1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 289 [Chương 1441 đến 1445]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 289 [Chương 1441 đến 1445]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1441: Vô Thương

———————— Sau khi lưu lại bút tích thân hình Lâm Phong lóe lên trở lại phía trên hạp cốc, ánh mắt của mọi người cũng đắm chìm vào trong ba chữ to khắc trên vách núi đá kia, Vân Hải Tông, bất khuất không tiêu tan, lộ ra ý cảnh mãi mãi lưu truyền, luồng kiếm ý trong đó vĩnh viễn tồn tại, khiến cho rất nhiều người bắt đầu sinh ra một cỗ xúc động, tu kiếm, phải tập tu kiếm thuật.

Vũ Hồn của Lâm Phong tông chủ cũng không phải Kiếm, nhưng hôm nay cây bút của hắn cũng là kiếm, đã từng có thời gian hắn quật khởi ở Tuyết Nguyệt, cũng là một người một kiếm.

– Có cái vách đá này, kiếm thuật của ta sẽ càng có thể tiến thêm một bước, ba chữ kia so với kiếm pháp lợi hại đều có giá trị hơn, đây đúng là Thánh địa tu kiếm.

Trong nội tâm rất nhiều kiếm tu trở lên kích động, luồng kiếm ý không tiêu tan kia trường tồn ở nơi này. Lâm Phong nhìn ánh mắt hậu bối Vân Hải Tông toát ra vẻ nóng bỏng, nội tâm thở dài một hơi, đáng tiếc Bắc lão Không lão cùng với Nam Cung tông chủ không nhìn thấy thịnh cảnh của Vân Hải Tông ngày hôm nay, nếu không họ sẽ cảm thấy rất vui mừng.

– Chúng ta đi thôi!

Lâm Phong truyền âm cho đám người Hàn Man một tiếng, thân thể của hắn lập tức bay đi như một trận gió, mang theo Hàn Man cùng Phá Quân biến mất ngay tại chỗ, khi mọi người kịp phản ứng, họ chỉ còn thấy xa xa có một đạo quang ảnh, thân ảnh Lâm Phong tông chủ dĩ nhiên biến mất không thấy gì nữa.

– Thật nhanh, đây mới thật sự là tốc độ, những thân pháp võ kỹ giới thiệu là Phù Quang Lược Ảnh ở trước mắt Lâm Phong tông chủ không có cách nào xưng thân pháp, tốc độ này quá kinh khủng!

Mọi người thấy thân ảnh Lâm Phong biến mất trong nội tâm thở dài, họ có loại cảm giác buồn bã như mất cái gì đó, Lâm Phong là truyền kỳ của Vân Hải Tông bọn họ, là của Tuyết Nguyệt quốc.

– Lâm Phong tông chủ nhất định sẽ trở về nhìn chúng ta đấy!

Có một số thiếu nữ cảm thấy nội tâm sa sút, có chút thương cảm, các nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới nhân vật truyền kỳ của Tuyết Nguyệt lại trẻ tuổi như thế, tiêu sái tuấn tú phiêu dật, giống như vương tử, cùng người trong mộng của họ giống nhau, nhất là khi hắn khắc chữ, cỗ khí chất vô pháp vô thiên, kiếm tại tay, thương thiên đều có thể phá, đây mới thật sự là anh hùng chân chính! Lúc này Lâm Phong đã đi tới phía trên đại địa mênh mông, nhìn cái tiểu thế giới bị trận pháp vây lại, Lâm Phong lộ ra một tia vui vẻ, gia hỏa Viêm Đế này bày trận thực sự không cần nói nhiều, quả nhiên rất đáng sợ.

– Hàn Man, ta cũng không biết từ chỗ nào mới có thể đi vào, ngươi dẫn đường cho ta với!

Lâm Phong truyền âm với Hàn Man bên cạnh, hơn ba năm chưa về, không biết phụ thân xử lý đại trận này như thế nào.

– Được, Lâm thúc dựa theo ý của ngươi, mang thành Dương Châu xem như lối vào của trận pháp, bên ngoài nhìn vào Lâm thúc vẫn trong thành Dương Châu như cũ, nhưng trên thực tế thành Dương Châu đã cùng tiểu thế giới nối thành một mảnh, Lâm thúc có thể tới lui tự nhiên, chỉ có người thân nhất mới có thể bước vào.

Hàn Man mở miệng truyền âm một tiếng, nói xong không nhịn được được nhìn thoáng qua Vấn Ngạo Tuyết. Dù sao cái tiểu thế này ban đầu cũng bị Viêm Đế chiếm cứ, chỉ có người thân nhất của Lâm gia mới biết rõ nó thuộc về hoàng thất Tuyết Nguyệt quốc.

– Lâm Phong, ta muốn đến hoàng thành ngày trước đi dạo, hơn nữa trận pháp của Vấn gia ta cũng bố trí trong đó, ngay bên trong Thiên Nhất học viện, ngươi xử lý xong sự tình thì tới Thiên Nhất học viện tìm ta, chúng ta sẽ cùng nhau về Bát Hoang.

Vấn Ngạo Tuyết nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:

– Ngạo Tuyết, làm phiền ngươi rồi!

– Ngươi không đối với ta quá lạnh nhạt là được, giúp ta hỏi thăm Hân Diệp một câu!

Vấn Ngạo Tuyết quay người mà đi, phất phất tay, lộ ra vẻ đặc biệt tiêu sái. Lâm Phong tiễn Vấn Ngạo Tuyết rời đi, rồi cũng lập tức tế ra cự kiếm, ba người hướng về phía thành Dương Châu bay đi, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, không bao lâu sau, Lâm Phong đi tới thành Dương Châu, hôm nay thành Dương Châu đã được trận pháp bao vây bên trong, một phiến thịnh cảnh, bóng người mênh mông, so sánh với ngày trước cường giả nhiều như mây.

– Phong ca, ta đã từng không dám tưởng tượng, thành Dương Châu sẽ có thời điểm phồn hoa như vậy!

Hàn Man nhếch miệng cười nói, nhiều năm như vậy không thấy, hắn và Phá Quân đã đều khóa nhập Thiên Vũ cảnh, nhưng trong thành Dương Châu, Thiên Vũ đã cũng không tính phượng mao lân giác, thường xuyên có thể nhìn thấy Thiên Vũ, Tôn giả mới hiếm thấy.

– Hôm nay thực lực Tuyết Nguyệt quốc vượt xa hạ phẩm đế quốc, nếu bàn về thực lực cao tầng, Tuyết Vực là nơi có nhiều cao thủ nhất, kể cả những người trước đây có thực lực trung bình qua vài năm tu luyện, cũng đủ để xưng hùng tại Tuyết Vực!

Phá Quân nhẹ giọng nói ra, thành Dương Châu hôm nay không thiếu cường giả cấp bậc Tôn vũ, Tôn giả đi đến bất kỳ chỗ nào ở Tuyết Vực, đều là nhân vật đứng trên chóp đỉnh.

– Ví dụ như thành Dương Châu chẳng hạn, thực lực trung bình của nó đã vượt qua bất kỳ một tòa thành trì nào của Tuyết Vực rồi!

Lâm Phong trải thần niệm ra, cảm thụ cỗ khí tức phồn hoa này, trong nội tâm cảm thấy vui mừng, trong thành Dương Châu hôm nay, có thể tùy ý nhìn thấy Huyền Vũ, Thiên Vũ lúc nào cũng có thể gặp được, loại địa phương như Tuyết Vực đã được coi là rất cường thịnh, thành Dương Châu cường đại, hắn tự nhiên rất vui mừng. Không bao lâu sau, ba người Lâm Phong đi tới hoàng cung, thân ảnh Lâm Phong trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, như gió lóe lên tiến vào trong hoàng cung, không có phát ra động tĩnh quá lớn, lần này trở về Lâm Phong muốn yên tĩnh một chút, dù sao thì rất nhanh hắn cũng rời đi, gặp thân nhân của mình là đủ. Trong hoàng cung có một cái đình viện yên tĩnh và ưu nhã, mặc dù Nguyệt Mộng Hà đã qua tuổi bốn mươi, nhưng bởi vì thực lực cường đại nên không có lộ ra nửa điểm già yếu, bộ dạng đệ nhất mỹ nhân thùy mị vẫn còn, tuy nhiên bây giờ nàng lại mang theo vài phần đoan trang nhã ý, giờ phút này nàng đang ngồi trong đình viện, trên mặt lộ ra ánh sáng từ mẫu, phía trước cách Nguyệt Mộng Hà không xa, có một đứa bé hơn hai tuổi đang chơi đùa tại đó.

– Vô Thương, đến đây.

Lâm Hải đứng một chỗ khác, cười nói với đứa bé. Đứa bé này mặt mập phì, nhếch miệng cười, nhìn nhìn Nguyệt Mộng Hà, rồi lại nhìn Lâm Hải một chút, lộ ra vẻ đặc biệt đáng yêu.

– Mẫu thân!

Đứa nhỏ kia rốt cục vẫn đi tới phía Nguyệt Mộng Hà, khiến Lâm Hải tỏ ra đau khổ, còn trên mặt Nguyệt Mộng Hà lại hiện lên vẻ tức cười, rồi bế đứa bé lên.

– Vô Thương nghe lời, chờ con trưởng thành, con cũng sẽ giống như ca ca của con, trở thành anh hùng!

Nguyệt Mộng Hà nhéo nhéo cái mũi của đứa bé, ôn nhu cười nói.

– Ca ca, tại sao ca ca mãi không trở về thăm Vô Thương vậy!

Đứa bé khéo léo nói ra, người trong thế giới võ đạo bởi vì nuốt thiên địa nguyên khí nên dù còn nhỏ đã thông minh hơn người, lâm Vô Thương hôm nay cũng đã hơn hai tuổi, nó đối với chút chuyện ngoại giới đã có hơi hiểu rồi.

– Ông!

Đúng lúc này trong thiên địa nổi lên một trận cuồng phong, ánh mắt Nguyệt Mộng Hà lập tức run lên, bên cạnh nàng đột nhiên nhiều hơn một đạo thân ảnh, khi thấy đạo thân ảnh này trong nháy mắt, đôi mắt nàng như ngưng lại dưới, những đường cong trên khuôn mặt thay đổi càng thêm nhu hòa. Lâm Phong nhìn đứa bé trước mắt mình, đứa bé cũng nhìn hắn, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ.

– Ca.

. . Ca! Đứa nhỏ thì thào một tiếng, giống như đang lầm bầm lầu bầu cái gì đó, con mắt lập tức hướng về phía Nguyệt Mộng Hà nhìn lại, tựa hồ như hỏi thăm.

– Vô Thương thật thông minh!

Nguyệt Mộng Hà nhìn thấy đứa bé tự mình gọi ca ca, ánh mắt hắn không biết làm sao tự dưng hơi đỏ lên, giống như có một loại cảm giác khó hiểu.

– Cho ca ca ôm một cái!

Lâm Phong nghe được đứa bé yếu ớt hô lên hai chữ ca ca, trong lòng cũng có cảm giác rất xúc động, như có một dòng nước ấm nhè nhẹ chảy qua. Nguyệt Mộng Hà mang lâm Vô Thương đưa cho Lâm Phong, thấy hai huynh đệ lần đầu gặp mặt, Nguyệt Mộng Hà cảm giác con mắt ngày càng ướt át.

– Vô Thương!Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

Lâm Phong xoa xoa đầu đứa bé, không nghĩ tới hơn ba năm không trở về, mình đã nhiều hơn một vị đệ đệ, chuyện này đúng là một niềm vui bất ngờ, thế nhưng như vậy cũng tốt, mình thường xuyên không ở bên cha mẹ, có Vô Thương bên cạnh như vậy nó cũng có thể làm bạn với cha mẹ, có lẽ đây cũng là nguyên nhân cha mẹ sinh hạ Vô Thương, người trong võ đạo sinh con cũng không dễ dàng.

– Ca ca!

Lâm Vô Thương lại hô lên một tiếng, nhưng lần này thanh âm lớn một chút, giống như càng thêm tự nhiên hơn, nói xong nó lại nhếch miệng cười cười, lộ ra vẻ đáng yêu vô cùng.

– Ngoan, Lâm Phong ta lại có đệ đệ rồi!

Lâm Phong vui sướng nở nụ cười, lập tức nhìn cha mẹ của mình nói:

– Phụ thân, mẫu thân, cám ơn hai người!

– Đứa nhỏ ngốc, con cảm ơn chúng ta làm gì!

Nguyệt Mộng Hà lau sạch nước mắt, trợn mắt nhìn Lâm Phong.

– Cám ơn hai người đã sinh cho con một vị đệ đệ ngoan như vậy!

Lâm Phong cười ha ha nói ra, dùng hai tay bế Vô Thương lên, lớn tiếng nói:

– Đệ đệ Lâm Vô Thương của ta, nhất định sẽ trở thành nhân vật đỉnh thiên lập địa trong tương lai.

– Hi hi…!

Lâm Vô Thương cười ngây ngô, trong đầu ẩn ẩn nhớ rõ, ca ca muốn hắn trở thành nhân vật đỉnh thiên lập địa.

– Đúng rồi Vô Thương, đệ đã hơn hai tuổi rồi mà ca ca mới trở về nhìn đệ, ca ca xin lỗi đệ nhé, ca ca sẽ đưa cho đệ một kiện lễ vật xem như quà gặp mặt!

Lâm Phong lộ ra thần sắc đặc biệt cao hứng, thấy bộ dáng của hắn Nguyệt Mộng Hà cùng Lâm Hải nhìn nhau, gia hỏa này lại có chút không bình thường rồi, nhưng trong lòng bọn họ lại rất là ấm áp. Lâm Phong mang Lâm Vô Thương đặt trên mặt đất, sau đó từ trên người lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, tâm niệm vừa động, trên mặt đất lập tức xuất hiện một số vật đặc biệt, chỉ trong khoảnh khắc, từng đạo ánh sáng rực rỡ toả ra xông thẳng về phía vòm trời, từng sợi lực lượng pháp tắc kinh khủng lan tràn ra, khiến Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải bên cạnh có một loại cảm giác hít thở không thông, loại bảo vật gì vậy, thật đáng sợ! Trên mặt đất, có chín miếng mệnh cách, có năm miếng do hắn lấy được, bốn miếng còn lại đoạt từ người khác, tổng cộng có chín miếng. Phía trên Vòm trời, xuất hiện một phiến đại địa bao la mờ mịt, một cây cổ thụ xanh biếc, hỏa diễm đốt trời xanh, chín đạo quang thúc lộng lẫy toả ra trên vòm trời, giờ khắc này tất cả dân chúng của Tuyết Nguyệt quốc đều ngẩng đầu, hướng về phía hoàng thất của Tuyết Nguyệt nhìn lại, cảnh tượng đó thật sự làm rung động lòng người.

– Lâm Phong!

Nguyệt Mộng Hà thấy dị tượng phía trên vòm trời, thì biết rõ đây là bảo vật kinh khủng, không khỏi hô lên một tiếng. Lâm Phong ôm Lâm Vô Thương vào trong ngực, cười nói:

– Vô Thương, đệ nhìn đi, rồi dựa vào cảm giác, xem đệ muốn chọn tảng đá nào, ca ca tặng cho đệ!

Vô Thương vẫn còn ngây thơ, nên Lâm Phong mới bảo nó dựa vào cảm giác lựa chọn, có lẽ như vậy mới thích hợp với nó nhất, tuy Vô Thương mang theo một khỏa mệnh cách bên người, nhưng bây giờ nó vẫn chưa cảm thụ được một chút lực lượng pháp tắc nào, sau này tu luyện nó mới dần cảm thụ được chỗ tốt to lớn của mệnh cách.

– Ca ca, đệ muốn cái kia!

Lâm Vô Thương chỉ vào khỏa mệnh cách có lực lượng đại địa nói ra!

– Tốt, vậy ca sẽ đưa viên đá này cho Vô Thương nhé!

Lâm Phong cười cười, thu khoả mệnh cách kia thu lại đặt trên bàn tay nhỏ bé của Vô Thương.

Chương 1442: Uy Hiếp

———————— Phần lớn mệnh cách bên trong cổ chiến trường, đều có sinh mệnh ký thác lên trên, kì thực đó là do một số tình huống đặc thù nên chúng mới tồn tại, mệnh cách bị tách ra chỉ có khí đơn thuần có cường thịnh pháp tắc khí tức, cũng sẽ không tạo thành lực phá hoại gì, Lâm Vô Thương tự mình lựa chọn viên mệnh cách đại địa, có lẽ trong tương lai nó sẽ tại có thành tựu cường đại.

– Cảm ơn ca ca!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Vô Thương lộ ra vẻ đặc biệt đáng yêu, hai tay đặt trên mặt Lâm Phong, nhéo qua nhéo lại khiến Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải bên cạnh Lâm Phong đều phá lên cười, tiểu gia hỏa này. . .

– Vô Thương, mẫu thân cho con một cái nhẫn trữ vật con bỏ viên đá kia vào, đồ vật ca ca cho con là bảo bối, không thể tùy tiện lấy ra nghe chưa!

Nguyệt Mộng Hà cười nói, lập tức trợn mắt nhìn Lâm Phong:

– Tiểu Phong, đồ vật con đưa cho Vô Thương là bảo vật gì!

– Mệnh cách, mượn nó có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, thời điểm trùng kích cảnh giới Vũ Hoàng có thể dùng đến, để Vô Thương mang nó trên người, có lẽ sẽ có chút cảm ngộ về pháp tắc, đối với lực lượng đại địa sẽ có sự tương tác rất mạnh!

Lâm Phong tùy ý cười nói, nhưng lại khiến Nguyệt Mộng Hà cùng với Lâm Hải có chút run rẩy, ẩn chứa lực lượng pháp tắc, chí bảo trùng kích Vũ Hoàng mới dùng đến, lực lượng pháp tắc, đây là thứ lần đầu tiên bọn họ nghe được! Ánh mắt hai người nhìn về phía Lâm Phong lộ ra thần sắc vui mừng, có con như thế họ còn lo lắng Vô Thương sẽ có thành tựu thấp ấy sao, con trai trưởng Lâm Phong của họ nhất định sẽ trở thành Vũ Hoàng, vợ chồng bọn họ đều tin tưởng vào điều này.

– Ông!

Hai đạo cuồng phong lao đến, trong phiến không gian này lập tức xuất hiện hai đạo thân ảnh, hai người này chính là cường giả Kiếm Các Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu, hai huynh đệ bọn họ đều là nhân vật Tôn chủ. Lông mày Lâm Phong nhíu lại, trong ánh mắt lóe lên một đạo ý chí sắc nhọn, giống như rất không hài lòng.

– Thiếu chủ!

Kiếm Lăng Tiêu cùng Kiếm Lăng Không nhìn thấy Lâm Phong không vui thì trong lòng họ khẽ run lên, cả hai không khỏi có chút khom người với Lâm Phong hô một tiếng.

– Bình thường các ngươi cũng vô lễ như thế hả?

Lâm Phong nói một tiếng lạnh nhạt, bên trong giọng nói bình tĩnh ẩn chứa một tia hàn ý, khiến thân thể Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không run rẩy.

– Thiếu chủ, hai người chúng ta chỉ thấy bên này có hào quang trùng thiên, nên muốn đến nhìn một chút xem sự việc như thế nào!

Kiếm Lăng Tiêu cảm thấy Lâm Phong không vừa ý, nên trong lòng không khỏi hơi sợ hãi, vị thiếu chủ này so với ngày xưa càng lăng lệ ác liệt hơn rồi, tu vi đã bước vào Tôn Vũ tầng sáu, rất nhanh sẽ đuổi kịp bọn họ, tốc độ tu luyện thật khủng khiếp.

– Các ngươi muốn nhìn xem bảo vật gì xuất hiện?

Giọng nói của Lâm Phong vẫn lạnh lùng như trước, hắn bảo Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không trấn thủ ở Tuyết Nguyệt quốc, để bọn hắn bảo hộ an nguy hoàng thất Tuyết Nguyệt, chứ không phải bảo bọn hắn thấy bảo vật lập tức đi ra, không có chào hỏi một tiếng, nơi này chính là nơi ở của phụ thân cùng mẫu thân hắn nghỉ ngơi, hiển nhiên bọn hắn đối với cha mẹ của mình, không có kiêng kị giống như đối với mình, bọn họ là tùy ý mà làm.

– Tiểu Phong, bỏ qua đi.

Lâm Hải biết rõ vì sao Lâm Phong tức giận, nhưng thực lực của hai người kia hắn biết rất rõ, đây chính là nhân vật cấp bậc Tôn chủ đích thực, mặc dù họ không biết vì sao Lâm Phong trở thành thiếu chủ của bọn hắn, nhưng loại nhân vật này Lâm Phong cũng không thể gây khó dễ cho bọn họ.

– Làm sao có thể cứ bỏ đi như vậy!

Bước chân Lâm Phong vượt qua, một cỗ kiếm ý ngập trời lập tức bùng nổ ra, giống như cuồng phong, phải nói hủy diệt phong bạo mới đúng, trong khoảnh khắc phong bạo mang hai người Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu bao phủ bên trong.

– Chết!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, ý chí tử vong lập tức bao phủ Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không trong chớp mắt, ý chí tử vong đáng sợ khiến thân thể Kiếm Lăng Không cùng Kiếm Lăng Tiêu run rẩy, khí tức tử vong điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể của bọn hắn, lúc này hai người bọn họ đã bị tử vong bao phủ. Thần sắc hai người trở lên kinh hãi, thân thể không ngừng run rẩy giống như sắp chết, bọn hắn chưa từng có cảm giác tuyệt vọng như thế, họ cảm giác Lâm Phong chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, bọn hắn chắc chắn sẽ phải chết.

– Thiếu chủ thứ tội!

Phốc một tiếng thân thể hai người quỳ xuống, giờ phút này bọn hắn mới ý thức được vấn đề ở đây rất nghiêm trọng, trước kia bọn hắn tôn trọng Lâm Phong bởi vì Lâm Phong chính là người nắm giữ kiếm báu của lão tổ, nhưng giờ phút này Lâm Phong đã cường đại đến mức có thể đơn giản cướp đoạt tính mạng bọn họ rồi.

– Nếu như có lần nữa, giết không tha!

Lâm Phong nói ra một cấu lạnh như băng, sau đó thu hồi lực lượng tử vong, lúc này hai người mới run rẩy đứng dậy, họ chỉ cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi.

– Đa tạ Thiếu chủ!

Hai người cúi thấp đầu hơn nói một tiếng, trong nội tâm kịch liệt dao động, thật đáng sợ, hôm nay thiếu chủ đã phát triển đến trình độ khủng bố như thế này rồi, có thể đơn giản giết chết bọn hắn.

– Cố gắng làm việc cho tốt, rồi các ngươi sẽ có cơ hội chứng kiến Kiếm Các quật khởi, hai người các ngươi, cũng sẽ đạt được cơ duyên nên có!

Giọng nói của Lâm Phong nhu hoà đi một ít, hai người khom lưng gật đầu.

– Lui ra đi.

Lâm Phong yên tĩnh nói ra một tiếng, lúc này Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu mới dám rời đi, nhưng trong lòng họ không cách nào yên bình, thiếu chủ phát triển thật đáng sợ, về sau nhất định phải an phận thủ thường, lấy thiên phú của thiếu chủ sớm muộn cũng bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, đến lúc đó Kiếm Các của bọn hắn sẽ quật khởi, bọn hắn cũng sẽ đạt được cơ hội thiếu chủ chiếu cố, đột phá cảnh giới hiện tại.

– Hô.

. Lâm Hải phun ra một ngụm khí, chỉ cần thời gian ba bốn năm, thực lực Tiểu Phong đã đáng sợ đến loại trình độ này rồi, tùy ý động cũng khiến hai vị cường giả khủng bố của Kiếm Các hít thở không thông, giống như sắp chết, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hơn nữa hôm nay Tiểu Phong cũng càng lúc càng trưởng thành hơn. Lâm Phong làm như vậy cố ý uy hiếp bọn hắn, lúc Lâm Phong hắn không ở trong Tuyết Nguyệt quốc, Kiếm Lăng Tiêu cùng Kiếm Lăng Không chính là cường giả mạnh nhất, nếu như bọn họ có ý định xấu đối với người nhà của hắn thì đó tuyệt đối là tai nạn, ví dụ như lần này chẳng hạn, bọn hắn không có bất kỳ thông báo nào chỉ nhìn thấy ánh sáng pháp tắc bay lên đã trực tiếp vọt vào, điều này chính là không hề cố kỵ sự hiện hữu của hắn, nếu như hắn không ở nơi này, cha mẹ của hắn còn không phải là khách khách khí khí đối với bọn họ hay sao. Lý do Lâm Phong uy hiếp bọn hắn mạnh mẽ như vậy, bởi vì làm như thế, bọn hắn sẽ hiểu được chính mình nên làm như thế nào cho phải!

– Ca ca thật lợi hại!

Lâm Vô Thương nắm tay Nguyệt Mộng Hà ngẩng đầu nhìn Lâm Phong nói.

– Đương nhiên, ca ca con là lợi hại nhất, sau này Vô Thương lớn lên cũng sẽ giống như ca ca, trở thành tuyệt thế cường giả, như vậy sẽ không có người nào dám bắt nạt phụ thân, mẫu thân nữa!

Nguyệt Mộng Hà sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn Lâm Vô Thương, cười nói ra.

– Vâng, sau khi con lớn lên con nhất định sẽ giống như ca ca, không để cho bất luận kẻ nào bắt nạt phụ thân mẫu thân!

Cái đầu nhỏ của Lâm Vô Thương hơi nâng lên, trong cặp mắt to tròn mang theo vẻ đáng yêu.

– Vô Thương!

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lóe lên mà đến, Vô Thương lập tức rụt rụt cái đầu nhỏ lại, nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều trước mắt, thấp giọng hô:

– Tiểu Nhã tỷ tỷ!

– Tiểu gia hỏa còn muốn trốn ở đây à!

Tiểu Nhã vọt tới bên người Vô Thương, mang tiểu gia hỏa này bế lên, rồi lập tức ném nó lên trời, sau đó lại đỡ lấy.

– Ca ca!

Vô Thương trên không trung làm bộ đáng thương nhìn Lâm Phong, khiến Lâm Phong dài mặt ra ngạc nhiên nghĩ, nha đầu kia. . . Ánh mắt Tiểu Nhã chuyển qua, trừng Lâm Phong bằng nhất nhãn, hôm nay tiểu Nhã đã xinh đẹp hơn rất nhiều, chính thức bước vào thời kỳ đẹp nhất của thiếu nữ.

– Ca ca ngươi không đến nhìn tiểu Nhã tỷ tỷ, nên tỷ tỷ chỉ có thể chơi cùng ngươi thôi.

Tiểu Nhã cười hì hì nói, còn tiểu Vô Thương sắp khóc rồi. . . Lâm Hải cùng Nguyệt Mộng Hà nhìn nhau mỉm cười, đối với nha đầu kia bọn họ đối đãi như con gái ruột rồi. Lâm Phong đi lên phía trước, lúc này tiểu Nhã mới yên tĩnh xuống, phồng miệng lên nhìn Lâm Phong nói:

– Ngươi bao lâu rồi chưa trở về!

– Đây không phải trở về rồi sao!

Lâm Phong nhéo nhéo gương mặt tiểu Nhã, lập tức ôm Vô Thương từ trên tay nàng qua, Vô Thương lộ ra vẻ sợ hãi, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ ngực mình.

– Hừ.

Tiểu Nhã vẫn bỉu môi, tức giận nhìn Lâm Phong.

– Được rồi, ca ca xin lỗi muội.

Lâm Phong xoa đầu tiểu Nhã, cưng chìu nói ra.

– Cái này còn tạm được.

Tiểu Nhã thấp giọng nói ra, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc ôn hòa, lôi kéo tay Lâm Phong nói:

– Ca, Hân Diệp tỷ tỷ cùng Phỉ Phỉ tỷ đều đang nghĩ xem ca đang ở đâu đó, chúng ta mau đi nhìn các nàng một chút!

– Tiểu Phong, con cùng tiểu Nhã đi đi!

Nguyệt Mộng Hà đi tới nói với Lâm Lâm, rồi đón lấy Vô Thương.

– Vâng.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Vô Thương nói:

– Đợi một lát rồi ca ca trở lại thăm đệ!

– Vâng.

Vô Thương khéo léo nhẹ gật đầu, tiểu Nhã lập tức đi theo Lâm Phong rời khỏi nơi đây. Hoàng cung Tuyết Nguyệt quốc cùng trận pháp bao bọc tiểu thế giới có một cái thông đạo đặc thù, nơi đây chỉ có người thân tín canh gác và lối vào cũng có một cái sát trận nữa, đây là một vị trí cực kỳ trọng yếu, toàn bộ hoàng cung đều biết chỉ có vài người thân tín mới biết lối đi này. Lâm Phong cùng tiểu Nhã bước vào trận pháp không gian, đi thẳng vào trong tiểu thế giới, thẳng đến chỗ Hi Hoàng từng ở, Hân Diệp và Liễu Phỉ đều ở trong đó. Không bao lâu sau, hai người đã đi tới bên cạnh nơi này, Hân Diệp cùng Liễu Phỉ giống như đã sớm có cảm giác, sau đó lại nghe được nơi xa có thanh âm gào thét, các nàng cũng ngẩng đầu lên nhìn bóng người vừa đến, ánh mắt các nàng lập tức cứng ngắc tại chỗ, bước chân giống như quên bước đi, trong nháy mắt đã qua bốn năm thời gian. Cái phiến không gian này có rất nhiều cổ thụ xanh biếc, lộ ra vẻ đặc biệt xinh đẹp, Lâm Phong đi đến bên cạnh hai người, tươi cười ôn nhu, mang các nàng ôm vào trong ngực, Hân Diệp và Liễu Phỉ đều an tĩnh nằm trong ngực hắn, cả hai đều không nói gì, chỉ im im lặng lặng cảm thụ thời khắc ấm áp này.

– Hì hì!

Tiểu Nhã đứng phía sau, trên mặt lộ ra nhè nhẹ an bình ngọt ngào vui vẻ, thấy Lâm Phong cùng Hân Diệp tỷ tỷ các nàng cùng một chỗ, nàng cũng cảm thấy rất ngọt ngào, thật cao hứng!

Chương 1443: Đẩy Ngã

———————— Ba người yên lặng hưởng thụ thời khắc quý báu này, Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà mang theo tiểu Vô Thương cũng đến, thấy Lâm Phong cùng Hân Diệp, Liễu Phỉ ở cùng nhau trò chuyện, hai người đều vui vẻ.

– Hân Diệp tỷ tỷ.

Vô Thương đi tới bên người Hân Diệp, vì Hân Diệp luôn luôn ôn hòa, còn nha đầu tiểu Nhã kia lại thích trêu chọc Vô Thương, mỗi lần như vậy Hân Diệp đều thay Vô Thương giải vây, bởi vậy Vô Thương đặc biệt ưa thích Hân Diệp.

– Đồ đần, ca ca đã trở về rồi, ngươi phải gọi Hân Diệp là chị dâu mới đúng.

Tiểu Nhã cười hì hì nói.

– Chị dâu nghe không hay, để Vô Thương gọi tỷ tỷ nghe thân thiết hơn.

Hân Diệp xoa xoa cái đầu nhỏ của Vô Thương, Nguyệt Mộng Hà thấy cả nhà ở cùng một chỗ có cảm giác thật ấm áp, nàng rất hưởng thụ sự khoái hoạt này. Nguyệt Mộng Hà đi đến bên người Lâm Phong, thấp giọng hỏi:

– Tại sao không mang Mộng Tình cùng trở về, Mộng Tình tốt chứ?

Nguyệt Mộng Hà vô cùng ưa thích Mộng Tình, nữ tử giống như tiên nữ kia là nữ nhân đầu tiên Lâm Phong thích, khéo hiểu lòng người, hơn nữa mọi chuyện đều nghĩ thay Lâm Phong, thậm chí nàng vì bảo hộ người nhà bọn họ mà bị đánh trở về nguyên hình, thiếu chút nữa vạn kiếp bất phục, nàng đương nhiên hi vọng Lâm Phong cùng Mộng Tình bên ngoài gặp được chuyện tốt.

– Mẫu thân, vài ngày tới con lại phải đi, nên không có mang Mộng Tình cùng trở về.

Lâm Phong thấp giọng nói, nghe được lời con nói trong đôi mắt Nguyệt Mộng Hà lộ ra một chút mất mát, Hân Diệp cũng nhịn không được nhéo nhéo Lâm Phong, ở có vài ngày ư! Lâm Phong cười khổ, hôm nay thế cục ở Bát Hoang biến hóa thất thường, hắn không có khả năng một mực co đầu rút cổ trong Tuyết Nguyệt quốc mãi được.

– Mẫu thân, người yên tâm, hôm nay con đã là cường giả Tôn Vũ tầng sáu rồi, không bao lâu nữa liền bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, đến lúc đó con sẽ có được tiểu thế giới thuộc về mình, con sẽ mang theo tất cả mọi người bên mình.

Lâm Phong lo cho an nguy của mọi người như thế nên Nguyệt Mộng Hà chỉ có thể gật đầu:

– Ở bên ngoài nên chú ý an toàn một chút, chăm sóc Mộng Tình cho tốt, bằng không ta sẽ không bỏ qua cho con đâu!

– Mẫu thân yên tâm!

Lâm Phong ôm Nguyệt Mộng Hà cười cười.

– Ca ca, Hân Diệp tỷ tỷ nói Mộng Tình tỷ tỷ xinh đẹp nhất, lúc nào ca mới mang Mộng Tình tỷ tỷ về cho Vô Thương nhìn một chút!

Con mắt tiểu Vô Thương lóe lên, chăm chú nhìn Lâm Phong, chọc cho mọi người đều nở nụ cười:

– Đợi đệ lớn hơn chút, ta cho đệ nhìn thấy Mộng Tình tỷ tỷ.

– Được, ca ca nhớ giữ lời đó!

Tiểu Vô Thương cười hì hì nói.

– Vô Thương thật đáng yêu, nếu như ta cũng có một đứa bé như này thì tốt rồi.

Hân Diệp cười nói ra, Lâm Phong sờ lên mặt Hân Diệp, cười nói:

– Đừng nóng vội, chờ ta bước vào Vũ Hoàng cảnh, nắm giữ huyết mạch tốt hơn, lúc đó các nàng mỗi một người sinh cho ta một tiểu bảo bối.

– Ai muốn sinh cho ngươi một đống!

Hân Diệp cắn cắn môi ngượng ngùng một cái, còn khuôn mặt Liễu Phỉ so với Hân Diệp còn đỏ hơn, mặc dù hôm nay Lâm Phong đã cho nàng danh phận, nhưng nàng vẫn chưa chính thức trở thành nữ nhân của Lâm Phong, nghe nói như thế, nàng tự nhiên cảm thấy ngượng ngùng là phải. Lâm Phong nhìn Liễu Phỉ chỉ khoác trên người một bộ váy màu đỏ hồng mỏng, lộ ra vóc người nóng bỏng, da thịt trắng noãn cùng với bộ váy đỏ rực rất tương xứng, nha đầu kia một mực trầm mặc không nói nhiều, chắc nàng chưa có hoàn toàn thích ứng, điều này làm cho tâm trí Lâm Phong có chút dị động, hắn biết rõ có chuyện này bởi vì tâm lý của nàng chưa thông, nàng chưa có hoàn toàn trở thành nữ nhân của hắn, nên lộ ra vẻ trầm mặc.

– Những năm gần đây nàng đã quen thuộc cuộc sống ở đây chưa?

Lâm Phong đi đến bên người Liễu Phỉ, ôm lấy cái eo thon của nàng khiến thân thể Liễu Phỉ có chút run run, trên mặt càng ngày càng đỏ ửng.

– Có Hân Diệp cùng phụ thân và mẫu thân ở cùng, làm gì có cái gì không quen.

Nha đầu Liễu Phỉ kia đã sớm không còn vẻ nóng nảy như ngày xưa nữa, hôm nay nàng đã thay đổi thành dịu dàng và ngoan ngoãn hơn rất nhiều, nàng cúi đầu nhẹ giọng nói ra.

– Thành thói quen tốt rồi, vừa mới mang nàng biến thành của riêng, đã để nàng ở Tuyết Nguyệt quốc rồi, thật uỷ khuất cho nàng.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng.

– Nói cái gì đó!

Liễu Phỉ u oán nhìn Lâm Phong, trên mặt nàng lập tức lộ ra một nụ cười vui vẻ, đầu nàng gối lên đầu vai Lâm Phong, mặt nàng hiện lên vẻ đặc biệt yên tĩnh.

– Phụ thân, mẫu thân, con đáp ứng mang Vô Thương đi ra bên ngoài chơi một chút, nên chúng ta đi ra ngoài chơi đi!

Hân Diệp nhìn Lâm Phong cùng Liễu Phỉ bằng nhất nhãn, trên mặt lộ ra một tia ôn nhu tươi cười, sau đó nói với Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải.

– Được đó.

Nguyệt Mộng Hà biết rõ tâm tư của nha đầu Hân Diệp kia, nên lập tức lôi kéo Lâm Hải rời khỏi nơi đây.

– Ta cũng muốn đi cùng Hân Diệp tỷ tỷ dẫn Vô Thương đi chơi!

Tiểu Nhã cười hì hì nói, sau đó nhìn Vô Thương bằng nhất nhãn, khiến tiểu gia hỏa kia phải tranh thủ thời gian trốn đi, khuôn mặt tỏ vẻ khổ sở, tiểu Nhã tỷ tỷ đúng là tiểu ma nữ mà! Nghe thấy lời mọi người nói sắc mặt Liễu Phỉ càng lúc càng đỏ hơn, sắc mặt giống như màu của chiếc váy dài mặc trên người, những chuyện này. . .

– Hân Diệp!

Liễu Phỉ tỏ vẻ nhút nhát e lệ gọi một tiếng, ánh mắt lóe lên nhưng sâu trong đôi mắt lại giống như có ý chờ mong, nàng đối với chuyện mình một mực có danh nhưng không có phần, rất khúc mắc a! Hân Diệp cười cười với Liễu Phỉ, sau đó nháy mắt ra dấu với Y Tuyết và Vân Hi cách đó không xa, hai nữ một mực ở chỗ này cùng Hân Diệp sống chung, nên thấy ánh mắt Hân Diệp, các nàng lập tức hiểu ý ngay, hai nàng cũng đi ra bên ngoài, chỗ phong cảnh xanh biếc đẹp đẽ này giống như trong nháy mắt trở nên yên tĩnh rất nhiều, nơi đây chỉ còn sót lại Lâm Phong và Liễu Phỉ mà thôi. Không gian yên tĩnh im ắng, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng tim đập, Liễu Phỉ mang đầu mình chôn trong ngực Lâm Phong, thẹn thùng vô cùng.

– Ở dưới khung cảnh này, có mỹ nhân làm bạn, hình như phải làm chút gì đó!

Lâm Phong cảm nhận được sự khẩn trương của Liễu Phỉ, cười nhẹ nói ra.

– Không muốn!

Giọng nói của Liễu Phỉ nhỏ bé yếu ớt như muỗi, bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt, thầm mắng nha đầu Hân Diệp kia, vậy mà tạo ra tình huống này làm nàng vô cùng xấu hổ.

– Thật sự không muốn ư?

Bàn tay Lâm Phong nâng cằm Liễu Phỉ lên, để lộ ra đôi má trắng trẻo, hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng một lúc, trong con ngươi mang theo vẻ tươi cười khác thường. Liễu Phỉ làm bộ đáng thương nhìn Lâm Phong, trong nội tâm thầm mắng, chẳng lẽ gia hỏa này muốn tự mình động thủ hay sao, chẳng lẽ nàng phải nói ra cái chuyện ấy ư, chuyện này làm sao mà nói ra được. Thấy bộ dạng cười như không phải cười của Lâm Phong, Liễu Phỉ liền lấy đập vào ngực Lâm Phong, miệng không quên chửi nhỏ:

– Ngươi là tên khốn khiếp!

– Ha ha!

Lâm Phong cười cười, rồi lập tức cầm lấy tay Liễu Phỉ, thân thể hơi dùng lực khiến Liễu Phỉ nằm ngửa trên người của mình, nhìn Liễu Phỉ nói:

– Rất lâu trước kia chẳng phải ta đã khốn khiếp qua rồi sao!

Vừa nói, Lâm Phong vừa hôn lên gò má Liễu Phỉ, hai tay đặt trên vai Liễu Phỉ nhẹ nhàng mang váy của nàng chậm rãi cởi ra. Tay Liễu Phỉ có chút cứng ngắc tại không trung, giống như nửa muốn buông nửa không muốn buông, tim đập không ngừng, nàng cảm thấy cái váy dài của mình theo thời gian dần trôi qua cũng từ trên hai vai tụt xuống, còn miệng Lâm Phong thì hôn lên môi của nàng, thậm chí một cái ma trảo của hắn còn theo cái khe kia theo chậm rãi tiến vào trong váy, không ngừng thăm dò về phía ngọc nữ phong của nàng.

– Ân ah!

Khi tay Lâm Phong trèo lên vùng đất đầy đặn của Liễu Phỉ, rồi dịu dàng nắm chặt lấy nó, Liễu Phỉ có cảm giác cả người giống như bị điện giật vậy, thân thể nàng mềm nhũn xuống.

– Đồ khốn khiếp!

Liễu Phỉ cảm nhận được tay của Lâm Phong không ngừng xoa bóp trên ngọc nữ phong của nàng, nàng càng mắc cỡ không ngừng, hai tay vô lực rủ xuống, hô hấp trở lên vô cùng dồn dập, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy xuân ý, hai con mắt hơi khép hờ, loại cảm giác này khiến người ta như mất hồn, nàng dứt khoát không muốn làm gì nữa, chỉ an tĩnh hưởng thụ lấy cảm giác này, tùy ý để Lâm Phong hành xử. Lúc này hỏa diễm trong lòng Lâm Phong đã bị đốt lên, hắn đã hưởng thụ qua lục dục, nên đối với chuyện nam nữ cũng có chút phóng túng, theo ý mà làm, tình cảm đong đầy dục niệm sinh ra, sao không thỏa thích hưởng thụ phần mỹ vị này. Lâm Phong khẽ ngẩng đầu nhìn vẻ hưởng thụ của Liễu Phỉ thì dục niệm càng lớn hơn, hỏa diễm càng đậm đặc hơn, môi của hắn theo cái cổ trắng nõn như thiên nga của nàng một đường hôn xuống, cánh tay leo lên ngọc nữ phong mang cái váy dài cùng với tất cả quần áo bên trong đều cởi xuống, trong khoảnh khắc một đôi tuyết lê đầy đặn trắng như tuyết hoàn toàn lõa lồ trong không khí, trên đó còn có hai chấm đỏ kiều diễm đẹp đến mức khiến cho người ta hít thở không thông. Lâm Phong nhìn thấy đôi tuyết lê trắng tinh và đầy đặn kia, trong con ngươi như thiêu đốt lên một đoàn hỏa diễm, đúng như hắn phỏng đoán, dáng người Liễu Phỉ càng thêm đầy đặn nóng bỏng, hai ngọn núi cũng đặc biệt đầy đặn, tràn ngập mỹ cảm. Đầu Lâm Phong hơi rúc về phía trước, thăm dò cặp tuyết lê đầy đặn đang bày ra ở đó, thỏa thích hưởng thụ lấy phần cảm giác này.

– Ân ah.

. . Hai tay Liễu Phỉ ôm chặt lấy đầu Lâm Phong, nàng cảm giác toàn thân đã không còn nửa điểm lực lượng, giống như sắp hư thoát vậy, nhưng lại có loại cảm giác dục tiên dục tử, loại cảm giác này quá kỳ diệu.

– Ah.

. . Liễu Phỉ đột nhiên kinh hô một tiếng, nàng mở mắt ra thì thấy Lâm Phong đã mang nàng bế lên, Liễu Phỉ nhìn xem gia hỏa này định là gì, hắn một bên ôm nàng bước đi, một bên hưởng thụ lấy ngọc nữ phong của nàng, gia hỏa này thật sự quá háo sắc mà. Rất nhanh, Lâm Phong đã ôm Liễu Phỉ đi vào trong phòng, mang nàng đặt trên chiếc giường mềm mại, nhìn Lâm Phong tiếp tục mang cái váy dài cởi ra, đầu Liễu Phỉ hoàn toàn chôn vào trong chăn, không dám nhìn tới.

– Phỉ Phỉ, ta sẽ cho nàng trở thành nữ nhân của ta!

Lâm Phong khẽ cắn lỗ tai Liễu Phỉ, nâng thân thể nàng lên, Liễu Phỉ bịt hai con mắt của mình lại, không dám nhìn ánh mắt của Lâm Phong, nàng cảm thấy Lâm Phong đang trên người của nàng làm chuyện gì đó, thân thể của hắn mang hai chân của nàng hơi tách ra. Một cỗ cảm giác đau đớn đánh úp lại, khiến Liễu Phỉ phát ra một đạo thanh âm làm say lòng người, rất đau, nhưng trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc, cảm giác của thân thể nàng lúc này vô cùng phong phú, rốt cục hôm nay nàng cũng trở thành nữ nhân của Lâm Phong rồi, không chỉ trên danh phận, mà từ đầu tới chân nàng đều thuộc về Lâm Phong.

– Lâm Phong, hôm nay ta thuộc về ngươi!

Liễu Phỉ mở to mắt, nhu tình như nước, lớn mật nhìn Lâm Phong. Thấy gương mặt làm say lòng người kia, hai tay Lâm Phong đang nắm chặt địa phương đầy đặn, bắt đầu rong ruổi khắp nơi trên thân thể vô cùng hấp dẫn nóng bỏng này, trong phòng tràn ngập xuân quang, cả hai đều đổ mồ hôi đầm đìa, thở hồng hộc, linh hồn cùng thể xác kết hợp, hạnh phúc cùng mồ hôi và máu hoà cùng một chỗ, tấu lên khúc nhạc hoàn mỹ.

Chương 1444: Ôn Nhu

———————— Không biết qua bao lâu, trong phòng nhỏ vẫn lộ ra xuân ý, Liễu Phỉ ngửa mặt nằm ở đó, cảm thấy vừa mệt vừa đau, mà cũng rất khoái lạc, giờ phút này cả người nàng đổ mồ hôi đầm đìa, miệng há to ra để thở, hai ngọn núi đầy đặn trắng như tuyết phập phồng bất định, tràn ngập sức hấp dẫn vô tận.

– Phỉ Phỉ, nàng thật đẹp!

Lâm Phong ngắm nhìn thân thể mềm mại nằm trước mắt, đôi tay không quên nắm bóp cặp tuyết lê trắng nõn nà thẳng đứng trên ngực nàng, thân thể mềm mại của Liễu Phỉ run lên, trên mặt lại hiện lên vẻ ửng đỏ, thẹn đến mức muốn chui xuống đất, chui vào trong ngực Lâm Phong, nhưng những bộ vị nhạy cảm của cái thân thể xinh kia chạy không thoát đôi tay Lâm Phong . Bên ngoài, Hân Diệp cùng tiểu Nhã đã trở về, thấy bốn bề vắng lặng, không khỏi cảm giác trái tim hơi nhảy lên, đã lâu như vậy rồi mà hai người kia vẫn còn. . . Sao

– Tiểu Nhã, chúng ta ngồi đây đi.

Hân Diệp nghĩ đến thời điểm mình ở cùng Lâm Phong, sắc mặt càng đỏ hơn, nàng lôi kéo tiểu Nhã ngồi xuống, tiểu Nhã chớp chớp mắt rồi lập tức khẽ gật đầu, trong nội tâm nghĩ đến ca ca cùng Phỉ Phỉ tỷ như thế nào còn chưa có đi ra, nghĩ đi nghĩ lại thì trên mặt thiếu nữ cũng có một tia đỏ ửng. Hân Diệp nhút nhát e lệ nhìn tiểu Nhã, sau đó lập tức cười nói:

– Hiện tại Tiểu Nhã cũng là thiếu nữ xinh đẹp rồi, có thể tìm một người thương rồi đó!

– Hân Diệp tỷ tỷ, tiểu Nhã không cần đâu.

Tiểu Nhã nghe thấy lời nói của Hân Diệp khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn, trợn mắt nhìn Hân Diệp.

– Khục khục!

Một tiếng ho nhẹ dọa Hân Diệp cùng tiểu Nhã giật mình, hai người e dè nhìn Lâm Phong cùng Liễu Phỉ đang đi tới, chỉ thấy mái tóc dài của Liễu Phỉ có chút hơi mất trật tự, trên mặt ửng đỏ một chút, cúi đầu không dám nhìn hai nàng. Hân Diệp lộ ra tia cười, Phỉ Phỉ đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng được như ý nguyện rồi.

– Liễu Phỉ tỷ tỷ làm sao vậy, mặt hồng hồng thế!

Tiểu Nhã tiểu tiến lên, cầm tay Liễu Phỉ hỏi.

– Ách.Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

. . Liễu Phỉ nhìn nha đầu kia một lát rồi chỉ biết im lặng, mặt đỏ đến mức có thể chảy ra nước rồi, loại vấn đề này có thể hỏi sao!

– Phỉ Phỉ tỷ, váy dài của tỷ sao lại bị xé toang ra rồi, khắp nơi đều có vết nhăn nữa!

Ánh mắt rất đơn thuần của Tiểu Nhã nhìn Liễu Phỉ, khiến Liễu Phỉ hận không thể tìm được cái lỗ để chui xuống, nàng đành hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Phong.

– Khục khục!

Lâm Phong ho một tiếng, xấu hổ vô cùng, tiểu nha đầu này cần ăn đòn mà!

– Ta thấy tiểu Nhã đã rất xinh đẹp rồi, có lẽ cần tìm cho tiểu Nhã một nam nhân tốt.

Lâm Phong nhéo nhéo gương mặt tiểu Nhã, tiểu Nhã vứt tay Lâm Phong ra, hai tay nàng lập tức ôm lấy cổ Lâm Phong cười đùa tí tửng nói:

– Tiểu Nhã không cần chuyện đó, muội muốn ở cùng một chỗ với các tỷ tỷ và ca ca như trước, ca ca còn đồng ý mang muội đi tìm gia gia nữa đấy!

– Tốt, một năm sau ca ca cũng phải đi đến Thánh thành Trung Châu rồi, đến lúc đó ta sẽ đi qua nhìn một chút, nếu ổn định rồi ta mang tiểu Nhã cùng đi!

Lâm Phong bẹo bẹo gương mặt của tiểu nha đầu cười nói, tiểu Nhã nghe được lời nói của Lâm Phong, con mắt hơi hơi loé lên, nhưng lại lập tức cười nói:

– Ca ca đi nhất định phải cẩn thận một chút, cường giả Thánh thành Trung Châu nhiều như mây.

– Cảm ơn tiểu Nhã nhắc nhở!

Lâm Phong xoa xoa đầu tiểu Nhã, nếu hắn đi đến Thánh thành Trung Châu, đương nhiên phải cẩn thận.

– Ân, muội đón Vô Thương đi chơi đây.

Tiểu Nhã cười hì hì rồi rời đi, Hân Diệp nhìn bóng lưng của nàng cười khổ, tiểu Vô Thương đụng phải tiểu ma nữ lại phải gặp xui xẻo rồi.

– Lâm Phong, đi vào bên trong ôn tuyền tắm một cái đi, trên người của chàng toàn là mùi mồ hôi đây này!

Hân Diệp chớp mắt cười nói.

– Phỉ Phỉ cũng đi cùng luôn đi!

Hân Diệp lại cười trêu Liễu Phỉ.

– Ah.

. . Hân Diệp vừa dứt lời, đã bị Lâm Phong bế lên, hướng về bên trong tuyền thủy đi đến, khiến Hân Diệp oán trách nhìn hắn, gia hỏa này.

– Hân Diệp cũng đi tắm cùng đi.

Lâm Phong cười hì hì nhìn ánh mắt Hân Diệp, khiến ánh mắt nàng lóe lên, lại còn có thể thẹn thùng sao. Ngâm mình trong suối nước, ba người chơi đùa cùng một chỗ, hôm nay Liễu Phỉ cùng Lâm Phong đã có quan hệ phu thê, nên cũng buông lỏng rất nhiều, lá gan lớn hơn rất nhiều.

– Hân Diệp, tại sao không chọn cho Y Tuyết và Vân Hi một nam nhân tốt, bên trong Xích Huyết quân đoàn cũng có một số nhân vật ưu tú đó, nàng nhìn một chút xem có ai thích hợp hay không.

Lâm Phong ôm thân thể Hân Diệp, tay trong nước làm một số chuyện không thành thật.

– Ngươi cho rằng ta không muốn chắc, nói rồi mà các nàng không chịu, còn không phải ngươi sao, Vân Hi là nữ nhân rất đơn thuần, ngươi ôm người ta về, cho Vân Hi sinh mệnh nên nàng thấy mình chịu ơn ngươi, Y Tuyết và chúng ta đã sớm có tình cảm như tỷ muội, tự nhiên cũng không bỏ đi được, ngày bình thường còn nhắc đi nhắc lại thiếu gia đi đâu rồi, nói ngươi mang các nàng từ bên trong đấu giá hội ra ngoài, không để cho nàng làm nô tài.

Hân Diệp ôn nhu nói, khiến ánh mắt Lâm Phong hạ xuống, hắn đương nhiên hiểu tính cách hai cô gái này, Vân Hi tâm tư đơn thuần, còn Y Tuyết lại rất thông minh, nhưng thời điểm hai người ở cùng hắn lại rất trầm mặc, chỉ đứng xa xa nhìn bọn hắn cùng một chỗ, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, giống như cũng muốn tiến đến nhưng không dám.

– Để cho các nàng thường xuyên ra ngoài một chút, có lẽ sẽ gặp được nam nhân mình ưa thích.

Lâm Phong cười nói, lập tức ôm Hân Diệp nhảy lên bờ. Thay quần áo xong, tiểu Nhã cũng mang theo tiểu Vô Thương đi tới, tiểu Vô Thương phồng miệng lên với Lâm Phong, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra thần sắc ủy khuất, yếu ớt nhìn Lâm Phong hô một tiếng:

– Ca ca!

– PHỐC!

Hân Diệp cùng Liễu Phỉ thấy thần sắc ủy khuất của tiểu Vô Thương, lập tức nở nụ cười. Lâm Phong tiếp nhận Vô Thương từ tay tiểu Nhã, lộ ra thần sắc cưng chìu, đáng tiếc tiểu gia hỏa này còn nhỏ, không chịu nổi thần niệm lực, đợi đến lúc nó bước vào Thiên Vũ cảnh, khi đó mình cũng có thể có thể lấy được Đế Kinh rồi, sau đó cho tiểu Vô Thương tu luyện. Khi còn bé cho tiểu Vô Thương tu luyện một ít công pháp lợi hại, rồi mình lại lưu lại tinh thạch bí truyền cùng với mảnh vỡ bí truyền, hơn nữa trong nhẫn trữ vật cướp đoạt được cũng có rất nhiều tài nguyên phong phú, lưu lại cho cha mẹ, để bọn họ hảo hảo bồi dưỡng Vô Thương, trước kia mình chật vật từng bước một đi đến ngày hôm nay, trải qua vô số gian khổ, còn đệ tử những đại thế lực kia vừa có tiên thiên ưu thế lại có tài nguyên tu luyện khổng lồ, cao cao tại thượng, Lâm Phong đã thấy qua vô số người như vậy rồi, hôm nay hắn đã có đệ đệ nên hắn muốn Vô Thương có được tài nguyên tu luyện tốt nhất, lúc hắn không ở đây hắn sẽ khiến những nhân vật tôn giả như Kiếm Lăng Tiêu chỉ bảo đôi chút, đương nhiên hắn cũng muốn cho Vô Thương tự mình đi lịch lãm rèn luyện, phát triển. Nắm giữ tài nguyên tu luyện tốt cũng không thể đại biểu cho tất cả, con đường võ đạo cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình, hắn cung cấp tài nguyên có thể khiến cho Vô Thương đỡ phải đi đường vòng rất nhiều.

– Y Tuyết, ngươi đi mời phụ mẫu ta tới đây, bảo cả Hàn Man cùng Phá Quân cùng tới luôn, bọn hắn cũng đang ở trong Hoàng cung đó, cùng nhau ăn bữa cơm tối.

Lâm Phong ngẩng đầu nói với Y Tuyết ở sau lưng.

– Vâng, thiếu gia.

Y Tuyết nhẹ gật đầu, lập tức lôi kéo Vân Hi rời đi.

– Chậm một chút!

Lâm Phong cười khổ lắc đầu, hô một tiếng.

– Không có việc gì đâu thiếu gia.

Phía trước truyền đến thanh âm của Y Tuyết, nhưng thân ảnh của hai người rất nhanh biến mất không thấy, qua một đoạn thời gian bọn họ đã mang cha mẹ Lâm Phong cùng với Hàn Man, Phá Quân bên ngoài Hoàng cung mời đến, mọi người rất vui vẻ hòa thuận, không khí phi thường ấm áp. Lâm Phong mang phần nguyên liệt tửu lấy ra, Lâm Phong cùng Hàn Man Phá Quân nhiều năm không gặp, nên uống rất nhiều rượu, ba người cảm giác toàn thân nóng hừng hực, phi thường thống khoái, phụ thân Lâm Hải cũng cao hứng uống mấy chung, nhớ lại đoạn thời gian trước kia ở thành Dương Châu như cái xác không hồn, bị cấm gặp lại Nguyệt Mộng Hà khiến Lâm Phong ngay cả mẫu thân của mình cũng không thể gặp, trong nội tâm hắn vẫn luôn áy náy, giống như có tảng đá lớn đè nặng vậy. Cũng may hôm nay tất cả chuyện đó đều đã qua đi, Lâm Phong đã trở thành nhân vật cường đại ngạo thị thiên địa, lại có mấy vị thê tử hiền lương mỹ mạo, còn hắn và Nguyệt Mộng Hà lại sinh ra Vô Thương, tất cả mọi chuyện đều phát triển theo hướng hoàn mỹ, chỉ khổ cho Lâm Phong phải ở bên ngoài xông pha để cho người làm phụ thân như hắn an bình, Lâm Phong là trụ cột của cái nhà này.

– Tiểu Phong, phụ thân mời con một ly.

Lâm Hải nâng chén lên với Lâm Phong, Lâm Phong cầm lấy chén rượu nâng lên, cười hô:

– Phụ thân.

– Tiểu Phong, con ở bên ngoài trải qua bao nhiêu đau khổ, mặc dù ta làm cha nhưng lại không rõ ràng lắm, tuy nhiên trong lòng ta cũng hiểu rõ để có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, con đã vượt qua không biết bao nhiêu núi đao biển máu, phụ thân có câu nói này nhất định phải nói ra, nếu không có chuyện gì, phụ thân không cầu con thật sự có thể đứng đỉnh cao của đại lục này ngạo thị thiên địa, mà chỉ cầu con sống thật tốt!

Bên trong giọng nói của Lâm Hải lộ ra một tầng ý tứ trầm trọng, sau khi Nguyệt Mộng Hà nghe được cũng nâng chén lên, nói:

– Tiểu Phong, đây cũng là tâm nguyện của mẫu thân!

– Ta cũng muốn kính ca ca một chung, ca ca phải tự chăm sóc tốt chính mình đó!

Tiểu Vô Thương cầm chén rượu trên bàn, học theo Lâm Hải giơ lên, thanh âm non nớt khiến câu nói mang theo hào khí nặng nề bị hòa tan đi vài phần, khiến mọi người đều nở nụ cười.

– Nhất định sẽ như vậy!

Lâm Phong nói thật lòng, nhân sinh mỹ diệu như vậy, hắn làm sao chịu buông thả hết thảy, hắn đương nhiên sẽ không chết, nhất định như vậy! Mang rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, chỉ có tiểu Vô Thương liếm một ngụm nho nhỏ là lập tức bị sặc đến ho khan, trong mắt nhỏ tràn ra nước mắt, mặt thì hồng hồng mà, nó lại chọc cho mọi người phá lên cười, tiểu gia hỏa này mới hơn hai tuổi, mà đã dám thè lưỡi ra liếm một phần nguyên liệt tửu rồi. Lâm Hải vuốt vuốt đầu tiểu gia hỏa, cười nói:

– Năm đó Tiểu Phong ở thành Dương Châu gian khổ bởi vì cha vô năng khiến nó nhận hết ủy khuất, hôm nay Vô Thương sinh ra lại có một người ca ca như vậy, đủ để tiểu gia hỏa này hảo hảo hưởng thụ rồi.

– Vô Thương nhà chúng ta là phúc tinh!

Nguyệt Mộng Hà ôn nhu cười nói, ánh mắt mọi người đều nhìn xem tiểu gia hỏa kia, chính xác như vậy, hôm nay tiểu Vô Thương chính là một cái chìa khóa vàng xuất sinh rồi, về sau đừng để nha đầu tiểu Nhã kia dạy dỗ thành Hỗn Thế Ma Vương là được, nếu mà như vậy thì Tuyết Nguyệt quốc thậm chí là toàn bộ Tuyết Vực sẽ bị vạ lây. Mọi người vui vẻ hòa thuận, tiệc tối kéo dài hai canh giờ mọi người mới lần lượt ra về, Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà mang theo tiểu Vô Thương rời đi, Hàn Man cùng Phá Quân cũng trở về Vân Hải Tông. Lâm Phong nói với Y Tuyết:

– Y Tuyết, ngươi mang theo kiếm của ta đi tìm Kiếm Lăng Không cùng Kiếm Lăng Tiêu, bảo Kiếm Lăng Không đi đến Hắc Vũ đế quốc, mang một cái tông môn tên Thiên Sát Tông diệt đi, mặt khác, mang kiếm của ta giao cho Kiếm Lăng Tiêu, bảo hắn đi đến bên trên Tuyết Sơn Thiên Trì của Thiên Trì đế quốc ở Càn Vực, nói với phong chủ hôm nay của Thiên Cơ phong Thiên Trì, bảo bọn hắn tổ chức Càn Vực vạn tông đại hội, địa điểm định tại Vô Ưu sơn trang!

– Vâng, thiếu gia!

Y Tuyết cầm lấy Thiên Cơ Kiếm của Lâm Phong rời đi, bên trong con ngươi của Lâm Phong lộ ra một tia mỉm cười, vạn tông đại hội, Vô Ưu sơn trang, nghe cỡ nào quen thuộc, tin tưởng Thiên Trì sẽ làm việc này thật tốt!

Chương 1445: Lại Tụ Họp Tại Vô Ưu Sơn Trang

———————— Sau khi mọi người lần lượt rời đi, không gian náo nhiệt thay đổi thành yên tĩnh hơn rất nhiều, bên trong cổ đình chỉ còn lại Lâm Phong, Hân Diệp và Liễu Phỉ.

Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn ánh trăng trong hư không, cười nói:

– Tên gia hoả Viêm Đế kia bày trận thật kỳ diệu, người từ bên ngoài nhìn vào bên trong tiểu thế giới thì bị trận pháp bao bọc, mà người bên trong nhìn ra phía ngoài, vẫn cảm thụ được mặt trời mọc mặt trời lặn như cũ!

– Thật đẹp!

Hân Diệp dựa vào trên người Lâm Phong hưởng thụ loại cảm giác ấm áp này.

– Trăng đẹp, người càng đẹp hơn!

Lâm Phong ôn nhu cười nói, Hân Diệp mỉm cười trợn mắt nhìn Lâm Phong nói: Miệng lưỡi càng ngày càng trơn tru rồi, Liễu Phỉ tỷ tỷ càng đẹp hơn ta a!

– Nàng đang chỉ cái ở bên trong à!

Lâm Phong cười hì hì nhìn Hân Diệp, khiến sắc mặt Hân Diệp cùng Liễu Phỉ đều đỏ lên, mỗi người đập Lâm Phong một quyền.

– Ha ha, đều xinh đẹp, Hân Diệp là ưu nhã xinh đẹp, còn Phỉ Phỉ là khêu gợi xinh đẹp!

Lâm Phong ôm lấy hai nữ, cười nói ra.

– Biết ngươi sẽ nói lời đó mà!

Hân Diệp cười nói.

– Vậy thưởng ta như thế nào đây, hôm nay có muốn ngủ cùng giường không!

Lâm Phong trêu ghẹo nói.

– Ngươi nằm mơ đi, buổi tối ngươi ngủ cùng Phỉ Phỉ.

– Hôm nay hắn đã ở cùng ta rồi, đêm nay đến chỗ Hân Diệp đi.

Hai nữ trì hoãn đùn đẩy cho nhau, thấy vậy Lâm Phong cười nói:

– Cái này còn không phải đơn giản, ba người ở cùng một chỗ là được rồi!

– Ngươi đi luôn đi!

– Lâm Phong, ngươi là tên sắc ma!

Hai nữ nghe được lời Lâm Phong nói không khỏi mắc cỡ, bắt đầu chà đạp Lâm Phong.

– Coi như các ngươi tàn nhẫn, ta sẽ trả thù các ngươi!

Lâm Phong bị hai người véo đau đến mức méo mặt, hắn đành phải ôm ngang eo Hân Diệp bế lên, rồi cúi thấp đầu cười nói với Liễu Phỉ:

– Phỉ Phỉ, đêm mai ta ở cùng nàng nhé, đương nhiên nếu nàng nguyện ý thì đêm nay tới ở cùng ta cũng được!

– Khốn khiếp!

Liễu Phỉ tức giận mắng một tiếng, tức giận dậm chân đuổi đánh Lâm Phong, Lâm Phong thấy vậy ôm Hân Diệp chạy trong phòng. Đúng như Lâm Phong nói, Hân Diệp và Liễu Phỉ có vẻ đẹp không giống nhau, nó không chỉ biểu hiện bên ngoài mà bên trong cơ thể cũng có sự khác nhau, da thịt Hân Diệp cũng trắng như tuyết, nhưng có thêm cảm giác mềm mại như không có xương, mịn như tơ lụa, từng cái bộ vị trên cơ thể đều lộ ra sự ưu nhã cùng cao quý, khiến người ta mê luyến; mà Liễu Phỉ lại nóng bỏng đầy đặn, tràn đầy co dãn, làm cho người ta thiêu đốt lên hỏa diễm và cũng làm cho Lâm Phong say mê trong đó. Trong phòng nhỏ, nữ nhân ưu nhã xinh đẹp cởi quần áo của mình ra, an tĩnh nằm lên giường, Lâm Phong ôn nhu khẽ vuốt qua mỗi một thốn da thịt mềm mại, hôn lên đôi môi mềm mại của mỹ nhân, hôn chút một chút một, thỏa thích hưởng thụ lấy phần mỹ vị này, Hân Diệp cũng phi thường phối hợp, hoàn toàn tận tình trong đó.

Đối với Lâm Phong và Hân Diệp mà nói đây là một đêm hoàn mỹ, nhưng Liễu Phỉ lại cũng không có thư thái như vậy, ý nghĩ kỳ quái trong đầu khiến nàng không cách nào ngủ được, thời khắc ở cùng Lâm Phong không ngừng hiện lên trong đầu nàng, thậm chí nàng còn tưởng tượng xem giờ phút này Lâm Phong và Hân Diệp sẽ làm những gì, mỗi khi nàng cảm giác được ý nghĩ của mình, thì nàng lại bị chính nó làm mắc cỡ đến đỏ cả mặt, trên khuôn mặt kiều diễm phả ra hơi nóng hừng hực.

Bên trong tiểu thế giới, Lâm Phong trải qua mấy ngày y hệt cuộc sống thần tiên, mấy ngày nay hắn buông lỏng hết thảy, quên đi việc tu luyện, ba bốn năm mới trở về một lần, hắn muốn mình cùng thân nhân, người yêu thỏa thích hưởng thụ lấy phần thời gian khoái hoạt này, làm bạn cùng cha mẹ, nô đùa với Vô Thương, cùng mọi người ăn cơm tối, võ tu có thể không ăn không uống, nhưng ngẫu nhiên hưởng thụ một phen mỹ vị vẫn có thể, mấy ngày qua bọn hắn một ngày hai bữa, chỉ vì muốn người một nhà đoàn tụ lại cùng một chỗ hưởng thụ cảm giác tốt đẹp kia, Hàn Man cùng Phá Quân mỗi ngày sẽ đến chơi với mọi người một lát, cùng Lâm Phong đàm luận võ đạo, kỳ thật hai người chỉ nghe Lâm Phong dạy bảo một chút, rồi ngẫu nhiên nói chuyện về công việc của Vân Hải Tông, nên làm như thế nào để phát triển nó.

Buổi tối là thời gian Lâm Phong say mê nhất, Hân Diệp cùng Liễu Phỉ chia sẻ Lâm Phong mỗi ngày, Lâm Phong cũng sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, mỗi người một đêm, đạp lạc bên trong tình yêu cùng lục dục. Cái này là một phần mỹ hảo, mỗi một người đều đặc biệt quý trọng, bởi vì họ đều biết không bao lâu nữa Lâm Phong sẽ rời đi, lần sau trở về không biết là lúc nào nữa, cho dù Y Tuyết và Vân Hi cũng sẽ đánh bạo nói chuyện cùng Lâm Phong vài lời, nhưng người quấn Lâm Phong nhất vẫn là tiểu Nhã, khó trách Vô Thương lại sợ tiểu ma nữ này như vậy, ngày nào cũng ỷ vào việc có Lâm Phong trên lưng, nên mang theo Vô Thương bay tới bay lui, khiến Vô Thương sợ tới mức làm ra bộ dạng đáng thương nhìn Lâm Phong cầu cứu. Thấy tiểu Nhã dần dần lớn lên, càng ngày càng sáng sủa, Lâm Phong đương nhiên cũng rất cao hứng, thời gian dần trôi qua mang theo nàng bỏ lại nỗi bi thương khi gia gia chết, nàng đã xem nơi đây là nhà của mình, coi Lâm Phong và người nhà của hắn như thân nhân của nàng, nàng đã hoàn toàn sáp nhập vào trong gia đình này rồi.

Một ngày này, Lâm Phong rốt cuộc cũng lên đường đi đến Càn Vực, lúc này Kiếm Lăng Không đã từ Hắc Vũ đế quốc trở về, xóa sổ cái Thiên Sát Tông âm độc kia khỏi thế gian. . . . Càn Vực, Vô Ưu sơn trang, Vô Ưu cốc, cái phiến hỏa diễm ngập trời kia thời gian dần trôi qua đã bị dập tắt, chỗ đó đã từng đản sinh ra hư hỏa, nhưng bị cường giả các tông môn cướp đi rồi, có một người tên Lâm Phong lợi dụng thuật ngụy trang cùng trận pháp, chôn giết một ít cường giả của các tông môn ở Càn Vực, cuối cùng tin tức bạo lộ, chúng tông môn hướng về phía Thiên Trì Tuyết Sơn, nhưng lúc đó Thiên Trì đã được trận pháp cường đại bảo hộ, liên minh vạn tông bị giết sạch sẽ, cũng theo lần đó Thiên Trì đã danh chấn Càn Vực. Sau trận chiến ấy Thiên Trì phục hưng, càng ngày càng lớn mạnh, chèn ép mấy thế lực thù địch khác khiến họ không cách nào thở được, Tiêu Dao Môn bị Lâm Phong đánh lén hỏa thiêu mất, môn chủ Tiêu Dao Môn không tiếc giá nào một đường truy sát Lâm Phong, nghe nói hai người chạy tới tận Bát Hoang xa xôi, nhưng cuối cùng hắn vẫn không thu được kết quả gì, sau khi môn chủ Tiêu Dao Môn trở về đã mang theo một ít nhân vật cường đại, trùng kiến Tiêu Dao Môn, khiến nó rất nhanh phát triển trở lại, hắn mang Tiêu Dao Môn phát triển càng lúc càng mạnh mẽ hơn, có khả năng vượt qua Tiêu Dao Môn trước kia, nghe nói ở Bát Hoang vực có Tiêu Dao Thần Tông, nên bọn họ đã cho Tiêu Dao Môn môn chủ lực lượng trợ giúp.

Diệt Tình cung chủ Thần Cung, bởi vì phong chủ Thiên Tuyền phong của Thiên Trì tiến vào Thần Cung, trảm sát vô số người nên cũng phải trùng kiến Thần Cung, chỉ có điều họ không có thanh thế lớn như Tiêu Dao Môn. Còn Đông Hải Long Cung và Ngọc Thiên hoàng tộc, năm đó cũng không tổn hại căn cơ, nên hôm nay vẫn cường thịnh như cũ, họ chỉ bị Thiên Trì áp bức một chút mà thôi, thẳng đến mấy năm trước, hai vị nhân vật cự đầu của Thiên Trì rời đi mấy tông môn này mới lại bắt đầu sôi nổi lên, điên cuồng phát triển thế lực của mình, bởi vì trước kia Thiên Trì thỉnh thoảng tiến hành chèn ép đối với bọn họ nên họ không dám làm to, nhưng hôm nay Thiên Trì đã thu liễm một ít rồi.

Cho đến hôm nay, Thiên Trì vậy mà đề nghị tổ chức đại hội để các thanh niên trẻ tuổi của các thế lực ở Càn Vực tỷ thí một phen, để nhìn một chút những năm qua các đại thế lực phát triển ra sao, hơn nữa Thiên Trì cũng mang địa điểm định tại một nơi vô cùng quen thuộc, Vô Ưu sơn trang, đây cũng là địa điểm ngày xưa tổ chức vạn tông đại hội, mặc dù hôm nay đã qua rất nhiều năm, nhưng vạn tông đại hội vẫn có thể nói là một bước ngoặt của Càn Vực, nó ảnh hưởng đến toàn bộ thế cục của Càn Vực. Giờ phút này sơn cốc của Vô Ưu sơn trang là một phiến sơn mạch khô khốc, bị hỏa diễm đốt cháy, ngoại vi sơn cốc có một cái sân rộng mênh mông, vây quanh một cái chiến đài to lớn, hình ảnh này cùng tràng cảnh ngày xưa có biết bao tương tự, giống như có người cố ý tái diễn lại vạn tông đại hội ngày trước.

Xung quanh chiến đài có vô số người, chia làm rất nhiều trận doanh, trong đó có mấy cái trận doanh đặc biệt đáng chú ý như Thiên Trì, Tiêu Dao Môn, Ngọc Thiên hoàng tộc, Đông Hải Long Cung, Thần Cung, Cửu Tiêu Kiếm Môn, Phong Đô Ma Tông, những thế lực này vẫn là những thế lực cự phách của Càn Vực như trước, khống chế thế cục Càn Vực. Tiêu Dao môn chủ có một cái tay bị đứt nên người ta đặc biệt chú ý đến, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể chữa trị được nó, có thể thấy được một kích lúc trước của Thánh văn trận pháp có tổn thương như thế nào đối với hắn.

– Chư vị môn chủ đều tự mình đến rồi.

Các nhân vật cự phách của các trận doanh đều đã tự mình tới rồi, Tiêu Dao môn chủ, Đoan Mộc hoàng tử Ngọc Thiên hoàng tộc, Diệt Tình cung chủ, Đông Hải Long Cung Long cung chủ vân…vân…, đều đã đến, phong chủ Thiên Tuyền phong mới bổ nhiệm của Thiên Trì cũng đã tự mình đi đến, hôm nay Thiên Tuyền phong đã đứng đầu thất phong của Thiên Trì, đây là quyết định của Thiên Cơ Tử cùng Tuyết lão trước khi rời đi, thất phong không có bất kỳ dị nghị nào, vì sao Thiên Trì quật trong lòng dạ mọi người đều biết rõ, ai bảo Thiên Tuyền phong xuất hiện một vị đệ tử yêu nghiệt, khiến quang huy chiếu rọi bảy đại chủ phong.

– Nghe nói phong chủ Thiên Cơ Tử Thiên Cơ phong Thiên trì đã mang theo tam đại tôn giả Thiên Tuyền phong rời khỏi Thiên Trì rồi, nhưng hôm nay bảy đại tuyết phong vẫn sục sôi khí tức như cũ, vô cùng cường thịnh, không biết vì sao Thiên Trì lại đột nhiên quật khởi nhanh và mãnh liệt đến như vậy, thế không thể chống đỡ!

Rất nhiều người thấy bảy vị phong chủ của Thiên Trì thì trong lòng thất kinh, bảy người này đều rất cường đại.

– Lần này Thiên Trì mời chúng ta đến đây không biết định làm gì, vì sao Thiên Trì lại mang tất cả các tông môn của Càn Vực đều mời đến chỗ này!

Lúc này, Tiêu Dao môn chủ cũng lạnh lùng mở miệng nói ra, lần này Thiên Trì vậy mà lại muốn mời chúng tông đến đây, thật sự là không biết sống chết, vô luận là Thiên Trì có âm mưu gì, thì lần này bọn hắn cũng phải làm cho Thiên Trì chết không có chỗ chôn. Nói xong, Tiêu Dao môn chủ cùng Long cung chủ trao đổi ánh mắt với nhau, lúc này Thiên Trì đúng là tự tìm đường chết mà.

– Tiền bối, không có vấn đề gì chứ!

Lúc này, Tiêu Dao môn chủ mới truyền âm hỏi một vị lão giả bên cạnh.

– Chỉ có một vị Tôn Vũ tầng bảy mà thôi, không đủ gây sợ, lần này Tiêu Dao Môn chúng ta nắm Càn Vực chắc rồi!

Lão giả kia thấp giọng nói ra, hắn là cường giả của Tiêu Dao Thần Tông, phần đông thế lực Bát Hoang rắc rối phức tạp, Tiêu Dao Thần Tông trong Bát Hoang so với rất nhiều thế lực khác không có ưu thế quá lớn, cho nên bọn họ muốn khuếch trương thế lực ra bên ngoài, Càn Vực là lựa chọn của bọn hắn để lập một cứ điểm, lúc này bọn hắn muốn giúp Tiêu Dao Môn đoạt lấy toàn bộ Càn Vực!

– Chờ một lát, cần gì sốt ruột!

Thiên Tuyền tử cất cao giọng nói, ánh mắt nhìn về phía Kiếm Lăng Tiêu bên cạnh.

– Tiêu Dao Môn có nhân vật cấp Tôn chủ, hơn nữa còn có ba tên, trong đó có một vị Tôn Vũ tầng tám, đến cùng thiếu chủ!

Kiếm Lăng Tiêu truyền âm nói ra, xem ra Tiêu Dao Thần Tông của Bát Hoang cũng tham dự vào, nếu không phải thế Tiêu Dao Môn không có khả năng xuất động loại lực lượng cấp bậc này, Càn Vực, không có nhân vật nắm chiến lực cấp Tôn chủ!Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 12 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 17 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^