Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
Tập 37 [Chương 181 đến 185]
❮ sautiếp ❯Chương 181: Thập đại kiếm ý
Khi tu luyện Huyền Cấp cấp thấp kiếm pháp, Lý Phù Trần chỉ cần vài ngày đã có thể lĩnh ngộ được kiếm ý, song đến khi tu luyện Huyền Cấp trung giai kiếm pháp, Lý Phù Trần phải mất tới 10 ngày, mới tu luyện đến giai đoạn lớn thứ nhất đó là Lô Hỏa Thuần Thanh cảnh giới.
Lý Phù Trần hiểu rất rõ, chỉ có ngộ tính thôi vẫn chưa đủ, tu vi còn phải theo kịp nữa mới được.
Võ học đẳng cấp càng cao, yêu cầu tu vi cũng sẽ càng cao.
Giống như là một con sông lớn chảy xiết, có thể dễ dàng hình thành một cái xoáy nước, còn một dòng suối nhỏ, muốn hình thành được xoáy nước, độ khó lớn hơn gấp mười gấp trăm lần. Trừ phi con suối nhỏ này, chảy xiết gấp mười gấp trăm lần so với sông lớn.
Đáng tiếc là, lượng nước trong dòng suối nhỏ không đủ, muốn nó có thể chảy xiết hơn nữa, cần phải có một ngọn núi cao, để dòng suối có thể chảy từ trên cao xuống, mới có thể tạo ra sóng nước và xoáy nước.
Trong đó, con sông lớn hay là dòng suối nhỏ chính là tu vi, còn xoáy nước chính là võ học, mức độ chảy xiết thể hiện ngộ tính cao hay thấp, độ cao của ngọn núi là nội tình võ đạo.
Ngộ tính cùng nội tình võ đạo, tác dụng cũng có chút tương tự, kiểu như ngộ tính của bản thân là một độ cao, và nội tình võ đạo có thể tăng độ cao này lên, có thể nói là hỗ trợ lẫn nhau, không được thiếu bất cứ thứ nào.
Lại tốn thêm thời gian nửa tháng, Lý Phù Trần đem Cửu Chuyển Kiếm Pháp cùng Toàn Lưu Kiếm Pháp đều tu luyện tới cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh.
Không phải Lý Phù Trần không muốn tiếp tục tìm hiểu Tinh Hỏa Kiếm Pháp, mà bởi vì tu vi không đủ, Huyền Cấp trung giai kiếm pháp, tu vi ít nhất phải đạt tới Địa Sát Cảnh cao giai mới có thể thi triển đến mức tận cùng, muốn lấy ngộ tính cao mạnh mẽ tìm hiểu đến mức tận cùng, đại khái, ít nhất cũng phải mất mấy tháng mới được.
“Xem ra, phải đi tới kiếm bia.”
Bên trong kiếm bia, ẩn chứa kiếm ý của nhiều thế hệ cường giả Thương Lan Tông, nếu ai đó có thể đem những kiếm ý này tìm hiểu thấu đáo, thì chẳng khác gì đã lĩnh ngộ tất cả các loại kiếm pháp của Thương Lan Tông, đó chính là nội tình kiếm đạo của một tông, đủ để tạo ra một siêu cấp cường giả.
Cầm lấy bản sao Tinh Hỏa Kiếm Pháp, Cửu Chuyển Kiếm Pháp cùng với Toàn Lưu Kiếm Pháp, Lý Phù Trần đi tới kiếm bia.
Kiếm bia được đặt trong một cái thung lũng, bởi vì kiếm bia đặt ở nơi đây, cho nên thung lũng này mới được gọi là Thung Lũng Kiếm Bia.
Thung Lũng vô cùng trống trải, thế nhưng nơi đây có không ít người, ước chừng ba — bốn mươi người, Lý Phù Trần nhìn thoáng qua, đại đa số đều là Trưởng Lão nội tông, chỉ có một số ít là Trưởng Lão ngoại tông cùng với đệ tử chân truyền.
Không ai quấy rầy ai, tất cả đều lẳng lặng ngồi tìm hiểu, thi thoảng có người ngộ ra điều gì đó, liền không tự chủ được bật dậy thi triển kiếm pháp.
Lý Phù Trần đến, cũng không có ai để ý.
“Không hổ là kiếm bia.”
Mặc dù cách rất xa, nhưng Lý Phù Trần vẫn có thể cảm nhận được kiếm ý tràn ngập trên bia đá, những kiếm ý này, có mềm mại như nước, có cuồng bạo như lửa, có mãnh liệt như sấm sét, lại như trăm hoa đua nở, có hư vô mờ mịt, cũng có kiếm ý âm tà, gây nhiễu loạn lòng người.
Có rất nhiều kiếm ý, tất cả đan vào nhau, giống như là cái lưới đánh cá, muốn từ trong đó tìm được một đạo kiếm ý hoàn chỉnh, cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
Lý Phù Trần lựa chọn một chỗ tương đối trống trải, ngồi xếp bằng xuống, ánh mắt tập trung về kiếm bia.
Trên kiếm bia, vết kiếm giao thoa, theo Lý Phù Trần tập trung nhìn vào, thấy được từng chiêu kiếm pháp phảng phất xuất hiện ở trước mắt, mỗi một chiêu kiếm pháp đều vô cùng tinh diệu, vô cùng phong phú, không có bất cứ dấu vết nào để mà tìm kiếm.
Cùng những thứ kiếm pháp này so sánh, thì kiếm pháp của Lý Phù Trần, giống như là đứa trẻ mới tập đi, còn non và xanh lắm.
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Tới một ngày, trong lòng Lý Phù Trần có vẻ ngộ ra, nhanh chóng đứng dậy, rút kiếm ra thi triển một chiêu kiếm pháp, chiêu kiếm này đúng là Tinh Hỏa Kiếm Pháp, tốc độ cực nhanh.
Trong hư không, xuất hiện một ít đốm lửa vô cùng nhỏ bé, rất khó nhìn thấy được, đùng, tuy nhiên sau một khắc, những đốm lửa bạo phát, giống như là đóa hoa lửa nở rộ, khắp bầu trời đều là những đốm lửa.
Trong lúc vô thức, Lý Phù Trần đã đem Tinh Hỏa Kiếm Pháp, tăng lên tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực.
Bởi vì tu vi của Lý Phù Trần quá thấp, còn lâu mới đạt tới Địa Sát Cảnh cao giai, nhưng khả năng khống chế lực của hắn, còn muốn cao hơn cả Địa Sát Cảnh cao giai, trình độ kiếm chiêu vô cùng tinh diệu, rất ít người có thể sánh kịp.
Cửu Chuyển Kiếm Pháp, một kiếm cửu chuyển. Trước đó, Lý Phù Trần chỉ có thể làm được một kiếm tám chuyển mà thôi, ở kiếm bia tìm hiểu ít ngày, kiếm pháp của Lý Phù Trần, bất thình lình đạt được một kiếm cửu chuyển.
Một kiếm cửu chuyển, đủ để hóa giải bất cứ lực đạo nào, ngoài ra còn đem những lực đạo này phản ngược lại, đạt tới trình độ nhất định, đối phương công tới lực đạo càng lớn, thì lực đạo phản lại cũng càng lớn.
Cuối cùng là Toàn Lưu Kiếm Pháp.
Đây là một môn kiếm pháp vô cùng hung mãnh, có thể dùng cực lạnh chân khí để phát động, cũng có thể dùng cực nóng chân khí để phát động.
Trong hư không, ngọn lửa xoay tròn như xoáy nước, hình thành lên một quả cầu lửa, có thể thôn phệ và hủy diệt tất cả mọi thứ.
“Thiếu, còn chưa có đủ.”
Tuy rằng hắn đã đem 3 môn Huyền Cấp trung giai kiếm pháp tăng lên tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, nhưng vẫn còn cảm thấy chưa đủ.
