1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 153 [ chương 766 đến 770 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 153 [ chương 766 đến 770 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 766 : Quấy rối

– Duy trì trận pháp, phong tỏa nó lại, đừng để nó chạy ra ngoài!

Trên hoang nguyên, nơi hàng trăm thân ảnh đang lơ lửng trên trời, giữa bọn họ hình thành một trận pháp kỳ dị, nguyên lực hùng hồn phát ra từ cơ thể bọn họ, cuối cùng biến thành một quang trận khổng lồ phong tỏa vị trí trung tâm.

Ở trung tâm lúc này là cỗ Ma thi đang điên cuồng tấn công quang trận, sức mạnh khủng khiếp đó khiến quang trận liên tục nổi gợn sóng.

Vương Diêm chém mạnh trọng kiếm xuống, một luồng kiếm khí mạnh mẽ bắn ra oanh kích lên người Ma thi, sức mạnh cuồng bạo đánh bay Ma thi rồi lại đập ngược trở lại do va vào quang trận.

Nhưng dù dính trọng kích như thế Ma thi vẫn lập tức đứng dậy, trên thân thể chỉ xuất hiện một vết trắng mờ nhạt.

– Đáng chết, lớp phòng ngự của nó quá mạnh!

Sắc mặt Vương Diêm có phần khó coi, đòn công kích của hắn dù là cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn cũng không dám đỡ, vậy mà đánh lên Ma thi lại chẳng hề hấn gì.

Bên cạnh hắn, vẻ mặt Ứng Tiếu Tiếu cũng vô cùng nặng nề. Với số lượng đông bọn họ đã vây khốn được Ma thi, nhưng đòn công kích của bọn họ lại không gây được sát thương gì lớn cho Ma thi, mà nó lại không biết sợ không biết đau, đúng là cỗ máy giết người không biết mệt mỏi. Cứ thế này không phải điều hay, dù sao bọn họ cũng không thể tiêu tốn toàn bộ thời gian cho cỗ Ma thi này được.

– Tập trung công kích!

Ứng Tiếu Tiếu trầm ngâm một lúc rồi vung tay nói. Lúc này đành phải bớt phòng ngự đi một chút, nhiều người phát động công kích hy vọng có thể phá vỡ phòng ngự của cỗ Ma thi.

– Tiếu Tiếu sư tỷ, hình như chúng ta bị phát hiện rồi!

Nhưng ngay sau đó Thanh Diệp ở bên cạnh sắc mặt khẽ biến, nói.

Nghe thế, Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm đều nheo mắt ngẩng lên nhìn thì thấy từ xa bỗng có không ít tiếng gió rít, không lâu sau rất nhiều thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt.

Trên bầu trời nhanh chóng có rất nhiều thân ảnh bay tới, dường như số lượng khoảng một trăm người, nhưng rõ ràng không cùng thuộc một thế lực, dường như là một vài thế lực quy mô nhỏ ở Đông Huyền Vực. Nhưng thường thì loại người này càng khó đối phó, vì bọn chúng tự mình sinh tồn, thực lực chắc chắn không hề kém cỏi. Hơn nữa thường đều là loại đã trải qua những trận chiến sinh tử, áp lực của Tông phái siêu cấp với bọn chúng dường như không đáng kể.

Phía trước đám người này có bốn thân hình lơ lửng trên không, cả bốn khoảng độ tuổi trung niên, gương mặt gầy gò, ánh mắt đều lấp lánh tinh quang.

– Ma thi sao?

Ánh mắt bọn họ lúc này đang nhìn Ma thi bị đệ tử Đạo Tông vây khốn, rồi ánh mắt dừng lại nơi đan điền của Ma thi, viên Đan Hoàn bên trong quầng sáng khiến ánh mắt bọn họ lập tức cháy rực.

– Sinh Huyền Cốt Châu? Đúng là bảo bối! Vận khí của bọn chúng cũng tốt thật.

Một nam tử mũi chim ưng liếm môi nói.

– Đó là đệ tử của Đạo Tông đúng không?

Bên cạnh nam tử mũi chim ưng là một nam tử mặc hồng bào, nhíu mày nói.

– Cũng không tệ!truyện Kiếm Hiệp

– Hắc hắc, Lưu Xan được mệnh danh Xích Ma Thủ cũng bị đám tiểu tử vắt mũi chưa sạch kia dọa sao?

Nam tử có da mặt khô héo nghe thế không kìm được cười mỉa.

– Khô Cốt, ngươi ít nói lời móc mỉa trước mặt ta đi. Lưu Xan ta có gì mà chưa trải qua?

Nam tử hồng bào cười khảy.

– Vậy ngươi có hứng thú với tình hình trước mắt không?

Nam tử da khô cười nói.

– Nhìn bọn chúng thế kia, rõ ràng là không làm gì được Ma thi. Chúng ta ra tay thì có thể coi là đã giải vây cho bọn chúng. Hiển nhiên bọn chúng sẽ cảm tạ chúng ta nhỉ?

Nam tử hồng bào cười, nói.

– Nhưng bọn chúng đông người…

Một người đứng sau nam tử hồng bào lên tiếng.

– Chỉ là một đám ngây thơ được bao bọc trong Tông phái mà thôi, đâu so sánh được với chúng ta ngày nào cũng quyết chiến sinh tử? Nếu bọn chúng biết điều thì cho đi, nếu không thì đành dạy cho bài học vậy!

Nam tử mũi chim ưng cười lạnh mỉa mai.

– Đi nào, lại gần xem sao!

Nam tử được gọi là Xích Ma Thủ Lưu Xan vẫy tay rồi dẫn đoàn người dần tiếp cận khu vực của đệ tử Đạo Tông.

Khi bọn chúng động thân thì các đệ tử Đạo Tông vẫn luôn quan sát bọn chúng cũng căng thẳng. Ánh mắt Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm đều tràn lên hàn ý.

– Các vị, đệ tử Đạo Tông bọn ta đang đối phó Ma quái, để không bị ảnh hưởng, hy vọng chư vị hãy tránh xa một chút!

Ứng Tiếu Tiếu ra hiệu cho Vương Diêm, Vương Diêm cũng cảnh giác hơn, rồi Ứng Tiếu Tiếu ngẩng lên nói.

– Ha ha, ta thấy dường như các ngươi bị Ma thi khiến cho vất vả quá, chi bằng để bọn ta giúp đỡ. Đệ tử Đạo Tông các ngươi còn phải giao đấu với các Tông phái khác, đừng để lãng phí sức lực tại nơi thế này.

Nam tử da khô cười hắc hắc, nói.

Nghe lời nói thiếu thiện cảm đó, ánh mắt Ứng Tiếu Tiếu tối sầm lại. Nàng quét mắt nhìn bốn người đứng đầu, rồi nhận ra bọn chúng đều thuộc cấp bậc Cửu Nguyên Niết Bàn. Xem ra cũng là thủ lĩnh một phương. Loại người này tính ra còn khó nhằn hơn một vài thế lực lớn. Ngay địa chỉ cố định bọn chúng còn không có, dù Đạo Tông nổi giận muốn bắt bọn chúng cũng tốn rất nhiều công sức.

Tuy Ứng Tiếu Tiếu biết bọn chúng cũng không dám làm chuyện giết người diệt khẩu, nhưng chắc chắn sẽ khó tránh việc quẫy nhiễu.

