Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 378 [Chương 1886 đến 1890]
❮ sautiếp ❯Chương 1886: Cường Thế Vấn Đạo
Thiên đạo sáng tỏ, vừa nãy hắn dùng sinh tử đạo để nhậpVấn Đạo Thiên Bi, Thiên Bi sinh tử cộng hưởng với thiên địa, tử ý đập thẳng vào thần hồn hắn khiến hắn xíu chút nữa mất mạng, cực kì bá đạo.
Đạo vấn sinh tử, lấy đạo của hắn để đoạt mạng hắn, thần không dựng đạo, lấy gì hỏi?
– Đi vào dễ, đi ra khó, sinh tử đạo của mình cực kì báo đạo, nên sự Vấn Đạo Thiên Bi đáp lại cũng bá đạo, muốn lấy mạng mình.
Lâm Phong thầm nghĩ, đạo niệm càng bá đạo, đáp trả càng khủng khiếp. Lâm Phong ngồi xếp bằng, mi tâm phát ra tia sáng kì lạ, tiên khuyết du du, hỏi năm tháng trôi qua, phí hoài thời gian, như xác minh đạo.
– Thần Niệm Cung Khuyết, dường như bị đứt quãng, tiếp theo phải tự mình thôi diễn rồi.
Lâm Phong thầm nói, Thần Niệm Cung Khuyết đã thành, phòng thủ mạnh mẽ, lù lù bất động, tiên khuyết du du, dù khấu đạo sinh tử đều bị tiên khuyết xóa bỏ tử vong đạo niệm. Dĩ nhiên, Lâm Phong còn tu luyện Cửu U Ma Khúc, khúc bất diệt, ý bất diệt, muốn xóa bỏ thần hồn của hắn đâu có dễ dàng. Lâm Phong nhìn Vấn Đạo Thiên Bi phía trước rồi ngồi xuống, chỉ thấy ánh mắt của tên tóc đen ngồi một bên sắc bén bắn thẳng về phía Lâm Phong, lạnh lùng nói:
– Trước khi ta ra ngoài, không được nhập Thiên Bi.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn qua đối phương, lông mày khẽ nhếch, trong mắt lóe lên sắc bén. Ngay sau đó, ánh mắt hắn nhìn qua Thiên Bi, tay nâng sinh tử quang hoàn, lại thêm một đòn tấn công vào nó, Thiên Bi hóa ảo ảnh, phong vân thất sắc, một đạo tử vong ý đáng sợ bao phủ hư không như càn quét về phía đám người, Lâm Phong đứng mũi chịu sào, đạo nghĩa tử vong đi thẳng vào thần hồn hắn.
– Sinh Sinh Bất Tức!
Lần này Lâm Phong có chuẩn bị từ trước, sinh mệnh lực lượng bao phủ toàn thân, vĩnh hằng bất tử, nhưng đạo tử khí kia cứ như thiên âm, xuyên thẳng vào thần hồn hắn, một luồng tử vong ý vô phương chống cự. Lâm Phong chỉ cảm thấy thần hồn như có tử vong ấn ký, ngay sau đó trước mặt tối sầm, ngất đi. Tiên Khuyết âm lại lần nữa vang lên, tử vong ấn ký bị dập tắt, mắt Lâm Phong lại lần nữa mở ra, tử rồi lại sinh, sinh tử đan xen.
– Ngươi muốn chết.
Tên tóc dài lạnh lùng quát lớn, sát ý trong nở rộ, đánh thẳng đến Lâm Phong. Lúc Lâm Phong công kích Vấn Đạo Thiên Bi, toàn bộ hư không cũng bị ảnh hưởng, thiên địa tràn ngập tử khí, người xung quanh đều bị ảnh hướng. Không ít người ném cho Lâm Phong một ánh nhìn sắc lạnh, thấy vậy, bàn tay Lâm Phong đánh thẳng xuống mặt đất, ngay tức khắc sinh tử quang hoàn điên cuồng diễn hóa, Thái Cực Sinh Tử đồ xuất hiện trên mặt đất, sinh tử ý khủng khiếp đột nhiên quy tụ.
– Đến đây không vấn đạo thì lấy gì thành đạo.
Bàn tay Lâm Phong khẽ run, ngay tức khắc hai sinh tử quang hoàn hung hăng đập thẳng lên Vấn Đạo Thiên Bi, sức mạnh khủng khiếp tỏa ra, ong một tiếng, dường như có một tử vong quang đạo chiếu rọi hư không. Đám người bên này đều mở to mắt, bộc lộ hết bản lĩnh, nhất thời quang mang nở rộ. Chỉ thấy tử vong đạo ý giống như như sóng mạnh vỗ thẳng vào thần hồn đám người.
– Lấy tử vấn đạo.
Lâm Phong cảm nhận được cổ tử vong vô hình này, Sinh Sinh Bất Tức ý trên người đạt đến cực hạn. Khi tử vong ấn ký muốn nhập vào thần hồn, ý niệm cầu sinh mãnh liệt xóa bỏ tử vong ấn ký, làm nó trở thành sinh cơ lạc ấn. Thế nhưng tử vong ấn ký quá bá đạo, nhập thẳng vào thần hồn, tiên khuyết quang mang nở rộ, Cửu U khúc âm tấu vang, trong mắt Lâm Phong đột nhiên hiện lên thần quang khủng khiếp, muốn bất tử bất diệt thì phải chống lại tử vong ấn ký. Những người khác đều lãnh đạm, thần niệm cuồn cuộn tỏa ra, người tóc dài gầm lên:
– Ngươi chết chắc.
– Giết chết hắn.
Từng giọng nói lạnh lùng cuồn cuộn truyền đến đâm thẳng vào đầu Lâm Phong, sát khí điên cuồng càn quét hư không.
– Thần không dựng đạo, dùng tử vấn đạo.
Lâm Phong đứng dậy, con ngươi lạnh băng, trong cặp mắt ấy ngập tràn ánh sáng sinh tử. Chỉ thấy hắn đứng lên, Cửu U khúc âm tấu vang, ánh sáng thần niệm lan tỏa, trên người hiện lên sinh lực ngập trời bao phủ cơ thể hắn, hay tay tràn ngập sinh tử quang hoàn.
– Vấn!
Lâm Phong thốt lên, toàn bộ những sinh tử quang hoàn đánh thẳng vào Vấn Đạo Thiên Bi, đám người kinh hãi, tên này điên rồi.
– Xuy.
… Thiên địa cộng hưởng, tử ý đạt đến cực hạn, kể cả Lâm Phong và đám người xung quanh đều cảm giác được một đạo thiên âm chết chóc đi thẳng vào thần hồn, để lại tử vong ấn ký, muốn cướp đi tính mạng bọn họ. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn trời, tử vong ý dẫn phát thiên địa cộng minh khiến người khác tự nhiên sinh ra ý niệm tử vong.
– Sinh tử nhị trọng, tử cực hóa sinh, đạo của ta sao có thể giết ta.
Trong thần niệm Lâm Phong đột nhiên hiện lên một luồng sinh cơ, hóa thành quang hoa vô tận, giống như tiên quang, đồng tử Lâm Phong lúc sáng lúc tối, lúc sinh lúc tử.
– Xuy!
Một luồng sáng sắc nhọn đâm thẳng vào hư không, sinh tử quang hoàn trên người Lâm Phong chuyển hóa điên cuồng, ngay lúc này, toàn bộ sinh lực hóa thành tử lực, Thái Cực Sinh Tử đồ chỉ còn lại tử khí, đáng sợ vô cùng.
– Tiểu tử ngươi!truyện tà tu audio
Tên tóc dài gần như rống ầm lên. Lúc này, một luồng sát ý càn quét hư không, toàn bộ đều hướng về phía Lâm Phong, thế nhưng thần niệm của họ chịu sự khống chế của tử vong lực nên không dám phân thần, nếu không thì họ có thể sẽ chết thật, sức mạnh tử vong này cộng mình với thiên địa, quá bá đạo. Tâm Lâm Phong vô tạp niệm, chưa từng để ý đến người khác, trong hai mắt chỉ có sinh tử quang hoàn. Bàn tay mở ra, ngay tức khắc con ngươi của đám người xung quanh đột nhiên mở rộng, sau đó nhắm hai mắt lại, phóng thích lực lượng thần hồn, dùng toàn bộ tinh thần nghênh tiếp, một tiếng vù vù vang lên, tử vong lực lượng toàn thịnh của Lâm Phong đập thẳng trên Vấn Đạo Thiên Bi, lấy tử vấn đạo môn.
– Tên điên này.
Lúc này ai ai cũng có ý muốn giết chết Lâm Phong, thường ngày khi họ vấn đạo đều có sự cân bằng, bất kể ai thì cũng không được quá hoang đường, vậy mà Lâm Phong vừa vào đây đã mạnh bạo vấn đạo, hơn nữa còn không màng sống chết của họ, không lẽ hắn không sợ đạo không thành rồi còn bị họ giết.
– Xuy.
.. Tử vong lực lượng đột nhiên bao chùm cả khoảng hư không, thiên địa chuyển thành màu xám, đột nhiên mọi thứ tối tăm hẳn đi, từng luồng thiên âm từ trên trời giáng xuống, giống như hàng ngàn tử vong ấn ký muốn hủy đi thần hồn con người. Chỉ thấy sắc mặt của một cường giả đột nhiên chuyển thành tro tàn, đạo ý rơi xuống, đèn tắt người chết, cơ thể người này vẫn ngồi tại đó không hề nhúc nhích nhưng lại không còn chút hơi thở nào, trở thành thi thể. Nếu như họ biết được Lâm Phong sẽ vấn đạo mạnh bạo như vậy, hơn nữa còn là đạo ý sinh tử thì họ đã giết chết Lâm Phong ngay từ lúc hắn vừa bước vào rồi, để bây giờ không đến mức phải rước họa vào thân. Khoảnh khắc luồng thiên âm này giáng vào trong não hải Lâm Phong, hai mắt hắn đều nhắm, nhưng sinh cơ cường thịnh được thúc dục bởi dục vọng muốn sống. Tử cực hóa sinh, sinh lực Lâm Phong đang điên cuồng nở rộ.
– Sinh tử đạo, sinh tử đối lập, tử tức sinh, sinh tức tử, lấy tử vong vấn đạo môn, lấy sinh cầu đạo, sao phải sợ cái chết.
Thần hồn Lâm Phong trải qua sự đấu tranh giữa sống và chết, đôi mắt sinh tử toát ra chấp niệm đáng sợ, hai cánh tay giơ lên, đột nhiên sức mạnh của lực lượng tử vong ngợp trời tụ thành vòng xoáy, ngay sau đó hùng hồn phóng tới, lấy tử vong vấn đạo môn, không vào đường chết thì sao tìm được đường sống.
– Đùng!
Vấn Đạo Thiên Bi vang lên cuồn cuộn, làn sóng tử vong trong bao phủ hư không, chỉ thấy từng bóng người đổ rạp, có người mãi mãi sẽ nhắm mắt, cảnh giới thực lực của họ đều mạnh hơn Lâm Phong, nhưng đứng trước thiên âm tử vong cộng mình của Vấn đạo Thiên Bi, bị tử vong ấn ký bám vào thần hồn, ai cũng phải chết. Giờ phút này, tử vong lực lượng đáng sợ hơn đi thẳng vào thần hồn Lâm Phong, nhưng ánh mắt hắn thư thái, nhẹ nhàng thốt ra một chữ:
– Sinh!
Đột nhiên, tử vong ấn ký trong hư không hóa thành sinh lực lượng, làm cơ thể Lâm Phong đắm chìm trong sinh mệnh quang chói mắt.
– Sinh tử đạo, tiếp tục vấn sinh tử.
Trong mắt Lâm Phong đột nhiên bắn ra một đạo sinh tử quang hoàn lấp lánh đánh về phía Vấn Đạo Thiên Bi, đột nhiên, ánh sáng tràn ngập Thiên Bi, nhị cực sinh tử thay nhau chiếu rọi, như thể từ xưa đến nay đã là vậy.
– Sinh tử đạo, hình thức ban đầu đã thành, tiếp tục vấn tâm đạo.
Vấn Đạo Thiên Bi hiện lên ánh sáng ngập tràn, lần nữa hóa thành một tấm gương cổ, Lâm Phong nhìn Vấn Đạo Thiên Bi phía trước, hắn đã từng qua được cửa ải này. Lâm Phong quay đầu lại, chỉ thấy bây giờ trên mặt đất có rất nhiều cỗ thi thể, nhưng vẫn còn có vài người còn sống. Nhưng Lâm Phong không thấy sát ý trong mắt họ, chỉ thấy ánh mắt một người lấp lánh thần quang, trong sáng, dường như đã tường minh.
– Con đường vấn đạo, sao phải sợ đạo uy, chỉ có thành đạo, sao có thể phá đạo.
Trong lòng người đó buồn bã rồi nhìn Lâm Phong, hơi cúi người, nói:
– Đa tạ các hạ chỉ giáo.
Lâm Phong ngẩn ra một hồi rồi nở nụ cười thản nhiên đáp:
– Cử chỉ vô tâm, vẫn còn thiếu sót, chẳng phải bọn họ đều chết vì ta sao?
Dứt lời, Lâm Phong cất bước về phía trước, bước thẳng qua tấm Vấn Đạo Thiên Bi, tiếp tục vấn tâm đạo, tại vì cớ gì!
Chương 1887: Sinh Tử Đạo nan
Lâm Phong bước qua Vấn Đạo Thiên Bi, đi vào một vùng đất khác, lúc này trước mặt hắn vẫn cứ một mặt Vấn Đạo Thiên Bi, tuy nhiên xung quanh đã không có thân ảnh nào khác, chỉ có một mình hắn.
Đi đến trước Vấn Đạo Thiên Bi, Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, nhất thời một cỗ quang mang kỳ dị bao phủ quanh thân hắn, thanh âm cổ lại hiện ra:
– Dùng tâm vấn đạo môn, vấn đạo tâm.
Trong đôi mắt bình tĩnh đột nhiên hiện lên một tia sắc bén, hóa thành một nắm sinh tử quang hoàn, mãnh liệt thẩm thấu vào Vấn Đạo Thiên Bi, tuy nhiên Vấn Đạo Thiên Bi lại bình tĩnh vô cùng, dường như cũng không bởi vậy mà sinh ra dị tượng.
– Dùng tâm vấn đạo môn, vấn đạo tâm.
Thanh âm cổ xưa lặp lại khiến cho đồng tử Lâm Phong khẽ ngưng tụ, dùng tâm vấn đâọ, tuy nhiên, cái gì gọi là đạo tâm? Lâm Phong ngồi đó, trong ánh mắt lộ vẻ suy tư, vấn khởi đầu, tùy tâm mà sinh, đạo vốn trong lòng. Ngày xưa, lúc hắn cảm ngộ sinh tử, tâm bị xúc động nên mới lĩnh ngộ sinh tử nhị trọng, tiến nhập Sinh Tử Đạo, bởi vậy, đạo vốn không tại thần, mà tại tâm. Cảm giác đạo tâm, như mới vừa rồi… Lâm Phong nhắm đôi mắt lại, dung nhập thần hải, thần niệm lập tức hóa thành một đạo sinh tử lạc ấn, đột nhiên hướng thẳng đến Vấn Đạo Thiên Bi. “Đông!” Vấn Đạo Thiên Bi rung động khiến phiến hư không cộng minh, Lâm Phong chỉ cảm thấy thần niệm run lên, trong lòng phảng phất sinh ra một luồng bi thương không hiểu, cứ như sinh ly tử biệt. Bi thương có Liễu Thương Lan, vị tướng quân vì nước kính dâng tất cả, lại phải chết trong âm mưu. Bi thương còn có cả Yên Vũ Bình Sinh, lão sư là người siêu phàm, bởi vì hắn mà chết, ngoài ra còn vì Vấn Ngạo Tuyết mà bi, phong hoa tuyệt đại nhưng lại chưa bao giờ triển hiện được quang mang của mình, là vận mệnh, là tạo hóa trêu ngươi. Vì đại thúc mà bi, vì thiếu nữ mà bi, cũng vì người vô tội trong trấn nhỏ mà bi, bọn họ chỉ là phàm nhân bình thường, tuy nhiên thế giới này, sinh tử của mọi người đều không nằm trong tay mình. Thế gian sinh linh vô tận, tùy ý đều có sinh tử, vạn vật đều vô pháp siêu thoát sinh tử.
– Cảm thụ sinh tử của chính mình đây sao?
Lâm Phong buồn bã, trong thức hải, thần niệm lần thứ hai đại phóng, sinh tử quang hoàn khắc lên Vấn Đạo Thiên Bi, Thiên Địa toát ra vẻ bi thương vô tận. Hắn dường như cảm nhận được sinh mệnh mênh mông, cái gì gọi là sinh, sinh không ngừng vươn lên, dùng võ nhập đạo, chưởng quản sinh tử người khác, bảo vệ người thương. Tuy nhiên, lúc này, Lâm Phong lại thấy được mình yếu ớt, hắn cảm nhận được mình yếu đuối, cảm nhận được sợ hãi của bản thân. Hắn sợ hãi tử vong, hắn tự mình cố gắng để khống chế sinh tử người khác, hắn cũng rất cố gắng bảo hộ người thân của mình cực kỳ chặt chẽ, dẫn bọn họ vào vào trong tiểu thế giới. Hắn cố gắng vì che dấu sự sợ hãi của mình. Lâm Phong đang sợ hãi cái gì? Hắn sợ hãi Mộng Tình ngày xưa đánh về bản thể, hắn sợ hãi Thu Nguyệt Tâm chẳng cách nào khống chế chính mình, hắn sợ hãi Y Nhân Lệ vứt bỏ hắn, hắn hy vọng khống chế tất cả, tuy nhiên lại phát hiện chẳng thể nào làm được, cho nên, hắn phải càng lúc càng mạnh.
– Ngươi đang vấn tâm của ta sao?
Lâm Phong cảm nhận được trong lòng nảy sinh từng ý nghĩ, buồn bã thở dài, nhìn về Vấn Đạo Thiên Bi, vấn đạo tâm, Vấn Đạo Thiên Bi muốn mượn đạo vấn tâm. Lâm Phong đứng dậy, bước từng bước một, từng đạo thần quang đại phóng, đồng tử lạnh lùng vô tình, Sinh Tử Đạo ý tiếp tục đánh vào Vấn Đạo Thiên Bi bên trên, mặc kệ từ các loại vấn tâm ý phủ xuống, Lâm Phong biến tâm mình yên tĩnh như mặt nuóc.
– Ký nhập Sinh Tử Đạo, cớ sao tâm quấy nhiễu, ngươi muốn vấn tâm ta, vậy hãy để cho ta phá đạo.
Lâm Phong nhìn chăm chú bia đá, hai mắt bắn ra hai đạo kiếm quang đâm vào Thiên Bi, khiến cho nó rung động, thiên địa cùng rít gào.
– Người trong thiên hạ, ai có thể khám phá sinh tử, Sinh Tử Đạo quá khó, quá khó.
Thiên Địa âm tràn ngập, đi vào trong thức hải Lâm Phong, đồng tử hắn mở lớn, quát:
– Đã nhập đạo, cái gì gọi không thể khám phá, diệt.
Dứt lời, một đạo công kích kinh khủng cuồn cuộn oanh kích lên Vấn Đạo Thiên Bi, tuy nhiên lúc này, lại thấy trên không trung Thiên Bi chiếu rọi xuất một đạo thân ảnh, rõ ràng chính là thân ảnh Lâm Phong, vấn đạo tâm, không lưu nhân, chỉ vấn tâm. Lâm Phong bước ra mảnh không gian này, phát hiện mình đang trên một đỉnh núi, làn gió mát không ngừng đưa đến, thổi lất phất quần áo hắn, từ khi vào đến lúc ra chẳng mất bao lâu, tuy nhiên hắn lại cảm giác như mình đã trải qua một lần tẩy lễ. Lâm Phong khoanh chân ngồi trên một tảng đá, nhắm đôi mắt lại, chuyên tâm cảm ngộ Sinh Tử Trận Đạo, không màng tất cả mọi thứ. Ba ngày sau, tại địa vực Vấn Đạo phong mờ ảo, quanh người Lâm Phong, sinh tử nhị ý hóa thành một cổ hồng lưu kinh khủng, điên cuồng nhập vào thức hải hắn. Một tháng sau, sinh tử quang hoàn đã bao phủ cả cơ thể Lâm Phong, thay phiên diễn hóa, tuy nhiên Lâm Phong vẫn bình tĩnh như trước ngồi yên một chỗ. Bỗng nhiên, mi tâm hắn có một đao quang mang bắn ra, như tử vong quang mang, kinh khủng chí cực.
– Hả?
Lúc này, có người ở gần Vấn Đạo phong cảm thấy trên đỉnh núi dường như có một luồng sinh tử ý tràn ngập, không biết vì sao. Từng tháng trôi qua, trong nháy mắt đã ba tháng, một ngày kia, Lâm Phong rốt cục mở mắt ra, đồng tử lộ ra ma ý kinh khủng, còn có sinh tử nhị ý đáng sợ như có một đạo sinh tử quang bắn ra, năng lực xuyên thấu đầu óc, làm cho người cảm thụ sinh tử lực.
– Ong!
Trong hư không, một luồng ma uy kinh khủng cuồn cuộn hội tụ, thiên hà phảng phất như đang quay cuồng, trên người Lâm Phong bắt đầu tuôn ra ma kiếp quang, lực lượng ma đạo trong thiên địa điên cuồng ập đến. Thân hình Lâm Phong lóe lên, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi Vấn Đạo phong.
– Có người.
Bên ngoài Vấn Đạo phong, vài người trông thấy Lâm Phong từ Vấn Đạo phong lao ra, nhất thời thần sắc hiện lên quang mang sắc bén, ai nói Vấn Đạo phong có vào mà không có ra, rõ ràng có khả năng ra.
– Thiên hà quay cuồng, trong hư không đang dựng dục lực lượng gì?
Đám người nhìn chăm chú bầu trời, ánh mắt chấn động, lập tức chỉ thấy từng đạo thân ảnh lóe lên, nhắm thẳng đến hướng Lâm Phong vừa, chuẩn bị hỏi về Vấn Đạo phong.
– Trong Vấn Đạo phong có bảo vật gì?
Chỉ nghe một người cao giọng hỏi, nhất thời ánh mắt xung quanh đều nhìn chăm chú Lâm Phong, người chưa từng bước vào đều muốn biết bên trong đạo phong có gì.
– Vấn Đạo phong tất nhiên có vấn.
Lâm Phong thấy người nọ không khách khí hỏi nên lạnh lùng đáp lại, thiên hà vẫn trong hư không còn quay cuồng, khiến cho ma kiếp chẳng cách nào phủ xuống.
– Rầm rầm!
Tiếng vang cuồn cuộn truyền ra, thiên hà phảng phất như bị xé rách, trên vòm trời xuất hiện kỳ cảnh, đám người thấy như vậy, thần sắc ngưng lại, người nọ lần thứ hai quát hỏi:
– Cụ thể có bảo vật gì?
Lâm Phong lạnh lùng liếc gã, thật giống như có sinh tử ý giao thế.
– Không dám bước vào trong đó, cần gì phải hỏi.
Giọng điều khinh miệt từ trong miệng Lâm Phong thốt ra khiến cho người nọ quát lạnh một tiếng:
– Muốn chết.
Dứt lời, thân hình hắn phóng như một mũi tên vọt đến Lâm Phong. Trong hư không, một cổ âm ba vô hình cuồn cuộn đánh đến Lâm Phong, như biển gầm, muốn bao phủ hắn.
– Xoẹt.
.. Hai mắt hóa thành tử vong đồng, ngay lúc đó, tử vong ấn ký được bắn ra, đâm thẳng vào thức hải đối phương khiến cho người nọ mãnh liệt run rẩy, vung tay lên, cuồng phong gào thét, sóng lớn ngập trời, cuồn cuộn thổi đến chỗ Lâm Phong. Lâm Phong chỉ bước một bước, chắp hai tay sau lưng, Hư Vô sinh tử kiếm bộc phát. Trong khoảng khắc, người nọ chỉ cảm thấy thần hồn của mình nghiền nát, từng đạo tử vong kiếm đột ngột tàn phá bừa bãi trong đầu hắn, làm cho hắn kêu thảm một tiếng, mặt mũi tái xám như người sắp chết.
– Tử!
Lâm Phong phun ra một chữ, mọi người chỉ thấy trong đầu tên kia có một đạo tử vong kiếm bắn ra khiến cho thân thể người nọ chậm rãi rơi xuống Hoàng Tuyền, lập tức bị Hoàng Tuyền bao phủ, chết không có chỗ chôn. Lâm Phong đảo qua đám người, dùng giọng điệu lạnh như băng nói:
– Không dám tiến vào, cần gì phải hỏi.
Dứt lời, ma kiếp lực lượng trên người hắn càng lúc càng cường thịnh, quay cuồng không ngớt. Trong hư không, thiên hà như bị chém đứt đôi, một luồng ma uy đáng sợ sinh ra khiến cho Lâm Phong cũng phải có cảm giác kinh hãi.
– Trung Vị Hoàng Thiên Ma kiếp dường như rất mạnh.
Lâm Phong thầm nghĩ. Đám người chung quanh thấy ma kiếp lực, nhất thời đều nhao nhao tản ra, tránh cho thật xa để tránh liên lục. Nương theo tiếng sấm gầm thét vang lên, đạo ma kiếp thứ nhất cướp đánh xuống, hung hăng oanh kích Lâm Phong. Trong khoảnh khắc, toàn bộ trên người hắn hóa thành hư vô, bị oanh thành bột phấn. Ma kiếp điên cuồng lưu động lại liên tục bị Lâm Phong nuốt vào trong cơ thể.
– Thật khủng khiếp, lực công kích mạnh hơn chẳng biết bao nhiêu lần sao với Hạ Vị Hoàng kiếp, nếu như không có thân thể đã sớm bước vào Trung Vị Hoàng, chỉ sợ vừa tiếp đạo ma kiếp thứ nhất sẽ phải da tróc thịt bong.
Lâm Phong thầm kinh hãi, sáu đạo ma kiếp liên tục nện như điên xuống, lớp da Lâm Phong rạn nứt, máu loang lổ, thân thể xuất hiện vô số vết nứt. Tuy nhiên thời điểm đệ lục đạo ma kiếp vừa biến mất, thân thể Lâm Phong nhanh chóng tự chữa trị, làn da bóng loáng như mới tẩy trắng.
– Oanh!
Đệ thất đạo ma kiếp phủ xuống, Lâm Phong cảm thấy thần hồn chấn động mãnh liệt, phảng phất muốn như bị xóa bỏ thần hồn, cả cơ thể bị đánh xuống đất, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
– Sinh!
Cả thần hồn và thân thể hắn đột nhiên tuôn ra sinh cơ vô tận, Lâm Phong bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chăm chú hư không. Đệ thất đạo ma kiếp chẳng những oanh kích thân thể mà còn công cả thần hồn, uy lực sánh với một kích của cường giả hạ vị Hoàng liều mạng làm cho hắn chẳng kịp chuẩn bị!
Chương 1888: Tái Dẫn Thiên Uy
Tuy nhiên Lâm Phong chẳng hề sa sút ý chí mà ngược lại càng cảm giác hưng phấn, thân thể thẳng đứng như cột chống trời, nhìn thẳng lên hư không ngạo thị ma kiếp cuồn cuộn trên đầu.
– Oanh Tạch…! Đệ bát đạo ma kiếp giáng xuống, vẫn oanh kích đồng thời thân thể và thần hồn, cơ thể Lâm Phong lại bị xé rách, thần hồn run rẩy, tuy nhiên Sinh Sinh Bất Tức vẫn liên tục chẳng ngừng, mặc kệ lực lượng mạnh đến đâu cũng không thể xúc động thần hồn của hắn.
Ngàn vạn Thiên Ma kiếp như hàng tỉ Long Xà nhảy múa quanh thân Lâm Phong. Giờ phút này, đám người nhìn chăm chú Lâm Phong, trong ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên, người này tu hành như thế nào vậy, dĩ nhiên dẫn động Thiên Ma kiếp trung vị Hoành hàng lâm, phá rách cả thiên hà, loại công pháp này tất nhiên cực kỳ đáng sợ.
Một đạo Thiên Ma kiếp tối hậu dần hội tụ trên hư không, trong hai mắt Lâm Phong tuôn sinh tử quang hoa ra kinh khủng. Tiếng vang ầm ầm nặng nề phảng phất muốn đánh sụp cả vùng trời, thiên hà bị ma vân che phủ, thiên địa hôn ám, uy áp khiến cho người người cảm giác kinh hãi. Rốt cục, đệ cửu đạo Thiên Ma kiếp đã hàng lâm, ngàn vạn lần lôi long điên cuồng gào thét mà xuống, thiên địa biến sắc.
– Diệt!
Lâm Phong thốt ra một âm thanh băng hàn, nhất thời một luồng tử vong ý chí ngập trời đáng sợ thẳng hướng trời cao, từng đạo kiếm quang phá tan hư không, tất cả lực lượng đều phải yên diệt, vô phương thể hiện uy lực.
– Sinh.
Trên người Lâm Phong tuôn ra sinh cơ vô tận, Thiên Ma kiếp kinh khủng phủ xuống khiến hắn chỉ cảm thấy thân thể mình như sắp vỡ vụn, thần hồn sắp bị nghiền nát. Khóe miệng Lâm Phong chảy ra một vết máu, lập tức chậm rãi ngồi xuống, khí tức sinh mệnh cường thịnh vô cùng, bao trùm tất cả bộ vị trong thân thể.
– Hắn bị thương?
Mọi người nhìn chăm chú Lâm Phong, lúc này, trên vòm trời, ma vân dần dần tiêu tán, Thiên Ma kiếp đã qua, tuy nhiên lực lượng kinh khủng mới vừa rồi làm cho nhiều người vẫn còn sợ hãi. Nghĩ đến cảnh phải chịu công kích đáng sợ như vậy… Hiện tại người nọ tất nhiên phải bị thương nặng, nghĩ vậy, đám người lập tức rục rịch, Lâm Phong tu luyện công pháp lại có thể dẫn động Thiên Ma kiếp, hẳn là Cổ Kinh phi thường lợi hại.
– Ta tu Cổ Ma, thân thể thành Hoàng, nếu đoạt được công pháp của người này, tất nhiên sẽ rèn luyện được thân thể càng cường đại hơn.
Lúc này, một Ma Hoàng tóc đen đang nhìn chăm chú Lâm Phong, lộ ra ma quang tràn ngập sự tham lam ý.
– Đông!
Từng đạo thân ảnh lóe ra, một nhóm cường giả vây quanh Lâm Phong, ánh mắt lạnh như băng, sát ý cuồn cuộn.
– Giao ra công pháp, ta giúp ngươi san bằng những người này.
Cường giả ma đạo thản nhiên nói, sát ý trong hai mắt cường thịnh, thật giống nhất tôn thượng cổ ma đầu, phi thường kinh khủng.
– Tru sát hắn cũng được.
Âm thanh lạnh lùng truyền ra, có không ít người dùng sắc mặt bất thiện nhìn chăm chú cường giả ma đạo. Lâm Phong mở mắt ra, quét qua những người xung quanh, lạnh lùng quát:
– Ai muốn công pháp thì cứ tới lấy.
Mọi người chấn động, một người trong đó quát lớn. Nhất thời, tử vong minh lực kinh khủng hội tụ, bắt đầu ăn mòn thân thể Lâm Phong, tuy nhiên Lâm Phong vẫn bình tĩnh ngồi yên, cỗ tử vong ý trực tiếp bị hắn thôn phệ, hóa thành một đạo Thái Cực Sinh Tử đồ, quấn quanh bản thân. Chỉ thấy song chưởng của hắn liên tục rung động, nhất thời hư không tràn ngập sinh tử quang hoàn. Một kẻ khác phóng qua hư không, nhất thời thiên địa run rẩy, thật giống như có rất nhiều cổ long hướng cuồn cuộn giết tới Lâm Phong, uy lực vô cùng.
– Đông!
Lâm Phong nhẹ nhàng đạp ra một bước, quang vân lóng lánh, tử hà chiến xa rít gào, phát ra tiếng nổ vang vọng bầu trời. Người nọ nâng một cây trường mâu đáng sợ lên, mang theo hư không pháp tắc rất kinh khủng.
– Sát!
Kẻ đó quát lạnh một tiếng, trường mâu phá không, phảng phất xuyên thấu không gian như đâm thẳng vào người Lâm Phong.
– Mê huyễn!
Lâm Phong tung chưởng, nhất thời tất cả Thái Cực Sinh Tử đồ điên cuồng xoay tròn, trường mâu phảng phất như bị nuốt vào trong Thái Cực đồ phổ, cuối cùng biến mất như chưa từng tồn tại. Đồng thời điểm, Lâm Phong liên tục đạp mạnh xuống đất khiến cho từng đạo quang vân điên cuồng phát sinh, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tòa đại trận, cả tòa trận pháp tràn ngập lực lượng hư không cường thịnh đến mức đáng sợ. Hơn nữa, nó đang không ngừng diễn sinh ra khắp bốn phương tám hướng.
– Nếu còn chưa ra tay, ta sợ các ngươi sẽ mãi mãi chẳng có cơ hội.
Lâm Phong vừa nói vừa lộ ra nụ cười lạnh lùng, cước bộ chưa từng dừng lại, rất nhanh, tòa trận pháp trên hư không đã hội tụ được lực lượng kinh khủng.
– Hừ.
Người mới vừa ra tay khinh thường một tiếng, cước bộ gào thét, nhanh như thiểm điện, trước mặt hắn xuất hiện một thanh bát xà trường mâu. Lâm Phong liên tục huy động song chưởng, Thái Cực Sinh Tử đồ nở rộ phát ra ánh sáng chói mắt, mãnh liệt cuồn cuộn oanh ra va chạm với bát xà trường mâu đang phóng nhanh như thiểm điện. Đồng thời, hai mắt Lâm Phong nhìn chăm chú đối phương, đồng tử bắn ra tử vong đạo ý.
– Giết.
Lâm Phong gầm lên, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ, Hư Vô kiếm xuyên thấu qua đầu đối phương, mang theo tử vong đạo ý đáng sợ. Sau khi Lâm Phong trải nghiệm thần dựng đạo, mỗi một đạo Hư Vô kiếm quang đều được khắc tử vong đạo ấn khắc, đáng sợ cực kỳ. Tên này điên cuồng hét lên, lực lượng thần hồn điên cuồng xuất động như có ngàn vạn lần thần hồn trường mâu cuồn cuộn phóng ra va chạm với tử vong đạo ấn. Đột nhiên, Lâm Phong xuất hiện xuống mặt hắn, lại đánh ra một sinh tử lạc ấn, khắc ngay trên cơ thể đối phương.
– Tử.
Lâm Phong gầm lên, trong đôi mắt lộ ra tử vong sát phạt, thần hồn đối phương kịch liệt run rẩy. Quyền mang lập tức phủ xuống, một tiếng ầm vang đáng sợ tiếng truyền ra, chỉ thấy đầu đối phương nổ tung tóe, đồng thời kiếm khí tàn phá bừa bãi, hủy diệt luôn cả thần hồn.
– Xoẹt… Một ánh đao chói mắt bỗng nhiên ập đến, sắc bén đến mức khiến cho Lâm Phong cảm giác toàn thân run lên, đồng thời, một tiếng gầm khiến não hắn bị chấn động, thần hồn run rẩy.
– Trảm.
Trong nháy mắt Lâm Phong tru sát người kia, có mấy người đồng thời xuất thủ, nhất thời khắp hư không phảng phất như bị phong kín, Lâm Phong khó tránh tai kiếp.
– Ông!
Yêu Hải trong mi tâm được phóng thích, ùa ra như đại hồng thủy vậy khiến cho đám người đồng thời giật mình. Lâm Phong quán chú phong pháp tắc trên hai chân, thân thể phiêu đãng tránh lui, đồng thời, trên người hắn tuôn ra một luồng Hoang pháp tắc, giờ khắc này, thiên địa phảng phất như đang run rẩy, một luồng lực lượng thiên nộ không thể chống cự được sinh ra. Lâm Phong đáp xuống Trận Đạo, điên cuồng di chuyển, nhất thời quang mang màu vàng quấn quanh những thân hình những cường giả kia, đồng thời bao phủ cả thiên địa. Đám người nhìn chăm chú hư không, chỉ thấy thiên hà phẫn nộ, điên cuồng phóng thích ra uy áp, luồng uy áp này khiến tất mọi người trong vòng ngàn dặm không dám cử động. Lâm Phong phóng thích lực lượng Hoang pháp tắc đến mức tận cùng, đây là nguyên nhân hắn một mực không có phóng thích pháp tắc, thiên hà quay cuồng rít gào, tất cả mọi người đều biến sắc, người này vừa độ qua Thiên Ma kiếp, chẳng thể nào ngờ hắn lại lần nữa dẫn động uy lực thiên nộ.
– Đây là lực lượng gì?
Tuy tất cả đều có kiến thức rộng rãi, nhưng loại lực lượng này vẫn khiến bọn họ cảm thấy xa lạ, vì sao thiên địa lại tức giận. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt lạnh lẽo. Trong lúc đó, trên thiên hà, một đạo thiên uy hội tụ kèm theo uy áp hủy diệt, chuẩn bị từ trên trời giáng xuống.
– Đến đây đi.
Lâm Phong lạnh lùng thốt lên, lập tức, thiên nộ ầm ầm nện xuống, Trận Đạo do hắn vừa khắc gánh chịu uy lực, lập tức rạn nứt, Lâm Phong mềm nhũn cả người, ngã xuống trên mặt đất, phun ra một ngụm máu, tuy nhiên ý chí trong mắt hắn lại lộ ra, tiếp đứng dậy, điên cuồng gào thét:
– Hủy diệt đi.
Thân thể Lâm Phong mạnh mẽ mà còn bị thương thê thảm như thế, các vị cường giả bị nhốt trong Trận Đạo chịu một kích thiên uy giáng xuống, hoàn toàn gục xuống, sắc mặt trắng bệch, nhìn chăm chú thiên uy đang lại được hội tụ trong hư không Đạo thiên uy thứ hai nhanh chóng giáng xuống, ẩn chứa lực lượng vô cùng.
– Không.
.. Tiếng gào thét truyền ra, tuy nhiên lại bị thiên uy nhanh chóng che lấp, tiếng tịch diệt vang lên, Lâm Phong lại ngã xuống. Trước kia hắn còn phải dùng Thiên Diễn Bàn Cờ đón đỡ thiên nộ, hôm nay, Lâm Phong đã dùng chính thân thể, công thệm lực lượng Sinh Sinh Bất Tức ngạnh kháng thiên uy.
– Hô.
.. Lâm Phong thở ra một hơi thật dài, gân cốt dường như đều đã vỡ vụn, chỉ nhờ vào lực lượng Sinh Sinh Bất Tức mới chống đỡ được thân thể, khôi phục thương thế. Lâm Phong vẫn tiếp tục đứng lên, lạnh lùng nhìn lướt qua những người khác, rất nhiều người đã chết dưới thiên nộ, những người này tuy đều ở Thượng Vị Hoàng cảnh giới, tuy nhiên thân thể vốn không cách nào đánh đồng với hắn.
– Hắn cũng là thể tu, rốt cuộc tu luyện lực lượng gì mà có thể dẫn Thiên Kiếp rèn luyện như thế.truyện Kiếm Hiệp
Ánh mắt cường giả ma đạo lóe lên, nhìn chăm chú thiên uy giáng xuống Lâm Phong. Sau khi đạo thiên uy hủy diệt thứ ba đúng hẹn giáng lâm, tất cả mới khôi phục lại bình tĩnh, Lâm Phong lại gục xuống, ngồi trên trận pháp, nhắm mắt dưỡng thần, trên người tuôn ra sinh cơ cường thịnh. Hơi thở cuồng nộ rốt cuộc chậm rãi tiêu tán, tuy nhiên hiện tại không ít người chẳng dám…đến gần Lâm Phong, người này tuy mới đến trung vị Hoàng, nhưng có chút đáng sợ, chỉ có ánh mắt của cường giả ma đạo nhiều hơn trước, hắn nhất định phải đạt được bí mật của Lâm Phong!
Chương 1889: Cổ Ma Tộc
Lâm Phong ngồi xếp bằng trên trận đạo, nhắm mắt nghỉ ngơi, lúc này hắn thật sự rất mệt mỏi, xương cốt toàn thân phát ra âm thanh răng rắc, Thiên Ma kiếp và thiên uy oanh tạc liên tục, nếu như không phải cường độ thân thể hắn mạnh cộng thêm Sinh Tử đạo thì đã tan thây từ lâu.
Sự im lặng của Lâm Phong khiến cho đám người nhất thời không dám đến quấy rầy, trong mắt cường giả ma đạo ánh lên tia sắc lạnh, ngay sau đó hai tay hắn tụ ấn, đột nhiên trên người hắn xuất hiện ấn ký đen kiệt, vô thanh vô tức thẳng về hướng Lâm Phong.
– Xuy!
Ấn ký đen kịt khắc thẳng vào trong người Lâm Phong, rất nhẹ nhàng, gần như không có cảm giác gì, thế nhưng hai mắt Lâm Phong đột nhiên hiện lên một tia lạnh lẽo, một sức mạnh khủng khiếp ùa vào nội thể cố gắng xóa ấn ký nhưng lại phát hiện không thể nào xóa bỏ được, ấn ký đó gần như hư ảo, cứ như nó vốn không hề tồn tại.
– Đó là ấn ký đặc trưng của Cổ Ma tộc ta, vốn đã hư ảo, ngươi không xóa được.
Giọng nói cường giả ma đạo truyền đến khiến cho Lâm Phong phải liếc qua, trong mắt hiện lên sự sắc bén lạnh lùng, từng luồng tử vong đạo ý đột nhiên bắn ra, hướng về phía đối phương. Con ngươi cường giả ma đạo đột nhiên co lại, thần hồn lan tỏa, một tiếng gào thét ầm ầm vang lên, trong hư không xuất hiện một tôn Cổ Ma hư ảo.
– Hư Vô kiếm, mang theo tử vong ấn ký.
Cự Mặc nhìn chằm chằm Lâm Phong, thần sắc lộ ra hàn ý mãnh liệt, lạnh lùng bảo:
– Giao công pháp ngươi tu luyện ra đây, trong Thiên Hà chiến trường này, người trúng Cổ Ma ấn ký vốn không có khả năng sống sót.
– Người Cổ Ma tộc.
Đám người phía xa nhìn chăm chăm cường giả ma đạo, thần sắc lộ ra sự khác thường. Cổ Ma tộc là một thế lực vô cùng hùng mạnh, không ai biết cổ tộc này tọa lạc tại thế giới nào, chỉ biết đây là một thế lực rất lớn trong Thiên Hà chiến trường, có vô số cường giả trấn thủ. Cổ Ma ấn là thủ đoạn đặc biệt do cường giả Cổ Ma tộc nghiên cứu, tuy không có bất kì lực sát thương nào nhưng lại giúp cho tộc nhân có thể theo dõi người khác, vì thế trong Thiên Hà chiến trường, Cổ Ma tộc nhân rất bá đạo, ngoài ra sức mạnh của bản thân họ cũng rất kinh khủng.
– Cổ Ma tộc?
Con ngươi Lâm Phong luân chuyển liên tục giữa sinh và tử, đột nhiên bước về phía đối phương, cặp mắt băng lãnh kia lại lần nữa bắn ra tử vong ấn ký.
– Giết.
Nương theo tiếng quát lớn, Thái Cực Sinh Tử đồ mang theo một công kích khủng khiếp bắn ra khiến cho thần hồn đối phương run rẩy dữ dội, đột nhiên ma ảnh khủng khiếp hiện lên, biến thành vô số ma tôn va chạm với Hư Vô kiếm của Lâm Phong, đồng thời bàn tay hắn ta hung hăng vỗ về phía trước, ngay lập tức ma thủ khổng lồ che phủ cả bầu trời, phát ra âm thanh ầm ầm nặng trĩu, đến nỗi hư không muốn nứt toạc sụp đổ.
– Sức mạnh thật cường hãn.
Con ngươi Lâm Phong khựng lại, cơ thể đột nhiên phóng lên trời, mang theo kiếm ý khủng khiếp, pháp tắc đáng sợ bao phủ trên nắm tay, phẫn nộ đánh ra. Ngay lập tức một luồng sáng hủy diệt kinh khủng loan ra khắp nơi, Lâm Phong cảm thấy cánh tay mình như bị đánh nát, cơ thể lùi về vị trí cũ như vũ bão, phảng phất như chưa hề cử động đậy vậy. Cự Mặc cũng không hề dễ chịu gì, uy lực của Hư Vô kiếm có dung hòa tử vong ấn ký kia của Lâm Phong thật đáng sợ, tử vong kiếm giết người trong vô thanh vô tức, nếu thần hồn không đủ mạnh, chắc chắn sẽ chết mà chẳng kịp ú ớ.
– Dực vào sức mạnh ma đạo của hắn thì có lẽ vừa bước vào cảnh giới trung vị Hoàng chưa bao lâu, vẫn còn đang nằm ở mức độ thấp, nhưng lại có thể chống lại Cổ Ma chưởng ấn của ta, có thể thấy bí kíp tu luyện thể của người này lợi hại đến đâu Cường giả ma đạo thầm nghĩ, ánh mắt càng tham vọng hơn, nhìn chăm chăm Lâm Phong, nói: – Thực lực không tồi, thế nhưng cảnh giới của ngươi và ta cách nhau quá nhiều, giao ra bí quyết luyện thể và cả cổ kinh thì ta sẽ tha cho ngươi con đường sống.
– Hừ.
Lâm Phong lạnh lùng hừ lên một tiếng, ngay sau đó đột nhiên nhanh chóng rời đi, bỏ mặc lời nói của đối phương, Cổ Ma tộc này có lai lịch không rõ, lực lượng thân thể cực kì đáng sợ, thể xác bây giờ của hắn đã cực kì lợi hại, Vũ Hoàng không ra sức rèn luyện thân thể gần như sẽ không thể nào sánh với hắn bây giờ. Thế nhưng thân thể của tên này còn cường hoành hơn, hơn nữa tu vi đối phương đã đến thượng vị Hoàng đỉnh phong, thần hồn lớn mạnh, tử vong kiếm ấn cũng chẳng cũng nào đối phó, hiện tại Lâm Phong không đủ khả năng đối đầu.
– Có chạy được không?
! Cự Mặc đằng hắng một tiếng rồi bắt đầu truy đuổi Lâm Phong, hai người rượt đuổi dữ dội trong Thiên Hà chiến trường.
– Xùy.
… Đột nhiên, một chiến thương hoàng kim đâm về phía Lâm Phong, trên ánh thương này dường như có lạc ấn hỏa diễm kinh khủng khiến cho trong hư không xuất hiện một đường cầu vồng dài, muốn xuyên thấu cơ thể, giết chết Lâm Phong.
– Hừ.
Cường giả ma đạo phía sau nắm lấy cơ hội này mà tăng tốc, đồng thời trên người tỏa ra sức mạnh hùng hồn ngợp trời, như thể chỉ cần đuổi kịp Lâm Phong sẽ đấm phát chết ngay. Ánh mắt Lâm Phong lạnh đến thấu xương, bắn ra tử vong quang mang đáng sợ, đâm về phía kẻ vừa ám sát mình.
– Vù!
Trường thương rung lên, đối phương chẳng những muốn tránh né đòn công kích của Lâm Phong mà còn muốn phản công, nhắm thẳng vào tim hắn. Thế nhưng lúc này chỉ thấy cơ thể Lâm Phong di chuyển hơi lệch đi, tiếng xì xào vang lên, cây trường thương màu vàng kim đâm thẳng vào ngực thế nhưng lại không đâm trúng tim, nhát đâm dễ dàng này khiến cho sắc mặt đối phương ngây ra trong giây lát, hắn vốn không nghĩ Lâm Phong sẽ không tránh, ngay sau đó, cảm giác sợ hãi bắt đầu nảy sinh.
Nhưng tất cả đã muộn rồi, tốc độ giao tranh giữa hai người rất nhanh, thời điểm cây thương của hắn đâm vào người Lâm Phong, nắm đấm của Lâm Phong đã giáng thẳng xuống đầu hắn, một tiếng nổ vang trời vang lên, đầu đối phương vỡ vụn, nắm tay của Lâm Phong nhanh chóng gạt ra thi thể ra, cây trường thương màu vàng kim vẫn đang cắm trên người, thế nhưng mọi người nhìn thấy cặp mắt chết chóc lạnh lẽo kia của Lâm Phong thì lại có cảm giác da đầu tê liệt.
Sức mạnh tỏa ra từ cơ thể Lâm Phong, chỉ thấy khi hắn cất bước, đột nhiên rút mạnh cây thương ra ném về phía sau lưng, chẳng thèm nhìn lấy một cái, bước chân không ngừng dẫm đạp trong hư không, dường như từng bước chân đều hiện quang vân kì diệu khiến cho cơ thể hắn có thể dịch chuyển trong không khí, lộ ra khí tức tiêu dao, hơn nữa trên người Lâm Phong phong pháp tắc và hư không pháp tắc.
– Hừ.
Cường giả Cổ Ma tộc đánh văng trường thương, nhanh chân đuổi theo, mỗi bước chân dường như rung chuyển cả thiên địa, tất cả mọi người trông thấy hai người đi qua đều hướng mắt về họ, lộ ra vẻ mặt hoài nghi, tuy nhiên vì không có tranh chấp lợi ích, bọn họ cũng sẽ không can thiệp vào.
– Bộ pháp thật quái dị, còn có cả lực lượng hư không.
Cường giả Cổ Ma tộc nhìn những vệt sáng để lại trong hư không thì trong lòng hơi lạnh, hắn mà lại không cách nào đuổi kịp được bước chân Lâm Phong. Đột nhiên, lúc này trong tay hắn xuất hiện một miếng ngọc giản, từng đợt thần niệm truyền vào trong đó, tốc độ của hắn chưa hề giảm xuống. Lâm Phong đã chạy liên tục khá lâu, đột nhiên trước mặt hắn có tiếng vang ầm ầm cuồn cuộn, khí thế bá đạo. Con ngươi Lâm Phong lạnh lùng nhìn về phía trước, chỉ thấy một người có khí chất giống với Cổ Ma tộc đang bay về hướng này, mỗi bước chân đều làm rung chuyển trời đất.
– Cường giả Cổ Ma tôc.
Lâm Phong đổi sang hướng khác, thế mà chỉ thấy phía bên kia thiên địa cũng rung chuyển như vậy, lại thêm một bóng người nữa cuồn cuộn vồ đến, như thể muốn bao vây hắn trong Thiên Hà chiến trường này vậy.
– Đừng động đến ta, nếu không ta sẽ giết chết ngươi.
Đột nhiên Lâm Phong quay người, ánh mắt lạnh lẽo tỏa ra sát ý ngợp trời thế nhưng một đám tộc Nhân Cổ Ma sao có thể lùi bước chỉ vì một câu nói của hắn, bước đến một bước, sau người hắn xuất hiện tôn thân ma đạo.
– Giết!
Tiếng gầm vang lên, từng tôn ma đầu tấn công về hướng Lâm Phong, đây là lực lượng uy áp thần hồn, muốn đè bẹp Lâm Phong ngay.
– Đùng!Trên đầu Lâm Phong đột nhiên xuất hiện cự đại ma thủ, úp mạnh xuống như muốn đè bẹp hắn vào trong đó, Cổ Ma chưởng ấn này giống như chưởng ấn ma vương thật sự vậy chứ không còn ấn pháp hư ảo nữa. Lâm Phong đưa tay lên, lực phản chấn lập tức đè ép hắn xuống, gần như muốn rơi luôn vào trong hoàng tuyền.
Cảnh này làm cho con ngươi tên Cổ Ma hơi thu lại, Lâm Phong rơi vào hoàng tuyền không phải thứ hắn muốn, cái hắn muốn là bí thuận luyện thể và cả Cổ thư. Thế nhưng, ngay lúc này, Lâm Phong đột nhiên từ bên dưới vọt lên, con ngươi bắn ra từng tia tử vong đạo ý, đồng thời hai tay nắm vào hư không, tạo ra một nhà giam, vây hãm cả cơ thể tên Cổ Ma.
Sắc mặt đối phương cứng đờ, trong nháy mắt Lâm Phong đã đến bên cạnh, đột nhiên kéo một chân hắn, ném mạnh xuống phía dưới, sức mạnh kinh khủng khiến cho cả người lẫn nhà lao kia phóng xuống hoàng tuyền như một mũi tên.
– Phá!
Tên đó tức giận gầm lên, mạnh mẽ phá nát nhà giam, thế nhưng Lâm Phong lăng không đáp xuống, hai cái cánh màu bạc chói mắt đột nhiên xuất hiện, hung hăng quạt xuống dưới, gió lốc rít lên, tử hà chiến xa cuồn cuộn, điên cuồng trấn áp đối phương, như muốn đánh hắn xuống hoàng tuyền.
Tên Cổ Ma biến sắc, tức giận gầm lên, nhanh chóng xông lên trời, quét mạnh một cái, ngay lập tức một nhát Ma Đạo trảm chém nát hư không, bổ hết tất cả mọi đòn tấn công. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, hai cường giả khác cũng oanh tạc đến, đôi cánh của Lâm Phong vỗ mạnh, trên người hiện lên sát khí đáng sợ, nếu như Cổ Ma tộc tiếp tục dồn ép thì chắc chắn hắn sẽ bắt họ chôn thây nơi đây.
Chương 1890: Ma Đàm
Ngân dực bao lấy cơ thể Lâm Phong, Ảnh Tử võ hồn xuất hiện cùng lúc, cả cơ thể Lâm Phong gần như biến thành hư vô, tốc độ hắn tăng đến cực hạn, muốn loại bỏ cả ba người Cổ Ma tộc.
– Cự Mặc, sao lại phải truy sát người này?
Một cường giả Cổ Ma tộc hỏi vang, cả ba người cùng nhau cất bước, hư không chấn động không ngừng, cực kì kinh khủng.
– Thân thể tên này rất ghê gớm, chắc hẳn hắn phải có phương pháp luyện thể cực kì lợi hại, nếu như có được thì như những người luyện thể thành thượng vị Hoàng như chúng ta thậm chí có thể đạt đến Đế cấp.
Cự Mặc trả lời, câu nói vừa dứt, trong mắt hai người kia cũng bắn ra ánh nhìn sắc bén, nếu như Cự Mặc đã nói phương pháp luyện thể cực kì lợi hại thì chắc chắn không sai.
– Thông báo cho tộc nhân Cổ Ma cùng nhau tóm lấy hắn.
Một người lạnh lùng nói rồi sau đó lấy ra một viên ngọc giản, dùng thần niệm để truyền tín hiệu đi. Lâm Phong bỏ lại mấy người họ càng lúc càng xa thế nhưng bọn Cự Mặc vẫn luôn đuổi theo không bỏ, dù cho đã không còn nhìn thấy dấu vết của Lâm Phong nữa thì hắn vẫn không hề đuổi theo sai hướng, ấn ký Cổ Ma tộc trên người, Lâm Phong có mọc cánh cũng khó thoát.
Trên Thiên Hà thỉnh thoảng đổ vài cơn mưa thế nhưng tất cả đếu bị Lâm Phong gạt sang bên, chỉ thấy lúc này trước mặt hắn xuất hiện một tòa thành trì rộng lớn, đứng sừng sững trên hoàng tuyền, có vẻ rất nguy nga tráng lệ. Lâm Phong cất bước lao thẳng vào trong thành trì. Lúc này, sắc mặt của Cự Mặc phía sau mừng rỡ, trong mắt lộ ra nụ cười gian, nói:
-Đúng là ý trời, tên này lại bước xuống Cổ Ma đảo, tự tìm đường chết.
– Cổ Ma đảo?
Hai người ở hai bên hắn dừng lại lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngay sau đó tiếp tục truyền tín hiệu. Lâm Phong hoàn toàn không biết nơi mình vừa đặt chân đến, nhưng hắn cảm nhận được một luồng ma khí dâng trào lan tỏa ra từ nơi này, khiến cho hắn có cảm giác gần gũi, trên thành trì rộng lớn này không ngờ lại tồn tại ma khí hùng mạnh.
Thế nhưng đúng lúc này, từng bóng người từ trên trời giáng xuống, không hỏi nguyên nhân mà vồ thẳng về phía Lâm Phong, vây lấy hắn, sau khi Lâm Phong thấy những bóng người này, đồng tử đông cứng ngay tức khắc, sắc mặt khó coi, hắn biết bản thân đã đi sai đường, những người này đều có cùng thể chất với tên Cự Mặc.
– Cổ Ma tộc.
Lâm Phong rất bất ngờ, nhưng hắn không hề sợ hãi, trong Tiên Quốc Thí Luyện không có cường giả Đế cấp, có mạnh đến đâu thì cũng chỉ Vũ hoàng, cần gì phải sợ, chỉ cần cùng cảnh giới Vũ Hoàng, cho dù không địch lại thì hắn vẫn chẳng sợ phải đấu một trận.
– Vù!
Cơ thể Lâm Phong bỗng nhiên xông về phía trước, nhanh như chớp, tay trái nâng hắc ám ma liên, bên ngọn lửa màu đen đáng sợ trong đó đang cháy rực, tràn đầy sức mạnh hủy diệt.
– Hừ!Một cường giả Cổ Ma tộc đằng hắng, hắn hoàn toàn không hiểu rõ thực lực của Lâm Phong, đốm lửa đó tuy có vẻ mạnh nhưng vẫn chưa đến mức có thể uy hiếp được hắn.
Người của Cổ Ma tộc đều có thân thể mạnh mẽ, bọn họ đều tu luyện thuật cổ ma, suốt ngày vào ma đàm để gột rửa cơ thể, củng cố kinh mạch khiến cho khắp cơ thể tỏa ra sức mạnh ma đạo tràn ngập, thể xác nâng lên theo tu vi, cực kì kinh khủng, rất ít người có thể đọ sức mạnh thể xác với cường giả Cổ Ma tộc.
Lâm Phong quăng đốm lửa bên tay trái về phía trước, ngay lập tức ánh mắt đối phương tỏ ra sự lạnh lùng cùng nụ cười đầy khinh thường, vung tay lên, ngay tức khắc một Cổ Ma ấn với sức mạnh ngợp trời tấn công về phía Lâm Phong.
– Rầm!
Đốm lửa Lâm Phong va chạm với đối phương, hắc ám ma liên tan vỡ trong nháy mắt, nhưng ngay lúc đó tay trái của Lâm Phong cũng đánh ra, Cổ Ma ấn đối phương tan vỡ, cảnh này khiến cho người nọ ánh lên vẻ lạnh lùng, thầm nghĩ cơ thể tên Lâm Phong này không tồi. Thân hình hướng về trước, lại thêm một đạo cổ ấn đè ép đến tấn công Lâm Phong, hắn chắc chắn đòn tấn công này có thể trấn áp được Lâm Phong. Lúc này khoáng cách giữa hai người cực gần, đột nhiên, thanh niên Cổ Ma nhận ra trong mắt Lâm Phong không có chút lo sợ gì, một cặp mắt màu tro tàn, như thể trong mắt đối phương hắn đã trở thành một thi thể.
– Chết!
Lâm Phong quát lên, ngay lập tức từng đạo tử vong ấn ký xông vào não hắn, cùng lúc đó Hư Vô kiếm cũng bắt đầu chém tới, nhanh như chớp, khoảng cách gần đến như vậy, không cách nào chống lại, chỉ có đường chết.
– Xùy, Xùy.
.. Đám người còn chưa kịp phản ứng đã thấy một đạo tử vong kiếm bắn ra từ trong não người kia, ngay sau đó cơ thể Lâm Phong lướt qua, một tát vỗ đầu đối phương nổ tung, khiến sắc mặt của những cường giả Cổ Ma tộc run lên dữ dội, họ đều đứng lại quan sát trận đấu, theo như họ thấy thì để một người thử thăm dò thực lực của Lâm Phong đủ rồi, nếu như có thể thì sẽ để cho hắn tự mình đối phó, cho dù không thể thì cũng không đến nỗi bị giết, thế nhưng họ lại không hể ngờ chỉ trong chớp nhoáng mà đã bị miểu sát.
Dĩ nhiên, cường giả Cổ Ma tộc kia không biết năng lực của Lâm Phong nếu không thì cũng chẳng chết oan ức như vậy. Lâm Phong đã luyện thành bước đầu Sinh Tử đạo, chỉ cần một ánh mắt đã có thể tạo ra đòn tấn công kết hợp giữa tử vong ấn ký và Hư Vô kiếm, uy lực lại cực kì mạnh mẽ. Khi đối phương chưa kịp phòng thủ sẽ bị Lâm Phong nhất kích tất sát.
Hiện giờ hắn chẳng những không quay về mà trái lại còn xông về phía thành trì của Cổ Ma tộc. Khu vực trung tâm thành trì Cổ Ma tộc này có một ma đàm, nước trong ma đàm đen kịt, bên trong ẩn chứa sức mạnh ma đạo khủng khiếp, hệt như thể cả ma đàm này do sức mạnh của ma đạo hội tụ mà thành.
Lúc này đang có hai cường giả của Cổ Ma tộc đang ngâm mình trong ma đàm, trên người họ hiện lên sức mạnh ma đạo ngợp trời, sức mạnh ma đạo khủng khiếp trong ma đàm chạy dọc cơ thể họ, không ngừng hòa nhập vào trong, rèn luyện thể xác của họ khiến cơ thể họ phát ra âm thanh ầm ầm, còn nước trong đầm xung quanh hai người này đều dường như dang sôi sùng sục, mà còn gào rít không ngừng.
– Không ổn.
Cường giả Cổ Ma tộc phía xa nhìn thấy Lâm Phong xông thẳng về phía ma đàm thì sắc mặt thay đổi, quát to lên:
– Cẩn thận.
Tiếng quát này làm cho cả đám người trên ma đảo bừng tỉnh, từng tia ma đạo hắc ám bắn về phía Lâm Phong, họ hoàn toàn không ngờ đến trong Thiên Hà chiến trường này lại có người dám xông vào địa giới Cổ Ma tộc, hơn nữa còn xông thẳng về phía ma đàm, quả thật gan to bằng trời.
Cả họ cũng không ngờ hai người đang nhắm nghiền mắt tu luyện kia càng không ngờ, dù cảm nhận được từ trên hư không truyền đến một luồng uy áp đáng sợ nhưng họ vẫn chưa ý thức được chuyện gì đang xảy ra, cứ tiếp tục tu luyện, bởi vì tộc nhân Cổ Ma di chuyển trong hư không thường xuyên tỏa ra uy áp mạnh mẽ, điều này không có gì lạ, nhưng hiện tại sơ suất kiểu này đủ để dẫn đến tử vong.
– Xùy.
.. Hư Vô kiếm kèm theo tử vong ấn ký dễ dàng ghim vào đầu một người, tung hoành ngang dọc bên trong, còn quyền đầu của Lâm Phong thì tấn công thẳng về phía người còn lại, tốc độ của hắn cực kì nhanh, khi người đó tỉnh lại và ý thức được bản thân mình bị đánh lén ngay trên hang ổ của mình thì đã không kịp.
Một tiếng nổ ầm ầm vang dội, đầu hắn nổ tung, thần hồn vỡ nát, chết đến không thể chết lại. Hai người Cổ Ma tộc đang tu luyện trong địa bàn của tộc mình cứ thế bị người khác đánh chết mà không biết lí do, Lâm Phong không hề biến sắc, ánh mắt vẫn lộ ra tử vong ý cường thịnh rồi đột nhiên bước vào trong ma đàm, quanh người hiện lên một lực lượng thôn phệ, ngay tức khắc ma ý điên cuồng hòa nhập và cơ thể hắn.
– Ma ý trong ma đàm này cực kì quái dị, lại còn có thể rèn luyện cơ thể.
Trong mắt Lâm Phong thoáng qua nét ngạc nhiên, hắn khua tay, ngay lập tức ma đàm gầm rít lên, chỉ thấy trên người Lâm Phong bao phủ hàng ngàn hàng vạn sức mạnh của ma kiếp, khuấy động trời đất, sức mạnh Thiên Ma kiếp này lan rộng ngay trong nháy mắt, điên cuồng tràn ra theo ma đàm, rồi bao trùm cả ma đàm vào bên trong. Một luồng Thiên Ma kiếp uy kinh khủng mạnh đến cực hạn vồ từ mặt đất lên trên vòm trời.
– Hắn đang mượn sức mạnh ma đạo bên trong ma đàm.
Cường giả Cổ Ma tộc chạy tới, nhìn thấy cả ma đàm đều đang vang lên tiếng ầm ầm, từng đạo kiếp quang điên cuồng chói mắt, mọi người lập tức cứng đờ, nhìn chăm chăm về phía Lâm Phong đang lộ ra ma uy khủng khiếp.
– Chết!truyện cõi âm
Từng tiếng hét ầm ầm truyền đến, sức mạnh tử vong không ngừng giáng xuống, nhưng Lâm Phong như thể đang tận tình tận hưởng luồng sức mạnh này, vẫn an tĩnh ngồi trong ma đàm, uy lực Thiên Ma kiếp vẫn đang mạnh lên.
– Tàn sát!
Lâm Phong đưa một tay chỉ vào hư không, ngay tức khắc ma đàm sôi sục lên, Thiên Ma kiếp hừng hực xông lên trời, chém giết về hướng mà Lâm Phong chỉ, từng đường kiếp uy xuyên qua cổ kim, ầm ầm nện vào cơ thể một người khiến cho cơ thể hắn bị đánh vỡ nát, toàn thân máu thịt lẫn lộn, suýt nữa bỏ mạng.