Huyền Cấp trung giai kiếm pháp đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, uy lực cũng liền lớn hơn một chút so với Huyền Cấp cấp thấp kiếm pháp, nhưng cũng không thể giúp cho thực lực của hắn tăng lên quá nhiều.
Càng thêm tập trung vào kiếm bia, Lý Phù Trần muốn cố gắng tìm kiếm vết kiếm cùng với kiếm ý phù hợp với 3 môn kiếm pháp này.
“Kiếm pháp này là?”
Lý Phù Trần trong lúc vô tình chú ý tới một loạt vết kiếm trông rất kỳ quái, những vết kiếm này, trông giống như một đống tro tàn, bị gió thổi bay, mơ hồ còn có những đốm lửa nhỏ li ti lóe lên.
“Thiên địa vạn vật, hóa thành tro tàn.”
Từ trong hư vô vang lên một giọng nói, Lý Phù Trần thấy một chiêu kiếm pháp hiện lên trong đầu, chiêu kiếm pháp này vô cùng đáng sợ, một kiếm chém ra, thiên địa vạn vật, tất cả đều bị đốt thành tro tàn.
“Chẳng lẽ đây là Hôi Tẫn Kiếm Pháp một trong ba kiếm pháp tuyệt học của Thương Lan Tông?” Lý Phù Trần thầm nghĩ.
Thương Lan Tông có hai công pháp tuyệt học, 3 kiếm pháp tuyệt học cùng với một môn bí pháp trấn tông.
Hai công pháp tuyệt học theo thứ tự là Thương Lan Chân Công cùng Phần Thiên Chân Công.
Về phần 3 kiếm pháp tuyệt học, trong số đó có Hôi Tẫn Kiếm Pháp.
Còn bí pháp trấn tông tất nhiên là bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông rồi.
Trong 6 loại tuyệt học này, đem bất cứ một loại nào tu luyện tới mức tận cùng, đều đủ để tung hoành thiên hạ, ngạo thị quần hùng.
Nhận thấy Hôi Tẫn Kiếm Pháp cùng với Tinh Hỏa Kiếm Pháp có nhiều điểm giống nhau, Lý Phù Trần liền chăm chú quan sát tìm hiểu.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Lý Phù Trần cảm thụ càng ngày càng sâu sắc, ở sâu trong tâm linh sinh ra một cỗ kiếm ý, đang từ từ phát triển.
Đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, không có làm chủ được bản thân, Lý Phù Trần rất nhanh rút ra Ô Kim Kiếm.
Một cỗ sắc bén cực nóng chân ý toát ra, mặt ngoài Ô Kim Kiếm của Lý Phù Trần, xuất hiện một tia dao dộng nhộn nhạo, chợt, có từng đốm lửa nhỏ li ti bay lả tả.
“Đi!”
Mở hai mắt ra, Lý Phù Trần thi triển một chiêu kiếm.
Không hề nhìn thấy kiếm quang, chỉ có những đốm lửa nhỏ li ti bay ra, rơi vào một tảng đá lớn ở phía trước, tảng đá rõ ràng rất cứng rắn, nhưng không có một chút âm thanh nào phát ra, tảng đá lớn trong nháy mắt bị đánh ra một cái động lớn, từ bên trong có nham thạch chảy ra ngoài, văng tung tóe trên mặt đất.
Trong mắt không còn vẻ mờ mịt, Lý Phù Trần hoàn toàn khôi phục ý thức.
“Đây là Tinh Hỏa Kiếm Ý sao?”
Nhìn dung nham nóng chảy đang chảy ra từ trong tảng đá lớn, Lý Phù Trần mắt híp lại.
Môn kiếm pháp này quá bá đạo, so với lực xuyên thấu của Lưu Tinh Kiếm Pháp, cùng với phạm vi tàn phá của Quang Mang Kiếm Pháp, còn đáng sợ gấp vài lần, quả thực không xuất kiếm thì thôi, một khi xuất kiếm phải có người chết a.
Từ trong túi trữ vật lấy ra đồng hồ cát, Lý Phù Trần nhìn một chút.
Hắn tới đây đã được 15 ngày, so với cảm nhận của hắn thì nhanh hơn rất nhiều, ý thức của hắn cho rằng, mới trôi qua mấy ngày mà thôi.
“Còn có 15 ngày nữa, vậy thì dùng hết đi!”
Rất nhanh, lại trôi qua 13 ngày nữa, Lý Phù Trần tìm hiểu ra Cửu Chuyển Kiếm Ý.
Cảm thấy tu luyện ở nơi đây rất có lợi, Lý Phù Trần lại bỏ ra 100 vạn điểm cống hiến để đổi lấy thời gian ở lại đây, sau đó tìm hiểu ra Toàn Lưu Kiếm Ý.
Đến bây giờ, Lý Phù Trần đã ngộ ra tổng cộng 10 loại kiếm ý.
Trong đó, Huyền Cấp cấp thấp kiếm ý có 7 loại, Huyền Cấp trung giai kiếm ý có 3 loại.
Chương 182: Thần Phong Đường
Trong đình viện, đang ngồi bên cạnh cái bàn đá, Lý Phù Trần chậm rãi thưởng thức chung trà rất thơm ngon.
Trà này được gọi là Thanh Tâm Trà, một cân có giá khoảng 1 vạn điểm cống hiến, Lý Phù Trần mới đổi lấy mấy cân, để có thể uống mỗi ngày.
“Hiện tại còn không đến 900 vạn điểm cống hiến, ta phải dùng số điểm cống hiến còn lại sao cho thật hợp lí, không thể tùy ý phung phí được.”
Mặc dù còn rất nhiều điểm cống hiến, nhưng Lý Phù Trần hiểu rằng cứ tiêu xài bừa bãi thì sẽ rất nhanh chóng tiêu hết.
Bách Thảo Bí Cảnh, dù sao cơ hội cũng chỉ có một lần, sau này rất khó có thể tìm được cơ hội nào tốt như thế nữa.
Theo thực lực tăng lên, hắn liền tính toán xông qua Chân Truyền Tháp, bởi vì xông qua mỗi một tầng, sẽ có được tư cách đổi lấy một môn chân truyền.
Được gọi là chân truyền, mỗi một môn đều rất đắt, giá cả có thể lên tới hơn 10 vạn điểm cống hiến, nhất là bí pháp.
Bí pháp 3 sao đã có giá 50 vạn điểm cống hiến.
Bí pháp 4 sao thoáng cái tăng lên gấp mười lần, cần tới 500 vạn điểm cống hiến.
Bí Pháp 5 sao cần tới 5000 vạn điểm cống hiến.
Như Đại Trưởng Lão Triệu Vô Tẫn, để có thể đổi lấy bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, ông ấy đã phải tích lũy điểm cống hiến hơn mười năm trời mới đủ. Tất nhiên, muốn đổi lấy bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, còn phải đợi Tông Chủ và Thái Thượng Trưởng Lão đồng ý mới được, bằng không có đủ điểm cống hiến cũng không đổi được.
Cốc cốc cốc…
Bên ngoài đình viện truyền đến tiếng gõ cửa.
“Mời vào.”
Lý Phù Trần có chút ngạc nhiên, từ khi hắn chuyển tới đây, chưa từng có khách tới chơi.
Đẩy cửa ra, một thanh niên đi vào trong sân.
“Làm phiền Lý Phù Trần sư đệ, tại hạ là Hướng Thiên Cường, chính là con cháu của Hướng gia ở Ngân Phong Thành.” Hướng Thiên Cường nhìn về phía Lý Phù Trần, mỉm cười nói.
“Mời ngồi.” Lý Phù Trần giơ tay mời ngồi.
“Cảm tạ.” Hướng Thiên Cường chọn chỗ ngồi đối diện với Lý Phù Trần.
Róc rách!
Lý Phù Trần rót cho đối phương một chung trà, nước trà như là hổ phách, óng ánh trong suốt, mang theo cảm giác rất thư thái.
Hướng Thiên Cường nâng chung trà lên uống một ngụm, “Không hổ là Thanh Tâm Trà, Thanh Tâm Ngưng Thần, mọi phiền não dường như tan biến hết.”
Hắn chưa từng tham gia Bách Thảo Bí Cảnh, cho nên điểm cống hiến vô cùng ít ỏi, dùng để đổi lấy tài nguyên để tu luyện còn không đủ, thì lấy đâu ra mà đổi lá trà, Thanh Tâm Trà này, hắn cũng chỉ được uống có vài lần mà thôi.
Lý Phù Trần lại rót cho đối phương một chung trà nữa, nói: “Không biết Hướng sư huynh tới tìm ta có chuyện gì?”
Lý gia cùng với Hướng gia có chút quan hệ, Lý Phù Trần tất nhiên là biết.
Hướng Thiên Cường nói: “Đệ tử nội tông mỗi một năm cần phải chấp hành một lần nhiệm vụ, còn đệ tử chân truyền thì không có quy định này, ở lại Thương Lan Tông tu luyện cũng được, chẳng qua ta nghĩ có rất ít người muốn an nhàn như thế, lần này qua đây, là muốn hỏi thăm Phù Trần sư đệ một chút, xem đệ có hứng thú đi tới Phân Đường của Thần Phong Đường hoặc là Phân Đường của Thiết Huyết Đường hay không, tới đó có thể nhận nhiệm vụ săn giết võ giả Ma Đạo, tiêu diệt toàn bộ những kẻ còn sót lại của Tà Quyền Môn.”
“Võ giả Ma Đạo, những kẻ còn sót lại của Tà Quyền Môn?” Lý Phù Trần mặt lộ vẻ trầm tư suy nghĩ.
Võ giả Ma Đạo, là một số võ giả tu luyện võ học mất hết nhân tính.
Thiên Sát Môn tuy là nửa chính nửa tà, nhưng cũng không phải là võ giả Ma Đạo, công pháp võ học mà bọn họ tu luyện, nhìn qua thì rất là kinh khủng, nhưng không cần phải giết hại sinh linh để tu luyện.
Còn võ giả Ma Đạo không giống như vậy, bọn họ tu luyện công pháp vô cùng tàn nhẫn, như là loại công pháp hút máu, hút càng nhiều máu của người khác, công lực tăng lên càng nhanh, nếu như hút được máu của cao thủ, công lực tăng lên càng nhanh hơn, là một môn công pháp giúp tu vi tăng lên cực nhanh.
Còn có một số công pháp Ma Đạo, cần phải thải âm bổ dương, có không biết bao nhiêu thiếu nữ đã bị thải bổ cho đến chết, lại có một số công pháp, cần phải có máu của hài nhi sinh vào ngày âm tháng âm năm âm phối hợp tu luyện, nói chung, công pháp Ma Đạo đều là công pháp mất hết nhân tính, cho dù là công pháp Ma Đạo bình thường nhất, cũng rất tàn nhẫn, khiến người bình thường không thể nào tiếp nhận được.
Về phần Tà Quyền Môn, đây là một cái tông môn vô cùng kinh khủng.
Nguyên nhân dẫn đến Đại Chiến Tông Môn lần thứ ba ở Đông Lân Đại Lục, phần lớn là vì muốn tiêu diệt Tà Quyền Môn, sau khi đại chiến kết thúc, Tà Quyền Môn sụp đổ, nhưng không có bị phá hủy hoàn toàn, chỉ là phân tán ra, hầu như vực nào cũng có bóng dáng của Tà Quyền Môn.
Có người lo lắng, nếu như bạo phát Đại Chiến Tông Môn lần thứ 4, rất có thể là do Tà Quyền Môn phát động.
“Được, chúng ta hãy đi tới Phân Đường của Thần Phong Đường!”
Thương Lan Tông có rất nhiều Đường Khẩu, trong đó Thần Phong Đường cùng với Thiết Huyết Đường là Đường Khẩu chịu trách nhiệm duy trì sự yên ổn phồn vinh cho Thương Lan Vực, nhiệm vụ chủ yếu là truy sát địch nhân, cùng với tiêu diệt toàn bộ tổ chức Ma Đạo.
“Được, cùng đi tới Phân Đường Thần Phong Đường.” Hướng Thiên Cường mỉm cười, uống một hơi cạn sạch chung trà.
Tổng bộ của Thần Phong Đường được đặt tại Thương Lan Tông, hai người muốn đi tới phân đường, trước tiên phải được sự đồng ý của tổng bộ.
Đối với yêu cầu của đệ tử chân truyền, tổng bộ không có lý do gì để từ chối, cứ như vậy, hai người được phát cho lệnh bài của Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường, có thể tùy ý đi tới Phân Đường thứ 7.
Phân Đường thứ 7 nằm ở phía bắc Thương Lan Vực, ngay ngày hôm sau, hai người cưỡi Huyết Mã Yêu cấp hai, hướng phía phương bắc mà đi.
“Đây là, thật thê thảm, thôn trang này, gần như là bị tàn sát hết!”
Càng tiếp cận phương bắc, hai người càng cảm nhận rõ ràng sự hỗn loạn ở nơi đây, so với phía nam, quả thực khác một trời một vực.
“Ở đây sao lại hỗn loạn như vậy?” Lý Phù Trần cảm thấy khó hiểu.
Hướng Thiên Cường giải thích: “Phía tây bắc Thương Lan Vực là Thiên Sát Môn, phía đông bắc là Linh Ẩn Tông, sở dĩ khu vực phương bắc hỗn loạn như vậy, là do võ giả Ma Đạo thường xuyên giết chóc, một khi bị bao vây tiêu diệt, bọn chúng lại chạy trốn sang Thiên Sát Vực cùng Linh Ẩn Vực, khiến cho nhân mã Thương Lan Tông ta, không thể gióng trống khua chiêng đuổi theo, chỉ có thể âm thầm hành động, chính vì điều đó, khiến cho 10 lần truy đuổi thì có tới 7-8 lần để bọn chúng chạy thoát.”
“Theo ta suy đoán, trong khoảng thời gian này võ giả Ma Đạo thường xuyên có hành động, đúng lúc chúng ta tới đây, chứ bình thường rất ít khi nhìn thấy tình cảnh này.”
Hướng Thiên Cường hiểu khá rõ tình hình, nói liên tục.
Lý Phù Trần gật đầu, sắc mặt có vẻ trầm trọng.
Những người này đều là sinh linh vô tội, bởi vì không có võ lực cường đại bảo vệ mình, chỉ có thể mặc cho người khác chém giết, căn bản một chút sức phản kháng cũng không có. Hắn không dám nghĩ tới, nếu như Vân Vụ Thành cũng gặp phải tình huống như vậy, thì phải làm gì để có thể tự bảo vệ mình.
“Những võ giả ma đạo này, tất cả đều đáng chết.” Lý Phù Trần không có tự chủ phóng xuất ra sát khí.
Hướng Thiên Cường kinh ngạc liếc mắt quan sát Lý Phù Trần, thầm nghĩ: “Phù Trần sư đệ sát khí thật là nặng, chẳng qua đối phó với võ giả Ma Đạo cũng không thể hành động lỗ mãng được, phải từ từ tìm hiểu, quá cậy mạnh, rất dễ mất cái mạng nhỏ của mình.”
Vài ngày sau, hai người đi tới Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường.
Phân đường thứ 7 là một cái Sơn Trang được xây dựng bằng đá tảng, bên ngoài Sơn Trang, có rất nhiều đội đệ tử của phân đường đang đi tuần tra.
Những đệ tử của phân đường thứ 7, mỗi một người đều có tu vi Quy Nguyên Cảnh, không có một ai là Luyện Khí Cảnh tu vi, chẳng qua tuổi của bọn họ đều khá lớn.
Thương Lan Tông có vô số đệ tử tạp dịch, tự cảm thấy bản thân không có cách nào để trở thành đệ tử chính thức, sẽ tự động xin vào Thương Lan Quân, trở thành đệ tử ở các Đường Khẩu, ở Đường Khẩu cố gắng lập công, vẫn còn có thể thăng chức, hơn nữa kiếm điểm cống hiến cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.
“Người từ phương nào tới đây, nơi này là Phân Đường thứ 7 của Thần Phong Đường.” Có một đội đệ tử của phân đường ngăn cản 2 người lại.
Hướng Thiên Cường lấy ra lệnh bài của phân đường thứ 7 cùng với lệnh bài dành cho đệ tử chân truyền, “Chúng ta là đệ tử chân truyền của Thương Lan Tông, đến đây là muốn báo danh.”
“Nguyên lai là chân truyền sư huynh.” Những đệ tử của phân đường tỏ ra vô cùng kính nể.
Đệ tử chân truyền có địa vị vô cùng tôn quý, không hề thua kém so với Đường Chủ ở phân đường, tất nhiên, khi đã đi tới phân đường, thì vẫn phải nghe mệnh lệnh của Đường Chủ phân đường.
Có hai tấm lệnh bài, hai người một đường đi tới không có bị ai cản trở nữa, rất nhanh đi vào tới Phân Đường.
Trên đường đi tới đại sảnh của Phân Đường, hai người nhìn thấy một tấm bia đá thật là lớn, bên trên mặt bia nổi lên rất nhiều cái tên, ở bên cạnh mỗi tên, còn có một hàng chữ số.
“Đây là Liệp Sát Bia, trên mặt bia chỉ nổi lên tên của đệ tử chân truyền, về cơ bản đều là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.” Hướng Thiên Cường giải thích.
Lý Phù Trần gật đầu, không có để ý quá nhiều.
Chương 183: Giang Nhược Hải
“Đường Chủ, có hai vị đệ tử chân truyền đến đây báo danh.” Trong phòng khách của Phân Đường, một gã Chấp Sự Phân Đường tiến vào báo cáo.
“Lại tới những 2 người?”
Đường Chủ Phân Đường gọi là Vương Kiền, chính là một vị Thiên Cương Cảnh cấp thấp võ giả.
Đối với đệ tử chân truyền, hắn cảm thấy rất là đau đầu, bởi vì những đệ tử chân truyền này, mỗi một người đều rất lợi hại, nhưng mà hành sự quá lỗ mãng, ở đâu có nguy hiểm liền xông về nơi đó. Phải biết rằng, tông môn đã ra chỉ thị cho Phân Đường một số chỉ tiêu thương vong, ví dụ như đệ tử chân truyền, trong một năm chỉ tiêu tử vong chỉ có 1 người, không khéo chính là, năm nay đã có một vị đệ tử chân truyền Bạch Ngân bị hút cạn máu, nếu như lại có một người nữa bị chết, hắn sẽ bị trừ đi không ít điểm, đến khi không còn đủ điểm theo quy định, sẽ bị cách chức Đường Chủ Phân Đường.
“Để cho bọn họ vào đi!” Vương Kiền bất đắc dĩ nói.
Đau đầu thì đau đầu, thế nhưng hắn cũng hiểu, những đệ tử chân truyền này cần rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu mới có thể trưởng thành lên, mà hắn là Đường Chủ Phân Đường, cảm thấy việc này rất khó có thể giải quyết.
Lý Phù Trần cùng với Hướng Thiên Cường tiến vào trong phòng khách của Phân Đường.
“Đệ tử chân truyền Lý Phù Trần, đệ tử chân truyền Hướng Thiên Cường, ra mắt Vương Đường Chủ.” Hai người đồng thanh nói.
“Ngươi chính là Lý Phù Trần.” Nghe thấy cái tên Lý Phù Trần, Vương Kiền lấy làm ngạc ngiên, danh tiếng của Lý Phù Trần, hắn đã sớm nghe nói qua, trong hành trình Bách Thảo Bí Cảnh, đối phương bằng sức một người, giết cho đệ tử của 3 tông thương vong thảm trọng, so với Kiếm Si năm đó còn phải mạnh hơn.
“Đúng vậy.” Lý Phù Trần nói.
Vương Kiền nhíu mày một cái, “Ngươi mới trở thành đệ tử chân truyền được mấy tháng, hà tất phải gấp gáp đi săn giết võ giả Ma Đạo, hơn nữa, ngươi cũng không có thiếu điểm cống hiến đi!”
Lý Phù Trần tu vi quá thấp, nếu như Lý Phù Trần có tu vi Địa Sát Cảnh trung giai, hắn sẽ không ngăn cản đối phương, lấy chiến lực của đối phương, hoàn toàn đủ khả năng chống lại Địa Sát Cảnh cao giai võ giả, bình thường không có Thiên Cương Cảnh võ giả xuất hiện, thì không có bất cứ nguy hiểm nào.
Lý Phù Trần nói: “Đối mặt với nguy hiểm, mới có thể tôi luyện bản thân, chính vì điều đó ta mới tới nơi đây.”
Nếu chọn cách an nhàn tu luyện, Lý Phù Trần có thể từng bước trưởng thành tiếp, đạt được Địa Sát Cảnh đỉnh phong, đạt được Thiên Cương Cảnh, đạt được Thoát Thai Cảnh, thậm chí siêu việt Thoát Thai Cảnh, thế nhưng tu luyện như vậy quá chậm, chờ tới khi đạt được một bước kia, đã là vài chục năm sau đó.
Ngoại trừ điều đó, còn do thế giới này biến hóa quá nhanh, ai mà biết được Thương Lan Tông sau này có gặp phải nguy cơ bị diệt tông hay không, và khi nào sẽ phát sinh Đại chiến tông môn lần thứ 4, hắn không muốn đến lúc đó ngay cả sức để tự vệ cũng không có.
Nếu như Hướng Thiên Cường không tới mời hắn, thì qua một thời gian ngắn nữa, hắn cũng sẽ đi ra ngoài lịch lãm.
Vương Kiền lắc đầu, hắn sớm đã biết lời khuyên bảo của mình là vô dụng, quả nhiên không có đoán sai.
“Các ngươi vừa mới đến đây, hay là như vậy, ta sẽ đem các ngươi an bài vào tiểu đội thứ 3 và tiểu đội thứ 5, thuộc tổ thứ 10, đúng lúc bọn họ đều thiếu thành viên.” Phân Đường thứ 7 được chia ra làm 10 tổ, tổ trưởng của mỗi một tổ đều là võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong, tương đối mà nói, nhiệm vụ của tổ thứ 10 này là nhẹ nhất, hắn đã từng an bài không ít đệ tử chân truyền vào tổ này.
“Tạ ơn Vương Đường Chủ.” Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường chắp tay cảm ơn.
Tổ thứ 10 nằm ở phía tây bắc Sơn Trang, hai ngươi hãy đi tới đó.
Chỉ mất một lúc, hai người đi tới một cái đình viện rất lớn.
Đình viện này có một đại sảnh, một cái đại viện cùng với 5 cái tiểu viện, từng cái tiểu viện lại được chia làm 5 viện nhỏ.
Bên ngoài đại sảnh, 2 người lên tiếng: “Đệ tử chân truyền Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường đến đây báo danh.”
Trong đại sảnh, một nam tử khôi ngô thân thể cường tráng ngẩng đầu lên, nói: “Vào đi!”
Nghe vậy, Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường tiến vào đại sảnh, hướng nam tử khôi ngô nói: “Xin chào Trần Tổ Trưởng!”
Nam tử khôi ngô chính là Tổ Trưởng tổ 10 Trần Đại Hùng, có tu vi Địa Sát Cảnh đỉnh phong, có địa vị cao hơn so với Trưởng Lão ngoại tông cùng với Thành Chủ, thuộc về cấp bậc Trưởng Lão ngoại tông cao cấp.
“Vương Đường Chủ an bài cho các ngươi như thế nào?” Trần Đại Hùng ngáp một cái, hỏi.
Lý Phù Trần nói: “Vương Đường Chủ an bài cho chúng ta vào tiểu đội số 3 cùng với tiểu đội số 5.”
“Uhm, vậy các ngươi liền gia nhập vào tiểu đội số 3 và tiểu đội số 5 đi.” Trần Đại Hùng gật đầu.
“Trần Tổ Trưởng, chúng ta còn không biết ai là Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội số 3 và số 5.” Hướng Thiên Cường nói.
Trần Đại Hùng phẩy phẩy tay, nói: “Yên tâm, mấy ngày nữa các ngươi sẽ biết, ngoài ra, tổ của chúng ta là tổ có nhiệm vụ nhẹ nhất.”
Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường hai mặt nhìn nhau.
Chờ Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường rời khỏi, Trần Đại Hùng lẩm bẩm nói: “Tổ thứ 10 của ta, sắp trở thành tổ chuyên thu nhận đệ tử chân truyền, không được, phải thương lượng với Vương Đường Chủ một chút, để cho ta đảm nhiệm chức vụ Tổ Trưởng của tổ khác.”
Lý Phù Trần là thành viên của tiểu đội số 3, đi tới tiểu viện dành cho tiểu đội số 3, còn Hướng Thiên Cường là thành viên tiểu đội số 5, thì đi tới tiểu viện dành cho tiểu đội số 5.
Đúng như lời Trần Đại Hùng nói, vài ngày sau, bọn họ gặp được Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội mình.
Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội số 3 gọi là Từ Thanh Hải, có tu vi Địa Sát Cảnh thất trọng, vốn là một gã Trưởng Lão ngoại tông, sau đó vì không chịu nổi cuộc sống yên tĩnh ở Thương Lan Tông, đã xin đi tới Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường.
“Ngươi là đệ tử chân truyền thứ hai của tiểu đội chúng ta, trước đây tiểu đội chúng ta vốn cũng có hai người đệ tử chân truyền, nhưng đã bị chết mất một người.” Trong tiểu viện, Từ Thanh Hải cùng Lý Phù Trần vừa uống trà, vừa nói chuyện phiếm.
“Không phải là tổ số 10 tương đối thanh nhàn sao? Vì sao lại có người chết?”
Lý Phù Trần hỏi.
Từ Thanh Hải cười khổ nói: “Vị đệ tử chân truyền cảm thấy tổ thứ 10 quá thanh nhàn, nên đã lén lút đi ra ngoài, muốn một mình săn giết võ giả Ma Đạo, kết quả bị một tên võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu bắt được, bị hút hết máu mà chết, đến khi chúng ta tìm thấy, thì chỉ còn một cỗ thây khô, ngay cả tóc và răng cũng đều rơi rụng hết.”
Lý Phù Trần không nói gì, chết thì cũng đã chết rồi, nếu đã đi tới Thần Phong Đường, thì phải xác định có thể chết bất cứ lúc nào, tất nhiên, hắn sẽ không giống như là vị đệ tử chân truyền này, dám manh động một mình đi săn giết võ giả Ma Đạo, để rồi bị giết chết.
Hắn tin tưởng, sẽ có cơ hội được đi ra ngoài săn giết võ giả Ma Đạo.
“Đúng rồi, Giang Nhược Hải còn đang bế quan, chờ hắn xuất quan, các ngươi có thể làm quen một chút.” Giang Nhược Hải mà Từ Thanh Hải nhắc đến chính là một vị đệ tử chân truyền khác trong đội.
“Tốt.” Lý Phù Trần gật đầu.
Cuộc sống trôi qua từng ngày, chớp mắt, Lý Phù Trần đã đi tới Phân Đường thứ 7 được một tuần lễ.
Các tổ khác cách vài ngày lại có nhiệm vụ, duy chỉ có tổ thứ 10 không thấy có.
Lý Phù Trần cũng không cảm thấy gấp gáp, ban ngày hắn ở trong sân tu luyện Phần Thiên Chân Công, đến tối thì đi ra bên ngoài Phân Đường thứ 7 tu luyện khinh công Huyền Phong Tam Biến.
Huyền Phong Tam Biến là khinh thân công pháp Huyền Cấp trung giai, một khi tu luyện tới cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh, có thể tạo ra một cái phân thân, còn nếu tu luyện tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, có thể tạo ra 2 cái phân thân, cộng thêm chính mình nữa là ba, chính vì điều đó mà được gọi là Huyền Phong Tam Biến.
“Ngươi chính là Lý Phù Trần?”
Ngày hôm đó, đang ở trong sân tu luyện Phần Thiên Chân Công, Lý Phù Trần bị một giọng nói từ phía trên tường viện làm cho tỉnh lại.
Lý Phù Trần khẽ nhíu mày, “Giang Nhược Hải?”
Hắn từ trên người Giang Nhược Hải, cảm nhận được một tia địch ý.
Nếu là những người khác, chắc chắn sẽ gõ cửa, còn đối phương thì trực tiếp đứng ở trên tường viện.
“Ngươi sau này hãy cách xa Trần Phương Hoa sư muội một chút.” Giang Nhược Hải thản nhiên nói.
“Dựa vào cái gì?”
Hắn không biết Giang Nhược Hải cùng Trần Phương Hoa có quan hệ như thế nào, thế nhưng điều đó không có quan hệ gì với hắn.
“Chỉ bằng ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ta.”
“Cái này cũng chưa chắc.”
Lý Phù Trần đúng là không có ý gì với Trần Phương Hoa, hiện tại, nữ nhân có thể khiến hắn nảy sinh tình cảm chưa có xuất hiện, chẳng qua hắn vẫn luôn coi Trần Phương Hoa là bằng hữu, nếu đã là bằng hữu, tất nhiễn sẽ thường xuyên gặp mặt.
“Ngươi muốn thử sao?” Từ trên người Giang Nhược Hải toát ra khí tức rất sắc bén.
Chương 184: Ma Thủ Hội
“Ngươi không phải là đối thủ của ta, ta khuyên ngươi không nên động thủ, như thế sẽ tốt hơn.”
Giang Nhược Hải chỉ là Địa Sát Cảnh tam trọng tu vi, Lý Phù Trần tự tin tuyệt đối có thể đánh bại đối phương.
“Nói khoác mà không biết ngượng.” Giang Nhược Hải động thủ.
Giống như một cơn gió, Giang Nhược Hải trong nháy mắt đi tới trước mặt Lý Phù Trần, đánh ra một chiêu Mật Vân Chưởng Pháp.
Vô số chưởng ảnh bao phủ Lý Phù Trần, kín không một kẽ hở.
“Ta đã nói rồi, ngươi không phải là đối thủ của ta.” Thân ảnh của Lý Phù Trần sớm đã biến mất, giống như là quỷ mị vậy.
Giang Nhược Hải con ngươi co rụt lại, đối phương đã rời khỏi khu vực chưởng pháp phong tỏa từ khi nào?
Ánh mắt quét ngang, Giang Nhược Hải phát hiện ra Lý Phù Trần, liền thi triển khinh công, nhanh chóng đuổi theo, sau đó 2 tay đều xuất chưởng, chưởng ảnh dày đặc, nhanh chóng phong tỏa mọi phương hướng của Lý Phù Trần.
Thân hình Lý Phù Trần đột nhiên xoay tròn, một cái, hai cái, ba cái…
Tàn ảnh hiện lên liên tiếp, Lý Phù Trần một lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của Giang Nhược Hải.
“Ngươi đã lĩnh ngộ khinh công chân ý?” Giang Nhược Hải con ngươi co rụt lại.
Thương Lan Tông là tông môn chuyên về kiếm đạo, đệ tử trong tông môn chủ yếu nghiên cứu về kiếm pháp, những võ học khác chỉ là phụ mà thôi, có rất ít người có thể đem những võ học khác ngoài kiếm pháp tu luyện tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, Giang Nhược Hải nghĩ rằng, tu vi ít nhất phải đạt đến Thiên Cương Cảnh, mới có thể đem võ học phụ Huyền Cấp cấp thấp tu luyện tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, lĩnh ngộ được chân ý.
Lý Phù Trần không có trả lời, hắn đứng sừng sững trên ngọn một cái cây to ở trong sân.
“Coi như ngươi lĩnh ngộ được khinh công chân ý thì như thế nào, ta không tin tốc độ của ngươi có thể nhanh hơn so với kiếm của ta.” Giang Nhược Hải rút kiếm ra, chém ra liên tiếp 3 kiếm, kiếm ý cuộn trào mãnh liệt giống như là dòng nước lũ.
Ca sát!
Cây lớn bị chém thành ba phần, chợt nát bấy chỉ còn lại cặn bã.
“Ta xem ngươi, làm sao trốn thoát.”
Tập trung tinh thần để cảm nhận, Giang Nhược Hải thấy được một cái bóng đang phi lên trên bầu trời, trên mặt hắn lộ ra vẻ cười nhạt, người ở trên không, không có cách nào để mượn lực, lần này hắn cũng muốn nhìn xem, đối phương sẽ tránh né như thế nào.
“Bích Thủy Trường Thiên!”
Kiếm ý cuộn trào mãnh liệt phóng lên cao, từng đạo kiếm khí bắn thẳng về phía Lý Phù Trần.
“Ngươi xác định nhìn thấy ta?”
Bất thình lình Lý Phù Trần xuất hiện phía sau lưng Giang Nhược Hải, một quyền đánh bay đối phương.
Chật vật rơi xuống mặt đất, sắc mặt của Giang Nhược Hải vô cùng khó coi, khinh công thân pháp của Lý Phù Trần thật là lợi hại, hắn ngay cả vạt áo của đối phương cũng không thể chạm tới.
Mặc dù hắn vẫn còn tuyệt chiêu chưa có dùng tới, nhưng không biết liệu Lý Phù Trần có còn tuyệt chiêu nào khác không.
“Tập hợp! Mau, tất cả tập hợp.”
Ngay khi Giang Nhược Hải chuẩn bị xông lên đánh tiếp thì, giọng nói của Từ Thanh Hải vang lên.
Hừ một tiếng, Giang Nhược Hải rời khỏi tiểu viện của Lý Phù Trần.
“Hiện tại tập hợp, lẽ nào phát sinh đại sự gì?”
Lý Phù Trần không có để ý Giang Nhược Hải, nghĩ thầm trong lòng.
Trong đại sảnh thuộc tổ 10, có tất cả 5 tiểu đội, tổng cộng 25 người đều ở đây, tính thêm cả Tổ Trưởng Trần Đại Hùng là 26 người.
Lý Phù Trần liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện có 7 người là đệ tử chân truyền. Sở dĩ hắn nhận định những người này là đệ tử chân truyền, là bởi vì có sự chênh lệch về tuổi tác, loại trừ 7 người ra, tuổi tác của tất cả những người khác đều từ 40 đến 50 tuổi trở lên.
Trần Đại Hùng trầm giọng nói: “Không phải các ngươi vẫn hay cảm thấy buồn bực sao! Hiện tại cơ hội đã tới, theo thám tử báo lại thì, tại Đông Giao thuộc Hắc Sơn Thành, phát hiện ra phân bộ của Ma Thủ Hội, bởi vì tổ thứ nhất, tổ thứ hai cùng với tổ thứ ba đều đã ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên chỉ còn lại có 7 tổ, tất cả đều phải đi tiêu diệt phân bộ của Ma Thủ Hội.”
“Thật tốt quá, ta tới nơi này đã được 2 tháng, mà chỉ được chấp hành một số nhiệm vụ nhỏ, ngay cả võ giả Ma Đạo cũng chưa từng gặp qua.” Một gã đệ tử chân truyền hưng phấn nói.
Trần Đại Hùng liếc mắt nhìn người này, nói: “Trong số các tổ chức Ma Đạo ở Thương Lan Vực, thì Ma Thủ Hội được bài danh đứng thứ 10, mặc dù chỉ là một phân bộ, cũng không thể khinh thường, khi gặp chúng, ngàn vạn lần chớ có sơ ý, bằng không có thể mất mạng bất cứ lúc nào.”
Hắn rất sợ những đệ tử chân truyền này nhất thời xung động, dẫn đầu xông vào.
“Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ đi tập hợp cùng với 6 tổ kia.” Trần Đại Hùng vung tay lên, đi về phía quảng trường của Phân Đường.
Trên quảng trường, 6 tổ khác đều đã tới đầy đủ.
“Phù Trần sư đệ, nhìn kìa, người kia chính là sư huynh Vô Tình Kiếm.” Hướng Thiên Cường tiến đến bên cạnh Lý Phù Trần, chỉ vào một gã thanh niên trẻ tuổi có gương mặt lạnh lùng, đôi mắt thì nghiêm nghị, đang đứng trên quảng trường.
“Vô Tình Kiếm?” Lý Phù Trần quay sang nhìn.
Kiếm Si danh tiếng lẫy lừng, có thể sánh vai cùng với Kiếm Si còn có Kiếm Hổ cùng với Vô Tình Kiếm.
Ba người này lớn tuổi hơn so với Lý Phù Trần, thực lực mạnh hơn là điều tất nhiên.
Chính bản thân Lý Phù Trần cũng cảm thấy, hắn bây giờ không phải là đối thủ của bất kỳ ai trong ba người này, nếu giao chiến, có nhiều khả năng sẽ phải nằm xuống.
Nhận thấy Lý Phù Trần đang nhìn mình, Vô Tình Kiếm cũng nhìn lại.
Ánh mắt giao phong trong tích tắc, khiến cho mắt của Lý Phù Trần cảm thấy hơi đau.
Khí tức của đối phương quá sắc bén, cho dù là ánh mắt của Trần Đại Hùng cũng không có lực sát thương như vậy, Lý Phù Trần mơ hồ cảm giác được, tâm linh ý chí của đối phương vô cùng cường đại, so với đệ tử của tất cả các tông môn mà hắn đã từng gặp đều cường đại hơn rất nhiều, gần như có thể sánh bằng với võ giả Thiên Cương Cảnh.
“Không hổ là Vô Tình Kiếm!” Lý Phù Trần giật mình.
“Ánh mắt thật là đáng sợ.”
Hướng Thiên Cường thân thể run lên, tâm linh ý chí của hắn kém xa so với Lý Phù Trần, tuy rằng Vô Tình Kiếm không có trực tiếp nhìn về phía hắn, nhưng cũng đã đủ khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, toàn thân truyền đến cảm giác đau nhức.
Vương Kiền từ trong phòng khách Phân Đường đi ra, nói: “Nhiệm vụ lần này sẽ do La Huy Tổ Trưởng tổ thứ 4 dẫn đội, tất cả những người còn lại đều phải nghe theo bất cứ mệnh lệnh nào, lập tức xuất phát.”
“Rõ!” Mọi người đồng thanh nói.
Tổng cộng là 182 người, tất cả đều cưỡi Huyết Mã Yêu cấp hai, nhanh chóng rời khỏi Phân Đường thứ 7, lên đường làm nhiệm vụ.
Cùng với người của 7 tổ, còn có mấy nghìn đệ tử của Phân Đường, cũng cưỡi Huyết Mã Yêu theo sát phía sau.
Khi tiến hành bao vây tiêu diệt phân bộ Ma Thủ Hội, đều là cao thủ giao chiến với cao thủ, tiểu binh giao chiến với tiểu binh, tuyệt đối không được bỏ sót bất cứ kẻ nào, nhiệm vụ của đệ tử Phân Đường là vây giết những thành viên Ma Thủ Hội có tu vi Quy Nguyên Cảnh.
Đoạn đường từ Phân Đường thứ 7 tới Đông Giao thuộc Hắc Sơn Thành cũng không quá xa, sau ba ngày, mọi người đã đi tới nơi.
Cách đoàn người không xa, có một tòa Sơn Trang trông khá là bình thường.
Bỗng nhiên La Huy vung tay lên, “Giết cho ta!”
Theo tin tình báo nhận được, tòa Sơn Trang này nhìn bề ngoài thì là thuộc về một gia tộc nhỏ, kỳ thực đã bị phân bộ Ma Thủ Hội khống chế từ lâu rồi.
“Giết!”
Mấy nghìn người xuống ngựa, từ 4 phía tiến về Sơn Trang.
Bên trong Sơn Trang.
“Chết tiệt, nhất định là trong phân bộ có gian tế, tất cả cùng xông ra cho ta.”
Thủ Lĩnh của phân bộ Ma Thủ Hội là một vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong, đứng cạnh hắn, còn có năm sáu vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong nữa.
“Giết!”
Tất cả thành viên của phân bộ Ma Thủ Hội lao ra giống như là thủy triều vậy.
Võ giả Quy Nguyên Cảnh có khoảng hơn 2000 người, còn võ giả Địa Sát Cảnh có khoảng hơn 100 người, thanh thế lớn kinh người.
“Thật là nhiều võ giả Địa Sát Cảnh.”
Đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần nhìn thấy có nhiều võ giả Địa Sát Cảnh chém giết như vậy, cảnh tượng trước mắt thật đồ sộ, khiến cho máu huyết trong cơ thể hắn cũng phải sôi trào.
Rầm rầm ầm…
Đầu tiên là võ giả Địa Sát Cảnh giao thủ.
Võ giả đạt tới Địa Sát Cảnh đã có thể phóng chân khí ra ngoài, 2 bên còn chưa có chân chính va chạm, thì kình khí đã trùng kích vào nhau rất dữ dội, trong lúc nhất thời, cát bay đá chạy, gió lớn nổi lên, kèm theo đó còn máu tươi bắn ra, có của thành viên phân bộ Ma Thủ Hội, cũng có của võ giả Địa Sát Cảnh thuộc Phân Đường thứ 7.
“Chết!”
Lý Phù Trần thi triển ra một chiêu Lưu Tinh Kiếm Vũ, kiếm khí kinh người xuyên qua đầu một tên võ giả Địa Sát Cảnh của Ma Thủ Hội, khiến hắn chết tươi, mấy kẻ khác thực lực cũng rất mạnh, nhưng cũng không thể chặn được Lưu Tinh Kiếm Vũ của Lý Phù Trần.
Chương 185: Vô Tình Kiếm
Sau mấy đợt công kích tầm xa, võ giả Địa Sát Cảnh của cả 2 bên bắt đầu lao vào cận chiến.
Đối thủ của Lý Phù Trần là một võ giả Ma Đạo trên mặt có một cái bớt, tu vi đạt tới Địa Sát Cảnh ngũ trọng, công pháp mà võ giả Ma Đạo này tu luyện chắc là công pháp Huyền Cấp, hơn nữa còn là loại công pháp Huyền Cấp có tính ăn mòn, chân khí toàn thân võ giả Ma Đạo này, có tính ăn mòn cực mạnh, kiếm khí của Lý Phù Trần còn chưa có tới gần người đối phương, đã bị chân khí của đối phương ăn mòn tan rã ra.
“Tiểu quỷ, ta muốn bào mòn thân thể ngươi, sau đó hấp thụ hết tinh hoa của ngươi, để tăng cường Hủ Linh Chân Khí của ta.” Tên võ giả Ma Đạo này gọi là Triệu Đại Khuê, hắn nhếch miệng cười nhạt, nói.
Công pháp mà hắn tu luyện đạt tới Huyền Cấp trung giai, gọi là Hủ Linh Chân Khí, người tu luyện công pháp này có thể ăn mòn thân thể địch nhân, hay bất kỳ sinh linh nào khác, sau đó đem tinh hoa sinh mệnh của đối phương chuyển hóa thành Hủ Linh Chân Khí để hấp thu, công pháp này cực kỳ bá đạo, so với các công pháp hút máu mạnh hơn nhiều. Dưới tình huống bình thường, tất cả võ giả Địa Sát Cảnh lục trọng trong tông môn đều không phải là đối thủ của hắn, hắn chỉ cần sử dụng Hủ Linh Chân Khí bao vây ăn mòn, là có thể dễ dàng tiêu diệt đối thủ.
Hắn vỗ ra một chưởng, xuất hiện một đạo chưởng ấn màu đen đánh về phía Lý Phù Trần, thân hình của Lý Phù Trần lóe lên, né tránh một chưởng này.
“Khinh công rất tốt, tiếc là tu vi quá thấp.” Triệu Đại Khuê hét lớn một tiếng, bạo phát ra Hủ Linh Chân Khí, bao phủ trong phạm vi mấy chục thước.
Tê tê tê!
Lý Phù Trần nghe thấy âm thanh bị ăn mòn của Phần Thiên Chân Khí.
Phần Thiên Chân Khí là cực nóng chân khí, trời sinh là khắc chế của các loại chân khí ăn mòn, hơn nữa Phần Thiên Chân Khí của Lý Phù Trần có đẳng cấp rất cao, bởi vì hắn đã đem Phần Thiên Chân Công tu luyện tới tầng thứ 14, chất lượng chân khí của hắn đã có thể sánh ngang với võ giả Địa Sát Cảnh nhị tam trọng. Thế nhưng, Triệu Đại Khuê dù sao cũng là võ giả Địa Sát Cảnh ngũ trọng, tu vi cao hơn Lý Phù Trần nhiều lắm, trong qua trình hắn sử dụng Phần Thiên Chân Khí đối kháng với Hủ Linh Chân Khí, chân khí bị tiêu hao một cách nhanh chóng.
“Huyền Long Bí Pháp, mở!”
Lý Phù Trần kích phát ra Huyền Long Bí Pháp, trong tích tắc, lượng lớn Phần Thiên Chân Khí chuyển hóa thành Huyền Long Chân Khí, Huyền Long Chân khí giống như là nham thạch vậy, từ trong cơ thể chui ra ngoài, vững vàng bảo vệ toàn thân Lý Phù Trần.
Trước đó, chân khí của Lý Phù Trần còn bị chân khí của đối phương ăn mòn, vậy mà sau khi kích phát bí pháp, chân khí của đối phương lập tức bị sức nóng khiến cho bốc hơi rồi.
“Bí pháp giúp tăng phúc thực lực?”
Triệu Đại Khuê cảm thấy vô cùng đố kị, mặc dù công pháp hắn tu luyện là Huyền Cấp trung giai, thế nhưng bí pháp kiểu như thế này, ở Ma Thủ Hội căn bản không có, bí pháp mà hắn tu luyện chỉ là 2 sao mà thôi, hơn nữa còn là loại bí pháp chuyên dùng để chạy trốn.
“Hủ Linh Trảo!”
Tay phải co thành trảo, Triệu Đại Khuê hung hăng chộp về phía Lý Phù Trần.
“Chết!”
Không cần sử dụng tới Huyền Cấp trung giai kiếm pháp, trong chớp mắt Lý Phù Trần lắc người né khỏi trảo mang, sau đó xuất ra một chiêu Lưu Tinh Kiếm Pháp, tốc độ nhanh vô cùng, Triệu Đại khuê không kịp tránh né, bị kiếm đâm xuyên thân thể, chết ngay tại chỗ.
“Những võ giả Ma Đạo này, người nào cũng đều tu luyện Huyền Cấp công pháp, hơn nữa công pháp vô cùng tà môn, đoán chừng võ giả của tông môn, cũng không phải là đối thủ của bọn chúng.” Tuy hắn có thể dễ dàng đánh chết một tên võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng, nhưng cũng không vì thế mà cảm thấy đắc ý, bởi vì tất cả võ giả Ma Đạo ở nơi đây, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Địa Sát Cảnh tam trọng, hơn nữa số lượng võ giả Ma Đạo đạt tới Địa Sát Cảnh lục trọng là nhiều nhất.
Luận về tốc độ tu hành thì, võ giả Ma Đạo nhanh hơn rất nhiều lần so với võ giả Chính Đạo.
“Ha ha, hóa cho ta!”
Võ giả Ma Đạo ít hơn khá nhiều so với võ giả của Phân Đường thứ 7, thế nhưng sau một phen chém giết, võ giả Ma Đạo cũng không có bị rơi vào thế hạ phong. Một gã võ giả Ma Đạo đánh ra một chưởng, trúng vào người một vị võ giả Địa Sát Cảnh của Phân Đường thứ 7, khiến cho vị võ giả này biến thành một bộ xương khô, tất cả da thịt trên người đều bị tan biến.
Đây cũng là một loại công pháp ăn mòn, hơn nữa đem so với công pháp ăn mòn của Triệu Đại Khuê càng thêm bá đạo, ngoài khả năng ăn mòn còn có lực sát thương rất lớn.
Chỉ tiếc là, tên võ giả Ma Đạo này kiêu ngạo không được bao lâu, thì xuất hiện một đạo kiếm quang, với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, chém bay đầu tên võ giả Ma Đạo này.
Người xuất thủ chính là Vô Tình Kiếm.
Kiếm của hắn cực nhanh, cực hiểm, cho tới lúc này hắn chỉ mới xuất thủ 3 lần, mỗi một lần giết chết 1 tên võ giả Ma Đạo, tất cả đều mất mạng chỉ bởi 1 kiếm.
“Ta đến tiếp ngươi.” Một gã võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh thất trọng đánh về phía Vô Tình Kiếm.
Vô Tình kiếm cũng lao tới, lướt vòng quanh đối phương mấy vòng.
Sau một khắc!
Tên võ giả Ma Đạo này bị chém làm nhiều mảnh, chết không toàn thây.
“Kiếm pháp thật là đáng sợ!”
Không chỉ có thành viên của Phân Đường thứ 7 cảm thấy đáng sợ, mà ngay cả thành viên của Ma Thủ Hội cũng cảm thấy đáng sợ vô cùng.
Kiếm pháp của Vô Tình Kiếm, giống như được sinh ra là để giết chóc, mỗi một chiêu một thức đều vô cùng hung hiểm, cực kỳ vô tình, kiếm không ra khỏi vỏ thì thôi, một khi xuất kiếm, địch nhân cũng phải kinh hãi cầu xin tha mạng!
“Lợi hại!” Đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần nhìn thấy cao thủ chân chính ra tay.
Có thể qua một vài năm nữa thì, Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng cùng với Vũ Văn Thiên, cũng sẽ không hề thua kém so với Vô Tình Kiếm, nếu có kém hơn thì cũng không quá nhiều, thế nhưng ở giai đoạn hiện tại, bất kể là ai trong hai người, kể cả là Lý Phù Trần, đem ra so với Vô Tình Kiếm thì vẫn có chênh lệch không hề nhỏ chút nào.
Chém giết càng diễn ra ác liệt hơn, trên chiến trường, ngoại trừ Vô Tình kiếm với ưu thế tuyệt đối hành hạ địch nhân đến chết, tất cả những người còn lại đều rơi vào khổ chiến, bao gồm cả Tổ Trưởng của các tổ.
Võ giả Ma Đạo dù sao cũng có điểm khác biệt so với võ giả Chính Phái, chân khí của bọn chúng vô cùng cổ quái, có loại chân khí mang tính ăn mòn, có loại lại có độc tính, còn có cả chân khí khiến người khác rơi vào ảo cảnh.
Nói chung, võ giả trong lúc đang giao chiến, thì tốc độ cùng với lực công kích là rất quan trọng, nhưng ngoại trừ 2 yếu tố này ra, còn có rất nhiều yếu tố khác cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sự thắng bại.
Chính vì điều đó, cho nên Phân Đường thứ 7 mặc dù có lợi thế về người, cũng không thể hoàn toàn chiếm thế thượng phong, trong nhất thời nửa khắc, muốn đem thế thượng phong chuyển thành thắng trận, căn bản là không thể được, ngược lại còn rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Lý Phù Trần tận mắt trông thấy, một gã võ giả Địa Sát Cảnh thuộc Phân Đường thứ 7, đang chiếm ưu thế tuyệt đối, bất ngờ bị trúng độc của đối thủ, khiến cho sức chiến đấu bị giảm mạnh, bị đối phương một đao chém chết.
Ngoài ra, tất cả đệ tử chân truyền trong Phân Đường thứ 7, đều đang gặp bất lợi, dù sao thì tu vi của bọn họ cũng quá thấp. Tuy rằng bọn họ có thể vượt cấp chiến đấu, thế nhưng đối thủ của bọn họ đều có tu vi cao hơn rất nhiều, nếu không phải ở bên cạnh bọn họ, lúc nào cũng có hai gã võ giả Địa Sát Cảnh cao giai âm thầm bảo vệ, phỏng chừng đã chết từ lâu rồi.
Trong trận chiến lần này, những đệ tử chân truyền có tu vi Địa Sát Cảnh tam trọng trở lên, còn có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, chỉ có những đệ tử chân truyền có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng trở lên, mới có thể anh dũng giết địch.
Vô Tình Kiếm cũng không thể dễ dàng đánh giết được nữa, sau khi hắn giết chết được 8 gã võ giả Ma Đạo, thì bị một võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh cửu trọng chặn lại.
Vô Tình Kiếm chỉ có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng, tu vi này cũng không tính là thấp, nhưng cũng không phải là cao, muốn trong nháy mắt giết chết một vị võ giả Ma Đạo cao giai tu luyện công pháp Huyền Cấp, là điều không thể.
Dù sao thì tu vi càng cao, đối với lĩnh ngộ võ học chân ý, cùng với công pháp chân ý cũng sẽ dễ dàng hơn, do đó muốn vượt cấp chiến đấu với võ giả cao giai là một điều rất khó.
Lý Phù Trần cũng gặp phải một đối thủ mạnh, là một võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh lục trọng, đối phương đã lĩnh ngộ được chân ý, thực lực rất mạnh, căn bản không phải mấy võ giả Ma Đạo vừa nãy giao chiến, hay là Thành Chủ trước đây của Vân Vụ Thành là Thân Đồ Kiếm Hà có thể so sánh được.
Một võ giả lĩnh ngộ chân ý, thực lực ít nhất cũng tăng gấp hai lần trở lên.
“Hắc hắc, thân thể của ngươi rất là mạnh mẽ, tiếp một chiêu của ta, vậy mà một chút thương tích cũng không có, nếu như hút máu của ngươi, không biết chừng có thể giúp cho ta tăng lên một trọng cảnh giới.” Đây là một tên võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu, hắn lè lưỡi, liếm môi một cái.
Võ giả luyện thể, trong máu ẩn chưa tinh hoa sinh mệnh vô cùng tinh thuần, luôn là đối tượng được võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu yêu thích nhất.
“Vậy thì phải xem ngươi còn sống hay không đã, chết.”
Lý Phù Trần thi triển chiêu Tinh Hỏa Kiếm Pháp tấn công đối phương.
“Vô dụng mà thôi, ta cũng đã lĩnh ngộ chân ý, đây là…”
Tên võ giả Ma Đạo này cảm thấy không thể tin nổi, hộ thể chân khí của hắn, vậy mà trực tiếp bị hòa tan, trước ngực xuất hiện một cái lỗ lớn, có thể nhìn xuyên qua từ đằng trước ra đằng sau, chết không nhắm mắt.