1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 386 [Chương 1926 đến 1930]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 386 [Chương 1926 đến 1930]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1926: Thiêu đốt hỏa diễm

Chiến Vương Học Viện và Thiên Thần Học Viện đều giống nhau, cả hai đều có một tòa Phong Vương thai.Vì hôm nay là ngày Cơ Thương Phong Vương, nên xung quanh Phong Vương thai có không ít cường giả tụ tập, tất cả họ đều đến đây xem lễ. Vì giờ lành để làm lễ sắp đến, nên trên trên Phong Vương thai xuất hiện một nhóm trưởng lão của Chiến Vương Học Viện, tất cả họ đều khiến cho người ta có cảm giác sâu không thể lường.

Còn Cơ Thương thì đứng tại chính giữa những vị trưởng lão đó, chỉ chờ đến lúc giữa trưa, hắn sẽ được phong Vương. Trước khi học viện phong Vương, có người nói, tên của Cơ Thương đã được khắc vào trong Phong Vương Thạch tại Phong Vương Điện. Nhưng vẫn chưa có khắc tiểu sử của hắn, đến khi hắn công thành danh toại, thì sẽ bổ sung sau. …. Cùng lúc đó, những góc khác của Chiến Vương Học Viện lại có khu cảnh trái ngược hẳn với khu vực Phong Vương thai, chỉ có lát đát vài người đi lại. Hôm nay là một quan trọng, ngày xuất hiện một vị Vương giả mới ở Trung Châu Thánh Thành, nên tất cả mọi người đều tụ tập gần khu vực của Phong Vương thai để xem lễ. …. Trong lúc tất cả mọi người đều đi xem lễ, bên trong Thiên Đài đã tụ hội rất nhiều cường giả: Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm, Ngao Hư,…

– Chuẩn bị xong chưa?

Lâm Phong nhìn mọi người, hỏi.

– Rồi.

Đạm Đài lập tức gật đầu đáp. Hắn đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi, cuối cùng luồng ác khí trong lòng của hắn sắp được giải tỏa.

– Lâm Phong, ngươi định xử trí những người kia như thế nào?

Câu hỏi của Đại hại trùng lập tức khiến mọi người đều nhìn về Lâm Phong. Đây thật là mấu chốt của vấn đề, quyết định quy mô của lần báo thù này. Mà những người bọn họ đang nói tới chính là những cường giả đang giám sát bọn họ.

– Nham môn, toàn bộ phế bỏ.

Nguyệt môn, giết không tha. Khi nói xong, trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo hàn mang, khiến cho mọi người khẽ run. Không phải phế bỏ thì cũng giết chết, lần này Lâm Phong thật sự muốn chơi lớn rồi. …… Một lúc sau, trong hai tòa phủ đệ gần Thiên Đài đang có không ít người bàn bạc, những người đó đều là người của Nguyệt môn và Nham môn, chuyên môn áp bách Thiên Đài. Mục đích của bọn hắn rất đơn giản, chỉ cần Thiên Đài ly khai Chiến Vương Học Viện, bọn họ có thể danh chánh ngôn thuận ra tay. Nên hôm nay có là ngày phong Vương của Cơ Thương, bọn họ vẫn phải thủ tại chỗ này, giám thị hành động của Thiên Đài.

– Không biết khi Cơ Thương phong Vương có thể xuất hiện bao nhiêu cường giả đây?

Chỉ cần nghĩ tới cảnh đó, ta lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào đi. Chúng ta quá đen đủi, lại phải giám thị ở chỗ này, … Khi người đó nói xong, hắn nhìn về phía phủ đệ của Thiên Đài. Mà khi người bên cạnh hắn thấy cảnh đó, hắn ta cũng uể oải dựa trên vách tường, vẻ mặt đau khổ nói:

– Thiên Đài đã sớm bị chúng ta đánh cho không dám ra đi.

Không biết tại sao còn phải giám thị đám đó nữa chứ.

– Ha ha, chỉ là một đám phế vật Thiên Đài mà cũng làm cho Nguyệt môn e sợ như thế sao?

Môn Chủ Tông Khuyết đã xuất thủ diệt Lâm Phong, đem Thiên Đài áp chế đến sít sao. Ha ha…. Khi hai người đang trò chuyện, thì một người đột nhiên mở miệng nói:

– Đợi một chút!

– Làm sao vậy?

Tên còn lại khẽ nhíu lại, nhìn người kia hỏi. Nhưng người kia không hề trả lời, mà chỉ nhìn về hướng Thiên Đài. Người còn lại lập tức bị hành động của người kia tác động, hắn hướng mắt nhìn về phía phủ đệ của Thiên Đài phủ đệ. Chỉ trong vài khoảnh khắc, sắc mặt của hắn đột nhiên trở nên sửng sờ, nói:

– Này, Thiên Đài đang muốn làm gì vậy?

– Hình như bọn họ đang đi về hướng chúng ta.

– Hừ, chẳng lẽ bọn họ còn dám động với chúng ta?

Ngay khi người kia vừa nói xong, cả hai người họ đều thấy mấy chục vị cường giả của Thiên Đài tràn ngập sát khí bay đến.

– Đứng lại.

Khi thấy cảnh đó, một người Nham môn quát lên một tiếng. Đồng thời đánh thức những người khác.

– Đám người Thiên Đài kia, các ngươi đang muốn làm gì đó?

Khi nghe thấy thế, đám người Lâm Phong dừng lại trước mặt bọn họ, tỏa ra một luồng sát khí áp bách bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy rét run. Sau một lúc, một người trong đám người Nham môn bắt đầu lui về phía sau, hắn cảm thấy đám người Thiên Đài hôm nay hơi khác.

– Các ngươi… biết mình đang.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

.. làm cái gì không? Nơi này là… Chiến Vương Học Viện, nếu… các ngươi dám xuất thủ, chắc chắn sẽ…bị trả thù. Một tên cường giả khác run rẫy hét lớn lên tiếng. Nhưng khi hắn thấy đôi mắt lạnh lùng của Lâm Phong đang nhìn hắn, hắn chỉ cảm thấy Tử Thần đã xuất hiện trước mặt, khiến sắc mặt hắn trở nên tái ngắt mắt. Một cổ tử khi đang bắt đầu ăn mòn thân thể của hắn, tước đoạt tánh mạng và lực lượng của hắn.

– Ngươi điên rồi!

Người nọ hét lớn một tiếng, rồi lại nhìn thấy đám người của Thiên Đài mọi chậm rãi đi gần lại chỗ hắn. Một luồng sát khí kinh khủng của họ khiến cho hai chân của hắn run rẫy, sắp không đứng nổi.

– Rống!

Ngay lúc đó, Đạm Đài đột nhiên gầm lên giận dữ, rồi xông thẳng vào đám người Nham môn. Khi Đạm Đài sắp tới gần đám người đó, phía sau lưng hắn liền xuất hiện một con Sư Vương to lớn.

– Gàooo Tiến gào của Sư Vương lập tức khiến cho một vị cường giả của Nham môn kêu lên một tiếng đau đớn, rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Mà Đạm Đài cũng xuất hiện trước người đối phương, nhất cả người hắn lên.

– Cút!

Khi Đạm Đài vừa dứt lời, hắn đánh ra một quyền, khiến cho ngũ tạng lục phủ trong cơ thể người họ chấn động liên hồi, dường như sắp vỡ ra, rồi mới ném người nọ đi. Lúc đám người Nham môn thấy cảnh đó, sắc mặt của các đám trở nên trắng bệch.

– Thiên Đài.

Các ngươi định chống lại quy định của Chiến Vương Học Viện sao? Khi Lâm Phong nghe thấy câu đó, ánh mắt của hắn càng thêm băng giá, lạnh lùng nói.

– Chống lại quy định Chiến Vương Học Viện ư?

Vào lúc này, tất cả người của Thiên Đài đều cảm thấy buồn cười. Lúc đám người này làm điều tương tự với bọn họ, thì lại coi đó là chuyện bình thường. Đến Thiên Đài bọn họ phản kích, thì lại bảo chống lại quy định của Chiến Vương học viện.

– Rống!

Đạm Đại lại gầm lên một tiếng, khiến cho cả tòa phủ đệ bắt đầu nứt toác, nổ tung. Đám cường giả của Nham môn cũng bị chấn động đánh thức, nhao nhao chạy ra, trong đó còn có một người có khí tức rất kinh khủng, người đó chính là cường giả Thượng Vị Vũ Hoàng Của Nham môn.

– Thiên Đài, do các ngươi đang tự tìm đường chết đó nha.

Vị Thượng Vị Vũ Hoàng kia lạnh lùng nói một tiếng, rồi xông về phía Lâm Phong. Khi Lâm Phong nhìn thấy hắn ta lao đến, cặp tử vong đồng tử của hắn liền phát ta một tia tử khí, xuyên thấu người đối phương.

– Ngươi… Sắc mặt của người kia lập tức trở nên tái nhợt, hắn không ngờ trong đám Thiên Đài lại có người đáng sợ như vậy.

– Đông!

Ngay lúc đó, Lâm Phong hội tụ tử vong lực lượng bao phủ người nọ, tước đoạt tánh mạng hắn ta. Lúc người nọ cảm thấy một cổ tử vong khí tử mang theo Đạo Ý xuất hiện, hắn ta cố gắng ra sức chống cự, nhưng không hề có tác dụng gì.

– Hắn là Lâm Phong, hắn không chết.

Đúng lúc này, trong đám người Nham môn có một người quát tao

– Hắn là Lâm Phong?

Khi vị cường giả Thượng Vị Vũ Hoàng nghe thấy thế, trái tim của hắn nhảy lên một cái. Lúc này Lâm Phong đã xuất hiện trước người hắn, càng làm cho hắn thêm tuyệt vọng.

– Giết.

Cùng lúc đó, đám người Thiên Đài đều gầm thét một tiếng, rồi lao về phía những cường giả của Nham môn. Lúc này, Lâm Phong đánh ra một tử vong ma chưởng, khiến sắc mặt vị Thượng Vị Hoàng kia càng thêm tái nhợt, gian nan giơ tay lên đỡ đòn.

Nhưng khi tay hắn và ma chưởng của Lâm Phong đụng vào nhau, cánh tay của hắn liền phát ra những tiếng răng rắc. Nhưng ma chưởng không hề dừng lại, mà lại tiếp tục đánh vào lồng ngực của hắn, phá hủy cơ thể hắn. Vào lúc này, mọi người của Thiên Đài đang cảm thấy rất thoải mái, cuối cùng bọn họ cũng phát tác những phẩn nộ từ bấu lâu.

Trận chiến này đôi với bọn họ chỉ là một tràn đồ sát, sau mỗi đòn tấn công của bọn họ đều có những tiếng kêu thảm thiết liên tục, khinh động những người chung quanh. Lúc đám người Nguyệt môn nhìn thấy cảnh tượng bên phủ đệ Nham môn, trái tim của họ nhảy lên thình thịch. Lập tức có người bắt đầu chạy về hướng phương xa, đi thông báo cho cường giả của Nguyệt môn và Nham môn đến cứu viện.

hiên Đài điên rồi, bọn họ đang liều chết phản công. Vì hôm nay là ngày Cơ Thương Phong Vương, nên số người Nham môn trấn thủ không nhiều lắm. Mà sau khi Thiên Đài càn quét một lượt, cả đám đều mềm nhũn nằm trên mặt đất, cả tòa phủ đệ của Nhan môn cũng hoàn toàn nứt toác. Nên khi những người cũng không đi tham dự lễ Phong Vương của Cơ Thương nhìn thấy cảnh đó, cả đám đều tỏ ra bất ngờ.

– Người Thiên Đài kìa, bọn họ đang làm gì thế?

– Ta nhìn lộn không vậy?

Đó không phải Lâm Phong sao? Không phải hắn đã chết rồi hả?

– Thiên Đài xuất thủ với Nham môn.

Có lẽ là do bọn họ bị đè nén trong khoảng thời gian dài, nên bọn họ muốn liều chết phản công đây mà. Khi đám người Nguyệt môn thấy người Thiên Đài chạy thẳng đến tọa phủ đệ của mình, sắc mặt cả đám đều trở nên xám ngắc. Số người bọn họ lưu lại trong phủ không nhiều lắm. Nên khi đối mặt với Thiên Đài, không ai chống cự nổi cả.

– Đám người Thiên Đài kia.

Tại sao các ngươi dám làm như thế. Từ nay Chiến Vương Học Viện sẽ không còn Thiên đài. Đúng lúc đó, phía xa xa có một tiếng quát truyền đến, sau đó có Ba vị cường giả Thượng Vị Vũ Hoàng xuất hiện. Trong đó có một vị là cường giả của Nguyệt môn, hai người khác đều là cường giả của Nham môn. Mà cả ba đều là người trên Thiên Bảng.

Chương 1927: Lạnh lùng sát phạt

Khi Thiên Đài phế bỏ toàn bộ người của Nham môn, vô luận Nham môn hay Nguyệt môn đều đã có được lý do xóa sổ hoàn toàn Thiên Đài tại Chiến Vương Học Viện.

Mà hôm nay cũng là ngày Cơ Thương Phong Vương, nên học viện sẽ không nói cái gì. Cũng vì thế mà ba vị cường giả Thượng Vị Hoàng của Nguyệt môn và Nham môn mới có khí thế ngập trời như thế. Vào lúc này, toàn bộ những người đi đường phía xa xa đều hướng mắt về phía phủ đệ của Nguyệt môn đang bị Thiên Đài bao vây.

Họ cũng không ngờ trong Chiến Vương học viện cũng có ngày diễn ra trận chiến như vậy. Lúc ba vị cường giả Thượng Vị Hoàng đến gần người của Thiên Đài, bọn họ liền nhìn chằm chằm Lâm Phong, một người trong đó liền lạnh lùng nói:

– Ngươi vẫn chưa chết?

– Kẻ các ngươi tiêu diệt, chỉ là một Thân Ngoại Hóa Thân của ta ma thôi.

Khi thấy Lâm Phong trả lời hờ hững như vậy, người nọ cười lạnh nói:

– Đã như vậy, hôm nay ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa.

Rồi hét to.

– Đám người Thiên Đài kia, các ngươi dám chống lại quy định của học viện, đánh đạp tàn bạo đồng môn, phế người Nham môn ta.

Hành vi của các ngươi là tội ác tày trời, đáng giết vạn lần. Hôm nay tất cả mọi người sẽ được chứng kiến, Nguyệt môn và Nham môn tru sát Thiên Đài, trả lại thái bình cho học viện. Khi người kia mới vừa nói xong, một vị Thượng Vị Vũ Hoàng khác liền quát một tiếng:

– Hể là người của Thiên Đài, giết không tha!

– Oanh!

Ngay khi hắn ta vừa dứt lời, trên người hắn liền tỏa ra một luồng sát khí kinh khủng, mà đám người của Nguyệt môn cũng nhao nhao làm theo, phóng ra khí tức của mình để chèn ép Thiên Đài.

– Giết.

– Người Thiên Đài đều đáng giết.

Vào lúc này đang không ngừng xuất hiện từng đạo Thần Thông điên cuồng bay về phía Thiên Đài. Một vị Thượng Vị Hoàng của phe Nham môn nắm chặt bàn tay, đánh ra một cái cử thủ màu vàng kim kinh khủng về phía Lâm Phong và Thiên Đài.

– Rống!

Khi thấy cảnh đó, Đạm Đài điên cuồng gào thét một tiếng, rồi hóa thành một con Sư Vương lao về phía đám người Nguyệt môn. Cùng lúc đó, Tần Vũ cũng lấy ra Cửu Đỉnh, uy chấn hư không. Còn Thiên Si thì hóa thành Kim Thân, tỏa ra phật quang vạng trượng, siêu độ vạn vật. Như Tà thì làm cho công kích của đối phương chậm lại. Sau đó có vài đạo kiếm quang hiện lên, khiến cho những công kích kia bị nghiền nát. Lúc Kiếm Manh rút kiếm ra khỏi vỏ, cả người hắn như hóa thành một thanh kiếm, không chỗ nào không phá. Mỗi khi Hầu Thanh Lâm bước lên một bước, thiên địa xuất hiện vô số Luân Hồi mạc, hóa giải những công kích kia. Giờ khắc này, khắp hư không đều bị những đòn tấn công của hai bên tàn phá bừa bãi, liên tục xuất hiện từng khe nút. Ngay lúc đó, một vị Thượng Vị Hoàng đột nhiên lao thẳng tới chỗ Lâm Phong, đôi đánh ra một cái cự chưởng màu vàng về phía Lâm Phong. Lâm Phong siết chặt tay lại, đánh ra một quyền, khiến cho cự Chưởng nổ tan. Đồng thời lao về phía vị cường giả Thượng Vị Hoàng kia.

– Ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa.

Khi nói xong, hắn ta phóng thích ra vạn trượng kim quang, khiến hắn tỏa sáng như một vầng thái dương. Nhưng khi hắn nhìn thấy đôi mắt đen kịt của Lâm Phong, trong đầu lại xuất hiện một luồng tử khí, khiến sắc mặt hắn trở nên xám ngắt. Sau đó, hắn lại thấy một đạo tử vong kiếm khí bắn về phía hắn, khiến hắn càng thêm tuyệt vọng.

– Tại sao Lâm Phong lại đáng sợ như vậy?

Vào lúc này, Lâm Phong trong đôi mắt của hắn chính là một vị tử thần, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng hắn.

– Xoẹt, xoẹt… Khi đạo tử vong kiếm khí đó bay ngang qua, đầu vị cường giả kia nhanh chóng nổ tan, chỉ để lại một cơ thể không đầu chậm rãi rơi xuống đất.

