờ, thật là lợi ích không nhỏ!

– Ưu đãi của Quán quân mà, quy định là vậy!

Cổ Yên cũng bất lực, khẽ thở dài:

– Lần bảo vệ tháp này chắc chắn có Thân Đồ Tuyệt, đúng là mãnh hổ cản đường. E là Tứ Đại Gia Tộc chẳng ai nắm chắc có thể vượt qua được!

Cổ Yên nói thế cũng không phải tự hạ thấp mình. Tuy nàng biết thực lực Lâm Động rất khá, nhưng dù sao thì danh tiếng của Thân Đồ Tuyệt trước giờ đã quá lớn, biết bao nhiêu chiến tích khiến người cùng lứa phải hổ thẹn. Vì thế lần này Cổ Yên cũng không tự tin lắm trong việc Cổ gia giành được chức Quán quân.

Lâm Động cười cười, cũng không nói gì hơn. Hắn không có hứng thú chủ động đi đọ sức với người khác, nếu không phải vì Thạch phù thì hắn cũng không muốn nhúng tay vào Võ hội lần này. Nhưng mọi chuyện đều không có chữ nếu, lần này hắn đã có cơ hội đánh thức Thạch phù, đương nhiên không thể từ bỏ. Vì thế nhất định lần này hắn phải có được một suất vào Hồng Hoang Tháp!

Nếu có kẻ chặn đường thì đành đánh bại kẻ đó thôi!

Lâm Động buông thõng hai tay, mắt nhìn về mặt biển phía xa. Ở đó lại có mây đen tích tụ, một trận bão tố sấm sét dần hình thành!

Sau khoảng mười ngày trên biển, Lâm Động cảm nhận được rõ ràng mặt biển xung quanh dần trở nên náo nhiệt, vô số chiếc thuyền từ khắp bốn phương tám hướng băng qua, cuối cùng tập trung ở phía trước, nhìn qua tràng diện vô cùng đông đúc, hoành tráng.

– Đến Võ Hội Đảo rồi!

Cổ Yên đứng trên mũi thuyền, nhìn về đất liền ở cuối tầm mắt, ánh mắt cũng hiện vẻ vui mừng.

Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy một vùng đất rộng lớn, cái gọi là đảo này hiển nhiên là vô cùng rộng lớn, dù trên mặt biển lúc này có rất nhiều tàu thuyền nhưng không hề có cảm giác chật chọi.

– Đó là thuyền của Cổ gia!

– Đứng trên mũi thuyền là Cổ Yên phải không? Hắc hắc, đúng là mỹ nhân mặt lạnh!

– Nghe nói Cổ Vân Thiên của Cổ gia trước đây không lâu bị kẻ nào đó đánh trọng thương, xem ra không thể tham chiến Võ hội lần này rồi!

– Cổ Vân Thiên không thể tham chiến à? Thế thì có lẽ Cổ gia lành ít dữ nhiều rồi!

– Đúng thế!

– …

Khi thuyền của Cổ gia tiến gần bờ, xung quanh có không ít ánh mắt nhìn sang. Khi thấy chữ Cổ trên buồm, tất cả đều xì xào bàn tán.

Cổ Yên nghe được những lời bàn tán kia thì nhíu mày, sau đó vung tay lên. Chiếc thuyền nhanh chóng cập bến riêng của Cổ gia, ở đó đã có không ít hộ vệ Cổ gia đang chờ sẵn!

– Lâm Động, đi thôi!

Cổ Yên quay sang Lâm Động, khẽ nói, sau đó nhúng mình bay đi trước, đáp xuống bến cảng ở phía xa. Theo sau nàng ta là Lâm Động, Cổ Anh, Cổ Nhã và những đệ tử Cổ gia khác.

– Cổ Yên tỷ, cuối cùng tỷ cũng đến!

Cổ Yên vừa đáp xuống thì đã có không ít đệ tử Cổ gia ùa lại. Có thế thấy địa vị của Cổ Yên trong đám đệ tử Cổ gia không hề thấp.

Cổ Yên gật đầu với bọn họ, sau đó nhìn sang nam tử trung niên đang tiến lại, khẽ nói:

– Cổ Lăng thúc!

Phía sau nam tử trung niên đó còn có một gã nam tử khá tuấn dật, lúc này hắn đang nhìn Cổ Yên với ánh mắt cuồng nhiệt, nhưng dường như Cổ Yên coi như không biết đến hắn.

– Ha ha, đến kịp là tốt rồi!

Người được gọi là Cổ Lăng thúc gật đầu cười, ông ta nhìn chăm chú Cổ Yên rồi mừng rỡ nói:

– Con đã đột phá rồi sao?

– Vâng, ở Huyền Linh Đảo có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả, nhờ vào nó mà đột phá được Sinh Huyền Cảnh!

Cổ Yên gật đầu.

– Đúng là chuyện đáng mừng!

Cổ Lăng cười nói, sau đó lùi sang nửa bước, chỉ vào nam tử tuấn dật kia nói:

– Tiểu Yên, đây là Mặc Đào, con cũng không lạ gì nữa! Lần này hắn là người viện trợ của Cổ gia ta!

– Cổ Yên cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi!

Mặc Đào bày ra bộ dáng khá phong độ cười với Cổ Yên một cái rồi nói.

Cổ Yên bình thản liếc nhìn hắn một cái, sau đó cũng đứng sang một bên, chỉ vào Lâm Động, nhìn sang Cổ Lăng, nói:

– Cổ Lăng thúc, đây là người viện trợ mà con mời đến, Lâm Động!

Cổ Yên vừa dứt lời thì Cổ Lăng và những đệ tử xung quanh cùng thoáng khựng người lại, vẻ mặt có chút cổ quái nhìn sang Mặc Đào, nụ cười trên gương mặt đang dần thu lại.

Lâm Động cũng cảm thấy khá đau đầu vì bầu không khí có phần cổ quái này. Nhưng hắn chưa kịp nói gì đã cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Mặc Đào nhìn về phía mình. Trên gương mặt tuấn dật đó hiện lên nụ cười nửa có nửa không.

– Một người mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, đến khí tức cũng không ổn định, lại được mời làm người viện trợ? Cổ Yên cô nương, hành động này hình như hơi nực cười rồi thì phải?

Chương 863 : Tranh chấp

Giọng nói lạnh lùng của Mặc Đào vang lên khiến bầu không khí có phần đặc quánh lại. Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh có phần bất lực nhìn cảnh tượng đó, hiển nhiên cũng đã quen với kiểu châm chọc đó của hắn.

Khi Mặc Đào vừa dứt lời thì mọi người cũng bắt đầu nhìn về phía Lâm Động, khí tức của hắn đúng là không yếu, nhưng so với Mặc Đào đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong thì vẫn có khoảng cách. Hơn nữa dù thế nào thì Mặc Đào cũng có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong, còn Lâm Động thì chẳng một ai biết đến. Chẳng ai biết được Cổ Yên mời hắn từ đâu đến, người thế này có thể thay thế được Cổ Vân Thiên sao?

– Khụ khụ!

Cổ Lăng thấy thế, khẽ hắng giọng một cái, nhìn Lâm Động rồi cười với Cổ Yên:

– Tiểu Yên, chuyện của Vân Thiên, con cũng đã biết. Tình hình hiện nay của Cổ gia chúng ta không được tốt. Tuy con đã đột phá Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành nhưng vẫn khó lòng thay đổi được nhiều. Thực lực của Mặc Đào, ai cũng biết có thể thay thế được Vân Thiên!

Cổ Lăng biết Cổ Yên không có thiện cảm với Mặc Đào, vì thế cũng chỉ cho rằng nàng cố tình tìm một người đến để đẩy Mặc Đào đi. Nhưng tình hình bây giờ liên quan đến thành tích của Cổ gia trong Võ hội, vì thế không thể theo ý Cổ Yên được.

Còn về thực lực của Lâm Động, Cổ Lăng nhìn qua là biết hắn mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, hơn nữa khí tức còn chưa ổn định, hiển nhiên gần đây dựa vào kỳ bảo gì đó mới đột phá được. Thực lực như vậy so với Mặc Đào đúng là kém quá xa!

– Cổ Lăng thúc, con không nói đùa, Lâm Động là người con mời về, thực lực của hắn đủ để trợ giúp Cổ gia!

Nhưng Cổ Yên lại lắc đầu, nghiêm túc nói.

– Hửm?

Mặc Đào cười nhạt, nhất thời quét mắt lên người Lâm Động, ánh mắt hiện rõ sự khinh miệt:

– Cổ Yên cô nương, hắn có tư cách không, có lẽ không phải mình cô nương nói là được. Ngoài ra, ta vốn cũng không hứng thú gì với Võ hội của Ngũ Đại Gia Tộc, nếu không phải vì thịnh tình của Cổ gia thì ta sẽ không nhúng tay vào. Nếu Cổ Yên cô nương thật sự không muốn ta tham gia thì ta có thể nhường lại vị trí này!

Rõ ràng Mặc Đào cũng rất có tâm kế, hắn không tranh cãi gì với Cổ Yên mà lấy lùi làm tiến. Nhưng khi hắn vừa dứt lời thì sắc mặt của đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh đều thay đổi. Cổ Lăng chau mày, nhìn Cổ Yên với vẻ mặt nghiêm khắc:

– Tiểu Yên, không được làm bừa!

– Chuyện gì vậy?

Ở đây dù sao cũng là bến cảng của Cổ gia, xung quanh cũng có một số trưởng bối Cổ gia đang chỉ huy hoạt động của bến cảng. Nơi đây tập trung một đám người đông đúc, rất nhanh bọn họ đã nhận ra. Nhất thời có hai nam tử trung niên vẻ mặt nghiêm nghị, khí tức khá mạnh tiến lại trầm giọng hỏi.

Hiển nhiên hai người này là trưởng bối địa vị không hề thấp trong Cổ gia, nhìn thấy bọn họ, đám đệ tử Cổ gia lập tức hành lễ. Saud dó Cổ Lăng nói lại chuyện vừa rồi.

Nghe xong, sắc mặt hai nam tử trung niên đó có phần khó coi. Mặc Đào thấy vậy cũng cười nhạt, hai tay khoanh trước ngực đắc ý nhìn Lâm Động.

– Tiểu Yên, không được gây chuyện! Việc mời Mặc Đào là do đích thân Trưởng lão căn dặn, sao có thể thay đổi vì lời của con.

Người nam tử trung niên có lông mày rậm trầm giọng nói, nhất thời nhìn sang Lâm Động:

– Vị bằng hữu đây đã đến rồi thì cũng là khách của Cổ gia ta. Việc làm người viện trợ không cần nhắc đến nữa!

Từ đầu chí cuối Lâm Động không hề nói gì, chỉ lạnh lùng quan sát mọi việc, mà sự im lặng này cũng khiến người ta càng không coi ra gì.

– Cổ Hoa thúc, Tiểu Yên đã mời người ta chắc chắn có lý của muội ấy, với tính cách của mình, chắc chắn muội ấy không hồ đồ nhất thời đâu, chi bằng hãy nghe lý do?

Khi nam tử trung niên kia vừa dứt lời thì bên ngoài đám người bỗng có một giọng nói nhẹ nhàng của một nữ tử vọng tới.

Mọi người lập tức đứng tách ra, một thân ảnh duyên dáng mặc y phục trắng đơn giản nhẹ nhàng tiến vào. Nữ tử đó có dung mạo khá thanh lệ, đôi mắt tựa hoa đào, khí chất ôn nhu, giọng nói du dương khiến người ta say đắm.

– Mộng Kỳ tỷ!

Rõ ràng nữ tử này cũng có uy tín không thấp trong mắt các đệ tử Cổ gia. Nàng ta vừa xuất hiện thì không chỉ đệ tử ở xung quanh mà ngay cả Cổ Yên cũng vui vẻ lên tiếng.

Lâm Động nhìn mỹ nhân dịu dàng này một cái, cặp mắt nheo lại, khí tức của nàng ta mạnh hơn Cổ Yên, dường như còn vượt cả Mặc Đào. Cổ gia không hổ là một trong Ngũ Đại Gia Tộc!

– Mộng Kỳ!

Ba người Cổ Lăng thấy nữ tử đó tới, cũng khẽ gật đầu, sau đó nhìn sang Cổ Yên, đợi nghe cái gọi là lý do hợp lý của nàng.

– Lâm Động quả thật mới đạt được thực lực Sinh Huyền Cảnh trong gần một tháng trước!

Cổ Yên vừa dứt lời thì khóe miệng Mặc Đào đã nhếch lên, nhưng nó chưa được mở rộng thì câu nói tiếp theo của Cổ Yên đã khiến nụ cười đó đông cứng lại.

– Nhưng trước khi hắn đột phá lên Sinh Huyền Cảnh, đã có một Tiên Phù sư Tiểu thừa và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành chết trong tay hắn!

– Ồ!

Cổ Yên vừa dứt lời, xung quanh lập tức rộ lên những âm thanh kinh ngạc. Không ít kẻ thấy Lâm Động từ nãy không hề nói gì, trong lòng cũng có chút khinh thường. Nhưng mà lúc này bọn họ mới biết gã thanh niên trầm mặc này quả thật là có năng lực không tệ.

– Hửm?

Sắc mặt ba người Cổ Lăng cùng nữ tử tên Mộng Kỳ kia cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ lạ. Hiển nhiên bọn họ không thể ngờ Lâm Động lại có được chiến tích như vậy.

– Ha ha, đó cũng là chiến tích không tệ!

Ánh mắt Mặc Đào tối sầm lại nhìn Lâm Động, cười nói:

– Nhưng chỉ dựa vào đó có lẽ vẫn chưa đủ để ta nhường vị trí cho!

Một Tiên Phù sư Tiểu thừa và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, chiến tích này Mặc Đào cũng làm được, chỉ là có chút khó khăn. Vì thế hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên, nhưng muốn hắn chủ động nhường chỗ thì không thể.

Ba người Cổ Lăng khẽ gật đầu, dù Cổ Yên nói thật thì cũng chỉ có thể chứng minh Lâm Động có thực lực tương đương Mặc Đào chứ không thể ép hắn nhường chỗ được.

– Vậy thế nào mới có tư cách?

Cuối cùng Lâm Động mỉm cười, nhìn Mặc Đào hỏi.

Mặc Đào cười nhạt nhìn Lâm Động, chỉ là nụ cười đó ít nhiều có hàn ý, sau đó hắn xoay cổ tay, bình thản nói:

– Dễ thôi, trước nay ta rất tôn trọng quy tắc, ở đây coi trọng thực lực, nếu ngươi thắng ta thì có tư cách, nếu không bằng ta thì…

Nói đến đây Mặc Đào cười khẽ, sau đó sắc mặt lạnh tanh:

– Ngươi cút sớm đi, đừng cản trở việc của ta!

Có thể nhận ra Mặc Đào rất thiếu thiện chí với Lâm Động. Bản thân hắn cũng ái mộ Cổ Yên, thế nhưng lúc này Cổ Yên lại phủ nhận hắn vì Lâm Động, trong lòng hắn đã sớm bực mình từ lâu.

– Nếu có bản lĩnh thật thì giao đấu với ta, kết quả chỉ có hai con đường, ngươi cút hoặc là ta cút!

Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh nghe Mặc Đào nói vậy cũng thầm tặc lưỡi, xem ra hắn nổi giận thật rồi.

