1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 459 [Chương 2291 đến 2295]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 459 [Chương 2291 đến 2295]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2291: Các Thần Điện

– Tính mạng của hắn đang rất nguy kịch.

Ngay khi thấy nhà tiên tri xuất hiện, từ trong đạo lục quang kia liền có một giọng nói thanh thúy vang lên, khiến sắc mặc của nhà tiên tri trở nên ngưng trệ:

-Băng Nhan, ngươi hay đưa hắn đi trước đi.

Nhất định phải cứu sống hắn.

-Được.

Ngay sau đó, đạo lục quang chói sáng kia lập tức hóa thành một đạo chùm sáng bay về hướng xa xa. Còn Lâm Phong, hắn dường như đã không tri giác. Cùng lúc đó, khi vị Thánh nhân của Hỏa Diễm Thần Điện thấy Lâm Phong được đưa đi, hắn ta liền hừ lạnh một tiếng. Lâm Phong chắc chắn sẽ phải chết vào ngày hôm nay, uy lực một kích kia của hắn đủ để giết Lâm Phong vài lần, chứ không phải giỡn chơi.

-Đại sinh mệnh cướp đoạt!

Ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng thấu xương của Nhà tiên tri đột nhiên vang lên, khiến cho sắc mặt của vị Thánh nhân Hỏa Diễm Thần Điện phải biến đổi. Hắn ta phẫn nộ quát:

-Ma Thiên, ngươi muốn giết ta à?

Ngay khi hắn vừa dứt lời, một luồng sức mạnh khủng bố liền bắt đầu cướp đoạt sinh mệnh của hắn. Vào lúc bấy giờ, hắn mới cảm thấy cỗ sát khí thao thiên của Nhà tiên tri.

-Có lẽ vì ta mấy năm nay ít xuất thủ, nên các ngươi cũng quên danh hiệu của lão phu là gì rồi.

Nếu ngươi có thể nhớ rõ tên của ta, thù cũng đã hiểu mình chết trong tay ai rồi. Nhà tiên tri thở dài một tiếng, lạnh lùng nói một tiếng, rồi duỗi tay ra về phía bầu trời. Ngay lúc đó, cả thiên địa dường như đã hóa thành lĩnh vực của ông. Mặc dù là xa xa nhìn thấy, thù những vì Thánh Đế của các thần điện cũng cảm thấy khiếp sợ. Khi một vị Thánh nhân của Hư Không Thần Điện đang ở xa xa, nhìn thấy cảnh nhà tiên tri tấn công Thánh nhân của Hỏa Diễm Thần Điện. Trái tim của hắn liền nhảy lên một cách dồn dập, như bị ai đó bóp chặt. Vào lúc này, hắn ta đang phân vân, không biết có nên giúp đỡ vị Thánh nhân của Hỏa Diễm Thần Điện hay không? Sau một lúc suy nghĩ, vị thánh nhân của Hư Không Thần Điện kia lại xoay người rời đi, giống như chuyện nơi này không hề liên quan đến hắn. Trong lúc đó, dư ba từ trận chiến của Nhà tiên tri cùng Thánh nhân của Hỏa Diễm Thần Điện đã bao phủ khu vực ngàn dặm xung quanh. Vào lúc bấy giờ, vùng đất này đã trở thành một khu vực bị phong bế. Nhà tiên tri đã dùng lực lượng khủng bố của ông ấy giam cầm cả hư không, không tiếc tất cả để tru sát vị Thánh Nhân kia. Trong cuộc đua chết chóc kéo dài hàng chục vạn dặm này, đã có ít nhất năm đại Thần Điện tham dự. Có thể nói là sự kiện lần này có ảnh hưởng vô cùng to lớn, chỉ vì Lâm Phong đến Tuyết tộc, mà mâu thuẫn của các Thần Điện đã bị kích phát toàn diện. Cũng có thể nói, nhờ sự kiện này, mà cái tên Lâm Phong đã lan truyền khắp Cửu Tiêu thiên đình, không ai không biết. Hơn xa cái lần hắn cướp được đệ nhất bảo tỏa của Cửu Tiêu Hội Ngộ. Mà chuyện đó cũng dễ hiểu thôi, dù sao Cửu Tiêu hội ngộ chỉ là nơi thiên tài tụ hội, mà đối với Cửu Tiêu thiên đình mênh mông, có vô số thiên tài này mà nói, đó cũng chỉ là một chuyện nhỏ bé. Còn chuyện lần này lại khác. Trong lần này, một vị thánh nhân của Hỏa Diễm Thần Điện đã vẫn lạc. Có thể nói, cái chết của vị thánh nhân kia mới là nguyên nhân chuyện này lại oanh động đến vậy. Dù sao Thánh nhân cũng là cường giả đỉnh cao ở Cửu Tiêu thiên đình, mà chuyện thánh nhân vẫn lạc cũng không phải là năm nào cũng diễn ra. Cũng nhà chuyện lần này, mà mọi người cũng đã nhớ lại, Vận Mệnh Thần Điện còn có một vị thánh nhân kinh khủng tên là Ma Thiên. Ông ấy không chỉ là nhà tiên tri, mà còn là người đã giết chết một vị Thánh nhân. Tổn thất bất kì vị Thánh Nhân nào, đối với Thần Điện đều là tổn thất to lớn, nên tất cả mọi người đều cho rằng, Hỏa Diễm Thần Điện nhất định sẽ báo thù. Nhưng theo từng giây phút trôi đi, bọn họ lại phát hiện, Hỏa Diễm Thần Điện rất bình tĩnh, không có khai chiến với Vận Mệnh Thần Điện. Còn ở phía sau màn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì không phải ai cũng biết được. Nhưng có một điều chắc chắn mọi người có thể tưởng tượng được, là Hỏa Diễm Thần Điện rất phẫn nộ, nhưng bọn họ vẫn có cố kỵ, không dám triển khai chiến. Đối với Hỏa Diễm Thần Điện mà nói, đuổi giết Lâm Phong là chuyện rất nhiều Thần Điện tham gia, nên Vận Mệnh Thần Điện không dám động thủ với tất cả Thần Điện, nhưng Vận Mệnh Thần Điện không phải là thứ dễ chọc. Các cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện không phải là kẻ ngốc, bọn họ dám khẳng định. Cái chết của vị thánh nhân kia có sự nhúng tay của các thần điện khác. Có lẽ vị Thánh nhân kia không phải chết ở trong tay Ma Thiên, mà là bị các thần điện khác áp toán. Đối phương, hy vọng bọn họ cùng Vận Mệnh Thần Điện khai chiến. Chắc chắn là khi Hỏa Diễm Thần Điện khai chiến, thì những Thần Điện kia sẽ khoanh tay đứng nhìn, thậm chí còn có kế hoạch nuốt trọn cả hai Thần Điện. Vì từ thời Thượng cổ, đã có vài Thần Điện bị tiêu diệt do bị đồng minh chọt một đao khi chiến đấu với thần điện khác. Nên từ trước tới giờ, các Thần Điện chưa từng chân chính quyết chiến với nhau. Sau chuyện Hỏa Diễm Thần Điện có báo thù Vần mệnh thần điện hay không? Thì mọi người lại có một cái nghi vấn mới, Lâm Phong đã chết chưa? Nghe nói sau khi bị ăn một kích của thánh nhân Hỏa Diễm Thần Điện, Lâm Phong đã bị cường giả của Sinh Mệnh Thần Điện mang đi, cho nên không ai biết, Lâm Phong rốt cuộc đã chết hay chưa? …… Giờ phút này, Lâm Phong đang ở trong một cái hồ thuộc khu vực trung tâm của Sinh Mệnh Thần Điện. Cả người hắn đang được sinh mệnh chi linh bao phủ, nó đang giúp hắn từ từ khôi phục vết thương. Mà ở ngay bên hồ, lại có một bóng người nhìn chằm chằm Lâm Phong. Người đó chính là Nhà tiên tri. Một lúc sau, nhà tiên tri mới hướng mắt về một gốc cổ thụ, mở miệng nói:

-Băng Nhan, thương thế của hắn thế nào rồi?

-May là hắn am hiểu sinh mệnh pháp tắc, lại hấp thu thêm khí tức của sinh mệnh chi linh, nên hắn đáng lẽ phải tỉnh lại rồi mới đúng.

Nhưng chẳng biết vì sao, hắn lại vẫn chưa tỉnh. Để ta mời Tích Tích xem thử, có lẽ nàng sẽ nhìn ra, Lâm Phong tại sao chưa tỉnh.

-Băng Nhan, cám ơn.

Nha tiên tri khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói.

-Ngươi thật sự rất coi trọng hắn, thậm chí không tiếc giết chết một vị Thánh Vương vì hắn.

Hắn thật là cấm kỵ thể sao?Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

-Có thể là vậy.

Như chuyện đó không quan trọng. Nếu bất kỳ tên đệ tử nào của Vận Mệnh Thần Điện bị như thế, ta cũng sẽ không đứng nhìn. Nhà tiên tri bình tĩnh nói một tiếng. Sau đó không lâu, một vị nữ tử xinh đẹp thong thả bước tới bên hồ. Từ trên người nữ tử này, mọi người có thể cảm nhận được một cỗ khí chất cực kỳ bất phàm, giống như là Sinh Mệnh nữ thần vậy. Ngay sau đó, nữ tử kia liền duỗi tay đặt ở trên người Lâm Phong, im lặng cảm thụ.

-Sinh tử nhị trọng.

Nữ tử kai lập tức tỏ ra bất ngờ, rồi lập tức ngẩng đầu nhìn nhà tiên tri, hỏi:

-Hắn đã lĩnh ngộ sinh tử chi đạo sao?

-Chắc là vậy.

Nhà tiên tri khẽ gật đầu.

-Sinh và tử vốn là trái ngược nhau, nhưng lại không thể tách rời, giống như âm và dương vậy.

Lúc này, hắn đã lâm vào một tỉnh cảnh phi thường vi diệu. Ta cũng không biết, vì sao hắn lại chưa tỉnh nữa. câu trả lời của Mộ Dung Tích Tích khiến cho nhà tiên tri phải cau mày, không biết phải làm sao. Dù cường giả của Vận Mệnh Thần Điện có được năng lực kỳ diệu, nhưng làm sao có thể am hiểu pháp tắc sinh tử bằng Sinh Mệnh Thần Điện được.

-Vậy bây giờ, ta phải làm như thế nào đây?

Nhà tiên tri mở miệng hỏi.

-Ta sẽ cố gắn trị liệu vết thương của hắn, nhưng hắn có không tỉnh lại hay không, thì ta cũng không biết nữa.

Tất cả chỉ có thể dựa vào chính hắn. Mộ Dung Tích Tích lắc đầu nói.

-Nếu hắn vẫn không tỉnh thì sao?

Nhà tiên tri hỏi:

-Chỉ cần thường xuyên bổ sung sinh mệnh lực lượng cho hắn, thì sẽ không có chuyện gì.

Mộ Dung Tích Tích đáp. Tình trạng của Lâm Phong rất kỳ quái, dường như hắn đã tiến nhập vào một loại sinh tử tuần hoàn, chỉ có hắn mới có thể tự thoát ra. Nếu cố gắn can thiệp, hắn rất có thể sẽ chết. Sau khi nghe xong, Nhà tiên tri không nói gì nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong ở trong hồ. …… Cùng lúc đó, Mộng Tình cùng Già Thiên đang ở bên trong Vận Mệnh Thần Điện đang vô cùng lo lắng cho Lâm Phong. Đến bây giờ, bọn họ vẫn không thể biết tình trạng của Lâm Phong hiện tại như thế nào rồi? Nhà tiên tri chỉ nói bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, nhưng bọn họ làm sao có thể kiên nhẫn được. Ngoại trừ Mộng Tình, thì ở trong Phượng Hư gia tộc, cũng đang có người cực kỳ lo lắng cho Lâm Phong. Thanh Phượng nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên, hỏi:

-Sư tôn.

Lâm Phong rốt cuộc như thế nào rồi?

-Ta cũng không rõ nữa.

Thập Tuyệt Lão Tiên khẽ lắc đầu, rồi nói tiếp:

-Nghe nói hắn bây giờ đang ở trong Sinh Mệnh Thần Điện.

-Sinh Mệnh Thần Điện ư?

Sắc mặt của Thanh Phượng liền trở nên ngưng trọng, sau đó lại mở miệng nói:

-Con muốn đi Sinh Mệnh Thần Điện.

-Con đi thì có tác dụng gì?

Thập Tuyệt Lão Tiên mở miệng nói:

-Ở đó có cường giả của hai đại Thần Điện.

Ta tin Lâm Phong chắc sẽ không có chuyện đâu? Nếu đó là chuyện bọn họ không thể giải quyết được, thi có thêm con cũng không giải quyết được. Sau khi nghe xong, sắc mặt của Thanh Phượng càng thêm ngưng trọng, nàng lập tức nói:

-Con đi tìm Tịnh tả!

Ngay sau khi nói xong, nàng liền rời đi. …… Vào lúc này, tất cả các Thần Điện đều chú ý đến Sinh Mệnh Thần Điện, vô luận là Lâm Phong chết hay sống, thì ít nhất, bọn họ cũng phải biết. Nếu như Lâm Phong không chết, thì các Thần Điện lỗ lớn rồi, không nói đến chuyện tổn thất một vị Thánh Vương, chỉ riêng mặt mũi bị tổn thất, cũng đã làm cho họ đau lòng. Cùng lúc đó, Tuyết tộc cũng đang nhìn chằm chằm Sinh Mệnh Thần Điện, bọn họ đang chờ tin Lâm Phong tử vong truyền ra. Bọn họ không tin, các Thần Điện lại không moi được tin tức gì.

Chương 2292: Tình cảnh của Lâm Phong

Trong lúc mọi người đang vô cùng quan tâm đến sống chết của Lâm Phong, thì Lâm Phong vẫn im lặng nằm ở trong Sinh Mệnh Thần Điện, được vô cùng vô tận sinh mệnh lực lượng ôn dưỡng. Vào lúc này, Mộ Dung Tích Tích đang đứng ở trước người Lâm Phong, nàng duỗi tay đặt ở trên người Lâm Phong, từ trong cơ thể nàng có một luồng sinh mệnh khí tức không ngừng chảy xuôi vào cơ thể Lâm Phong, dẫn dắt sinh mệnh lực vận hành. Nàng lại có thể cảm giác được rõ ràng, ở trong cơ thể Lâm Phong có hai luồng khí tức sinh và tử đang giao nhau, vô luận nàng dẫn dắt như thế nào, tử vong khí tức vẫn không tiêu tan. Điều này làm cho nàng cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

-Ngươi đây là làm gì đó?

Mộ Dung Tích Tích thì thào nói nhỏ.

-Không biết tại sao tử khí trong cơ thể hắn lại không thể xua tan đi được?

Câu hỏi của Băng Nhan khiến Mộ Dung Tích Tích khẽ lắc đầu:

-Ta cũng không biết nữa, dù sao ta cũng không thể xâm nhập vào thức hải của hắn được Nếu chẳng may chạm phải cái gì đó, thì tình trạng của hắn sẽ xấu hơn.

-Ý của ngươi là ý thức của hắn vẫn đang vận hành sinh tử pháp tắc trong cơ thể hắn ư?

Mộc Băng Nhan hỏi.

-Ân.

Mộ Dung Tích Tích khẽ gật đầu. Rất có khả năng là ý thức của Lâm Phong đang vẫn chưa lâm vào ngủ say, chỉ là không biết tại sao hắn không muốn tỉnh lại. Đứng là trong cơ thể Lâm Phong lúc này đang tràn ngập sinh tử pháp tắc. Vô luận là thân thể hắn hay là linh hồn của hắn đều đang ngủ say. Vì ngay lúc bị vị Thánh nhân kia của Hỏa Diễm Thần Điện đánh trúng, cả cơ thể và linh hồn hắn đều tưởng là hắn sẽ chết, nên hắn đã đem tất cả sinh cơ tập trung lại một chỗ, khiến cho cơ thể hắn không thể chết đi ngay lập tức. Cộng thêm sự trợ giúp kịp thời của Mộc Băng Nhan, nên hắn vẫn chưa chết. Mặc dù Lâm Phong chưa chết, nhưng hắn vẫn suýt nữa là tử vong, nên trong cơ thể sinh ra một luồng tử khí, rồi lại được Mộc Băng Nhan dùng sinh mệnh khí tức cứu, nên trong cơ thể hắn đã hình thành một vòng sinh tử tuần hoàn. Và sau khi khôi phục một chút ý thức, Lâm Phong liền nhận ra loại sinh tử cảm ngộ này cực khó được, nếu như hắn bỏ qua cơ hội lần này, thì sẽ vĩnh viễn không thể gặp lại, nên hắn mới không xua đi tử khí. Hắn đang muốn trải nghiệm tử vong và cảm ngộ nó. Cho nên cả cơ thế và linh hồn của hắn lúc này mớ chìm vào trong ngủ sâu, một khi hắn tỉnh lại, sinh tử chi đạo của hắn sẽ đạt được viên mãn. Trong khi hai người Mộc Băng Nhan và Mô Dung Tích Tích đang bàn luận về Lâm Phong, thì cũng đang có một bóng người khổng lồ, tỏa ra từng đợt từng đợt viễn cổ khí tức đang quan sát Lâm Phong. Người đó chính là Tần Sơn cổ thánh, Vãng Sinh Kinh hắn tu luyện mặc dù vẫn không hoàn toàn khôi phục, nhưng nó vẫn mạnh hơn hơn lúc trước vô số lần. Đúng lúc này, đột nhiên có một con chim xanh xuất hiện, lượn vòng trên không trung đồng thời kêu to.

-Có hai vị cô nương của Phượng Hư gia tộc muốn thăm Lâm Phong.

Mộc Băng Nhan lập tức hóa thành cổ thụ, ngẩng đầu mở miệng nói:

-Mời các nàng vào.

Ngay khi vừa dứt lời, cây cỏ xung quanh hồ từ từ tản ra, tạo thành một con đường. Một lúc sau, từ phía xa xa, có hai bóng hình xinh đẹp từ từ tiếp cận, hai người đó đúng là Tịnh Tả cùng với Thanh Phượng.

-Lâm Phong!

Ngay khi thấy, Thanh Phượng liền nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm Phong. Khi nhìn thấy bóng người nằm ở trong hồ, lòng của nàng lại có chút đau.

-Thương thế của huynh ấy sao rồi?

Thanh Phượng nhìn thấy Mộ Dung Tích Tích, hỏi.

-Nửa sống nửa chết, ta cũng không biết hắn rốt cuộc đang ở trạng thái gì nữa.

-“Nửa sống nửa chết” là sao?

Gương mặt của Thanh Phượng lập tức trở nên ngưng trọng, rồi hỏi lại:

-Ý của tiền bối là hắn có thể chết bất cứ lúc nào sao.

-Ân.

Cái gật đầu của Mộ Dung Tích Tích khiến cho gương mặt của Thanh Phượng trở nên cứng đờ. Vào lúc này, nàng đột nhiên không biết nên nói cái gì. Nàng chỉ yên lặng xoay người lại, nhìn Lâm Phong.

-Tại sao lại có thể như vậy.

. .? Thanh âm lúc này của Thanh Phượng trở nên vô cùng suy yếu, giống như có chút thất hồn lạc phách. Nàng còn nhớ, chỉ mấy ngày trước, hắn vẫn còn xuất hiện tại trước mặt nàng, nói sẽ chiếu cố nàng. Nhưng tại sao bây giờ, mọi chuyện lại thành ra như vậy.

-Thanh Phượng.

Khi thấy Thanh Phượng như vậy, Tịnh Tả liền đi đến cạnh Thanh Phượng, an ủi nàng. Nha đầu này đã khổ cực từ nhỏ, nên nàng cứ tưởng sau khi gặp được Lâm Phong, Thanh Phượng sẽ được hạnh phúc. Nhưng không ngờ lại gặp phải tình cảnh này. Sau một lúc lâu, Thanh Phượng lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Mộ Dung Tích Tích, hỏi:

-Tiền bối, ta nếu hóa đạo niết bàn, dung nhập vào bên trong thân thể huynh ấy, thì huynh ấy có thể tỉnh lại không?

-Hóa đạo niết bàn ư?

Khi nghe Thanh Phượng nói vậy, thần sắc của Mộ Dung Tích Tích liền trở nên ngưng trọng. Nàng có nghe nói, Phượng Hư gia tộc có được một loại thần thông vô cùng kỳ diệu, nhưng chỉ có một số ít người sử dụng được.

-Có lẽ sẽ có hiệu quả.

Mộ Dung Tích Tích khẽ gật đầu, rồi nói tiếp:

-Ít nhất cũng có thể đề cao khả năng hắn tỉnh lại.

-Ân.

Khi thấy Thanh gật đầu, sắc mặc của Tịnh Tả liền biến đổi:

-Thanh Phượng, ngươi hiện tại căn bản không thể hóa đạo niết bàn.

-Chỉ cần ta đáp ứng điều kiện của gia tộc, sau đó lại trải qua phượng huyết tẩy lễ, thì ta chắc chắn có thể hóa đạo niết bàn.

Tịch Tả, chúng ta nhanh chóng trở về thôi. Ngay sau khi nói xong, Thanh Phượng liền quay người lại, nhẹ nhàng nói:

-Ta không đồng ý cho ngươi làm vậy đâu.

-Đi thôi.

Thanh Phượng lập tức lôi kéo Tịnh Tả rời đi. Sau khi Thanh Phượng và Tịch Tả rời đi, Mộ Dung Tích Tích và Mộc Băng Nhan vẫn còn chưa hết kinh ngạc. Sau một lúc, Mộ Dung Tích Tích mới cười khổ một tiếng. Nàng không ngờ lại có người nguyện ý vì cái tên gia hỏa như Lâm Phong mà hi sinh. rồi nàng lại nhìn về phía Mộc Băng Nhan, cười nói:

-Băng Nhan à.

Cố gắng tìm một chàng trai đi nhé. Mộc Băng Nhan lập tức cười khổ, đáp:

-Cái nha đầu nhà ngươi còn dám trêu chọc ta.

-Nào có.

Ta nhớ ngươi và Ma Thiên lúc trước cũng rất là oanh liệt mà. Mộ Dung Tích Tích mỉm cười đáp. Khó có thể tưởng tượng, hai vị Thánh nhân của Thần Điện lại có thể trêu chọc nhau như là những thiếu nữ. Đây đúng là chuyện hiếm gặp. Nhưng người duy nhất có thể biết được chuyện này lại hồn nhiên chẳng biết gì. Vào lúc này, thần hồn và ý thức của Lâm Phong đang tụ hội lại cùng một chỗ, sinh tử tuần hoàn, hắn hiện tại thầm nghĩ đả thông sinh tử đại tuần hoàn, đột phá gông cùm xiềng xích, thành tựu sinh tử đại viên mãn. Chỉ khi đạo đạt được viên mãn, thì Lâm Phong mới có thể mở ra thánh pháp, trở thành vô thượng Thánh Vương. Có thể nói, đây là bước tất cả các cường giả đỉnh cao đều phải đi qua. Trong khi chúa tể lực lượng trong cơ thể Lâm Phong đang không ngừng dung hợp sinh khí và tử khí, thì tất cả các thần điện đều đang tập trung sự chú ý đến Sinh Mệnh Thần Điện, bọn họ đang đợi tin tức về Lâm Phong. ….. Mấy hôm sau, từ trong Phượng Hư gia tộc truyền ra tin, Thanh Phượng đã tiếp nhận an bài của gia tộc, đáp ứng thông hôn cùng Hỏa Diễm Thần Điện. Chuyện này đối với bắt Phượng Hư gia tộc ý nghĩa cực kỳ phi phàm, nhưng ở trong mắt mọi người, đây không phải là việc gì lớn. Thậm chí Hỏa Diễm Thần Điện cũng không để tâm đến chuyện này mấy. Vì ánh mắt của bọn họ đều bị Lâm Phong thu hút. Thời gian chậm rãi trôi. Vào lúc này, chúa tể lục lượng của Lâm Phong đã hoàn toàn khống chế sinh khí và tử khí trong cơ thể hắn, tạo nên một vòng tuần hoàn bất tận.

-Hắn như thế nào rồi?

Ngay khi Mộc Băng Nhan phát hiện dị thường trong cơ thể Lâm Phong, nàng liền điều khiển vô số sinh mệnh lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn.

-Tại sao lại có thể như vậy?

Tại sao sau khi sinh mệnh lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, thì nó lại hóa thành tử khí, rồi tiếp tục tiến hành tuần hoàn. Duy trì trạng thái nửa sống nửa chết của hắn. Mộ Dung Tích Tích chưa từng tiếp xúc qua người có sinh tử đạo đại viên mãn, nên nàng mới không biết ý nghĩa của sinh tử tuần hoàn. Nàng vẫn cứ tưởng Lâm Phong do bị thương nên mới rơi vào trạng thái này. Nhưng thật ra, vết thương trên người hắn đã hoàn toàn khỏi, chỉ là hắn muốn đột phá một cảnh giới mới mà thôi.

-Ta cũng không biết hắn bị làm sao nữa?

Chỉ có thể tiết quan sát. Mộc Băng Nhan mở miệng nói. Số lượng sinh mệnh lực mà hai nàng đưa vào cơ thể Lâm Phong vô cùng khổng lồ, nhưng không biết tại sao hắn số sinh mệnh khí tức kia lại giống như không thể thỏa mãn thân thể của hắn. Chuyện này khiến cho hai người phi thường khiếp sợ. …. Mà ngày sau. Thanh Phượng và Tịnh Tả lại đến Sinh Mệnh Thần Điện một lần nữa. Lần này, Tịnh thẳng đến để ngăn cản Thanh Phượng, nhưng Thanh Phượng vẫn bướng bỉnh, không nghe lời khuyên. Nên nàng chỉ hy vọng, sự hi sinh của Thanh Phượng thật sự làm cho Lâm Phong tỉnh lại!

Chương 2293: Thức tỉnh

Trung tâm của Sinh Mệnh Thần Điện chính là một tòa Sinh Mệnh Chi Thành. Nếu nhìn từ xa, Sinh Mệnh Chi Thành không phải một tòa thành, mà là một cây cổ thụ vô cùng to lớn, càng lá xum xuê kéo dài vài trăm dặm. Nó giống như là một cây cổ thụ đã tồn tại từ thời đại viễn cổ, trường tồn cho đến nay và tràn ngập lực lượng sinh mệnh màu xanh lục. Cái hồ Lâm Phong đang nằm chính là trung tâm của cổ thụ. Khi nhìn thấy Lâm Phong vẫn chưa tỉnh, Tịch Tả liền có một linh cảm không hay. Nếu Lâm Phong vất không tỉnh, Thanh Phượng nhất định sẽ hóa đạo niết bàn để cứu lấy Lâm Phong.

-Tiền bối.

Khi nào huynh ấy mới có thể tỉnh lại? TRong khi Thanh Phượng đang hỏi Mộ Dung Tích Tích, thị Tịch Tả cũng đang dùng thần niệm tuyền âm cho Mộ Dung Tích Tích:

-Tiền bối.

Ngài hãy nói là Lâm Phong sắp tỉnh rồi đi. Nếu không nha đầu này sẽ làm chuyện điên rồ đó. Khi mới nghe tịch tả nói vậy, sắc mặt của Mộ Dung Tích Tích liền biến đổi, những khi nhìn Thanh Phượng, thì thần sắc lại khôi phục như bình thường, bình tĩnh đáp:

-Bây giờ hắn được sinh mệnh chi linh chữa trị, có lẽ chỉ vài ngày nữa là tỉnh.

Mặc dù Mộ Dung Tích Tích không biết khi nào Lâm Phong mới có thể tỉnh lại, nhưng nàng vẫn nói dối Thanh Phượng một cách thiện ý. Mà Mộc Băng Nhan đương nhiên cũng biết đó là nói dối, những nàng cũng sẽ không lại vạch trần. Nàng cũng hy vọng Lâm Phong có thể sớm ngày tỉnh lại, nhưng cũng không vì thế mà tiểu nha đầu Thanh Phượng này phải hóa đạo niết bàn . Sau khi nghe xong Thanh Phượng liền hồ nghi nhìn Mộ Dung Tích Tích một cái, thấp giọng hỏi:

-Thật vậy chăng?

-Đương nhiên là thật.

Ta đường đường là Thánh Vương, làm sao lại lừa gạt một tiểu nha đầu như ngươi. Sau khi nghe Mộ Dung Tích Tích nói vậy, gương mặt của Thanh Phượng mới có chút buông lỏng, nhưng nàng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, rồi khẽ gật đầu nói:

-Vậy vãn bối sẽ chờ thêm bảy ngày nữa.

Nếu sau bảy ngày mà huynh ấy vẫn không tỉnh. Vạn bối nguyện hóa đạo niết bàn cho huynh ấy.

-Á!

Ngay khi Thanh Phượng dứt lời, Mộ Dung Tích Tích liền sửng sốt, lập tức nói:

-Có thể lâu thêm chút nữa không?

Bảy ngày e là không đủ.

-Không.

Nếu sinh mệnh chi linh chữa trị thành công, thì huynh ấy sẽ rất nhanh tỉnh lại. Nếu qua bảy ngày mà vẫn không tỉnh, thì đã chứng tỏ nó không có tác dụng. Sau khi nói xong, Thanh Phượng liền cười với Mộ Dung Tích Tích một cái. nụ cười của nàng khiến cho trái tim của Tịnh Tả nahyr lên một cái. Sau đó cả bốn người đều nhìn về phía Lâm Phong, hi vọng hắn sớm tỉnh. Nhưng Lâm Phong lại không hề biết gì về chuyện này. Nếu như hắn biết, hắn đã sớm bỏ qua chuyện lĩnh ngộ sinh tử đạo rồi. Bởi vậy nên bảy ngày này, hắn vẫn không ngừng thôn phệ sinh mệnh lực để tu luyện, không hề có dấu hiệu tỉnh lại. ….. Đúng bảy ngày sau, Thanh Phượng lúc này đang ngồi ở bên người Lâm Phong, lẳng lặng nhìn hắn, ngây ngô cười.

-Lâm Phong.

Sau này hai ta có thể thật sự ở bên cạnh nhau rồi. Mãi mãi không chia rời. Thanh Phượng khẽ mỉm cười, thì thào nói.

-Phượng!

Khi nghe thấy vậy, sắc mặt của Tịnh Tả liền biến đổi, sau đó nàng lập tức nhìn thấy từng luồng hỏa diễm bao trùm lấy Thanh Phượng, tiếng phượng hót rung trời bắt đầu vang lên, trên thân thể của Thanh Phương cũng từ từ xuất hiện hư ảnh của một con cổ phượng.

-Không, Thanh Phượng, ngươi không thể làm như vậy!

Sắc mặt của Tịnh Tả lúc này trở nên vô cùng tái nhợt, quát to.

-Tả.

Giờ phút này, Thanh Phượng đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Tịnh Tả. Nụ cười của nàng lúc này vô cùng đẹp đẽ, tựa như một đóa hoa đang nở rộ:

-Tả, cám ơn tỷ.

Thanh Phượng nợ tỷ rất nhiều.

-Thanh Phượng, muội không được làm như vậy.

Tịnh Tả điên cuồng lắc đầu, nhưng nàng vẫn không thể ngăn cản thanh Phượng. Vào lúc này, cả Sinh Mệnh Chi Thành đều có thể nghe thấy từng tiếng phượng minh. Ngay khi niết bàn lực của Thanh Phượng tràn vào trong cơ thể Lâm Phong, chúa tể lực lượng trong cơ thể hắn liền bắt đầu can thiệp sâu hơn vào sinh tử tuần hoàn. Trong khoảnh khắc, Lâm Phong dường như đã cảm ngộ được ý nghĩa của sinh tử.

-Sinh tử sinh tử, niết bàn, đây mới đích thật là tử sinh chuyển hoán.

Cả cơ thể Lâm Phong đều bắt đầu sôi trào, hắn điên cuồng thôn phệ sinh mệnh khí tức ở khu vực chung quanh để phục vụ cho sinh tử tuần hoàn. Khi Tịnh Tả nhìn thấy Thanh Phượng từ từ thiêu đốt thân thể, mỗi khi thấy cảnh đó, nàng rất đau lòng. Nhưng Thanh Phượng lúc này lại không hề cảm thấy đau khổ, mà lại rất vui vẻ. Cuối cùng, nàng đã có thể mãi mãi ở cạnh Lâm Phong. Lúc Mộc Băng Nhan nhìn thấy Thanh Phượng làm vậy, nàng liền nhắm hai mắt lại. Nàng không đành lòng nhìn cảnh đau thương này. Nhưng đúng vào lúc này, Mộ Dung Tích Tích đột nhiên nhận ra sinh mệnh chi linh trong hồ đang điên cuồng suy giảm, nàng không khỏi nhìn về phía Lâm Phong. Vào lúc này, cơ thể Lâm Phong giống như là một cái động không đáy, điên cuồng cắn nuốt sinh mệnh linh lực. Nàng lập tức lớn tiếng quát:

-Đợi chút, không cần niết bàn!

Tịnh Tả lập tức bị tiếng rống đó làm chấn kinh, rồi nàng lập tức chú ý tới dị thường của Lâm Phong, đồng thời hét toi:

-Thanh Phượng, mau dừng lại.

Lâm Phong có dấu hiệu khôi phục rồi kìa.

-Cái gì!

Dừng lại, nghịch. ngay lập tức, luồng sinh mệnh lực khủng bố đang bao vây Thanh Phượng lập tức biến mất. Mộ Dung Tích Tích lập tức đi đến kiểm tra thân thể của nàng, rồi đánh ra một chưởng về phía Thanh Phượng, làm cho sinh mệnh lực chảy ngược vào cơ thể Thanh Phượng.

-Nguy hiểm thật.

Mộ Dung Tích Tích cảm thán. Cũng may là Thanh Phượng còn chưa hoàn toàn hóa đạo niết bàn, nên linh hồn còn chưa bị thương đến mức nghiêm trọng, nên nàng mới có thể sinh chi nghịch chuyển. Sau một lúc, Thanh Phượng mới từ trong ngây dại tỉnh lại. Ánh mắt của nàng bây giờ chỉ nhìn chằm chằm Lâm Phong.

-Sao lại thế này?

Thanh Phượng nghi hoặc hỏi.

-Sinh tử nhị trọng trong cơ thể hắn giống như đang bắt đầu chuyển hóa, dường như chúng bắt đầu dung hợp lẫn nhau.

Mộ Dung Tích Tích nhìn Lâm Phong, thì thào nói nhỏ:

-Thì ra từ trước tới giờ, hắn chỉ là đang tu hành, chứ không phải chết giả!

-Tu hành?

Khi nghe vậy, sắc mặt của Thanh Phượng bắt đầu tươi lên hẳn:

-Nha đầu, sao muội lại xúc động như thế?

Cũng may là không sao. Sau khi nghe xong, Thanh Phượng lại tiếp tục nhìn phía Lâm Phong.

-Chúng ta lui về phía sau.

Mộ Dung Tích Tích tiến lên nói với hai người, rồi mang theo hai nàng lui lại. trong khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Phong vẫn tiếp tục thôn phệ sinh mệnh chi linh. Ở trong cơ thể hắn đang bắt đầu hình thành một cơn lốc sinh tử, tạo nên một ý cảnh bao phủ khắp thiên địa cũng. Lúc Mộ Dung Tích Tích cùng Mộc Băng Nhan nhìn thấy sự thay đổi thiên địa này, trong lòng họ liền khẽ run. Hai người họ cũng không ngờ khả năng lĩnh ngộ của Lâm Phong lại lợi hại như vậy, ngay cả lúc sắp chết, hắn lại có thể khiến cho đại đạo của hắn đại thành. Lấy thiên phú của hắn, rất đáng để cho các Thần Điện không tiếc hết thảy lấy mạng của hắn. Thậm chí bởi vậy, mà còn hy sinh một vì Thánh Nhân. Sau một lúc lâu, sinh tử quang hoàn xung quanh Lâm Phong đột nhiên hướng thẳng lên tận trời. Thêm một lúc lâu sau, Lâm Phong mới từ từ mở mắt ra. Hắn lập tức thấy được bầu trời xanh biếc, cảm nhận từng đợt từng đợt không khí mát mẻ trào vào trong từng lá phổi. Lúc này, trên mặt Lâm Phong mới nở một nụ cười thỏa mãn. Nhưng cảm giác thoải mái đó chẳng kéo dài được bao lâu, Lâm Phong lúc này đột nhiên cảm giác được một ánh mắt lạnh thấu xương. Hắn lập tức nhìn về phía chủ nhân của ánh mắt đó:

-Tịnh Tà!

Giờ phút này, từng trong đôi mắt của Tịnh Tà tỏa ra từng tia sáng lạnh lùng, giống như muốn nuốt trọn hắn, khiến cho Lâm Phong vô cùng ngạc nhiên.

-Cái tên hỗn láo nhà ngươi sao lại không chết.

Ngươi có biết vì ngươi, mà thiếu chút nữa là phượng chết rồi không?

-Cô có ý gì?

Lâm Phong nghi hoặc hỏi:

-Nếu lúc nảy ngươi không tỉnh lại, thì Thanh Phượng đã dùng hóa đạo niết bàn cứu ngươi rồi.

Khi Lâm Phong nghe vậy, hắn liền vỡ lẽ ra, thanh phượng chính là nguyên nhân của luồng khí tức niết bàn lúc nảy. Ngay sau đó, Lâm Phong lập tức đi đến bên cạnh Thanh Phượng, nhìn Thanh Phượng, rồi sờ sờ hai má của nàng, nói:

-Nha đầu ngốc!

-Không phải là muội không có việc gì sao?

Thanh Phượng cười nói.

-Không có việc gì ư?

Nếu không có là tiền bối cắt ngang, thì ngươi đã chết rồi. Tịnh Tà có chút phẫn nộ nói. Lâm Phong nhìn về phía Mộ Dung Tích Tích cùng Mộc Băng Nhan, nói:

-Cảm tạ hai vị tiền bối đã cứu ta.

Lâm Phong vô cùng cảm kích. Ngay sau khi nói xong, Lâm Phong liền cuối đầu cảm tạ.

-Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.

Nhưng ngươi cần phải đối tốt nàng đó. Nói xong, Mộc Băng Nhan lại nhìn Thanh Phượng, rồi thở dài một tiếng:

-Không phải người cũng có thể vì ngươi mà hi sinh tính mạng, nên người phải cố gắn quý trọng và bảo vệ.

-Vãn bối hiểu.

Lâm Phong khẽ gật đầu, rồi lập tức nắm lấy tay Thanh Phượng, hỏi:

-Đây là đâu?

-Đây là Sinh Mệnh Thần Điện.

Còn đây là Mộc Băng Nhan tiền bối, nàng là bạn cũ của nhà tiên tri. Tịnh Tả mở miệng giải thích.

-Hỏa Diễm Thần Điện, Băng Tuyết Thần Điện, còn có Hư Không Thần Điện nữa.

Khi nghỉ tới đây, trong mắt Lâm Phong một tia sáng cực kỳ rét lạnh, thiếu chút nữa đã giết hắn.

Chương 2294: Lại về Tử Tiêu

Ngay lúc Lâm Phong vừa tỉnh lại, thì ở trên bầu trời của Sinh Mệnh Thần Điện đột nhiên xuất hiện một đôi mắt màu vàng, giống như có thể xuyên thấu hư không, nhìn thấu hết thảy.

Cùng lúc đó, cả Sinh Mệnh Chi Thành cũng đột nhiên bị một vầng lục quang bao phủ, khiến nó trở nên vô cùng sáng chói, ngăn chặn đôi mắt kia nhòm ngó. Nhưng từ trong sâu thẳm của đôi mắt kia, một luồng hào quang màu vàng đột ngột bắn ra, xuyên thấu tấm màng bao phủ Sinh Mệnh Chi Thành. Sau đó không lâu, khi đã xác định Lâm Phong còn sống, đôi mắt kia mới từ từ biến mất.

Chỉ một lúc sau, tất cả các Thần Điện đều nhận được tin Lâm Phong chưa chết. Khi biết tin đó, các Thần Điện đều tỏ ra cực kỳ phẫn nộ, nhất là Hỏa Diễm Thần Điện. Bọn họ đã tốn công điều động cường giả cấp Thánh Vương xuất thủ, mà cũng không thể tru sát Lâm Phong, thử hỏi bọn họ còn mặt mũi nào để nhìn đời nữa. Nhất là vì giết Lâm Phong, bọn họ còn tổn thất một vị cường giả Thánh nhân nữa chứ.

Càng đáng giận hơn nữa là chuyện vài đại Thần Điện vì giết chết Lâm Phong, mà đã ra tay đồ thành, giết rất nhiều vô tội người. Nhưng kết quả vẫn không có giết chết Lâm Phong. Lần này đúng là các Thần điện lỗ lớn rồi. Mà chuyện này không chỉ là vì mặt mũi của Thần Điện, mà còn là vì bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội giết chết cấm kị thể. Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết lần sau bọn họ phải trả giá như thế nào mới có thể giết được Lâm Phong.

Vì muốn giải quyết triệt để, nên các đại thần điện đã huy động lực lượng phong tỏa Sinh Mệnh Thần Điện. Nhưng Vận Mệnh Thần Điện làm sao có thể không biết chuyện này, nên nhà tiên tri đã sớm thông báo cho Mộc Băng Nhan chuẩn bị. ……. Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, Lâm Phong phi thường cảm kích Mộc Băng Nhan cùng Mộ Dung Tích Tích. Hắn biết, nếu hai người bọn họ không cứu hắn, thì hắn đã không còn mạng mà ngồi đây rồi, chứ đừng nói gì tới chuyện lĩnh ngộ sinh tử đại đạo.

-Lâm Phong.

Trong khoảng thời gian ngươi ở đây, Sinh Mệnh Thần Điện luôn bị Phá Hư Chi Mâu của Hư Không Thần Điện giám sát, nên tin tức ngươi chưa chết chắc đã đến tai các Thần Điện. Bọn họ chắc chắn sẽ triệu tập quân đoàn bao vây Sinh Mệnh Thần Điện. Đến khi đó, ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát, nên ta đề nghị ngươi đi hạ giới tránh trước đi. Ngay khi Mộ Dung Tích Tích dứt lời, sắc mặc của Lâm Phong lập tức trở nên ngưng trọng. Với tình hình hiện nay, đúng là hắn chỉ có thể tạm thời đi xuống hạ giới, rồi mới quay về Cửu Tiêu thiên đình để tránh đi phong mang.

-Không biết thế lực của Vạn Yêu Vương mạnh đến mức nào?

Chỉ có thể quay về xem thôi. Lâm Phong nói nhỏ. Hắn bây giờ rất muốn biết, rốt cuộc Vạn Yêu Vương là ai? Thực lực của hắn rốt cuộc lợi hại đến mức nào?

-Tích Tích cô nương.

Ân cứu mạng của cô nương, tại hạ sẽ không bao giờ quên.

-Gia hoả nhà ngươi đúng là thú vị, không ngờ lại dám gọi ta là Tích Tích cô nương.

Ngươi biết ta lớn hơn ngươi vao nhiêu tuổi không?

-Đã bước chân vào võ đạo, sao có thể căn nhất băng tuổi tác nữa.

Huống hồ Tích Tích cô nương lại có gương mặt như thiếu nữ 18 thế này, sao có thể gọi là tiền bối được. Câu trả lòi của Lâm Phong khiến cho đôi mắt xinh đẹp của Mộ Dung Tích Tích phải nhìn chằm chằm hắn. Nàng cười nói:

-Không ngờ cái tên Ma Thiên kia lại có thể bồi dưỡng ra một tên đệ tử đĩ miệng như vậy.

-Được rồi, hai người các ngươi đừng đùa giỡn nữa.

Lâm Phong phải nhanh chóng đi hạ giới, nếu không các Thần Điện sẽ đuổi kịp. Mộc Băng Nhan đột nhiên ngắt lời.

-Yên tâm đi, tại hạ vốn am hiểu ẩn nấp thuật.

Chỉ cần không có bị khóa chặt, thì không ai có thể nhận ra. Trừ phi Thần Điện đồ diệt Cửu Tiêu.

-Rất tốt.

Nhưng Thanh Phượng không thể đi bên cạnh ngươi được. Nếu không sẽ rất dễ bại lộ. Câu nói của Mộc Băng Nhan khiến Lâm Phong không khỏi khẽ gật đầu. Hắn liền quay qua nói với Thanh Phượng:

-Muội hãy về Phượng Hư gia tộc chờ ta.

Sau khi ta quay về Cửu Tiêu thiên đình, nhất định sẽ tìm muội. Khi Thanh Phượng nghe vậy, nàng liền tỏ ra sửng sốt, như nàng lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó. Nhưng nàng vẫn cố tỏ ra bình thường, đáp lại Lâm Phong :

-Huynh cứ yên tâm đi đi.

Lúc Tịnh Tả ở một bên nhìn thấy cảnh đó, ánh mắt của nàng liền lóe lên sự không đành lòng. Nàng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ như vậy. Thanh Phượng vì muốn cứu Lâm Phong, nên đã đáp ứng điều kiện của gia tộc, rồi sẽ hi sinh thân mình. Nhưng không ngờ, là Lâm Phong không cần Thanh Phượng phải hy sinh chính mình, khiến cho hai người họ không phải âm dương xa cách. Nhưng Thanh Phượng đã đáp ứng điều kiện của gia tộc, nên nàng cũng không biết phải làm sao bây giờ?

-Tích Tích, ngươi mang Lâm Phong đi thông đạo đến hạ giới đi.

Trong lúc Thanh Phượng và Tịch Tả còn đang băn khoăn, thì Mộc Băng Nhan lại mở miệng nói. Sau đó cả bốn người liền rời đi.

-Tích Tích cô nương, hình như Sinh Mệnh Thần Điện có rất ít người thì phải?

Lâm Phong có chút kinh ngạc hỏi.Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!

-Ngươi không có thấy mà thôi.

Mộ Dung Tích Tích cười nói tiếp:

-Mỗi cành cây ngọn cỏ ở đây đều có linh, tất cả đều là sinh mệnh.

Khi nghe đến đây, sắc mặt của Lâm Phong liền ngưng trệ, sau đó lại lập tức nở nụ cười, không nói thêm gì. Qua một lúc sau, khi đứng trước thông đạo, Mộ Dung Tích Tích mới lại hỏi Lâm Phong:

-Ngươi muốn đi đại lục nào?

-Tử Tiêu đại lục đi.

Sau đó, Lâm Phong lại quay đầu nhìn về phía Thanh Phượng, cười nói:

-Chờ ta trở lại.

-Ân.

Khi thấy Thanh Phượng cười gật đầu, Lâm Phong lại nhìn về phía Tịnh Tả:

-Tịnh nha đầu, giúp ta chiếu cố Thanh Phượng nhé.

Lúc nghe Lâm Phong nói mình là “ Tịnh nha đầu” Tịnh Tả liền hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lúc đó đã xoay người rời đi. …… Ở một nơi nào đó thuộc Tử Tiêu đại lục. Ngay khi đáp xuống, gương mặt của Lâm Phong liền biến ảo, hóa thành một người khác. Rồi hắn lập tức bước về lãnh địa Vạn Yêu Vương. Lấy thực lực lúc này của Lâm Phong, hắn đã có thể hoành hành ở Tử Tiêu.

Nên không tốn bao nhiêu thời gian, hắn đã đến Vĩnh Dạ thành. Ở trong cái Vĩnh Dạ Thành này, Lâm Phong đã từng mang theo một đám yêu thú khủng bố xuất hành, giết chết Thất Dạ Thiên Quân, khiến cho cả Vĩnh Dạ Thành phải tin vào truyền thuyết Vạn Yêu Vương. Sau sự kiện đó, Vĩnh Dạ Thành tràn ngập tin vịt về Lâm Phong, thậm chí có người còn nói hắn là hậu duệ của Vạn Yêu Vương, nên hắn mới có thể mang chư yêu hoành hành. Hắn chỉ bình tĩnh nhìn thoáng qua Vĩnh Dạ Thành một cái, rồi lại tiếp tục đi vào lãnh địa của Vạn Yêu Vương.

Lãnh địa của Vạn Yêu Vương náo nhiệt như xưa. Nhìn cảnh chư yêu tụ tập cùng một chỗ, lại tường an vô sự như thế này, quả thực là khó có thể tưởng tượng. Mặc dù bọn họ có tranh phong, nhưng lại chỉ ở trong Yêu Linh Tháp, hơn nữa sẽ không phát sinh tử vong, nên tất cả yêu thú đều cảm thấy vui mừng. Đây là điểm Lâm Phong không thể không bội phục Vạn Yêu Vương. ….. Vào lúc này, ở trong lãnh địa của Bằng thống lĩnh đang có không ít yêu thú tụ hội. Khi chúng nhìn thấy Lâm Phong, chúng lập tức kêu to:

-Yêu tử, là yêu tử trở về.

-Đúng là yêu tử.

Ta thấy khí tức bây giờ của yêu tử vô cùng trầm ổn, căn bản là nhìn không thấu. Ta nhớ mất năm trước, hắn mới chỉ là Võ Hoàng đỉnh phong, mả đoạt được danh hiệu yêu tử, khiến cho Vạn Yêu Vương lãnh địa phải rung động. Một con yêu thú mở miệng cảm thán.

-Hay là ngươi hãy đi thử thực lực của yêu tử đi?

Có người giựt dây.

-Hắn là yêu tử đó.

Nếu ta đi thử, thì thống lĩnh sẽ làm thịt mất. Con yêu thú kia thản nhiên nói.

-Có cái gì là không thể.

Thử xem thực lực của yêu tử cũng không phải chuyện đại bất kính gì. Vạn Yêu Vương lãnh địa chúng ta vốn là thờ phụng thực lực mà. Một con yêu thú ở bên cạnh tiếp tục giựt dây.

-Hảo.

Khi nghe đến đây, con yêu thú kia liền gật đầu, rồi lập tức lao đến chỗ Lâm Phong. Cảnh này làm cho yêu thú xung quanh tỏ ra vô cùng hưng phấn, liên tục gào thét.

-Yêu tử cẩn thận.

Con ngưu yêu kia lên tiếng nhắc nhở một tiếng, rồi phát lực tấn công Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong chỉ phất tay một cái, con yêu thú kai đã bị đánh bay ra ngoài, nắm trên mặt đất.

-Thật là lợi hại, không hổ là yêu tử.

Khi thấy cảnh đó, những yêu thú xung quanh cũng ngây ngẩn cả người, sau một lúc mói có yêu thú lên tiếng.

-Các ngươi đúng là không có mắt.

Thực lực của yêu tử đã đến cảnh giới ta cũng nhìn không thấu, mà các ngươi còn muốn thử. Còn không mau cút về. Nagy lúc đó, một thanh âm lanh lảnh vang lên, khiến cho bầy yêu nhanh chóng rút lui. Sau đó Bằng thống lĩnh mới đi ra, nhìn Lâm Phong nói:

-Thực lực của ngươi làm ta rất kinh ngạc.

-Bằng thống lĩnh.

Lâm Phong mỉm cười chào, rồi nói tiếp:

-Ta chuẩn bị đi gặp Vạn Yêu Vương.

Không biết thống lĩnh muốn đi cùng không?

-Hảo, cũng lâu rồi ta chưa thấy lĩnh chủ.

Vừa dứt lời, Bàng thống lĩnh liền hóa thành một con đại bằng khổng lồ, quát:

-Đi lên.

Lâm Phong lập tức nhảy lên lưng đại bằng, lao về phương xa.

Chương 2295: Liên thủ

Cánh đại bàng giương ra nghìn mét, rong ruổi về phía chân trời, ngay lập tức ở trong ngàn trăm dặm, tầng mây quay cuồng, tiếng gió rống giận. Bằng thống lĩnh mang theo Lâm Phong đi tới phủ đệ của lĩnh chủ, nhưng mà không thấy lĩnh chủ.

– Yêu tử, chắc ngươi có biện pháp tìm được lĩnh chủ đại nhân đi?

Bằng thống lĩnh mở miệng nói.

– Ta đã thông báo cho lĩnh chủ, chúng ta cứ ở chỗ này chờ đi.

Lâm Phong bình tĩnh nói, tuy hắn là yêu tử, nhưng còn chưa chân chính nhìn thấy bản tôn của Vạn Yêu Vương, chỉ thấy bảy thế thân của hắn, thậm chí Lâm Phong còn suy đoán, lĩnh chủ đại nhân này cũng không nhất định gặp được bản tôn của Vạn Yêu Vương, chỉ sợ có rất ít người biết Vạn Yêu Vương chân chính là ai? Tám mươi mốt thế nhân sinh đều tu thành đại đạo, Lâm Phong thậm chí hoài nghi Vạn Yêu Vương không chỉ tu tám mươi mốt thế, thậm chí còn nhiều hơn nữa, nhưng chỉ có tám mươi mốt thế tu hành thành công rồi lưu truyền tới nay, còn những thế gian khác cũng bị phá hủy trong thời không, không được Vạn Yêu Vương lưu lại. Đương nhiên, tất cả những thứ này đều là phỏng đoán, còn tình hình thực sự như thế nào, sợ là cũng chỉ có Vạn Yêu Vương biết. Không nói đến Vạn Yêu Vương, chỉ sợ tu vi của lĩnh chủ này cũng là siêu phàm, thần long thấy đầu không thấy đuôi, hắn lại có bao nhiêu thân phận đây? Tuy rằng Lâm Phong ra mắt một thân phận của hắn, thậm chí là người nhà của hắn, nhưng nghe trong lời nói của đối phương, chẳng lẽ lĩnh chủ đại nhân kia cũng chỉ có một thân phận kia thôi sao? Chỉ cần nói đến Lâm Phong hắn, hiện tại đều có không ít thân phận, ai biết được đệ tử Vận Mệnh Thần Điện sẽ là yêu tử của lãnh địa Vạn Yêu Vương này?

– Lâm Phong!

Rốt cục, có thanh âm truyền đến, rõ ràng chính là lĩnh chủ đại nhân kia đến rồi, chỉ thấy thân thể hắn từ trên bầu trời chậm rãi bay xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:

– Cảnh giới của ngươi?

Lâm Phong khẽ mỉm cười đáp:

– Mấy năm nay ta đã trải qua ngộ đạo, cho nên tu vi tăng lên rất nhanh, còn cảnh giới, lĩnh chủ cứ coi ta đang ở Thánh Đế cảnh đi.

– Thánh Đế.

Thần sắc lĩnh chủ ngưng lại, rất chấn động, ngày xưa khi Lâm Phong còn ở Võ Hoàng đã có sức chiến đấu siêu việt của Đại Đế đỉnh phong, chiến lực tốc hành Thiên Đế, hôm nay hắn nói chính mình đã lĩnh ngộ được vài chỗ, sức chiến đấu đã ép vào Thánh Đế cảnh, thật nhanh, hắn chưa từng thấy người nào có sức chiến đấu trưởng thành nhanh đến như vậy. Lĩnh chủ, ta muốn gặp Vạn Yêu Vương. Lâm Phong nhìn về phía lĩnh chủ, mở miệng nói. Lập tức, ánh mắt lĩnh chủ nhìn chằm chằm Lâm Phong, sau đó gật đầu nói:

– Được, ta mang ngươi đi gặp Vạn Yêu Vương.

Dứt lời, chỉ thấy hắn mang theo Lâm Phong chợt lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất không thấy. Lúc này, thân thể Lâm Phong ở trên hư không lóe lên, không bao lâu sau, hắn phát hiện đường đi phía trước hình như có hơi quen thuộc, không khỏi mở miệng hỏi:

– Lĩnh chủ đại nhân, cả thế giới Vạn Yêu Vương rốt cuộc lớn đến mức nào?

– Thế giới quá nhiều, ta cũng không biết nó lớn bao nhiêu?

Lĩnh chủ cười đáp lại, khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút, lại lần nữa hỏi:

– Vậy thì thế giới lãnh địa của Vạn Yêu Vương hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới sao?

– Đúng vậy, nhưng mà không có khả năng hoàn toàn ngăn cách, giống như Bạch Đế, hắn ở cấp bậc cường giả bước vào lãnh địa Vạn Yêu Vương cũng có thể nhấc lên mưa gió, chẳng qua một khi hắn vẫn muốn đi ra ngoài, Vạn Yêu Vương nguyện ý thả hắn ra, chẳng qua, tính mạng của hắn đã không còn là của hắn nữa.

Lĩnh chủ bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong khẽ ngưng, xem ra, Bạch Đế chết thật đúng là có liên quan đến lãnh địa Vạn Yêu Vương.

– Đương nhiên, thân là nhân vật trung tâm là có thể đi ra thế giới này, giống như yêu tử ngươi, còn có lĩnh chủ các thế giới.

– Vạn Yêu Vương khống chế các thế giới còn nghiêm ngặt hơn so với Thần Điện khống chế Cửu Tiêu.

Lâm Phong thấp giọng nói câu, lĩnh chủ mỉm cười gật đầu nói:

– Đúng vậy, ta cũng từng đi tới Cửu Tiêu, các Thần Điện cũng cực kỳ cao ngạo, bọn họ cao cao tại thượng coi chúng sinh như con kiến, không có ai có khả năng khiêu khích quyền uy của bọn họ.

– Ừ.

Lâm Phong gật đầu, chấp nhận đánh giá của lĩnh chủ đối với Thần Điện, ở thiên đình Cửu Tiêu, các thần Điện đúng là tồn tại chí cao vô thượng, mà bọn họ hạ hạt Cửu Tiêu đại lục, tuyệt đại đa số người thậm chí không biết sự tồn tại của thiên đình Cửu Tiêu, hoặc là nói nó chỉ tồn trong tưởng tượng của bọn họ, còn Thần Điện, đối bọn họ mà nói giống như trong truyền thuyết thần thoại cực kỳ xa xôi. Vô số năm qua, Thần điện bọn họ cao cao tại thượng đã biến chính mình trở thành thần thoại, ngoại trừ Thần Điện và một ít nhân vật ở Thái Yêu Giới, thì không có ai có thể lay động bọn họ tồn tại, bọn họ cũng chỉ là kiêng kị những Thần Điện khác. Dòng khí khủng bố cuồn cuộn mà động, lúc đạt đến mục đích, Lâm Phong lộ ra một chút kinh ngạc, hai người đều rơi xuống đất.

– Lĩnh chủ, làm sao lại tới nơi này?

Lâm Phong nhìn thấy cảnh trí quen thuộc phía trước không khỏi kinh ngạc, phía trước, rõ ràng là nơi lần trước lĩnh chủ dẫn hắn tới, là nhà của hắn.

– Ngươi đi theo ta sẽ biết.

Lĩnh chủ khẽ nở nụ cười với Lâm Phong, lập tức hắn lại lần nữa hóa thành người thường, toàn bộ khí chất đều thu liễm lại đi tới phía trước.

– Vương thúc.

Lâm Phong cũng thu liễm khí chất, hô một tiếng cười khổ nói, hai người đi vào con đường cũ, lại một lần đi tới nhà của lĩnh chủ, cô gái tung tăng chạy đến nghênh đón, nhìn thấy Lâm Phong còn trừng mắt nhìn, mỉm cười nói:

– Ngươi lại tới nữa à.

– Ừ, ta cùng Vương thúc đến xem.

Lâm Phong nở nụ cười nói, chỉ thấy lĩnh chủ hỏi nữ nhi của hắn:

– Nha đầu, lão nhân vẽ tranh còn ở đó không?

– Còn ạ, hắn ngoại trừ vẽ ra thì còn có thể làm cái gì?

Nha đầu cười nói.

– Ta đi xem hắn.

Lĩnh chủ nhàn nhạt nói, lập tức mang theo Lâm Phong đi tới một nơi, đẩy cánh cửa của một căn phòng nát ra, lập tức Lâm Phong thấy được ở trong viện cũ nát có một vị lão nhân một mực chuyên chú vẽ tranh.

– Trống không?

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, bức tranh mà đối phương vẽ chỉ đơn giản là trống không, cái gì cũng đều không có, thậm chí, hắn còn cầm bút vẽ trên tảng đá, làm sao có thể vẽ ra tranh được?

– Lĩnh chủ đại nhân?

Lâm Phong nghi hoặc nhìn lĩnh chủ, chỉ thấy đối phương cười nói:

– Ngươi ở trong này nhìn nhiều hơn một chút, mỗi khi hắn vẽ tranh đều không dừng lại, đợi chút nữa đi.

Lâm Phong quay đầu đi không khỏi càng thêm tò mò, không hiểu vì sao lĩnh chủ đại nhân lại dẫn hắn tới nơi này, chẳng qua rất nhanh, Lâm Phong khẽ nhíu mày, hắn phát hiện bức tranh của lão nhân kia tựa hồ không đơn giản như trong tưởng tượng, hắn thấy được ở dưới ngòi bút giống như có một ít quang hoa rót vào bên trong tảng đá, mắt thường gần như không thể nhìn thấy.

– Sao lại thế này?

Lâm Phong tin tưởng chính mình không có khả năng nhìn lầm, nhìn chằm chằm bút kia, chỉ thấy đối phương không ngừng khắc, tuần hoàn đền đáp lại, như là đang vẽ Thiên Thư.

– Có đôi khi hắn vẽ một bức tranh mất vài năm, thậm chí vài chục năm, vĩnh viễn không ngừng.

Lĩnh chủ nhàn nhạt nói, khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút lại, vẽ tranh, một bức tranh vài chục năm, hắn không thể làm được, thậm chí, vài năm hắn cũng không thể làm được. Lại để cho hắn ở đây trong vài năm lặp lại một chuyện không có dừng lại, thì cần nghị lực đáng sợ cỡ nào, hơn nữa, lão nhân bình thường này nhìn như không có khí tức gì, mọi người đi ngang qua chẳng thèm liếc nhìn hắn thêm một cái, nhưng hắn có thể vài chục năm không ăn không uống? Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qúa, nhìn về phía lĩnh chủ, há miệng thở dốc, nói:

– Hắn là.

. . Lĩnh chủ tựa hồ biết Lâm Phong muốn hỏi cái gì, mỉm cười gật đầu, khiến cho đồng tử của Lâm Phong lại co rút, sau đó lúc nhìn về phía lão nhân một lần nữa, trong mắt hắn hiện lên một đạo tinh mang.

– Vạn Yêu Vương!

Lão nhân ngu ngốc bình thường đến cực điểm lúc nào cũng lặp lại đồng một động tác này, chính là Vạn Yêu Vương? Chẳng qua đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Lâm Phong đối với chuyện ly kỳ cũng có thể bình tĩnh tiếp nhận, bởi vậy vẻ mặt hắn rất nhanh đã khôi phục như thường, sau đó thở ra một hơi, lập tức lui đến một bên, ngồi cùng một chỗ với lĩnh chủ đại nhân nhìn lão nhân vẽ tranh. Một bức tranh này vẽ đúng mười tám ngày, lão nhân cuối cùng cũng ngừng bút lại, nhưng không có ngẩng đầu, mấy ngày qua, hắn giống như chưa từng ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong.

– Cuối cùng cũng xong.

Lão nhân duỗi thắt lưng, lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, ánh mắt kia khẽ híp lại, lập tức cười nói:

– Lâm Phong, chúng ta lại gặp mặt.

– Vạn Yêu Vương.

Lâm Phong khẽ gật đầu, Vạn Yêu Vương có bảy thế nhân sinh, có thể nói hắn đã ra mắt đối phương bảy lần, đương nhiên, cũng có thể nói bọn họ kỳ thật một lần cũng không từng ra mắt.

– Không tệ, vô cùng không tệ.

Vạn Yêu Vương nhìn Lâm Phong không khỏi gật đầu, cười nói:

– Lần này ngươi tới tìm ta là vì chuyện gì?

– Vạn Yêu Vương ngươi từng nói qua, yêu tử được quyền cai quản lực lượng quân đoàn một giới, ta muốn biết, lực lượng của ngươi rốt cuộc mạnh đến mức nào, ta chuẩn bị liên thủ cùng ngươi.

Lâm Phong bình tĩnh nói, mặc dù nhân vật ở trước mặt hắn chính là Vạn Yêu Vương, nhưng hắn vẫn dùng hai chữ liên thủ. Lập tức, thần sắc Vạn Yêu Vương khẽ nheo lại cười nói:

– Liên thủ làm cái gì?

Lâm Phong nhìn chằm chằm Vạn Yêu Vương, lạnh lùng nói:

– Kéo những kẻ cao cao tại thượng kia xuống thần đàn.Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)