Vũ Động Càn Khôn
Tập 108 [ chương 536 đến 540 ]
❮ sautiếp ❯Chương 536 : Thanh Trĩ thần bí
Phía trên Lôi Hải mênh mông, vô số những tia sấm sét uỳnh uỳnh đánh xuống từ những tầng mây đen kịt, những tiếng nổ vang rền khắp nơi.
Ở một nơi nào đó trên Lôi Hải, không khí lúc này bỗng trở nên đông đặc, hai ánh mắt kinh hãi đang nhìn hư ảnh ngồi trên con Thanh Long, nhất thời đầu óc trở nên mơ hồ.
Thanh Trĩ cũng không nói gì thêm, chỉ cúi đầu nhìn Lâm Động và Tiểu điêu cười.
Cuối cùng Lâm Động cũng tỉnh lại, sắc mặt phức tạp nhìn Thanh Trĩ, lẩm bẩm:
– Sao có thể?
Đúng là rất khó để có thể, Thanh Trĩ có thể coi là người Viễn Cổ, chẳng biết hắn ta đã sống bao nhiêu năm rồi, cường giả như thế có khi xương cốt cũng chẳng còn, sao có thể vẫn sống cơ chứ?
– Người thường muốn sống đến lúc này đúng là không thể, nhưng nếu là cường giả siêu cấp vượt qua cảnh giới sinh tử thì chưa chắc.
Lúc này Tiểu điêu cũng tỉnh lại, nói.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
– Có điều, dù ở thời kỳ Viễn Cổ thì tầng thứ ấy cũng là sự tồn tại ở đỉnh cao.
– Vượt qua cảnh giới sinh tử?
Lâm Động khẽ run lên, tầng cấp ấy đúng là quá xa lạ với hắn, cũng không biết Hắc Đồng Lão Nhân hắn gặp trong Đại Hoang Cổ Bi liệu có đạt được đến mức đó hay không?
Xem ra Thanh Long Vương Thanh Trĩ này đúng là rất thần bí.
– Theo ta nhớ, trong thời kỳ Viễn Cổ từng có một Đại kiếp nạn, lúc ấy, đại đa số cường giả đỉnh cao đều mất mạng…
Tiểu điêu trầm ngâm nói.
– Đại kiếp nạn?
Lâm Động sững người, không biết vì sao hắn bỗng nhớ đến ảnh tượng Viễn Cổ mà hắn có được từ cỗ di hài trong Đại Hoang Cổ Bi. Thứ đen tối mà tà ác đó dường như ngay cả Hắc Đồng Lão Nhân có Thôn Phệ Tổ Phù cũng khó lòng đối phó.
Lẽ nào giữa hai việc này có liên quan gì đến nhau?
– Hà hà, xem ra ký ức của Thiên Yêu Điêu Tộc cũng không đến nỗi nào, vẫn nhớ được Đại kiếp nạn thời Viễn Cổ đó!
Thanh Trĩ cười, tuy nhiên khi nói đến ba chữ Đại kiếp nạn, Lâm Động phát hiện trong ánh mắt của nhân vật thần bí này có chút trầm trọng, hiển nhiên Đại kiếp nạn kia với hắn cũng quá khó quên.
Lâm Động thầm nghĩ, Đại kiếp nạn đó thật sự đáng sợ đến thế sao, ngay cường giả đẳng cấp như Thanh Trĩ cũng phải sợ hãi?
– Năm đó ta may mắn thoát nạn. Ha ha, đương nhiên thực lực của ta hồi đó không phải là mạnh nhất, chỉ là sau này mới có thành tựu mà thôi, nếu không cũng khó thoát khỏi Đại đại kiếp.
Thanh Trĩ cười, rời khỏi ký ức, rồi nói với Lâm Động:
– Ngươi muốn có truyền thừa của ta, tham vọng cũng không nhỏ đâu. Mong là với tham vọng đó ngươi cũng có thực lực tương xứng!
Lâm Động cũng không nói gì thêm, chỉ hướng về Thanh Trĩ ôm quyền.
Thấy vậy Thanh Trĩ nhướng mày, bàn tay thò ra từ ống tay áo, ánh thanh quang lấp lánh ngưng tụ trên ngón tay.
Thanh Trĩ điểm ngón tay, thanh quang phun trào, ngưng tụ trên không trung thành một con Thanh Long cỡ nhỏ với lớp vảy lấp lánh, uy thế đó khiến Lâm Động cũng phải thấy nguy hiểm.
– Truyền thừa ta muốn cho ngươi ở trong đó, có lấy được hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi!
Ầm!
Lôi đình rền vang khắp trời, phản chiếu những tia sáng chói trên những chiếc vảy của con Thanh Long nhỏ bé kia. Ngay sau đó, nó quất đuôi đánh tan hết vô số tia sấm sét!
Con Thanh Long biến thành một tia thanh quang đem theo sức mạnh có thể phá hủy mọi thứ nhanh như chớp lao về phía Lâm Động.
Thanh quang chưa chạm xuống mặt biển nhưng nơi Lâm Động đang đứng đã bị ép xuống thành một cái hố khổng lồ sâu đến trăm trượng.
Thanh quang phản chiếu trong mắt Lâm Động, gương mặt hắn trở nên vô cùng trầm trọng. Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong thứ thanh quang đó. Nếu bị trúng đòn thì chắc chắn mất mạng.
Nhưng lúc này rõ ràng cũng không thể rút lui, muốn có truyền thừa ít nhất cũng phải được sự khẳng định của Thanh Trĩ, mà đòn công kích này chính là thử thách của hắn.
Nếu không tiếp được công kích thì lấy truyền thừa của Thanh Long Điện cho xong. Với tính cách của Thanh Trĩ, e là cũng không muốn giao truyền thừa cho một kẻ vô dụng!
Nguyên lực, tinh thần lực và lực thôn phệ đều được Lâm Động điều động tối đa truyền hết vào Càn Khôn Cổ Trận trên đan điền.
Phụt phụt phụt phụt phụt!
Năm quang trụ màu xám đen từ trong cơ thể hắn bắn thẳng lên trời, thậm chí mây đen và cả lôi điện trong nó cũng bị hắc trụ đánh tan.
– Thứ sức mạnh này!
Ánh mắt Thanh Trĩ có phần kinh ngạc nhìn quang trụ bắn lên từ cơ thể Lâm Động.
– Lực dung hợp? Nguyên lực, tinh thần lực… còn cả… lực thôn phệ? Thôn Phệ Tổ Phù?
Thanh Trĩ càng ngày càng kinh ngạc hơn, nhãn lực của hắn cũng không tệ, vừa nhìn là biết lực dung hợp của Lâm Động là do ba loại lực nào tạo thành.
