1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 161 [ chương 806 đến 810 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 161 [ chương 806 đến 810 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 806 : Tái hiện Đại Hoang Vu Kinh

Ầm ầm!

Vùng đất rộng lớn bỗng rung lên, vô số làn sóng ba động lấy Lâm Động làm trung tâm điên cuồng lan tỏa ra khắp nơi!

Trước sự lan tỏa đó, mặt đất lập tức khô cằn với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, đỉnh núi rậm rạp bỗng nhanh chóng khô héo, một thứ khí tức hoang vu lan tỏa ra khắp không gian.

Đồng thời với lúc đó, một luồng năng lượng dồi dào đột nhiên trào dâng, cuối cùng chảy vào người Lâm Động.

– Đây là Đại Hoang Vu Kinh của Đạo Tông sao?

Sự thay đổi của đại địa lập tức gây ra vô số những tiếng kêu kinh ngạc, không ít người cảm nhận được sự thay đổi đó, hơn nữa chân chạm mặt đất cũng cảm nhận được luồng năng lượng dồi dào đang di chuyển bên dưới.

– Không ngờ Lâm Động lại tu luyện thành công Đại Hoang Vu Kinh!

Ánh mắt Ngô Quần ngưng trọng nhìn thân ảnh kia, giọng nói khó che giấu nổi sự chấn động.

Đương nhiên không chỉ hắn, ngay cả Lăng Thanh Trúc ở bên cạnh cũng phải nheo mắt lại. Danh tiếng của Đại Hoang Vu Kinh không chỉ ở Đạo Tông mà đối với các Tông phái siêu cấp khác cũng vô cùng vang dội. Năm đó, thiên tài tuyệt thế của Đạo Tông là Chu Thông đã tu luyện được môn vũ kỹ này, sau đó dựa vào nó mà tung hoành trước các đệ tử trẻ tuổi của Đông Huyền Vực. Cuối cùng khi hắn xông vào Nguyên Môn đã biến một ngàn dặm quanh Nguyên Môn biến thành hoang địa, giết chết ba đại Trưởng lão! Cả ba người đó đều là những lão yêu đã bước vào Tử Huyền Cảnh a!

Tuy hiện giờ Lâm Động chưa thể đạt được đến mức độ như của Chu Thông, nhưng chắc chắn uy lực của Đại Hoang Vu Kinh không hề tầm thường, chẳng trách mà hắn tự tin giao đấu với Nguyên Thương.

Chỗ Nguyên Môn, không ít đệ tử đã nhận ra môn vũ kỹ đáng sợ khiến đệ tử Nguyên Môn nghe thấy tên cũng phải biến sắc kia, sâu trong ánh mắt đều hiện lên vẻ sợ hãi.

– Không ngờ hắn đã tu luyện thành công!

Sắc mặt của Linh Chân cũng đã tối sầm lại, lẩm bẩm nói.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!

– Từ sau Chu Thông năm đó, Đại Hoang Vu Kinh của Đạo Tông không còn ai tu luyện được, sao hắn có thể?

Ánh mắt Linh Chân đầy vẻ khó tin.

– Không cần quá căng thẳng, tuy hắn tu luyện thành công Đại Hoang Vu Kinh, nhưng còn lâu mới bằng được Chu Thông, hơn nữa trong cơ thể Lão đại có Linh ấn, tên tiểu tử đó hôm nay có làm gì cũng khó thoát được cái chết!

Linh Chân cười khảy.

– Không thể tha cho hắn được!

Ánh mắt Lôi Thiên tràn ngập sát ý, hiện giờ Lâm Động thể hiện tiềm lực quá đáng sợ, nếu cứ để cho hắn trưởng thành với tốc độ này, có lẽ chỉ vài năm nữa Nguyên Thương cũng không thể áp chế nổi hơn. Ai có thể đảm bảo hắn sẽ không thành một Chu Thông thứ hai chứ?

– Đúng là không thể tha cho hắn được!

Linh Chân nheo mắt, lẩm bẩm.

Uỳnh uỳnh!

Trước bao ánh mắt chăm chú của mọi người, mặt đất rung chuyển một lúc, cuối cùng cũng dần yên tĩnh lại. Chỉ là trong vòng bán kính trăm dặm, mặt đất đã hoàn toàn trở nên hoang tàn, khí tức hoang vu lan tỏa khắp không gian, khiến nguyên lực trong cơ thể mọi người cũng phải vận chuyển chậm lại.

– Khí Hoang vu thật quỷ dị!

Một số người cũng đã cảm nhận được gì đó, trong lòng run lên, vội vàng vận nguyên lực chặn khí Hoang vu ở xung quanh, không cho xâm nhập vào cơ thể.

Nguyên Thương đứng trên không trung, sắc mặt u ám nhìn Lâm Động phía dưới. Hắn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng hùng hồn đang trào dâng dưới mặt đất, cuối cùng chảy hết vào người Lâm Động!

Đó chính là điểm bá đạo của Đại Hoang Vu Kinh, trực tiếp hấp thụ sức mạnh của đại địa, tạm thời biến nó thành năng lượng của bản thân.

Tuy nói chỉ cần Thiên Vũ kỹ, đa phần đều có thể mượn được sức mạnh của thiên địa, nhưng hiển nhiên Đại Hoang Vu Kinh trong số các Thiên Vũ kỹ tuyệt đối là môn bá đạo nhất. Chu Thông năm đó đã dựa vào nó để nổi danh hiển hách trong Đông Huyền Vực.

– Ta đã coi thường ngươi rồi!

Nguyên Thương chầm chậm nắm tay lại, giọng nói trầm đục mang theo sự lạnh lẽo vang lên trong không trung.

– Tuy Đại Hoang Vu Kinh có thể hấp thụ lực Hoang vu gia tăng sức mạnh cho bản thân, nhưng yêu cầu vô cùng hà khắc, Chu Thông năm đó cũng không dám tùy tiện sử dụng, hiện giờ ngươi không sợ sẽ không chịu nổi mà bạo thể chết sao?

Rõ ràng Nguyên Thương cũng khá hiểu biết về Đại Hoang Vu Kinh. Môn vũ kỹ này đúng là vô cùng bá đạo, nhưng nếu người tu luyện không đạt đến một trình độ nhất định, gắng gượng hấp thu luồng năng lượng dồi dào đó thì ngược lại sẽ thành tự tìm cái chết.

Tuy Nguyên Thương biết Lâm Động có vũ kỹ Luyện thể không tầm thường, nhưng hắn không cho rằng Lâm Động có thể sánh được với Chu Thông.

Nghe tiếng cười khảy của Nguyên Thương, Lâm Động cũng chầm chầm ngẩng đầu lên, trên gương mặt trẻ tuổi dần nở nụ cười châm chọc lạnh lùng.

– Vậy sao?

Lâm Động khẽ cười, rồi hai tay kết ấn, ngay sau đó thanh quang dâng tràn trong mắt, hai tròng mắt biến thành màu xanh, trong đó còn có hoa văn rồng cuộn tròn, một áp lực cực lớn lan tỏa ra từ thân thể hắn.