Ánh mắt ba người Cổ Lăng và Cổ Mộng Kỳ đều khẽ động, nhưng cũng không nói gì thêm. Thật ra bọn họ cũng không bận tâm lắm chuyện ai làm người viện trợ, chỉ cần người viện trợ có thực lực thật sự, thân phận gì cũng không quan trọng!

Mọi ánh mắt nhìn về phía Lâm Động. Lúc này Mặc Đào đã nói như thế, nếu như Lâm Động không dám tiếp nhận thì chỉ đành tự rời đi mà thôi.

Trước bao ánh mắt nhìn chăm chú, Lâm Động cười cười rồi bước ra, nhìn thẳng vào Mặc Đào, nói:

– Nếu phải nhất định phải vậy thì… ngươi cút đi!

Khi chữ cuối cùng vừa dứt, nụ cười trên gương mặt Lâm Động cũng tan biến hoàn toàn, nhất thời một thứ hàn khí lạnh lẽo bùng phát ra từ thân thể hắn khiến cho đồng tử của mấy người Cổ Lăng cũng phải co rút lại.

Chương 864 : Đa tạ đã nhường

Hàn khí đột nhiên tỏa ra từ trên người Lâm Động, sự biến chuyển đột ngột này khiến những tiếng xì xầm bàn tán xung quanh bỗng chốc ngưng bặt, tất cả cũng sững sờ nhìn Lâm Động.

Còn mấy người Cổ Yên thì khá bình tĩnh một chút, bọn họ cũng khá hiểu về tính cách của Lâm Động. Đừng thấy bình thường biểu hiện của hắn có vẻ ôn hòa, nhưng đằng sau nó lại là gương mặt của một Sát Thần! Hơn nữa khi hắn đã thể hiện ra vẻ mặt này thì chắc chắn đối thủ sẽ gặp bi kịch rồi!

– Ngươi!

Cổ Lăng cũng bị chấn động vì lời nói không giữ chút thể diện nào cho Mặc Đào, cặp mày khẽ chay lại, trong lòng thầm nghĩ gã thanh niên này quá ngông cuồng rồi, dù sao thì làm người xử lý sự việc cũng không nên quá lạnh lùng như vậy!

Nhưng khi Cổ Lăng chuẩn bị nói gì đó thì Cổ Mộng Kỳ đã liếc mắt ngăn lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp đó dừng lại trên người Lâm Động:

– Nhãn quang của Tiểu Yên trước nay đều không tệ! Muội ấy biết Võ hội sắp đến gần, nếu ép Mặc Đào rời đi thì sẽ là tổn thất lớn cho Cổ gia chúng ta. Nhưng muội ấy đã cố chấp như vậy, con nghĩ có lẽ thực lực của tên Lâm Động này không tệ đâu…

– Nhưng hắn chỉ mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, tuy không phải yếu nhưng vẫn còn khoảng cách không nhỏ với Mặc Đào!

Cổ Lăng cau mày.

– Ai biết được!

Cổ Mộng Kỳ cười cười, nhìn chăm chú Lâm Động một chút rồi nói:

– Hơn nữa, dù hắn thật sự không phải là đối thủ của Mặc Đào thì chúng ta cũng chẳng tổn thất gì. Dù sao nếu hắn thất bại, Tiểu Yên cũng không thể nói gì nữa!

Nghe vậy ba người Cổ Lăng trầm ngâm rồi cùng gật đầu. Tình hình hiện tại đúng là không thể nhìn bề ngoài là nói rõ được, nếu đã như vậy, cứ quyết đấu xem thực lực thế nào. Nếu Lâm Động thật sự đánh bại được Mặc Đào thì lần này Cổ gia lời to rồi!

Trước bao ánh mắt chăm chú, nét mặt Mặc Đào cứng đờ lại, sau đó ánh mắt hắn nhanh chóng tối sầm lại, cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái, nhìn chằm chằm Lâm Động:

– Bản lĩnh cũng không tệ! Được thôi, để xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì bảo Mặc Đào ta cút đi?

Mặc Đào lạnh băng nhìn Lâm Động:

– Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh đó thì nhường lại vị trí cho ngươi cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu ngươi chỉ ra vẻ trước mặt ta, thì đừng trách ta bắt ngươi phải trả giá cho sự ngông cuồng đó!

Lâm Động nhìn hắn, khoanh tay cười nhạt.

Hàn quang lóe lên trong mắt Mặc Đào, nguyên lực cuồng bạo cuồn cuộn tỏa ra. Những người đứng xung quanh vội vàng lùi ra xa.

Mặc Đào vung tay, một vòng sáng khoảng mười trượng hiện lên dưới mặt đất. Hắn chỉ vào đó nói:

– Ta cũng không ức hiếp gì ngươi, nếu ngươi đẩy được ta ra khỏi vòng tròn này thì coi như ngươi thắng!

Mặc Đào nói lời này không hề che giấu sự cao ngạo, danh tiếng của hắn vang dội khắp Hải vực Thiên Phong, mà Lâm Động không chỉ thực lực không bằng mà cũng chẳng có danh tiếng gì, như thế không thể không khiến Mặc Đào nghĩ hắn chỉ muốn dựa vào danh tiếng của mình để trèo cao. Loại người này dù thắng hay thua cũng không có ảnh hưởng gì lớn với bản thân hắn.

Lâm Động nghe thấy thế, hơi khựng người lại rồi bật cười, hiển nhiên hắn đã hiểu Mặc Đào nghĩ gì. Loại người quá để tâm đến thanh danh lại không hiểu rằng sư tử bắt thỏ cũng phải dùng toàn lực, tâm thái như vậy thật ngu xuẩn!

– Tùy ngươi!

Lâm Động lắc lắc đầu, hắn không muốn dây dưa nhiều với Mặc Đào ở đây. Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, thực lực này quả thật không tệ, nhưng đối với Lâm Động hiện tại thì không có quá nhiều sự uy hiếp!

Kiểu chiến đấu này vẫn nên tốc chiến tốc thắng là hơn!

Mặc Đào cười nhạt, hai tay khoanh trước ngực, hiển nhiên hắn cho rằng thanh thế Lâm Động đã yếu hơn, chỉ cần hắn thi triển một số thủ đoạn là Lâm Động sẽ phải cun cút cúp đuôi chạy khỏi Võ Hội Đảo. Đến lúc đó Cổ Yên chắc chắn cũng nhìn rõ hơn được một vài điều, Cổ gia hiện giờ chỉ có hắn trợ giúp với giành được chút thành tích!

– Hai vị đã nói rõ rồi thì hãy giao đấu ở đây. Người thắng sẽ trợ giúp cho Cổ gia lần này, nhưng mong hai vị dừng ở mức độ giao hữu!

Cổ Mộng Kỳ nhẹ nhàng nói.

Lâm Động khẽ gật đầu, nhất thời bước lên, theo từng bước chân của hắn, từng luồng nguyên lực dồi dào lan tỏa. Sức mạnh này mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều lần!

Mặc Đào cảm ứng năng lượng tỏa ra từ Lâm Động, lông mày giật giật, hàn quang đột nhiên lóe lên trong mắt. Hắn khẽ bước chân ra, tiếng gió rít đột ngột vang lên, hắn đã ra tay trước!

Xoẹt!

Tốc độ Mặc Đào cực nhanh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện phía trước người Lâm Động, sau đó hai bàn tay vẽ lên một đường cong quỷ dị, nguyên lực hùng hồn bộc phát!

– Phá Lãng Phân Cốt Chưởng!

Ánh sáng màu lam trong tay Mặc Đào bùng phát, nhất thời dường như có tiếng sóng triều truyền ra, nguyên lực biến thành những con sóng bạc đầu phía sau hắn, đem theo thanh thế kinh người ập xuống Lâm Động!

Không thể không thừa nhận Mặc Đào có thực lực kinh người, một chưởng này có thể khiến cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành bình thường cũng phải rút lui một cách thảm hại, chẳng trách mà hắn được Cổ gia mời làm người viện trợ!

Nhưng đáng tiếc là Lâm Động lại không phải loại cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành bình thường.

Chưởng phong lam quang uỳnh uỳnh ập tới ngày một gần, bên ngoài cơ thể Lâm Động cũng cuồn cuộn thanh quang, sau đó hắn giơ bàn tay phải ra, trên cánh tay mơ hồ hiện lên hoa văn Thanh Long!

Rầm!

Lâm Động giơ thẳng tay ra, không hề có ý tránh né, ngược lại còn chọc thẳng vào trong đợt sóng triều, sau đó biến chưởng thành quyền, đánh thẳng lên chưởng phong của Mặc Đào giấu bên trong luồng sóng triều kia!

Âm thanh trầm đục vang lên, nhất thời một trận kình phong cuồng bạo bùng nổ, mặt đất lập tức nứt ra thành từng đường kẻ nứt to bằng cánh tay!

– Hự!

Sắc mặt Mặc Đào kịch biến, cổ họng phát ra một tiếng rên nhỏ, cả người cũng lùi về phía sau nửa bước, vẻ mặt có chút khó coi. Rõ ràng hắn đã chịu thua thiệt chút ít trong lần va chạm này.

– Lực lượng mạnh thật!

Mặc Đào hừ lạnh một tiếng, nhưng hắn vừa dứt lời thì đồng tử đột nhiên co rút lại, một đạo thanh quang bắn tới nhanh như tia chớp, quyền ảnh cuồng bạo như vũ bão đem theo sức mạnh hung hãn nhằm thẳng tới những yếu huyệt trên người hắn mà công kích.

Mặc Đào thấy vậy, ánh mắt ngưng tụ, hai tay vung lên, nguyên lực biến thành một vòng xoáy lớn phía trước mặt, quyền ảnh của Lâm Động đánh lên đó lập tức bị vòng xoáy hóa giải!

– Chỉ có lực lượng thôi chưa đủ đâu!

Mặc Đào cười trào phúng, sức mạnh nhục thể của Lâm Động quả thật khiến hắn kinh ngạc không ít, nhưng đối với hắn, chỉ cần đối phó thích hợp thì sức mạnh đó sẽ không có tác dụng gì lớn.

– Vậy sao?

Lâm Động nhếch mép, sau đó ánh mắt lạnh băng, bàn tay phải bỗng kết ấn pháp quái dị. Nhất thời thanh quang lấp lánh cùng nguyên lực hùng hồn bùng nổ khiến không ít người cảm thấy khó thở.

– Võ Đế Điển, Võ Đế Toái Phách Ấn!

