Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 309 [Chương 1541 đến 1545]
❮ sautiếp ❯Chương 1541: Tranh đoạt quyền chưởng khống
Đại Mộng Cổ Kinh, mộng chi cổ kinh là lực lượng thiện mộng, thuộc về một loại cổ kinh kỳ lạ khác thường, mà các loại lực lượng trong đó cũng vô cùng thần kỳ, tạo mộng thuật là một loại thuật pháp trong cổ kinh.
Tu luyện trong mộng, cảm ngộ đại thế chi lực, thể xác và tinh thần đều buông lỏng thật giống như một giấc mộng, Lâm Phong nằm nơi đó rất nhẹ nhàng, hồn nhiên chưa phát giác tất cả mọi chuyện xung quanh, một mực ngủ say trong mộng. Thậm chí, vài ngày sau, một đạo thân ảnh đứng trước mặt Lâm Phong, hắn vẫn không phát hiện ra, chỉ đắm chìm trong mộng cảnh của chính mình.
Người mặc áo tím nhíu nhíu mày, trong lòng có chút không vui, Lâm Phong có thiên phú không thể nghi ngờ, chiếm được sự tán thành của Mê Thần Quân, được trao tặng thân phận áo tím, nhưng thiên phú mạnh mẽ không nhất định sẽ trở thành cường giả chân chính, ngày sau cố gắng cùng với tâm tính cứng cỏi với võ đạo cũng quan trọng không kém hơn thiên phú chút nào, cho tới bây giờ chưa từng có người nào chỉ dựa vào thiên phú mà không cố gắng tu luyện mà đạt tới cảnh giới tuyệt cường, chính mình không trầm luân trong võ đạo, chỉ biết lãng phí thiên phú của mình.
Giờ phút này, hô hấp của Lâm Phong đều đặn, khí tức bình thản, trên người không khí tức phóng ra ngoài, đối với ngoại giới tất cả giống như chưa tỉnh, cái này không phải đang tu luyện, mà hắn đang ngủ, hơn nữa ngủ tựa hồ cũng quá an nhàn đi, ngay cả có người đến bên cạnh cũng không phát giác ra được, điều này làm cho người mặc áo tím có chút không hài lòng.
– Lâm Phong!
Người mặc áo tím hô một tiếng, Lâm Phong lập tức bừng tỉnh, lấy năng lực hôm nay của hắn cũng chỉ có thể làm được cấp độ tạo mộng nông mà thôi, rất dễ dàng bừng tỉnh. Nhớ lại trước kia hắn trong ngực của nàng ta đi vào giấc mộng, loại cấp độ mộng cảnh tương đối sâu phải mất một năm mới thức tỉnh, bởi vì nàng ấy nắm giữ lực lượng pháp tắc đại mộng, tuy không phải rất mạnh mẽ, nhưng muốn khống chế một cường giả Tôn Vũ trong mộng rất đơn giản, điểm ấy Lâm Phong tu luyện Đại Cổ Mộng Kinh rất rõ ràng.
– Đại nhân!
Lâm Phong đứng dậy. Hắn trong mộng cảnh tu luyện, cho nên đối với ngoại giới cảm giác rất yếu, đó chính là vấn đề. Người mặc áo tím khó chịu nhìn Lâm Phong một cái nói:
– Đi theo ta!
Hắn dứt lời quay người đi, Lâm Phong bình tĩnh đi theo sau lưng người mặc áo tím rời khỏi nơi này, không quan tâm cái nhìn của đối phương, hiện tại thứ hắn cần là thực lực, trong mộng cảnh tăng thực lực có thể không để cho bất kỳ người nào biết là phương pháp che giấu tốt nhất, che giấu thực lực chắc chắn sẽ có lúc dùng đến. Người mặc áo tím mang theo Lâm Phong đi tới bên ngoài Tiên Linh lần trước, những người khác cũng đều ở đây.
– Lần này chúng ta đi đến khu vực Hoãn Trùng, Tề Thiên Bảo chúng ta phụ trách trật tự một phương.
Người mặc áo tím nói với Lâm Phong một tiếng, việc này những người khác đều đã biết, nhưng vì Lâm Phong tới trễ nhất, cho nên người mặc áo tím mới cố ý dặn dò hắn một tiếng.
Một hàng người đi bộ về phía trước, đi theo con đường Tiên Lâm không ngừng ra đi ra bên ngoài, sau một lát, phía trước đã không còn đường, nhưng người mặc áo tím trực tiếp đi xuyên một cây cổ thụ, thân ảnh biến mất không thấy.
– Cây cổ thụ này là cửa ra vào tiểu thế giới.
Trước kia ở tiểu thế giới của Viêm Đế, cửa ra vào là cây cổ thụ ở Tương Tư lâm do mẫu thân của Lâm Phong Nguyệt Mộng Hà phát hiện ra. Lâm Phong cùng mọi người đi xuyên qua cổ thụ, xuất hiện bên ngoài thế giới, phía sau một cây cổ thụ to lớn, rất khó tưởng tượng được bên trong cây cổ thụ này là một thế giới. Đây là một rừng cây của Tề Thiên Bảo, người mặc áo tím mang theo đám người đi tới biên giới bậc thang vạn trượng của Tề Thiên Bảo, chỗ này có thể quan sát chủ thành rộng lớn, nhưng chỗ đất trống đằng kia đã có không ít đám người ở đấy, cơ hồ đều có một ít thanh niên cường giả, tu vi đều là Tôn Vũ tầng tám, tầng chín cách Vũ Hoàng đều không xa, nhưng chỉ một ít khoảng cách này tuyệt đối không phải dễ dàng đi lên như vậy. Tề Vũ Thần cũng ở trong đám người đằng kia, sau khi thấy Lâm Phong đến, hắn đi tới chỗ của Lâm Phong, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng. Cũng bởi vì người này, Mục Doãn dám phản bội hắn, mà hôm nay, người này lại biến thành nô bộc của Tề Thiên Bảo hắn.
– Ngươi thích Mục Doãn?
Tề Vũ Thần nhàn nhạt hỏi Lâm Phong.
– Ăn ngay nói thật, về sau ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của hắn!
Người mặc áo tím nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, nhìn Tề Vũ Thần hồi đáp:
– Vâng!
Trong lòng Tề Vũ Thần đã nhận định hắn thích Mục Doãn rồi, vì thế hắn đương nhiên sẽ theo ý của đối phương trả lời một tiếng đúng, lúc nào hắn nhớ kỹ bây giờ mình đã bị Mê Thần Quân đã khống chế, mà không phải tự mình độc lập.
– Trước mỗi câu trả lời, ngươi nên thêm hai chữ thuộc hạ.
Tuy rằng Tề Vũ Thần sớm đã biết kết quả, nhưng bên trong con ngươi vẫn hiện lên một tia lạnh lùng, đối với việc Mục Doãn phản bội, trong lòng của hắn vẫn không tiêu tan được.
– Thuộc hạ thực sự rất thích Mục Doãn!
Lâm Phong khẽ khom người, mở miệng nói với Tề Vũ Thần, nhưng mà khi cúi đầu xuống một giây kia, bên trong con ngươi hiện lên tia lạnh lùng, đương nhiên cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, lúc hắn ngẩng đầu lên, đã khôi phục bộ dáng lạnh nhạt, giống như tất cả vốn nên như vậy. Tề Vũ Thần nhìn Lâm Phong, hài lòng cười, hắn rất hưởng thụ cảm giác ưu việt trước mặt Lâm Phong, bởi vì nữ nhân hắn thích vì Lâm Phong mà phản bội lại hắn.
– Ta sẽ cho ngươi thưởng thức vẻ đẹp của nàng.
Tề Vũ Thần cười cười, lập tức quay người, tự nhủ:
– Cho dù mặc thêm áo tím, vẫn chỉ là nô bộc của Tề Thiên Bảo mà thôi, Mục Doãn, lựa chọn của ngươi đáng buồn đến cỡ nào!
– Lên đường đi!
Lúc này, một vị cường giả đứng đầu nhàn nhạt nói. Cường giả này Lâm Phong đã nhìn thấy qua, là người cầm đầu mấy người kia chặn giết bọn họ bên ngoài tiểu thế giới, một vị trung vị Hoàng thực lực rất mạnh. Một hàng thân ảnh ngự không mà đi, đi về phía khu vực Hoãn Trùng của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Thời gian cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới đã ngày càng gần, mà địa điểm tranh đoạt chính là ở khu vực Hoãn Trùng kia, cho nên, thế lực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo bắt đầu hội tụ tại Hoãn Trùng, không chỉ có bọn hắn, người của chín tòa chủ thành cũng đều chạy đến Hoãn Trùng này, cho nên lúc Lâm Phong đi vào khu vực này lần nữa, lại phát hiện người ở đây còn nhiều hơn so với lần trước.
– Đại nhân, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới lấy loại phương thức nào vậy?
Lúc đám người Lâm Phong đáp xuống trong Hoa phủ, Lâm Phong đi đến bên cạnh Vũ Hoàng hỏi hắn một tiếng.
– Những thanh niên dưới 50 tuổi trong Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo tỷ thí với nhau, ba thanh niên mạnh nhất của ba phương nào, ba phương thế lực đó sẽ nắm giữ quyền khống chế vạn năm.
Vũ Hoàng nói, điểm ấy mọi người trong khu vực này đều biết, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo không có khả năng để những nhân vật đứng đầu như bọn họ ra tay chiến, vậy chẳng phải sẽ đấu đến long trời lở đất, hơn nữa nếu thất bại cực tổn hại mặt mũi, cho nên rất nhiều năm trước đã định ra quy củ này, để những thanh niên đồng lứa dùng thực lực đến quyết định, còn người cân nhắc quyết định là võ tu của Thanh Đế Sơn. Mặc dù Thanh Đế Sơn không can thiệp, nhưng bởi vì khắp khu vực Thanh Đế Sơn, Thanh Đế Sơn nắm giữ quyền nói chuyện tuyệt đối, cho nên để bọn họ cân nhắc quyết định là phù hợp nhất. Lâm Phong nhìn thoáng qua đám người Tề Vũ Thần một cái, xem ra những thanh niên này đều là đệ tử Hạch Tâm của Tề Thiên Bảo, mà không phải những người bị khống chế. Những người như bọn họ chỉ có tư cách giữ gìn trật tự, ngay cả quyền lợi chiến đấu cũng đều không có, mặc dù trong bọn họ có rất nhiều cường giả lợi hại không kém hơn những người kia. Tề Thiên Bảo muốn một mực khống chế bọn hắn, cho nên sẽ không để bọn hắn được đại thế lực Thanh Đế Sơn coi trọng, loại quy củ tiềm ẩn của võ tu Thanh Đế Sơn bọn họ cũng biết, nhưng bởi vì bọn họ không can thiệp chuyện của các đại thế lực, cho nên sẽ không đi quản.
– Lâm Phong, chuyện của Tề Vũ Thần không nên quá để ý, hôm nay Mê Thần Quân coi trọng ngươi, tiềm lực của ngươi cực lớn, về sau chớ lười biếng hãy tu luyện thật tốt, tranh thủ sớm ngày bước vào Vũ Hoàng , đi theo Mê Thần Quân, ngày khác địa vị của ngươi ở Tề Thiên Bảo chưa hẳn đã dưới Tề Vũ Thần.
Người mặc áo tím dặn dò lần nữa.
– Đa tạ đại nhân đã chỉ giáo!
Lâm Phong khách khí nói một tiếng cám ơn, nhưng trong lòng xì mũi coi thường, nếu như thật sự bị khống chế, cho dù thành Hoàng vẫn không phải con rối sao, lúc đó còn ý nghĩa gì nữa, đương nhiên, không cần đối phương nói hắn cũng biết phải tu luyện thật tốt, có điều không phải vì thuần phục Mê Thần Quân, mà vì chém hắn! Một lát sau, có một người đến đây đón tiếp mọi người, chính là Vũ Hoàng của Tề Thiên Bảo đã đóng quân ở mảnh khu vực Hoãn Trùng này, Kim Thần Quân! Kim Thần Quân rất khách khí với trung vị Hoàng cầm đầu kia, hiển nhiên địa vị của đối phương trong Tề Thiên Bảo không kém, mà lúc giết bọn hắn cũng là người kia phụ trách, nhưng cũng không bằng Mê Thần Quân, Mê Thần Quân ở Tề Thiên Bảo không thể thay thế, mà hắn cũng nắm trong tay một quân đoàn vô cùng cường đại. Kim Thần Quân đi đến phía bên này, nhìn Lâm Phong một cái, lập tức cười nói với Vũ Hoàng áo tím:
– Người này do ta mang đến cho Mê Thần Quân đại nhân đấy, cũng không tệ lắm phải không?
– Vậy thì cảm ơn Kim Thần Quân rồi.
Vũ Hoàng áo tím khách khí cười nói.
– Không cần, chỉ cần Mê Thần Quân đại nhân thoả mãn là được.
Kim Thần Quân mỉm cười, lập tức nhìn về phía Lâm Phong:
– Không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã mặc áo tím rồi, ta nói rồi ngươi sẽ có tiền đồ rộng lớn đấy!
– Cảm ơn Kim Thần Quân!
Lâm Phong tiếp tục ngụy trang.
– Được rồi, chư vị theo ta đến đây, trước hết hãy nghỉ ngơi một ngày, buông lỏng một phen!
Kim Thần Quân cười nói, rồi dẫn đầu mọi người đi lại trong phủ, lập tức Lâm Phong thấy không ít nữ tử xinh đẹp đến đây, dẫn bọn hắn đến chỗ từng người.
– Lâm Phong, những nữ tử xinh đẹp này đều là nữ tế ti, đều là tấm thân xử nữ, mỗi vạn năm lúc tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới, chuyện tư lễ sẽ do toàn bộ nữ tế ti phụ trách, ngươi nhìn xem có nhìn trúng nữ tử nào hay không, nếu thích ai đó, ta để cho các nàng ở cùng ngươi.
Vũ Hoàng áo tím nói với Lâm Phong, lập tức trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, chẳng những không có chút hưng phấn nào, ngược lại hắn cảm thấy phẫn nộ không hiểu. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được vì sao lúc Mục Doãn thấy đám thiết kỵ yêu thú kia đi ra khỏi cửa thành sắc mặt lại thay đổi, nữ tế ti không có tự do, vận mệnh của các nàng đều bị Tề Thiên Bảo khống chế trong tay, ngày bình thường cũng may, nhưng mỗi lần có chuyện quan trọng, chuyện tư lễ sẽ do nữ tế ti phụ trách, vào lúc này, nếu bị người khác nhìn trúng, các nàng sẽ phải tiếp khách!
– Doãn nhi có ở đấy không?
Lâm Phong đưa mắt tìm người trong đám thiếu nữ, nhưng cũng may cũng không thấy thân ảnh Mục Doãn, có điều nghe ý tứ của Tề Vũ Thần, chỉ sợ hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho Doãn nhi!
Chương 1542: Võ tu Thanh Đế Sơn
Ban đêm, ánh đèn rực rỡ chiếu xuống, nhưng Lâm Phong đã chìm vào giấc ngủ, à không nên nói là đi vào giấc mộng.
Từ trước đến nay, Lâm Phong tu luyện không cần chậm rãi tiến vào trạng thái, chỉ trong nháy mắt đã có thể chìm vào trong đó, hôm nay tu luyện Đại Mộng Cổ Kinh, trong mộng tu luyện càng nhanh vô cùng, trong chớp mắt chìm vào trong mộng cảnh do chính mình tạo ra, thậm chí không người nào biết hắn đang tu luyện.
Lúc nửa đêm, thân thể người mặc áo tím bay lên không, đi tới bên ngoài phòng Lâm Phong, sau đó thần niệm xâm nhập vào trong phòng Lâm Phong, hắn muốn nhìn một chút Lâm Phong tu luyện như thế nào, nhưng rất nhanh sắc mặt của hắn bắt đầu lạnh xuống, bởi vì hắn phát hiện Lâm Phong lại đang ngủ rất ngon, nằm trên giường hô hấp đều đều, người này không tham sắc đẹp, lại chỉ thích ngủ.
Điều này làm cho người mặc áo tím phẫn nộ phất tay áo, thầm mắng Lâm Phong không nên thân, vào ban ngày còn khuyên hắn hãy tu luyện thật tốt, bước vào Vũ Hoàng , sau đó cũng không bị những thanh niên Tề gia coi thường nữa, cũng giống như hắn, hiện tại thanh niên Tề gia cũng phải khách khí đối với hắn, dù sao hắn là cường giả Vũ Hoàng , hơn nữa lại có Mê Thần Quân làm chỗ dựa.
Ngày thứ hai, những người bị khống chế vốn nên đi dò xét, nhưng bởi vì Lâm Phong vẫn đang ngủ say trong đó, khiến cho người mặc áo tím không đi gọi Lâm Phong, hắn muốn nhìn hắn ta ngủ được bao lâu.
Nhưng mà giấc ngủ của Lâm Phong hiển nhiên khiến người mặc áo tím vô cùng ‘ kinh hỉ ’, bởi vì giấc ngủ này không có ai gọi, vì thế Lâm Phong sẽ không tỉnh lại, một giấc ngủ mười ngày, bên ngoài cũng đã vô cùng náo nhiệt, cường giả khắp nơi hội tụ, nhưng giống như không có quan hệ với Lâm Phong vậy, hắn vẫn ngủ ngon! Ngày hôm nay, người mặc áo tím rốt cuộc không chịu được Lâm Phong nữa, trầm mặc đứng bên ngoài gian phòng của Lâm Phong, thậm chí có thêm vài phần tức giận, cái tên khốn khiếp này ngủ một giấc suốt mười ngày, hơn nữa còn không có dấu hiệu thức tỉnh nữa. Lâm Phong đang trong mộng khổ tu há có thể ngại thời gian nhiều, tự nhiên sẽ không thức tỉnh rồi.
– Đi gọi hắn ra đây!
Lúc này, Vũ Hoàng áo tím nói với một vị nữ tế ti bên cạnh, nữ tế ti kia khẽ gật đầu, ra vẻ rất sợ vị Vũ Hoàng áo tím này, ngoan ngoãn đi vào trong phòng của Lâm Phong.
– Đại nhân!
Nữ tế ti gọi Lâm Phong một tiếng, nhưng Lâm Phong vẫn không có động tĩnh, không khỏi tiến lên lay cánh tay của Lâm Phong, hô lần nữa:
– Đại nhân!
– Oanh!
Trong lúc đó, thân thể nữ tế ti bạo lui, hung hăng đụng vào vách tường, làm nứt gian phòng cứng rắn, lập tức lại hung hăng rơi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng rỉ ra một ít máu tươi.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Vũ Hoàng áo tím thấy nữ tế ti bị đánh văng ra ngoài, sắc mặt khẽ biến, nữ tế ti kia run run nói:
– Đại nhân, ta.
. . Hóa ra vừa rồi nàng chạm đến cánh tay của Lâm Phong, một cỗ uy áp đại thế đáng sợ cứng rắn đánh vào trên người của nàng, vì vậy mới có cục diện này, nếu không phải bản thân nàng có thực lực cũng không tệ lắm, chỉ sợ hiện tại sẽ thảm hại hơn rất nhiều rồi.
– Xin lỗi đại nhân, ta ngủ hơi lâu một chút!
Lúc này, Lâm Phong từ trong phòng đi ra, mở miệng nói:
– Lúc ta ngủ không có thói quen để người khác đụng vào thân thể của ta!
– Xem ra sau này ở trong mộng tu luyện cũng không thể quá tùy ý được?
Trong nội tâm của Lâm Phong có chút cảnh giác, giấc ngủ này sợ đã làm cho Vũ Hoàng áo tím bất mãn rồi.
– Thì ra ngươi cũng biết mình ngủ rất lâu rồi.
Vũ Hoàng áo tím bất mãn nói một tiếng:
– Còn vài ngày sẽ đến ngày tranh đoạt tiểu thế giới rồi, cường giả khắp nơi đều đã đến, ngươi đi theo ta đến một nơi – Vâng, đại nhân!
Lâm Phong nhẹ gật đầu, lập tức đi theo Vũ Hoàng áo tím rời khỏi nơi này. Hai thân hình lóe lên đi ra khỏi phủ đệ của Kim Thần Quân, không lâu lắm, Lâm Phong phát hiện mình đi tới một quảng trường to lớn, quảng trường to lớn này giống như chuyên vì loại chiến đấu này mà tồn tại, chia làm chín mặt, chín mặt đều có bậc thang khán đài, mà trước khán đài có một cái hành lang thông suốt trung tâm chiến đài, mà bên ngoài quảng trường có đường đi, có kiến trúc vô cùng sa hoa. Ngoại trừ người trên khán đài, những người khác cũng chỉ có thể đứng ở chỗ đất trống bên trái phải hành lang chiến đài hoặc đứng xa ngắm nhìn. Giờ phút này, bên trong đã có rất nhiều người, âm thanh huyên náo, cái chiến đài này vạn năm mới được cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo dùng một lần, tự nhiên là một việc trọng đại của khu vực này rồi, cho nên có rất nhiều người đến đây vây xem.
– Dù đại thế giới hay tiểu thế giới, tất cả mọi chiến đấu đều sẽ dùng chiến đài, như vậy có thể biết được trận đấu quan trọng đến mức nào?
Lâm Phong nhìn lướt qua chiến đài to lớn, bố cục vô cùng tốt, võ đạo chiến đấu được chia làm hai loại, một, tỷ thí chiến đấu đều vận dụng chiến đài, giống như Tuyết Vực tỷ thí cùng ước hẹn của chúng Hoàng, một loại khác chính là chiến đấu bình thường, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, không cần người xem, lấy việc giết chết đối phương làm mục đích. Đây là trận chiến tranh đoạt tiểu thế giới, đương nhiên phải so về tính chất, sẽ do thanh niên đồng lứa ở cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chiến đấu. Lâm Phong theo Vũ Hoàng áo tím đi tới chỗ của Tề Thiên Bảo, những người khác đã đến, thậm chí có mấy người Tề Thiên Bảo muốn tham gia chiến đấu cũng ở đây. Phía trên hành thanh thông suốt trung tâm khán đài của Tề Thiên Bảo có để một tôn cự đỉnh cao ngất chọc trời, hình dáng giống như Tề Thiên Bảo, mà cổ đỉnh này tượng trưng cho Tề Thiên Bảo gọi là Tề Thiên cổ đỉnh, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đã tồn tại từ rất lâu, trận đấu tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới cũng vạn năm một lần, một mực tiếp tục cho tới bây giờ, mà cổ đỉnh này dùng làm tế tổ, kỳ thật là một hình thức, nhưng vẫn dùng cho tới nay, tế điện tổ tông mở ra cơ nghiệp của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo.
– Bọn hắn đã thủ hộ chỗ này cũng khá lâu, còn ngươi thì tốt rồi, ta cho ngươi thời gian, tưởng ngươi sẽ tu luyện thật tốt, lại không nghĩ cả ngày ngươi trầm mê trong giấc ngủ, lãng phí thiên phú cùng với sự coi trọng Mê Thần Quân đại nhân đối với ngươi.
Vũ Hoàng khuyên nhủ Lâm Phong, Lâm Phong vừa đến đã được mặc thêm áo tím, hắn thật sự không muốn tiểu tử này lãng phí thiên phú của chính mình.
– Lâm Phong biết sai!
Lâm Phong bình tĩnh nói, trong nội tâm lại cảm thấy có chút thú vị, không nghĩ tới những người muốn khống chế chính mình, lại lo lắng cho việc mình tu luyện, nếu như mình thật sự cường đại lên thì ngày chết của bọn họ sẽ đến.
– Được rồi, mấy ngày nay chúng ta sẽ thủ hộ nơi này, đến lúc đó sẽ có nhân vật lớn một chút sẽ đến, nhớ kỹ không được nói lung tung, ngươi chỉ có thể hoạt động trong khu vực Tề Thiên Bảo chúng ta, cũng đừng để người khác đến địa bàn của mình gây sự, đương nhiên, nếu có người đến đây gây sự, nghe mệnh lệnh của ta.
Vũ Hoàng áo tím dặn dò một tiếng, nghe khẩu khí của hắn tựa hồ không yên tâm với Lâm Phong. Tên tiểu tử này cả ngày ngủ ngon như vậy, khiến hắn cảm thấy Lâm Phong không đáng tin cậy, nếu như hắn vẫn cứ như vậy là tự gây nghiệt rồi.
– Vâng, đại nhân!
Lâm Phong vẫn không nói nhiều, tùy ý lên tiếng, sau đó tìm được một góc khán đài, trực tiếp ngồi khoanh chân lại, tiến vào trạng thái nhập định, trong chớp mắt tiến vào trong mộng cảnh.
– Ách.
. . Một màn này khiến cho đôi mắt Vũ Hoàng áo tím ngưng lại chỗ đó, sửng sốt không chớp mắt nhìn Lâm Phong, hắn nhìn không hiểu được, Lâm Phong hắn rốt cuộc đang làm gì, tu luyện sao? Chẳng lẽ Lâm Phong thông suốt rồi hay sao? Nhưng giờ phút này, hô hấp của hắn đều đặn, trên người không có bất kỳ khí tức chấn động nào, rõ ràng giống như đang chìm vào giấc ngủ vậy.
– Mà thôi, mới ngắn ngủi mấy ngày, cũng không nhìn ra hắn như thế nào, qua một thời gian nữa đi kiểm tra tu vi của hắn thì biết thôi.
Vũ Hoàng âm thầm nói, lập tức không đi xen vào chuyện của Lâm Phong nữa. Mà Lâm Phong xác thực đi ngủ, ngoại giới rộn ràng, theo thời gian trôi qua dần dần trở nên ầm ĩ, nhưng Lâm Phong vẫn đang ngủ say. Lúc này, một nơi của Tề Thiên Bảo, Vũ Hoàng áo tím trở nên nghiêm nghị, ánh mắt nhìn vào hư phương phương xa, chỉ thấy chỗ đó có vài đạo thân ảnh đang đạp hư không mà đến, đều là công tử văn nhã, tiêu sái bất phàm.
– Lâm Phong, đứng lên!
Lúc này một đạo thanh âm chui vào trong tai Lâm Phong, lập tức Lâm Phong mở mắt ra thấy tất cả người của Tề Thiên Bảo đều nhìn về hư không phương xa, ở đó có mấy người đang đạp lên hư không vừa đi vừa nói chuyện, rất tiêu sái. Lâm Phong cũng nhìn những người kia, khí chất phi phàm, tùy ý đạp bộ lăng không, giống như cùng thiên địa giao hòa một chỗ, hồn nhiên thiên thành, những người này nhìn như chỉ chừng ba mươi tuổi, chỉ sợ đều là cường giả Vũ Hoàng . Đương nhiên, Lâm Phong biết rõ tuổi thật bọn hắn, hiển nhiên không có khả năng giống như vậy.
– Cung nghênh chư vị Thanh Đế Sơn tuấn kiệt!
Vũ Hoàng áo tím cùng với Kim Thần Quân đều phía trước, vô cùng khách khí khẽ khom người, lập tức Lâm Phong cũng theo mọi người cùng một chỗ, miễn cho quá mức không giống người thường.
– Võ tu Thanh Đế Sơn.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, không thể nghi ngờ, mấy vị thanh niên đang đi tới đều là võ tu Thanh Đế Sơn, khó trách Vũ Hoàng áo tím cùng Kim Thần Quân khách khí như thế, xem ra võ tu Thanh Đế Sơn trong khắp địa vực Thanh Đế Sơn này nắm giữ địa vị đặc thù, được người người tôn trọng. Ngay cả bọn hắn đều gằng ba chữ Thanh Đế Sơn đặc biệt nặng một ít. Quả nhiên, nghe thấy mấy từ võ tu Thanh Đế Sơn, có không ít người quăng ánh mắt đến bên này, lộ ra vẻ hâm mộ, bọn họ đến từ Thanh Đế Sơn!
– Vũ Thần hiền chất sao?
Lúc này, một vị thanh niên trong số đó nhìn về phía Tề Vũ Thần, cười nói.
– Vân Thịnh thúc phụ, là ta!
Tề Vũ Thần mỉm cười với Tề Vân Thịnh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Tề Vũ Thịnh là tộc thúc của hắn, tiến vào Thanh Đế Sơn, trở thành một võ tu Thanh Đế Sơn, cho nên nắm giữ địa vị hết sức quan trọng trong Tề Thiên Bảo, thậm chí tương lai còn có thể trở thành chủ nhân của Tề Thiên Bảo.
– Đúng vậy, lần này Thanh Đế Sơn có một vị đại nhân vật giá lâm, hơn nữa sẽ có không ít võ tu Thanh Đế Sơn đến tiếp khách, ngươi hãy biểu hiện tốt một chút, tranh thủ lấy được lời mời trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, sau đó cá chép hóa rồng!
Tề Vân Thịnh vỗ bả vai Tề Vũ Thần cười nói, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía những người Tề gia khác nói:
– Các ngươi cũng phải cố gắng biểu hiện, tuy rằng rất nhiều người các ngươi không mang họ Tề, nhưng đã trong Tề Thiên Bảo rồi nên đối xử như nhau, hơn nữa, Thanh Đế Sơn cũng không hỏi họ, chỉ nhìn thực lực cùng thiên phú!
– Vâng, đại nhân!
Mọi người có chút khom người, bên trong con ngươi lóe sáng, có thể trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, địa vị của bọn hắn sẽ hoàn toàn thay đổi!
Chương 1543: Thần Vũ Vũ Hoàng
Sau đó, các võ tu Thanh Đế Sơn ngồi xuống, những người đi cùng Tề Vân Thịnh là bằng hữu mà hắn kết giao ở Thanh Đế Sơn, có thể trở thành võ tu Thanh Đế Sơn tương lai đều có thể có đại khí vận, kết giao lẫn nhau là chuyện bình thường, mà chư vị cường giả trung niên đi săn giết tiểu thế giới cũng tới, người này tên Tề Vân Kiêu cùng thế hệ với Tề Vân Thịnh, tự mình tới tiếp đón võ tu Thanh Đế Sơn.
Lúc này, không chỉ có Tề Thiên Bảo đến, người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng dần dần đến rồi, hơn nữa, mỗi một phương của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đều có võ tu trong Thanh Đế Sơn, trong các thời kỳ, bọn hắn đều có rất nhiều thanh có thiên phú, tự nhiên sẽ có người có được cơ duyên tiến vào Thanh Đế Sơn tu luyện, nhưng người có địa vị rất cao ở Thanh Đế Sơn thì có rất ít. Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo bao gồm Tề Thiên Bảo, Tư Không Thiên Bảo, Vấn Thiên Bảo, Cổ Thiên Bảo, Hạ Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, Lôi Phạt Tiên Cung, Đại Chu Tiên Cung, Vạn Hóa Tiên Cung; những thế lực này trong chín đại chủ thành nắm giữ quyền nói chuyện tuyệt đối, vậy mà lúc này người ngồi ở vị trí của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo lại hầu như không phải người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, mà là võ tu Thanh Đế Sơn, hoặc cường giả của thế lực lợi hại. Khu vực Thanh Đế Sơn rộng lớn vô tận, mà chủ thành của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chỉ là một góc trong đó mà thôi.
– Vũ Thần, tý nữa sẽ có rất nhiều tiền bối trong Thanh Đế Sơn đến, ngươi hộ tống ta tới đó yết kiến, để các vị tiền bối có ấn tượng sơ bộ với ngươi.
Tề Vân Thịnh mở miệng nói với Tề Vũ Thần, trên mặt Tề Vũ Thần lộ ra vẻ vui mừng, khẽ khom người với Tề Vân Thịnh.
– Đa tạ thúc phụ!
Lâm Phong đứng trên khán đài bên cạnh, liếc nhìn đám người, thầm nghĩ trong lòng:
– Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo này tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới không chỉ trận đấu giữa bọn họ, đồng thời còn quan hệ đến Thanh Đế Sơn, hơn nữa có cơ hội đưa đệ tử môn hạ của chính mình vào bên trong Thanh Đế Sơn, trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, là một lần kỳ ngộ trọng đại, giống như việc cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đánh cờ, khó trách thanh thế lại lớn như vậy?
Ánh mắt hắn nhìn về bốn phía quảng trường rộng lớn, giờ phút này xung quanh đều là bóng người, thậm chí Lâm Phong nhìn thấy không ít thân ảnh quen thuộc trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Ở nơi Tư Không Thiên Bảo, có trung vị Hoàng lúc ấy chặn giết bọn họ, tên Tư Không Trường Minh; ở phía Cổ Thiên Bảo, Lâm Phong thấy Cổ Lực; phía Hạ Thiên Bảo, có Hạ Thiên Phàm nổi bật bất phàm; Lôi Phạt Tiên Cung, có Sứ Giả đại nhân thủ hộ thông đạo tiểu thế giới; Vạn Hóa Tiên Cung, Lâm Phong thấy Kiều Xích Phong; Đại Chu Tiên Cung, có Chu Thiên Nhược cùng với Chu Thiên Khiếu ngày xưa miệt thị hắn. Những người này đều là thanh niên đồng lứa trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, cho nên ngày xưa tiến vào trong tiểu thế giới tiến hành lịch lãm rèn luyện, khó trách lại bất hòa với nhau, ngay cả bản thân cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng ngươi lừa ta gạt, cho nên những hậu bối kia tự nhiên khó có thể hòa thuận. Ánh mắt Lâm Phong còn nhìn chăm chú về phía Tư Không Thiên Bảo, dù sao lúc trước người giết bọn hắn ngoại trừ Tề Thiên Bảo, còn có Tư Không Thiên Bảo, nhưng cũng may trong Tư Không Thiên Bảo cũng không có bóng người quen thuộc. Giờ phút này, Vũ Hoàng cũng tới nơi đây, nhìn giống như người bình thường trà trộn vào đám đông, không lộ ra chút thu hút nào, ánh mắt hắn nhìn về phía Tề Thiên Bảo, lúc hắn nhìn thấy thân ảnh Lâm Phong không khỏi hơi đau lòng, không chỉ có Lâm Phong, Bát Nhã, Ly Hận, Hình Chiến còn có Viên Phi cũng ở đó, trong mắt bọn hắn lộ ra coi thường, thủ hộ khán đài Tề Thiên Bảo, hiển nhiên đã bị Tề Thiên Bảo khống chế rồi.
– Đều là lỗi của vi sư.
Trong lòng Vũ Hoàng giống như bị kim châm đau đớn, cảm thấy thẹn với mọi người, nhất là Lâm Phong, vì bảo vệ hắn mới rơi vào trong tay Tề Thiên Bảo. Một lát sau, hư không xa xa, có mây tầng phiêu động, sau đó một hàng thân ảnh nhẹ nhàng đi tới, mà hai người đi đầu đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, cả hai đều có tiên phong khí, chân đạp thanh liên, phía sau hai người còn có vài đạo thân ảnh cường giả đi theo.
– Nghịch Trần Vũ Hoàng đến rồi!
Thần sắc mọi người đọng lại, trong hai người cầm đầu kia, có một người là cường giả Thanh Đế Sơn, tên Nghịch Trần Vũ Hoàng . Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo và võ tu Thanh Đế Sơn đều đứng dậy, lập tức không chỉ có bọn hắn, người đi theo cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng đều nhao nhao đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Nghịch Trần Vũ Hoàng của Thanh Đế Sơn.
– Nghe nói tu vi của Nghịch Trần Vũ Hoàng đã đến thượng vị Hoàng, thực lực sâu không lường được, thuộc về nhân vật đại năng trong Thanh Đế Sơn, nói một không hai, nắm giữ địa vị cực cao.
Trong đám người có người nghe nói Nghịch Trần Vũ Hoàng sẽ đến, cũng biết rõ một ít nội tình trong đó, ánh mắt nhìn Nghịch Trần Vũ Hoàng lộ ra vẻ tôn kính, trong khu vực Thanh Đế Sơn, thượng vị hoàng đã vô cùng khủng bố rồi, được vạn chúng kính ngưỡng, cường giả Đại Đế có thể mở ra một khu vực, trở thành vua của một phương, Thanh Đế Sơn do Thanh Đế mở ra rất nhiều năm về trước, cũng ảnh hưởng đến mảnh địa vực này vô số năm, khiến Thanh Đế Sơn trở thành khu vực thánh địa, mà võ tu Thanh Đế Sơn cũng được trao ý nghĩa đặc thù!
– Nhưng người bên cạnh Nghịch Trần Vũ Hoàng là ai vậy?
Chẳng lẽ cũng là nhân vật đại năng của Thanh Đế Sơn sao? Đám người thầm nghĩ trong lòng, người bên cạnh Nghịch Trần mặc một bộ trường bào màu đen, làm cho người ta cảm giác sâu không thấy đáy, mỉm cười đứng trên hư không, mặc dù đứng bên cạnh Nghịch Trần Vũ Hoàng , nhưng người khác cũng không có khả năng bỏ qua sự hiện hữu của hắn. Hơn nữa, võ đạo luôn lấy thực lực luận bối phận, người này có thể sóng vai đi với Nghịch Trần Vũ Hoàng, hiển nhiên thực lực và địa vị cũng tương đương với Nghịch Trần Vũ Hoàng rồi, hẳn là một vị cường giả đại năng, nhưng không biết có phải người Thanh Đế Sơn hay không?
– Vũ Thần, chúng ta đi!
Tề Vân Thịnh đi bộ ra, không dám ngự không, chỉ đi trong trong hành lang, chậm rãi đi tới chỗ thân ảnh trong hư không kia, hiếm khi Nghịch Trần Vũ Hoàng xuất hiện ở địa vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Tề Vân Thịnh cùng võ tu Thanh Đế Sơn mang theo Tề Vũ Thần đi về nơi trung tâm, không chỉ có hắn, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có võ tu Thanh Đế Sơn cũng đi ra, đi về nơi mà Nghịch Trần Vũ Hoàng đáp xuống.
– Vãn bối cung nghênh Nghịch Trần Quân!
Mọi người đồng loạt khom người, lộ ra vẻ đặc biệt khách khí, trong Thanh Đế Sơn, Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng là thượng vị giả, hết sức quan trọng, còn một chữ Quân trong đó là tôn xưng, giống như Kim Thần Quân, Mê Thần Quân, kì thực bọn họ là Kim Thần Vũ Hoàng cùng với Mê Thần Vũ Hoàng !
– Không cần làm đại lễ lớn như vậy!
Nghịch Trần Vũ Hoàng lạnh nhạt cười nói.
– Nghịch Trần Quân, đứa nhỏ Ngạo Phong này đi theo người, có nghe lời không?
Một vị cường giả Vũ Hoàng của Vấn Thiên Bảo cười hỏi, lập tức khiến mọi người thầm mắng lão hồ ly. Lúc trước, Vấn Ngạo Phong được Nghịch Trần Vũ Hoàng coi trọng thu làm đệ tử, hơn nữa Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng vô cùng yêu thích hắn, khiến cho Vấn Thiên Bảo càng ngày càng đắc thế, cho rằng lần này có thể vượt qua các Tiên Cung Thiên Bảo khác. Giờ phút này, người Vấn Thiên Bảo nhắc tới Vấn Ngạo Phong muốn gần gũi với Nghịch Trần Quân hơn.
– Ngạo Phong rất có thiên phú, lần này hắn nhất định sẽ tỏa sáng.
Nghịch Trần Quân cười nói, tựa hồ có chút thỏa mãn đối với Vấn Ngạo Phong.
– Vậy vãn bối yên tâm rồi.
Cường giả bên Vấn Thiên Bảo khẽ khom người, lập tức nhìn về Vấn Ngạo Phong sau lưng Nghịch Trần Quân cười nói:
– Ngạo Phong, còn không mời Nghịch Trần Quân đến ghế của Vấn Thiên Bảo.
Vấn Ngạo Phong sau lưng lập tức phản ứng lại, tiến lên một bước, nói với Nghịch Trần Vũ Hoàng nói:
– Sư tôn, mời!
– Ừ.
Nghịch Trần Vũ Hoàng mỉm cười, lập tức nói với hắc y nhân bên cạnh.
– Thần Vũ Quân, mời!
Hắc y nhân trầm mặc không nói gì, đi theo Nghịch Trần Vũ Hoàng, đi về chỗ Vấn Thiên Bảo, từ đầu đến cuối Vấn Thiên Bảo cũng chưa cho người khác có cơ hội mở miệng, khiến cho ánh mắt mọi người cứng ngắc lại, Vấn Thiên Bảo lợi dụng cơ hội thật tốt.
– Thần Vũ Quân này là người phương nào?
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, nhìn Nghịch Trần Vũ Hoàng đối với hắn có chút khách khí, không biết hắn có thân phận gì? Xem ra đối phương hẳn là cường giả một phương rồi. Tề Vân Thịnh trở lại khán đài của Tề Thiên Bảo, mở miệng nói với Tề Vũ Thần.
– Ngươi cũng thấy đấy, Vấn Thiên Bảo bởi vì có Vấn Ngạo Phong, mới khiến cho địa vị của Vấn Thiên Bảo trong Thanh Đế Sơn khác với mấy thế lực khác, cho nên cơ hội lần này ngươi phải nắm thật chắc, tranh thủ làm cho Nghịch Trần Vũ Hoàng coi trọng ngươi!
– Ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực!
Tề Vũ Thần gật đầu đáp, lúc này, đám người Nghịch Trần Vũ Hoàng đã đi đến chỗ của Vấn Thiên Bảo, lập tức không ít đại thế lực bên ngoài cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo nhao nhao tiến đến chỗ của Vấn Thiên Bảo bái phỏng, khiến cho chỗ của Vấn Thiên Bảo cực kỳ náo nhiệt, càng khiến những người khác trong Tiên Cung Thiên Bảo không hài lòng, nhưng cũng không thể làm gì được. Đợi đến lúc những thế lực kia nhao nhao rời đi, Nghịch Trần Vũ Hoàng cùng Thần Vũ Vũ Hoàng mới ngồi lên chủ vị, Nghịch Trần Vũ Hoàng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Thần Vũ Vũ Hoàng đang tìm kiếm ai đó trong đám người, không khỏi cười hỏi:
– Thần Vũ Quân, ngươi thấy những thanh niên đồng lứa trong một góc của khu vực Thanh Đế Sơn như thế nào?
Trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng ẩn chứa sự sắc bén, đảo mắt qua từng người thanh niên, khi ánh mắt của hắn rơi vào chỗ của Tề Thiên Bảo, đôi mắt lập tức ngưng lại, đã tìm được, thật sự ở chỗ này !
– Không tệ!
Trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng hiện lên ý cười, ý cười này khiến cho ánh mắt của Nghịch Trần Vũ Hoàng trì trệ lại. Trên đường tới đây, gia hỏa này một mực lạnh lùng, vậy mà giờ phút này lại tươi cười như vậy. Lúc này, chỗ của Tề Thiên Bảo, Lâm Phong khẽ chau mày, lập tức đôi mắt nhìn về phía Vấn Thiên Bảo, lại nhìn thoáng qua hai người Nghịch Trần Vũ Hoàng cùng Thần Vũ Vũ Hoàng đang ngồi trên vị trí cao kia, vì sao vừa rồi hắn cảm giác có người ở chỗ đó đang nhìn mình vậy?
Chương 1544: Cuồng ngạo
Khách và chủ của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo ngồi vào chỗ, những người vây xem xung quanh ầm ĩ cũng dần dần trở nên yên tĩnh, Tề Vân Kiêu ngồi đó nhìn thoáng qua người bên cạnh nói:
– Thời gian không sai biệt lắm, bắt đầu tế tổ đi!Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Vâng, đại nhân!
Người kia nhẹ gật đầu, lập tức đi dọc theo con đường trung tâm chỗ Tề Thiên Bảo, sau một lát, một đạo tiếng chuông vang lên, lập tức trên hành lang của cửu đại Tiên Cung Cổ Bảo, một đám thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Dáng người của những cô gái này đều vô cùng tốt, nhất là giờ phút này, bọn họ ăn mặc lễ phục tế tự, váy dài xẻ tà, một đôi chân dài uyển chuyển như ẩn như hiện, bộ lễ phục đặc biệt ưu nhã xinh đẹp làm tôn lên làn da trắng nõn và dáng người hoàn mỹ của các nàng.
Bộ lễ phục của Tề Thiên Bảo có màu trắng thuần khiết, đoan trang cao nhã, mà vai của các nàng lại lộ ra bên ngoài càng tăng thêm vài phần kiều diễm, nơi đầy đặn kia như ẩn như hiện, hơn nữa, trên người nữ tế ti của Tề Thiên Bảo lộ ra tiên linh khí nhè nhẹ, càng toát lên vẻ kiều diễm nhưng cao quý, làm cho người ta không thể khinh nhờn.
– Các đại Tiên Cung Thiên Bảo, trong lúc tế tổ, nữ tế ti mà xuất hiện cũng là lúc tỷ thí, những nữ tế ti này đều là nữ tế ti hoàn mỹ nhất trong bộ lạc bọn họ khống chế.
Tất cả mọi người âm thầm nói trong lòng, lúc này đây Tề Thiên Bảo đã chuẩn bị lễ phục cho nữ tế ti rất kỳ lạ, cao quý lại kiều diễm, khiến cho người khác muốn xem dung mạo của các tiên nữ, nhất là khi trên mặt các nàng đều đeo mặt nạ tế tự, càng làm tăng thêm cảm giác thần bí.
Lâm Phong đạm mạc đứng đó, nhìn các nữ tế ti đứng trước Tề Thiên Cổ Đỉnh nhảy múa, sâu trong đôi mắt như có từng sợi chấn động, những nữ tế ti này rất đẹp, mặc dù không nhìn thấy mặt của các nàng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức hấp dẫn xinh đẹp này, khiến cho tâm người võ đạo đều hơi chấn động.
– Có phải rất đẹp hay không?
Lúc này, một đạo thanh âm chui vào trong tai của Lâm Phong, lập tức ánh mắt Lâm Phong chuyển qua liền thấy Tề Vũ Thần đang truyền âm với chính mình. Nghe được những lời của hắn, Lâm Phong nhíu mày, nhớ trước kia lúc Tề Vũ Thần ở Tề Thiên Bảo đã từng nói sẽ để cho hắn nhìn thấy Doãn nhi xinh đẹp, chẳng lẽ. . . Cảnh này khiến trong lòng của hắn sinh ra một cỗ lãnh ý, ánh mắt cẩn thận quan sát nữ tế ti trước cổ đỉnh, cuối cùng, đôi mắt của hắn đã rơi vào trên người nữ tế ti đầu tiên, thân thể thon thả khêu gợi, chân dài trắng nõn, như ẩn như hiện, còn có bên trong mặt nạ là môi đỏ mọng cùng với đôi mắt quyến rũ mê người.
– Doãn nhi!
Trong lòng Lâm Phong lạnh đi vài phần. Doãn nhi bị Tề Vũ Thần bức bách, cho nên không thể không trở thành nữ tế ti tế tổ. Điệu múa của nữ tế ti là một loại khác thường, nhưng rất duy mỹ, cuối cùng, trên cổ đỉnh lưu lại ba tiếng vọng, mọi người Tề gia nhao nhao đứng dậy, có nghĩa là tế tổ đã kết thúc, nữ tế ti theo hành lang lui trở về, đi vào khán đài.
– Gỡ mặt nạ của các ngươi xuống.
Tề Vũ Thần lãnh đạm nói với các nữ tế ti một tiếng, lập tức các nữ tế ti cùng nhau lấy mặt nạ xuống, mà nữ tử đứng đầu rõ ràng là Mục Doãn. Mục Doãn cũng nhìn thấy Lâm Phong, thấy Lâm Phong đứng trong đám người không nhúc nhích, trong nội tâm thầm than, hắn cũng giống như mình, cuối cùng chạy không thoát khỏi bàn tay của Tề Thiên Bảo.
– Thúc phụ, chư vị tiền bối, những nữ tế ti này đều do ta chú tâm chọn lựa, chư vị có thể rất thích đó.
Tề Vũ Thần bình tĩnh nói, trong mắt người võ đạo, chuyện nam nữ rất chuyện bình thường, ngày bình thường chư vị cường giả đều khổ tu, ngẫu nhiên đi giao hợp lại quá bình thường. Tề Vân Thịnh hơi động, những cô gái này quả thật không tệ, ngay cả mấy vị cường giả bên cạnh hắn cũng cảm thấy có chút thoả mãn, sau đó ánh mắt Tề Vân Thịnh rơi vào trên người Mục Doãn, hỏi:
– Ngươi tên gì?
– Thúc phụ, người này tên Mục Doãn!
– Được, ngươi mang các nàng đi xuống trước đi!
Tề Vân Thịnh phất phất tay, chuyện nam nữ chỉ trò tiêu khiển, huống hồ nàng kia cũng không tệ, hắn không ngại vui vẻ một đêm. Mục Doãn cắn răng, sắc mặt có chút tái nhợt, Tề Vũ Thần cười lạnh với Mục Doãn, chính mình đã từng theo đuổi nàng ta, nếu như nàng ta không nắm lấy cơ hội lại đi phản bội hắn, vậy thì biến thành đồ chơi đi, có thể khiến thúc phụ cao hứng, cũng đã không tệ rồi. Nhưng mà lúc này, Lâm Phong hơi quay người, nhìn Tề Vân Thịnh nói:
– Đại nhân, ta muốn nói ra suy nghĩ của mình?
– Hả?
Tề Vân Thịnh nhìn thoáng qua Lâm Phong, hắn cũng là người Tề Thiên Bảo, tuy rằng đã ở Thanh Đế Sơn nhiều năm, nhưng làm sao có thể lại không biết phong tục của Tề Thiên Bảo, Lâm Phong mặc trên người áo tím, hẳn là thiên phú không kém cường giả ở tiểu thế giới đi.
– Lâm Phong!
Vũ Hoàng áo tím thần sắc cả kinh, Lâm Phong này xảy ra chuyện gì vậy, lại tự tiện chủ động mở miệng.
– Đại nhân, ta có mấy lời nhất định phải nói rõ ràng, để tránh đại nhân Thanh Đế Sơn tức giận.
Lâm Phong chậm rãi mở miệng với Vũ Hoàng áo tím, lập tức ánh mắt hắn nhìn về phía Tề Vân Thịnh, mở miệng nói:
– Đại nhân, trước khi ta thuần phục Tề Thiên Bảo, đã từng tránh né trốn trong một bộ lạc trong sa mạc, Mục Doãn này có quen biết với ta, hơn nữa thu nhận ta, để ta tránh né Tề Thiên Bảo, mà trong lúc đó, hai bọn ta đã sinh ra cảm tình, cũng đã va chạm xác thịt, hơn nữa, Tề Vũ Thần cũng từng ái mộ Doãn nhi, nhưng bởi vì chuyện này, mà giận lây sang Doãn nhi, mới khiến cho nàng đến nơi này.
Lâm Phong nói chuyện không kiêu ngạo không siểm nịnh, khiến lông mày Tề Vân Thịnh hơi nhíu lại, có chút không vui, nếu thật sự có chuyện này, Mục Doãn đã không còn tấm thân xử nữ, mà Tề Vũ Thần lại dám kính dâng cho hắn. Mà lúc này, Tề Vũ Thần lại bị lời nói của Lâm Phong toát ra mồ hôi lạnh, bên trong con ngươi hiện lên một tia lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Phong cùng Mục Doãn:
– Các ngươi thật sự có làm chuyện cẩu thả sao?
– Ngày xưa, ta cùng Doãn nhi sống chung lâu ngày, làm sao có thể không sinh tình chứ.
Lâm Phong bình tĩnh nói, lập tức đôi mắt xinh đẹp của Mục Doãn quay ra nhìn Lâm Phong, trong mắt có một tia khác thường, Lâm Phong không bị khống chế! Lâm Phong đang cứu nàng? Nếu như Lâm Phong bị khống chế, thì sẽ không thể nào nói ra những lời này đâu? Nhưng bởi vì người Tề Thiên Bảo đều cho rằng Lâm Phong đã bị khống chế, cho nên bọn họ đều không hoài nghi lời nói của Lâm Phong.
– Đúng vậy, Mục Doãn không dám lừa gạt đại nhân.
Mục Doãn hơi khom người với Tề Vân Thịnh, mở miệng nói.
– Thúc phụ, ta cũng không biết nàng lại lớn mật như thế, lại phản bội Tề Thiên Bảo làm ra mấy chuyện cẩu thả.
Sắc mặt Tề Vũ Thần nhìn không được tốt cho lắm, sau đó mau chóng tạ tội với Tề Vân Thịnh.
– Được rồi, được rồi, để cho các nàng lui xuống đi!
Tề Vân Thịnh ngược lại cũng không bởi vì chút chuyện nhỏ này đi trách tội Tề Vũ Thần, hắn chỉ hơi mất hứng mà thôi.
– Mục Doãn, ngươi dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, ta sẽ ban thưởng ngươi cho những người hạ đẳng kia.
Tề Vũ Thần lạnh lùng nói, nhưng vào lúc này, Lâm Phong lại lên tiếng lần nữa:
– Đại nhân!
Vũ Hoàng áo tím nhíu mày, Lâm Phong này hư đến mức không tưởng tượng nổi rồi!
– Đại nhân, nàng đã là nữ nhân của ta, mong đại nhân ban thưởng nàng cho ta.
Lâm Phong mở miệng với Vũ Hoàng áo tím. Lập tức, Vũ Hoàng áo tím cau mày, lại bị Lâm Phong hỏi không nói được gì, nhất thời không biết nên xử lý như thế nào, tuy rằng Lâm Phong là người bị khống chế, nhưng dù sao cũng được Mê Thần Quân coi trọng, cũng là người của mình, mà Tề Vũ Thần lại là dòng chính của Tề Thiên Bảo, mặc dù địa vị tôn quý, nhưng lại bất hòa với hắn.
– Ngươi nằm mơ đi, nàng ta không tuân thủ lễ nghĩa của nữ tế ti, đã không tuân thủ được như thế, nàng ta sẽ bị trừng phạt!
Tề Vũ Thần lạnh lùng nói. Nhưng vừa dứt lời, hắn cảm giác một đạo băng lãnh rơi vào trên người của hắn, đôi tròng mắt vô cùng sắc bén kia khiến hắn cảm thấy hơi đau đớn, thậm chí, khiến hắn cảm nhận được khí tức tử vong.
– Đăng!
Lúc này, Lâm Phong chậm rãi bước ra đi về phía Tề Vũ Thần, một bước này làm cho thiên địa chấn động, rồi hung hăng gõ vào lòng Tề Vũ Thần.
– Lâm Phong!
Vũ Hoàng áo tím hô một tiếng, Lâm Phong này xảy ra chuyện gì vậy, trước kia chỉ biết ngủ, không nói nhiều, hôm nay lại dám động thủ với Tề Vũ Thần.
– Đại nhân, ta nghe lệnh Mê Thần Quân, nhưng Mê Thần Quân chưa từng nói với ta phải nghe lệnh Tề Vũ Thần, ta tôn trọng với hắn, nhưng người này lần lượt vũ nhục ta, hôm nay lại vũ nhục nữ nhân của ta, lý nào lại như vậy?
Lâm Phong lại bước mạnh lần nữa, thiên địa hợp tấu, đại thế chi lực khủng bố cuồn cuộn giống như sóng lớn sóng cả, lại giống như mang tất cả Thiên Hà chèn ép Tề Vũ Thần, khiến cho Tề Vũ Thần chau mày. Phản rồi, chẳng lẽ Lâm Phong làm phản không thành, lại đi động thủ với hắn. Mặc dù trong nội tâm rất phẫn nộ, nhưng thực lực của Lâm Phong không thể nghi ngờ, giờ phút này đại thế cuồng mãnh như sóng lớn Thiên Hà ép xuống, làm hắn có cảm giác hít thở không thông. Tề Vân Thịnh hăng hái nhìn một màn trước mắt, tu vi của Lâm Phong chỉ có Tôn Vũ tầng bảy, lại có bảy trăm lần đại thế chi lực, đáng quý, khó trách lại được mặc thêm áo tím, xem ra Mê Thần Quân rất coi trọng hắn.
– Ầm ầm!
Khán đài chấn động, Thiên Hà cuồn cuộn, cuồng phong sóng lớn bay lượn trên người Tề Vũ Thần, làm cho trường bào của hắn bay phần phật, mà cặp con ngươi Tử Vong của Lâm Phong nhìn chằm chằm vào hắn, giống như đang cướp đoạt tính mạng của hắn. Sau đó, tiếng xuy xuy truyền ra, hắn lại lui về sau mấy bước, lập tức sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
– Đã đủ rồi, chớ để người khác nhìn vào chê cười Tề Thiên Bảo.
Tề Vân Thịnh thản nhiên nói, sau đó Lâm Phong mới thu liễm khí tức cường thịnh lại, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Vũ Thần, lạnh nhạt nói:
– Ngươi là cái thá gì, về sau phải khách khí với ta một chút, nếu không phục ngươi có thể đi tìm Mê Thần Quân cáo trạng ta!
Lâm Phong cuồng ngạo nói, không cho hắn sắc mặt tốt. Ban đầu hắn còn cho rằng chính mình có thể bị khi nhục tùy ý trừ bỏ bị Mê Thần Quân khống chế, hắn trung với Mê Thần Quân, trung với Tề Thiên Bảo, nhưng lại nắm giữ tư tưởng của mình, vì nữ nhi mà phẫn nộ, cũng không có gì lớn.
– Ngươi là cái thá gì?
Sắc mặt Tề Vũ Thần vô cùng khó coi, trong lòng có chút chấn động, Lâm Phong làm phản, hắn tự tìm cái chết đấy.
Chương 1545: Quần chúng
Trên người Tề Vũ Thần mơ hồ có khí cường thịnh phóng ra ngoài, nhưng lại bị Tề Vân Thịnh lên tiếng ngăn cản:
– Đã đủ rồi, Vũ Thần, làm việc của ngươi đi!
Thần sắc Tề Vũ Thần cứng đờ, lập tức khẽ gật đầu, thu liễm khí tức lại, nhưng con ngươi vẫn lạnh buốt như cũ, nhìn thẳng vào Lâm Phong.
– Lâm Phong, ta sẽ cho ngươi biết ta là ai?
Lâm Phong không đếm xỉa đến hắn, lúc này Tề Vân Kiêu cũng mở miệng:
– Cho tất cả các nàng lui xuống đi, còn nữ nhân kia thì ban thưởng cho Lâm Phong, Vũ Thần chuẩn bị lên chiến đài.
– Vâng!
– Tạ đại nhân!
Tề Vũ Thần cùng Lâm Phong phân biệt mở miệng. Lúc này, trên mặt Mục Doãn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nguy hiểm thật, cũng may Lâm Phong cứu được nàng. Mục Doãn cùng nữ tế ti nhao nhao lui xuống, phong ba này xem như tạm thời lắng xuống, nhưng chỉ sợ Tề Vũ Thần sẽ không để cho Lâm Phong sống tốt đâu.
– Ngươi quá xúc động, lần sau không thể tái phạm!
Thanh âm Vũ Hoàng áo tím cũng trở nên nghiêm khắc hơn rất nhiều, hôm nay là ngày tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới, vạn chúng chú mục, thậm chí tất cả người trong Tề Thiên Bảo, cường giả Thanh Đế Sơn cùng với đại năng Thanh Đế Sơn đều đã đến rồi, Lâm Phong lại gây sự trong trường hợp này, cũng may hắn biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, bằng không nếu thực lực Lâm Phong yếu đuối, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp đánh gục.
Tề Vân Thịnh đáp ứng ban thưởng Mục Doãn cho Lâm Phong bởi vì cố kỵ mặt mũi Mê Thần Quân, một nữ nhân vốn là nữ nhân của Lâm Phong, đưa cho hắn cũng không sao, nếu như Tề Vân Thịnh nói muốn, có thể lựa chọn trong đám nữ tế ti kia, thậm chí muốn mấy người cũng không sao, nhưng mà người võ đạo không si mê trong đó, nhất là khi đã đến Vũ Hoàng .
Tranh đấu ngắn ngủi này xác thực hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đều ở đây, bọn họ không có khả năng để tất cả mọi người chỉ chú ý đến chút chuyện nhỏ của Tề Thiên Bảo.
Lúc này, phía Vấn Thiên Bảo, một vị cường giả đứng dậy, rõ ràng là chủ sự của Vấn Thiên Bảo phất tay ra hiệu cho mọi người bên dưới, lập tức không gian trở nên yên tĩnh, đợi hắn mở miệng. Mà lúc này, trong lòng những người Tiên Cung Thiên Bảo khác hừ lạnh một tiếng. Hôm nay, Vấn Thiên Bảo ỷ vào Nghịch Trần Vũ Hoàng là thượng khách của bọn họ, tự cho mình là chủ kiêu ngạo vô cùng.
– Chư quân, cái việc gọi trọng đại này, ta không tiện nói nhiều, nhưng trong lòng tất cả người đều biết rõ, vậy thì cứ dựa theo quy tắc trước kia mà làm đi.
Cường giả của Vấn Thiên Bảo nói xong, ánh mắt nhìn về phía Nghịch Trần Vũ Hoàng , cười nói:
– Nghịch Trần Quân, ngươi xem có thể bắt đầu chưa?
– Không cần phải cho ta vào, các ngươi nên như thế nào thì như thế đấy đi?
Nghịch Trần Vũ Hoàng thờ ơ nói, lập tức cường giả Vấn Thiên Bảo khẽ gật đầu, sau đó mở miệng nói với mọi người:
– Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, mỗi một thế lực đưa ra chín người, tổng cộng có 81 người đều lên chiến đài đi.
Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, lập tức thanh niên của các đại Tiên Cung Thiên Bảo nhao nhao đi vào hành lang lên chiến đài. Phía Tề Thiên Bảo, tính cả Tề Vũ Thần tổng cộng có chín người, ánh mắt nghiêm nghị cũng nhao nhao đi vào hành lang, hôm nay là ngày vô cùng quan trọng đối với bọn họ, hơn nữa còn quyết định phương nào được chưởng khống tiểu thế giới trong một vạn năm tới, mà bản thân bọn họ cũng có cơ hội được Thanh Đế Sơn xem trọng, lúc này đây, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo giống như đang đánh một ván cờ, cho nên bọn hắn đều không dám khinh thường, phải dốc toàn lực ứng phó.
– Kính xin Nghịch Trần Quân đứng lên chủ trì.
Cường giả Vấn Thiên Bảo khách khí nói Nghịch Trần Vũ Hoàng , để bảo đảm chiến đấu công bằng, quy tắc trận đấu là phải rút thăm chiến đấu, hơn nữa, bất kỳ người nào cũng phải đấu một trận với tất cả những người tranh tài của tám đại thế lực, cuối cùng, lấy chiến tích của mười tám người mạnh nhất, xem bọn hắn thuộc về thế lực phương nào, mà mười tám người này phải thuộc về cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo.
Thứ hạng được tính như sau cường giả mạnh nhất có chiến tích 18 điểm, người thứ hai là 17 điểm, cứ như vậy, người xếp thứ 18 được một điểm, cuối cùng ba thế lực có điểm cộng lại cao nhất sẽ có quyền chưởng khống tiểu thế giới trong vạn năm. Còn vì sao chỉ lấy mười tám người đứng đầu, vì tất cả mọi người đều cho rằng, chiến tích của những người sau vị trí thứ 18 đã không có giá trị tham khảo rồi, muốn xem thanh niên đồng lứa ở thế lực nào mạnh mẽ, đương nhiên phải nhìn một đám người cường đại nhất.
Nếu như đệ tử một phương thế lực nào đó lấy được điểm trong trận chiến đầu tiên, như vậy trực tiếp lấy được mười tám điểm, coi như thứ tự mấy người phía sau cộng lại cũng không bằng một người. Mà lần này, tất cả mọi người cho rằng, cái tên Vấn Ngạo Phong của Vấn Thiên Bảo được Nghịch Trần Vũ Hoàng thu làm đệ tử có thể lấy được chiến tích đầu đoạt mười tám điểm, nếu như Vấn Thiên Bảo có thể lấy được chiến tích của trận chiến đầu tiên, vậy chỉ cần chiến tích của những người còn lại không kém, thì việc đoạt được chiến tích nằm trong top 3 cũng không khó lắm.
– Ngươi đi cân nhắc quyết định đi.
Nghịch Trần Vũ Hoàng tự nhiên sẽ không đích thân đi làm trọng tài, mà quay sang nói với người bên cạnh, người kia nhẹ gật đầu, sau đó đi tới trung tâm chiến đài, lần này sẽ do hắn chủ trì quyết định. Loại phương thức chiến đấu này, ai tới quyết định cũng không ảnh hưởng gì, mỗi người đều phải đấu với tất cả người tham gia, chỉ là thứ tự chiến đấu sẽ khác nhau mà thôi, hơn nữa, lần chiến đấu này cho phép trực tiếp nhận thua, bằng không mà nói cường cường va chạm, một phương hơi yếu một chút kia vốn có thể lấy được chiến tích tốt, nhưng bởi vì trong lúc đụng chạm bị thương nặng không bù đắp được tổn thất làm ảnh hưởng đến chiến tích, cho nên lúc ngươi cho là mình sẽ chiến bại có thể trực tiếp nhận thua.
– Ở khoảng thời gian trước, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có rất nhiều thanh niên đi đến các nơi rèn luyện lịch lãm, thậm chí có không ít người đi vào tiểu thế giới, không biết hôm nay thực lực bọn hắn đã đến trình độ nào rồi, ai mạnh ai yếu?
Mọi người âm thầm nghĩ trong lòng, trận đấu hôm nay rất có thể ảnh hưởng đến thế cục mạnh yếu của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo trong nhiều năm về sau.
Đây là lần đầu tiên Lâm Phong dưới chiến đài nhìn mọi người chiến đấu, trước kia trong tiểu thế giới, hắn đã trải qua mấy lần đối chiến trên chiến đài, nhưng lúc nào cũng là nhân vật chính, phong vân một cõi, hôm nay, lại bị gò bó, không thể hiển lộ thực lực của chính mình chỉ có thể trở thành một tên quần chúng.
Nhưng mà nhìn người khác chiến đấu, đồng dạng có thể xem phong cảnh, vừa vặn, trận chiến này, hắn có thể nhìn một chút thực lực của những người trẻ tuổi trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo như thế nào, bọn hắn đều là Tôn Vũ tầng tám cùng Tôn Vũ tầng chín, mà Tôn Vũ tầng bảy chỉ có rải rác một ít người mà thôi, chỉ sợ sức chiến đấu đều không yếu. Không bao lâu sau, trận đấu đã bắt đầu.
Trận chiến đầu tiên là một vị cường giả Tề Thiên Bảo đối chiến người Vấn Thiên Bảo, hai thế lực lớn vốn có mâu thuẫn rất sâu, cho nên mãnh liệt va chạm không chịu nhượng bộ. Mặc dù trận chiến đấu này cho phép nhận thua, nhưng thực lực song phương lại không kém nhau nhiều, cộng thêm việc không có ai nguyện ý ném mất thể diện, cho nên vẫn luôn cuồng chiến. Cuối cùng, người Vấn Thiên Bảo chiến thắng cường giả Tề Thiên Bảo, nhưng đối phương cũng có chút thương thế.
– Thực lực không tệ, tuy rằng hai người đều ở Tôn Vũ tầng tám, nhưng chiến lực tuyệt đối đều là Tôn Vũ tầng chín, hơn nữa, nếu như đấu với Bát Hoang cảnh bình thường, nhất định có thể thắng.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, dù sao cũng chín vị thanh niên cường giả mà cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chọn ra, nếu như thực lực không mạnh mẽ thì gần như không có cơ hội đứng phía trên, chắc chắn sẽ bị người khác thay thế. Đương nhiên, hai vị Tôn Vũ tầng tám này muốn đi vào 18 vị trí đầu sợ sẽ khó khăn.
Trước kia, Lâm Phong gặp qua mấy người Chu Thiên Nhược, Cổ Lực cùng Kiều Xích Phong ở Bát Hoang còn mạnh hơn hai người này không ít, hơn nữa đã cách đây một khoảng thời gian rồi, trong khoảng thời gian này vì chạy nước rút chuẩn bị đại chiến lần này, Lâm Phong không tin bọn họ không có chuẩn bị.
Trận chiến thứ hai, Chu Thiên Nhược ra trận, đối thủ của hắn là một cường giả Tôn Vũ tầng chín. Lúc này, toàn thân Chu Thiên Nhược phóng thích Hoàng Kim Thánh Khí, kim đâm phá chư thiên, thánh kiếm phá diệt tất cả, quả nhiên so với lúc trước Lâm Phong áp chế hắn đã tiến bộ không ít, tất nhiên hắn cũng lấy được thắng lợi trận đấu này.
Chiến đấu không ngừng diễn ra, cường giả va chạm càng ngày càng mạnh liệt khiến cho người ta kinh hỉ, thậm chí có một ít cường giả va chạm, khiến cho người ta có cảm giác hít thở không thông, vô cùng hưng phấn. Bởi vì mỗi người đều phải va chạm với bảy mươi hai người của tám đại thế lực, cho nên chỉ cần không chết, bất luận kẻ nào cũng đều phải đấu bảy mươi hai trận, vì thế cuộc chiến đấu này nhất định sẽ diễn ra trong khoảng thời gian rất lâu.
Lâm Phong chăm chú nhìn mỗi một trận đấu, trong những người chiến đấu, kỳ thật có rất nhiều người có thiên phú còn không bằng thiên tài yêu nghiệt của Bát Hoang, dù sao những yêu nghiệt ở Bát Hoang kia là ở trong cả tiểu thế giới chọn một đám thanh niên ưu tú, nếu để cho những đại thế lực đi bồi dưỡng những người này một khoảng thời gian, thì hắn tin tưởng bọn họ có thể càn quét không ít người.
Đương nhiên, trong đám người kia cũng không thiếu người có thiên thú cường đại chân chính, cái tên Vấn Ngạo Phong kia chiến đấu một trận, cũng vô cùng lợi hại, lúc hắn ra sân, một vị cường giả Tôn Vũ tầng chín trực tiếp va chạm với hắn, khi song quyền vừa tiếp xúc, thân thể của đối phương lại bị hắn cứng rắn giết chết, nhìn vô cùng thê thảm, mà người bị giết kia là người của Tư Không Thiên Bảo, một màn này khiến mọi người trong Tư Không Thiên Bảo giận dữ vô cùng, mặc dù phẫn nộ, nhưng bọn hắn cũng không thể làm gì được, sinh tử trên chiến đài do trời định, Vấn Ngạo Phong đánh một chiêu trí mạng, vừa rồi không có vi phạm quy tắc, huống hồ, hôm nay, bên trên Vấn Ngạo Phong còn Nghịch Trần Vũ Hoàng nữa.
Sau khi chiến đấu hơn trăm trận, sắc trời cũng dần tối lại, cường giả Vũ Hoàng Vấn Thiên Bảo nhìn thoáng qua bầu trời đêm, nói với Nghịch Trần Vũ Hoàng bên cạnh:
– Tiền bối, hay bây giờ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tái chiến có được không?
Nghịch Trần Vũ Hoàng khẽ gật đầu, tuy rằng đêm tối không ảnh hưởng đến mắt, có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng nơi đây không chỉ có riêng người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, cũng không có không ít võ tu Thanh Đế Sơn, bọn hắn cũng không thể để những võ tu Thanh Đế Sơn một mực nhìn tiếp trận đấu, ban đêm, vừa vặn có thể gần gũi với võ tu Thanh Đế Sơn hơn một ít, đây là lệ cũ vạn năm một lần! Cường giả bên Vấn Thiên Bảo gật đầu với người chủ trì kia, người chủ trì đó tuyên bố tạm dừng trận đấu, ngày mai tiếp tục!