Thanh quang phát ra thu vào không ổn định dưới lớp da của Lâm Động. Lâm Động hiện giờ, Thanh Thiên Hóa Long Quyết nhìn bề ngoài không còn sự hoa lệ dũng mãnh như trước, nhưng đằng sau sự đơn giản lúc này lại là một nguồn năng lượng vô cùng dồi dào.

Bề mặt da Lâm Động lúc này có màu xanh nhạt, dường như có dấu hiệu khô như lớp da rồng, nhìn có vẻ rất mỏng manh nhưng lại có khả năng phòng ngự cực lớn.

– Grào!

Thanh quang trào dâng, biến thành những đường vân xanh trên bề mặt da Lâm Động, tiếng long ngâm trầm đục vang vọng khắp trong cơ thể hắn khiến khí huyết sục sôi.

– Hấp thu!

Lâm Động chạm bàn tay xuống mặt đất rồi hô lớn. Sau đó mọi người nhìn thấy nơi Lâm Động đứng đột nhiên xuất hiện từng đạo quang trụ, trong những cột sáng này có năng lượng vô cùng dồi dào, lúc này đang được Lâm Động hấp thụ vào cơ thể!

Điều khiến người ta chấn kinh nhất chính là sau khi hấp thụ chỗ năng lượng đó, thân thể Lâm Động dường như không có chút dấu hiệu nào sắp phát nổ, rõ ràng hắn đã đạt đến mức chịu đựng được nguồn năng lượng dồi dào kia!

Uỳnh uỳnh!

Theo đó khí tức của hắn cũng dần tăng lên, mức độ hùng hồn của nó đã đạt đến mức độ kinh người.

– Tên khốn kiếp!

Lôi Thiên nhìn Lâm Động trong cột sáng với vẻ mặt khó coi, hắn có thể cảm nhận được nguyên lực của Lâm Động lúc này đã vượt qua hắn.

– Sức sống trong vòng vài chục dặm quanh đây đã bị hắn hút sạch. Đây có lẽ là giới hạn của hắn rồi, nhưng dù vậy cũng rất khó đối phó, không ngờ hắn có thể chịu đựng được!

Ánh mắt Linh Chân cũng co rút lại, ngay cả hắn cũng cảm nhận được một sự nguy hiểm từ trên người Lâm Động. Toàn thân Lâm Động đúng là cái động không đáy, khiến người ta không thể biết được cực hạn!

Quang trụ cuối cùng dần biến mất, từ trong nó bước ra một dáng người trẻ tuổi gày gò. Bước chân hắn không hề nặng nề, nhưng giống như giẫm lên địa mạch vậy, âm thanh rất nhỏ cũng khiến đại địa rung chuyển.

Thanh quang tan đi, Lâm Động ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh khóa chặt lấy Nguyên Thương sắc mặt đang tối sầm lại. Lâm Động cười, khẽ nói:

– Giờ ngươi còn mấy phần ưu thế?

Uỳnh!

Lâm Động vừa dứt lời, một luồng khí tức mạnh mẽ bùng phát, sức mạnh này vượt qua cả cường giả Bán Bộ Sinh Huyền Cảnh như Lôi Thiên, ép mạnh về phía Nguyên Thương.

– Phù!

Cảm nhận hai luồng khí tức mạnh mẽ đang va chạm trên không trung, không ít người khẽ thở ra, rồi nhịp tim tăng tốc. Vốn dĩ bọn họ nghĩ trận chiến giữa Thần Khôi và Nguyên Thương là trận đấu đỉnh cao nhất của cuộc Thi đấu Tông phái, nhưng cảnh tượng hiện giờ khiến bọn họ nhận ra… Trận giao chiến đỉnh cao thật sự giờ mới bắt đầu!

Chương 807 : Kịch chiến Nguyên Thương

Uỳnh uỳnh!

Nguyên lực cuồng bạo tựa thủy triều trào dâng từ trong cơ thể Lâm Động, mức độ hùng hồn của nó khiến không ít người cảm thấy kinh hoàng.

Trước vô số ánh mắt chăm chú, hai bàn tay Lâm Động từ từ nắm lại, cảm nhận luồng năng lượng trong cơ thể, khóe miệng hắn nhếch lên hài lòng. Đại Hoang Vu Kinh mà hắn thi triển hiện giờ đã mạnh hơn lần giao thủ với Vương Diêm rất nhiều. Hơn nữa quan trọng nhất là nhục thể của hắn đã rắn chắc hơn trước đây, năng lượng có thể dung nạp đã vượt xa trước đây.

Hiện giờ lực chiến đấu của hắn mới thật sự thuộc thời kỳ đỉnh phong!

– Đúng là nằm ngoài dự liệu của ta!

Nguyên Thương cúi nhìn Lâm Động phía dưới, sâu trong đáy mắt sát ý ngày một nồng đậm hơn. Thực lực mà Lâm Động thể hiện thật sự khiến hắn cảm thấy bất ngờ, kẻ địch có tiềm lực thế này phải diệt trừ càng sớm càng tốt, chuyện của Chu Thông năm đó xảy ra một lần là đủ rồi!

– Nhưng hôm nay bất luận ngươi dùng thủ đoạn gì, thì nơi đây cũng sẽ là nơi ngươi chôn thây!

Ánh mắt Nguyên Thương tối sầm lại, nguyên lực dâng tràn, tay nắm lại, thanh thiết kiếm hiện ra, thân kiếm rung lên, vô số đạo kiếm khí sắc lạnh bắn thẳng về phía Lâm Động.

Thế nhưng đối mặt với công kích đó của hắn, Lâm Động không thể có ý tránh né, hắn ngửa lên cười lớn, vung tay lên, Phần Thiên Đỉnh trên đỉnh đầu bỗng xoay tròn, bắn ra vô số cột lửa nóng bỏng đánh tan kiếm khí.

– Nguyên Thương, muốn giết ta thì hãy lấy bản lĩnh thật sự ra đây! Chút thủ đoạn này chỉ khiến cái danh thủ lĩnh Tam Tiểu Vương của ngươi bị bôi nhọ mà thôi!

Thân hình Lâm Động khẽ động, xuất hiện bên trên Phần Thiên Đỉnh, nhìn Nguyên Thương cười lạnh.

Vừa dứt lời, tâm thần hắn khẽ động, Phần Thiên Đỉnh nhanh chóng phình to biến thành cái đỉnh khổng lồ lơ lửng trên không trung. Cuối cùng luồng sáng đỏ rực ngưng tụ hình thành một đạo quang trận bên dưới cái đỉnh khổng lồ, lan tỏa ra những luồng năng lượng cuồng bạo.

– Phần Thiên Trận?

Nguyên Thương nhìn quang trận bên dưới Phần Thiên Đỉnh, nheo mắt lại, rõ ràng hắn cũng nhận ra trận pháp này.

– Muốn ngưng tụ trận pháp đối phó với ta sao?

Ánh mắt Nguyên Thương lạnh băng, bọn chúng từng rơi vào Phần Thiên Đỉnh, đương nhiên biết sự lợi hại của Phần Thiên Trận. Lần đó bọn chúng có thể thoát được là vì trận pháp chưa khai mở, hiện giờ Lâm Động khống chế được Phần Thiên Đỉnh, đương nhiên có thể khai mở Phần Thiên Trận. Nếu bị nhốt trong trận pháp đó thì sẽ vô cùng rắc rối!

