Vũ Động Càn Khôn
Tập 170 [ chương 851 đến 855 ]
❮ sautiếp ❯Chương 851 : Tiêu diệt Từ Vẫn
Hắc quang ập tới như vũ bão, bao phủ phạm vi hàng trăm trượng quanh Từ Vẫn. Những nơi hắc quang đi qua dường như hư không cũng xuất hiện những vệt đen nhàn nhạt.
Từ Vẫn nhìn công kích đó, trên gương mặt tái nhợt không thể che giấu nổi sự ngưng trọng. Trước đó có lẽ hắn vẫn còn coi thường Lâm Động, nhưng khi Thôn Phệ Tổ Phù xuất hiện thì hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm từ Lâm Động ở mức cao nhất. Hắn biết tuy thực lực giữa hắn và Lâm Động có khoảng cách, nhưng khoảng cách đó có thể lấp đầy bằng Thôn Phệ Tổ Phù, một trong tám đại Thần vật của thiên địa!
Ánh mắt Từ Vẫn tối tăm, thủ ấn biến hóa, một luồng tinh thần lực điên cuồng lan tỏa, nhất thời nhanh như chớp biến thành một cơn bão tinh thần lực hàng trăm trượng.
Tinh thần lực không được cuồng bạo như nguyên lực, nhưng dường như đằng sau sự hiền hòa đó lại mang một sức sát thương có thể hủy hoại linh hồn, một số người nếu bị thương do nguyên lực thì chỉ là thương thế da thịt, nhưng nếu do tinh thần lực gây ra thì sẽ thương tổn đến xương cốt bên trong, thậm chí thần trí cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Cơn bão tinh thần lực bao trùm quanh người Từ Vẫn, khi cơn bảo xoay chuyển, ngay đến không khí cũng có dấu hiệu biến dạng đi.
Xoẹt xoẹt!
Khi cơn bão tinh thần lực hình thành, hắc quang cũng bắn tới ầm ầm vào cơn bão. Nhưng khi hắc quang xuyên vào bên trong thì liền bị cơn bão bẻ gãy tan tành.
– Thôn Phệ Tổ Phù đúng là rất mạnh, nhưng chỉ với khả năng của ngươi thì nó cũng chẳng phát huy được bao nhiêu!
Từ Vẫn cười lạnh.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Ngươi nghĩ lực thôn phệ dễ bị ngươi bóp nát vậy thật sao?
Thế nhưng Lâm Động chỉ cười một cách quỷ dị.
Nghe thấy thế, Từ Vẫn hơi giật mình, nhất thời hắn nhìn thấy trong cơn bão tinh thần lực của mình không biết từ bao giờ đã xuất hiện một số những tia sáng đen đang không ngừng nuốt chửng tinh thần lực ở xung quanh.
– Đáng chết!
Sắc mặt Từ Vẫn trở nên khó coi, hắn vội vàng dùng tinh thần lực định bài xích số hắc quang kia ra, nhưng rồi hắn nhận ra đám hắc quang đó thậm chí dính chặt vào tinh thần lực của hắn, căn bản không thể loại bỏ!
– Đây chính là sức mạnh của lực thôn phệ sao?
Trán Từ Vẫn bắt đầu lấm tấm mồ hôi, hắn có thể cảm nhận được tinh thần lực của mình đang nhanh chóng tan biến, điều này khiến hắn hốt hoảng. Lâm Động không giao đấu chính diện với hắn, nhưng lực thôn phệ lại như ký sinh trùng bám lấy tinh thần lực và hút dần dần sức mạnh của hắn!
Hắc quang ngày một dày đặc, cảm giác giống như vi khuẩn đang lan tràn xâm thực vậy.
– Khốn kiếp!
Sắc mặt Từ Vẫn tối sầm lại, hắn nghiến răng rồi quyết đoán cắt đứt liên hệ với chỗ tinh thần lực kia, sau đó lùi nhanh về phía sau, định thoát khỏi cơn bão tinh thần lực đang bị hắc quang xâm chiếm kia.
– Giờ muốn đi e là hơi muộn rồi!
Lâm Động thấy vậy cười lạnh, sâu trong ánh mắt lóe hắc quang, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
– Thôn Phệ Ấn!
Lâm Động khẽ nói, nhất thời ấn pháp bỗng chốc dừng lại.
Vút!
Ngay lúc đó, Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu hắn bắn ra một chùm hắc quang bay thẳng vào cơn bão tinh thần lực kia.
Uỳnh uỳnh!
Cơn bão đang xoay chuyển bỗng nhiên đứng im, hắc quang bên trong nó cũng bùng nổ, từng tia sáng đen lan tỏa ra, sau đó đan xen với nhau, biến thành một đạo ấn phù bọc lấy toàn bộ cơn bão tinh thần lực của Từ Vẫn.
Khi ấn phù hình thành, cả cơn bão biến thành nhà tù hình thành từ lực thôn phệ!
Rầm!
Một thanh trường mâu bằng tinh thần lục dài gần trăm trượng hình thành trong tay Từ Vẫn, mạnh mẽ bắn thẳng lên cơn bão năng lượng bị bao bọc bởi phù ấn. Nhưng khi hai bên tiếp xúc, trường mâu nhanh chóng vỡ tan, tinh thần lực trên nó cũng nhanh chóng bị lực thôn phệ nuốt chửng mất!
– Trói lại!
Lâm Động lạnh lùng nhìn Từ Vẫn bắt đầu hoảng loạn, thủ ấn nhất thời biến hóa, chỉ thấy vô số đạo hắc quang từ bốn phía bắn ra, nhấp nháy rồi biến thành vô số sợi xích đen bắn thẳng về phía Từ Vẫn.
Từ Vẫn thấy vậy, sắc mặt kịch biến, cuống cuồng biến tinh thần lực thành tấm lá chắn.
Phập phập!
Thế nhưng phòng ngự của hắn không hề có chút tác dụng, những sợi xích mang đầy lực thôn phệ xuyên thủng tấm lá chắn với thế như chẻ tre, nhất thời trong ánh mắt kinh hãi của Từ Vẫn xuyên thủng người hắn!
– Thi triển tinh thần lực trước Thôn Phệ Tổ Phù, chỉ có thể nói rằng, ngươi là đồ ngu xuẩn chân chính!
Lâm Động cúi nhìn Từ Vẫn, lạnh lùng nói.
Lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù có tính khắc chế rất lớn đối với tinh thần lực, vì thế đối với Lâm Động mà nói, đối phó với Tiên Phù sư còn dễ dàng hơn một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Chỉ là Từ Vẫn quá mức ngông cuồng…
Từ Vẫn vùng vẫy trong đau đớn, chỗ thân thể bị xích sắt xuyên qua không hề có máu chảy, bởi vì hắn có thể cảm nhận được mọi thứ trong cơ thể đang bị lực thôn phệ dần dần xâm thực!
Thần trí của hắn cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
– Lâm Động, sư phụ ta là Cung phụng của Tà Phong Động Thiên, ngươi dám giết ta, hậu quả của ngươi sẽ vô cùng thê thảm!
Từ Vẫn cố lấy lại tinh thần, nhìn Lâm Động hung hăng quát lên.
– Tà Phong Động Thiên?
Lâm Động nhướng mày, tuy cũng đoán được có lẽ Từ Vẫn có chút lai lịch, nhưng không ngờ lại là người của Tà Phong Động Thiên, một trong Lưỡng Đại Động Thiên mạnh nhất Hải vực Thiên Phong.
– Đúng vậy! Lâm Động, ngươi cũng là người thông minh, chắc biết đắc tội với Tà Phong Động Thiên sẽ gặp phải tai họa thế nào. Nếu ngươi dâng Thôn Phệ Tổ Phù cho Tà Phong Động Thiên thì chắc chắn là đại công, sau này Tà Phong Động Thiên sẽ không bạc đãi ngươi!
Từ Vẫn thấy vậy vội nói.
Lâm Động xoa cằm trầm ngâm một lúc rồi nhếch mép cười, lộ hàm răng trắng muốt. Nhìn thấy thế, trái tim Tần Tiêu Thiên bỗng nhiên thấy như bị đè nặng.
– Xin lỗi, ta không muốn giao ra Thôn Phệ Tổ Phù, vì thế ta cũng không muốn tha cho ngươi!
Dứt lời, ánh mắt hắn lạnh băng, bàn tay siết lại, mấy chục sợi xích xuyên qua cơ thể Từ Vẫn bỗng nhiên nổ tung, hắc quang lan tràn biến thành một cái hắc động nuốt gọn lấy hắn.
Bốp bốp!
Sau khi Từ Vẫn hoàn toàn bị hút vào, Lâm Động vỗ vỗ tay, nhất thời quay người bình thản nhìn đầu Tam Đầu Ma Giao trong Phần Thiên Trận.
Lúc này Tam Đầu Ma Giao cũng không còn dám gầm rú bừa bãi nữa, sắc mặt hắn vô cùng căng thẳng nhìn Lâm Động.
– Mẹ kiếp, biết tên tiểu tử đó hung tàn như vậy thì đã không động thủ rồi!
Vẻ mặt Tam Đầu Ma Giao thoáng lên vẻ khổ sở, hiển nhiên hắn không ngờ việc vốn tưởng dễ như trở bàn tay lại trở nên thế này.
– Giờ đến lượt ngươi rồi!
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao, nở nụ cười nhàn nhạt. Nụ cười đó khiến cho đầu Tam Đầu Ma Giao vốn rất hung hãn cũng phải lạnh gáy.
Chương 852 : Địa Tâm Sinh Linh Tương
Quang trận đỏ rực khổng lồ bao trùm toàn bộ thiên địa, đồng thời cũng nhốt chặt Tam Đầu Ma Giao bên trong. Chỉ có điều lúc này, đầu Yêu thú trước nay vô cùng hung hãn khi nhìn Lâm Động đang nhìn mình với nụ cười thì sắc mặt có phần khó coi.
– Hề hề, vị bằng hữu đây, giữa chúng ta cũng không có ân oán gì lớn. Thế này đi, ta không cần Sinh Sinh Huyền Linh Quả nữa, chúng ta kết thúc trong hòa bình, thế nào?
Cơ mặt Tam Đầu Ma Giao co giật một lúc, rồi hắn nhìn Lâm Động cười khan, nói.
– Ngươi cũng nhìn thấy Thôn Phệ Tổ Phù rồi đúng không?
Lâm Động cười nhạt, nói.
Đồng tử Tam Đầu Ma Giao co rút lại, sắc mặt có phần thiếu tự nhiên. Vừa rồi Lâm Động giải quyết Từ Vẫn như thế nào, hắn đã nhìn thấy vô cùng rõ ràng, trong lòng cũng bị chấn động không nhỏ. Từ Vẫn là cường giả Tiên Phù sư Tiểu thừa, tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, ngay cả hắn muốn chiến thắng cũng không phải dễ dàng. Thế nhưng tên xui xẻo đó đã bị Lâm Động giải quyết nhẹ nhàng như vậy. Tuy phần lớn là nhờ sức mạnh Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng những thủ đoạn hung tàn của Lâm Động cũng khiến Tam Đầu Ma Giao phải kinh hoàng.
– Ngươi muốn thế nào?
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng nói.
– Ta không muốn để lộ việc ta có Thôn Phệ Tổ Phù ra ngoài, bởi thế, những người biết thông tin này, có lẽ ta không thể để sống sót được!
Giọng nói của Lâm Động vô cùng ôn hòa, nhưng ánh hàn quang trong mắt hắn khiến tim Tam Đầu Ma Giao co thắt lại.
– Ngươi!
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao thay đổi, ánh mắt tối lại nói:
– Lâm Động, ta biết ngươi nhiều thủ đoạn, nhưng nếu ngươi ép ta thì ta cũng có thủ đoạn khiến ngươi phải trả giá!
– Ở trong Phần Thiên Đỉnh mà ngươi cũng có tư cách nói thế sao?
Lâm Động nghe vậy cười trào phúng, tay áo vung lên, Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu biến thành một cái hắc động bao trùm trên trận pháp, nhất thời lực thôn phệ bùng phát ra mãnh liệt.
Sau khi lực thôn phệ bắn xuống, Tam Đầu Ma Giao lập tức cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể đang mất dần đi, sắc mặt hiện lên sự kinh hãi. Thôn Phệ Tổ Phù quả nhiên quỷ dị, chẳng trách được gọi là Tổ Phù thần bí nhất trong Bát Đại Tổ Phù!
– Muốn giải quyết ngươi có lẽ hơi rắc rối, nhưng ta cũng không vội, chỉ cần nhốt ngươi trong Phần Thiên Trận này, Thôn Phệ Tổ Phù sẽ tự hút cạn năng lượng của ngươi!
Lâm Động cười nhạt.
– Tiểu tử, ngươi thật hung ác!
Tam Đầu Ma Giao nghe vậy, không khỏi gầm lên.
– Bình thường thôi, ta với ngươi đều chẳng phải kẻ thiện, hà tất phải nói như vậy!
Lâm Động châm chọc, nếu hôm nay hắn thất bại thì có lẽ hậu quả còn thê thảm hơn nhiều lần.
– Giờ ngươi cứ yên tĩnh ở đây đi!
Lâm Động dứt lời liền định thoát khỏi Phần Thiên Đỉnh.
– Đợi đã!
Tam Đầu Ma Giao thấy thế vội kêu lên. Nếu Lâm Động để hắn ở lại đây thật, sức mạnh của hắn sẽ bị hút sạch, đến lúc đó hắn chẳng khác gì cá nằm trên thớt.
Lâm Động dừng lại, lạnh lùng nhìn Tam Đầu Ma Giao.
– Ta cho ngươi biết một bí mật của Huyền Linh Đảo, ngươi thả ta ra, thế nào?
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng nói.
– Ồ?
Lâm Động nhướng mày, nhưng vẫn không thể hiện quá hứng thú:
– Nói nghe xem sao!
– Ngươi thả ta ra trước rồi ta nói!
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh:
– Mạng ngươi nằm trong tay ta, vì thế ngươi không có tư cách ra điều kiện với ta! Ta cũng tinh thông tinh thần lực, đến khi ngươi mất hết sức mạnh, ta dùng tinh thần lực điều tra ký ức của ngươi là được!
Lâm Động lạnh nhạt nói.
– Ngươi!
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao tím tái lại, hiển nhiên hắn không thể ngờ Lâm Động lại cứng rắn như vậy.
– Có nói không?
Lâm Động liếc nhìn Tam Đầu Ma Giao.
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao thay đổi một lúc, cuối cùng ảo não, nói:
– Bảo bối lớn nhất trên Huyền Linh Đảo không phải Sinh Sinh Huyền Linh Quả, mà là Địa Tâm Sinh Linh Tương bên dưới đáy hồ!
Khi nói ra cái tên đó, bộ dáng Tam Đầu Ma Giao rõ ràng không hề cam lòng chút nào.
– Địa Tâm Sinh Linh Tương?
Lâm Động nghe thấy thế, hơi khựng lại một chút rồi vẻ mặt có phần động dung. Hiển nhiên hắn cũng đã nghe đến thứ kỳ vật còn hiếm có hơn cả Sinh Sinh Huyền Linh Quả rất nhiều này.
Địa Tâm Sinh Linh Tương vô cùng hiếm có, hơn nữa đối với cường giả Sinh Huyền Cảnh mà nói đó chính là Thần vật. Bên trong nó mang sinh cơ vô cùng thuần túy, nếu hấp thụ luyện hóa được nó thì cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành, thậm chí Đại viên mãn đều nhận được lợi ích cực lớn.
Cũng có nghĩa là dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng vô cùng khao khát có Địa Tâm Sinh Linh Tương.
Nếu lần này thông tin truyền ra ngoài không phải Sinh Sinh Huyền Linh Quả mà là Địa Tâm Sinh Linh Tương thì cường giả đến đây phải Ngụy Tùng, Từ Vẫn, mà là những cường giả chân chính ở tầng thứ Sinh Huyền Cảnh Đại thành, Đại viên mãn rồi.
Đương nhiên đối diện với những cường giả cấp độ đó, Lâm Động cũng chỉ đành tránh đi, trừ phi hắn cũng là Sinh Huyền Cảnh!
– Huyền Linh Đảo mọc ra được Sinh Sinh Huyền Linh Quả chắc hẳn cũng vì có Địa Tâm Sinh Linh Tương?
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao với ánh mắt khá hứng thú rồi bỗng nói:
– Ngươi biết ở đây có Địa Tâm Sinh Linh Tương, tại sao không lấy đi?
– Địa Tâm Sinh Linh Tương ở nơi sâu nhất của Huyền Linh Đảo, ở đó bị bao quanh bởi một vùng nham thạch, ta không vào được!
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng, nếu có được Địa Tâm Sinh Linh Tương từ sớm thì nó đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành, lúc đó hắn tùy ý xử trí bọn Lâm Động rồi.
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao một lúc rồi gật đầu cười:
– Ta sẽ đi do thám xem, nếu thông tin là giả, chắc ngươi cũng biết hậu quả thế nào!
Dứt lời, Lâm Động mặc kệ tiếng gầm phẫn nộ của Tam Đầu Ma Giao, biến thành hồng quang bay ra khỏi Phần Thiên Đỉnh.
– Tên khốn kiếp!
Tam Đầu Ma Giao thấy vậy lập tức gầm lên chửi lớn, mãi một lúc lâu sau mới dần bình tĩnh lại, nhất thời ngồi xuống trong Phần Thiên Trận, tay xoa xoa cái đầu trọc lốc, ánh mắt đang cụp xuống bỗng nhiên ánh lên tia cười quỷ dị.
Ầm ầm!
Trên mặt hồ trong suốt, từng đợt kình phong điên cuồng cuộn trào, hai bên vẫn chiến đấu sát phát đầy hỗn loạn.
Bùm!
Nguyên lực hùng hồn bùng phát từ trong cơ thể Ngụy Tùng, hắn bỗng nhiên tung chưởng, một luồng nguyên lực xé tan không khí lao thẳng tới Cổ Yên, lực đạo cuồng mãnh khiến nàng ta phải lùi về sau mười mấy bước!
– Cổ Yên, các ngươi không làm được gì bọn ta đâu. Hừ, ta biết ngươi đặt hy vọng vào tên Lâm Động đó, nhưng ngươi tưởng một mình hắn có thể đối phó được với một Tiên Phù sư và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành sao?
Ngụy Tùng nhìn ra xung quanh, dừng tại trên chiếc đỉnh đỏ rực một lúc rồi cười lạnh.
– Lâu như vậy mà hắn không ra, chưa biết chừng đã bị Từ huynh và Tam Đầu Ma Giao liên thủ giết chết rồi! Ta khuyên ngươi hãy sớm rút lui đi. Nếu không có khi không có cơ hội để hối hận đâu!
Ngụy Tùng cười lớn, bọn người Ngụy gia cũng cười hùa theo.
Mạc Trảm và đám người của Hàn Đào vẫn chưa rời đi, rõ ràng bọn chúng muốn xem xem tiếp theo ai sẽ chiếm ưu thế.
Nhưng theo bọn chúng nghĩ, với tình hình bình thường, chắc chắn Lâm Động lành ít dữ nhiều.
Nghe Ngụy Tùng nói vậy, Cổ Yên và đám đệ tử Cổ gia cũng hơi biến sắc mặt. Nếu Lâm Động thật sự thất thủ thì lần này coi như bọn họ thất bại hoàn toàn rồi, không chỉ không có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả mà ngay thoát thân thế nào cũng thành vấn đề!
Cổ Yên cắn môi, ánh mắt đầy lo lắng nhìn chiếc đỉnh.
– Ha ha, xem ra kết quả khiến ngươi thất vọng rồi!
Thế nhưng khi đám đệ tử Cổ gia còn đang bất an thì một tiếng cười quen thuộc bỗng nhiên vang lên, nhất thời mọi người nhìn thấy một đạo hồng quang bay ra từ Phần Thiên Đỉnh, cuối cùng thân hình của Lâm Động cũng hiện ra.
Khi hắn hiện thân, không khí xung quanh hồ nước như đông cứng lại, nụ cười trên gương mặt bọn Ngụy Tùng cứng đờ, vẻ mặt Mạc Trảm và thế lực các phương cũng đầy ngưng trọng.
Không ngờ Lâm Động lại ra được! Lẽ nào hắn đã giải quyết được Từ Vẫn và Tam Đầu Ma Giao?
Bọn Mạc Trảm nhìn nhau, cùng nhận ra sự kinh hãi trong mắt đối phương, rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?
Chương 853 : Xuống đáy hồ
Gã thanh niên gầy gò đứng trên không trung, hai cánh tay buông thõng, trên gương mặt là nụ cười dường như rất ôn hòa, nhưng trước nụ cười đó, tất cả những người đứng xung quanh hồ nước đều không dám có bất cứ động tĩnh gì.
Ngụy Tùng nhìn Lâm Động, nụ cười trào phúng đông cứng trên gương mặt trở nên vô cùng khó coi. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, trong cổ họng phát ra âm thanh cổ quái, nhất thời khóe miệng giật giật, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh.
– Từ huynh đâu?
Giọng Ngụy Tùng có phần khàn đặc.
– Bị ta giải quyết rồi!
Lâm Động nhìn Ngụy Tùng rồi cười, nói với vẻ không để tâm.
Không khí vốn có phần yên tĩnh bỗng chốc đông cứng vì câu nói của Lâm Động. Không ít người đều thầm hít vào một hơi khí lạnh. Sắc mặt bọn Mạc Trảm, Hàn Đào cũng ngưng trọng, thầm thấy may mắn vì không bị lòng tham khiến đầu óc lú lẫn. Ai có thể ngờ nổi một kẻ nhìn có vẻ vô hại kia lại lợi hại đến mức đó!
Đó là một Tiên Phù sư và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành a! Vậy mà hắn lại giải quyết được hai người đó với thực lực Cửu Nguyên Niết Bàn!
Ánh mắt Ngụy Tùng lúc này có phần sửng sốt, mãi lúc sau mới bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn Lâm Động đã có thêm sự sợ sệt. Đám người Ngụy gia phía sau hắn cũng không còn hung hăng như trước nữa.
Đương nhiên không chỉ có bọn chúng cảm thấy chấn động, ngay cả mấy người Cổ Yên, vẻ mặt cũng đầy vẻ không thể tin nổi. Hiển nhiên bọn họ chưa thể tin nổi sự thật rằng Lâm Động đã giải quyết được một Tiên Phù sư!
– Ngươi… ngươi có biết Từ huynh là ai không? Sư phụ của hắn là Tà Cốt lão nhân, Cung phụng của Tà Phong Động Thiên. Ngươi dám hạ sát thủ với hắn?
Đến khi tỉnh thần lại, Ngụy Tùng gầm lên.
– Tà Cốt lão nhân?
Nghe vậy, ánh mắt mấy người Cổ Yên đều biến đổi, hiển nhiên bọn họ đã nghe thấy cái tên này.
Nhưng Lâm Động chẳng có chút dao động nào, ngay cả mấy trăm đệ tử Nguyên Môn hắn còn dám tiêu diệt, huống hồ gì là một gã đệ tử của Cung phụng. Lẽ nào Tà Cốt lão nhân hung hãn hơn cả Tam đại Chưởng môn của Nguyên Môn sao?
– Ngụy Tùng, hôm nay là Từ Vẫn muốn hạ sát thủ với Lâm Động, hắn chỉ phòng vệ mà thôi. Chuyện này dù cho Tà Cốt lão nhân có biết cũng chẳng thể nói gì. Ở Loạn Ma Hải những chuyện như thế này chẳng có gì lạ cả!
Cổ Yên lạnh lùng nói.
– Hừ, mặc xác ngươi có lý do gì, ngươi hãy đợi mà giải thích với Tà Cốt Cung phụng đi!
– Có phải ngươi cũng muốn như hắn không?
Lâm Động nheo mắt nhìn Ngụy Tùng, tay vung lên, nhất thời chiếc đỉnh đỏ rực nghiêng xuống, nơi miệng đỉnh lấp lánh ánh hồng quang.
Bọn Ngụy Tùng thấy vậy, sắc mặt nhất thời kịch biến vội vàng lùi về phía sau.
– Trong vòng mười lần đếm, không cút thì chết!
Ánh mắt Lâm Động dần lạnh băng, lan tỏa sát ý lạnh lẽo.
Ngụy Tùng nghe vậy, sắc mặt biến đổi liên hồi, nhưng cuối cùng cũng phẩy ống tay áo, hầm hầm nói:
– Cổ Yên, các ngươi cũng đừng đắc ý, các ngươi giết Từ Vẫn, chuyện này sẽ không giải quyết dễ dàng như vậy đâu! Ta cho ngươi hay, lần này Đại sư huynh của Từ Vẫn đã ra tay với Cổ Vân Thiên, Cổ gia các ngươi trong Võ hội lần này chắc chắn đại bại!
– Ngươi nói cái gì?
Cổ Yên quát lên.
– Ha ha, đến lúc đó rồi ngươi sẽ biết thôi!
Ngụy Tùng cười lớn, nhìn Lâm Động một cái rồi vung tay dẫn bọn người Ngụy gia rời đi.
Lâm Động bình thản nhìn đám người Ngụy Tùng rút chạy, cũng không có ý định ra tay. Giờ ở Huyền Linh Đảo người đông rất phức tạp, muốn phong tỏa thông tin hắn giết Từ Vẫn là không thể. Nếu động thủ giết hết bọn Ngụy Tùng nữa thì có lẽ sẽ gây nên nhiều phiền phức hơn. Hơn nữa với thực lực của Ngụy Tùng, hắn cũng khó lòng tạo được sức uy hiếp thực chất.
Sau khi Ngụy gia rút lui, cường giả của thế lực các phương ở xung quanh hồ nước chỉ có thể lắc đầu bất lực. Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Động, sau đó quay sang nhìn nhau rồi chủ động giải tán. Lúc này bọn chúng cũng không có dũng khí nghĩ đến Sinh Sinh Huyền Linh Quả trong tay Lâm Động nữa!
Chỉ trong mấy phút, mọi người bao gồm cả Mạc Trảm, Hàn Đào đều rời khỏi nơi thị phi này.
Xung quanh hồ nước nhanh chóng trở nên yên tĩnh, tất cả rời đi để lại một đống tàn tích.
Lâm Động cũng đáp xuống đất, bàn tay vẫy một cái, Phần Thiên Đỉnh biến thành một đạo hồng quang bay vào trong cơ thể, sau đó hắn mới quay người lại nhìn về phía Cổ Yên.
Cổ Yên có phần cảm thán, ai mà ngờ được gã thanh niên hơn mười ngày trước được Cổ Nhã nhặt về, trong mắt nàng không khác gì một gã phế nhân, cuối cùng lại lợi hại đến như vậy.
Lâm Động nhìn Cổ Yên, bàn tay nắm lại, hai quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả hiện ra, sau đó hắn ném một quả cho Cổ Yên:
– Cái này đổi cho một vạn Huyền Nguyên Đan!
Cổ Yên vội vàng bắt lấy. Sinh Sinh Huyền Linh Quả vừa cầm vào tay, Sinh Khí dồi dào nhất thời khiến gương mặt lạnh lùng của nàng ánh lên một màu hồng, nàng khẽ cắn môi:
– Cảm ơn!
Nàng hiểu rõ ràng thật sự một vạn viên Huyền Nguyên Đan không là gì so với Sinh Sinh Huyền Linh Quả này, lần này nếu không phải nhờ có Lâm Động thì có lẽ không đến lượt nàng có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả như thế này!
– Lần đầu đến Loạn Ma Hải, gặp được cũng là duyên phận!
Lâm Động cười, lúc này hắn cũng không còn sự lạnh lùng như trước đây nữa, dọc đường đến đây, bọn Cổ Yên cũng giúp hắn không ít.
Lâm Động nói xong, xoay người tiến lại chỗ của Cổ Nhã, đưa tay về phía cô nàng thiếu nữ, lại một quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả hiện ra. Sau đó hắn đưa cho nàng ta trước ánh mắt ngưỡng mộ của đám đệ tử Cổ gia.
– Cái này… cho ta sao?
Cổ Nhã nhìn Sinh Sinh Huyền Linh Quả, mặc dù trong lòng rất muốn nhưng lại không dám nhận, rụt rè nhìn Lâm Động, hỏi.
– Nha đầu này, nếu không nhờ có ngươi thì có lẽ ta bị Yêu thú ăn mất rồi. Mạng của ta quý hơn một quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả nhiều lắm chứ!
Lâm Động cười, nhét Sinh Sinh Huyền Linh Quả vào tay Cổ Nhã, lúc này nàng mới mừng rỡ nhận lấy.
– Sau này các ngươi định làm gì?
Lâm Động quay sang Cổ Yên hỏi.
– Ta muốn ở đây dùng Sinh Sinh Huyền Linh Quả đột phá Sinh Huyền Cảnh!
Cổ Yên trầm ngâm, hai tháng nữa là Võ hội Ngũ gia bắt đầu, nếu nàng đột phá được Sinh Huyền Cảnh thì chắc chắn sức mạnh Cổ gia sẽ tăng lên một chút.
Lâm Động nghe vậy thì gật gù, nhất thời hắn nhìn về mặt hồ trong veo bình lặng, nói:
– Giờ ta có việc phải xuống đáy hồ một chuyến. Ở dưới dó chắc chắn có rất nhiều nguy hiểm, nếu các ngươi muốn đi xuống, ta cũng không ngăn cản, nhưng ta không thể đảm bảo an toàn cho các ngươi được!
Trước nay Lâm Động vốn luôn thận trọng, hắn không tin dưới đáy hồ vô cùng an toàn, nếu không thì Tam Đầu Ma Giao sớm đã liều mạng chiếm lấy Địa Tâm Sinh Linh Tương rồi.
Cổ Yên hơi khựng người vì lời nói của Lâm Động, nhất thời nàng nhìn mặt hồ, trong lòng dự đoán được chắc chắn hắn có mục đích gì đó, nhưng nàng cũng hỏi gì thêm. Lần này Cổ gia đã có được không ít thứ từ chỗ của Lâm Động, nếu muốn làm gì nữa thì thật hơi quá tham lam rồi.
– Ừm, vậy ngươi đi đi! Cẩn thận một chút, nếu đủ thời gian thì bọn ta sẽ hộ pháp ngoài này giúp ngươi một chút.
Cổ Yên ngẫm nghĩ một chút rồi nói.
Lâm Động gật đầu cười, sau đó vỗ nhẹ lên đầu Cổ Nhã một cái, cuối cùng mới quay người đi về phía hồ nước.
– Lâm Động đại ca cẩn thận nhé!
Cổ Nhã ở đằng sau vẫy vẫy tay.
Lâm Động quay lưng về phía nàng vẫy tay, sau đó tùm một tiếng nhảy xuống hồ, nguyên lực bao bọc quanh người nhanh chóng bơi xuống đáy.
– Cổ Yên tỷ, sao hắn lại xuống đáy hồ? Có phải dưới đó có bảo vật gì không?
Một gã đệ tử Cổ gia khẽ hỏi.Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Cổ Yên nhìn người đó một cái:
– Làm người phải biết đủ, ăn nhiều quá cẩn thận vỡ bụng mà chết!
Gã đệ tử đó lúng túng gật đầu, không dám nói gì thêm.
– Truyền lệnh xuống dưới, dựng trại ở đây, xem xét động tĩnh xung quanh, ta phải bế quan xung kích Sinh Huyền Cảnh!
Cổ Yên phẩy tay, nhất thời nhảy lên một tảng đá lớn ngồi xuống, ánh mắt nhìn mặt hồ một lúc rồi mới thu lại. Bàn tay co lại, Sinh Sinh Huyền Linh Quả lập tức xuất hiện, sau đó hai mắt nàng cũng từ từ nhắm lại.
Chương 854 : Phía sau dòng nham thạch
Ào ào!
Nguyên lực nhất thời bao bọc quanh người Lâm Động, nguồn năng lượng dồi dào khiến Lâm Động tựa con cá bơi nhanh chóng xuống đáy hồ.
Nhìn từ bên ngoài, dường như diện tích của hồ nước này rất rộng, nhưng khi xuống sâu bên dưới mới nhận ra bề mặt chỉ như một góc của ngọn băng sơn. Ở bên trong nó nhìn xuống, vùng tối đó tựa cái miệng lớn đen ngòm của Ác ma khiến người ta phải dựng tóc gáy.
Càng dần xuống sâu, Lâm Động phát hiện ra ở đây không hề có bất cứ sinh vật nào sinh sống. Điều này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, bởi vì sinh cơ ở đây rất đậm đặc, vốn dĩ là nơi thích hợp cho sự sống. Nhưng quái lạ là sao ở một hồ nước rộng lớn thế này lại chẳng có nổi một con cá nhỏ. Tinh thần lực của hắn không ngừng tỏa ra, nhưng chỉ nhận lại sự tĩnh lặng chết chóc.
Cảnh tượng quỷ dị này cũng khiến Lâm Động càng thêm cảnh giác, nguyên lực cuộn trào trong cơ thể, năng lượng lan tỏa khắp tứ chi sẵn sàng ứng phó với bất cứ biến cố nào.
Âm thanh phát ra khi bơi khẽ vang lên, Lâm Động lướt mắt nhìn xuống đáy hồ tối đen, bỗng nhiên hắn cảm thấy dường như nhiệt độ nước hồ tăng lên không ít.
– Hồ nước này có chút quái dị!
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Lâm Động, hắn lại lặn xuống sâu thêm một chút. Hơn chục phút sau, trong vùng tối vô tận bỗng có chút ánh sáng đỏ lóe lên, đồng thời nước hồ cũng ngày một nóng hơn.
Ục ục ục!
Lâm Động càng xuống sâu, vùng sáng đỏ ngày một rộng, sau đó hắn nhìn thấy vùng sáng ấy lan đến tận một vùng dung nham vô tận!
Dung nham đỏ rực chảy tràn dưới đáy hồ tựa như một tấm thảm đỏ. Dung nham sôi ùng ục, đồng thời cũng khiến nước hồ xung quanh nóng rực lên.
Lâm Động sững người nhìn, sau đó không kềm được chẹp miệng, hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng lửa và nước cùng tồn tại như thế này!
– Đầu Tam Đầu Ma Giao nói dưới đáy hồ có Địa Tâm Sinh Linh Tương, nhưng hiện giờ lại chẳng có bất cứ thứ sóng năng lượng nào cả!
Lâm Động rất nhanh đã sực tỉnh, quét mắt ra xung quanh, tinh thần lực cũng nhanh chóng lan tỏa. Nhất thời hắn chau mày lại, bởi vì hắn phát hiện ở vùng dung nham kia không có bất cứ một tia năng lượng nào chứ đừng nói đến Địa Tâm Sinh Linh Tương gì đó!
– Lẽ nào tin tức của nó là giả?
Lâm Động chau mày, nhất thời lắc lắc đầu. Tuy không thể tin tưởng hoàn toàn lời nói của Tam Đầu Ma Giao, nhưng chắc chắn cũng có vài phần là sự thật. Hơn nữa nó cũng nên biết tin tức giả rất dễ bị vạch trần, đến lúc đó với thủ đoạn của Lâm Động thì nó sẽ chẳng thể nào yên ổn được.
– Lẽ nào… là ở dưới dung nham?
Lâm Động nhìn quanh, ánh mắt bỗng dừng lại trên bề mặt dung nham đang ùng ục sôi. Hắn trầm ngâm một chút rồi phẩy tay, Phần Thiên Đỉnh hiện ra, toàn thân hắn chui vào trong đỉnh rồi biến Phần Thiên Đỉnh thành một đạo hồng quang, chui vào vùng dung nham nóng chảy bên dưới.
Tùm!
Phần Thiên Đỉnh không gặp bất cứ sự cản trợ nào, dễ dàng chui vào trong dung nham. Lâm Động ở bên trong thở phào, xem ra hắn đoán không sai!
Lâm Động ở trong Phần Thiên Đỉnh, tinh thần lực lan tỏa ghi lại cảnh tượng bên dưới dung nham. Khi hình ảnh được phản hồi trở về, ngay cả Lâm Động cũng không khỏi sững sờ.
Phía dưới tầng dung nham là một khu quảng trường rộng lớn, ở đó không có bất cứ thứ gì như dung nham hay hồ nước, bên trên phủ đầy nham thạch một cách chỉnh tề, lan tỏa một thứ khí tức cổ xưa!
Lâm Động bay ra khỏi Phần Thiên Đỉnh, hắn nhìn khu quảng trường, nhất thời thấy kinh ngạc. Rõ ràng quảng trường này được con người xây dựng nên, nhưng không biết rốt cuộc là ai lại giấu cả một quảng trường ở dưới đây?
– Hửm?
Trong khi còn đang trầm ngâm, Lâm Động bỗng nhiên phát hiện ra một luồng sinh cơ đậm đặc tràn tới từ phía xa. Tim hắn rung lên, sau đó nhanh chóng bay tới!
Mấy phút sau, hắn đã nhìn thấy trong trung tâm quảng trường có một cái thạch trì lớn khoảng vài chục trượng. Trong thạch trì ùng ục dung nham đỏ rực. Trong chỗ dung nham ấy lại không ngừng phát ra những điểm sáng màu xanh biếc.
Những điểm sáng xanh biếc đó sau khi bay lên khỏi ao dung nham, liền ngưng tụ lại phía trên, cách bề mặt dung nham khoảng một thước. Nơi đó đã có một đám dung dịch xanh biếc to cỡ bàn tay đang phiêu phù lơ lửng. Một thứ sinh cơ đậm đặc đến mức khó có thể hình dung nổi cuồn cuộn lan tỏa ra, dường như không gian ở xung quanh cũng trở nên hừng hực sức sống.
– Quả nhiên là Địa Tâm Sinh Linh Tương!
Lâm Động nhìn đám dịch thể xanh biếc với ánh mắt rực cháy. Dưới lòng đất luôn sinh ra những thứ kỳ bảo, giống như Địa Tâm Dựng Thần Diên trước đây hay Địa Tâm Sinh Linh Tương bây giờ vậy, đều là đồ tốt có thể gặp chứ không thể cầu, vô cùng có ích cho việc tu luyện.
Lâm Động liếm môi, nhưng hắn vốn cẩn thận, không hề bị mất lý trí trước sự mê hoặc của Địa Tâm Sinh Linh Tương. Nơi đây có Địa Tâm Sinh Linh Tương thì chắc chắn sẽ không thể dễ dàng lấy được. Nếu không thì Tam Đầu Ma Giao sao có thể không lấy cơ chứ?
Lâm Động bắt đầu nhìn kỹ hơn xung quanh thạch trì, gần như nhìn từng tấc một. Mãi lúc lâu sau hắn mới phát hiện trên mặt đất đỏ rực mơ hồ có phát ra ánh sáng đỏ rất mờ nhạt.
Những tia sáng đỏ này không hề rõ ràng, cộng với màu đỏ của mặt đất bên dưới, nên nếu không nhìn kỹ thì khó lòng mà nhận ra được.
– Là một trận pháp!
Lâm Động không nhận ra bất cứ sự nguy hiểm nào từ trận pháp kia, nhưng hắn hiểu sự tĩnh lặng này mới là thứ khủng bố nhất.
Lâm Động xoa cằm, trầm ngâm một chút rồi bỗng vung tay, một đạo hắc ảnh hiện ra, chính là Ma thi mà hắn có được từ Dị Ma Vực!
– Đi!
Lâm Động búng tay, Ma thi lập tức bay ra, nhanh chóng chui vào thạch trì, vươn tay ra, tóm lấy Địa Tâm Sinh Linh Tương!
Uỳnh!
Nhưng ngay khi Ma thi sắp vào đến phạm vi thạch trì, đồng tử của Lâm Động bỗng nhiên co rút lại, bởi vì hắn nhìn thấy ánh sáng xung quanh thạch trì đột nhiên sáng chói lên, một trận pháp khổng lồ hình thành trên mặt đất, nhất thời một tia sáng đỏ rạch tan không khí bắn thẳng lên Ma thi!
Bùm!
Vào khoảnh khắc va chạm, thân thể Ma thi rung lên dữ dội, Lâm Động hít một hơi khí lạnh, nhìn thấy Ma thi với thân thể vô cùng cứng cỏi, nhanh chóng biến thành tro bụi!
– Hự!
Vào khoảnh khắc Ma thi biến thành tro bụi, Lâm Động hự lên một tiếng, trong Ma thi có một chút Nguyên thần của hắn, và bây giờ nó cũng đã biến thành hư vô cùng với Ma thi!
– Trận pháp thật khủng bố!
Ánh mắt Lâm Động trở nên nặng nề, nhục thể của Ma thi rất cứng rắn, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành tấn công toàn lực cũng chưa chắc có thể hủy hoại được nó. Thế nhưng lúc này chỉ một tia sáng nhỏ đã biến nó thành tro bụi, đủ thấy lực sát thương của tia sáng đó khủng khiếp đến thế nào?
– Quả nhiên Tam Đầu Ma Giao không nói hết sự thật!
Khóe miệng Lâm Động nhếch lên. Lúc đầu hắn đã nghĩ lời nói của Tam Đầu Ma Giao có điểm mờ ám, quả nhiên là vậy. Nếu lúc trước hắn lỗ mãng đi cướp đoạt Địa Tâm Sinh Linh Tương thì có lẽ hiện giờ hắn đã biến thành tro bụi rồi, mà lúc đó Tam Đầu Ma Giao cũng có thể phá vỡ Phần Thiên Đỉnh thoát đi!
Lâm Động nheo mắt, nhìn thạch trì một lúc lâu, bỗng cười lạnh một tiếng, tay vung lên, Phần Thiên Đỉnh biến thành một đạo hồng quang bay vào thạch trì.
– Nếu ngươi đã không nói thật thì để ngươi đi thử trước xem sao!
Phần Thiên Đỉnh nhanh chóng chui vào thạch trì rồi nghiêng đi, một thân ảnh rơi ra.
Chương 855 : Lấy được bảo vật
Soạt!
Một thân ảnh nam tử trọc đầu rơi ra khỏi Phần Thiên Đỉnh. Ngay khi phát hiện ra mình đã thoát khỏi sự trói buộc của Phần Thiên Đỉnh thì một sự mừng rỡ xuất hiện trên mặt gương mặt của gã nam tử trọc đầu đó, nhưng khi nụ cười còn chưa kịp lan rộng thì hắn đã nhìn thấy Lâm Động đang khẽ mỉm cười nhìn hắn ở cách đó không xa.
Nhìn thấy nụ cười đó, trong lòng Tam Đầu Ma Giao bỗng cảm thấy có chút bất an, nhất thời ánh mắt khẽ dịch chuyển, cái thạch trì dung nham quen thuộc đập vào tầm mắt, đồng tử hắn mạnh mẽ co rút lại, sự kinh hãi lập tức hiện lên trên gương mặt hắn.
– Tên khốn kiếp!
Tam Đầu Ma Giao gầm lên, nhất thời nguyên lực hùng hồn bùng phát định tháo chạy.
Rõ ràng Tam Đầu Ma Giao không hề xa lạ gì với chỗ này, mà hắn cũng hiểu rất rõ ràng sự lợi hại của thạch trì dung nham, chưa biết chừng còn đã chịu khổ ở đây không ít rồi.
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao phản ứng rất nhanh, cười nhạt một tiếng, ngay sau đó hắn đã thấy xung quanh thạch trì bỗng nhấp nháy ánh sáng đỏ, trận pháp khủng bố kia nhanh chóng xuất hiện.
Uỳnh!
Ánh sáng ngưng tụ, một đạo hồng quang lại bắn ra. Lâm Động không hề cảm nhận được chút năng lượng nào từ nó, nhưng hắn biết, nó mang theo một sức hủy diệt vô cùng khủng khiếp!
Xoẹt!
Tốc độ hồng quang cực nhanh, thân thể Tam Đầu Ma Giao vừa rút lui thì hồng quang đã bắn thẳng lên người hắn!
Phụt!
Tia sáng nhìn rất mỏng manh, nhưng Tam Đầu Ma Giao lại giống như bị trúng trọng kích, một ngụm máu tươi bắn ra, một cánh tay rung lên dữ dội, nhất thời chỗ ánh sáng đỏ nhanh chóng lan tỏa, ánh sáng đi đến đâu, cánh tay của hắn tan thành tro đến đấy!
Tam Đầu Ma Giao nhìn thấy vậy, sắc mặt kịch biến, mạnh mẽ nghiến răng dùng tay kia chặt đứt cánh tay đang bị hủy hoại, máu tươi nhất thời phun ra tung tóe.
Cánh tay rơi ra còn chưa rơi xuống đến thạch trì thì đã bị hồng quang biến thành tro bụi rơi lả tả!
Lâm Động ở bên ngoài nheo mắt nhìn, lực sát thương của trận pháp này dường như rất là khủng bố!
Uỳnh!
Trong khi Lâm Động còn đang mải mê suy nghĩ thì trận pháp lại một lần nữa sáng lên, một đạo hồng quang nữa bắn thẳng về phía Tam Đầu Ma Giao!
– Lâm Động, tên khốn kiếp, ta phải phanh thây ngươi thành trăm mảnh!
Tam Đầu Ma Giao không ngừng gào thét, hắn không ngờ Lâm Động không những không trúng kế của hắn mà còn ném hắn vào trận pháp làm đá dò đường như vậy!
– Phụt phụt!
Tam Đầu Ma Giao phun ra một ngụm tinh huyết, một luồng năng lượng cuồng bạo bùng ra từ trong người hắn dung hợp với tinh huyết. Huyết quang biến thành một tấm lá chắn đỏ rực to cỡ một trượng phát ra những tia quang mang chắc chắn.
Quả nhiên để giữ tính mạng Tam Đầu Ma Giao đã phải dùng đến mọi cách!
Vút!
Tấm lá chắn đỏ rực vừa hình thành thì luồng hồng quang bắn thẳng tới, ngay sau đó, lớp phòng ngự của Tam Đầu Ma Giao lập tức hiện lên những vết rạn nứt, cuối cùng bùm một tiếng vỡ tan!
Tam Đầu Ma Giao thảm hại lùi về phía sau, nhưng lần này dựa vào lớp phòng ngự liều mạng kia hắn đã miễn cưỡng chặn được tia hồng quang.
Nhưng dù vậy, vẻ mặt của hắn không hề vui vẻ mà ngược lại còn trở nên nặng nề hơn!
Sự sợ hãi này của hắn, Lâm Động cũng có thể nhận ra, bởi vì Lâm Động nhìn thấy trận pháp bao phủ thạch trì kia bỗng nhiên sáng bừng lên, ngay sau đó là ba đạo hồng quang đồng thời bắn ra.
Công kích của trận pháp đã được tăng cường vì bị chặn đứng trước đó. Như vậy có nghĩa là nếu vào bên trong sẽ rơi vào sự công kích vô cùng tận, mãi đến khi bị giết chết thì thôi!
Xoẹt xoẹt!
Hồng quang bắn tới, Tam Đầu Ma Giao liên tiếp phun ra ba đạo tinh huyết biến thành ba tấm lá chắn nữa.
Lá chắn lại vỡ tan, nhưng rồi ngay sau đó lại thêm năm tia hồng quang khác nữa bắn ra, sự công kích này dường như không bao giờ ngừng lại!
Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng mà lạnh lùng nhìn Tam Đầu Ma Giao càng ngày càng thảm hại, khí tức cũng càng ngày càng yếu đi, nguyên lực cũng bắt đầu cuộn trào. Trong thời gian quan sát Tam Đầu Ma Giao bị tấn công, hắn cũng phát hiện ra một số điều. Lực sát thương của trận pháp này tuy mạnh, nhưng dường như phải có thời gian để tụ lực. Tuy thời gian tụ lực đó rất ngắn, nhưng đúng là vẫn có. Đó có lẽ là cơ hội duy nhất để hắn đột phá!
Lâm Động nhìn chằm chằm vào trận pháp, thân thể hơi nghiêng về phía trước, đợi thời cơ tốt nhất để động thủ.
Hắn không phải đợi lâu, ngay khi lại có một tia hồng quang khác bắn ra, hai mắt Lâm Động lóe lên tinh quang.
Vút!
Đôi cánh Thanh Long hiện ra, hắn biến thành một đạo thanh quang bay thẳng vào trong trận pháp với tốc độ kinh người, sau đó bàn tay nắm lại, hấp lực bùng phát kéo Địa Tâm Sinh Linh Tương ra.
Soạt!
Địa Tâm Sinh Linh Tương màu xanh biếc bay lên, nhanh chóng rơi vào tay Lâm Động! Ngay khi cầm được Lâm Động lập tức vỗ cánh bỏ chạy!
Thế nhưng vào đúng lúc ấy, trận pháp lại một lần nữa sáng lên, hai đạo hồng quang rạch tan không gian bắn thẳng tới.
Vẻ mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn tia sáng bắn tới, tâm thần khẽ động, Phần Thiên Đỉnh lao tới hai đạo ánh sáng.
Keng keng!
Âm thanh giòn tan vang lên trong quảng trường, ánh sáng trên Phần Thiên Đỉnh gần như lập tức tối sầm lại, nhưng cũng may đã chặn được hai đạo hồng quang đó!
Lâm Động điểm chân lên Phần Thiên Đỉnh, xoẹt một cái bay ra khỏi thạch trì, thế nhưng khi sắp ra khỏi phạm vi công kích của trận pháp thì bỗng một tràng cười nham hiểm vang lên.
– Tiểu tử, ngươi muốn chạy sao? Không dễ vậy đâu? Nếu ngươi đã hung hăng như vậy, thì cùng chết ở đây đi!
Toàn thân Tam Đầu Ma Giao đầy máu, thậm chí đã đứt một cánh tay, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Động, vẻ mặt đầy oán độc, sau đó thân thể hắn nhanh chóng phình to ra!
– Tự bạo sao?
Lâm Động thấy vậy, đồng tử lập tức co rút lại.
Bùm!
Hắn vừa dứt lời thì toàn thân Tam Đầu Ma Giao đã nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, một luồng năng lượng chấn động dâng trào khiến Lâm Động phụt máu, bị đẩy vào trung tâm thạch trì.
Uỳnh uỳnh!
Lâm Động quệt máu trên khóe miệng, sắc mặt tối sầm lại, ngẩng đầu lên thì thấy ánh sáng bùng phát quanh thạch trì, mấy chục tia sáng bắn ra, vây chặt xung quanh hắn!
– Không xong!
Thấy số lượng hồng quang nhiều đến như vậy, sắc mặt Lâm Động cũng tái đi, ánh mắt lấp lánh một trận rồi bỗng nhìn về phía dung nham phía dưới.
– Liều thôi!
Lâm Động nghiến răng, rồi biến thành một luồng hồng quang lao tùm xuống thạch trì.
Phụt phụt!
Vào khoảnh khắc hắn nhảu vào trong thạch trì, những luồng hồng quang bỗng nhiên đông cứng lại rồi biến mất.
Nhưng Lâm Động căn bản không thể nhìn thấy cảnh tượng đó, bởi vì sau khi nhảy vào thạch trì, hắn cảm thấy thân thể mình rất nhanh đã chìm xuống, vốn tưởng sẽ cảm thấy nóng rực, nhưng hắn lại không hề cảm thấy gì khác lạ. Một lúc sau, hắn cảm thấy kỳ quái liền mở mắt ra, thì nhìn thấy một thế giới bên dưới dung nham cách biệt với bên ngoài!
– Đây là…
Lâm Động nhìn cảnh tượng trước mặt, trên nét mặt hiện vẻ chấn kinh khó lòng tả thành lời.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!