– Đệ tử Đạo Tông bọn ta tự sẽ ứng phó được với Ma thi, không cần các ngươi nhúng tay vào! Nếu biết điều thì cút ngay!

Vương Diêm thì không hiền lành như Ứng Tiếu Tiếu, thấy bọn chúng không có ý tốt ánh mắt lập tức lạnh băng nói.

Khi nói, một luồng khí tức hung hãn cũng bùng phát từ cơ thể hắn, trọng kiếm trong tay lấp lánh hàn quang.

– Hắc hắc, khẩu khí cường hãn thật!

Bốn người bọn Lưu Xan thấy vậy, sắc mặt đều thay đổi, rồi cười khảy:

– Vương Diêm, tuy ngươi xếp hạng hai trong Tông Phái Thông Tập Bảng nhưng cũng đừng ra vẻ trước mặt bọn ta. Hồi bọn ta đây lăn lộn trên giang hồ không biết ngươi ở xó xỉnh nào!

– Vậy thì thử xem!

Ánh mắt Vương Diêm lạnh băng, chân bước ra, mắt trừng trừng hung hăng nhìn bọn chúng. Hắn biết với loại người này chỉ cần mềm mỏng một chút là bọn chúng sẽ được đằng chân lân đằng đầu.

Ánh mắt tất cả đệ tử Đạo Tông đầy phẫn nộ, hiển nhiên nếu không phải duy trì trận pháp phong tỏa Ma thi thì có lẽ bọn họ đã ra tay giết hết bọn kia rồi.

– Hừ, tình hình lúc này mà cũng dám ngông cuồng? Chỉ cần bọn ta phá vỡ trận pháp, Ma thi thoát khỏi trói buộc, Đạo Tông các ngươi sẽ thảm thương đấy!

Lưu Xan cười nham hiểm, giọng nói đầy uy hiếp.

Ánh mắt Ứng Tiếu Tiếu lạnh tanh, rồi phẩy tay. Thấy dấu hiệu đó, trong ba trăm đệ tử Đạo Tông lập tức có một trăm người tách khỏi trận pháp rồi đứng ra sau Ứng Tiếu Tiếu, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt bọn người kia, rõ ràng không hề có ý thỏa hiệp.

– Ừm, có khí phách!

Bọn người Lưu Xan thấy quang trận hơi yếu đi một chút vì một trăm người tách ra, sắc mặt hơi biến, hiển nhiên hẳn không ngờ Ứng Tiếu Tiếu lại dám đối kháng với bọn chúng vào lúc này.

– Nếu đã vậy thì đừng trách bọn ta không khách khí!

Nam tử mũi chim ưng cười khảy, bước chân ra, nguyên lực bùng phát rồi vung tay định động thủ.

Vút!

Thế nhưng đúng lúc hắn sắp vung tay xuống thì từ xa bỗng vang lên tiếng gió rít, rồi một quang ảnh lướt qua, xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, đột nhiên kình phong cuồng bạo ập xuống.

– Kẻ nào?

Đòn công kích bất ngờ khiến mặt hắn biến sắc, hai tay nắm lại thúc động kim quang hình thành trên đỉnh đầu một tấm lá chắn.

Rầm!

Không có một lời đáp nào, một thân cây màu đen giáng xuống tấm lá chắn, dường như chỉ chớp mắt đã đánh tan lá chắn, rồi sức mạnh không hề giảm, giáng thẳng xuống người tên mũi chim ưng!

– Phụt!

Nam tử mũi chim ưng nhất thời phụt máu, thân hình lao thẳng xuống mặt đất tạo nên một cái hố khổng lồ.

– Là kẻ nào?

Công kích quá nhanh khiến sắc mặt bọn Lưu Xan kịch biến, vội vàng ngẩng lên thì thấy cách đó không xa hiện ra một thanh niên gầy gò, trong tay hắn là gốc hắc thụ kỳ lạ.

Lúc này gã thanh niên ấy cũng đang nhìn bọn chúng với ánh mắt lạnh băng, khóe miệng nhếch lên đầy sát ý lạnh lùng.

– Một lũ không thức thời, dám có ý đồ với Đạo Tông ta? Ta đếm đến mười, không cút thì chết!

Chương 767 : Tin tức Cổ Tàng

Bọn Lưu Xan nhìn gã thanh niên vừa xuát hiện, cảm nhận sát khí ngập tràn quanh người hắn, sắc mặt bọn chúng đều thay đổi. Bọn chúng dám ra tay với bọn Ứng Tiếu Tiếu, vốn dĩ đã có chút lo sợ, vì dù sao Đạo Tông cũng là một trong Bát Đại Tông Phái Siêu Cấp, một khi bọn họ nổi cơn thịnh nộ thì chắc bọn chúng cũng khó lòng chống cự.

Vì thế từ đầu đến cuối bọn chúng không hề có ý định giết người đoạt bảo vật, cùng lắm chỉ do lòng tham xúi giục, định khiến các đệ tử trẻ tuổi của Đạo Tông dè chừng, từ đó chia cho bọn chúng một chút.

Thế nhưng bọn chúng không ngờ, đệ tử Đạo Tông nhìn có vẻ vắt mũi chưa sạch nhưng kẻ sau lại hung hăng hơn kẻ trước. Bọn Ứng Tiếu Tiếu còn có vẻ dễ nói chuyện, chứ kẻ kia, vừa xuất hiện đã buông lời hung hăng.

– Tiểu tử, ngươi cũng quá ngông cuồng rồi đấy!

Lưu Xam cười khảy, tuổi tác của bọn chúng cũng lớn hơn bọn Lâm Động không ít. Bao năm nay coi như cũng có chút danh tiếng, nhưng lúc này lại bị Lâm Động đập vào mặt câu nói đó đương nhiên trong lòng không khỏi phẫn nộ.

Thế nhưng Lâm Động làm như không nghe thấy tiếng cười khảy của bọn chúng, sau mười lượt đếm hắn ngẩng lên, sát ý tràn ngập trong mắt, nói:

– Hết mười lượt rồi!

Vừa dứt lời, phía sau hắn lóe lên một đạo hắc quang, cuối cùng biến thành một cỗ Ma thi đứng sau hắn.

– Ma thi?

Khi cỗ Ma thi xuất hiện, tất cả mọi người đều thốt lên kinh ngạc. Ngay cả Ứng Tiếu Tiếu, Vương Diêm cũng nhìn quang ảnh phía sau Lâm Động đầy chấn động, rồi không kìm được nhìn cỗ Ma thi trong quang trận, nhịp thở tăng nhanh. Thật sự bọn họ không thể ngờ, Lâm Động không những giải quyết được cỗ Ma thi mà còn khống chế được nó!

Vẻ mặt bọn Lưu Xan cũng đầy kinh hãi khi nhìn Ma thi phía sau Lâm Động, tất cả đều tự động lùi về sau mấy bước.

– Ha ha, vị huynh đệ đây đừng nóng, bọn ta chỉ đi ngang qua thôi…

Sắc mặt bọn Lưu Xan đều thay đổi, nhìn nhau rồi vội lên tiếng, thận trọng lùi về phía sau, đồng thời trong bụng thầm chửi, giờ đây Tông phái siêu cấp ngay các đệ tử trẻ tuổi cũng đáng sợ vậy sao?

– Cút!

Lâm Động nhìn bọn chúng biến sắc, cũng chẳng có tâm trạng dây dưa với bọn chúng, ánh mắt lạnh tanh quát lên.

Khi nghe tiếng quát ấy, bọn Lưu Xan không dám nổi giận, vội gật đầu rồi đem thủ hạ chạy mất. Bọn chúng cũng không phải loại ngu ngốc, nhìn tình hình này, chẳng may kích nộ tên sát tinh kia thì có thể sẽ phải chết thê thảm.

– Không sao chứ?

Sau khi đuổi được bọn kia đi, Lâm Động quay lại, sát khí trên gương mặt tan đi, nhìn mấy người Ứng Tiếu Tiếu cười, nói.

– Không sao, nhưng cũng hơi xui xẻo, thực lực bọn chúng cũng không tệ, bốn tên Cửu Nguyên Niết Bàn!

Ứng Tiếu Tiếu bất lực nói.

– Đều là bọn đã lăn lộn nhiều năm trên Đông Huyền Vực, có thực lực như thế cũng không có gì lạ!

Lâm Động cười, nói.

– Lâm Động, Ma thi này… ngươi luyện chế nó thành Khôi lỗi rồi sao?

Vương Diêm kinh ngạc nhìn Ma thi đằng sau Lâm Động, không kìm được, hỏi.

– Ta dùng Nguyên thần khống chế nó!

Lâm Động cười nói.

Nghe vậy sắc mặt Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm đều hơi thay đổi. Hiển nhiên bọn họ đều biết mức độ mạo hiểm của phương thức này, nhưng nghĩ lại nhìn Lâm Động bình thản thế kia chắc hắn có thủ đoạn của riêng mình để tránh được mối nguy hiểm đó.

– Tỷ tỷ, mọi người chưa giải quyết xong Ma thi sao?

Ứng Hoan Hoan tiến lại, nhìn quang trận, nói.

– Ừm, nó có lớp phòng ngực quá đáng sợ. Bọn ra vây khốn được nó nhưng không thể giải quyết được!

Ứng Tiếu Tiếu cười khổ.

– Bỏ trận pháp đi, để ta đối phó với nó!

Lâm Động cười, có kinh nghiệm ban nãy, chắc chắn hắn biết cách đối phó với Ma thi có lực phòng ngự cực mạnh này.

Nghe vậy, Ứng Tiếu Tiếu hơi do dự một chút rồi gật đầu. Nếu Lâm Động đã giải quyết được một cỗ Ma thi, chắc cỗ thứ hai cũng không quá khó khăn.

Ứng Tiếu Tiếu khẽ vung tay, đám đệ tử Đạo Tông nhanh chóng thu lại nguyên lực, quang trận lập tức biến mất.

– Grào!

Quang trận vừa biết mất, hai mắt Ma thi càng thêm đỏ ngầu, thân hình khẽ động biến thành hắc quang lao vào các đệ tử Đạo Tông ở xung quanh.

Rầm!

Nhưng khi nó vừa mới xông tới thì Ma thi phía sau Lâm Động cũng bay tới, tựa viên đạn pháo lao thẳng vào người Ma thi kia. Hai bên lập tức rơi xuống đất tạo thành một cái hố khổng lồ trên mặt đất.

Hai cỗ Ma thi lăn lộn điên cuồng dưới đất, nhưng nơi bọn chúng đi qua mặt đất đều nứt ra vô số khe rãnh, sức mạnh vô cùng đáng sợ.

Lâm Động cúi đầu nhìn hai cỗ Ma thi đang quần nhau, xoay bàn tay một cái, quang trận hiện ra, rồi hắn bay tới trước mặt Ma thi kia, bàn tay cong lại đánh vào vùng đan điền của nó.

Phụt phụt!

Màu đen trên bề mặt da khô héo nhưng mang lực phòng ngự kinh người dần tan đi, kình lực từ bàn tay Lâm Động tăng lên, lớp phòng ngự khiến Ứng Tiếu Tiếu, Vương Diêm bất lực đã bị Lâm Động xuyên thủng. Hắn tóm một cái trúng quầng sáng trắng nơi đan điền rồi rút ra.

– Giải quyết xong rồi?

Trên không trung, Ứng Tiếu Tiếu, Vương Diêm và các đệ tử Đạo Tông đều há hốc miệng nhìn cảnh tượng đó. Bọn họ nhìn nhau, không gian bỗng chốc lặng như tờ. Bọn họ thật không thể ngờ, Ma thi vừa rồi bọn họ tấn công kích nào cũng chẳng có phản ứng đã bị Lâm Động giải quyết nhẹ nhàng đến vậy!

– Ngươi…

Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm đều kinh ngạc nhìn thân ảnh đang dần đáp xuống. Bọn họ nhìn quầng sáng trong tay hắn, rồi lại nhìn bàn tay ngưng tụ quang trận như đang suy nghĩ điều gì. Xem ra Lâm Động đã dùng thủ đoạn gì đó để phá giải lớp phòng ngự, mà Ma thi mất lớp phòng ngự thì cũng giống như cua mất càng, lực chiến đấu giảm mạnh…

– Tiếu Tiếu sư tỷ, Vương Diêm sư huynh, hai người đều đã là Cửu Nguyên Niết Bàn, tác dụng của Sinh Huyền Cốt Châu sẽ tốt hơn với hai người.

Lâm Động đưa Sinh Huyền Cốt Châu trong tay cho Ứng Tiếu Tiếu, rồi lấy Sinh Huyền Cốt Châu lúc nãy có được cho Vương Diêm.

Tuy Sinh Huyền Cốt Châu cũng có tác dụng với Lâm Động, nhưng không thể rõ rệt như với hai người Ứng Tiếu Tiếu. Nếu bọn họ đủ cơ duyên thì chưa biết chừng có thể bước tới ngưỡng cửa Sinh Huyền Cảnh. Như vậy lực chiến đấu sẽ tăng mạnh, sau này khi gặp người của Nguyên Môn sẽ là trợ lực không nhỏ.

Hai người Ứng Tiếu Tiếu nhận Sinh Huyền Cốt Châu đều khựng người, rồi chần chừ nói:

– Trong chuyện này, công của ngươi là lớn nhất, ta không cần đâu!

– Cho ta thứ này là được rồi!

Lâm Động cười vỗ lên cỗ Ma thi thứ hai. Tuy Nguyên thần chỉ khống chế được một cỗ Ma thi, nhưng giữ một cái đề phòng cũng không phải chuyện gì xấu.

Hai người Ứng Tiếu Tiếu thấy vậy thì cũng gật đầu, cất Sinh Huyền Cốt Châu đi.

– Tiếu Tiếu sư tỷ, mấy ngày trước ta tìm được thứ này trong cái lư đồng mua ở thành Dị Ma. Dường như là bản đồ về một cổ tàng. Tỷ có nhận ra ở chỗ nào trong Dị Ma Vực không?

Lâm Động cũng cất cỗ Ma thi kia vào túi Càn Khôn, rồi dùng tinh thần lực hình thành một tấm bản đồ ánh sáng.

– Bản đồ cổ tàng?

Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm cùng khựngngười, nhanh chóng nhìn lên tấm bản đồ, rất nhanh vẻ kinh ngạc tràn đầy trên mặt bọn họ.

– Lâm Động sư đệ, tấm bản đồ này không phải Phần Thiên Cổ Tàng đấy chứ?

Ứng Tiếu Tiếu nói.

– Hửm?

Lần này đến lượt Lâm Động sững người, hắn còn chưa nói ra cái tên đấy, sao Ứng Tiếu Tiếu lại biết?

– Tiếu Tiếu sư tỷ biến Phần Thiên Cổ Tàng?

Lâm Động có cảm giác không lành, hắn vốn tưởng không ai biết về thứ đó…

– Trong Dị Ma Vực có không ít cổ tàng, và Phần Thiên Cổ Tàng chính là một trong số những cái vô cùng nổi tiếng. Còn về bản đồ này cũng không có nhiều giá trị lắm, vì rất nhiều người đều biết vị trí của Phần Thiên Cổ Tàng ở đâu…

Nghe vậy sắc mặt Lâm Động trở nên khó coi, cảm giác như thứ mà hắn coi là bảo bối thật ra lại là đồ bỏ đi.

– Nhưng biết là một chuyện, đến nay vẫn chưa có ai khai mở thành công Phần Thiên Cổ Tàng này cả. Ngoài ra, bọn người Nguyên Môn cũng đã nhắm vào Phần Thiên Cổ Tàng từ lâu rồi. Lần này chắc chắn bọn chúng lại đến đó, thất bại nhiều năm như vậy, có khi lần này lại có chút khả năng thành công!

– Khai mở Phần Thiên Cổ Tàng?

Lâm Động chau mày, trong lòng hơi run lên, đột nhiên nhớ đến tấm quang bài thần bí mà chiếc lư đồng tan chảy tạo thành.

Chương 768 : Đến Phần Thiên Cổ Tàng

– Chúng ta cũng đến Phần Thiên Cổ Tàng đi!

Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nghe Lâm Động sau khi trầm ngâm đột nhiên nói vậy thì đều khựng người.

– Phần Thiên Cổ Tàng là một trong mấy tòa cổ tàng nổi tiếng trong Dị Ma Vực. Bao nhiêu năm nay có không ít Tông phái siêu cấp đều nhằm vào nó, cuộc Thi đấu Tông phái lần này chắc chắn cũng là nơi thu hút người đến nhất, có thể sẽ đụng độ Nguyên Môn.

Ứng Tiếu Tiếu trầm ngâm nói.

– Đụng thì đụng thôi, đó là chuyện sớm muộn. Hơn nữa nếu bọn chúng cũng có hứng thú với Phần Thiên Cổ Tàng thì chắc chắn chỉ có tâm trạng ra tay với chúng ta khi đã có được cổ tàng.

Lâm Động cười.

– Đúng rồi, Dị Ma Vực có không ít cổ tàng, những mãnh nhân trong Tông phái siêu cấp cũng không ít, chẳng lẽ chưa có ai đến đây thăm dò sao?

Lâm Động bỗng nghĩ đến điều gì đó. Phong ấn của cổ tàng có mạnh thế nào thì những nhân vật tầm cỡ Ứng Huyền Tử, Chưởng môn Nguyên Môn chắc cũng có thể phá vỡ chứ nhỉ?

– Những cường giả ở tầng thứ đó, với bọn họ Dị Ma Vực chính là cấm địa, không chỉ ma khí ở đây sẽ bạo động nếu bọn họ vào, thậm chí Trận pháp Viễn Cổ phong ấn nơi đây cũng bài xích bọn họ!

Ứng Tiếu Tiếu giải thích.

– Người có thực lực càng yếu thì chịu sự bài xích càng nhỏ, đó cũng là nguyên nhân chính mà cường giả các Tông phái siêu cấp chưa từng xuất hiện ở Dị Ma Vực.

– Thì ra là vậy!

Lúc này Lâm Động mới chợt hiểu.

– Tiếu Tiếu sư tỷ nghĩ có đến được Phần Thiên Cổ Tàng không?

Lâm Động hỏi tiếp, dù sao Ứng Tiếu Tiếu mới là người chỉ huy, nàng đồng ý thì mới hành động được.

– Nếu ngươi quyết định đến Phần Thiên Cổ Tàng thì bọn ta cũng theo ngươi. Nhưng cũng phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, vạn nhất gặp phải Nguyên Môn, Tam Tiểu Vương không phải loại bọn người kia sánh được đâu!

Ứng Tiếu Tiếu trầm ngâm một chút rồi gật đầu, nhìn Lâm Động nói.

– Tiếu Tiếu sư tỷ yên tâm, nếu Nguyên Môn thật sự động thủ, ta không dám bảo đảm là bảo vệ được hết mọi đệ tử Đạo Tông, nhưng ít nhất cũng có hai trong Tam Tiểu Vương chết!

Lâm Động khẽ nói.

Thực lực bề ngoài của hắn có lẽ kém xa Tam Tiểu Vương, nhưng nếu ép hắn vào bước đường cùng phải thi triển mọi thủ đoạn thì hắn có lòng tin sẽ giết chết hai trong Tam Tiểu Vương!

Khi lời nói ấy thốt ra, tất cả mọi người đều có thể thấy gương mặt Lâm Động đầy sát khí, nhất thời trong lòng thấy lạnh toát nhưng cũng rất kích động. Bọn họ biết Lâm Động không phải loại nói bừa, dám nói ra thì chắc chắn hắn có chỗ dựa.

– Lâm Động sư huynh yên tâm, cùng lắm là liều một trận huyết chiến với bọn chúng. Bọn chúng muốn trèo lên đầu lên cổ Đạo Tông, chúng ta phải vặn chân bọn chúng!

Tất cả đệ tử Đạo Tông ở đều đỏ bừng mặt lên, nói.

– Đúng thế, dù sao thì đã thấy bọn chúng ngứa mắt lâu lắm rồi!

Ứng Tiếu Tiếu thấy vẻ mặt các đệ tử khác đầy kích động cũng chỉ có thể lắc đầu, rồi khẽ nói:

– Nếu vậy thì chúng ta lập tức lên đường thôi! Nếu ta đoán không lầm thì vừa vào Dị Ma Vực là đệ tử Nguyên Môn đã đến thẳng Phần Thiên Cổ Tàng, vì thế chúng ta phải tăng tốc lên!

– Ừm!

Lâm Động gật đầu.

– Đi thôi!

Ứng Tiếu Tiếu cũng không nói thêm, hóa thành quang ảnh bay đi, theo sau là Lâm Động, Vương Diêm, Ứng Hoan Hoan và các đệ tử Đạo Tông khác, cuối cùng biến thành một vùng hồng quang di chuyển về sâu trong hoang nguyên.

Phần Thiên Cổ Tàng tọa lạc tại vị trí trung tâm Dị Ma Vực, cách ngoại vi thành Dị Ma khác xa, dù bọn Lâm Động bay hết tốc lực cũng phải mất gần mười ngày mới tới.

Vì muộn hơn Nguyên Môn một chút nên trong mười ngày này, các đệ tử Đạo Tông hầu như đi lên đường cả ngày, thế nhưng hiệu suất cũng không được cao lắm, vì trong Dị Ma Vực còn có rất nhiều loài Ma quái chặn đường.

Nhưng điều khiến bọn Lâm Động thở phào là, trong số Ma quái gặp phải sau này không có thứ nào khó đối phó như Ma thi, nếu không thì dù Lâm Động có thủ đoạn chuyên đối phó với bọn chúng nhưng đệ tử bình thường khác thì chắc chắn khó lòng chống cự.

Hơn nữa, qua quá trình di chuyển và đánh Ma quái, đệ tử Đạo Tông cũng phối hợp ngày một nhuần nhuyễn và hiểu nhau hơn, hơn nữa cũng không còn sự bối rối hoảng loạn như ban đầu nữa. Rõ ràng là những trận đấu thật sự mới khiến người ta tích lũy được nhiều kinh nghiệm.

Dọc đường bọn Lâm Động cũng gặp không ít người vào Dị Ma Vực tìm bảo vật. Tuy những người này thực lực cũng khá mạnh nhưng không có ai dám như bọn Lưu Xan đến gây rối, dù sao thì uy nghiêm của Đạo Tông đối với bọn họ vẫn có sức uy hiếp không nhỏ.

Ngoài những người vào tìm bảo vật, bọn Lâm Động cũng gặp một đệ tử của một vài Tông phái có danh tiếng không nhỏ trên Đông Huyền Vực. Tuy bọn họ không bằng Đạo Tông nhưng cũng được xếp vào hàng Tông phái siêu cấp. Khi gặp nhau, vì một vài nguyên nhân mà cũng có xung đột, nhưng cuối cùng cũng không bùng nổ chiến đấu.

Mười ngày dần trôi qua như vậy, đoàn đệ tử Đạo Tông vượt qua không ít gian nan cuối cùng cũng bước vào khu vực trung tâm của Dị Ma Vực.

– Đệ tử Địa Điện, kết trận phòng ngự!

– Đệ tử Hồng Điện, giữ chân bọn Ma quái!

– Đệ tử Thiên Điện, Hoang Điện, tấn công!

Trong khu đá ngổn ngang, hàng trăm quang ảnh lơ lửng trên không, vị trí đứng của bọn họ rất có trật tự, tiến thoái đều rất hiểu nhau, cách đó không xa là một nữ tử đang chỉ huy.

Uỳnh uỳnh!

Nguyên lực mạnh mẽ nhanh chóng bùng phát, công kích hung hãn ập xuống hơn chục con Ma quái khổng lồ đen xì bị vây trong quang trận. Công kích với số lượng ấy khiến đám Ma quái tan thành vụn thịt.

Mấy người Lâm Động từ trên cao nhìn trận kịch chiến bên dưới cũng không kềm được khẽ gật gù. Đệ tử Đạo Tông vốn đã khá hiểu nhau, sau mười ngày rèn luyện thực chiến, đội ngũ Đạo Tông đã có lực chiến đấu tăng tiến.

Cuộc chiến phía dưới nhanh chóng kết thúc, rồi một số đệ tử đáp xuống bắt đầu nhanh chóng thu dọn chiến trường. Các đệ tử khác thì đáp xuống đất ngồi hồi phục nguyên lực đã tiêu hao.

Ứng Tiếu Tiếu lúc này cũng tiến lại nhìn mấy người Lâm Động rồi ngẩng lên nhìn bầu trời hắc ám phía Bắc:

– Nửa ngày nữa là chúng ta sẽ đến khu vực của Phần Thiên Cổ Tàng rồi!

– Ồ, sắp đến rồi sao?

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Động nheo lại:

– Chẳng trách mà người ở đây càng ngày càng nhiều!

– Ừm, sức hấp dẫn của Phần Thiên Cổ Tàng rất lớn, thậm chí người của Bát Đại Tông Phái Siêu Cấp cũng đổ đến, hơn nữa còn có nhiều thế lực khác nữa cũng tập trung bên ngoài Phần Thiên Cổ Tàng.

Ứng Tiếu Tiếu gật đầu, nói.

– Từ góc độ nào đó thì cuộc Thi đấu Tông phái cũng chính thức bắt đầu từ đây!

– Người của Tông phái siêu cấp khác cũng đến sao?

Lâm Động mỉm cười, rồi hắn ngẩng lên nhìn bầu trời. Ở phía xa mơ hồ dường như có thể cảm nhận được sự sôi sục, sau khoảng thời gian bình tĩnh.

– Thật sự rất mong chờ!

Các Đệ tử Đạo Tông sau nửa tiếng điều hòa đã đứng dậy, cũng không nói nhiều, đại bộ phận đội ngũ biến thành hồng quang rồi bay về phương Bắc.

Địa địa hắc ám dần lùi về sau, sau khoảng nửa ngày, có người bỗng nhận ra màu đen của mặt đất dần nhạt đi và thay vào đó là màu đỏ sẫm tựa ngọn hỏa diệm sơn.

Cảnh tượng này khiến tinh thần mọi người đều chấn động, vì bọn họ biết đã đến Phần Thiên Cổ Tàng rồi!

Vút vút vút!

Một mảng quang ảnh lại bay về ngọn sơn mạch màu đen phía trước mặt rồi dừng lại ở trên bầu trời, vô số ánh mắt rực cháy nhìn về phía trước.

Lâm Động cũng dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy phía trước xuất hiện một vùng bồn địa đỏ rực, rộng lớn không thể hình dung nổi. Vùng bồn địa này nếu ở trên trời nhìn xuống sẽ phát hiện đó là một cái chưởng ấn siêu cấp khổng lồ, nhìn tựa như có Thiên Thần đánh xuống một chưởng và để lại dấu vết ở đây.

Lúc này, trong bồn địa này vang lên vô số tiếng rít gió, nhìn ra xa, biển người chật ních mênh mông không thấy điểm tận cùng.

Dường như phần lớn những người vào Dị Ma Vực đã tập trung đến đây rồi.

Sức hấp dẫn của Phần Thiên Cổ Tàng quả nhiên danh bất hư truyền!

Chương 769 : Mượn đao giết người

Xem ra phần lớn mọi người đều đã đến đây rồi!

Ứng Tiếu Tiếu nhìn những nhân ảnh như thiêu thân lao đến vùn bồn địa rộng lớn, ánh mắt cũng có chút kinh ngạc.

– Những lần trước tuy có không ít người nhưng quy mô cũng không bằng lần này. Xem ra mọi người đều nghe nói dường như Nguyên Môn có khả năng khai khởi được Phần Thiên Cổ Tàng nên đều chạy đến kiếm chác!

Lâm Động khẽ gật đầu, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên. Tuy không biết tấm quang bài trong lư đồng có tác dụng gì, nhưng chắc hẳn có liên quan đến Phần Thiên Cổ Tàng. Hiện giờ lẽ nào Nguyên Môn cũng có thứ quang bài tương tự như của hắn?

– Chúng ta cũng lại đó đi!

Ứng Tiếu Tiếu nhìn vào vùng trung tâm của bồn địa rồi bay đi, bọn Lâm Động cũng nhanh chóng theo sau.

Càng gần khu vực trung tâm, bọn Lâm Động cũng cảm nhận được rõ ràng hơn có không ít luồng khí tức cường hãn. Xem ra ở đây mới thật sự là ngọa hổ tàng long, cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn cũng không phải thiểu số.

– Các Tông phái siêu cấp khác cũng đã đến rồi!

Lâm Động bỗng quét mắt sang một số nơi, hắn nhìn thấy những đoàn người đông đúc, là đệ tử của các Tông phái siêu cấp khác, thậm chí người của Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng đã xuất hiện.

Khi bọn Lâm Động xuất hiện, lập tức có không ít ánh mắt đều nhìn sang, nhưng ánh mắt đều hiện lên sự thích thú như xem trò hay.

Ai cũng biết, chỗ có Phần Thiên Cổ Tàng chắc chắn sẽ có người của Nguyên Môn. Mà bọn họ lại nghĩ, đệ tử Đạo Tông có ân oán rất sâu sắc với Nguyên Môn, hẳn phải nghĩ cách tránh đi mới phải, nhưng lúc này đệ tử Đạo Tông lại không hề làm vậy!

Mà như thế, đệ tử Đạo Tông chắc chắn sẽ đụng độ đệ tử Nguyên Môn ở đây, đến lúc đó có lẽ một vở kịch hay chắc chắn sẽ khó tránh!

– Là Lâm Động đại ca!

Trong khu vực đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung, Tô Nhu nhìn về phía đoàn đệ tử Đạo Tông bay tới, gương mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.

– Đệ tử Đạo Tông cũng đến sao?

Lăng Thanh Trúc cũng ngẩng lên nhìn, hàng lông mày hơi nhíu lại, rồi quay sang nhìn vị trí trung tâm khu vực này. Ở đó là rất nhiều nhân ảnh đang ngồi đả tọa, khí tức kinh người tỏa ra, đó là người của Nguyên Môn!

– Cũng không biết bọn chúng đang nghĩ gì? Lẽ nào không biết Nguyên Môn cũng ở đây sao mà còn nghênh ngang tới?

Đứng sau Lăng Thanh Trúc là một nam tử tuấn lãng, tên Ngô Quần, cũng là một nhân vật kiệt xuất của Cửu Thiên Thái Thanh Cung. Hôm đó trong Tầm Bảo Khu hắn cũng đã chứng kiến cuộc đối đầu giữa Lâm Động và Lôi Thiên, cũng nhìn thấy Lâm Động và Lăng Thanh Trúc nói chuyện. Tuy biểu hiện của nàng lúc đó rất bình thản nhưng đã quen biết Lăng Thanh Trúc nhiều năm, hắn biết bên dưới sự bình tĩnh của Lăng Thanh Trúc có sự dao động không tầm thường.

Sự dao động đó khiến Ngô Quần có chút khó chịu, vì hắn biết nó rất hiếm xảy ra ở Lăng Thanh Trúc.

– Lâm Động đại ca không phải người lỗ mãng. Huynh ấy làm gì cũng có suy nghĩ, nếu đã dám đến đây chắc huynh ấy cũng không sợ Nguyên Môn!

Khi Ngô Quần vừa dứt lời thì Tô Nhu không kìm được phản bác.

Hồi ở Chiến trường Viễn Cổ, những đối thủ mà Lâm Động gặp phải đều có thực lực vượt trội, những người xung quanh cũng kiểu cười trước sự đau khổ của người khác như vậy. Nhưng lần nào gã thanh niên chỉ đến từ Vương triều Hạ cấp này cũng bước ra với gương mặt tươi cười, và phía sau hắn là mùi tanh nồng của máu!

Tuy gia nhập Cửu Thiên Thái Thanh Cung, nhưng trong lòng Tô Nhu vẫn luôn cho rằng gã thanh niên trẻ tuổi gầy gò đưa nàng và Đại ca xông ra thành Vạn Tượng, cuối cùng đứng trên đỉnh cao nhất của Bách Triều Sơn mới là nhân vật không thể lay động.

Nàng tin tưởng một cách cố chấp rằng, trên thế gian này không một ai có thể đánh đổ được thân ảnh đó!

– Lẽ nào muội cho rằng hắn có thể đấu với Tam Tiểu Vương Nguyên Môn sao?

Ngô Quần cười nhạt, hôm đó xem Lâm Động và Lôi Thiên đối đầu, tuy Lôi Thiên phải bỏ đi nhưng đó là vì hắn nói quá lời nên mới ép mình vào cảnh đó. Còn nếu hai người thật sự đối kháng thì Ngô Quần không tin Lâm Động có thể chống cự được.

Tô Nhu khựng người, hiện giờ nàng cũng biết thực lực của Tam Tiểu Vương là thế nào, nhưng sau khi lưỡng lự một chút nàng vẫn gật đầu, nói:

– Lâm Động đại ca sẽ không sợ bọn chúng đâu!truyện ma

– Có lẽ vậy!

Ngô Quần nhún vai, với thân phận của hắn, trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung rất ít đệ tử dám tranh cãi với hắn. Nhưng Tô Nhu thì khác, tuy mới vào Cửu Thiên Thái Thanh Cung một năm, nhưng sự tiến bộ của nàng rất đáng sợ. Hơn nữa hắn cũng biết, nếu như Tô Nhu thật sự nổi giận thì trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng chỉ có mỗi mình Lăng Thanh Trúc là xử lý được nàng ta.

Lăng Thanh Trúc chỉ lặng lẽ đứng nghe, nàng khá bất ngờ về thái độ sùng bái của Tô Nhu đối với Lâm Động. Lăng Thanh Trúc coi như cũng có chút hiểu về nàng tiểu sư muội khá có danh tiếng trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung này của mình. Tuy hồi mới đến tính cách khá yếu đuối, nhưng rõ ràng Tô Nhu cũng có sự kiên quyết của mình.

Tuy bình thường Tô Nhu cũng tôn kính Lăng Thanh Trúc nhưng vẫn kém xa mức gần như sùng bái Lâm Động một cách mù quáng.

Đương nhiên, Lăng Thanh Trúc không biết ở Bách Triều Đại Chiến đã xảy ra chuyện gì nên đương nhiên sẽ không hiểu được. Ba huynh muội từng bị truy sát đến mức không dám vào thành Vạn Tượng, trong một đêm lạnh lẽo gặp được ba người bên đống lửa. Gã thanh niên gầy gò đó, trên gương mặt là nụ cười hiền hòa, đối với ba huynh muội bọn họ mà nói thật như một vị cứu tinh.

Trước sự tập chăm chú của rất nhiều người, đám đệ tử Đạo Tông chầm chậm đáp xuống khu vực trung tâm. Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía đệ tử Nguyên Môn.

– Quả nhiên gặp phải rồi!

Lâm Động nheo mắt, hắn cũng chẳng lấy làm lạ, rõ ràng đã đoán được trước rồi.

Ứng Tiếu Tiếu ra hiệu, tất cả đệ tử Đạo Tông đều ngồi xuống tĩnh tu. Chỉ có điều trong mắt bọn họ đều có sự cảnh giác, khi phân tán ra cũng rất có trật tự, một khi xảy ra chuyện gì là có thể lập tức kết trận nghênh địch.

– Cẩn thận!

Lâm Động nói với Ứng Hoan Hoan ở bên cạnh.

– Ừm!

Ứng Hoan Hoan gật đầu, giơ tay lên, cây đàn cổ màu bích lục hiện ra, dáng vẻ đầy nghiêm nghị.

Khi bọn Lâm Động đáp xuống không lâu, bỗng có vài tiếng gió rít vang lên, Lâm Động ngẩng lên nhìn thì khựng người, đó là gã đệ tử Kiếm Tông mà bọn họ đã gặp mặt lúc trước, Tiết Lăng.

Thấy hắn, bọn Lâm Động đều nhíu mày, lẽ nào hắn ghi hận vì chuyện lần trước?

– Ha ha, không ngờ các ngươi cũng thoát được sự truy sát của Ma thi, bản lĩnh không tệ!

Tiết Lăng đáp xuống đất, rồi ngạc nhiên nhìn bọn Lâm Động, nói.

Thấy Tiết Lăng có vẻ không giống như muốn gây sự, sắc mặt Lâm Động mới giãn ra, cười nói:

– Bản lĩnh Tiết huynh cũng không tệ, hai cỗ Ma thi đó đâu có dễ đối phó!

– Haizzz, bọn ta đâu có đánh lại được bọn chúng. Lúc đó bị bọn chúng truy sát lâu quá, hết cách đành dẫn bọn chúng vào nơi có nhiều người rồi lén chuồn đi…

Tiết Lăng bất lực nói.

Bọn Lâm Động nghe thế thì nhìn nhau. Cái tên này cũng thật là, thấy không giải quyết được liền dẫn họa cho người khác. Không biết những người kia ra sao, liệu có giải quyết được hai cỗ Ma thi đó không?

– Có điều các ngươi cũng gan thật, biết Nguyên Môn ở đây mà vẫn đến…

Tiết Lăng nhìn về phía Nguyên Môn, nói:

– Nể tình các ngươi có lòng chia đôi Sinh Huyền Cốt Châu, ta nhắc nhở một câu, lát nữa Nguyên Môn chắc chắn sẽ ra tay giải quyết mọi ân oán, các ngươi phải chú ý một chút! Nếu thực sự không được thì nhẫn nhịn đừng để như lần trước…

– Đa tạ!

Lâm Động cung tay với Tiết Lăng, mỉm cười nói.

Tiết Lăng xua tay, cũng không nói gì thêm, dẫn mấy đệ tử Kiếm Tông trở về khu vực của mình.

Khi Tiết Lăng rời đi không lâu, Lâm Động bỗng nheo mắt lại. Vì hắn thấy có hai gã đệ tử của Nguyên Môn đi về phía hai Tông phái siêu cấp mà không thuộc Bát Đại Tông Phái Siêu Cấp.

Rồi ngay sau đó không lâu, hai đoàn người ấy bắt đầu đứng dậy và tiến về phía đệ tử Đạo Tông với vẻ dường như không chút thiện ý.

– Mượn đao giết người sao?

Lâm Động hơi cụp mắt xuống, trong đó ngập tràn hàn ý.

Chương 770 : Huynh muội tương ngộ

Rồi ngay sau đó không lâu, hai đoàn người ấy bắt đầu đứng dậy và tiến về phía đệ tử Đạo Tông với vẻ dường như không chút thiện ý.

– Mượn đao giết người sao?

Lâm Động hơi cụp mắt xuống, trong đó ngập tràn hàn ý.

– Đó là Quỷ Đao Môn và Hỏa Vân Tông! Hai Tông phái này danh khí trên Đông Huyền Vực đều không nhỏ, nhưng rất thân cận với Nguyên Môn. Tuy không phải thuộc loại bám đuôi, nhưng rất nhiều việc đều coi Nguyên Môn là thủ lĩnh.

Ứng Tiếu Tiếu nhìn cục thế trước mắt, ánh mắt tối lại, nói với Lâm Động.

Lâm Động khẽ gật, rồi nhìn hai đoàn người đang tiến lại gần, cuối cùng đứng tại chỗ cách bọn họ không xa.

Phía trước đệ tử Quỷ Đao Môn, một nam tử hắc y bước ra, một luồng năng lượng âm hàn mạnh mẽ tỏa ra từ hắn, rõ ràng cũng là cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn.

Khi nam tử hắc y đó bước ra, trong số các đệ tử Hỏa Vân Tông cũng có nam tử hồng bào nheo mắt bước ra, bàn tay có một luồng năng lượng nóng rực tỏa ra.

– Tại hạ Quỷ Đao Môn, Mãnh Đoạn!

– Hỏa Vân Tông, Dương Hỏa!

Hai người đó bước ra rồi ôm quyền với mấy người Lâm Động, nụ cười chẳng có chút thiện ý nào.

– Có chuyện gì không?

Vẻ mặt Lâm Động bình tĩnh hỏi.

– Ha ha, thật ra chắc các ngươi cũng biết rõ mục đích của bọn ta.

Dương Hỏa của Hỏa Vân Tông cười, cũng không vòng vo, nói thẳng luôn:

– Nguyên Thương huynh bọn họ không muốn nhìn thấy các ngươi ở đây nên bảo bọn ta đến thông báo!

– Có vấn đề gì thì hãy giải quyết ở chỗ cuối cùng, Nguyên Thương huynh bọn họ coi như cũng có lòng tốt không ra tay quá sớm. Ta nghĩ nếu các ngươi rơi khỏi đây, đến địa điểm cuối cùng sớm có lẽ còn có thể thuận lợi rời khỏi Dị Ma Vực, tránh tổn thất quá nhiều.

Mãnh Đoạn cười nhạt.

– Như thế có lẽ cũng là chuyện tốt với các ngươi, cố tránh sự việc như lần trước thì hơn!

Nghe hai kẻ này nói, sắc mặt các đệ tử Đạo Tông đều tối sầm. Nguyên Môn thật quá ngông cuồng, thậm chí không thèm trực tiếp nói mà còn bảo kẻ khác chuyển lời.

Ngay cả Ứng Tiếu Tiếu, vẻ mặt cũng đầy phẫn nộ, còn Vương Diêm, trong ánh mắt tràn ngập sự bạo nộ, nếu không phải hắn gắng kìm chế thì có lẽ đã bùng nổ rồi.

– Đa tạ hai vị đã chuyển lời!

Khi sắc mặt rất nhiều đệ tử đã tối sầm, Lâm Động lại chẳng thể hiện chút giận dữ nào, ngược lại còn cười nói.

Nghe thế, hai người Dương Hỏa cũng nhếch mép cười, xem ra hắn cũng biết điều. Còn những người xung quanh đều ngạc nhiên rồi nhìn Lâm Động với ánh mắt khinh bỉ.

– Có điều…

Thế nhưng khi bọn Dương Hỏa tưởng các đệ tử Đạo Tông sẽ biết điều thì ngữ khí Lâm Động bỗng nhiên thay đổi, trên gương mặt vẫn là nụ cười ấy nhưng lại tỏa ra hàn ý lạnh lẽo.

– Lẽ nào bọn chúng không có chân không có miệng sao?

Giọng nói lạnh tanh vang ra không chỉ khiến nụ cười trên gương mặt Dương Hỏa đông cứng mà còn gây nên sự xao động ở xung quanh.

– Tiểu tử, đừng vì nói cho sướng miệng mà phải trả cái giá các ngươi không trả nổi!

Sắc mặt bọn Dương Hỏa lúc này cũng tối sầm lại, chắc hẳn đã bị Lâm Động chọc giận.

– Dựa vào loại như các ngươi không có tư cách diễu võ giương oai trước mặt Đạo Tông ta!

Ánh mắt Lâm Động sắc lạnh như dao.

– Cút!

– Ngươi to gan lắm!

Bọn Dương Hỏa nổi điên, bước lên trước một bước, nguyên lực hùng hồn ập về phía Lâm Động.

Lâm Động thấy thế, ánh mắt lạnh đi nhưng không hề có động tác gì để phòng ngự. Tâm thần khẽ động, giữa các đệ tử Đạo Tông, một đạo hắc quang bỗng bắn ra, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt bọn Dương Hỏa.

– Muốn chết hả?

Bọn Dương Hỏa thấy đòn đột kích đó thì cười khảy, nguyên lực bùng phát, chưởng phong hùng hồn không chút khách khí tung về phía hắc quang.

Đối mặt với công kích hung hăng của bọn chúng, bên dưới hắc quang, hai bàn tay khô quắt giơ ra đón chưởng phong.

Bùm bùm!

– Phụt!

Tiếng chưởng phong va chạm vang lên, ngay sau đó nụ cười của bọn Dương Hỏa đông cứng lại, rồi gương mặt trở nên đỏ ửng, một ngụm máu phụt ra, bọn chúng bay ngược ra sau một cách thảm hại, vạch lên trên mặt đất một cãi rãnh sâu dài ngoằng.

Không gian vốn ồn ào bỗng lặng như tờ, rồi vô số tiếng xì xào vang lên. Mọi ánh mắt nhìn về hắc quang kia. Một chưởng đánh bay hai cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn, trình độ này ngay đệ tử đỉnh cấp của các Tông phái khác cũng khó lòng đạt được!

Khi tất cả nhìn thấy dung mạo khô quắt của hắc ảnh kia thì rất nhiều tiếng kêu chấn kinh nhanh chóng vang lên.

– Đó là Ma thi?

– Sao Đạo Tông lại có được Ma thi? Lẽ nào Ma thi bị bọn họ khống chế rồi?

– Sao có thể? Thứ Ma thi này ngay cả Vạn Khôi Môn còn khó lòng chế ngự, Đạo Tông lại không có sở trường về lĩnh vực này, sao có thể?

– …

Những tiếng ồn ào nhanh chóng vang khắp không gian, không ít người đều nhìn Ma thi với vẻ chấn kinh, rõ ràng bọn họ không lạ gì với nó.

– Ma thi?

Đệ tử Kiếm Tông nhìn thấy cỗ Ma thi kia thì sững người, đặc biệt là Tiết Lăng, vẻ mặt đáng tiếc vì Đạo Tông không chịu rời đi đã trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Hắn nhìn chằm chằm cỗ Ma thi, một lúc sau hít vào một hơi sâu. Xem ra Ma thi đuổi theo Đạo Tông không chỉ bị giải quyết mà còn bị bọn họ dùng thủ đoạn nào đó khống chế rồi!

– Là do Lâm Động làm sao?

Tiết Lăng nhìn thân ảnh cách đó không xa, đồng tử thu nhỏ lại, dường như hắn mới là kẻ ẩn giấu sâu nhất, chẳng trách mà có lúc Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm cũng nghe lời hắn.

– Là Ma thi…

Chỗ đệ tử Vạn Khôi Môn, những người sở trường về dùng Khôi lỗi đều kinh ngạc nhìn cỗ Ma thi kia. Thanh niên áo xám tên Quỷ Lịch, ánh mắt khẽ ngưng trọng, nhìn Lâm Động với chút dè chừng, hắn hiểu loại Ma thi này khó khống chế đến mức nào.

– Không cút, thì chết!

Lâm Động hơi ngẩng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn đệ tử Quỷ Đao Môn và Hỏa Vân Tông đang đầy kinh hoàng, khẽ nói.

Đệ tử hai Tông phái này kinh hãi nhìn hai người Dương Hỏa bị trọng thương, cuối cùng không dám chậm trễ, vội vàng dìu hai tên đó cuống cuồng rút lui.

Nhìn hai toán người thê thảm tháo chạy, cả không gian lại trở nên yên tĩnh, sự việc đã phát triển ngoài mức tưởng tượng của mọi người.

– Có gì muốn nói thì cút ra đây nói!

Trong không khí tĩnh lặng đó, Lâm Động ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về chỗ đệ tử Nguyên Môn, giọng nói lạnh băng vang lên.

Hắn vừa dứt lời thì đệ tử Nguyên Môn xôn xao, ánh mắt không ít kẻ tràn ngập hung quang.

Rầm!

Một lúc sau, một thân hình to lớn mang đầy sát khí cuối cùng đứng dậy, gương mặt lạnh lùng đó quay lại, chính là Tiểu Lôi Vương Lôi Thiên!

– Bọn ta giữ thể diện cho mà không muốn! Nếu các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ cho các ngươi thỏa nguyện. Đồ không biết tốt xấu!

Lôi Thiên gằn giọng.

Hắn vừa dứt lời, hai thân ảnh khác cũng đứng dậy từ bên cạnh.

– Một cỗ Ma thi đã cho các ngươi nhiều tự tin thế sao?

Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương nhìn Lâm Động cười nhạt.

– Nếu vậy thì ta sẽ hủy nó!

Xoẹt!

Vừa dứt lời, một thanh thiết kiếm bỗng chui ra từ tay hắn rồi chém xuống.

Nguyên lực thiên địa dường như sôi sục, một đạo kiếm quang xé tan thiên địa chém xuống Ma thi với tốc độ mắt thường không thể thấy được. Xung quanh kiếm quang còn bao phủ cả Lâm Động!

Lâm Động nheo mắt nhìn đạo kiếm quang đang lớn dần trong mắt, đang định có hành động thì trong lòng bỗng run lên, chỉ thấy nơi chân trời có một đạo ánh sáng xám lao vút tới đâm sầm vào kiếm quang, một tiếng nổ trầm đục vang lên.

– Thần Khôi, đây là ân oán giữa Nguyên Môn và Đạo Tông, tại sao ngươi lại nhúng tay vào?

Năng lượng bùng phát, trong ánh mắt Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương lần đầu tiên xuất hiện sự dao động, rồi giọng nói lạnh lùng vang lên.

– Thần Khôi? Là tên đứng đầu trong Tông Phái Thông Tập Bảng?

– Sao hắn lại giúp Đạo Tông?

Nguyên Thương vừa dứt lời thì xung quanh lập tức rộ lên, không ít người vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Vút!

Từ phía xa hồng quang bay tới, cuối cùng hóa thành hai thân ảnh xuất hiện trên bầu trời.

Lâm Động cũng nghi hoặc nhìn hai thân ảnh đó. Nhưng khi hắn nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đồng tử trong mắt nhất thời co rút lại, một vẻ ngạc nhiên mà bọn Ứng Tiếu Tiếu chưa từng thấy trên gương mặt hắn dần dần hiện ra.

– Hì hì, Lâm Động ca ca!

Trong lúc đó, thân ảnh kia cũng quay người lại, trên gương mặt xinh đẹp ấy hiện lên một nụ cười vui vẻ.

Nhưng nụ cười ấy vừa xuất hiện thì vội vàng thu ngay lại, vì nàng nhận thấy, sự kinh ngạc trên mặt Lâm Động đã bị thay thế, không phải niềm vui khi huynh muội gặp nhau mà là sự giận dữ khi kinh ngạc quá độ!

– Thanh Đàn, sao muội lại ở đây?Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 1 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin