1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 269 [Chương 1341 đến 1345]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 269 [Chương 1341 đến 1345]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1341: Kiếm khí tái hiện

– Tốc độ đoàn kỵ sĩ băng sư rất nhanh, qua chừng hai nén hương, đoàn kỵ sĩ đi đến một toà phủ đệ mênh mông, vây quanh cửa chính đại điện.

Mặc gia bên trong Hoàng Thành của băng sơn đế quốc cũng coi như gia tộc cường thịnh, nhưng vẫn như trước không thể so với Nạp Lan gia, vì vậy khi nhìn thấy đoàn kỵ sĩ băng sư giáng lâm, rất nhiều người đã thầm nói trong lòng, Mặc gia gặp nạn rồi, đương nhiên, cũng có thể Mặc gia sẽ chọn hi sinh Nhị công tử, Mặc Vân Diệt! Rất nhiều người đều đứng đằng xa quan sát, thân thể Lâm Phong và Y Nhân Lệ bay lên trời, hạ xuống trên một toà tháp cao cách Mặc gia khoảng ngàn mét, ngóng nhìn Mặc gia, nếu không phải Tĩnh Vân, hắn đương nhiên lười đi quản việc không đâu. Người của đoàn kỵ sĩ băng sư vẫn chưa công kích Mặc gia, mà giống như đang chờ đợi gì đó, lúc này, xa xa vang lên một tiếng hét giận dữ, bên trên vòm trời, một con yêu thú Băng Dực Tuyết Sư mạnh mẽ cuồn cuộn xuất hiện, cả người hùng sư như được hàn băng bao trùm, lộ ra khí thế uy nghiêm, giống như vương giả trong bầy yêu thú. Mà bầu trời trên đầu Băng Dực Tuyết Sư, có mấy đạo bóng người đang đứng, một thanh niên, cùng hai lão giả bảo vệ hắn, đoàn người đương nhiên biết rõ thân phận thanh niên đó, Nạp Lan Dục của Nạp Lan gia!

– Tên Mặc Vân Diệu kia cũng thực sự kích động, lại dám vì nữ nhân mà động thủ với Nạp Lan Dục, hiện tại, sợ phải xong đời rồi!

Rất nhiều người nghị luận trong bóng tối.

– Nổ ra!

Thanh niên đứng bên trên Băng Dực Tuyết Sư, lười nhác phun ra một đạo thanh âm, hùng sư dưới hạ không gào thét, đạp lên đại địa, cuồn cuộn chạy về phía trước, tiếng vang ầm ầm ầm đáng sợ truyền tới, cửa lớn cùng với vách tường Mặc gia bị đánh nứt toàn bộ, bị đoàn kỵ sĩ băng tuyết đạp thành bụi phấn. Mà hầu như đồng thời, bên trong Mặc gia, có một nhóm bóng người đi về phía bên này, trong con ngươi một vài lão giả phía trước đều mang theo vẻ kính sợ, mà phía trước nhất, có hai người bị Tỏa Liên buộc chặt bị áp giải tiến lên, thấy cảnh này, mọi người hiểu rõ trong lòng, xem ra Mặc gia định hi sinh Mặc Vân Diệu. Nhưng mà, khi ánh mắt Lâm Phong nhìn thấy nữ tử mỹ lệ bị trói buộc, con ngươi mãnh liệt phóng ra một đạo phong mang.

– Tĩnh Vân!

Lâm Phong khẽ run trong lòng, vẫn gương mặt sạch sẽ mỹ lệ như trước, thiếu nữ đơn thuần ngày xưa đã thành thục hơn không ít, tựa hồ càng thêm có ý vị, tuy nhiên giờ khắc này sắc mặt Tĩnh Vân lại mang theo một tia trắng xám, bị trói chỗ đó, nàng làm sao dễ chịu được.

– Bằng hữu của ngươi?

Y Nhân Lệ thấp giọng hỏi Lâm Phong.

– Ừm.

Lâm Phong gật gật đầu, Tĩnh Vân xem như một vị hồng nhan tri kỷ gặp sớm nhất sau khi mình đến thế giới này, hắn sao quên được, Đoàn Phong và Tĩnh Vân, hai tỷ muội ngày xưa cùng đi ra ngoài du ngoạn, bây giờ lại chỉ nhìn thấy Tĩnh Vân, cũng không biết Đoàn Phong thế nào.

– Ta đi xử lý.

Lâm Phong quay sang nói với Y Nhân Lệ một câu, sau đó thân hình lấp loé biến mất trong nháy mắt. Lúc này, Nạp Lan Dục đứng trên hư không, quan sát người Mặc gia phía dưới, trong ánh mắt băng hàn lãnh ngạo, hắn lại bị Mặc Vân Diệu đánh. Lòng người Mặc gia run rẩy, Nạp Lan Dục gia hoả này ngay cả Băng Dực Tuyết Sư cũng mang đến, con yêu thú này là một Yêu Tôn, hơn nữa còn là Yêu Tôn cấp ba, thực lực đáng sợ.

– Nạp Lan thiếu tướng quân, Mặc Vân Diệu đắc tội với Nạp Lan thiếu gia, tội đáng muôn chết, Mặc gia đồng ý giao hắn cho thiếu tướng quân tùy ý xử trí.

Lúc này, một vị lão nhân cầm đầu mở miệng nói, hắn là đại gia gia của Mặc Vân Diệu, bây giờ Mặc gia do hắn điều hành, tên khốn Mặc Vân Diệu này trêu chọc gây ra hoạ lớn ngập trời như vậy cho gia tộc, đáng chết.

– Xuống!

Nạp Lan Dục lạnh lùng nói, Băng Dực Tuyết Sư hạ xuống trước mặt đoàn người Mặc gia, đôi mắt lạnh lẽo của Nạp Lan Dục nhìn chằm chằm Mặc Vân Diệu.

– Ta đã nói từ lâu, ta sẽ để ngươi không biết rằng mình chết như thế nào, gia tộc của ngươi, cũng phải ngoan ngoãn đưa ngươi ra, hiện tại, ngươi nói một chút, cần mạng, hay cần nữ nhân!

– Nạp Lan Dục, Tứ thiếu gia Nạp Lan gia, bên trong những người cùng thế hệ của Nạp Lan gia, thực lực kém cỏi nhất, tu vi Thiên Vũ tầng bốn, suốt ngày ỷ vào thế lực gia tộc diễu võ dương oai, Nạp Lan Dục, ngươi chính là một tên bại hoại!

Mặc Vân Diệu tuy bị xích sắt ràng buộc, nhưng trên khuôn mặt tuấn tú vẫn lộ ra vẻ xem thường đối phương, không chút khách khí nhục nhã.

– Được, rất tốt!

Nạp Lan Dục cũng không tức giận, đôi mắt lạnh giá, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tĩnh Vân một bên, liếm liếm miệng.

– Ta ở ngay trước mặt ngươi nhục nhã nữ nhân của ngươi, xem ngươi có giống như chó vẫy đuôi cầu xin ta hay không.

Nói xong, Nạp Lan Dục đi đến phía Tĩnh Vân, cười khẩy nói.

– Không làm nữ nhân của ta, ta sẽ để ngươi dễ chịu!

– Súc sinh, buông nàng ra!

Mặc Vân Diệu nổi giận gầm lên một tiếng, bất quá Nạp Lan Dục tựa hồ rất hưởng thụ phản ứng như thế này của hắn.

– Đại gia gia, ông nội ta cùng cha mẹ ở Mặc gia thế nào, trong lòng ngươi rõ ràng hơn so với ta, bây giờ, ta tuy đắc tội Nạp Lan gia, ngươi muốn hi sinh ta, ta cam nguyện bị phạt, nhưng mà Tĩnh Vân, nàng và Mặc gia chúng ta một chút liên quan cũng không có, cầu ngươi buông tha cho nàng.

Mặc Vân Diệu cầu xin Mặc gia chủ.

– Ngươi câm miệng cho ta!

Mặc Dương Phong quát lạnh một tiếng, thời khắc sống còn của gia tộc, hắn sao lại quan tâm sinh tử của một nữ nhân.

– Ha ha.

Nạp Lan Dục nhàn nhạt cười nhìn Mặc Dương Phong.

– Mặc lão gia chủ, nếu ta muốn làm gì, ngươi sẽ không ngăn cản đâu đúng không?

– Tất cả tùy ý Nạp Lan thiếu gia xử trí.

Mặc Dương Phong cung kính nói, trước mặt Nạp Lan gia cường thế, hắn nhất định phải khuất phục.

– Vậy nếu như ta muốn Mặc gia chủ tự mình cởi quần áo của nữ nhân này xuống thì thế nào?

Trong con ngươi Nạp Lan Dục lướt qua thần sắc tà ác, dám đắc tội hắn, dù Mặc Vân Diệu, hay Tĩnh Vân, hoặc người Mặc gia, toàn bộ đều chuẩn bị thân bại danh liệt. Thần sắc Mặc Dương Phong cứng đờ, phi thường không dễ nhìn, Nạp Lan Dục muốn thanh danh của hắn mất hết.

– Ta đương nhiên sẽ vâng theo sắp xếp của Nạp Lan thiếu gia!

Mặc Dương Phong đáp lại nói, trước gia tộc, tất cả đều có thể hi sinh.

– Vậy sao ngươi còn không động thủ!

Nạp Lan Dục tà ác nói. Mặc Dương Phong bước chân cứng ngắc, lập tức chậm rãi đi tới chỗ Tĩnh Vân.

– Mặc Dương Phong, ngươi tên súc sinh kia!

Mặc Vân Diêu mắt ửng hồng, rít gào quát, nhìn dung nhan mỹ thể đã mang một màu trắng xám, hắn cảm giác đau đến không muốn sống.

– Tĩnh Vân, ta có lỗi với nàng!

– Không trách ngươi, do mạng của ta không tốt!

Trong mắt Tĩnh Vân có từng tia từng tia hơi nước, khẽ lắc đầu nhìn Mặc Vân Diệu, nhìn Mặc Dương Phong đi tới bên người, đôi mắt nàng hơi nhắm lại, nhớ tới trong đầu, nhưng chỉ có hình ảnh thanh niên tuấn lãng nở nụ cười xán lạn ở Hắc Phong Lĩnh ngày xưa, thiếu niên cầm kiếm, vung kiếm hát vang, một đường khinh cuồng tiến lên, bây giờ, không biết hắn thế nào! Bàn tay Mặc Dương Phong chậm rãi dò tới trên người Tĩnh Vân, hắn nét mặt già nua hơi có chút đỏ ửng.

– Dừng tay!Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Lúc này, một đạo tiếng vang lanh lảnh truyền tới, khiến Mặc Dương Phong tay hơi cứng đờ, sau đó, đoàn người chỉ nhìn thấy một thanh niên chậm rãi đi vào trong đám người. Cơ thể Tĩnh Vân hơi run rẩy, sau đó đôi mắt xinh đẹp mở ra, ấn vào mí mắt, nụ cười xán lạn kia vẫn như trước, giống như hình ảnh vừa hiện lên trong đầu khi nãy. Nước mắt chậm rãi trượt xuống, Tĩnh Vân hơi rưng rức khóc, nàng không nghĩ khi mình đã đến Cửu U thập nhị quốc, lại còn có thể gặp gỡ hắn.

– Hắn tựa hồ càng có mị lực, hơn nữa, ánh mắt xán lạn càng thêm thâm thúy!

Môi Tĩnh Vân khẽ nhúc nhích, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, nàng cho rằng mình sẽ yêu Mặc Vân Diệu, nam nhân vì mình mà trả giá tất cả, nhưng vừa này khi hắn xuất hiện, nàng biết, nàng vẫn không thể buông xuống nam nhân này, tuy rằng, nàng không đi tranh thủ, nàng cũng không tư cách đi tranh thủ, nhưng tâm sẽ không lừa gạt mình. Lúc này Lâm Phong đã dỡ xuống ngụy trang của mình, lộ ra khuôn mặt vốn có, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn, nhìn thiếu nữ trước mắt. Mọi người xung quanh đều có chút kỳ quái nhìn thanh niên vừa xuất hiện, hình như, hắn quen biết với Tĩnh Vân. Nhìn Lâm Phong đi về phía Tĩnh Vân, Mặc Dương Phong nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói:

– Các hạ, ngươi nên đứng lại đi!

Lâm Phong khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía Mặc Dương Phong, nói:

– Tĩnh Vân, nàng là người của Mặc gia?

– Không phải!

Mặc Dương Phong lạnh nhạt nói.

– Ta cho ngươi một cơ hội, hiện tại, thả Tỏa Liên ra cho Tĩnh Vân, đồng thời, quỳ xuống xin lỗi!

Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng:

– Cơ hội, chỉ có một lần!

Mặc Dương Phong nghe thấy Lâm Phong nói thế giật mình, tựa hồ giống như đang nghe chuyện cười, không chỉ có hắn, ngay cả những người khác cũng cảm thấy Lâm Phong có chút buồn cười, quỳ xuống xin lỗi?

– Người trẻ tuổi, ngươi nắm giữ tu vi Tôn Vũ tầng một cũng khá không dễ, hiện tại, lập tức, cút!

Trong con ngươi Mặc Dương Phong tỏa ra hàn mang, cực kỳ lạnh lẽo, bởi vì chuyện của Nạp Lan gia, hắn vốn đủ phiền rồi, không muốn lại ngày càng rắc rối, lại nói không biết lai lịch của Lâm Phong thế nào, hắn cũng mặc kệ một tên Tôn giả trẻ tuổi.

– Tôn Vũ tầng một, gia hoả này mới bao nhiêu tuổi, thế nhưng lại là một vị Tôn giả!

Trong lòng mọi người kinh ngạc, bất quá Mặc Dương Phong tu vi là Tôn Vũ tầng ba, Tôn Vũ tầng một, tựa hồ vẫn còn có chút không đáng chú ý.

– Dùng bằng hữu của ta để xin tha thứ cho gia tộc ngươi, rất tốt!

Lâm Phong chậm rãi bước rới, trong khoảnh khắc, một luồng sát ý ép người lan tràn ra, sắc bén khôn cùng, khiến con ngươi Mặc Dương Phong sững lại, sát ý thật cường thịnh, phảng phất như có kiếm khí mạnh mẽ hòa vào trong đó.

– Đã cho ngươi cơ hội rồi!

Trong con ngươi Lâm Phong giống như phóng ra một đạo kiếm quang óng ánh, sát phạt mọi thứ, vô pháp vô thiên.

– Xì, xì.

. . Ầm! Kiếm khí ngập trời gào thét vu không, điên cuồng xông tới phía Mặc Dương Phong, nhưng mà bước tiến của Lâm Phong vẫn không nhanh không chậm như trước, bước ra từng bước một, giống như kiếm ý ngập trời này bất quá cũng chỉ như hạ bút thành văn, mỗi một bước bước ra, cũng làm cho Mặc Dương Phong có một loại bị ảo giác vạn kiếm xuyên tim.

– Phốc.

. . Bước chân Mặc Dương Phong hơi lui xuống, trong lòng giống như nhấc lên phong ba sóng lớn, vô cùng tức giận, xem ra hắn không chỉ đắc tội một mình Nạp Lan gia rồi, thanh niên này cũng không phải hiền lành gì, tu vi Tôn Vũ tầng một thời điểm đạp bước thế nhưng đem lại cho hắn một cảm giác nghẹt thở ngột ngạt, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể chết dưới kiếm hắn.

– Cút!

– Ầm ầm!

Kiếm khí ngập trời khiến cho bước chân Mặc Dương Phong phải lùi lại, sắc mặt trắng xám! Trong đôi mắt đẹp của Tĩnh Vân lộ ra thần sắc kinh ngạc, môi khẽ nhúc nhích, con ngươi không chớp nhìn chằm chằm Lâm Phong, thiếu niên ngày xưa từ Tuyết Nguyệt đi ra, đã cường thịnh đến mức độ này rồi sao!

Chương 1342: Thiên Khung Đại Thủ

– Nhìn Mặc Dương Phong lùi về phía sau, ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng lướt qua, kiếm khí thu lại, đi tới bên người Tĩnh Vân, tiếng vang răng rắc không ngừng truyền tới, kiếm khí cường thịnh xé rách Tỏa Liên vô cũng vững chắc kia.

– Không sao chứ?

Lâm Phong sờ sờ đầu Tĩnh Vân, nụ cười vẫn xán lạn như trước, ánh mắt Tĩnh Vân nhìn Lâm Phong, sau đó khẽ vuốt cằm. Mặc Vân Diệu nhìn một màn bên này, trong lòng tự thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có một cỗ thống khổ khó mà nói rõ, vì sao người kia nhưng không phải mình, tại sao thực lực của hắn lại kém như vậy, không thể nào bảo vệ mình nữ nhân mình yêu mến.

– Tĩnh Vân, những người này đều muốn giao ngươi ra, để cầu bình an cho chính mình, càng buồn cười hơn chính là, ngươi với bọn hắn không có một chút quan hệ nào, ngươi nói xem, ta nên xử trí bọn họ như thế nào?

Lâm Phong hướng Tĩnh Vân hỏi một tiếng, trưng cầu ý kiến của Tĩnh Vân. Tiếng nói bình tĩnh của Lâm Phong khiến trong lòng mọi người khẽ run, ngữ khí của hắn, giống như hắn đã nắm giữ tính mạng của tất cả mọi người Mặc gia. Tĩnh Vân nhìn Mặc Vân Diệu một chút, sau đó lại nhìn đám người phía sau, nói:

– Ta và Vân Diệu có quen biết, không có bất cứ quan hệ gì với các ngươi, nhưng vì bảo vệ mạng của mình, các ngươi buộc Vân Diệu và ta ở đây, muốn hiến cho Nạp Lan Dục tùy ý xử trí, các ngươi đã bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa, Lâm Phong, nếu như có thể, những người này, ta một người đều không muốn nhìn thấy bọn họ.

Lâm Phong trong lòng khẽ run, hơi kinh ngạc nhìn Tĩnh Vân một chút, nếu như Tĩnh Vân trước đây, nhất định sẽ không nói ra những câu chém tận giết tuyệt thế này, chỉ có thể nói, thế giới võ đạo tàn khốc này vô cùng lạnh lùng, trong chỉ mấy năm đã làm thay đổi một thiếu nữ đơn thuần thiện lương, đương nhiên, chuyện này đối với Tĩnh Vân mà nói là chuyện tốt, thế giới võ đạo tàn khốc, không cho phép nhiều thiện niệm như vậy, thời điểm nên tàn nhẫn, vẫn phải quả đoán một chút, những năm gần đây, Lâm Phong đã tiếp nhận đầy đủ giáo huấn. Ý niệm khẽ động, ngay lập hào quang rực rỡ, Thiên Cơ kiếm vang lên coong coong, sấm sét phích lịch chợt lóe, tiếng vang răng rắc không ngừng truyền tới, giống như muốn bổ nứt hư không, vô cùng cường thịnh.

– Các hạ, Mặc gia tuy không đông đảo, nhưng cũng không cho phép ngươi càn rỡ!

Mặc Dương Phong tự cảm nhận được khí thế ép người truyền đến từ Thiên Cơ kiếm, sắc mặt hơi có chút khó coi, bằng hữu Tĩnh Vân này là một uy hiếp cực lớn.

– Giết!

Trong mắt Lâm Phong lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lộ ra sát khí, ngay lập tức Thiên Cơ kiếm phun ra nuốt vào sấm sét, sấm vang chớp giật, gào thét giận dữ xông tới.

– Xì.

. . Trong Thiên Cơ kiếm ẩn chứa kiếm hồn không gian, nhanh như chớp giật, chớp mắt hạ xuống ở trước mặt Mặc Dương Phong.

– Cút!

Mặc Dương Phong nổi giận gầm lên một tiếng, chưởng lực khủng bố đánh giết xông ra, hàm nghĩa của băng tầng ba muốn đóng băng vùng thế giới này, toàn bộ hư không đều có sương lạnh bắt đầu lan tràn.

– Chém!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, kiếm hồn Thiên Cơ kiếm do hắn ngưng tụ thành, hồn của hắn cùng kiếm hồn hoàn toàn hòa vào nhau, ý niệm hơi động, kiếm hồn Thiên Cơ kiếm ong ong vang lên, dung hợp, đâm thủng hàn băng, chém giết về phía Mặc Dương Phong.

– Không.

. . Mặc Dương Phong nổi giận gầm lên một tiếng, huyết thống rít gào, muốn gọi vũ hồn ra, nhưng mà Thiên Cơ kiếm ẩn chứa kiếm hồn không gian, tốc độ nhanh như sấm đánh, một tiếng thổi phù nhẹ vang lên, trên đầu Mặc Dương Phong xuất hiện một cái lỗ thủng, Thiên Cơ kiếm xuyên thấu qua mi tâm của hắn, chết. Mặc Dương Phong, chết không nhắm mắt, nguyên bản lo lắng e sợ Nạp Lan gia, nhưng kết quả lại vì Tĩnh Vân mà chết, tu vi Tĩnh Vân rõ ràng rất nhỏ yếu, mới Huyền Vũ cấp cao, ở đế quốc trung phẩm, chỉ có thể như một tồn tại rất bình thường, không được xem nhân vật mạnh mẽ, nhưng tại sao lại có bằng hữu cường thịnh khủng bố như vậy. Nhìn thấy kiếm của Lâm Phong trực tiếp giết chết Mặc Dương Phong, ngay lập tức những người khác của Mặc gia sắc mặt trắng bệch, đột nhiên đại loạn lên.

– Phốc, phốc, phốc.

. . Những võ tu này làm sao có thể tránh né được Thiên Cơ kiếm, giết Tôn Vũ tầng ba trở xuống, Thiên Cơ kiếm ẩn chứa vài loại kiếm hồn giống như đang thái rau, mỗi một lần lấp loé đều là một cửa động huyết sắc xuất hiện, tiếng vang xì không ngừng truyền tới, đám người xa xa từng người từng người sợ mất mật. Tàn sát, tàn sát một phía, thanh niên này quá mức cường thế. Tĩnh Vân không có quá kinh ngạc, nàng có thể nói xem như người hiểu khá rõ Lâm Phong, nếu như hắn mang theo tràn đầy tự tin đi ra, tất nhiên có lý do của hắn, đương nhiên, thực lực của Lâm Phong vẫn làm cho nàng cảm thấy run sợ như trước. Mặc Vân Diệu nhìn người của gia tộc lần lượt ngã vào trong vũng máu, chỉ cảm thấy hô hấp cũng phảng phất như đình chỉ lại, tuy rằng hắn cũng thống hận những người này, nhưng những người này, dù sao cũng là huyết mạch người thân của hắn, khi bị Lâm Phong tàn sát như vậy, hắn chỉ cảm thấy trong lòng có một cỗ buồn phiền, không cách nào tiêu tan. Người Nạp Lan gia từ đầu đến cuối cũng chưa từng ra tay, Nạp Lan Dục cũng chỉ đứng nhìn Lâm Phong giết chóc người của Mặc gia, trong tròng mắt của hắn lộ ra ý cười lạnh lùng, hắn truyền âm với hai vị cường giả bên cạnh, hỏi bọn họ có thể đối phó với Lâm Phong hay không, có được đáp án khẳng định, tu vi của Lâm Phong là Tôn Vũ tầng một, hai người bọn họ, đều là chiến tướng mạnh nhất của Nạp Lan gia, tu vi Tôn Vũ tầng bốn, tương tự có thể dễ dàng tiêu diệt một người của Mặc gia. Hơn nữa, kiếm của Lâm Phong tuy cường thịnh, phun ra nuốt vào hàm nghĩa tầng ba, thậm chí mơ hồ còn có vài loại sức mạnh hàm nghĩa khác, thế nhưng, bọn họ nắm trong tay tầng nghĩa bốn hàm, không phải Lâm Phong có thể địch, chênh lệch một tầng trong đó, không thể bù đắp. Cuối cùng, Thiên Cơ kiếm chém đứt xiềng xích trên người Mặc Vân Diệu, hướng Mặc Vân Diệu nói:

– Ta hỏi ngươi một câu, ngươi nhất định phải trả lời thành thật, ngươi sẽ hận Tĩnh Vân sao?

Tĩnh Vân, vừa rồi nói muốn giết chết toàn bộ. Mặc Vân Diệu thần sắc cứng đờ, sau đó nhìn Tĩnh Vân một chút, khẽ lắc đầu:

– Ta làm sao sẽ trách Tĩnh Vân, tất cả chuyện bọn họ làm với Tĩnh Vân, đủ để bọn họ chết trăm lần, ngàn lần rồi!

– Nếu như ngươi nghĩ như thế thì tốt, cho dù muốn trách, ngươi có thể đặt tội trên người ta, tương lai ngươi muốn vì người của gia tộc báo thù, cũng có thể tìm ta!

Lâm Phong nói với Mặc Vân Diệu, Tĩnh Vân nghe thấy Lâm Phong nói thế chỉ cảm thấy trong lòng hình như có chút mất mát, nhưng vẫn như trước lộ ra một nụ cười, Mặc Vân Diệu đối với nàng đã rất tốt, từ sau khi Đoàn Phong bị người ta cướp đi, cũng may còn Mặc Vân Diệu một bên bảo vệ nàng, nếu không, nàng cũng không biết vận mệnh mình sẽ đi về đâu, có lẽ cũng đã chết rồi. Nàng biết Lâm Phong chỉ xem nàng như bằng hữu, hoặc muội muội, duyên kiếp này, thôi thì cứ mãi tưởng niệm trong lòng!

– Phí lời xong chưa?

Nạp Lan Dục cười lạnh nói một tiếng, hắn không có để ý tới, những người này ngược lại còn quên mất hắn như vậy. Thân thể Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, Thiên Cơ kiếm hơi rung động, ngay lập tức Nạp Lan Dục lùi lại bước chân, hộ vệ của hắn có thể đấu với Lâm Phong, không có nghĩa là hắn có thể, hắn còn kém xa.

– Xì.

. . Thiên Cơ kiếm trong tay Lâm Phong xẹt qua, một đạo kiếm quang óng ánh chợt lóe lên, máu tươi bay tung tóe, Nạp Lan Dục hơi sửng sốt một chút, lập tức cúi đầu, nhìn cánh tay của mình. . .

– A.

. . Lúc này đau đớn mới đột nhiên tập kích đến, khiến hắn phát ra một tiếng gào thét vô cùng thê thảm, một cánh tay, bị mạnh mẽ chém đứt.

– Giết, giết hắn!

Nạp Lan Dục nổi giận gầm lên một tiếng, hắn không nghĩ tới Lâm Phong không nói một lời, không thèm nửa câu đã chém đứt một cánh tay của hắn, hắn thống hận gào lên.

– Ầm!

Hai đạo khí tức kinh khủng phóng thích, trong lòng hai tên hộ vệ của Nạp Lan Dục mạnh mẽ run rẩy, không nghĩ tới Lâm Phong tàn nhẫn như thế, trực tiếp động thủ liền chém, ngay cả hỏi đến thân phận của hắn cũng lười hỏi, cánh tay của Nạp Lan Dục đã không còn. Lâm Phong nhìn thấy hai người giáng lâm, bước chân hơi hướng về phía trước, ngay lập tức kiếm ý ngập trời bừa bãi tàn phá, giống như cuồng phong sóng lớn, kiếm khí nhấn chìm thiên địa, tung hoành hư không, hai tên cường giả Tôn Vũ tầng bốn kia, cảm nhận được tư vị nghẹt thở.

– Chém!

Lâm Phong chém tới một kiếm, chớp mắt hoang vu, hai bóng người trực tiếp bị bổ ra, quá yếu đuối, ở trước mặt kiếm thuật thần thông dung hợp hàm nghĩa, không đỡ nổi một đòn, trong nháy mắt bị chém chết, Sát Na Hoang Vu bây giờ đã dung hợp ngày càng hoàn thiện hơn, không phải Tôn Vũ tầng bốn có thể chống lại. Nương theo hai thi thể đập xuống trên mắt đất, trái tim mấy người xung quanh đều mạnh mẽ run rẩy, một kiếm, vẫn như trước chỉ có một kiếm, chém chết! Thanh niên này quá cường thế cũng quá mức mạnh mẽ. Nạp Lan Dục sinh ra một loại cảm giác nghẹt thở, trong con ngươi công tử bột hắn rốt cục lộ ra sợ hãi, chiến tướng Nạp Lan gia cứ như thế bị người đó dễ dàng chém chết, đây là hai người mạnh nhất bên cạnh hắn.

– Giết, giết!

Nạp Lan Dục nhìn thấy Lâm Phong cầm kiếm đi về phía hắn, không ngừng lùi lại, trong miệng hô to chữ giết, nhưng hiển nhiên đã không có bất kỳ sức lực nào, âm thanh có vẻ đặc biệt yếu đuối.

– Vù.

. . Băng Dực Tuyết Sư cánh chim lấp loé, vậy mà trực tiếp bỏ chạy, hắn dù sao cũng là Yêu Tôn, có thể hoá hình, Lâm Phong trong chớp mắt chém chết hai tên Tôn Vũ tầng bốn, hắn tiến lên cũng chỉ chịu chết.

– Người sống, cút!

Lâm Phong phun ra một câu, kiếm của hắn, lại một lần nữa tùy ý chém ra, trong hư không xuất hiện ánh kiếm loá mắt vài chục trượng, thân thể Nạp Lan Dục bị trực tiếp xé rách đi, người của đoàn kỵ sĩ băng sư không biết đã bị chém bao nhiêu, người sống điên cuồng bỏ chạy, tiếng vang ầm ầm ầm không ngừng vang lên, phảng phất như sợ chạy trốn không đủ nhanh, mà Mặc gia, cũng lưu lại thi thể đầy đất. Mặc Vân Diệu nhìn Lâm Phong, trong lòng càng sinh ra một tự ti mặc cảm, nếu như hắn có thực lực như vậy, ai có thể bắt nạt Tĩnh Vân. Lâm Phong đi thẳng tới bên người Tĩnh Vân, thấp giọng hỏi:

– Tĩnh Vân, ngươi làm sao đi tới nơi xa xôi như thế?

Bát Hoang Cảnh và Cửu U thập nhị quốc là hai nơi đối nhau, từ Tuyết Nguyệt quốc đi về địa vực của Cửu U thập nhị quốc còn xa hơn Bát Hoang Cảnh một chút, có thể nói đã đi qua không biết bao nhiêu khoảng cách. Lấy thực lực Huyền Vũ của Tĩnh Vân, đi xa như vậy, quá khó, gian nguy khó có thể tưởng tượng.

– Lâm Phong, thiên phú Đoàn Phong ngươi nên hiểu rõ, sau đó hắn lại lột xác một lần, thiên phú càng ngày càng lợi hại, luôn luôn muốn đi ra Đại thế giới bên ngoài nhìn xem, vì vậy ta một đường đi theo Đoàn Phong, di về phía bên này, sau đó, sau khi Đoàn Phong đi rồi, ta gặp phải Vân Diệu ra ngoài rèn luyện, hắn dẫn ta tới băng sơn đế quốc.

– Đoàn Phong đâu, hắn đi nơi nào?

Lâm Phong rất sớm phát hiện thiên phú tên Đoàn Phong kia rất mạnh, sau này còn lột xác một lần, nghe ý tứ của Tĩnh Vân, thiên phú của hắn sau này còn trở nên càng ngày càng lợi hại, nhưng vì sao lại không có ở cạnh Tĩnh Vân bảo vệ tỷ tỷ Tĩnh Vân này.

– Hắn bị người mang đi.

Tĩnh Vân như là nhớ ra chuyện gì đó rất đáng sợ, trong ánh mắt mang theo thần sắc kính nể.

– Người nào?

– Không biết, rất lợi hại, trong hư không nói chuyện với chúng ta, sau đó, trực tiếp từ bên trên vòm trời duỗi ra một bàn tay lớn mang Đoàn Phong đi, ta không biết họ đi nơi nào!

Tĩnh Vân tựa hồ đang nhớ lại tình cảnh ngày đó, như trước cảm thấy kinh tâm động phách, người cường giả kia, quá khủng bố!

Chương 1343: Tư thái cường thế

– – Từ bên trên vòm trời xuất hiện một bàn tay lớn!

Lâm Phong nghe thấy Tĩnh Vân nói thế thì trong lòng khẽ run, nhân vật khủng bố như vậy, chí ít hẳn là cường giả Vũ Hoàng, Đoàn Phong, lại bị một tồn tại cường đại như thế mang đi ư?

– Người cường giả kia ở hư trong nói chuyện với các ngươi thiện ý hay ác ý?

Lâm Phong hỏi một tiếng, quen biết đã lâu, hắn đương nhiên không hy vọng Đoàn Phong có chuyện gì, hắn khá yêu thích thiếu niên ngày xưa kia, tâm tư đơn thuần, không lẫn lộn công danh lợi lộc với bên trong nội tâm, Tĩnh Vân ngày xưa kỳ thực chỉ có thể coi như tỳ nữ của Đoàn Phong, nhưng Đoàn Phong vẫn xem Tĩnh Vân như tỷ tỷ.

– Hẳn không có ác ý, nhân vật như vậy, động thủ với Đoàn Phong cũng không có ích lợi gì, hơn nữa, nếu như hắn có ác ý, dễ dàng bóp chết chúng ta!

Tĩnh Vân thấp giọng nói, Lâm Phong yên tâm gật gật đầu, Tĩnh Vân nói không sai, loại nhân vật khủng bố này, Đoàn Phong trong mắt hắn còn chỉ có thể coi như giun dế, tội gì phải đối phó với Đoàn Phong. Thời điểm bọn hắn nói chuyện, không ít người của Mặc gia căm tức đi đến bên này, nhìn chằm chằm Lâm Phong, lộ ra phẫn nộ, Lâm Phong, một hồi giết chóc vừa rồi, đã đoạn tuyệt tương lai của Mặc gia. Lâm Phong quét nhìn những người của Mặc gia đó một chút, sau đó nhìn về phía Mặc Vân Diệu nói:

– Những dòng dõi kia của ngươi, tỷ như gia gia của ngươi, còn ai có thể trấn được Mặc gia bây giờ hay không?

Mặc Vân Diệu khẽ gật đầu:

– Người vừa rồi ngươi giết chết, đều là nguyên lão của Mặc gia, gia gia của ta cùng cha của ta bọn họ bởi vì phản đối giao ta cho Nạp Lan gia xử trí cũng bị giam cầm, nếu như thả ra, ông nội ta hẳn là người mạnh nhất của Mặc gia bây giờ.

– Hừm, ngươi đi thả gia gia của ngươi ra đi, từ đây Mặc gia, mạch của ngươi làm chủ, tin rằng gia gia ngươi có thể làm tốt!

Lâm Phong bình tĩnh nói, trong con ngươi lộ ra kiếm quang sắc bén, Mặc Vân Diệu khẽ gật đầu, quay về Tĩnh Vân nói:

– Tĩnh Vân, ta tới đó trước!

Dứt lời, Mặc Vân Diệu đi về phía Mặc gia, Lâm Phong nhìn hắn rời đi, ánh mắt rơi vào trên người Tĩnh Vân, hỏi:

– Tĩnh Vân, ngươi đồng ý ở lại bên người Mặc Vân Diệu sao, nếu không muốn, ta mang ngươi rời khỏi nơi này!

Đôi mắt đẹp của Tĩnh Vân nhìn Lâm Phong, sau đó đầu hơi hạ thấp xuống, gật đầu nói:

– Hắn đối với ta rất tốt, hơn nữa, có thể vì ta đánh đổi mạng sống.

Lâm Phong nghe thấy Tĩnh Vân nói thế trong lòng khá phức tạp, kỳ thực hắn vẫn biết Tĩnh Vân có một tia tình cảm đối với hắn, nhưng bây giờ, Tĩnh Vân có thể tìm được một người để ở bên, hắn cũng cao hứng, nữ nhân bên cạnh hắn đã có vài người, Tĩnh Vân nếu như thật đi theo hắn, không nhất định sẽ vui sướng, hắn cũng không có tư cách làm lỡ Tĩnh Vân.

– Được, nơi này có chút đồ vật dùng để tu luyện, ngươi cầm, giữ lại cho mình, nếu như muốn cho hắn cái gì có thể cho một vài thứ, không thể đưa cả chiếc nhẫn chứa đồ cho hắn, dù sao, phía sau Mặc Vân Diệu, cũng không thiếu người!

Lâm Phong kín đáo đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho Tĩnh Vân, nhẹ giọng nói, Mặc Vân Diệu ở Mặc gia, chỉ thuộc về thanh niên đồng lứa, hiện tại còn không điều khiển được Mặc gia.

– Ta sẽ giúp ngươi giải quyết nỗi lo về sau, chờ người của Nạp Lan gia đến đây đi!

Lâm Phong còn nói một tiếng, chuyện của Nạp Lan gia nếu không giải quyết, hắn đương nhiên không thể rời đi, nếu không Tĩnh Vân sẽ lưu lại một mối họa. Lâm Phong vẫn chưa chờ đợi quá lâu, xa xa, vài đạo yêu thú gào thét tiếng đến, phảng phất như sóng lớn nơi đại dương khủng bố, không ngừng tràn ngập về phía bên này, trên hư không, xuất hiện mấy con Yêu Tôn, hình thể vô cùng khổng lồ, che kín bầu trời, bên trên mỗi một đầu Yêu Tôn, đều có cường giả đứng đó, đặc biệt là Yêu Tôn cấp bốn đi đầu, trên lưng đứng một vị trung niên uy nghiêm cường thịnh, diện mạo người này cùng Nạp Lan Dục giống nhau đến mấy phần, rõ ràng là Nạp Lan tướng quân của Băng Sơn đế quốc. Đông đảo nước phụ thuộc của Cửu U thập nhị quốc thường thường sẽ có chinh chiến, không thể bình thường hơn nữa, vì vậy chức tướng quân, vị trí phi thường trọng yếu, mà Nạp Lan tướng quân thân là đại tướng quân của đế quốc, uy chấn đế quốc, thế lực ngập trời, mấy đại quân đoàn dưới trướng đều cực kỳ khủng bố, thực lực của bản thân cũng là Tôn Vũ tầng năm, vô cùng cường thịnh, trừ bản thân hắn ra, Nạp Lan phủ tướng quân, còn có mấy vị chiến tướng, tu vi tương đương với Nạp Lan Đại tướng quân, Nạp Lan gia tộc, ở Băng Sơn đế quốc là thế lực cường thế nhất trừ Hoàng thất ra. Lúc này, bên cạnh Nạp Lan Đại tướng quân, một vị chiến tướng đạp lên Yêu Tôn tiến lên, giáng lâm trên bầu trời, quan sát đoàn người phía dưới. Lâm Phong nâng mắt lên, nhìn những thân ảnh vừa đến, một đội hình cường thịnh, chẳng trách Nạp Lan Dục diễu võ dương oai, có loại thế lực khủng bố này làm hậu thuẫn, đạp lên một Mặc gia dễ như ăn cháo.

– Nạp Lan Đại tướng quân!

Lúc này, xa xa có một thanh âm truyền đến, lập tức, chỉ thấy một thanh niên mặc Hoàng bào băng tuyết cũng cưỡi yêu thú tiến đến, hộ vệ bên cạnh hắn, tu vi đều cực kỳ cường thịnh, từng người từng người khí vũ hiên ngang, phi thường bất phàm.

– Đại Hoàng tử điện hạ!

Nạp Lan tướng quân hướng thanh niên khẽ khom người, bày tỏ tôn trọng đối với Hoàng thất.

– Đại Hoàng tử, ngay cả Đại Hoàng tử cũng tự mình giáng lâm, có thể thấy sự coi trọng của Hoàng thất đối với Nạp Lan gia, e rằng giống như Nạp Lan gia, sau khi nhận được tin tức đã nhanh chóng tới, mới có thể đến đây nhanh như vậy!

Đoàn người nhìn thấy Đại Hoàng tử tương lai thầm nghĩ trong lòng. Mà phương hướng hạ không, Mặc Vân Diệu đã thả gia gia và cha của hắn ra, thế nhưng, thời điểm khi phụ thân cùng gia gia của hắn đi tới nơi này vừa nhìn đến đội hình cường giả trong hư không, ánh mắt mỗi người đều cứng ngắc, sắc mặt khó coi, ngay cả Hoàng thất cũng giáng lâm.

– Nạp Lan tướng quân, ta cũng mới vừa nghe nói việc này, nén bi thương!

Đại Hoàng tử hướng Nạp Lan tướng quân nói một tiếng, trong thanh âm tựa hồ ẩn chứa một tia đau thương. Nạp Lan tướng quân khẽ gật đầu, tùy tiện nói.

– Đại Hoàng tử, ta trước tiên xử lý việc này đã!

Dứt lời, ánh mắt Nạp Lan tướng quân hơi chuyển qua, nhìn về phía hạ không, trong con ngươi lộ ra hàn ý khủng bố.

– Lưu Vân, đi chém bọn họ!

Trong miệng Nạp Lan tướng quân phun ra một đạo hàn âm, ngay lập tức chỉ thấy một vị chiến tướng cưỡi yêu thú xuất hiện, sát ý lạnh lẽo tràn ngập về phía hạ không, lạnh lùng nói:

– Các ngươi, toàn bộ đều chuẩn bị hủy diệt đi!

Nói xong, bước chân của hắn đạp lên yêu thú, từ hư không đi xuống, sát ý tràn ngập, băng hàn ý cường thịnh đáng sợ phóng thích ngập trời, hư không cũng giống như ngưng tụ thành băng sương, thân thể những người thực lực hơi yêu của Mặc gia trên mặt đất đều đông lại, phủ lên một tầng hàn băng. Lâm Phong không nói một lời, kiếm khí bao phủ không gian quanh người, xé rách hàn ý băng tuyết xung quanh, sau đó, bước chân của hắn đi về phía hư không, đón chiến tướng Tôn Vũ tầng năm kia, đột nhiên, một cỗ kiếm ý Lăng Thiên, xông lên tận mây xanh, đâm thủng bầu trời.

– Ầm!

Kiếm quang Lăng Thiên, giống như ánh sáng vạn trượng, xông lên trong hư không, một luồng kiếm ý vô pháp vô thiên từ lan tràn ra trên người hắn, như muốn chém dứt người đang phóng thích hàn ý kia, kiếm khí khủng bố này khiến con ngươi chiến tướng kia khẽ sững lại, trong con ngươi hàn quang càng sâu, một Tôn Vũ tầng một, lại có chiến ý đáng sợ như thế, người này, không thể lưu, nhất định phải lập tức tiêu diệt, diệt trừ hậu hoạn. Cường giả trong hư không đều cảm nhận được kiếm khí cường thịnh của Lâm Phong, lông mày hơi nhíu, tuy nhiên cũng không nhúc nhịch, loại khí thế này rất mạnh, nhưng chênh lệch cảnh giới tận bốn cấp, không thể bù đắp, sức mạnh áo nghĩa tầng năm, có thể dùng sức mạnh tuyệt đối chèn ép Lâm Phong, giết hắn, điểm ấy, bọn họ chưa từng hoài nghi. Chiến tướng có cảnh giới Tôn Vũ tầng năm cũng không có hoài nghi, tiếng vang răng rắc không ngừng vang lên, thiên địa đóng băng, hắn gầm lên:

– Giết!

Mấy hàn băng lợi tiễn bắn về phía Lâm Phong, cuối cùng, dường như muốn nhấn chìm thân thể Lâm Phong, muốn đâm thủng hắn thành trăm ngàn lỗ.

– Tử vong phong sát!

Lâm Phong phun ra một chữ, vừa ra tay, chính là thần thông kiếm thuật dung hợp bốn loại áo nghĩa, chiêu kiếm này, mạnh hơn ngày xưa rất nhiều, chiêu kiếm này, trong chớp mắt chém tới, chiêu kiếm này tiêu diệt tất cả.

– Xì.

.. Bông tuyết chớp mắt vỡ tan, đồng thời, máu tươi bay tung tóe trong hư không, dưới ánh mắt dọa người của đoàn người, thân thể chiến tướng cường giả Tôn Vũ tầng năm kia trực tiếp bị bổ ra từ trung gian, sau đó một tiếng vang ầm ầm vang lên, hóa thành hư vô! Tôn Vũ tầng năm, vẫn như cũ, một kiếm! Hư không đột nhiên trở nên yên tĩnh trong chốc lát, sau đó từng đạo từng đạo tầng tầng tiếng hô hấp phun ra, trái tim vẫn như trước đang không ngừng nhảy lên. Ánh mắt Nạp Lan tướng quân cùng Đại Hoàng tử cũng cứng lại, nhìn chằm chằm thanh niên trước mắt, kiếm thật nhanh, một kiếm kia, kiếm thuật dung hợp, quá nhanh, áo nghĩa không gian, phong áo nghĩa, tất cả, chỉ trong chớp mắt, không thể tránh được, cường giả Tôn Vũ tầng năm, bị chém một kiếm. Sau khi Lâm Phong chém chết người kia, thân thể tiếp tục bay lên không, cầm kiếm mà đứng đó, tay áo tung bay, kiếm khí vô pháp vô thiên bừa bãi tàn phá quanh người hắn, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm bóng người cường giả trước mắt, những người này chính là thượng vị giả ở Băng Sơn đế quốc, luận là Nạp Lan Đại tướng quân hay là Đại Hoàng tử, thời điểm đến đây, đã xem hắn như một người chết.

– Hoàng thất xác định cũng muốn nhúng tay vào chuyện này?

Ánh mắt ngạo nghễ bá đạo của Lâm Phong rơi vào trên người Đại Hoàng tử, trong con ngươi ngạo khí trùng thiên, quan sát Đại Hoàng tử của Băng Sơn đế quốc.

– Càn quấy.

Hộ vệ quanh người Đại Hoàng tử tuy kính sợ với thực lực cường đại của Lâm Phong, nhưng thấy Lâm Phong coi trời bằng vung như vậy, không khỏi gầm lên một tiếng.

– Ta chỉ cho ngươi thời gian mười giây!

Kiếm ý vô pháp vô thiên tràn ngập trong hư không, đôi mắt đâm thủng trời xanh của Lâm Phong nhìn chằm chằm Đại Hoàng tử, chỉ cho thời gian mười giây, thử hỏi vùng thế giới này, ai có thể kiêu ngạo hơn hắn! Đại Hoàng tử thần sắc đọng lại, tất cả những người kiêu ngạo, đương nhiên đều có chỗ dựa, Lâm Phong, biết rõ hắn là Hoàng tử, nhưng vẫn cuồng ngạo như vậy, vô pháp vô thiên, có thể thấy được tự tin mạnh mẽ đến đâu, căn bản không có đem Băng Sơn đế quốc để vào trong mắt.

– Các hạ từ đâu tới đây?

Đại Hoàng tử hỏi một tiếng.

– Băng Tuyết đế quốc!

Lâm Phong lạnh lùng đáp lại một tiếng, khiến trái tim Đại Hoàng tử khẽ run lên, chẳng trách sức chiến đấu khủng bố như vậy, Băng Tuyết đế quốc, đại đế quốc bá chủ của cương vực này, một trong Cửu U thập nhị quốc! Lại nghĩ thấy Lâm Phong chưa từng để người Hoàng tử như hắn để vào trong mắt, thậm chí không để Băng Sơn đế quốc này trong mắt, Đại Hoàng tử có một loại cảm giác sợ mất mật, thực lực của Lâm Phong còn khủng bố như vậy, gia tộc của hắn, sẽ kinh khủng đến trình độ nào, e rằng thật sự có thể dễ dàng bóp chết đế quốc trung phẩm này của hắn! Có mấy người, nhất định là không trêu chọc nổi, mặc dù Hoàng thất của Băng Sơn đế quốc.

– Nạp Lan tướng quân, việc này, chỉ có thể cho Đại tướng quân tự mình xử trí rồi!

Đại Hoàng tử chậm rãi mở miệng, đã cho thấy thái độ của hắn, điều này làm cho thần sắc Nạp Lan Đại tướng quân cứng ngắc, Hoàng thất cũng không dám nhúng tay, Nạp Lan gia hắn, có thể đụng vào ư? Hồi tưởng lại một kiếm vừa nãy, lại nhìn tới tư thế cuồng ngạo vô pháp vô thiên của đối phương, Nạp Lan tướng quân khi đến uy phong lẫm liệt, phảng phất hóa thành hư vô, bị Lâm Phong cường thế phá hủy!

Chương 1344: Vẫn biệt

– Đôi mắt sắc bén của Lâm Phong như muốn đâm thủng trời cao, nhìn chằm chằm Nạp Lan Đại tướng quân, trong ánh mắt giống như có vô tận kiếm khí lượn lờ, tu vi bất quá chỉ là Tôn Vũ tầng một, nhưng đôi mắt hắn lại lộ ra ý chí võ đạo, quá mức cường thịnh, sắc bén, bá đạo.

Đương nhiên, vì để cho sau này Tĩnh Vân không có nỗi lo về sau, hắn nhất định phải cường thế, cho người khác tạo thành một loại ảo giác, hắn đến từ thế lực lớn của Băng Tuyết đế quốc khủng bố, như vậy, cho dù sau khi hắn rời đi, lực uy hiếp sẽ vẫn còn, Băng Sơn đế quốc này, sẽ không ai dám động vào Tĩnh Vân dù chỉ một chút.

– Nạp Lan tướng quân, yêu nghiệt Tôn Vũ tầng một có thể giết chết Tôn Vũ tầng năm, hơn nữa đến từ đại đế quốc băng tuyết, thận trọng!

Đại Hoàng tử truyền âm nói với Nạp Lan tướng quân, âm thanh khá nghiêm nghị, loại chiến đấu vượt cấp này quá khủng bố, nhân vật yêu nghiệt như vậy, thực lực sau lưng rất khả năng khủng bố kinh người.

– Tạ điện hạ nhắc nhở!truyện ma

Nạp Lan Đại tướng quân truyền âm đáp lại một tiếng, hít một hơi thật sâu, nhìn đôi mắt ngạo khí lăng văn kia của Lâm Phong, nói:

– Các hạ, việc này khuyển tử cũng có sai, không bằng, chúng ta cứ như vậy bỏ qua, thế nào?

Thỏa hiệp, Nạp Lan Đại tướng quân, trước mặt thanh niên phóng đãng bất kham kiêu ngạo này thỏa hiệp.

– Thanh niên này sức chiến đấu đáng sợ như thế, còn đến từ Băng Tuyết đế quốc, cũng khó trách Nạp Lan tướng quân sẽ thỏa hiệp, Hoàng thất của Băng Sơn đế quốc, cũng không muốn đụng vào thanh niên này!

Đoàn người thầm nghĩ trong lòng, dưới cái nhìn của bọn họ, lựa chọn của Nạp Lan tướng quân rất sáng suốt, Nạp Lan gia tộc, dù sao cũng là một gia tộc khổng lồ, Nạp Lan tướng quân dòng dõi đông đảo, tuy rằng hắn phẫn nộ, thống hận Lâm Phong, nhưng cũng không thể mất đi lý trí, bởi vì Nạp Lan Dục chết, mà đem Nạp Lan gia tộc đi về hướng diệt vong.

– Xin lỗi, hướng về Mặc gia, còn có bằng hữu Tĩnh Vân của ta!

Lâm Phong lạnh lùng phun ra một thanh âm, khiến ánh mắt Nạp Lan tướng quân hơi cứng lại, sắc mặt không dễ nhìn lắm, muốn hắn, xin lỗi người của Mặc gia!

– Hô.

. . Hít sâu một cái, Nạp Lan tướng quân bước chân đạp xuống, đi xuống mặt đất, hướng đoàn người của Mặc gia cùng với Tĩnh Vân nói:

– Khuyển tử quản giáo không nghiêm, đắc tội Mặc gia cùng vị tiểu thư này, đáng chết, ta làm phụ thân, thay hắn xin lỗi với chư vị!

Người của Mặc gia chỉ cảm thấy khó mà tin nổi, thời điểm Nạp Lan Dục mang theo đoàn kỵ sĩ băng tuyết giáng lâm, Mặc gia hắn sợ đến từng người từng người linh hồn run rẩy, đưa tử tôn của mình ra để chuộc tội, nhưng bây giờ, phụ thân Nạp Lan Dục, Nạp Lan Đại tướng quân, tự mình xin lỗi bọn họ. Nạp Lan tướng quân đương nhiên không thể nhìn mặt mũi của Mặc gia bọn họ, một câu nói của hắn, liền có thể diệt toàn bộ Mặc gia, thậm chí thời điểm khi đối phương xin lỗi, rất nhiều người của Mặc gia đều sinh ra một cỗ cảm giác kinh hoảng. Tất cả, đương nhiên bởi vì thanh niên đang đứng ngạo nghễ trong hư không, hắn giết chết một đám nguyên lão của Mặc gia, nhưng giờ khắc này, lại cứu danh dự cho Mặc gia. Lâm Phong làm như thế, đương nhiên đều vì Tĩnh Vân, mặc dù hắn thật có thể đi tiêu diệt Nạp Lan gia, nhưng ngập trời cừu hận này, nếu như Nạp Lan gia đưa một cường giả tới đây, Tĩnh Vân chẳng phải gặp nguy hiểm sao, mà chỉ cần làm kinh sợ Nạp Lan tướng quân, chuyện của Nạp Lan gia liền không đáng để lo, Nạp Lan tướng quân này, chính hắn sẽ xử lý tốt, đồng thời như vậy, còn cho Mặc gia mặt mũi, như vậy dòng dõi của Mặc Vân Diệu khi điều khiển Mặc gia áp lực cũng sẽ nhỏ hơn một chút.

– Ta sẽ để trên người Tĩnh Vân lưu lại dấu ấn của ta, nếu như ta phát hiện Nạp Lan gia của ngươi có người trả thù nàng, ta tất diệt toàn tộc của ngươi, cút đi!

Trong miệng Lâm Phong phun ra một đạo hàn âm, Nạp Lan tướng quân sắc mặt âm trầm xoay người, lập tức bay lên không, người Nạp Lan gia đều không nói một lời, ngoan ngoãn theo Nạp Lan tướng quân rời đi, lưu lại nơi này cũng chỉ thêm mất mặt.

– Bằng hữu phương xa, cáo từ!

Đại Hoàng tử hướng Lâm Phong phi thường khách khí chắp tay, sau đó cũng nhẹ nhàng rời đi, mỗi một người đều bá đạo mà đến, coi trời bằng vung, nhưng cũng đều ảo não đi rồi, chỉ có thanh niên kia, vẫn như trước ngạo nghễ đứng trong hư không. Nhìn mọi người rời đi, thân thể Lâm Phong hạ xuống tại hạ không, quét nhìn đoàn người Mặc gia, nói:

– Mặc gia, dùng bằng hữu Tĩnh Vân của ta đến thay các ngươi chuộc tội, các ngươi nói, ta nên xử trí Mặc gia các ngươi như thế nào!

Nghe thấy thanh âm lạnh như băng của Lâm Phong, người Mặc gia thần sắc run lên, đặc biệt vào lúc này, trên người Lâm Phong mơ hồ có một cỗ kiếm khí làm người khác nghẹt thở áp bức trên người bọn họ, phảng phất chỉ cần Lâm Phong hơi suy nghĩ, bọn họ toàn bộ đều phải chết. Tựa hồ, bọn họ lúc này mới nhớ ra, là Mặc gia, thẹn với Tĩnh Vân trước, muốn dùng Tĩnh Vân không có quan hệ gì với bọn họ, thay bọn họ chuộc tội.

– Vân Diệu!

Ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Mặc Vân Diệu, lộ ra cầu khẩn, thanh niên này nếu như thật sự nổi giận, nhất định sẽ giết chết bọn họ. Mặc Vân Diệu nhìn về phía Lâm Phong, há miệng, nói:

– Những người chủ trương đó cũng đã chết rồi, những người khác, đều xem như vô tội, có thể buông tha bọn họ hay không?

Lâm Phong nhìn Mặc Vân Diệu một chút, sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người của Mặc gia, hừ lạnh một tiếng, bàn tay đột nhiên xẹt qua, tiếng vang ầm ầm truyền tới, trên mặt đất, xuất hiện một đạo vết nứt vô cùng thâm thúy, khiến Mặc gia lòng người run rẩy.

– Ta vốn nên tiêu diệt Mặc gia, nhưng nể tình quan hệ của Mặc Vân Diệu cùng Tĩnh Vân, ta tha cho Mặc gia một lần, nhưng từ đó về sau, Mặc gia, ai nếu dám lại bắt nạt Tĩnh Vân, ta sẽ nhổ cỏ tận gốc bọn ngươi.

Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng, mọi người câm như hến, Tĩnh Vân có một bằng hữu khủng bố như vậy, bọn họ làm sao còn dám động vào Tĩnh Vân.

– Tĩnh Vân, ta lưu một dấu ấn trên thân thể ngươi!

Lâm Phong nói, mi tâm bắn ra một đạo ánh vàng, đi vào giữa chân mày Tĩnh Vân, bảo vệ bên người nàng, cứ như vậy, Mặc gia, sẽ không có người dám làm gì nàng.

– Tĩnh Vân, thật sự quyết định lưu lại sao?

Lâm Phong lần nữa truyền âm hỏi, hắn không muốn Tĩnh Vân có tiếc nuối.

– Hừm, Lâm Phong, sau này ta sẽ ở lại Băng Sơn đế quốc, nơi nào cũng không đi, yên lặng sống hết một đời, có nười yêu ta bảo vệ ta, không phải rất tốt sao?

Tĩnh Vân không có truyền âm, mà trực tiếp trả lời Lâm Phong, nói xong, nàng mỉm cười nhìn Mặc Vân Diệu, điều này làm cho trong lòng Mặc Vân Diệu phất quá một luồng ấm áp, hắn rõ ràng, vừa nãy Lâm Phong đang hỏi Tĩnh Vân đi hay ở, nhưng Tĩnh Vân, lựa chọn bên cạnh hắn.

– Ta xin thề, nhất định sẽ chăm sóc Tĩnh Vân, trừ phi ta chết, bằng không sẽ không để cho nàng chịu oan ức!

Mặc Vân Diệu đi tới bên người Tĩnh Vân, hướng Lâm Phong nói, hắn có thể nhìn ra, quan hệ của Lâm Phong và Tĩnh Vân tốt vô cùng.

– Ta tin ngươi có thể làm được!

Lâm Phong vỗ vỗ vai Mặc Vân Diệu, trong ánh mắt không có bá đạo cùng lạnh lùng, mà mang theo ý cười khá ôn khoa, làm người ta có cảm giác ấm áp như gió xuân.

– Ừm.

Mặc Vân Diệu khẽ gật đầu, tùy tiện nói.

– Đi vào ngồi đi!

– Hừm, Lâm Phong, chúng ta đi vào nhà đi!

Tĩnh Vân cũng mở miệng nói. Bất quá Lâm Phong lại khẽ lắc đầu một cái, nhìn đoàn người Mặc gia một chút, những người này từng người từng người nhìn thấy mình cũng sợ mất mật, hơn nữa vừa nãy hắn giết không ít người Mặc gia, đương nhiên không thích hợp có liên quan quá mức.

– Không được, ta chỉ du ngoạn đến đây, không nghĩ tới có thể gặp phải ngươi, bất quá nếu biết ngươi ở đây, sau đó ta có cơ hội sẽ trở lại thăm ngươi!

Lâm Phong cười cợt, hai tay vỗ lên bả vai Mặc Vân Diệu cùng Tĩnh Vân, cười nói:

– Bảo trọng!

Dứt lời, Lâm Phong liền tiêu sái xoay người, chậm rãi rời đi, như chỉ một người qua đường, Tĩnh Vân có nơi trở về của mình, trong lòng hắn cũng tiêu sầu, để mình trở thành một khách qua đường trong cuộc sống của Tĩnh Vân đi. Nhân sinh như vậy đó, sẽ gặp được rất nhiều bạn tốt, nhưng không thể đều một đời đi theo, mỗi người, đều sẽ có cuộc sống của chính mình, có con đường mình phải đi, nên buông xuống thì vẫn nên buông xuống.

– Lâm Phong!

Lúc này, âm thanh của Tĩnh Vân truyền đến, làm cho Lâm Phong xoay người lại, sau đó hắn chỉ nhìn thấy Tĩnh Vân chạy chậm tới bên người mình, đưa tay ra ôm lấy hắn, khiến cơ thể Lâm Phong hơi cứng đờ. Tĩnh Vân hơi nhón chân lên, môi đỏ ôn nhu nhẹ hôn trên môi mềm của Lâm Phong, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười xán lạn như nước, sau đó, buông tay, xoay người mà đi, phảng phất như cái hôn này, chính là vĩnh hằng.

– Bảo trọng!

Sau khi Lâm Phong hết ngẩn người, lập tức nở nụ cười xán lạn, không do dự nữa, lấp loé rời đi, bóng lưng dần dần đi xa. Tĩnh Vân đã trở lại bên người Mặc Vân Diệu, nhìn bóng lưng Lâm Phong đi xa, thấp giọng nói:

– Vân Diệu, ta và Lâm Phong ngày xưa đều đệ tử của một tiểu quốc, thế nhưng Lâm Phong thiên phú mạnh mẽ, một đường tiến lên, vượt mọi chông gai, danh chấn thiên hạ, những thứ này, ta đều chứng kiến, trong lòng ta, vẫn luôn ái mộ hắn, ta biết nói như vậy có lẽ sẽ khiến trong lòng ngươi có khúc mắc, nhưng ta sợ nếu như ta không làm như vậy, ta sẽ hối hận một đời, người sống một đời, chung quy phải kích động một lần, từ đó về sau, trong sinh mệnh của ta đã không còn Lâm Phong nữa, chỉ làm thê tử của Mặc Vân Diệu ngươi!

Nói ra những câu nói này, Tĩnh Vân chỉ cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều, dứt bỏ tất cả trước đây, sống lại một lần nữa. Mặc Vân Diệu đi tới bên cạnh Tĩnh Vân, ôm lấy thân thể nàng, thấp giọng nói:

– Tĩnh Vân, ta làm sao sẽ trách ngươi, muốn trách, chỉ trách ta không thể gặp phải ngươi sớm một chút, sau đó, chúng ta sống với nhau thật tốt!

Tĩnh Vân trong lòng ấm áp, hai người nhìn nhau chăm chú một lúc, đều lộ ra một nụ cười xán lạn. Lúc này, xa xa trong hư không, một ánh mắt nhìn về phía bên này, cũng đồng dạng nở nụ cười.

– Còn luyến tiếc tiểu tình nhân à?

Y Nhân Lệ đôi mắt như nước, nhìn Lâm Phong bên cạnh đã thay đổi một khuôn mặt, u oán nói.

– Cho dù có thể coi như tiểu tình nhân, ngươi yêu tinh này mới phải đúng không?

Cánh tay Lâm Phong vờn quanh eo thon của Y Nhân Lệ, làm cho thân thể của nàng kề sát trên người mình, tựa như cười mà không cười nói.

– Bất quá tình nhân này rất nhanh sẽ không còn nha, đến thời điểm đó ngươi đừng có luyến tiếc!

Tay ngọc Y Nhân Lệ ôm lấy cổ Lâm Phong, tư thế hai người đặc biệt ám muội.

– Đã như vậy, ta chỉ có thể cố gắng hưởng thụ khoảng thời gian ngắn ngủi này thôi, yêu tinh của ta!

Lâm Phong thân hình lấp loé, ôm ngang thân thể Y Nhân Lệ, gào thét rời đi, lần này trở về Băng Tuyết đế quốc. Trong hư không, lưu lại một chuỗi tiếng cười duyên, trong khoảng thời gian kế tiếp, hai người tận tình bên trong sơn thủy, hoặc bên trên băng sơn mênh mông, hoặc bên thác nước, tận hưởng vui thú lục dục, phóng thích tất cả, Lâm Phong cảm giác được, tuy không có cố gắng tu luyện, nhưng cảnh giới tinh thần, giống như so với tu luyện còn tiến bộ thần tốc hơn, tâm linh thanh tịnh, thời điểm sử dụng các loại thủ đoạn hình như cũng rõ ràng hơn, giống như tan mây nhìn thấy mặt trời!

Chương 1345: Thần điện mở ra

– Băng Tuyết đế quốc, tòa thành to lớn bên trên sông băng mênh mông, đó là trung tâm của đế quốc, nơi quyền thế của Băng Tuyết đế quốc, mỗi ngày, đều có rất nhiều người đứng ở bên dưới sông băng, ngóng nhìn tòa thành hình bậc thang kia, hi vọng sẽ có một ngày, bọn họ cũng có thể bước vào trong đó, trở thành một thành viên bên trong tòa thành quyền thế này.

Trong đế quốc, bất luận người nào, cũng có cơ hội như vậy, chỉ cần thực lực ngươi đủ mạnh, thậm chí có thể để cho cả gia tộc phục hưng cường thịnh, có thể tiến vào bên trong tòa thành tượng trưng cho quyền thế này. Thậm chí còn có thể trở thành đế quốc chí tôn, chúa tể của đế quốc, nhưng tiền đề là, phải trở thành Vũ Hoàng, thực lực, quyết định tất cả!

Bây giờ, bên trong tòa thành mênh mông to lớn này, rất nhiều thanh niên đệ tử đều lộ ra từng sợi từng sợi hưng phấn, ngày mai là ngày Băng Tuyết Thần Điện mở ra, đối với bọn hắn, Băng Tuyết Thần Điện thần bí mà cường thịnh, nếu nói thần điện bên trên sông băng này tượng trưng cho đế quốc, như vậy Băng Tuyết Thần Điện, tượng trưng cho tòa thành này, thần điện bảo hộ cho những thanh niên đồng lứa, những cường giả cực kỳ nổi tiếng bên trong dòng lịch sử của đế quốc Băng Tuyết, trong cuộc đời của bọn họ sẽ có một lần, đã từng, được bước vào Băng Tuyết Thần Điện.

Tuyết Chủ, là ngoại lệ duy nhất, nữ nhân này ở Băng Tuyết đế quốc cũng phá hỏng đủ loại truyền kỳ, thậm chí còn có đồn đại, nàng là một yêu tinh chân chính, chơi đùa với rất nhiều nam nhân kiệt xuất, chưa từng có ngoại lệ, những người đàn ông này, cuối cùng đều chết trong tay nàng, hoặc vì nàng mà chết, một nữ nhân phi thường tàn nhẫn, tàn nhẫn đối với mình, cũng tàn nhẫn đối với người khác Hoàng cung vào ban đêm có vẻ khá yên tĩnh, tuy nhiên có không ít người không thể bình yên mà ngủ, đó là những thanh niên sắp bước vào thần điện, cùng với trưởng bối của bọn họ, giờ khắc này bọn họ muốn làm nhất là chăm chỉ tu luyện, hoặc tập hợp bảo vật, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ để tiến vào thần điện, dù sao, thần điện không chỉ có kỳ ngộ, tương tự, còn là ác mộng, rất nhiều người sau khi đi vào, vĩnh viễn không thể đi ra, thậm chí cả dòng dõi của Hoàng thất.

Lúc này, sông băng mênh mông phía trên thần điện, hai bóng người đang lấp loé trong bóng đêm, đi vào bên trong Hoàng cung, bước vào cung điện của Y Nhân Lệ, che giấu khí tức, không có tiếng động, không hề quấy nhiễu bất kỳ người nào, Y Nhân Lệ chỉ muốn tiến vào thần điện, nàng không muốn bị những chuyện phức tạp khác quấy rầy, ví vậy mới mang theo Lâm Phong đi thẳng một mạch. Về phần trước đó hết sức tìm Lục Hoàng tử bọn họ gây sự giết người, hoàn toàn vì để cho Tuyết Chủ không quấy nhiễu nàng.

– Ngày mai phải tiến vào Băng Tuyết Thần Điện, nam nhân của ta, ngươi phải cẩn thận cố gắng bảo vệ Y Nhân đó!

Y Nhân Lệ cùng Lâm Phong ngồi trên giường mềm mại, đôi tay ngọc xẹt qua người Lâm Phong, cởi quần áo của Lâm Phong.

– Bên trong Băng Tuyết Thần Điện có cái gì?

Lâm Phong hỏi một tiếng.

– Không biết, cách lần trước Băng Tuyết Thần Điện mở ra đã gần một trăm năm, nhân vật từ bên trong đi ra, đều trở thành nhân vật lãnh tụ của mấy đại thế gia bên trong thành bảo này, chí ít đều là có bậc Tôn Chủ, thậm chí còn có lão yêu quái tiếp cận Vô Địch Tôn Chủ, trừ bọn họ ra, e rằng chỉ có một mạch của Hoàng thất biết bên trong Băng Tuyết Thần Điện có cái gì, yêu tinh có lẽ cái gì cũng sẽ không nói cho ta!

Thân thể mềm mại của Y Nhân Lệ kề sát trên người Lâm Phong, cởi quần áo Lâm Phong ra. Lâm Phong hơi quay đầu lại, cảm thụ thân thể mềm mại kia vuốt nhẹ trên lưng, không khỏi dâng lên một trận lửa nóng, nói:

– Vậy ngươi vì sao lại chấp nhất với chuyện tiến vào bên trong thần điện như vậy?

– Mười hai thần điện từ thời kỳ viễn cổ đã tồn tại, cho dù Vũ Hoàng cấp bậc cường giả, cũng không thể đặt chân vào đó, ngươi có thể tưởng tượng đến chúa tể của thần điện là nhân vật dạng gì sao?

Áo khoác Y Nhân Lệ cũng cởi, thân thể dính trên người Lâm Phong, hai tay từ phía sau ôm lấy cổ hắn, đầu từ bên cổ Lâm Phong vòng qua, con ngươi mị hoặc câu dẫn Lâm Phong.

– Ngươi yêu tinh này!

Lâm Phong vứt Y Nhân Lệ lên trên giường, sau đó thân thể ép xuống, hai cỗ thân thể kề sát nhau.

– Ngươi đoán, sẽ là đại Đế, hay Thần linh?

Lâm Phong nghĩ thầm, Mệnh Vận thần điện cùng Băng Tuyết Thần Điện, rất khả năng sẽ có một loại liên hệ không tên, còn có những thần điện khác của Cửu U thập nhị quốc, chúa tể của thần điện là nhân vật dạng gì. Lâm Phong có chút không dám suy nghĩ.

– Hà tất phải nghĩ nhiều như thế, chờ chúng ta tiến vào bên trong thần điện, phải biết tự nhiên sẽ biết được, vì lẽ đó, nam nhân, vẫn để cho ta trở thành nữ thần của ngươi đi!

Cuối cùng Y Nhân Lệ phun ra làn gió thơm, hai người dần dần trầm luân trong đó, có lẽ, đây là lần cuối cùng bọn họ hưởng thụ vui thú lục dục, bước vào bên trong thần điện, cũng không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, huống hồ, khi bọn họ đi ra khỏi thần điện, là thời điểm trở về Bát Hoang, kỳ hạn trăm ngày, cũng đã đến. Vì vậy, đêm đó hai người đều phi thường có ăn ý lựa chọn trầm mặc, chỉ khi dừng chinh chiến, thân thể của bọn họ đều phảng phất có đầy rẫy quyến luyến với đối phương, tựa hồ, không muốn, đương nhiên, bọn họ quyến luyến, cũng không biết vì người, hay cái gì khác! Khi hào quang mặt trời chiếu vào bên trên Băng Tuyết Thần Điện, thần điện cao vót trời phản xạ lại đạo đạo ánh sáng chói mắt, mang theo một luồng vẻ đẹp khác, ánh mặt trời, tựa như hoà vào bên trong băng tuyết. Ở lối vào Băng Tuyết Thần Điện, có rất nhiều thân ảnh đang đứng, bọn họ đều đang chứng kiến thời khắc mang tính lịch sử, thời khắc thần điện mở ra, trăm năm, mới sẽ có một lần, vì vậy có vẻ đặc biệt trang trọng. Cho dù nhân vật chí tôn của Băng Tuyết đế quốc, Băng Hoàng cùng Tuyết Chủ, cũng đều biểu hiện nghiêm túc đứng hai bên trái phải lối vào thần điện, rất yên tĩnh, tắm rửa hào quang của thần điện, phảng phất, thần điện chính là chúa tể, mà bọn họ, là con dân.

– Mọi người đều đến đông đủ sao?

Băng Hoàng nhàn nhạt hỏi một tiếng, ánh mắt nhìn những thân ảnh chung quanh thần điện, đặc biệt mấy thanh niên trên người mặc Hoàng bào đang dẫn đầu, ánh mắt của hắn hơi sững lại, trong con ngươi đối với bọn họ có một tia chờ mong.

– Nên đến, đều đến rồi!

Lục Hoàng tử nhàn nhạt nói một tiếng, hắn chỉ nói nên đến, đều đến.

– Hoàng huynh ý nói Y Nhân không nên đến sao!

Một đạo tiếng cười duyên truyền đến, sắp bước vào bên trong thần điện, Y Nhân Lệ cũng không tiếp tục che giấu, nụ cười khuynh thành, mị hoặc lòng người, đánh vào trong lòng rất nhiều thanh niên, Y Nhân Lệ như vậy, càng có mị lực hơn, khiến người ta không thể tự kiềm chế. Bất quá Y Nhân Lệ đã có nam nhân, Y Nhân Lệ giờ khắc này, đang rúc vào người Lâm Phong, hai người dắt tay nhau mà đến, sau đó đáp xuống đất. Ánh mắt không ít người đột nhiên trở nên sắc bén, phóng về phía Y Nhân Lệ và Lâm Phong, Lâm Phong lần đó giết chóc, cũng đắc tội không ít người, trong những người bị chết đó, có không ít gia tộc đều có một vài người đạt tiêu chuẩn tiếng vào thần điện, là đệ tử ưu tú kiệt xuất nhất trong gia tộc, những người này, hiển nhiên sẽ không để cho Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ dễ chịu.

– Băng Tuyết Thần Điện, chưa bao giờ có tiền lệ cho nữ nhân bước vào, Y Nhân Hoàng muội đã phá hoại quy củ, đương nhiên thuộc về dạng không nên đến!

Lục Hoàng tử lãnh đạm đáp lại một tiếng, hắn giờ phút này ngôn từ sắc bén, bỏ đi ngụy trang, không tiếp tục hư tình giả ý, làm rõ thái độ.

– Hoàng huynh cho rằng, nữ thần Băng Tuyết là nam hay là nữ?

Y Nhân Lệ vẫn mang nụ cười yếu ớt như trước, không quan tâm lời nói chèn ép của đối phương một chút nào, chỉ là lãnh đạm hỏi một tiếng.

– Đây là quy tắc từ trước đến giờ của đế quốc!

Lục Hoàng tử hừ lạnh một tiếng.

– Quy tắc này làm sao Hoàng huynh còn rõ ràng hơn ta rồi, nếu Băng Tuyết Thần Điện thuộc về nữ thần Băng Tuyết trong truyền thuyết, như vậy nữ nhân, hiển nhiên so với nam nhân càng tư cách nắm giữ bước vào trong đó!

Y Nhân Lệ vẫn tươi cười như trước, nhưng âm thanh tựa hồ cũng cường thế hơn, nhìn thần điện cao vót kia, bên trong đôi mắt đẹp của nàng mang theo một tia chờ mong, nàng nữ nhân người đầu tiên bước vào Băng Tuyết Thần Điện.

– Có tư cách hơn sao?

Lục Hoàng tử cười cợt, nói:

– Hoàng muội, không nên ôm có ảo tưởng lớn, bằng không, ngươi sẽ rất thất vọng, ngươi, tuyệt đối không phải người đầu tiên đặt chân vào Băng Tuyết Thần Điện!

– Không phải người đầu tiên?

Y Nhân Lệ ánh mắt lấp lóe, nhìn về phía Tuyết Chủ, nàng chưa từng nghe nói có nữ nhân từng đặt chân vào Băng Tuyết Thần Điện, nhưng vì sao Lục Hoàng tử lại tự tin như vậy, không giống như đang nói dối.

– Nữ nhi của ta, cho dù có nữ nhân từng vào đó hay không, cũng không có quan hệ, trong đông đảo nhi nữ của ta, võ đạo chi tâm của ngươi cứng rắn nhất, vô cùng giống ta, vì lẽ đó nên ta chọn ngươi, trên thực tế trong các tỷ tỷ của ngươi, người có tu vi mạnh hơn ngươi không ít, thế nhưng, ta tin tưởng ngươi sẽ làm được tốt nhất, về phần bọn họ nói cái gì mà nữ nhân mất đi tấm thân xử nữ sẽ không nhận được sự tán thành của nữ thần Băng Tuyết bất quá chỉ là một câu vô nghĩa, thần linh không có dung tục như vậy, trên thực tế chỉ là một cái cớ để hắn thỏa hiệp mà thôi, muốn an bài một người đàn ông bên cạnh ngươi!

Tuyết Chủ truyền âm nói với Y Nhân Lệ, nàng coi trọng Y Nhân Lệ, không phải bởi vì thiên phú, cũng không phải bởi vì thực lực, mà là, tâm tính ! Y Nhân Lệ giống như nàng, võ đạo chi tâm, không gì phá nổi. Y Nhân Lệ khẽ gật đầu, nhưng cũng không đáp lại Tuyết Chủ, lúc này, trên hư không, tựa như có một tia hào quang lan tràn ra từ trên vòm trời, tia sáng này bao phủ thần điện, dẫn tới vòm trời của Băng Tuyết Thần Điện, phảng phất như bị thần quang bao phủ, tỏa ra hào quang băng tuyết thánh khiết, rạng ngời rực rỡ.

– Ầm ầm ầm.

. . Tiếng vang chấn động truyền tới, cửa lớn của thần điện kéo qua hai bên, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, Băng Tuyết Thần Điện cách một trăm năm, cuối cùng lại mở ra lần nữa. Ánh mắt Lâm Phong vẫn chưa nhìn về phía thần điện, mà nhìn chùm sáng từ trên trời giáng xuống kia cùng với ánh sáng tắm rửa thần điện, Băng Tuyết Thần Điện, cũng không phải là do Băng Hoàng cùng Tuyết Chủ mở ra, mà là cố định mỗi một trăm năm sẽ tự mình mở ra, rốt cuộc có sức mạnh thế nò, làm cho thần điện trăm năm mở ra một lần, ai ở phía sau khống chế tất cả những thứ này?

– Thần điện của các đế quốc khác ở Cửu U thập nhị quốc cũng trăm năm mở ra một lần sao?

Lâm Phong truyền âm hỏi Y Nhân Lệ.truyện Linh Dị

– Đúng, hơn nữa, cũng là ngày hôm nay!

Y Nhân Lệ đáp lại một tiếng, khiến trong lòng Lâm Phong càng thêm hiếu kỳ, chỉ có Mệnh Vận thần điện không thể nắm bắt, không có quy luật, mười hai thần điện của Cửu U thập nhị quốc, vậy mà lại mở ra cùng một ngày. Còn có, vì sao chúng Hoàng ước hẹn lại trì hoãn, vừa vặn sau khi thần điện mở ra, lẽ nào ngoại trừ Vũ Hoàng ở Bát Hoang Cảnh ra, thật sự còn có quan hệ với Cửu U thập nhị quốc, đang dẫn dắt tất cả những thứ này?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 17 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 22 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^