Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 478 [Chương 2386 đến 2390]
❮ sautiếp ❯Chương 2386: Lĩnh ngộ ” Chậm “
Sau khi Sở Xuân Thu rời đi, Lâm Phong bắt đầu chinh phạt trong hỗn loạn chi vực, một ngày này hắn gặp được một vị Thánh Vương am hiểu lực lượng băng tuyết, nhưng Lâm Phong chỉ dùng một kiếm đã giết chết đối thủ, dường như trong nửa bước Thánh Nhân không có ai có thể ngăn cản được Lâm Phong, công huân mà hắn tích lũy càng ngày càng nhiều. Gió thu thổi, lá khô rụng.
Hình như bên trong Thần Mộ cũng có mùa thay đổi, Lâm Phong bước vào Thần Mộ đã được nửa năm, nửa năm qua hắn luôn đoạt lấy công huân, đã tích lũy được rất nhiều, hắn có thể cảm nhận được lực lượng công huân ở mi tâm hắn vô cùng cường thịnh, nhưng mà dấu hiệu thần linh chỉ dẫn vẫn không có xuất hiện.
Giờ phút này Lâm Phong đang giao phong cùng một vị cường giả trong Hư Không Chi Vực, chỉ thấy bàn tay Lâm Phong hơi động, trăm vạn dấu ấn tử vong hóa thành vô số trường mâu, toàn bộ hư không cũng trở nên ảm đạm không có ánh sáng, tràn ngập khí tức tử vong, loại lực lượng này vô cùng đáng sợ.
Cường giả Thánh cảnh chiến đấu cùng hắn muốn dẫn động lực lượng hư không thiên đạo né tránh, nhưng mà trăm vạn dấu ấn tử vong như hóa thân thành thiên đạo, tuyệt diệt hết thảy, từng chuôi trường mâu trực tiếp xuyên thủng thân thể đối phương, mang hắn đóng đinh ở kia, ăn mòn sinh mệnh của hắn, hào quang trên mi tâm của Lâm Phong chói sáng, hướng về phía đối phương vọt tới, đoạt lấy công huân của đối phương. Sau khi đoạt được công huân thân ảnh Lâm Phong liền hóa thành gió chạy đi, trong này là Hư Không Chi Vực, giờ phút này hắn đang xâm lấn đến địa bàn người khác, nếu như bị cường giả đối phương bắt gặp, người ta sẽ động thủ giết hắn, phòng ngừa hắn ở trong này đoạt lấy công huân. Hư không điên cuồng dao động, Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn bộ hư không đang run run rẩy, vùng đất trên đầu hắn có một cỗ uy áp thiên đạo đáng sợ đến cực điểm, giống như có người ở trong hư không na di.
– Không tốt, bị người theo dõi.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn ở trong này đoạt lấy công huân cũng cực kỳ cẩn thận, sau khi cướp lấy công huân liền thoát đi, để tránh bị cường giả phát hiện bao vây tiễu trừ, hình như giờ phút này có một nhân vật lợi hại đang theo dõi hắn, người này không vội vã xuất thủ, mà đang dẫn phát động tĩnh, khiến người chung quanh đều biết.
– Người Hỏa Chi Vực đã tới, ta đã chăm chú quan sát hắn ba tháng, trong ba tháng này ít nhất mỗi ngày hắn tru sát một vị Thánh, hơn nữa cực kỳ giảo hoạt, nhất định lần này không để cho hắn có chỗ ẩn nấp.
Trong hư không có một đạo âm thanh khủng bố vọng xuống, khiến cho tất cả mọi người biết Lâm Phong đang ở đây. Nhưng mà giờ phút này, chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong huyễn hóa ra rất nhiều thân ngoại hoá thân, hướng về các phương hướng bất đồng bỏ chạy.
– Diệt!
Chỉ thấy một luồng uy áp thiên đạo kinh khủng buông xuống, phiến không gian Lâm Phong đang ở kia nhất thời nổi lên một cơn lốc hư không đáng sợ, bao phủ khắp ngõ ngách, từng cỗ thân ngoại hoá thân bị hủy diệt, chỉ có bản thể Lâm Phong là có thể thừa nhận, vẫn tiếp tục chạy như điên mà đi, nhưng tung tích của hắn không thể giấu diếm được người khác.
– Có cường giả âm thầm theo dõi.
Đồng tử Lâm Phong co rút lại.
– Vì ngươi mà lần này ta liên thủ vài vị cường giả lợi hại, xem ngươi chạy đằng nào.
Đạo thanh âm kia lại bay tới lần nữa, mấy ngày nay hắn đã nhìn thấy trình độ chạy trốn của Lâm Phong, sao hắn có thể để cho đối phương lại trốn.
– Phong!
Cả thân hình Lâm Phong giống như một cơn lốc, đảo qua đại địa, lá thu không ngừng rơi, Lâm Phong tiếp tục hướng về phía vùng đất giao nhau chạy như điên, hắn vẫn chưa xâm nhập vào Hư Không Chi Vực nhưng ở ngoại vi đã phi thường nguy hiểm rồi, tùy thời có khả năng gặp phải bao vây tiễu trừ, huống chi xâm nhập, hiện tại còn có cường giả Hư Không Chi Vực liên thủ giết hắn. Ở trước mặt Lâm Phong có một gốc cây đại thụ đột nhiên bị xé mở ra, nơi đây có một cỗ lực lượng hư không đáng sợ tồn tại, khiến cho tâm thần Lâm Phong nhảy lên, chung quanh hắn có ít nhất ba vị tiểu thành Thánh Vương đang truy kích hắn.
– Ngươi trốn không thoát đâu!
Đúng lúc này, uy áp thiên đạo từ trên bầu trời ập xuống, trong khoảnh khắc không gian xuất hiện đường vân vô cùng phức tạp, trực tiếp đan vào giữa trời đất, một tòa hư không lao tù khủng bố xuất hiện ở phía trên đại địa, thân thể Lâm Phong dừng lại, giờ phút này, thân thể hắn xuất hiện ở trong một cái lao tù cự đại, phía trước hắn có một đạo thân ảnh bước chậm mà tới, đi vào bên trong hư không lao tù. Cường giả bên trái cũng tới rồi, mà người bày ra lao tù ở trên không cũng bước chậm xuống, ba vị cường giả đứng ở ba phương vị bất đồng, chăm chú nhìn Lâm Phong.
– Rốt cuộc ngươi là tiểu thành Thánh Nhân hay nửa bước Thánh Nhân, nếu ngươi là tiểu thành Thánh Nhân, lại ngụy trang khí tức không ngừng nhằm vào nửa bước Thánh Nhân xuống tay thì cũng không chiếm được bao nhiêu công huân, hơn nữa ngươi lại tàn sát cường giả Thánh cảnh bên ta, thủ đoạn không khỏi quá mức ti tiện rồi.
Chỉ thấy cường giả trên bầu trời nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lạnh lùng hỏi.
– Nếu ta là nửa bước Thánh Nhân, ba người các ngươi là tiểu thành Thánh Vương liên thủ đuổi giết ta, chẳng lẽ không đê tiện?
Lâm Phong hỏi ngược lại.
– Không nói đến việc chúng ta không thể xác định ngươi đang che giấu cảnh giới hay không, coi như ngươi thật sự là nửa bước Thánh Nhân thì chiến lực như vậy sẽ làm nhân vật Thánh cảnh Hư Không Chi Vực ta càng ngày càng ít, mà nhân vật Thánh cảnh bước vào trong Thần Mộ không nhiều lắm, huống chi Hư Không Chi Vực chỉ là một vực của Thần Mộ mà thôi, cho nên chúng ta đều muốn giết ngươi, không chấp nhận để ngươi tiếp tục làm càn.
– Ngươi đã nói như vậy thì còn gì để nói, động thủ đi!
Lâm Phong nhàn nhạt nói, kiếm quang lập tức chói sáng, Chúa Tể Chi Kiếm xuất hiện trong tay Lâm Phong, hắn đứng ở kia nhất thời tạo nên một trận cuồng phong tàn phá hư không. Cước bộ hướng về phía trước, Lâm Phong hướng tới một vị tiểu thành Thánh Vương, lực lượng chú tể trên người hắn giống như muốn khống chế tất cả, cát bụi bay mù mịt trong hư không, trong kiếm của Lâm Phong giống như xuất hiện lốc xoáy đáng sợ, cát bụi bị cuốn vào trong đó, rồi lập tức bị cắn nuốt mất. Cơn lốc này càng ngày càng cường đại, xung quanh kiếm xuất hiện rất nhiều lốc xoáy nhỏ bé, mang tất cả khí tức quanh thân hắn nuốt hết.
– Công kích thánh pháp, hơn nữa, chuôi kiếm này cùng công kích thánh pháp hỗ trợ lẫn nhau, giống như có ý chí khủng bố từ bên trong tràn ngập ra.
Thần sắc ba người ngưng hạ, thánh pháp này chắc chắn là thánh pháp phi thường đáng sợ, loại uy thế này quá cũng đáng sợ, mang tất cả lực lượng ngưng tụ ở chung quanh hắn. Ba vị cường giả tiểu thành Thánh Vương lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, cơn lốc xoáy kia càng ngày càng mạnh, nếu chúng hội tụ cùng một chỗ, không biết lực lượng cắn nuốt sẽ đáng sợ cỡ nào. Chúa tể! lúc này Lâm Phong chính là chúa tể thế giới quanh thân hắn, hắn chính là thiên đạo, theo thực lực hắn càng ngày càng cường đại, cái loại chúa tể thiên đạo này có thể lấy thân thể hắn, hướng tới ngoại giới lan tràn ra. Lực lượng hư không màu vàng óng trong tay vị Thánh Vương tiểu thành trước người Lâm Phong điên cuồng vặn vẹo, hình như vòm trời hóa thành một cái vòng xoáy lớn, bên trong vòm trời đó giống như xuất hiện từng chuôi lợi kiếm sáng chói, nếu chúng đồng thời giết đi ra ngoài, rất khó tưởng tượng cỗ uy lực kia khủng bố cỡ nào. Ở hai phương hướng còn lại cũng có thân thể một người dần dần dung nhập vào trong hư vô, giống như hắn không còn tồn tại vậy, xung quanh thân thể người còn lại có từng tòa hư không lao tù như ẩn như hiện, dung hợp cùng một chỗ, hóa thân thiên tù, có thể trấn áp hết thảy, vận sức chờ phát động khí thế khủng bố, chỉ cần một ý niệm có thể bạo phát tất cả. Nhưng mà Lâm Phong đều ngoảnh mặt làm ngơ đối với tất cả những thứ này, không thèm nhìn bất cứ cái gì, hắn tiếp tục hướng về phía trước, trước tiên hắn phải tru sát một người, sau đó đánh tan từng cái, đồng thời công kích ba vị cường giả tiểu thành Thánh Vương, hắn tự nhận mình không có loại năng lực này, cho nên hắn chuẩn bị công kích tập trung lên một người trước.
– Đông!
Rốt cục, Lâm Phong cũng đạp đi ra ngoài, tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm, trong khoảnh khắc nhằm vào người phía trước hắn, cùng lúc hắn bước ra, đối phương cũng phóng thích công kích, trong khoảnh khắc hư không tràn ngập hư không lợi kiếm, tất cả đều hướng về phía Lâm Phong giết tới, khiến hắn không có chỗ che giấu, mỗi một chuôi lợi kiếm đều ẩn chứa lực lượng hư không vô thượng, giống như ở trong phút chốc đi đến trước mặt Lâm Phong, đủ để dễ dàng giết chết hơn mười vị Thánh Nhân.
– Xuy!
Kiếm của Lâm Phong đã vũ động lên nhưng mà vẫn không có đâm ra. Công kích của hai người khác cũng tới rồi, từng tòa lao tù hướng về phía hắn trấn áp tới, giống như muốn hắn lâm vào hư không vĩnh hằng, người còn lại xuất hiện từ trong hư vô, trong tay hắn là một thanh cự chuỳ hư ảo, đập về phía đầu Lâm Phong, cự chuỳ này giống như không có sức nặng, nhưng lại ẩn chứa thánh uy chí cường. Đột nhiên Lâm Phong nhắm mắt lại, trong thế giới của hắn, hắn là chúa tể, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy quỹ tích của kiếm, quỹ tích của lao tù, quỹ tích của cự chuỳ, nếu hắn đánh ra một kiếm ám sát, có lẽ có thể hóa giải mấy loại công kích này, nhưng nếu làm như vậy một kiếm này của hắn sẽ mất đi lực công kích mạnh nhất, rồi cùng nhau biến mất, đồng thời chuyện này cũng có ý nghĩa hắn đã mất đi cơ hội đánh chết đối phương, thậm chí bị đối phương vây công, ép vào thế cực kỳ nguy hiểm. Thời điểm Lâm Phong nắm bắt được các loại quỹ tích này, hắn muốn khống chế bọn chúng.
– Nhược Tà đã có thể lĩnh ngộ lực lượng tốc độ, hôm nay ta đã có thực lực loại nào, chúa tể các loại lực lượng trong cơ thể nhưng lại thiếu tốc độ, một khi ta đã là chúa tể, vì sao không thể khống chế tốc độ.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ý chí của hắn giống như muốn xem một chút quỹ tích kia.
– Tốc độ là một loại ý cảnh, nếu công kích của bản thân ta có thể tùy tâm sở dục thì công kích của người khác rất khó làm đến, một khi lực lượng chúa tể tràn ngập đến ngoại giới có gì là không thể đây.
Ở trong khoảnh khắc đó, trong lòng Lâm Phong dấy lên ý niệm mãnh liệt.
– Sở Xuân Thu đảo ngược thiên đạo, ta không thuận lòng trời, không nghịch thiên, ta chính là chúa tể.
Nghĩ vậy, đôi mắt Lâm Phong đột nhiên gian mở ra, miệng phun ra một chữ:
– Chậm!
Một chữ hạ xuống, không gian xung quanh giống như bị một cỗ ý chí thiên đạo kỳ diệu bao phủ, cỗ thiên đạo ý cảnh này chính là “chậm”, tất cả quỹ tích chuyển động của sự vật đều bị chậm lại, đương nhiên Lâm Phong cũng không thể làm được tuyệt đối chậm, thế cho nên hắn mới khiến bọn họ đình xuống, hắn còn xa không có đạt tới cảnh giới khủng bố đó!
Chương 2387: Lĩnh ngộ “nhanh”
Cường giả giao phong nghĩ sai chỉ một ly cũng có thể gây ra ảnh hưởng cự đại, thậm chí nguy hiểm đến tính mệnh, huống chi những người đạt tới cấp bậc như Lâm Phong.
Nếu như Lâm Phong am hiểu tốc độ thì tốt, nhưng đây không phải sự thật, sau khi Lâm Phong sử dụng công kích thánh pháp cường đại, hắn đột nhiên lại ngộ ra ý cảnh chậm, chúa tể thiên đạo khiến không gian chung quanh hắn trở nên thật chậm, càng gần sát hắn càng chậm, nếu như tình trạng này đạt tới cực trí thì nó không phải là chậm nữa mà là thời gian . Dưới tình hình như này, Lâm Phong hiểu ra chậm, chuyện này đối với những người khác là uy hiếp cực kỳ đáng sợ . Lâm Phong nhìn về phía trước, trong lòng lập tức có quyết định, đột nhiên hắn gian xoay người lại, Chúa Tể Kiếm hướng về phía cầm cự chuỳ trong tay giết tới .
– Ngươi!
Thần sắc người nọ kinh hãi, tuy rằng tốc độ của hắn bị thả chậm, nhưng vẫn có thể nắm trong tay công kích của chính mình, nhưng lúc này cự chuỳ đột nhiên tan thành mây khói, hóa thành quầng sáng hư không bao phủ chính mình, khiến cho thân ảnh hắn như ẩn như hiện, tùy thời có khả năng biến mất, một kiếm này của Lâm Phong cực kỳ dữ dội, giờ khắc này vô số lực lượng cắn nuốt nhỏ giống như hợp lại cùng nhau, hóa thành lực lượng thiên đạo cắn nuốt. Thân thể cường giả muốn trốn vào hư vô trở nên vặn vẹo, kiếm dừng trước người hắn, lực lượng cắn nuốt khủng bố trực tiếp hút hắn vào, ngay cả công huân Lâm Phong cũng từ bỏ, cỗ lốc xoáy kia chui vào trong Chúa Tể Kiếm khiến kiếm ngân vang không dứt, thân thể Lâm Phong tiếp tục vọt về trước, đồng thời ý cảnh chậm đột nhiên biến mất, trong khoảnh khắc, vô số hư không lợi kiếm đáng sợ giết về phía đối diện, người phía đối diện chính là cường giả lấy hư không lao tù trấn áp Lâm Phong.
– Thu hồi đi!
Chỉ thấy người nọ quát lên một tiếng, nhưng mà thánh pháp của đối phương đã công kích đi ra ngoài, đâu có thể thu về.
– Ông!
Bàn tay đánh ra một chiêu, nhất thời hư không lao tù trấn áp xuống, đồng thời trước mặt hắn xuất hiện từng tòa phong bế lao tù, ngăn cản vạn kiếm, âm thanh băng liệt thanh thúy truyền ra, lao tù bị xuyên thấu, thân thể hắn đồng thời bạo lui.
– Chậm!
Đột nhiên ý cảnh khủng bố buông xuống người hắn, không gian giống như bị thiên đạo ảnh hưởng, trở nên chậm chạp đi rất nhiều.
– Đáng chết!
Vị cường giả Thánh cảnh kia rất buồn bực, tốc độ lợi kiếm phía trước giống như không bị ảnh hưởng, Lâm Phong có thể tùy ý khống chế phiến không gian bao phủ thân thể hắn. Chỉ thấy hắn bắn ra một chỉ, hư không xuất hiện thiên đạo trận văn, đan vào nhau thành một cái đồ án như sao chổi, ngón tay điểm phía trên đồ án, khiến cho kiếm không ngừng kích ở trên mặt, nhưng lúc này hắn lại cảm giác được một cỗ nguy cơ tử vong chân chính, Lâm Phong đã xuất thủ, lúc này đây tốc độ của Lâm Phong nhanh như một tia chớp, so rồi tốc độ công kích với vừa còn nhanh hơn, hơn nữa kiếm của hắn như ẩn chứa ý cảnh cực nhanh, làm cho ánh mắt người ta cũng theo không kịp. Người nọ trợn mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú về phía trước, giống như sợ bỏ qua cái gì đó.
– Đi tìm chết!
Khi Lâm Phong xuất hiện trước mắt hắn, chỉ thấy hắn phun ra một câu lạnh như băng, trong miệng hắn có một đạo tia chớp kim sắc bắn về phía Lâm Phong, lấy tốc độ Lâm Phong đang đánh tới, cộng thêm tốc độ của tia chớp màu vàng, căn bản là không có khả năng tránh né.
– Chậm!
Lâm Phong tức giận quát một tiếng, mang ý cảnh chậm phóng thích đến cực trí, khoảng cách gần như thế, hắn thậm chí có thể cảm nhận được lực lượng hủy diệt đáng sợ ẩn chứa trong đó.
– Chậm, chậm, chậm!
Lâm Phong mang cỗ ý chí thiên đạo kia điên cuồng phóng thích ra, lực lượng chúa tể trong cơ thể điên cuồng tràn ngập ra, chúa tể thiên đạo, hắn muốn trở thành tồn tại vô thượng trong thế giới này, nhưng mà uy lực của tia chớp kia vẫn rất đáng sợ, tuy tốc độ bị chậm lại rất nhiều, nhưng nó vẫn công kích tới chỗ Lâm Phong với tốc độ rất nhanh, tốc độ của chính hắn cũng bị làm chậm, trận quang dưới chân điên cuồng đan xen, lực lượng hư không bao phủ toàn thân.
– Xuy!
Mi tâm Lâm Phong rạn nứt, máu tươi rỉ ra, tia chớp màu vàng xẹ qua trước mặt hắn.
– Chết cho ta!
Lâm Phong quăng kiếm về phía trước, trong lòng rống giận, đúng lúc này ý cảnh chậm xung quanh thân thể của hắn cũng thăng hoa tới cực điểm, không gian giống như đều phải đình chỉ lại.
– Ông!
Quang hoa chói sáng, Lâm Phong mang theo thân thể biến mất, đạo thiểm điện kia trực tiếp xẹt qua hư không, phát ra tiếng vang tê tê, nhưng Lâm Phong đã biến mất.
– Không.
. . Một tiếng rống sợ hãi truyền ra, người công kích Lâm Phong không có may mắn như vậy, Chúa Tể Kiếm trực tiếp xuyên thấu đầu của hắn, mang hắn tru sát, sau đó lại lập tức trở lại bên người Lâm Phong, huyền phù ở trên đỉnh đầu Lâm Phong. Chỉ thấy lúc này mi tâm Lâm Phong vẫn thấm ra máu tươi, nhưng nó sẽ khôi phục lại với tốc độ rất nhanh, lực lượng sinh mệnh của hắn mạnh mẽ đến nhường nào, tốc độ khôi phục rất kinh người, quả thật tia chớp vừa rồi quá khủng bố, nếu như nó đánh trúng hắn chỉ sợ hắn cũng phải chết.
– Quả nhiên, đối mặt với bất kỳ vị tiểu thành Thánh Vương nào cũng đều phải cẩn thận, ta có Chúa Tể Kiếm, người khác cũng có pháp bảo đoạt mệnh trên người, chỉ sợ tia chớp vừa rồi cũng là vật phi thường lợi hại tế luyện thành tia chớp màu vàng, nó có thể đánh ra một kích trí mạng, tại thời khắc mấu chốt giết người, nếu ta không có phản ứng nhanh, đừng nói giết chết đối phương, mà chính mình cũng phải chết.
Lâm Phong âm thầm nói trong lòng, kỳ thật trận chiến hôm nay hắn rất may mắn, nếu lúc trước hắn không có ngộ lực lượng chậm, thì người phải chết trong trận chiến này rất có khả năng là hắn, tuy vừa rồi hắn có thể lấy Đại Hư Không Chi Thuật né tránh trong khoảnh khắc, nhưng uy lực của tia chớp màu vàng kia đủ sức để đâm vào trong hư vô hư tiếp tục đuổi giết hắn . Lúc này, Lâm Phong quay đầu lại nhìn người cuối cùng, chỉ thấy đối phương đã trốn chạy đi rất xa rồi, tại thời điểm hắn chứng kiến Lâm Phong tránh thoát một kích của đồng bạn hắn rồi lấy Chúa Tể Kiếm giết chết đồng bạn hắn thì người nọ đã bắt đầu bỏ chạy, hắn biết nếu không đi thì hắn có khủng bố hơn nữa cũng phải chết không thể nghi ngờ, nếu như Lâm Phong không có lĩnh ngộ lực lượng chậm, có lẽ hắn còn có thể chiến một trận nhưng ý cảnh chậm hóa thành lực lượng thiên đạo đã khiến hư không bị chậm lại, dưới tình huống như vậy giao phong cùng Lâm Phong, hắn không có nửa điểm phần thắng, chỉ có chạy trốn mà thôi. Vài tiếng thét dài đột nhiên truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, thân hình lóe ra, Lâm Phong chạy như điên mà đi, rời khỏi phiến không gian này, hiển nhiên đối phương đang cố ý kinh động cường giả Hư Không Chi Vực, một khi hắn bị người lợi hại hơn bao vây tiễu trừ, chỉ sợ hắn có lĩnh ngộ ý cảnh nhanh dung hợp vào thiên đạo thì hắn cũng phải chết.
– Gần đến chỗ giao nhau giữa các giới rồi!
Lâm Phong không dám phi hành trên hư không, mà chạy như điên trên mặt đất, mục tiêu trong hư không quá lớn, phía sau có từng cỗ khí tức kinh người bạo phát, không ngừng quét động, Lâm Phong biết, những cỗ khí tức này đang tìm hắn.
– Trốn!
Tốc độ Lâm Phong nhanh đến cực điểm, hắn tiến vào Hư Không Chi Vực đoạt lấy công huân, nhưng vẫn rất cẩn thận như vậy vì sợ bị người nhìn chăm chú vào, dẫn phát động tĩnh lớn, như vậy hắn rất dễ gặp phải bao vây tiễu trừ, nhưng hôm nay hắn che dấu không được nữa, chỉ có thể rời đi. Rốt cục, Lâm Phong cũng vọt tới chỗ giao nhau của chín đại vực, hắn không dám dừng lại thẳng đến khi hắn tìm được một chỗ ẩn nấp trong sơn mạch, hắn khắc chư thiên đại trận ngoài động phủ, phòng ngừa người khác đặt chân vào. Sở dĩ Lâm Phong khắc trận đạo, ẩn nấp bên trong động phủ bởi vì hắn cần tu hành. Sau khi đi vào chỗ sâu trong động phủ, Lâm Phong khoanh chân mà ngồi, đôi mắt lập tức nhắm lại, rất nhanh tiến vào bên trong thế giới của chính hắn. Lâm Phong đứng trong thế giới của mình, một cỗ cảm giác nắm trong tay tự nhiên sinh ra, hắn trong thế giới của hắn chính là thiên đạo, hắn chính là chúa tể. Chỉ thấy giờ phút này quanh người Lâm Phong có rất nhiều cổ thụ, theo gió mà động, lá cây bay lả tả trên trong hư không.
– Chậm!
Tâm niệm Lâm Phong hơi động, cả thế giới giống như bị chậm lại, lá cây đong đưa cũng bị biến chậm, lá rụng tung bay cũng biến chậm, rơi xuống từng chút một giống như, chỉ cần Lâm Phong dùng một cái ý niệm là cả thế giới cũng vì đó mà biến chậm.
– Quả nhiên, chỉ cần ta lĩnh ngộ lực lượng, ta có thể tùy tâm sở dục nó trong thế giới của ta, ta lĩnh ngộ lực lượng chậm, nếu như mang địch nhân kéo vào thế giới của ta thì ưu thế càng nhiều, hắn đi đến đâu cũng không thoát khỏi sự trói buộc, mà ở ngoại giới, ta chỉ có thể chúa tể thiên đạo quanh người ta, hơn nữa càng gần sát ta, tốc độ càng chậm.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, đương nhiên thiên đạo cũng có hạn chế, nếu đối thủ của Lâm Phong quá cường đại, thí dụ như cường giả đại thành Thánh Vương chẳng hạn, tuy ý cảnh chậm của Lâm Phong vẫn có thể sinh ra tác dụng với đối phương, nhưng mà đối phương vẫn có khả năng chống đỡ thiên đạo, như vậy ý cảnh chậm của Lâm Phong sẽ suy yếu đến trình độ yếu nhất, thậm chí không có cảm giác làm chậm, đương nhiên nếu như hắn đối phó với người nhỏ yếu hơn so với chính mình, thì hắn chỉ cần một cái ý niệm cũng khiến tốc độ đối phương chậm lại giống như ốc sên vậy, kỳ thực đây là do thực lực quyết định.
– Một khi ta đã lĩnh ngộ lực lượng chậm, như vậy lực lượng nhanh ta cũng có thể lĩnh ngộ được, một khi ta lĩnh ngộ được nhanh, lại kết hợp năng lực chậm, sức chiến đấu của ta lại có thể tiếp tục thăng hoa đến một cái tầng thứ càng mạnh hơn.
Lâm Phong thấp giọng nói, hắn cứ như vậy đứng ở kia nhắm mắt lại, hắn đang cảm thụ, đây là một loại ý cảnh tinh khiết, chỉ có thể sử dụng tâm, sử dụng linh hồn, đi cảm thụ.
– Vừa rồi, đối mặt ba người liên thủ công kích, ta cảm giác mình rất khó tránh, vì thế hắn mới truy tìm quỹ tích, đột nhiên ngộ đạo, lĩnh ngộ ý cảnh chậm, nhưng ý cảnh nhanh nên lĩnh ngộ như thế nào.
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, lá cây vẫn đang bay xuống, rất chậm, hắn có thể làm nó càng chậm, nhưng làm thế nào mới có thể khiến lá cây rơi nhanh hơn đây, làm như thế nào mới thành nhanh.
Lâm Phong tự hỏi bản thân, lâm vào giữa khổ tư, hắn ngự kiếm giết địch, sử dụng lực lượng phong thuộc tính, sử dụng lực lượng hư không, khiến tốc độ kiếm trở nên rất nhanh, nhanh đại biểu lực công kích sẽ càng cường đại, một hòn đá nhỏ trực tiếp rơi ở trên đầu ngươi, ngươi không có cảm giác, nhưng hòn đá kia rơi từ địa phương rất cao xuống nện ở trên đầu ngươi, ngươi sẽ cảm thấy rất đau, một tảng đá có tốc độ rất nhanh có thể trực tiếp xuyên thấu da thịt ngươi, nhanh đến trình độ nhất định, có thể giết người. Đây là nhanh. Nhưng làm như thế nào mới có thể lĩnh ngộ nhanh, Lâm Phong khổ tư suy ngẫm!
Chương 2388: Cự Thần tộc
Năm tháng sẽ không bởi vì nguyên nhân cá nhân mà đình chỉ trôi qua, trong nháy mắt hai tháng thời gian lại qua, Lâm Phong vẫn còn đang lĩnh ngộ, hắn bên trong thế giới của mình, tiến hành diễn hoá vô số lần, tốc độ của hắn so với trước kia nhanh hơn, công kích của hắn cũng có thể làm được nhanh hơn, nhưng đây không phải tốc độ nhanh mà hắn muốn.
Loại nhanh này là lợi dụng lực lượng hư không, lợi dụng phong, lợi dụng thân pháp, ý chí, mới khiến chính mình nhanh hơn, chứ không phải thiên đạo ý cảnh, không có cảm giác nắm trong tay.
– Có lẽ, ta lĩnh ngộ sai lầm rồi, sở dĩ ta có thể lĩnh ngộ chậm vì cơ duyên, một khắc ba người công kích ta, cái loại ý cảnh đó khiến ta rất muốn giảm bớt tốc độ công kích của bọn họ nên tất cả mới trở nên rõ ràng, vì thế chỉ cần một cái ý niệm, ta làm được, hiện tạ ta theo đuổi nhanh, nhưng đó là ở trên kỹ xảo, căn bản không có lĩnh ngộ cái loại ý cảnh này, nhanh và chậm đều là một loại ý cảnh, một loại đạo.
Lâm Phong bình tĩnh lại, hắn đứng trong thế giới của bản thân, nhìn về phía hư không vô tận. Vòm trời phía trên có từng đám mây trắng bay qua, tốc độ chậm rì rì giống như đang nhàn nhã tản bộ.
– Chậm!
Tâm niệm Lâm Phong hơi động, trong khoảnh khắc, toàn bộ thế giới giống như bị chậm lại, mây trắng càng chậm hơn, di động từng chút một tới.
– Nếu đây mới là tốc độ vận hành bình thường của thế giới thì sao?
Đột nhiên Lâm Phong sinh ra một ý tưởng kỳ diệu, hắn là chúa tể thế giới, là người chế định trật tự, nếu hắn chế định tốc độ vận hành của thế giới hiện tại chính là loại tốc độ này thì sao? Như vậy tốc độ vừa rồi chính là tốc độ nhanh hơn. Nhanh và chậm, không có tuyệt đối mà là tương đối, nó chỉ là một loại ý cảnh rất đơn giản.
– Nhanh!
Khoé miệng Lâm Phong lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, mây trắng lập tức phiêu động nhanh hơn một chút, rất nhanh khôi phục lại tốc độ rồi vừa, hơn nữa nó còn nhanh hơn so với vừa rồi.
– Những việc trước đó ta làm đều vô dụng rồi.
Lâm Phong cười nói:
– Không lĩnh ngộ được ngươi sẽ phát hiện vô luận như thế nào cũng rất khó tiến nhập, một khi lĩnh ngộ được ngươi lại thấy nó giống như đi đường vậy, đơn giản và dễ dàng.
Không chỉ có nhanh và chậm, mà tất cả sự vật trên thế gian này, đều đơn giản như thế.
– Hiện tại, ta có được lực lượng chúa tể, có thể diễn hóa ra vô số công kích thánh pháp, uy lực vô cùng, lại có thêm tốc độ mà ta lĩnh ngộ, mặc dù không có Thánh Vương Binh thích hợp ta cũng có thể giết chết cường giả tiểu thành Thánh Vương bình thường, chỉ có điều ta phải diễn hóa như thế nào, mới có thể khiến chúa tể chi cảnh bước vào hậu kỳ, khi đó sức chiến đấu của ta sẽ rất mạnh.
Lâm Phong rất chờ mong điều này, hiện tại sức chiến đấu của hắn cũng đã phi thường lợi hại, nếu như lại đột phá một cái cảnh giới hắn sẽ trở nên phi thường khủng bố, trong chúa tể chi cảnh, mỗi một cái cảnh giới đều có sức chiến đấu long trời lỡ đất, thực lực có thể tìm được sự lột xác, nếu như tiến vào chúa tể hậu kỳ, tất nhiên hắn lại sẽ có một sự lột xác. Có điều hắn cũng không nắm giữ phương pháp đột phá chúa tể cảnh, chỉ có thuận theo tự nhiên, tùy tâm sở dục, giống như hai cái cảnh giới phía trước, mọi chuyện như nước chảy thành sông mà thôi. Lâm Phong rời khỏi thế giới trong cơ thể, lực lượng tốc độ bây giờ của hắn cùng với lực lượng tốc độ trước kia là một loại lực lượng hoàn toàn bất đồng, giờ đây hắn có thể tăng tốc độ công kích của mình lên, đồng thời làm giảm bớt thực lực của đối phương, có thể nói lần lĩnh ngộ này giúp thực lực hắn tăng lên rất nhiều, sức chiến đấu của hắn lại bay lên một cái tầng thứ mới, nếu như bây giờ bảo hắn chiến đấu với ba vị cường giả tiểu thành Thánh Vương lúc trước, hắn tuyệt đối nắm chắc mình không rơi vào tình thế nguy hiểm như vậy, hắn sẽ tru sát được ba người kia, đương nhiên nếu đối phương chạy trốn thì chuyện kia miễn bàn.
– Công huân, không biết công huân của ta, còn cần tích lũy bao lâu, mới có thể tìm được cái gọi là chỉ dẫn của thần linh.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn theo trận pháp mình bày ra hướng về phía bên ngoài động phủ đi đến, dần dần thấy được ánh trăng đang chiếu xạ xuống động phủ .
– Xuy.
. . Đột nhiên, Lâm Phong cảm thấy thân thể của chính mình bị dừng lại, lực lượng hư không khủng bố tác động trên người hắn, khiến phiến hư không kia ngưng kết lại, thân thể hắn khó có thể di động, Lâm Phong nhìn thấy một đạo thân ảnh mặc hắc y xuất hiện, hắn ta đã sớm tra xét qua cái động phủ này, nó bị người ta bố trí trận pháp cường đại bảo vệ, nên hắn không dám mạo muội đi vào, sợ rơi vào bẫy rập của người bày trận, bởi vậy hắn một mực chờ đợi ở ngoài, một lần chờ đợi này chính là hai tháng thời gian, rốt cục Lâm Phong cũng đi ra, làm sao hắn có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Một kích này nhất định phải giết chết đối phương. Lâm Phong biết, hắn bị lực lượng hư không cường đại làm đông cứng thân thể, đánh dấu vị trí hắn đang đứng, hắn đứng ở kia, lực lượng hư không dung nhập thiên đạo của đối phương khiến hắn muốn động cũng không thể động được, chứng kiến một đạo chưởng lực hướng về phía đầu mình chụp tới, thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, nếu hắn bị chưởng này đánh trúng, chỉ sợ đầu cũng bị phá vỡ.
– Chúa tể!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động, lực lượng chúa tể cường đại khống chế tất cả lực lượng xung quanh thân thể hắn, bất kỳ lực lượng thiên đạo gì cũng không thể trói buộc hắn, lực lượng chúa tể của hắn đã có thể kéo dài ra bên ngoài, đối phương cũng chỉ là nửa bước Thánh Nhân mà thôi, làm sao có thể lấy lực lượng thiên đạo ngăn cản lực lượng chúa tể của hắn, Lâm Phong dễ dàng tránh thoát sự trói buộc kia, nhìn thấy chưởng ấn của đối phương sắp tiếp cận đến chỗ mình, hắn liền phun ra một chữ:
– Chậm!
Chữ chậm vừa phun ra, tốc độ của đối phương hoàn toàn chậm xuống, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
– Nhanh, nhanh.
. . Lòng hắn bắt đầu quýnh lên, tại sao lại chậm như vậy, tên kia trực tiếp hạn chế tốc độ của hắn lại chỉ còn một phần năm tốc tộ bình thường, chuyện này thật đáng sợ, tốc độ bị giảm bớt bốn lần tuyệt đối là sơ hở trí mệnh .
– Chậm!
Chúa tể thiên đạo oai của Lâm Phong được phóng thích tới cực điểm, hắn muốn nhìn đối phó với nửa bước Thánh Nhân, hắn có thể khiến người ta chậm bao nhiêu, giờ phút này quỹ tích di động của đối phương, không thoát được con mắt của hắn bị hắn nắm ở trong tay, hiện tại trình độ nhạy bén của hắn đã đáng sợ nhiều hơn, nửa bước Thánh Nhân đến đối phó hắn và việc đi tìm chết không có gì khác nhau.
– Lại chậm hơn rồi, sao có thể như thế!
Sắc mặt người nọ trở nên bi thảm, hắn đã tiến tới gần sát Lâm Phong, chỉ còn cách có ba thước, với khoảng cách này và tốc độ của hắn, thì đó chỉ mất thời gian một cái nháy mắt đã có thể tới nơi, thậm chí ngay cả một cái ý niệm cũng không kịp hình thành là hắn đã tới, nhưng giờ phút này hắn lại chậm như một con ốc sên, cảm giác khoảng cách không được kéo gần lại.
– Tiền bối tha mạng.
Hắn kinh hô một tiếng vì hắn biết mình đối mặt với loại trình độ làm chậm công kích này, hắn không có nửa điểm phần thắng, chỉ có đường chết mà thôi, hắn quyết định mở miệng cầu xin tha thứ . Nhưng Lâm Phong đâu có thể buông tha hắn.
– Kết thúc rồi.
Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, ngón tay hơi dùng lực một chút, hàng chục vạn dấu ấn tử vong hội tụ ở trong thiên đạo chi chỉ, chỉ này nắm giữ lực lượng tử vong trong sinh tử đại đạo dung nhập thêm lực lượng chúa tể vào giữa, hóa thành địa ngục chi chỉ.
– Nhanh!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động, nhất thời tốc độ chỉ pháp bạo tăng, khi ý niệm của hắn hơi động, trong khoảnh khắc cả người đối phương đều là tử khí, đối phương đã bị địa ngục chỉ đánh trúng, không chịu nổi một kích. Lâm Phong thoải mái cướp lấy công huân, sau đó đi ra khỏi động phủ bay lên trời, hiện tại vẫn là đêm tối, ánh trăng vẫn mang theo vài phần thê lãnh, thân hình Lâm Phong chợt lóe, bay thẳng lên vòm trời, đứng phía trên đỉnh núi, bại lộ trong tầm nhìn người khác, sau khi thực lực hắn tăng mạnh, hắn đối mặt nửa bước Thánh Vương có thể dễ dàng giết chết người ta, ở vùng đất giao giới hỗn loạn này, hắn không cần che dấu hành tung, hắn mong có người đến liệp sát hắn là tốt rồi. Muốn tìm được chỉ dẫn của thần linh sẽ cần một lượng công huân khổng lồ, hắn cần đoạt lấy công huân nhanh hơn một chút, điên cuồng tích lũy, những người khác không thể làm được như Lâm Phong, bởi vì cảnh giới của Lâm Phong so với Thánh cảnh chính là nửa bước Thánh Nhân, mà những cường giả nửa bước Thánh Nhân khác dám đợi người khác tới giết hắn giống như Lâm Phong sao, những người có cảnh giới cao hơn sẽ không che dấu thực lực thành nửa bước Thánh Nhân, bởi vì họ chỉ đoạt được một chút công huân, còn khi bị cường giả phát hiện, họ sẽ giết chết hắn. Giờ phút này, trước một cái động phủ có vài đạo thân ảnh, thân hình vài đạo thân ảnh này cực kỳ khổng lồ, thân thể người thấp nhất cũng phải hai thước sáu, người cao có thể vượt qua ba thước, toàn thân làm cho người ta có một loại ảo giác tràn ngập lực lượng, phi thường khủng bố, hơn nữa ở trên người bọn họ ẩn ẩn một cỗ hơi thở cực kỳ khủng bố, giống như viễn cổ đại năng giả vậy.
– Tám trăm năm, chúng ta đi vào trong này tìm kiếm dấu chân của thần linh đã tám trăm năm rồi, Cự Thần tộc chỉ còn lại bốn người chúng ta, tuy chúng ta đoạt được rất nhiều công huân nhưng vẫn không thể tìm thấy di tích, tìm không được đáp án, chúng ta còn phải đợi bao lâu.
Giờ phút này, người cao nhất thì thào nói nhỏ, bọn họ đã đến đây tám trăm thâm, thời điểm họ mới tới nơi này bọn họ có mười ba người, tất cả đều là Cự Thánh cảnh, nhưng hiện tại chỉ còn lại có bốn cá nhân, những người khác đều bị chết rồi, chuyện này do bọn họ không cẩn thận phân tán lực lượng đoạt lấy công huân, sau đó họ mới biết được trong này ẩn nấp rất nhiều cường giả, bọn họ là những tồn tại đã ngây người ở đây mấy ngàn năm thậm chí mấy vạn năm, bọn họ bị nhốt trong Thần Mộ.
– Tam thúc, thần linh thật sự còn tồn tại sao?
Thân ảnh nhìn trẻ tuổi hơn mở miệng hỏi, trong này thật sự có di tích của thần linh sao? Vì cái gì mà hắn vẫn chưa nhìn thấy, thần linh chính là kẻ lừa đảo, căn bản không tồn tại, là tồn tại hư cấu.
– Ở trong thế giới của chúng ta có ghi lại, quả thật thời đại thái cổ có thần linh tồn tại, tổ tiên khai sáng Cự Thần tộc không phải hậu duệ của thần linh sao, nhất định chúng ta sẽ tìm được dấu chân của thần linh .
Thân ảnh cao lớn kia có tín niệm mãnh liệt.
– Có lẽ, thần linh là chúa tể thế giới, bọn họ vẫn luôn nhìn chúng ta, nhưng không có hiện thân, chúng ta nhìn không tới mà thôi, chỉ có điều vì cái gì nhất định phải tìm được di tích của thần linh.
Tên còn lại mở miệng hỏi, hắn đối với sứ mệnh trong tộc có chút không hiểu.
– Vì cái gì?
Thân ảnh cao lớn kia nhìn về phía vòm trời, nghe đồn thần linh có thể sáng tạo thế giới, chúa tể chúng sinh, bọn họ là tồn tại chí cao vô thượng, vì cái gì phải tìm kiếm, tu luyện là vì cái gì, đó chính là vì chứng minh có tồn tại rất cao ở trên, do đó họ mới đặt chân đến cảnh giới kia, nếu không người trong võ đạo tu luyện đến trình độ nhất định, làm sao có động lực để tiếp tục đi về phía trước!
Chương 2389: Cự Thần Khuê Sơn
Bốn người Cự Thần tộc ngẩng đầu nhìn về sơn mạch phía xa, nơi đây đã xảy ra chiến đấu.
– Tam thúc, muốn động thủ đoạt lấy không?
– Trước nhìn xem, hình như trong đó có một người rất lợi hại, nắm trong tay lực lượng chậm, có thể làm chậm công kích của người khác, ngươi không am hiểu tốc độ, nếu như lại bị làm chậm, rất khó đánh chết đối thủ.
Người khổng lồ mở miệng nói.
– Bộ tộc chúng ta am hiểu lực lượng, lực lượng thiên đạo cũng không trói buộc được chúng ta, ta có thể phá năng lực làm chậm của hắn.
Hình như người bên cạnh có chút không đồng ý, trong đôi mắt cự đại kia lộ ra chiến ý mãnh liệt.
– Tiếp tục đợi một chút đi, tốc độ công kích của hắn cũng rất mạnh, lực lượng trong cơ thể người này có chút mạnh mẽ, không biết hắn có phải người trong thế giới chúng ta hay không.
Tam thúc thấp giọng nói.
– Tam ca thật sự tin tưởng rằng còn có thế giới khác?
Một vị trung niên khác ngẩng đầu nhìn hắn.
– Tin tưởng, vì cái gì ta không tin, võ giả bước vào Hoàng cảnh đã có thể sáng tạo ra tiểu thế giới của chính mình, mở ra một phương không gian, mà theo truyền thuyết thì thần linh không sáng tạo ra tiểu thế giới nữa, mà là đại thế giới, thời đại thái cổ không chỉ có chỉ một vị thần linh, ai nói chỉ có một cái thế giới, có lẽ thế giới của chúng ta vốn nối tiếp với những thế giới khác, và chỉ là một góc của thế giới, ta nghĩ muốn tìm được dấu chân thần linh, cũng cần phải biết trong những thế giới thần linh sáng tạo, cái nào mới là chủ thế giới, ở trong này tám trăm năm, chứng kiến các loại thần thông pháp thuật, ta thậm chí hoài nghi, thế giới của chúng ta không phải chủ thế giới, có lẽ có một cái thế giới so với thế giới của chúng ta còn lớn hơn nữa.
– Quá thâm ảo, trừ phi chúng ta cũng tới tầng thứ thần linh, mới có thể thăm dò chúng sinh, khi đó mặc kệ hắn có bao nhiêu thế giới, chúng ta cũng sáng tạo ra một cái đại thế giới.
– Tam thúc, ta đi thử xem.
Chỉ thấy lúc này có một người nhảy ra, tiếng oanh long cuồn cuộn vang lên, thân thể người nọ lao thẳng tới chỗ sơn mạch mà đám người đang chiến đấu đi đến.
– Gia hoả Nham Nhi này vẫn luôn nôn nóng như vậy, chúng ta cũng đuổi theo đi, Cự Thần tộc chỉ còn lại bốn người chúng ta, không thể để ai bị chết nữa.
Mấy người giẫm chân tại chỗ mà ra, hình như thân thể khổng lồ không ảnh hưởng đến tốc độ của bọn họ, rất nhanh ba người đồng thời buông xuống ở phía trên sơn mạch, xuất hiện ở phía sau Cự Thần Nham.
Lâm Phong dùng địa ngục chỉ pháp thu gặt sinh mệnh một cường giả xong, lập tức ngừng lại, ánh mắt quét những người chung quanh, đôi mắt lập tức nhìn chăm chú vào bốn người Cự Thần Tộc, bốn người này có chút kỳ lạ, hình thể khổng lồ, giống như một tôn thần linh cổ lão, làm cho người ta có một loại áp lực cường đại, ấn ký chỗ mi tâm bọn họ là hình ngôi sao, việc này ý nghĩa bọn họ đại biểu cho Tinh Không Chi Vực. Mà thời kì viễn cổ Tinh Không Chi Vực chính là tượng trưng cho vận mệnh chi thần, cùng Vận Mệnh Thần Điện có liên hệ không thể phân ra, khi đó Tinh Không Thần Điện chính là Vận Mệnh Thần Điện hiện tại. Ngoại trừ tứ đại cường giả Cự Thần Tộc của Tinh Không Chi Vực ra, chung quanh còn có những người khác, khí tức trên người ai cũng phi phàm, trên người họ có khí tức cường thịnh tràn ngập ra, tất cả đang chăm chú nhìn đối phương, chỉ có điều đại đa số ánh mắt bọn họ đều dừng ở trên người Lâm Phong, vừa rồi Lâm Phong đã tru sát vài người, sức chiến đấu phi thường cường đại, người như vậy khẳng định là đoạt được không ít công huân .
– Các ngươi lại đi ra .
Chỉ thấy một đạo thân ảnh lóe ra, người này cũng buông xuống phía trên sơn mạch, ánh mắt chăm chú nhìn vài vị cường giả Cự Thần Tộc, nói:
– Các vị, thực lực các ngươi không đồng nhất, lại đi liệp sát nửa bước Thánh Nhân, việc này có chút khinh người quá đáng thì phải.
Khí tức người này rất cường đại, trên người huyền phù quang hoa sặc sỡ, lưu chuyển quanh thân, nhìn có vẻ phi thường lợi hại.
– Thần Ấn Vương Thể.
Thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, hắn lại thấy được Thần Ấn Vương Thể, chỉ có điều vị nhân vật vương thể này đã là Thánh giả rồi, người này và Độc Cô năm xưa không thể so sánh với nhau.
– Chúng ta sẽ không xuất thủ, nếu như hậu bối của chúng ta không địch lại, chúng ta sẽ buông tay, không đi cậy mạnh hiếp yếu.
Cự Thần Khuê Sơn nhìn thấy người tới, mở miệng nói.
– Nhưng các ngươi cũng không cho phép hậu bối của chính mình bị giết, thắng thì có thể giết chết người khác, thua thì không bị giết, chẳng lẽ việc này không phải một loại cậy mạnh hiếp yếu sao.
Thần Ấn Vương Thể trong hư không cười lạnh.
– Ta vì huyết mạch chỉ có thể làm như thế, ngươi đã nói ta cậy mạnh hiếp yếu thì ngươi và ta chiến một trận đi.
Chỉ thấy Cự Thần Khuê Sơn bước ra, trên người có một cỗ quang hoa kinh khủng nở rộ, khiến cho hắn giống như người khổng lồ thời thái cổ vậy, tràn ngập uy nghiêm, đáng sợ tới cực điểm. Vòm trời phía trên, đột nhiên xuất hiện vô số ngôi sao, hướng về phía hắn hội tụ tới, cỗ lực lượng áp bách kia khiến đám người Lâm Phong cảm thấy hít thở không thông.
– Đại thành Thánh Vương.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, vô luận sức chiến đấu của hắn cường đại như thế nào, nhưng nếu cảnh giới chênh lệch quá lớn, hắn cũng không có lực hoàn thủ, thí dụ như người khổng lồ này chẳng hạn, nếu như hắn xuất thủ với Lâm Phong, Lâm Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hắn không chống cự được loại uy áp này.
– Oanh long long.
. . Âm thanh rít gào giống như đến từ thời viễn cổ, chấn cho màng tai đám người có chút đau nhức, chỉ thấy Cự Thần Khuê Sơn vươn cự chưởng khủng bố, hướng về phía Thần Ấn Vương Thể bắt tới, cự chưởng hội tụ vô số tinh quang, coi như nhưng tháo xuống nhật nguyệt và tinh thần, triển áp lên sinh linh.
– Thật mạnh!
Người chung quanh bị cũng chấn động một trận, đây là thiên đạo thánh pháp sao, tùy ý đánh ra một chưởng cũng dung nhập tinh thần thiên đạo vào trong đó.
– Hừ!
Vị Thần Ấn Vương Thể kia hừ lạnh một tiếng, nhất thời quang hoa quanh thân vô cùng sáng chói, mang đêm tối chiếu sáng lên khiênd nó so với ban ngày còn sáng hơn, một phương cổ ấn cự đại hướng về phía trước oanh ra.
– Lực lượng kim hệ ngưng tụ thành cổ ấn, nếu mấy cái cổ ấn này trở về căn nguyên thì nó chính là lực lượng kim hệ, loại lực lượng này dung hợp thiên đạo, giống như lực lượng kim hệ chư thiên cũng đều bị hấp thu đi vào đó, phóng thích ra công kích ấn pháp mạnh nhất.
Lâm Phong nhìn thấy một màn này thì trong lòng cũng khẽ nhúc nhích, tới cảnh giới đại thành Thánh Vương rồi, bọn họ cần mang lực lượng một hệ vận dụng đến mức cực trí, khiến loại lực lượng này hoàn toàn dung nhập vào trong thiên đạo, trở thành một bộ phận của thiên đạo, lực lượng của hắn chính là lực lượng thiên đạo, hắn phát ra bất cứ một loại thần thông công kích gì cũng có thể lấy loại lực lượng thiên đạo này phóng thích ra. Giống như Lâm Phong từng tu luyện Cửu Trọng Lãng vậy, nó là thủ đoạn công kích cấp thấp đơn giản nhất, nhưng nếu hắn tới cảnh giới đại thành Thánh Vương thì đó chính là thủ đoạn siêu phàm nhập thánh, một vị cường giả đại thành Thánh Vương lĩnh ngộ lực lượng thiên đạo kim hệ sử dụng Cửu Trọng Lãng công kích kẻ địch, Cửu Trọng Lãng sẽ lấy cảm ngộ của hắn đối với lực lượng thiên đạo kim hệ để đánh ra công kích, cho nên một kích tùy ý cũng có uy lực siêu phàm nhập thánh, đương nhiên, nếu bản thân nó đã là thần thông phi thường cường đại, lại lấy lực lượng thiên đạo công kích đi ra thì uy lực kia sẽ càng thêm cường, bởi vậy sau khi ngươi bước vào Thánh cảnh, sẽ có rất nhiều người lĩnh ngộ ra thánh pháp thuộc về mình, hoặc là một loại, hoặc nhiều loại công kích thánh pháp, cùng với khả năng vận dụng lực lượng thiên đạo của bọn họ mà không ngừng biến cường. Tần Sơn cổ Thánh nhất định có được rất nhiều thần thông, nhưng lực lượng mạnh nhất của hắn chính là lực lượng trấn áp, tất cả công kích đều lấy lực lượng trấn áp phát động, cho nên hắn lĩnh ngộ Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, trấn áp chư thiên, uy lực vô cùng. Lâm Phong tu luyện lực lượng nguyên thuỷ nhất, là lực lượng chúa tể, nếu như nói kim hệ, mộc hệ, thủy hệ, nhanh, chậm, đều là lực lượng đơn thể, như vậy lực lượng chúa tể có thể bao dung hết thảy, chỉ cần hắn có lĩnh ngộ với các hệ lực lượng thì hắn có thể lập tức lấy lực lượng chúa tể phát động lực lượng đơn thể kia đi ra, giống như lực lượng nhanh và chậm, giống như địa ngục chỉ có lực lượng tử vong chẳng hạn, cho nên hắn có thể sáng tạo ra rất nhiều công kích thánh pháp. Công kích và phòng ngự của vị đại thành Thần Ấn Vương Thể kia cũng siêu cấp đáng sợ, nhưng mà vẫn không ngăn cản được kia bàn tay cự đại, tất cả cổ ấn cũng điên cuồng bị triển áp bạo liệt, bàn tay tiếp tục hướng về phía trước bắt lấy, phía trên bàn tay cự đại kia có vô số tinh quang.
– Hả?
Thần sắc vị Thần Ấn Vương Thể kia ngưng đọng, hàng tỉ thần ấn quanh thân hắn điên cuồng lưu chuyển.
– Hám Thiên Ấn, giết!
Một đạo tiếng gầm truyền ra, vô số ánh sáng thần ấn hội tụ, giống như có vô số cổ ấn hướng về phía trước phiêu đãng, hội tụ thành một cổ ấn cự đại che lấp bầu trời, lúc này đây lực lượng căn nguyên là lực lượng đại địa, lay động thiên địa.
– Oanh!
Cỗ khí tức bạo liệt kinh khủng kia thổi quét thiên địa, đám người điên cuồng bạo lui, chư thiên giống như đều bị tịch diệt, sơn mạch trực tiếp hóa thành bột phấn, bụi bặm, công kích của hai người thật là đáng sợ.
– Kim, thổ, lĩnh ngộ hai loại lực lượng căn nguyên đơn thể, hắn muốn lĩnh ngộ ngũ hành thiên đạo sao!
Rất nhiều người lui về phía sau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thần Ấn Vương Thể, người này có hàng tỉ thần ấn, nếu như lĩnh ngộ ngũ hành, rất có khả năng sẽ phát sinh ra biến hoá đáng sợ. Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu này, đại thành Thánh Vương chiến đấu, có thể giúp hắn hắn ngộ ra rất nhiều thứ, ngày xưa Thiên Nhược Kiếm xuất thủ, khiến cho hắn có cảm ngộ phi thường cường đại, Thiên Nhược Kiếm am hiểu một loại lực lượng đặc thù, lúc nở rộ ra làm cho người ta có cảm giác nó giống như thời gian vậy, công kích thánh pháp đơn thể siêu cấp đáng sợ, một kích suýt nữa giết chết Khung Lâm, lúc ấy Lâm Phong cảm giác đối phương quá mạnh mẽ. Mà giờ phút này, hai người kia cũng cho hắn loại cảm giác đó, xem nhiều hơn, ngộ nhiều hơn, có lẽ nó sẽ giúp hắn phỏng đoán hướng đi của lực lượng chúa tể.
– Ngươi không phải đối thủ của ta.
Chỉ thấy Cự Thần Khuê Sơn khoanh tay mà đứng, nhìn Thần Ấn Vương Thể nói:
– Ngươi đi đi, Cự Thần Tộc ta có thể đảm bảo, sẽ không lấy mạnh hiếp yếu.
– Thật bá đạo.
Đám người nhìn thấy hàng tỉ ngôi sao giống như hậu thuẫn của người khổng lồ, căn nguyên lực lượng của hắn chính là ngôi sao, mượn hàng tỉ ngôi sao ngộ thiên đạo, phát ra công kích thiên đạo thánh pháp, có được uy lực vô cùng. Thần sắc Thần Ấn Vương Thể ngưng lại, đối thủ của hắn rất mạnh, tuy đối phương nói lời rất khó nghe nhưng va chạm vừa rồi khiến hắn hiểu được, có lẽ hắn không thể chiến thắng đối phương.
– Chín đại vực còn có chín vị nhân vật Chí Tôn, hy vọng ngươi đừng làm trái với lời mình.
Thần Ấn Vương Thể lạnh lùng nói, thân hình lập tức run lên, biến mất ở trong này.
– Cự Thần Tộc?
Thần sắc Lâm Phong ngưng trọng, hình như hắn chưa từng nghe nói có bộ tộc như vậy tồn tại, tuy Lâm Phong đối với Cửu Tiêu thiên đình biết không nhiều lắm, nhưng mà hắn đã xem qua vô số cổ tịch, nếu như có một cái Cự Thần Tộc cường đại tồn tại, chắc chắn hắn sẽ biết mới đúng.
– Ngươi và ta chiến một trận.
Lúc này Cự Thần Nham đi đến trước mặt Lâm Phong, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chiến ý bốc lên!
Chương 2390: Di tích
Ánh mắt Lâm Phong dừng trên người Cự Thần Nham, tuy thực lực người này mạnh mẽ, nhưng Cự Thần Nham mới chỉ nửa bước Thánh Nhân mà thôi, còn không đến mức tạo thành uy hiếp đối với Lâm Phong, Lâm Phong đã tiến vào chúa tể chi cảnh trung kỳ, trở thành tân tấn Thánh nhân, có thể dễ dàng giết chết cường giả cấp bậc Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện.
Hôm nay, thực lực của hắn cường đại hơn rất nhiều so với lúc trước, có vô số công kích thần thông thánh pháp.
– Ra tay đi!
Lâm Phong nhìn Cự Thần Nham mở miệng nói, thần sắc hắn vô cùng bình tĩnh không có nửa điểm gợn sóng.
– Đông!
Cự Thần Nham bước ra một bước, thân thể hắn chậm rãi bay lên hư không, vô tận tinh thần lượn lờ quanh thân, giống như tinh thần pháp tướng, tinh quang gia trì lên trên người hắn. Bất chợt có tiếng vang truyền ra, thân thể hắn giống như đang biến lớn, hóa thân thành người khổng lồ chân chính, khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác trầm trọng giống như núi cao, giống như hắn có thể dễ dàng giẫm nát Lâm Phong dưới chân. Chỉ thấy Cự Thần Nham nang chân tiến về phía trước một bước, một bàn chân khổng lồ áp thẳng đến vị trí Lâm Phong đang đứng, tạo nên cảm giác trầm trọng vô biên nhưng tốc độ nhanh lại vô cùng khủng bố. Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn lên một cước khủng bố kia, hắn chẳng những không lui lại, mà hắn nâng chân tiến về phía trước, lực lượng chúa tể hội tụ vào trong lòng bàn tay hắn. Chỉ thấy hắn đánh ra một đạo công kích về phía trước, một đạo tiếng vang truyền ra. Lập tức bàn chân khổng lồ kia bị phá vỡ, khiến cho thần sắc Cự Thần Nham ngưng lại, lực công kích thật mạnh, không ngờ có thể trực tiếp phá hủy công kích của hắn. Bàn tay Cự Thần Nham run lên, thủ chưởng khổng lồ hội tụ vô tận tinh quang chụp tới hướng Lâm Phong, loại lực lượng phi thường đáng sợ.
– Xem ra đây là một loại Thánh pháp mạnh mẽ của Cự Thần bộ tộc, bọn họ cũng tu luyện .
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ. Đột nhiên, lấy hắn làm trung tâm, tốc độ chảy của không gian giống như bị chậm lại, quỹ tích thiên đạo giống như cũng bị chậm lại, ngay cả công kích của đối phương cũng vậy. Tốc độ công kích chậm lại, tất nhiên sẽ khiến cho uy thế bị giảm xuống. Nếu một mũi tên sắc nhọn bắn tới ngươi mà nói sẽ có uy lực vô cùng nhưng nếu mũi tên đó lại nhẹ nhàng va chạm vào người ngươi thì ngươi sẽ không có cảm giác. Đương nhiên, tuy công kích của Cự Thần Nham chậm lại nhưng đạo công kích này vẫn có lực lượng khủng bố, giống như muốn phá vỡ thiên đạo trói buộc, tiếng vang đáng sợ truyền ra, uy thế của đạo cômg kích kia khiến cho phiến hư không trở nên cuồng bạo, hư không như điên cuồng tạc nứt ra, dường như tốc độ lại tăng lên vài phần.
– Quả nhiên, khi lực công kích mạnh mẽ đến trình độ nhất định, uy thế thiên đạo cường thịnh dung nhập vào trong công kích, thì cho dù là cũng có thể khắc chế mạn chi ý, nếu như hắn là Thánh Vương đại thành thì chỉ sợ mạn chi ý của ta sẽ không có tác dụng gì với hắn.
Thần sắc Lâm Phong ngưng trọng, công kích cường đại của Cự Thần Tộc đã có thể ảnh hưởng đến mạn chi ý của hắn, Cự Thần Nham cũng không phải nửa bước Thánh Vương bình thường giống như Lâm Phong, cả hai đều có được thực lực chiến đấu vượt cấp, có thể chiến thắng rất nhiều Thánh Vương tiểu thành. Thực lực của hắn đã tới bực này vậy mà còn có tồn tại càng mạnh hộ pháp cho hắn, không biết đối phương đã ngây người ở trong này bao nhiêu năm, nếu như Cự Thần Nham nán lại thời gian dài, chỉ sợ hắn đã đoạt được số lượng công huân nhiều hơn so với Lâm Phong. Lúc này, Lâm Phong không có tế xuất ra Thánh Vương Binh của bản thân, sau khi có được Chúa Tể Kiếm và Hoang Địa Ma Kích hắn đã tru sát không ít Thánh Vương tiểu thành, nhưng giờ phút này, hắn lại muốn dùng lực lượng của bản thân chiến một trận cùng Cự Thần Nham. Chứng kiến Cự Thần Nham công kích, Lâm Phong có cảm giác thủ đoạn của hắn rất nhiều, rất cường đại, có chúa tể lực tồn tại, hắn có thể sử dụng rất nhiều loại lực lượng, hơn nữa trong đó có vài loại lực lượng phi thường lợi hại. Nhưng giờ phút này hắn lại cảm giác Thánh pháp của chính mình còn không có chân chính hoàn thiện đến tầng thứ đăng phong tạo cực, công kích này của Cự Thần Nham đã đạt đến cực trí.
– Cực trí, Binh Chú Giả tiền bối luyện chế Thánh Vương Binh, chính là theo đuổi cực trí, hắn giúp ta luyện chế Chúa Tể Chi Kiếm, theo đuổi năm loại cực trí, đã thoát ly ra khỏi phạm trù Thánh Vương Binh, ta cũng muốn đạt đến.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ. Giờ khắc này, đột nhiên trên người hắn tràn ra kiếm quang chói mắt, phá tan hết thảy, không người tranh phong. Kiếm là chúa tể, thiên địa đều có thể phá, cho nên tất cả mọi thứ ở trước thân kiếm đều phải bị hủy diệt. Lâm Phong từng sáng tạo ra Chúa Tể Nhất Kiếm, nhưng hôm nay hắn lại cảm giác được Chúa Tể Chi Kiếm cần được thăng hoa, kiếm không nên là các loại lực lượng hỗn hợp, kiếm là lực lượng căn nguyên nhất, tất cả lực lượng dung nhập vào trong kiếm cũng nên không có thuộc tính, căn nguyên thuộc tính của nó chỉ có thể là kiếm mà thôi.
– Ai nói kiếm không thể thành đạo, Chúa Tể Chi Kiếm, lòng ta kiếm là duy nhất, tất cả lực lượng lấy kiếm làm gốc, biến thành căn nguyên, kiếm chính là chúa tể, chính là đạo!
Trên người Lâm Phong có một cỗ khí tức phong duệ tuyệt thế đâm phá hư không, không ngừng hướng về phía bàn tay muốn tháo thiên địa xuống đâm tới, không ngừng phát ra tiếng vang xuy xuy, cỗ khí thế phong duệ kia mạnh mẽ tới cực điểm, đó là kiếm, không ai nhìn ra trong đó có loại lực lượng gì, trong đó chỉ có kiếm. Kiếm mới là căn nguyên thiên đạo, tất cả lực lượng thiên đạo đều hóa thành kiếm khí.
– Đây mới là Chúa Tể Chi Kiếm chân chính.
Trong lòng Lâm Phong thông suốt, cước bộ bước ra một bước, phía trên bàn tay có một đạo kiếm quang tuyệt thế sát phạt mà ra, nó không chỉ có phong duệ, mà còn rất nhanh, lợi kiếm vô cùng phong duệ lại dung nhập thêm quỹ tích nhanh thì uy lực sẽ mạnh đến mức nào.
– Xuy, xuy.
. . Lâm Phong bắt đầu cắt, hàng tỉ ngôi sao bị cắt thành hai nửa, bàn tay hắn va chạm với cự chưởng, một đạo tiếng vang truyền ra, bàn tay hắn trực tiếp phách qua, hơn nữa vẫn tiếp tục hướng về phía trước, đánh về phía Cự Thần Nham, giờ khắc này thân mình Lâm Phong cũng chính là một thanh kiếm. Thần sắc Cự Thần Nham ngưng lại, thật nhanh, thật sắc bén, giờ khắc này Lâm Phong bộc phát ra lực lượng khiến hắn khiếp sợ.
– Cự Thần tộc ta cận chiến, chưa bao giờ bại.
Thần sắc Cự Thần Nham lạnh như băng, trong khoảnh khắc, hàng tỉ ngôi sao ở vòm trời phía trên giống như hội tụ phía sau thân hắn, hắn là chúa tể của những ngôi sao, thân thể khổng lồ giống như thần ma, chỉ thấy hắn nổi giận gầm lên một tiếng, vô số ngôi sao hội tụ, chỉ thấy hắn oanh ra một quyền, trong khoảnh khắc, nắm tay hắn dung nhập vô số ngôi sao, giống như hóa thân thành vẫn thạch, oanh cho thiên địa rít gào cuồn cuộn, cái loại lực lượng này khiến cho phạm vi vạn dặm hư không cũng biến sắc, những người bị bao phủ dưới cỗ uy áp này không ngừng ngẩng đầu hướng về bên này nhìn lại, ai dẫn phát chiến đấu đáng sợ như thế.
– Vẫn Tinh Nhất Kích!
Cự Thần Nham nổi giận gầm lên một tiếng, Lâm Phong đâm vào vẫn thạch chi quyền, một tiếng phốc xuy truyền ra, sao băng bin phá vỡ, kiếm vẫn hướng về phía trước, nhưng mà những ngôi sao đáng sợ vẫn không ngừng oanh trên người Lâm Phong, khiến hắn cảm giác cả người rung chuyển, nhưng một kích này đã đủ rồi, kiếm của hắn vẫn nhanh như vậy.
– Phốc xuy!
Vẫn thạch bị cắt, Lâm Phong đâm vào vị trí Cự Thần Nham, nhưng mà giờ phút này thân thể Cự Thần Nham lại tiêu thất, vừa rồi Cự Thần Khuê Sơn đã xuất thủ, mang hắn kéo đến bên người, Lâm Phong đâm vào không khí, nhưng mà ánh mắt Cự Thần Nham bên người Cự Thần Khuê Sơn lại ngưng xuống, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
– Không ngờ Vẫn Tinh Nhất Kích của ta bị kiếm của hắn phá.
Cự Thần Nham cảm giác rất áy náy.
– Thiên ngoại hữu thiên, không có gì phải hối tiếc, người này có chấp niệm với kiếm khiến cho người ta kính nể, nếu không hắn không thể đánh ra một kiếm như vậy, một kiếm này giống như không có lực lượng căn nguyên, mà kiếm chính là căn nguyên.
Cự Thần Khuê Sơn nhàn nhạt nói:
– Huống chi, ngươi tu hành Vẫn Tinh Nhất Kích của người chưa đủ lợi hại, nếu một ngày kia ngươi có thể khiến thiên diệt, làm cho hàng tỉ vẫn thạch cùng ngươi bạo phát thì loại uy lực này cũng khiến thần ma sợ hãi.
– Vâng.
Cự Thần Nham gật gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Phong nói:
– Ngươi rất mạnh, ta nhận thua.
– Công kích của ngươi đã đủ cường đại rồi, chính nó thúc đẩy ta ngộ ra một kiếm này.
Kiếm ý trên người Lâm Phong biến mất, hắn lại biến thành thường nhân, tùy ý mỉm cười, nếu vừa nãy hắn không ngộ ra sự thăng hoa của Chúa Tể Chi Kiếm, chỉ sợ hắn muốn đánh bại Cự Thần Nham còn cần một chút công phu.
– Vừa ngộ ra?
Thần sắc Cự Thần Nham ngưng lại:
– Lợi hại, ngộ tính của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều, thánh pháp thần thông của ta, cũng tu hành vô số lần, thiên chùy bách luyện mà thành, ngươi vừa ngộ ra mà đã phá được công kích của ta.
– May mắn.
Lâm Phong cười nói, người chung quanh nhìn thấy hai người nói chuyện, không biết nên nói cái gì, hai gia hỏa này đều đáng sợ. Lúc hai người nói chuyện, đột nhiên hư không xuất hiện một cỗ uy áp kinh khủng tràn ngập xuống, cỗ uy áp này giống như đến từ viễn cổ.
– Hả?
Thần sắc Cự Thần Khuê Sơn ngưng lại, hắn ngẩng đầu, chỉ thấy vòm trời phía trên đột nhiên xuất hiện vô số ngôi sao, những ngôi sao này so với sao chổi còn sáng lạn hơn, nhìn vô cùng chói mắt, chúng đang không ngừng chạy đi, giống như vẽ lên một bức bức tranh tinh không xinh đẹp.
– Đẹp quá, đây là có chuyện gì?
Thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, bức tranh tinh không này rất đẹp, hắn cảm giác mình đang đứng ở giữa vô tận tinh không, cảnh tượng thiên địa chung quanh cũng bị biến ảo thành.
– Sao lại thế này, chúng ta đang ở đâu?Nguồn truyện audio
Đột nhiên thanh âm truyền ra, nội tâm bọn họ điên cuồng chấn động, bọn họ phát hiện giờ phút này mình đang đứng ở giữa tinh không, chung quanh đều là những ngôi sao rất đẹp, sơn mạch vừa rồi đã tiêu thất.
– Di tích, di tích, chúng ta thật sự gặp được di tích của thần linh rồi!
Một đạo âm thanh truyền vào trong tai đám người.
– Là di tích, nhất định là di tích thần linh, nó thật lớn, nó bao phủ cả Thần Mộ sao, chỉ có thần linh, mới có thể sáng tạo ra bút tích lớn như thế, cả Thần Mộ đều là di tích của thần.
Trong lòng Lâm Phong rung động, di tích xuất hiện thật sao, giờ phút này tinh không giống như bức tranh, hắn cũng đặt mình trong bức tranh, phía trước thâm thúy không thể nắm lấy, cả Thần Mộ chính là một cái di tích mênh mông vô tận.
– Đây là tinh không, tượng trưng cho tinh không thần linh, ý nghĩa Tinh Không Chi Vực đã tích lũy đủ công huân mới khiến cho tinh không di tích xuất hiện, những di tích khác không có xuất hiện.
– Xem ra Tinh Không Chi Vực thắng rồi, rốt cục cũng tích lũy đủ công huân, quả nhiên lực lượng tinh không thần bí khó lường vẫn là lợi hại nhất, cường giả Vận Mệnh Thần Điện, đều đến từ Tinh Không Chi Vực.
Trong bức tranh tinh không kia xuất hiện rất nhiều đạo thanh âm, có một số người lâm vào trong điên cuồng, trong đó có một người tóc dài tán loạn giống như kẻ điên ngửa mặt lên trời rống giận:
– Rốt cục di tích thần linh cũng xuất hiện rồi, ta bị nhốt ở trong này mười tám vạn năm, không để cường giả đồng cảnh giới giết ta, ta tích lũy không đủ công huân cá nhân, vĩnh viễn không ra được, rốt cục hiện tại cũng đi ra rồi.
Lâm Phong cũng nghe được đạo thanh âm kinh thiên động địa kia, ánh mắt hắn ngưng lại, chỉ sợ đó là một cường giả Chí Tôn, nhân vật tuyệt thế Thánh Vương, bởi vì thực lực quá lợi hại, nên có rất ít người đồng cấp bậc đến đoạt lấy công huân của hắn, nghe ý tứ của hắn thì chỉ cần tích lũy đủ công huân cá nhân, sẽ có cơ hội đi ra ngoài, nhưng hắn không có loại cơ hội này, chỉ có thể đợi đại di tích xuất hiện.