Giờ khắc này, sắc mặt những người khác đểu trở nên trắng bệch, họ không ngờ một vị Thượng Vị Hoàng lại Lâm Phong giết nhanh như thế? Ngay lúc đó, Hầu Thanh Lâm đột nhiên chuyển từ thế thủ sang thế tấn công, nơi đi qua đều không có người nào sống sót. Một khi đã hị Luân Hồi lực lượng của hắn bao phủ, những cường giả kia đều có cảm giác mình lâm vào Luân Hồi Kiếp nạn.

– Đạo hóa Luân Hồi.

Vào lúc này, sắc mặt hai tên Thượng Vị Vũ Hoàng còn lại đểu thay đổi. Bọn họ đều không ngờ Hầu Thanh Lâm lại lĩnh ngộ được Đạo, còn Lâm Phong lại dễ dàng giết chết một vị Thượng Vị Hoàng. Thậm chí bọn họ còn không biết Lâm Phong giết người như thế nào. Mà Kiếm Manh và Như Tà đều khiến cho họ đau đầu, một người thì có thể trì hoãn địch nhân, người còn lại thì có thể chém tan tất cả phòng ngự, tiêu diệt kẻ địch, tao ra một cặp bài trùng. Mà không chỉ có những người đó, những người còn lại của Thiên Đài đều không phải dạng vừa. Chỉ trong vài giây phút ngắn ngủn từ khi chiến đấu bắt đầu, các cường giả của Nguyệt môn không ngừng ngã xuống.

– Thật lợi hại, Lâm Phong đã trở về, Hầu Thanh Lâm lại Ngộ Đạo.

Còn có cái tên kiếm khách mù kia nữa, tất cả đều đáng sợ. Thiên Đài điên thật rồi. Vào lúc này, tất cả những người quan chiếm ngoài xa đều cảm thấy bất ngờ. Họ không ngờ Thiên Đài đã ẩn nhẫn lâu, khi phóng thích lửa giận, lại có thể điên cuồng như vậy. Hành động của Thiên Đài hoàn toàn điên cuồng bất chấp hậu quả. Đặc biệt là kẻ bị cho đã chết Lâm Phong, mỗi nơi hắn đi qua đều có người bị tử vong pháp tắc bao phủ, sinh mệnh bị tước đoạt đến chết. Dường như không có người có thể kháng cự hắn, chỉ một lát sau, bên phe Nguyệt môn và Nham môn chỉ còn lại hai vị Thượng Vị Hoàng còn sống. Nhưng hai người đó đều không còn khí thế như lúc ban đầu, tâm trí của họ đều bị sợ hãi chiếm giữ, hoang mang tràn ngập trong đầu của bọn hắn.

– Chạy.

Hai người đột nhiên thối lui, nhưng họ lập tức cảm thấy cả thiên địa đang bị một luồng tử vong pháp tắc bao phủ, khiến cho tốc độ của bọn họ phải chậm lại. Ngay lúc đó, bon họ phải điên cuồng phóng thích sức mạnh của thần hồn để chống cự Hư Vô tử vong kiếm. Tuy thần hồn của bọn họ không hề yếu hơn Lâm Phong, nhưng khi Hư Vô Tử Vong kiếm lại có thể gieo xuống tử vong lực lượng, khiến cho mọi sự chống cự đều trở thành vô ích. Ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người họ, dùng tay chế trụ một người. Dù người nọ có điên cuồng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi tay của Lâm Phong. Với sức mạnh của Lâm Phong bây giờ, nhân vật trên Thiên Bảng quá yếu ớt, không chịu nổi một kích. Mà khi người còn lại thấy cảnh đó, cả người hắn run rẫy không thôi, vô cùng hoảng sợ. Hắn không ngờ Lâm Phong cũng lĩnh ngộ được Đạo Ý, mà Đạo Ý của Lâm Phong còn đáng sợ hơn Tông Khuyết nhiều.

– Ta không muốn chết.

Người đang bị Lâm Phong chế trụ, nhìn Lâm Phong Ngừ hoảng sợ nói. Nhưng khi hắn vừa dứt lời, Lâm Phong đấm ra một quyền về phía đầu hắn khiến thân thể hắn hoàn toàn nổ tan Nham Môn đã Diệt Thân Ngoại Hóa Thân của hắn, làm trọng thương Mộng Tình, áp bách Thiên Đài và còn định đuổi tận giết tuyệt. Sao Lâm Phong có thể thứ được.

– Dẫn ta đi bản doanh của Nham môn.

Lâm Phong lạnh lùng nói với vị Vũ Hoàng cuối cùng, đồng thời đưa một tia tử vong đạo ý vào trong cơ thể hắn. Chỉ cần Lâm Phong muốn, hắn sẽ chết không toàn thây.

– Vâng.

Người kia liền gật đầu đáp, rồi dẫn Lâm Phong và người của Thiên Đài về hướng bản doanh của Nham Môn. …… Trụ sở của Nham môn trong Chiến Vương học viện lớn hơn Thiên Đài khá nhiều, vị trí cũng thuận tiện hơn nhiều. Bản doanh của Nham môn là một dãy các cung điện trùng điệp được thác nước quấn quanh, nhưng số người ở lại lúc này không nhiều lắm, đại đa số mọi người đều đã đi Phong Vương thai xem lễ. Lúc những người còn lại cảm nhận được từng luồng sát khí lao đến, khiến cho cả đám giật mình không nhẹ.

– Kể từ hôm nay, Nham môn sẽ không còn tồn tại.

Khi Lâm Phong vừa dứt lời, rên không trung xuất hiện từng ngọn núi to, lúc hắn phẩy tay một cái, những ngọn núi đó rơi xuống bản doanh của Nham môn. Khiến cho vô số đình đài lầu các hóa thành tàn tích, người Nham môn cũng nhao chảy ra ngoài, không ít người chạy về hướng phong Vương thai. Ngay lúc đó, đám người Lâm Phong cũng bay về hướng phong Vương thai, truy kích những người kia. Tử vong pháp tắc của Lâm Phong đột nhiên xuyên qua một người, khiến hắn ta chỉ kịp gào lên một tiếng cuối cùng, rồi rơi xuống đất. Sau đó Lâm Phong vượt qua hắn, tiếp tục truy sát những người đang chạy trốn. ….. Bây giờ đã đến lúc giữa trưa, nên địa lễ Phong Vương đã được cử hành trên Phong vương thai. Giờ phút này, một trưởng lão Chiến Vương học viện đang đeo vương miện cho Cơ Thương. Lúc vương miện đã đặt trên đầu Cơ Thương,, Cửu Tôn Thanh Long Đồ Đằng phía sau hắn liền tỏa ra ánh sáng chói mắt, tựa như đang hô ứng với vương miện.

– Cơ Thương.

Hôm nay ngươi đã được Phong Vương, nên ngươi nhất định phải cố gắng. Phong Vương Điện sẽ tạm thời chỉ khắc tên của ngươi, sau khi công thành danh toại, sẽ khắc nốt thành tựu của ngươi. Vị trưởng lão đội vương miện cho Cơ Thương chậm rãi mở miệng nói. Sau khi nghe xong, Cơ Thương gật đầu, đáp:

– Cơ Thương tuyệt đối sẽ không làm nhục danh tiếng của học viện.

Phong Vương bia trong Phong Vương Điện chắc chắn sẽ khắc thành tựu của ta.

– Hảo!

Ngay khi Cơ Thương vừa nói xong, những cường giả phía dưới nhao nhao vổ tay, rồi khách sáo chúc mừng Cơ gia. Bất luận bọn họ có muốn hay không, thì hôm nay bọn họ cũng phải cho Cơ Thương một chút mặt mũi. Tuy nhiên, lại có người không muốn cho Cơ Thường mặt mũi. Ngay lúc đó, đổi nhiên xuất hiện từng bóng người bay tới, vừa đi vừa hét.

– Thiên Đài làm loạn.

Lúc người kia vừa nói xong, có người chặn trước mặt của hắn, lạnh lùng nói:

– Hôm nay diễn ra Phong Vương đại điển, không được huyên náo.

– Người Thiên Đài đã tấn công Nham môn ta, chúng đã hủy diệt bản doanh của Nham môn rồi.

Ngay khi người nọ vừa nói xong, có một người khác cuồn cuộn bay đến, quát:

– Thiên Đài giết hại đồng môn trong học viện.

Nham môn và Nguyệt môn tử thương rất nhiều. Khi người nọ vừa dứt lời, cả Phong Vương Thai trở nên yên tĩnh lại. Hôm nay chính là ngày Cơ Thương Phong Vương, mà vẫn có người làm loạn trong Chiến Vương Học Viện, thật khiến cho người ta có cảm giác thú vị. Không ít người tỏ ra hứng thú, chuẩn bị xem náo nhiệt. Mà khi Tông Khuyết nghe vây, trong đôi mắt hắn hiện lên một tia sát ý. Âm trầm nói.

– Thiên Đài, các ngươi lại dám phá Nham môn ta?

Chương 1928: Đại náo phong Vương đại điển

Ngay lúc đó, mọi người gần Phong Vương Thai đột nhiên nhìn thấy có một người cuồn cuộn bay đến, khiến nét mặt của tất cả trở nên ngưng trọng.

– Thiên Đài đã chống lại quy định của học viện, giết hại đồng môn.

Người bị Lâm Phong đuổi giết rống giận nói, khiến cho sắc mặt các trưởng lão của Chiến Vương học viện trên Phong Vương thai trở nên lạnh như băng. Họ không ngờ một ngày quan trọng như phong Vương đại điển có quần hùng chứng kiến, lại xuất hiện chuyện như thế này.

– Mau đi chặn… bọn họ lại.

Có một người thấp giọng nói.

– Cứ bọn chúng chạy đến đây.

Để xem chúng định làm gì? Một vị trưởng lão trầm giọng nói, khiến cho người nọ lập tức dừng lại. Một lát sau, đám người Thiên Đài đã đi đến bên này. Vào lúc này, toàn thân đám người Thiên Đài đều tràn đầy sát khí cuồn cuộn gào thét, nhưng một đội quân mới đi ra từ trong biển máu. Khiến cho tất cả những người đứng đây đều phải chú ý đến Thiên Đài.

Đặc biệt là Cơ Thương, nhưng khi hắn nhìn thấy Lâm Phong trên không trung, hắn không khỏi lộ ra vẻ bất ngờ. Cơ Thương có nghe những người của Cơ môn trở về từ tiên quốc thí luyện địa nói, Lâm Phong đã từng xuất hiện tại Tiên Quốc thí luyện.

Sau đó đã bị Tông Khuyết tru sát, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây? Mà khi Cơ Thương nhìn thấy Kiếm Manh và Ngao Hư, đồng tử của hắn bỗng nhiên hiện lên một đạo hàn quang, dường như hắn đã phát hiện ra điều gì đó. Cùng lúc đó, khi Tông Khuyết nhìn thấy Lâm Phong đang cách đó không xa, sát ý của hắn càng thêm nồng nặc, tựa như một cơn cuồng phong quét qua đám người của Thiên Đài.

– Ngươi không phải đã chết rồi?

Tông Khuyết lạnh lùng hỏi. Mà những vị cường giả của Nham môn sau lưng hắn cũng tỏa ta từng luồng sát khí, khiến cho bầu không khí trở nên trầm trọng. Tựa như nhưng ngọn núi hung hăng áp chế đám người Lâm Phong.

– Đảo loạn phong Vương đại điển, phản nghịch Chiến Vương Học Viện, giết hại đồng môn, toàn bộ đều là tội đáng giết.

Sao còn không mau quỳ xuống nhận tội. Đám người Lâm Phong đột nhiên nghe thấy một giọng nói chói tai, khiến cho bọn họ phải quay lại nhìn người nọ. Người đó chính là chấp pháp giả ở trên chiến đài.

– Đồ cặn bã.

Đạm Đài nhìn người nọ, lạnh lùng mắng.

– Đồ chấp pháp giả chó đẻ nha ngươi mà cũng đòi bắt bọn ta quỳ.

Khi người của Nguyệt môn và Nham môn giết hại người Thiên Đài ta, người đang ở đâu. Mà bây giờ đòi lên tiếng, ta khinh. Sau mội câu nói của Đạm Đài, sắc mặt của người nọ càng thêm xanh mét, cung kính nhìn một vị trưởng lão, mở miệng nói:

– Huyền Thiên Lão Tổ.

Tại hạ xin lão tổ hãy cho đôi chấp pháp ra tay, giết sạch người của Thiên Đài, để làm sạch học viện. Tuy người kia vô cùng khẩn thiết nói, nhưng Huyền Thiên Lão Tổ không hề nhìn hắn, mà chỉ nhìn về phía trước. Còn người đang nhìn chằm chằm vào hắn, chính là Lâm Phong. Mặc dù Lâm Phong chỉ có tu vị Hạ Vị Vũ Hoàng, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy có chút run sợ.

– Ta cho phép ngươi mở miệng giải thích.

Nếu như không có cũng đủ lý do, thì phải chịu trừng phạt. Dù các ngươi là người ở phương nào đi nữa, cũng phải chịu hậu quả. Huyền Thiên Lão Tổ thấp giọng nói. Lâm Phong cũng tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nhìn Huyền Thiên Lão Tổ nói:

– Nếu vãn bối mang theo người của Thiên Đài đến đây, tất nhiên tin tưởng học viện.

Vãn bối muốn hỏi tiền bối một tiếng, Chiến Vương Học Viện của tất cả học viên, hay của người được Phong Vương hoặc bộ phận học viên?

– Chiến Vương Học Viện có vô số anh kiệt, mặc kệ ngươi đến từ đâu.

Chiến Vương học viện là của tất cả học viên, sao lại trở thành sở hữu của một bộ phận học viên.

– Thế nhưng tại sao lúc người Thiên Đài ta đang công bình chiến đấu với người Nguyệt môn trên chiến đàithì Tông Khuyết lại xuất thủ, giết chết Thân Ngoại Hóa Thân của vãn bối.

Mà chấp pháp giả Chiến Vương Học Viện lại không những không để ý đến, mà còn nói vãn bối đáng chết, điều này có ý gì? Câu trả lời của Lâm Phong lập tức khiến Huyền Thiên Lão Tổ nhíu mày, rồi nhìn về hướng tên chấp pháp giả ở bên cạnh, hỏi:

– Có thật có chuyện này không?

Khi tên chấp pháp giả kia nghe vậy, hắn chuyển sang nhìn chằm chằm Lâm Phong, lập tức mở miệng nói:

– Lão Tổ, lúc người này trong Tiên quốc thí luyện, hắn ta đã từng hiệp trợ người của Minh Giới đối kháng quân đoàn của ta, giết học viên của Chiến Vương Học Viện ta.

Khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe vậy, ông ấy nhướng mày, lập tức nhìn về phía Lâm Phong, nói:

– Ngươi thân là người của Chiến Vương Học Viện, khi đại biểu Chiến Vương Học Viên tham gia Tiên quốc thí luyện.

Không những không giúp học viện giết địch, mà lại còn phản Chiến Vương Học Viện, giết học viên của học viên. Ngươi thất rất đáng chết.

– Thưa Lão tổ, lúc đó vãn bối không đại biểu Chiến Vương Học Viện tham gia Tiên quốc thí luyện.

Lâm Phong nhìn Huyền Thiên Lão Tổ, bình tĩnh nói tiếp:

– Do một cơ duyên xảo hợp, nên vãn bối vô tình đi đến Minh Giới.

Sau đó lại đi biết trong Tiên Quốc thí luyện có đường về Cửu Tiêu Đại Lục, nên mới bước vào Tiên Quốc thí luyện địa, để quay về Cửu Tiêu Đại Lục. Nhưng ngay lúc đó, lại gặp phải Cửu Tiêu Đại Lục phát động chinh phạt, phàm là người của Minh Giới đều phải bị tru sát. Lúc đó vãn bối cũng là người trong Minh Giới quân đoàn, nên cũng là đối tượng bị Cửu Tiêu quân đoàn săn giết. Xin hỏi Lão Tổ, lúc đó vãn bối nên làm như thế nào? Sau khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe xong, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

– Đã như thế thì không thể coi ngươi là kẻ phản bội được.

Trong lúc ra ngoài lịch lãm, chết sống có số.

– Tiền bối nói không sai, chết sống có số.

Mặc dù là địch, nhưng vãn bối có tội gì? Còn Tông Khuyết lại làm trái với quy định của học viện, can dự một trận chiến công bình, xuất thủ giết đồng môn. Mà chấp pháp giả lại không đi ngăn cản, không hỏi nguyên do, giúp đỡ Tông Khuyết giết người. Lão Tổ biết tại sao không? Lâm Phong bình tĩnh nói. Ngay từ đầu, hắn đã cố tình lựa chọn phong Vương đại điển, nơi quần hùng hội tụ để vạch trần tất cả.

Vì trước mặt mọi người, nên có muốn ám hại hắn và Thiên Đài cũng không được. Nếu như cao tầng của học viện cũng như những người kia, hắn cũng không còn lời nào để nói, cùng lắm thì ly khai Chiến Vương Học Viện mà thôi. Hắn không tin Chiến Vương Học Viện dám giết bọn họ trước mặt mọi người.

– Vì sao?

– Bởi vì Cơ Thương sắp phong Vương, nên tất cả mọi người đều như chó vẩy đuôi mừng chủ, cam chịu làm nô tài cho Cơ Thương.