– Đâu có dễ như vậy!

Nguyên Thương không phải loại người ngồi im chờ chết, vì thế khi thấy Lâm Động định dùng Phần Thiên Trận đối phó mình, hắn bước chân ra, hơn chục đạo tàn ảnh bay qua chân trời, chớp mắt đã xuất hiện phía trước Lâm Động. Tay cầm thiết kiếm mang kình phong có thể khiến một cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn đỉnh phong tan thành tro bụi nhằm thẳng cổ họng Lâm Động đâm tới.

Thế nhưng Lâm Động không chút hoảng hốt, bàn tay nắm lại, nguyên lực hùng hồn cuộn trào, hư không phía trên nứt ra, để lộ một bàn tay khổng lồ bằng hư ảnh thò ra.

– Đại Hoang Nhân Thiên Thủ!

Bàn tay khổng lồ mang trong nó sức mạnh cuồng bạo hơn trước đây, đập thẳng xuống Nguyên Thương.

Kình phong cuồng bạo ập từ trên xuống, ánh mắt Nguyên Thương lạnh băng, thiết kiếm trong tay chém mạnh xuống. Một đạo kiếm kình hàng trăm trượng giáng xuống, chém tan bàn tay khổng lồ kia. Lúc này thực lực bá đạo Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành của Nguyên Thương đã hoàn toàn bộc lộ!

Vút!

Đúng lúc thanh kiếm của Nguyên Thương tách đôi bàn tay khổng lồ, trong mắt hắn bỗng xuất hiện thanh quang. Một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt hắn, mười ngón tay tựa như ngọn thương bắn tới Nguyên Thương như vũ bão.

Phụt phụt!

Vô số chỉ ảnh màu xanh mang theo sức mạnh hung hãn xuất hiện khiến không khí như nổ tung.

– Muốn chết!

Nguyên Thương thấy Lâm Động dùng tay không dám tiếp cận hắn để tấn công, sát ý dâng tràn trong mắt, thiết kiếm chấn động biến thành vô số kiếm ảnh chém lên chỉ ảnh.

Keng keng keng!

Chỉ ảnh, kiếm ảnh va chạm, nhưng không hề có máu tươi bắn ra, mà lại là âm thanh kim loại giòn tan, tia lửa tóe ra khiến người ta phải kinh hãi.

– Nhục thể cường hãn thật!

Sức mạnh tỏa ra khi thiết kiếm chém lên chỉ ảnh khiến đồng tử Nguyên Thương co rút lại. Lúc này hắn mới biết sự cường hãn của nhục thể Lâm Động!

– Grào!

Lâm Động tiến lại gần Nguyên Thương, bề mặt da hắn dường như có hoa văn Thanh Long, tiếng long ngâm ngân vang, lúc này Lâm Động cũng đã bộc phát sự tấn công ác liệt nhất. Mọi bộ phận trên người hắn từ tay, chân, đầu gối đều đã biến thành vũ khí tấn công, những đợt công kích bằng nhục thể đem theo thanh thế mạnh mẽ ập tới Nguyên Thương như vũ bão.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Rõ ràng hiện nay Lâm Động đã thành thục Thanh Thiên Hóa Long Quyết, điều này cũng khiến nhục thể của hắn càng thêm rắn chắc. Trong khi tấn công dường như còn có tiếng xương cọ xát vang lên.

Rõ ràng Nguyên Thương chưa thể thích ứng được với lối tấn công này của Lâm Động, vì thế có phần ứng phó chật vật.

Nhưng dù sao Nguyên Thương cũng không phải kẻ tầm thường, sau khoảng thời gian ban đầu, hắn đã nhanh chóng lấy lại phong độ, nguyên lực bùng nổ biến thành một chiếc chuông cổ khổng lồ quanh người.

Chiếc chuông bao quanh thân thể Nguyên Thương, nhưng Lâm Động không hề dừng lại, công kích như vũ bão tấn công lên chiếc chuông cổ khiến tiếng chuông không ngừng vang vọng khắp không gian.

Không ít người đều kinh ngạc nhìn công kích điên cuồng đó. Bọn họ có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ trong từng đòn đánh của Lâm Động, cuộc chiến này khiến khí huyết của người ta sôi sục!

Tiếng chuông không ngừng vang lên, gương mặt Lâm Động cũng dần trở nên dữ dằn. Trước công kích liên tục đó của hắn, trên thân chiếc chuông cổ bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.

– Phá!

Quyền phong bỗng nhiên dừng lại, rồi tung quyền với một tư thái cuồng bạo hơn nhiều. Một đường hoa văn Thanh Long trên cơ thể Lâm Động lao ra, biến thành một đầu Cự long bay ra cùng nắm đấm của Lâm Động, oanh kích lên thân chuông.

Ầm!

Âm thanh chói tai vang lên, những làn sóng ba động cuồng bạo lan tỏa, trước rất nhiều ánh mắt chăm chú của mọi người, chiếc chuông cổ nhất thời nổ tung.

Chiếc chuông cổ nổ tung khiến năng lượng cuồng bạo bùng phát, hai thân ảnh cũng bị bay ngược ra phía sau, sau mấy chục bước mới đứng vững lại được.

Tất cả nhìn lên trận chiến ác liệt, nhất thời không ít người đều chép miệng. Mới giao đấu mà đã ác liệt thế này, vượt xa với trận chiến Nguyên Thương và Thần Khôi. Có thể thấy hai người này mới thật sự là quyết chiến sinh tử. Mỗi lần ra tay là không hề nương tình, rõ ràng là muốn đuổi cùng giết tận.

– Nhưng mà… có thể ép Nguyên Thương đến mức này, Lâm Động cũng thật cường hãn…

Lâm Động liếc nhìn rất nhiều vết thương trên cơ thể mình, đó là do thiết kiếm của Nguyên Thương gây ra, nhưng công kích đủ để giết cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn đỉnh phong lại chỉ có thể để lại trên người hắn những vết thương màu trắng nhàn nhạt.

– Sảng khoái!

Lâm Động nhếch mép, vặn vẹo người một chút. Đây là lần đầu tiên hắn thi triển công kích nhục thể đến mức này. Sau đó hắn cười lạnh, ngẩng đầu lên nhìn chiếc đỉnh khổng lồ, sau thời gian Lâm Động giữ chân Nguyên Thương, Phần Thiên Trận bên dưới đỉnh lô đã ngưng tụ thành công!

– Ngươi cũng thử uy lực của Phần Thiên Trận đi!

Lâm Động nở nụ cười u tối. Lần trước sâu bên trong Dị Ma Vực đã có hai huynh đệ Dương thị nếm thử uy lực của nó. Bọn chúng đã bị thiêu thành tro bụi bên trong Phần Thiên Trận, hiển nhiên nó sẽ khiến Nguyên Thương vô cùng thê thảm!

Vút!

Trên trời, bên dưới Phần Thiên Đỉnh, quang trận đỏ rực bỗng lao xuống, bao trùm lấy Nguyên Thương lúc này sắc mặt đã vô cùng khó coi.

Chương 808 : Uy lực của Phần Thiên Đỉnh

Quang trận khổng lồ lao thẳng xuống chỗ Nguyên Thương trước bao ánh mắt chăm chú của mọi người, bỗng chốc ánh sáng ngưng tụ trên quang trận, một ngọn lửa rực cháy nhốt Nguyên Thương ở bên trong.

– Đây là Phần Thiên Trận?

Trên đỉnh núi, Lăng Thanh Trúc nhìn hỏa trận bao quanh Nguyên Thương, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc. Nàng cũng có ấn tượng sâu sắc với Phần Thiên Trận trong Phần Thiên Cổ Tàng, không ngờ Lâm Động lại triệu hồi được nó.

Rõ ràng Lăng Thanh Trúc cũng nhận ra Phần Thiên Đỉnh, nàng cũng đã chứng kiến sức mạnh đáng sợ mà xích bào nhân đã dùng để trấn áp thứ sinh vật chưa biết kia. Tuy hiện giờ Lâm Động khó lòng phát huy được uy lực của thứ bảo bối này như xích bào nhân, nhưng thực lực Nguyên Thương cũng không thể sánh được với thứ sinh vật kia.

– Tên Lâm Động này đúng là nhiều thủ đoạn, ngay đến Nguyên Thương cũng bị hắn ép đến mức thảm hại thế này!

Ngô Quần cảm thán, trong giọng nói cũng có chút thán phục. Thực lực Nguyên Thương thế nào, hắn biết rất rõ, nhưng trận chiến vừa rồi, Lâm Động không chỉ không bị rơi xuống thế hạ phong mà ngược lại còn nhốt Nguyên Thương trong trận pháp, bản lĩnh này có lẽ chẳng ai có thể phủ nhận!

– Muội đã nói rồi mà, Lâm Động đại ca không sợ Nguyên Thương đâu!

Tô Nhu không khỏi đắc ý, nói lớn. Vừa dứt lời, nàng cũng thầm thở phào. Hiển nhiên dù rất có lòng tin với Lâm Động nhưng dù sao nàng vẫn có chút lo lắng. Vì dù thế nào, đối thủ lần này của Lâm Động là Nguyên Thương, nhân vật ưu tú nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi của Đông Huyền Vực.

– Lòng tin của muội cũng có lý do, có điều cũng không cần vui mừng sớm như thế. Muội tưởng Nguyên Thương dễ đối phó sao? Vừa rồi Thần Khôi còn bại trong tay hắn, tuy Lâm Động nhiều thủ đoạn nhưng muốn thắng hắn cũng không phải chuyện dễ!

Ngô Quần lắc đầu, nói.

– Ừm, Nguyên Thương không dễ đối phó, với Thần Khôi, ta cũng chỉ có sáu phần khả năng chiến thắng, nhưng hắn thì dễ dàng kích bại được Thần Khôi, rõ ràng có tuyệt chiêu còn ẩn giấu. Hai người bọn họ giao đấu ai thắng ai bại hiện giờ khó nói!

Lăng Thanh Trúc khẽ gật đầu, nói.

Nghe Ngô Quần nói, vốn dĩ Tô Nhu còn định phản bác, nhưng giờ nghe Lăng Thanh Trúc nói vậy, nàng chỉ có thể gật đầu, trầm mặc một lúc lại nói:

– Nhưng muội vẫn tin Lâm Động đại ca sẽ thắng!

Ngô Quần không nói gì, hiển nhiên hắn không hiểu tại sao Tô Nhu lại coi Lâm Động như chiến thần bất bại như thế.

Lăng Thanh Trúc nghe vậy, tấm mạng che mặt khẽ động, dường như khẽ cười, sau đó ánh mắt nhìn về hỏa trận phía xa xa. Nàng cũng muốn xem xem, trận long tranh hổ đấu này ai sẽ cười được đến phút cuối?

Uỳnh!

Trong hỏa trận, sắc mặt Nguyên Thương tối sầm lại, thiết kiếm trong tay hắn rung lên, kiếm kình mạnh mẽ đánh lên hỏa trận, nhưng chỉ gây nên những gợn năng lượng chứ không có chút dấu hiệu phá vỡ được nó. Rõ ràng Phần Thiên Trận có chút bất phàm, đã nhốt được hắn ở bên trong.

– Với thực lực của ngươi, dù có Phần Thiên Đỉnh thì thúc động được mấy phần sức mạnh của nó?

Đòn công kích đầu tiên thất bại, nhưng Nguyên Thương lại tĩnh tâm, nhìn Lâm Động với ánh mắt băng hàn, cười mỉa mai.

Từ một số cổ tịch, Nguyên Thương biết được Phần Thiên lão nhân năm đó ở thời kỳ Viễn Cổ đã dựa vào Phần Thiên Đỉnh đã giết không ít cường giả đỉnh phong, thế nhưng rõ ràng Lâm Động hiện giờ còn lâu mới đạt được đến trình độ đó.

– Đủ để dọn dẹp ngươi!

Lâm Động nhìn Nguyên Thương cười nhạt, cũng không có ý định nói gì với hắn, thủ ấn biến hóa, Phần Thiên Đỉnh trên không trung bỗng lật ngược, nắp đỉnh rơi xuống, sau đó bắt đầu quay tít, từ trong miệng đỉnh có ánh sáng đỏ rực nóng bỏng ngưng tụ.

– Nếu ngươi đã tự tin như vậy thì ta sẽ phá trận pháp cho ngươi, xem ngươi còn uy phong được gì?

Nguyên Thương thấy thế, ánh mắt âm u lạnh băng, thân thể khẽ rung lên, nguyên lực hùng hồn bùng phát, rồi hai ngón tay điểm trong không trung.

– Nguyên Đế Điển, Nguyên Đế Kiếm Chỉ!

Một chùm sáng chói lòa tụ lại nơi đầu ngón tay của Nguyên Thương, nhanh chóng biến thành cây quang kiếm khổng lồ. Hắn vung hai ngón tay xuống, quang kiếm mang theo sức phá hoại đáng sợ chém xuống hỏa trận.

– Hừ!

Lâm Động thấy thế cũng chỉ hừ một tiếng, hai chân bước những bước huyền ảo, nguyên lực bùng nổ, một đạo quang ảnh khổng lồ hình thành phía sau hắn, ngay khi quang ảnh thành hình, một luồng chiến ý ập tới như vũ bão.

– Võ Đế Điển, Pháo Sát Thủ!

Bước chân của Lâm Động bỗng dừng lại, sắc mặt ngưng trọng tung ra một quyền. Quang ảnh phía sau cũng vung quyền lên, một bàn tay khổng lồ ngưng tụ từ chiến ý ngập tràn, lao thẳng về quang kiếm.

Ầm!

Năng lượng cuồng bạo bùng nổ khiến quang trận gợn sóng, nhưng vẫn không thể đánh tan được nó.

– Võ Đế Điển?

