Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 326 [Chương 1626 đến 1630]
❮ sautiếp ❯Chương 1626: Làm Được?
Lâm Phong nhìn nụ cười sáng lạn của Mộc Lâm Tuyết cũng nở nụ cười thản nhiên, hỏi:
– Hai người Viêm Phong nếu như phối hợp thì có thể luyện chế ra phẩm giai Hoàng khí gì?
– Một mình Viêm Phong đã có thể luyện chế được Hoàng khí cấp hai, nếu như hai người phối hợp thì rất có thể trong giải thi đấu luyện khí sẽ chế ra được Hoàng khí cấp ba, hơn nữa khả năng phẩm chất cũng sẽ không thấp.
Mộc Lâm Tuyết vẫn có chút lo lắng, trình độ luyện khí của Viêm Phong mọi người đều biết, đám thanh niên nhất bối dường như không người nào có thể so sánh với hắn, hơn nữa bản thân thế lực Viêm gia cũng cung cấp cho Viêm Phong tài liệu luyện khí có chất lượng tối ưu nhất.
– Hoàng khí cấp ba.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi vuốt đầu Mộc Lâm Tuyết, cười nói:
– Giao cho ta đi.
– Ách.
. . Lúc này đến phiên Mộc Lâm Tuyết ngây ngẩn cả người, trợn mắt nhìn Lâm Phong rồi quay người đi về phía trước vài bước, mang theo sự e lệ khiến Lâm Phong cười đắc ý, nói:
– Không phải ngươi nói muốn lấy thân báo đáp đấy sao?
Nghe được lời của Lâm Phong Mộc Lâm Tuyết nghiến răng nghiến lợi, gia hỏa này đang trả thù nàng một cách trắng trợn! Nhưng gia hỏa này rất tự tin, nàng và Lâm Phong phối hợp thật sự có thể thắng được Viêm Phong và đại sư trận đạo kia sao? Nếu như lần này thất bại, rất có thể nàng sẽ bị Mộc gia cường thế ép gả vào Viêm gia, gả cho Viêm Phong cái tên khiến người ta chán ghét kia, nếu như gia tộc vì lợi ích và quyết định lấy thắng bại của cuộc tranh tài luyện khí để định đoạt, như vậy nếu thua nàng chắc chắn không còn đường lui nào, Mộc gia sẽ không bỏ qua cho nàng, nếu không ngay cả Mộc gia thì Viêm gia cũng sẽ không bỏ qua. Hai người cứ như vậy ngồi trong sân, Lâm Phong nhắm mắt lại cảm nhận ánh mặt trời ôn nhu chiếu xuống phủ lên người, kì thực lúc này hắn đang trong mộng cảnh, Đại Mộng Tâm Kinh có thể khiến hắn mọi nơi mọi lúc đi vào giấc mộng.
Mộc Lâm Tuyết thấy Lâm Phong nãy giờ không nói gì, ngoảnh lại nhìn thì thấy hắn đang nhắm mắt dưỡng thần không nhúc nhích, đôi mắt dễ thương không khỏi hiện lên hơi có chút u oán, gia hỏa này thật không hiểu phong tình gì cả, hắn rốt cuộc có phải vì mình mà vào Mộc phủ không? Nếu như không phải vì mình, vậy Lâm Phong vì sao lại giúp nàng? Mặt trời đỏ trong hư không dần ngả về phía tây, cho đến khi màn đêm buông xuống, Lâm Phong vẫn giữ nguyên tư thái như cũ, Mộc Lâm Tuyết cũng an tĩnh ngồi cách hắn không xa, cứ như vậy ngồi đó im lặng cảm nhận sự yên tĩnh này, vận mệnh về sau chưa biết sẽ như thế nào, trước tiên cứ an tĩnh hưởng thụ sự yên lặng ngày hôm nay đã, sự yên lặng này cũng rất tuyệt mỹ.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Mộc Lâm Tuyết cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ nếu như nàng thất bại trong giải thi đấu luyện khí thì sẽ thế nào, nàng không dám nghĩ cũng không muốn nghĩ. Nội viện bên cạnh, nội viện của Mộc Thanh Ảnh, Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu lại luyện chế thành công một tuyệt phẩm Thánh khí, dùng tài liệu thượng đẳng để luyện chế, sau khi luyện chế xong Mộc Thanh Ảnh đi tắm, gột rửa sạch sẽ toàn bộ mồ hôi trên người, mái tóc đen nhánh nhu thuận rũ xuống đầu vai, bộ váy lụa mỏng manh bao bọc thân thể lung linh mỹ miều, có lồi có lõm, dưới ánh trăng càng khiến người ta mơ màng.
Mộc Tiêu đứng sau lưng Mộc Thanh Ảnh nhìn dáng người uyển chuyển, thon thả hấp dẫn kia, hắn cảm thấy bụng hơi nóng, nuốt một ngụm nước miếng, còn bảy ngày cuối cùng thôi. Lặng lẽ đi đến sau lưng Mộc Thanh Ảnh, cước bộ của hắn rất nhẹ dường như sợ kinh hãi đến Mộc Thanh Ảnh vậy, mùi thơm nhè nhẹ truyền vào trong hơi thở, Mộc Tiêu say mê mãnh liệt hít vào. Lông mày Mộc Thanh Ảnh có chút giật giật, nàng đương nhiên biết Mộc Tiêu đang phía sau mình, ngay lúc này một đôi tay có ôm lấy nàng từ phía sau khiến cho thân thể của nàng mãnh liệt cứng đờ, thấp giọng quát:
– Mộc Tiêu, ngươi làm gì vậy?
– Thanh Ảnh, nàng thật đẹp khiến người ta mê muội.
Mộc Tiêu ôm thật chặt Mộc Thanh Ảnh, hai tay Mộc Thanh Ảnh giãy giụa muốn thoát khỏi Mộc Tiêu nhưng Mộc Tiêu lại ôm chặt không buông, điều này khiến cho lòng Mộc Thanh Ảnh tràn ngập lo lắng, không biết phải làm sao.
– Mộc Tiêu, bây giờ ta chỉ muốn tham gia giải thi đấu luyện khí, chuyện tình cảm nam nữ đợi tới khi giải thi đấu kết thúc chúng ta lại nói, có được không?
Mộc Thanh Ảnh không dùng lực mà đặt hai tay trên tay Mộc Tiêu, dùng giọng nhu hòa nói, hy vọng có thể thuyết phục được hắn. Trong lòng Mộc Tiêu cười lạnh, sau khi kết thúc giải thi đấu luyện khí bàn lại? Hắn cũng đã lớn mật làm đến bước này, đợi đến khi giải thi đấu luyện khí không biết Mộc Thanh Ảnh sẽ xử trí như thế nào, hắn đang đánh cuộc rồi và hắn cũng không có đường lui, bắt Mộc Thanh Ảnh lại mới có thể ổn thỏa, chỉ cần Mộc Thanh Ảnh trở thành nữ nhân của hắn, sai khi giả thi đấu luyện khí chấm dứt hắn không tin Mộc Thanh Ảnh còn có thể xuống tay làm gì hắn, khi đó hắn đã là nam nhân của nàng ta.
– Thanh Ảnh, ta đã quá yêu nàng rồi, ta thề, ta sẽ dùng cả sinh mệnh của ta để trợ giúp nàng.
Mộc Tiêu cắn vành tai Mộc Thanh Ảnh, cũng không trả lời câu hỏi của Mộc Thanh Ảnh, hắn biết rõ, nếu trước khi giải thi đấu luyện khí diễn ra không bắt Mộc Thanh Ảnh lại thì đến khi giải thi đấu luyện khí kết thúc hắn sẽ rất nguy hiểm, bây giờ chỉ có thể kiên trì tiến về phía trước. Mộc Thanh Ảnh khẽ cắn bờ môi, sắc mặt rất khó coi, trong lòng nàng đương nhiên không tình nguyện, nhưng giải thi đấu luyện khí sắp tới rồi, nếu như thật sự cãi nhau rồi trở mặt với Mộc Tiêu thì một mình nàng không có khả năng luyện chế được Hoàng khí, ngay cả danh ngạch của gia tộc cũng sẽ không có, chuyện lần trước khi nàng luyện chế được Hoàng khí mọi người đều đã biết, đột nhiên thực lực không những không tiến bộ mà ngược lại còn bị thụt lùi đi, như vậy nàng sẽ không còn thể diện nữa, vì vậy nàng không biết nên làm thế nào. Mộc Thanh Ảnh không biết bây giờ nên làm gì nhưng Mộc Tiêu lại rất rõ ràng mình phải làm gì, không thành công tiện thành nhân, hôm nay bằng bất cứ giá nào cũng phải bắt được Mộc Thanh Ảnh, về sau có thể trở nên huy hoàng, nếu không hắn vĩnh viễn chỉ là tên hộ vệ. Đôi tay chậm rãi chuyển động lên trên, Mộc Tiêu nắm chặt đôi gò bông no đủ trong lòng bàn tay, ôn nhu xoa bóp.
– Ân ah.
. . Mộc Thanh Ảnh cảm nhận được sự kích thích từ bàn tay Mộc Tiêu truyền tới qua tấm vải lụa mỏng đơn bạc, nàng nhịn không được phát ra một tiếng rên nhẹ. Xa xa, Mộc Lâm Tuyết nghe thấy âm thanh nhẹ vang lên ánh mắt nhìn qua nội viện của Mộc Thanh Ảnh, đôi mắt tuyệt mỹ xuyên thấu màn đêm rơi vào trên thân hai người đang dây dưa một chỗ với nhau, trong mắt hiện lên một vòng dị sắc, nàng còn nhớ Lâm Phong từng nói với nàng, bảo Thanh Ảnh cẩn thận Mộc Tiêu, gia hỏa kia vậy mà thật sự đã tại đánh chủ ý lên người Thanh Ảnh.
– Thanh Ảnh.
Mộc Lâm Tuyết đứng dậy quát lên, phá tan màn đêm yên tĩnh, thân thể Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu đồng thời run lên, thân thể hai người nhanh chóng tách ra, lập tức thấy Mộc Lâm Tuyết nhấc chân lên đi về phía bên này. Lâm Phong lúc này cũng bị bừng tỉnh, ánh mắt nhìn sang bên cạnh thấy Mộc Thanh Ảnh đang trừng mắt lên nhìn Mộc Tiêu, dường như hắn đã biết chuyện gì xảy ra, lập tức cũng đứng lên đi theo sau lưng Mộc Lâm Tuyết, Mộc Tiêu là người xảo trá vì tiếp cận Mộc Thanh Ảnh mà không từ thủ đoạn, hôm nay xem ra đã hành động, tuy rằng hắn cũng không ưa gì Mộc Thanh Ảnh nhưng cũng không hi vọng nàng bị Mộc Tiêu chà đạp. Ánh mắt Mộc Lâm Tuyết nghiêm nghị quét qua Mộc Tiêu, khiến cho Mộc Tiêu chột dạ không thôi, vừa rồi không nên vội vã như vậy, đáng ra nên đợi vào phòng rồi mới động thủ.
– Lâm Tuyết tiểu thư, ta xin phép lui xuống trước.
Mộc Tiêu khom người với Mộc Lâm Tuyết, hắn bây giờ có thể ỷ vào chuyện giúp Mộc Thanh Ảnh luyện khí mới không kiêng nể gì cả, nhưng trước mặt Mộc Lâm Tuyết hắn lại không dám có nửa điểm càn rỡ. Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng quét qua bóng lưng Mộc Tiêu, lập tức nói với Mộc Thanh Ảnh:
– Thanh Ảnh, sao muội lại hồ đồ như vậy?
– Lâm Tuyết tỷ, muội.
. . Mộc Thanh Ảnh không biết nên giải thích như thế nào.
– Đều tại ta, Lâm Phong đã sớm nhắc nhở ta bảo ngươi cẩn thận Mộc Tiêu, nhưng ta lại nghĩ ngươi sẽ tự chú ý nên không nói cho ngươi biết, dù sao bây giờ cũng chưa muộn, ngươi cũng đừng bị loại người vô sỉ như vậy che mắt.
Mộc Lâm Tuyết khuyên nhủ, Mộc Thanh Ảnh là muội muội nàng, nàng không thể chỉ ngồi nhìn rồi bỏ qua.
– Lâm Phong?
Mộc Thanh Ảnh sững sờ, lập tức nhìn Lâm Phong đang đi tới, trong lòng không vui, Lâm Phong nói với Lâm Tuyết rằng Mộc Tiêu vô sỉ a, hắn so với Mộc Tiêu còn vô sỉ hơn, nghĩ vậy nàng không khỏi có chút tức giận.
– Lâm Tuyết tỷ, sao tỷ lại tin lời hắn nói, Mộc Tiêu dù không được tốt lắm nhưng so với hắn cũng còn tốt hơn nhiều, Lâm Tuyết tỷ không nên bị hắn che mờ mắt mới đúng.
– Ách!
Lâm Phong im lặng, nữ nhân này, không khỏi có chút không biết tốt xấu a.
– Thanh Ảnh, loại người như Mộc Tiêu sao có thể đánh đồng với Lâm Phong được?
Mộc Lâm Tuyết hảo tâm nhắc nhở nàng, Mộc Thanh Ảnh lại ngược lại trách cứ Lâm Phong khiến nàng có chút không vui.
– Cái gì mà Mộc Tiêu không thể so sánh với hắn chứ, Mộc Tiêu kém hơn hắn ở điểm nào, hắn lúc trước nhờ ta mới vào được Mộc phủ, bây giờ hắn lại leo lên người tỷ, Lâm Tuyết tỷ vẫn nên cẩn thận hắn một chút.
Mộc Thanh Ảnh có chút mất hứng, Mộc Tiêu tuy rằng có chút quá phận nhưng dù sao hắn cũng có thể giúp nàng luyện chế Hoàng khí, Lâm Tuyết sao có thể nói Mộc Tiêu không bằng Lâm Phong như vậy? Mộc Lâm Tuyết không nghĩ tới Mộc Thanh Ảnh ngược lại lại tới giáo huấn nàng, cái này. . . Nhìn Mộc Thanh Ảnh, Lâm Tuyết còn muốn nói điều gì nhưng lại nghe Mộc Thanh Ảnh nói:
– Lâm Tuyết tỷ, ngươi yên tâm đi, ta ít nhất biết mình đang làm gì, ngược lại tỷ đó, tỷ cần phải biết mình đang làm gì, Viêm Phong kia so với Lâm Phong tốt hơn gấp trăm lần.
Vừa nói Mộc Thanh Ảnh vừa đi vào phòng của mình, Mộc Lâm Tuyết nhìn bóng lưng rời đi của nàng, muốn nói lại thôi, Viêm Phong? Nàng không nghĩ Mộc Thanh Ảnh sẽ nói ra lời quá đáng đến vậy. Xoay người, Mộc Lâm Tuyết nói với Lâm Phong:
– Thật có lỗi, lại khiến ngươi bị chịu tội.
Lâm Phong cười khổ nhún vai, nói:
– Ta không sao cả, chỉ lo cho nàng ấy, thôi thì cứ vậy đi, dù sao lời chúng ta nói nàng ấy cũng không nghe lọt tai.
– Hi vọng muội ấy tự có chừng mực, chúng ta về đi.
Mộc Lâm Tuyết bất đắc dĩ lắc đầu. Mộc Thanh Ảnh trở về phòng mình vẫn có chút không vui, Mộc Tiêu nói như thế nào cũng là người nàng chọn trúng để hợp tác, Mộc Lâm Tuyết làm sao có thể nói Mộc Tiêu như vậy.
– Thanh Ảnh.
Một lát sau, Mộc Tiêu đẩy cửa vào, nhìn Mộc Thanh Ảnh nói:
– Thanh Ảnh, Lâm Tuyết tiểu thư có chút quá phận, vậy mà lại vì loại người như Lâm Phong mà trách cứ nàng.
– Ta không sao, tỷ ấy nói ngươi không bằng Lâm Phong.
Mộc Thanh Ảnh có chút không vui nói. Nhưng Mộc Tiêu ngược lại không hề để ý, chậm rãi đi đến bên cạnh Mộc Thanh Ảnh, thấp giọng nói:
– Cả đời này ta không mong gì khác, chỉ cần có thể đi theo tiểu thư, ta đã hài lòng rồi, ý kiến của người khác, ta không quan tâm, chỉ cần Thanh Ảnh nàng có thể quan tâm ta.
Mộc Thanh Ảnh thấy Mộc Tiêu đứng trước mặt mình, không khỏi có chút khẩn trương nhưng khi nghe được lời Mộc Tiêu nói trong lòng nàng vẫn có chút vui vẻ, dù sao cho dù nam nhân này có thân phận như thế nào nhưng hắn vẫn luôn một mực cố gắng vì mình mà trả giá. Lúc này, Mộc Tiêu lại một lần nữa bảo vệ Mộc Thanh Ảnh, ôn nhu nói:
– Thanh Ảnh, ta sẽ dùng cả đời để bảo vệ nàng.
Người Mộc Thanh Ảnh run lên, thân thể dần mềm nhũn ra, lúc này Mộc Tiêu trực tiếp cố định đôi môi Mộc Thanh Ảnh, trong lòng lại lạnh lẽo:
– Mộc Lâm Tuyết, nếu như có cơ hội, ta cũng sẽ đặt ngươi dưới thân, vậy mà lại dám phá hư chuyện tốt của ta!
Chương 1627: Hắn Là Người Hợp Tác Với Ta
Sắc mặt Mộc Thanh Ảnh có chút tái nhợt, nàng hơi kháng cự nhưng Mộc Tiêu lại vẫn dùng lực, đẩy nàng vào góc tường, thân thể đè chặt trên người nàng.
– Ta nên xử lý như nào đây?
Trong lòng Mộc Thanh Ảnh giãy dụa, nàng lúc này quả thật có chút không biết làm sao, nàng không có cảm tình với Mộc Tiêu, nhưng đối phương có thể giúp nàng luyện khí, nếu như không có Mộc Tiêu thì trong cuộc tranh tài luyện khí nàng nếu như luyện chế được hoàng khí, như vậy mặt mũi sẽ mất hết.
– To gan.
Lúc này, một tiếng quát lớn xuyên qua hư không truyền xuống khiến cho thân thể Mộc Tiêu như bị điện giật, thân thể mãnh liệt lui về phía sau, kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên trên không. Người Mộc Thanh Ảnh cũng run lên, thân hình chớp động chạy nhanh chạy ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, trong đó chắc chắn có người nhưng lại không biết giọng nói này của ai vọng lại.
– Thanh Ảnh, là ai?
Mộc Tiêu cũng đi ra ngoài, nhìn lên hư không.
– Không biết.
Mộc Thanh Ảnh khẽ lắc đầu, gió lạnh ban đêm thổi qua, khiến cho Mộc Thanh Ảnh thanh tỉnh lại một chút, sửa sang quần áo xốc xếch, ánh mắt nàng nhìn Mộc Tiêu rồi nói:
– Mộc Tiêu, chuyện đêm nay ta sẽ coi như chưa từng xảy ra, về sau ngươi vẫn phối hợp luyện khí với ta, ta sẽ không trách cứ ngươi xúc động nhưng nếu như ngươi còn có lần sau lại chiếm tiện nghi của ta như vậy nữa thì ta thà rằng lựa chọn không tham gia giải thi đấu luyện khí.
Mộc Thanh Ảnh cũng không phải kẻ ngu dốt, nàng đương nhiên biết rõ Mộc Tiêu dám làm vậy với nàng vì cậy vào cái gì, rõ ràng là việc hắn giúp nàng luyện chế Hoàng khí, nhưng vừa rồi một tiếng hét lớn kia đã khiến nàng hiểu ra, dùng thân thể nàng để giao dịch đổi lấy cơ hội bộc lộ tài năng trong giải thi đấu luyện khí, nàng tình nguyện buông tha. Mộc Tiêu nghe được lời nói của Mộc Thanh Ảnh thần sắc trở nên ảm đạm, cúi đầu, sắc mặt âm trầm đến cực hạn, rốt cuộc ai đã phá hư chuyện tốt của hắn, hắn biết khi nãy Mộc Thanh Ảnh nói như vậy đã triệt để cắt đứt hi vọng của hắn, Mộc Thanh Ảnh vậy mà tình nguyện không tham gia giải thi đấu luyện khí, cũng không để cho hắn thực hiện được.
– Lâm Phong, nhất định do Lâm Phong bày ra.
Thần sắc Mộc Tiêu lạnh buốt, lộ ra sát ý, nhưng khi hắn giương mắt lên nhìn lại là một đôi mắt trong suốt, nói với Mộc Thanh Ảnh:
– Thanh Ảnh tiểu thư, thuộc hạ si tâm vọng tưởng, từ nay về sau thuộc hạ cam đoan tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện như vậy nữa, ta sẽ chỉ an an tâm tâm canh giữ bên cạnh tiểu thư, trung thành với tiểu thư.
Lúc này Mộc Tiêu cũng thay đổi xưng hô với Mộc Thanh Ảnh, không có gọi thẳng tên tiểu thư, làm một tên hộ vệ của Mộc phủ, đi lên từ tầng lớp thấp nhất hắn biết rõ trong trường hợp nào nên nói cái gì, bây giờ Mộc Thanh Ảnh cũng đã ngả bài với hắn, hắn nếu lại không chừng mực sẽ chỉ khiến cho mình chết càng thêm thảm, hắn chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của chính mình, tranh thủ về sau có cơ hội lại tiếp tục chinh phục nữ nhân trước mắt.
– Ngươi đi nghỉ ngơi đi, về sau không có lệnh của ta ngươi không được phép bước vào phòng của ta.
Mộc Thanh Ảnh lãnh đạm nói.
– Vâng, tiểu thư.
Mộc Tiêu cong người lui ra, trở về phòng của mình, đóng kỹ cửa phòng, hắn đặt tay lên mũi hít sâu vào một hơi, vẫn hoài niệm xúc cảm vô cùng mềm mại vừa rồi nhưng ánh mắt của hắn lại lạnh đến cực hạn, thiếu chút nữa thôi hắn đã chinh phục được nữ nhân hắn tha thiết ước mơ rồi, nhất định do tên Lâm Phong tới phá hoại, chỉ có hắn và Mộc Lâm Tuyết mới có khả năng làm chuyện này, mà giọng nói kia là giọng nam nhân. Sự thật đúng như Mộc Tiêu đoán, một tiếng quát lớn vừa rồi đích thật do Main nói, lúc này hắn vẫn đang ngoài sân nhỏ với Mộc Lâm Tuyết chưa về phòng, khi nãy đoạn đối thoại giữa Mộc Tiêu và Mộc Thanh Ảnh tuy không lớn nhưng cũng đều rơi vào tai hắn và Mộc Lâm Tuyết. Mộc Thanh Ảnh nhìn thoáng qua bên cạnh rồi cũng trở về phòng của mình, nàng không biết vừa rồi ai đã quát to lên một tiếng như vậy nhưng cũng lờ mờ suy đoán được khả năng do Lâm Phong làm, dẫu vậy nàng vẫn không rõ Lâm Phong làm vậy có ý gì.
– Ai, Thanh Ảnh thật sự là quá vọng động rồi.
Mộc Lâm Tuyết thấp giọng thở dài nói:
– Cũng may, ngươi vậy mà đoán được Mộc Tiêu vẫn còn có ý đồ bất chính với Thanh Ảnh.
Lâm Phong cười cười, không trả lời, hắn sống tới ngày hôm nay, trải qua bao nhiêu mưa gió mà Mộc Lâm Tuyết và Mộc Thanh Ảnh không thể nào tưởng tượng nổi, Mộc Tiêu đã bày ra trước mắt đủ loại hành vi, hắn nhất định sẽ hạ thủ với Mộc Thanh Ảnh, bởi vậy hôm đó hắn mới nhắc nhở Mộc Lâm Tuyết để nàng khyên Mộc Thanh Ảnh, nhưng không nghĩ tới Mộc Thanh Ảnh lại không nghe lời nhắc nhở của Mộc Lâm Tuyết.
– Có phải trước kia ngươi cũng đã làm việc như vậy rồi không?
Mộc Lâm Tuyết cười đùa nói. Lâm Phong trợn trắng mắt, trừng mắt nhìn Mộc Lâm Tuyết, cười nói:
– Tin hay không ta sẽ làm vậy với ngươi?
Lúc này đến phiên Mộc Lâm Tuyết thần sắc cứng đờ nhưng cũng rất nhanh liền nở nụ cười an nhiên, nói:
– Nếu như ngươi làm vậy với ta, có lẽ ta cũng sẽ giống Thanh Ảnh không kháng cự.
– Ách!
Lâm Phong nhìn mỹ nhân trước mắt cười tươi, khẽ cười khổ, nữ nhân này đối xử với người lạ thật lạnh lùng nhưng về sau khi đã thân quen với nàng thì nàng lại thật sự dám đùa giỡn với ngươi.
– Nhưng ta vẫn phải cám ơn ngươi.
Mộc Lâm Tuyết thấy thần sắc Lâm Phong có chút khó xử thì cười nói. Lâm Phong nhún vai, cũng không để ý, hắn mặc dù không thích Mộc Thanh Ảnh nhưng đối với nàng cũng không có gì cừu thị, nhiều nhất cũng chỉ là một người qua đường bình thường mà thôi, nếu không phải nể mặt Mộc Lâm Tuyết thì có lẽ hắn sẽ không nhắc lại Mộc Thanh Ảnh, tất cả đều là lựa chọn của nàng ấy.
– Cũng may muội ấy đã tỉnh táo lại, bằng không cũng không có ai giúp được muội ấy.
Mộc Lâm Tuyết cảm thấy có chút may mắn khi Mộc Thanh Ảnh cuối cùng cũng lựa chọn tình nguyện từ bỏ giải thi đấu luyện khí chứ không để cho Mộc Tiêu thực hiện được ý đồ, nếu như Mộc Thanh Ảnh vẫn đặt chuyện giải thi đấu luyện khí quan trọng hơn thân thể của mình thì cho dù nàng hay Lâm Phong giúp đỡ cũng không làm nên chuyện gì, giống như trong lòng Lâm Phong nghĩ vậy, đó lựa chọn của nàng ấy, dù có đúng hay sai thì cũng tự nàng ấy gánh chịu. Trong vài ngày kế tiếp, Mộc Tiêu vô cùng an phận, bắt đầu chạy nước rút với Mộc Thanh Ảnh, hai người bọn họ lại luyện chế ra được một kiện Hoàng khí đã dẫn tới một tia chấn động, còn Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết ngược lại vô cùng nhàn nhã, không dành chút thời gian nào để luyện khí chỉ là ngồi tâm sự với nhau hoặc phơi nắng, hay chìm vào giấc ngủ. Ngày thi đấu luyện khí rốt cuộc cũng đến, một ngày này, từ trên xuống dưới Mộc phủ biển người bắt đầu khởi động, trong sân của Mộc Lâm Tuyết, Mộc Lâm Tuyết từ trong phòng đi ra thấy Lâm Phong đang nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần thì cười nói:
– Lâm Phong, Mộc phủ đang triệu tập tất cả mọi người tập hợp, chúng ta cũng lên đường đi.
– Ta cũng phải đi sao?
Lâm Phong hỏi Mộc Lâm Tuyết, mặc dù hắn ở Mộc phủ một thời gian rất lâu rồi nhưng vẫn chỉ dạo qua bên cạnh hai người Mộc Thanh Ảnh và Mộc Lâm Tuyết, đối với người của Mộc phủ kỳ thật rất xa lạ với hắn, có nhìn cũng không nhận ra, đương nhiên Mộc phủ cũng rất ít người biết đến sự hiện hữu của hắn, mặc dù biết cũng chỉ nghĩ hắn là một người chạy việc lặt vặt mà thôi, không hề để ý.
– Đương nhiên, Mộc phủ lần này cần xác định người tham gia cuộc tranh tài luyện khí, chúng ta phối hợp luyện khí với nhau, ngươi đương nhiên phải đi rồi.
Mộc Lâm Tuyết cười nói. Lâm Phong vuốt vuốt mi tâm, cười khổ đứng lên, xem ra lại phải đón nhận ánh mắt thẩm thị của mọi người rồi, hắn biết lấy địa vị đặc thù của Mộc Lâm Tuyết ở Mộc phủ, đột nhiên xuất hiện một người đến trở thành người hợp tác với Mộc Lâm Tuyết, phối hợp luyện khí cùng nàng, không thể nghi ngờ hắn sắp trở thành là tâm điểm chú ý của mọi người, bị thẩm thị đúng là không thể tránh né.
– Xem ra chỉ có thể kiên trì đi.
Lâm Phong thản nhiên nói.
– Ngươi ở hậu đài lâu như vậy rồi, cũng nên ra ngoài một chút thôi, ngươi vất vả rồi.
Mộc Lâm Tuyết nhu hòa cười nói, Lâm Phong trên phương diện trận đạo vô cùng mạnh mẽ, lại bí ẩn giúp nàng thậm chí cũng không ai biết Lâm Phong tồn tại, nàng ngược lại cảm thấy có chút ủy khuất Lâm Phong.
– Ta ngược lại tình nguyện mãi ở hậu đài.
Hai người chậm rãi đi ra bên ngoài, Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu giờ khắc này cũng đi phía sau bọn họ, hai người cũng chuẩn bị đi tới võ trường của Mộc phủ để tập trung.
– Lâm Tuyết tỷ.
Mộc Thanh Ảnh gọi một tiếng, Mộc Lâm Tuyết quay đầu, cười với Mộc Thanh Ảnh rồi nói:
– Thanh Ảnh, cùng đi thôi.
– Được.
Thật ra đối với chuyện xảy ra ngày hôm đó Mộc Thanh Ảnh có chút áy náy, Mộc Lâm Tuyết cũng chỉ vì muốn tốt cho nàng mà thái độ của nàng khi đó lại có chút ác liệt.
– Lâm Tuyết tỷ, hắn làm sao lại như vậy?
Mộc Thanh Ảnh nhìn Lâm Phong, muốn hỏi Lâm Phong làm sao lại cũng đi theo bọn họ.
– Hắn là người hợp tác với ta, đương nhiên phải đi rồi.
Mộc Lâm Tuyết mỉm cười nói, buổi trưa hôm nay giải thi đấu luyện khí sẽ chính thức tổ chức, nàng không cần phải che giấu Lâm Phong nữa rồi, trước kia nàng không để Lâm Phong lộ diện, bởi vì trong Mộc phủ có một vài người lòng dạ khó lường nếu như biết khả năng trận đạo của Lâm Phong rất mạnh, thậm chí có thể sẽ gây ra bất lợi cho Lâm Phong.
– Hắn là người hợp tác với tỷ?
Thần sắc Mộc Thanh Ảnh cứng đờ, Mộc Lâm Tuyết lại để cho Lâm Phong hợp tác với nàng ấy sao?
– Đúng vậy.
Mộc Lâm Tuyết nhẹ gật đầu, cảnh này khiến trong đầu Mộc Thanh Ảnh nháy mắt có rất nhiều ý nghĩ, Mộc Lâm Tuyết là người nào, thiên tài trong đám hậu bối của Mộc phủ, luyện khí xuất chúng, tạo nghệ trên trận đạo cũng rất mạnh, đương nhiên càng không có nào người ngu xuẩn cho rằng Mộc Lâm Tuyết ngốc, Mộc Lâm Tuyết chọn Lâm Phong hợp tác cùng, điều này có ý gì? Chỉ cần động não đã có thể hiểu rõ, Mộc Lâm Tuyết phối hợp với Lâm Phong mạnh hơn một mình nàng ấy.
– Tại sao lại có thể như vậy?
Trong lòng Mộc Thanh Ảnh nói nhỏ, không phải Lâm Phong rất kém trận pháp sao? Nghĩ vậy ánh mắt Mộc Thanh Ảnh nhìn sang Mộc Tiêu, thần sắc Mộc Tiêu có chút né tránh dường như có ý lảng tránh ánh mắt Mộc Thanh Ảnh, điều này làm cho lòng Mộc Thanh Ảnh có chút run rẩy nhưng lúc này nàng rất thức thời ngậm miệng lại, không hỏi cái gì, nàng cảm giác nếu như hỏi thì rất có thể tổ hợp nàng và Mộc Tiêu sẽ tan rã, hôm nay là ngày giải thi đấu luyện khí cử hành, cho dù có chuyện gì cũng để qua hôm nay rồi hẵng nói.
– Làm sao lại có thể như vậy, chẳng lẽ trận đạo của Lâm Phong còn lợi hại hơn so với Mộc Tiêu, cái kia.
. . Lúc này trong lòng Mộc Thanh Ảnh rất loạn, nàng cảm giác mình giống như bị người khác lừa gạt vậy, hôm đó sau khí Mộc Tiêu cho các trận đạo lần lượt nổ tung khiến nàng khi nhìn thấy vô cùng kinh hỉ nhưng sau một thời gian ngắn, Mộc Tiêu vẫn không vượt qua được trạng thái ngày hôm đó, chẳng lẽ đó không phải trận phù do Mộc Tiêu khắc chế?
Chương 1628: Diễm Kim Tháp
Trên võ trường của Mộc phủ giờ phút này đã tụ tập rất nhiều người, trên bệ đá có các trưởng bối của Mộc phủ đang nhìn đám người lần lượt đi đến.
Bốn người Mộc Lâm Tuyết đi tới dưới bệ đá của võ trường lập tức kéo theo không ít ánh mắt mọi người, Mộc Lâm Tuyết thân là đệ nhất mỹ nữ của Mộc phủ, mỗi lần nàng xuất hiện đều trở thành tiêu điểm của mọi người, đương nhiên ngay sau đó Lâm Phong đứng bên cạnh nàng cũng rơi vào trung tâm trong tầm mắt đám người Mộc phủ. Không ít người lông mày nhíu lại, đánh giá Lâm Phong, người này rất lạ mặt, trước đó chưa từng nhìn thấy qua, mà giờ khắc này hắn vậy mà lại đứng cùng một chỗ với Mộc Lâm Tuyết, điều này có ý nghĩa như thế nào, rất nhiều người đều mơ hồ đoán ra rồi. Đại bá Mộc Lâm Tuyết từng nhìn thấy Lâm Phong một lần, nhưng khi đó hấn chỉ coi Lâm Phong là một tạp dịch không quan trọng, nhưng lúc này hắn từ trên bệ đá đứng lên đi tới bệ đá biên giới, ánh mắt nhìn về Mộc Lâm Tuyết và Lâm Phong, nói:
– Lâm Tuyết, người này là ai?
Vì sao hắn lại tới đây?
– Hắn tên Lâm Phong, lần này tham gia thi đấu luyện khí hắn là người phối hợp luyện khí với ta.
Mộc Lâm Tuyết bình tĩnh nói, khiến cho đôi đồng tử đại bá nàng có chút co rút lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, mấy tháng trước Mộc Lâm Tuyết từng luyện chế được Hoàng khí cấp hai, hắn vốn tưởng công lao đó của một mình Mộc Lâm Tuyết chẳng lẽ người này phối hợp với Mộc Lâm Tuyết luyện chế mà thành?
– Khó trách ngươi vẫn luôn không tìm người phối hợp luyện khí cùng, thì ra đã có người thích hợp rồi.
Trong nội tâm đại bá Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng, nhìn Lâm Phong nói:
– Ngươi dường như không phải người Mộc phủ a?
– Thời gian trước khi vào Mộc phủ, ta trở thành hộ vệ của tiểu thư Lâm Tuyết.
Lâm Phong nhìn thẳng đối phương, khẽ cười nói.
– Lần này Lâm Tuyết tham gia giải thi đấu luyện khí có quan hệ trọng đại, ngươi khắc trận pháp có tốt hay không cho ta xem một chút.
Đại bá Mộc Lâm Tuyết tiếp tục nói, hắn muốn nhìn xem năng lực trận đạo của Lâm Phong để từ đó suy đoán hắn và Mộc Lâm Tuyết phối hợp có thể tạo nên Hoàng khí gì tốt.
– Đại bá ngươi dường như quan tâm hơn nhiều à, giải thi đấu luyện khí là chuyện của ta, Lâm Phong là người hợp tác với ta, mong rằng đại bá tôn trọng bằng hữu của ta một chút.
Mộc Lâm Tuyết có chút không vui nói, đại bá có tâm tư gì trong lòng nàng biết rõ, không thể nghi ngờ đang muốn xem xem nàng có thể uy hiếp được Viêm Phong hay không.
– Ngươi tham gia giải thi đấu luyện khí không chỉ chuyện của cá nhân ngươi mà cũng là chuyện của Mộc phủ ta.
Đại bá Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng nói.
– Ngươi vẫn nên lo cho con gái của mình thật tốt đi đã, chuyện của ta cũng không phiền đại bá ưu tâm.
Giọng Mộc Lâm Tuyết lạnh như băng, đại bá nàng hừ lạnh một tiếng, ẩn ẩn có chút tức giận.
– Đủ rồi.
Nhị gia gia Mộc Lâm Tuyết mắng một tiếng, lúc này đại bá nàng mới coi như không có gì, phất tay áo quay người, đi đến trước chỗ ngồi của mình, nói với đám người Mộc phủ đời trước:
– Lâm Tuyết tham gia giải thi đấu luyện khí là chuyện trọng đại, người nàng hợp tác nhất định phải kiểm nghiệm kinh nghiệm của hắn trước mới được.
– Chuyện này để sau rồi nói, trước tiên cần xác định người tham gia cuộc tranh tài luyện khí đã.
Lão giả ngồi trên vẫn mắt nhắm, nhàn nhạt nói một tiếng, lúc này đại bá của Mộc Lâm Tuyết mới ngậm miệng lại, mà xung đột bên này không thể nghi ngờ đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người tới đây, không ít người trong đôi mắt nhìn Lâm Phong đều có chút bất thiện, đương nhiên Lâm Phong sớm đã ngờ tới có thể sẽ có cục diện như này nên dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, giờ phút này hắn càng hiểu rõ vì sao trước kia Mộc Lâm Tuyết luôn không muốn để hắn lộ diện. Người Mộc phủ nhao nhao tụ tập lại đây, lúc này một vị lão giả từ trên bệ đá đứng lên, ra hiệu cho mọi người yên lặng rồi mở miệng nói:
– Buổi trưa hôm nay, giải thi đấu luyện khí của Diễm Kim thành sẽ bắt đầu, Mộc phủ ta sẽ chọn ra năm tổ hợp tham gia giải thi đấu luyện khí lần này, bây giờ người có thể luyện chế được Hoàng khí hãy tự đi đến bệ đá này.
Người của Mộc phủ tham gia giải thi đấu luyện khí đều phải có điều kiện tiên quyết là có thể luyện chế được Hoàng khí, nếu không mặc dù tham gia cũng chỉ tăng thêm trò cười mà thôi, ngay vòng thứ nhất đã bị loại. Đám người nhìn quanh tứ phía, chỉ thấy có vài người nhấc chân lên đi lên bệ đá, Mộc Lâm Tuyết đụng đụng cánh tay Lâm Phong, gia hỏa này lại vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, ngược lại rất nhàn nhã.
– Chúng ta lên đi.
Mộc Lâm Tuyết thấy Lâm Phong mở mắt rồi kéo cánh tay hắn đi lên bệ đá, một màn này khiến cho đồng tử đám người đều ngưng tụ, đệ nhất mỹ nữ của Mộc phủ Mộc Lâm Tuyết, nàng vậy mà lại kéo cánh tay một người nam nhân, chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ Mộc Lâm Tuyết phối hợp luyện khí với thanh niên này lâu ngày nên nảy sinh tình cảm? Mà tất cả mọi người rất rõ ràng, sau khi giải thi đấu luyện khí kết thúc rất có thể Mộc Lâm Tuyết sẽ bị Mộc phủ đưa tới Viêm gia, việc này cơ hồ là kết cục đã định, Mộc Lâm Tuyết mặc dù luyện chế được Hoàng khí cấp hai nhưng cũng không thể thắng được Viêm Phong, vậy mà bây giờ Mộc Lâm Tuyết lại có quan hệ sâu sắc như vậy với nam nhân này. Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu đi theo sau lưng Mộc Lâm Tuyết, bọn hắn thấy một màn này đồng tử cũng co rút lại, quan hệ giữa Mộc Lâm Tuyết và Lâm Phong đã gần gũi như vậy rồi sao? Mười sáu người, tám đội tổ hợp, đây là những thanh niên dưới 30 tuổi của Mộc phủ có thể luyện chế được Hoàng khí, đương nhiên chính thức có thể dựa vào sức một mình để luyện chế được Hoàng khí thì tuyệt đối không được tám tổ, đại đa số là dựa vào hai người phối hợp mới có thể luyện chế ra được Hoàng khí, hơn nữa xác xuất thành công cũng có phân chia cao thấp.
– Gia chủ, làm sao để chọn người đây?
Một người nhìn về phía lão nhân đang nhắm mắt ngồi trên bệ đá chính giữa, thấp giọng hỏi, chỉ có năm tổ có thể tham gia như vậy đồng nghĩa với việc sẽ có 3 tổ bị loại. Lão nhân mở to mắt, đôi mắt sắc bén quét qua mười sáu người trước mặt, một cỗ áp lực sôi sục xuất hiện, giờ khắc này, mười sáu người dường như đều cảm nhận được một cổ áp lực kinh khủng đặt trên người mình.
– Đạp, đạp.
. . Đã có hai người lần lượt lui về phía sau một bước, hai người này cũng là người trong tổ hợp. Ánh mắt lão nhân quét qua tổ hợp hai người, nói:
– Mới chỉ một chút áp lực như vậy đã không chịu nổi, làm sao có thể trông cậy vào các ngươi dưới tình huống bị hàng vạn ánh mắt của đám đại sư luyện khí có thể phát huy thực lực của mình đây, tổ hợp hai người các ngươi bị loại.
– Gia chủ, việc này không liên quan đến ta?
Một thanh niên trong đó cảm thấy mình rất vô tội, là người hợp tác với hắn lui về phía sau một bước.
– Nếu như người hợp tác do ngươi tự chọn vậy thì đương nhiên cũng lui lại.
Ánh mắt lão nhân uy nghiêm quét qua người kia, lập tức tổ hợp hai người không cam lòng lui về phía sau, chỉ vì khinh địch mà bị loại. Bây giờ chỉ còn lại tổ hợp sáu người, chỉ cần loại một tổ nữa thôi.
– Lấy Hoàng khí mà các ngươi cho rằng luyện chế tốt nhất ra cho ta xem một chút.
Ánh mắt lão nhân đảo qua mọi người, nói ra một câu lãnh đạm lập tức bọn hắn đều lấy ra Hoàng khí tự mình luyên chế cảm thấy hài lòng nhất ra đưa cho lão nhân, chỉ có hai kiện Hoàng khí là hoàng khí cấp hai còn lại đều là Hoàng khí cấp một, một kiện hoàng khí cấp hai của Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết, chủ nhân của món còn lại kia cũng là một đôi nam nữ phối hợp, hai người này chính là đôi nhi nữ của đại bá Mộc Lâm Tuyết, bọn hắn không chia làm hai tổ tham gia mà liên thủ, một người chủ luyện khí, một người chủ trận. Lão nhân chỉ quét mắt qua những Hoàng khí kia một lần rồi trả chúng lại cho mọi người, lập tức ánh mắt nhìn về phía hai người trong đó, nói:
– Các ngươi luyện chế ra Hoàng khí có phẩm chất kém nhất, đi xuống đi.
Hai người kia đôi mắt buồn bã, không dám nói thêm cái gì, khom người lui xuống. Trong lòng chư vị ngồi trên bệ đá đều âm thầm gật đầu, giải thi đấu luyện khí chân chính chính được vạn chúng chú mục, trong thời gian luyện khí quy định không cho phép thất bại, bởi vậy, lão nhân khảo nghiệm hai vòng, một vòng kháng áp, một vòng xem phẩm chất của Hoàng khí tốt nhất bọn hắn luyện chế ra được, đều nhằm vào giải thi đấu luyện khí.
– Phù… Mộc Thanh Ảnh thở hắt ra, nguy hiểm thật, may mắn đã qua, có thể đại diễn cho Mộc phủ tham gia giải thi đấu luyện khí là một chuyện rất vinh quang.
– Được rồi, chuẩn bị một chút, lên đường đi.
Lão giả nhìn thoáng qua mười người trên bệ đá bình tĩnh nói, giải thi đấu luyện khí sắp bắt đầu, bọn hắn cần phải chạy tới Diễm Kim tháp. Lông mày đại bá của Mộc Lâm Tuyết có chút nhíu lại, hắn vốn muốn làm khó Lâm Phong nhưng nếu như gia chủ đã nói như vậy thì thôi, dù sao Mộc Lâm Tuyết và Lâm Phong sẽ thua, sau khi giải thi đấu luyện khí kết thúc, Mộc Lâm Tuyết sẽ bị đưa tới Viêm gia, mà khi đó Lâm Phong sẽ chết rất thảm, người như Viêm Phong há lại sẽ bỏ qua cho hắn.
– Dù Mộc Liệt và Mộc Vũ của ta cũng đều có thể thắng được tổ hơp hai người các ngươi.
Trong lòng hắn lạnh nhạt nói, Mộc Liệt và Mộc Vũ hai đứa con của hắn.
– Người trẻ tuổi am hiểu luyện khí của Mộc phủ đều đi xem giải thi đấu luyện khí lần này đi, sẽ giúp ích được cho các ngươi.
Gia chủ Mộc phủ lại lần nữa nói sau đó bay lên không, một hàng trưởng bối của Mộc phủ cũng theo sau bước vào trong mây.
– Lên đây đi.
Gia chủ Mộc phủ nói với đám Mộc Lâm Tuyết. Mười người đám Mộc Lâm Tuyết đều đồng loạt bay lên trời, bay vào tầng mây, lập tức trưởng bối Mộc phủ và những người dự thi đều phá không mà đi, phía sau còn có rất nhiều người cũng đồng loạt bay lên không đuổi theo, đi xem giải thi đấu luyện khí ba mươi năm tổ chức một lần. Lúc này Diễm Kim thành, dư luận xôn xao, vô số người nhao nhao tụ tập ở Diễm Kim tháp thuộc trung tâm Diễm Kim thành, giải thi đấu luyện khí là quyết đấu của những thanh niên đồng lứa tại Diễm Kim thành, thực lực luyện khí của bọn hắn có ý nghĩa trọng đại, rất có thể biểu tượng cho một thời đại, nhân vật tham gia giải thi đấu luyện khí do Diễm Kim tháp tổ chức đi tới vòng cuối cùng đều có thành tựu kinh người, trở thành đại sư luyện khí được người người kính ngưỡng.
Bởi vậy giải thi đấu luyện khí lần này được rất nhiều người chú ý, tập trung ánh mắt tại giải thi này không chỉ có Diễm Kim thành mà rất nhiều siêu cấp đại thế lực chung quanh Diễm Kim thành đều có người đến xem như Kiếm Sơn bọn hắn, đều có quan hệ sâu sắc với một vài gia tộc luyện khí của Diễm Kim thành, trên giải thi đấu luyện khí Diễm Kim thành có rất nhiều các gia tộc phía trước đánh cờ, bọn hắn đánh cờ ở phía sau. Diễm Kim tháp, giờ phút này mọi người ra vào tấp nập, tháp hỏa diễm sáng chói rực rỡ kim sắc đứng sừng sững trên mặt đất, nguy nga đồ sộ, phía trước Diễm Kim tháp có một khu đất trống rộng mênh mông bát ngát, chỗ đó là nơi tổ chức giải thi đấu luyện khí, mà chung quanh cóvô số khán đài, dù phương vị chủ trên khán đài Diễm Kim tháp cũng có rất nhiều vị trí dùng để tiếp đãi thế lực bát phương!Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Chương 1629: Cắt Đứt
Lối vào khán đài Diễm Kim tháp, giờ phút này có không ít người tông môn chung quanh Diễm Kim thành tới bái kiến những vị đại sư trận đạo, trong số họ ai là đại sư luyện khí của Diễm Kim tháp vừa nhìn đã biết ngay, tất cả những đại sư luyện khí Diễm Kim tháp đều mặc trường bào có hình dáng ngọn tháp chỉ khác nhau ở màu sắc, màu sắc trường bào phân biệt: Xích, chanh, vàng, lục, thanh, xanh, tím, xích kim, tử kim.
Chín loại màu sắc trường bào khác nhau đại biểu cho thân phận của bọn hắn cũng khác nhau, trường bào màu đỏ là đại sư luyện khí cấp một, màu cam cấp hai, trường bào màu vàng cấp tám, mà người mặc trường bào màu tử kim là đại sư luyện khí kinh khủng cấp chín, ở lối vào khán đài Diễm Kim tháp chỉ có duy nhất một người khoác trường bào màu tử kim Diễm Kim tháp. Lúc này, vị lão giả mặc trường bào tử sắc Diễm Kim tháp đang trò chuyện rất vui vẻ với một đám người, dường như vô cùng sung sướng. Ánh mắt vị đại sư luyện khí áo bào tím nhìn về phía một vị thanh niên, ánh mắt ấm áp, cười nói:
– Viêm Phong hôm nay đã được Diễm Kim tháp thừa nhận là người đứng đầu trong những đại sư luyện khí cấp hai, ngày nào đó hãy tới ta dạy cho, trong vòng ba năm nhất định có thể khiến hắn chạy nước rút trở thành đại sư luyện khí cấp năm.
Người thanh niên kia chính là Viêm Phong của Viêm gia, giờ phút này trên người hắn cũng khoác một bộ trường bào giống với những người Diễm Kim tháp nhưng lại có màu cam, đây là trường bào sau khi trải qua khảo sát của Diễm Kim tháp mới có được, đối với người trẻ tuổi như Viêm Phong mà nói, đây là một loại vinh quang khiến rất nhiều người hâm mộ, nghe nói hắn cũng sắp đột phá trở thành đại sư luyện khí cấp ba rồi.
– Tiền bối nguyện ý chỉ dạy cho ta, Viêm Phong vô cùng cảm kích, định tôn tiền bối làm sư trưởng.
Viêm Phong nói vô cùng khách khí, hắn biết có thể có được sự ưu ái của một vị đại sư luyện khí cấp bảy chính là một cơ hội quan trọng để có thể tiến vào hạch tâm Diễm Kim tháp.
– Ha ha, tiểu tử này, lão phu thích.
Lão giả kia mỉm cười nói:
– Nghe nói ngươi lần này có một ước định với Mộc phủ, phải vậy không?
– Đúng vậy, Mộc Lâm Tuyết là đệ nhất mỹ nữ của Mộc phủ, hơn nữa thiên phú luyện khí cũng vô cùng tốt, lần này ta đã ước định với Mộc phủ, nếu như ta luyện khí thắng nàng thì ta sẽ lấy Mộc Lâm Tuyết làm vợ.
Viêm Phong nói thật.
– Tiểu tử ngươi lòng mang ý xấu, nhưng anh hùng từ trước đến nay đều khó qua ải mỹ nhân, hơn nữa Mộc Lâm Tuyết ta cũng nghe nói, rất xứng với ngươi, lão phu ủng hộ ngươi bắt nàng ấy lại.
Đái sưu luyện khí áo bào tím cười nói.
– Đa tạ tiền bối.
Viêm Phong cảm kích nói.
– Viêm Phong, sao vẫn còn xưng hô tiền bối vậy?
Một vị trưởng bối bên cạnh Viêm Phong cố ý giả bộ không vui nói, khiến cho ánh mắt Viêm Phong lóe lên, lập tức khom người thật sâu xuống hành lễ với lão giả, nói:
– Viêm Phong hôm nay còn chưa bộc lộ tài năng trong giải thi đấu luyện khí nên không dám làm lễ trở thành đệ tử của người, sợ làm nhục đến uy danh tiền bối, đợi đến lúc ta có được thành tự trong giải thi đấu luyện khí này ta sẽ lại bái sư.
– Ha ha, tiểu tử ngươi suy nghĩ thật chu toàn, ta ngày càng thích ngươi rồi đấy.
Vị đại sư luyện khí áo bào tím cởi mở cười nói, mà trong đôi mắt Viêm Phong tức thì hiện lên phong mang, việc này đã xác định vững chắc hắn chắc chắn trở thành thành viên trung tâm của Diễm Kim tháp, mới có thể phát triển tốt trong ngành luyện khí này.
– Tiền bối, ta xin phép đi chuẩn bị cho giải thi đấu luyện khí trước.
Viêm Phong vẫn vô cùng khách khí, đại sư luyện khí áo bào tím nhẹ gật đầu, nói:
– Đi đi, đừng để lão phu thất vọng.
– Nhất định.
Viêm Phong chậm rãi lui về phía sau, lập tức người của Viêm gia đều xoay người, khuôn mặt ai nấy đều tràn ngập vẻ tươi cười.
– Người của Mộc phủ tới.
Lúc này, một người Viêm gia nhìn về phương xa chỉ thấy trong hư không bên kia một hàng người đằng vân đi tới, chính là người của Mộc phủ.
– Đi, đi tiếp kiến thân gia một chút.
Một vị lão giả của Viêm gia cười nói lập tức bước chân mọi người đạp mạnh, cuồn cuộn bay lên không, một lát sau đều xuất hiện trước mặt đám người Mộc phủ.
– Mộc huynh từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn chứ?
Gia chủ Viêm gia mỉm cười tiến lên, mở miệng nói.
– Chư vị tới sớm vậy.
Gia chủ Mộc phủ cũng mỉm cười, nhìn không ra trong lòng bọn hắn suy nghĩ cái gì.
– Nếu như đã vô tình gặp nhau vậy chúng ta xuống dưới nói chuyện phiếm vài câu đi, vừa vặn để cho hai người trẻ tuổi Viêm Phong và Lâm Tuyết lâu ngày không gặp tâm sự một chút.
Gia chủ Viêm gia vừa dứt lời liền quay người đi về phía hạ không, tuy nói muốn mời nhưng tựa hồ căn bản cũng không cho người Mộc phủ có cơ hội cự tuyệt, một màn này khiến cho không ít người Mộc phủ lộ ra vẻ không vui nhưng bọn hắn vẫn theo sau lưng gia chủ đi về phía hạ không. Còn Viêm Phong, thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Mộc Lâm Tuyết.
– Lâm Tuyết, qua hôm nay, ngươi chính là nữ nhân của Viêm Phong ta rồi.
Ánh mắt Viêm Phong nhìn chằm chằm dung nhan xinh đẹp mỹ mạo trước mặt nội tâm có chút rung động, hắn chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi, rốt cuộc cũng tới.
– Không biết sĩ diện.
Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng nói.
– Ngươi thừa nhận cũng thế, không thừa nhận cũng chả sao, kết cục hôm nay đã định, người thua trong giải thi đấu luyện khí không thể nghi ngờ, mà khi đó ngươi chắc chắn trở thành nữ nhân của ta, ai cũng không thể ngăn cản được.
Trên người Viêm Phong lộ ra mười phần kiên quyết, lập tức đôi mắt của hắn đã rơi trên người Lâm Phong đứng bên cạnh Mộc Lâm Tuyết, trong con ngươi phảng phất như hỏa diễm đang nhảy nhót tưng bừng.
– Ta nhớ đã từng cảnh cáo ngươi, không được phép đứng cùng với thê tử của ta a.
Giọng Viêm Phong lạnh như băng, nữ nhân của hắn há lại để cho người khác ngấp nghé.
– Hắn là người hợp tác với ta, phối hợp luyện khí cùng ta, tham gia giải thi đấu luyện khí lần này.
Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng đáp lại.
– Hợp tác cũng không được.
Viêm Phong vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói: Nói đi. Lông mày Lâm Phong nhíu lại, lập tức ánh mắt nhìn về phía Mộc Lâm Tuyết, hỏi:
– Lâm Tuyết, lần này chúng ta tham gia giải thi đấu luyện khí, Diễm Kim tháp có thể bảo đảm sự an toàn cho chúng ta không?
Viêm gia là đại gia tộc ở Diễm Kim thành Bắc Vực, thế lực khủng bố so với Mộc phủ to lớn hơn, hắn lẻ loi một mình thật sự là có chút rùng mình, không thể không hỏi cho rõ ràng, mạng nhỏ mới là quan trọng nhất.
– Mười người đầu được giải của cuộc tranh tài luyện khí trong Diễm Kim thành đều được Diễm Kim tháp cam đoan bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Mộc Lâm Tuyết chậm rãi nói, Diễm Kim tháp đứng sừng sững đã từ rất lâu ở Diễm Kim thành, giải thi đấu luyện khí cứ ba mươi năm tổ chức một lần, nếu như ngay cả sự an toàn của những người tham gia giải thi đấu luyện khí cũng không đảm bảo được thì ai dám tới tham gia, nói không chừng chết như thế nào cũng không biết. Bởi vậy, cho tới nay Diễm Kim thành luôn có luật thép, phàm mười người đầu tiên đạt giải trong lần thi đấu luyện khí này, nếu ai dám tru sát sẽ đối địch với Diễm Kim tháp, nhất định phải diệt hắn. Diễm Kim tháp chỉ bảo vệ cường giả, mười người sau Diễm Kim tháp thì không chịu trách nhiệm cho sự an nguy của bọn hắn, đương nhiên ra Diễm Kim thành, Diễm Kim tháp cũng không chịu trách nhiệm, bàn tay Diễm Kim tháp không vươn ra hết được toàn bộ thế giới rộng lớn.
– Nha.
Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức ánh mắt rơi trên người Viêm Phong lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, miệng phun ra một chữ:
– Cút!
Thần sắc Viêm Phong ngưng tụ dường như cho rằng mình nghe nhầm vậy, Lâm Phong bảo hắn cút?
– Toàn bộ Bắc Vực của Diễm Kim thành này chưa từng có người nào dám nói với ta chữ này, cho dù toàn bộ Diễm Kim thành cũng không có mấy người dám, ngươi thật khiến ta mở rộng tầm mắt.
Ánh mắt Viêm Phong mang theo vài phần trò vui hành hạ người khác, nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn thân là thiên tài luyện khí sư trong đám thanh niên đồng lứa, tất cả đám người Diễm Kim tháp đều rất coi trọng hắn, một vị đại sư luyện khí áo bào tím đã thu nhận hắn làm đệ tử, nhưng Lâm Phong lại có can đảm bảo hắn cút!
– Lâm Tuyết, chúng ta đi thôi.
Lâm Phong mỉm cười nói với Mộc Lâm Tuyết bên cạnh, lập tức vươn tay ra nắm lấy tay Mộc Lâm Tuyết.
-Ừm.
Mộc Lâm Tuyết rất phối hợp nở một nụ cười sáng lạn, gật nhẹ đầu với Lâm Phong, hai người cùng nhau đi lướt qua người Viêm Phong, Viêm Phong không phải rất ngưu sao? Lâm Phong hoàn toàn không để ý, kéo tay người hắn gọi là vị hôn thê đi lướt qua người hắn. Loại cảm giác không thể nào hình dung ra được, nhưng không thể nghi ngờ đã khiến cho Viêm Phong cực kỳ không thoải mái, hắn cao cao tại thượng nói chuyện với Lâm Phong nhưng Lâm Phong lại mặc kệ hắn hào ngôn, hơn nữa còn nắm tay vị thê tử tương lại của hắn, một cỗ hỏa diễm trong đôi mắt Viêm Phong phóng thích ra, đưa lưng về phía Lâm Phong, đôi tay Viêm Phong nắm chặt nổi lên gân xanh, sát ý không chút nào che giấu, lực lượng pháp tắc kinh khủng tịch quyển không gian khiến cho ánh mắt của vô số người đều hướng về bên này. Lập tức mọi người cũng thấy được Lâm Phong nắm tay Mộc Lâm Tuyết, mà Viêm Phong thì lại đang phóng thích lực lượng pháp tắc của mình, dùng loại uy thế này để chấn nhiếp Lâm Phong.
– Người kia là ai, thật to gan, nữ nhân của Viêm Phong mà hắn cũng dám động vào, hơn nữa còn chọc giận Viêm Phong.
Không ít người thấy màn này trong hư không thì thần sắc ngưng tụ.
– Viêm Phong vậy mà đã lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, bước một chân vào cảnh giới Vũ Hoàng rồi.
Có người tức thì chấn nhiếp với thực lực cường hoành của Viêm Phong, trong lòng chấn động, vị thiên tài này không chỉ biểu hiện riêng ở phương diện luyện khí mà thực lực cũng rất kinh người. Người của Viêm gia và Mộc phủ lông mày đều đồng thời nhíu lại, rất nhiều người sắc mặt rất khó coi.
– Mộc huynh, đây là người mà Mộc phủ các người quản giáo sao, Viêm gia ta gánh không nổi loại mất mặt này.
Gia chủ Viêm gia nói lạnh như băng, vợ của Viêm gia giờ phút này lại bị nam nhân khác nắm tay.
– Lâm Tuyết.
Gia chủ Mộc gia lạnh lùng phun ra một câu. Ánh mắt Mộc Lâm Tuyết chuyển qua, nhìn về phía gia chủ Mộc gia, nói:
– Ta đang làm gì trong lòng ta tự biết, ta cũng tự phụ trách hành vi của mình, nếu như Mộc phủ muốn trục xuất ta ra khỏi Mộc gia thì tùy ý ngài.
Mộc Lâm Tuyết cũng giống Viêm Phong, nàng chờ đợi ngày này đã lâu rồi, đương nhiên sau khi biết rõ năng lực trận đạo của Lâm Phong, nàng cần tham gia giải thi đấu luyện khí lần này để thoát khỏi sự khống chế của Mộc phủ với nàng, từ khi Mộc phủ quyết định hi sinh nàng, không hỏi nàng mà đã đáp ứng điều kiện của Viêm gia thì nàng liền không còn trách nhiệm gì với Mộc phủ nữa rồi.
– Ngươi.
. . Thần sắc gia chủ Mộc gia lạnh lùng, đôi mắt lập tức quét qua Lâm Phong:
– Lá gan của ngươi rất lớn.
– Chuyện Mộc Dịch giao phó, thực không dễ làm a.
Trong lòng Lâm Phong cười khổ, bởi vì vị trí của Mộc Lâm Tuyết, hắn phải cứu Mộc Lâm Tuyết nên tất nhiên sẽ đắc tội Mộc phủ và Viêm gia, nếu như lần này không lấy được vị trí mười người đầu tiên của cuộc tranh tài luyện khí như vậy dù có chết cũng không biết sẽ chết như nào nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể kiên trì đi về phía trước, ai bảo đây là chuyện Mộc Dịch dặn dò cơ chứ!
– Lá gan ta từ trước đến nay đều không nhỏ.
Lâm Phong nhún vai, có chút im lặng, giải thi đấu luyện khí còn chưa bắt đầu mà hắn đã đắc tội với hai cổ thế lực.
– Oanh!
Một cỗ hỏa diễm mênh mông như thủy triều cuồn cuộn đánh úp lại, trên người Viêm Phong bao vây bởi hỏa diễm nhìn Lâm Phong đứng trên không, nếu không phải trong ngày tổ chức giải thi đấu luyện khí không được có tranh đấu gì xảy ra thì hắn sẽ giết chết Lâm Phong tại chỗ.
– Viêm Phong, hắn đang làm gì đó?
Lâm Phong chỉ chỉ Viêm Phong, hỏi Mộc Lâm Tuyết.Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
– Không biết.
Mộc Lâm Tuyết cũng học Lâm Phong nhún vai, ánh mắt hai người nhìn Viêm Phong tựa như đang nhìn thằng hề tấu hài vậy.
Chương 1630: Giải Thi Đấu Luyện Khí
Mộc Lâm Tuyết giờ phút này trong lòng có chút vui mừng, không nghĩ tới Lâm Phong trong hoàn cảnh này còn có thể dí dỏm như thế, Viêm Phong vốn định uy hiếp hắn lại bị hắn tùy ý nói vài câu đã dâng lên lửa giận, khiến cho Viêm Phong giống như một thằng hề đứng đó độc diễn một mình.
Lúc này Viêm Phong đang rất giận dữ vẫn đứng trong hư không phóng thích lực lượng kinh khủng, nhưng căn bản không ai quan tâm hắn, Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết cũng chỉ lấy ánh mắt trào phúng nhìn hắn. Chậm rãi thu lại lực lượng pháp tắc, Viêm Phong lạnh lùng nói:
– Mộc Lâm Tuyết, ngươi sẽ phải hối hận, sau khi giải thi đấu luyện khí kết thúc, chờ đến lúc ngươi vào Viêm gia, ta xem ngươi cầu xin ta như thế nào.
– Còn ngươi!
Viêm Phong dời ánh mắt về phía Lâm Phong, cất giọng lạnh lùng:
– Ngươi đại khái ngay cả mình ở tình trạng gì cũng không biết a!
– Lâm Tuyết, chúng ta đi xuống đi.
Lâm Phong mỉm cười với Mộc Lâm Tuyết, không cần phải nói mấy lời dư thừa với đối phương.
– Được.
Mộc Lâm Tuyết khẽ gật đầu, hai người dắt tay nhau đi về hướng hạ không khiến cho Viêm Phong lại một lần nữa thần sắc cứng đờ đứng im tại chỗ, sắc mặt đặc biệt khó coi, đệ nhất mỹ nữ Mộc phủ thật sự là vị hôn thê của hắn? Giờ phút này ngay trước mặt mọi người nắm tay nam nhân khác!
– Người kia rốt cuộc là ai, hắn đã hoàn toàn chọc giận Viêm Phong rồi đấy.
Không ít người nhìn Lâm Phong rồi thầm nghĩ trong lòng, cho dù Viêm gia hay Viêm Phong thì cũng đã coi Mộc Lâm Tuyết của Mộc phủ là thê tử của Viêm Phong rồi, sau hôm nay khi giải thi đấu luyện khí kết thúc Mộc Lâm Tuyết sẽ trở thành người của Viêm Phong nhưng trước khi giải thi đấu luyện khí diễn ra Mộc Lâm Tuyết lại thân mật với nam nhân khác như vậy, đây không thể nghi ngờ chính là trước mặt mọi người đánh vào mặt Viêm Phong một cái, đồng dạng cũng quăng cho Viêm gia một cái tát vang dội, gia hỏa này cũng quá to gan rồi. Lâm Phong thật sự không nghĩ nhiều như vậy, lúc này trên mảnh đất trống, người tới tụ tập ngày càng nhiều, đều đến để tham gia cuộc tranh tài luyện khí.
– Tư Mã Nam của Diễm Kim thành ở Đông Vực kia, hắn cũng đến rồi, nghe đồn Tư Mã Nam sớm đã trở thành đại sư luyện khí cấp hai nhưng hắn chưa đến Diễm Kim tháp để chứng nhận thôi.
Mọi người thấy xa xa lóe lên bóng dáng hai người thanh niên, người phía trước tên Tư Mã Nam, thanh niên đại sư luyện khí rất có danh tiếng ở Đông Vực. Tư Mã Nam Đông Vực, Cát Thanh Phong Tây Vực, Viêm Phong Bắc Vực, Hận Trường Thiên Trung Vực, bốn người này đều vô cùng có danh tiếng, thuộc về thanh niên nhất bối kiệt xuất nhất, kế tiếp mới đến phiên Mộc Lâm Tuyết, hơn nữa người cũng có thiên phú luyện khí tương tự Mộc Lâm Tuyết tuyệt đối không dừng lại ở con số bốn người đấy, nhưng bởi vì Mộc Lâm Tuyết ngoài luyện khí ra còn có dung mạo cực kỳ xinh đẹp nên mới không giống người thường, càng được người ta chú ý hơn. Mộc Lâm Tuyết cũng nhìn thấy Tư Mã Nam, nói với Lâm Phong:
– Tư Mã Nam là thanh niên nhất bối trong nhóm bốn người luyện khí mạnh nhất của Diễm Kim thành, tuy vậy hắn lại rất khiêm tốn, không ai biết rốt cuộc thực lực luyện khí của hắn rốt cuộc như thế nào, nhưng chắc cũng không kém bao nhiêu so với Viêm Phong.
– Ừ.
Lâm Phong khẽ gật đầu, trong giải thi đấu luyện khí này, nếu như thật sự chỉ luyện chế ra được Hoàng khí cấp hai thì chỉ sợ ngay cả mười phần tịch vị trước tiên sẽ không lấy được, Viêm Phong hắn chỉ là thiên tài Bắc Vực mà thôi, Diễm Kim thành rộng lớn như vậy, mỗi một khu vực đều có một vài thanh niên có thiên phú luyện khí thiên phú mạnh mẽ.
– Cát Thanh Phong cũng đến rồi, thiên tài luyện khí Tây Vực.
Mộc Lâm Tuyết lại chỉ vào một người khác đang ngự không mà đến, Cát Thanh Phong khoác lên người trường bào màu bạc, chiếu sáng rạng rỡ giống như một trận gió mát, lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại khu đất trống của cuộc tranh tài luyện khí. Ánh mắt Lâm Phong sáng quắc, nhìn quét qua càng ngày càng nhiều người tới tham gia cuộc tranh tài luyện khí, kỳ thật ai nấy cũng đều có năng lực luyện chế Hoàng khí, nếu không cũng sẽ không đến đây chuốc lấy nhục, không luyện chế được Hoàng khí thì không có bất kỳ ý nghĩa gì, không có khả năng có người Diễm Kim tháp sẽ vừa ý bọn hắn. Đương nhiên, mặc dù người tham gia cuộc tranh tài luyện khí đều có thể luyện chế ra Hoàng khí nhưng đại đa số người chỉ có thể biến thành phụ gia, dẫn người phụ trợ ra cùng đứng so sánh trên một sân khấu mới có thể nhìn ra được trên phương diện luyện khí ai có thiên phú hơn, giải thi đấu luyện khí này cũng giống như luyện khí giới lôi đài chiến.
– Lâm Phong, ngươi nhìn chỗ đó đi.
Mộc Lâm Tuyết chỉ vào trước khán đài Diễm Kim tháp, nói với Lâm Phong:
– Những người khoác trên mình trường bào có đồ án Diễm Kim tháp chính là đại sư luyện khí của Diễm Kim tháp, màu sắc trường bào đại biểu cho cấp bậc của bọn hắn, xích, chanh, vàng, lục, thanh, xanh, tím, xích kim, tử kim, phân biệt các vị đại sư luyện khí từ cấp một đến cấp chín.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn ra xa, người mặc trường bào màu tử kim hắn chỉ thấy có một vị, trường bào màu vàng có ba vị, mà trường bào màu tím có tới bảy người, đại đa số mọi người đều mặc trường bào màu lam cùng với trường bào màu xanh, nói cách khác đại sư luyện khí cấp năm và cấp sáu chiếm đại đa số, nhân vật từ cấp bảy trở lên không nhiều lắm, điều đó mang ý nghĩa có thể luyện chế ra Hoàng khí đẳng cấp cao hơn nữa còn một thân một mình, cấp bậc đại sư luyện khí vô cùng nghiêm khắc, hai người phối hợp luyện chế ra một Hoàng khí không thể xem như đẳng cấp đại sư luyện khí kia được. Lúc này những đại sư luyện khí Diễm Kim tháp kia đã bắt đầu ổn định vị trí rồi, mà mặt trời cũng đang dần dần dịch chuyển lên tới đỉnh, cũng sắp tới giữa trưa. Trong lúc đó, một hồi âm thanh kiếm khiếu cuồn cuộn, lập tức mọi người thấy một đám cường giả ngự kiếm mà đến, trường kiếm nhất sắc ngân bạch lộ ra ngân quang hoa mỹ.
– Kiếm Sơn đến a.
Mọi người âm thầm nói, lập tức thấy những người Kiếm Sơn đáp xuống hạ không, đi đến chỗ khán đài Viêm gia, hiển nhiên bọn hắn đã có quan hệ hợp tác. Không chỉ có Kiếm Sơn đến mà tám mặt khán đài đều có rất nhiều đại thế lực chung quanh Diễm Kim thành, bọn hắn đều có quan hệ sâu sắc với một vài gia tộc luyện khí ở Diễm Kim thành.
– Một trận chiến thật lớn.
Lâm Phong có chút giật mình, tám mặt khán đài có người khí tức sôi sục, cũng có người ẩn đi mà không để lộ ra, nhưng đều tùy ý ngồi xuống kia lại khiến cho người ta có một loại uy nghiêm như núi thái sơn, những người này đều là cường giả một phương nhưng giờ đây đều tập trung lại để xem giải thi đấu luyện khí. Ở phương hướng Diễm Kim tháp, một đại sư luyện khí mặc trường bào màu vàng đạp bộ mà đến, màu sắc trường bào trên người hắn đại biểu cấp bậc của hắn là đại sư luyện khí cấp ba nhưng mặt mũi của hắn, cũng rất trẻ, là một người thanh niên.
– Hận Trường Thiên.
Thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng tụ, nói:
– Hận Trường Thiên là đệ tử bổn môn của Diễm Kim tháp có thiên phú luyện khí khủng bố, không nghĩ tới hắn đã trở thành đại sư luyện khí cấp ba rồi, thật nhanh.
Đại sư luyện khí cấp ba ở Diễm Kim thành dường như cũng không có nhiều người mạnh, nhưng nhắc đến tuổi của Hận Trường Thiên đã có chút dọa người, cho dù người thế lực phương nào tham gia giải thi đấu luyện khí thì tuổi đều phải dưới 30, Hận Trường Thiên đương nhiên cũng không ngoại lệ, 30 tuổi đã trở thành đại sư luyện khí cấp ba, ai có thể nói hắn về sau sẽ không trở thành một nhân vật luyện khí cấp bậc tông sư?
– Hắn vậy mà tham gia thi đấu một mình.
Thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng lại, một gia hỏa thật tự tin, đương nhiên, Hận Trường Thiên vốn là một vị đại sư luyện khí cấp ba muốn tìm được một người cùng hắn phối hợp độ tuổi dưới 30 dễ dàng sao, thân là đại sư luyện khí cấp ba hẳn tạo nghệ trên phương diện trận đạo của hắn sẽ không yếu đâu.
– Lâm Tuyết tỷ.
Lúc này, bên cạnh Mộc Lâm Tuyết xuất hiện Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu, không chỉ có bọn hắn mà những người khác của Mộc phủ cũng đứng chung một chỗ luyện khí, trong lòng bọn họ cũng có chút lực lượng.
– Làm sao vậy Thanh Ảnh?
Mộc Lâm Tuyết nhìn về phía Mộc Thanh Ảnh nói.
– Nhìn thấy nhiều đại sư luyện khí như vậy, trong lòng lại có chút khẩn trương.
Trên mặt Mộc Thanh Ảnh mang theo một nụ cười lúng túng, giờ phút này nàng đã rõ dụng ý của gia chủ Mộc phủ khi lấy uy áp để loại bỏ tổ hợp hai người kia, giờ đây hoàn cảnh này đứng giữa đám người, cũng cảm nhận được một cổ áp lực vô hình. Mộc Lâm Tuyết cười, nói:
– Thả lỏng một chút, hãy coi đây như một lần rèn luyện, dù thất bại cũng không sao cả.
Mặc dù Mộc Lâm Tuyết nói vậy nhưng lúc này nàng lại cũng thấp thỏm không yên, áp lực của nàng so với Mộc Thanh Ảnh còn lớn hơn. Lúc này, Mộc Lâm Tuyết cảm giác có một ánh mắt phóng về phía mình, lập tức đôi mắt nàng chuyển qua liền nhìn thấy Viêm Phong lại đi tới cách nàng không xa. Mà đồng thời, trên khán đài Diễm Kim tháp bảy người mặc trường bào màu tím là đại sư cấp bảy thân hình lóe lên, xuất hiện ở khu đất trống rộng mênh mông, ánh mắt nhìn mọi người bốn phía. Ngẩng đầu, nhìn thoáng mặt trời đang lửng lơ treo trên hư không, đã tới giữa trưa rồi.
– Đứng lại ở vị trí, tất cả mọi người không nên cử động nữa, mỗi người cách xa nhau 10m, đừng để ảnh hưởng tới người khác luyện khí.
Một vị đại sư luyện khí áo bào tím nhìn chúng nhân nói:
– Vòng đầu tiên cuộc tranh tài luyện khí có thời gian một canh giờ, luyện khí thất bại thì hãy tự động rời khỏi đây, không luyện chế ra được Hoàng khí cũng như vậy, tự túc rời đi, coi như bị loại, khi ra về cũng không được quấy rầy người khác luyện khí, vòng thứ nhất chỉ có cơ hội một lần, cho dù ai cũng không có cơ hội lần thứ hai.
Nghe thấy quy tắc vòng thứ nhất đồng tử không ít người có chút ngưng tụ, tuy rằng trong lòng bọn họ đã có chuẩn bị nhưng khi đại sư luyện khí nói ra, những người luyện khí bất ổn vẫn không nhịn được tim đập mạnh một cáo, vòng thứ nhất chỉ có cơ hội một lần, không luyện chế ra được Hoàng khí thì trực tiếp bị loại, luyện chế thất bại cũng trực tiếp loại bỏ. Một vòng khảo nghiệm giữ nguyên luyện khí trụ cột cùng với tâm lý thừa nhận, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, chỉ sợ vòng thứ nhất này sẽ có rất nhiều người bị loại.
– Bây giờ giải thi đấu luyện khí, bắt đầu!
Đại sư luyện khí áo bào tím hô lên một câu, lập tức không gian phảng phất như ngưng tụ.
– Phù.
. . Mộc Thanh Ảnh thở dài, tổ hợp luyện khí của nàng và Mộc Tiêu luyện chế ra Hoàng khí còn phải xem xác suất, không phải lần nào cũng thành công, nhưng lúc này đây bọn hắn không thể thất bại. Ánh mắt nhìn thoáng qua Mộc Lâm Tuyết bên cạnh thấy lúc này Mộc Lâm Tuyết đã lấy lô luyện khí và tài liệu luyện khí mang theo ra bắt đầu sinh lửa, đặt tài liệu đã chuẩn bị trên lô luyện khí để thiêu cháy, luyện chế Hoàng khí, đối với nàng và Lâm Phong mà nói không có gì khó, vòng thứ nhất không thành vấn đề.
– Cố gắng, nếu không, ngươi sẽ là của ta.
Ở bên kia, Viêm Phong phun ra một câu lạnh lùng sau đó cũng lập tức lấy lô luyện khí của mình ra, bắt đầu luyện khí!Nguồn truyện audio