Tông Khuyết vì Cơ Thương nên mới xuất thủ, chấp pháp giả cũng vì Cơ Thương mà bất công. Thử hỏi, Chiến Vương Học Viện có phải học viện của mình Cơ Thương không? Giọng nói cuồn cuộn của Lâm Phong khiến mọi người đều lộ ra vẻ tỉnh ngô. Chuyện phân biệt đối xử ở nơi nào cũng không thể tránh được. Tam đại học viện khác cũng không có tuyệt đối công bình, tất cả đều do thiên phú quyết định. Mà khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe xong thì tỏ ra trầm mặc, ánh mắt nhìn về tên chấp pháp giả kia tràn đầy hàn ý. Đúng lúc đó, một người ở bên cạnh Huyền Thiên Lão Tổ liền nhìn Lâm Phong, nói:

– Mặc dù bọn họ có sai, nhưng chuyện ngươi dẫn người giết hại đồng môn, cũng là tội không thể tha.

– Chó má.

Đạm Đài lập tức chửi nhỏ một tiếng. Hầu Thanh Lâm lại chế diễu nói:

– Chiến Vương Học Viện quả nhiên chướng khí mù mịt.

Khi hắn tiếng vừa nói xong, mọi người dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hầu Thanh Lâm.

– Láo xược.

Tên chấp pháp kia chợt quát một tiếng, nói:

– Lão Tổ, những … người này đều giết hại đồng môn, làm nhục học viện.

Cần phải trục xuất ra khỏi học viện.

– Nếu như ta có thể thoát ly Chiến Vương Học Viện, ta đã sớm ly khai rồi, cần gì ngươi đuổi.

Hầu Thanh Lâm lại lạnh lùng lên tiếng, khiến cho mọi người ồ lên một tiếng. Câu nói của Hầu Thanh Lâm không khác gì một cái tát vào thẳng mặt Chiến Vương học viện. Mà sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ vào lúc này cũng không được dễ nhìn cho lắm.

– Vãn bối cũng muốn hỏi Lão Tổ một tiếng, vì sao bọn ta gia nhập học viện?

Hầu Thanh Lâm nhìn về phía Huyền Thiên Lão Tổ hỏi.

– Thực lực.

– Lão Tổ nói không sai, tất cả học viên của Chiến Vương Học Viện gia nhập học viện đều vì thật lực mà thôi.

Học viện đối xử với chúng ta như thế nào, thì chúng ta sẽ đối xử học viện như thế ấy.

Tuy nhiên, chấp pháp giả của học viện lại đối xử bất công. Còn cho Nguyệt môn và Nham môn giám thị nhất cử nhất động của Thiên Đài. Chỉ cần người Thiên Đài bước ra khỏi học viện nửa bước, sẽ lập tức sử dụng thủ đoạn hành hạ. Mà chỉ cần Thiên Đài thoát lý Chiến Vương Học Viện, Lão Tổ hẳn cũng có thể đoán ra bọn họ sẽ làm chuyện gì rồi chứ? Trong mấy tháng nay, tất cả người Thiên Đài đểu sống trong âm u, không người hỏi thăm.

Xin hỏi Lão Tổ một tiếng, Thiên Đài ta sẽ cảm thấy luyến tiết học viện sao? Câu chuyện của Hầu Thanh Lâm liền khiến cho Huyền Thiên Lão Tổ minh bạch tất cả mọi chuyện chuyện từ đầu đến cuối.

– Thiên Đài gặp chuyện như vậy do Chiến Vương Học Viện có lỗi.

Nhưng Võ Đạo thế giới là như thế, thực lực vi tôn, không có tuyệt đối công bình. Nên Chiến Vương Học Viện cũng như thế, những nơi khác cũng như thế, cường giả sinh, kẻ yếu phải vong. Câu nói của Huyền Thiên Lão Tổ khiến cho không ít người ở quanh không nở nụ cười. Lão tổ thật thẳng thắng, một câu nói đã chỉ ra bản chất của sự việc. Không có thực lực, sẽ không được tôn trọng.

– Lão Tổ nói cực kì đúng.

Lâm Phong đột nhiên lớn tiếng mở miệng nói, đồng thời khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ. khiến cho mọi người khá tò mò. Sau đó Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn Huyền Thiên Lão Tổ, nói:

– Cường giả sinh, kẻ yếu phải vong.

Lúc Cơ Thương phong Vương, chính là lúc Nguyệt môn thế lớn, nên chấp pháp giả của học viện mới làm như thế. Mà khi Thiên Đài thể trình bày oan khuất, học viện lại không giải quyết. Nên Thiên Đài ta chỉ có tự mình báo thù, kẻ phế Nham môn, tru Nguyệt môn chính là bọn ta. Khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe Lâm Phong nói vậy, ông ấy liên nở nụ cười vui vẻ, nói:

– Ân oán của Thiên Đài với Nguyệt môn và Nham môn là tư oán, nên ta cho ngươi vô tội.

Nhưng ngươi có nghĩ tới không, chỉ cần ta tha thứ cho Thiên Đài vô tội, thì Nguyệt môn và Nham môn sẽ lập tức trả thù Thiên Đài. Đến lúc đó Chiến Vương Học Viện cũng không thể can thiệp.

– Lão hồ ly.

Khi mọi người nghe thấy vậy, đều thầm mắn Huyền Thiên Lão Tổ giảo hoạt. Nhưng họ không thể làm gì? Nếu cứ như vậy, thì Thiên Đài chẳng khác nào đã lấy đá đập chân của mình.

– Tất cả ân oán từ xưa tới nay của Thiên Đài với Nguyệt môn cần được giải quyết.

Nên Lâm Phong khẩn thiết xin Lão Tổ cho phép, Thiên Đài mời Nguyệt môn đánh một trận, sinh tử bất luận. Lâm Phong khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ, cao giọng nói. Mà khi mọi người nghe xong, thần sắc của họ đều trở nên nghiêm trọng.

– Ngươi đã hủy Nham môn của ta.

Tại sao hôm nay không đề cập tới? Tông Khuyết đột nhiên lên tiếng.

– Ngươi yên tâm, ta vẫn chưa tính chuyện, ngươi giết Thân Ngoại Hóa Thân mà.

Nếu Nham môn nguyện ý tham gia, thì Thiên Đài ta xin phụng bồi, nguyện độc chiến Nguyệt môn và Nham môn, sinh tử bất luận. Lâm Phong lạnh lùng nhìn Tông Khuyết, nói.

– Nguyệt Môn cũng là một phần của Cơ môn, nên Cơ môn ta cũng sẽ tham chiến.

Thanh âm cuồn cuộn của Cơ Thương lập tức khiến cho thần sắc của mọi trở nên cứng đờ. Chẳng lẽ Cơ Thương cũng muốn động thủ sao? Ngay lúc đó, Lâm Phong chậm rãi chuyển sang nhìn Cơ Thương, cười nói:

– Nếu là Cơ môn cũng muốn đối phó Thiên Đài ta, Thiên Đài ta cũng sẽ không từ chối.

Cơ môn hoành hành được trong Chiến Vương học viện, cũng ỷ vào ngươi Cơ Thương ngươi được Phong Vương mà thôi. Nhưng ngay cả kẻ có thiên phú như ngươi mà cũng có thể được học viện phong Vương, thì quả thật sỉ nhục cho học viện!

Chương 1929: Sinh tử sát phạt

– Nhưng ngay cả kẻ có thiên phú như ngươi mà cũng có thể được học viện phong Vương, thì quả thật sỉ nhục cho học viện!

Khi câu nói của Lâm Phong vang lên, nó khiến cho tất cả mọi người ngơ ngát. Sau đó, lập tức có người tỏ ra hứng thú nhìn Lâm Phong, thầm nghĩ, “khẩu khí của người này thật lớn, ngay cả Cơ Thương cũng không để trong mắt”.

– Chư vị huynh đệ của Thiên Đài ta gia nhập Chiến Vương Học Viện cũng gần 4~5 năm gì rồi.

Khi đó, phần lớn chúng ta chỉ có tu vi Hạ Vị Hoàng, còn Cơ Thương thì lại có tiềm chất phong Vương, đứng thứ hai trên Hoàng bảng. Nhưng sau 4 năm, Cơ Thương mới được phong Vương, mà chúng ta đều đã đến Trung Vị Minh Hoàng, thiên phú của hắn thật không được tốt lắm đâu. Tham âm của Lâm Phong vô cùng nhẹ nhàng, nhưng khi hắn nói xong, có một tiến hừ lạnh vang lên. Sau đó, mọi người liền thấy đám người Nham môn và Cơ môn nhao nhao bay lên, tỏa ra sát khí mênh mông.

– Đồ không biết xấu hổ.

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên, mọi người lập tức thấy Thạch Hạo Thiên khom người với Huyền Thiên Lão Tổ, nói:

– Lão Tổ, nếu Thiên Đài đã muốn chiến, Lão Tổ hãy thành toàn cho họ đi.

– Đúng vậy Lão Tổ.

Thiên Đài quá mức láo xược. Mặc dù tất cả mọi người đều nhao nhao lên tiếng những Huyền Thiên Lão Tổ vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn mọi người một cái, rồi mới mở miệng nói:

– Được rồi, mặc dù hôm nay diễn ra Phong Vương đại điển.

Nhưng tất cả mọi người đều nguyện dùng tính mệnh đánh cuộc, ta làm sao có thể không thành toàn. Ta sẽ tự mình làm chứng cho cuộc chiến giữa Thiên Đài với Cơ môn và nham môn, sinh tử bất luận. Khi khi Huyền Thiên Lão Tổ nói xong, trong mắt Tông Khuyết hiện lên một tia sát cơ.

Hắn sẽ cố gắng theo dõi cái kết của Thiên Đài. Mặc dù thực lực Nguyệt môn không bằng Cơ môn, nhưng cũng có thể đánh ngang tay cùng Thiên Đài, chỉ có mấy người vô phương đối phó. Mà nham môn thì lại có năm vị Thượng Vị Hoàng chỗ này và rất nhiều Trung Vị Hoàng. Bọn họ đều đang mỏi mắt mong chờ, dựa vào cái gì mà Lâm Phong lại cuồng vọng như thế.

Ngay lúc đó, tất cả người của Nguyệt môn và Nham môn đều cuồn cuộn bay lên không, tập hợp thành một luồng lực lượng cường đại, khiến cho cả phiến không gian này cuồng bạo. Khi hai phe đang giằng co, bên phía Thiên Đài lộ rỏ vẻ đơn bạc, vô phương chống lại Nguyệt môn và Nham môn. Ngay cả cường giả Thượng Vị Hoàng Thiên Đài cũng chỉ có một người mà thôi.

– Ngao Hư, ta nhớ ngươi không phải là người của Chiến Vương Học Viện thì phải?

Cơ Thương nhìn Ngao Hư, nói.

– Đây mới là phong độ của kẻ được phong Vương chứ.

Lâm Phong lập tức trào phúng nói. Mà Ngao Hư cũng nở nụ cười, đồng thời lui về phía sau, nhìn Cơ Thương nói:

– Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không tham dự.

Cơ Thương có nghe được lời châm chọc của Lâm Phong, nhưng hắn cũng mặt kệ. Thực lực Ngao Hư quá mạnh, nếu để cho hắn tham gia, thắng bại khó liệu. Mà Lâm Phong cũng không phải dạng vừa, lúc Tông Khuyết nhìn thấy Lâm Phong tại Tiên Quốc thí luyện địa, thực lực của Lâm Phong đã rất lợi hại. Nhưng tại nơi này không có Minh Giới cường giả phối hợp với hắn, cho hắn mượn tử vong lực lượng, nên thực lực của Lâm Phong sẽ không quá mạnh mẻ, Tông Khuyết có thể áp chế hắn.

– Sát!

Tông Khuyết ngạo nghễ đứng trên hư không, lạnh lùng hét. Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức cuồng mãnh đột nhiên xuất hiện, lao về hướng người của Thiên Đài.

– Rống!

Cùng lúc đó, Đạm Đài cũng gào lên một tiếng, đại hi âm thanh, đại tượng vô hình, sức manh chấn động Thiên Địa. Ô hóa thành bản thể, một con Thái Dương Thần Điều. Thái Dương quang từ mặt trời không ngừng chiếu trên người hắn, khiến những chiếc lông vũ càng thêm óng ánh.

Vào lúc này, trước người Ô xuất hiện một thanh Thái Dương Kiếm, tỏa ra từng luồng khí tức nóng bỏng, tựa như có thể đốt cháy cả thiên địa. Cùng lúc đó, Hầu Thanh Lâm cũng bắt đầu động thủ, từng luồng Luôn Hồi pháp tắc không ngừng xuất hiện.

– Chúng ta liên thủ đi.

Như Tà đối nhìn Kiếm Manh mở miệng nói, Kiếm manh lập tức khẽ gật đầu, rồi hai người sánh vai xông về phía trước, hai người, hai thanh kiếm. Mà Lâm Phong cũng không không, Thiên Ma kiếp quang trên người hắn cuồn cuộn di động, tạo ra từng sợi Sinh Tử Kiếp kiếm, tựa như một vị ma thần. Những nơi hắn đi qua, đều không có kẻ nào tránh khỏi cái chết.

– Sát!

Ngay lúc đó, đột nhiên có một người xuất hiện trên đỉnh đầuLâm Phong, hắn ta lập tức lấy ra một cái Cự Đỉnh màu vàng ẩn chứa uy áp vô cùng kinh khủng. Nhưng ngay khi nói chạm vào Lâm Phong, cái cự đỉnh kia nhanh chóng nổ tan. Sau đó, Lâm Phong tiếp tục phóng lên cao, đấm ra một quyền về phía người kia. Chỉ trong vài khoảnh khắc, thân thể đối phương đã bị một quyền của Lâm Phong đánh nổ.

– Thật mạnh!

Vào lúc này, tất cả những người đang quan chiến chung quanh đều lộ ra vẻ tĩnh ngộ, lúc này họ mới hiểu tại sao Lâm Phong lại cuồng vọng như thế. Trong đám người của Thiên Đài có mấy người có thực lực rất đáng sợ. Hầu Thanh Lâm thì đã Ngộ Đạo , có được Luân Hồi Lực, mỗi một cái Luân hồi thủ của hắn đều khiến cho một vị cường giả gặp nạn.

Mà thực lực của Lâm Phong thì không cần phải nói, mỗi đòn công kích của hắn đều mang theo tử vong lực lượng, tựa như một vị chiến thần, thần cản sát thần, phạt cản sát phật. Còn có hai người Kiếm Manh và Như Tà, kiếm hai người đó thật sự quá nhanh. Đặc biệt khi hai người phối hợp với nhau, dường như không có bất kỳ một người có thể ngăn trở một kích của bọn họ.

Đứng trước sức mạnh của đám người, những cường giả Nguyệt môn và Nham môn giống như những cây lúa trên cánh đồng, không ngừng ngã xuống.

– Ông!

Ngay lúc đó, mọi người lại thấy một vị Thượng Vị Hoàng bay về hướng Lâm Phong, trên người hắn tràn ngập một luồng khí tức kinh khủng. Sau đó hắn ngưng tụ Thần hồn thành một U Minh Quỷ Trảo về hướng Lâm Phong, hắn đang muốn dựa vào ưu thế Thần Hồn Để gạt bỏ hồn phách Lâm Phong. Khi thấy thế, Lâm Phong điều khiển một Hư Vô tử vong kiếm đâm về hướng quỷ trải.

Khi cường giả kia thấy đòn vừa rồi không ăn thua, phía sau lưng hắn xuất hiện một quỷ ảnh, khiến cho cả người hắn trở nên hư ảo giống như U Linh vậy. Trên người Lâm Phong xuất hiện sinh tử quang hoàn để chống cự, nhưng khi quỷ trảo của người nọ chạm trúng Lâm Phong, vẫn khiến Lâm Phong cảm thấy thần Niệm rung chuyển, giống như đang bị U Minh quỷ hồn ăn mòn.

– Tử, tử!

Ngay lúc đó, Tử vong lực của Lâm Phong cũng điên cuồng lao ra, hóa thành một thanh kiếm đâm xuyên thân thể đối phương. Rồi Lâm Phong lạo tiếp tục đánh ra một quyền, khiến cho quỷ hồn kia hoàn toàn tan biến. Ngay khi người kia vừa bị giết chết, lại có một vị Thượng Vị Hoàng đánh tới. Mỗi đào tấn công của người đó đểu giống như một cơn sóng thần đang lao đến.

– Rầm rầm!

Khi thấy thế, Lâm Phong lập tức huy động hai tay, đánh ra từng cái tử vong ma chưởng, biến người kia thành cổ thi thể.

– Đạo Hóa Thần Thông.

Lúc những người phía dưới thấy Lâm Phong sử dụng chiêu thức kia, trong lòng mọi người đều cả kinh. Cùng lúc đó, Huyền Thiên Lão Tổ cũng đang chăm chú nhìn trận chiến của hai phe. Ông ấy cũng không khỏi cảm thán về sự lợi hại của Thiên Đài. Thậm chí còn phát hiện ra mấy người có thiên phú không hề kém Cơ Thương.

– Luân Hồi Đạo, Tử Vong Đạo, quang Đạo Ý, đây đều là đạo hiếm thấy.

Huyền Thiên Lão Tổ thầm nói một tiếng, rồi lại quay sang nhìn vào tên chấp pháp giả bên cạnh, khiến cho đối phương khẽ run. Vào lúc này chấp pháp giả cũng rất kinh hãi trước thực lực của Thiên Đài.

Thế giới này là nơi lấy thực lực vi tôn, nếu như đám người Lâm Phong không có thực lực, cũng không ai nghe bọn họ nói. Chỉ có thực lực cường đại và thiên phú trác tuyệt mới đạt được sự tôn trọng. Nếu ngươi muốn Chiến Vương Học Viện coi trọng ngươi, đầu tiên ngươi phải có vốn liếng đã. Mà đám Lâm Phong đang hiển lộ vốn liếng hùng hậu của họ, mà vốn liếng của đám Lâm Phong càng mạnh, thì hắn càng nguy hiểm. Khi nghĩ tới đây, chấp pháp giả không khỏi cảm thấy lạnh gáy, rồi hướng mắt nhìn về hướng Tông Khuyết.

Nếu Tông Khuyết vẫn còn đó, đám người Thiên Đài chắc chắn phải chết. Khi thấy người phe mình không ngừng ngã xuống, Tông Khuyết cũng đã bắt đầu hành động. Hắn tỏa ra một luồng khí thế kinh khủng khóa chặt Lâm Phong.

– Ngươi có thể trưởng thành đến một bước này không dễ.

Nhưng vào ngày hôm nay, ngươi cũng không thoát khỏi cái chết. Thanh âm Tông Khuyết cuồn cuộn vang lên, tựa như những tiếng chung không ngừng vang lên trong lổ tai Lâm Phong. Mà khi Lâm Phong nghe xong, hắn nở nụ cười lạnh lùng, rồi thi triển Nghịch Thiên Bộ. Mỗi bước của Lâm Phong lúc này đều khiến cho Tử Vong Khí tức điên cuồng trào ra. Mà sắc mặt của Tông Khuyết cũng dần dần trầm xuống.

– Đông!

Ngay sau đó, từng tiếng chuông vang lên.

– Tông Khuyết đã đến Thượng Vị Hoàng đỉnh phong, lại ngộ được Đạo.

Tuy Lâm Phong có thiên phú rất mạnh, nhưng đáng tiếc hẳn phải chết . Một người thở dài nói. Sau đó mọi người thấy tiếng chuông cuồn cuộn không ngừng khiến cho Lâm Phong chấn động, giống như sáp bại tới nơi. Nhưng thật ra, thần hôn của ma vẫn đang được Sinh Sinh Bất Tức phủ kín, nên Lâm Phong không hề bị gì. Ngay lúc mọi người cho đã kết thúc, Lâm Phong đột nhiên chém ra một kiếm về phía cổ chung.

– Đ-A-N-G.

..G! Khi một kiếm của Lâm Phong chạm đến cổ chung, cổ chung nhanh chóng bị chấn vỡ.

– Đ-A-N-G.

..G! Lại thêm một đạo tiếng chuông khác vang lên, báo hiệu cổ chung thứ hai đã bạo liệt. Ngay lúc đó, Lâm Phong cũng tỏa ra từng bước lại gần Tông Khiết.

– Sát!

Khi Tông Khuyết thấy thế, hắn quát một tiếng, rồi phát động ngàn vạn lần cổ chung cùng tề minh, khiến cho hư không như sắp nổ tan. Vào lúc này, tuy Lâm Phong đột nhiên cảm giác Thần Hồn của hắn chấn động không ngớt, nhưng ánh mắt tử vong của hắn vẫn toát lên vẻ cứng cỏi.

Dù cho hôm nay trờ có sụp xuống, hắn cũng phải giết Tông Khuyết. Ngay sau đó, những đạo kiếm khí của Lâm Phong khiến cho từng cái cổ chung hóa thành phấn vụn. Mà khoảng cách giữa Lâm Phong và Tông Khuyết cũng càng ngày càng gần, khiến cho Tông Khuyết cảm thấy vô cùng áp lực.

– Ngươi quá yếu.

Khi Lâm Phong vừa dứt lời, Tông Khuyết cảm thấy trong đầu hắn đang có ngàn vạn đạo ma âm không ngừng vang lên. Cùng lúc đó, toàn bộ Hư Vô Tử Vong Kiếm Khí của Lâm Phong liền tuôn về hướng Tông Khuyết, khiến cho hắn đại biến..

– Ta muốn ngươi chết, ngươi phải chết.

Lúc giọng nói của Lâm Phong vang lên lần nữa, Tông Khuyết cảm thấy từng đạo tử vong kiếm ý đang điên cuồng ăn mòn bản thân, khiến hắn nổi giận gầm lên một tiếng, mà Lâm Phong cũng không ở không, hắn càng ngày càng tới gần Tông Khuyết. Khi khoảng cách giữa hắn và Tông Khuyết chỉ còn vài bước chân, trên người Lâm Phong xuất hiện một luồng tử khí, che phủ cả hai vào bên trong.

Chương 1930: Phát biểu cuồng vọng

Lúc tử khí của Lâm Phong hoàn tòan bao phủ Tông Khuyết, mọi người đã đoán được kết cục của Tông Khuyết.Lúc tử khí dần dần tiêu tán, mọi người nhìn thấy một bóng người đang chậm rãi rơi xuống mặt đất, bóng người không còn chút sinh cơ nào, giống hệt một người đã chết.

Mà người đó không phải ai khác, mà là Tông Khuyết. Vào lúc này, tất cả mọi người đều không ngờ người đứng thứ năm trên Thiên Bảng, thủ lĩnh Nham môn, Tông Khuyết lại chết trận. Mà người giết chết hắn, lại là Lâm Phong, kẻ đứng trong Nhân bảng. Giờ khắc này, khắp Phong Vương Thai đều trở nên yên lặng.

Thiên Đài vốn bị Cơ môn và Nham môn chèn ép, sẽ quật khởi. Lâm Phong đã trở về dẫn dắt Thiên Đài phản kích, khiến Tông Khuyết chết trận, người Nham môn và Nguyệt môn đều bị giết sạch. Mà thời điểm Thiên Đài phản kích lại là ngày Cơ Thương được phong Vương.

Nên tất cả vinh quang vốn thuộc về Cơ Thương đểu bị Lâm Phong và Thiên Đài cường thế cướp lấy. Dường như một thời đại mới đang chuẩn bị mở ra. Vào lúc này, sắc mặt đám người Cơ môn trở nên phi thường khó coi.

Từ hôm nay, ngoại trừ Thái Dương Môn còn tồn tại, Nguyệt môn và Tinh Thần Môn vốn phụ thuộc Cơ môn đều đã bị phế. Nham môn cũng gần như xóa tên khỏi Chiến Vương Học Viện. Mà ngày hôm nay lại là ngày Cơ Thương được Phong Vương, có vô số quần hùng xuất hiện, nên đây chả khác gì một sự sỉ nhục với Cơ môn. Khác hẳn với vẻ mặt của Cơ môn, sắc mặt những cường giả của Chiến Vương học viện vẫn bình tĩnh như trước.

Dù Nham môn và Nguyệt bị xoá sổ, cũng không khiến cho bọn họ động dao động. Nếu như nguyệt môn và Nham Môn đã chủ động khiêu khích, chèn ép Thiên Đài, phải chuẩn bị tinh thần bị Thiên Đài xóa sổ. Đây chính là sự tàn khốc của thế giới Võ Đạo, kẻ yếu không có quyền lên tiếng, vinh quang chỉ giành cho kẻ thắng.

Nếu như hôm nay Lâm Phong thua, dám người Nham môn và Nguyệt môn cũng sẽ làm như thế đối với Thiên Đài. Nên bọn họ không thể trách ai được, chỉ có thể tránh mình quá yếu đuối. Mà đám người Lâm Phong đương nhiên đã sớm nhìn rõ ràng quy tắc của thế giới Võ Đạo này.

Nên bọn hắn mới không có lựa chọn lúc khác khiêu chiến, mà chọn ngay ngày Cơ Thương Phong Vương. Vào thời khắc này, bọn họ đang tận hưởng vinh quang thuộc về bọn họ, chỉ có kẻ thắng mới được học viện tôn trọng. Khi thi thể Tông Khuyết rơi xuống mặt đất, Lâm Phong mới hờ hững nhìn thi thể, bình tĩnh mà nói:

– Thạch Hạo Thiên.

Không phải ngươi cũng rất kiêu ngạo sao? Khi giọng nói của Lâm Phong vang lên, trái tim tất cả mọi người đều nhảy lên một cái, đồng thời nhìn về phía một người trong đám cường giả Cơ môn.

Hắn là người đứng thứ tư trên Thiên bảng, Thạch Hạo Thiên. Lúc trong Tiên Quốc thí luyện, vì Thạch Hạo Thiên xúi dục, nên Tông Khuyết mới xuất thủ. Mà kẻ đứng sau Nguyệt môn cũng chính là Thạch Hạo Thiên. Mà khi Thạch Hạo Thiên nhìn thấy đôi mắt đen kịt của Lâm Phong đang nhìn hắn, hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

Khi hắn nhìn về phía thi thể của Tông Khuyết đang nằm trên mặt đất, hắn càng cảm thấy lạnh giá. Hiển nhiên, hắn cũng không ngờ Lâm Phong lại dùng thủ đoạn cương ngạnh như vậy để trả thù hắn.

– Đông!

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy tay Lâm Phong kết ấn, rồi đánh ra một chữ “Khế” màu vàng thật lớn về phía mình. Đó chính là sinh tử khế của Chiến Vương Học Viện.

– Mặc dù Thạch Hạo Thiên đứng hạng thứ tư trên Thiên bảng, nhưng sau khi Tông Khuyết ngộ đạo, thực lực của hắn và Tông Khuyết cũng chỉ ngang nhau.

Nhưng Lâm Phong lại có thể dễ dàng giết chết Tông Khuyết, mà nếu Thạch Hạo Thiên đón nhận sinh tử khế, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết. Một người đang quan sát cảm thán. Nếu lấy thực lực mới vừa rồi của Lâm Phong, hắn ít nhất cũng nằm trong top ba trên Thiên bảng. Nếu muốn áp chế Lâm Phong, chỉ có Cơ Thương tự mình xuất thủ, mới có thể làm được.

– Hôm nay là ngày Cơ Thương của Cơ gia được Chiến Vương Học Viện phong Vương, được quần hùng chú mục.

Mà người của Chiến Vương Học Viện lại dám náo loạn trên đại điển, không biết nhưng thế có phá hư quy củ hay không? Ngay lúc mọi người đang chờ câu trả lời của Thạch Hạo Thiên, lại có một thanh âm lạnh lùng vang lên. Chủ nhân của giọng nói đó chính là một vị cường giả của Cơ gia đến dự lễ, Cơ Nguyên. Khi Cơ nguyên nói xong, hắn dùng ánh mắt băng giá nhìn về phía Lâm Phong.

Hắn đương nhiên biết Lâm Phong là ai? Lâm Phong chính là người đã mang theo Ngao Hư và Kiếm Manh đại náo hắn bữa tiệc của Cơ gia hắn. Cũng bởi vì hắn, mà Cơ Vô Ưu đã trở thành phế nhân. Mà không dừng lại tại đó, lần thứ hai Lâm Phong xuất hiện trước mặt hắn, Lâm Phong lại đại náo Phong Vương đại điển của Cơ Thương, đoạt đi tất cả vinh quang của Cơ Thương, miệt thị Cơ môn.

– Gia có gia pháp, học viện có quy củ của học viện.

Chuyện của Chiến Vương Học Viện, khi nào cần Cơ gia đến chỉ trỏ vậy? Khi câu nói đó vừa chấm dứt, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía một vị thanh niên cường giả phía dưới. Người đó chính là Giới Vương thể của Cổ Giới Tộc, Lang Tà, câu nói mới vừa rồi từ trong miệng hắn thốt ra.

– Chuyện của Chiến Vương Học Viện sự, khi nào lại đến phiên Cổ Giới tộc nhúng tay vào vậy?

Ngay lập tức, Cơ Nguyên nhìn về phía Lang Tà, đáp trả.

– Ta cũng không rãnh tới mức nhúng tay vào chuyện của Chiến Vương Học Viện, nhưng Lâm Phong là huynh đệ của ta.

Chuyên của Cơ môn và Lâm Phong tranh đấu giữa các hậu bối trong Chiến Vương Học Viện. Nhưng Cơ gia lại muốn nhúng tay vào, hình như Cơ gia đang phạm quy củ thì phải. Trung Châu là nơi cường giả hội tụ, Thánh Tộc, Cổ tộc xuất hiện lớp lớp, nên không thể tránh khỏi chuyện đối chọi gay gắt. Lúc bình thường, trưởng bối sẽ không nhúng tay vào việc của hậu bối.

Nên khi Cơ Vô Ưu bị Kếm Manh chọc mù mắt, Cơ gia vẫn không xuất thủ với Kiếm Manh. Mà sau sự kiện đó, địa vị của Cơ Vô Ưu trong Cơ gia tràn đầy nguy cơ. Cũng giống như bao gia tộc khác, mặc dù nghe thì có vẻ tàn khốc, nhưng chuyện này hết sức bình thường tại thế giới này. Các gia tộc sẽ dành cho hậu bối một lượng tài nguyên nhất định, tương xứng với tiềm lực của họ, nhưng số tài nguyên đó chả bao nhiêu cả.

Nếu muốn trở thành cường giả, các hậu bối phải tự đi tranh thủ càng nhiều tài nguyên hơn. Mục đích của chuyện này là đào tạo ra những thiên tài thật sự, nếu cứ một mực dựa vào gia tộc, họ không thể trở thành tuyệt đỉnh cường giả. Cũng bởi vì vậy, mà Cổ Giới tộc mới để cho Giới Vương thể Lang Tà ra ngoài một mình, con đường tất cả cường giả đều phải đi.

– Ta nghe nói Cơ môn lấy thế áp chế Thiên Đài, diệt Thân Ngoại Hóa Thân của huynh đệ Lâm Phong ta.

Đến lúc Lâm Phong trở về báo thù, Cơ gia lại muốn nhúng tay sao? Lại có một giọng nói khác vang lên, nhưng người mở miệng lần này lại là Quân Mạc Tích. Hôm nay là ngày Cơ Thương phong Vương, nên chuyện Giới Vương thể và với Minh Tử của Minh Vương Cung đến dự cũng rất chuyện bình thường.

– Cổ giới tộc Giới Vương thể, Minh Vương Cung Bất Tử Minh Vương Thể đều đã ra mặt cho Lâm Phong ư.

Chuyện này càng ngày càng thú vị rồi đây. Khi mọi người thấy Lang Tà cùng Quân Mạc Tích ra mặt, cả đám không khỏi hứng thú hơn.

– Không nghĩ tới Lâm Phong này lại lợi hại như thế.

Không nói đến những cường giả Thiên Đài đều là tinh anh, chỉ cần Giới Vương thể Lang Tà và Bất Tử Minh Vương thể Quân Mạc Tích gọi huynh đệ, Lâm Phong cũng đã xứng đáng trở thành danh nhân của Trung Châu Thánh Thành rồi. Cộng thêm thực lực và thiên phú không hề thua kém Vương thể của hắn, Cơ Gia cũng khó đụng vào được. Mà người Cơ gia hiển nhiên cũng không nghĩ tới cục diện sẽ thành ra như thế này, nên Cơ Nguyên chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:

– Cơ gia ta tất nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện của Chiến Vương Học Viện.

Nhưng Cơ Thương chính là môn chủ Cơ môn, mà hôm nay lại là ngày hắn phong Vương. Nên chuyện xử lý người nhục nhã Cơ môn hắn, phá hư Phong Vương đại điển của hắn, đều do Cơ Thương tự mình quyết định. Không cần Cơ gia ta nhúng tay.

– Cơ gia quả nhiên đủ âm hiểm, lại tạo cho Cơ Thương lý do xuất thủ đối phó Lâm Phong.

– Nếu Cơ Thương xuất thủ, Lâm Phong có lĩnh ngộ được đạo, cũng khó có thể chống cự.MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Dù sao thực lực của Cơ Thương quá cường đại, dù cho Thiên bảng có thay đổi như thế nào đi nữa, ngoại trừ vị trí thứ nhất không thay đổi trong nhiều năm, Cơ Thương luôn xếp thứ hai. Ngoại trừ Doanh Thành, không người nào có thể cùng hắn tranh phong, Lâm Phong cũng không được. Mọi người thầm nói, rồi ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, họ chỉ thấy Lâm Phong đang dùng đôi mắt lạnh lùng tràn đầy sự chăm chọt nhìn về phía người của Cơ gia

– Thánh Tộc Cơ gia đã được truyền thừa qua vô số năm, vô cùng cường đại.

Trước khi Cơ Thương Phong Vương, Cơ gia đã mời các thiên tài ở Trung Châu luận đạo. Nhưng trong đám hậu bối của Cơ gia, chỉ có Cơ Thương có thể tiếu ngạo Vũ Hoàng cảnh. Còn đám còn lại chẳng ra gì, mình ta có thể giết sạch những kẻ có tu vi ngang ta của Cơ gia.

Ngươi có tin không? Câu trả lời bình thản của Lâm Phong khiến cho nụ cười trên mặt đám cường giả Cơ gia tắt hẳn. Mặc dù giọng nói của Lâm Phong không vang dội, nhưng lại là sự sỉ nhục trắng trợn đối với Cơ gia.

Cơ gia chính là Thánh Tộc, có rất nhiều hậu bối có thiên phú phi thường xuất chúng, thậm chí có không ít hậu bối gia nhập Tứ đại học viện, nhưng Lâm Phong lại nói hắn có thể giết sạch những kẻ có tu vi ngang hắn của Cơ gia trước mặt tất cả mọi người, đây chả khác gì cú tát vào thẳng mặt Cơ gia. Nhưng Cơ gia cũng không thể nói gì được, sau khi Lâm Phong Ngộ Đạo, hắn thật có năng lực làm như thế .Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 17 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin