1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 370 [Chương 1846 đến 1850]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 370 [Chương 1846 đến 1850]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1846: Địa phủ

– Thật khủng khiếp, không biết Cửu U được sinh ra như thế nào, dưới đáy Cửu U thật sự có Minh phủ Địa Ngục sao?

Lâm Phong nhìn vòm trời đã triệt để biến thành màu hắc ám than nhẹ một tiếng, một cỗ lực lượng kinh khủng lan tràn ra tám hướng, bao phủ toàn bộ vòm trời, Lâm Phong đưa tầm mắt nhìn về phía xa, chỉ sợ phạm vi ảnh hưởng phải đến vài ngàn dặm, hôm nay bầu trời đã trở thành Cửu U thiên không. Mạch nước ngầm càng lúc càng dữ dội hơn, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ Cửu U hắc thủy cuồn cuộn đang hướng về phía mình đánh tới, Cửu U đang gầm thét.

– Ông!

Thân thể Lâm Phong phá không bay ra khỏi hắc thuỷ, cỗ lực lượng Cửu U đáng sợ kia có thể đưa hắn vào chỗ chết, giờ phút này dòng sông đã hóa thành hắc thủy hà triều, sóng lớn điên cuồng đánh về phương xa, chỉ sợ cơn thủy triều này lại bao trùm không biết nhiêu khu vực, mang những khu vực đó hóa thành Cửu U tuyệt địa.

Chỉ thấy thân thể Thất Dạ Thiên Quân bay lên không, trực tiếp bước vào chỗ vòng xoáy Cửu U đang bộc phát trên không, nhìn Cửu U hắc thủy phun ra, trong mắt của hắn lóe ra phong mang lạnh lùng.

Thủ chưởng run lên, Cửu U Hồ Lô trong tay hắn lập tức bay ra, hồ lô lập tức mở rộng, hóa thành một cái hồ lô vô cùng lớn, bên trong hồ lô truyền ra một cỗ lực lượng thôn phệ đáng sợ, trong khoảnh khắc hắc thuỷ trong Cửu U điên cuồng hướng về phía hồ lô, bị hồ lô nuốt vào bên trong.

– Tinh tuý của Cửu U.

Ánh mắt cường giả Cửu U phủ nhìn chằm chằm vào chỗ hắc thuỷ bộc phát, giờ phút này hắc thuỷ bị cắn nuốt đều là tinh tuý của Cửu U chi thuỷ. Cửu U Hồ Lô quấn quanh thiên địa, hư không giống như bị một cỗ lực lượng kỳ lạ bao trùm, hình như thiên địa cũng bị nuốt vào trong đó, cỗ hắc thuỷ bộc phát trong Cửu U cũng không cách nào chống cự cỗ lực lượng cắn nuốt này.

– Vậy mà Cửu U phủ tới lấy Cửu U hắc thủy!

Nội tâm Lâm Phong thầm run rẩy, cỗ hắc thuỷ bộc phát từ trong vòng xoáy Cửu U thật là đáng sợ, nó tuyệt đối là lực lượng tinh tuý của toàn bộ Cửu U, chúng bị Thất Dạ Thiên Quân thu vào bên trong hồ lô, chắc chắn cái hồ lô kia là Đế binh, chỉ sợ rót cả cái dòng sông hắc thuỷ kia vào cũng không có vấn đề gì, trong một khoảnh khắc có không biết bao nhiêu hắc thuỷ bị hút vào bên trong. Vô số Cửu U chi thuỷ điên cuồng tràn vào trong hồ lô, giống như Cửu U chi lực lấy không hết, dùng không kiệt vậy.

– Ầm ầm!

Qua rất lâu, cái Cửu U hồ lô kia đã lấy đi không biết bao nhiêu Cửu U hắc thủy, ầm ầm hạ xuống phát ra âm thanh đáng sợ, hình như Cửu U hắc thủy càng ngày càng ít, nhưng mà lực lượng thôn phệ trong hồ lô vẫn muốn cắn nuốt hết lực lượng Cửu U từ trong chỗ sâu đi ra. Đại địa đang điên cuồng run rẩy, nương theo âm thanh ầm ầm truyền ra, Lâm Phong cũng cảm giác được ở trong chỗ sâu của Cửu U có cái gì đó đang nổi lên.

– Đó là cái gì?

Đúng vào lúc này, Lâm Phong nhìn thấy bên trong Cửu U xuất hiện một công trình kiến trúc, đồng tử Lâm Phong hoàn toàn cứng ngắc tại chỗ, trước mặt của hắn, có một tòa cung điện mênh mông đang cuồn cuộn bay lên, đây là một tòa hắc sắc cung điện, thâm thúy, hắc ám, như Minh Vương cung vậy. Thần sắc Thất Dạ Thiên Quân cũng đọng lại, con mắt chăm chú nhìn lên tòa cung điện mới xuất hiện kia, cửa lớn của cung điện sâm lãnh mở ra, giống như đang chờ bọn hắn bước vào trong đó.

– Lối vào địa phủ sao?

Thần sắc Thất Dạ Thiên Quân ngưng tụ lại, xem ra lời đồn quả nhiên là thực, Cửu U chính là cực hạn chi địa, cũng chính là lối vào Địa Ngục.

– Địa phủ!

Đồng tử Lâm Phong cứng ngắc lại, hắn cảm giác trong lòng có rung động không nhỏ, thì thào nói:

– Thế gian thật sự có Địa Ngục tồn tại sao?

– Vì cái gì mà thế gian không có Địa Ngục.

Thất Dạ Thiên Quân mỉm cười nhìn xem Lâm Phong nói:

– Ngươi có muốn vào xem không?

Khóe miệng Lâm Phong có chút co quắp xuống, Địa Ngục sẽ tồn tại như thế nào? Lòng hiếu kỳ mãnh liệt khiến hắn thực muốn vào xem, nhưng mà hắn không biết chuyến đi này sẽ có kết cục kinh khủng bực nào, theo suy nghĩ của hắn, Địa Ngục chính là Minh giới, nơi người chết mới có thể đi xuống, đây là nhận thức trước kia của hắn, nhưng giờ phút này hắn lại đang suy nghĩ, Địa Ngục thật là nơi người chết đầu thai hay sao? Có lẽ chuyện không phải như vậy, thế giới võ đạo có vô số chuyện kì quái, người có thể sáng tạo ra một phương thế giới, mà thế giới của hắn có thể tồn tại độc lập, vậy còn có cái gì không thể xảy ra đây. Nhưng bảo hắn tiến nhập Địa Ngục thì Lâm Phong không dám, chỉ có điều có một số thời điểm, hắn không dám cũng không được.

– Ngươi, đi vào đi!Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Thất Dạ Thiên Quân nhìn chằm chằm Lâm Phong, khiến cho đồng tử Lâm Phong có chút ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Thất Dạ Thiên Quân, chỉ thấy đồng tử đối phương lạnh buốt, cặp mắt kia giống như lộ ra sự chết chóc vậy, trong Cửu U phủ, Cửu U Thánh Quân là người khống chế tất cả, Lâm Phong suy đoán cái tên Thánh Quân này rất có thể là chỉ cường giả cấp bậc Thánh Đế, mà Thất Dạ Thiên Quân này có thể là cường giả Thiên Đế cảnh, Thiên Đế cảnh mà muốn giết hắn là chuyện quá dễ dàng, cho dù hắn nắm giữ Đế binh, cũng không có năng lực phản kháng.

– Tiền bối, Địa phủ là địa phương nào?

Lâm Phong nhìn về phía Thất Dạ Thiên Quân, mỉm cười hỏi.

– Ta chưa có đi qua.

Thất Dạ Thiên Quân lắc đầu.

– Vậy tiền bối để cho ta đi vào, đối với tiền bối cũng không có bất kỳ trợ giúp nào, không phải sao?

Lâm Phong tiếp tục mở miệng, nhưng mà Thất Dạ Thiên Quân lại khẽ lắc đầu, nói:

– Ít nhất ta xác nhận được một việc, ngươi tiến vào còn có thể đi ra hay không.

– Chỉ đơn giản như vậy, tiền bối lấy mạng của ta tới thử?

Lâm Phong vẫn mỉm cười như cũ, bây giờ Thất Dạ Thiên Quân mới nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt hắn, mệnh của Lâm Phong hoàn toàn không đáng nhắc tới, có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của hắn, cớ sao không làm.

– Xem ra ta không có lựa chọn rồi.

Lâm Phong nhún vai nhìn Thất Dạ Thiên Quân, cước bộ của hắn lập tức hướng về phía cửa lớn của tòa cung điện kia đi đến.

– Địa phủ ư!

Vậy ta sẽ tiến vào xem, phải chăng đây thật sự là Địa phủ. Lâm Phong bước chậm mà ra, bước chân tiến vào bên trong cánh cửa kia, sau khi bước ra một bước này, Lâm Phong tiến nhập vào một phiến không gian khác, không gian ngoại giới toàn một màu hắc ám, nhưng không gian bên trong lại là không gian tươi sáng, trước mặt hắn có một thông đạo thật dài bị mây mù quấn quanh, mà hai bên thông đạo còn có người gác, những người này đều mặc khải giáp, cầm vũ khí trong tay, thấy Lâm Phong tiến đến, ánh mắt của bọn hắn lập tức nhìn thoáng qua Lâm Phong, rồi lại quay về giống như không nhìn thấy Lâm Phong vậy. Lâm Phong ngoảnh lại nhìn thoáng qua phía sau, cánh cửa kia đã đóng mại, chắc hẳn hắn không ra được. Ra không được thì chỉ có thể tiếp tục đi lên phía trước, giẫm lên trên mây mù mờ ảo, Lâm Phong theo cái thông đạo này đi về phía trước, rất nhanh hắn đã đi đến trước mặt một cây cầu, cây cầu này không dài lắm, có mây mù quấn, giống như Cầu Nại Hà trong truyền thuyết cổ xưa vậy, trước Cầu Nại Hà có một lão bà, trong tay lão bà này cầm một chén canh, đang cười nhìn Lâm Phong.

– Mạnh Bà?

Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, đi đến trước cây cầu, nhìn lão bà kia. Lúc này, lão bà đưa chén canh trong tay về phía Lâm Phong, bên trong không phải canh Mạnh Bà, mà là một chén hắc thủy.

– Phải uống sao?

Lâm Phong hỏi, lão bà kia nhẹ gật đầu, vì vậy Lâm Phong rất phối hợp tiếp nhận lấy hắc thủy, một ngụm uống hết sạch, mang chén đưa lại cho lão bà.

– Hoan nghênh đi vào Minh giới.

Lão bà mỉm cười, nhận lấy cái chén rồi tiếp tục chỉ dẫn Lâm Phong đi về phía trước.

– Minh giới!

Đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, đi về phía cây cầu kia, sau khi đi đến biên giới cây cầu hắn nhìn vào mây mù mờ ảo phía trước, sau đó lại nhìn lão bà, hắn thấy lão bà gật đầu đối với hắn, hắn liền trực tiếp hạ xuống đất đi qua, không có ngự không nữa, để thân thể của mình tùy ý trôi đi, rất nhanh Lâm Phong có loại cảm giác xuyên thẳng qua không gian. Thân thể Lâm Phong ngã trên mặt đất, cảm giác cốt cách toàn thân có chút đau nhức, nhưng rất nhanh hắn lắc lắc đầu đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía chung quanh, rất nhanh khóe miệng Lâm Phong lộ ra một nụ cười vui vẻ.

– Địa phủ?

Minh giới? Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một nụ cười, thấy cảnh tượng trước mắt, hắn còn có thể không rõ mình tới chỗ nào sao. Một phương thế giới, hắn đi tới một phương thế giới khác! Cái gọi là Địa phủ, Minh giới, cùng với Cửu Tiêu đại lục giống nhau, nó chỉ một cái danh tự mà thôi, tiểu thế giới của hắn ngày sau diễn hoá trở nên cường đại hơn, cũng có thể gọi là Địa phủ, gọi là Minh giới. Nhưng mà cái Địa phủ Minh giới này là đại thế giới hay tiểu thế giới đây?

– Có lẽ tu vi người nơi này sẽ phi thường cường đại, không thể yếu hơn so với người trong Thánh thành Trung Châu được.

Lâm Phong nhìn đám người lui tới, cái Địa phủ Minh giới này, trừ lối kiến trúc không giống thế giới bên ngoài ra, còn có khí chất không giống nữa, cái thế giới này, cũng không cách nào siêu thoát ngoại vật, ở đây cũng tu võ đạo.

– Đúng rồi, làm sao ta có thể trở về đây?

Lâm Phong có chút đau đầu, dưới đáy Cửu U dĩ nhiên là lối vào một phương thế giới, ở trên lý luận, nếu như có thể tiến đến, vậy nhất định có thể ra ngoài, vấn đề là hắn phải làm như thế nào mới có thể đi ra ngoài? Lâm Phong nhấc chân lên, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, giống như hắn đang tìm một chỗ, tìm hiểu nơi này ra sao. Vô luận cái thế giới gì, quán rượu và khách sạn sẽ luôn có, rất nhanh Lâm Phong đã tìm được quán rượu, trên bàn trà trong quán rượu có để nước trà, nhưng nước trà này lại có màu đen. Lâm Phong an tĩnh uống một hớp nước trà, một cỗ lực lượng tử vong ăn mòn thân thể của hắn, cỗ cảm giác này rất quen thuộc, khiến Lâm Phong biết rõ hắn đang uống cái gì, hắc thủy! Đương nhiên, lực lượng tử vong trong hắc thủy cũng không mãnh liệt như vậy, những người khác bên trong quán rượu, đều lạnh lùng uống hắc thủy, giống như đối với bọn họ chuyện này không thể bình thường hơn, hắc thủy này giống như nước trà của một cái thế giới khác.

– Sao ta cảm giác đây không phải tiểu thế giới, mà là một phương thế giới chân chính!

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, phương thế giới này tồn tại rất đặc sắc, bọn hắn dùng hắc thủy để uống trà, nên bọn hắn đều am hiểu lực lượng tử vong, hơn nữa tuyệt sẽ không không dễ dàng tử vong như vậy.

– Tiểu nhị!

Lúc này, Lâm Phong gọi gia đinh trong quán rượu một tiếng, tên gia đinh đi kia đến bên người Lâm Phong mỉm cười nói:

– Cần gì?

– Hỏi ngươi một chuyện, ngươi nghe nói qua Cửu Tiêu đại lục chưa?

Lâm Phong hỏi tiểu nhị một tiếng, tiểu nhị mỉm cười:

– Có Cửu Tiêu đại lục hay không tiểu nhân không biết, nhưng tiểu nhân ở tửu lâu này nhiều năm như vậy cũng có nghe qua một số chuyện kỳ lạ do khách nhân lui tới kể, thí dụ như mảnh thế giới này không phải thế giới duy nhất, mà bên ngoài còn có thế giới khác tồn tại, còn thật giả thế nào tiểu nhân cũng không biết.

Chương 1847: Thần Điện

– Nếu như ta muốn đi đến những thế giới khác, thì phải làm như thế nào?

Lâm Phong mỉm cười hỏi tiểu nhị, bên trong quán rượu có không ít người hướng ánh mắt về phía hắn, chẳng lẽ gia hỏa này điên rồi sao, chỉ có tu vi Minh Tôn vậy mà dám nói đến chuyện đi tới những thế giới khác, cho dù thật sự có thế giới khác, thì Minh Tôn cũng không thể đi được.

– Khách quan, người đang làm khó tiểu nhân rồi, có lẽ khách quan nên đi hỏi thập điện Diêm Vương thì hơn, dù sao cũng phải thỉnh giáo Minh Đế chứ, người hỏi tiểu nhân thì làm sao tiểu nhân biết được.

Tiểu nhị kia nhún vai, cười nói ra:

– Khách quan vẫn nên nhìn một chút xem mình muốn ăn gì thì hơn.

Hào quang lóe lên, chỉ thấy trong tay Lâm Phong xuất hiện một kiện Hoàng khí, nó là một cái bao tay kim sắc lộ ra quang mang nhàn nhạt, chỉ nghe hắn nhìn tiểu nhị nói:

– Ngươi tùy tiện cho ta chút gì đó, nếu có thể trả lời ta một vài vấn đề nữa, thứ này liền là của ngươi.

– Khách quan cái này Minh khí, nhưng nó rất kỳ quái.

Tiểu nhị kia thấy Lâm Phong lấy ra Hoàng khí, thần sắc lập tức ngưng lại nói:

– Hẳn là một hệ pháp tắc, nhưng tại sao tiểu nhân lại có cảm giác nó không giống với những cái khác, giống như thiếu khuyết cái gì đó.

Người bên trong quán rượu nhao nhao đưa ánh mắt về phía Lâm Phong, có một người đứng dậy, đi đến trước bàn Lâm Phong vươn tay ra, trong tay của hắn có từng sợi pháp tắc kim hệ di tản mà ra, trong đó pháp tắc kim hệ của hắn còn lộ ra một tia minh lực, điều này làm cho đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, pháp tắc không đồng dạng như vậy!

– Pháp tắc của cái thế giới này và pháp tắc của Cửu Tiêu đại lục có chút không giống, loại cảm giác không giống này không có mãnh liệt như sự khác nhau giữa pháp tắc của ta và pháp tắc của Cửu Tiêu đại lục, nhưng pháp tắc của Minh giới cùng với pháp tắc của Cửu Tiêu đại lục khác nhau rất rõ ràng, ai cũng có thể cảm giác được loại không giống này, mà ở Cửu Tiêu đại lục, trừ ta ra không có ai có thể cảm nhận được sự khác nhau giữa pháp tắc của ta và người thường.

Trong lòng Lâm Phong có chút run lên, chẳng lẽ Minh giới đúng là một thế giới riêng biệt, một đại thế giới hay sao? Nếu nói như vậy, thế giới Vũ Hồn của hắn cũng là một cái đại thế giới sơ kỳ à? Tiểu thế giới do người sáng tạo ra, vậy cái gọi đại thế giới thì sao? Nếu như Vũ Hồn thế giới của ta là đại thế giới trong thời kỳ diễn hoá thì ta chẳng phải người sáng thế? Thế giới Vũ Hồn do Lâm Phong tự tay sáng chế! Nghĩ vậy tâm của hắn không khỏi có chút phập phồng, hắn cảm giác mình đang tiếp xúc đến bí mật quan trọng nhất của thế giới võ đạo. Có lẽ, tất cả tiểu thế giới tạo thành một cái thế giới nguyên vẹn, mới thật sự là thế giới võ đạo.

– Cái Minh khí này của ngươi, từ đâu có được?

Vị cường giả kia hỏi Lâm Phong một tiếng, hắn cảm nhận được bên trong cái Hoàng khí này có lực lượng pháp tắc không đúng lắm, trong nội tâm hắn hơi có gợn sóng, hắn cũng giống như Lâm Phong, cảm giác mình như tiếp xúc đến cái bí mật gì đó, ánh mắt hắn nhìn Lâm Phong thật giống như đang nhìn xem một chuyện bí mật gì đó.

– Nhặt được.

Lâm Phong bình tĩnh nói ra, sau đó hắn lập tức nhìn tiểu nhị, mỉm cười nói:

– Tiểu nhị, ngươi biết người mạnh nhất Minh giới chúng ta là ai không?

– Khách quan nói đùa rồi, người mạnh nhất Minh giới, đương nhiên là Minh Thần vĩ đại rồi.

Tiểu nhị tùy ý nói ra, Minh Thần chính là người nắm giữ thế giới này, tuy rằng không có người nào thấy Minh Thần, nhưng người Minh giới đều tin tưởng Minh Thần còn tồn tại, hắn là người chi phối Minh giới.

– Ngươi đã gặp Minh Thần?

Trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, nhưng mà trên mặt lại giấu diếm thanh sắc, tiếp tục hỏi.

– Bái kiến Minh Thần?

Tiểu nhân không có diễm phúc ấy. Tiểu nhị cười lắc đầu.

– Vậy ngươi đoán minh thần tu luyện ở nơi nào?

Lâm Phong nói.

– Hẳn tại Minh Thần Điện!

Tiểu nhị cười nói ra, khiến cho đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, Minh Thần Điện, Thần Điện! Minh Thần đúng là người nắm giữ Minh giới, Minh Thần ở trong Thần Điện, như vậy cũng có thể nói, Minh Thần Điện chi phối Minh giới, Thần Điện, chủ nhân của thế giới.

– Đến cùng thì ngươi là người phương nào?

Cường giả Vũ Hoàng bên cạnh Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Lâm Phong hỏi một câu, bên trong đồng tử đen kịt của hắn bắn ra vô số đạo hàn mang, vấn đề Lâm Phong hỏi quá mức bình thường rồi, thân là một vị Minh Tôn, hắn không có khả năng không biết những vẫn đề bình thường này, chính vì vậy cường giả Vũ Hoàng càng thêm hoài nghi Lâm Phong, người này có được binh khí có lực lượng pháp tắc bất đồng, lại hỏi mấy câu đơn giản không giải thích được. Người này, có bí mật! Không chỉ có hắn cho rằng như vậy, mà người bên trong quán rượu cũng chú ý đến Lâm Phong, bọn hắn cũng cho rằng, trong lòng người này có bí mật. Lâm Phong bưng rượu lên uống một hơi cạn sạch rồi ngẩng đầu nhìn nam tử trước mắt, trong ánh mắt bắn ra một đạo quang mang sắc nhọn, nói:

– Ta nói nếu như ta đến từ thế giới khác, ngươi tin không?

– Phốc!

Bình trà trong tay tiểu nhị rơi trên mặt đất, quán rượu đột nhiên trở nên yên tĩnh hẳn, lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Lâm Phong, từ thế giới khác mà đến?

– Đó là thế giới gì?

Cường giả Vũ Hoàng kia hỏi lại một tiếng.

– Cửu Tiêu đại lục!

Lâm Phong đáp lại, ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, Cửu Tiêu đại lục, thế giới khác. Lâm Phong vừa nói vừa duỗi tay ra, từng đạo quang hoa màu vàng kim lập tức lóe lên, nó chính là lực lượng không gian pháp tắc, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trên tửu lâu, giống như đang nhìn bầu trời vậy, chỉ có điều khóe miệng Lâm Phong lại xuất hiện một nụ cười khổ, trong nội tâm thì thào nói nhỏ:

– Ta còn tưởng rằng mình có thể gặp lại việc thiên khiển, như vậy có thể thừa nhận một lần thiên kiếp nữa.

– Lực lượng pháp tắc, ngươi thân là Minh Tôn vậy mà khống chế lực lượng pháp tắc vượt qua Minh Hoàng bình thường.

Vị cường giả Vũ Hoàng kia nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, kinh ngạc nói ra.

– Ta đến từ thế giới khác, có lẽ pháp tắc không được thế giới của các ngươi thừa nhận.

Lâm Phong cười nói ra, người bên trong quán rượu cũng dần dần tin tưởng lời nói của Lâm Phong, hắn thật sự đến từ thế giới khác.

– Bây giờ ta muốn trở về thế giới của ta, không biết chư vị có biện pháp nào không?

Lâm Phong dứt khoát mang chân tướng nói ra, dù sao hắn cũng đến từ thế giới khác, hắn và những người này không có bất kỳ xung đột lợi ích nào, có lẽ người ta sẽ không đối phó hắn.

– Nơi này là một trong mười toà chủ thành của Minh giới tên Tống Đế Thành, mặc dù ta không biết ngươi đến đây như thế nào, nhưng nếu ngươi muốn trở về, chỉ sợ phải tìm thành chủ Tống Đế rồi, thân là một vị thành chủ trong thập đại thành chủ Minh giới, có lẽ hắn sẽ biết nhiều bí mật của thế giới, nhưng ngươi chỉ là một Minh Tôn hoặc Minh Hoàng nho nhỏ, có rất ít khả năng gặp được Tống đế !

Vũ Hoàng bên cạnh Lâm Phong nói với Lâm Phong, giờ phút này nội tâm những người trong quán rượu đều có chút gợn sóng, trong Minh giới trừ mười toà chủ thành ra, cũng chỉ còn lại Địa Ngục giới do thập điện Diêm vương quản hạt, bọn hắn từng suy đoán có thế giới khác tồn tại hay không, nhưng họ không có cách nào xác định, Lâm Phong xuất hiện khiến cho bọn hắn có thể khẳng định, bên ngoài Minh giới thật sự có thế giới khác tồn tại.

– Tống Đế Thành.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, không biết tu vi Tống đế sẽ có bao nhiêu đáng sợ, chỉ sợ hắn sẽ là tồn tại có cùng cấp bậc với Cửu U phủ chủ, lấy tu vi của hắn mà đòi nhìn thấy loại nhân vật này, xác thực không dễ dàng.

– Ta gọi Trương Hành, ngươi thì sao?

Vị cường giả Vũ Hoàng kia ngồi xuống nói, hắn đối với Lâm Phong không còn địch ý nữa, bây giờ hắn chỉ có sự hiếu kỳ với Lâm Phong mà thôi, hắn rất muốn biết cái thế giới kia như thế nào.

– Lâm Phong.

– Lâm Phong, Tống đế hiếu chiến, quân đoàn trong phủ thành chủ, đều là những người bách chiến bách thắng, ngươi muốn thấy Tống đế thì đầu tiên phải trở thành thành một thành viên trong quân đoàn.

Trương Hành nói với Lâm Phong:

– Nhưng những người trong quân đoàn đều là cường giả đáng sợ, bách chiến bách thắng, lần này ta đến Tống Đế Thành vì muốn thử một lần, nhưng không có nắm chắc quá lớn.

Trương Hành nói với Lâm Phong, hôm nay Lâm Phong cần phải có người chỉ dẫn, nếu không ở trong Minh giới, hắn như bị mù lòa, cái gì cũng không biết.

– Cái gì gọi bách chiến bách thắng?

Lâm Phong hỏi Trương Hành.

– Tống Đế muốn chiêu mộ cường giả cho quân đoàn, nên hắn đã tạo ra một tinh anh chiến đài bên ngoài phủ thành chủ, ngày nào cũng có rất nhiều trận chiến đấu diễn ra, hơn nữa xung quanh sẽ có rất nhiều người đang xem cuộc chiến, người có thể lấy được chiến tích bách chiến bách thắng sẽ có thể gia nhập quân đoàn, trở thành một thành viên trong đó.

Trương Hành giải thích với Lâm Phong.

– Người có thể lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, tuyệt đối là tinh anh cường giả, bọn hắn cam tâm trở thành một thành viên trong quân đoàn sao?

Lâm Phong hỏi một tiếng, khiến cho người bên trong quán rượu đều nhìn hắn một cách quái dị, Lâm Phong biết mình đã nói sai.

– Lâm Phong, ngươi là người từ thế giới khác nên không biết quân đoàn của thành chủ lợi hại như thế nào đâu, Minh giới chỉ có mười toà chủ thành, thập đại thành chủ, khống chế tài nguyên mênh mông của Minh giới, chỉ có trở thành một nhân vật trong quân đoàn của thành chủ, mới có thể hưởng thụ những tài nguyên này, có thể đến Địa Ngục giới lịch lãm rèn luyện, tăng lên thực lực.

Trương Hành kiên nhẫn giải thích cho Lâm Phong. Lâm Phong khẽ gật đầu, Minh giới là thế giới độc lập, xem ra nó khác xa Cửu Tiêu đại lục.

– Minh giới mênh mông mà chỉ có mười toà chủ thành, ngày nào cũng có chiến đấu xảy ra, vô cùng vô tận, chẳng lẽ có nhiều cường giả đến đây tham chiến như vậy sao?

Lâm Phong hiếu kỳ hỏi. Điều này làm cho Trương Hành cười khổ không thôi, nói:

– Nếu như ngươi biết rõ mười ngọn chủ thành này có bao nhiêu người sẽ không nói như vậy nữa, huống hồ người trong Địa Ngục toàn sinh ra cường giả, họ liên tục bước vào mười toà chủ thành, Minh giới mênh mông làm sao có thể thiếu khuyết nhân vật cường đại.

– Có lẽ Minh giới và thế giới của ta hoàn toàn khác nhau.

Lâm Phong mỉm cười nói ra. Bên ngoài Cửu U tuyệt địa trong Cửu Tiêu đại lục lúc này, có một đạo thân ảnh mặc bạch y mở mắt ra, trong con mắt hiện lên một đạo hàn quang sắc bén, nhìn chằm chằm vào phương hướng Cửu U tuyệt địa, nếu Thất Dạ Thiên Quân ở chỗ này tất nhiên sẽ bị chấn động, bởi vì người này rõ ràng là Lâm Phong đã tiến nhập vào bên trong Địa phủ.

– Bản tôn bước vào Minh giới, không biết lúc nào mới có thể đi ra, xem ra ta cần thay bản tôn xử lý những việc trên đại thế giới rồi.

Phân thân của Lâm Phong thì thào nói nhỏ, ánh mắt lóe lên:

– Nhưng bản tôn của ta đã rời đi nên ta chỉ có một phần ba chiến lực, hơn nữa rất nhiều lực lượng không có cách nào sử dụng, nhất định phải chú ý cẩn thận, nếu không bản tôn cũng sẽ bị thương nặng!

Dứt lời thân hình phân thân Lâm Phong lóe lên, rời xa Cửu U tuyệt địa, tiến về Bát Hoang!

Chương 1848: Phương Pháp Nổi Danh

Tam Sinh Kinh là một bộ cổ kinh kỳ diệu, nó và Thiên Diễn Thánh Kinh là một loại, nó thực sự không phải cổ kinh dùng để tu luyện cảnh giới, mà để tu luyện các loại lực lượng khác.

Thiên Diễn Thánh Kinh được xưng là cổ kinh có thể diễn hóa ra vạn vật, khiến cho người trong võ đạo có năng lực thôi diễn vô cùng đáng sợ, có khả năng thôi diễn vạn vật trong thế gian, tinh thần biến hoá, khiến cho tu chất của người võ đạo có được lột xác.

Tam Sinh Kinh cũng là một bộ kỳ kinh vô cùng kinh khủng, cái gọi nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, cũng không phải nói đến số ba là cái cuối cùng, số ba chỉ một tiết điểm của Tam Sinh Kinh mà thôi.

Người trong Cửu Tiêu đại lục, ai cũng biết danh tiếng của Tam Sinh Kinh, nhưng mà có rất ít người chính thức đạt được Tam Sinh Kinh, lại càng không biết đến cùng thì Tam Sinh Kinh tu luyện loại thủ đoạn nào, tất cả chỉ nghe đồn đãi, ví dụ như lời đồn Tam Sinh Đại Đế tu luyện tam sinh tam thế, một cái là bản tôn, một cái phân thân tu phật đạo, một cái phân thân tu ma đạo, tam sinh độc lập, phân thân có thể hoàn toàn thoát ly bản tôn mà tồn tại, một mình tu luyện, trừ việc cùng bản tôn đồng căn ra, những mặt khác đều là tư tưởng của mình, thậm chí có thể nói, tam sinh tam thế, chính là ba người, mà không phải một người.

Đương nhiên chuyện cụ thể như thế nào thì không người nào biết được, có người nói Tam Sinh Đại Đế đã không ngừng tu luyện tam sinh tam thế, khả năng tồn tại đời thứ tư, đời thứ năm. Cho dù phân thân thoát ly bản tôn tồn tại độc lập thì khi phân thân nắm giữ lĩnh ngộ Tam Sinh bản tôn cũng có thể nắm giữ điểm lĩnh ngộ đó. Bởi vậy, hôm nay Tam Sinh Đại Đế đáng sợ nhường nào, không người nào biết được.

Hi Hoàng cũng tu luyện Tam Sinh Kinh, Lâm Phong ơbên trong mộ của Hi Hoàng lấy được bộ cổ kinh này, chỉ có Lâm Phong mới biết rõ, bộ cổ kinh này không phải kinh thư tu luyện tam sinh, cái gọi nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật không phải tu luyện tam sinh tam thế.

Thân ngoại hóa thân cũng là một loại năng lực khủng bố bên trong Tam Sinh Kinh. Thế giới võ đạo cũng có những cổ kinh tu luyện thân ngoại hóa thân khác, chúng đều là cổ kinh hiếm thấy, hơn nữa còn rất cường đại, thân ngoại hóa thân thường thấy nhất, có thể xưng là phân thân, loại phân thân này không có sức chiến đấu, hơn nữa chỉ có thể tồn tại độc lập bên ngoài trong một khoảng thời gian có hạn; thân ngoại hóa thân cường đại một chút có thể được bản tôn giao phó cho sức chiến đấu, nhưng nó vẫn sẽ có cực hạn, thí dụ như chỉ có một bộ phận sức chiến đấu, thân ngoại hóa thân càng cường đại, chiến lực càng mạnh mẽ, bị bản tôn ảnh hưởng càng ít.

Tu luyện Tam Sinh Kinh chia làm ba giai đoạn hồn thai, đạo thai và thần thai, mỗi một giai đoạn lại phân làm ba cảnh giới lớn.

Giai đoạn hồn thai lấy hồn dựng phân thân, ở giai đoạn này người tu luyện đã có thể tu luyện ra rất nhiều thân ngoại hóa thân, nhưng chúng không có chiến lực, theo thời gian tồn tại và trình độ thời tu luyện mà sinh ra biến hóa; còn giai đoạn đạo thai, chính là giai đoạn hôm nay Lâm Phong tu luyện tới, phân thân bắt đầu có một bộ phận sức chiến đấu của bản tôn, nhưng mà nó vẫn tồn tại liên hệ với bản tôn, không cách nào hoàn toàn thoát khỏi sự liên hệ với bản tôn.

Chỉ có tu luyện đến cấp độ thần thai mới có thể tự học cả đời, thậm chí đời này chết đi, tuy rằng có tổn thất rất lớn, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến bản tôn, chỉ có điều hiện nay Lâm Phong vẫn chưa đạt tới loại cấp độ này, nếu như phân thân diệt vong, bản tôn cũng sẽ bị thương nặng.

Đương nhiên thân ngoại hóa thân của Lâm Phong hiểu rõ điểm này, sau khi hắn trở lại Bát Hoang, việc đầu tiên hắn làm là đi vào trong trấn nhỏ đón tiểu Thần, hắn lập tức tìm được Hồ Nguyệt cùng với Mộc Lâm Tuyết, sau đó hắn ở trong Kiếm Các chờ đợi các huynh đệ khác làm xong sự tình rồi tụ hợp lại đây, cùng lúc đó hắn cũng ra lệnh cho người trong Kiếm Các bắt đầu tuyên bố với tiểu thế giới, thông đạo giữa Bát Hoang, Cửu U và đại thế giới đã mở ra, bất luận kẻ nào cũng có thể đi đến đại thế giới, mặt khác, chiều bên kia của thông đạo đã được Thiên Đài khống chế.

Tin tức truyền ra, Bát Hoang khiếp sợ, Thiên Đài đã quật khởi trên đại thế giới một lần nữa, thậm chí có người bắt đầu đi đến trước thông đạo đi đại thế giới, bọn hắn phát hiện hôm nay thông đạo đã không bị hạn chế nữa, có thể tự hành đi đến, bắt đầu có người đi đến đại thế giới lịch lãm.

Minh giới, Tống Đế Thành, diễn võ trường bên ngoài phủ thành chủ phi thường náo nhiệt, nơi đây cực kỳ rộng mở, vô số người đi tới không thôi. Tại phía bắc của diễn võ trường, tồn tại một hàng bậc thang để người ta ngồi xem võ đài, cái này xem như cánh cửa võ đài vậy, kì thực chỗ ngồi xem võ đài này vốn là một phiến cửa thành của Tống Đế Thành.

Toàn bộ người Minh giới đều biết, Tống đế là người hiếu chiến nhất trong thập điện Diêm Vương, Tống Đế Thành lớn như thế, nhưng bầu không khí chiến đấu vẫn mãnh liệt như thế, chỉ có những người thiện chiến mới có thể ở lại trong Tống Đế Thành trổ hết tài năng, được Tống Đế thưởng thức.

Minh giới cùng Cửu Tiêu đại lục không giống nhau, Cửu Tiêu đại lục có vô số thế lực khắp nơi, mà Minh giới chỉ có thập điện Diêm Vương tượng trưng cho vương tọa, thập đại thành chủ chính là thế lực tối cường, trong phủ thành chủ, cường giả chân chính như mây, mỗi một chưởng khống giả của một phương Địa Ngục đều là tồn tại cực kỳ cường đại.

Bên trên võ đài lúc này có không ít người đang ngắm nhìn chiến đấu trong diễn võ trường, những người xem chiến trên võ đài, đều khí vũ phi phàm.

– Người kia chính là ngục chủ một phương địa ngục, chưởng khống giả khống chế Hắc Thằng Địa Ngục, thiếu nữ bên cạnh là nữ nhi của hắn, công chúa Hắc Thằng Địa Ngục, mà thiếu niên bên kia lại là hậu duệ Tống đế, Hắc Thằng ngục chủ ở chỗ này tiếp đãi hắn, cùng với hắn xem tỉ võ.

Lúc này, có người nhìn những người xem chiến đấu trên võ đài mở miệng nói ra, tin tức truyền ra khiến không ít người có chút kinh hãi, hôm nay ngục chủ một phương cũng đến võ đài xem chiến đấu, có lẽ người chiến đấu sẽ không phải là nhân vật bình thường.

– Không hổ là ngục chủ một phương, khí vũ phi phàm, hơn nữa vô luận nữ nhi hay hậu bối Tống đế đều không hề tầm thường, chỉ sợ bọn họ đều phi thường lợi hại.

Mọi người mở miệng nói ra, có thể thấy Tống đế chọn lựa người đứng đầu một phương địa ngục có sức chiến phải trấn áp được một phương Địa Ngục kia, Tống Đế có thể lựa chọn người đó từ trong thập đại chủ thành của Minh giới, cũng có thể lựa chọn cường giả trong Địa Ngục đó, nhưng không thể nghi ngờ người đó nhất định phải có cảnh giới ít Thiên Đế trở lên. Lúc này, Trương Hành cùng với Lâm Phong cũng bên trong đám người phía dưới diễn võ trường, chỉ thấy Trương Hành chỉ vào chưởng khống giả Hắc Thằng Địa Ngục nói:

– Người kia chính là chưởng khống giả Hắc Thằng Địa Ngục, Hắc Thằng thống lĩnh, hắn khống chế một phương Địa Ngục, nắm giữ quyền uy vô cùng to lớn, đây đều là thứ Tống đế ban cho, trong Tống Đế Thành có rất nhiều nhân vật thống lĩnh quản hạt Địa Ngục đều xuất thân từ chiến đài trước mắt chúng ta.

Lâm Phong khẽ gật đầu, một phương Địa Ngục so với Cửu Tiêu đại lục, hẳn là một cái đại lục nhỏ, hơn nữa những cái Địa Ngục này có khả năng là một ít thế giới lợi hại, người hoàn toàn khống chế một phương thế giới sẽ có quyền lợi cực kỳ lớn rồi, tài nguyên của toàn bộ thế giới đều có phần của hắn, người trong thế giới võ đạo đều thuộc sự quản hạt của hắn. Minh giới đối với sự thống trị càng thêm trực tiếp, trần truồng, ở đây cường giả vi tôn, quản hạt một phương Địa Ngục.

– Trương Hành, nơi đây có nhiều chiến đài như vậy, mà tu vi của ta chỉ là hạ vị Minh hoàng mà thôi, cho dù ở chiến đài của hạ vị Minh hoàng lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, cũng không đủ hấp dẫn ánh mắt Tống đế, ta muốn có được sự ưu ái của Tống đế, chỉ sợ không đơn giản.

Lâm Phong mở miệng nói ra, chiến đài bên trong diễn võ trường có không ít, được phân ra làm các chiến đài có thực lực khác nhau, từng cái cảnh giới đều có mười tám tòa chiến đài, ví dụ như chiến đài chỉ thuộc về hạ vị hoàng liền có mười tám tòa.

– Đương nhiên, Tống đế là người đứng đầu thập điện Diêm vương, muốn có được sự ưu ái của hắn nào có đơn giản như vậy, tuy chiến tích bách chiến bách thắng rất khó, nhưng đó cũng chỉ là tư cách để trở thành một thành viên trong quân đoàn của thành chủ mà thôi, ngươi muốn có được sự ưu ái của Tống đế, thì người phải có biểu hiện xuất sắc trong quân đoàn.

Trương Hành mở miệng nói với Lâm Phong:

– Đương nhiên, còn có một con đường tắt, đó là ngươi ở trên chiến đài lộ ra tài năng kiệt xuất hơn so với người khác một chút.

– Đường tắt gì?

Lâm Phong hỏi.

– Chiến trăm trận không nghỉ, hoặc chọn lựa một số cường giả đã lấy được rất nhiều chiến thắng liên tiếp sau đó đánh bại bọn hắn, như vậy ngươi sẽ có tính uy hiếp cực lớn.

Trương Hành mở miệng nói ra:

– Trên chiến đài, mỗi khi ngươi chiến mười trận xong, ngươi có thể lựa chọn nghỉ ngơi, thậm chí có thể nghỉ đến ngày hôm sau mới tái chiến, mà người khiêu chiến ngươi sẽ càng ngày càng mạnh, nếu như ngươi có thể một lần chiến trăm trận, tất nhiên sẽ có rất nhiều cường giả đi lên đối chiến cùng ngươi, nếu ngươi thật sự chiến liền trăm trận mà không bại thì không thể nghi ngờ chiến tích đó sẽ dẫn phát chấn động không nhỏ.

Trương Hành vừa cười vừa nói:

– Nhưng chiến tích dưới trăm trận đã có độ khó rất lớn rồi, ngươi vẫn không nên dùng loại phương pháp này, khả năng thất bại không nhỏ đâu, dù sao theo chiến tích càng ngày càng huy hoàng, người khiêu chiến ngươi cũng sẽ càng ngày càng lợi hại.

– Biện pháp của ngươi không tệ.

Lâm Phong bình tĩnh mở miệng, Trương Hành nhìn Lâm Phong thần sắc lộ ra một vòng dị sắc, cười nói:

– Không phải ngươi muốn làm như vậy chứ?

– Ta đang có suy nghĩ này.

Lâm Phong nhẹ gật đầu, Trương Hành nhìn thần sắc Lâm Phong rất nghiêm túc, không khỏi cười nói:

– Tốt, ta ngược lại muốn nhìn thực lực của ngươi một chút xem ngươi mạnh như thế nào, ta sẽ cùng ngươi bước lên chiến đài, xem ai có thể kiên trì lâu hơn.

Hai người vừa nói chuyện vừa tìm một cái chiến đài hạ vị Hoàng, Lâm Phong cũng không có lập tức động thủ, mà xem những người khác chiến đấu, trong Minh giới có không ít người am hiểu tử vong pháp tắc, dù sao bản thân bọn hắn cũng dùng qua hắc thuỷ mỗi ngày, trong hoàn cảnh đó bọn họ sẽ được tự nhiên trao cho năng lực gì, đương nhiên tử vong pháp tắc đối với người trong Minh giới sẽ không hữu dụng, bởi vì bọn họ có sức miễn kháng đối với tử vong pháp tắc.

Nếu có một chi quân đoàn Minh giới đi đến đến Cửu Tiêu đại lục, thì đó là chuyện tuyệt đối đáng sợ, tử vong pháp tắc đồng thời bùng nổ, sẽ khiến thiên địa biến sắc. Khó trách cái thế giới này được xưng là Minh giới, trừ tử vong pháp tắc ra, những loại pháp tắc khác đều có tử vong minh lực, loại dung hợp này cực kỳ tự nhiên và cân đối, bọn hắn trời sinh đã nắm giữ loại năng lực này.

Chương 1849: Hắc Lao

Hắc Thằng thống lĩnh là người đứng đầu một phương địa ngục, ánh mắt của hắn chủ yếu tập trung trên chiến đài thượng vị Minh Hoàng, tuy rằng Tống Đế thiết kế chiến đài và đặt ra quy định người có chiến tích bách chiến bách thắng mới trở thành một thành viên trong quân đoàn, nhưng mà trong quy định đó lại không thiết lập chiến đài cấp bậc Minh Đế, khi cường giả đạt tới cấp độ Minh Đế, nếu hắn nguyện ý vào quân đoàn của thành chủ, thành chủ sẽ không keo kiệt đến mức không cho bọn hắn một vị trí.

Nếu bọn họ mạnh mẽ thì vị trí này sẽ rất cao, nếu họ chỉ là Minh Đế bình thường thì cho dù bọn họ là cường giả Minh Đế cảnh thì cũng chỉ được đối đãi bình thường. Bởi vậy chiến đấu mạnh nhất chính là chiến đấu của cấp độ thượng vị Hoàng.

Nhưng ánh mắt hai vị nam nữ thanh niên bên cạnh Hắc Thằng thống lĩnh lại nhìn vào hai cái chiến đài khác, nữ nhi của Hắc Thằng thống lĩnh có cảnh giới hạ vị Minh Hoàng, mà vị hậu bối của Tống đế lại là trung vị Minh hoàng, người này tên Vương Trác, hậu bối có thực lực cường đại của Tống đế, hắn đã từng đi lên chiến đài, lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, hơn nữa chiến tích liền mạch, chiến trăm trận không nghỉ, tạo ra uy danh hiển hách, thời điểm hắn còn là hạ vị Minh Hoàng, trung vị Minh Hoàng cũng phải sợ hắn bảy phần, không phải vì nguyên nhân thân phận mà vì thực lực.

Sống trong Tống Đế thành mà không có sức chiến đấu cường đại, thì cho dù hậu nhân Tống Đế cũng không được người khác đồng coi trọng, Tống đế quản hạt mười chủ thành, chuyện này đã trải qua không biết bao nhiêu năm, tử tôn của phủ thành chủ không ít, nên cạnh tranh cũng có chút kịch liệt, những người này cũng muốn dựa vào thân phận để được tôn trọng, mà tất cả đều muốn nói chuyện bằng thực lực.

– Vương Trác, ngươi nói hôm nay có vài nhân vật xuất chúng muốn đoạt chiến tích bách chiến bách thắng, mời ta đến xem một chút, không biết người ngươi nói có ở bên trên chiến đài không.

Hắc Thằng thống lĩnh không hề đen chút nào, da thịt của hắn trắng nõn giống như lâu rồi không thấy mặt trời vậy, nhưng mà Hắc Thằng Địa Ngục chính là thế giới am hiểu minh hỏa, Hắc Thằng thống lĩnh càng trắng như thế khiến người ta càng kỳ quái.

Không chỉ có Hắc Thằng thống lĩnh có làn da rất trắng, mà nữ nhân ở đây cũng như vậy, cái gọi một trắng che trăm xấu, huống hồ nữ nhi Tần Dao của hắn lớn lên tuyệt đối không xấu, trái lại còn phi thường xinh đẹp, nhất là trong đôi mắt đẹp lại mang vài phần tư thế oai hùng, khiến người khác không dám nhìn thẳng.

– Thống lĩnh mời người xem.

Vương Trác chỉ vào một đạo thân ảnh vừa bước lên chiến đài, người này có thân hình khổng lồ giống như thùng nước, hắn cho người ta cảm giác rất cồng kềnh, nhưng mà thời điểm hắn bước lên chiến đài, toàn bộ chiến đài đều phải run rẩy, giống như tùy thời có khả năng sụp đổ vậy.

– Lực lượng rất mạnh, nhưng vóc người này, có thể theo kịp bộ pháp của người ta không.

Hắc Thằng thống lĩnh khẽ cười nói, nhưng khi tiếng nói của hắn vừa dứt hắn đã phát hiện ra mình sai rồi, không chỉ sai rồi, hơn nữa còn sai rất không hợp thói thường, bởi vì người này vừa lên chiến đài liền đánh bại một người khiêu chiến hắn, tốc độ của người kia thoạt nhìn không nhanh, nhưng mà hắn lại khiến cho người ta không có cách nào tránh thoát, hắn trực tiếp đánh vào trên người của đối phương. Vương Trác thấy một màn này thì lộ ra một nụ cười vui vẻ, nói:

– Người tên Hắc Lao, công kích của hắn giống như một tòa hắc ám tù lao vậy, chỉ cần hắn công kích người khác, vô luận tốc độ của người đó nhanh bao nhiêu cũng không hữu dụng, bởi vì hắn sẽ nhốt người đó trong hắc lao của hắn, hôm nay hắn có thể ở trên chiến đài hạ vị Minh Hoàng đoạt được chiến tích trăm thắng, nếu thống lĩnh đại nhân ưa thích, có thể điều nhập hắn vào Hắc Thằng Địa Ngục.

Lời nói của Vương Trác rất tự tin, Hắc Lao người cũng như tên, lực lượng pháp tắc hắn am hiểu trừ tử vong pháp tắc ra, còn có trọng lực pháp tắc và không gian pháp tắc, dáng người hắn nhìn như ngốc, nhưng đầu lại một chút không ngu ngốc, trái lại ngộ tính còn phi thường cao, hắn có thể mang trọng lực pháp tắc cùng không gian pháp tắc dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, hai loại pháp tắc này lại phù hợp với lực lượng tử vong pháp tắc, thành tựu hắc lao, bởi vậy hắn ở trong một thế cũng khá nổi danh, một hạ vị Minh hoàng muốn nổi danh ở bên trong Tống Đế Thành, cũng không phải chuyện dễ dàng, hiển nhiên Hắc Lao có bản lĩnh thật.

– Đương nhiên, nếu Tần Dao công chúa đi lên, Hắc Lao có khủng bố hơn nữa cũng không cách nào đoạt được chiến tích bách chiến bách thắng.

Vương Trác mỉm cười nhìn thoáng qua Tần Dao, không thể nghi ngờ câu nói này càng khiến Hắc Thằng thống lĩnh và Tần Dao ưa thích Vương Trác hơn, người này không chỉ có thực lực lợi hại, mà còn rất khách khí với người khác, không có ai không thích người khác khen mình cả, bởi vậy những người không keo kiệt ca ngợi người khác, luôn được người khác thích.

Lâm Phong cũng chú ý tới Hắc Lao, không chỉ chú ý tới mà còn nhìn đến mức có chút nhập thần, có thể mang pháp tắc dung nhập vào trong công kích hoàn mỹ đến tình trạng này thật không dễ dàng, thậm chí Lâm Phong còn không tự chủ được bắt đầu thôi diễn trong đầu, hình như trong đầu của hắn sinh ra một vài hình ảnh, hắn đang lợi dụng đại địa pháp tắc cùng không gian pháp tắc tạo thành công kích hắc lao.

Lúc này, Vương Trác lại chỉ về phía một toà chiến đài trung vị Minh Hoàng khác, đằng kia có một vị hắc y kiếm tu vừa mới bước lên, tự nhiên thân hình của hắn không giống Hắc Lao, mà phi thường cân xứng, giống như mỗi một tấc da thịt đều vừa đúng, mặt của hắn màu xám tro, con mắt cũng có màu xám vô thần, con mắt kia khiến người khác không nhìn ra bất kỳ điều gì, hoặc nói hắn không có bất cứ biểu lộ gì, bởi vì ánh mắt của hắn bị mù.

– Người này tên Kiếm Manh, hắn bị mù, nhưng kiếm của hắn lại không mù, trái lại còn đặc biệt xảo trá và quỷ dị, đáng sợ đến cực điểm, có rất nhiều Minh Hoàng phi thường lợi hại ở bên trong Tống Đế Thành, không muốn đối mặt với vị kiếm khách mù loà này.

Vương Trác mỉm cười hướng Hắc Thằng thống lĩnh giới thiệu:

– Người này bên trên chiến đài trung vị Minh Hoàng, có thể đoạt đượcchiến tích bách chiến bách thắng.

Thanh âm của Vương Trác vẫn rất tự tin, giống như hắn tự tin với chính hắn vậy. Kiếm của Kiếm Manh quả thật không mù, hơn nữa hắn còn có năng lực dùng một kiếm khiến người khác đui mù, chỉ cần một kiếm như thiên ngoại kiếm, trực tiếp chọc mù mắt đối thủ, một kiếm tàn khốc khiến người khác cảm giác lạnh sống lưng.

– Mù lòa luyện kiếm, vậy mà so với người có mắt luyện kiếm còn đáng sợ hơn, ánh mắt của hắn, ở trên thân kiếm.

Hắc Thằng thống lĩnh đã tin tưởng lời Vương Trác nói, Kiếm Manh, có thể cướp lấy chiến tích bách chiến bách thắng.

– Thống lĩnh đại nhân, mời người nhìn về phía trước mặt chúng ta.

Vương Trác chỉ về phía võ đài trước chỗ bọn hắn ngồi, giữa bậc thang tồn tại đình đài trùng điệp, bên trong đình đài có không ít người ngồi, những người có thể ngồi ở đằng kia đều là những người đã lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, giờ khắc này có không dưới hai mươi tòa đình đài có người ở.

– Ta biết rồi, những người này đều là người có chiến tích bách chiến bách thắng như lời ngươi nói .

Hắc Thằng thống lĩnh mỉm cười nói. Vương Trác nhẹ gật đầu:

– Bọn hắn đã có thể trở thành một thành viên trong quân đoàn phủ thành chủ, vậy mà bây giờ bọn hắn còn ở nơi này, thống lĩnh đại nhân chắc hẳn cũng biết nguyên nhân rồi, bọn hắn muốn thanh danh lớn hơn, muốn đánh bại cường giả đạt được chiến tích bách chiến bách thắng khác, như vậy bọn hắn sẽ càng thêm chói mắt, một khi vào phủ thành chủ sẽ hưởng thụ đặc quyền.

– Nghe nói đánh bại chín vị cường giả nắm giữ chiến tích bách chiến bách thắng khác mới có thể hưởng thụ đặc quyền của phủ thành chủ, đây cũng không phải chuyện dễ dàng.

Hắc Thằng thống lĩnh nở một nụ cười ấm áp, khiến người ta không cách nào nhìn ra hắn chính là thống lĩnh một phương Địa Ngục nhân vật cấp bậc Minh đế.

– Hơn nữa, bọn hắn đã hẹn nhau hôm nay có mặt ở đây, nếu không mười nắm giữ chiến tích bách chiến bách thắng, sẽ không dễ dàng tụ họp như vậy.

Tần Dao ôn nhu mỉm cười, nhìn Vương Trác:

– Vì lý do đó, nên ngươi mới mời ta và phụ thân đến xem võ đài.

– Hiền chất dụng tâm lương khổ rồi.

Hắc Thằng thống lĩnh cười nói.

– Sớm nghe nói Tần Dao công chúa muốn vào phủ thành chủ, hôm nay ta mời bọn hắn đến đây, công chúa có thể đại phóng quang sắc rồi.

Vương Trác mỉm cười gật đầu với Tần Dao, trong đôi mắt đẹp của Tần Dao lộ ra một tia cười mỉm đẹp hơn, không thể nghi ngờ lời nói của Vương Trác khích lệ nàng có thể chiến thắng chín vị cường giả nắm giữ chiến tích bách chiến bách thắng khác, đương nhiên nàng sẽ cao hứng rồi. Ở Tống Đế Thành, cho dù nữ nhi của một phương thống lĩnh mà muốn vào phủ thành chủ thì người đó cũng phải làm theo quy củ, dựa vào thực lực của mình mà không phải dựa vào đặc quyền.

Trong mắt những thanh niên ngồi trên bậc thang xem chiến đấu loé ra thần sắc bén nhọn, bọn hắn đều nghe thấy lời nói của Vương Trác, muốn nữ nhi của một vị thống lĩnh đánh bại bọn hắn mà lập uy, sẽ không dễ dàng như vậy.

– Hắc Lao lại đánh trận tiếp theo rồi, xem ra hắn muốn cường thế cướp lấy chiến tích bách chiến bách thắng rồi, không biết người nào đi ra ngăn cản hắn.

Những người kia âm thầm suy nghĩ trong lòng, chỉ thấy lúc này lại có một người đi lên chiến đài, người này là một thanh niên có khuôn mặt thanh tú, thân mặc bạch y, nhìn hắn rất yên bình, nhưng khi mọi người thấy hắn xuất hiện thì tất cả đều lắp bắp kinh hãi, không phải bởi vì thực lực của hắn cường đại, mà là vì tu vi của hắn, dường như mới chỉ Minh Tôn mà thôi.

– Cho ta nhìn tu vi cụ thể của ngươi?

Lúc này, lại có một người khác bay lên không, mở miệng nói chuyện với Lâm Phong, tuy nói việc lên chiến đài tự do, nhưng mà phủ thành chủ vẫn có người quản lý, nếu không sẽ có tình huống loạn cảnh giới lên chiến mất, Lâm Phong thể hiện mình có tu vi Minh Tôn cảnh, khả năng có thủ đoạn gì đó che giấu cũng không chừng. Lâm Phong khẽ gật đầu, trên người phóng ra vài loại lực lượng pháp tắc, cảm nhận được cường độ pháp tắc trên người Lâm Phong, người kia lập tức gật đầu, mở miệng nói:

– Hạ vị Minh Hoàng, có thể chiến!

Dứt lời, thân ảnh của hắn liền lui vào trong đám người.

– Người này thật kỳ quái.

Hắc Thằng thống lĩnh nhìn Lâm Phong, khuôn mặt trắng nõn lộ ra thần sắc không hiểu, người này có thủ đoạn che giấu, ngay cả hắn cũng có thể giấu diếm được.

– Tuy rằng thủ đoạn che giấu có chút lợi hại, nhưng những người nắm giữa chiến tích bách chiến bách thắng mà không ra tay thì hắn muốn ngăn cản Hắc Lao, khả năng không lớn.

Vương Trác tùy ý nói ra, tại thời điểm hắn nói chuyện, Hắc Lao y hệt cự linh thần bước ra ngoài, chiến đài lập tức phát ra tiếng vang ầm ầm.

– Ông!

Chỉ thấy cánh tay Hắc Lao như một cái quạt duỗi ra, quanh người Lâm Phong lập tức xuất hiện một toà tù lao hư ảo, thủ đoạn này giống như thủ đoạn hắn đối phó những người khác, mặc dù ngươi biết hắn muốn dùng thủ đoạn gì, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi không có cách nào ngăn cản, cái này là thủ đoạn cường đại của Hắc Lao, một khi bị Hắc Lao tiếp cận thì không có cường giả hạ vị hoàng nào có thể chống cự lại được luồng lực lượng đáng sợ kia .

– Chiến đấu kết thúc!

Vương Trác vẫn tự tin như vậy, ngay tại thời điểm quyền phong của Hắc Lao sắp phá không bay ra thì hư không run lên, hắn lập tức cảm giác được một cỗ trọng lực cường hoành chèn ép mà đến, một toà tù lao hư ảo lập tức xuất hiện, uy áp kinh khủng hàng lâm trên người hắn, mang hắn nhốt lại bên trong.

– Thủ đoạn của Hắc Lao!Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

Đồng tử mọi người co rút lại, một tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy thanh niên bị Hắc Lao nhốt lại dùng một quyền đánh vỡ lao tù, bước chân lập tức bước về phía trước, tốc độ nhanh như là một trận gió đánh tới Hắc Lao. Lại là tiếng nổ ầm ầm truyền ra, Hắc Lao cũng oanh phá tù lao giam giữ hắn, quả đấm bá đạo cuồng mãnh khiến cho hư không phát sinh ra tiếng sấm, giống như đang gào thét vậy, hai đạo lực lượng kinh khủng đụng vào nhau, vậy mà thân thể cao lớn của Hắc Lao lại bị đẩy lùi về phía sau, mà thanh niên gầy yếu trước mặt Hắc Lao, lại đứng vững như dãy núi! Vẻ tự tin trên mặt Vương Trác, nương theo một quyền này cũng biến mất, nụ cười của hắn cũng cứng lại tại chỗ.

Chương 1850: Thanh Liên cùng Địa Ngục Hỏa

Không chỉ có Vương Trác, người xung quanh chiến đài đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, tên Lâm Phong này thoạt nhìn giống như người bình thường, nhưng phương thức hắn đánh bại Hắc Lao quả thực không bình thường chút nào, hắn dùng thủ đoạn tương tự Hắc Lao nhốt Hắc Lao lại, sau đó lại dùng chiêu thức đồng dạng với Hắc Lao, tung ra nắm đấm của mình.

Lực lượng Hắc Lao không thể nghi ngờ, mọi người đều nhìn ra được lượng lực pháp tắc hắn am hiểu nhất chính là pháp tắc đại địa, thân hình của hắn giống như vì pháp tắc mà sinh, mà người trên chiến đài vừa rồi không thể thừa nhận nổi sức mạnh một quyền của hắn, giờ khắc này Lâm Phong lại đáng lui Hắc Lao, hơn nữa còn lui đến biên giới chiến đài.

Đến ngay cả Hắc Lao cũng ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn không hiểu, lực lượng thần thông của tên kia sao lại giống mình như thế? Hắn căn cứ vào một loại thần thông diễn hóa chế tạo ra và căn cứ lực lượng pháp tắc của chính mình làm theo yêu cầu à, tại sao thần thông của Lâm Phong tương tự như thế, còn có, lực lượng của Lâm Phong còn mạnh mẽ hơn hắn, chỉ có bản thân hắn biết rõ đó là lực lượng thuần túy.

– Ngươi cũng am hiểu tử vong, đại địa và không gian pháp tắc?

Hắc Lao trừng mắt nhìn Lâm Phong, mặc dù trừng mắt, nhưng ánh mắt của hắn vẫn rất nhỏ, bởi vì con mắt bên cạnh tràn đầy cục thịt.

– Đúng vậy.

Lâm Phong khẽ gật đầu, ba loại pháp tắc lực lượng đồng thời phóng thích, lập tức con mắt của Hắc Lao trừng lớn hơn một chút, lại nói:

– Vừa rồi ngươi sử dụng thần thông gì?

– Không biết.

Lâm Phong lắc đầu, nói:

– Ta vừa học từ ngươi.

Nghe được câu sau của Lâm Phong, Hắc Lao mở mắt thật lớn, lập tức quay người đi xuống chiến đài, thủ đoạn thần thông của mình nhanh như vậy đã bị người ta dùng để đối phó chính mình, hơn nữa lực lượng cũng không bằng đối phương, thì lấy cái gì để chiến đây? Tuy rằng nhìn Hắc Lao hơi ngốc, nhưng hắn có thể tu luyện đến mức độ này, đương nhiên sẽ không thật sự ngu ngốc, hắn có thể cảm giác được thực lực của Lâm Phong, vì thế hắn tự nguyện đi xuống chiến đài.

– Xem ra không phải lúc nào ngươi cũng đúng.

Tần Dao nhìn xem Vương Trác bên cạnh cười nói, khiến cho Vương Trác ngây người một lát, lập tức cười khổ nói:

– Ta cũng thường xuyên phạm sai lầm, trong Tống Đế Thành có rất nhiều người, không nghĩ tới hôm nay trừ Hắc Lao ra, lại xuất hiện một vị thanh niên tuấn kiệt, người này có thể đánh bại Hắc Lao, có lẽ lực chiến đấu của hắn đã đến trung vị Minh hoàng rồi.

– Ta chỉ hiếu kỳ một chuyện, thủ đoạn của hắn thực sự học theo Hắc Lao sao?

Trên khuôn mặt trắng noãn của Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ kỳ dị, nếu như Lâm Phong không nói dối, thì ngộ tính của người này cũng có chút kinh khủng, có thể trực tiếp quan sát thủ đoạn thần thông của người khác rồi hóa thành thần thông của mình, hơn nữa trực tiếp bày ra trong thực chiến. Trong đình đài bên cạnh võ đài, chỉ thấy một gã đang cầm một chiếc quạt lông màu trắng, mỗi một lần phe phẩy không gian giống như đều hóa thành hàn sương, ánh mắt hắn nhìn vào Lâm Phong trên chiến đài, cười nói:

– Các ngươi nói xem người này có thể bách chiến bách thắng hay không?

– Người này có thể phá vỡ thủ đoạn công kích của Hắc Lao, dựa vào lực lượng bản thân đánh lui Hắc Lao, có lẽ có thể bách chiến bách thắng.

Bên trong một tòa cổ đình khác, chỉ thấy một người mặc quần áo vải bố tùy ý cười nói, người này ăn mặc rất đơn giản, thậm chí có thể nói nghèo kiết xác, nhưng mà lại không người nào dám khinh thị hắn, danh tiếng công tử áo gai ở Minh Hoàng không người nào không biết, lực lượng thần thông thiên la địa võng của gắn quỷ thần khó lường, giết người nhàn nhã như đi dạo.

– Cũng không hẳn vậy, về sau, tự nhiên sẽ có đối thủ mạnh hơn ra mặt, ta nghe nói hôm nay Lục Ngục công tử cũng tới tham chiến, nếu như hắn đi đến tòa chiến đài này, chỉ sợ chiến tích thắng liên tiếp kia sẽ kết thúc rồi, huống hồ, người này có dám chiến trăm trận hay không vẫn chưa biết được.

Thanh niên tay cầm quạt lông vũ kia mỉm cười nói.

– Lục Ngục công tử?

Người bên trong cổ đình nghe được danh tự của người đó lập tức cả kinh, một người trong đó mở miệng nói:

– Nếu như người này đến đúng có chút thú vị, có lẽ có thể tranh giành với chúng ta một trận.

Người có thể lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, tất cả đều không phải là người thường.

– Bọn hắn tựa hồ rất tự tin.

Hắc Thằng thống lĩnh nhìn thoáng qua từng cổ đình phía dưới mỉm cười nói.

– Nếu như một người có thể ở trên chiến đài giành được chiến tích trăm thắng liên tiếp thì luôn ôm tự tin về bản thân.

Vương Trác mỉm cười đáp lại, thanh âm của hắn tràn đầy tự tin, mặc dù hắn đã đoán sai Hắc Lao, nhưng mỗi một câu từ trong miệng hắn đi ra, giống như kết luận. Hắc Thằng thống lĩnh đương nhiên có thể cảm nhận được tự tin của Vương Trác, có điều cũng giống như Vương Trác nói vậy, lúc một người lấy được chiến tích trăm thắng liên tiếp, liền có tự tin, mà nghe nói Vương Trác một hơi thắng liên tiếp trăm trận, hơn nữa lúc ấy còn đánh bại mấy vị nhân vật cực nổi danh, vì thế dựa theo lời của Vương Trác, hắn càng có tự tin, dù sao, trong người hắn còn chảy huyết mạch Tống đế.

Hắc Lao đã giao thủ với Lâm Phong, cho nên hắn có thể cảm giác được thực lực của Lâm Phong, nhưng người khác không nhất định sẽ tự nhận bản thân không bằng Lâm Phong, cho nên lần lượt có người đi lên chiến đài của Lâm Phong, nhưng mà bọn hắn phát hiện Lâm Phong chiến thắng Hắc Lao tuyệt đối không phải tình cờ, lực lượng của hắn rất mạnh mẽ, mỗi lần có người bước lên chiến đài đều bị hắn lấy lực lượng đánh xuống, bởi vậy, lúc Lâm Phong lấy được chiến tích mười thắng liên tiếp tựa hồ vô cùng nhẹ nhàng.

– Mười thắng liên tiếp rồi, người này lực lượng rất cường đại, có điều không biết thủ đoạn khác như thế nào, còn có thần thông tù lao của hắn phải chăng cũng thành thạo giống như Hắc Lao?

Trong lòng mọi người thầm nghĩ, chỉ thấy lúc này có một đạo thân ảnh như chim nhạn giang cánh lăng không bay nhào lên chiến đài, chỉ thấy thân thể của hắn lơ lửng trong hư không, pháp tắc tràn ngập, đôi mắt màu vàng dừng trên người Lâm Phong, lộ ra một cỗ nhuệ khí.

– Ông!

Trong lúc đó, thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cổ nhuệ khí cường đại đập vào mặt, giống như con Thương Ưng khổng lồ đáng sợ bay về phía hắn, quyền ảnh của Lâm Phong như gió đánh ra, vẫn một quyền chất phác tự nhiên, nhưng mà tốc độ của đối phương cực kỳ đáng sợ, cuồng phong xẹt qua, lực lượng pháp tắc phong xuất ra, Lâm Phong chỉ thấy một cỗ tàn ảnh, mọi người cũng nhìn ra được lực lượng của hắn rất mạnh mẽ, người này tự nhiên sẽ không lấy lực lượng va chạm với hắn.

– Tù!

Lâm Phong phun ra một chữ, lập tức khắp hư không giống như đều trầm xuống, sau đó, hư không xuất hiện một cái tù lao, có điều Lâm Phong dung hợp hiển nhiên không hoàn mỹ như Hắc Lao dung hợp, tù lao này bị đối phương dùng lưỡi dao sắc bén cắt nứt ra, nhưng trong nháy mắt này đủ để Lâm Phong đi đến, quả đấm của hắn giống như rất chậm, song khi con ngươi màu vàng kia cùng đôi mắt Lâm Phong va chạm, rốt cuộc cũng không cách nào dời đi, lập tức lực lượng kinh khủng đánh vào thân thể của hắn, võ hồn Thương Ưng giống như sắp vỡ nát.

– Mặc dù thủ đoạn tù lao của hắn không thành thạo như Hắc Lao, nhưng đủ để hắn công kích được đối thủ.

Vương Trác lại mở miệng, giọng nói bình tĩnh nhưng rất có sức thuyết phục. Mọi người đương nhiên cũng phát hiện thực lực của Lâm Phong khác thường, ít nhất, người mà Hắc Lao có thể đánh bại, hắn cũng có thể đánh bại, lúc Lâm Phong lấy được 60 thắng liên tiếp, người lên chiến đài cũng ít dần đi, Lâm Phong bình tĩnh đứng trên chiến đài giống như không hao tổn cái gì.

Đối với hắn mà nói, 60 thắng liên tiếp giống như rất nhẹ nhàng. Trên một tòa chiến đài khác, Trương Hành lại không dễ dàng như thế, giờ phút này hắn mới lấy được bốn mươi trận thắng lợi, nhưng thân thể đã hơi phập phồng. Lúc này, trên võ đài lại có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, bốn đạo thân ảnh, hai người đi trước, hai người theo sau giống như tùy tùng.

Hai người phía trước, một người là trung niên, một người là thiếu nữ, làn da của Hắc Thằng Địa Ngục thống lĩnh đã trắng nõn rồi, mà giờ khắc này người trung niên mới đến kia còn trắng hơn giống như tuyết vậy, một người nam nhân trắng như thế làm cho người ta cảm thấy đây là trạng thái của một loại bệnh, nhưng mà hắn đứng ở vị trí kia, không người nào dám nói hắn có bệnh.

Chỉ có cô gái kia tựa hồ cũng di truyền làn da trắng nõn của người đàn ông trung niên, có điều đối với mỹ nữ mà nói, có làn da trắng như tuyết còn đẹp mắt hơn nhiều so với nam nhân.

– Thanh Liên thống lĩnh!

Vương Trác đứng dậy nhìn người đến nơi này, sau đó hắn rất khách khí hô một tiếng, lập tức mỉm cười gật đầu với thiếu nữ bên cạnh Thanh Liên thống lĩnh, một lát dời ánh mắt đi không lưu luyến chút nào, Vương Trác biết rõ đối với một nữ nhân chưa quen thuộc mà nói, ngươi nhìn nàng nhiều vài lần, nàng sẽ cho rằng ngươi không an phận, nếu như ngươi không nhìn nàng, nàng sẽ tức giận, vì vậy, biện pháp tốt nhất chính là nhìn một chút rồi thôi.

– Thanh Liên, ngươi cũng tới nơi này sao?

Hắc Thằng thống lĩnh ngồi đó, cười nói với Thanh Liên thống lĩnh. Thanh Liên thống lĩnh này cai quản một phương địa ngục, khống chế Thanh Liên Địa Ngục, cũng giống như hắn thuộc về thập điện Diêm vương chi Tống đế.

– Nghe nói hôm nay có náo nhiệt nên tới xem thử.

Thanh Liên thống lĩnh mỉm cười ngồi xuống:

– Tần Dao chất nữ cũng tới sao, xem ra ta tới đúng lúc rồi.

– Nếu như đã đến rồi, thì ngồi cùng một chỗ xem đi.

Hắc Thằng thống lĩnh bình tĩnh mỉm cười, lập tức chỉ vào một tòa chiến đài trong đó, rõ ràng chính là chiến đài Lâm Phong đang đứng, nói:

– Kẻ này lực lượng cường đại, không người nào có thể địch nổi, hôm nay đã giành được sáu mươi hai trận thắng liên tiếp không nghỉ ngơi một chút nào, cũng không có ý xuống chiến đài, Thanh Liên, ngươi cho rằng kẻ này có thể đoạt 100 trận thắng liên tiếp hay không?

– Để ta nhìn một chút đã.

Thanh Liên thống lĩnh không vội vàng đáp trả, mà đi nhìn mấy trận đấu của Lâm Phong, thế như chẻ tre, cường thế cướp lấy chiến tích 65 trận thắng liên tiếp.

– Một trăm trận thắng không có vấn đề gì.

Thanh Liên quay đầu lại nhìn Hắc Thằng thống lĩnh nói.

– Nếu như không thì sao?

Trong mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ sắc nhọn, quay đầu hỏi với Thanh Liên thống lĩnh. Thanh Liên thống lĩnh nhìn thoáng qua Tần Dao bên cạnh Hắc Thằng thống lĩnh, hắn sao có thể không rõ ý của đối phương, kỳ thật Hắc Thằng thống lĩnh cũng tin tưởng Lâm Phong có thể lấy được trăm trận thắng, nhưng mà, hắn trả lời có thể, Hắc Thằng thống lĩnh muốn Lâm Phong không thể, vì thế bất luận hắn trả lời thế nào tựa hồ đêu sai.

– Nếu như không có, ta sẽ tặng Tần Dao chất nữ một cây Thanh Liên.

Thanh Liên thống lĩnh bình tĩnh cười nói:

– Nhưng mà, nếu hắn lấy được một trăm trận thắng thì thế nào?

– Thanh Liên!

Trong mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra hào quang, nếu như Thanh Liên thống lĩnh lấy một cây Thanh Liên làm giá, hắn đương nhiên cũng không thể keo kiệt.

– Ta sẽ tặng một cây Địa Ngục Hỏa cho Thanh Thanh chất nữ!
Nguồn truyện audio
Hắc Thằng thống lĩnh cười đáp lại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 3 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 3 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 5 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^