Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 470 [Chương 2346 đến 2350]
❮ sautiếp ❯Chương 2346: Phong Thánh Sơn
Chư cường giả giằng co, tất cả mọi người đều không có hành động thiếu suy nghĩ, chiến đấu giống như hết sức căng thẳng. Đúng lúc này, một luồng ba động đột ngột tràn ngập ra, đó là dao động hư không, sau một khắc, đoàn người chỉ thấy hai tôn Thánh Vận bị nuốt mất.
– Đi!
Lực lượng hư không kinh khủng bao phủ chư cường giả Hư Không Thần Điện, quang hoa chói mắt loé ra, thân thể của bọn họ trực tiếp phá vỡ hư không, biến mất tại chỗ.
– Không tốt, Hư Không Thần Điện đánh cắp hai tôn Thánh Vận rồi.
Ánh mắt mọi người đọng lại, người của các Thần Điện khác cũng ngây ngẩn cả người, Hư Không Thần Điện am hiểu lực lượng không gian, họ dùng Thánh Vương Binh bao bọc họ lại, trong nháy mắt không biết đi nơi nào, đoàn người ngẩng đầu nhìn hư không, rất nhanh bọn họ phát hiện, người của Hư Không Thần Điện mang theo hai tôn Thánh Vận, chạy về phía cửa ra nhưng bọn họ không kịp đuổi theo. Trong nháy mắt, hai tôn Thánh Vận đã bị mang đi.
– Thần Điện chó má, không liên thủ nữa!
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, đột nhiên thiên địa bị đóng băng lại, khi lực lượng đóng băng hạ xuống trong chớp mắt, chỉ thấy một cái bóng xẹt qua, hướng về phía một cái Thánh Vận đánh tới.
– Ngưng!
Chỉ thấy tám phương cổ ấn đồng thời phủ xuống, hóa thành một cái cổ ấn thật lớn, thân thể người nọ trực tiếp ngưng lại tại chỗ, thần sắc hắn trở nên cứng ngắc.
– Tử.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!
Vô số đạo công kích đồng thời rơi lên thân thể người kia, trong khoảnh khắc người nọ hóa thành bụi bậm, tiêu tan thành mây khói, bị giết chết trong nháy mắt, thân thể hắn bị cầm cố nên năng lực chống đỡ không có, tuy hắn chỉ bị cầm cố trong một sát na, nhưng vô số Thánh Vương Binh tập chung công kích thì hắn làm sao chịu được.
– Đó là Tà Phong Thánh Đế, một nhân vật Thánh Đế cực hạn, vậy mà hắn vẫn bị giết chết, Thánh Vương Binh quá nguy hiểm, nhất là quần công, một nhóm Thánh Vương Binh cùng nhau nở rộ uy lực, quả thực rất đáng sợ.
Băng Phong Thánh Đế thấy đồng bạn bị một kích tiêu diệt, thần sắc trở nên cực kỳ khó coi, dưới loại tình huống này, ai dám tranh đoạt Thánh Vận sẽ chết rất thảm, nhiều cường giả tụ tập cùng một chỗ, chờ ngươi xuất thủ, để giết ngươi.
– Tạm thời giam Thánh Vận lại, sau khi quyết định được Thánh Vận thuộc sở hữu của ai lại mở ra.
Một vị cường giả mở miệng nói, thần sắc mọi người nhất thời ngưng hạ, tạm thời giam lại, điều này là mong muốn của những người không thuộc phi Thần Điện, sợ rằng Thần Điện sẽ bắt đầu đuổi người ra. Nhưng thời khắc này Lâm Phong lại nhìn về phía một người khác, hắn đi về địa phương không có người chú ý đến, sở dĩ hắn quan tâm đến chuyện này là vì người đi về hướng đó hình như là Sở Xuân Thu.
– Nơi này có thể sinh ra Thánh Vận, không biết nó có bí mật gì hay không?
Lâm Phong mở miệng nói ra, chỉ thấy Sở Xuân Thu bước ra, bay thẳng đến chỗ nổi lên Thánh Vận mà đi.
– Ta từ bỏ Thánh Vận, các ngươi tự chơi đi.
Băng Phong Thánh Đế lạnh lùng nói ra, sau đó lập tức đuổi theo bước tiến của Sở Xuân Thu, một màn này khiến không ít người chú ý tới, lẽ nào địa phương sinh ra Thánh Vận còn ẩn dấu cái gì đó? Trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, rồi hắn cũng vội vàng đi theo, đi xuống phía dưới vòng xoáy nổi lên Thánh Vận, nhất thời hắn cảm giác được một cỗ linh khí cường thịnh tràn ngập ra, phi thường đáng sợ.
– Ông!
Thân thể Sở Xuân Thu phóng lên cao, trực tiếp tiến nhập vào trong vòng xoáy, khiến ánh mắt vô số người ngưng đọng lại, người này thật to gan, bọn họ không có can đảm làm như thế, nhưng người này dám làm.
– Nghìn năm rồi, nếu lần này ta không cướp được Thánh Vận thì bao giờ ta mới có thể đặt chân vào thánh cảnh.
Thần sắc Băng Phong Thánh Đế ngưng lại, thân thể hắn cũng lập tức bay lên trời, hướng về phía vòng xoáy đánh tới, không để ý đến hậu quả nữa. Lâm Phong cũng đứng ở dưới vòng xoáy đó, hắn cảm thấy giống như có một luồng uy áp của thiên áp bách xuống, Lâm Phong ngẩng đầu, lộ ra một luồng nghi hoặc, thiên đạo là lực lượng gì? Hắn có một phương thế giới của riêng mình, hắn có thể tạo ra đại đạo thuộc về thế giới của mình hay không, chúa tể là do hắn nói, nhưng hắn cảm giác hình như vẫn thiếu cái gì đó. Cước bộ hơi động, thân thể Lâm Phong bay lên không, hướng về phía vòng xoáy đi đến, nghịch thế mà đi, nhảy vào trong vòng xoáy, sau một khắc Lâm Phong phát hiện mình đứng ở trong một mảnh không gian khác, ở đây giống như là một thế giới tự thành, có lực lượng vô thượng.
– Đây là nơi nào?
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, không gian mờ ảo, ẩn chứa một cỗ lực lượng u minh, thấy không rõ, bắt không được.
– Thiên đạo mờ ảo.
Băng Phong Thánh Đế đã ở trong mảnh không gian này, chỉ thấy hắn thì thào nói nhỏ, trong lòng thầm than, hắn dừng lại ở Thánh Đế cảnh đã mấy nghìn năm, vẫn không có nắm chặt cơ hội thành thánh. Đúng lúc này chỉ thấy một đạo thân ảnh xuất hiện ở trong phiến không gian này, thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, những người này đều là tán tu độc hành, không phải người Thần Điện, bọn họ tự nhận mình không có cách nào tranh đấu với Thần Điện, nên họ học theo Băng Phong Thánh Đế đi tới nơi này, nhìn địa phương Thánh Vận sinh ra, xem có cơ hội thành thánh hay không.
– Không gian thật là kỳ lạ.
Thần sắc đám người rung động, đúng lúc này có một luồng lực lượng không thể chống cự truyền đến, để cho trong lòng bọn họ kịch liệt rung động, hình như không gian phía trên có phong vân cuồn cuộn, một ngọn núi cao làm cho người ta phải ngưỡng vọng xuất hiện, mặc dù nó gần ngay trước mắt, nhưng lại giống như xa ở tít chân trời, vô pháp chạm đến. Một thân ảnh phóng lên cao, giống như muốn tới gần ngọn núi kia, nhưng mà ngọn núi kia lại như thiên đạo, thâm bất khả trắc, cao không thể leo tới, vĩnh viễn vô pháp đến.
– Lẽ nào Phong Thánh Chi Vực có thể xưng là Phong Thánh Chi Vực là vì ngọn núi này sao, nói vậy ngọn núi này có thể xưng là Phong Thánh Sơn hay không.
Có người nói nhỏ một tiếng, bọn họ nhìn ngọn núi kia, thật giống như nhìn thánh cảnh vậy, mờ ảo, giống như gần trong gang tấc, lại xa ở trên trời. Đúng lúc này, đoàn người nhìn thấy trong bàn tay Sở Xuân Thu, đột nhiên xuất hiện một thanh Ma Xoa, giống như là Ma Xoa đến từ Thái Cổ, ném về phía Phong Thánh Sơn vô cùng xa xôi, vậy mà Ma Xoa đi qua từng mảnh không gian, hung hăng cắm ở trên Phong Thánh Sơn, khiến đoàn người đều bị chấn động, người này điên rồi sao, thế nhưng vì sao Ma Xoa của hắn lại có thể bắn trúng Phong Thánh Sơn chỉ có thể nhìn không thể chạm tới?
– Ùng ùng!
Một luồng uy áp vô thượng từ trên vòm trời ép xuống, mọi người đều bị sợ hãi, đây là uy áp của thiên đạo, lực lượng của con người vô pháp chống lại.
– Loại lực lượng này!
Con ngươi Lâm Phong co rút lại, ánh mắt của hắn nhìn về phía Sở Xuân Thu, hôm nay Sở Xuân Thu thật sự là Sở Xuân Thu sao, hắn ở trong Thái Cổ Ma Quật đã trải qua những gì?
– Thiên đạo dối gạt người.
Lần thứ hai Sở Xuân Thu phun ra một đạo âm thanh, chỉ thấy trên người của hắn có luồng ma khí kinh khủng điên cuồng tràn ra, nuốt hết tất cả linh khí, thân thể hắn mang theo ma khí bước chậm mà đi, càng ngày càng xa, sau một lát thân ảnh Sở Xuân Thu ngừng lại, đoàn người phát hiện Sở Xuân Thu hắn đã đứng ở trước Phong Thánh Sơn.
– Tại sao có thể như vậy, làm sao hắn có thể đi đến nơi?
Con ngươi mọi người co rút lại, ngay cả Lâm Phong cũng sửng sốt một chút, những người khác không có cách nào đi tới trước mặt Phong Thánh Sơn, thế nhưng Sở Xuân Thu lại đi đến rồi, chuyện này có nghĩa là Sở Xuân Thu đã tìm được cơ hội thành thánh rồi sao, như vậy thiên đạo dối gạt người là ý gì? Thân hình Lâm Phong lóe ra, hắn cũng bước về phía Phong Thánh Sơn bước chậm mà đi, nhưng mà rất nhanh hắn liền phát hiện mình thất bại, Phong Thánh Sơn xa không thể tới, giống như không có cách nào tới gần vậy, điều này làm cho Lâm Phong hoài nghi, Phong Thánh Sơn là tồn tại chân thật sao?
– Có thể nó vốn là ảo cảnh, là giả tạo, là do thiên đạo dối gạt người, nhưng vì sao Sở Xuân Thu lại đi tới trước mặt Phong Thánh Sơn?
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn vẫn ở chỗ cũ bước chậm, thế nhưng càng như vậy, hắn lại càng là phát hiện mình vô pháp chạm đến Phong Thánh Sơn, giống như cái khoảng cách này là vĩnh hằng. Có một số cường giả am hiểu lực lượng hư không đến thử sức, nhưng mà bọn họ cũng thất bại.
– Hình ảnh là giả dối, thật giả lẫn lộn.
Lâm Phong lộ ra một cái tiếu ý, bình tĩnh đứng ở đó, thậm chí không có bước đi nữa, nhưng đoàn người lại phát hiện, thân ảnh của Lâm Phong dần dần trở nên mơ hồ, giống như hóa thành hư huyễn, tiêu thất ở trước mặt bọn họ, mà lúc sau bọn họ lại thấy được thân ảnh Lâm Phong ở trước Phong Thánh Sơn, lúc này Lâm Phong và Sở Xuân Thu đứng sóng vai nhau, giống như bọn họ đã đến một phương không gian khác vậy.
– Đây là có chuyện gì?
Thần sắc mọi người rung động, rất là kinh ngạc, cứ như vậy hai người kia dần tiêu thất, không còn đứng ở đó nữa. Băng Phong Thánh Đế thấy một màn như vậy thì thân thể liền run rẩy, thần sắc kích động, mở miệng nói:
– Thì ra là thế, siêu phàm nhập thánh, đây là siêu phàm nhập thánh, những năm gần đây, ta quá mức đi tìm thánh cảnh, ngược lại quên mất điểm này, kỳ thực nó không ở đâu xa mà ở ngay bên cạnh ngươi.
Băng Phong Thánh Đế nói xong, thân ảnh của hắn cũng bước chậm ra, rồi lập tức biến mất, Băng Phong Thánh Đế xuất hiện lần nữa ở trước mặt Phong Thánh Sơn, làm cho tâm thần mọi người rung chuyển lên, lĩnh ngộ rồi sao? Băng Phong Thánh Đế vừa lĩnh ngộ cái gì vậy?
Mà lúc này không gian bên ngoài đã xảy ra đại chiến, tình hình chiến đấu cực kỳ thảm liệt, tán tu bỏ mình rất nhiều, cuối cùng bọn họ cũng mặc kẻ địch có phải là người Thần Điện hay không đều giết hết, Thần Điện cũng có cường giả ngã xuống, Hỏa Diễm Thần Điện bỏ ra một vị Thánh Đế cường đại làm đại giới, cướp đoạt được một cái Thánh Vận.
Vận Mệnh Thần Điện cướp được một cái Thánh Vận; Đại Địa Thần Điện cũng cướp đoạt một cái Thánh Vận, bọn họ đều thối lui ra khỏi chiến trường, không có tham lam thêm nữa, nếu thực làm như vậy những người khác sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Cũng có người không thể cướp đoạt Thánh Vận, đồng dạng bước theo Lâm Phong tiến vào phiến không gian kia, bọn họ cũng muốn nhanh chân đến xem, rốt cuộc nơi sinh ra Thánh Vận có vật gì.
Chương 2347: Ngộ
Phong Thánh Sơn, Sở Xuân Thu, Lâm Phong, Băng Phong Thánh Đế, ba người bình tĩnh đứng ở đó, trong cổ sơn tràn ngập ra một luồng thiên đạo mãnh liệt, vô cùng rõ ràng. Băng Phong Thánh Đế nhìn thoáng qua Sở Xuân Thu và Lâm Phong, mỉm cười nói:
– Đa tạ hai vị, nếu không nhờ các ngươi, chỉ sợ đến nay ta cũng không thể hiểu ra, thiên đạo mờ ảo, vốn là giả dối, càng cầu càng không được, cứ thuận theo tự nhiên mà làm, ta cũng là một thực thể trong đó, thuận theo thiên đạo, tự nhiên có thể cảm thụ được thiên đạo, đã nhiều năm như vậy, rốt cục ta đã hiểu ra, nói vậy thánh cảnh đã gần trong gang tấc.
Dứt lời, Băng Phong Thánh Đế ngồi xếp bằng, cứ như vậy ngồi ở trước Phong Thánh Sơn, giống như không cần Thánh Vận hắn cũng có khả năng lĩnh ngộ thánh cảnh, thuận theo thiên mệnh, được thiên đạo tán thành, siêu phàm nhập thánh.
– Thuận theo thiên đạo?
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, như thế nào là thuận, như thế nào là nghịch, hắn cùng với ngoại giới không thông, thiên đạo bất hòa, tự thành thế giới, hắn là chúa tể ở trong thế giới của hắn, hắn là đại biểu cho thiên đạo.
– Thiên đạo dối gạt người, há có thể thuận theo.
Sở Xuân Thu thì thào nói nhỏ, ánh mắt băng lãnh giống như một đôi ma đồng ngước lên nhìn trời, như muốn đâm rách Phong Thánh Sơn, hắn không thuận theo mà là nghịch lại, thiên đạo đã dối gạt người thì hắn sẽ không để thiên đạo lấn áp. Băng Phong Thánh Đế, Lâm Phong, Sở Xuân Thu, ba người có ba loại cảm ngộ, ai có thể nắm được thiên đạo thành Thánh đây? Xa xa, có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Phong Thánh Sơn, đối với bọn họ Phong Thánh Sơn giống như là một cái không gian hư huyễn không tồn tại vậy, vô luận thực lực của bọn họ có cường đại đến đâu cũng không thể bước vào đây, thế nhưng ba người Băng Phong Thánh Đế lại thực sự biến mất từ bên cạnh bọn họ, đi tới trước Phong Thánh Sơn, lẽ nào bọn họ không cảm ngộ được sao?
– Băng Phong Thánh Đế đang tu hành, sợ rằng hắn cảm ngộ đến thánh cảnh rồi, hay là khoảng cách đến thánh cảnh cũng không xa.
Có người mở miệng nói.
– Lần này Phong Thánh Chi Vực mở ra, không biết có bao nhiêu người có thể trở thành Thánh.
Mặc dù những cường giả Thánh Đế này biết rõ thánh giai gần trong gang tấc nhưng họ lại không cách nào chạm đến, đây là một loại ngộ đạo, cảm ngộ thiếu thì ngươi có mạnh hơn nữa cũng vô ích. Đây đã là ngày thứ năm Lâm Phong nhắm mắt lại đứng ở trước Phong Thánh Sơn, lúc này hắn đang chìm vào trong thế giới của mình, lần trước ở trong Hắc Phong Mộ Cốc hắn bị một vị cường giả bao vây tiễu trừ, nên hắn đã có cảm ngộ về thế giới sâu hơn một tầng, nhưng mà hắn vẫn còn diễn hóa thiếu, lực lượng chúa tể của hắn còn có thể cường đại hơn. Lúc này hư ảnh Lâm Phong xuất hiện ở bên trong thế giới của hắn, trên bầu trời phong vân hội tụ, lực lượng chúa tể giống như khống chế tất cả, thiên đạo? cái gì gọi là thiên đạo, hắn là chúa tể thế giới liệu hắn có thể chế định thiên đạo của mình hay không . Võ tu, cảm ngộ thiên đạo, thành tựu thánh pháp, đó là bọn họ quan sát thiên đạo giác ngộ ra thánh pháp, nó vượt qua phạm trù Đạo, là một lực lượng có tầng thứ sâu hơn, Lâm Phong và những người khác có cảnh giới bất đồng, nhưng nếu hắn có được sức chiến đấu cường đại, hiển nhiên hắn có thiên đạo của mình.
– Thiên đạo mờ ảo, lúc giống như chân thực, lúc lại giống như giả tạo.
Hư ảnh Lâm Phong loé lên biến mất ngay lập tức, rất nhanh, hắn đã đi tới một thành trì, đó là thành trì trong thế giới của hắn, những năm gần đây thế giới võ hồn của Lâm Phong diễn hoá ra rất nhiều địa vực, rất nhiều thành trì, nó đã có hình thức ban đầu của thế giới. Lâm Phong đứng ở trước Phong Thánh Sơn, cảm ngộ chính thế giới của mình, tu luyện theo phương pháp của hắn, Băng Phong Thánh Đế thì thuận theo thiên đạo, mà Sở Xuân Thu lại cho rằng thiên đạo dối gạt người. Năm tháng trôi qua, sơn hà biến đổi, mấy năm nay cường giả trong Phong Thánh Chi Vực lục tục giảm thiểu, rất nhiều người đều rời khỏi Phong Thánh Sơn, địa đồ trên vòm trời đã sớm biến mất, Khung Cửu Thiên ngồi ở trong một khu hỏa vực nào đó của Phong Thánh Sơn, quanh thân Khung Cửu Thiên có không ít người Hỏa Diễm Thần Điện hội tụ, khiến khu vực này hóa thành một mảnh hỏa hải. Lần trước Hỏa Diễm Thần Điện cướp đoạt được một tôn Thánh Vận, Hỏa Diễm Thần Điện quyết định đưa nó cho Khung Cửu Thiên, những người khác ở bên người Khung Cửu Thiên tu hành, hy vọng có thể trợ giúp Khung Cửu Thiên, cũng có thể có điều cảm ngộ, lợi dụng tối đa giá trị của Thánh Vận. Đại Địa Thần Điện cướp đoạt được một tôn Thánh Vận cũng cho Xích Luyện Sơn sử dụng, Khung Cửu Thiên và Xích Luyện Sơn là nhân vật cực hạn Thánh Đế, bọn họ mượn Thánh Vận đột phá có xác suất lớn nhất, mặc dù những người khác không muốn, nhưng cuối cùng vẫn quyết định như vậy, bằng không sẽ dẫn đến việc nội bộ Thần Điện chia rẽ, những Thần Điện còn lại cướp đoạt được Thánh Vận cũng đều ở đây mượn Thánh Vận tu hành, nhưng mà tiến nhập thánh giai không phải là việc sớm chiều, bởi vậy mấy năm nay Phong Thánh Chi Vực trở nên yên tĩnh không gì sánh được, nhưng vẫn không có người nhập thánh như trước. Mà ngày hôm nay ở trong động phủ của Khung Cửu Thiên có một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên tràn ngập ra, cỗ hơi thở này điên cuồng lan tràn ra ngoài, rất nhanh muốn bao phủ toàn bộ Phong Thánh Chi Vực vào bên trong. Người bên cạnh Khung Cửu Thiên đều mở hai mắt ra, phong mang lóng lánh, ánh mắt cực kỳ phong duệ.
– Đột phá!
Ánh mắt của bọn họ hướng về phía Khung Cửu Thiên trong biển lửa nhìn lại, khí tức của Thánh Nhân thật mạnh liệt, Khung Cửu Thiên đã tiến nhập thánh cảnh.
– Lão tử đột phá rồi.
Đúng lúc này một tiếng gầm giận dữ vang lên khiến đại địa rung chuyển, âm thanh vang vọng khắp hư không, kéo dài không thôi, ở một chỗ khác cũng có một luồng khí tức Thánh Nhân tràn ngập ra, kinh khủng tới cực điểm.
– Lại có người đột phá, vậy là có hai tôn Thánh Nhân !
Mọi người rung động trong lòng, Phong Thánh Chi Vực ngàn năm mới mở ra một lần, mỗi lần đều có ít nhất ba tôn Thánh Nhân xuất hiện, hình như hôm nay cũng phải xuất hiện hai tôn Thánh Nhân, cỗ khí tức kia phi thường đáng sợ. Cả người Khung Cửu Thiên đắm chìm trong ngọn lửa, chỉ thấy hắn mở hai tròng mắt ra, phong vân trong thiên địa nhất thời vũ động, hóa thành hỏa diễm, hắn đứng dậy, chậm rãi bay lên bầu trời, hình ảnh giống như không tự chủ được cao lớn lên, giống như chỉ cần hắn nguyện ý, hắn có thể vươn tay hái sao.
– Lực lượng thật là mạnh.
Khung Cửu Thiên vươn tay hướng về phía hư không chỉ một cái, trong khoảnh khắc vòm trời phía trên giống như xuất hiện một cái hắc động, cỗ lực lượng u minh kia giống như mượn uy nghiêm của thiên đạo, không biết mạnh đến mức nào, khi ngón tay kia tiêu thất, trong hư không có một cái dấu vết hắc hỏa, đáng sợ không gì sánh được. Đây là thánh áp oai, một ngón tay vũ động thiên địa, ánh mắt của hắn hướng phía phương xa nhìn lại, hỏa diễm chi mâu hừng hực thiêu đốt, khí tức cực kỳ đáng sợ, Tà Thần Cổ Giới Tộc ở ngay trước mặt hắn tru diệt Khung Hải Nha, hôm nay nợ máu phải trả bằng máu. Hỏa Diễm Thần Điện không tiện ra mặt triển áp, nhưng mà hắn là Thánh Đế bước vào Thánh giai, hắn có cường thế càn quét Cổ Giới Tộc thì ai dám nói hắn.
– Đi!
Khung Cửu Thiên bước chậm mà ra, hướng về phía bên ngoài Phong Thánh Chi Vực đi tới, cũng chẳng biết tại sao lâu như vậy mà Phong Thánh Chi Vực còn chưa phong bế lại.
– Khung Cửu Thiên trở về Hỏa Diễm Thần Điện sẽ khiến sư tôn phi thường hài lòng, còn trẻ như vậy đã bước chân vào Thánh Nhân cảnh.
Có một vị cường giả mỉm cười nói. Thần sắc Khung Cửu Thiên trở nên lạnh lùng, khiến trong lòng người nọ hơi run một chút, đối phương liếc hắn một cái, hắn cảm giác mình giống như không chịu nổi ánh mắt của đối phương vậy, nhịn không được hơi cúi đầu, đây là uy nghiêm của Thánh Nhân, một khi Khung Cửu Thiên đắc đạo, trở thành thánh nhân, thì mọi chuyện đã hoàn toàn bất đồng, từ nay về sau giữa hai người có một cái rạch trời.
– Trước khi đi đến Hoả Diễm Thần Điện, chúng ta đi đến Cổ Giới Tộc đã.
Khung Cửu Thiên lạnh lùng nói.
– Tới Cổ Giới Tộc?
Vị Thánh Nhân kia mở miệng nói.
– Đúng, đi giết người.
Trên người Khung Cửu Thiên tràn ngập sát ý, đáng sợ đến cực điểm, rất nhanh, thân ảnh của hắn đã hóa thành lưu quang, rời khỏi bên này. Thời điểm bọn họ vừa đi, chỉ thấy một thân ảnh màu bạc chậm rãi bay lên trời, đó chính là Xích Luyện Sơn.
– Đi tới Cổ Giới Tộc, ta muốn nhìn xem sau khi ngươi tiến nhập Thánh cảnh lợi hại, hay là ta lợi hại.
Xích Luyện Sơn mở miệng nói ra rồi lập tức giẫm chân tại chỗ rời khỏi đây, hình như hắn cũng muốn đi tới Cổ Giới Tộc. Bọn họ cũng không biết, kỳ thực, Lâm Phong không có ở Cổ Giới Tộc mà hắn còn đang ở trước Phong Thánh Sơn. Hôm nay, Băng Phong Thánh Đế ở bên cạnh Lâm Phong đã mở mắt ra, trên mặt lộ ra một tia tiếu ý, hắn nhìn thoáng qua Sở Xuân Thu cùng với Lâm Phong bên người, ánh mắt lóe ra, đúng là Sở Xuân Thu và Lâm Phong cho hắn một hồi xúc động, khiến hắn có cơ hội tỉnh ngộ, rốt cục hiện tại hắn cũng thành Thánh, đến thời khắc này hắn không có được Thánh Vận nhưng vẫn nhập Thánh giai, hình như Sở Xuân Thu và Lâm Phong vẫn còn đắm chìm trong cảm ngộ. Chỉ thấy trên người Sở Xuân Thu có hư ảnh ma vương đáng sợ, mở miệng hút một cái, thiên địa linh khí giống như quy hết về chỗ hắn, trong thiên địa xuất hiện một cái hắc động đáng sợ, hắn muốn nuốt trọn tất cả, thiên đạo dối gạt người, hắn là nghịch thiên mà đi, cắn nuốt thiên, siêu thoát tất cả, đây mới là đạo tu hành của hắn. Hôm nay lực lượng chúa tể trong cơ thể Lâm Phong càng ngày càng mạnh, không còn phóng đãng bá đạo như trước nữa, mà là nhu hòa tùy ý, ở trước người Lâm Phong có một gốc cây cổ thụ, chỉ thấy tâm niệm Lâm Phong khẽ động, lá cây trên cổ thụ nhất thời xanh biếc, sum xuê, cành lá tươi tốt, tiếp theo hóa thành lá vàng, bay xuống mặt đất, cuối cùng thời tiết hóa thành trời đông giá rét, đóng băng, lá bị héo rũ, thời tiết lúc này giống như bốn mùa đang biến thiên vậy.
– Đây là lực lượng chúa tể sao!
Lâm Phong nhìn về phía trước, chúa tể là khống chế tất cả, chúa tể chi đạo là đại biểu cho thiên đạo, có thể quyết định bất kỳ lực lượng nào, hắn có thể làm được sao!
Chương 2348: Tề tựu Cửu Giới Tộc
Lâm Phong ngẩng đầu lên, hơi nhắm mắt lại, tâm niệm vừa động, trong khoảnh khắc, lực lượng chúa tể vô cùng vô tận trong hư không hội tụ mà sinh, khí tức kinh khủng bao phủ thiên địa. Nhưng mà sau một lát, Lâm Phong lại mở mắt ra, trong con ngươi của hắn lộ ra vẻ thất vọng.
– Lĩnh ngộ, còn chưa đủ sâu sao?
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, hắn có thể điều động lực lượng chúa tể, nhưng vô pháp hoá thành thiên đạo trong thế giới của mình để chế định trật tự, hắn vẫn cảm giác còn kém một tia như trước. Tuy chỉ kém một tia, nhưng nó vẫn xa xôi như vậy, Lâm Phong mơ hồ cảm giác, nếu hắn cảm ngộ đến tầng thứ này rồi, sợ rằng hắn sẽ bước chân vào cảnh giới thứ hai chúa tể cảnh. Thế nhưng cái cảnh giới này còn rất xa xôi.
Ngoại giới, ánh mắt của Lâm Phong mở ra nhìn phiến sơn địa này, thiên đạo mờ ảo, Băng Phong Thánh Đế thuận theo thiên đạo, thành tựu Thánh cảnh, còn Sở Xuân Thu muốn nghịch thiên, thành tựu lực lượng vô thượng của hắn, bọn họ đều có đạo khác nhau, nhưng hai thứ đó lại không thích hợp cho Lâm Phong hắn. Lâm Phong liếc mắt nhìn Sở Xuân Thu, chỉ thấy đối phương dường như muốn nuốt trọn cả Phong Thánh Sơn, Lâm Phong không có làm cái gì, mặc dù hắn và Sở Xuân Thu có rất nhiều ân oán nhưng mà hắn cũng không hận Sở Xuân Thu đến mức ở thời khắc này xuất thủ với Sở Xuân Thu, hắn tôn trọng một đối thủ, nếu lúc này hắn đánh lén, thì đó là khinh nhờn võ đạo.
Lâm Phong xoay người, tâm niệm khẽ động bước chậm mà ra, sau một khắc Phong Thánh Sơn giống như rời xa hắn, thân ảnh của hắn rời khỏi nơi này, bước đi tiêu sái không gì sánh được, không có nửa điểm không muốn, nếu cách một tia như vậy, cưỡng cầu cũng không được, hà tất ở lại chỗ này, làm việc vô bổ, Băng Phong Thánh Đế cầu Thánh giai mấy nghìn năm, lại cầu mà không được, một lần tỉnh ngộ, thành tựu Thánh cảnh, Thánh cảnh cần cơ hội, cơ duyên, đương nhiên không được xa rời cảm ngộ của chính mình.
Sau khi ra ngoài, Lâm Phong liền truyền tin cho Ngao Ma, không lâu lắm tiếng long ngâm truyền đến, chỉ thấy xa xa có một con yêu long toả ra kim quang lóng lánh, phá hư mà đến, ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong.
– Không tồi, xem ra tiểu tử kia có cảm ngộ về lực lượng hư không.
Lâm Phong thấy Ngao Ma cuồn cuộn mà đến, khóe miệng lộ ra một tia tiếu ý.
– Lão đại.
Ngao Ma cười cười vọt tới trước người Lâm Phong.
– Cảm ngộ như thế nào?
Mặc dù trước đây cảnh giới của Ngao Ma chưa đủ nhưng tốt xấu gì hắn cũng lĩnh ngộ Thánh Vận, đối với lực lượng hư không hẳn là có cảm ngộ rất mạnh.
– Rất thoải mái, ba tôn Thánh Vận, trực tiếp ban tặng cho ta cảm ngộ, đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu, không cách nào nói rõ ràng, nhưng ta có tiến bộ rất lớn, lão đại ngươi có muốn nhìn một chút hay không.
Cái đầu to lớn của Ngao Ma tiến đến bên người Lâm Phong, vừa cười vừa nói. Lâm Phong xoa cái đầu to lớn của Ngao Ma, mỉm cười nói:
– Không vội, trước tiên chúng ta về Cổ Giới Tộc đã.
Nói xong Lâm Phong liền bước ra một bước, đi tới trên người Ngao Ma, một tiếng long ngâm rung trời vang lên, Ngao Ma lập tức cưỡi gió bay lên, nhảy vào trong đám mây, hướng về phương xa mà đi. Khung Cửu Thiên mang theo cường giả Hỏa Diễm Thần Điện đánh tới Cổ Giới Tộc, toàn bộ bầu trời Cổ Giới Tộc tràn ngập hỏa diễm, trên vòm trời xuất hiện một mảnh hỏa hải, không ngừng có hỏa diễm nóng cháy hướng phía hạ không rơi xuống, rơi vào giữa Cổ Giới Tộc, đốt cháy các loại kiến trúc. Chỉ thấy bên trong Cổ Giói Tộc có một nhóm cường giả hiện lên, lạnh lùng dừng ở trước đám người Hỏa Diễm Thần Điện, trong đó có một lão giả mở miệng nói:
– Hỏa Diễm Thần Điện làm vậy là ý gì?
– Tà Thần ở đâu?
Thần sắc Khung Cửu Thiên băng lãnh, trên người có thánh uy tràn ngập ra thiên địa, một luồng uy áp vô thượng rơi trên người cường giả Cổ Giới Tộc, khiến cho sắc mặt của bọn họ trở nên khó coi không gì sánh được, thánh uy? Người này đã bước chân vào Thánh giai, là tồn tại hoàn toàn bất đồng với bọn họ, hắn đã siêu thoát đại đạo, có thể đơn giản giết chết bọn họ.
– Tà Thần vẫn không về.
Lão giả mở miệng nói ra khiến Khung Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói:
– Ở Phong Thánh Chi Vực, Tà Thần đánh chết người của Hỏa Diễm Thần Điện ta, hôm nay hắn cho rằng hắn trốn đi, là có thể được sao!
Dứt lời, chỉ thấy vô số thiên hỏa trong hư không đều đỏ lên, thân thể Khung Cửu Thiên hơi động, nhất thời thiên hỏa hướng phía hạ không ép xuống, sắc mặt cường giả Cổ Giới Tộc đều trở nên vô cùng khó coi, thánh nhân ở đây thì làm sao họ chống lại.
– Khung Cửu Thiên.
Đúng lúc này, một tiếng huýt gió từ đàng xa bay đến, một lát sau Xích Luyện Sơn đã đến nơi này, hắn chịu ơn của Lâm Phong, lại lo lắng Khung Cửu Thiên giết chết Lâm Phong, nên hắn lao tới đây.
– Ngươi cũng bước chân vào Thánh cảnh rồi, ta và ngươi đánh một trận.
Trên người Xích Luyện Sơn tràn ngập thánh uy cường thịnh, nặng như núi, chư cường giả Hỏa Diễm Thần Điện chỉ cảm thấy cả người như đeo lên từng ngọn núi vô hình. Khung Cửu Thiên xoay người, nhìn Xích Luyện Sơn, nói:
– Đã như vậy, ta liền đánh một trận với ngươi.
Dứt lời, chỉ thấy Khung Cửu Thiên bước chậm ra, thân ảnh lập tức tiêu thất, một đạo chưởng lực phát ra, vòm trời giống như bị chưởng ấn hoá hồng.
– Hừ!
Xích Luyện Sơn hừ lạnh một tiếng, lực lượng hắn cảm ngộ chính là lực lượng đại địa, tuy công kích hỏa diễm có uy lực cường đại nhưng hắn không sợ, hắn cũng vỗ ra một chưởng, hai chưởng ấn to lớn va chạm ở trên hư không, rồi lập tức hóa thành bụi bậm, cùng nhau biến mất, nhưng mà một khắc sau, trước người Xích Luyện Sơn xuất hiện một đạo thân ảnh, thân ảnh này chính là Khung Cửu Thiên.
– Giết!
Một ngón tay của Khung Cửu Thiên giống như ẩn chứa vô thượng thánh uy, muốn xuyên thủng tất cả, khi âm thanh rơi xuống, ngón tay đã xuất ra. Cả người Xích Luyện Sơn bị lực lượng đại địa bao phủ, tốc độ ngón tay kia quá nhanh, trực tiếp đánh trúng trán của hắn, âm thanh xuy xuy truyền ra, chỉ phong so với lợi kiếm đều sắc bén hơn, nhưng mà thân thể Xích Luyện Sơn đang lùi lại. Khung Cửu Thiên đâu cho phép hắn đào tẩu, thân thể hắn đuổi kịp đối phương, nhưng hắn lại cảm giác được một cỗ lực lượng vô thượng áp bách trên người hắn, khiến cước bộ của hắn trầm xuống, đồng thời thân thể cũng rất nặng. Xích Luyện Sơn không nhìn thấy phía trước, nhưng hắn vẫn nắm chặt bàn tay như trước, lực lượng đại địa kinh khủng bao phủ Khung Cửu Thiên, muốn bóp chết đối phương ở bên trong, nhưng chỉ nghe thấy một tiếng ầm ầm vang lên, thân thể Khung Cửu Thiên xông ra ngoài trong nháy mắt, tiếp tục hướng về phía hắn truy kích qua.
– Phòng ngự thật là lợi hại!
Khung Cửu Thiên thầm mắng trong lòng, chỉ thấy tâm niệm hắn khẽ động, trong thiên địa có vô số thánh uy rơi vào đầu ngón tay của hắn. Lúc này, phòng ngự trên người Xích Luyện Sơn đã rút đi, hắn thấy một ngón tay của Khung Cửu Thiên thì thần sắc cũng ngưng trọng, cước bộ hung hăng bước ra, thiên địa trở nên vô cùng trầm trọng, đè nén khắp hư không, quả đấm của hắn hơi nắm chặt, giờ khắc này, quyền đầu kia giống như là nắm tay kiên cố nhất thế gian, bất kể cái gì cũng đều bị phá hủy dưới nắm quả đấm này. Ngón tay và nắm đấm hung hăng đụng vào nhau, hai thân thể đều bạo thối, cho dù mới vào Thánh cảnh hay là nửa bước Thánh Nhân thì cảnh giới của bọn họ cũng đều ở trạng thái ổn định, thực lực ngang nhau.
– Xích Luyện Sơn, xem ra ngươi muốn xen vào việc của người khác.
Chỉ thấy Khung Cửu Thiên đứng ở đó, cánh tay hơi run, nhìn Xích Luyện Sơn nói.
– Ha ha, Khung Cửu Thiên, ngươi tiến nhập Thánh cảnh, liền chuẩn bị vì tên Khung Hải Nha vô dụng kia báo thù sao, thực lực của hắn không bằng người, truy sát Tà Thần, bị giết thì có gì để nói.
– Không có lời nào để nói, nhưng hôm nay thực lực của ta đã mạnh, ta có thể đánh tới Cổ Giới Tộc.
Khung Cửu Thiên lạnh lùng nói ra:
– Hỏa diễm Thần Điện cách nơi đây không xa, ta đã thông báo cho Hỏa Diễm Thần Điện, rất nhanh sẽ có các cường giả khác đến, đương nhiên bọn họ sẽ không xuất thủ, ta sẽ đích thân giết chết Tà Thần.
Thần sắc Xích Luyện Sơn trầm xuống, xem ra Khung Cửu Thiên rất muốn giết chết Tà Thần, sẽ không bởi vì hắn mà buông tha ý định, nói như vậy Tà Thần sẽ gặp phiền toái, tuy thực lực Tà Thần rất lợi hại, thế nhưng nếu như không có tiến nhập Thánh cảnh, hắn sẽ không phải là đối thủ của Khung Cửu Thiên. Thần sắc người Cổ Giới Tộc đều rất khó coi, một nhân vật Thánh cảnh có ý nghĩa nhiều lắm, Thánh Nhân so với người chưa bước vào Thánh Nhân đáng sợ hơn rất nhiều, không phải Cổ Giới Tộc bọn hắn không có Thánh cảnh tồn tại, nếu như Lâm Phong trở về, Khung Cửu Thiên muốn giết Lâm Phong thì tự nhiên bọn họ sẽ bảo vệ Lâm Phong. Người của Hoả Diễm Thần Điện không làm ra động tác nữa, hình như bọn họ đang đợi, đúng là U Thiên Cổ Cảnh cách Hỏa Diễm Thần Điện không xa, nếu như có nhân vật Thánh cảnh dẫn đường, sợ rằng bọn họ sẽ tới rất nhanh. Quả nhiên không bao lâu sau, xa xa có một nhóm cường giả bước chậm mà đến, người cầm đầu chính là một vị trung niên, chỉ nghe hắn vui sướng cười nói:
– Cửu Thiên, ngươi đã đột phá đến Thánh cảnh rồi sao, tốt lắm.
Khung Cửu Thiên quay đầu lại, nhìn về phía trung niên, nói:
– Sư tôn, sao người lại đích thân đến đây.
– Đệ tử của ta phá vỡ bình phong bước vào Thánh cảnh, làm sao ta có thể không đến.
Trung niên kia vừa cười vừa nói, ở bên cạnh trung niên còn có một thanh niên thần sắc lạnh lùng, chỉ thấy trong mắt của hắn hiện lên một nụ cười thản nhiên, nói:
– Sư đệ, chúc mừng đệ.
– Sư huynh tiến nhập Thánh cảnh trước đệ mấy trăm năm, đệ vừa mới phá vỡ bình phong bước vào Thánh cảnh, có gì đáng mừng chứ.
Khung Cửu Thiên nở nụ cười nói.
– Sao sư đệ lại đi tới nơi này?
Thần sắc Khung Cửu Thiên trở nên lạnh lẽo, nói:
– Hải Nha bị người Cổ Giới Tộc đánh chết, làm sao ta có thể không đến đây.
– Buồn cười!
Thanh niên kia nghe thấy những lời này thì thần sắc cũng trở nên lạnh lẽo, quét về phía Cổ Giới Tộc, nói:
– Cổ Giới Tộc biến mất nhiều năm như vậy, bây giờ tái hiện, xem ra đã quên mất mình là người nào rồi!
– Hả?
Đúng lúc này, vài đạo ánh mắt hướng về phía xa xa nhìn lại, ánh mắt phong duệ không gì sánh được.
– Tà Thần!
Ánh mắt Khung Cửu Thiên giống như phá vỡ hư không, nhìn về phương xa, hắn thấy được thân ảnh của Lâm Phong và Ngao Ma, đúng là tự tìm đường chết.
– Hừ!
Thân thể Khung Cửu Thiên cuồn cuộn lao ra, thần sắc Xích Luyện Sơn ngưng lại, sau đó cũng giẫm chân đuổi theo, nhưng vào thời khắc này, sư phụ và sư huynh của Khung Cửu Thiên bước ra một bước, chắn trước người Xích Luyện Sơn, lãnh đạm nói:
– Đại Địa Thần Điện, không nên xen vào việc của người khác!
– Cút!
Một giọng nói lạnh giọng truyền ra, chỉ thấy bên trong Cổ Giới Tộc có một luồng vô thượng thánh uy tràn ngập ra, một đạo thân ảnh xông thẳng lên trời, nhưng mà cũng vào thời khắc này, sư phụ Khung Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn cũng động, thân ảnh lập tức tiêu thất, giờ khắc này tất cả cường giả đều động. Khung Cửu Thiên, thế như chẻ tre, giết về phía Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong hơi nheo lại, không nghĩ tới hắn vừa trở lại một cái liền gặp phải Khung Cửu Thiên đánh tới, hôm nay Khung Cửu Thiên đã đặt chân vào Thánh cảnh nên tốc độ cực nhanh, ngay lập tức giết về phía Lâm Phong, một ngón tay xuất ra khiến thiên địa như bị mất đi, Lâm Phong cảm giác được một cỗ lực lượng vô thượng xuyên thấu về phía hắn.
Chương 2349: Thế cục nghịch chuyển
Thánh uy, đôi mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm Khung Cửu Thiên phía trước, thần sắc hắn xấu xí. Khung Cửu Thiên lại bước vào Thánh cảnh. Một ngón tay vạch ra, trong thiên địa như có vô tận lực lượng bao phủ về phía hắn. Ngay cả những đám mây trên bầu trời cũng đều bị dấu ấn ngọn lửa nhiễm đỏ. Lâm Phong giống như nhìn thấy thái cổ Trấn Thiên Thánh pháp vậy, nuốt chửng lực lượng thiên đạo, tụ vào trong một kích. Hôm nay Khung Cửu Thiên bước vào Thánh cảnh, uy lực một ngón tay của hắn đã mơ hồ có hình thức ban đầu của Thánh pháp, uy lực vô cùng.
– Ông!
Thân ảnh của Ngao Ma lóe ra, đột nhiên biến mất tại chỗ, nhưng chỉ nghe Khung Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng, hai tròng mắt hắn như câu thông thiên địa, hỏa quang kinh khủng xuyên thấu hư không, bao phủ về phía Lâm Phong cùng với Ngao Ma. Một tiếng hừ lạnh của hắn giống như ẩn chứa uy thế của thiên đạo, Lâm Phong và Ngao Ma cảm giác được trong cơ thể mình có một cỗ hỏa diễm kinh khủng đang hừng hực thiêu đốt.
Mặc dù đang ở trên hư không nhưng họ lại cảm thấy như đang đặt mình trong hỏa hải. Lực lượng chúa tể tàn sát bừa bãi trong cơ thể Lâm Phong, hủy diệt lực lượng hỏa diễm, nhưng mà thân thể Khung Cửu Thiên đuổi theo, hỏa chỉ kia vẫn điểm tới hướng Lâm Phong. Trong u minh có vô hình xiềng xích thiên địa như tập trung vào Lâm Phong, trong nháy mắt khiến sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, hắn chỉ cảm thấy thân thể mình như bị xuyên thủng.
– Ngao… Ngao Ma nổi giận gầm lên một tiếng, kim sắc quang mang bao phủ thân thể của hắn.
Đồng thời có hắc ám ma ý cuồn cuộn tràn ra, thân thể hắn phá vỡ hư không, lợi trảo chộp tới quang mang thủ chỉ kia, một tiếng gào thét truyền ra. Thân thể Ngao Ma giống như bị xuyên thấu, hỏa chỉ điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn, muốn phá hủy sinh cơ của hắn.
– Rống!
Ngao Ma ngửa mặt lên trời rống giận, nếu không phải là hình thể hắn khổng lồ, thân là cự long, sinh cơ tràn đầy không gì sánh được, hỏa chỉ này sẽ hủy diệt hắn.
– Ngao Ma!
Lâm Phong bước ra một bước, thần sắc hắn đại biến, hắn thật không ngờ Ngao Ma sẽ chịu một kích này thay hắn.
– Lão đại, mau rời khỏi nơi này!
Ngao Ma quay lại mở miệng nói với Lâm Phong, trong lòng Lâm Phong ngầm run sợ, hắn thấy Khung Cửu Thiên giết về hướng Ngao Ma, thân thể hắn phóng về phía Khung Cửu Thiên, chúa tể lực đáng sợ không gì sánh được hội tụ trong tay hắn.
– Chết đi!
Ngón tay Khung Cửu Thiên lại điểm ra, Lâm Phong cảm giác được trong ngón tay ẩn chứa Thánh uy, thần sắc hắn khó coi vô cùng. Thánh Nhân, sau khi bước vào Thánh cảnh, Khung Cửu Thiên cường đại hơn rất nhiều so với trước đây, trong tay Lâm Phong xuất hiện Hoang Địa Ma Kích. Trong giây lát hắn rống giận một tiếng, Hoang Địa Ma Kích phá không bay ra, ma uy kinh khủng giống như một đạo quang mang hắc ám trực tiếp đâm vào trên hỏa chỉ kia rồi cùng biến mất.
– Hanh!
Thấy một màn như vậy thần sắc Khung Cửu Thiên lạnh lẽo, thân thể hắn tiếp tục phóng về phía Lâm Phong, tốc độ của hắn vô cùng nhanh, nhanh đến bất khả tư nghị.
– Giết!
Lực lượng của Lâm Phong đáng sợ không gì sánh được, Hoang Địa Ma Kích lại được đâm ra. Giờ khắc này, chỉ thấy trên người Khung Cửu Thiên hiện lên hỏa diễm quang mang, giống như thần linh chi châu bao phủ hắn vào trong, nơi Hoang Địa Ma Kích đâm vào trên hỏa diễm quang mang liền xuất hiện vết rách, nhưng Khung Cửu Thiên cũng xuất hiện ở trước người Lâm Phong, chưởng lực đáng sợ mang theo Thánh uy kinh khủng đánh về phía Lâm Phong. Giờ khắc này, cả người Lâm Phong cảm giác như đưa thân vào trong hủy diệt. Trong bàn tay trái Lâm Phong hội tụ vô tận lực lượng đánh về phía hỏa chưởng của đối phương. Trong khoảnh khắc, Thánh uy kinh khủng điên cuồng nhảy vào trong thân thể Lâm Phong, cả người hắn bị một cỗ hắc hỏa đáng sợ bao phủ, không thể thoát ra được dường như chỉ có thể chịu chết ở trong phiến hắc hỏa này.
– Lão đại!
Ngao Ma rống giận một tiếng. Các cường giả cổ giới tộc cũng đều nhìn về phía Lâm Phong i, sắc mặt họ có chút tái nhợt, Lâm Phong bị Khung Cửu Thiên đánh trúng, đối mặt với Thánh Nhân, Lâm Phong có thể bị giết chết.
– Tà Thần!
Ánh mắt Xích Luyện Sơn cũng ngóng nhìn về phía Lâm Phong, sắc mặt hắn cứng ngắc, Tà Thần bị giết chết dễ dàng vậy sao. Thân thể Lâm Phong bị tàn phá điên cuồng, nếu hắn không có vô tận chúa tể lực cùng sinh sơ vô tận trong nội thế giới thì trong nhây mắt này cũng đủ để lấy mạng của hắn. Nhưng lúc này, hắn vẫn không thể tránh thoát công kích hủy diệt của đối phương, hắn ngẩng đầu nhìn Khung Cửu Thiên, đối phương giống như một pho tượng thần linh bị hỏa diễm quang mang bao phủ.
– Thánh Nhân đã lĩnh ngộ thiên đạo sao có thể chống lại, Tà Thần ngươi hãy chết đi.
Khung Cửu Thiên lạnh như băng nói, hắn giống như thiên đạo, hỏa diễm của hắn chính là thiên đạo chi hỏa.
– Khung Cửu Thiên và Băng Phong Thánh đế giống nhau, họ đều thuận theo thiên mệnh, bước vào Thánh cảnh.
Lúc này trong đầu Lâm Phong hiện lên một cái ý niệm. Lúc này, Khung Cửu Thiên giống như đại biểu thiên đạo công kích hắn, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phong chân chính giao thủ cùng Thánh Nhân. Trước đây hắn cũng đã gặp qua cường giả Thánh cảnh, nhưng không có cảm giác rõ ràng như vậy.
– Thuận theo thiên đạo, lĩnh ngộ thiên đạo!
Giờ khắc này, trong đầu Lâm Phong hiện lên vô số ý niệm.
– Chết!
Khung Cửu Thiên thấy còn không có hủy diệt được Lâm Phong, hắn phát ra lực lượng càng mạnh ép xuống Lâm Phong. Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy trên người Lâm Phong hiện lên một lực lượng kỳ diệu, chỉ thấy hắn đôi mắt nhìn về phía Khung Cửu Thiên, khóe miệng lộ ra ý cười, trong lòng nói nhỏ:
– Thì ra là thế, ta vẫn muốn hiểu làm sao có thể khống chế chúa tể lực lượng, chúa tể tất cả, muốn để cho mình hóa thân chúa tể, có thể bao phủ toàn bộ thế giới, nhưng ta đã sai rồi, ta chúa tể chân chính đó là bản thân ta.
Chúa tể bản thân chính là đại biểu không cần lợi dụng tất cả, ta là chúa tể, ta là thiên đạo, trong thế giới của ta, ta chính là thần.
– Ngươi còn không chết.
Thấy khóe miệng Lâm Phong lộ ra tiếu ý, trong lòng Khung Cửu Thiên có cảm giác lạnh lẽo, vì sao hắn không thể hủy diệt Lâm Phong, không thể triệt để gạt bỏ sinh cơ của đối phương.
– Sợ rằng ngươi không thể nhìn thấy ta chết.
Lâm Phong thản nhiên nói, Khung Cửu Thiên ngưng trọng, đã xảy ra chuyện gì. Trong nháy mắt hắn cảm giác Lâm Phong giống như đã thay đổi vậy, loại thay đổi này dường như xảy ra trong khoảnh khắc, cả người hắn như chìm vào giữa thiên địa, lại giống như tồn tại độc lập, hắn chính là hắn, không bị bất kỳ lực lượng nào ràng buộc, hắn duy ngã độc tôn. Tổn thương trên thân thể Lâm Phong đang được chữa trị một cách điên cuồng. Giống như là thân bất tử vậy, chỉ thấy hắn buông tay ra tùy ý để thủ chưởng của Khung Cửu Thiên đánh lên người, thần sắc hắn vẫn bất động như cũ, thậm chí khóe miệng hắn mang theo một nụ cười thản nhiên. Nhìn thấy một màn này, thần sắc trên mặt Khung Cửu Thiên lộ ra kinh hãi.
– Làm sao có thể!
Khung Cửu Thiên không thể tin được gào lên một tiếng, hôm nay hắn đặt chân vào Cổ Thánh cảnh, vì sao lại không thể giết chết tên Tà Thần cổ giới tộc này.
– Làm ngươi thất vọng rồi.
Lâm Phong đạm mạc nói, lập tức hắn cũng điểm ra một chỉ hướng về phía đầu của Khung Cửu Thiên, thần sắc Khung Cửu Thiên kịch biến, thân thể hắn lui nhanh về phía sau. Nhưng giờ khắc này Lâm Phong sao có thể để hắn chạy thoát, thủ chỉ của hắn trực tiếp đánh lên đầu của Khung Cửu Thiên. Trong khoảnh khắc, ánh mắt Khung Cửu Thiên dại ra, ánh mắt dần dần tan rả, sinh cơ trong cơ thể bị xóa đi, thần hồn hắn bị nghiền nát, rất nhanh liền rơi xuống dưới. Đột nhiên phát sinh một màn này quá mức rung động nhân tâm, từ khi Khung Cửu Thiên công kích Lâm Phong thiếu chút nữa lấy mạng Lâm Phong, đến khi Lâm Phong phản kích Khung Cửu Thiên, tất cả đều chỉ phát sinh trong nháy mắt, làm cho mọi người không thể tin vào hai mắt của mình. Ngao Ma ngây ngẩn cả người, cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện ngây ngẩn cả người, cường giả của cổ giới tộc cũng ngây ngẩn cả người, mọi người cũng không nghĩ tới kết cục lại trở nên như vậy.
– Lão đại!
Trong miệng Ngao Ma phát ra một tiếng hô hưng phấn, đột phá, nhất định vừa rồi là lão đại đã đột phá, bằng không không có khả năng phát sinh loại nghịch chuyển này, có thể đơn giản tru diệt Khung Cửu Thiên đã bước vào Thánh cảnh. Thực lực lão đại thật đáng sợ, hắn chịu công kích của Khung Cửu Thiên cũng không chết, tồn tại mới bước vào Thánh cảnh chỉ sợ không phải đối thử của Lâm Phong.
– Thiên phú của lão đại thật đáng sợ, hắn vừa bước vào Thánh cảnh liền trực tiếp bỏ xa người mới bước vào Thánh cảnh khác, lão đại thật lợi hại.
Trong tâm Ngao Ma thầm khen ngợi, những cường giả Thái Yêu giới đều không thể làm được, người bước vào Thánh cảnh chính là thiên tài khó có được, bằng không cũng không có loại cơ duyên cùng ngộ tính này.
Sắc mặt của sư phụ Khung Cửu Thiên trở nên khó coi, đệ tử Khung Cửu Thiên của hắn bước vào Thánh cảnh giống như một ngôi sao tỏa ánh sáng rực rỡ, nhưng hắn còn chưa trở về Hoả Diễm Thần Điện đã bị giết chết? Thân thể Khung Cửu Thiên rơi xuống hư không phía dưới, thân thể hắn đã không còn nửa điểm sinh cơ, bị chết không thể chết lại. Trên người sư phụ của Khung Cửu Thiên nhất thời hiện lên một cỗ Thánh uy đáng sợ, cuồn cuộn áp về phía Lâm Phong. Nhưng mà, trước người của hắn có một pho tượng Thánh Nhân đứng ở đó, bình tĩnh nhìn đối phương.
Chương 2350: Chúa tể lực
– Thế nào, lúc giết người một chút phản ứng đều không có, bị giết thì lại có phản ứng mãnh liệt như vậy?
Ánh mắt của một lĩnh chủ cấp Thánh cảnh hộ tống Lâm Phong nhìn cường giả Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện lạnh lùng nói, vừa rồi nếu không phải Lâm Phong đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ sợ người chết lúc này không phải Khung Cửu Thiên, mà là Lâm Phong.
– Các ngươi đều muốn chết như vậy sao?
Cường giả Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện, sư tôn của Khung Cửu Thiên sư phụ đều phât ra thanh âm băng lãnh, ẩn chứa ý uy hiếp vô cùng cường liệt.
– Muốn chết?
Lĩnh chủ nở nụ cười:
– Nhân vật cấp Thánh cảnh động thủ bị người hiểu ra giết chết, Thần Điện chuẩn bị xuất động đông đảo Thánh Vương đến báo thù sao?
Đương nhiên, ta cũng biết Thần Điện thế lớn, căn bản không cần nói nguyên tắc gì liền trực tiếp dẫn đại quân đến, đến lúc đó xin tùy thời đợi đại giá của các ngươi. Ánh mắt sư phụ Khung Cửu Thiên hơi híp lại, cổ giới tộc xin tùy thời đợi đại giá? Cổ giới tộc yên lặng nhiều năm như vậy lại phun ra cuồng ngôn như vậy, lẽ nào cường giả Hỏa Diễm Thần Điện càn quét tới cổ giới tộc hắn còn có thể bảo tồn được sao. Lúc này chỉ thấy Lâm Phong bước chậm đến, đi tới bên cạnh vị lĩnh chủ này, nhìn đối phương, cười lạnh nói:
– Khung Hải Nha và Khung Cửu Thiên đều tự phụ như vậy, chết chưa hết tội, nếu cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện giá lâm, chúng ta cũng đành phải lấy trứng chọi đá.
Đối với những người này, căn bản không cần nói đạo lý với bọn họ nhưng người đều đã giết thì phải làm sao, đó là chuyện của Hỏa Diễm Thần Điện. Thế lực bọn họ cường đại, theo bọn họ nghĩ Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha giết chết hắn mới là chuyện bình thường, lại không nghĩ rằng họ lại bị hắn giết chết. Sư phụ của Khung Cửu Thiên nhìn chằm chằm Lâm Phong, dường như muốn nhìn thấu Lâm Phong, bây giờ hắn không cảm giác được Thánh uy trên người của Lâm Phong, thế nhưng, vừa rồi thực sự là Lâm Phong đã đột phá bằng không Lâm Phong hắn không có khả năng giết chết Khung Cửu Thiên, mà trước đó cũng không thể nào là Lâm Phong ngụy trang được. Nhưng Lâm Phong đột phá ngay cả hắn là Thánh Vương tiểu thành đều nhìn không thấu, Lâm Phong trở lại nguyên trạng triệt để như vậy, giống như một người bình thường không có cảnh giới vậy nhưng khí chất của Lâm Phong thật phi phàm. Hắn không thừa nhận cũng không được, cổ giới tộc tái hiện thiên hạ, Tà Thần này là một nhân vật không bình thường, ngày sau hắn chắc chắn có thể đạt được một độ cao kinh khủng. Chỉ thấy cước bộ của hắn bước ra, nhưng cũng không đi tới hướng đám người Lâm Phong, mà là hướng phía thi thể của Khung Cửu Thiên. Tuy rằng Lâm Phong giết Khung Cửu Thiên, nhưng cũng không đến mức lấy đi bảo vật của Hỏa Diễm Thần Điện ở trên thi thể của Khung Cửu Thiên. Mà bây giờ trên người Lâm Phong cũng không thiếu Thánh Vương Binh, ở Phong Thánh Chi Vực, hắn cũng đoạt không ít Thánh Vương Binh, đều còn không có sử dụng. Mà hôm nay thực lực của hắn tiến thêm một bước, uy lực của Hoang Địa Ma Kích cũng có thể tăng cường. Sư phụ của Khung Cửu Thiên mang theo thi thể hắn rời khỏi, dẫn theo tất cả người của Hỏa Diễm Thần Điện, lúc này Xích Luyện Sơn mới đi tới trước mặt của Lâm Phong, nhìn thần sắc Lâm Phong lóe ra, mở miệng nói:
– Tà Thần, thực lực của ngươi thật mạnh, lại có thể tỉnh ngộ đột phá, có thể giết chết Khung Cửu Thiên, mà ta lại không thể làm gì được hắn, đây cũng có nghĩa là ngươi có thể đơn giản giết chết ta, may mắn ta không phải là địch nhân của ngươi.
– Chuyện hôm nay, còn phải đa tạ ngươi đã tận lực chạy đến giúp đỡ.
Lâm Phong cười nói, Xích Luyện Sơn có thể xuất hiện ở nơi này tất nhiên là đến để giúp hắn, thiên tài Xích Luyện Sơn của Đại Địa Thần Điện và cổ giới tộc không có giao tình gì.
– Chỉ là việc nhỏ, ngươi cũng đã cứu ta còn nói những lời này làm gì.
Nhưng ngươi đã giết chết Khung Hải Nha hôm nay còn giết chết Khung Cửu Thiên, hơn nữa họ Khung hắn đã đột phá Thánh cảnh địa vị đã không giống trước kia, hắn chết ở trên tay ngươi, Hỏa Diễm Thần Điện sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy, việc này ngươi phải cẩn thận, tuy rằng ta muốn giúp ngươi, nhưng ta không thể lấy ra lực lượng của Đại Địa Thần Diện được. Xích Luyện Sơn thành khẩn nói, tuy rằng hắn bước chân vào Thánh cảnh, nhưng muốn Đại Địa Thần Điện đứng ra đối lập Hỏa Diễm Thần Điện vì Lâm Phong là chuyện không thể nào, các Thần Điện sẽ không dễ dàng đối lập nhau, nhất là sẽ không phát sinh ma sát lớn, Lâm Phong đối với Đại Địa Thần Điện mà nói chỉ là một ngoại nhân mà thôi.
– Ta hiểu, Hỏa Diễm Thần Điện đâu có dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy.
Lâm Phong đáp lại, thế nhưng dù là hắn giết Khung Hải Nha hay là Khung Cửu Thiên đều là ở thế bắt buộc, người khác giết đến trên đầu hắn, chẳng lẽ hắn còn lùi bước buông tha ho tính mệnh đối phương sao, đây cũng không phải là võ đạo của hắn.
– Vậy ngươi cẩn thận một chút, hiện tại ta lưu lại nơi này cũng không giúp gì cho ngươi được, ta đi về trước.
Xích Luyện Sơn chào hỏi một tiếng với Lâm Phong, lập tức thân ảnh hắn lóe ra, rời khỏi nơi này.
– Chúng ta đi xuống đi!
Lâm Phong nhìn thoáng qua mọi người, mở miệng nói, thân thể hắn hạ xuống phía dưới. Hôm nay, tin tức Tà Thần của cổ giới tộc tru diệt Khung Cửu Thiên đã bước vào Thánh cảnh cũng không có truyền đi, bởi vì người biết chỉ có một số người của cổ giới tộc và mấy người Hỏa Diễm Thần Điện, ngoài ra Xích Luyện Sơn, người của cổ giới tộc cũng sẽ không tận lực đi tuyên truyền, mà ngươi của Hỏa Diễm Thần Điện chắc chắn là sẽ không nói ra ngoài. Đây cũng không phải là chuyện tình đáng tự hào gì, thiên tài Khung Cửu Thiên của Hỏa Diễm Thần Điện bước vào Thánh cảnh bị một chiêu mà Tà Thần lĩnh ngộ ra giết chết, nói ra người khác chỉ càng chế nhạo Khung Cửu Thiên vô dụng. Khiến Lâm Phong kỳ quái là khi trở lại cổ giới tộc, cổ giới tộc cũng không có nửa điểm e ngại Hỏa Diễm Thần Điện trả thù, quân đoàn Lâm Phong hắn mang ra từ lãnh địa Vạn Yêu Vương cùng với thuộc hạ chính hắn khống chế tuy rằng rất lợi hại đủ để quét ngang một phương, nhưng đối mặt với Thần Điện là vẫn chưa đủ, địch nhân đạt đến loại cấp bậc này so đấu đã thì không như là các thế lực nhỏ chiến đấu, mà là nhân vật thượng tầng thực lực cấp Thánh Vương so đấu mới là quyết định sinh tử, mà trong Thần Điện lại không thiếu cường giả Thánh cảnh. Thần Điện trong Cửu tiêu thiên đình, có Thần Điện là tồn tại từ thời đại viễn cổ, cũng có Thần Điện là từ thời đại thượng cổ lưu truyền tới nay, bọn họ đều đã trải qua vô số năm lịch sử, tiếp nhận quá nhiều nhân vật thiên tài, một đời lại một đời, bọn họ một khi đặt chân vào Thánh cảnh hầu như là tồn tại bất tử, trừ phi là ngã xuống trong chiến đấu. Bởi vậy, Thánh cảnh chính là sẽ không ngừng tăng, trừ phi bạo phát Cửu Tiêu đại chiến chưa từng có như ở cuối thời đại thượng cổ, bằng không khó có thể ngã xuống nhiều cấp Thánh cảnh, cường giả sẽ càng ngày càng nhiều, cùng rất nhiều nhân vật cấp lão quái vật cấp khác ngày thường ngươi không nhìn thấy được, nhưng Lâm Phong cũng không có hoài nghi trong Thần Điện chắc chắn có không ít tồn tại bậc này. Vô Tận Hải, Cửu Tiêu thiên đình, Thái Yêu giới, Minh giới, đại lục Cửu Tiêu có rất nhiều Thánh cảnh. Trong ngày thường, bọn họ hoặc là lão nhân bình thường, là trung niên thả cần câu cá, ngươi đi tới trước mặt bọn họ đều không thể nhận ra được, ngươi rất khó phát hiện thân ảnh của bọn họ, nhưng bọn hắn xác thật tồn tại ở trên thế giới này. Nếu cổ giới tộc thản nhiên như vậy, Lâm Phong cũng không cần thiết phải tự tìm phiền não. Giờ phút này hắn đang bế quan một mình, một khi hắn tỉnh lại, tuy rằng hắn có lực lượng đáng sợ, nhưng mà cảnh giới của hắn vẫn vững chắc như vậy. Lúc này, trong thế giới võ hồn của Lâm Phong, chỉ thấy thân thể hắn lơ lửng trên hư không. Giờ khắc này hắn cảm giác mình chân chính chúa tể thế giới, loại cảm giác này thật vui sướng.
– Xuân!
Lâm Phong ý niệm khẽ động, vạn vật phùng xuân, khí mùa xuân, bao phủ toàn bộ thế giới võ hồn, dường như ở trong một nháy mắt cải biến. Giờ khắc này, trong thế giới võ hồn, vô số người ngẩng đầu cảm nhận được cỗ cảm giác xuân mát cùng với sinh cơ đều ngây ngẩn cả người.
– Đây mới thật sự là chúa tể chi đạo, chúa tể chi đạo của ta không giống với người khác, chúa tể chi đạo giống như thiên đạo, chúa tể tất cả, ta chính là đại biểu thiên đạo của thế giới này.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, trong ý niệm của hắn như thấy được toàn bộ thế giới, hắn tâm niệm khẽ động, chúa tể lực hóa huyền hoàng, diễn hóa thế giới, khiến thế giới này diễn hóa thành thế giới hoàn chỉnh, dựa theo suy nghĩ của hắn từng mảnh đại địa hoang vu bị mở ra, thành trì, nông thôn, đại dương, cấm địa, không ngừng di động trong thế giới của hắn, chờ đợi người trong tương lai tới thăm dò. Đương nhiên, còn có bí cảnh, động tiên, các loại binh khí, cung điện, xuất hiện ở trong thế giới này, cũng đang chờ đợi người khác đi tìm kiếm. Lâm Phong rất hưởng thụ loại cảm giác sáng tạo này, dựa theo suy nghĩ của mình diễn hóa thành thế giới của mình. Hồi lâu sau, hắn mới ngừng lại được, tâm niệm khẽ động, thân ảnh Lâm Phong biến mất tại chỗ. Một khắc sau, hắn xuất hiện ở trong hoàng cung tại Dương Châu Thành Tuyết Nguyệt Quốc.
– Tiểu Phong.
Nguyệt Mộng Hà nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt lộ ra ý cười:
– Vừa rồi vì sao mùa đột nhiên thay đổi?
– Mẫu thân, người thích mùa gì?
Lâm Phong mỉm cười nói.
– Trời thu, mùa thu mặc dù tiêu sái, màu vàng lá rụng tô điểm thế giới, là một cảnh đẹp chưa từng có.
Nguyệt Mộng Hà cười nói.
– Tốt, vậy trời thu.
Lâm Phong khẽ gật đầu, nhất thời xuân qua thu lại, lá rụng bay tán loạn, trong hoàng cung lá cây dường như muốn hiện lên kim sắc, một trận gió thu kéo tới, mang theo chút cảm giác mát, làm Nguyệt Mộng Hà sửng sốt một chút.
– Tiểu phong, cái này là mùa thu?
Nguyệt Mộng Hà một trận kinh ngạc.
– Xem ra thực lực tiểu Phong lại lợi hại hơn.
Chỉ thấy Lâm Hải đã đi tới nhìn Lâm Phong cười nói.
– Phụ thân.
Lâm Phong nhìn về phía Lâm Hải lộ ra ý cười. Hôm nay, Nguyệt Mộng Hà cùng với Lâm Hải đều trẻ trung, tu vi của bọn họ cũng tinh tiến rất nhiều, có Lâm Phong ở đây bọn họ muốn không tiến bộ cũng khó khăn.
– Thiếu gia Lâm Phong càng ngày càng mạnh, sợ rằng đã đến Đế cảnh trong truyền thuyết.
Y Tuyết đứng ở đó nhìn Lâm Phong, ánh mắt nàng mang theo vẻ kính ngưỡng, nàng vẫn luôn sùng bái Lâm Phong, từng bước một nhìn thiếu gia Lâm Phong lớn, nhớ tới Tuyết Nguyệt trước kia, Y Tuyết quả thực khó có thể tin loại biến hóa này.
– Các ngươi quá coi thường ca ca.
Chỉ thấy Tiểu Nhã đẹp đẽ đi ra:
– Ca ca đối phó với Đế cảnh bình thường chỉ cần hét lớn một tiếng cũng đủ rồi.
– Nha đầu kia cũng đừng ồn ào lên.
Lâm Phong cười lắc đầu, nói:
– Phụ thân, mẫu thân, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm a!
– Tốt, ta tự mình xuống bếp.Nguồn truyện audio
Nguyệt Mộng Hà nở nụ cười, lập tức rời đi, người một nhà hoà thuận vui vẻ.