– Không ngờ Thôn Phệ Tổ Phù lại rơi vào tay ngươi, Hắc Đồng Lão Nhân cũng chết rồi sao?
Mắt Thanh Trĩ hơi tối lại, lẩm bẩm nói.
– Đại Hoang Thiên Nhân Thủ!
Năm đạo hắc trụ bắn thẳng lên trời, biến thành năm ngón tay cổ xưa khổng lồ màu xám đen, rồi cả năm dung hợp lại thành bàn tay khổng lồ như trở về từ thời Viễn Cổ.
Hư không phía sau bàn tay khổng lồ kia đang bùng nổ, đạo hư ảnh đầy uy nghiêm kia cũng dần ẩn hiện.
Đại Hoang Thiên Nhân Thủ là vũ kỹ mạnh nhất mà Lâm Động có thể thi triển, hơn nữa năng lượng dùng cho nó lúc này cũng là lực dung hợp mạnh nhất của hắn. Cũng có nghĩa đây là chiêu mạnh nhất của Lâm Động!
– Đại Hoang Thiên Nhân Thủ, vũ kỹ của Đại Hoang Đế sao? Đúng là bất ngờ thật!
Ánh mắt Thanh Trĩ có phần phức tạp nhìn đạo hư ảnh.
– Phá!
Nguyên lực trong mắt Lâm Động lúc này gần như ngưng tụ lại thành thực chất, chiến ý tràn đầy, hắn ngẩng lên nhìn thanh quang đang lao tới, bước chân ra, nắm bàn tay lại, bàn tay khổng lồ trên trời lập tức ập xuống.
Uỳnh uỳnh!
Trên Lôi Hải là vô số những tiếng nổ rền vang, cả hải vực dường như phải rung chuyển trước áp lực của bàn tay khổng lồ kia.
Vào khoảnh khắc bàn tay đó oanh kích lên chùm thanh quang, cả không gian rung lên dữ dội, tạo nên những ngọn sóng lôi điện cao đến hàng trăm trượng đánh bật Lâm Động bay đi mấy trăm mét. Nhưng cũng nhờ sự tôi luyện trong nửa tháng qua mà hắn cũng đã thích ứng được với thứ lôi điện ấy.
Rẹt rẹt!
Lâm Động lùi nhanh ra sau, nhưng mắt hắn vẫn nhìn vào nơi hai luồng sức mạnh tiếp xúc. Rồi hắn nghe thấy tiếng rẹt rẹt, đồng tử lập tức co lại, gương mặt hiện lên sự vui mừng, vì chính chùm thanh quang kia đang bị vỡ ra!
Dùng đến thủ đoạn mạnh nhất, quả nhiên Lâm Động đã giành được thắng lợi cuối cùng!
Thanh quang nhanh chóng nổ tung chỉ trong thời gian vài hơi thở, một tia sáng xanh mỏng manh từ trong đó bắn ra, cuối cùng xuyên qua người Lâm Động.
Tức khắc vầng thanh quang bao bọc lấy hắn, nhưng hắn không hề xuất hiện thương thế gì, hơn nữa vào khoảnh khắc tia sáng xanh kia bắn tới, hắn có thể cảm nhận được một luồng thông tin đã chui vào đầu mình.
Hai tay Lâm Động dang ra, mặc cho luồng sáng xanh đó làm gì thì làm, còn hắn thì nhắm mắt lại thu nạp lượng lớn thông tin từ nó.
Thông tin chảy ào ạt vào nhưng cuối cùng hội tụ lại thành mấy chữ màu xanh đậm cổ xưa: Thanh Thiên Hóa Long Quyết!
Dòng chữ cổ mang trong nó một sự uy nghiêm khó tả thành lời.
Đó chính là truyền thừa của Thanh Trĩ.
Chương 537 : Thanh Thiên Hóa Long Quyết
Phía trên Lôi Hải, thanh quang tràn ngập, một đạo thân ảnh lơ lửng bên trong đó. Hàng loạt những tia sấm sét bắn xuống từ tầng mây đen. Nhưng trong phạm vi mười trượng quanh thân ảnh đó lại là vùng không gian trống không tĩnh lặng, tựa hồ như đến sấm sét cũng không dám tới gần.
Thanh Trĩ chắp tay sau lưng, mắt chăm chú nhìn thân ảnh trong quầng thanh quang đó, gương mặt hiện lên nụ cười tán thưởng.
Đòn công kích vừa rồi dù là người đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cũng không thể đỡ được. Nhưng Lâm Động chỉ với thực lực Nhất Nguyên Niết Bàn đã vượt qua, biểu hiện đó đã rất tốt rồi.
– Đúng là đã rất lâu rồi không thấy Thôn Phệ Tổ Phù!
Thanh Trĩ khẽ thở dài, lẩm bẩm với chút hoài niệm.
Phía trên Lôi Hải, Tiểu điêu nhìn Lâm Động được thanh quang bao bọc, cũng không lo lắng gì, nhìn Thanh Trĩ nói:
– Không ngờ ngươi cũng khẳng khái như vậy!
Với nhãn lực của nó đương nhiên biết truyền thừa mà Thanh Trĩ cho Lâm Động lớn mạnh đến mức nào.
– Xem ra Thiên Yêu Điêu Tộc bảo tồn cũng khá tốt. Lão tổ tông của các ngươi thủ đoạn không tệ, vào lúc đó cũng giữ lại được chủng tộc.
Thanh Trĩ nhìn Tiểu điêu, cười nói.
Nghe vậy, thần sắc tươi cười của Tiểu điêu dần biến mất, thay vào đó là sự trầm trọng hiếm thấy. Là một thành viên trong Thiên Yêu Điêu Tộc, đương nhiên nó hiểu Lão tổ tông mà Thanh Trĩ nói có nghĩa là gì.
– Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tiểu điêu do dự một chút, cuối cùng vẫn không kìm được mà lên tiếng hỏi.
Tuy nó cũng có ký ức nhưng dù sao cũng rất mơ hồ, điều duy nhất nó biết đó là vào thời Viễn Cổ, cường giả trong thiên địa này hầu như đã biến mất hết sau một Đại kiếp nạn.
Thanh Trĩ hơi mím môi, miệng hơi động, nhưng cuối cũng vẫn không nói gì, hắn lắc đầu:
– Có lẽ sau này ngươi sẽ biết!
Tiểu điêu chau mày, nó có thể nhận ra, dường như Thanh Trĩ rất kiêng kỵ, thậm chí sợ hãi cái gọi là Đại kiếp nạn kia. Phát hiện ấy khiến Tiểu điêu trước nay không sợ trời không sợ đất cũng phải trở nên căng thẳng. Thực lực của Thanh Trĩ chắc chắn còn mạnh hơn bản thân nó ở thời kỳ đỉnh phong. Nhưng với nhân vật như thế còn sợ hãi, vậy rốt cuộc Đại kiếp nạn đó đáng sợ đến mức nào?