Bàn tay trái biến thành chưởng ấn tung ra, vào khoảnh khắc ấy, sau lưng hắn đột nhiên hiện ra một đạo hư ảnh khổng lồ!

– Thiên Trùng Lãng Pháp, Thiên Trùng Môn!

Ngay khi nhìn thấy hư ảnh xuất hiện phía sau Lâm Động, trong lòng Mặc Đào cũng cảm thấy chút bất an. Lập tức hắn cũng không dám chậm trễ, thân hình khẽ động, nguyên lực bùng phát biến thành một chiếc xoáy to hàng trăm trượng trước mặt mình, phát ra sức mạnh sát thương kinh người!

Uỳnh!

Thế nhưng Lâm Động không thèm bận tâm, chưởng ấn vẫn tung ra, đánh thẳng lên vòng xoáy kia.

– Muốn chết!

Mặc Đào thấy vậy, trong lòng cười mỉa mai, tâm thần khẽ động, vòng xoáy lập tức xoay tròn định nghiền nát cánh tay Lâm Động.

Két két!

Âm thanh ma sát không ngừng phát ra, tia lửa bắn ra tung tóe, nhưng sắc mặt Lâm Động không hề thay đổi, hắn nhìn Mặc Đào rồi nhếch mép cười!

– Phá!

Thanh quang đột ngột bùng nổ, nhất thời tựa một viên thiên thạch rạch nát chân trời, xuyên thủng vòng xoáy khổng lồ. Nhất thời trên vòng xoáy kia bắt đầu xuất hiện vết rạn, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung!

– Cái gì?

Mặc Đào thấy thế, sắc mặt kịch biến, đặc biệt là khi thấy quyền ấn xuyên thủng vòng xoáy vẫn lao về phía mình thì sắc mặt càng khó coi hơn. Ngón chân điểm lên mặt đất, thân thể bay lên định tránh quyền ấn.

Thế nhưng đúng lúc đó, khóe miệng Lâm Động nhếch lên, hắn ngẩng đầu nhìn Mặc Đào với ánh mắt quỷ dị:

– Tĩnh Chỉ!

Âm thanh nhỏ không thể nghe thấy thoát ra từ miệng Lâm Động, sau đó tất cả mọi người xung quanh cùng nhìn thấy, Mặc Đào vốn đang định dùng thân pháp tránh đòn công kích, thân thể bỗng nhiên cứng đờ lại!

Ầm!

Ngay lúc ấy, quyền ấn bay tới đánh mạnh lên ngực Mặc Đào trước vô số ánh mắt kinh hoàng của mọi người.

Âm thanh trầm đục vang lên trong không gian, sắc mặt Mặc Đào tái nhợt, thân thể tựa như một viên đạn pháo bay ngược ra sau, cuối cùng thê thảm rơi xuống, bàn chân kéo lê trên mặt đất thành một đường dài hàng chục thước rồi mới gắng gượng đứng vững được.

– Đa tạ đã nhường!

Lâm Động nhìn Mặc Đào, cười nhạt, nói.

Nghe thấy thế, Mặc Đào vội vàng cúi xuống nhìn, chỉ thấy lúc này chân hắn đang đứng ở bên ngoài vòng tròn hắn vừa vẽ nên một quãng khá xa, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.

Lúc này, ở xung quanh cũng vang lên những tiếng kêu đầu kinh ngạc, vẻ mặt mấy người Cổ Lăng, Cổ Mộng Kỳ đều trở nên ngưng trọng.

Chương 865 : Cứng đầu

Trận chiến kết thúc nhanh chóng ngoài sự dự liệu của mọi người, khi tất cả đang chờ đợi một trận đại chiến kịch liệt thì lại nhận ra trận chiến đã có kết quả, mà kết quả kia lại còn vô cùng bất ngờ…

Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về Mặc Đào, gương mặt lúc này đã trắng đen đan xen, mãi một lúc lâu sau mọi người mới dần tỉnh thần lại, nhất thời những âm thanh ngạc nhiên rộ lên.

Mấy người Cổ Yên, Cổ Nhã thì không quá kinh ngạc, khi Lâm Động còn là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có lực chiến đấu kinh người, huống hồ giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh, hiển nhiên sẽ khó tìm được người nào cùng tầng thứ mà sánh được với hắn. Thực lực của Mặc Đào tuy khá mạnh nhưng rõ ràng vẫn chưa phải đối thủ của Lâm Động, huống hồ ngay cả từ đầu hắn đã có thái độ coi thường!

– Cái gã này…

Sắc mặt ba vị trưởng bối của Cổ gia ngưng trọng nhìn Mặc Đào rồi nhìn sang Lâm Động, sau đó nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động trong mắt đối phương.

Cuộc giao đấu vừa rồi tuy diễn ra rất nhanh, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được Lâm Động hoàn toàn ở vị trí chủ đạo, còn Mặc Đào gần như bị dắt mũi đi. Hai bên đã phân rõ cao thấp!

– Quả nhiên đã xem thường hắn rồi!

Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ dị, sau đó khẽ mỉm cười, xem ra những gì Cổ Yên nói không phải giả, lực chiến đấu thật sự của Lâm Động đã vượt qua thực lực bề ngoài của hắn. Chẳng trách mà khi chưa đột phá Sinh Huyền Cảnh đã đánh bại được cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!

Nàng biết rõ thực lực của Mặc Đào, nếu đổi lại là nàng ra tay, tuy có thể đánh bại hắn nhưng cũng không thể gọn gàng nhẹ nhàng như vậy.

– Mộng Kỳ tỷ, Cổ Lăng thúc, giờ mọi người đã tin lời con nói chưa?

Trên gương mặt lạnh lùng của Cổ Yên cũng hiện nụ cười.

Ba người Cổ Lăng nghe vậy, cũng đành gật đầu. Vừa rồi đã nói rõ, hơn nữa Lâm Động cũng đã thắng Mặc Đào, vì thế bọn họ cũng không thể nói gì hơn,

– Đợi đã!

Nhưng khi bọn họ gật đầu thì Mặc Đào không kìm được lên tiếng, nhất thời hắn nghiến răng:

– Vừa rồi là ta đã sơ xuất!

– Mặc Đào, quy tắc là ngươi đặt ra, nếu giờ hối hận thì có hơi mất mặt Địa Hải Tông các ngươi không?

Vẻ mặt Cổ Yên lạnh tanh nói.

Sắc mặt Mặc Đào cứng đờ, nhất thời chuyển ánh mắt đi thì thấy sắc mặt đám đệ tử Cổ gia có phần quái dị, khi thấy hắn nhìn thì bọn họ đều nhìn đi chỗ khác.

Thấy thế, Mặc Đào bất giác siết chặt tay, nhất thời nhìn sang mấy người Cổ Lăng, nói:

– Lẽ nào các ngươi muốn kẻ lai lịch bất minh này làm người viện trợ?

– Khụ khụ…

Cổ Lăng ho khan một tiếng, vẻ mặt có phần lúng túng.

– Ha ha, Mặc Đào huynh đừng giận! Người viện trợ cho Cổ gia đương nhiên thực lực càng mạnh càng tốt. Vừa rồi nếu huynh đánh bại Lâm Động, đương nhiên không có gì để nói. Nhưng giờ cuộc tỷ thí đã kết thúc, vì thế…

Cổ Mộng Kỳ nói dịu dàng với vẻ hối lỗi.

– Có điều, Mặc Đào huynh cũng có thể ở lại Võ Hội Đảo cùng xem Võ hội, Cổ gia ta đương nhiên sẽ tiếp đãi huynh như khách quý!

Lời nói của Cổ Mộng Kỳ dịu dàng mà không có chút sơ hở nào, khiến Mặc Đào cũng không thể nói được gì, gương mặt biến sắc một lúc lâu mới hầm hầm vung tay, lạnh lùng nhìn Lâm Động:

– Được, nếu các ngươi đã muốn để hắn viện trợ thì ta sẽ đợi xem xem hắn có thể làm được gì? Hừ, đến lúc đó sẽ không thể nào dựa vào mấy cái quy tắc đó mà được lợi!

– Quy tắc là tự ngươi đặt ra!

Cổ Yên nhíu mày nhắc nhở.

Mặc Đào khựng người, nộ hỏa trong lòng bùng cháy nhưng quả thật không thể nói được gì, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi khẽ lùi lại.

– Lâm Động huynh, Võ hội lần này phải dựa vào huynh rồi!

Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động, mỉm cười nói.Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

Lâm Động cười cười nhìn Cổ Mộng Kỳ. Nữ tử này bề ngoài nhìn có vẻ ôn hòa, dịu dàng nhưng rõ ràng thủ đoạn cũng không vừa, nếu không thì khó lòng chỉ bằng vài câu nói đã khiến Mặc Đào không thể phản pháo được gì.

– Mộng Kỳ cô nương khách khí rồi, ta được Cổ Yên cô nương mời mới nhận lời, chỉ cần sau khi xong việc, trả thù lao đúng như thỏa thuận thì ta tự nhiên sẽ cố gắng hết sức.

Trước đó Cổ Yên không nói thật chi tiết, nhưng Lâm Động vẫn cảm nhận được mức độ quan trọng của ba suất vào Hồng Hoang Tháp đối với Cổ gia. Cổ Yên hứa rằng nếu đoạt được Quán quân thì sẽ cho hắn một suất, nhưng rõ ràng Cổ Yên không thể đại diện cho Cổ gia, vì thế chuyện thù lao nên nói rõ ngay từ đầu để tránh sau đó lại xảy ra tranh chấp.

– Thù lao?

Cổ Mộng Kỳ nhận ngay ra trọng điểm trong lời nói của Lâm Động, nhất thời nhìn Cổ Yên cười nói:

– Không biết Tiểu Yên đã hứa với Lâm Động huynh thù lao gì?

– Một suất vào Hồng Hoang Tháp!

Lâm Động nhìn Cổ Yên lúc này hơi căng thẳng, cười nói.

Vừa dứt lời, hắn liền thấy Cổ Mộng Kỳ và mấy người Cổ Lăng đều sững người, sau đó vẻ mặt đều thay đổi.

– Lâm Động huynh… dù Cổ gia có đoạt được Quán quân, nhưng cũng chỉ có ba suất…

Cổ Mộng Kỳ nhíu mày, nói với vẻ khó xử.

– Hay là Lâm Động huynh đổi điều kiện khác? Huyền Nguyên Đan, vũ kỹ, Linh bảo, chỉ cần huynh nói ra, Cổ gia đều có thể đáp ứng được.

Lâm Động nhún vai, xem ra chuyện này đúng là Cổ Yên không thể quyết định được, cũng may hắn hỏi kỹ trước, nếu không thì sau này chắc chắn sẽ phiền phức.

– Xin lỗi, ta chỉ muốn một suất vào Hồng Hoang Tháp, nếu mọi người không đồng ý thì ta nghĩ mình nên rời khỏi đây thôi!

Lâm Động nói cũng không quá khách khí, đây vốn dĩ là một cuộc giao dịch, hắn bỏ sức giúp Cổ gia giành Quán quân, còn Cổ gia cho hắn một suất vào Hồng Hoang Tháp, rất công bằng.

Dường như mấy người Cổ Mộng Kỳ không ngờ Lâm Động hành sự lại dứt khoát như vậy, cặp mày đều nhăn lại. Ba suất này đối với Cổ gia mà nói vốn đã rất ít, nếu cho Lâm Động một suất thì…

– Ha ha, bụng dạ cũng không nhỏ nhỉ? Mộng Kỳ cô nương, xem ra lần này mọi người đã tìm được một con sói đói với cái dạ dày tham lam rồi!

Mặc Đào thấy thế, không khỏi lên tiếng châm chọc.

Lâm Động nghiêng đầu nhìn Mặc Đào rồi gật đầu nghiêm túc nói:

– Đúng là dạ dày ta không nhỏ, nhưng nếu vị Mặc Đào huynh đây có lòng tin giúp được Cổ gia giành được chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt thì vẫn nên để huynh ấy trợ giúp thì hơn!

Khi ba chữ Thân Đồ Tuyệt lọt vào tai, Mặc Đào lập tức thiếu tự nhiên, không nói được gì nữa. Xem ra hắn cũng hiểu khoảng cách giữa mình và người xếp thứ ba trong số các đệ tử trẻ tuổi của Hải vực Thiên Phong này.

Hắn tự tin giúp Cổ gia giành được thành tích tốt, nhưng rõ ràng là không thể đoạt được Quán quân Võ hội.

– Ý ngươi là ngươi có tư cách đoạt chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt?

Mặc Đào lấy lại vẻ mặt bình thường, cười trào phúng nói.

Nghe lời nói đó, mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng cũng nhìn sang. Ai cũng biết Thân Đồ Tuyệt là kẻ khó đối phó nhất trong Võ hội, có lẽ trong Tứ Đại Gia Tộc căn bản chẳng có ai chắc chắn được…

– Chắc chắn năm phần!

Lâm Động cười nhạt, nói. Hắn vẫn chưa gặp qua Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt của Thân Đồ gia, vì thế cũng không nói quá tuyệt đối. Từ những thông tin biết được qua Cổ Yên, có lẽ Thân Đồ Tuyệt có thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Quả thật là rất cường hãn, nếu là trước khi Lâm Động đột phá Sinh Huyền Cảnh thì có lẽ hắn khó lòng thắng nổi, nhưng bây giờ thì chưa thể biết được…

Dù Lâm Động nói như vậy có chút hạ thấp rồi, nhưng xung quanh vẫn có vô số người đầy vẻ kinh ngạc, Mặc Đào thì bật cười, vẻ mặt đầy châm chọc, hiển nhiên hắn đang nghĩ Lâm Động đang nói khoác.

Nhưng Lâm Động cũng không bận tâm lắm đến những biểu hiện của mọi người, nhìn sang mấy người Cổ Mộng Kỳ, cười nói:

– Đã nói rõ hết rồi, có tin hay không là chuyện của các ngươi. Nhưng điều kiện của ta sẽ không thay đổi, nếu không được thì bây giờ ta sẽ rời đi luôn, làm phiền rồi!

Mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng nhìn nhau, nhất thời nhìn Lâm Động. Bọn họ không thể ngờ hắn lại có đến năm phần chắc chắn giành được Quán quân từ tay Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt…

– Mộng Kỳ tỷ, hãy tin hắn đi! Nếu chúng ta không giành được Quán quân thì một suất cũng chẳng có. Hơn nữa Lâm Động cũng không cần thù lao gì khác, nếu không được thì chúng ta cũng không tổn thất gì. Lẽ nào tỷ cho rằng chỉ dựa vào chúng ta là có thể chống lại được Thân Đồ Tuyệt sao?

Cổ Yên đến bên cạnh Cổ Mộng Kỳ, nói nhỏ.

Vẻ mặt Cổ Mộng Kỳ phức tạp nhìn mấy người Cổ Lăng một chút, nhất thời nói:

– Lâm Động huynh, chuyện này bọn ta không thể quyết định được, chi bằng huynh ở Võ Hội Đảo nghỉ ngơi đã, trước khi Võ hội bắt đầu, bọn ta sẽ trả lời, được chứ?

– Được, nếu Võ hội bắt đầu mà chưa có câu trả lời rõ ràng thì ta sẽ rời khỏi đây ngay!

Lâm Động cười nói.

Cổ Mộng Kỳ lắc đầu cười khổ, lúc này nàng mới cảm nhận được sự khó đối phó của Lâm Động, hắn ta đúng là… cứng đầu!Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 13 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 20 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin