1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 500 End

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 500 End

❮ sau

Chương 2496: Trận chiến cuối cùng (1)

Hình như thế cục Cửu Tiêu càng thú vị lên. Phong Ma, Băng Hỏa Chí Tôn, Ma Thần Điện, tam đại bá chủ; Sở Xuân Thu, Không Minh, Ma Chinh là các thiên tài chói sáng; duy chỉ có tuyệt đại thiên tài Lâm Phong ngày xưa, là chẳng biết tung tích. Hôm nay Băng Hỏa Chí Tôn lại chờ đợi, chờ đợi thân ngoại hoá thân của Lâm Phong buông xuống, quả nhiên chỉ thấy vòm trời biến ảo, một đạo thân ảnh bước chậm mà đến, người này rõ ràng là Lâm Phong, chỉ có điều lúc này Lâm Phong vẫn chưa động thủ, mà nói với Băng Hỏa Chí Tôn:

– Băng Hỏa Chí Tôn, ba tháng sau, bản tôn của ta sẽ đích thân tới nơi đây, lấy tính mệnh của ngươi.

Khi lời nói hạ xuống, Băng Hỏa Chí Tôn thấy tôn thân ngoại hoá thân này rời đi, chuyện này khiến cho ánh mắt Băng Hỏa Chí Tôn ngưng đọng, lập tức cười lạnh nói:

– Ba tháng sau, cấm kỵ sẽ biến mất khỏi thế gian.

Âm dương nhị khí phóng lên cao, chỉ thấy vòm trời phía trên có số mệnh vô thượng buông xuống, hào quang chiếu sáng vạn trượng hư không, khiến cho vô số người đều ngẩng đầu lên, hướng về hư không nhìn lại.

– Cơ hội thành Thần.

Thân thể Băng Hỏa Chí Tôn cũng khẽ run rẩy, ba tháng sau sẽ là lúc hắn đi lên Thần vị sao.

– Rống!

Một tiếng rít gào vang vọng, hình như Băng Hỏa Chí Tôn rất mong chờ Thần vị hiện, rốt cục ngày này cũng tới rồi. Tin tức Thần vị hàng lâm thổi quét Cửu Tiêu, Thái Yêu giới rất nhanh, vô số cường giả hướng về phía Thần Điện mà Băng Hỏa Chí Tôn đang ở chạy tới, ba tháng sau là lúc cấm kỵ thể chiến Băng Hỏa Chí Tôn, rốt cục Thần vị cũng muốn xuất hiện sao. Thậm chí các đại điện chủ, cũng rục rịch, kia có thể là Thần vị mà bọn họ theo đuổi cả đời, nhưng mà hôm nay bọn họ bị người đè ép một đầu, làm sao cầu được Thần vị? Cửu Tiêu hoàn toàn sôi trào, chư vương trong Thái Yêu giới cũng không tiếp tục loạn chiến nữa, mà đồng thời đi đến Cửu Tiêu, mặc dù không thể chứng đạo thành Thần vị, ít nhất cũng muốn chứng kiến, ai có thể đi lên Thần vị. Trong nháy mắt, kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại bảy ngày thời gian, ngày hôm nay có một tòa sơn mạch ngạo nghễ, từ trên trời giáng xuống, tọa lạc bên cạnh Băng Hỏa Thần Điện, cùng đứng sừng sững với Thần Điện, giống như muốn tranh phong cùng thiên địa vậy, phía trên tòa sơn mạch kia, tiên khí nồng đậm, một đạo thân ảnh ngạo nghễ đứng trên đỉnh phong, giống như muốn tranh nhau phát sáng cùng thiên địa, Tử Trúc cùng một đoàn người đứng phía sau người này, thân phận của hắn chính là Phong Ma. Lại bốn ngày trôi qua, kỳ hạn ba tháng chỉ còn ba ngày, lại có một tòa ma sơn mênh mông, từ trên trời giáng xuống, đỉnh sơn mạch có một tòa vương đình, trong vương đình là tuyệt thế Ma Vương đang ngủ say, nhưng không người nào dám quấy rầy. Cuối cùng kỳ hạn ba tháng cũng buông xuống, toàn bộ người đứng đầu Thái Yêu giới hiện thân trong hư không; Không Minh, Ma Chinh, cũng xuất hiện. Ngày hôm nay, trời quang vạn dặm, Băng Hỏa Chí Tôn đứng phía trên Thần Điện, phía dưới có vô số cường giả, trong đó có rất nhiều tồn tại vô thượng, giống như hắn thật sự đang hiệu lệnh thiên hạ, không người dám không theo. Phía dưới cùng có vô số bóng người, mặc dù bọn họ biết có khả năng bị chiến đấu lan đến, nhưng mà bọn họ vẫn đến đây như cũ, không ai nguyện ý bỏ qua khoảnh khắc Thần linh sinh ra, cho dù gặp phải hoàn cảnh phi thường nguy hiểm cũng được. Phương xa, có cường giả bước chậm trong hư không mà đi, phía sau lại có rất nhiều đạo thân ảnh, người cầm đầu mặc áo bào trắng, ánh mắt thanh tú, khuôn mặt ấm áp, nhưng mà lại nội tàng khí thế đế vương, quân lâm thiên hạ.

– Cấm kỵ thể, Lâm Phong.

– Hắn đến rồi, lần này là bản tôn sao?

! Ánh mắt mọi người đều dừng trên người Lâm Phong, không ai biết thực lực của hắn, tất cả đều nhìn không thấu. Lâm Phong không có nhìn nơi Phong Ma đang ở, cũng không nhìn vương đình, ánh mắt hắn chỉ có Băng Hỏa Chí Tôn.

– Thật nhiều tồn tại vô thượng, có người bảo vệ Lâm Phong; có Hầu Thanh Lâm; người mặc hắc bào kia là ai, khí tức thật lạnh; còn có thanh niên kia,vậy mà trên tay lại giữ Hình Thiên Kiếm của Huyễn Kim Thần Điện.

Mọi người chứng kiến một màn này thì trong lòng khẽ run, rất nhanh Lâm Phong đã đi vào bậc thang, hắn đứng ở kia nhìn người phía trước, lạnh lùng nói:

– Hôm nay, người cản ta, chết!

– Ngày xưa ngươi bị âm dương nhị khí của ta công kích, chỉ sợ đến nay vẫn chưa khôi phục đi.

Băng Hỏa Chí Tôn lạnh lùng nói.

– Mặc dù không có khôi phục, vẫn có thể diệt ngươi.

Một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ trên người Lâm Phong phóng thích ra, thân thể hắn tiếp tục bước chậm mà ra.

– Giết!

Băng Hỏa Chí Tôn quát lạnh một tiếng, Thần sắc người phía dưới ngưng lại, bọn họ đều có chút e ngại Lâm Phong, không dám chiến, nhưng mà bọn họ càng sợ Băng Hỏa Chí Tôn. Vòm trời phía trên, phong vân giận dữ quay cuồng, chỉ thấy từng cỗ thân ảnh bước chậm xuống, toàn bộ đều là thân ảnh của Lâm Phong, một màn này khiến cho ánh mắt Phong Ma phía trên sơn mạch loé ra, những năm gần đây Lâm Phong tu hành bao nhiêu thân ngoại hoá thân.

– Thời gian, yên lặng!

Khi lời nói của Lâm Phong hạ xuống, hư không giống như bị tạm dừng lại, đám người Hầu Thanh Lâm cầm vô thượng Thánh Vương Binh trong tay, đồng thời bước chậm mà ra, cảnh này khiến cho đồng tử mọi người co rút lại, Lâm Phong có thể khiến thời gian yên lặng, cứ như vậy thủ hạ của Băng Hỏa Chí Tôn, không thể chiến. Lâm Phong căn bản không thèm nhìn hạ không, hắn vẫn bước chậm về phía Băng Hỏa Chí Tôn như cũ, giống như trong mắt chỉ có Băng Hỏa Chí Tôn. Âm dương nhị khí vờn quanh quanh thân Băng Hỏa Chí Tôn, lực lượng thiên địa tạo hóa giao hòa bên trong âm dương nhị khí, chỉ thấy thân hắn ảnh bước chậm mà ra, nhưng tốc độ nhanh như tia chớp, âm dương nhị khí hóa thành âm dương thiên, triển áp về phía Lâm Phong, hết thảy đều bị phá vỡ hủy diệt.

– Thời gian!

Tốc độ của Lâm Phong nhanh hơn tất cả thân ngoại hoá thân của mình, cùng lúc đó hắn làm tốc độ chảy của thời gian chậm lại, chỉ thấy toàn bộ thân ngoại hóa thân của hắn oanh ra một kích đáng sợ, công kích hoa mỹ khiến thiên địa biến sắc, âm dương thiên cũng trực tiếp nứt vỡ ra.

– Không tồi!

Băng Hỏa Chí Tôn cười lạnh một tiếng, chỉ thấy tay hắn nắm lấy vòm trời, âm dương nhị khí che lấp bầu trời, khiến thiên địa cũng ảm đạm xuống dưới, hóa thành âm dương thiên vô cùng khủng bố, nhìn nó giống như một cái cối xay đang triển áp xuống, tất cả người dưới hạ không đều bị hủy diệt.

– Phong!

Một đạo thanh âm từ trong một tôn thân ngoại hoá thân cuối cùng phun ra, thiên địa bị đóng băng, âm dương thiên cũng bị sương lạnh bao trùm, nhưng mà âm dương thiên trực tiếp vẫn triển áp qua, sương lạnh cũng bị hủy diệt. Bản tôn Lâm Phong phóng lên cao, khí thế đế vương, quân lâm thiên hạ, Chúa Tể Thần Ấn oanh ra, lực lượng khủng bố chấn động âm dương thiên, khiến cho âm dương thiên cũng sinh ra vết rách.

– Hư Không Liệt!Nhất Tâm – Nhị Vấn : Mọi chuyện hay vấn đều nào đó ở thư mục này đều trước Thấy Bản Tâm Sau đó Vấn Tâm cuối cùng mình mới viết nhé. …!

Một tôn thân ngoại hoá thân oanh ra một kích đáng sợ.

– Đại địa thiên văn!

Lại là một tôn thân ngoại hoá thân khác công kích vào âm dương thiên, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, rốt cục âm dương thiên cũng bị phá vỡ . Băng Hỏa Chí Tôn cười lạnh bước chậm về phía trước:

– Nếu đây là bản tôn của ngươi, vậy ta sẽ trực tiếp phá hủy nó!

Dứt lời, trên người Băng Hỏa Chí Tôn xuất hiện lốc xoáy âm dương, xoắn nát hết thảy lực lượng, thân thể hắn hóa thành một đạo lưu quang, giết về phía Lâm Phong. Lâm Phong không ngại trực diện va chạm với Băng Hỏa Chí Tôn, công kích của hai người đánh vào cùng một chỗ, cỗ chấn động kinh khủng kia khiến cho hư không giống như sắp bị phá vỡ, điện vũ phía dưới điên cuồng bạo liệt sụp xuống, Thần Điện cũng bị phá hủy.

– Thiên địa chỉ có âm dương, chết đi!

Vô số âm dương nhị khí đánh về phía Lâm Phong, nhưng mà trên người Lâm Phong lại xuất hiện lốc xoáy, điên cuồng cắn nuốt lực lượng kia, hắn lập tức chứng kiến khoé miệng Lâm Phong mỉm cười, nói:

– Đa tạ!

Khi lời nói hạ xuống, thân ảnh Lâm Phong bị nổ nát ra, cùng lúc đó ở một đại phương vị khác, Chúa Tể Thần Ấn cũng yên diệt hết thảy, khiến cho Băng Hỏa Chí Tôn phải xoay người, đánh ra một quyền, âm dương phá hủy vạn vật.

– Biến ảo bản tôn!

Đồng tử đám người co rút lại, phi thường rung động, Lâm Phong có thể biến ảo bản tôn.

– Giả cũng là thực thì thực cũng là giả, lực lĩnh ngộ của Lâm Phong thật siêu tuyệt.

Không Minh thì thào nói nhỏ một tiếng, ai có thể phân biệt thật giả. Chỉ thấy một tôn thân thể tiếp tục cắn nuốt âm dương nhị khí, sau đó thân ảnh lập tức vỡ ra, bản tôn tiếp tục biến ảo, khiến cho mọi người ý thức được, Lâm Phong đang cố ý cắn nuốt âm dương nhị khí của Băng Hỏa Chí Tôn. Băng Hỏa Chí Tôn giống như cũng ý thức được chuyện này, nhưng mà hắn không có lựa chọn, hắn chỉ có thể không ngừng chiến tiếp, muốn phá hủy tất cả thân thể của Lâm Phong, khiến Lâm Phong hoàn toàn tử vong.

– Oanh!

Khi một tôn thân thể cuối cùng của Lâm Phong bị phá vỡ, ánh mắt của Băng Hỏa Chí Tôn đọng lại ở nơi đây, đôi mắt hắn quét nhìn bát phương, không có bản tôn, tất cả đều là thân ngoại hoá thân.

– Lâm Phong!

Băng Hỏa Chí Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, thiên địa bị chấn động, âm dương nhị khí náo động vòm trời, nhưng mà giờ phút này, Thần sắc Băng Hỏa Chí Tôn đọng lại, chỉ thấy ánh mắt hắn hướng về một phương vị nào đó nhìn lại, bàn tay run lên, nơi đó có một tôn thân ảnh giống như trong trạng thái như ẩn như hiện.

– Bản tôn, bản tôn Lâm Phong căn bản không có xuất hiện qua, một mực trong huyễn giới khống chế hết thảy!

Lúc này, đám người thấy quanh người Lâm Phong có âm dương nhị khí điên cuồng lưu chuyển, nội tâm không khỏi chấn động, Lâm Phong mượn trận chiến giữa Băng Hỏa Chí Tôn, lĩnh ngộ âm dương nhị khí, thật quá ngông cuồng .

– Còn cần bao lâu?

Một đạo thanh âm từ trong hư vô truyền ra, lại nghe Lâm Phong phản hồi:

– Nhanh thôi, thiếu một chút nữa!

– Tử!

Băng Hỏa Chí Tôn tức giận ngập trời, âm dương nhị khí hủy thiên diệt địa, hóa thành gió lốc kinh khủng càn quét khắp nơi, không gian thực huyễn điên cuồng chấn động, nó bị âm dương khí cướp đoạt, cuối cùng một tiếng bạo vang truyền ra, thân ảnh Lâm Phong xuất hiện, âm dương nhị khí hóa thành lốc xoáy, hướng về bên trong cơ thể hắn điên cuồng tái khởi, thiên địa hung hăng chấn động lên.

– Đông!

Giờ khắc này, phía trên ma đình có một tôn thân ảnh bước chậm mà ra, Ma Thánh Đế Hi lao thẳng tới chỗ Lâm Phong, trước kia bọn họ tưởng Lâm Phong cam tâm tình nguyện thức tỉnh Ma Vương nên trả giá cực nhiều, nhưng mà sau đó Lâm Phong không hề đáp lại Ma Thiên, bọn họ biết Lâm Phong đã hoài nghi, bởi vậy bọn họ áp dụng hành động cường ngạnh, nhưng lại thất bại rồi, lần này hắn không để thất bại nữa. Không biết từ khi nào Sở Xuân Thu đã xuất hiện, điên cuồng hướng về phía Lâm Phong phóng đi, nhưng mà hắn lại nghe một tiếng phật hiệu vang lên, chỉ thấy Không Minh ngăn cản trước người hắn, vạn trượng phật quang nở rộ, hư không xuất hiện vô số phật đà. Cùng lúc đó Ma Chinh cũng động, hắn đứng ở trước mặt Ma Thánh Đế Hi.

– Thiên cổ Ma Hoàng, cuối cùng hôm nay cũng có một trận chiến.

Ma Chinh thì thào nói nhỏ, hình như ngữ khí của hắn và Lâm Phong không có sai biệt lắm, chuyện này khiến cho Thần sắc Ma Thánh Đế Hi ngưng hạ. Hai người đồng thời hướng về phía đối phương bước chậm mà đi, ma uy thao thiên, điên cuồng nở rộ, điên cuồng hủy diệt hết thảy, sóng hư không một đợt tiếp theo một đợt, phá hủy thiên địa. Ma Thánh Đế Hi oanh ra một quyền, hư không xuất hiện vô số ma văn, mang theo ý chí phá hủy chúng sinh, nhưng mà cùng lúc đó Ma Chinh cũng đánh ra một phương cổ ấn, công kích Lâm Phong oanh ra chính là Chúa Tể Thần Ấn, mà hắn oanh ra chính là hủy diệt ma ấn, phá hủy hết thảy, lưỡng đạo công kích va chạm cùng một chỗ, cơn lốc tử vong bao vây thiên địa, hóa thành cơn lốc, tất cả dưới hạ không đều bị phá hủy.

Chương 2497: Trận chiến cuối cùng (2)

Giờ phút này, thế giới trong cơ thể Lâm Phong đã khôi phục lại, âm dương nhị khí lưu động giữa trời đất, muốn thổi quét cả thế giới. Cả thế giới giống như đang run rẩy lên, một tôn hư ảnh Lâm Phong xuất hiện bên trong thế giới của mình, hôm nay thế giới của hắn đã có được tất cả các lực lượng, trở thành một thế giới hoàn chỉnh.

– Từ nay về sau, thời gian trong nội thế giới và tốc độ chảy ở ngoại giới giống nhau.

Hình như trên người Lâm Phong có một cỗ ý chí vĩnh hằng tràn ngập ra toàn bộ nội thế giới.

– Oanh long!

Chấn động đáng sợ truyền đến, hư ảnh Lâm Phong lộ ra một chút ý cười, thiên địa đại thành, thế giới hoàn thiện, lực lượng chúa tể của hắn, hóa thành lực lượng chúa tể chân chính, chúa tể hàng nghìn hàng vạn đại đạo, chúa tể chúng sinh, chúa tể thiên địa vạn vật, thế giới lấy hắn vi tôn. Ngoại giới có một cỗ âm dương nhị khí kinh khủng oanh giết đến, tâm niệm Lâm Phong hơi động, hư ảnh tiêu tán, mà cùng lúc đó công kích của Băng Hỏa Chí Tôn dừng trên thân thể hắn, hơn mười tia sáng càn quét mà qua, va chạm trên người Băng Hỏa Chí Tôn, nhưng mà Băng Hỏa Chí Tôn giống như chưa tỉnh lại, chỉ cầu Lâm Phong chết đi. Xa xa, Phong Ma bình tĩnh nhìn thấy hết thảy bên này, nếu như Lâm Phong đã chết, hắn cũng không cần xuất thủ nữa, hôm nay Thần vị không thuộc về Lâm Phong, đương nhiên cũng sẽ không thuộc về Băng Hỏa Chí Tôn. Băng Hỏa Chí Tôn chỉ cảm thấy âm dương nhị khí của chính mình đã phá hủy hết thảy, thân thể Lâm Phong không động đạy nữa, ánh sáng chúa tể lóe lên, lưu chuyển quanh thân Lâm Phong, ngay sau đó ánh mắt Lâm Phong mở ra, mang theo ánh sáng quân lâm thiên hạ càn quét hết thảy khiến cho nội tâm Băng Hỏa Chí Tôn hung hăng chấn động .

– Kết thúc rồi.

Lâm Phong bình tĩnh nói, Chúa Tể Thần Ấn ập tức oanh giết mà ra, cỗ lực lượng quân lâm kia phá hủy hết thảy, giống như nó là ấn ký của Thần linh vậy, Băng Hỏa Chí Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể dần dần tiêu tán.

– Ta không cam lòng!

Băng Hỏa Chí Tôn rít gào, rồi lập tức hóa thành hư vô, thân thể Lâm Phong bước chậm mà ra, ánh mắt đảo qua thiên địa, nhất thời chư thiên câm như hến, không người nào dám mở miệng, chiến đấu ở những chỗ khác vẫn kéo dài như cũ. Cuối cùng ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Bằng Vương ở xa xa, đôi mắt vô cùng phong duệ, Thần sắc Bằng Vương cứng đờ, giận dữ hét lên một tiếng, thân thể phá hư mà đi.

– Chạy đi đâu!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, bàn tay run lên, một cái chư thiên đại thủ ấn trực tiếp bắt lấy thân hình khổng lồ của Bằng Vương, khiến cho nội tâm đám người hung hăng chấn động, lột xác, Lâm Phong lột xác đến mức so với Băng Hỏa Chí Tôn càng mạnh hơn, hắn càng lúc càng tiếp cận Thần linh.

– Chúa tể, vỡ!

Bàn tay Lâm Phong hơi nắm lại, trong khoảnh khắc thân thể Bằng Vương bị phá vỡ, Bằng tộc sợ tới mức từng cái thân thể điên cuồng run rẩy, cấm kỵ thể Lâm Phong thật là đáng sợ. Chỉ thấy Phong Ma phía trên đỉnh núi ngẩng đầu nhìn trời, phía trên vòm trời có Thần quang rơi xuống, chiếu rọi thiên địa, một màn này khiến cho Phong Ma lộ ra một chút ý cười, rốt cục cấm kỵ cũng trưởng thành, trận chiến của hắn nên đến rồi.

– Tất cả đều ngưng chiến đi.

Giờ phút này, chỉ nghe Phong Ma nhàn nhạt nói, âm thanh ẩn chứa vô thượng oai nghiêm, trong khoảnh khắc tất cả chiến đấu đều đình chỉ xuống dưới, ở vòm trời phía trên có một tôn thân ảnh từ trên trời bay xuống, người này chính là Thần Chú Sư.

– Ha ha ha, rốt cục cũng có người đi lên Thần vị, không biết người này sẽ là ai đây, ta sẽ đến xem náo nhiệt.

Thần Chú Sư cười nói:

– Cùng ngừng lại đi, chiến đấu không có gì hay cả.

Khi lời nói hạ xuống, chiến đấu giữa Sở Xuân Thu và Không Minh ngừng lại, Ma Thánh Đế Hi cùng Ma Chinh cũng ngừng xuống, đám người lão ngưu, Già Thiên cùng các vô thượng cường giả khác ngừng lại.

– Ta muốn biết rõ một sự tình trước.

Chỉ nghe Lâm Phong bình tĩnh mở miệng, ánh mắt lập tức nhìn về phía Ma Thánh Đế Hi, nói:

– Ma Hoàng, ta nguyện ý xưng ngươi là Ma Hoàng, có một đoạn thời gian rất dài ta coi ngươi là mục tiêu, không ngừng đuổi theo, nhưng mà không ngờ tới hết thảy cũng chỉ là âm mưu, ta vẫn muốn hỏi biết rõ, ngươi do ai tạo nên, vì sao ngươi muốn ta đi theo con đường của ngươi.

– Ngươi cũng biết Thiên Đạo Mệnh Thuật?

Đế Hi hỏi Lâm Phong.

– Biết, nếu không có Thiên Đạo Mệnh Thuật, ta cũng không thể ở hơn trăm năm không ngừng cắn nuốt âm dương nhị khí của Băng Hỏa Chí Tôn, cũng không thể cảm giác được sư phụ của ta.

Lâm Phong bình tĩnh nói. Đế Hi vẫn nhìn Lâm Phong như cũ:

– Ngươi đã tu luyện, như vậy ngươi nên biết uy năng của nó, ngoại trừ ngươi cùng điện chủ Vận Mệnh Thần Điện ra, còn có người thứ ba tu hành Thiên Đạo Mệnh Thuật.

– Lão sư của ta, chắc hắn cũng tới rồi.

Thanh âm của Lâm Phong không chút gợn sóng, chỉ thấy một đạo thân ảnh lập tức buông xuống bên trong vương đình, người tới chính là Vận Mệnh Giả.

– Ngươi đi theo điện chủ nhiều năm, hơn nữa điện chủ tu Vận Mệnh Chi Thuật mà cũng không thể nhìn ra ngươi tới, chắc ngươi đã tu hành từ đầu, hết thảy chuyện này là như thế nào?

Lâm Phong tiếp tục hỏi.

– Ngươi cũng biết hắn là ai?

Đế Hi bình tĩnh hỏi, Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, lập tức phun ra một đạo thanh âm:

– Thái Cổ Ma Vương.

– Ngày xưa Thần linh chi chiến, Ma Vương ngủ say, nhưng mà vô số năm sau, ý niệm của hắn đã dần dần khôi phục, hóa thân thành Ma Thiên hành tẩu thế gian, tiến nhập Vận Mệnh Thần Điện, tu Vận Mệnh Chi Thuật, lấy lực lượng vô thượng, nhìn trộm lời tiên đoán của sư tôn điện chủ Vận Mệnh Thần Điện, Ma Thiên mang Vận Mệnh Chi Thuật cùng với lời tiên đoàn mà hắn nhìn trộm được cùng nhau trở về bên trong thân thể Ma Vương đã ngủ say, vì thế Ma Vương đã sáng tạo ra một loại lực lượng kỳ diệu hơn, và hắn cũng tạo nên ta, trước khi cấm kỵ xuất hiện đi con đường của cấm kỵ, vì thế Vận Mệnh Luân Bàn cũng bị lừa gạt, Ma Vương sáng tạo Thần lực, ngay cả vận mệnh cũng có thể lừa, từ ý nghĩa nào đó mà nói, ta quả thật là bóng dáng của ngươi, ta vốn định cho ngươi cam tâm tình nguyện tiến vào Thái Cổ Ma Quật, dung nhập thân thể Ma Vương, để từ đó về sau, Ma Vương cùng cấm kỵ hợp thành nhất thể, tính khả thi đăng lâm Thần vị trăm phần trăm, nhưng mà chuyện không có thành công, như vậy, cũng chỉ có mạnh mẽ cắn nuốt, cũng chính là hủy diệt ngươi.

– Xem ra, ngàn năm trước chư Thần Điện đều không biết cái gì là cấm kỵ, khó trách bọn họ cũng không tìm thấy cấm kỵ thể; khó trách các ngươi hao hết vô số năm cũng vì bố trí một cái bố cục, muốn ta cam tâm tình nguyện thức tỉnh Ma Vương, trở thành một bộ phận của Ma Vương, nếu ta chân chính tương dung cùng Ma Vương hợp thành nhất thể, thì sẽ không có người nào có thể phá hư Thần vị của các ngươi.

Lâm Phong thấp giọng nói, tất cả mọi chuyện trở nên trong sáng.

– Nhưng vì sao, ngươi có thể diễn giống như thế!

Lâm Phong nhìn về phía Vận Mệnh Giả.

– Ta vì thế mà sinh.

Vận Mệnh Giả bình tĩnh đáp lại, khiến cho Lâm Phong khẽ gật đầu, đúng vậy hắn vốn vì thế mà sinh.

– Hôm nay Thần vị hiện, ta cũng nên khôi phục rồi.

Vận Mệnh Giả nhìn về phía vòm trời, hắn lập tức hóa thành nhiều điểm hào quang, dung nhập vào trong thân thể Ma Vương, hắn là ý niệm của Ma Vương, đủ để tạm thời thức tỉnh lực lượng Ma Vương.

– Sở Xuân Thu, ngày xưa ngươi vốn là người chết trong Thái Cổ Ma Quật, ta ban thưởng cho ngươi lực lượng chí tôn ma đạo, cho ngươi truyền thừa lực lượng Ma Vương, nhưng ngươi lại phản bội, hiện tại cùng dung hợp đi.

Ma Thánh Đế Hi nhìn về phía Sở Xuân Thu bình tĩnh nói, thân thể hắn cũng lập tức nhảy vào bên trong thân thể Ma Vương, chỉ thấy Ma Vương chậm rãi đứng lên, một cỗ ma uy đến từ thái cổ chấn động. Sở Xuân Thu nhìn về phía Lâm Phong, lại nhìn thoáng qua Phong Ma, hình như hắn chống lại bất cứ một người nào, cũng chắc chắn phải bại.

– Cho dù Ma Vương, ta cũng muốn trở thành chúa tể.

Tâm niệm Sở Xuân Thu hơi động, thân thể hắn cũng nhảy vào bên trong thân thể Ma Vương, giờ khắc này ma uy làm cho người ta sợ hãi càn quét thiên địa, vô cùng khủng bố.

– Lui!

Tâm niệm Phong Ma hơi động, trong khoảnh khắc có lực lượng khinh khủng dung nhập bên trong thân thể hắn, cùng lúc đó từng đạo thân ảnh gào thét mà đến, trực tiếp tiến nhập vào trong thân thể Phong Ma, rất nhiều thân ảnh chưa bao giờ xuất hiện ở Cửu Tiêu, bọn họ cũng trở thành một bộ phận của Phong Ma.

– Ta tu luyện hết thảy lực lượng trên thế gian, hôm nay phật ma đều đã đại thành, Thần vị làm sao có thể chạy khỏi tay ta.

Phong Ma phun ra một đạo thanh âm, Không Minh lập tức phát hiện, thân thể hắn run rẩy lên.

– Tại sao lại như vậy?

Không Minh niệm một tiếng phật đạo, cả người phát ra hào quang vạn trượng.

– Không cần giãy dụa, ta chế tạo ra rất nhiều phật ma chi thân, duy chỉ có ngươi là độc tu hai thế, đại triệt hiểu ra, rốt cục ngươi cũng thành công, ngươi là Thần thai của ta.

Phong Ma bình tĩnh nói, thân ảnh Không Minh lập tức bay vào trong thân thể hắn, nhất thời phật âm lượn lờ vang lên đầy trời, khiến cho đám người đều bị run rẩy, điện chủ Không Minh mới thay thế của Phật Thần Điện, chẳng qua là Thần thai của Phong Ma.

– Chiến đi!

Phong Ma phun ra một đạo thanh âm, thiên địa trở nên run rẩy, hạ không điên cuồng tan vỡ, lão ngưu tức giận quát một tiếng:

– Đi!

Dứt lời, thân thể bọn họ đồng thời rời đi, thực lực ba người kia đã tới một tầng thứ khác rồi. Lâm Phong không kịp rung động vì Không Minh thì thanh âm kia đã nhảy vào bên trong thân thể hắn, giống như muốn phong ấn lực lượng của hắn, nó giống như đạo pháp của phật môn, chấn vỡ hồn phách của hắn, trận chiến này là trận chiến của đỉnh phong. Tâm niệm Lâm Phong hơi động, thân thể Ma Chinh cũng tương dung vào bản tôn của hắn, khí thế quân lâm trên người hắn nở rộ mà ra, bàn tay huy động, trong hư không xuất hiện một cái vương tọa, Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi trên đó. Ma Vương đứng ở kia, ma vũ thương thiên, khí tức ba người tràn ra giống như thiên uy, đè ép chúng sinh.

– Đông!

Đột nhiên trong thiên địa xuất hiện hai bàn chân lớn, bàn chân đạp chư thiên, hung hăng giẫm về phía Lâm Phong cùng Phong Ma, Phong Ma hừ lạnh một tiếng, thời gian giống như đình chỉ lại, hiển nhiên hắn cũng am hiểu lực lượng thời gian yên lặng, Phong Ma sống không biết bao nhiêu kiếp, nên hắn được xưng là thiên hạ không có lực lượng nào hắn không am hiểu, tất cả là vì hôm nay đi lên Thần vị. Lâm Phong trên bầu trời, Chúa Tể Thần Ấn oanh giết ra, bàn chân lớn bị phá vỡ, uy lực so với trước kia chẳng biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần. Hào quang ở trên vòm trời rơi xuống càng nhiều, giống như Thần vị có khả năng tùy thời buông xuống, ba người chiến đấu xem ai có thể thành tựu vô thượng Thần vị.

Chương 2498: Cuộc chiến cuối cùng, phong Thần

– Lâm Phong, ta là sư phụ của ngươi.

Lúc này, có một đạo thanh âm vang lên, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Ma Vương, làm gì có Ma Vương, rõ ràng là Vận Mệnh Giả đứng ở kia, nở nụ cười ôn hòa.

– Thật đáng sợ!

Trong lòng Lâm Phong run lên, nhưng mà đúng lúc này, một luồng lực lượng tâm ma trực tiếp chui vào trong cơ thể hắn.

– Lâm Phong.

Chỉ thấy một tôn thân ảnh xuất hiện trong óc Lâm Phong, khiến cho Thần sắc Lâm Phong đọng lại ở kia:

– Tướng quân!

Hóa ra Liễu Thương Lan xuất hiện trước mặt Lâm Phong.

– Lâm Phong.

Lại một tôn thân ảnh xuất hiện, lúc này đây là Yên Vũ Bình Sinh.

– Yên Vũ lão sư.

Lâm Phong chỉ thấy từng cỗ thân ảnh xuất hiện trước mặt mình, Bắc lão, Không lão, thiệt nhiều thân ảnh quen thuộc.

– Lâm Phong.

Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện cũng xuất hiện, trong lòng Lâm Phong động, nhìn mấy cái thân ảnh quen thuộc mà lại lạ lẫm này, hắn cảm giác có chút đau lòng.

– Ảo cảnh, nhất định là ảo cảnh.

Lâm Phong khống chế sự đau lòng của chính mìn, rồi đột nhiên một thanh âm tê rống truyền ra, từng cỗ ảo ảnh lại hóa thành ma đầu, bay thẳng đến oanh giết hắn.

– Cút đi!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng mà lực lượng đáng sợ trực tiếp oanh trên người của hắn, oanh lên hồn phách của hắn, khiến cho thân thể hắn chấn động.

– Thật mạnh!

Nội tâm Lâm Phong có chút kiêng kị, ngoại giới có một cỗ lực lượng cắn nuốt chư thiên buông xuống nguời hắn, khiến cho Thần sắc Lâm Phong cứng ngắc.

– Thiên địa nhất giới, Âm Dương Ngũ Hành, ta là chúa tể.

Lâm Phong thủ vững bản tâm, ý chí vô cùng cứng cỏi, không vì ảo cảnh mà bị ảnh hưởng, đồng thời ở ngoại giới, hắn cũng chứng kiến lực lượng cắn nuốt khủng bố thổi quét xuống, bàn tay hắn huy động, Chúa Tể Thần Ấn cùng hủy diệt ma ấn hòa hợp thành nhất thể, hóa thành Thần Ma Ấn, ầm ầm sát phạt ra, âm thanh hủy diệt chấn động thiên địa.

– Giết!

Chỉ nghe Phong Ma quát một tiếng, thiên địa giống như đều bị phá vỡ, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy một dòng lũ lưu động xuống, tất cả đều là lực lượng hủy diệt, các loại thiên đạo oai toàn bộ hỗn với trong đó, uy lực không biết có bao nhiêu sao đáng sợ, Phong Ma tu luyện không biết bao nhiêu kiếp, công kích ẩn chứa bao nhiêu loại nào lực lượng, quả thực rất đáng sợ, giờ phút này, hắn không có nửa điểm nhân từ nương tay, quyết ý tru sát Lâm Phong. Phong Ma ngạo khí ngút trời, thân là tuyệt thế cường giả, hắn không có nhân lúc Lâm Phong nhỏ yếu khi dễ hắn, mà đợi đến hôm nay, chiến một trận định Thần vị.

– Thời gian!

Lâm Phong quát một tiếng.

– Thời gian!

Phong Ma cũng quát lên một tiếng, hai cổ ý cảnh thời gian triệt tiêu nhau, công kích hủy diệt vẫn càn quét xuống như cũ. Lâm Phong đứng dậy, lập tức bước chậm mà ra, trên người ẩn chứa bá khí vô thượng, nhìn như tuyệt thế ma đầu, một tiếng tê rống vang lên, thân ảnh hắn đột nhiên biến mất.

– Phong!

Phong Ma quát lạnh một tiếng, phong ấn càn khôn, nhưng mà Chúa Tể Chi Kiếm Lâm Phong cầm trong tay chính là Phong Ma giúp hắn chế tạo.

– Dùng kiếm ta rèn, phá phong ấn của ta sao!

Phong Ma cười lạnh, nhưng mà lúc này lực lượng chúa tể dũng mãnh tiến vào trong kiếm, kiếm thí chư thiên, trực tiếp phá phong mà ra, Lâm Phong buông xuống trước người Phong Ma, quát lạnh một tiếng, hàng nghìn hàng vạn ma đầu nhảy vào trong cơ thể Phong Ma, mang theo lực lượng ma ý vô thượng cùng với lực lượng nguyền rủa hủy diệt tàn phá tất cả, mấy loại lực lượng này đều là sở tu của Ma Chinh, nó giống như kiếp nạn oanh về phía Phong Ma, nhưng mà trên người Phong Ma lại tràn ra vô số phật quang, lực lượng phật đạo tinh lọc chư thiên.

– Oanh!

Lâm Phong mang theo uy nghiêm thế giới, cùng hủy diệt Thần ấn đồng thời oanh giết ra, đám người chỉ thấy một quyền hóa thành giang sơn, hóa thành thiên địa hồng hoang, phá vỡ hết thảy, đồng thời lực lượng của hắn cũng được gia tốc, uy lực đáng sợ không biết bao nhiêu lần. Ánh mắt Phong Ma nhìn về phía Lâm Phong, cấm kỵ không hổ là cấm kỵ, nắm giữ lực lượng của một thế giới, mạnh mẽ biết bao nhiêu.

– Vạn Cổ Tuyệt Diệt!

Phong Ma quát lạnh một tiếng, hắn tu luyện vô số năm tháng, quả thật có thể sánh vai với vạn cổ, chỉ thấy cả thân hình hắn giống như núi sông hùng vĩ, thân hắn chính là núi cao, máu hắn chính là con sông, đôi mắt hắn mênh mông như ngôi sao, một quyền oanh ra, giống như một kích của Thần linh, thiên địa chúng sinh đều bị diệt.

– Oanh!

Núi cao dưới chân Phong Ma hóa thành bột phấn trong khoảnh khắc, đại địa không ngừng rạn nứt kéo dài ra ngoài, có người bị dư âm đánh trúng, trực tiếp hồi phi yên diệt, bị chết cực kỳ oan uổng. Lúc hai người va chạm, Ma Vương bước chậm mà ra, giờ phút này Ma Vương là Ma Thánh Đế Hi, nhìn hắn giống như vạn cổ chi ma, tuyệt đại Ma Hoàng, tư thế oai hùng bừng bừng chiến ý.

– Chư thiên vạn giới, mình ta là vương!

Ma Thánh Đế Hi lãnh miệt nói, khi lời nói hạ xuống, hắn oanh ra một kích thiên cổ, một kích này ẩn chứa thiên cổ oai, hóa thân thành tất cả, bay về phía Lâm Phong và Phong Ma đang oanh giết nhau.

– Thiên mệnh trở về, mình ta vi tôn.

Gương mặt Vận Mệnh Giả xuất hiện, vận mệnh tách rời, trên người Lâm Phong và Phong Ma đồng thời xuất hiện ánh sáng vận mệnh, lực lượng mệnh thuật vô tận sát phạt ra, hai người kia không có biện pháp ngăn cản cổ lực lượng này xâm lấn.

– Thế giới bất động, ta là chúa tể.

Cuối cùng Lâm Phong cũng xoay người lại, hướng về phía Vận Mệnh Giả bước chậm mà ra, thời gian gia tốc khiến tốc độ hắn nhanh đến cực trí, hắn đánh ra một quyền khiến thiên địa đều phải tan vỡ, công kích của hai người chấn động hết thảy, một cỗ dao động kinh khủng hướng về phía thân thể Ma Vương chấn động mà đi, khiến cho Vận Mệnh Giả điên cuồng chống đỡ.

– Cho dù ngươi là Ma Vương, ta cũng muốn nghịch.

Chỉ thấy gương mặt Sở Xuân Thu hiện lên, muốn tranh đoạt quyền khống chế thân thể.

– Giết!

Thần ấn của Lâm Phong giống như vĩnh hằng bất diệt, một tiếng oanh long truyền ra, thân thể Ma Vương giống như đều bị chấn động vỡ vụn, điên cuồng lui về phía sau, Ma Vương buồn hừ một tiếng.

– Sở Xuân Thu, ngươi muốn chết sao?

! Gương mặt Vận Mệnh Giả tái hiện, nổi giận gầm lên một tiếng, hắn không nghĩ tới ý chí Sở Xuân Thu lại đáng sợ như thế, ý chí nghịch loạn thương thiên, bất tử bất diệt, vĩnh hằng bất hủ, mặc dù hắn đã cùng Ma Vương dung hợp, nhưng vẫn muốn chiếm cứ thân thể Ma Vương, đuổi ý chí Ma Vương ra khỏi thân thể.

– Không thể làm thiên, thì chết có gì mà sợ.

Gương mặt Sở Xuân Thu xuất hiện, khí tức khủng bố điên cuồng càn quét, Lâm Phong không có tiếp tục nhìn hắn, mà ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phong Ma, nói:

– Tiếp tục chiến một trận!

– Sở Xuân Thu, biến!

Bên kia, Ma Thánh Đế Hi tuyệt thế bá đạo, nổi giận gầm lên một tiếng, cướp đoạt quyền khống chế. Nhưng mà Lâm Phong và Phong Ma, lại không hề để ý tới, điên cuồng đại chiến.

– Lâm Phong, tốc độ trưởng thành của ngươi rất kinh người, nhưng mà một trận chiến này ta sẽ không thua, hôm nay ta nhất định phải bước lên một bước cuối cùng này.

Phong Ma chậm rãi nói, giờ phút này hắn giống như một người khổng lồ vô thượng, bàn tay run lên, quanh thân xuất hiện vô số Thần văn, công kích về phía Lâm Phong, trong khoảnh khắc Phong Ma oanh ra lực lượng Thần ma, Thần văn giống như mang Lâm Phong tập trung lại.

– Giết!

Hôm nay Phong Ma toàn lực ra tay, lực lượng Vạn Cổ Tuyệt Diệt lại oanh giết ra lần nữa, hắn từng nhìn thấy Thần linh chiến đấu, hôm nay Thần vị hiện, hắn chỉ kém một bước cuối cùng, làm sao hắn có thể bỏ qua. Lâm Phong vẫn giống như tuyệt thế Ma Thần quân lâm thiên hạ như cũ, trên người hắn đều là uy nghiêm không thể xâm phạm, cấm kỵ là thiên, hắn là chúa tể, đừng ai nghĩ đến việc giẫm lên hắn để bước lên trời, cả thế giới giống như bắt đầu lưu động lên, từng cỗ lực lượng đáng sợ hội tụ ở phía trên thân thể Lâm Phong, chỉ nghe hắn nổi giận gầm lên một tiếng, âm ba khủng bố chấn vỡ hư không, Chúa Tể Thần Ấn cùng Thần Ma Ấn hủy diệt chúng sinh lại oanh giết ra lần nữa, hai cái cổ ấn mang theo các loại lực lượng, phá vỡ thiên cổ, hai người lại va chạm lần nữa, lúc này đây, thân thể bọn họ cũng hung hăng chấn động, thân thể giống như sắp rạn nứt.

– Đông!

Thân thể Lâm Phong lui trở về phía trên hư không, ánh mắt bá đạo vẫn hiện lên bao trùm thiên địa như cũ. Phong Ma nhìn Lâm Phong, Thần sắc lạnh lùng, hắn không tin, hắn tu hành vô số năm tháng, tinh thông vô số lực lượng, sáng tạo ra vô thượng Thần công, lại không đánh bại được Lâm Phong.

– Tam Sinh hóa vạn vật!

Phong Ma quát lạnh một tiếng, trong khoảnh khắc, chỉ thấy từng cỗ thân ngoại hoá thân của hắn hiện lên, ánh mắt tất cả đám người đọng lại .

– Đó là Pháp Thiên Chí Tôn.

– Đó là từng Tạo Hóa Chí Tôn.

“. . .” Rất nhiều tồn tại sống cực kỳ cổ lão nhìn thấy những thân ảnh xuất hiện trong hư không, đều bị run động tột đỉnh, mấy người này đều là Tam Sinh sao, không biết một mình Phong Ma tu luyện ra bao nhiêu nhân vật vô thượng đây. Lâm Phong thở sâu, chư thiên phía trên đột nhiên thay đổi, chỉ thấy từng cỗ thân ảnh bước chậm mà đến, giống như không biết đến từ phương nào, bọn họ đều là thân ảnh của Lâm Phong, toàn bộ dung nhập vào bên trong thân thể Lâm Phong, khiến cho nội tâm đám người chấn động, mấy trăm năm nay, Lâm Phong đã tu luyện ra bao nhiêu thân ngoại hoá thân.

– Đây là một kích cuối cùng, nếu ta bại, không còn mặt mũi nào tiếp cầu Thần vị.

Phong Ma chậm rãi nói, Lâm Phong khẽ gật đầu:

– Nếu ta bại, ta cũng không xứng với cái tên chúa tể.

Lâm Phong bình tĩnh nói, giờ khắc này tâm hắn vô tạp niệm, cho nên lực lượng giống như quy về cùng một chỗ. Phong Ma mang theo tất cả thân ngoại hoá thân hướng phía về trước bước chậm mà ra, trong thiên địa có một cỗ lực lượng chẳng biết mạnh đến mức nào đang gào thét.

– Giết!

Phong Ma tức giận quát một tiếng, thân ngoại hoá thân cũng được gia tốc thời gian, hướng về phía Lâm Phong công kích mà đi, cỗ uy lực kia làm cho người ta sợ hãi, nhưng mà giờ khắc này, Lâm Phong cũng đột nhiên nhắm đôi mắt lại, lực lượng thế giới trong cơ thể hắn hội tụ mà sinh, dung nhập ra thân thể.

– Đông, đông, đông!

Từng đạo công kích đáng sợ oanh trên người Lâm Phong, khiến cho thân thể hắn không ngừng băng diệt, nhưng mà hắn vẫn đứng sừng sững ở kia như cũ, lực lượng cấm kỵ điên cuồng càn quét ra.

– Giết!

Bản tôn Phong Ma trực tiếp công kích trên đầu Lâm Phong, Lâm Phong vẫn đứng nhìn như vậy, giờ khắc này thế giới giống như yên lặng xuống dưới.

– Chư thiên thế giới, ta là chúa tể!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng cấm kỵ bổ ra, tiếng phốc xuy không ngừng vang lên, từng cỗ thân ngoại hoá thân trực tiếp bạo liệt, Lâm Phong nhìn về phía Phong Ma, oanh ra một quyền, một tiếng oanh long vang dội, thân thể Phong Ma trực tiếp tạc nứt, thân ảnh bạo lui. Lâm Phong ho khan vài tiếng, khoé miệng tràn ra máu tươi, mà Phong Ma cũng hóa thân về thành một người, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, thua, kiếp này hắn vô vọng với Thần vị sao.

– Thôi thôi, từ nay về sau, tiêu sái sống hết cuộc đời này.

Phong Ma tiêu sái mỉm cười, buông bỏ hết thảy, nhưng mà giờ phút này, hào quang vô tận trong thiên địa đột nhiên từ trên trời giáng xuống, dừng trên người Phong Ma, khiến cho hắn ngẩn người, vô tận hào quang xuyên qua thân thể, khiến cho người hắn bao phủ một tầng quang hoàn Thần thánh, hắn duỗi tay nắm chặt, hư không giống như đều bị hắn chưởng khống nơi tay.

– Thần cảnh!

Phong Ma sửng sốt, lập tức nở nụ cười, nhìn vòm trời nói:

– Thì ra là thế, chấp niệm quá sâu, nên vẫn mê muội.

– Thần vị, về tay Phong Ma !

Vẻ mặt mọi người cứng ngắc, Lâm Phong đánh bại Phong Ma, nhưng mà Thần vị lại về tay Phong Ma. Giờ phút này Ma Vương ở một bên khác, nơi đây có một cỗ lực lượng khủng bố điên cuồng lan tràn ra.

– Ai đang tranh đoạt quyền chưởng khống của ta.

Một đạo thanh âm giống như đến từ viễn cổ, khiến cho gương mặt Sở Xuân Thu, Vận Mệnh Giả cùng với Ma Thánh Đế Hi tiêu thất.

– Rốt cục, ta cũng khôi phục.

Gương mặt Vận Mệnh Giả cùng với Ma Thánh Đế Hi thay phiên nhau xuất hiện, trên mặt lộ ra ý cười, không nghĩ tới bọn họ lại khiến Ma Vương khôi phục, cuối cùng gương mặt Ma Vương không phải Vận Mệnh Giả, không phải Sở Xuân Thu, cũng không phải Đế Hi, nhưng mà thân thể lại có hình dáng ba người bọn họ.

– Thần vị, vốn là của ta.

Ma Vương hướng về phía vòm trời nhìn lại, từng đợt từng đợt hào quang nhảy vào bên trong thân thể hắn, ánh sáng Thần linh bao phủ thân thể hắn, chỉ thấy hắn nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Lâm Phong, không nghĩ tới ngươi không có dung hợp, nhưng ta vẫn khôi phục Thần vị như cũ, xem ra lời tiên đoán của con lừa lừa ngốc kia không giả, cấm kỵ ra, Thần vị hàng, đáng tiếc không phải của ngươi!

– Kỳ thật, ta rất muốn thu ngươi làm môn hạ, nhưng mà ngươi phải chết.

Ma Vương nhìn Lâm Phong, bình tĩnh nói, giờ phút này sắc mặt Lâm Phong khó coi đến cực điểm, đột nhiên hắn có chút tuyệt vọng, vì cái gì kết cục cuối cùng lại như thế.

– Được rồi, tất cả cùng kết thúc đi!

Chỉ thấy Ma Thiên bước ra một bước, buông xuống trước người Lâm Phong, bàn tay hắn hướng về phía thân thể Lâm Phong phách giết qua, Lâm Phong sử dụng công kích tuyệt cường chống cự, nhưng mà hắn vẫn bị đâm thủng như cũ, thân thể hắn ở trước mặt Thần linh, có vẻ rất yếu ớt.

– Ngươi.

. . Thần sắc Phong Ma lập tức ngưng lại, chỉ thấy Ma Vương nhìn hắn nói:

– Ngươi vừa mới thành tựu Thần vị, cũng muốn thử với ta sao?

Phong Ma không nói gì, hắn phát hiện, Thần linh không phải vạn năng.

– Phụ thân!

– Lâm Phong.

Phía dưới, Già Thiên, Hầu Thanh Lâm, lão ngưu đều rống giận, làm sao có thể như vậy.

– Biến!

Lâm Phong tức giận quát một tiếng, một cỗ lực lượng mạnh mẽ oanh giết ra ngoài, mang bọn họ oanh đi, Lâm Phong nhắm mắt lại, rất tuyệt vọng. Thế giới trong cơ thể, điên cuồng rung chuyển, bị phá vỡ, bị hủy diệt, thế giới này yếu ớt như thế sao.

– Lâm Phong!

Thần niệm Lâm Phong càn quét cả thế giới, hắn nhìn thấy sự khủng hoảng, thấy được sự căm hận, thấy được sự tuyệt vọng, thấy được thân tình; hắn thấy được cha mẹ hắn, đang ngẩng cao đầu nhìn hư không, bọn họ đã tiến nhập Vũ Hoàng cảnh, giống như già đi trong nháy mắt, giống như bọn họ cảm giác được Lâm Phong sắp tử vong.

– Lâm Phong!

Đôi mắt Mộng Tình mang theo nước mắt, nước mắt tuyệt vọng, nhưng mà Mộng Tình cũng lập tức nở nụ cười:

– Nếu ngươi chết, ta sẽ làm bạn cùng ngươi mà đi.

– Còn có ta nữa!

U U cũng ngẩng đầu. Lâm Phong nhìn thấy rất nhiều người, Thu Nguyệt Tâm, Đoạn Hân Diệp cũng ở đó, hắn còn thấy được Hỏa lão, Xích lão, bọn họ, cũng đang tuyệt vọng.

– Ta hiểu được!

Một đạo thanh âm đột nhiên truyền ra, khiến cho đám người Mộng Tình ngưng lại, chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong trong hư không, nở nụ cười nói:

– Khó trách thế giới này yếu ớt như thế, nó căn bản không phải là một thế giới hoàn chỉnh, một cái thế giới chân chính, làm sao thiếu được một chữ tình.

Tình là gốc rễ của vạn vật, gốc rễ của sinh mệnh, người thiếu một chữ tình, còn có thể xưng là người sao, thế giới này chưa hoàn chỉnh. Thiên địa tiếp tục run rẩy, chỉ có điều lúc này đây nó đã hoàn thiện hơn, chấn động không ngừng giảm đi. Ngoại giới, Ma Vương nhìn Lâm Phong, Thần sắc ngưng lại, nói:

– Cận kề tử vong mà ngươi còn có thể cười sao, Lâm Phong, nếu như ngươi có luân hồi, hy vọng thế tiếp theo của ngươi sẽ làm đệ tử của ta, một đời này là ta thiếu ngươi!

Nhưng mà Lâm Phong vẫn cười như cũ, nói:

– Thần vị lại như thế nào, thiên địa vạn vật, ta là chúa tể, Thần linh cũng vậy.

Bàn tay Lâm Phong run lên, trực tiếp chém đi ra ngoài, cánh tay Ma Vương, trực tiếp đứt gãy, máu tươi chảy ra, khiến cho Ma Vương ngây ngẩn cả người, làm sao có thể như thế. Phong Ma cũng ngây ngẩn cả người, hắn lập tức lộ ra một chút chấn động:

– Cấm kỵ hiện, là hoàng hôn của chư Thần, đồn đãi đúng là sự thật!

Lâm Phong nhìn Ma Vương, đạm mạc nói:

– Hãy đi đi!

Khi lời nói hạ xuống, chỉ thấy nắm tay hắn oanh giết mà ra, không biết một quyền này ẩn chứa bao nhiêu lực lượng, thân thể Ma Vương trực tiếp hóa thành bột phấn, tan thành mây khói, Thần linh cũng không chịu được một kích như thế. Giờ khắc này tất cả thế gian, giống như ngừng lại.

– Lâm Phong, chúc mừng.

Thật lâu sau, Phong Ma nở nụ cười, dẫn đầu chúc mừng Lâm Phong.

– Chắc ngươi nên xưng là tiền bối.

Chỉ nghe một đạo thanh âm truyền đến, chỉ thấy phía trên bầu trời có vài đạo thân ảnh bước chậm mà đến, không ngờ trong đó có một người Lâm Phong nhận biết được, người này chính là Thì Lão.

– Thì Lão.

Lâm Phong nở nụ cười, chỉ thấy Phong Ma gật gật đầu, nói:

– Tiền bối giáo huấn chính xác, phải xưng hô tiền bối.

– Phong Ma lão ca, ngươi chớ nói như vậy, gọi ta Lâm Phong lão đệ được rồi.

Lâm Phong nở nụ cười, trong thế giới võ đạo ngoại trừ thân nhân cùng thầy trò ra, người ta cũng lấy thực lực luận bối phận, bởi vì tu hành tới một năm tháng nhất định tuổi tác không quan trọng nữa, nhưng Phong Ma hô một tiếng tiền bối khiến Lâm Phong nghe không được tự nhiên.

– Ha ha ha, rốt cục lại có hai người bạn, Lâm Phong, lần trước quên nói cho ngươi biết, ta cũng là cấm kỵ.

Thì Lão cười nói, khiến cho Lâm Phong sửng sốt, nói:

– Thì Lão là điện chủ Thời Gian Thần Điện sao?

– Xem như vậy đi, chẳng qua Thời Gian Thần Điện rất nghịch thiên, không cần tồn ở hậu thế, ở trong Hằng Hà Thời Gian được rồi, Lâm Phong, hai vị này có một vị là Quang Minh Thần, một vị là Nguyền Rủa Chi Thần, bọn họ cũng nhàn nhã nhiều ngày rồi, lần này bị ta gọi đến, Phong Ma gọi là Phong Ma Chi Thần, nhưng ngươi nên xưng hô như thế nào đây?

Thì Lão cười nói.

– Lâm Phong cùng Thì Lão đều là sáng thế chi Thần, chắc không thể xưng danh hiệu đồng dạng như vậy, không bằng xưng chúa tể chi Thần đi.

– Tuyệt thế thì như thế nào?

Thì Lão cười nói, một đoàn người nở nụ cười.

– Chỉ là danh hiệu mà thôi, không sao cả.

Lâm Phong không ngại cười nói.

– Ân, Lâm Phong, ta đi trước đây, đừng sợ hãi những người này, Già Thiên, Quỳnh Thánh, các ngươi đi cùng ta không?

– Sư tôn, chúng con không đi.

Già Thiên gãi gãi đầu, cười nói.

– Tốt, Tiểu Diệp, ngươi đi theo ta, Phong Ma cũng đặt chân vào Thần vị rồi, ngươi chừng nào thì mới tranh giành.

Thì Lão trừng mắt nhìn Thần Chú Sư bên cạnh, thiếu niên hình dáng Thần Chú Sư gãi gãi đầu mỉm cười, khiến cho tất cả những người trong Cửu Tiêu đều ngỡ ngàng, giờ khắc này Thần Chú Sư mới chân chính giống một gã thiếu niên!

– Phong Ma lão ca, có thể thả Không Minh ra không.

Lâm Phong nở nụ cười nói với Phong Ma.

– Tốt.

Phong Ma gật gật đầu, tâm niệm vừa động, Không Minh ly thể mà ra, ánh mắt nhìn về phía Phong Ma.

– Ngươi tự học một đời, xá lợi chuyển sang kiếp khác, Lâm Phong bảo ta thả ngươi ta, ngươi trở về làm điện chủ Phật Thần Điện đi.

– Tốt.

Không Minh gật gật đầu, sau đó nhìn Lâm Phong khẽ gật đầu, nói lời cảm tạ, phá không mà đi!

– Lâm Phong, tiểu nữ của ta còn ở Phong Ấn Sơn, ngươi chừng nào thì nhận!

Phong Ma nhìn Lâm Phong, đôi mắt chớp chớp, khiến cho Lâm Phong xấu hổ mỉm cười, chạy trối chết:

– Phong Ma lão ca, ta còn có chuyện, dẫn người đi trước.

Chương 2499: Đại kết cục

Sau một đêm, Cửu Tiêu rung chuyển mọi chuyện lại bình tĩnh xuống, tất cả chiến đấu cũng dần dần bình ổn. Băng Hỏa Thần Điện tự động giải tán, Hư Không Thần Điện cũng không còn tồn

tại, mọi người trong Ma Thần Điện tán đi, Bằng tộc trong Thái Yêu giới không dám đặt chân vào Cửu Tiêu nữa.

Sinh Mệnh Thần Điện xuất hiện trở lại; Thiên Phạt Thần Điện cực kỳ hưng thịnh.

Tại vùng đất Vận Mệnh Thần Điện ngày xưa không chỉ có Vận Mệnh Thần Điện trùng kiến, mà nó còn liên thông đến một cái thế giới, đó là thế giới của Lâm Phong, nối tiếp hai cái thế giới chính là cánh cửa vận mệnh, người bên trong có thể tùy ý ra vào, mà người ngoại giới phải được cho phép, mới có thể bước vào bên trong.

Hôm nay cánh cửa vận mệnh của Vận Mệnh Thần Điện trên một ngọn núi cao nhất, trước cánh cửa có rất nhiều thân ảnh, mấy cái thân ảnh này, đều là một chút tồn tại siêu cấp đáng sợ, có thực lực vô thượng cảnh, trong những người này có người của Đại Địa Thần Điện, có người của Thiên Âm Thần Điện, cũng có vô thượng cường giả Hư Không Thần Điện, nhân vật chí tôn của Hỏa Diễm cùng Băng Tuyết Thần Điện ngày xưa, bọn họ nơm nớp lo sợ, tiến đến bồi tội .

Nhưng mà lúc này, chỉ thấy trong cánh cửa vận mệnh có một người đi ra, nói với bọn họ:

– Các ngươi trở về đi, chúa tể nói, ngày xưa Thiên Âm Thần Điện cùng Đại Địa Thần Điện cũng bất đắc dĩ mới quy thuận Băng Hỏa Chí Tôn, hắn sẽ không để trong lòng, về sau hảo hảo phát triển Thần Điện của mình.

– Đa tạ!

Thần sắc hai vị điện chủ trở nên kích động, tuy họ đoán Lâm Phong sẽ không sođo việc này cùng bọn họ, nhưng mà Lâm Phong không nói ra, khiến bọn họ bất an trong lòng.

– Những người khác cũng đi đi, chúa tể không rảnh so đo cùng các ngươi.

Người kia lại phất phất tay lần nữa, những người khác cũng bất an rời đi, thầm nghĩ về sau phải quản bản thân cho tốt, không nên làm Vận Mệnh Thần Điện tức giận.

Ngày khác lại có hàng thân ảnh đến bên ngoài cánh cửa vận mệnh, người cầm đầu chính là một lão ẩu, người này dẫn theo không ít người đi tới, bọn họ buông xuống bên ngoài cánh cửa vận mệnh, cung kính nói với thủ vệ:

– Hai vị, chúng ta muốn cầu kiến Già Thiên một lần, thỉnh thông báo một tiếng.

– Báo danh hào ra.

Hai người đạm mạc nói một câu, mấy ngày hôm nay đều có người cầu kiến, sao họ có thể để ý nhiều như vậy.

– Chúng ta là người Tuyết tộc, cũng là gia chủ của mẫu thân Già Thiên.

Lão ẩu thấp giọng nói.

– A, hóa ra là người Tuyết tộc, lúc trước dám miệt thị chúa tể của chúng ta, đi đi, thiếu chủ Già Thiên không rảnh thấy các ngươi.

Một người trong đó phất phất tay, hôm nay sự tích của Lâm Phong đã sớm truyền khắp thiên hạ, có ai biết, có ai không hiểu, mấy cái người Tuyết tộc này thật buồn cười, hiện tại mới biết cầu tới cửa sao.

– Là như vậy tiểu ca, Tuyết tộc chúng ta xuất hiện một vị vương thể, hơn nữa dung mạo đẹp tuyệt luân, thiên phú dị bẩm, ta muốn giới thiệu cho hài nhi Già Thiên.

Chỉ thấy lão ẩu kia nở nụ cười, sau đó lập tức phất phất tay, nhất thời phía sau có một vị nữ tử tiến lên.

– Nàng gọi An Nhiên, hai vị tiểu ca có thể hỗ trợ một chút hay không.Lão ẩu cầu xin nói, hai gã thủ vệ kia nhìn thoáng qua nhau, quả thật nữ tử này không tồi, chỉ có điều không biết Già Thiên thiếu chủ có thích không.

– Như vậy đi, ta giúp các ngươi mang nàng đi cầu kiến Già Thiên thiếu chủ, các ngươi đi về trước đi.

Trong đó có một người mở miệng nói.

– Tốt, tốt!

Lão ẩu vui sướng gật gật đầu, lập tức dặn dò An Nhiên vài tiếng, sau đó bọn họ rời đi, nhưng trong lòng vẫn hoảng loạn như cũ, họ hy vọng Già Thiên có thể tha thứ cho Tuyết tộc, cấp bọn họ một chút hy vọng.

Lâm Phong không ở trong thế giới của mình, lúc này thân ảnh hắn trực tiếp xuất hiện trong Thánh Thành Trung Châu, hắn đứng ở phương xa, nhìn về phía Thiên Đài, thấy Thiên Đài trở lại đứng sừng sững, lại lần nữa tuyển nhận môn nhân, đôi mắt hắn cũng lộ ra một nụ cười, Thiên Đài gặp nhiều sóng gió, lên lên xuống xuống, đều vì hắn, cuối cùng hôm nay không còn người nào dám động .

Tại phía trước Thiên Đài, Vân Thanh Nghiên cùng Đại Hai Trùng đứng ở đó, thét to:

– Đừng nóng vội, cả đám cùng tiến đến đây, người không có thiên phú, đừng nghĩ đến chuyện tiến vào Thiên Đài , hắc hắc.

– Đại Hại Trùng tiền bối, có biết Lâm Phong chúa tể ở đâu không?

Giờ phút này có người hỏi.

– Đương nhiên là biết, ngươi không nhìn xem ta là ai à, ta là anh em kết nghĩa của Lâm Phong, cùng nhau lưu lạc thiên nhai, lúc trước ở Thiên Trì Tuyết Sơn, hắn còn đánh một trận với ta, bại dưới tay ta đó.

Đại Hại Trùng lớn tiếng cười nói, khiến cho Lâm Phong ở xa xa không biết nói gì.

– Gia hoả này, da mặt thật dầy!

Nhược Tà bên cạnh Lâm Phong khinh bỉ nói.- Lâm Phong, lúc nào đó tới Chiến Vương Học Viện ngồi một chút.

Thí Thiên Lão Tổ bên cạnh mỉm cười nói.

– Lão tổ, ta không đi học viện đâu, người cầm lấy một chút công pháp cùng vũ khí, coi như một chút tâm ý của ta nhé.

Lâm Phong đưa cho lão tổ một chiếc nhẫn trữ vật, khiến cho Thần sắc Thí Thiên Lão Tổ ngưng lại những lão tổ khác bên cạnh hắn lộ ra ý hâm mộ, chỉ sợ lần này Thí Thiên Lão Tổ sẽ được chọn lựa trước một lần đi.

– Lão sư, người thật sự không đi đến thế giới của ta sao?

Lâm Phong hỏi Mộc Trần và Vũ Hoàng .

– Không được, trước kia chúng ta coi Thánh Thành Trung Châu là Thánh Địa, Thiên Đài đã đứng sừng sững ở Thánh Thành Trung Châu, đợi cho Thiên Đài củng cố, ta sẽ du lịch các đại thế giới, rồi mới đi thế giới của ngươi một chút.

Mộc Trần cười nói, hắn cũng thật không ngờ, đệ tử của chính mình lại trở thành Thần linh cao cao tại thượng, hắn căn bản không dám nghĩ.

– Cũng tốt, ta sẽ làm bạn cùng lão sư một đoạn thời gian.

Lâm Phong nở nụ cười, hắn đã khiến tin tức Thiên Đài trọng kiến ở Thánh Thành Trung Châu truyền ra khắp Cửu Tiêu, hy vọng những đệ tử Thiên Đài khác nghe được có thể tiến đến.

. . .

Kiếm Sơn, Vô Thiên Kiếm Đế đang khoanh chân mà ngồi phía trên một ngọn núi, nhưng mà lúc này, ánh mắt hắn lại mở ra, ánh mắt phong duệ, thẳng về phía trời xanh, cả thân hình giống như một thanh lợi kiếm vô cùng phong duệ.

– Người nào đến nơi này!

Mắt Vô Thiên Kiếm Đế như kiếm.

– Vô Thiên tiền bối, lâu lắm không gặp.

Chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong phiêu đãng xuống, khiến cho đồng tử Vô ThiênKiếm Hoàng ngày xưa co rút lại, hắn lập tức cười to nói:

– Lâm Phong, ngươi đã trở lại.

– Đến xem tiền bối có mạnh khỏe hay không.

Lâm Phong nở nụ cười:

– Chẳng qua hôm nay ta thấy tiền bối đã bước vào Thánh Đế cảnh, thì an tâm rồi.

– Ha ha, ta khẳng định ngươi đã bỏ qua ta rồi, ta vẫn không nhìn thấu tu vi của ngươi như cũ, đến đây ngồi đi.

Vô Thiên Kiếm Đế cười nói, Lâm Phong đi đến bên cạnh Vô Thiên ngồi xuống.

– Ngày xưa ta cũng có áp lực thật lớn, xung quanh Kiếm Sơn xuất hiện rất nhiều

thế lực lợi hại, hơn nữa ta lại trở mặt với Vô Cực Thiên Cung, ta không thể không khiến chính mình cường đại lên.

Vô Thiên cười nói.

– Vô Cực Thiên Cung.

Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, lập tức cười nói:

– Duyên phận, xem ra tiền bối đã giải quyết ?

– Ân, đã giải quyết .

Vô Thiên cười nói:

– Ngươi nói cho ta biết, hiện tại tu vi ngươi là gì .

– Ta?

Lâm Phong nở nụ cười nói.

– Chúng ta đi ra ngoài một chút nhé.

Lâm Phong nói xong, cuồng phong lập tức thổi qua, Vô Thiên chỉ cảm thấy đầu bị một trận mê muội, ngay sau đó hắn phát hiện mình đã xuất hiện phía trên mộttòa thành trì, dưới hạ không, có một cái đại trận.

– Diễm Kim thành, Diễm Kim Tháp tổ chức luyện khí.

Vô Thiên lung lay, lập tức nhìn về phía Lâm Phong ở bên cạnh, hắn còn tưởng rằng chính mình đang nằm mơ.

– Ngươi, ngươi. . .

Vô Thiên bị nghẹn nói không ra lời, này là cái cảnh giới gì?

– Tiền bối, ngươi tới Thánh Đế cảnh rồi, ở trong này cũng khó mà có thể đi về trước, về sau đến Cửu Tiêu thiên đình ngồi đi.

– Ta đi đâu tìm ngươi? Vô Thiên hỏi.

– Vận Mệnh Chi Thành, hoặc là ngươi hỏi ai đó nói tìm Lâm Phong là được.

Lâm Phong cười nói, khiến cho Vô Thiên Kiếm Hoàng gật gật đầu, ít nhất cũng là Lâm Phong Thánh cảnh đi.

– Nhìn đi, không ngờ phía dưới là Đoan Mộc Thánh Đế cùng Mộc Lâm Tuyết, bọn họ trở về chủ trì cái đại hội luyện khí này sao.

Lâm Phong nhìn về phía hạ không, hắn thấy được người quen ngày xưa, Đoan Mộc Thiên Đế, Mộc Lâm Tuyết cùng với Mộc Thanh Ảnh.

– Mộc Lâm Tuyết đã gả cho một vị nhân vật thiên tài, hôm nay phu quân nàng cũng có tu vi Thiên Đế, người này theo đuổi nàng hơn năm trăm năm, nàng mới đồng ý, lần trước ta nghe Đoan Mộc nói, trước kia nàng một mực chờ đợi, không đợi biết bao nhiêu năm tháng nữa.

Vô Thiên nói xong nhìn về phía Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong mỉm cười. Giờ phút này, Đoan Mộc giống như cảm giác được cái gì đó liền ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên thấu hư không, khoảnh khắc hắn nhìn thấy Lâm Phong, lòng hắn hung hăng run rẩy.

– Bị phát hiện rồi, chúng ta đi xuống đi.Vô Thiên cùng Lâm Phong bước chậm mà xuống, chỉ thấy cùng lúc đó thân thể

Đoan Mộc bay lên không, đi đến trước mặt Lâm Phong, khom người xuống làm lễ, cung kính nói:

– Đoan Mộc, bái kiến chúa tể.

– Chúa tể?

Vô Thiên sửng sốt, có cảnh giới này sao?

– Đoan Mộc tiền bối, ngươi đừng làm ta tổn thọ.

Lâm Phong cười nói.

– Chúa tể, ngươi cũng không nên gọi ta là tiền bối.

Đoan Mộc Thánh Đế cảm thấy xấu hổ, đây chính là gia hoả xử lý Thần đó a.

– Tốt, tốt, Đoan Mộc lão ca.

Lâm Phong không nói gì, chỉ thấy Mộc Lâm Tuyết đi đến trước người Lâm Phong, đôi mắt ẩn ẩn ngấn lệ, trừng mắt nhìn thanh niên phía trước, hắn từng trợ nàng luyện khí, giúp nàng cướp lấy danh hiệu quán quân, nhưng mà, hắn lại rất nhẫn tâm.

– Ngươi là tên hỗn đản, hỗn đản.Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Mộc Lâm Tuyết mắng Lâm Phong.

– Lâm Tuyết, không được làm càn.

Đoan Mộc quát lớn một tiếng, Lâm Phong cười khổ không thôi, nói:

– Đoan Mộc lão ca, không sao.

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Mộc Lâm Tuyết, cười nói:

– Chứng kiến các ngươi đều mạnh khỏe, ta yên tâm rồi.

Nhìn thấy Mộc Lâm Tuyết vẫn trừng mắt nhìn hắn như cũ thì Lâm Phong biết không thể ở lâu, nói:- Đoan Mộc lão ca, rảnh rỗi có thể đi đến Cửu Tiêu thiên đình tìm ta, Lâm Tuyết, sống tốt với nhân sinh của chính mình nhé.

Dứt lời, hắn mang theo Vô Thiên biến mất trước mặt đám người, Mộc Lâm Tuyết nhìn thấy thân ảnh kia biến mất, nước mắt không ngừng rơi xuống, phu quân của nàng đi đến trước mặt nàng, thở dài một tiếng, hắn vẫn biết trong lòng nàng có hắn, ngàn năm không quên.

Yêu Dạ Đảo, Lâm Phong lại một nữa đi tới nơi này, Thần niệm càn quét mà qua, rất nhanh, hắn phát hiện Hồ Nguyệt cùng Thần Vũ, họ vẫn còn ở lại Yêu Dạ Đảo như cũ, hơn nữa hắn phát hiện, Hồ Nguyệt cùng Thần Vũ Vũ Hoàng, ở cùng một chỗ .

Chứng kiến một màn này Lâm Phong vui sướng vô cùng, đột nhiên một cái nhẫn trữ vật từ trên bầu trời hạ xuống, dừng ở bên cạnh Thần Vũ Vũ Hoàng cùng Hồ Nguyệt, hai người ngẩn ra, Hồ Nguyệt lập tức nhặt lên, nói:

– Ai ?

Nói xong, Thần niệm của nàng xâm nhập vào bên trong, sau một lát thân thể của hắn khẽ run rẩy, phóng lên cao giận dữ hét:

– Thằng ranh con Lâm Phong, ngươi đi ra cho ta.

– Thần Vũ tiền bối, Hồ Nguyệt tỷ tỷ, rảnh rỗi đi đến Cửu Tiêu thiên đình tìm ta,

Tiêu lão cũng ở nơi đó.

Thanh âm Lâm Phong cuồn cuộn mà đến, nhưng mà họ đâu có thấy bóng dáng Lâm Phong, Hồ Nguyệt cùng Thần Vũ nhìn ra phương xa, chỉ thấy Thần Vũ cười nói:

– Gia hoả này, không thèm hạ xuống gặp mặt.

– Xem ra ta không tìm hắn tính sổ không được.

Hồ Nguyệt thấp giọng mắng, nhưng mà lúc này Lâm Phong, đã tới khu vực Thanh Đế Sơn rồi, ngày xưa nơi đây là vùng đất của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, chỉ có điều hôm nay nơi này, đã bị Thiên Đài thống trị.

Hôm nay Thiên Đài cũng cực kỳ phồn thịnh, Thần niệm Lâm Phong đảo qua cảThiên Đài, rất nhanh, ánh mắt hắn ngưng lại, hắn thấy được một thân ảnh quen thuộc.

– Nàng thật sự đến Thiên Đài sao.

Nội tâm Lâm Phong chấn động, Hoắc Thi Vận từ Long Sơn đế quốc tìm kiếm chính mình, tìm được Thiên Trì Tuyết Sơn, hắn lưu lại tin tức, Thiên Đài đã thành lập, nàng lại thật sự đến đây.

Ngàn năm, đây là cái khái niệm gì, lúc này tóc Hoắc Thi Vận rất tóc dài, nàng đứng phía trước cửa sổ, thì thào nói nhỏ:

– Nghe nói Thiên Đài đã trùng kiến ở Thánh Thành Trung Châu, không biêt hắn có ở nhà hay không.

Nghĩ tới đây, mắt đẹp của nàng lộ ra một chút ý cười, nhưng mà một chút ý cười này, có thêm vài giọt nước mắt, ngàn năm chờ đợi, ngàn năm cô tịch, nàng khắc khổ tu hành, không cho chính mình già đi, nhưng mà hắn không có xuất hiện.

Một tiếng thở dài vang lên bên tai Hoắc Thi Vận, khiến cho thân thể Hoắc Thi Vận chuyển qua, rồi đột nhiên mắt đẹp của nàng đọng lại ở kia, hai tay nàng che mặt lại khóc.

– Ngàn năm qua, ngươi rất ngốc.

Lâm Phong đi lên trước, ôm Thi Vận vào trong ngực, giờ khắc này thân thể Hoắc Thi Vận run rẩy, cảm giác hạnh phúc trước nay chưa từng có, ngàn năm chờ đợi, ngàn năm đau khổ, giờ khắc này hạnh phúc cũng tiến đến, nước mắt của nàng, không thể khống chế, rơi xuống như mưa.

Phía trên hư không vô tận, có một tôn thân ảnh Lâm Phong đứng ở kia, khoé miệng lộ ra một chút ý cười, hắn lập tức bước chậm mà ra, ly khai nơi này.

. . .

Bộ lạc cổ lão, Mục Doãn vẫn ở đây như cũ, nàng vẫn thánh khiết và xinh đẹp như vậy, hơn nữa đã sớm bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, chỉ có điều nàng vẫn vì người trong bộ lạc chữa bệnh, được tôn là thánh nữ, không biết có bao nhiêu người theo đuổi, nhưng mà nàng chưa bao giờ động tâm qua, ngàn năm qua, trong bộ lạc biến ảo hàng nghìn hàng vạn thứ, chỉ có nàng là mãi mãi không thayđổi, chưa từng có rời khỏi bộ lạc.

Ngày hôm nay, Mục Doãn chữa trị hết thương thế cho mọi người xong, thì ngồi dưới hàng cây trước nhà, hai tay nâng cằm, giống như hoài niệm về cái gì đó. Nhưng mà lúc này, chỉ thấy có một người ngồi bên cạnh Mục Doãn, Mục Doãn đang ngẩn người nên lúc này mới phản ứng lại, chuyển mắt qua nhìn, vừa nhìn thấy người đó, ánh mắt của nàng không thể dời đi.

Mục Doãn ở trong trong bộ lạc ngàn năm, chưa bao giờ rời đi nửa bước, rốt cục ngày này cũng tới rồi, cuối cùng nàng theo một vị thanh niên rời đi, không ai trách nàng, chỉ có vô số lời chúc phúc.

. . .

Lâm Phong đi vào trong tiểu thế giới, đi tới Bát Hoang, hôm nay Kiếm Các đã là vương của Bát Hoang, nhưng mà tại Thiên Khung Tiên Khuyết, có một vị tiên tử cực lợi hại, Kiếm Các cũng không dám trêu chọc, không biết vị tiên tử này có bao nhiêu cường đại, nghe nói nàng là một vị đại đế cường đại, cũng có người nói, nàng đã siêu việt đế cảnh.

Lâm Phong đi tới Thiên Kính Thành, vùng đất của Thiên Đài ngày xưa, sau đó

nghỉ chân thật lâu.

Sau đó Lâm Phong đi tới Thiên Trì Tuyết Sơn, ở đây hắn gặp được vài vị lão sư, Hỏa Tôn Giả, Tuyết Tôn Giả, Kiếm Cuồng, hắn còn gặp được Thiên Trì Tuyết, bọn họ cũng rất cao hứng.

Lâm Phong đi tới Long Sơn đế quốc, hắn tới đón người nhà U U, theo hắn rời đi.

Lâm Phong đi tới Tuyết Nguyệt Quốc, vào trong Đoạn Nhận Thành.

Lâm Phong đi tới Vân Hải Tông, hắn giống như lại thấy được Bắc lão, thấy được

Không lão, thấy được Nam Cung Lăng.

Lâm Phong, đi tới Dương Châu Thành.

. . .

Cửu U thập nhị quốc có tuyết sơn mờ mịt, tuyết bay không ngừng, trên một tòatuyết sơn, có một gian phòng nhỏ, ngoài gian phòng nhỏ, một vị nữ tử im lặng nằm trong tuyết, nhìn bầu trời, nữ tử này rất xinh đẹp, nàng buông tha tất cả muốn trở thành Băng Tuyết nữ Thần, nàng buông tha cho việc phải làm một vị tiên tử, nàng đi lên tuyết sơn, sinh sống một mình ngàn năm.

Ngày hôm nay, có một vị thanh niên đi lên tuyết sơn ít dấu chân người này, hắn đạp từng bước đi tới trước phòng nhỏ, hắn nằm bên người nữ tử, một cách rất im lặng.

Ánh mắt Như tiên tử chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía thanh niên, tiên tử rơi lệ, nước mắt chảy xuống tuyết, khiến một mảnh bông tuyết bị hòa tan.

. . .

Ngày này, có vài đạo thân ảnh đi tới Vận Mệnh Chi Thành, bọn họ đi đến bên cạnh Vận Mệnh Chi Thành, trong đó có một người phóng đãng không gò bó, trong tay cầm hồ lô rượu lô, muốn đi vào thế giới của Lâm Phong.

Vài đạo thân ảnh khác giống như người một nhà, một nam một nữ, mang theo một cô gái mười tuổi.

– Các ngươi là ai, báo danh tính ra, tới đây làm gì?

Thủ vệ hỏi mấy người.

– Ta nói ta là huynh đệ của Lâm Phong, bảo hắn ra đây đón ta đi.

Thanh niên hào phóng kia uống một ly rượu, sang sảng nói.

– Ngươi muốn chết à.

Đột nhiên tên thủ vệ kia phóng thích thánh uy, hắn chính là tiểu thành Thánh Vương, chuyện này khiến cho cước bộ thanh niên lui lại, buồn bực nói:

– Ta thật sự là huynh đệ của hắn, ngươi nói với hắn, tên ta là Vân Phi Dương!

Cô gái bên cạnh quát lớn với hắn:

– Ngươi nói dối, cha ta mới là huynh đệ với Lâm Phong, Lâm Phong là đại bá

của ta.

– “…..”Nguồn truyện audio

Ánh mắt thanh niên kia lóe lên, thật vất vả mới biết Lâm Phong ở đây, sao bây giờ không thấy hắn vậy!

– Mỗi ngày ta thấy rất nhiều người giả mạo như các ngươi tiến đến, đi đi thôi, đừng ép ta động thủ.

Tên thủ vệ lạnh lùng nói.

– Xem ra ta chỉ có thể tự tay báo cho anh ta.

Lâm Vô Thương ôm lấy cô bé cười khổ nói, hắn lập tức lấy ra một quả ngọc giản, chỉ có điều tên thủ vệ kia bĩu môi, không thèm nhìn Lâm Vô Thương.

Hoàng cung, Tuyết Nguyệt Quốc, phía trên tiệc rượu, mọi người ngồi cùng một chỗ, nói đến chuyện vui lại phá lên cười.

Phía trên bàn rượu này, có rất nhiều người, Lâm Phong, Lâm Hải, Nguyệt Mộng Hà, Lâm Vô Thương, Ngân Nguyệt, Mộng Tình, Đường U U, Liễu Phỉ, Đoạn Hân Diệp, Thu Nguyệt Tâm, Mộc Trần, Vũ Hoàng, Hầu Thanh Lâm, Nhược Tà, Thiên Si, Quân Mạc Tích, Lang Tà, Vân Phi Dương, Đại Hại Trùng, Tiêu Vũ Thiên, Tiểu Nhã. . . Rất nhiều, rất nhiều, bọn họ ngồi với nhau, kể rõ từng chuyện xưa, từ chuyện cảm động đến chuyện nhiệt huyết!

Lâm Phong có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ, hắn lại nhớ tới Bắc lão, nhớ tới Không lão, nhớ tới Yên Vũ Bình Sinh, nhớ tới điện chủ Vận Mệnh Thần Điện, hắn suy nghĩ, có một ngày, hắn có thể khiến thời gian nghịch chuyển hay không!

( Hết)

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)