Trên thế gian này thật sự tồn tại thứ có bản lĩnh khiến những cường giả Viễn Cổ kia mất mạng sao?
– Wa!
Trong khi Tiểu điêu còn đang bị chấn động, trong ánh thanh quang bỗng phát ra âm thanh trầm thấp, nó dường như do Lâm Động phát ra nhưng mơ hồ lại có một thứ sức mạnh đặc biệt nào đó ẩn chứa trong đó nữa.
Tiểu điêu nhìn thấy, trong ánh thanh quang, cơ thể Lâm Động dường như đang động đậy, dường như có thứ gì đó từ bên trong cơ thể hắn muốn xông ra, nhưng cũng lại giống như thiếu cái gì đó, dường như chưa hoàn thiện vậy.
– Muốn tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết không thể thiếu Thiên Long Khí, nếu không thì không thể nhập môn!
Nhìn Lâm Động đang vùng vẫy trong thanh quang, Thanh Trĩ cười nói.
– Thiên Long Khí? Như thế không phải truyền thừa mà ngươi cho hắn thành vô dụng rồi sao?
Tiểu điêu chau mày, Thiên Long Khí chỉ những ai có huyết mạch thuần khiết của Long Tộc mới có được, muốn có nó không phải chuyện đơn giản.
Thanh Trĩ cười, vung tay lên, con Thanh Long khổng lồ bên dưới gào thét, cuối cùng biến thành một chùm sáng xanh thẫm bay tới.
Chùm sáng xanh thẫm này bay ngang qua bầu trời, từ nó tỏa ra sức mạnh vô cùng ngang ngược.
– Thiên Long Khí?
Cảm nhận được sức mạnh không xa lạ, Tiểu điêu gật gù.
Vút!
Chùm sáng xanh bay qua bầu trời, cuối cùng chui vào cơ thể Lâm Động, thanh quang lập tức ngưng tụ, bề mặt thân thể Lâm Động bỗng động đậy điên cuồng, hắn hét lên đầy đau đớn.
– Thiên Long Khí chính là căn bản tu luyện của Long Tộc, cơ thể con người rất khó dung nạp. Ta đã đưa hết mọi thứ, có thu phục được Thiên Long Khí quý báu đó hay không thì phải xem bản lĩnh của hắn. Nếu ngay cả cửa ải đầu tiên mà không vượt qua nổi thì e là hắn rất khó có được thành tựu gì từ Thanh Thiên Hóa Long Quyết!
Thanh Trĩ nhìn Lâm Động đang gào thét, bình thản nói.
Tiểu điêu cũng không nói gì nhiều. Với cường giả là con người mà nói, Thiên Long Khí là bảo vật, nếu luyện hóa được nó thì rất có tác dụng cường hóa cơ thể. Nhưng nó là thứ thuộc về Long Tộc, con người muốn dung nạp nó phải chấp nhận rủi ro không nhỏ.
Có điều, Tiểu điêu rất có lòng tin với Lâm Động, hắn có thể thu phục được cả Thôn Phệ Tổ Phù, dù Thiên Long Khí lợi hại nhưng rất chưa chắc đã làm khó được Lâm Động.
– Grào!
Trước ánh mắt chăm chú của Tiểu điêu và Thanh Trĩ, thân ảnh được bao bọc bởi thanh quang giãy giụa ngày một kịch liệt, những luồng sức mạnh cuồng bạo cũng lan ra ngày một nhiều.
Ầm ầm âm!
Trong những tiếng gào thét, thân ảnh đó tung quyền, kình phong đáng sợ cuộn trào, oanh kích mặt Lôi Hải thành vô số cái hố khổng lồ.
Cùng với sự phát tiết của kình lực cuồng bạo, âm thanh gào thét đầy đau đớn của Lâm Động cũng dần yếu đi. Tuy Thiên Long Khí vô cùng cuồng bạo, nhưng hắn cũng không phải loại tầm thường, sau khi trải qua một chút đau đớn, hắn cũng đã thích ứng được.
Dù sao thì dường như Lâm Động cũng đã quen với sự đau đớn ấy trong nửa tháng đi trên Lôi Hải rồi. Sau khi hắn đã thích ứng được với Thiên Long Khí, trên da hắn, thanh quang chuyển động dữ dội, cuối cùng hiện ra thứ giống như làm từ vảy sừng.
– Ngưng tụ ra Thanh Long Bì rồi sao?
Thanh Trĩ nhìn cảnh tượng đó cười, rồi gật gù.
– Grào!
Trong ánh thanh quang, lại một tiếng gầm rú, nhưng lúc này không còn sự đau đớn nữa. Thân ảnh bên trong đó rung lên, bay ra từ quầng sáng và lơ lẳng trên không trung.
Thân ảnh đó đương nhiên là Lâm Động, toàn thân hắn lúc này được bao bọc bởi ánh sáng xanh, dường như chúng ngưng tụ lại thành một lớp biểu bì kỳ lạ, và dường như trên đó có ẩn hiện hoa văn Thiên Long.
Lâm Động cúi xuống, phấn khích nhìn bề mặt cơ thể mình, nắm chặt tay lại, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ tràn ngập cơ thể. Quả thực hắn lúc này đã mạnh hơn trước quá nhiều.
– Vũ kỹ ngang ngược thật!
Lâm Động chép miệng, mắt lấp lánh ánh sáng. Nhìn từ góc độ nào đó, Thanh Thiên Hóa Long Quyết có phần giống Ma Viên Biến mà hắn tu luyện trước đây. Nhưng giữa hai cái có sự khác biệt rất xa. Theo những thông tin hắn có được, khi tu luyện được Thanh Thiên Hóa Long Quyết đến mức cao nhất, độ lớn mạnh của thân thể gần như có thể so sánh được với Long Tộc thật sự!
Ai cũng biết Long Tộc là chủng loài mạnh nhất trong giới Yêu thú. Mà một con người lại tu luyện được đến mức đáng sợ đó, thứ vũ kỹ ấy đủ để làm rung chuyển thiên địa!
Lâm Động hiện giờ mới chỉ nhập môn nhưng đã mạnh hơn trước gấp mấy lần. Lớp biểu bì thanh quang bên ngoài cơ thể hắn nhìn có vẻ yếu ớt nhưng sức phòng ngự có lẽ còn mạnh hơn cả Niết Bàn Kim Thân của hắn hiện giờ.
– Ha ha, tu luyện được Thanh Long Bì nhanh như vậy, thiên phú của ngươi cũng không tệ đâu!
Thanh Trĩ nhìn Lâm Động, cười nói.
– Đa tạ tiền bối!
Lâm Động thu lại nụ cười, cung kính hành lễ với Thanh Trĩ. Hắn biết, Thanh Trĩ đã cho hắn một món quà hậu hĩnh đến mức nào.
– Ngươi đã thấy được tàn ảnh của ta thì đó là duyên phận!
Thanh Trĩ phẩy tay, rồi thở dài đầy thâm ý:
– Hơn nữa, thế gian này có thêm một cường giả cũng tốt!
Lâm Động hơi khựng lại, hiển nhiên là hắn không hiểu ý của Thanh Trĩ.
– Sau này ngươi sẽ hiểu thôi. Ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù, có lẽ sau này muốn tránh cũng không tránh được.
Thanh Trĩ cười cười, dường như nhận ra sự nghi hoặc của Lâm Động.
– Được rồi, truyền thừa đã cho ngươi. Nhiệm vụ của tàn ảnh ta đây cũng đã hoàn thành, nên biến mất rồi.
Thanh Trĩ vừa dứt lời thì Lâm Động liền nhận thấy nguyên lực quanh hắn ngày một mờ dần.
– Sau khi ta biến mất, Lôi Hải cũng sẽ biến mất. Trong Thanh Long Điện có một dòng Đan Hà do ta để lại, coi như món quà cuối cùng cho ngươi.
Thân ảnh Thanh Trĩ ngày một mờ ảo, cuối cùng biến mất không dấu tích.
– Lâm Động, sau này chúng ta còn gặp nhau. Nhưng hy vọng lúc đó ngươi không khiến ta thất vọng, truyền thừa của ta không cho kẻ vô dụng đâu.
Thanh Trĩ biến mất, để lại một giọng nói vang vọng trên Lôi Hải.
Chương 538 : Bế quan
Phía trên Lôi Hải, cuối cùng Thanh Trĩ đã hoàn toàn biến mất, áp lực mạnh mẽ cũng dần tan đi.
Lâm Động nhìn về nơi thân ảnh Thanh Trĩ biến mất, không kìm được chép chép miệng, hiển nhiên hắn cũng không ngờ lại gặp được một cơ ngộ thế này.
Tuy đến tận lúc này hắn vẫn không rõ lai lịch và thân phận của Thanh Trĩ ra sao, nhưng thiết nghĩ chắc chắn là nhân vật bất phàm. Nhân vật như thế dù đặt trong phạm vi cả thiên địa này cũng phải thuộc hàng đầu.
– Hắn cũng lợi hại lắm!
Tiểu điêu xoa mặt nói.
Lâm Động cười, sống được từ thời Viễn Cổ đến tận bây giờ đương nhiên là lợi hại. Có lẽ Thanh Trĩ mới thực sự là lão yêu quái.
– Nhưng hắn cũng thật khẳng khái!
Lâm Động cũng rất đồng tình, Thanh Thiên Hóa Long Quyết mà Thanh Trĩ cho hắn, tuy hiện giờ hắn không thể biết được hết, nhưng ít nhiều cũng cảm nhận được sức mạnh hùng hồn của thứ vũ kỹ đó. Nếu tu luyện thành công, chắc chắn uy lực sẽ rất khủng bố.
– Thanh Thiên Hóa Long Quyết không giống như Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ, chỉ là loại vũ kỹ công kích. Từ góc độ nào đó, nó có thể coi là vũ kỹ luyện thể vô cùng cao thâm. Tu luyện được nó sẽ khiến cơ thể được cường hóa từ trong ra ngoài. Và mạnh mẽ đến mức chỉ những hành động nhỏ cũng đủ phát ra sát thương lực kinh người.
Đương nhiên Lâm Động lúc này vẫn chưa đạt được đến mức độ đó. Dù đã có Thiên Long Khí do Thanh Trĩ để lại, nhưng hắn cũng chỉ mới nhập môn. Nhưng dù vậy hắn cũng đã bắt đầu cảm nhận được lợi ích của Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Chỉ một lớp Thanh Long Bì thôi cũng đủ cho hắn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hơn nữa Thiên Long Khí cũng chưa được Lâm Động hấp thụ hết. Thiên Long Khí sẽ ở trong cơ thể hắn, khi thực lực của hắn ngày một tăng lên, nó sẽ dần dung hợp một cách hoàn hảo với cơ thể hắn. Đến khi nào dung hợp hoàn toàn, sợ là hắn sẽ mạnh đến mức biến thái như Yêu thú.
Rào rào!
Lúc Lâm Động vẫn đang tận hưởng cảm giác thỏa mãn thì Lôi Hải cuối cùng cũng xuất hiện động tĩnh. Không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, những tầng mây đen trên trời nhanh chóng biến mất.
– Sắp biến mất rồi sao?
Nhìn động tĩnh đó, Lâm Động khẽ lẩm nhẩm, xem ra đúng như Thanh Trĩ đã nói, Thanh Long Thí Luyện sẽ biến mất khi hắn biến mất.
Không gian ngày một vặn vẹo, cuối cùng như tấm gương, choang một tiếng vỡ vụn.
Lôi Hải tan biến, không gian xung quanh dường như trở lại hỗn độn, nhìn ra phía xa, không gian lặng lẽ một màu xám xịt.
Rào rào!
Lâm Động lơ lửng trên không trung, nheo mắt nhìn về phía trước, nơi đó dường như có tiếng nước chảy, hơn nữa còn có một thứ Niết Bàn Khí đậm đặc phun trào ra.
Dưới sự xung kích của Niết Bàn Khí, màu xám mịt tăm tối kia nhanh chóng nhạt đi, một dòng sông lấp lánh dài hàng nghìn trượng xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động.
Dòng sông có một màu đỏ rực, dòng nước khá đậm đặc, trên mặt sông thậm chí còn có lửa đỏ. Đó chính là Niết Bàn Hỏa được ngưng kết khi Niết Bàn Khí đạt đến một mức độ nhất định.
Rõ ràng dòng sông này cũng là một dòng Đan Hà, hơn nữa phẩm chất của nó tốt hơn dòng Đan Hà bên ngoài kia rất nhiều.
Lâm Động nhìn dòng Đan Hà lấp lánh với ánh mắt rực lửa, ngưng tụ được dòng Đan Hà phẩm chất cao thế này phải cần một lượng Niết Bàn Đan khổng lồ đến thế nào?
– Nơi này thật tuyệt! Hắc hắc, xem ra Thanh Trĩ cũng tặng ta món quà quý giá thật!
Tiểu điêu nhìn dòng Đan Hà gật đầu hài lòng. Hiện giờ nó đã có Sinh Tử Chuyển Luân Đan, nhưng nếu muốn có nhục thân thì vẫn cần một sức mạnh rất lớn, dòng Đan Hà này sẽ giải quyết được nhu cầu cấp bách của nó.
Lâm Động gật đầu cười, nếu Tiểu điêu phục hồi được nhục thân, tuy thực lực không thể trở lại đỉnh phong ngay nhưng chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều, đến lúc đó Tiểu điêu sẽ là một trợ thủ đắc lực cho Lâm Động.
– Có lẽ thời gian ta cần để ngưng tụ nhục thân sẽ không hề ngắn.
– Không sao, ta cũng cần tu luyện ở đây, thử vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai xem sao.
Lâm Động cười nói. Dường như chuyến đi trong Viễn Cổ Bí Tàng đã đến đỉnh điểm, hiện giờ hắn không vội ra khỏi đây, dù sao ngoài kia cũng không có chỗ tu luyện nào tốt hơn.
Chiến trường Viễn Cổ lúc này, bảo tàng ở khắp nơi đều đang bị cường giả khắp nơi tìm kiếm, bọn họ đang tìm mọi cách để nâng cao thực lực đón chờ Bách Triều Đại Chiến sẽ diễn ra chưa đầy nửa năm nữa.
Vì tranh đoạt bảo tàng, thiết nghĩ những cuộc chiến chắc nổ ra vô cùng ác liệt, Chiến trường Viễn Cổ lúc này chắc vô cùng hỗn loạn. Ra ngoài đó không bằng yên tĩnh ở đây tu luyện.
Nghe vậy Tiểu điêu cũng gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm nghị, thân hình rung động rồi lập tức xuất hiện trong Đan Hà, móng vuốt tóm một cái, thứ đan dược huyền ảo đen trắng đan xen xuất hiện.
Từng tia khí tức Sinh Tử tỏa ra từ đan dược, Niết Bàn Khí ở xung quanh vừa tiếp xúc với Sinh Tử Khí lập tức tan biến, rõ ràng hai thứ năng lượng này không cùng một tầng cấp.
Tiểu điêu có phần kích động nhìn đan dược trong móng vuốt của mình, hơi chần chừ một chút rồi cho vào miệng.
Ầm!
Sinh Tử Chuyển Luân Đan vừa vào miệng, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng nổ từ trong người Tiểu điêu, tạo nên những đợt sóng khổng lồ trên dòng Đan Hà.
Sinh Tử Khí từng chút từng chút một tỏa ra từ người Tiểu điêu, rồi dần hình thành nên một cái kén năng lượng hai màu đen trắng bao bọc quanh người Tiểu điêu.
Lâm Động nhìn cái kén đen trắng khổng lồ trên không trung, dường như hắn cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo phát ra từ đó. Rõ ràng trong cái kén đó không hề yên tĩnh như bên ngoài.
Ngưng tụ nhục thân hiển nhiên không phải chuyện dễ dàng, thậm chí còn có rủi ro. Có điều Lâm Động cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể dựa vào Tiểu điêu mà thôi. Vì thế điều duy nhất mà hắn có thể làm đó là cầu nguyện cho Tiểu điêu.
– Đến lượt ta rồi!
Lâm Động quan sát cái kén nửa tiếng đồng hồ, sau khi thấy mình không thể làm được gì hơn, đành hít sâu một hơi, thân hình khẽ động rồi xuất hiện trên cái đài tu luyện duy nhất ở giữa Đan Hà.
Hắn không phải Tiểu điêu, không thể trực tiếp hấp thụ Niết Bàn Khí đậm đặc như vậy, vì thế phải có một khoảng thời gian quá độ ở đài tu luyện. Nhưng cũng nhờ có Thôn Phệ Tổ Phù mà tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.
– Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Ngồi trên đài tu luyện nhưng trong mắt Lâm Động ánh lên sự nóng ruột. Sau nửa tháng tôi luyện trong Lôi Hải, cộng với Thanh Long Bì vừa tu luyện thành, hắn hiện giờ ngay cả những cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cũng khó sánh nổi. Vì thế hắn rất có tự tin vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Lâm Động chầm chậm nhắm mắt lại, nhưng khi sắp vào trạng thái tu luyện thì trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ.
– Không biết Tiểu Viêm hiện giờ thế nào rồi?
o0o
Nơi đây là chiến trường đầy máu tanh, vô số nhân ảnh đầy mùi máu di chuyển trong đó, tiếng chém giết vang vọng khắp nơi, những tiếng kêu hảm thiết bao trùm không gian.
Những nhân ảnh đó, ánh mắt trống rỗng, thân hìn gày gò như xác chết, nhưng trong mắt bọn họ lại tràn ngập sát ý.
Đây dường như là địa ngục chiến trường.
Ầm ầm!
Âm thanh trầm đục vang ra từ trong chiến trường ấy, hơn chục đạo thân ảnh bị một đường côn ảnh đánh bật ra, rồi một luồng khí tức hung bạo đến đáng sợ, như của Yêu thú thời Viễn Cổ, trào dâng lan tỏa khắp chiến trường.
Khi ấy, một thân hình khổng lồ, bước những bước chân trầm trọng, cầm một cây thiết côn màu đen khổng lồ, từng bước đi ra từ biển máu. Gương mặt có vẻ hồn hậu dường như trở nên hung ác, đầy sát khí!
Trước sự hung bạo đó, dù là những cái xác khô mắt đỏ rực, mất hết lý trí kia cũng không dám lại gần, để mặc cho thân ảnh đầy máu tanh đó đi qua, cuối cùng đi về nơi tận cùng của chiến trường.
Thứ sát khí đó, ngay đến sự thảm khốc và tanh nồng mù mịt trong không gian cũng không thể ngăn cản được.
Chương 539 : Niết Bàn Kiếp lần thứ ba
Trong khi Lâm Động bế quan khổ luyện trong Thanh Long Điện, nơi Chiến trường Viễn Cổ mênh mông vô tận này đúng như hắn dự đoán, đã rơi vào cảnh tranh đoạt ác liệt và đầy hỗn loạn.
Bảo tàng ở khắp nơi đều bị khai quật, những thứ Linh bảo, đan dược quý hiếm thậm chí vũ kỹ, công pháp đều được lưu truyền ra ngoài. Trong Chiến trường Viễn Cổ, những thứ này dù sao cũng trong tình trạng mật ít ruồi nhiều, vì thế không thể tránh khỏi sự tranh giành.
Vương triều các phương cũng vì những bảo vật này mà đã phá vỡ hết các mối quan hệ vốn đã không được bền chặt.
Ai cũng muốn có bảo vật, vì những người đến được Chiến trường Viễn Cổ này đều không phải loại tầm thường, dã tâm của bọn họ cũng không phải thứ người bình thường có thể so sánh. Bọn họ đều muốn vượt trội trong Bách Triều Đại Chiến, đồng thời lọt vào mắt các Tông phái siêu cấp, từ đó trở thành cá vượt long môn, thay đổi hoàn toàn cuộc đời.
Mà những bảo vật trong các bảo tàng kia chính là con đường nhanh nhất để trở nên mạnh hơn, mà dường như chẳng ai muốn bỏ qua con đường tắt này cả. Vì thế khó tránh khỏi những cuộc tranh đoạt quyết liệt.
Vương triều các phương liều mình, khói lửa bao trùm cả Chiến trường Viễn Cổ, nhưng trước không khí ngày một ác liệt đó vẫn luôn có ngày một nhiều cường giả lộ diện.
Những cường giả này không ít người đã có danh tiếng trong các Vương triều Siêu cấp, đương nhiên cũng có những nhân vật mới nổi, đa số bọn họ đều may mắn có được truyền thừa trong bảo tàng, thực lực cũng không tệ.
Trong sự hỗn loạn và cạnh tranh, lúc nào cũng có những kẻ bị đào thải, nhưng cũng là cơ hội cho những nhân vật kiệt xuất để lộ thực lực.
Chiến trường Viễn Cổ lúc này mới thực sự đạt đến mức khốc liệt nhất!
Sau hơn nửa năm ẩn mình, cường giả các phương đều bắt đầu dùng mọi phương thức trở thành đối tượng được người ta chú ý đến.
Nhưng khi ấy, trong một không gian sâu trong Viễn Cổ Bí Tàng, một dòng Đan Hà vẫn lặng lẽ chạy, từng đợt Niết Bàn Khí dồi dào không ngừng lan tỏa.
Trong dòng Đan Hà lơ lửng một chiếc kén ánh sáng, những quầng sáng đen trắng đan xen bao quanh chiếc kén. Trong phạm vi trăm trượng quanh nó không hề có chút Niết Bàn Khí nào, cảm giác như Niết Bàn Khí rất sợ vùng không gian đó vậy.
Trong quầng sáng có hai cảnh tượng khác nhau, một bên sức sống dạt dào, còn bên kia trầm trọng đầy tử khí, thậm chí không gian vì thứ tử khí đó mà trở nên ngột ngạt, xám xịt.
Một sống một chết, hai nguồn năng lượng đặc biệt như nắm giữ sự tuần hoàn của thiên địa đang xuất hiện rất nhiều cảnh tượng đặc biệt.
Trong chiếc kén ánh sáng đó đương nhiên là Tiểu điêu đang ngưng tụ nhục thể. Từ sau khi nó nuốt Sinh Tử Chuyển Luân Đan đến giờ đã ba tháng rồi.
Trong ba tháng này, chiếc kén ánh sáng ngoài việc thể tích ngày một lớn ra thì không hề có chút động tĩnh nào. Trước sự bao phủ của Sinh Tử Khí, chẳng ai dám thăm dò động tĩnh bên trong của nó.
Có điều, trước tình hình Sinh Tử Khí xung quanh chiếc kén ngày một đậm đặc, dường như vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì khiến người ta phải bất an.
Nói tóm lại, Tiểu điêu có lẽ cũng khá thuận lợi.
Chuyển ánh mắt từ chiếc kén ánh sáng đen trắng sang đài tu luyện cách đó vài trăm mét, một đạp thân ảnh đang ngồi yên lặng, nhưng luồng lực thôn phệ không ngừng tỏa ra, Niết Bàn Khí hùng hồn ở xung quanh cũng ồ ạt chảy vào cơ thể Lâm Động.
Ba tháng, trong ba thán này, Lâm Động về cơ bản luôn khổ luyện trên đài tu luyện. Hiển nhiên hiệu quả của ba tháng này là không tệ. Hai tháng trước Lâm Động đã vượt qua thành công Niết Bàn Kiếp lần thứ hai.
Tuy Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cuồng bạo hơn lần thứ nhất, nhưng với Lâm Động có nhục thể được tôi luyện nửa tháng trong Lôi Hải và có Thanh Thiên Hóa Long Quyết, thì không có gì quá nguy hiểm. Vì thế Lâm Động đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai thuận lợi đến mức chính hắn cũng phải ngạc nhiên. Với những người khác, có khi bọn họ phải dốc toàn sức lực mới miễn cưỡng vượt qua, nhưng với Lâm Động lại nhẹ nhàng như ăn một bữa cơm vậy.
Đương nhiên Lâm Động chẳng có thời gian để ý xem tâm trạng của những người khác. Hắn dễ dàng vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai như vậy là vì trước đó hắn đã trải qua sự đau đớn mà người bình thường khó lòng tưởng tượng.
Nhục thể mạnh mẽ hơn rất nhiều cường giả cùng đẳng cấp như vậy không phải tự nhiên mà có. Thứ gì cũng có giá của nó, phải trả giá mới có hồi báo.
Trên đài tu luyện, Niết Bàn Khí hùng hồn cuồn cuộn, thần tình hắn phẳng lặng như mặt nước, khí tức tỏa ra từ cơ thể mạnh hơn ba tháng trước không chỉ một lần.
Hắn lúc này cũng là Nhị Nguyên Niết Bàn thực sự, lực chiến đấu của hắn e là có thể kháng cự được với cả Tam Nguyên Niết Bàn.
Chỉ bế quan khổ luyện một tháng mà Lâm Động đã vượt qua được Niết Bàn Kiếp lần thứ hai. Tốc độ này đủ để hắn kiêu ngạo với người khác, nhưng Lâm Động lại không quá hài lòng. Cũng vì thế mà sau khi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai, hắn không hề chểnh mảng tu luyện, ngược lại còn điên cuồng hơn. Mục tiêu hắn vốn định ra là trước khi rời khỏi đây phải vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ ba!
Lâm Động trước nay đều không tự đại, hắn biết Chiến trường Viễn Cổ là nơi ngọa hổ tàng long, hắn có được cơ ngộ, nhưng rất có thể kẻ khác sẽ có được thứ cơ ngộ kỳ lạ hơn, khủng bố hơn.
Thực lực của Nhị Nguyên Niết Bàn đúng là đủ cho hắn kiêu ngạo với phần lớn cường giả, nhưng nếu gặp nhân vật lọt vào Niết Bàn Bảng thì có lẽ sẽ có phần miễn cưỡng. Vì thế hắn định phải nâng thực lực của mình lên mức cao nhất có thể trước khi đến Bách Triều Đại Chiến.
Mức cao nhất ấy, ít nhất cũng phải là vượt qua được Niết Bàn Kiếp lần thứ ba!
Trên đài tu luyện, tiếng thở của Lâm Động ngày một gấp gáp, một cái hố đen dần mở rộng phía sau hắn, Niết Bàn Khí lập tức chảy vào người hắn ngày một điên cuồng hơn.
Dòng Đan Hà chảy trong bầu không gian xám xịt, không ai có thể tới được. Sự im lặng bao trùm lấy không gian, chỉ có tiếng rào rào của dòng chảy là mang lại chút sinh khí cho không gian này.
Ở nơi này dường như không còn khái niệm về thời gian nữa.
Một tháng nữa lại lặng lẽ trôi qua, bên ngoài Chiến trường Viễn Cổ dù hỗn loạn thế nào thì Đan Hà vẫn yên tĩnh như thế.
Trên dòng Đan Hà, những ngọn Niết Bàn Hỏa cháy rừng rực, bỗng nhiên cả không gian như rung chuyển, Niết Bàn Khí bắt đầu cuộn trào về phía đài tu luyện với tốc độ chóng mặt.
Dưới sự cuộn trào của Niết Bàn Khí, những tia kim quang lấy trung tâm là thân ảnh đó bắt đầu lan tỏa ra bốn phía.
Dưới lớp da màu hoàng kim của Lâm Động ẩn hiện một màu đỏ quỷ dị, không khí xung quanh thậm chí còn trở nên rất nóng và khô.
Luồng sức mạnh này chính là dấu hiệu báo trước Niết Bàn Kiếp đang đến! Niết Bàn Kiếp lần thứ ba của Lâm Động, sau ba tháng khổ tu cuối cùng cũng đến…
Trong Đan Hà, Niết Bàn Khí dường như cũng trở nên cuồng bạo theo, đài tu luyện là trung tâm, Niết Bàn Khí có dấu hiệu ngưng tụ thành cơn bão, vô số ngọn Niết Bàn Hỏa bay vun vút trong nó.
Trong cơn bão khổng lồ đó là thân ảnh Lâm Động đang tĩnh tọa, lúc này sắc mặt hắn rất trầm trọng, không còn sự thoải mái khi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai nữa.
Niết Bàn Kiếp lần sau mạnh hơn lần trước, uy lực cũng tăng gấp nhiều lần. Dựa vào nhục thể hiện tại, Lâm Động đúng là có thể thoải mái vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai, nhưng đối mặt với lần thứ ba thì cũng rất khó khăn.
– Grào!
Sức mạnh lan tỏa từ người Lâm Động ngày một cuồng bạo hơn, bỗng nhiên một tiếng gầm rú trầm đục của loài Cự long vang lên. Thanh quang lan tỏa, hình thành một lớp vảy sừng trên bề mặt da Lâm Động, đó chính là Thanh Long Bì mà hắn luyện được sau khi có Thanh Thiên Hóa Long Quyết.
Rõ ràng là để ứng phó với Niết Bàn Kiếp lần thứ ba, Lâm Động cũng đã thi triển hết mọi thủ đoạn, giờ hắn muốn xem xem Niết Bàn Kiếp lần thứ ba khiến vô số cường giả phải sợ hãi rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!
Chương 540 : Đối kháng
Ào ào!
Cơn lốc đỏ rực xoay chuyển với tốc độ kinh người trên dòng Đan Hà, sức mạnh cuồng bạo tỏa ra từ nó cũng đủ khiến cường giả Tam Nguyên Niết Bàn phải sợ hãi.
Ở trung tâm cơn bão lửa là thân ảnh Lâm Động đang tĩnh tọa, sắc mặt hắn nghiêm nghị và có phần căng thẳng, rõ ràng đối mặt với Niết Bàn Kiếp lần thứ ba này hắn cũng không dám quá coi thường.
Thế giới này cũng đã có quá nhiều thiên tài thiên phú dị thường đã mất mạng trong Niết Bàn Kiếp, Lâm Động phải nỗ lực bao năm nay mới có được trình độ như bây giờ, trước khi chưa đứng ở đỉnh cao hắn không muốn mình trở thành một trong số những thiên tài đoản mệnh kia.
Uỳnh!
Cuồng phong bùng nổ trên đài tu luyện, đột nhiên vô vàn ngọn Niết Bàn Hỏa bắn ra lao thẳng về phía Lâm Động ngồi phía dưới.
Vốn dĩ, Niết Bàn Kiếp chính là một loại kiếp nạn xuất hiện bên trong cơ thể con người, theo số lần tăng lên, độ khó của Niết Bàn Kiếp cũng ngày càng ác liệt. Người vượt kiếp không chỉ phải đối mặt sự công kích từ bên trong mà Niết Bàn Kiếp còn có thể dẫn theo Niết Bàn Khí từ bên ngoài công kích người vượt kiếp. Đến lúc đó nội ngoại đều bị công kích, người vượt kiếp sẽ khó lòng kháng cự.
Lâm Động hiện nay đang ở giữa Đan Hà, Niết Bàn Khí vốn đã rất đậm đặc, như thế mức độ công kích sẽ càng mạnh hơn, ứng phó vô cùng khó khăn.
Vô số ngọn Niết Bàn Hỏa gào thét lao tới như những ngôi sao băng bay qua bầu trời, cuối cùng đem theo sức mạnh cuồng bạo oanh kích về phía Lâm Động.
Rầm rầm!
Trong vô vàn những tiếng nổ trầm đục, nhiệt độ cao không ngừng xâm thực cơ thể Lâm Động, nhưng Thanh Long Bì cũng thể hiện sức phòng ngự cường hãn của mình. Thanh quang lan tỏa ra ngăn cách Niết Bàn Hỏa khỏi người Lâm Động.
Nhìn từ bên ngoài Lâm Động dường như bị Niết Bàn Hỏa bao phủ, nhưng nếu nhìn kỹ mới nhận ra, nơi sát với thân thể Lâm Động, một tầng thanh quang đang phát ra ánh sáng lấp lánh, nhìn có vẻ mỏng manh nhưng lại khiến Niết Bàn Hỏa không thể tiến tới nửa phân.
Lâm Động cũng biết rất rõ sự công kích bên ngoài cơ thể, khi hắn thấy Niết Bàn Hỏa đã bị Thanh Long Bì ngăn cản, trong lòng thở phào một cái. Nhưng rồi tâm thần lập tức căng thẳng, hắn biết sự công kích từ bên trong cơ thể mới là khó đối phó nhất!
Lâm Động điều phối nguyên lực chạy khắp toàn thân chuẩn bị nghênh đón công kích. Hắn cũng không phải đợi lâu, một ngọn lửa màu đen bỗng xuất hiện một cách quỷ dị.
Niết Bàn Ma Viêm!
Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đen đó, tim Lâm Động như thắt lại, nó chính là thứ khó đối phó nhất của Niết Bàn Kiếp lần thứ ba.
Lực dung hóa đáng sợ đó một khi được lan ra trong cơ thể, có lẽ trong chớp mắt lục phủ ngũ tạng sẽ tiêu biến không còn gì.
Vì lúc ở trong Niết Bàn Phần Thiên Trận Lâm Động đã gặp thứ lửa này, đồng thời còn thu phục được nó, sau đó đã nhờ nó mà khiến Lâm Lang Thiên rơi vào cảnh sinh tử không rõ. Vì thế Lâm Động hiểu rất rõ sức mạnh phá hoại của nó.
– Cuối cùng cũng đến rồi!
Lâm Động khẽ lẩm bẩm, vận nguyên lực bao phủ lấy ngọn lửa màu đen ấy.
Phụt phụt!
Dường như cảm nhận được Lâm Động có hành động phản kháng, Niết Bàn Ma Viêm cũng không khách khí, lập tức lan tỏa thứ lực dung hóa khủng bố kia, nguyên lực đang bao quanh nó nhanh chóng tan biến.
– Phiền phức thật!
Lâm Động đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy thế cũng không kim được mà chửi một câu. Hắn vội vàng dùng càng nhiều nguyên lực hơn, bất luận thế nào cũng không được để lực dung hóa của Niết Bàn Hỏa tiếp xúc với những cơ quan yếu ớt mà vô cùng quan trọng trong cơ thể.
Cách duy nhất đối phó với Niết Bàn Ma Viêm đó là dùng nguyên lực hùng hồn khắc chế nó. Nhưng cách này tiêu hao quá nhiều nguyên lực, những người không có căn bản vững chắc, khi vượt kiếp sẽ rất dễ bị mất mạng do thiếu nguyên lực.
Lâm Động không thiếu nguyên lực, vì thế chống đỡ trong thời gian ngắn cũng không quá khó. Có điều hắn biết Niết Bàn Ma Viêm trong Niết Bàn Kiếp không chỉ có một, nếu không thì cũng không đến mức nhiều cường giả mất mạng như thế.
Một ngọn Niết Bàn Ma Viêm khá yếu bị nguyên lực hùng hồn bọc lấy, bất luận nó phóng ra lực dung hóa thế nào thì vẫn không thể đột phá vòng vậy, cuối cùng trở nên nhạt dần và biến mất hoàn toàn.
Cũng đúng lúc Niết Bàn Ma Viêm biến mất, Lâm Động lập tức trở nên căng thảng, hắn biết tiếp theo mới là thực sự khó khăn.
Phụt phụt!
Khoảng nửa phút sau, bên trong cơ thể hắn lại xuất hiện động tĩnh. Từng đốm từng đốm một, vô số luồng ánh sáng màu đen lan ra một cách quỷ dị, cuối cùng ngưng tụ lại thành vô số ngọn lửa màu đen chập chờn.
Nhìn số lượng Niết Bàn Ma Viêm đó, Lâm Động cũng phải hít vào hơi khí lạnh. Ngay sau đó, từ trong đan điền, một lượng nguyên lực vô cùng hùng hồn ồ ạt tràn ra bao bọc lấy những ngọn Niết Bàn Ma Viêm chưa kịp phóng lực dung hóa kia.
Ầm!
Vào khoảnh khắc ấy Lâm Động biết rõ, một trận chiến giằng co đã bắt đầu!
Lực dung hóa đáng sợ lan tràn với tốc độ và quy mô kinh người, nguyên lực trong cơ thể Lâm Động dường như chưa đến mấy phút đã bị tiêu biến một phần mười.
Lúc ấy, sự đáng sợ của Niết Bàn Ma Viêm mới thực sự được thể hiện ra hoàn toàn.
Đối mặt với sự tiêu hao quá nhiều như thế, tâm tình Lâm Động trở nên trầm trọng, nhưng vẫn không hoảng loạn. Hắn biết lúc này mà hoảng loạn thì mọi thứ sẽ kết thúc.
Giữ cho mình thật bình tĩnh, Lâm Động điều động nguyên lực từ trong đan điền ra đối phó với Niết Bàn Ma Viêm. Hắn không thể để thứ lửa đó gây hại cho cơ thể, nếu không sẽ mất mạng.
Biểu hiện của Lâm Động khá tốt, nhưng số lượng Niết Bàn Ma Viêm không hề ít, ứng phó vô cùng khó khăn. Sự tiêu hao nguyên lực này khiến Lâm Động phải nhăn tít cặp mày.
Đương nhiên Niết Bàn Ma Viêm không để ý đến tâm trạng của Lâm Động, chúng vẫn tiếp tục thiêu đốt, giải phóng ra lực dung hóa vô cùng khủng bố, dường như chưa làm tan chảy Lâm Động thì chưa chịu thôi vậy.
Trong sự giằng co đó, nguyên lực của Lâm Động tiêu hao nhanh chóng, khoảng mười phút sau, nguyên lực của hắn đã biến mất một nửa, nhưng Niết Bàn Ma Viêm vẫn không hề có dấu hiệu mất đi mà ngược lại càng rực cháy hơn.
Thấy vậy, Lâm Động trầm ngâm, tâm thần khẽ động, tinh thần lực từ nê hoàn cung trào ra mạnh mẽ rồi thay thế vị trí của nguyên lực.
Khi tinh thần lực bao vây lấy Niết Bàn Ma Viêm thay cho nguyên lực, Lâm Động lại gọi tiếp lực thôn phệ, Niết Bàn Khí ở xung quanh ào ạt chảy vào cơ thể hắn phục hồi lại lượng nguyên lực đã mất.
Lâm Động khác với những cường giả Niết Bàn Cảnh khác ở chỗ, hắn không chỉ có tu vi nguyên lực không tệ mà còn tinh thần lực mạnh mẽ. Hai thứ năng lượng này liên thủ có thể đánh một trận ra trò với Niết Bàn Ma Viêm, mà đây cũng là chút ưu thế của Lâm Động.
Và cơ hội biến chuyển dường như bắt đầu từ lúc này, đối diện với thứ năng lượng kia, Niết Bàn Ma Viêm cũng chịu không ít thiệt thòi. Một vài ngọn Niết Bàn Ma Viêm yếu ớt đã dần có dấu hiệu biến mất.
Tuy nhiên, dù tình hình có tốt hơn nhưng Lâm Động không hề thả lỏng. Chưa tiêu diệt hoàn toàn được Niết Bàn Ma Viêm thì nó có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, tuyệt đối không thể có chút lơi là.
Trước sự phòng ngự của Lâm Động, rõ ràng Niết Bàn Ma Viêm cũng dần hết cách, từng ngọn Niết Bàn Ma Viêm bắt đầu nối đuôi nhau biến mất.
Lâm Động nhìn cảnh đó trong lòng mới thở phào. Nhưng khi nhìn thấy chúng biến mất Lâm Động lại có cảm giác lãng phí. Lực sát thương của Niết Bàn Ma Viêm vô cùng lớn, nếu như thu phục được nó thì sẽ được trợ lực rất tốt.
– Thu phục Niết Bàn Ma Viêm…
Lâm Động chăm chú nhìn những ngọn lửa màu đen quỷ dị, khẽ lẩm bẩm.Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!