1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 35 [Chương 171 đến 175]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 35 [Chương 171 đến 175]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 171: Trấn áp

“Phù Trần, cái này e rằng không được, con làm như vậy, Lý Gia sẽ trở lên đại loạn, con đừng quá nóng vội.” Trầm Ngọc Yến chần chừ nói.

Lý Thiên Hàn cũng nói: “Không vội, ta hiện tại sống vô cùng tốt, ăn ngon ngủ kỹ, không có gì phải bận tâm lo nghĩ.”

Hai người lo lắng nhiều lắm, lo lắng nhất là, Lý Phù Trần bây giờ còn chưa tấn chức đến Địa Sát Cảnh, một ngày chưa tấn chức đến Địa Sát Cảnh, là một ngày bọn họ không thể yên tâm, phổ thông căn cốt, khả năng tấn chức thấp lắm, nhưng trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Đáng tiếc là hai người không có nhìn ra, Lý Phù Trần hiện tại đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh.

“Cha, mẹ, hai người cho rằng con ngốc lắm sao? Nếu không đủ sức, sao con dám hành động lỗ mãng? Con dám làm như vậy, là vì con có lòng tin tuyệt đối, không có gì phải sợ.” Lý Phù Trần tự tin nói.

“Phù Trần, lẽ nào con?”

Lý Thiên Hàn nghĩ tới một khả năng, nhìn qua vẻ mặt của Lý Phù Trần, càng thêm chắc chắn cái khả năng này là sự thật.

“Cha, bọn họ đã tới, người hãy lên đó ngồi, người phải tin tưởng con.” Lý Phù Trần cảm ứng thấy có người đến.

“Mà thôi, ngồi lên thì đã sao, cùng lắm thì lại bị đuổi xuống.”

Lý Thiên Hàn hiện tại rất mâu thuẫn, chẳng qua trên mặt có chút phấn khởi, phấn khởi không phải vì bản thân lần thứ hai có thể ngồi lên vị trí Tộc Trưởng, phấn khởi là bởi vì Lý Phù Trần đã trưởng thành.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên, từng vị Trưởng Lão Lý Gia đi tới nghị sự đường.

Khi đến nơi, bọn hắn thấy ngồi ở vị trí Tộc Trưởng là Lý Thiên Hàn, tất cả đều há hốc mồm, mắt trợn trừng.

“Lớn mật, Lý Thiên Hàn, ai cho phép ngươi ngồi lên đó, ngươi muốn tạo phản?”

“Lý Thiên Hàn, hiện tại quỳ xuống nhận tội còn có cơ hội, đừng có sai lầm.”

Vài tên Trưởng Lão Lý gia thân cận với Lý Thiết Sơn quát lớn lên.

“Câm miệng.”

Lý Phù Trần liếc mắt nhìn mấy người, bỗng quát lớn, phát ra khí thế vô cùng đáng sợ, không khí nơi đây trở nên lạnh lẽo, khiến cho mấy người sợ run lên.

Tiếng bước chân vang lên lần nữa, đám người Lý Thiết Sơn đi đến.

Thấy Lý Thiên Hàn ngồi trên vị trí Tộc Trưởng, Lý Thiết Sơn giận dữ cười lớn, “Tốt, xem ra Lý Thiên Hàn ngươi đối với vị trí Tộc Trưởng này vẫn là nhớ mãi không quên, đáng tiếc, ngươi cho là ngươi lên đó ngồi, thì chức vị Tộc Trưởng này sẽ là của ngươi sao? Đừng có nằm mơ, còn không mau cút xuống cho ta.”

Lý Thiết Sơn vô cùng tức giận, hắn là Tộc Trưởng đương nhiệm còn đứng ở đây, vậy mà dám làm như vậy không xem hắn ra gì, đừng nói Lý Phù Trần chỉ là Quy Nguyên Cảnh thất trọng tu vi, cho dù có là cửu trọng thì như thế nào, Lý Gia hắn còn chưa cho phép một nhà Lý Thiên Hàn làm càn.

“Lý Thiết Sơn, vị trí Tộc Trưởng này chỉ dành cho người có đức, có uy nghiêm, ngươi đường đường là Tộc Trưởng Lý Gia, lại đi nịnh bợ Thân Đồ Lãng của Thân Đồ Gia, ngay cả Lý Tiểu Điệp là con cháu của Lý Gia ta, cha bị Thân Đồ Lãng giết chết, ngươi cũng chẳng quan tâm, ngươi xứng làm Tộc Trưởng sao?” Nếu đã dám ngồi lên vị trí Tộc Trưởng, Lý Thiên Hàn cũng không có sợ Lý Thiết Sơn, liên tục chất vấn.

Lý Thiết Sơn nói: “Lý Đại Giang là hắn tự làm tự chịu, không thể trách người khác, Lý Thiên Hàn, ta sẽ cho ngươi một cơ hội nữa, quỳ xuống, nếu không đừng trách ta lấy gia pháp ra trừng trị ngươi.”

“Tốt, lấy gia pháp trừng trị người khác, đáng tiếc, ngươi đã không còn là Tộc Trưởng.” Lý Phù Trần thản nhiên nói.

Lý Thiết Sơn trừng mắt nhìn về phía Lý Phù Trần nói: “Trưởng bối đang nói, ai cho phép tiểu bối như ngươi xen vào, hơn nữa ta cũng muốn hỏi một chút, vì sao ta không còn là Tộc Trưởng?”

“Ngươi đã bị cách chức.”

“Ha ha, cách chức, ai cách chức ta?” Lý Thiết Sơn cười to.

“Ta.” Lý Phù Trần nói.

“Chỉ bằng ngươi.” Lý Thiết Sơn trên người bộc phát ra khí thế hung hãn, mặc kệ sau này ra sao, ngày hôm nay, hắn muốn xuất ra uy nghiêm của Tộc Trưởng, nếu không thì còn có ai phục tùng hắn.

“Lý Phù Trần, ngươi đây là muốn làm phản, cha của ngươi nếu không đi xuống, chúng ta sẽ không khách khí nữa.” Mấy vị Trưởng Lão Lý Gia cùng phe phái với Lý Thiết Sơn bộc phát ra khí thế, ánh mắt bất thiện.

Còn những Trưởng Lão Lý Gia khác, thì do dự chưa đưa ra quyết định, quan sát tình hình rồi tính tiếp.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng.

“Lý Gia ngươi, thật đúng là loạn a, nếu như là ở Hướng Gia ta, loại con cháu làm phản này, sớm đã bị giết chết.” Hướng Gia Ngọc tỏ vẻ đang xem trò cười.

Lý Vân Hà sắc mặt âm trầm, nghe vậy nói: “Yên tâm, chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy, cả nhà Lý Phù Trần, đều phải bị xử phạt rất nặng.”

“Ha hả!” Lý Phù Trần cười rộ lên.

“Lý Phù Trần, ngươi cười cái gì?” Lý Thiết Sơn hừ lạnh.

Lý Phù Trần nói: “Ta cười các ngươi không biết tự lượng sức mình, chỉ là một đám Quy Nguyên Cảnh cao giai võ giả, cũng dám ở trước mặt ta bạo phát khí thế, các ngươi cho rằng ta đi Thương Lan Tông là để đi chơi phải không?”

Trong lúc nói chuyện, Lý Phù Trần bước ra một bước, khí thế kinh khủng bạo phát, trong nháy mắt, nhiệt độ trong đại sảnh dường như tăng lên rất nhiều.

Bị khí thế của Lý Phù Trần trấn áp, đám người Lý Thiết Sơn sắc mặt tái nhợt, toàn thân giống như là bị một tảng đá lớn đè xuống, vô cùng khó chịu, ngay cả hô hấp cũng thấy khó khăn.

“Khí thế trấn áp, cái này cần khí thế phải đủ mạnh.”

Trong nghị sự đường, những Trưởng Lão đang đứng quan sát, tỏ ra khiếp sợ.

Có thể hiểu, khí thế của võ giả Quy Nguyên Cảnh cửu trọng cũng không thể trấn áp khí thế của võ giả Quy Nguyên Cảnh nhất trọng, chỉ có đạt được Địa Sát Cảnh, mới có thể chân chính vận dụng khí thế, trấn áp đối thủ.

Bọn họ còn chưa có nhận thức được, Lý Phù Trần đã là Địa Sát Cảnh tu vi, bọn họ cho rằng Lý Phù Trần chỉ là tu luyện Huyền Cấp công pháp, do đó khí thế mới mạnh như vậy. Tất nhiên, Lý Phù Trần cũng chỉ là sử dụng một chút khí thế mà thôi, nếu như bộc phát ra tất cả khí thế, trong nghị sự đường, không ai có thể chịu được, nếu hắn muốn, chỉ cần dùng khí thế cũng đủ để nghiền nát bọn họ.

“Lý Phù Trần, ngươi muốn làm gì, tạo phản sao, ở Lý Gia, còn không cho phép ngươi làm càn.” Đúng lúc này, bên ngoài nghị sự đường, một khí thế mênh mông cuồn cuộn bao phủ nơi này lại.

Cỗ khí thế này quá to lớn, nếu như nói khí thế của đám người Lý Thiết Sơn là gió nhẹ, thì cỗ khí thế này chính là cuồng phong.

Theo cỗ khí thế này bao phủ, đám người Lý Thiết Sơn rốt cuộc cũng trút được gánh nặng, từng người sắc mặt tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ hung ác.

Lý Gia Thiên, không phải là Tộc Trưởng, cũng không nằm trong Trưởng Lão Hội, mà là Lão Tổ Lý Huyền Phong.

Chỉ cần Lão Tổ ra mặt, Lý Phù Trần không thể nào gây ra sóng gió.

“Đang chờ ngươi tới đây.”

Lý Phù Trần vẫn ung dung nhìn Lý Huyền Phong đi vào trong nghị sự đường.

Lý Huyền Phong hướng phía Hướng Gia Ngọc khẽ gật đầu, chợt ánh mắt quét về phía Lý Phù Trần cùng Lý Thiên Hàn, nhìn thấy Lý Thiên Hàn ngồi ở trên vị trí Tộc Trưởng, trong mắt hiện lên vẻ tàn khốc, “Lý Thiên Hàn, ngươi thật to gan, lần trước dạy bảo, ngươi đã quên rồi sao?”

Không đợi Lý Thiên Hàn nói, Lý Phù Trần nói: “Lý Huyền Phong, ngươi vốn là trưởng bối của ta, về lý ta phải gọi ngươi một tiếng Thái Gia Gia, chẳng qua, trong lần Thiên Tài Chiến tổ chức ở Vân Vụ Thành, chỉ bởi vì ngươi xem trọng Lý Vân Hải, bắt ta phải thua hắn, nếu chỉ là như vậy, hôm nay gặp mặt, ta như trước vẫn sẽ gọi ngươi một tiếng Thái Gia Gia, gọi ngươi một tiếng Lão Tổ, thế nhưng, ngươi lại trút giận lên đầu cha mẹ ta, cách chức Tộc Trưởng của cha ta, còn đem cha ta giáng xuống làm chi thứ, đúng, ngươi có thể làm như vậy, bởi vì ngươi mạnh, ngươi là đệ nhất cao thủ Lý gia, ta cạn lời rồi ^-^…”

“Ngươi dám gọi thẳng tên của ta, quả thật là to gan.”

Lý Phù Trần còn chưa nói hết lời, Lý Huyền Phong đã nổi giận, khí thế điên cuồng bao phủ hướng Lý Phù Trần, toàn bộ nghị sự đường trở nên im lặng, tất cả mọi người không dám nói gì, bởi vì lão tổ đã chân chính nổi giận.

“Quả thực quá ngông cuồng.” Lý Vân Hà há hốc mồm, hắn không nghĩ tới, Lý Phù Trần lại dám gọi thẳng tên của Lão Tổ, quả thật là không coi ai ra gì.

Hướng Gia Ngọc lắc đầu, đối mặt với Địa Sát Cảnh võ giả cũng dám chống đối, không biết ngốc thật hay là có sức mạnh để làm điều đó.

Chương 172: Cái gì là khí thế

“Phù Trần!”

Bị khí thế của Lý Huyền Phong trấn áp, Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến cảm thấy khó thở, hai người không khỏi khẩn trương nhìn về phía Lý Phù Trần, dù sao, phần lớn khí thế của Lý Huyền Phong cũng tập trung về phía Lý Phù Trần.

“Đây là khí thế của ngươi sao? Quá yếu.”

Lý Phù Trần vẻ mặt thản nhiên, khí thế của Lý Huyền Phong, căn bản không thể lay động tâm linh cùng thân thể của hắn, giống như là gió nhẹ thổi vào mặt.

Lý Huyền Phong con ngươi co rút lại, đang muốn nói thì.

“Cho ngươi kiến thức một chút, cái gì mới là khí thế.”

Căn bản không cần kích phát Huyền Long Bí Pháp, vận chuyển Phần Thiên Chân Công, Lý Phù Trần phóng xuất ra khí thế của mình.

Ầm!

Giống như là sóng lớn cuồn cuộn, núi lửa phun trào, một khí thế gần như là thực chất bộc phát ra, trong thị giác của mọi người, toàn bộ nghị sự đường rõ ràng đang vặn vẹo, mặt đất vặn vẹo, cây cột vặn vẹo, bóng người vặn vẹo, nóc nhà vặn vẹo, hư không vặn vẹo, tất cả đều vặn vẹo, mà thân thể cảm thụ càng thêm mãnh liệt, giống như là rơi vào hỏa ngục, nhiệt độ cực cao, làm tan rã tâm linh ý chí của bọn họ.

Lúc này, trong nghị sự đường, ngoại trừ Lý Phù Trần cùng với Lý Thiên Hàn và Trầm Ngọc Yến, những người còn lại, đến cử động ngón tay cũng thấy khó khăn, từng người một lộ ra vẻ sợ hãi, trong đầu trống rỗng.

Khí thế không chỉ là khí tức áp bách, mà còn là tâm linh ý chí áp bách.

Bị khí thế của Lý Phù Trần áp bách, tâm linh ý chí của mọi người bị vặn vẹo hoàn toàn, khiến cho ngũ giác của bọn họ đều xuất hiện vấn đề. (Ngũ giác = Thị giác + thính giác + vị giác + khứu giác + xúc giác)

Phải biết rằng, lúc trước bị khí thế của Lý Phù Trần áp bách, cho dù là thiên kiêu của 3 tông, cũng đều phải điên cuồng chạy trốn.

Lúc này, vẻ mặt của Lý Huyền Phong, tràn đầy chấn động cùng sợ hãi.

Đây là người sao? Chỉ là khí thế đã có thể trấn áp được hắn, dù sao hắn cũng là Địa Sát Cảnh tam trọng tu vi, không có phải cái gì a miêu a cẩu nha, cho dù có là thành chủ Vân Vụ Thành Thân Đồ Kiếm Hà, cũng không thể dùng khí thế để trấn áp hắn a.

Bất quá Lý Huyền Phong không có cam lòng, ra sức vùng vẫy, cố gắng muốn phá tan khí thế của Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần lạnh lùng cười, khí thế không ngừng tăng lên, Lý Huyền Phong khuôn mặt uất ức đến đỏ bừng, thân thể đều đang run rẩy.

“Lý Huyền Phong, lúc đầu ngươi cách chức Tộc Trưởng của cha ta, đem người giáng xuống làm chi thứ, một nhà Lý Phù Trần ta, không có gì để nói, chỉ là thực lực của ta khi đó không đủ mạnh, hiện tại, ngươi có điều gì muốn nói không.” Lý Phù Trần quát lên.

Lý Huyền Phong cắn răng chịu đựng, há mồm ra như muốn nói điều gì đó, thế nhưng qua một lúc lâu vẫn không thấy nói gì.

Bây giờ, lão còn có thể nói cái gì, ai mà biết Lý Phù Trần tiến bộ kinh người như vậy, mới chỉ qua mấy năm a, rõ ràng từ Luyện Khí Cảnh, nhanh chóng tấn chức đến Địa Sát Cảnh, mà không phải Địa Sát Cảnh bình thường, Địa Sát Cảnh võ giả bình thường, so khí thế với Lý Phù Trần, ngay cả một thành cũng không bằng.

Trong lòng vừa tức giận, lại vừa hối hận, nói chung tâm tình của Lý Huyền Phong bây giờ rất phức tạp.

“Phù Trần, con đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh?” Lý Thiên Hàn không nhịn được hỏi.

Lý Phù Trần gật đầu, “Cha, mẹ, Phù Trần không để cho hai người phải thất vọng, hơn nửa tháng trước, con đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng, trở thành đệ tử chân truyền Thương Lan Tông.”

“Đệ tử chân truyền!”

Lý Thiên Hàn thân thể run run, không khỏi nghiêng đầu, nhìn về phía vợ là Trầm Ngọc Yến, thì thấy Trầm Ngọc Yến đang khóc vì quá vui mừng.

Đệ tử chân truyền, đây là khái niệm gì?

Ngoại trừ Thành Chủ là chủ của một tòa thành, còn lại tất cả người trong thành, địa vị đều là thấp hơn đệ tử chân truyền, có thể nói như vậy, dưới Trưởng Lão nội tông, đệ tử chân truyền có địa vị rất cao, ngay cả Trưởng Lão ngoại tông cũng là kém hơn.

Vân Vụ Thành, hơn 100 năm rồi còn chưa từng có xuất hiện một vị đệ tử chân truyền Thương Lan Tông.

Quan trọng nhất là, Lý Phù Trần năm nay mới 19 tuổi, so với giới hạn 35 tuổi, kém đủ 16 năm, một người ba mươi mấy tuổi tấn chức đến Địa Sát Cảnh trở thành đệ tử chân truyền, địa vị khẳng định không bằng Lý Phù Trần.

“Lão Thiên đối đãi với Lý Thiên Hàn ta quá tốt, cuộc đời này không còn gì phải tiếc nuối.” Lý Thiên Hàn ngửa mặt lên trời cười to, tâm tình vô cùng kích động,

Lúc này, cái gì Tộc Trưởng, cái gì Lý Gia, đều không quan trọng.

Nghe được Lý Phù Trần thừa nhận mình là Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, đám người Lý Thiết Sơn thấy trước mắt tối sầm lại, có một số ngất đi.

Điều này sao có thể?

Một cái phổ thông căn cốt, vậy mà 19 tuổi có thể tấn chức tới Địa Sát Cảnh, trở thành đệ tử chân truyền Thương Lan Tông, còn có thiên lý hay không.

Lý Vân Hà sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm Lý Phù Trần, trong lòng vô cùng buồn bã, hắn phát hiện, cả đời này của mình cũng đừng nghĩ có thể đuổi kịp Lý Phù Trần, cùng là 19 tuổi, đối phương đã là Địa Sát Cảnh võ giả, còn hắn chỉ là một Luyện Khí Cảnh võ giả nho nhỏ, sao có thể so?

“Phù Trần thiếu chủ, ta đã biết sai, mong người khai ân.”

Một ít Trưởng Lão Lý Gia thân cận với Lý Thiết Sơn, trong lòng lo sợ vội vàng nói.

Thu hồi khí thế, Lý Phù Trần không thèm để ý những người này, mở miệng nói: “Kể từ hôm nay, cách chức Tộc Trưởng của Lý Thiết Sơn, cha ta Lý Thiên Hàn lần thứ hai sẽ đảm nhiệm chức vị này, cha, chuyện tiếp theo nhờ người xử lý đi!”

Lý Phù Trần dù sao cũng không phải là Tộc Trưởng Lý Gia, vượt quyền cách chức Lý Thiết Sơn, đã là không hợp quy củ, việc xử lý sự tình trong gia tộc, giao cho cha hắn Lý Thiên Hàn là lựa chọn tốt nhất.

Hít sâu một hơi, Lý Thiên Hàn gật đầu, chậm rãi nói: “Lý Thiết Sơn, ngươi trước đây thân là Tộc Trưởng, không vì tộc nhân mà chủ trì công đạo, trái lại cùng với kẻ địch giết chết tộc nhân có quan hệ thân thiết, lại còn thu nhận đan dược của đối phương, ta phạt ngươi…”

Lý Thiên Hàn đối với sự tình trong Lý Gia rất quen thuộc, chỉ cần phạm tội, hắn sẽ đều xử phạt.

Về phần Lý Huyền Phong, dù sao cũng là Lão Tổ Lý Gia, không có công lao, cũng có khổ lao, hơn nữa xử phạt Lão Tổ trước mặt mọi người, sẽ làm hắn mất đi lòng tin của mọi người.

Cho nên, Lý Thiên Hàn cũng nhanh chóng bỏ qua Lý Huyền Phong, hắn tin rằng qua chuyện hôm nay, Lý Huyền Phong sẽ không bao giờ dám lấy uy phong của Lão Tổ ra để thao túng mọi việc.

Trong lúc Lý Thiên Hàn đang xử phạt thì, Hướng Gia Ngọc lên tiếng, “Chức Tộc Trưởng của bá bá Lý Thiết Sơn, không thể bãi miễn, Lý Phù Trần, ngươi không có quyền.”

Mặc dù ở trong mắt nàng, Lý Gia chỉ là một gia tộc nhỏ, nhưng bất luận như thế nào, một cái chức vị Tộc Trưởng đều là rất quan trọng, chồng tương lai của nàng, sao có thể là một người bình thường, danh xưng Thiếu Tộc Trưởng dễ nghe hơn rất nhiều.

“Ngươi chỉ là người ngoài, làm gì có quyền can thiệp vào sự tình của Lý Gia ta?” Lý Thiên Hàn cau mày nói.

Thân phận của Hướng Gia Ngọc, hắn đã biết, nếu như đổi thành người khác, sớm đã cho người đuổi nàng ra ngoài.

“Hướng Gia Ngọc ta, muốn nói gì thì nói, cần gì phải có quyền.” Hướng Gia Ngọc thản nhiên nói.

Lý Phù Trần cười nhạt, “Ngươi là người phương nào?”

“Ngân Phong Thành con cháu Hướng Gia Hướng Gia Ngọc, Lý Phù Trần, tuy rằng ngươi là đệ tử chân truyền, nhưng chuyện này cùng với Hướng Gia Ngọc ta có liên quan, cho nên ngươi hãy nhún nhường một chút đi.” Người khác sợ Lý Phù Trần, còn nàng thì không, bởi vì anh của nàng, từ mấy năm trước đã là đệ tử chân truyền.

Lý Phù Trần nói: “Trời cao đất rộng thế nào, chắc là ngươi không biết, vậy để ta nói cho ngươi hiểu, cho dù là Tộc Trưởng Hướng Gia, hay Thành Chủ Ngân Phong Thành ở chỗ này, cũng không có tư cách khiến ta phải nhún nhường, ngay bây giờ ngươi hãy cút ra khỏi nghị sự đường, bằng không đừng trách ta đem ngươi nhốt lại, cho tới khi Hướng Gia đến nhận người.”

“Lý Phù Trần, ngươi dám, anh của ta là Hướng Thiên Cường, từ mấy năm trước đã trở thành đệ tử chân truyền, xem ngươi còn dám động vào ta hay không.” Hướng Gia Ngọc thét lên chói tai.

“Hướng Thiên Cường, ta có nghe nói qua, cũng chỉ là một đệ tử chân truyền Bạch Ngân, ngươi không cảm thấy xấu hổ khi đem hắn ra dọa ta à, cút ra ngoài.” Lý Phù Trần vung tay lên, một đạo kình phong đem Hướng Gia Ngọc thổi bay ra ngoài.

Lý Vân Hà biến sắc, Lý Phù Trần ngay cả Thành Chủ Ngân Phong Thành còn không sợ, còn nói anh của Hướng Gia Ngọc chỉ là đệ tử chân truyền Bạch Ngân, vậy thì thân phận của hắn, còn đáng sợ đến mức nào.

Không dám lên tiếng, Lý Vân Hà chạy nhanh ra ngoài.

Trong nghị sự đường, mọi người lần thứ hai dại ra.

Từ trong lời nói của Lý Phù Trần, bọn họ đại khái biết được, thân phận của Lý Phù Trần, so với trong tưởng tượng của bọn họ còn kinh khủng hơn nhiều.

Chương 173: Giết tới Thân Đồ Gia

Trong quá trình Lý Thiên Hàn xử phạt mọi người, nghị sự đường lặng ngắt như tờ, rất yên tĩnh.

Sau khi xử phạt xong, cũng không có ai dám rời đi.

Cứ nói đùa, có Lý Phù Trần ở đây, ai dám rời khỏi, ngay cả Lão Tổ cũng không dám.

Lý Phù Trần liếc mắt nhìn mọi người, chợt ánh mắt dừng lại trên người Lý Thiết Sơn, lạnh lùng nói: “Cha của Lý Tiểu Điệp bị giết, chuyện xảy ra như thế nào, dám nói lung tung một câu, đừng trách ta trở mặt vô tình.”

Lý Thiết Sơn đã sớm sợ vỡ mật, nào dám giấu diếm, ngay cả chuyện hắn thu nhận của Thân Đồ Gia 5 viên Hoàng Cấp cao giai đan dược cũng đều nói ra, hắn hiện tại chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là thành thật khai báo, còn những cái khác, một chút cũng không dám nghĩ tới, hắn thậm chí còn cảm thấy may mắn, không có đem chuyện này làm tới tuyệt tình, bằng không thì, ngày hôm nay hắn chắc chắn phải chết, Lý Phù Trần sẽ giết hắn để lập uy.

“Gọi Lý Tiểu Điệp vào đây.” Lý Phù Trần nói với một gã Trưởng Lão Lý Gia.

Lý Tiểu Điệp hiển nhiên còn không biết, Lý Phù Trần đã áp đảo cao tầng Lý Gia, nhìn thấy trong nghị sự đường, có rất nhiều nhân vật cao tầng đều ở đây, liền quỳ xuống, trong mắt ướt đẫm, quật cường nói: “Cầu xin Lý Gia vì Tiểu Điệp chủ trì công đạo.”

“Tiểu Điệp, đứng lên.” Lý Phù Trần nói.

Lý Tiểu Điệp chần chừ nhìn về phía Lý Gia Lão Tổ cùng với Lý Thiết Sơn.

Lý Thiết Sơn nói: “Thiếu tộc trưởng đã bảo ngươi đứng lên, sao còn chưa chịu đứng dậy.”

Lý Phù Trần liếc mắt nhìn hắn, “Từ khi nào đến lượt ngươi lên tiếng, Tiểu Điệp, đừng sợ, có cái gì oan khuất, toàn bộ đều nói ra cho ta biết, ta Lý Phù Trần sẽ vì ngươi làm chủ, kẻ nào đáng giết thì giết, cần trừng phạt sẽ nghiêm khắc trừng phạt, không chừa một ai.”

Hắn lần này trở về, không có ý định sẽ ở lại Vân Vụ Thành sinh sống, cho nên hắn muốn giải quyết mọi chuyện trước khi rời khỏi Vân Vụ Thành.

Lý Tiểu Điệp không ngốc, Lý Phù Trần tùy ý dạy bảo Lý Thiết Sơn, nhưng không ai dám nói gì, thì nàng đã hiểu, Lý Phù Trần đã trở nên mạnh mẽ, nghĩ đến một tháng qua bao nhiêu đau thương phải chôn giấu trong lòng, không kìm nén được bật khóc nức nở, tiếng khóc bi thảm, khiến người rơi lệ.

Lý Phù Trần không có giục nàng nói, mà lặng lẽ nhìn nàng, để nàng khóc cho vơi bớt nỗi lòng.

Một lúc lâu sau, Lý Tiểu Điệp mới ngừng khóc.

Lý Phù Trần nhẹ nhàng nói: “Trước hãy đứng lên, có chuyện gì, thì nói cho Phù Trần ca nghe.”

“Phù Trần ca.” Lý Tiểu Điệp đứng lên, trong lòng cảm thấy ấm áp, thời gian này, chỉ có một nhà Lý Phù Trần, mang đến cho nàng cảm giác ấm áp, bằng không nàng đã sớm tìm đến cái chết.

Lau đi nước mắt, Lý Tiểu Điệp nói ra nguyên nhân dẫn tới chuyện này, so với Lý Thiết Sơn kể lại thì chi tiết hơn nhiều.

Khi Lý Tiểu Điệp nói ra tất cả, trong nghị sự đường, không ít nhân vật cao tầng cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, từng người một hận không thể dúi dầu xuống đất.

Ánh mắt của Lý Phù Trần, dần trở nên sắc bén, sát khí từ trên người hắn tỏa ra.

Thân Đồ Gia Tộc, chết tiệt.

Chuyện xảy ra từ mấy tháng trước.

Theo tuổi tăng lên, Lý Tiểu Điệp trỗ mã ngày càng duyên dáng yêu kiều, tuy rằng không sánh bằng Quan Tuyết, thế nhưng ở Vân Vụ Thành, cũng được coi là mỹ nữ nổi danh.

Một ngày kia ở Vân Vụ Thành, Thân Đồ Lãng bắt gặp Lý Tiểu Điệp, ngay lập tức bị khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tiểu Điệp hấp dẫn.

Tên Thân Đồ Lãng này ỷ mình trong Thân Đồ Gia Tộc, có địa vị cao thượng, không coi ai ra gì, đã từng giở trò cướp vợ của Tộc Trưởng một gia tộc nhỏ bé, vu oan hãm hại, dùng quyền lực đem gia tộc nhỏ này đạp đổ.

Cậy có người chống lưng, Thân Đồ Lãng trực tiếp ra lệnh cho thủ hạ, muốn đem Lý Tiểu Điệp bắt về.

Cũng may là, lúc đó 2 vợ chồng Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến đang đi dạo phố, nhìn thấy tộc nhân mình bị bắt nạt, liền ra tay đuổi đám người Thân Đồ Lãng đi.

Có khả năng vì Lý Phù Trần, nên Thân Đồ Lãng không dám đi trả thù cha mẹ của hắn, nhưng là ham muốn có được Lý Tiểu Điệp vẫn chưa biến mất, hắn liền sai người mang quà cáp tới gặp Tộc Trưởng Lý Gia lúc đó là Lý Thiết Sơn, mong Lý Thiết Sơn đem Lý Tiểu Điệp gả làm tiểu thiếp cho hắn.

Lý Tiểu Điệp tất nhiên không chịu, cha của Lý Tiểu Điệp là Lý Đại Giang cũng từ chối thẳng thừng.

Cứ nghĩ rằng chuyện này đã kết thúc, một tháng trước, Lý Đại Giang cùng Lý Tiểu Điệp lần thứ hai đi tới Vân Vụ Thành, dự định mua một vài thứ, lại bị đám người Thân Đồ Lãng gây khó dễ.

Mắt thấy con gái mình bị đám người Thân Đồ Lãng bắt đi, Lý Đại Giang liều chết, ra sức chống lại.

Đáng tiếc Lý Đại Giang chỉ là Quy Nguyên Cảnh cấp thấp võ giả, không phải là đối thủ của đám người Thân Đồ Lãng, bị 2-3 thủ hạ của hắn quật ngã, đánh thành trọng thương.

Cảm thấy bị mất mặt vì chuyện lần trước, sau khi đánh trọng thương Lý Đại Giang, Thân Đồ Lãng vẫn chưa dừng tay lại, một cước lại một cước dẫm đạp lên người Lý Đại Giang, đem Lý Đại Giang đánh chết, sau đó hắn quay lại nói với Lý Tiểu Điệp một câu, nói hắn ngày hôm nay không cưỡng ép bắt nàng đi, sớm muộn gì có một ngày, nàng sẽ ngoan ngoãn lên giường với hắn, bằng không, mẹ của nàng, cũng đừng nghĩ có thể sống tốt.

Ngày đó, mẹ của Lý Tiểu Điệp vì quá đau buồn mà ngã bệnh, nằm trên giường không dậy nổi.

Từ đó đến nay, Lý Tiểu Điệp mỗi ngày đều đến cầu xin Lý Thiết Sơn vì nàng làm chủ chuyện này.

“Phế vật, tất cả đều là phế vật, đám người Lý Gia các ngươi, sống còn có ích lợi gì.”

Sát khí bạo phát, Lý Phù Trần lần thứ hai thả ra khí thế, một số người trực tiếp bị khí thế của Lý Phù Trần chấn bay ra ngoài, miệng phun ra máu, kể cả Lão Tổ Lý Huyền Phong.

“Lý Huyền Phong, ngươi thân là Lão Tổ Lý Gia, coi như là Địa Sát Cảnh võ giả thì như thế nào, ngay cả tộc nhân của mình cũng không quản không hỏi, ngươi căn bản cũng không có trái tim của cường giả, khó trách Lý Gia ta ngày càng đi xuống.”

“Lý Thiết Sơn, sao ngươi không lấy nước tiểu soi lại mặt mình, bằng ngươi, mà cũng có tư cách làm Tộc Trưởng Lý Gia, ngươi chỉ là một kẻ tiểu nhân mà thôi, ta thật là muốn giết ngươi a!”

“Còn đám Trưởng Lão các ngươi, từng người một chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, gió chiều nào thì theo chiều đấy, so với con chó có gì khác nhau ^-^.”

Lý Phù Trần ngôn từ sắc bén, khiến cho những kẻ bị đánh bay ra ngoài cửa, đều cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhất là Lý Thiết Sơn, cảm thấy Lý Phù Trần có ý muốn giết mình, vội vã quỳ xuống, “Thiết Sơn biết sai, mong Tộc Trưởng giơ cao đánh khẽ, tha cho ta một mạng.”

Nói xong, hắn quỳ về phía Lý Thiên Hàn, van xin chân thành.

Lý Thiên Hàn không có bất kỳ cảm tình gì nói: “Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, người đâu, đem hắn nhốt lại.”

Lý Tiểu Điệp nhìn đến ngây người, đây chính là người thiếu niên năm xưa sao?

Thời gian mấy năm, hắn đã lớn lên thành một gốc đại thụ che trời, không còn là thiếu niên nhỏ bé mặc cho người chém giết.

“Cha, chuyện tiếp theo giao cho người xử lý, Tiểu Điệp, đi với ta tới Thân Đồ Gia.” Lý Phù Trần hướng Lý Tiểu Điệp nói.

Lý Thiên Hàn vội vàng hỏi: “Phù Trần, con đi Thân Đồ Gia làm gì?”

Trực giác mách bảo hắn, Lý Phù Trần cũng sẽ không nhẹ nhàng xử lý chuyện này đâu.

“Giết người.”

Nói xong, Lý Phù Trần dẫn theo Lý Tiểu Điệp, bay vút ra khỏi nghị sự đường.

Lý Phù Trần vừa rời khỏi, phần lớn người nơi đây thân thể như nhũn ra, thế nhưng, như trước không một ai dám rời đi.

Vân Vụ Thành, phủ thành chủ.

Thân Đồ Gia Tộc là thành chủ gia tộc, chỗ ở hiện tại tất nhiên là ở Phủ Thành Chủ, nằm ở trung tâm của thành phố.

“Người nào, còn không mau mau dừng lại, muốn chết phải không?”

Ầm ầm!

Phủ Thành Chủ, cửa chính mở toang, ngay cả người canh cửa, tất cả đều bị đánh bay, Lý Phù Trần đứng phía trước, Lý Tiểu Điệp ở phía sau, hai người một trước một sau đi vào trong Phủ Thành Chủ.

Dọc theo đường đi, tất cả đội hộ vệ của Phủ Thành Chủ chạy tới ngăn cản đều bị khí thế của Lý Phù Trần đánh bay ra ngoài, căn bản không cần ra tay.

“Thân Đồ Lãng ở nơi nào, còn không ra nhận lấy cái chết.” Giọng nói của Lý Phù Trần, truyền khắp toàn bộ Phủ Thành Chủ.

Chương 174: Thân Đồ Lãng, chết

“Người nào dám đến Phủ Thành Chủ làm càn, chết”

Trong Phủ Thành Chủ cao thủ nhiều như mây, từng nhóm võ giả Quy Nguyên Cảnh dũng mãnh tiến lên, lão giả cầm đầu, rõ ràng là một vị Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, hắn quát lên một tiếng lớn, rút ra trường kiếm, một kiếm đâm về phía Lý Phù Trần.

Một kiếm này nhanh như thiểm điện, cảm giác giống như là tên rời khỏi nỏ vậy.

Vươn hai đầu ngón tay ra, Lý Phù Trần dễ dàng kẹp lấy kiếm của đối phương, thản nhiên nói: “Xuất thủ thật đúng là tàn nhẫn, trước giết ngươi thị uy.” Dứt lời, Lý Phù Trần vận kình phát lực, bẻ gãy trường kiếm của đối phương, hai ngón tay kẹp lấy mũi kiếm, giống như là thần binh lợi khí, phi mũi kiếm xuyên thủng yết hầu đối phương.

“Còn ai dám đi lên, đừng trách ta giết không tha.” Lý Phù Trần lạnh lùng nói.

Nghe vậy, đông đảo võ giả Quy Nguyên Cảnh giật mình kinh hãi đều lùi lại, ngay cả Khách Khanh Thân Đồ Gia cũng bị giết chết, bọn họ đâu còn dám xông lên, tất cả lùi lại đợi Thành Chủ đến.

Thành Chủ Thân Đồ Kiếm Hà là Địa Sát Cảnh ngũ trọng võ giả, chỉ cần hắn ra tay, người trẻ tuổi trước mặt này chắc chắn phải chết.

Thân Đồ Gia có không ít võ giả Địa Sát cảnh, một số là Khách Khanh, còn lại là cao tầng trong gia tộc.

Chỉ sau một lát công phu, có 5 tên Địa Sát Cảnh võ giả chạy tới.

Ánh mắt rơi vào trên thi thể của Khách Khanh bị Lý Phù Trần giết chết, tất cả đều cảm thấy tức giận, đã bao nhiêu năm rồi, làm gì có ai dám tới phủ thành chủ giết người, người này quả thực to gan lớn mật, chết không có gì đáng tiếc.

“Ngươi là người phương nào, dám ở Phủ Thành Chủ giết người, còn không mau giơ tay chịu trói, cho ngươi chết toàn thây.” Một gã Địa Sát Cảnh võ giả quát lên.

“Lão Tổ, hắn là Lý Phù Trần, từng là thiếu tộc trưởng Lý Gia.” Một gã võ giả Quy Nguyên Cảnh bỗng nhiên tiến lại gần một gã võ giả Địa Sát Cảnh lớn tuổi, thấp giọng nói.

“Lão phu Thân Đồ Trường Phong, ngươi chính là Lý Phù Trần?” Thân Đồ Trường Phong biến sắc, chuyện về Lý Phù Trần ở Thương Lan Tông, lão có biết một…hai, biết người này thân phận không đơn giản, vừa nãy có thể đơn giản đánh chết Liêu Lão, chỉ sợ đã là Quy Nguyên Cảnh cửu trọng tu vi, đệ tử Thương Lan Tông từng người đều có thực lực cao cường, lấy Quy Nguyên Cảnh cửu trọng tu vi đánh chết tầm thường Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, cũng không phải việc khó gì.

“Gọi Thân Đồ Lãng ra gặp ta, ta không cơ hứng thú cùng các ngươi nhiều lời.”

“Lý Phù Trần, cho dù ngươi là đệ tử nội tông Thương Lan Tông thì đã sao, nơi này chính là Phủ Thành Chủ, cho dù là Trưởng Lão ngoại tông Thương Lan Tông đi tới nơi này, cũng phải khách khách khí khí, đừng có gây họa cho Lý Gia ngươi, mau mau giơ tay chịu trói, ta còn xử lý nhẹ nhàng.” Thân Đồ Trường Phong tức giận trừng mắt thổi râu mép, nếu như không phải kiêng kỵ thân phận đệ tử nội tông của Lý Phù Trần, lão đã sớm một kiếm giết chết đối phương rồi.

Lý Phù Trần cười lạnh một tiếng, “Thân Đồ Gia các ngươi không có tư cách khiến ta phải giơ tay chịu trói.”

“Ồ? Ai nói Thân Đồ Gia ta không có tư cách, Lý Phù Trần, ngươi trở thành đệ tử nội tông, khiến cho lòng tự tin của ngươi biến lớn a, dám đến Phủ Thành Chủ giết người, ngươi đây chính là muốn khiêu khích uy nghiêm của ta, cho dù ta có phế đi võ công của ngươi, cao tầng Thương Lan Tông cũng sẽ không làm gì ta?”

Một giọng nói uy nghiêm truyền tới, là Tộc Trưởng Thân Đồ Gia Tộc, Thành Chủ Vân Vụ Thành Thân Đồ Kiếm Hà.

Thân Đồ Kiếm Hà làm Thành Chủ, địa vị tương đương so với Trưởng Lão ngoại tông, cao hơn một bậc so với đệ tử nội tông, lúc bình thường, hắn với chức vụ Thành Chủ Vân Vụ Thành không được phép bắt giữ Lý Phù Trần, thế nhưng nếu Lý Phù Trần vô cớ trêu chọc hắn, hắn liền có quyền xử phạt Lý Phù Trần, hiện tại Lý Phù Trần giết chết Khách Khanh của Thân Đồ Gia hắn, cho dù hắn có phế đi võ công của Lý Phù Trần, Thương Lan Tông cùng lắm cũng chỉ trách phạt hắn một chút mà thôi, dù sao Lý Phù Trần cũng là kẻ dưới đắc tội với bề trên, cái này ở Thương Lan Tông tuyệt đối là tội nặng.

Lý Phù Trần ngẩng đầu nhìn lên, một người đàn ông trung niên cách đó không xa đang đi tới, đúng là Thân Đồ Kiếm Hà.

Thân Đồ Kiếm Hà năm nay hơn năm mươi tuổi, vóc dáng khôi ngô, tướng mạo coi như là đập choai, thế nhưng mũi khoằm như chim ưng cùng ánh mắt sắc bén, đã phá đi vẻ anh tuấn, khiến người ta cảm thấy đây là một người lòng dạ khó lường.

“Lý Phù Trần, ngươi có biết tội của ngươi không.” Thân Đồ Kiếm Hà giọng nói lành lạnh.

“Ta, có tội gì?”

“Có tội gì? Trước đó xông vào Phủ Thành Chủ ta đã là tội, giết Khách Khanh Thân Đồ Gia ta cũng là tội, nhìn thấy ta không khom người hành lễ là tội, kẻ dưới đắc tội với bề trên càng là tội, tất cả cộng lại, hôm nay, ta Thân Đồ Kiếm Hà cần phải cho ngươi biết, có tội, phải chịu phạt.”

“Ha hả, những cái này là tội sao? Chẳng qua trong mắt của ta, Thân Đồ Gia, căn bản không cần phải tồn tại, Thành Chủ là ngươi, cũng không cần phải tồn tại.”

“Lớn mật.” Thân Đồ Kiếm Hà phát ra khí thế, cuồn cuộn mãnh liệt bạo phát, đây là khí thế thuộc về võ giả Địa Sát Cảnh ngũ trọng, khí thế nhanh chóng tiến đến.

Lý Phù Trần nói: “Ngươi là kẻ có mắt không tròng, ta không phải là đệ tử nội tông, ta là đệ tử chân truyền Thương Lan Tông.”

Vận chuyển Phần Thiên Chân Công, Lý Phù Trần cũng bạo phát khí thế.

Ầm!

Khí thế hai người chạm vào nhau, Thân Đồ Kiếm Hà sắc mặt tái nhợt, trông vô cùng khó coi, nói: “Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới?”

“Không sai, ngươi cái gì Thành Chủ Vân Vụ Thành, ở trong mắt ta, cũng chẳng là gì cả, hiện tại hãy đem Thân Đồ Lãng ra đây gặp ta!” Lý Phù Trần lạnh lùng nói.

Trong phủ thành chủ, mọi người há hốc mồm.

Đệ tử chân truyền? Lý Phù Trần lại là đệ tử chân truyền.

Sinh sống tại Thương Lan Vực, bọn họ tất nhiên phải biết, thân phận của đệ tử chân truyền, cao hơn so với thành chủ một thành nhỏ, nếu như nói Thân Đồ Kiếm Hà là trời của Vân Vụ Thành, thì Lý Phù Trần là người đứng ở trên trời, trước đó có vài tên võ giả Địa Sát Cảnh còn to mồm kêu gào, hiện tại đều sợ vỡ mật, im thin thít không dám mở mồm nữa.

Đây là cuộc chiến giữa đệ tử chân truyền cùng với Thành Chủ, bọn họ không có tư cách nhúng tay vào.

Hít sâu một hơi, Thân Đồ Kiếm Hà dù sao cũng là Thành Chủ Vân Vụ thành, lòng dạ sâu đậm, hắn ra lệnh cho thuộc hạ: “Mau, đem Thân Đồ Lãng ra đây.”

Đối với chuyện Thân Đồ Lãng gây ra, hắn cũng biết một chút, chẳng qua hắn không thèm để ý, dù sao thì Lý Đại Giang ở Lý Gia cũng không phải nhân vật quan trọng, giết thì giết, hơn nữa hắn đã cho người đưa tới 5 viên Hoàng Cấp cao giai đan dược để bồi thường, nhiêu đó đủ để đền tính mạng của Lý Đại Giang, còn Thân Đồ Lãng, dù sao cũng là em của hắn, hắn bất luận như thế nào cũng muốn bảo vệ tính mạng của em hắn.

“Lý Phù Trần, cho ta một cái mặt mũi, chuyện này cứ tính như vậy, về phần Thân Đồ Lãng, ta đã xử phạt hắn rất nặng, nhốt hắn trong ngục một tháng.” Thân Đồ Kiếm Hà trong lòng vô cùng khó chịu, hắn đường đường là thành chủ Vân Vụ Thành, từ khi nào phải ăn nói khép nép với người khác, ở Vân Vụ Thành, lời hắn nói, cho tới bây giờ chưa có người nào dám cãi lại, đây là lần đầu tiên hắn cúi đầu, hắn thề rằng, đây là lần đầu và cũng là lần cuối hắn cúi đầu.

Lý Phù Trần không nói gì.

Chỉ sau chốc lát công phu, Thân Đồ Lãng tới.

Có chỗ dựa là Thân Đồ Kiếm Hà, Thân Đồ Lãng cũng không tỏ ra sợ hãi, mà trông rất là nghiêm trang.

Nhìn thấy Thân Đồ Lãng, Lý Tiểu Điệp tâm tình kích động, mắt toát lên vẻ thù hận.

“Ngươi chính là Thân Đồ Lãng?” Lý Phù Trần hỏi.

“Không sai, chính là ta, về chuyện này là ta có sai, nhưng ta không có cố ý gây ra, hơn nữa, là nàng quyến rũ ta, muốn lừa gạt tiền bạc của ta, ở Vân Vụ Thành có rất nhiều người có thể làm chứng, ngươi không thể chỉ tin tưởng lời nói từ phía của nàng được.”

Thân Đồ Lãng nói dối.

“Chết!”

Lý Phù Trần căn bản không cùng đối phương nhiều lời vô ích, kiếm ra khỏi vỏ, ánh kiếm xẹt qua cổ đối phương.

Phốc một tiếng!

Một cái đầu người rơi xuống đất, Thân Đồ Lãng, chết không nhắm mắt.

Hắn đến chết cũng không rõ, tại sao Lý Phù Trần lại giám giết hắn ở trước mặt anh của hắn là Thân Đồ Kiếm Hà, còn có vương pháp hay không.

Mọi người ngây dại.

Lý Tiểu Điệp cũng ngây dại.

Lý Phù Trần chẳng thèm quan tâm, cứ như vậy giết Thân Đồ Lãng?

“Giết người Lý Gia ta, tội đáng chết vạn lần.” Lý Phù Trần thản nhiên nói.

Chương 175: Bãi miễn Thành Chủ

Thân Đồ Kiếm Hà tức giận tới run rẩy cả người.

Khinh người quá đáng.

Ngươi thật là khinh người quá đáng.

Hắn cũng đã xuống nước mong đối phương cho chút thể diện, vậy mà đối phương ngay cả chất vấn Thân Đồ Lãng cũng không thèm, liền một kiếm giết chết Thân Đồ Lãng.

Coi như là đệ tử chân truyền thì đã sao, đệ tử chân truyền cũng không thể nào dẫm đạp lên tôn nghiêm của hắn, bởi vì, hắn ở Thương Lan Tông, cũng không phải không có chút bối cảnh nào.

“Ngươi dám giết tộc nhân ta?”

Thân Đồ Kiếm Hà giận dữ rít gào, rút ra trường kiếm.

“Giết thì đã sao, người như hắn đáng chết vạn lần, lưu lại trên đời này là một cái mầm tai họa, tất nhiên, Thân Đồ Gia ngươi cũng là một cái mầm tai họa.” Lý Phù Trần lạnh lùng nói.

“Vô liêm sỉ!”

Vận chuyển tầng thứ 14 Xích Hỏa Huyền Công, từ trên người Thân Đồ Kiếm Hà, Xích Hỏa Chân Khí bốc lên và tỏa ra mạnh mẽ.

Trường kiếm run lên, tầng tầng lớp lớp kiếm quang tiến về phía Lý Phù Trần.

Huyền Cấp cấp thấp kiếm pháp — Điệp Chướng Kiếm Pháp.

Môn kiếm pháp này, Thân Đồ Kiếm Hà đã cực khổ tu luyện ba mươi năm, từ lâu đã tu luyện tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, một khi thi triển ra, tầm thường Địa Sát Cảnh cao giai võ giả đều bị giết chết, không có lực phản kháng chút nào.

“Phá!”

Lý Phù Trần một kiếm đâm vào trung tâm của vô số ánh kiếm.

Ầm ầm!

Kiếm khí tung hoành ngang dọc trên bãi đất trống trong Phủ Thành Chủ, tạo thành một cơn lốc kiếm khí, khiến cho mặt đất bị tàn phá nặng nề.

Trong cơn lốc kiếm khí, một đạo thân ảnh bị đánh văng ra ngoài, đụng gãy một cái cây lớn mới dừng lại được.

“Không hổ là Địa Sát Cảnh ngũ trọng võ giả, vả lại công pháp tu luyện còn là Xích Hỏa Huyền Công.”

Lý Phù Trần cũng không cảm thấy ngạc nhiên, coi như là vận chuyển tầng thứ 13 Phần Thiên Chân Công, phối hợp với Xích Hỏa Công Ý cùng với Lưu Tinh Kiếm Ý, hắn cũng không thể nào là đối thủ của Thân Đồ Kiếm Hà, đối phương dù sao cũng là Địa Sát Cảnh ngũ trọng tu vi, cao hơn hắn đủ 4 trọng.

“Bị đánh lui.”

Đám người thuộc Phủ Thành Chủ vui mừng reo hò, còn Lý Tiểu Điệp cảm thấy sợ hãi.

“Lý Phù Trần, hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết, chênh lệch giữa ta và ngươi!” Thân Đồ Kiếm Hà dùng đầu ngón chân chạm đất lấy đà, giống như là mũi tên rời khỏi cung, lao nhanh về phía Lý Phù Trần.

“Thân Đồ Kiếm Hà, không nên vui mừng quá sớm, ta còn chưa dùng toàn lực ứng phó đấy, mở!”

Kích phát Huyền Long Bí Pháp, Phần Thiên Chân Khí trong cơ thể Lý Phù Trần, nhanh chóng chuyển hóa thành Huyền Long Chân Khí.

Huyền Long Chân Khí vô cùng đậm đặc, giống như là nham thạch nóng chảy, chạy khắp toàn thân Lý Phù Trần.

Cùng lúc đó, một khí thế gần như là thực chất bạo phát, bao phủ Thân Đồ Kiếm Hà lại.

Thân Đồ Kiếm Hà sắc mặt hoảng hốt, trong cảm ứng của hắn, lấy Lý Phù Trần làm trung tâm, có một cỗ sóng nhiệt mênh mông cuồn cuộn bộc phát ra, đem khí thế của hắn đánh cho tan rã. Bị sóng nhiệt bao phủ, Thân Đồ Kiếm Hà cảm thấy thân thể trở nên nặng nề, giống như là bị đá tảng đè vào người, bề mặt da thịt còn truyền đến cảm giác nóng rát.

“Khí thế của hắn, sao lại mạnh như vậy?”

Thân Đồ Kiếm Hà không thể hiểu nổi.

Khí thế do hai yếu tố tạo thành, một phần là khí tức, còn một phần là tâm linh ý chí.

Khí tức cùng chân khí liên quan với nhau, tu vi càng cao, công pháp tu luyện càng mạnh, thì khí tức lại càng đáng sợ.

Mà tâm linh ý chí lại cùng tu vi cảnh giới có liên quan, tu vi cảnh giới càng cao, tâm linh ý chí tự nhiên cũng sẽ cao, tất nhiên, cũng có một số người trời sinh tâm linh ý chí đã mạnh mẽ.

Tâm linh ý chí của Lý Phù Trần, vốn chỉ là phổ thông mà thôi, bỗng dưng có một ngày hắn mất đi tài năng thiên phú, mỗi lần hắn tu luyện, linh hồn truyền tới cảm giác đau đớn giống như là bị xé rách, chính điều đó giúp cho tâm linh ý chí của hắn được rèn luyện giống như là sắt thép vậy, sau đó, được Kim Sắc Tiểu Phù cải tạo linh hồn, thì tâm linh ý chí của hắn, từ một loại sắt thép phổ thông, biến thành kim loại hiếm có khó tìm, chẳng những không thể phá vỡ, còn bộc lộ ra sự sắc bén, có lực sát thương rất mạnh.

Ngoài ra, trong Huyền Long Bí Pháp, còn có ẩn chứa ‘Long uy’, tất cả chồng chất lên nhau, khiến cho khí thế của Lý Phù Trần, so với thực lực của bản thân hắn, càng thêm mạnh mẽ.

“Bại!”

Kiếm quang chói mắt cắt nát hộ thể chân khí của Thân Đồ Kiếm Hà, đâm xuyên qua thân thể của đối phương.

Máu tươi phun ra, Thân Đồ Kiếm Hà bay rớt ra ngoài, cả người đập mạnh vào tường thành.

Tình thế thay đổi quá nhanh, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, tới khi có phản ứng thì, Thân Đồ Kiếm Hà đã bị đánh trọng thương rồi.

Người thuộc Phủ Thành Chủ cảm thấy hụt hẫng, giờ phút này, bọn họ ý thức được, từ nay về sau, Thân Đồ Gia Tộc sẽ không còn là trời của Vân Vụ Thành, thậm chí Thân Đồ Gia Tộc có thể bình yên vô sự tồn tại hay không vẫn còn là một ẩn số.

Im Lặng, không một ai dám lên tiếng, cũng không có ai dám dùng ánh mắt tức giận nhìn Lý Phù Trần.

Đệ tử chân truyền là gì?, là không thể chống đối, chống đối đệ tử chân truyền, chính là chống đối Thương Lan Tông, sẽ đem tới tai họa ngập đầu.

“Phù Trần ca, đa tạ.” Lý Tiểu Điệp nói thầm trong lòng.

Ở trong mắt người khác, Lý Phù Trần là trời cao không thể với tới, thế nhưng ở trong mắt của Lý Tiểu Điệp, Lý Phù Trần giống như là ánh bình minh, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng ấm áp, sự đau thương của nàng, dường như cũng được vơi bớt phần nào.

Từ bên hông gỡ xuống lệnh bài dành cho đệ tử chân truyền Hoàng Kim, Lý Phù Trần cao giọng nói: “Ta là đệ tử chân truyền Hoàng Kim — Thương Lan Tông, từ hôm nay trở đi, chính thức cách chức Thành Chủ Vân Vụ Thành của Thân Đồ Kiếm Hà, hạn trong vòng ba ngày, tất cả người của Thân Đồ Gia Tộc, đều phải đi ra khỏi Phủ Thành Chủ, nếu như có người dám trái lệnh, giết không tha.”

Địa vị của đệ tử chân truyền đã rất cao quý, thì tất nhiên địa vị của đệ tử chân truyền Hoàng Kim lại càng thêm cao quý.

Phải biết rằng, toàn bộ Thương Lan Tông có hơn mười vạn đệ tử, mới chỉ có ba mươi mốt vị đệ tử chân truyền Hoàng Kim mà thôi.

Thân là đệ tử chân truyền Hoàng Kim, Lý Phù Trần có quyền tạm thời bãi miễn chức vụ Thành Chủ của Thân Đồ Kiếm Hà, đây là quyền lợi tông môn ban cho hắn.

Sau đó, cao tầng trong tông môn sẽ phái người đi điều tra lại, nếu như là do Lý Phù Trần cố tình gây sự, thì Thân Đồ Kiếm Hà vẫn sẽ tiếp tục giữ chức vụ Thành Chủ, còn Lý Phù Trần thì sẽ phải tiếp nhận trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.

“Đệ tử chân truyền Hoàng Kim?”

Thân Đồ Kiếm Hà vẫn còn tỉnh táo, nhất thời dại ra.

Lý Phù Trần vậy mà không phải là đệ tử chân truyền Bạch Ngân, mà là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.

Mắt hắn hoa lên, hắn cảm thấy trời đất quay cuồng, thoáng cái hôn mê bất tỉnh.

Xuất thủ đem đầu của Thân Đồ Lãng hút tới tay, Lý Phù Trần hướng Lý Tiểu Điệp nói: “Có đầu của Thân Đồ Lãng cúng tế, ta nghĩ bá phụ ở trên trời có linh, nhất định sẽ cảm thấy thanh thản, chúng ta đi.”

“Vâng!”

Lý Tiểu Điệp nhẹ nhàng gật đầu.

..

Chỉ một ngày, tin tức Lý Phù Trần bãi miễn chức vụ Thành Chủ Vân Vụ Thành của Thân Đồ Kiếm Hà giống như là một cơn lốc, nhanh chóng được lan truyền khắp toàn bộ Vân Vụ Thành, cùng lúc đó, tin tức liên quan tới Lý Phù Trần cũng được lan truyền ra.

Đệ tử chân truyền, là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.

Bãi miễn chức Tộc Trưởng Lý gia của Lý Thiết Sơn, ủng hộ cha là Lý Thiên Hàn lên làm Tộc Trưởng.

Giết tới Phủ Thành Chủ, đánh chết một vị Khách Khanh của Thân Đồ Gia Tộc, chém đầu Thân Đồ Lãng, đánh trọng thương thành chủ Thân Đồ Kiếm Hà, sau cùng bãi miễn chức vị Thành Chủ.

Bất kể một tin tức nào trong số đó, đều khiến người nghe phải giật mình.

Quả thực giống như là thiên lôi từ trên chín tầng trời đánh xuống, khiến cho tất cả mọi người ở Vân Vụ Thành đều cảm thấy như đang mơ ngủ vậy.

Một số người từng bị Thân Đồ Gia Tộc hãm hại, đều là lệ nóng tuôn trào.

Phần lớn người trong Vân Vụ Thành, bắt đầu cảm thấy sùng bái Lý Phù Trần.

Họ nhận thấy Lý Phù Trần, vô cùng uy phong, vô cùng khí phách, ngay cả Thành Chủ muốn bãi miễn liền bãi miễn.

Về phần những kẻ đã từng đắc tội Lý Gia, đắc tội Lý Phù Trần, từng kẻ đều là sợ hãi, thấp thỏm lo âu.

Nhất là Quan gia cùng Dương gia.

Hai gia tộc này cùng có mâu thuẫn với Lý Gia, hơn nữa còn là mâu thuẫn không hề nhỏ chút nào.

Dương gia một mảnh yên tĩnh.

Quan gia cũng là một mảnh yên tĩnh.

Cao tầng của hai gia tộc, mặt mày ủ rũ.

Quan Nhạc Tộc Trưởng của Quan gia, cảm thấy hối hận vô cùng.

Lão tổ Quan Gia là Quan Thông, sợ mất hồn mất vía, ngày ấy trong Thiên Tài Chiến, hắn đã từng truyền âm uy hiếp Lý Phù Trần, bây giờ phải làm thế nào?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo