Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 281 [Chương 1401 đến 1405]
❮ sautiếp ❯Chương 1401: Khô Tàn, Hình Chiến
———————— Sau Tề gia là Tư Không gia, Tư Không Vũ Hoàng nhìn về phía Thiên Đài thấp giọng nói: – Thiên Đài còn ba người không biết nông sâu ra sao, ai muốn đi lên thử họ một lần không?
– Ta đi!
Tư Không Vũ bước ra nhảy lên Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt nhìn về phía ba vị đệ tử thân truyền không có ra tay của Thiên Đài, trong đó có một người khoác trường bào màu đen, vóc người thon gầy, hắn không chỉ không có khí tức cường đại mà trái lại còn khiến người ta cảm thấy sinh cơ người này rất bạc nhược. Có một người vóc dáng rất cường tráng, nhìn có vẻ như tràn ngập sức mạnh, mi tâm của hắn thậm chí có thứ gì đó nhô ra giống như một cái tua, đặc biệt yêu dị. Người cuối cùng lại rất yên tĩnh, khí tức trên người hắn không có gì kỳ lạ, hắn giống như một người bình thường vậy, nhưng những người như thế lại càng làm cho người ta có một loại cảm giác cao thâm khó lường, không cách nào suy đoán ra, khiến họ không dám ra tay với người như thế.
– Ngươi, đi ra đánh một trận với ta!
Tư Không Vũ chỉ vào người mặc trường sam màu đen nói ra, thanh niên kia bước ra bay lên trời chớp mắt sau đã hạ xuống Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt nhìn thẳng Tư Không Vũ.
– Vù!
Con ngươi Tư Không Vũ đột nhiên trở nên yêu dị lên, khí tức của hắn điên cuồng tỏa ra, trong mắt bắn ra ánh sáng chói lọi như muốn nhìn thấu tất cả hư vô, làm cho tất cả công kích của đối phương đều hiện rõ.
– Suy tàn!
Thanh niên mặc áo đen hét lên một tiếng khiến toàn bộ hư không bị sự âm u bao phủ khắp chốn, thiên địa dần trở lên khô héo, tất cả bị biến thành mục nát đổ vỡ. Sắc mặt Tư Không Vũ đột nhiên biến đổi, lực lượng suy tàn dính lên người hắn khiến huyết dịch của hắn cũng bị khô kiệt, toàn bộ tinh khí thần bị khô héo mục nát.
– Sức mạnh suy tàn!
Ánh mắt mọi người run lên vì họ cảm thấy sức mạnh kia thật kỳ lạ, họ không biết tại sao mỗi một vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài lại có thiên phú dị bẩm như thế, dường như Thạch Vũ nhị Hoàng đã đi khắp thiên hạ để tìm kiếm các loại người khác nhau mang về bên người dạy dỗ, người này có lực lượng suy tàn khiến cả thiên địa cũng bị khô héo mục nát, loại lực lượng này khá giống sức mạnh thời gian của Như Tà, hai loại lực lượng đều bá đạo như nhau Tình cảnh này khiến Lâm Phong nhớ lại lúc hắn ở Tuyết Vực thi đấu cũng từng gặp phải một đối thủ tên Khô Mộc, hơi thở của hắn cùng sức mạnh của vị sư huynh này có chút tương tự, tuy nhiên sư huynh của hắn mạnh hơn Khô Mộc rất nhiều, vị sư huynh kia giống như chỉ tu luyện một loại sức mạnh nhưng huynh ấy lại luyện loại sức mạnh đó đến mức triệt để, trong một ý nghĩ huynh ấy cũng có thể khiến Tư Không Vũ bị khô héo hoàn toàn.
– Nếu như sức mạnh nguyền rủa của ta cũng tu luyện tới tầng bảy, ta cũng có thể đạt đến mức độ này!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, lực lượng nguyền rủa bao hàm tất cả mọi vật thiên biến vạn hóa, nó có thể chú giết huyết khí người khác đạt được hiệu quả giống như lực lượng của vị sư huynh kia nhưng nó không có thể hiện rõ ra như tình cảnh lúc này.
– Vù!
Đột nhiên có một cây tiểu thụ bay lên đầu Tư Không Vũ, cây tiểu thụ kia toả ra sự quanh hưu khô héo nồng đậm khiến Tư Không Vũ hoảng sợ.
– Khác loại vũ hồn, Tư Không Vũ đá vào tấm sắt rồi!
Ánh mắt mọi người hơi ngưng lại, họ chỉ thấy tán lá của cây tiểu thụ kia bao phủ lại Tư Không Vũ ở phía dưới.
– Cút ngay!
Tư Không Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, bàn tay hắn hóa thành đao mang vô cùng sắc bén chém về phía tiểu thụ.
– Nứt vỡ!
Cường giả Thiên Đài gầm lên một tiếng, cổ thụ khô héo nứt ra hóa thành vô số cành lá rơi xuống người Tư Không Vũ khiến vẻ mặt của hắn cứng đờ, hắn nhìn chằm chằm vào đống cành lá đang bao bọc thân thể mình.
– Quạnh hiu thuật!
Vị đệ tử thân truyền kia quát lạnh một tiếng khiến Tư Không Vũ nhất thời phát sinh ra tiếng rít gào, kêu gào thảm thiết không ngừng, thân thể hắn dần dần khô héo, huyết dịch tan biến, cơ thể dần thu nhỏ lại cho đến khi biến mất không còn tăm hơi, hắn giống như bị tiểu cổ thụ nuốt mất. Cành cây khô héo lần nữa hóa thành cổ thụ sau đó lập tức chui vào thân thể cường giả Thiên Đài, bây giờ mọi người mới rõ vì sao người này không có khí tức cường thịnh mà trái lại khiến người ta cảm thấy hắn rất yếu ớt, vóc người thon gầy cùng với vũ hồn và công pháp hắn tu luyện không thoát khỏi quan hệ tới việc đó.
– Ta tên Khô Tàn!
Hắn khẽ nói một tiếng rồi lập tức trở về vị trí của Thiên Đài đứng sau lưng Vũ Hoàng không nói thêm một lời nào nữa, hắn làm cho người ta có cảm giác ngột ngạt khó tả được.
– Vì sao đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng lại cường đại và lợi hại như thế?
không lẽ hai người còn lại cũng kinh khủng như thế? Có phải tất cả bọn họ đều có thể dễ dàng tru diệt Tôn Chủ thông thường? Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, trong đầu họ tràn ngập sự nghi hoặc, họ rất muốn biết thời điểm Thạch Vũ nhị Hoàng phát hiện ra những người kia thì họ đã yêu nghiệt như thế hay Thạch Vũ nhị Hoàng khiến bọn họ trở nên yêu nghiệt như vậy?
– Còn hai vị đệ tử thân truyền chưa có thể hiện ra thực lực thật sự, không biết thực lực của bọn họ ra sao nữa, không biết họ có nắm giữ thủ đoạn đặc thù nào không?
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng tò mò đối với hai người cuối cùng kia Trận chiến đấu tiếp theo Vấn gia phát động một nhân vật yêu nghiệt tu vi Tôn Vũ trung cấp giết thêm một người của Tề gia, người này là một Tôn Vũ trung cấp khá yếu. Thiên Ma điện cũng phái ra một vị cường giả Tôn Vũ trung cấp chém giết một trong năm Tôn Vũ trung cấp còn lại của Tề gia, những nhân vật yếu nhược của Tề gia dần dần bị loại khiến Tề gia chỉ còn sót lại bốn vị cường giả Tôn Vũ trung cấp, nhưng bốn người này cũng không phải những người dễ dàng đối phó như trước, họ đều rất lợi hại, nhưng dựa theo loại tiến độ diệt trừ này thì rất nhanh trung cấp Tôn Vũ của Tề gia cũng bị diệt sạch sành sanh. Đến lượt Bất Tử Thiên Cung xuất chiến, họ cũng phát động một vị cường giả Tôn Vũ trung cấp rất lợi hại, vị này chọn người yếu nhất trong bốn người còn lại của Tề gia đánh bại đào thải hắn khỏi vòng chiến đấu, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thán, xem ra Bất Tử Thiên Cung làm như thế không chỉ vì Quân Mạc Tích giúp Lâm Phong báo thù mà còn có hành động khác. Có người nói bởi vì đại nạn của lão Hoàng chủ sắp tới nên Tề gia ở Đông Hải đã làm không ít chuyện mờ ám với Bất Tử Thiên Cung, bây giờ Bất Tử Thiên Cung nhân cơ hội trả thù Tề gia luôn. Khi đám người Tề gia nhìn thấy trong gia tộc mình chỉ còn sót lại ba cường giả Tôn Vũ trung cấp cuối cùng, sắc mặt mỗi một người đều trở lên tái nhợt, có thể nói bây giờ không thể dùng hai chữ khó coi để miêu tả vẻ mặt của họ lúc này nữa. Tề gia là chủ nhà nhưng bây giờ lại bị thua thê thảm nhất, chết người nhiều nhất, số người bị đào thải cũng nhiều nhất, lúc này họ chỉ còn dư lại có chín người, ba Tôn Vũ trung cấp, sáu Tôn Chủ, trong số các thế lực Vũ Hoàng ở đây thì Tề gia đã chân chính trở thành thế lực có nhân số ít nhất. Nhưng chuyện vẫn chưa dừng lại, tiếp sau đó chỉ sợ Thiên Đài sẽ không bỏ qua cho Tề gia, đến lượt Thiên Đài xuất chiến rất có thể họ sẽ mất thêm một người nữa.
– Lần này Tề gia trộm gà không được còn mất nắm gạo rồi, họ muốn đùa chết Thiên Đài nhưng kết quả lại bị Thiên Đài đùa chết trước.
Sở dĩ Tề gia bị thảm như vậy vì hai nguyên nhân, một là Mộc Phong đã hấp dẫn hết sức mạnh của Thiên Long Thần Bảo, Thất Thái tử và Ngũ thái tử đều rất lợi hại nên bọn họ có thể chiến thắng được mấy vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài, cho dù Thất Thái tử không thể thì Ngũ thái tử chắc chắn sẽ làm được, nhưng họ đều chết ở trong tay Mộc Phong. Một nguyên nhân khác là đệ tử thân truyền của Thiên Đài không có người nào yếu, Tư Không gia liên tục thăm dò liên tục bị thất bại bị giết ngược mấy người, điều này khiến cho thực lực tổng thể của Thiên Đài vững như bàn thạch nhưng thực lực Tề gia lại không có được như vậy, bọn họ bị Thiên Ma điện, Vấn gia, Thiên Đài lần lượt đào thải hết nhân lực của họ cuối cùng chỉ còn lại có ba người. Thậm chí mọi người còn hoài nghi nếu tiếp tục như vậy, Tề gia sẽ bị giết đến không còn sót lại một ai. Khi Thiên Long Thần Bảo lại một lần chiếm cứ quyền chủ động, Thiên Long Tứ Thái tử đã phóng ra sát khí vô cùng kinh khủng, yêu khí dâng trào lên tận mây xanh.
– Không cần ngươi đi.
Thiên Long Hoàng mở miệng nói tiếng
– Tề Thiên và Mộc Phong sẽ có một trận chiến, ngươi trước tiên cứ quan sát đã!
– Được!
Hai tay Tứ Thái tử phát sinh ra tiếng răng rắc giống như hắn không có cách nào ẩn nhẫn sự thù hận trong lòng vậy, Thiên Long Hoàng để một vị Tôn Vũ tầng sáu của Thiên Long Thần Bảo đi khiêu chiến một trong hai đệ tử thân truyền còn lại của Thiên Đài, người được chọn chính là vị cường giả có vóc người khôi ngô trán hơi nhô ra. Hai người đại chiến một thời gian khá dài, họ lấy sức mạnh cường đại va chạm vói nhau, cường giả Thiên Long Thần Bảo vốn có lực công kích mạnh mẽ, nhưng đệ tử thân truyền của Thiên Đài cũng không kém, hai người chiến đến mức long trời lở đất, cuối cùng cường giả Thiên Long Thần Bảo hóa thành Long yêu, đệ tử Thiên Đài hoá thành Man Vương chiến thú đại chiến với nhau, Man Vương chiến thú đem vị cường giả Thiên Long Thần Bảo đã hóa thành Yêu Long sống sờ sờ đánh chết.
– Man Hoang chiến thú, Hoang Giác thú!
Thần sắc mọi người cứng lại, vị đệ tử thân truyền kia vậy mà là một Man Hoang chiến thú, chẳng trách chỗ mi tâm của hắn hơi nhô ra.
– Hống!
Hoang Giác chiến thú gào thét một tiếng, bốn vó to lớn chậm rãi tiến lên, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm bóng người nằm trên đất, nó chậm rãi nâng chân đạp lên thân thể người kia.
– Không.
– Oanh!
Tiếng gào thét thêm thảm vang vọng trong hư không, thân thể người nọ bị ép thành một bãi máu thịt bầy nhầy, hoang giác chiến thú vốn rất khát máu và hiếu chiến.
– Ta tên, Hình Chiến!
Âm thanh không lớn nhưng nó lại vang vọng mãi trong hư không, Hình Chiến một lần nữa biến ảo lại hình người sau đó bay trở về vị trí Thiên Đài.
– Muốn giết những đệ tử thân truyền này của Thiên Đài quả thực quá khó, khiến họ đào thải thì còn có thể a.
Trong lòng mọi người cảm thấy vô cùng kinh hãi. Khi chiến đấu lại một lần nữa đến phiên Thiên Đài, vị đệ tử thân truyền cuối cùng chưa từng ra tay cũng đứng dậy nhìn về phía Tề gia, hắn nhìn vào chỗ ba vị Tôn Vũ trung cấp cuối cùng của Tề gia nói.
– Đi ra!
Chương 1402: Dự định
———————— Mắt vị cường giả kia của Tề gia sáng lên như đuốc, trong ánh mắt hắn bắn ra vô số quang mang óng ánh, hư không xung quanh hắn dần trở lên mất ổn định, sức mạnh đáng sợ của hư không dường như bắn ra từ trong mắt hắn.
– Vù!
Thân thể cường giả Tề gia đột nhiên biến mất, hư không bộ nhanh đến mức khó tin, vị cường giả ra trận cuối cùng của Thiên Đài chỉ cảm thấy hư không trước người trở lên bạo loạn, một đại thủ ấn từ trong vết nứt hư không chụp giết ra khiến hắn cảm thấy thân thể mình như bị vặn vẹo đi.
– Oanh!
Hư không run lên, thanh niên bình thường ra tay lần thứ nhất, bàn tay hắn hơi chớp động khiến hư không hiện ra một mặt cổ bia trấn áp xuống phía trước, sức mạnh xé rách của hư không bị cổ bia đè ép, bên trong cổ bia giống như ẩn chứa hào quang kỳ lạ, muốn ép người ta chết.
– Vù!
Hư không loạn lưu lại lần nữa hiện lên, thân thể người nọ đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, sau một khắc hắn lại xuất hiện phía sau lưng vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài, chưởng ấn có lực lượng xé rách như trước được đánh ra, đệ tử thân truyền của Thiên Đài không thèm nhìn trực tiếp vỗ ra một chưởng về phía đối phương, nhất thời lại có một mặt cổ bia hiện lên, tiếng nổ ầm làm hư không run lên.
– Mỗi một chưởng đánh ra đều có cổ bia xuất hiện, loại thần thông này thật hiếm thấy!
Mọi người nghĩ thầm trong lòng, cổ bia kia giống như được ngưng tụ từ lực lượng Thánh văn thì phải, trong nháy mắt nó được ngưng tụ rồi đánh ra, chưởng lực hoá cổ bia.
– Oanh, oanh, Ầm!
Hư không bên trên sàn chiến đấu không ngừng vặn vẹo, vô số đạo tàn ảnh xuất hiện, hư không bộ của cường giả Tề gia quá mức khủng bố giống như đấu chuyển tinh di, mỗi một lần hắn xuất hiện đều đánh về những phương hướng khác nhau của đối phương, chỉ cần để hắn đắc thủ một lần, hắn có thể đoạt tính mạng người khác, nhưng thực lực vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài cũng phi thường đáng sợ, cổ bia trong chưởng lực không ngừng được hắn đánh ra, toàn bộ hư không dường như bị một mặt cổ bia bao trùm, từ đầu đến cuối bước chân của hắn cũng chưa từng di động qua, thật sự là quá khủng khiếp.
– Càn Khôn đấu chuyển!
Cường giả Tề gia quát lạnh một tiếng, vẻ mặt mọi người run lên, họ chỉ thấy hư không xung quanh vị đệ tử Thiên Đài đệ đều bạo loạn, vừa nãy cường giả Tề gia bạo phát ra từng đạo từng đạo sức mạnh hư không còn lúc này hắn làm cả một vùng hư không bạo loạn lên, sức mạnh kinh khủng bao phủ cả vùng không gian này, không gian loạn lưu hóa thành hư không cuồng bạo, Càn Khôn đấu chuyển giống như muốn xé đệ tử Thiên Đài thành từng mảnh mới chịu.
– Thiên địa bát phương, ấn!
Cường giả Thiên Đài quát lạnh một tiếng, hai tay hắn cùng vũ động khiến cổ bia không ngừng hiện lên đánh vào tám phương hướng, trấn áp tám phương vị, khi tám mặt cổ bia hiện ra trên hư không, hư không đang vặn vẹo cũng đều bình tĩnh lại giống như bị trấn áp vậy.
– Ào ào ào!
Huyết mạch của cường giả Tề gia điên cuồng vận chuyển lên, trong khoảnh khắc hư không xuất hiện một cái đồ án hư không treo lơ lửng, vô số sợi tơ không gian từ trong hư không buông xuống muốn bao phủ đệ tử Thiên Đài kia trong đó.
– Trấn áp!
Đệ tử Thiên Đài quát lạnh một tiếng, một mặt cổ bia từ trong cơ thể hắn hiển ra vọt thẳng về cái không gian đồ quyển, tấm cổ bia kia điên cuồng mở rộng hóa thành thiên phong cổ bia, như muốn trấn áp bầu trời.
– Rầm rầm!
Hư không run rẩy không ngớt, hư không đồ bị cổ bia trấn áp giống như dính thành một khối với cổ bia, vũ hồn cường giả Tề gia không cách nào phát huy ra uy lực.
– Táng!
Đệ tử Thiên Đài gầm lên một tiếng, bước chân của hắn hướng về phía mặt đất bước đi, sàn chiến đấu rung động, một mặt cổ bia to lớn từ tám hướng hiện ra, hóa thành một cái tường thành bao phủ hai người bên trong. Cổ bia trấn áp vũ hồn cường giả Tề gia trong hư không sinh ra hào quang óng ánh, nó mở rộng che cả bầu trời, từng đạo từng đạo đồ án đen kịt chiếu lêm mỗi một mặt cổ bia khiến nó tràn ngập lực lượng trấn áp đáng sợ.
– Đi đi!
Vị cường giả Thiên Đài kia lạnh lùng nói ra, một mặt cổ bia to lớn phát ra tiếng vang ầm ầm đánh tới cường giả Tề gia, muốn mai táng hắn.
– Phá cho ta!
Cường giả Tề gia đạp hư không bộ đi tới trước mặt cổ bia, lực lượng xé rách hư không được phóng xuất ra ngăn cản cổ bia, cổ bia bị ngăn cản nhưng những cổ bia khác vẫn tiến lên trấn áp hắn như trước, điều này khiến sắc mặt cường giả Tề gia trắng bệch, hắn không biết cái sức mạnh quỷ dị gì mà khó dây như vậy nữa. Hắn ngẩng đầu nhìn lên cái cổ bia to lớn phía trên đỉnh đầu mình, cổ bia này là một vũ hồn kỳ dị, nó không chỉ trấn áp vũ hồn của hắn mà còn có thể phong tỏa hư không, mai táng người sống sờ sờ vào cổ bia.
– Phá, phá, phá!
Cường giả Tề gia gào thét, từng đạo từng đạo công kích đáng sợ oanh kích cổ bia, tuy rằng cổ bia rung động không ngớt nhưng vẫn bất động như trước.
– Chôn vùi!
Cường giả Thiên Đài hét lên lần nữa, dưới ánh mắt tuyệt vọng của cường giả Tề gia tất cả cổ bia đồng thời trấn áp xuống đầu hắn, mai táng hắn bên trong, hắn dùng hai tay hai chân chống cự cổ bia bốn phía nhưng vẫn còn mấy cái cổ bia đè ép lên thân thể hắn, ép hắn sống sờ sờ chết, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
– Quy!
Bàn tay cường giả Thiên Đài vỗ nhẹ một cái lên mặt đất khiến cổ bia hóa thành một cái mộ phần chân chính, mộ phần mai táng giữa Thôn Thiên Chiến đài giống như từ trước đến giờ nó đã xuất hiện ở đó, vũ hồn cổ bia trở về trong huyết mạch hắn, bởi vì đối phương tử vong nên vũ hồn của hắn cũng biến mất không còn tăm hơi.
– Ta tên, Mộ Bi!
Thanh niên kia nhàn nhạt nói một tiếng, âm thanh của hắn bình tĩnh vô hỉ vô bi, thân thể hắn loé lên bay đi phía Thiên Đài, hắn hành động giống như hai người trước đó, yên tĩnh đứng trong đám người, cùng các đệ tử thân truyền khác đứng thành một hàng ngang! Tôn giả trung cấp của Tề gia lại bị chém mất một người, bây giờ Tôn giả trung cấp của bọn hắn chỉ còn lại hai người cuối cùng! Trận chiến này qua đi, quyền khiêu chiến lại nằm trong tay Tề gia, không biết họ sẽ chuẩn lựa chọn như thế nào, Thiên Đài có mười một cường giả nhưng mười người trong đó là đệ tử thân truyền và một tên Mộc Phong rất khó chơi, không biết họ sẽ chọn ai để chiến đây!
– Thiên Đài, Thiên Đài, nhất định có bí mật gì đó.
Trong con ngươi Tề Hoàng đột nhiên bắn ra vô số hàn mang loá mắt nhìn về phía Vũ Hoàng, Thiên Đài nhất định có bí mật nào đó bằng không làm sao hắn có khả năng thu được nhiều đệ tử thân truyền đặc biệt như vậy, người nào cũng kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa bản thân Thạch Vũ nhị hoàng cũng có thời gian quật khởi rất ngắn, rất lâu trước đó họ đã dám chống lại Thiên Long Hoàng rồi. Trước đây Thạch Hoàng và Vũ Hoàng ở Bát Hoang cũng không có danh tiếng quá to lớn, nhưng thời gian sau này họ quật khởi lại rất nhanh, điều này cũng vừa vặn chứng thực câu chân ngôn: Có đại tài nên trưởng thành muộn!
– Mộc Trần, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Như Tà, Ngô Dùng, Mạc Kình Thiên, Bàn Nhược, Ly Hận, Hình Chiến, Khô Tàn, Mộ Bi, mười đệ tử thân truyền, Mộc Trần không nằm trong danh sách chiến đấu của Thiên Đài nhưng bên đó vẫn còn một cái tên Mộc Phong, Tề gia, muốn chiến ai đây?
Loại đội hình này khiến Tề Hoàng có chút do dự.
– Nếu Tề Hoàng không quyết định được thì vòng này có thể bỏ quyền thi đấu, để một môn hạ của mình trực tiếp đào thải là được!
Vũ Hoàng bình tĩnh nói một tiếng, nhưng đạo thanh âm này lại giống như một cái tát đánh lên mặt Tề Hoàng, Vũ Hoàng đang cười nhạo Tề gia không có người xuất chiến mà!
– Để ta đi!
Tề Thiên tỏ ra cực kỳ lạnh lùng nói.
– Không được!
Tề Hoàng đưa tay ra chặn Tề Thiên lại.
– Phụ hoàng, cho dù con không hiển lộ thực lực, con cũng có thể chiến thắng một người!
Tề Thiên quay về phía Tề Hoàng truyền âm nói ra.
– Không!
Tề Hoàng vẫn bình tĩnh như trước nói không, hắn không biết những người kia của Thiên Đài ai mới là người yếu nhất, chẳng may bọn họ khiến cho Tề Thiên phải xuất ra toàn bộ sức chiến đấu thì phải làm sao, hắn phải cho mọi người có một loại ảo giác, ảo tưởng Tề Thiên không dám xuất chiến, như vậy khi Tề Thiên ra tay nhất định sẽ giết chết được Mộc Phong.
– Nếu ta không có đoán sai, bọn họ nhất định sẽ để ngươi lại cuối cùng, để Mộc Phong khiêu chiến ngươi, hiện tại ngươi đi giết một người của Vấn gia đi!
Tề Hoàng truyền âm nói với Tề Thiên, Tề Thiên nghe vậy thì khẽ gật đầu sau đó lập tức bước lên sàn chiến đấu, khi Tề Thiên lựa chọn đối thủ thì kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, hắn không có lựa chọn người Thiên Đài mà lựa chọn một vị cường giả Vấn gia, vòng trước cường giả Vấn gia giết của Tề gia hắn một người nên lần này Tề Thiên đã dùng thủ đoạn bạo lực nhất tàn khốc nhất chém giết đối phương. Đến lượt Tư Không gia nắm quyền khiêu chiến, Tư Không gia cũng không có chọn người Thiên Đài nữa, họ làm tương tự Tề gia chọn người Vấn gia giống như dời trọng tâm qua phía Vấn gia, hai nhà không vây quét Thiên Đài nữa bởi vì bọn họ đều hiểu những người còn lại của Thiên Đài không có một người nào dễ đối phó! Tư Không gia chém một vị cường giả Vấn gia, nhưng rất nhanh Vấn gia đã báo thù, lần này Vấn gia cũng không nhằm vào Tề gia nữa, hai tên Tôn Vũ trung cấp cuối cùng của Tề gia nên để người Thiên Đài tới chém thì hơn. Thiên Ma điện phát động một vị Tôn Chủ xuất chiến, người này thành công loại bỏ một vị Tôn Chủ khác của Tề gia, làm cho nhân số của Tề gia chỉ còn lại vẻn vẹn bảy người, loại thế cuộc này để rất nhiều người không biết nên nói gì, nếu tiếp tục như vậy rất có thể Tề gia sẽ không kiên trì đến vòng cuối cùng? Tề gia sắp trở thành chuyện cười cho thiên hạ, chủ nhà tổ chức chúng Hoàng ước hẹn mà lại bị loại không còn một mống. Bất Tử Thiên Cung tiếp tục phát động một vị Tôn Chủ đào thải một vị Thiên Vũ tầng bảy của Tề gia, Tề gia còn lại sáu người, điều này làm cho sắc mặt Tề Hoàng trở lên đen kịt lại, có điều sáu người cuối cùng này toàn là tinh anh cường giả của Tề gia nên muốn lay động họ là điều không hề dễ dàng, bởi vậy Vấn gia, Thiên Ma điện cùng với Bất Tử Thiên Cung không có lựa chọn hai tên Tôn Vũ trung cấp kia nữa, bọn họ biết hai người này rất khó đối phó nên chọn bỏ qua, nếu họ điều động Tôn Vũ trung cấp mạnh nhất của bọn họ, cũng không biết hươu chết vào tay ai. Lần này Thiên Long Thần Bảo cũng không có nhằm vào Thiên Đài, bát Thái tử Thiên Long Thần bảo ra tay đánh một vị cường giả Vấn gia xuống sàn chiến đấu, loại bỏ hắn. Khi quyền chủ động lại một lần nữa nằm trong tay Thiên Đài, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung về phía họ, họ tò mò muốn biết bây giờ Thiên Đài sẽ làm ra hành động gì?
– Thiên Si, để Tề Thiên để cho Mộc Phong xử lý!
Mộc Trần nhàn nhạt nói một tiếng, Thiên Si nghe vậy hiểu được ngay, thân hình hắn cuồn cuộn mà động, hắn khoanh chân ngồi trên hư không từ từ hạ xuống chiến đài sau đó nhìn về phía trận doanh của Tề gia, ánh mắt hắn khóa chặt vị Tôn Vũ trung cấp tầng sáu duy nhất của Tề gia lại, người này tên Tề Lâm, tu vi Tôn Vũ tầng sáu rất lợi hại.
– Thiên Đài vậy mà để Thiên Si xuất chiến, Tề Lâm mặc dù rất mạnh nhưng sợ hắn cũng phải chịu khổ rồi bị đào thải thôi, Thiên Si là người có thực lực ngay sau Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm, đệ tử thân truyền thứ ba của Thạch Vũ nhị Hoàng!
Tất cả mọi người đều xem trọng Thiên Si, dù sao thanh danh Thiên Si vang dội hơn Tề Lâm rất nhiều! Hai vị Tôn Vũ trung cấp còn lại của Tề gia tựa hồ như đã bị Thiên Đài tính toán rồi, Thiên Si chiến Tề Lâm, Mộc Phong chiến Tề Thiên!
Chương 1403: Bỏ đá xuống giếng
———————— Tề Lâm bước qua người Tề Thiên Phong đi xuống chiến đài, chỉ trong nháy mắt hắn đã có mặt trên sàn chiến đấu, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Thiên Si, cái tên Thiên Si này hắn tự nhiên hiểu rõ, không biết bây giờ thực lực Thiên Si đến tình trạng gì.
– Sát sinh, sát nghiệt!
Thiên Si khép hai tay lại tạo thành chữ thập sau đó ngồi khoanh chân xuống đất, dáng vẻ hắn lúc này rất trang nghiêm nhìn giống như một vị Phật đà chân chính, trên người hắn có phật quang vạn trượng sáng rực, thắp sáng toàn bộ hư không, huyết thống trong người vận chuyển cuồn cuộn, hư ảnh một vị Phật đà dần dần xuất hiện ở phía sau lưng Thiên Si.
– Úm a vĩ la hồng dẫn khư tả… – Úm a vĩ la hồng dẫn khư tả… Thần chú tiếng Phạn từ trong miệng Thiên Si phun ra, trong khoảnh khắc đó hư không có vô số ký tự tiếng Phạn tung bay, mỗi một chữ Phạn bay múa phù đều có một loại ma lực kỳ dị, nó dường như muốn mê hoặc người ta.
– Đại bi chú?
Thần sắc mọi người cứng lại, tiếng Phạn trong miệng Thiên Si dần dần lan toả khắp hư không, dường như muốn thâm nhập vào trong màng nhĩ của tất cả mọi người thì phải.
– Không đúng, Bát Tự Chân Ngôn a!
Ánh mắt người Thiên Lôi Âm Tự run lên, họ không ngờ Thiên Đài lại có hai vị cường giả tu phật đạo mạnh mẽ như vậy, Bàn Nhược nắm giữ Diệt Tội Chú, chém hết các loại tội ác, còn Thiên Si hòa thượng lại chưởng khống một loại sức mạnh của Phật môn khác, Bát Tự Chân Ngôn. Trong Phật môn, Lục Tự Chân Ngôn là một loại chân ngôn cực kỳ mạnh mẽ nhưng trừ Lục Tự Chân Ngôn ra phật môn còn có Bát Tự Chân Ngôn, Diệt Tội Chú các loại. Rất nhiều lực lượng cường đại ẩn chứa trong các loại thần thông đó, Bát Tự Chân Ngôn là thần thông cực kỳ hiếm thấy và lợi hại, môn thần thông này có thể cho người dùng mượn lực lượng Phật lực từ hư không để chiến đấu.
– Hống!
Một luồng sóng âm cuồn cuộn đánh tới Tề Lâm, Bát Tự Chân Ngôn làm người ta nhớ đến công phu Sư Tử Hống của Phật môn, môn công phu này cũng nắm giữ sức mạnh vô biên, hư không giống như xuất hiện rất nhiều sư tử màu vàng óng ánh, toàn thân chúng lộ ra hào quang màu vàng hướng qua Tề Lâm rít gào, tiếng gào thét của chúng khiến hư không dường như bị nứt vỡ.
– Xì… Trên người Tề Lâm cũng phóng thích ra vô số sợi tơ hư không loá mắt, sức mạnh kinh khủng của hư không bao bọc hắn lại, lực lượng Bát Tự Chân Ngôn không ngừng đánh vào màn sáng phát ra thanh âm ầm ầm, bên trong màn ánh sáng tay Tề Lâm trong dần dần xuất hiện một thanh lợi kiếm sáng chói, như ẩn như hiện trong hư không.
Kiếm này cho người ta cảm giác nó có thể dễ dàng xuyên thấu hư không, chém nứt thiên địa.
– Ầm!
Lực lượng Bát Tự Chân Ngôn khủng bố oanh vỡ màn sáng, sóng âm tiếp tục giết qua Tề Lâm, lúc này người ta thấy Tề Lâm chậm rãi giơ kiếm trong tay lên, hư không nhất thời bị phá tan ra, sức mạnh vô tận hướng về phía thân thể hắn ập tới, hóa thành từng đạo từng đạo ánh sáng màu vàng, tất cả không gian xung quanh nương theo hành động chậm rãi giơ kiếm của hắn lên mà bị chặt đứt. Hư không kiếm phá tan hư không, thanh kiếm kia là sức mạnh thuần tuý của hư không ngưng tụ, nó còn cường đại hơn trung phẩm Thánh khí không biết bao nhiêu, thậm chí uy lực của nó còn khiến nó bước vào hàng ngũ thượng phẩm Thánh khí, nó giống như một thanh thượng phẩm Thánh khí có uy lực đáng sợ. Thiên Si đối với việc Tề Lâm giơ kiếm lên dường như không biết, hắn chỉ chăm chú phát ra tiếng Phạn như trước, lực lượng Bát Tự Chân Ngôn trong hư không dần dần hội tụ lại với nhau, lực lượng phật đạo tràn ngập thiên địa cùng thiên địa cộng hưởng, bàn tay to lớn của Cổ Phật sau lưng Thiên Si chậm rãi giơ lên, một vòng ánh sáng có thể so với ánh sáng mặt trời từ trên không trung giáng xuống, rơi vào trong tay cổ Phật, một thanh kiếm, Thái Dương Chi Kiếm.
– Đại Nhật Như Lai?
Vẻ mặt Lâm Phong run lên, hắn cảm thấy thực lực Thiên Si sư huynh càng ngày càng khủng bố, hình như huynh ấy tu luyện một loại chân ngôn sức mạnh nên nó làm cho phật pháp của huynh ấy càng lúc càng tăng mạnh.
– Đại nhật như lai kiếm, sao Thiên Đài lại có thần thông phật đạo cao thâm như thế!
Người Thiên Lôi Âm Tự không thể nào bình tĩnh được nữa vì Bàn Nhược, Thiên Si, đều sử dụng thần thông phật đạo quá lợi hại và hiếm thấy của Phật môn, tại sao những công pháp này lại xuất hiện ở Thiên Đài? Thạch Vũ nhị hoàng trao tặng cho bọn họ hay bọn hắn nhờ vào cơ duyên của chính mình đạt được? Ánh sáng cường thịnh loá mắt kia dường như khiến con ngươi của Tề Lâm không thể mở được, hắn hơi nheo mắt lại sau đó giơ hư không kiếm trong tay chém về phía đối phương, lực lượng xuyên thấu hư không bổ xuống đầu Thiên Si. Cùng lúc đó đại nhật như lai kiếm cũng chém xuống, vô số ánh sáng mặt trời từ trên cao bắn ra.
– Ầm!
Hư không kiếm trực tiếp xuyên thấu hư không chém lên người Thiên Si, lúc này cả người Thiên Si tràn ngập kim quang, thân thể của hắn dường như biến thành Kim thân, Thiên Si mặc kệ công kích của đối phương hắn vẫn không ngừng phun ra phạn chú như trước, kim quang càng ngày càng cường thịnh, thân thể hắn cùng hư không kiếm ma sát với nhau phát ra âm thanh vô cùng chói tai, vô số ánh lửa màu vàng bắn ra. Đại nhật như lai kiếm cũng chém lên người đối phương nhưng Tề Lâm đã nhanh chóng triệu hồi màn sáng hư không ra chặn nó lại, một tiếng nổ ầm ầm vamg lên, màn ánh sáng bị phá nát. Trong khoảnh khắc màn ánh sáng bị phá nát, thân thể Tề Lâm cũng đột nhiên biến mất, thời điểm hắn xuất hiện lần nữa hắn đã đứng trước mặt Thiên Si, lại một thanh hư không kiếm nữa được ngưng tụ, nó cùng với thanh hư không kiếm vừa nãy dung hợp làm một, lần thứ hai chém về phía mi tâm Thiên Si.
– Hống, hống… Sư tử hống lại tái hiện trong thiên địa, sóng âm khủng bố khiến thân thể Tề Lâm điên cuồng run rẩy, tuy nhiên hắn vẫn cầm kiếm cực kỳ vững chắc giống như không chém Thiên Si thì hắn quyết không rời đi.
– Đại nhật như lai, há lại phá giải dễ như vậy!
Vũ Hoàng của Thiên Lôi Âm Tự phun ra một đạo thanh âm, tình cảnh phía sau đó tựa hồ như chứng minh lời hắn nói, trên thân thể Tề Lâm đột nhiên dấy lên Thái Dương Chi Hỏa.
– Giết, giết, giết!
Trong con ngươi Tề Lâm lộ ra vẻ điên cuồng, tiếng vang răng rắc truyền ra, hư không kiếm xuyên thấu cổ Phật, xuyên thấu ánh sáng màu vàng đâm vào da thịt Thiên Si, hư không kiếm chém vào đầu Thiên Si giống như phải bổ đôi đầu Thiên Si mới thôi.
– Điên rồi, Tề Lâm điên rồi, hắn chết cũng muốn giết Thiên Si sao!
Vẻ mặt mọi người run lên, thực lực Tề Lâm vốn rất mạnh mẽ nhưng giờ khắc này lại giống như điên cuồng.
– Thế độ!
Trong miệng Thiên Si lại phun ra một đạo thanh âm, tiếng răng rắc đột nhiên vang lên, hư không kiếm bổ thân thể Thiên Si ra làm hai, cảnh tượng này khiến tất cả mọi người run lên, nhưng mà thiên địa trong lúc đó cũng đồng thời gào thét, một bàn tay to lớn hướng về phía Tề Lâm chộp tới, hư ảnh cổ Phật to lớn đột nhiên mở mắt ra, bên trong con ngươi của nó vậy mà ẩn chứa tình cảm của nhân loại.
– Thiên Si!
Mọi người kinh hãi thốt lên, Thiên Si cùng cổ Phật thay thế thân thể cho nhau, thân thể bị Tề Lâm bổ ra hóa thành vô số kim quang rơi xuống.
– Vù!
Sức mạnh hư không khủng bố bạo phát, Tề Lâm muốn xuyên thấu qua hư không thoát đi nhưng Thái Dương Chi Hỏa cháy rực lên khiến hư không bị ngăn cản, bàn tay cổ Phật chụp xuống giam Tề Lâm bên trong.
– Không!
Tề Lâm gào thét, hắn bị bàn tay cổ Phật nâng lên giữa hư không, con ngươi to lớn của cổ phật nhìn phía Tề Thiên Phong, trong không trung dường như có lời nói:
– Tề gia, còn còn lại năm người, Tôn Vũ trung cấp còn lại một người cuối cùng!
Dứt lời cự chưởng cổ Phật cũng mạnh mẽ nắm lại, tiếng kêu thảm thiết vang vọng hư không, Tề Lâm bỏ mình còn thân thể cổ Phật kia cũng bị vỡ nát, bên trong lộ ra bóng người Thiên Si, hắn trở về vị trí cũ với đoàn người Thiên Đài. Mọi người nhìn qua Tề Thiên Phong, đúng như lời nói khinh bỉ của Thiên Si, Tề gia còn sót lại năm người, Tôn Vũ trung cấp chỉ còn lại mình Tề Thiên!
– Nếu như Tề Thiên lại bị Mộc Phong đánh bại, Tôn Vũ trung cấp của Tề gia coi như vô duyên với chúng Hoàng ước hẹn, hoàn toàn bị đào thải hết!
Tình huống như thế không có ai nghĩ nó sẽ xảy ra, cũng không có ai dự liệu được mười một đệ tử thân truyền của Thiên Đài lại yêu nghiệt như vậy, mỗi một người đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, những người này vậy mà bị Thiên Đài cất giấu lyc như thế, Vũ Hoàng thật sự đủ tàn nhẫn.
– Năm năm, mười năm hoặc hai mươi năm sau, Thiên Đài sẽ có cảnh tượng phồn vinh như thế nào?
Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, nhưng cuối cùng họ cũng không muốn đi suy nghĩ nhiều, mấy chục năm sau Thiên Đài chắc chắn thành một thế lực bá chủ Bát Hoang, nếu như họ xuất hiện một trung vị Vũ Hoàng, địa vị của Thiên Đài sẽ vượt qua Tề gia, các thế lực Vũ Hoàng gia tộc như Vấn gia sẽ trở thành thế lực siêu nhiên. Thời điểm quyền chủ động khiêu chiến lần thứ hai nằm trong tay Tề gia, Tề Thiên vẫn không được đi khiêu chiến, hắn vẫn đang đợi Mộc Phong đến khiêu chiến hắn, lần này Tề gia phát động một vị Tôn Vũ tầng chín tái chiến một vị cường giả cấp độ Tôn Chủ vô cùng mạnh mẽ của Vấn gia, trải qua một hồi va chạm kịch liệt Tôn Chủ Tề gia lấy phương thức chiến đấu khốc liệt đào thải vị Tôn Chủ kia của Vấn gia, vị cường giả kia của Vấn gia có cảnh giới Tôn Vũ tầng tám nhưng vẫn bị đào thải. Bây giờ Tề gia chỉ còn dư lại năm người nên chiến đấu xoay chuyển rất nhanh, mỗi một người nhất định phải trải qua một trận chiến đấu mới có thể đi tiếp. Đến lượt Tư Không gia khiêu chiến, họ cũng phái ra một vị Tôn giả trung cấp đến khiêu chiến trung cấp Tôn giả của Vấn gia, lần này người Tư Không gia thành công đào thải người Vấn gia, đến phiên Vấn gia khiêu chiến, họ lại chọn báo thù Tề gia, Vấn gia phái ra một vị cường giả Tôn Vũ tầng chín khiêu chiến người vừa nãy loại bỏ người họ, lại một hồi đại chiến linh khủng nổ ra, hư không dường như sắp bị nứt toác, Vấn gia và Tề gia giống như đã sớm tiến hành đại chiến mang tính hủy diệt. Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, cuối cùng đại chiến cũng kết thúc, Tôn Chủ Vấn gia thắng thảm thành công đào thải đối thủ, chỉ tiếc hắn không thể giết chết đối phương, cứ như vậy Tề gia còn sót lại bốn người cuối cùng. Tề gia chỉ còn lại vẻn vẹn bốn vị cường giả, phân biệt là một vị cường giả Tôn Vũ tầng chín đã từng ép giết Mộng Tình, dòng dõi Tề Hoàng Tề Thiên Phong phi thường lợi hại, một người khác là Tề Tiêu, đệ đệ của Tề Diêu cũng đã chết trong tay người Thiên Đài, người cuối cùng tự nhiên là Tề Thiên, hiện tại bọn họ chỉ còn sót lại bốn người cuối cùng này mà thôi, từ đó có thể thấy được Tề gia bị ép tới cái trình độ nào rồi.
– Thực lực Tề Thiên Phong rất cường đại, hắn không yếu hơn so với Tôn Vũ tầng chín bao nhiêu, còn tên Tề Tiêu kia cũng là cường giả chân chính nữa.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, khi quyền chủ đạo rơi vào trong tay Thiên Ma điện thì họ cũng phát động một vị Ma tôn tầng chín đại chiến với cường giả đã từng ép giết Mộng Tình của Tề gia, trận chiến này cũng là một trận đại chiến thảm liệt giống như mấy trận chiến trước, cuối cùng cường giả Thiên Ma điện cũng chiến thắng đối thủ, đào thải đối phương, thời khắc này Tề gia chỉ còn dư lại lẻ loi ba người.
– Lần này ba cỗ thế lực bên phía Thiên Đài thật sự muốn Tề gia rơi vào thế vạn kiếp bất phục!
Các thế lực Vũ Hoàng khác thầm nghĩ trong lòng, khi quyền chủ động khiêu chiến trong tay Luyện Ngục thì họ cũng phát động một vị Tôn Vũ tầng chín duy nhất của mình ra trận, đối tượng họ nhắm đến Tề Tiêu của Tề gia. Kết cục trận chiến rất dễ hiểu, cường giả Luyện Ngục đào thải Tề Tiêu! Chuyện này giống như ý nghĩa câu nói bỏ đá xuống giếng, lần này những thế lực Vũ Hoàng khác cũng muốn dùng một gậy triệt để phá tan Tề gia, khiến Tề gia không ngóc đầu lên được, đá họ ra khỏi vũ đài của chúng Hoàng ước hẹn. Rất nhiều người thầm nghĩ đến một vấn đề, nếu như Thiên Đài không xuất hiện mười một đệ tử thân truyền lấy tư thái cường thế đứng ra, thế lực bị bỏ đá xuống giếng e sợ sẽ là Thiên Đài a.
Chương 1404: Trận chiến cuối cùng của Tề gia
———————— Nhìn bóng dáng lẻ loi của Tề Thiên Phong và hai người phía trước hắn khiến mọi người có chút không cảm thông, nhưng đó chỉ là cảm thông nhất thời mà thôi, quy tắc do Tề Hoàng định ra tất cả mọi người đều tuân thủ quy tắc của trò chơi mà, Tề gia trong quy tắc không chịu nổi cũng do bọn họ tự chuốc lấy.
Thời điểm Tề gia định ra quy tắc này rất hiển nhiên họ muốn chơi chết Thiên Đài trước, nhưng thập đại đệ tử thân truyền của Thiên Đài lại thay đổi tất cả, họ khiến Tư Không gia, Thiên Long Thần Bảo phải kiêng kỵ không dám tham dự vào việc vây quét Thiên Đài, mà chuyển hướng mục tiêu về phía Vấn gia và Thiên Ma điện, về phần Tề gia, bọn họ lại không chịu nổi nhóm thế lực Thiên Đài vây quét, cho nên giờ mới bị cái thế lực khác bỏ đá xuống giếng, tạo lên cục diện lúc này.
Trước đó thần sắc Tề Hoàng rất bình tĩnh, không có nửa điểm chập trùng nhưng giờ khắc này, sắc mặt bình tĩnh của Tề Thiên Phong giống như có chút tái nhợt rồi, nhìn rất khó coi, trong tỷ thí chúng Hoàng ước hẹn bị mất mặt lớn như vậy cũng khó trách Tề Hoàng biến sắc, hiện tại bọn hắn chỉ còn sót lại hai người thuộc dòng dõi của Tề Hoàng vẫn có thể lên Thông Thiên Chiến đài, nếu như Tề Thiên Vận và Tề Thiên tiếp tục thất bại, mọi người khó có thể tưởng tượng được khi đó Tề gia sẽ có bao nhiêu mất mặt, không biết khi đó Tề Hoàng còn muốn tiếp tục tổ chức chúng Hoàng ước hẹn không, nhưng nếu như Tề gia hắn bị đào thải đến mức không còn một người nào, đó chẳng phải chuyện cười lớn ư?
– Tiếp đó, Tề Thiên Vận và Tề Thiên hẳn sẽ đối chiến với Hầu Thanh Lâm và Mộc Phong của Thiên Đài, chuyện sau này không cần những người khác phải sốt ruột nữa!
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, Luyện Ngục hỗ trợ thanh lý Tề Tiêu đã đủ nể tình rồi, hai người còn lại để cho Thiên Đài tự mình thanh lý đi, nếu như thanh lý không xong thì các thế lực khác mới xuất thủ giúp một chút, họ sẽ lại làm việc bỏ đá xuống giếng một lần nữa! Thiên Long Thần Bảo cũng không dám trêu chọc Thiên Đài mà bắt đầu nhằm vào Vấn gia, họ giống như đang quan sát đợi Thiên Đài và Tề gia quyết chiến. Khi quyền chủ động lần thứ hai rơi vào tay Thiên Đài, Mộc Trần liền cười cười nói:
– Thanh Lâm, đệ đi đối phó Tề Thiên Vận đi, cuộc chiến kế tiếp, Tề Thiên không muốn ra tay cũng phải ra!
Lời nói của Mộc Trần tràn đầy sự tin tưởng vào Hầu Thanh Lâm, chỉ cần Hầu Thanh Lâm đào thải Tề Thiên Vận, trận doanh Tề gia chỉ còn lại Tề Thiên, lúc đó Tề Thiên không muốn xuất chiến cũng phải xuất chiến, hơn nữa trước khi hắn bị đào thải, vòng nào có người khiêu chiến hắn cũng phải đánh, cho dù Mộc Phong không đào thải được hắn, hắn cũng bị tươi sống đùa đến chết.
– Lần này Mộc Trần giống như lưu lại quyền chủ động vì Mộc Phong thì phải.
Mộc Trần không để Mộc Phong lên trước khiêu chiến Tề Thiên mà để Hầu Thanh Lâm ra tay điểm tướng Tề Thiên Vận vì làm như vậy sau này Lâm Phong có thể giữ lại cơ hội uy hiếp một số nhân vật yêu nghiệt của Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo, lúc này nhân vật yêu nghiệt Tư Không gia cũng mới bắt đầu lộ diện, tuy mấy vị thái tử còn lại của Thiên Long Thần Bảo không có khiêu chiến người Thiên Đài nhưng vẫn khiêu chiến những người khác, mỗi người đều lộ ra thực lực vô cùng mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, phàm những người bị bọn họ điểm tướng đều bị giết chết. Lúc này Hầu Thanh Lâm cũng thả người nhảy vào bên trên sàn chiến đấu, ánh mắt yêu vương nhìn về phương hướng Tề gia, Thanh Lâm Luân Hồi kiếm phóng thích ra khí tức Luân Hồi đáng sợ, không cần hắn nhiều lời thì Tề Thiên Vận đã đạp bước đi xuống chiến đài, chỉ trong chớp mắt hắn xuất hiện phía trên Thông Thiên Chiến Đài.
– Vù!
Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm biến mất không còn tăm hơi, Hầu Thanh Lâm không dùng kiếm mà đứng chắp tay ở đó, trường bào màu xanh phần phật trong gió.
– Ầm!
Hầu Thanh Lâm bước ra một bước nháy mắt xuất hiện trước người Tề Thiên Vận, song quyền được hắn đánh ra, Luân Hồi phá không và Luân Hồi quyền ý cắt đứt hư không bùng nổ ra lục đạo luân hồi. Bàn tay Tề Thiên Vận run lên, trước người của hắn dường như xuất hiện một màn sáng hư không bao phủ tất cả sức mạnh công kích lại, sau đó lập tức vứt ra xa, tiếng nổ ầm ầm cuồn cuộn không ngừng vang lên, màn sáng hư không kia vậy mà có thể đem công kích của Hầu Thanh Lâm gói lại rồi hướng về phương hướng ném ra, loại kỹ thuật chưởng khống lực lượng không gian này thật đáng sợ. Song quyền Hầu Thanh Lâm như muốn phá tan thiên địa, từng đạo từng đạo quyền ý Luân Hồi nối liền trời đất bạo tạc quanh thân thể Tề Thiên Vận khiến hư không quanh đó biến ảo không ngừng, không gian xuất hiện ánh sáng Luân Hồi thâm thuý.
– Luân Hồi!
Hầu Thanh Lâm quát lạnh một tiếng khiến lực lượng Luân Hồi giống như bão táp giáng lâm xuống người Tề Thiên Vận, Tề Thiên Vận dĩ nhiên cảm nhận được lực lượng Luân Hồi vô cùng cường đại đang cướp đoạt linh hồn hắn, muốn độ hóa hồn phách hắn tiến vào luân hồi.
– Vù!
Thân thể Tề Thiên Vận được màn sáng hư không bao phủ, màn ánh sáng kia giống như hóa thành thực chất toả ra màu vàng óng ánh, cùng lúc đó huyết mạch của hắn cũng cuồn cuộn vận chuyển, vũ hồn xuất hiện, vũ hồn đồ phổ bao lấy thân thể hắn mà không phải rơi xuống đối phó Hầu Thanh Lâm, hắn biết muốn dựa vào sức mạnh vũ hồn để giết Hầu Thanh Lâm gần như không thể, cho nên hắn dùng vũ hồn bao vây mình. Lực lượng không gian xung quanh hắn càng lúc càng thêm cường thịnh, vô số sợi tơ hư không màu vàng óng từ trên người của hắn điên cuồng lan tràn ra thành ngàn vạn tia, toàn bộ số tơ này bao phủ sàn chiến đấu lại.
– Tề Thiên Vận muốn toàn bộ sàn chiến đấu trở thành lĩnh vực hư không của hắn, lúc đó hắn sẽ trở thành bá chủ trong đó, muốn làm gì thì làm!
Mọi người thấy vô số sợi tơ hư không màu vàng óng toả ra bốn phương tám hướng che kín bầu trời, trong lòng hơi kinh sợ. Hầu Thanh Lâm tự nhiên không hề sợ hãi, song quyền của hắn vẫn không ngừng hướng về tám phương thiên địa đánh ra, tiếng nổ ầm ầm cuồn cuộn không ngớt, Luân Hồi chi quyền giống như phải đánh nổ vùng hư không này ra để thiên địa chìm sâu vào vực sâu Luân Hồi mới chịu.
– Thực lực Tề Thiên Vận và Hầu Thanh Lâm tương đương nhau, họ cùng nắm giữ sức mạnh áo nghĩa tầng chín, nên dựa vào sức mạnh thì rất khó giết chết đối phương, chỉ có ở trên sàn chiến đấu bày ra lĩnh vực mạnh nhất của mình thì mới có thể đánh bại đối thủ, hư không lĩnh vực đấu Luân Hồi lĩnh vực!
Trong lòng mọi người đều cảm thấy chấn động, rất nhanh sau đó bọn họ liền phát hiện ra toàn bộ sàn chiến đấu chỉ còn dư lại bão táp vô tận mà thôi, hư không tơ màu vàng óng cùng với vực sâu Luân Hồi đã chôn vùi thân thể hai người mất.
– Nếu như ta ở bên trong thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Rất nhiều người âm thầm kinh hãi nghĩ trong lòng, hư không tơ màu vàng óng bao vây thiên địa cắn giết bất kỳ cường giả nào rơi vào đó, nó thậm chí có thể dịch chuyển cả vùng hư không đó đi, thế nhưng vực sâu Luân Hồi kinh khủng kia cũng không kém, nó giống như có thể nuốt tất cả mọi người đều vào trong luân hồi, để cho bọn họ vạn kiếp bất phục.
– Một trận chiến khủng khiếp, có thể có tình huống lưỡng bại câu thương, cả hai cùng chết hay không?
Trong đầu mọi người đột nhiên sinh ra một loại ý nghĩ hoang đường, nhưng lúc này Tề Thiên Vận và Hầu Thanh Lâm cũng không khỏi quá điên cuồng một chút, cả hai giống như không giết chết đối thủ thề không bỏ qua vậy, hai người này đều là người điên. Ngay cả ánh mắt Tề Hoàng và Vũ Hoàng cũng liên tục nhìn chằm chằm vào cái Thông Thiên Chiến đài kia, họ muốn biết giữa hư không và Luân Hồi thì loại sức mạnh nào sẽ vượt qua cực hạn để tiến lên một bậc nữa. Bão táp kéo dài hồi lâu rốt cục cũng chậm rãi tiêu tan, dần dần mọi người cũng có thể thấy rõ một màn bên trong, họ thấy thân thể Tề Thiên Vận vẫn được màn sáng hư không bao lấy nhưng hắn lại không ngừng bị luân hãm, bị vực sâu Luân Hồi nuốt chửng vào bên trong, hắn đưa tay về phía Tề Hoàng giống như đang cầu cứu, nhưng chỉ một khắc sau màn sáng Luân Hồi đã khép kín lại, vực sâu biến mất thân thể Tề Thiên Vận cũng biến mất không còn tăm hơi, hắn bị Luân Hồi triệt để nuốt mất.
– Hầu Thanh Lâm đâu, trận chiến này có kết quả đồng quy vu tận sao?
Vẻ mặt mọi người cứng ngắc, Tề Thiên Vận thật sự bị vực sâu Luân Hồi nuốt mất rồi, còn Hầu Thanh Lâm cũng không thấy đâu nữa, trận chiến này không khỏi quá khốc liệt đi. Sắc mặt Tề Hoàng cũng trở lên cứng ngắc, mặc dù đồng quy vu tận nhưng hắn vẫn không thừa nhận nổi kết quả này, Tề Thiên Vận là dòng dõi của hắn, Tề Thiên Vận chết, một mình Tề Thiên có thể chống đỡ thế cuộc sao?
– Nhìn nơi đó kìa, Hầu Thanh Lâm đó!
Giờ khắc này vẻ mặt mọi người run lên, họ chỉ thấy trong hư không đột nhiên có một cái vực sâu không ngừng phun ra nuốt vào ánh sáng, hư không gần trong gang tấc làm cho người ta có một loại ảo giác xa xôi vô tận, Hầu Thanh Lâm cũng bị sức mạnh hư không cắn nuốt nhưng may hắn đã kịp trốn vào trong vực sâu Luân Hồi, giờ khắc này hắn đang từ trong vực sâu Luân Hồi đạp bước đi ra.
– Vậy mà không chết!
Mọi người cảm thấy thân thể Hầu Thanh Lâm ngày càng gần, rốt cục Hầu Thanh Lâm cũng bước ra khỏi vực sâu Luân Hồi, trong khoảnh khắc này tất cả đều tan thành mây khói, Hầu Thanh Lâm lại lần nữa đứng trên sàn chiến đấu, trên người hắn vẫn còn tàn dư của vết máu, không có ai biết vừa nãy hai người bị hư không cùng Luân Hồi bao vây đã phát sinh ra chuyện gì, nhưng không thể nghi ngờ trong đó đã có một hồi chiến đấu khốc liệt, suýt chút nữa cả hai người đều phải chết, Hầu Thanh Lâm trong thời khắc cuối cùng mới có thể trở về được.
– Tốt quá!
Người Thiên Đài không nhịn được kích động trong lòng nên hét lớn một tiếng, còn đoàn người phía Tề gia thì trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, đặc biệt là hai người Tề Thiên Hành và Tề Thiên đứng phía trước Tề Hoàng, ánh mắt bọn họ luôn nhìn chòng chọc vào Hầu Thanh Lâm, Tề Thiên Vận vậy mà bị Luân Hồi giết chết.
– Còn một tên nữa.
Hầu Thanh Lâm nhìn về phía Tề gia bình tĩnh phun ra một câu, câu nói này làm cho sắc mặt người Tề gia trở lên vô cùng khó coi, đúng như Hầu Thanh Lâm nói bọn họ chỉ còn lại một người, trận doanh Tề gia chỉ còn lại một người cuối cùng.
– Tề gia, thật thê thảm!
Mọi người thầm than trong lòng, kết cục của Tề gia giống như đã được định đoạt, chúng Hoàng ước hẹn không có duyên với Tề gia. Sau đó quyền chủ đạo lại đến phiên Tề gia, Tề gia không có bất kỳ cơ hội lựa chọn nào nữa nên Tề Thiên nhất định phải xuất chiến, người khác điểm tướng Tề gia thì Tề Thiên cũng phải xuất chiến, bởi vì Tề gia chỉ còn mình hắn.
– Chiến Mộc Phong sao?
Mọi người lẩm bẩm tự hỏi, tuy nhiên lúc này mọi người lại nghe thấy Tề Thiên lạnh lùng nói:
– Ta sẽ chờ ngươi đến khiêu chiến ta, ngươi không chiến với ta, mỗi một lần lên chiến đài ta sẽ chém một người!
Khi hắn nói thì ánh mắt hắn lại nhìn chăm chú vào vị trí của Bất Tử Thiên Cung, hắn chỉ vào một vị cường giả nói:
– Lăn ra đây nhận lấy cái chết đi!
Thần sắc cường giả kia chợt cứng đờ lại, hắn bước lên sàn chiến, kết cục trận chiến không có bất ngờ gì xảy ra, Tề Thiên dễ dàng xoá bỏ cường giả kia của Bất Tử Thiên Cung đi.
– Tề Thiên rất bình tĩnh nha, hắn dĩ nhiên không chiến Mộc Phong mà đợi Mộc Phong tới khiêu chiến hắn, Mộc Phong không xuất chiến, hắn sẽ giết những người khác!
– Tề Thiên muốn để Mộc Phong tự tới khiêu chiến mình!
Sau đó không có ai khiêu chiến Thiên Đài nữa và cũng không có ai điểm tướng Tề gia, tất cả mọi người đều hiểu ngầm với nhau rằng Tề Thiên muốn để cho Lâm Phong tự tới khiêu chiến hắn, bọn họ biết thời điểm Thiên Đài có cơ hội điểm tướng lần nữa, Mộc Phong nhất định phải ra tay, Tề Thiên khiến Mộc Phong không có lựa chọn nào khác. Đúng như bọn họ suy nghĩ, thời điểm Thiên Đài nắm quyền chủ động cũng là lúc Lâm Phong chủ động bước lên Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt hắn ngóng nhìn về phương hướng Tề gia, không cần bất kỳ ngôn ngữ nào thì tất cả mọi người cũng đều hiểu, trận chiến này Mộc Phong sẽ đối chiến Tề Thiên!
Chương 1405: Sát chiêu của Tề Thiên
———————— Lâm Phong đứng bên trên sàn chiến đâu hơi ngẩng đầu nhìn qua Tề Thiên Phong, nhìn hai bóng người bên cạnh Tề Hoàng, một người trong đó chính là Vô Địch Tôn Chủ Tề gia Tề Thiên Hành, tên còn lại là Tề Thiên.
– Đi ra đi!
Lâm Phong bình tĩnh nói khiến con ngươi Tề Thiên hơi gợn sóng, bên trong con ngươi thâm thuý của hắn ẩn chứa sát ý vô tận, Tề gia chỉ còn lại một mình hắn do những tên khốn của Thiên Đài kia, mà kẻ cầm đầu lại chính là Lâm Phong.
– Cho dù chỉ còn một mình ta, ta cũng vẫn muốn chém hết những người dám điểm tướng ta!
Tề Thiên nói lẩm bẩm trong mồm, giờ khắc này Tề Hoàng cũng nhìn chằm chằm vàoLâm Phong nói:
– Giết hắn đi, cho dù có bại lộ lá bài tẩy, cũng phải tru diệt hắn!
– Giết!
Tề Thiên hét lên một tiếng giận dữ, bước chân đạp xuống khiến hư không biến ảo, thân thể hắn xuất hiện trong hư không cách chỗ cũ ngàn mét, chỉ mấy lần thân thể loé lên, Tề Thiên đã rơi xuống sàn chiến đấu, một luồng sát khí ngập trời ập về phía Lâm Phong, thổi bay trường bào màu đen của Lâm Phong.
– Tịch diệt chỉ!
Năm ngón Tề Thiên khép lại khiến hư không bạo loạn ác liệt, từng đạo từng đạo tịch diệt chỉ mang xuyên thấu hư không bắn về phía Lâm Phong.
– Xì, xì!
Ma khí trên người Lâm Phong cuồn cuộn không ngừng, diệt thế ma chỉ cũng được hắn bắn ra, trong hư không xuất hiện từng đạo từng đạo hắc quang cùng với tịch diệt chỉ va chạm với nhau, vừa va chạm thì chỉ đã bị tan vỡ, bên trong tịch diệt chỉ ẩn chứa uy thế huỷ diệt lại được sức mạnh hư không hòa vào nên nó có thể bắn giết tất cả.
– Vù!
Bóng người Lâm Phong loé lên tránh thoát uy năng của tịch diệt chỉ, tịch diệt chỉ tiếp tục bắn về phía xa, nơi nó đi qua hư không dường như hoàn toàn bị xuyên thủng.
– Giết!
Lại là vài đạo chỉ pháp nhanh hơn mãnh liệt hơn bắn về phía Lâm Phong, chỉ pháp này vẫn là tịch diệt chỉ như trước nhưng nó nhanh hơn trước rất nhiều, chỉ trong vài cái nháy mắt nó đã xuyên thấu hư không bắn giết về phía Lâm Phong.
– Cút!
Lâm Phong thét lên một tiếng, ma khí trên người hắn cuồn cuộn bay lên vận chuyển không ngừng, Sát Lục Ma Quyền được Lâm Phong đánh ra khiến thiên địa rung chuyển.
– Xì… Âm thanh bén nhọn đáng sợ vang lên, Sát Lục Ma Quyền bị xuyên thủng, no chỉ ngăn cản tịch diệt chỉ được một chút còn lại hầu như không có tác dụng, hư không chỉ lần thứ hai đâm về phía thân thể Lâm Phong.
– Sức mạnh áo nghĩa tầng tám!
Vẻ mặt mọi người run lên, quả nhiên lúc trước Tề Thiên chiến đấu vẫn ẩn giấu thực lực, sức mạnh áo nghĩa của hắn rõ ràng đã bước vào tầng thứ tám vậy mà hắn không thể hiện ra, nếu đối thủ của hắn chỉ là Tôn Vũ tầng ba bình thường, hắn chỉ cần tùy ý xuất ra một chỉ đã có thể giết chết đối phương.
– Rốt cục, chúng ta cũng có thể nhìn thấy sức chiến đấu mạnh nhất của Mộc Phong rồi, hắn không cách nào ẩn giấu thực lực nữa!
Rất nhiều người nghĩ thầm trong lòng như vậy, tuy Lâm Phong đã chiến đấu rất nhiều tràng nhưng sức chiến đấu chân chính của Lâm Phong vẫn một sự bí ẩn trong lòng mọi người, Tề Thiên có sức mạnh áo nghĩa tầng tám nhưng chưa va chạm với Lâm Phong bao giờ nên không ai biết được kết quả trận chiến sẽ ra sao, Lâm Phong gặp mạnh càng mạnh, hắn giết Thiên Long Thất Thái tử rồi đến Ngũ thái tử, thậm chí còn mượn áp lực đột phá, Lâm Phong mạnh như thế nào không ai biết, hiện tại Tề Thiên đã không tiếp tục ẩn giấu thực lực nữa, vừa ra trận đã lấy sức mạnh áo nghĩa tầng tám ra khai chiến nên Lâm Phong nhất định phải lấy ra thực lực chân chính của mình.
– Phá!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, Sát Lục Ma Quyền giống như được dung hợp thêm đại thế vào bên trong đánh về phía đối phương, hắn gia trì sức mạnh bất hủ lên Sát Lục Ma Quyền, vô số nắm đấm được Lâm Phong đánh ra, một quyền nối tiếp một quyền, sinh sôi liên tục, khiến đối phương khó có thể xóa bỏ tất cả. Cho dù vậy thì tịch diệt chỉ của Tề Thiên vẫn xuyên thấu rất nhiều nắm đấm rồi mới tan vỡ, từ đó có thể thấy được sức mạnh áo nghĩa tầng tám cường đại như thế nào.
– Liệt Không Bá quyền!
Tề Thiên đột nhiên xuất hiện trên đầu Lâm Phong, hắn dùng sức mạnh áo nghĩa tầng tám đánh ra Liệt Không Bá quyền khiến hư không phát sinh một đạo tiếng sấm rền vang, hư không dường như sắp bị nứt vỡ, nắm đấm cực kỳ bá đạo lao thẳng tới trước mặt Lâm Phong giống như mãnh hổ hung hăng đang gào thét giận dữ, nếu như chiêu này bắn trúng đối thủ thì nó tuyệt đối có thể nổ nát đầu người đó.
– Ầm!
Lâm Phong đạp chân lên sàn chiến đấu hét lên một tiếng giận dữ, ma khí cuồn cuộn bao phủ vòm trời hóa thành ma vân, ngưng tụ ra một đạo ma thân bảo vệ phía sau của hắn, thời khắc này ma ý khiến khí tức của Lâm Phong tăng lên dữ dội, cả người hắn gần giống như một vị Ma vương vừa xuất thế.
– Phá, phá!
Trong chớp mắt ma ảnh sinh ra song quyền của Lâm Phong cũng được hắn oanh về phía Tề Thiên, Sát Lục Ma Quyền có thêm sức mạnh bất hủ nối liền trời đất, khí tức hủy diệt điên cuồng lan tràn. Tề Thiên dùng hư không bộ bước ra một bước, thân thể hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, Lâm Phong xoay người quay về phía sau đánh ra song quyền, nhưng một khắc sau thân thể Tề Thiên lại biến mất không thấy, tốc độ của Tề Thiên nhanh như chớp giật, Lâm Phong không ngừng đánh ra quyền ấn về bốn phía giống như phải mai táng Tề Thiên bên trong Sát Lục Ma Quyền vậy. Chỗ Tề Thiên đi qua lực lượng không gian điên cuồng tạo ra gợn sóng, không gian mơ hồ hóa thành một màn sáng hư không đáng sợ.
– Sức mạnh áo nghĩa tầng tám quả nhiên không phải áo nghĩa tầng bảy có thể so sánh, sức chiến đấu của tầng tám thật sự quá mạnh mẽ!
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sức mạnh áo nghĩa không gian tầng tám được dung nhập vào Hư Không bộ, Tịch Diệt Chỉ, Liệt Không Bá quyền và các loại thủ đoạn sát phạt khác khiến Lâm Phong phải toàn lực đi ứng phó, nhất là hư không bộ của Tề Thiên thật sự quá nhanh, biến hoá thất thường khiến hắn khó có thể bắt lấy, chiêu này của Tề Thiên làm Lâm Phong hoàn toàn bị động.
– Thực lực thật sự của Tề Thiên sao, thật lợi hại, nếu như Mộc Phong không đối phó được hắn, Tôn Vũ trung cấp của các thế lực khác muốn giết hắn sợ rằng sẽ rất khó khăn!
Tất cả mọi người đều nghĩ thầm trong lòng, lúc này Lâm Phong lại bị bao vây bởi một tầng màn sáng hư không, Tề Thiên đứng trên màn sáng lạnh lùng nhìn Lâm Phong, phẫn nộ quát:
– Nếu ngươi chỉ có thực lực như thế thì chết đi!Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Dứt lời bàn tay Tề Thiên cũng nắm chặt lại, bên trong màn sáng hư không hiện lên một cơn bão hư không đáng sợ, muốn xé rách thân thể Lâm Phong.
– Ầm!
Ma ý nổi lên cuồn cuộn bao thân thể Lâm Phong lại, cơn bão hư không đáng sợ kia đè lên thân thể Lâm Phong, muốn giết Lâm Phong trong màn ánh sáng.
– Xé rách!
Tề Thiên lại quát lên một tiếng, lực lượng hư không khủng bố giáng xuống màn ánh sáng khiến bão táp nhất thời trở lên kịch liệt hơn, Lâm Phong dường như sắp bị giết chết bên trong.
– Loại bão táp đáng sợ này cho dù Tôn Chủ cũng có thể bị giết chết!
Mộc Phong sẽ không bị chết như vậy luôn chứ.
– Hống!
Lâm Phong bị gió bão cắn giết thì nổi giận gầm lên một tiếng, ngoại trừ hư ảnh ma thần bên ngoài thì trên người Lâm Phong còn xuất hiện một bóng ma cực kỳ cuồng bạo, thân hình Cuồng Ma cao tới mười mét, vừa xuất hiện gào thét điên cuồng, hai tay không ngừng oanh kích nện lên màn sáng hư không, âm thanh tan vỡ ầm ầm vang lên, màn ánh sáng rốt cục cũng bị phá nát.
– Phụ thể!
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, Cuồng Ma trở về vị trí cũ hoà vào thân thể Lâm Phong, trong khoảnh khắc đó thân thể Lâm Phong dường như cao to lên rất nhiều, trên người hắn lộ ra một luồng tâm ý Cuồng Ma, khí tức ma đạo lần thứ hai điên cuồng kéo lên đến một mức độ đáng sợ.
– Giết!
Lâm Phong giận dữ hét lên một tiếng qua phía Tề Thiên, tiếng thét giống như ma chú đánh vào trong đầu Tề Thiên khiến đầu hắn ầm ầm chấn động, lúc này bên trong hai con ngươi của Lâm Phong hiện lên vẻ cuồng bạo vô cùng, vẻ cuông bạo ấy xuyên qua thân thể của Tề Thiên, nhảy vào trong thần niệm của hắn khiến đầu hắn rất đau.
– Giết giết giết!
Tề Thiên cũng gào thét lên một tiếng, quyền ý điên cuồng tung ra khiến hư không bị nổ tung, tất cả đều bị phá tan.
– Ta muốn cướp đoạt tính mạng của ngươi!
Tử vong ma chú nhảy vào trong đầu Tề Thiên, Sát Lục Ma Quyền có thêm sức mạnh bất hủ phá diệt hư không, được Cuồng Ma phụ thể nên sức mạnh của Lâm Phong dường như tăng lên một cái độ cao mới, Liệt Không Bá quyền của Tề Thiên cũng bị hắn oanh diệt đi, sức sống của Tề Thiên dần bị tước đoạt.
– Ngươi không cách nào ảnh hưởng ý chí của ta đâu, tâm chí võ đạo của ta bất tử, ý niệm vĩnh hằng bất diệt!
Con ngươi Tề Thiên dường như muốn khôi phục lại sự thanh tỉnh, huyết thống trong người hắn cuồn cuộn mà ra, khí tức hắn càng lúc càng mạnh lên, vũ hồn gào thét xuất hiện, vũ hồn bao lấy thân thể hắn, trên người Tề Thiên buông xuống rất nhiều sợi tơ hư không màu vàng óng.
– Vô Tẫn Không Tịch, giết!
Từng sợi từng sợi hư không tơ màu vàng óng kia giống như cùng sức mạnh của Tề Thiên dung hợp lại với nhau, mỗi một sợi sợi tơ đều hóa thành một đạo tịch diệt chỉ pháp, lúc này không gian giống như có trăm nghìn lưỡi dao sắc bén giết về phía Lâm Phong, mắt Tề Thiên nhắm lại, hắn không có nhìn vào cặp mắt tràn đầy ma ý kia của Lâm Phong nữa.
– Hống!
Cuồng Ma giận dữ hét lên, Lâm Phong được Cuồng Ma phụ thể nên tiếng hét giận dữ này cũng thể hiện sự tức giận của Cuồng Ma, rất nhiều hư ảnh Ma vương xuất hiện nghiền ép hủy diệt tất cả, Sát Lục Ma Quyền lại được Lâm Phong đánh về phía Tề Thiên.
– Một tên ma tu điên cuồng, toàn bộ thực lực của hắn đây ư?
? Mọi người cảm thấy kinh ngạc trong lòng, lúc này thân thể Tề Thiên giống như bị ma quyền chấn bay lên, tuy nhiên hai tay của hắn vẫn liên tục rung động trong hư không, màn ánh sáng ẩn hiện bao vây toàn bộ thân thể của hắn lại.
– Phá!
Cuồng Ma hoà vào thân thể Lâm Phong càng lúc càng trở lên điên cuồng, phía sau hắn lại xuất hiện thêm một vị Ma thần nữa, giờ khắc này không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản hắn tru diệt Tề Thiên nữa, Lâm Phong trực tiếp đánh nổ màn sáng hư không ra sau đó giết vào bên trong màn ánh sáng.
– Ta muốn ngươi chết!
Tề Thiên cũng nổi giận gầm lên một tiếng, vũ hồn không gian đồ phổ đang bao vây thân thể hắn dĩ nhiên từ trên người hắn thoát ly ra xuất hiện ở trong tay của hắn, nó hóa thân thành một thanh lợi kiếm màu vàng óng nhìn vô cùng loá mắt.
– Lấy vũ hồn tế kiếm!
Mọi người thấy hình ảnh trong màn sáng hư không, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh sợ, Tề Thiên dĩ nhiên dùng chính vũ hồn của mình tế luyện thành hư không kiếm, hắn vốn là cường giả Tôn Vũ tầng sáu lại có huyết mạch của Vũ Hoàng nên vũ hồn của hắn có sức mạnh cực kỳ đáng sợ, bây giờ hắn tế luyện vũ hồn thành hư không kiếm, uy lực tuyệt đối là kinh người, có điều Tề Thiên hắn am hiểu kiếm đạo sát phạt sao? Rất nhanh sau đó mọi người biết được đáp án, thời khắc này Tề Thiên giống như cùng kiếm dung hợp lại một thể, màn sáng hư không trong người hắn cũng biến thành một thanh tuyệt thế lợi kiếm lộ ra sát ý đáng sợ.
– Sát thủ!
Trong lòng Lâm Phong dâng lên một luồng cảm giác kinh hãi, loại cảm giác nguy hiểm quen thuộc mà sát thủ của tổ chức sát thủ thí Hoàng mới có thể mang lại cho hắn. Tề gia đã từng xuất hiện một vị sát thủ mạnh mẽ, nhưng Lâm Phong không nghĩ tới Tề Thiên cũng là một vị sát thủ đáng sợ như thế, khi Tề Thiên hòa vào kiếm, hắn đã cảm thấy sát cơ vô tận khoá hắn lại, thời khắc này mục tiêu sát phạt của Tề Thiên là Lâm Phong hắn, lúc này Lâm Phong nằm trong màn ánh sáng nên hắn không thể tránh né được, hắn nhất định phải mạnh mẽ chống đỡ đòn đánh này, chiêu kiếm này là một kiếm trí mạng.
– Chết đi!Nguồn truyện audio
Tề Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, thanh kiếm óng ánh loá mắt kia đột nhiên biến mất, một khắc sau nó trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Phong muốn bổ thân thể Lâm Phong ra làm hai, giết chết hắn.