Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 75 [Chương 371 đến 375]
❮ sautiếp ❯Chương 371: Phân Chia Như Thế Nào?
– Đó là của ta.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, Phong Đình đứng đối diện Lâm Phong, nhìn Lâm Phong căm tức.
Nhìn thấy lập tức sẽ lấy được Cửu Dương thảo rồi, không ngờ ở thời khắc cuối cùng Lâm Phong lại cướp đi Cửu Dương thảo của nàng.
– Của cô?
Trong mắt của Lâm Phong lộ ra thần sắc buồn cười, lãnh đạm lắc đầu, xoay người. Hắn chuẩn bị tiếp tục sưu tầm nguyên thạch, gốc Cửu Dương thảo này đã là gốc thứ bảy ở nơi này rồi, địa mạch nguyên khí to như vậy hắn đều đã lục soát hết.
Tuy nhiên Phong Đình không muốn cứ để cho Lâm Phong rời đi, nàng chặn trước mặt Lâm Phong, lạnh lùng nhìn Lâm Phong:
– Cửu Dương thảo là do ta phát hiện ra trước, trả nó lại cho ta.
– Khắp địa mạch nguyên khí này đều là do ta phát hiện ra đấy.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng:
– Ta đã mời cô cùng nhau thám hiểm, tuy nhiên đã bị các cô cự tuyệt, nếu đã cự tuyệt, dĩ nhiên là dựa vào bản lĩnh của mình, ai đoạt được Cửu Dương thảo người đó mang về, cô có tư cách gì nhận là của cô.
Lâm Phong lên tiếng châm chọc, cảm thấy có chút buồn cười.
– Ta nói của ta, thì là của ta.
Phong Đình ánh mắt lạnh lùng, trên người thậm chí có sát ý tràn ra, vì Cửu Dương thảo, nàng có thể giết Lâm Phong.
Lâm Phong nhíu nhíu mày, vẻ mặt càng ngày càng lạnh, cô gái này, còn muốn giết hắn đoạt bảo?
– Tránh xa ta ra.
Lâm Phong giọng nói băng hàn, bước ra, lập tức một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người của hắn bùng phát, khiến thân thể Phong Đình nháy mắt cứng đờ ra, cả người lạnh lẽo.
Khí tức thật hùng mạnh, khí tức trên người Lâm Phong, quá lạnh, quá đáng sợ, làm cho nàng sinh ra cảm giác hít thở không thông, bước chân cũng không tự chủ được mà lui về phía sau.
Phong Đình sắc mặt nháy mắt hơi tái đi, muốn từ trên tay của Lâm Phong đoạt lấy Cửu Dương thảo là không thể nào, nàng căn bản không phải là đối thủ của Lâm Phong, thực lực của Lâm Phong mạnh hơn nàng rất nhiều.
– Ta thật sự rất cần Cửu Dương thảo, ngươi có thể đem nó nhường cho ta không.
Trên mặt lộ ra vẻ đáng thương, Phong Đình nhìn Lâm Phong, cưỡng đoạt không được, thì dùng nhu tình làm mềm lòng Lâm Phong.
– Ngươi cần Cửu Dương thảo thì có liên quan gì tới ta?
Lâm Phong châm chọc một câu, sau đó lại lần nữa bước vào lòng đất. Cửu Dương thảo quý báu đến như thế nào, chẳng lẽ chỉ bởi vì một câu của nàng ta mà Lâm Phong phải buông tay? Sao có thể được.
Nếu như lúc ấy nàng đồng ý cùng đi với Lâm Phong, thì Lâm Phong nếu thu được cái gì, đều sẽ phân cho nàng một nửa. Nhưng nếu đã cự tuyệt, vậy cũng đã không còn gì để bàn, Lâm Phong sao có thể để ý đến nàng, cơ hội đã bỏ lỡ sẽ không quay lại lần hai.
Phong Đình trong mắt hiện lên thần sắc hối hận, nàng thật không ngờ thực lực của Lâm Phong mạnh như vậy, nếu biết sớm, lúc ấy nàng đã đáp ứng đề nghị của Lâm Phong rồi. Có một kẻ mạnh như thế đi theo, dọc theo đường đi nàng cũng không cần phải chú ý cẩn thận từng ly từng tý như vậy, hơn nữa giờ phút này, toàn bộ hộ vệ của nàng đã làm phản.
– Tiểu thư, đều tại ta.
Lão giả đi đến bên người Phong Đình, lộ ra thần sắc áy náy, lúc ấy, chính là lão đã cự tuyệt Lâm Phong.
Phong Đình trầm mặc không nói, không biết trả lời như thế nào cho phải.
Cũng cùng lúc này, xa xa, từng đạo bóng hình đang hướng bên này lao tới, có võ tu hùng mạnh, cũng có yêu thú lợi hại.
Võ tu là do vừa rồi nhìn thấy ma vân cùng với bóng kiếm, đều rất ngạc nhiên, đã sớm chú ý tới động tĩnh ở bên này, ma vân vừa biến mất, bọn họ liền dùng tốc độ cao nhất đến đây.
Về phần yêu thú, bọn chúng có khứu giác nhạy bén phi thường, thiên địa nguyên khí sao có thể trốn thoát khỏi sự lợi hại của khứu giác của bọn chúng.
Qua mấy khắc, trong hư không, có mấy bóng người giáng lâm xuống, cảm nhận được thiên địa nguyên khí nồng đậm kia, ánh mắt của bọn họ tất cả đều ngưng tụ. Địa mạch nguyên khí, nơi này, không ngờ xuất hiện một mảnh địa mạch nguyên khí lớn.
Khứu giác nhạy bén nhận thấy được trên không liên tục xuất hiện kẻ mạnh, đôi mắt của Lâm Phong sắc lạnh, thân hình khẽ run, thân thể hắn rất nhanh liền xuất hiện trước mặt một tên hộ vệ của Phong gia, người này thực lực không kém, vừa rồi, đã thu không ít nguyên thạch vào nhẫn trữ vật.
Người nọ thấy Lâm Phong xuất hiện, trực tiếp bổ ra một chưởng, chỉ thấy Lâm Phong cười châm chọc, kiếm quang lóe lên, một tiếng kêu thảm thiết lập tức truyền ra. Người nọ đã chết, nhẫn trữ vật, tới tay của Lâm Phong, đây cũng là tên hộ vệ duy nhất có nhẫn trữ vật.
Lâm Phong không dừng lại, thân hình lại biến mất, xuất hiện trước mặt một tên hộ vệ khác, chưởng phong hạ xuống, Lâm Phong trong nháy mắt phá tan phòng ngự của đối phương, đánh thẳng lên người đối phương, cướp đoạt túi đồ của đối phương, ném vào nhẫn trữ vật, người này lấy được toàn là trung phẩm nguyên thạch, Lâm Phong không cướp của hắn thì cướp của ai nữa.
Rất nhanh, Lâm Phong lại cướp đoạt của hai gã hộ vệ đã thu thập được không ít nguyên thạch, sau đó mới trở lại trên mặt đất. Giờ phút này trong hư không đã có không ít kẻ mạnh đứng ở đó, nếu hắn còn tiếp tục cướp đoạt nguyên thạch chỉ sợ sẽ trở thành cái đích cho tất cả mọi người nhắm vào.
Hôm nay thu hoạch bảy gốc Cửu Dương thảo, cùng với nhiều nguyên thạch như vậy, đã là vô cùng tốt.
– Tiểu tử, ngươi cũng thật to gan, đã vậy còn quá tham lam.
Trên một vách đá của đỉnh Quan Kiếm, một trung niên ánh mắt âm lệ nhìn Lâm Phong, cười lạnh nói một tiếng. Rõ ràng biết bọn họ đến, lại vẫn không chịu buông tay, tiếp tục thu thập cướp đoạt nguyên thạch, theo hắn thì Lâm Phong lá gan lớn, cũng rất tham lam.
Lâm Phong nhìn trung niên liếc mắt một cái, cười nhạt, cũng không nói gì.
Lâm Phong hắn cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào, lúc này vẫn là khiêm tốn một chút thì tốt hơn.
– Phong gia nha đầu, ngươi tại sao không đoạt?
Ánh mắt trung niên dừng ở trên người Phong Đình, thản nhiên nói một câu, người này vậy mà lại quen biết với Phong Đình.
Phong Đình ánh mắt lóe lên, nhìn Lâm Phong liếc mắt một cái, trong đôi mắt hiện lên một chút sắc lạnh, khiến ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ.
– Lệ tiền bối, nếu như ta cho ngài biết có một bảo vật quý báu còn hơn nguyên thạch xuất hiện, hơn nữa còn ở trong tay người nào đó ở nơi này, sau khi ngài lấy được, có thể chia cho ta một chút không.
Phong Đình nhìn trung niên mở miệng nói, lập tức, Lâm Phong ánh mắt lạnh lùng, cô gái này, muốn dẫn họa cho hắn.
– Ừm?
Trung niên âm lệ kia nghe được lời nói của Phong Đình ánh mắt hơi sững, lập tức lộ ra một tia thần sắc thú vị:
– Nếu bảo vật quá nhiều, ta có thể chia cho ngươi một ít.
Phong Đình cắn cắn môi, nàng đương nhiên rõ ràng lời của đối phương bất quá chỉ là cho có lệ, nhưng nàng có thể làm như thế nào, chỉ có thể nói đi ra, ít nhất còn có hy vọng lấy được Cửu Dương thảo.
– Bảo vật, ở trong tay hắn.
Phong Đình ngón tay chỉ vào Lâm Phong, nói:
– Vừa rồi lúc chư vị chưa tới, hắn cùng lúc thu thập nguyên thạch, hơn nữa, còn chiếm được không ít Cửu Dương thảo, nhất định đang ở trong nhẫn trữ vật của hắn.
Phong Đình giọng nói thấp dần, cảm giác thấy cả người lạnh lẽo, nghiêng đầu, nàng liền nhìn thấy Lâm Phong đang lạnh lùng nhìn nàng, làm cho trong lòng nàng khẽ run lên.
Mà kẻ mạnh ở xung quanh thì đều lộ ra thần sắc thú vị, Cửu Dương thảo quả thật là đồ tốt, là bảo vật quý báu.
Trong nhẫn trữ vật Lâm Phong, thậm chí có không ít? Ánh mắt những kẻ mạnh này, lập tức đều rơi trên người của Lâm Phong, khiến Lâm Phong cảm giác được áp lực dần dần đè lên.
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, nhìn đám người chung quanh, có sáu người, chắc hẳn đều có được thực lực của Huyền Vũ cảnh.
– Chư vị, địa mạch nguyên khí này chính là ta phát hiện ra, chẳng qua hiện tại ta cũng đã nhận được một ít thứ tốt, địa mạch nguyên khí còn lại, có thể phân ra sáu khối, tất cả đều quy về các ngươi, ta không tham dự nữa.
Lâm Phong đối với mấy người mở miệng nói, lấy lùi làm tiến. Những người này sau khi đến đây, đều không vội vã động thủ cướp đoạt nguyên thạch, một khối địa mạch nguyên khí lớn như vậy, nguyên thạch có rất nhiều, bọn họ đang suy nghĩ làm sao có thể đoạt được. Lời nói của Lâm Phong hiển nhiên nói chạm đến lòng của bọn hắn, tuy nhiên bất kể là Lâm Phong hay là bọn họ đều rõ ràng, chỉ sợ sau đây sẽ còn có kẻ mạnh chạy đến, muốn đem địa mạch nguyên khí này chia cắt thành sáu khối, một người một phần, không có khả năng.
Những người tới sau sẽ không đồng ý, có lẽ địa mạch nguyên khí còn phải tiếp tục phân chia, hoặc giả, có một số người phải bị loại bỏ, không có tư cách được chia phần mảnh địa mạch nguyên khí này.
– Nuốt bảo vật, lại muốn bỏ đi hay sao, nghĩ đơn giản thế sao.
Trung niên họ Lệ kia cười lạnh nói:
– Người có thể đi, tuy nhiên vật trong nhẫn trữ vật đều phải lưu lại, bất kể là nguyên thạch hay là Cửu Dương thảo, cũng không có phần của ngươi.
– Đúng, vật lưu lại, người cút!
Một người khoác trường bào màu đen cũng mở miệng nói, Lâm Phong muốn đầu cơ trục lợi, muốn bỏ đi, người như thế không có tư cách cùng bọn họ chia phần.
– Địa mạch nguyên khí này nói như thế nào cũng là do ta phát hiện ra trước, ta cũng không có nói phải lấy cả địa mạch nguyên khí, chỉ là lấy đi một ít đồ như vậy cũng không quá đáng chứ?
Lâm Phong giọng nói cũng lạnh lùng thêm vài phần.
– Cho ngươi cút, là đã cho người thể diện, không cần tự tìm đường chết.
Trung niên họ Lệ quát lạnh, dường như coi Lâm Phong như quả hồng nhũn.
Lâm Phong muốn chia phần với bọn họ ư? Không thể được.
Chương 372: Triều Dương Ý Cảnh
– Cho ta cút, là cho ta thể diện, không cần tự tìm đường chết ư?
Lâm Phong nhìn trung niên họ Lệ, ánh mắt hơi nheo lại, trong đôi mắt của hắn hiện lên một tia cười lạnh lùng.
– Thì sao?
Bước chân ra phía trước một bước, một cỗ kiếm ý như có như không, từ trên người của Lâm Phong nở rộ.
– Ừ?
Trung niên họ Lệ nhìn thấy Lâm Phong bước ra một bước nhỏ, cũng cảm nhận được cỗ ý chí lạnh lùng này, lông mày chau lại, lạnh nhạt nói:
– Hay là ngươi còn muốn động thủ?
Không nói gì, cước bộ của Lâm Phong dẫm xuống mặt đất, lập tức, tiếng ầm vang, mặt đất dưới chân sụp xuống, thân thể của Lâm Phong, bắn lên không, một cỗ kiếm ý mênh mông, xuất hiện.
Ở trên người Lâm Phong, bóng kiếm lóng lánh, phun ra nuốt vào không ngớt.
– Đó… là chân nguyên….
Ánh mắt của mọi người ngưng tụ, Huyền Vũ cảnh, Lâm Phong cũng là cường giả Huyền Vũ cảnh. Vừa rồi hắn tự nguyện rời đi, không đòi chia phần địa mạch nguyên khí, nhưng vẫn còn có người muốn buộc hắn phải để lại toàn bộ những thứ đã thu được, sau đó cút.
Phong Đình đồng tử co rút lại, tâm thần phập phồng bất an, không ngờ Lâm Phong lại là cường giả Huyền Vũ cảnh, không ngờ nàng lại cự tuyệt đề nghị của Lâm Phong, hơn nữa còn xúi giục người khác đối phó Lâm Phong.
Trung niên họ Lệ lông mày nhíu lại, hào quang trong mắt bạo phát, Lâm Phong không nói một lời, trực tiếp muốn chiến cùng hắn.
Mênh mông chân nguyên lực từ trên người nở rộ, trung niên họ Lệ lạnh lùng mà nói:
– Thật không biết tốt xấu hạnh, liền để ta giáo huấn cho ngươi một phen.
Dứt lời, hắn cũng phóng lên không, hướng tới Lâm Phong, bàn tay hơi hơi gấp khúc, một đạo màu đen chưởng ảnh như móc câu hiện ra, hào quang màu đen lập lòe không dứt.
– Kiếm!
Một tiếng quát khẽ từ trong miệng của Lâm Phong phát ra, giữa hư không, thiên địa nguyên khí điên cuồng xoay tròn, một thanh chân nguyên chi kiếm, dần ngưng hình ở trong tay Lâm Phong, phóng thích ra kiếm ý khủng bố.
– Triều Dương chi kiếm!
Một kiếm chém ra, một kiếm này của Lâm Phong nhìn như thong thả, thậm chí có thể gọi là chậm chạp, nhưng tràn đầy, rực rỡ như vầng thái dương, không chói mắt, nhưng rực rỡ, thu hút ánh mắt của mọi người.
Trung niên họ Lệ khóe miệng hiện ra một nụ cười trào phúng, một kiếm thật buồn cười, thùng rỗng kêu to, loại chiêu kiếm này, làm sao có thể chạm được vào hắn, chỉ cần một kích cũng đủ để phá tan rồi.
Mọi người cũng đều âm thầm lắc đầu, cùng là Huyền Vũ cảnh, nhưng Lâm Phong hẳn là vừa mới thăng cấp bước vào Huyền Vũ cảnh, sức chiến đấu còn nhỏ yếu, không phải là đối thủ.
Nhưng mà Lâm Phong vẻ mặt vẫn như cũ, kiếm của hắn vẫn chém về phía trước.
Một kiếm chậm rãi kia, như vầng thái dương từ từ dâng lên, càng ngày càng rực rỡ, hào quang cũng càng ngày càng sáng.
– Giết!
Trung niên họ Lệ quát giận một tiếng, bàn tay như móc câu màu đen chém tới, mang theo hơi thở hủy diệt, làm lòng người kinh hãi.
Nhưng, màu đen làm cho lòng người kinh hãi kia ngay lúc va chạm với thanh kiếm nhìn như chậm rãi kia, không ngờ trong khoảnh khắc bị cắn nuốt, biến mất không thấy tăm hơi, chỉ có kiếm quang vẫn rực rỡ như vậy, vẫn thu hút ánh mắt mọi người như thế, dường như không có bất kỳ sự vật nào có thể cướp đi vầng hào quang kia.
– A?
Ánh mắt của mọi người ngưng lại, một kiếm này, nhìn như thong thả bình thản, nhưng cho bọn hắn một cảm giác hoàn mỹ, hấp dẫn ánh mắt của bọn họ, dường như không có bất kỳ sự vật nào có thể dập tắt kiếm quang này được.
Trung niên họ Lệ cũng cau mày, lập tức thân thể lui về phía sau. Nhưng mà hắn chợt phát hiện, dù cho hắn đã lui ra phía sau, một kiếm kia dường như vẫn ở trước mắt hắn, khoảng cách không hề được giãn ra.
Kiếm vẫn thong thả như cũ, nhưng theo sát hắn như hình với bóng, hào quang cũng càng ngày càng sáng.
Ánh sáng mặt trời lúc mới lên mặc dù thong thả, nhưng rực rỡ, từ từ dâng lên, càng ngày càng sáng, cho đến lúc trở thành ánh sáng mặt trời chói chang.
Kiếm, vẫn là thanh kiếm kia, thậm chí vẫn là một chiêu kiếm pháp kia, nhưng dường như ẩn chứa rất nhiều loại biến hóa, không ngừng trở nên lớn mạnh. Ánh mắt mọi người đọng lại, lập tức bọn họ hoảng sợ phát hiện, một kiếm kia trở nên rực rỡ loá mắt, trực tiếp chém lên người trung niên họ Lệ, phá tan phòng ngự, trên trán trung niên họ Lệ xuất hiện một vết máu, sau đó thân thể của hắn từ trên không trung rơi xuống.
Cường giả Huyền Vũ cảnh, đã chết!
Chỉ có một kiếm, hắngã muốn Lâm Phong giao ra nhẫn trữ vật, sau đó cút, Lâm Phong giết hắn chỉ dùng một kiếm, cho đến tận lúc chết trong mắt trung niên họ Lệ như trước vẫn mang theo thần sắc không thể tin được xen với hối hận. Hắn đường đường là cường giả Huyền Vũ cảnh vậy mà lại chết như thế, một cái chết không đáng giá, không giải thích được.
– Tự tìm đường chết.
Trong miệng của Lâm Phong phun ra một câu, đem lời của đối phương nói với hắn lúc trước, trả lại cho đối phương, đáng tiếc, trung niên họ Lệ đã không còn nghe được.
Xoay người lại, đôi mắt của Lâm Phong đảo qua năm người khác, lạnh lùng nói:
– Ta rời khỏi đây, không phải là bởi vì sợ các ngươi, mà là biết địa mạch nguyên khí này, ta nuốt một mình không nổi, tất nhiên sẽ có một ít thế lực lớn ở Hoàng thành đến để cướp đoạt, một cá nhân lực lượng, cực kỳ bé nhỏ, muốn bảo vệ cho chín tòa kiếm phong cùng địa mạch nguyên khí này, căn bản rất không có khả năng.
– Các ngươi cũng giống như ta, căn bản thủ không được, nhiều nhất giống như ta, đoạt được một ít nguyên thạch, sau đó rời đi. Chỉ buồn cười tên kia ngay cả mình là ai cũng không biết, còn muốn ta giao ra nhẫn trữ vật, loại phế vật này chẳng lẽ còn vọng tưởng muốn nuốt trôi mảnh địa mạch nguyên khí này hay sao.
Năm người khác ánh mắt ngưng lại, con người lúc gặp được trọng bảo, phản ứng bản năng là đoạt lấy, đem làm của riêng, nếu không khi đó lòng của bọn hắn không thể yên. Vừa rồi bọn họ cũng giống trung niên họ Lệ kia, đều có ý tưởng muốn chia cắt thâu tóm địa mạch nguyên khí, nhất là Lâm Phong còn từng cố ý nói cho bọn hắn phương án chia cắt, càng khơi dậy lòng tham trong bọn họ. Nhưng lời nói của Lâm Phong lúc này, không thể nghi ngờ như tạt cho họ một chậu nước lạnh.
Địa mạch nguyên khí, bọn họ nuốt không trôi.
– Không bằng chúng ta liên kết lại, canh giữ địa mạch nguyên khí này, có người đến thì cùng nhau đối phó, như thế nào?
Một người trong số đó không muốn buông tay, địa mạch nguyên khí mặc dù chỉ có được một góc trong đó, cũng đủ làm cho tu vi của hắn không ngừng được nâng cao, không bao giờ còn cần bận tâm đến vấn đề nguyên thạch, dù sao, cường giả Huyền Vũ cảnh lúc tu luyện, tiêu hao nguyên thạch số lượng cũng phi thường khủng bố, nếu chỉ dùng nguyên khí bình thường trong thiên địa để tu luyện, tốc độ tu luyện thật sự quá chậm.
– Không có khả năng, lực lượng sáu người chúng ta vẫn quá yếu, đoạt nguyên thạch thôi, có thể lấy được nhiều ít bao nhiêu thì lấy, nếu không, đợi cho một ít thế lực hùng mạnh ở Hoàng thành tới, các ngươi dù muốn cũng không lấy được.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, tin tức nơi này có địa mạch nguyên khí, nhất định giấu không được, rất nhanh các thế lực lớn ở Hoàng thành đều sẽ biết được.
Vũ gia, Nguyệt gia, thậm chí là hoàng thất cũng đều có thể tham dự tranh đoạt địa mạch nguyên khí. Sáu người bọn họ muốn bảo vệ cho một mảnh địa mạch nguyên khí, căn bản không có khả năng.
Năm người còn lại đều rất không cam lòng, nhưng Lâm Phong nói rất đúng, một ít thế lực lớn ở Hoàng thành, không phải là bọn hắn có thể đối phó được, chỉ có thể trước khi bọn họ tới, tranh thủ kiếm nguyên thạch, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Không cam lòng, cũng phải nhận, chỉ có một con đường là nghe lời Lâm Phong.
Có một người thân hình lóe ra, trực tiếp chui vào địa mạch, thu nguyên thạch, rất nhanh, liên tục có người động thủ, đoạt nguyên thạch.
– A…
Một tiếng hét thảm truyền ra, chỉ thấy một gã hộ vệ Phong gia bị chết thảm, cường giả Huyền Vũ cảnh mặc áo bào đen kia lạnh lùng nói:
– Loại phế vật này, cũng mơ tưởng được chia nguyên thạch.
Sau đó, rất nhiều tiếng kêu thảm thiết liên tục truyền ra, không ít hộ vệ Phong gia đều bị giết, chỉ cần bị năm người kia gặp được, chính là chết.
Không có thực lực, còn muốn được chia nguyên thạch, chỉ có đường chết, cường giả Huyền Vũ cảnh không phải loại lương thiện, dưới miệng hổ sao có thể cho phép bọn họ càn quấy.
Rất nhanh, cả đám hộ vệ Phong gia đều không dám đoạt nguyên thạch nữa, trở về trên mặt đất, sắc mặt khó coi.
Phong Đình vốn cũng muốn cướp đoạt một ít nguyên thạch, tuy nhiên lại bị Lâm Phong cản lại, ánh mắt lạnh như băng quét nàng liếc mắt một cái, nói:
– Trong thời gian mười giây, nếu ta còn thấy mặt ngươi, giết!
Lúc Lâm Phong đang nói, sát ý lạnh thấu xương truyền ra, khiến cho Phong Đình cả người cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch.
Vừa rồi, nàng bán đứng Lâm Phong, nói cho trung niên họ Lệ trên người Lâm Phong có Cửu Dương thảo, Lâm Phong có đầy đủ lý do để giết nàng, khuôn mặt xinh đẹp của nàng, ở trong mắt Lâm Phong lại rất xấu xí.
– Tiểu thư, chúng ta đi thôi.
Lão giả bên cạnh Phong Đình lôi kéo Phong Đình, Lâm Phong, loại cường giả này, không phải là bọn hắn có thể đắc tội được, không đi, Lâm Phong thật sự sẽ giết Phong Đình. Lão rất hối hận vì sao lúc ấy lại cự tuyệt Lâm Phong.
Sau khi hai người bọn họ rời khỏi, đám hộ vệ kia cũng đi theo, một đám ánh mắt lóe lên.
Lâm Phong không để ý bọn họ, ý thức nhạy bén trải rộng ra, chuyên môn thu thập nguyên thạch trung phẩm và nguyên thạch thượng phẩm.
Mà vào lúc này, từng tiếng yêu thú gào thét truyền ra, đại địa dường như chấn động, rất nhiều yêu thú, hướng bên này lao tới.
Đồng thời, vài chi đội ngũ, tại trong hư không gào thét, không ngừng hướng đỉnh Quan Kiếm chạy tới từ hoàng thành.
Chương 373: Người Của Vạn Thú Môn
Lâm Phong sau khi đã góp nhặt được một ít nguyên thạch, thân hình chợt lóe, đột ngột hiện ra trước người của cường giả mặc áo bào đen.
– Ngươi muốn làm gì?
Cường giả áo bào đen nhìn thấy Lâm Phong đến, nhướn mày nói:
– Nhanh lấy nguyên thạch là điều chúng ta nên làm bây giờ, đừng có can thiệp vào chuyện của nhau.
– Người khác có thể, nhưng ngươi không được.
Lâm Phong nói một câu lạnh lùng, khiến áo bào đen cường giả mày càng nhíu chặt hơn.
– Không lâu trước đây ngươi nói ta để đồ vật lại, còn người thì cút. Bây giờ ta trả lại những lời này cho ngươi, nhẫn trữ vật lưu lại, người thì cút.
Lâm Phong lạnh lùng nói. Vừa rồi, chỉ có người mặc áo bào đen này và trung niên họ Lệ mở miệng nói hắn cút, hiện tại, trung niên họ Lệ đã bị giết, còn thừa lại hắn, Lâm Phong tự nhiên sẽ không bỏ qua mà báo thù ngay lập tức.
– Ngươi vừa rồi vì sao không xuống tay với ta, mà đợi đến hiện tại.
Người mặc áo bào đen sắc mặt khó coi, kỳ thật lúc nhìn thấy Lâm Phong một kiếm giết trung niên họ Lệ, trong lòng của hắn cũng có chút bồn chồn, sợ Lâm Phong bởi vì câu nói kia mà trả thù hắn, nhưng Lâm Phong dường như không nghe được lời của hắn, không để ý đến hắn, nhưng hiện tại, Lâm Phong đã tìm đến hắn rồi.
– Để ngươi giúp ta thu thập một ít nguyên thạch, không phải là tốt hơn sao.
Lâm Phong hướng phía trước bức tới, thân thể áo bào đen lão giả đột nhiên run lên, lao lên mặt đất.
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, kiếm ý phun ra nuốt vào, mặt đất vỡ ra từng khúc, thân thể hắn cũng vọt lên.
Tuy nhiên trong nháy mắt khi Lâm Phong vừa mới lao ra khỏi mặt đất, có một đạo cuồng bá chưởng lực tập kích hắn, chân nguyên phun ra nuốt vào, bàn tay mang theo một trận âm phong.
Thân thể của Lâm Phong nháy mắt dừng lại, như một đạo ảo ảnh né tránh sát sườn, ầm vang tiếng vang truyền ra, chưởng lực oanh trên mặt đất, lập tức mặt đất sụp đổ, xuất hiện một hố to.
– Ngươi giết được hắn, không có nghĩa là có thể tự đại mà làm bậy.
Người mặc áo bào đen nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói.
– Vậy sao?
Lâm Phong cũng theo dõi hắn, bước chân chậm rãi hướng phía trước bước ra, trên người, một cỗ kiếm ý, phun ra nuốt vào không ngớt:
– Nếu không cút, vậy chết.
Tiếng nói vừa dứt, trên người của Lâm Phong đột xuất một cỗ sát ý cường thịnh.
Một bước bước ra, kiếm của Lâm Phong trực tiếp chém xuống đối phương, kiếm khí xé rách không gian, phát ra tiếng vang xèn xẹt.
Người mặc áo bào đen không né tránh, hai tay giao nhau, hai luồng lốc xoáy màu đen ngưng hình ở trong lòng bàn tay gã, phát ra âm thanh vù vù, rít gào, khủng bố vô cùng.
Chân nguyên chi kiếm đâm ở giữa hai luồng lốc xoáy màu đen, phát ra vài tiếng vang xuy xuy, kiếm nhưng lại bị kẹt tại ở tại đó, không thể tiếp tục tiến lên.
– Ngươi rất tự đại, giết một gã Huyền Vũ cảnh chẳng có nghĩa lý gì, người phải mất mạng chính là ngươi.
Người mặc áo bào đen và Lâm Phong ánh mắt trên không trung va chạm, hai người đứng gần trong gang tấc, phía sau người mặc áo bào đen, từng sợi xúc tu hắc ám xuất hiện, cực kỳ yêu dị, xúc tu hắc ám toàn bộ cuốn tới Lâm Phong.
– Vũ hồn, không phải chỉ có một mình ngươi có.
Lâm Phong cũng nói một tiếng lạnh như băng. Sau lưng hắn, vô tận xúc tu màu tím lan tràn ra, mỗi một xúc tu, đều giống như yêu xà, vô cùng vô tận, so với hắc ám xúc tu của đối phương nhiều gấp bội, gấp mấy chục lần.
Chỉ nháy mắt, xúc tu màu tím đem hắc ám xúc tu bao phủ toàn bộ, cuốn tới người mặc áo bào đen, cảnh tượng này khiến áo bào đen cường giả sắc mặt đại biến, hai luồng lốc xoáy hắc ám trong tay đột nhiên bùng nổ, phóng xuất ra hơi thở cuồng bá, cũng cùng lúc này, hắn đột nhiên lui về phía sau.
– Nguy hiểm thật.
Người mặc áo bào đen thấy màu tím xúc tu không xuất hiện nữa, ở trước mặt hắn chỉ có dòng khí do lốc xoáy màu đen bùng nổ sinh ra, hắn thầm nhủ trong lòng một tiếng may mắn.
Tuy nhiên đúng vào lúc này, thần kinh của hắn đột nhiên căng lên, nhìn thấy trong dòng khí hắc ám kia có một đạo hào quang lóng lánh rất nhỏ, khiến đồng tử hắn co rút lại.
– Không tốt.
Một cỗ hơi thở sắc bén khóa chặt lấy hắn, cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt khiến cho sắc mặt hắn lại lần nữa kịch biến. Hắn muốn lui về phía sau, nhưng đã chậm, trong hắc ám ánh sáng hình chữ thập đột ngột nở rộ, yêu dị mà rực rỡ. Một cảm giác đau đớn trên ngực truyền đến, cúi đầu, người mặc áo bào đen liền nhìn thấy trên lồng ngực của mình xuất hiện một đạo huyết sắc chữ thập, mà Lâm Phong, đã đứng ở trước mặt hắn.
Thập Tự Ảnh Sát thuật là thuật ám sát, thân hóa ảo ảnh, vô ảnh vô hình.
– Đã sớm nói cho ngươi là hãy để nhẫn trữ vật lại.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, khí thế sắc bén nở rộ, xẹt qua người áo bào đen cường giả, lập tức một chiếc nhẫn trữ vật xuất hiện trên không trung, bị Lâm Phong trực tiếp bắt lấy, mà áo bào đen cường giả, thân thể chậm rãi rơi xuống, lại một cường giả Huyền Vũ cảnh bị giết.
Tất cả đều trong xảy ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi, lúc này, bốn gã cường giả Huyền Vũ cảnh khác không còn tiếp tục thu thập nguyên thạch, mà là đều ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, cùng với thi thể đang rơi xuống kia.
Đều là cường giả Huyền Vũ cảnh, nhưng Lâm Phong giết một gã Huyền Vũ cảnh lại thoải mái giống như giết gà giết chó, thật là một thanh niên đáng sợ, bọn họ nhìn về phía Lâm Phong ánh mắt cũng đều có thêm vài phần kiêng kị.
– Yên tâm đi, người không có thù hận với ta, ta sẽ không động.
Lâm Phong nhìn thoáng qua bốn người phía dưới liếc mắt một cái, lập tức đem ánh mắt hướng ra xa, chỉ thấy nơi đó truyền đến từng âm thanh rít gào khủng bố, ngọn lửa lượn lờ trong hư không.
– Chúng ta cần phải đi ngay, nơi này để lại cho người khác tranh nhau đi.
– Cứ như vậy mà đi sao?
Có một người rõ ràng còn có vẻ không cam lòng, một mảnh địa mạch nguyên khí như vậy, bọn họ còn chưa kịp thu thập hết, cứ như vậy buông tay rời khỏi, quá uất ức rồi.
– Không đi, vậy ngươi ở lại đây đi.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, hắn và đối phương vốn không quen biết, chẳng qua nhắc nhở một câu, có nghe hay không do chính bọn hắn chọn.
Người nọ ánh mắt ngưng lại, cắn răng không cam lòng, nhưng vẫn gật đầu:
– Được. Đi!
– Đi? Các ngươi một người cũng đừng hòng đi được.
Đúng lúc này, xa xa, một giọng nói cuồn cuộn vang lên, vô cùng hống hách, khiến đám người Lâm Phong ánh mắt ngưng tụ, hướng phía xa nhìn lại.
Đám lửa kia, càng ngày càng gần, không ngờ lại là một con yêu thú bên ngoài thân được thiêu đốt bao bọ trong ngọn lửa.
Con yêu thú này cực kỳ uy nghiêm, hình thể khổng lồ, ngọn lửa màu đỏ thiêu đốt, ở trên thân thể cao lớn kia, còn có từng đám gai sắc, càng làm cho người khiếp sợ chính là, đầu Yêu sư này, sau lưng mọc lên cánh chim màu đỏ, bay lượn trên không trung.
– Xích Diễm Ma Sư!
Lâm Phong nhìn thấy con yêu thú này, đồng tử co rút lại, không ngờ lại là Xích Diễm Ma Sư. Ngày xưa, hắn ở trong hoàng thành tù đấu trường đoạt được, sau đó bán đấu giá đi, Xích Diễm Ma Sư.
– Xích Diễm Ma Sư quả nhiên hùng mạnh, cũng đã trở thành Huyền yêu.
Lâm Phong âm thầm nói, Xích Diễm Ma Sư đỉnh cấp, thậm chí có thể trở thành Thiên yêu. Chỉ là bởi vì lúc trước thực lực của hắn thật sự quá yếu, mới Linh Vũ cảnh tầng năm, ngay cả năng lực bảo hộ Xích Diễm Ma Sư đều không có, nếu không Lâm Phong cũng không lấy nó ra bán đấu giá.
Đương nhiên, có lẽ ở trong tay hắn Xích Diễm Ma Sư cũng không nhất định sẽ nhanh như vậy có thể trở thành Huyền yêu, dù sao, người của Vạn Thú môn thuần dưỡng yêu thú hoặc là nâng cao cấp bậc yêu thú, đều so với hắn lành nghề hơn.
Chủ nhân của Xích Diễm Ma Sư, đúng là ngày xưa bán đấu giá thu được Xích Diễm Ma Sư, thiên tài đệ tử của Vạn Thú môn, Cuồng Sư. Nhớ ngày đó Mông Thông cuồng ngạo là thế, nhưng nhìn thấy Cuồng Sư cũng vô cùng sợ hãi, cho tới bây giờ đã qua hai năm, Cuồng Sư cũng giống như Xích Diễm Ma Sư, đã bước vào Huyền Vũ cảnh giới.
Ngoại trừ Cuồng Sư cùng với Xích Diễm Ma Sư mà hắn đang cưỡi, xung quanh đám người Lâm Phong còn xuất hiện rất nhiều loại yêu thú khác, tuy nhiên dường như đều bị người khống chế, bao vây đám người Lâm Phong, tuy vậy những yêu thú này cũng hơi yếu một chút, đều là Linh yêu thú.
Cuồng Sư cũng nhận ra Lâm Phong, nhìn Lâm Phong nói:
– Thật đúng dịp, cảm ơn ngươi lúc trước đã mang Xích Diễm đến cho ta. Bất quá hôm nay, mảnh địa mạch nguyên khí này, nếu đã bị ta phát hiện, liền thuộc về Vạn Thú môn ta. Nể tình chuyện của Xích Diễm, ngươi lưu lại nhẫn trữ vật, ta sẽ thả cho ngươi đi.
– Vạn Thú môn.
Quanh Lâm Phong, bốn vị cường giả Huyền Vũ cảnh ánh mắt đều đọng lại, quả nhiên có thế lực lớn xuất hiện.
– Bị ngươi phát hiện, liền thuộc về Vạn Thú Môn của ngươi? Mảnh địa mạch nguyên khí này, là do ta phát hiện ra trước đấy.
Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng.
– Ta mặc kệ, ta cũng không muốn nói lời vô nghĩa với ngươi, hai con đường, ngươi chọn một, đem nhẫn trữ vật lưu lại, ta thả ngươi đi, mặt khác, chết!
Cuồng Sư hống hách nói.
– Hừ, khẩu khí thật lớn, ngươi chẳng qua một người, nhất con yêu thú mà thôi, liền tự tin có thể lưu chúng ta lại sao?
Một cường giả Huyền Vũ cảnh lạnh lùng nói.
– Một mình ta? Thực buồn cười
Cuồng Sư lãnh đạm nói một tiếng, lời của hắn còn chưa dứt, yêu thú gào rú. Trong rừng rậm cách đỉnh Quan Kiếm không xa, xuất hiện không ít yêu thú và bóng người, đều là một người một thú.
– Mảnh địa mạch nguyên khí này là của chúng ta.
Trong đó có một người lạnh như băng nói, bọn họ vốn ở chỗ sâu trong Cửu Long sơn mạch săn thú, không nghĩ tới sẽ gặp thiên địa kịch biến, sau khi chạy tới liền phát hiện một mảnh địa mạch nguyên khí.
Chương 374: Ân Huệ?
Vạn Thú môn, tọa lạc ở hoàng thành Tuyết Nguyệt, mặc dù được đặt song song với Hạo Nguyệt tông và Lạc Hà tông, nhưng kì thực phải mạnh hơn vài phần, nếu không cũng không có khả năng có thể sống yên ổn ở Hoàng thành mà lại còn có uy vọng lớn như vậy.
Ở Vạn Thú môn, thủ đoạn lợi hại nhất là Vạn Thú môn công pháp võ kỹ nhân thú hệ. Vạn Thú môn chỉ lấy đệ tử có Thú Vũ hồn, hơn nữa còn phải thiên phú rất mạnh mới nhận. Nơi đó là thiên đường của những kẻ có được Thú Vũ hồn, những công pháp và võ kỹ này, là chuyên môn vì những kẻ có được Thú Vũ hồn mà sáng tạo nên, bọn họ khiến cho những kẻ có được Thú Vũ hồn trở nên hùng mạnh.
Hơn nữa, đệ tử hạch tâm Vạn Thú môn còn có thể tu luyện thuật điều khiển thú, có thể khống chế yêu thú, dũng mãnh vô cùng, cũng chính là bởi vì vậy cho nên người Vạn Thú môn thường sinh sống giữa Yêu Thú sâm lâm, nếu rất may mắn gặp được yêu thú mà thực lực bọn họ có thể khống chế, sẽ bắt đem làm vật cưỡi.
Yêu Thú sâm lâm là nơi Vạn Thú môn điều khiển thú, cũng là nơi rèn luyện.
Lâm Phong bọn họ rất xui xẻo, vừa lúc đụng phải người Vạn Thú môn đang điều khiển thú trở về.
Nhìn Cuồng Sư, trong ánh mắt của Lâm Phong hiện lên một đạo lãnh mang, hai loại lựa chọn, một loại là giao ra nhẫn trữ vật, sau đó cút, mặt khác, là chết.
– Không có lựa chọn thứ ba?
Lâm Phong ánh mắt nhìn Cuồng Sư, lãnh đạm mà nói:
– Mấy người chúng ta lấy được nguyên thạch, so với cả tòa địa mạch nguyên khí, căn bản chính là chín trâu mất sợi lông, không đáng kể, không đáng nhắc đến, hơn nữa, địa mạch nguyên khí này là chúng ta phát hiện ra trước, ngươi không thấy là, ngươi đã hơi quá đáng sao?
– Quá đáng?
Cuồng Sư còn chưa mở miệng, chợt nghe một người khác của Vạn Thú môn đã cười lạnh nói:
– Các ngươi phát hiện địa mạch nguyên khí, cũng không phải là vận khí tốt, ngược lại, đối với các ngươi là một cái tai họa. Đối mặt sự hấp dẫn của địa mạch nguyên khí, các ngươi không có khả năng nhịn được, nhưng địa mạch nguyên khí tuyệt đối không phải là các ngươi có tư cách tranh đoạt, cho nên kết cục của các ngươi đã được định trước.
– Nếu như cho các ngươi an toàn rời đi, tông môn mà hỏi đến, chúng ta nên trả lời như thế nào? Chỉ vài con kiến mà cũng không cản được sao? Nếu địa mạch nguyên khí đã bị chúng ta phát hiện, sẽ phải hoàn toàn đầy đủ, ít một tí cũng không được, sau đó giao cho tông môn đến kiểm tra.
– Sư huynh nói không sai, không có con đường thứ ba, vốn ngươi động đến địa mạch nguyên khí, đã là chỉ còn đường chết, nhưng nhớ đến Xích Diễm, ta sẽ tha cho ngươi một cái mạng, chỉ cần ngươi lưu lại nhẫn trữ vật, như thế đã rất khách khí với ngươi, ngươi còn muốn lựa chọn thế nào nữa.
Cuồng Sư bổ sung nói.
– Nói như vậy, ta phải cảm tạ ngươi đã cho ta một cái cơ hội để chuồn đi?
Khóe miệng của Lâm Phong lộ ra thần sắc châm chọc, Cuồng Sư muốn hắn để lại nhẫn trữ vật sau đó rời đi, lại là đã khoan dung với hắn, là mở ra một con đường sống cho hắn.
Cuồng Sư nghe được trong giọng nói Lâm Phong mang theo ý châm chọc nhíu nhíu mày, lãnh đạm mà nói:
– Mặc kệ ngươi nghĩ như thế nào, nhưng sự thật là thế.
– Khoan dung, ân huệ của ngươi, ta không gánh nổi, ta không chọn con đường thứ nhất, về việc giết ta… Vậy phải xem thực lực của các ngươi rồi.
Lâm Phong nói dứt lời, lãnh ý nở rộ.
– Đúng vậy, năm người chúng ta liên kết, muốn giết chúng ta, bọn họ ít nhất phải có một nửa chôn cùng.
Bên người Lâm Phong một cường giả Huyền Vũ cảnh ánh mắt lạnh như băng, người của Vạn Thú môn khinh người quá đáng.
– Một nửa, ngươi đại khái còn không biết mọi người chúng ta lần này đi ra đều là đệ tử trọng yếu nhất.
Một đạo giọng nói châm chọc truyền ra, lập tức, người của Vạn Thú môn cả đám đều phóng xuất ra khí tức của mình, điên cuồng, hoang dã hống hách lạnh lùng, càn quét trên không trung, khủng bố vô cùng.
– Thật mạnh!
Đám người Lâm Phong đôi mắt cứng đờ, trong những người này, cường giả Huyền Vũ cảnh có sáu người, Linh Vũ cảnh có có tám người, mà tọa kỵ của bọn hắn, đều có thực lực tương đương, tất cả là sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh, sáu con Huyền yêu thú. Hơn nữa, trong sáu người có hai người hơi thở rõ ràng so với bốn người khác kinh khủng hơn một ít, hẳn là Huyền Vũ cảnh tầng hai.
Cỗ thế lực này rất đáng sợ, toàn bộ đều là đệ tử tinh nhuệ của Vạn Thú môn.
Sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh cưỡi Huyền yêu thú hướng đám người Lâm Phong ép tới, mà Linh Vũ cảnh thì đều lui về phía sau, cười lạnh mà quan sát.
Lâm Phong thật sự là tìm chết, vốn Cuồng Sư đã cho Lâm Phong một cơ hội, không ngờ hắn lại không biết quý trọng, tự mình bước lên tuyệt lộ.
– Bốn người các ngươi, cùng nhau chiến đấu, hỗ trợ lẫn nhau, không cho bọn hắn có thời cơ để lợi dụng.
Lâm Phong hạ giọng nói một câu, bốn người dần dựa sát vào nhau, cùng một chỗ còn có cơ may sống sót, nếu bọn họ tách ra, đối phương có đông người, nếu như ba người ba thú tập trung công kích một người, trong nháy mắt có thể sẽ bị giết chết.
– Vậy còn ngươi?
Một người hỏi Lâm Phong.
– Bọn họ, còn chưa đủ tư cách để giết ta.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, khiến bốn người đồng tử ngưng tụ, xem ra Lâm Phong còn có quân bài chưa lật, vừa rồi Lâm Phong giết hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh, bọn họ nhưng đều thấy rõ, quả thật rất hùng mạnh.
– Tận lực kéo dài thời gian, ta nếu có cơ hội thì sẽ giúp các ngươi.
Lâm Phong lại bổ sung một câu, hiện giờ, bọn họ đứng ở cùng một chiến tuyến, nên giúp đỡ nhau.
– Tốt, vậy ngươi cũng cẩn thận một chút.
Bốn người đều nghiêm túc gật đầu, cũng không đem lời nói của Lâm Phong để ở trong lòng, Lâm Phong như thế nào giúp bọn hắn? Cho dù Lâm Phong thực lực không kém, nhưng đối diện với mấy người của Vạn Thú môn chỉ sợ cũng là ốc còn không mang nổi mình ốc.
– Buồn cười.
Người của Vạn Thú môn nghe được Lâm Phong và mấy người khác đối thoại nhạo báng một tiếng, Lâm Phong thật sự là không biết sống chết, vẫn nằm mơ giữ được mạng sống.
– Cuồng Sư, ngươi tới áp trận, năm người chúng ta đối phó năm người bọn họ, tự lựa chọn đối thủ của mình, xem ai đánh chết đối thủ trước tiên.
Một thanh niên trên ngực có in hình yêu xà quái dị nói với Cuồng Sư, lập tức, những người khác đều gật đầu, chủ ý này, không tồi.
– Độc Xà, vậy ngươi chọn trước đi.
– Ta chọn hắn, còn lại bốn người, các ngươi chọn đi.
Người được gọi là Độc Xà chỉ vào Lâm Phong, âm u lạnh lẽo nói.
– Ta tuyển hắn!
– Ta lựa chọn hắn…
Còn lại bốn người, cũng đều tự lựa chọn đối thủ.
Lâm Phong nhìn Độc Xà, dựa theo khí tức của hắn để phán đoán, hẳn là cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng một, cộng thêm tọa kỵ của hắn, một con yêu xà màu xanh, tương đương với hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh tầng một.
– Bốn vị sư huynh đệ, chúng ta tỷ thí một phen, xem ai giết chết đối thủ của mình nhanh nhất.
Độc Xà trong mắt lóe lên ánh sáng yêu dị, lập tức thân thể hắn trực tiếp lao ra ngoài, dưới chân hắn, yêu xà cũng theo sát mà đến, nhanh, hơn nữa còn tàn nhẫn.
– Tê tê…!
Yêu xà phun ra từng sợi sương mù màu đen, gió tanh tỏa ra bốn phía.
– Tránh ra!
Lâm Phong bước chân một bước, thân thể bay lên, bốn người khác cũng đều động thân, hướng không trung rút lên.
– Chạy đi đâu.
Độc Xà cười âm u lạnh lẽo, yêu xà hướng không trung bắn tới, cái đuôi lớn nhằm hướng Lâm Phong bay tới.
Lần này lâm Phong lại không chạy trốn, trên người kiếm ý phun ra nuốt vào, vô cùng sắc bén, chân nguyên chi kiếm ở trong tay ngưng hình, hướng cái đuôi của yêu xà chém tới.
Kiếm trảm ở trên cái đuôi lớn của yêu xà, cắt sâu vào da thịt yêu xà, mang theo một chút máu nâu, mà Độc Xà trong đôi mắt hiện lên sắc thái yêu dị, thân thể thoát ra, người giống như yêu xà, vô cùng mạnh.
– Chết.Nguồn truyện audio
Độc Xà quát lạnh một tiếng, ngay lúc còn cách thân thể Lâm Phong không xa, tốc độ của hắn đột ngột gia tăng mãnh liệt, bắn nhanh tới, nhanh đến không thể tin nổi, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giống một yêu xà chân chính.
Dương Hỏa chân nguyên ở trên người của Lâm Phong nở rộ, một cỗ hơi thở nóng bỏng đột nhiên nở rộ, trong hư không, một đoàn ánh lửa lan tràn, đem thân thể của Lâm Phong đều toàn bộ bao phủ. Thái dương chiếu vào càng khiến ánh lửa thiêu đốt càng dữ dội hơn.
– Ừ?
Độc Xà ánh mắt ngưng lại, giờ phút này hắn đã bước vào trong liệt hỏa, cảm giác cả người nóng cháy, lập tức, hắn liền nhìn thấy từng sợi xúc tu màu tím từ trên người của Lâm Phong tràn ra, hướng hắn xoắn đến.
– Sát!
Độc Xà ánh mắt trầm xuống, liều lĩnh nhằm phía Lâm Phong, tốc độ lại một lần nữa tăng lên.
Nhưng ngay khi hắn sắp chạm đến thân thể của Lâm Phong, một đám lửa màu đen đột ngột hiện lên trước người của Lâm Phong, khoảnh khắc khi hắn sắp chạm đến ngọn lửa màu đen, hắn chỉ cảm thấy cả người run rẩy mãnh liệt, thân thể đột ngột dừng lại, khẩn cấp lui về phía sau.
Ngọn lửa màu đen thật đáng sợ, chỉ mới chạm vào nhưng đã như muốn thiêu hủy hắn.
– Bây giờ mà còn muốn chạy?
Lâm Phong cười châm chọc, quang hoa màu tím đã bao vây xung quanh, phong kín, mà tay của Lâm Phong chậm rãi giơ lên, một thanh kiếm vô cùng rực rỡ chói mắt làm cho người ta không dám nhìn thẳng, xuất hiện.
– Không tốt.
Cuồng Sư nhìn thấy Độc Xà bị Vũ hồn của Lâm Phong vây khốn, sau đó lại nhìn thanh kiếm kia, không khỏi sắc mặt đại biến. Lúc hắn nhìn về phía kiếm quang chói mắt như thái dương kia, đôi mắt hắn đau đớn đến nỗi phải nhắm mắt lại, giống như có một vầng thái dương màu vàng đâm vào trong đôi mắt của hắn.
– Không xong.
Trong lòng Cuồng Sư sinh ra một tia cảm giác không ổn, đợi khi hắn mở được mắt, chỉ thấy thân thể Độc Xà đang từ trên không rơi xuống, mà Huyền yêu xà kia, sau khi mất đi khống chế, đã trực tiếp bỏ chạy.
– Ngươi dám!
Cuồng Sư nhìn thấy động tác của Lâm Phong, giận quát một tiếng, Xích Diễm Ma Sư điên cuồng lao tới, hướng Lâm Phong đánh tới.
Lâm Phong lúc này lại ra tay với một người khác, chính là đang chiến đấu, Thủy Tê.
– Thủy Tê sư huynh, cẩn thận.
Cuồng Sư rống lớn, lúc này Thủy Tê đang giơ bàn tay lớn, hướng tới một vị cường giả Huyền Vũ cảnh bên phe Lâm Phong đè xuống. Chỉ cần một chưởng này hạ xuống, đầu của cường giả Huyền Vũ cảnh kia sẽ bị chụp thành phấn vụn.
– Rống!
Thủy Tê nổi giận gầm lên một tiếng, cảm nhận được nguy hiểm, thân thể hắn bỗng nhiên quay lại, bàn tay thật lớn bay thẳngchụp vào không trung, chưởng lực dời non lấp biển phóng ra, hướng Lâm Phong ép tới.
Nhưng đáp lại hắn chỉ có một kiếm từ trên trời giáng xuống, Quang Minh chi kiếm.
Một kiếm này đoạt hết ánh sáng mặt trời, tập trung hết Dương Hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong, thế như sét đánh, đâm vào Thủy Tê đang phải nhắm mắt lại.
– A… Tay của ta…
Một tiếng gào thét thống khổ truyền ra, chưởng lực mạnh như dời non lấp biển ở dưới ánh sáng quang minh cũng bị côn vùi, bàn tay Thủy Tê bị chém nát.
Kiếm vẫn không dừng lại, lăng không chém xuống, máu tươi vẩy ra, nơi cổ họng Thủy Tê xuất hiện một tia huyết sắc yêu dị, lại một cường giả Huyền Vũ cảnh ngã xuống.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu vậy mà đã có hai gã Huyền Vũ cảnh của Vạn Thú môn chết trên tay Lâm Phong.
Chương 375: Ngoại Tôn
Chiến đấu vào lúc này đột nhiên đình chỉ, người của Vạn Thú môn đều lui về phía sau. Độc Xà và Thủy Tê bị Lâm Phong giết chết, yêu thú của bọn họ không ai khống chế, đều đã chạy.
Hiện tại, bên phía Vạn Thú môn chỉ còn lại bốn gã cường giả Huyền Vũ cảnh và yêu thú, trong nháy mắt, sức chiến đấu liền giảm xuống.
Bốn gã cường giả Huyền Vũ cảnh còn lại, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, uy hiếp của Lâm Phong quá lớn, nháy mắt đã giết chết hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh, người này rất đáng sợ.
Bên phía Lâm Phong, bốn người khác cũng đều kinh hãi nhìn Lâm Phong, lúc này bọn họ mới hiểu rõ lời nói vừa rồi Lâm Phong, làm cho bọn họ cùng nhau tận lực bám trụ, Lâm Phong có thể giết người khác sau đó sẽ giúp bọn họ.
– Cảm ơn.
Vị cường giả vừa rồi kia thiếu chút nữa bị Thủy Tê một chưởng chụp chết nói lời cảm tạ đối với Lâm Phong, lần xuất thủ của Lâm Phong vừa rồi đã cứu mạng của hắn.
– Chúng ta hiện tại buộc cùng một chỗ, là đồng bạn.
Lâm Phong nhìn hắn, mở miệng nói, người nọ gật mạnh đầu, bọn họ bây giờ là đồng bạn, một người vinh cả đám cùng vinh.
– Ta cùng Vân Báo đối phó hắn, Cuồng Sư, Thiên Tinh, hai người các ngươi và đồng bạn đối phó bốn người bọn họ.
Trong bốn người của Vạn Thú môn, một người cưỡi trên con đại Điêu chỉ vào Lâm Phong nói. gã và Vân Báo, thực lực mạnh hơn, tu vi là Huyền Vũ cảnh tầng hai, trước hết sẽ giết chết Lâm Phong, mà Cuồng Sư và Thiên Tinh cùng với đồng bạn của bọn hắn đối với bốn tên Huyền Vũ cảnh không mạnh lắm kia là đủ rồi, an bài như vậy là hợp lý nhất.
– Tốt!
– Đúng, cứ như vậy, Tật Phong sư huynh và Vân Báo sư huynh giết hắn trước, sau đó cùng giết bốn người khác.
Ba người còn lại của Vạn Thú môn đều gật đầu đồng ý, Lâm Phong uy hiếp lớn nhất, nhất định phải giết trước, hai gã tu vi Huyền Vũ cảnh tầng hai, thêm hai đầu Huyền yêu thú cấp một, vậy là đủ giết hắn rồi.
Đám người Lâm Phong nghe được sự sắp xếp của bọn họ, tất cả đều cảnh giác, nhất là bốn người kia đều lộ ra một chút vẻ ưu tư. Đúng vậy, đối phương tuy rằng bị Lâm Phong giết hai người, nhưng thực lực vẫn chiếm cứ lấy thượng phong tuyệt đối như trước, muốn đối phó bọn họ có rất nhiều thủ đoạn, dùng hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh tầng hai cùng với hai con yêu thú giết chết Lâm Phong, chiêu này quá độc ác, đối phương nhất định là muốn mạng của Lâm Phong rồi.
– Bốn người các ngươi, cẩn thận một chút.
Lâm Phong dặn một tiếng bốn người bọn họ, khiến bốn người ánh mắt đều ngưng tụ, Lâm Phong không lo lắng cho mình, mà lại nhắc nhở bốn người bọn họ cẩn thận.
Xem ra, hiện tại Lâm Phong cũng còn không dốc hết toàn lực, hắn còn có quân bài chưa lật.
– Ngươi cũng cẩn thận.
Bốn người nhìn Lâm Phong, nhắc nhở. Bốn người bọn họ đều chỉ cần đối mặt một vị Huyền Vũ cảnh hoặc yêu thú, so với Lâm Phong thì áp lực nhỏ hơn rất nhiều, dưới tình huống này, đối phương mặc dù thực lực mạnh hơn bọn hắn, nhưng muốn trong thời gian ngắn giết bọn hắn cũng không có khả năng, chỉ cần Lâm Phong bất bại là tốt rồi.
Hy vọng của bọn hắn, mạng của bọn hắn, đều đặt lên trên người của Lâm Phong, nếu Lâm Phong chết, bọn họ tất nhiên sẽ bị vây công, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Lâm Phong gật gật đầu, thân thể lăng không bước ra, đứng ở trên hư không, trên người Dương Hỏa chân nguyên lóng lánh, rực rỡ mà loá mắt. Lâm Phong trông giống như dục hỏa chiến thần.
– Chiến đi!
Trên người Lâm Phong ngọn lửa phun ra nuốt vào, ánh mặt trời chiếu ở trên người của hắn, lại khiến ngọn lửa càng thêm rực rỡ.
Tật Phong và Vân Báo đều bay lên không, đứng ở hai bên Lâm Phong, mang theo yêu thú vây Lâm Phong lại.
Tật Phong, tọa kỵ của hắn là yêu thú Đại Điêu, mà Vân Báo, vật cưỡi là một đầu yêu thú thuộc loài báo, hơn nữa còn sinh ra cánh chim màu trắng, có thể trung bay lượn trên không.
– Hai người chúng ta, thêm cả yêu thú đồng bạn, ta xem ngươi bảo toàn mạng sống như thế nào.
Tật Phong nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt lạnh như băng. Người này dám ngay trước mặt bọn họ giết hai vị sư đệ của hắn, vô cùng nhục nhã, nếu là người của tông môn tới, hắn chắc không còn mặt mũi nào nữa, tại ưu thế tuyệt đối như vậy mà lại làm chết hai vị thiên tài đệ tử của tông môn.
– Nhiều người chưa chắc đã có lợi.
Lâm Phong cười lạnh như băng, ngọn lửa trên người càng ngày càng thịnh. Hắn hơi nhắm mắt lại, một cỗ khí tức linh hồn phóng thích ra, Tàn Hồn Thiên Thuật bắt đầu được sử dụng.
Ngàn vạn sợi tàn hồn, từ trong linh hồn tách ra, sau đó trải rộng ra trên thân thể hắn, dung nhập vào trong Dương Hỏa chân nguyên.
– Hử?
Tật Phong và Vân Báo nhướn mày, linh hồn hơi thở, khí tức linh hồn của Lâm Phong thật mạnh, hắn rốt cục là muốn làm gì?
– Tật Phong, cùng giết hắn!
Tật Phong đột nhiên mở miệng, Vân Báo gật đầu, Đại Điêu phát ra tiếng kít kít, vung cánh chim rất lớn kia hướng Lâm Phong đánh tới, cuồng phong kịch liệt cuồn cuộn nổi lên.
– Sát!
Tật Phong như ảo ảnh, nhanh đến không thể tin nổi, thẳng hướng Lâm Phong.
Hai người và hai yêu thú đồng thời hướng tới Lâm Phong phát động công kích.
– Vỡ!
Đôi mắt của Lâm Phong đột nhiên vào lúc này mở ra, ngọn lửa ánh sáng ở con ngươi của hắn nở rộ, chỉ thấy trong hai tròng mắt hắn, dường như đều thiêu đốt một ngọn lửa.
Cũng cùng lúc này, ngọn lửa trên người Lâm Phong biến mất, nhưng chung quanh hắn, xuất hiện ngàn vạn đốm lửa, rậm rạp, toàn bộ là đều là những đốm lửa, rung động lòng người.
– Đốt!
Lâm Phong lại lần nữa phun ra một chữ, lập tức vô số ánh lửa theo tinh thần của Lâm Phong mà động, điên cuồng ngưng tụ, hư không giữa, xuất hiện bốn con hỏa long, đồng thời hướng bốn phương hướng đánh tới. Trời đất một mảnh nóng cháy, bốn con hoả long, dường như muốn đốt trụi cả không trung.
Cảnh tượng này khiến Tật Phong động tác đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng tụ, chưởng phong hùng mạnh đánh ra, hỏa long chuyển thân, sau đó lại một lần nữa há miệng hướng hắn cắn tới.
– Nghiệt súc, cút ngay.
Tật Phong rống lên một tiếng, sau lưng hắn, không ngờ xuất hiện một đôi cánh chim, cánh chim màu đen.
Cánh chim lóe lên, không gian hình thành cơn lốc, quét tới hỏa long, đốm lửa bắn ra bốn phía, khiến hỏa long đều rơi tán loạn. Tật Phong khóe miệng lộ ra một chút ý cười, tuy nhiên rất nhanh nụ cười của hắn liền cứng ngắc lại, tán loạn hỏa long chỉ là nháy mắt lại ngưng hình lần nữa, đánh về phía hắn, con hỏa long này dường như bất tử.
Vân Báo và hai con yêu thú cũng bị hỏa long công kích, không thể tới được chỗ Lâm Phong.
– Rút lui trước.
Tật Phong lạnh lùng nói một tiếng, thân thể lui về phía sau, yêu thú Đại Điêu cũng lui ra phía sau. Hai người hai yêu thú lại lần nữa phân ra tứ phía, vây Lâm Phong ở chính giữa.
Nhưng Lâm Phong căn bản không nhìn bọn họ, nhắm mắt lại đứng ở chính giữa, bốn con hoả long điên cuồng rít gào xoay quanh, quấn quanh trên người của Lâm Phong, rực rỡ vô cùng.
Lâm Phong động cũng không động, khống chế bốn con hoả long, cùng bọn họ chiến đấu.
Linh hồn dữ dội nhạy bén, so với động tác của bất cứ ai đều nhanh hơn, Tàn Hồn Thiên thuật của Lâm Phong phân ra hơn một ngàn tàn hồn, Lâm Phong đưa toàn bộ nhập vào trong Dương Hỏa chân nguyên, khống chế hỏa diễm chân nguyên, hắn muốn ngọn lửa hóa thành bất cứ cái gì đều được.
Lâm Phong chỉ cần dụng tâm, dụng ý khống chế.
– Vân Báo, tiếp tục động thủ, ta chủ công.
Tật Phong nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói một tiếng, trên thân thể của hắn cuồng phong bài sơn đảo hải lại nổi lên, hắn cũng bước tới phía Lâm Phong.
Giờ phút này, Tật Phong, hai cánh mở lớn, điên cuồng vung lên, gió xoáy nổi lên, đồng thời, trên người hắn, chân nguyên lực cũng điên cuồng dâng lên.
– Sát!
Nổi giận gầm lên một tiếng, Tật Phong giống như là một cái bóng, lao tới Lâm Phong, vô cùng sắc bén.
Hỏa long rít gào, bay thẳng đến Tật Phong. Tuy nhiên lúc này đây Tật Phong không thèm để ý đến, chỉ lao tới phía trước, cơn lốc và chân nguyên vô cùng cuồng bá khiến hỏa long bị ngăn cản ở ngoài, hắn được chân nguyên bao bọc, lao về phía Lâm Phong.
Vân Báo cũng phẫn nộ rồi, hắn và Tật Phong đều điên cuồng nhằm phía Lâm Phong, bốn Huyền Vũ cảnh lại vẫn giết không được Lâm Phong, thật sự là sỉ nhục.
Lâm Phong tâm thần căng thẳng, không ngừng điều động ngọn lửa ánh sáng, đánh về phía Tật Phong và Vân Báo đang dốc toàn lực ứng phó hắn, mỗi một đoàn hỏa diễm chỉ có dung hợp một phần tư Dương Hỏa chân nguyên của Lâm Phong, mặc dù có tàn hồn của Lâm Phong thêm vào, nhưng vẫn không chống đỡ được công kích của hai vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng hai.
Tật Phong và Vân Báo ngày càng gần Lâm Phong, mà Lâm Phong cũng không ngừng điều động càng nhiều hỏa diễm và tàn hồn chống đỡ.
Hai con yêu thú cũng không cam lòng yếu thế, thừa cơ lao vào thẳng hướng Lâm Phong, bọn hắn không tin không thể lấy mạng Lâm Phong.
Không chỉ có bên này, sáu người khác và hai yêu thú chiến đấu, cũng vô cùng thảm thiết, thậm chí không ai bận tâm ở đằng xa đang có một nhóm người đang giáng lâm đến.
Trong hư không, một hàng bóng dáng mênh mông cuồn cuộn bước trên mây mà đến, người cầm đầu là một gã lão giả tóc bạc, ánh mắt thâm thúy, tràn đầy tang thương.
– Ma kiếm, quả nhiên đã biến mất.
Lão giả tóc bạc thì thào nói nhỏ một tiếng, ma kiếm đã đi nơi nào không biết, chỉ còn để lại ở nơi này một mảnh địa mạch nguyên khí.
– Phụ thân, người nhìn kìa.
Bên cạnh lão giả tóc bạc, một người trung niên chỉ hướng bọn người Lâm Phong.
Lão giả tóc bạc ánh mắt chuyển tới, đôi mắt của lão, nháy mắt đã rơi trên người Lâm Phong, trong ánh mắt có tia sáng lóe lên.
Đây là con trai của con bé.
Là cháu ngoại của ông ta!truyện ma