Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
Tập 40 [Chương 196 đến 200]
❮ sautiếp ❯Chương 196: Thương Hội Tường Vi
Chi đội của Thương Hội này có chừng hơn mười vị võ giả Địa Sát Cảnh, trong đó có 4 vị là võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong.
Với ưu thế của nhiều người, Bạch Cốt Linh không thể nào là đối thủ.
Bạch Cốt Linh có thực lực cực kỳ cường đại, so với trận pháp yêu thú cấp ba cao giai ở tầng thứ ba Chân Truyền Tháp chỉ hơn chứ không kém, ngoài ra, lực phòng ngự cũng kinh người, bốn vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong cùng công kích đánh về phía Bạch Cốt Linh, cũng chỉ lưu lại một vài dấu vết, ngay cả một cái xương cũng không thể đánh gãy.
Thế nhưng, dưới sự công kích của hơn 10 vị võ giả Địa Sát Cảnh, Bạch Cốt Linh không thể tự do hoạt động, mỗi khi tiến gần tới đám võ giả, lại bị hơn 10 đạo khí kình đánh trúng, khiến cho phải lùi lại, bởi vì Bạch Cốt Linh không có trí tuệ, chỉ hành động theo bản năng, nên mỗi khi bị đánh lùi lại, lại tiếp tục xông tới.
Gần nửa canh giờ trôi qua, Bạch Cốt Linh bị đánh thành một đống xương trắng.
Một vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong đi tới, cúi xuống tìm kiếm trong đống xương, rất nhanh đã tìm thấy được một khối tinh thể màu xanh biếc.
“Đây là Bạch Cốt Linh Tinh đi!” Lý Phù Trần thầm nghĩ.
Bạch Cốt Linh Tinh, phải mất rất nhiều thời gian hấp thụ oán khí, trong cơ thể Bạch Cốt Linh mới sinh ra tinh thể, tinh thể này có rất nhiều tác dụng, bình thường mỗi một viên Bạch Cốt Linh Tinh, đều có thể bán được hơn 10 vạn kim tệ.
Tất nhiên, muốn đối phó với Bạch Cốt Linh, ít nhất cũng phải có hơn 10 vị võ giả Địa Sát Cảnh mới được.
“Vị huynh đệ này, tiểu thư của chúng ta muốn gặp ngươi một chút.” Một tên võ giả Địa Sát Cảnh đi tới, hướng phía Lý Phù Trần nói.
Lý Phù Trần gật đầu, theo đối phương đi tới trước một cỗ xe ngựa xa hoa nhất trong đoàn xe.
“Tạ hạ là Trần Phù Lịch, xin chào tiểu thư.” Lý Phù Trần ôm quyền nói.
Trong xe ngựa, một giọng nói thanh thúy truyền ra, “Chúng ta là Thương Hội Tường Vi, vừa nãy nhìn thấy khinh công của ngươi cũng không tệ, không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào Thương Hội Tường Vi hay không, sẽ có đãi ngộ rất cao.”
“Thương Hội Tường Vi?”
Lý Phù Trần có gắng nhớ lại các tin tức về Bách Chiến Vực mà hắn đã tìm hiểu, phát hiện chưa từng nghe nói tới Thương Hội Tường Vi này.
Một tên võ giả Địa Sát Cảnh nói: “Trần huynh đệ, Thương Hội Tường Vi chúng ta là một trong số 2 thương hội lớn nhất Huyết Sắc Thành, trong thương hội còn có cả võ giả Thiên Cương Cảnh trấn giữ, võ giả Địa Sát Cảnh có trên trăm, gia nhập vào có rất nhiều quyền lợi, ví như mua tài nguyên trong thương hội, còn được chiết khấu %.”
Thì ra là thương hội ở Huyết Sắc Thành.
Bách Chiến Vực có rất nhiều thành thị, những thành thị này đều rất lớn, Huyết Sắc Thành là một tòa thành có khoảng 5 triệu nhân khẩu.
Ở Thương Lan Vực là vùng đất do tông môn thống trị, một tòa thành thị có mấy triệu nhân khẩu, đã được coi là thủ đô, thế nhưng ở Bách Chiến Vực, chỉ được coi là một tòa thành thị cỡ trung mà thôi.
Mà một cái thương hội trong thành thị có mấy triệu nhân khẩu, tất nhiên không có trong tư liệu Lý Phù Trần đã tìm hiểu, dù sao thì đây cũng chỉ là một thương hội nhỏ.
“Có thể cho tại hạ chút thời gian suy nghĩ được không?” Lý Phù Trần không có cự tuyệt nói.
“Có thể, hay là ngươi cùng chúng ta đi tới Huyết Sắc Thành đi! Nói không chừng khi tới đó, ngươi sẽ đồng ý.” Cô gái trong xe ngựa nói.
Ở Bách Chiến Vực chiến tranh liên miên, cái chuyện chiêu binh mã mã là rất bình thường, tuy tu vi của Lý Phù Trần không cao, thế nhưng khinh công rất lợi hại, có tác dụng không hề nhỏ.
“Trần mỗ cung kính không bằng tuân lệnh.” Lý Phù Trần lần thứ hai ôm quyền.
Cứ như vậy, Lý Phù Trần đi cùng chi đội thương hội này, đi tới Huyết Sắc Thành thuộc Bách Chiến Vực.
Từ trong miệng những người này hắn biết được, Huyết Sắc Thành có hai đại thương hội cùng 3 đại gia tộc, mỗi một thế lực đều có võ giả Thiên Cương Cảnh trấn giữ, trong đó thế lực của Mã Gia là mạnh nhất, đây chính là gia tộc cổ xưa nhất ở Huyết Sắc Thành, đã có lịch sử hơn 100 năm, còn lại hai đại gia tộc cùng với 2 đại thương hội thực lực cũng không kém nhiều lắm.
Về phần tiểu thư ngồi trong xe ngựa, là con nuôi của Hội Trưởng Thương Hội, gọi là Lữ Dao.
“Trần huynh đệ, người từ đâu tới.” Một gã võ giả Địa Sát Cảnh ngũ trọng tên là Hoàng Bưu hỏi Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần nói: “Ta từ Đấu Linh Vực tới, dự định đến Bách Chiến Vực để mở mang tầm mắt.”
“Ngươi thật gan dạ, dám đơn thương độc mã xông vào Bách Chiến Nguyên.” Hoàng Bưu giơ ngón tay cái lên, tuy rằng phần lớn địa phương ở Bách Chiến Nguyên an toàn một chút, nhưng chỉ là tương đối mà thôi, đối với võ giả Địa Sát Cảnh mà nói, vẫn là rất nguy hiểm.
Lý Phù Trần cười nói: “Trước đây ta còn cho rằng chỉ là nói quá, bây giờ mới biết là thật.”
Hoàng Bưu nói tiếp: “Bạch Cốt Linh ngươi gặp hôm nay là loại yếu nhất, nếu như gặp phải Bạch Cốt Linh trung cấp, tất cả chúng ta đều phải chết ở chỗ này.”
Bạch Cốt Linh được chia làm 3 đẳng cấp: Cấp thấp, cấp trung cùng cao cấp.
Bạch Cốt Linh cấp thấp tương ứng với võ giả Địa Sát Cảnh, Bạch Cốt Linh cấp trung tương ứng với võ giả Thiên Cương Cảnh, còn Bạch Cốt Linh cao cấp tương ứng với võ giả Thoát Thai Cảnh.
“Có thứ gì lợi hại hơn so với Bạch Cốt Linh cao cấp không?” Lý Phù Trần hỏi.
Hoàng Bưu gật đầu, “Có, khẳng định có, ở sâu bên trong Bách Chiến Nguyên, có địa phương có oán khí vô cùng nồng đậm, nghe nói, có người từng nhìn thấy Bạch Cốt Linh màu đỏ.”
“Bạch Cốt Linh màu đỏ?”
Chỉ là nghe kể, Lý Phù Trần đã có thể tưởng tượng ra mức độ hung hãn của Bạch Cốt Linh này.
Mấy ngày tiếp theo, đoàn người Lý Phù Trần lại đụng phải một con Bạch Cốt Linh cấp thấp, đầu Bạch Cốt Linh cấp thấp này yếu hơn so với đầu Bạch Cốt Linh gặp lần trước, sau 5 phút đã bị đánh tan thành xương vụn.
5 ngày sau, thương đội ra khỏi Bách Chiến Nguyên.
“Phía trước là Phi Nhận Thành, thương phẩm của chúng ta, có một số bán ở chỗ này.” Hoàng Bưu hướng Lý Phù Trần nói.
Lý Phù Trần gật đầu, dù sao thì hắn cũng đang đi cùng bọn họ, đi theo mua bán cũng được.
Muốn vào Phi Nhận Thành phải giao nộp lệ phí, người bình thường, một người một ngân tệ, thương nhân phổ thông, một người một kim tệ, mà cả một thương đội thì, một người phải mất 10 kim tệ, sau khi nộp đủ kim tệ, đoàn người mới có thể đi vào Phi Nhận Thành.
“Trần huynh đệ, phải ba ngày sau chúng ta mới rời đi, đến lúc đó gặp tại Phi Ngư Tửu Lâu.” Hoàng Bưu nói.
“Không thành vấn đề, ba ngày sau gặp lại.”
Từ đầu chí cuối, Lý Phù Trần chưa từng thấy mặt của Lữ Dao.
Phi Nhận Thành, có số lượng nhân khẩu ít hơn một chút so với Huyết Sắc Thành, có khoảng hơn 4 trăm vạn nhân khẩu.
Trong thành phố, võ giả nhiều không kể xiết, võ giả Địa Sát Cảnh ở bên ngoài thường rất khó gặp được, còn ở trong thành đâu đâu cũng có, thậm chí còn có thể thấy võ giả Thiên Cương Cảnh đang ngồi ở tầng cao nhất của tửu lâu.
“Vị võ giả đại nhân này, không biết có cần trợ giúp tìm kiếm gì không?”
Đang đi ở trên đường cái, có một cậu bé tỏ vẻ sợ sệt bước từng bước nhỏ đi tới.
Lý Phù Trần liếc mắt quan sát cậu bé, quần áo rách rưới, thân thể hơi gầy gò, đây là một cậu bé thuộc tầng lớp bình dân.
Ở bất kỳ một cái thành thị nào, cũng có mặt sáng và mặt tối.
Lý Phù Trần không muốn vô duyên vô cớ giúp đỡ cậu bé, nói: “Trong thành có nơi nào thú vị, thì mang ta tới đó, đây là một kim tệ trả công cho ngươi.” Lấy ra 1 kim tệ, Lý Phù Trần bấm tay bắn ra, rơi vào trong tay của cậu bé.
“Một cái kim tệ”
Mắt cậu bé sáng lên, đây là lần đâu tiên cậu bé đi ra ngoài kiếm ăn, cậu bé vốn là một người hướng nội, rất sợ gặp người lạ, trước đây là em gái của cậu bé đi kiếm ăn, bây giờ em ấy bị bệnh, cho nên cậu bé phải cố gắng vượt qua được nỗi sợ trong lòng mình, ra ngoài kiếm ăn.
“Ta sẽ dẫn đại nhân đi Cổ Vật Nhai, ta nghe nói, tất cả võ giả đến Phi Nhận Thành, đều muốn đi tới đó để thử vận may.” Cậu bé kìm nén sự hưng phấn nói.
“Tốt, vậy đi tới Cổ Vật Nhai.”
Đối với Bách Chiến Vực, Lý Phù Trần còn rất nhiều thứ chưa biết, lần này tranh thủ kiến thức một chút.
Cổ Vật Nhai là một khu phố rất dài, trên con phố này, có rất nhiều cửa hàng, bày bán đủ các loại mặt hàng, theo như lời cậu bé nói, có rất nhiều võ giả đi tới Cổ Vật Nhai, còn người thường căn bản sẽ không tới đây.
Chương 197: Quạt chiến
(Thiết phiến = quạt chiến, là một loại quạt dùng để chiến đấu, các bạn có thể tìm chị google để hiểu rõ hơn.)
Cổ Vật Nhai có hình chữ phong, gồm một trục đường chính, và 6 đường phụ.
Chủ yếu đi lại trên trục đường chính, Lý Phù Trần thỉnh thoảng lại đi vào một cửa hàng bán đồ cổ nhìn một chút.
Những cửa hàng bán đồ cổ này, bày bán rất nhiều thứ, có một số đồ vật rất là cổ quái.
Như một khối khoáng thạch có hình thù kì lạ, như một ít mảnh vụn vũ khí, như một gốc thực vật héo rũ, thậm chí còn có cửa hàng bày bán cả một khối xương trắng và giới thiệu là xương của yêu thú cấp 5, cũng may chưa có chém gió là xương cốt của yêu thú cấp 6.
Lý Phù Trần sử dụng ý thức quét qua, phát hiện ra đây chỉ là xương cốt của yêu thú thông thường, chẳng qua khối xương đã bị động tay chân, nhìn thoáng qua có chút khác biệt.
“Khách nhân đi qua hãy vào xem một chút, cửa hàng ta hôm nay bán ra một số mảnh vụn vũ khí, tất cả đều được tìm thấy tại một hiểm địa, bên trong rất có thể lẫn lộn mảnh vụn của vũ khí cao cấp.” Một cửa hàng bán đồ cổ, cho mấy tiểu nhị đứng hét lớn chào hàng.
“Võ giả đại nhân, đừng vào đó, tiệm này bình thường hay giả bộ lừa người.” Cậu bé lên tiếng nhắc nhở Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần cúi xuống nhìn, nói: “Uh, còn không biết tên của ngươi, ngươi tên gì?”
“Tiểu nhân tên là Tiểu Thông.” Cậu bé e dè nói.
“Tiểu Thông, tên rất dễ nghe, ngươi còn người thân không?”
“Tiểu nhân còn 1 người em gái.”
“Cha mẹ của ngươi đâu?”
“Cha mẹ của tiểu nhân cũng là võ giả, thế nhưng họ đều đã qua đời, chỉ còn lại tiểu nhân và em gái.” Tiểu Thông ánh mắt rất kiên cường, nhưng Lý Phù Trần vẫn thấy được trong ánh mắt có chút đau buồn.
Nghe vậy, Lý Phù Trần thở dài một hơi, Tiểu Thông quả thực rất đáng thương, ở thế giới này, ai cũng có cơ hội tu luyện, rất nhiều gia đình bình thường, có cha mẹ đều là võ giả Luyện Khí Cảnh, con cái họ sau khi lớn lên, cũng sẽ trở thành võ giả Luyện Khí Cảnh, làm võ giả, thì phải đi ra ngoài kiếm ăn, khó tránh khỏi gặp phải nguy hiểm.
“Em gái ngươi ở nhà một mình, có an toàn hay không, nếu không ngươi đi về trước đi!” Lý Phù Trần nói.
Tiểu Thông lắc đầu, “Võ giả đại nhân yên tâm, tiểu nhân đã khóa cửa lại, hơn nữa, làm ăn phải giữ chữ tín, tiểu nhân đã nhận kim tệ của đại nhân, nên phải làm việc thật tốt mới được.” Cậu bé chỉ mới mang Lý Phù Trần đi tới nơi này, chứ chưa giới thiệu được điều gì, khiến cho cậu bé cảm thấy không yên tâm.
Lý Phù Trần cười nói: “Ngươi cứ về trước đi, đem em gái của ngươi cùng tới, ta mời các ngươi đi ăn.”
Tiểu Thông khổ sở nói: “Em gái của tiểu nhân bị bệnh, trước đây đều là em ấy ra ngoài kiếm ăn.”
Nói xong, Tiểu Thông cúi đầu, cảm thấy xấu hổ.
“Nếu như ngươi thương em gái, thì hãy về trước đi, em gái ngươi cần có người chăm sóc, hơn nữa, ta còn ở lại Phi Nhận Thành ba ngày, ngươi đem địa chỉ nhà cho ta, khi cần ta sẽ đi tìm ngươi, nhờ ngươi dẫn ta đi dạo Phi Nhận Thành.” Lý Phù Trần nói.
“Nhà của tiểu nhân ở số 952 Diệp Tử Quật nằm ở khu bắc Phi Nhận Thành, võ giả đại nhân, đại nhân là một người tốt, hai ngày tiếp theo, tiểu nhân sẽ dẫn người đi khắp Phi Nhận Thành.” Tiểu Thông biết tình trạng bệnh tình của em gái hiện tại rất xấu, nếu như có tiền mua thuốc cùng với đồ ăn, hắn sẽ chỉ ở nhà chăm sóc cho em gái.
“Người tốt sao?” Lý Phù Trần cười cười.
“Được, nhà số 952 Diệp Tử Quật nằm ở khu bắc Phi Nhận Thành, ta đã nhớ kỹ, buổi tối ta sẽ tới tìm ngươi.” Lý Phù Trần không có khả năng trợ giúp tất cả mọi người, thế nhưng nếu có thể, thì hắn cũng không ngần ngại trợ giúp người khác.
Người sống trên đời, cũng không chỉ có tu luyện.
“Võ giả đại nhân, tiểu nhân xin đi trước.”
Tiểu Thông trong lòng cảm thấy rất vui, một kim tệ có thể mua được rất nhiều đồ, trước tiên sẽ đi mua thuốc, sau đó lại mua thêm mấy cái bánh bao rồi mới trở về nhà.
“Đi thôi!” Lý Phù Trần phất phất tay ra hiệu.
Đợi Tiểu Thông rời khỏi, Lý Phù Trần đi vào một cửa hàng bán mảnh vụn vũ khí, hắn cũng muốn nhìn xem, có thể từ trong cửa hàng này, tìm được thứ gì thú vị hay không.
“Khách quan, mời vào bên trong.” Thấy có khách bước tới cửa, tiểu nhị nhanh nhẩu ra tiếp đón.
“Đây là mạnh vụn vũ khí đến từ hiểm địa?” Lý Phù Trần chỉ vào một cái sọt toàn mảnh vụn vũ khí, hỏi.
Tiểu nhị trả lời: “Đúng vậy thưa quan khách, một mảnh vụn vũ khí có giá 100 kim tệ, mua 10 thì được tặng 1, mua càng nhiều được tặng càng nhiều.”
“Được, để ta xem một chút.” Lý Phù Trần cầm lên một mảnh vụn vũ khí, quan sát.
Muốn quan sát xem có phải mảnh vỡ của vũ khí cao cấp hay không, thì phải xem Khí Văn.
Vũ khí càng cao cấp, Khí Văn càng thêm huyền diệu.
Ví như Ô Kim Kiếm của Lý Phù Trần, trên bề mặt kiếm có Khí Văn Huyền Cấp trung giai.
Khí Văn có thể khiến cho trọng lượng cùng với độ sắc bén của vũ khí phát sinh biến hóa rất lớn.
Như Ô Kim Kiếm được đúc từ Ô Kim Thiết, căn cứ vào độ lớn nhỏ của thanh kiếm, cùng với trọng lượng của Ô Kim Thiết, thanh Ô Kim Kiếm này của Lý Phù Trần, bình thường mà nói, chỉ nặng hơn mười cân.
Mà dựa theo giá trị của Ô Kim Thiết, một cân có giá khoảng mấy ngàn kim tệ, hơn mười cân giá trị cũng tới mấy vạn kim tệ.
Thế nhưng sau khi khắc Khí Văn Huyền Cấp trung giai lên bề mặt, trọng lượng của Ô Kim Kiếm, liền tăng lên trăm cân, hơn nữa vô cùng sắc bén, mơ hồ có kiếm khí tỏa ra, giá trị cũng được tăng lên rất nhiều, ở bên ngoài có giá khoảng 20 vạn kim tệ.
Tại Đông Lân Đại Lục, có thể chế tạo ra vũ khí Huyền Cấp cao giai, đã được coi là Chế Tạo Đại Sư, còn có thể chế tạo ra vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai, thì được coi là người đứng đầu Chế Tạo Đại Sư, một nhân vật như vậy, bất kỳ tông môn nào cũng muốn có được.
Về phần có thể chế tạo ra vũ khí Địa Cấp, không còn gọi là Chế Tạo Đại Sư, mà là Chế Tạo Tông Sư.
Chỉ tiếc là, toàn bộ Đông Lân Đại Lục chưa từng xuất hiện Chế Tạo Tông Sư.
Như Thương Lan Tông, cũng chỉ có một vị Chế Tạo Đại Sư.
Nếu như có thể tìm thấy một mảnh vụn của vũ khí Địa Cấp, đối với võ giả mà nói, giá trị cũng không lớn lắm, thế nhưng đối với Chế Tạo Đại Sư mà nói, không thể nghi ngờ đó là một bảo vật chỉ có thể gặp không thể cầu.
Chế Tạo Đại Sư hoàn toàn có thể tìm hiểu được Khí Văn trên mảnh vụn vũ khí Địa Cấp, từ đó có thể nâng cao tay nghề về Khí Văn của mình lên một bước.
Cầm lấy một mảnh vụn vũ khí, Lý Phù Trần dùng ý thức đảo qua, không khỏi nở nụ cười.
Đây chỉ là mảnh vụn vũ khí Hoàng Cấp đỉnh giai, hạch tâm của Khí Văn vô cùng đơn giản, chẳng qua cửa hàng này có động tay chân đôi chút, sau khi mang mảnh vụn vũ khí về khắc thêm vào một ít Khí Văn, xét về tổng thể, 2 loại khí văn lẫn lộn cùng một chỗ, cũng khiến cho khách xem hàng cảm thấy vô cùng phức tạp.
Mà đối với võ giả không nhận biết được mà nói, phức tạp hay là huyền diệu, cũng không có gì khác nhau.
Đáng tiếc là ý thức của Lý Phù Trần vô cùng cường đại, từ lúc tấn chức đến Địa Sát Cảnh, ý thức của hắn, cũng không hề thua kém so với võ giả Thiên Cương Cảnh, cụ thể mạnh bao nhiêu, chính hắn cũng không rõ ràng, bởi vì không có đối tượng để tham chiếu.
Dùng ý thức đảo qua, hắn ngay lập tức phát hiện, điểm khác nhau của 2 loại Khí Văn, trong đó có 1 loại không phải là Khí Văn vốn có của mảnh vụn vũ khí.
Buông mảnh mụn vũ khí này, Lý Phù Trần cầm lên một mảnh khác, mảnh này còn kém hơn, chỉ là mảnh vụn của vũ khí Hoàng Cấp cao giai, trên bề mặt cũng được khắc thêm một ít Khí Văn.
Chỉ sau chốc lát công phu, Lý Phù Trần đã cầm lên hơn 10 khối mảnh vụn vũ khí, một mảnh vụn của vũ khí Huyền Cấp cũng không có.
“Nhìn thêm mấy mảnh nữa vậy.”
Lý Phù Trần tùy ý cầm lên một mảnh vụn của cái quạt chiến có màu xám tro, dùng ý thức quét qua.
“Di, cái mảnh vụn này dường như là của vũ khí Huyền Cấp.”
Khí Văn cũng không chỉ tồn tại ở mặt ngoài, mà ngay cả bên trong vũ khí cũng có, võ giả bình thường khi kiểm tra Khí Văn của vũ khí, là dùng chân khí để cảm thụ, còn Lý Phù Trần vừa dùng chân khí lại cộng thêm cả ý thức, hắn có thể cảm nhận được, bên trong khối quạt chiến này có Khí Văn vô cùng huyền diệu, vả lại bên ngoài bề mặt cũng không có khắc thêm chút Khí Văn nào, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Dùng ý thức thâm nhập vào trong mảnh vỡ, Lý Phù Trần có thể khẳng định, đây không phải là mảnh vụn của vũ khí Huyền Cấp thông thường, ngay cả Khí Văn của Ô Kim Kiếm, cũng không có phức tạp và huyền diệu như thế này, ngay cả một thành cũng không bằng.
“Chẳng lẽ là Huyền Cấp cao giai, thậm chí là Huyền Cấp đỉnh giai?” Lý Phù Trần không có chắc chắn.
Chương 198: Mảnh vụn vũ khí Địa Cấp
“Mảnh vụn quạt chiến này, nhất định phải mua bằng được.” Lý Phù Trần thầm hạ quyết tâm.
Bởi vì tìm thấy mảnh quạt chiến, nên Lý Phù Trần không có vội mà rời khỏi đó, biết đâu tiếp tục tìm kiếm lại có thể tìm được thứ gì đó quý giá hơn.
Sau một lúc tìm kiếm, trên tay Lý Phù Trần đã cầm hơn 10 khối mảnh vụn vũ khí, trong số đó chỉ có mảnh quạt chiến là có giá trị, còn lại đều là mảnh vụn vũ khí Hoàng Cấp.
Chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, Lý Phù Trần tính toán mua hết mảnh vụn cầm trên tay.
“Ta muốn mua 10 khối mảnh vụn vũ khí này.” Lý Phù Trần hướng tiểu nhị nói.
“Dạ được, Chưởng Quỹ mời ra tính toán.” Tiểu nhị nhanh chóng đi gọi chưởng quỹ.
Cửa hàng này rất lớn, hiện tại chưởng quỹ đang ở bên trong nói chuyện với những người khách khác, nghe được tiểu nhị gọi, liền đi ra, nói: “Mua 10 khối mảnh vụn vũ khí, được tặng một khối, tổng cộng là 1000 kim tệ.”
Chưởng quỹ tươi cười hớn hở.
1000 kim tệ không phải là một con số nhỏ, bình thường cửa hàng của bọn họ, một ngày cũng chỉ thu nhập được một hai trăm kim tệ mà thôi, xem ra mớ mảnh vụn vũ khí này, vẫn có chút sức hấp dẫn, chỉ cần có người chịu mua, là có thể kiếm được một khoản.
Thanh toán xong kim tệ, Lý Phù Trần rời khỏi cửa hàng.
“Hiện tại còn chưa xác định được mảnh vụn quạt chiến này là mảnh vụn của vũ khí cấp bậc nào, chi bằng đi tới cửa hàng bán vũ khí nhìn xem.” Suy nghĩ một chút, Lý Phù Trần bắt đầu hỏi thăm địa chỉ của cửa hàng bán vũ khí.
Trong Phi Nhận Thành có hơn 10 cửa hàng bán vũ khí, mà ở Cổ Vật Nhai lại không có, gần hắn nhất có một cửa hàng đặt tại Kỵ Binh Nhai, ở ngay cạnh Cổ Vật Nhai.
Kỵ Binh Nhai, là con đường rất nổi tiếng ở Phi Nhận thành, chuyên chế tạo và buôn bán vũ khí.
Đi trên đường, Lý Phù Trần nhìn về phía bên phải, thấy có một cửa hàng buôn bán vũ khí tên là Tinh Binh Các, liền tới gần đó.
“Khách quan, không biết ngài cần vũ khí đẳng cấp gì.” Chưởng quỹ thấy có khách tới cửa, vội vã tiến ra hỏi han.
Lý Phù Trần nói: “Cửa hàng của ngươi, vũ khí cao cấp nhất có phẩm cấp gì.”
Chưởng quỹ ánh mắt sáng lên, “Khách quan đã tới đúng chỗ rồi, Tinh Binh Các của ta là nơi chuyên chế tạo những vũ khí đẳng cấp cao, trong đó cao nhất là vũ khí Huyền Cấp trung giai, chẳng qua giá trị khá cao, không dưới 18 vạn kim tệ.”
Có thể chế tạo vũ khí Huyền Cấp cao giai đều là Chế Tạo Đại Sư, Tinh Binh Các mặc dù là cửa hàng lớn cũng không có nhân vật như vậy, trên thực tế, cũng không nhất thiết phải có, tuy Phi Nhận thành là thành thị lớn có tới hơn 4 triệu nhân khẩu, thế nhưng người tìm mua vũ khí Huyền Cấp trung giai cũng rất ít, chứ nói gì tới vũ khí Huyền Cấp cao giai, tất cả võ giả Địa Sát Cảnh, làm gì có đủ tiền để mua, chỉ có võ giả Thiên Cương Cảnh mới có thể mua nổi.
“Nga, vậy ngươi có biết cửa hàng vũ khí nào ở Phi Nhận Thành, có bán vũ khí Huyền Cấp cao giai không?” Đối với vũ khí Huyền Cấp trung giai, Lý Phù Trần không có hứng thú.
Chưởng quỹ mặc dù có chút thất vọng, nhưng vẫn khách khí nói: “Ở Phi Nhận Thành chỉ có Huyền Khí Các mới có vũ khí Huyền Cấp cao giai để bán, chẳng qua ta thấy khách quan chỉ là võ giả Địa Sát Cảnh, mua vũ khí Huyền Cấp cao giai không quá tốt, dễ bị người khác để ý tới, vả lại võ giả Địa Sát Cảnh cũng khó có thể phát huy hết uy lực của vũ khí Huyền Cấp cao giai.”
Lý Phù Trần cười cười, cũng không có giải thích.
Lời chưởng quỹ nói không sai, phần lớn võ giả Địa Sát Cảnh đều dùng vũ khí Huyền Cấp cấp thấp, có rất ít người sở hữu vũ khí Huyền Cấp trung giai, về phần vũ khí Huyền Cấp cao giai lại là không dám dùng, ở những nơi như Bách Chiến Vực này, người mang bảo vật, chính là muốn chết, rất dễ bị người khác tìm cách chiếm đoạt.
Chẳng qua Lý Phù Trần cũng không có dự định mua vũ khí Huyền Cấp cao giai, hắn chỉ là muốn quan sát Khí Văn của vũ khí Huyền Cấp cao giai một chút.
Sau một phen hỏi thăm, Lý Phù Trần đã đi tới con đường phồn hoa nhất Phi Nhận Thành, đó là Phi Nhận Nhai, mà Huyền Khí Các chính là ở con đường này.
Huyền Khí Các, cái tên đã nói lên tất cả, nơi đây chỉ bán vũ khí Huyền Cấp, còn vũ khí cấp thấp hơn không bán.
Bên trong đại sảnh có không ít người, phần lớn đều là võ giả Địa Sát Cảnh, cũng có một ít võ giả Thiên Cương Cảnh.
“Khách quan, ngài cần vũ khí đẳng cấp gì?” Lý Phù Trần vừa bước vào trong, thì có một tiểu nhị tiến tới tiếp đón, về phần chưởng quỹ, thì đang bận tiếp đón mấy vị võ giả Thiên Cương Cảnh.
Lý Phù Trần nói: “Ta cần vũ khí Huyền Cấp cao giai.”
Tên tiểu nhị giật mình, thầm nghĩ: “Có khi nào đây chính là một vị thiếu chủ của gia tộc lớn nào đó.”
Vũ khí Huyền Cấp cao giai, giá trị hơn 10 vạn kim tệ, cũng chỉ có võ giả Thiên Cương Cảnh cùng với các thiếu chủ của gia tộc lớn mới có thể mua nổi.
“Khách quan, xin mời theo ta.”
Vũ khí Huyền Cấp cao giai không có trưng bày ở tầng một, mà là ở tầng hai.
Đi lên tầng hai, tiểu nhị nói: “Khách quan, ở đây đều là vũ khí Huyền Cấp cao giai, đao thương kiếm kích, mọi thứ đều có.”
“Tất cả vũ khí này đều là Huyền Cấp cao giai sao? Quả nhiên bất phàm.”
Lý Phù Trần cầm lấy một thanh kiếm, thanh kiếm này có màu xám bạc, cầm ở trên tay không hề nhẹ, ước chừng nặng khoảng bốn năm trăm cân, kiếm ra khỏi vỏ, có một luồng sáng màu xám bạc lóe lên rồi biến mất, Lý Phù Trần bị chém đứt một chòm tóc.
“Tốt, kiếm khí rất mãnh liệt.” Lý Phù Trần có chút kinh ngạc.
Ô Kim Kiếm chỉ có một tia kiếm khí nhàn nhạt mà thôi, luận về độ mạnh yếu của kiếm khí thì, cũng không bằng 3 thành của thanh kiếm này.
Thảo nào chỉ có Chế Tạo Đại Sư mới có thể chế tạo ra vũ khí Huyền Cấp cao giai, bởi vì cần trình độ chế tạo Khí Văn quá cao.
Dùng chân khí cùng ý thức xâm nhập vào trong kiếm, Lý Phù Trần nhìn thấy Khí Văn của thanh kiếm.
Chân mày hơi nhíu lại, thanh kiếm này mặc dù là vũ khí Huyền Cấp cao giai, thế nhưng trình độ Khí Văn vẫn kém xa so với Khí Văn của mảnh quạt chiến.
“Xem ra mảnh quạt chiến này, chí ít cũng là mảnh vỡ của vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai.”
Lý Phù Trần quan sát xong, hướng tiểu nhị nói: “Mang ta đi nhìn xem vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai.”
Tiểu nhị khổ sở nói: “Vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai là báu vật của Huyền Khí Các, nếu như khách quan thật lòng muốn mua, thì ta có thể đi thông báo cho chưởng quỹ, còn nếu như không thật lòng thì, vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai không thể đem ra được.”
“Là sao, đến nhìn cũng không được à? Không nhìn thử, ta làm sao biết có nên mua hay là không.” Lý Phù Trần thản nhiên nói.
Hoài nghi Lý Phù Trần là thiếu chủ của một gia tộc lớn, tiểu nhị không dám chậm trễ, nói: “Khách quan đợi một chút, ta đi thông báo cho chưởng quỹ.”
Rất nhanh, chưởng quỹ đã chạy tới.
“Xin chào khách quan, là ngài muốn mua vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai? Chẳng hay cao danh quý tánh của khách quan là gì?” Chưởng quỹ hỏi dò.
Lý Phù Trần nói: “Họ Trần.”
Nghe vậy, chưởng quỹ cố gắng tìm tòi ký ức.
Chẳng lẽ là Trần gia ở Phong Bạo Thành?
Phong Bạo Thành, là một thành thị nổi tiếng ở Bách Chiến Vực, có hơn 10 triệu nhân khẩu, mà địa vị của Trần gia vô cùng cao quý, chỉ tính võ giả Thiên Cương Cảnh đã có tới hai mươi mấy vị.
Nếu như là thiếu chủ của Trần gia, đó chính là khách quý, chưởng quỹ cẩn thận hỏi dò: “Khách quan là người Trần gia ở Phong Bạo Thành.”
Lý Phù Trần lập lờ nói: “Thế nào, nếu ta không phải là con cháu của Trần gia, thì không thể mua vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai.”
“Tất nhiên là không phải, khách quan, mời đi theo ta.”
Nghe giọng điệu của Lý Phù Trần, chưởng quỹ nhận định Lý Phù Trần ở Trần gia có địa vị rất lớn.
Vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai được trưng bày ở tầng 3.
Tầng 3, 3 món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai được trưng bày rất cẩn thận, mỗi một món đều toát lên khí tức giết chóc, dường như đã trải qua vô vàn cuộc chiến.
Chẳng qua trong số 3 món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai này lại không có kiếm.
Cầm lấy một món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai, Lý Phù Trần dùng chân khí cùng với ý thức xâm nhập vào trong.
“Tốt, Khí Văn vô cùng huyền diệu.” Dùng ý thức quan sát, Lý Phù Trần tim đập mạnh thở hổn hển.
Món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai này là một cây kích, Khí Văn của cây kích rất phức tạp mang phong cách cổ xưa.
Chỉ là, so với Khí Văn của mảnh quạt chiến, dường như vẫn kém hơn.
Mà Khí Văn trong mảnh quạt chiến, chỉ là một phần nhỏ, không phải là Khí Văn hoàn chỉnh, từ đó có thể nghĩ, Khí Văn hoàn chỉnh của quạt chiến sẽ huyền diệu tới mức nào.
Giờ phút này, Lý Phù Trần đã có thể khẳng định, mảnh vụn quạt chiến chỉ có thể là mảnh vỡ của vũ khí Địa Cấp.
Chương 199: Diệp Tử Quật
“Không hổ là Huyền Khí Tông, ở Đông Lân Đại Lục, cũng chỉ có Huyền Khí Tông mới đem vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai ra bán.” Chủ nhân thực sự của Huyền Khí Các, không phải là người thường, mà chính là Huyền Khí Tông danh tiếng lẫy lừng ở Đông Lân Đại Lục.
Huyền Khí Tông, nổi danh trong việc chế tạo vũ khí.
Những tông môn khác, có thể có được một vị Chế Tạo Đại Sư hàng đầu đã là rất tốt rồi, mà Huyền Khí Tông có chừng hơn mười vị Chế Tạo Đại Sư đứng đầu, chỉ cần có đủ tài liệu, là có thể cuồn cuộn không ngừng chế tạo ra vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai.
Trong Bách Chiến Vực, hầu như thành thị nào cũng đều có Huyền Khí Các, mỗi một Huyền Khí Các đều có bày bán một vài món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai, ít thì một hai kiện, nhiều thì ba năm món.
Tất nhiên, vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai có giá vô cùng đắt đỏ, 3 món vũ khí Huyền Cấp đỉnh giai trong Huyền Khí Các này, giá rẻ nhất cũng phải 600 vạn kim tệ, món đắt nhất lên tới 800 vạn kim tệ, quả thực giống như là ăn cướp kim tệ vậy.
Phải biết rằng xếp 800 vạn kim tệ cùng một chỗ, hoàn toàn có thể tạo thành một núi vàng nhỏ.
Nghe thấy Lý Phù Trần tán dương Huyền Khí Tông, chưởng quỹ của Huyền Khí Các tỏ ra kiêu ngạo, nói: “Đây là điều đương nhiên, Huyền Khí Tông ta có rất nhiều Chế Tạo Đại Sư hàng đầu, trong thời gian tới có thể sẽ xuất hiện một vị Chế Tạo Tông Sư cũng không chừng.”
Chế Tạo Tông Sư, có địa vị vô cùng tôn quý, có thể nói, còn muốn cao quý hơn cả võ giả Thoát Thai Cảnh, ví như có một vị Chế Tạo Tông Sư, thấy cái tông môn nào không vừa mắt, chỉ cần nói một câu, nói không chừng sẽ có vô số tông môn cùng công kích cái tông môn này.
Lý Phù Trần nói: “Chưởng quỹ, cái ta cần chính là một thanh bảo kiếm Huyền Cấp đỉnh giai, không biết chi nhánh Huyền Khí Các này có không?” Lý Phù Trần tất nhiên không thể nói mình chỉ là đến xem chứ không có mua, nếu nói như vậy, khó tránh khỏi phiền phức.
Chưởng quỹ nhíu mày, không cần nghĩ hắn cũng hiểu cuộc mua bán này đã thất bại.
Hắn nói: “Trần công tử, ở Đông Lân Đại Lục người sử dụng đao và kiếm quá nhiều, theo hiểu biết của ta, công tử nếu muốn mua bảo kiếm Huyền Cấp đỉnh giai, chỉ còn cách đi tới Huyền Khí Tông đặt hàng, về phần lúc nào có thể nhận được, ta cũng không rõ.”
Trần gia mặc dù là một gia tộc lớn, nhưng so với toàn bộ gia tộc cùng với tông môn ở Đông Lân Đại Lục, cũng không coi vào đâu, muốn đặt hàng một thanh bảo kiếm Huyền Cấp đỉnh giai, xếp hàng chờ mười năm tám năm cũng là chuyện bình thường, có khi cả đời cũng chưa tới lượt, bởi vì người có bối cảnh lớn hơn, hoàn toàn có thể chen ngang.
“Ra là vậy, có lẽ ta nên đi tới thành thị khác thử vận may đi!” Lý Phù Trần cố ý bày ra bộ dáng thất vọng.
“Trần công tử đi thong thả.” Chưởng quỹ đưa tiễn Lý Phù Trần ra tới tận ngoài cửa.
Đi ở trên đường cái, Lý Phù Trần trong lòng cảm thấy rất thoải mái.
Một khối mảnh vụn vũ khí Địa Cấp, nếu như đem tới Huyền Khí Tông, tuyệt đối là một báu vật vô giá, có thể bán được mấy triệu, thậm chí mười mấy triệu kim tệ cũng không chừng.
Tất nhiên, hắn sẽ không làm như vậy.
Tham thì thâm, một khối mảnh vụn vũ khí Địa Cấp có giá trị rất lớn, tốt nhất là mang về Thương Lan Tông, tặng cho vị Chế Tạo Đại Sư hàng đầu kia tìm hiểu, nếu như vị Chế Tạo Đại Sư hàng đầu này có thể ngộ ra điều gì, bước vào hàng ngũ Chế Tạo Tông Sư, sẽ giúp cho địa vị của Thương Lan Tông vững như Thái Sơn.
“Chuyện này để về rồi tính, hiện tại mảnh vụn vũ khí Địa Cấp này, có thể làm đòn sát thủ của ta.”
Mảnh vụn vũ khí Địa Cấp, uy năng trăm không còn một, chỉ là rất sắc bén, Lý Phù Trần đã thử qua, sau khi truyền chân khí vào mảnh vỡ, có thể dễ dàng xuyên thủng hộ thể chân khí của chính mình, khả năng loại bỏ hộ thể chân khí, không thua gì mũi tên Phá Ma, thậm chí còn hữu dụng hơn.
Sắc trời dần tối, ánh hoàng hôn buông xuống Phi Nhận Thành.
Thở phào nhẹ nhõm, Lý Phù Trần mất khá nhiều thời gian hỏi thăm, cuối cùng cũng đi đến Diệp Tử Quật.
Phi Nhận Thành rất lớn, đường xá chằng chịt, đi gần một canh giờ, Lý Phù Trần mới đi đến Bắc Thành.
Trên một con đường nhỏ ở Diệp Tử Quật, Tiểu Thông cũng vừa trở về.
Một cái kim tệ bằng 10 ngân tệ, cậu bé mua thuốc hết 4 ngân tệ, sau đó lại tốn mười mấy đồng mua mấy cái bánh bao cùng một xiên kẹo hồ lô mà em gái thích ăn nhất, còn dư lại 5 ngân tệ cậu bé cất vào trong túi, muốn mang về giao cho em gái quản lý.
Bởi vì cậu bé gầy gò nhỏ yếu, cho nên phải mất khoảng 3 canh giờ, mới đi đến Bắc Thành.
Sắc mặt xanh xao, đôi môi khô nứt, nhưng lại tràn đầy vẻ hưng phấn, cậu bé hận không thể lập tức phi về nhà.
“Ủa, đây không phải là Tiểu Thông sao? Vậy mà có tiền mua bánh bao cùng kẹo hồ lô, xem ra hôm nay buôn bán kiếm được một khoản a!” Mấy tên côn đồ khoảng hai mấy tuổi chặn lại lối đi của Tiểu Thông.
Tiểu Thông ánh mắt cảnh giác, liền xoay người chạy nhanh vào một ngõ hẻm để bỏ chạy.
“Thằng nhóc con, nhìn thấy La Ca còn dám chạy.” Mấy tên côn đồ cắc kẽ nổi giận, đuổi theo đem cậu bé đánh ngã xuống đất, một tên côn đồ cúi xuống lấy túi tiền của Tiểu Thông, đổ ra được 5 ngân tệ.
“La Ca, có 5 ngân tệ.”
Cầm lấy 5 ngân tệ, tên côn đồ gọi là La Ca nhếch miệng cười nói: “5 ngân tệ này, La Ca liền tịch thu, nhưng mà ngươi nhìn thấy La Ca còn dám chạy, không dạy cho ngươi một bài học, thì mất hết tôn nghiêm của La Ca ta.”
La Ca cầm lấy một gái bánh bao cho vào mồm nhai ngấu nghiến, sau đó dùng chân đá vào lưng của Tiểu Thông.
Tiểu Thông suýt chút nữa ngất đi, nhưng vẫn cắn chặt răng chịu đựng, tỏ ra vô cùng quật cường, chỉ là miệng thở hổn hển.
“Còn tỏ ra cứng rắn, đây là thuốc mà ngươi mua cho em gái đi!” La Ca nhìn thuốc rơi đầy đất, liền dùng chân dẫm lên.
“Ngươi có thể lấy mọi thứ, nhưng không được dẫm lên thuốc của ta.” Tiểu Thông mắt đỏ bừng nói.
“Ta cứ dẫm, ngươi có thể làm gì ta?” La Ca cười ha ha, ra sức dẫm lên thuốc.
Tiểu Thông rốt cuộc không kìm nén được, nước mắt rơi như mưa.
“Ha ha, mấy đứa, đi.”
La Ca đang rất cao hứng, 5 ngân tệ đủ để cho bọn chúng ăn chơi một hồi, về phần Tiểu Thông cùng với em gái sống hay là chết, đâu có liên quan gì tới hắn.
“Thật đúng là đáng buồn, đều là những người thuộc xóm nghèo, vì sao lại có những tên cặn bã như các ngươi.” Một giọng nói truyền tới.
“Ai?”
La Ca cảnh giác nhìn về phía giọng nói phát ra.
Lý Phù Trần chậm rãi đi tới.
Tiểu Thông nhìn thấy Lý Phù Trần, kích động nói: “Võ giả đại nhân, bọn chúng cướp thuốc của tiểu nhân.”
Lý Phù Trần gật đầu, nhìn về phía La Ca.
La Ca hai chân mềm nhũn run rẩy, hắn tất nhiên biết, Lý Phù Trần là một vị võ giả.
Bọn chúng chỉ là người thường, căn bản không có cơ hội tu luyện, bất cứ một tên võ giả Luyện Khí Cảnh nào cũng có thể đem bọn chúng giết hết.
“Vị võ giả đại nhân này, chúng ta cùng với thằng bé chỉ là đang đùa giỡn, Tiểu Thông, tiền này trả lại ngươi, mau cầm tiền đi mua thuốc cho em gái, võ giả đại nhân, chúng ta xin đi trước.” Mấy người La Ca lấy hết tiền bạc ở trên người ra, đặt ở trên tay của Tiểu Thông.
La Ca thầm nghĩ trong lòng, vị võ giả đại nhân này không có khả năng bảo hộ Tiểu Thông cả đời, có cơ hội sẽ tìm cậu bé trả thù.
“Ai cho phép các ngươi đi.”
Lý Phù Trần vung tay lên, phát ra đạo khí kình yếu ớt.
Bang bang phanh…
Mấy người La Ca miệng phun đầy máu, cả người đập mạnh lên vách tường của một căn nhà, xương cốt toàn thân bị đánh gãy hơn nửa, vậy là xong rồi, tất cả đều bị đánh tàn phế, nếu như không kịp thời chữa trị, có khả năng sẽ mất mạng.
“Tiểu Thông, chúng ta đi.” Lý Phù Trần đưa tay phải ra, hút bó thuốc nhỏ lên tay.
“Võ giả đại nhân, thuốc hỏng hết rồi.”
“Không phải lo, ta có thuốc.”
Diệp Tử Quật, là một trong số những xóm nghèo lớn ở Phi Nhận Thành, nơi đây, nhà cửa cũ nát vô cùng tồi tàn, một gian nhà nhỏ bé, cũng đã đủ cho một nhà ba người sinh sống, cuộc sống vô cùng khó khăn.
Nhà của Tiểu Thông rất nhỏ và tồi tàn, chỉ rộng khoảng hai thước, nói là nhà, nhưng so với hang hốc cũng không có gì khác nhau.
Mở khóa, Tiểu Thông đẩy cửa đi vào trong.
Trong phòng rất tối, bên trong ngoại trừ một tấm ván gỗ dùng để làm giường, cũng chỉ có một cái bàn nhỏ thủng lỗ chỗ, dưới chân giường có rất nhiều đồ vật linh tinh, chắc là hai anh em thấy chúng còn có thể dùng được, nên nhặt về để đấy.
Chương 200: Lệ Vô Huyết
Trên tấm phản nhỏ có phần cũ kĩ, có một thân ảnh nhỏ bé nằm ở nơi đó, là một bé gái tầm sáu bảy tuổi, cô bé hít thở có phần khó khăn, giống như là một con mèo nhỏ vậy, nhìn vô cùng đáng thương.
“Anh, anh đã về rồi.” Bé gái mở mắt ra, đôi mắt trong sáng lộ ra vẻ mừng rỡ.
“Anh, đây là ai vậy?” Ánh mắt nhìn về phía Lý Phù Trần, cô bé hỏi.
Tiểu Thông đang chuẩn bị giới thiệu thì, Lý Phù Trần đưa tay ra hiệu, ý bảo không cần phải nói.
Để ta bắt mạch cho cô bé, Lý Phù Trần chậm rãi nói: “Trong thời gian dài không được ăn uống đầy đủ, hơn nữa còn bị cảm lạnh, nếu cứ để vậy vài hôm nữa, em gái ngươi phỏng chừng không thể sống nổi.”
Cô bé có thể chất rất yếu, do không được ăn uống đầy đủ, chỉ cần xuất hiện một bệnh nhẹ thôi, cũng đủ làm cho cô bé mất mạng.
“Võ giả đại nhân, xin người hãy cứu em gái của tiểu nhân, tiểu nhân chỉ có một người em gái này.” Tiểu Thông cầu khẩn nói.
Lý Phù Trần cười nói: “Yên tâm, cứu em gái ngươi chỉ là chuyện nhỏ.”
Dứt lời, Lý Phù Trần từ trong túi trữ vật lấy ra đan dược chữa thương Hoàng Cấp cao giai, sau đó dùng ngón tay bóp một cái, đan dược vỡ thành mấy khối nhỏ, rồi nhẹ nhàng nâng cô bé dậy, đem một miếng đan dược nhỏ đưa vào trong miệng cô bé, tay phải đặt ra sau lưng, thôi động chân khí bắt đầu trợ giúp cô bé luyện hóa dược lực.
Kỳ thực đối với một đứa bé mà nói, đan dược chữa thương Hoàng Cấp cấp thấp là đủ rồi, thế nhưng Lý Phù Trần sợ tốc độ khôi phục quá chậm, sẽ tốn thêm thời gian.
Mà một viên đan dược Hoàng Cấp cao giai hoàn chỉnh lại có dược lực quá mạnh mẽ, khẳng định cô bé không chịu nổi, cho nên chỉ có thể bóp vụn ra.
Bằng mắt thường có thể thấy được, sắc mặt của cô bé đang trở nên hồng hào, hàn khí trong người cũng được Lý Phù Trần diệt bỏ đi, biến mất không còn chút nào, cùng lúc đó, dược lực chữa thương, nhanh chóng thấm nhuần toàn bộ cơ thể cô bé, bồi bổ cho thân thể khô gầy, trở nên có sức sống, da thịt không còn khô héo nữa.
Sau 10 phút, cô bé khôi phục hoàn toàn, ngay cả thân thể thiếu dinh dưỡng cùng bệnh trạng đều biến mất.
Ngoại trừ vẫn có chút gầy gò, nhưng tinh thần rất phấn chấn, căn bản không thể nhận ra đây là cô bé bị bệnh nặng vừa nãy.
Nhìn thấy tất cả, Tiểu Thông cảm thấy đầu óc choáng váng, cậu bé không ngờ em gái có thể được chữa khỏi nhanh như vậy, chính chưởng quỹ của tiệm thuốc đã nói, phải mất vài tháng em ấy mới có khả năng hồi phục.
Cậu bé đâu biết rằng, thuốc ở ngoài tiệm kia, chỉ là những thảo dược rất tầm thường, so với thảo dược Hoàng Cấp cấp thấp cũng còn kém rất xa.
Mà đan dược Hoàng Cấp cao giai, một viên có giá trị mấy ngàn kim tệ, hơn nữa còn được Lý Phù Trần tự tay loại bỏ hàn khí, đả thông khí huyết.
“Ta khỏe lại rồi!” Cô bé cảm thấy rất vui, thời gian qua phải nằm một chỗ, khiến cô bé rất tuyệt vọng, cảm thấy không an toàn chút nào, hiện tại thì tốt rồi.
“Đa tạ võ giả đại nhân.” Tiểu Thông còn thấy vui mừng hơn so với em gái.
“Bản thân ngươi cũng không tốt hơn chút nào so với em gái, nếu như ngươi mắc bệnh, nói không chừng ngươi cũng sẽ chết, mau ngồi xuống đây.”
Lý Phù Trần bảo Tiểu Thông ngồi lên tấm ván, rồi cho cậu bé một mảnh đan dược, sau đó vận chuyển chân khí, giúp cậu bé luyện hóa dược lực, đả thông khí huyết.
Không tới 5 phút, sắc mặt của Tiểu Thông trở nên hồng hào, một số vết thương bị trước đó đều đã khỏi, khí huyết vận chuyển không còn bị tắc nghẽn, đồng dạng nhìn không ra đây là cậu bé bị suy dinh dưỡng vừa nãy.
“Thật thoải mái.” Tiểu Thông cảm thấy toàn thân rất ấm áp, giống như được cha mẹ ôm vào lòng.
Ọc! Ọc!
Đúng lúc này, bao tử của hai anh em kêu lên, khiến hai anh em cảm thấy ngượng ngùng đỏ hết cả mặt.
“Đi, ta mời 2 đứa đi ăn.” Không có dẫn hai anh em đi ăn thịt cá, Lý Phù Trần dẫn 2 đứa tới một cửa hàng bán cháo.
“2 đứa còn người thân không?” Trong lúc ăn cháo, Lý Phù Trần hỏi.
Em gái Tiểu Thảo nói: “Tiểu nhân có nghe mẹ kể lại, mẹ có một người anh ở Huyết Sắc Thành, gọi là Trương A Phát, là chưởng quỹ của một tửu lâu.”
“Huyết Sắc Thành sao?”
Lý Phù Trần không thể bỏ mặc 2 đứa bé, nếu như không có ai nuôi nấng, một ngày nào đó có thể chúng sẽ chết vì đói hay bệnh tật.
“Ta sẽ mang 2 đứa tới Huyết Sắc Thành, 2 đứa có muốn không?” Lý Phù Trần hỏi.
“Muốn.” Tiểu Thảo gật đầu.
“Tiểu nhân cũng muốn.” Tiểu Thông cũng gật đầu theo.
2 đứa hiểu, Lý Phù Trần không thể cưu mang 2 đứa, cho nên 2 đứa muốn đến gặp cậu Trương A Phát, hy vọng cậu có thể thu nhận 2 đứa.
Ăn tối xong, Lý Phù Trần đưa 2 đứa tới một khách sạn bình dân nghỉ ngơi.
Nhoáng cái, đã trôi qua ba ngày.
Tại Phi Ngư Tửu Lâu.
“Trần huynh đệ, sao ngươi lại dẫn theo 2 đứa bé.” Hoàng Bưu hiếu kỳ hỏi.
Lý Phù Trần cười cười, nói: “Thuận tiện giúp một chút, 2 đứa có người thân ở Huyết Sắc Thành.”
“Trần huynh đệ thật đúng là người tốt, vậy hãy để 2 đứa cùng theo chúng ta trở về Huyết Sắc Thành là được rồi.”
Trong thâm tâm, Hoàng Bưu xem Lý Phù Trần là một loại võ giả rất trọng tình nghĩa, loại võ giả này, rất đáng tin tưởng.
Thương đội xuất phát, đoàn người rời khỏi Phi Nhận Thành, đi tới Huyết Sắc Thành.
Ngồi trong xe ngựa, Tiểu Thông cùng Tiểu Thảo tò mò nhìn ra bên ngoài.
Đối với 2 đứa bé, thế giới bên ngoài rất mới lạ, vô cùng thần bí, với lại đây là lần đầu tiên 2 đứa ra khỏi thành.
Rống!
Một con yêu thú khổng lồ lao tới, Tiểu Thông cùng Tiểu Thảo giật mình hoảng sợ, chẳng qua rất nhanh, 2 đứa nhìn thấy một gã võ giả trong thương đội tùy ý đánh ra một kích, liền giết chết yêu thú.
“Võ giả đại nhân, sau này tiểu nhân cũng muốn trở thành võ giả.” Tiểu Thông hướng Lý Phù Trần nói.
“Muốn trở thành võ giả, vậy thì phải học cho giỏi, chỉ có nhận biết chữ, mới có thể luyện võ.” Lý Phù Trần xoa đầu Tiểu Thông, nói.
“Vâng, tiểu nhân sẽ cố gắng học thật giỏi.”
“Em cũng muốn học thật giỏi, sau này trở thành võ giả.” Tiểu Thảo không chịu lép vế, giơ bàn tay nhỏ bé lên.
Từ Phi Nhận Thành đi tới Huyết Sắc Thành, không gặp bất cứ nguy hiểm trở ngại nào, đến buổi chiều ngày thứ 6, nhóm người đã đi tới Huyết Sắc Thành.
Được sự giúp đỡ của Thương Hội Tường Vi, ba ngày sau, Lý Phù Trần cũng tìm được Trương A Phát là cậu của Tiểu Thông cùng Tiểu Thảo, Trương A Phát rất vui mừng khi nhận nuôi 2 đứa.
Lý Phù Trần thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị rời khỏi nơi đây.
“Trần huynh đệ, ngươi không trực tiếp làm thành viên của Thương Hội Tường Vi quả là đáng tiếc, chỉ trở thành khách khanh tam đẳng của Thương Hội Tường Vi, cũng không có lợi lộc gì.” Hoàng Bưu cảm thấy đáng tiếc.
Khách khanh tam đẳng, thứ nhất không có bổng lộc, thứ hai không có ưu đãi, chỗ tốt duy nhất chỉ là có thể mua vật phẩm trong nội bộ thương hội.
“Ta muốn được tự do, khách khanh tam đẳng đã là rất tốt.” Lý Phù Trần cười cười.
Khách khanh của Thương Hội Tường Vi được phân chia tam đẳng, khách khanh nhất đẳng chỉ có võ giả Thiên Cương Cảnh mới có thể đảm nhiệm, khách khanh nhị đẳng là võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong, khách khanh tam đẳng là những võ giả Địa Sát Cảnh có chút tài năng.
Hoàng Bưu lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
Đi tới Huyết Sắc Thành, Lý Phù Trần tất nhiên muốn đi tới Cổ Vật Nhai ở Huyết Sắc Thành.
Hắn tin rằng, Cổ Vật Nhai có không ít thứ tốt, chẳng qua phải xem ngươi có con mắt tinh tường không đã.
“Lệ huynh, nơi này chính là Cổ Vật Nhai ở Huyết Sắc Thành, cẩn thận tìm kiếm, có thể tìm được rất nhiều đồ tốt.” Tại Cổ Vật Nhai, có một đám thanh niên đi cùng một chỗ, một người trong số đó rõ ràng là Thiếu môn chủ Thiên Sát Môn Lệ Vô Huyết, mà kẻ sánh vai đi cùng hắn, chính là thiếu chủ của Mã gia Mã Thiên Dương.
Mã gia mặc dù là đệ nhất gia tộc ở Huyết Sắc Thành, có thế lực mạnh nhất, thế nhưng đem ra so với Thiên Sát Môn, chính là gặp sư phụ, đối với Lệ Vô Huyết, Mã thiếu chủ ra sức nịnh hót, hy vọng có thể tạo mối quan hệ tốt.
Lệ Vô Huyết tỏ ra kiêu căng, ánh mắt tùy ý nhìn khắp nơi, nhưng không có đi vào cửa hàng bán đồ cổ nào.
Thình lình có một đạo thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt hắn, sắc mặt Lệ Vô Huyết biến đổi, quát lớn: “Bắt hắn lại.”