Trong quang trận, Nguyên Thương có phấn chấn động nhìn quang ảnh lan tỏa đầy chiến ý, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Trong Dị Ma Vực có không ít Cổ Tàng thời Viễn Cổ, trong đó cũng không ít Cổ Tàng nổi tiếng, Phần Thiên Cổ Tàng là một trong số đó, một cái khác chính là Võ Đế Cổ Tàng. Nghe nói trong đó có môn vũ kỹ tâm huyết của cả đời Võ Đế. Võ Đế Điển, thứ vũ kỹ đó chỉ mạnh hơn chứ không kém ba đại Thần Điển của Nguyên Môn!

– Khốn kiếp!

Nguyên Thương không kìm được chửi thầm một tiếng, vận khí của Lâm Động sao có thể tốt như vậy? Không chỉ có được Phần Thiên Đỉnh mà ngay Võ Đế Điển chưa từng ai nhìn thấy cũng rơi vào túi hắn!

Lâm Động nhìn Nguyên Thương, lúc này sắc mặt khá khó coi, khóe miệng nhếch lên cười lạnh. Võ Đế Điển hắn mới có được, nhưng thiên phú vũ kỹ của hắn vượt xa hai huynh đệ Dương thị nên dù chưa thật thành thục nhưng cũng đã mạnh hơn hẳn hai huynh đệ kia.

Dù mới ở bước đầu nhưng mức độ cường hãn của môn vũ kỹ này đã vô cùng mạnh mẽ, hiển nhiên sau này sẽ trở thành sát chiêu của hắn.

– Giờ ngươi hãy thưởng thức sự lợi hại của Phần Thiên Trận đi!

Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở miệng Phần Thiên Đỉnh, ánh sáng đỏ rực nóng bỏng đã ngưng tụ đến mức tối đa, nhiệt độ khủng bố đó khiến không gian cũng biến dạng.

– Phần Thiên Đỉnh, Phần Hỏa Bát Hoang!

Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, thủ ấn biến hóa, sau đó chỉ về phía Nguyên Thương bên trong trận pháp. Phần Thiên Đỉnh khẽ rung lên không ngừng phát ra tiếng u u…

Uỳnh!

Phần Thiên Đỉnh rung lên không lâu, sau đó ánh sáng nơi miệng đỉnh bắn phụt ra như dòng dung nham núi lửa về phía Nguyên Thương.

Những nơi dòng dung nham đi qua, không khí đều biến dạng, sức mạnh đáng sợ đó khiến sắc mặt của không ít người phải thay đổi. Ánh mắt bọn Lôi Thiên, Linh Chân cũng đầy kinh hãi, bọn chúng biết rằng, nếu là mình ở trong quang trận thì chắc chắn sẽ tan thành tro bụi!

Uỳnh uỳnh!

Dòng dung nham bắn thẳng vào trong Phần Thiên Trận, quang trận lúc này cũng nhấp nháy không ngừng khiến nhiệt độ càng thêm khủng khiếp.

– Ngưng!

Lâm Động bỗng nắm chặt tay, chỉ thấy năng lượng đỏ rực trong quang trận bỗng nhanh chóng hạ nhiệt, dường như dòng dung nham đông đặc lại biến thành một ngọn núi hàng trăm trượng đè xuống Nguyên Thương.

– Thắng rồi!

Đám đệ tử Nguyên Môn thấy vậy đều hoan hô vang dội, bọn Bàng Thống cũng kích động đến run người.

Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nhìn nhau, tuy không quá vui mừng nhưng ánh mắt cũng khó che giấu niềm vui.

– Giải quyết xong rồi?

Trên đỉnh núi không gian tĩnh lặng, Ngô Quần kinh ngạc nhìn lên bầu trời, ánh mắt dầu vẻ khó tin.

Lăng Thanh Trúc nhíu mày nhìn chăm chăm ngọn núi khổng lồ kia, rồi đồng tử bỗng nhiên co rút lại, lắc đầu nói:

– Chưa đâu!

– Đúng là khó đối phó!

Cùng lúc đó, Lâm Động cũng lẩm bẩm một tiếng. Khi hắn vừa dứt lời thì trên đỉnh núi bỗng hiện ra vô số vết rạn nứt, ngay sau đó ánh sáng chói mắt bắn ra, cả ngọn núi nổ tan tành.

Lâm Động lùi về phía sau, vẫy tay một cái, Phần Thiên Đỉnh rơi xuống tay, ánh mắt hắn tối lại nhìn chỗ ánh sáng bắn ra, một thân ảnh rách rưới cùng sát ý nồng đậm bước ra.

– Khiến ta chật vật đến mức này, Lâm Động, trong số các đệ tử Đông Huyền Vực, chỉ có ngươi là có thể!

Giọng nói âm u đầy sát ý vang lên, tất cả nhìn sang thì thấy người bước ra chính là Nguyên Thương!

Lâm Động lúc này cũng đang nhìn Nguyên Thương, sau đó ánh mắt hắn dừng lại chỗ trán của Nguyên Thương, ở đó là một đạo phù văn huyền ảo đang lấp lánh ánh sáng chói mắt.

Phù văn xuất hiện lần này rõ ràng hơn lần giao đấu với Thần Khôi. Vì thế khi nó vừa xuất hiện thì rất nhiều người đã phát hiện ra, rồi có rất nhiều tiếng kêu kinh hãi vang lên.

– Linh ấn?

– Phù!

Lâm Động thở hắt ra một hơi, ánh mắt thật sự trở nên ngưng trọng, không ngờ Nguyên Thương cũng có tuyệt chiêu mạnh đến vậy.

Chương 809 : Cục thế chuyển biến

Hiển nhiên Lâm Động không xa lạ gì với Linh ấn, từ khi tham gia Bách Triều Đại Chiến, Tô Nhu đã có được thứ này, cộng với mấy hôm trước, dưới đáy Thái Thanh Tiên Trì, Lăng Thanh Trúc cũng có được một Linh ấn.

Đối với thứ này, ngay cả Lâm Động cũng phải thấy ham muốn. Chỉ những cường giả có thực lực vô cùng cường hãn, sau khi chết mới ngưng tụ được Linh ấn. Trong đó có toàn bộ năng lượng của người đó khi còn sống, tính ra có thể là một thứ thiên tài địa bảo, chỉ có điều thứ kỳ bảo này tuyển chọn người kế thừa vô cùng khắc nghiệt.

Bản thân Linh ấn không có trí tuệ, thường thì nó dựa vào bản năng tìm người có mức độ dung hợp cao nhất với mình. Ví dụ như trong Thái Thanh Tiên Trì, thứ Linh ấn đó tìm đến Lăng Thanh Trúc chứ không chọn Lâm Động. Điều này khiến Lâm Động vô cùng bất lực, tuy dùng biện pháp mạnh có thể sẽ đoạt được nó, nhưng nhìn chung cưỡng ép sẽ không thể có hiệu quả hoàn mỹ nhất được.

Người có Linh ấn tuy không thể sánh được với Luân Hồi Giả, nhưng lợi ích của nó cũng không nhỏ. Dù gì thì ở thời kỳ Viễn Cổ, cường giả ở Luân Hồi Cảnh cũng khá ít. Mà mấy năm nay Lâm Động cũng chỉ biết một Luân Hồi Giả duy nhất là Ứng Hoan Hoan!

Còn Linh ấn thì số lượng nhiều hơn không ít. Đương nhiên muốn có được nó cũng cần có cơ duyên nhất định, ít nhất thì Lâm Động muốn có từ lâu mà cũng chưa được.

Trong Linh ấn có năng lượng vô cùng cường hãn mà thuần túy. Số năng lượng này sẽ tăng lên cùng với thực lực của người có nó, rồi dần dần dung nhập hoàn toàn vào thân thể. Tốc độ tu luyện của người có Linh ấn nhanh hơn người thường rất nhiều. Ngoài ra vào những lúc nguy hiểm cũng có thể dùng năng lượng của Linh ấn tạm thời tăng thực lực tự thân chống lại cường địch.

Nghe nói ở một địa vực khác rộng lớn hơn Đông Huyền Vực, trong một số Đấu giá hội quy mô lớn thậm chí còn đấu giá cả Linh ấn, chỉ có điều… muốn mua được nó thì cái giá có lẽ cũng khá khủng bố!

Từ đó có thể thấy Linh ấn cũng vô cùng hiếm có, vì thế khi Lâm Động nhìn thấy trán Nguyên Thương xuất hiện Linh ấn, hắn mới kinh ngạc như vậy.

– Không ngờ Nguyên Thương lại có Linh ấn!

Trên đỉnh núi, ánh mắt Ngô Quần đầy ngưỡng mộ nhìn lên bầu trời, sau đó nhìn sang Tô Nhu ở bên cạnh. Địa vị của hắn trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng không thấp, nên cũng biết được một vài thông tin, ví dụ như chuyện Tô Nhu cũng có Linh ấn!

– Chẳng trách mà hắn trở thành kẻ ưu tú nhất trong số đệ tử Đông Huyền Vực, thì ra có Linh ấn tương trợ, đúng là bất công!

Gương mặt Tô Nhu bất bình nói. Cùng là người có Linh ấn, nàng biết lợi ích của nó đối với việc tu luyện. Lúc này xem ra Nguyên Thương đã dùng đến sức mạnh của Linh ấn, như vậy Lâm Động đã rơi vào phiền phức rồi.

Ngô Quần nhìn Tô Nhu, có chút bất lực. Hắn rất muốn nhắc nhở, lẽ nào muội quên trong người mình cũng có thứ đó… Trên thế gian này làm gì có sự công bằng tuyệt đối, có lúc, có cơ duyên được Linh ấn cũng là một loại thực lực.

– Lần này, có lẽ Lâm Động gặp nguy hiểm rồi!

Ngô Quần ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh trẻ tuổi đứng trên cái đỉnh, ánh mắt cũng có chút khâm phục. Bất luận thắng thua thế nào thì danh tiếng Lâm Động cũng vang dội khắp Đông Huyền Vực rồi. Với thực lực Bát Nguyên Niết Bàn khiến Nguyên Thương Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành phải dùng đến Linh ấn, bản lĩnh này đủ để khiến người ta phải chấn kinh rồi.

Lăng Thanh Trúc ở bên cạnh, ánh mắt cũng hiện vẻ lo lắng. Tuy nàng biết Lâm Động có rất nhiều thủ đoạn, lần này nếu không phải dựa vào Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ năng lượng từ môi trường xung quanh thì có lẽ không thể chống cự được đến mức này. Mà hiện giờ Nguyên Thương đã dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng, dùng Linh ấn, thực lực của hắn sẽ đại tăng, rõ ràng tình hình Lâm Động lúc này không được khả quan.

Cả không gian bỗng xao động vì việc Nguyên Thương bất ngờ dùng đến Linh ấn. Chỗ Đạo Tông, mấy người Ứng Tiếu Tiếu đều đã không còn chút hỷ sắc nào, thay vào đó là sự lo lắng, cục thế chuyển biến quá nhanh!

Linh Chân nhìn lên trời, cười nhạt:

– Xem ra trận chiến cũng sắp kết thúc rồi!

– Vừa rồi Thần Khôi cũng chỉ khiến Lão đại dùng một chút Linh ấn, lúc này sức mạnh Linh ấn đã dùng triệt để, Lâm Động chết là cái chắc!

Lôi Thiên cũng cười lạnh.

– Lát nữa Lâm Động bị giải quyết, chắc chắn Đạo Tông sẽ hỗn loạn. Vừa rồi ta vẫn chưa giết sướng tay, vừa hay ở đây làm gì cũng có lý do chính đáng. Lần này giết nhiều hơn một chút, để sau này đệ tử Đạo Tông nhìn thầy đệ tử Nguyên Môn chúng ta là vãi cả ra quần!

Lôi Thiên cười lớn.

Bọn đệ tử Nguyên Môn ở xung quanh nghe vậy, hung quang lấp lánh trong mắt, cười lạnh gật đầu.

– Linh ấn sao? Đúng là khá bất ngờ!

Trên bầu trời, Lâm Động hít sâu một hơi nhìn Nguyên Thương ở phía xa, nói.

– Ngươi nói xem… ta nên cho ngươi chết thế nào?

Nguyên Thương vỗ vỗ bộ quần áo rách rưới trên người mình. Hình tượng của hắn lúc này có phần thảm hại, điều này cũng khiến sát ý trong mắt hắn càng nồng đậm hơn.

Lâm Động nghe thế, ánh mắt lóe hàn ý, nhưng không đợi hắn nói gì thì đồng tử đã co lại, thân hình lùi nhanh về sau.

Vút!Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Đúng lúc ấy, không gian trước mặt hắn biến dạng, một thân ảnh bỗng lao ra đầy quỷ dị, thiết kiếm trong tay đem theo một luồng kiếm khí sắc lạnh nhằm thẳng cổ họng Lâm Động đâm tới.

Tốc độ của Nguyên Thương đã nhanh hơn trước đó nhiều, nhát kiếm này Lâm Động không kịp tránh, bèn bắt chéo tay trước mặt chặn lại.

Xoẹt!

Thiết kiếm chém lên tay Lâm Động, nhưng lần này không bắn ra tia lửa, cánh tay hắn hiện lên một vệt máu, tiếp đó là máu tươi chảy ra.

Rõ ràng nhờ có Linh ấn, thực lực Nguyên Thương đã bùng nổ mạnh mẽ, đòn công kích mạnh mẽ đó đã phá vỡ được lớp phòng ngự của Lâm Động!

Lâm Động lùi nhanh về sau, liếc nhìn vết thương trên tay, tuy có chút đau đớn nhưng cũng không có gì đáng ngại. Nếu không phải đã có tiến bộ về Thanh Thiên Hóa Long Quyết thì có lẽ nhát kiếm vừa rồi của Nguyên Thương đã phế luôn tay hắn rồi.

– Để xem ngươi đỡ được bao nhiêu lần!

Nguyên Thương lấy tay quệt vết máu trên kiếm, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động cười lạnh, sau đó ánh mắt tối lại, thân hình biến thành một đạo tàn ảnh bay ra.

Thân thể Lâm Động rung lên, đôi cánh Long dực dang rộng rồi nhanh chóng lùi về sau.

Vút!

Lâm Động vừa lùi về sau thì một đạo kiếm quang khổng lồ hàng chục trượng chém xuống nơi hắn vừa đứng. Ngay sau đó Nguyên Thương lại xuất hiện, công kích một lần nữa ập tới như vũ bão.

Trên bầu trời, hai người một đuổi một chạy, đối mặt với Nguyên Thương dùng đến Linh ấn, Lâm Động ứng phó vô cùng miễn cưỡng, nhất thờt cục diện đã bị Nguyên Thương chiếm ưu thế.

Đám đệ tử Nguyên Môn lúc này đều cười lạnh, một số người còn làm nhiều hành động chế giễu về phía các đệ tử Đạo Tông khiến không ít đệ tử Đạo Tông mặt đỏ gay.

– Hắn cứ định tháo chạy vậy sao?

Ngô Quần nhìn lên bầu rời, bất giác cười khổ. Tốc độ của Lâm Động đúng là rất nhanh, cứ cố tình tránh né như vậy, dù là Nguyên Thương cũng khó lòng giết được hắn, nhưng cứ chạy như vậy được sao?

Lăng Thanh Trúc hơi nhíu mày, nàng nhìn chăm chăm về thân ảnh không ngừng tránh né sự truy sát của Nguyên Thương, bỗng lắc đầu, khẽ nói:

– Dường như hắn đang chuẩn bị cái gì đó!

– Hửm?

Ngô Quần khựng người, rồi vô cùng hoài nghi nói:

– Tỷ cho rằng hắn vẫn còn thủ đoạn khác à? Dù có đi nữa thì lẽ nào đánh bại được Nguyên Thương có Linh ấn?

Lăng Thanh Trúc khẽ cắn môi, nàng cũng không rõ, nhưng với những gì nàng hiểu, có lẽ Lâm Động sẽ không từ bỏ. Nếu hắn đã có hành động thì chắc chắn hắn có thủ đoạn, chỉ là rốt cuộc có tác dụng không thì không rõ…

– Ngươi chỉ biết cách trốn tránh thế thôi sao? Sự uy phong vừa nãy đâu rồi?

Nguyên Thương cười khảy chế giễu.

Nhưng Lâm Động chẳng quan tâm, chỉ thấy bàn tay bên trong ống tay áo của hắn khẽ rung lên.

– Ngươi có thể trốn, để xem bọn đệ tử Đạo Tông trốn được đi đâu?

Ánh mắt Nguyên Thương tối sầm lại, thân hình quay đi, cánh tay vung xuống, một đạo kiếm khí mạnh mẽ hàng chục trượng chuyển hướng bắn về phía đệ tử Đạo Tông.

Với thực lực hiện nay của hắn, trong số các đệ tử Đạo Tông, hiển nhiên chẳng ai ngăn chặn được đòn công kích này. Vì vậy mà khi thấy thế, sắc mặt bọn họ đều kịch biến.

Sắc mặt Ứng Tiếu Tiếu trở nên khó coi, nàng nghiến răng, vừa định động thủ ngăn cản thì bỗng nhiên một thân ảnh gầy gò xuất hiện trên bầu trời, rồi dùng chính thân thể hứng lấy kiếm khí.

Một vệt máu dài một thước hiện ra trên vai Lâm Động, kéo dài xuống tận bụng hắn, máu tươi chảy ra khiến bộ dáng hắn vô cùng thê thảm.

– Lâm Động sư huynh!

Đệ tử Đạo Tông phía dưới nhìn thấy vậy, sắc mặt đều kịch biến, tất cả mọi người đều nắm chặt tay, ánh mắt đỏ ngầu.

– Đúng là có khí phách!

Nguyên Thương nhìn thích thú, rồi u ám nói:

– Giờ ngươi có chạy được nữa không?

– Không cần chạy nữa!

Lâm Động bỗng vặn vẹo thân người, bình thản nhìn vết thương trên người mình rồi ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động, nhếch môi cười.

– Vì người nên chạy tiếp theo, sẽ là ngươi!

Lâm Động giơ hai tay ra, một quang trận huyền ảo hiện ra trong bàn tay. Hắn cắn nhẹ đầu lưỡi, một ngụm máu bắn lên quang trận. Chỉ trong chớp mắt quang trận biến thành một đạo trận đồ hàng trăm trượng bao phủ cả thiên địa, lan tỏa ra một thứ năng lượng khiến người ta phải run rẩy.

Trận đồ khổng lồ bao phủ cả thiên địa, gương mặt của Lâm Động lúc này cũng tái nhợt, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ quạch nhìn Nguyên Thương, sau đó giọng nói lạnh băng không chút tình cảm vang lên.

– Ta đã nói rồi… ta sẽ khiến cho tất cả người của Nguyên Môn phải bồi táng cùng sư huynh đệ Đạo Tông đã hy sinh!

Chương 810 : Điên cuồng

Trận đồ khổng lồ bắn ra vô số tia sáng huyền ảo lan tỏa khắp bầu trời, sau đó đan chéo vào nhau phát ra một mùi vị vô cùng cổ xưa.

Quang trận này rõ ràng phức tạp hơn Phần Thiên Trận rất nhiều, hơn nữa năng lượng tỏa ra từ nó cũng khiến người ta phải sợ hãi.

Trận pháp này chính là Càn Khôn Cổ Trận, chỉ có điều quy mô lần này là khủng bố nhất từ trước đến giờ.

– Đây là… trận pháp gì?

Ngô Quần có phần kinh hãi nhìn trận pháp bao phủ khắp bầu trời kia. Tuy trận pháp chưa được khởi động hoàn toàn, nhưng hắn đã cảm nhận được mùi vị của sự nguy hiểm từ nó. Hắn quay sang nhìn Lăng Thanh Trúc, hỏi:

– Sao hắn có thể ngưng tụ được trận pháp bất cứ lúc nào như vậy? Trận pháp phức tạp thế này sao hắn có thể một mình mà làm ra được?

Lăng Thanh Trúc nhìn về thân ảnh sắc mặt hơi nhợt nhạt trên không trung, bàn tay khẽ nắm lại, nói:

– Có lẽ hắn có nguyên hình của trận pháp, vì thế không cần ngưng tụ, chỉ cần đủ nguyên lực là có thể khởi động!

– Nhưng trận pháp thế này tiêu hao rất nhiều nguyên lực!

Lăng Thanh Trúc lẩm bẩm. Càng có thể cảm thấy khí tức của Lâm Động đang nhanh chóng yếu đi, rõ ràng dù có Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ năng lượng môi trường xung quanh nhưng với trận pháp này, hắn vẫn khá miễn cưỡng mới có thể thi triển ra được.

– Đây là cái gì?

Bọn Linh Chân, Lôi Thiên cũng biến sắc vì trận pháp khổng lồ xuất hiện trên bầu trời. Độ phức tạp của trận pháp này đã vượt xa Phần Thiên Trận, với nhãn lực của bọn chúng cũng không nhận ra đây là trận pháp gì.

Tuy trước đây Lâm Động đã từng dùng Càn Khôn Cổ Trận, nhưng quy mô lúc đó không bằng một phần mười hiện giờ, vì thế bọn Linh Chân không thể nhận ra.

– Tên tiểu tử này đúng là khó xơi!

Linh Chân nghiến răng, không biết vì sao hắn mơ hồ cảm giác được sự bất an.

– Tập hợp tất cả mọi người lại!

Ánh mắt Linh Chân lấp lánh, rồi trầm giọng nói.

– Sao vậy?

Lôi Thiên nhíu mày hỏi.

– Ta cứ có cảm giác không ổn!

Trận pháp kia khiến Linh Chân có cảm giác như ngồi trên đống lửa.

– Ngươi thật sự cho rằng tên tiểu tử đó có thể khiến tất cả đệ tử Nguyên Môn chúng ta bồi táng cho đám phế vật Đạo Tông sao?

Lôi Thiên chau mày, nhưng khi thấy sắc mặt nặng nề của Linh Chân, hắn do dự một chút rồi vẫy tay tập hợp đệ tử Nguyên Môn lại.

Linh Chân thấy vậy, thở phào, ánh mắt tối lại nhìn lên trời, lẩm bẩm:

– Ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có thể dùng thủ đoạn gì?

– Thủ đoạn của ngươi đúng là không ít…

Nguyên Thương ngẩng đầu lên nhìn trận đồ khổng lồ, sau đó dần cúi xuống nhìn chằm chằm Lâm Động, trầm giọng nói.

– Nhưng ngươi muốn dựa vào thứ này để đối phó ta thì có lẽ hơi hoang đường!

Nguyên Thương bước chân ra, Linh ấn trên trán lấp lánh, nhất thời một luồng năng lượng hùng hồn đột nhiên bùng phát từ cơ thể hắn, dường như là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong!

– Ta sẽ cho ngươi thấy rằng, tuyệt chiêu của ngươi chỉ là trò cười trước mặt ta!

Nguyên lực tựa thủy triều trào dâng từ trong cơ thể Nguyên Thương, cuối cùng biến thành một đạo cự ảnh hàng trăm trượng, tỏa ra một thứ áp lực mạnh mẽ.

– Nguyên Đế Điển, Nguyên Đế Thể!

Nguyên Thương hô một tiếng lạnh lùng, bàn tay biến kiếm quyết chém mạnh xuống.

Uỳnh!

Ngay lúc ấy, cự ảnh phía sau hắn cũng nhấc tay lên, một luồng năng lượng khủng bố xuyên thủng thiên địa, đem theo sức phá hoại đáng sợ chém xuống quang trận.

Ầm ầm ầm!

Vô số luồng năng lượng cuồng bạo bùng phát, không khí lúc này dường như cũng bùng nổ, trên không trung vang lên những âm thanh uỳnh uỳnh không ngớt.

Tất cả đều có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ từ đòn công kích của Nguyên Thương. Năng lượng dư thừa từ đạo nguyên lực đó cũng khiến các cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn phải thấy da đầu tê dại.

Lâm Động nhìn cảnh tượng đó, hai mắt ngưng tụ hàn ý, thủ ấn biến hóa, trận pháp trên không lập tức xoay chuyển.

– Hửm? Sao trận pháp đó lại xoay ngược chiều? Lâm Động đánh đến phát ngốc rồi à?

Trận pháp vừa xoay chuyển là không ít người nhận ra điều gì đó, ngay lập tức có không ít tiếng kêu kinh ngạc vang lên.

Thế nhưng Lâm Động không để tâm đến những tiếng kêu đó, chỉ thấy trong trung tâm trận pháp nhanh chóng ngưng tụ một chùm sáng kỳ dị.

Vút!

Chùm sáng cũng chỉ khoảng một thước, trên đó cũng không tỏa ra bất cứ luồng năng lượng nào, nhưng khi Lâm Động nhìn thấy nó thì khóe miệng nhướng lên, ngón tay điểm trên không trung, chùm sáng bắn thẳng về phía cự ảnh trước bao ánh mắt chăm chú của mọi người.

Hai bên va chạm không hề gây nên bất cứ âm thanh chói tai nào, cũng không xuất hiện sự giằng co. Những nơi chùm sáng đi qua, nguyên lực mà cự ảnh lan tỏa đều biến mất một cách quỷ dị!

Chùm sáng bắn qua đường chân trời, tất cả mọi người đều sững sờ nhận ra, cự ảnh đã bị xuyên thủng, dường như căn bản không thể ngăn chặn chùm sáng kia vậy!

– Cái gì?

Mặt Nguyên Thương biến sắc, hắn có thể cảm nhận được khi chùm sáng kia bay qua, ngay cả nguyên lực thiên địa cũng hoàn toàn bị phân giải hết.

– Rốt cuộc nó là thứ gì?

Cuối cùng Nguyên Thương cũng hốt hoảng, hắn nhanh chóng lùi về phía sau để tránh chùm sáng.

Vèo!

Chùm sáng lướt qua người Nguyên Thương, rồi bắn trúng một gã đệ tử Nguyên Môn ở bên dưới.

Phụt!

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, toàn thân gã đệ tử đó đã biến mất một cách quỷ dị, thậm chí ngay cả máu thịt cũng không để lại chút nào.

Xung quanh chỗ gã đệ tử đó lập tức xuất hiện một khoảng trống, tất cả đệ tử Nguyên Môn đều kinh hãi nhìn cảnh tượng đó, một thứ hàn khí đáng sợ đang trào dâng trong tim bọn chúng!

Nhìn sự sợ hãi trên gương mặt của các đệ tử Nguyên Môn, Lâm Động khẽ nhướng môi cười đầy hung hăng, trong đôi mắt hắn dường như dâng tràn sự điên cuồng.

– Lâm Động, ngươi đang tìm cái chết!

Đồng tử Nguyên Thương co rút lại, hắn nhìn Lâm Động, sâu trong tim cũng dâng tràn hàn ý, rồi hắn gầm lên.

Lâm Động chỉ mỉm cười, rồi bỗng lấy tay đập lên ngực, một ngụm máu bắn ra, phun lên đại trận.

Trên Càn Khôn Cổ Trận lập tức có một màn sáng hiện ra, cuối cùng ập xuống, bao trùm lấy toàn bộ đệ tử Nguyên Môn.

– Lâm Động, ngươi muốn làm gì? Muốn gây chiến giữa Nguyên Môn và Đạo Tông sao?

Linh Chân thấy thế, sắc mặt kịch biến, vội vàng quát lên.

– Ở đây cho phép làm bất cứ điều gì, không phải trước đây các ngươi cũng nghĩ như vậy sao?

Nghe thấy tiếng quát đó của Linh Chân, Lâm Động chỉ cười nhạt, nụ cười khiến đệ tử Nguyên Môn không rét mà run.

– Ta đã nói rồi… tất cả các ngươi phải bồi táng!

Lâm Động nhìn xuống đám đệ tử Nguyên Môn, quệt đi vết máu nơi khóe miệng, giọng nói yếu ớt vang lên, nhưng lại khiến tất cả mọi người đều tê dại.

Bọn họ nhìn gương mặt tái nhợt của Lâm Động, lúc này bọn họ mới hiểu, Lâm Động thật sự muốn giết toàn bộ đệ tử Nguyên Môn!

– Hắn điên rồi!Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Một thứ hàn khí xộc thẳng từ bàn chân lên đỉnh đầu của tất cả mọi người… thủ đoạn của hắn có phải quá tàn độc rồi không?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 12 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)