Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 262 [Chương 1306 đến 1310]
❮ sautiếp ❯Chương 1306: Huyết chiến
– – Đệ nhất môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài Bắc Hoang, ta làm sao không nhận ra, ít nói nhảm, giao chiếc nhẫn chứa đồ ra, cởi quần áo, sẽ giữ lại cái mạng chó của ngươi!
Người kia trong con ngươi lập loè hung quang, lạnh lẽo nói. Điều này làm cho vẻ nghi hoặc của Lâm Phong càng sâu, xem ra mấy người này thực lực tuy mạnh, nhưng tin tức hình như cũng không linh thông cho lắm, hắn hôm nay, còn chỉ là đệ nhất môn đồ Thiên Vũ mà thôi sao?
– Ai phái các ngươi tới đây?
Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
– Phí lời thật nhiều, muốn chết à?
Người vừa nói với Lâm Phong bước chân đạp xuống, thân thể đột nhiên biến mất, một chưởng huyết sắc ngập trời vô cùng khủng bố từ trên trời áp xuống, sát khí hung lệ đầy rẫy, cực kỳ khát máu, tựa như cả người hắn đều hiện ra huyết quang.
– Đi ra!
Lâm Phong ý niệm khẽ động, Thiên Cơ kiếm ra khỏi vỏ, sặc sỡ loá mắt, rất hiển nhiên, mấy người này muốn hắn giao ra chiếc nhẫn chứa đồ cùng với cởi quần áo là giả, đòi mạng hắn là thật, chỉ là một cái cớ mà thôi.
– Chém!
Lâm Phong tay cầm Thiên Cơ kiếm, không nói một lời, kiếm chém tới, nhanh như chớp giật, xé chưởng ấn huyết sắc kia ra một lỗ to.
– Tiểu tử thực lực không tồi, bất quá dám ra tay với tam đại sát tinh của Bắc Hoang, ngươi cho rằng mình còn mạng để về ư?
Trong ánh mắt người kia lộ ra huyết khí lạnh lẽo, sức mạnh huyết mạch khủng bố sôi trào, chưởng lực huyết sắc nuốt lấy kiếm, người này rõ ràng có tu vi Tôn Vũ tầng năm, hơn nữa đối với hàm nghĩa lĩnh ngộ cùng tu vi cũng tương đương, hàm nghĩa tầng năm, uy lực khủng bố, một chưởng đè xuống cả bầu trời giống như đều có một cỗ huyết khí ngập tời, đè ép Lâm Phong. Hơn nữa, người này tựa hồ cũng không phải người cầm đầu của tam đại sát tinh, hay người khác, thực lực hiển nhiên không thể yếu hơn so với người này. Tên Viêm Đế kia rất không có nghĩa khí lui sang bên cạnh, đôi mắt to lớn lấp loé không yên, đầy hứng thú quan sát Lâm Phong chiến đấu, dùng ý nghĩ trong lòng hắn mà nói, cái này gọi là rèn luyện Lâm Phong, không trải qua muôn vàn thử thách, còn nói gì tới thành đạo, muốn chiến đầu, liền phải chiến đấu với người cường đại hơn mình mới có ý nghĩa.
– Tịch Diệt Không Sát!
Lâm Phong hất tay liền lại xuất hiện một thanh kiếm, kiếm thuật dung hợp ba loại hàm nghĩa sức mạnh Thần thông, uy lực khủng bố, cắt chưởng ấn đang áp xuống thành một lỗ to, đồng thời thân thể không ngừng lùi về phía sau.
– Tẩu đắc điệu mạ, huyết hải cuồng đào!
Người kia lạnh lẽo quát lên, ngay lập tức toàn bộ xung quanh Lâm Phong đều là huyết khí ngập trời, khiến người ta buồn nôn, tay người này trong không biết đã giết bao nhiêu người, mới có huyết khí kinh khủng như vậy.
– Hoang bạo!
Thiên Cơ kiếm điên cuồng chém tới, huyết khí không ngừng nổ tung trong không gian, đồng thời, trên người hắn dần dần nhiễm phải một tầng khí tức ma đạo ngập trời, lăn lộn không ngừng, vô cùng đáng sợ, thời khắc này, khí tức ma đạo khủng bố kia khiến Lâm Phong cảm thấy người đối diện không phải Thiên Vũ tầng chín, mà là khí tức của Tôn Vũ tầng hai, ma khí này, quá mức cường thịnh.
– Thiên Ma lĩnh vực!
Lâm Phong ánh mắt lạnh lẽo, phun ra bốn chữ, ngay lập tức hư không hóa thành hắc ám, bị khí tức ma đạo bao phủ bên trong, khí tức ngập trời.
– Ha ha, lại vẫn là ma tu, thú vị, công pháp ma đạo này lợi hại như vậy, xem ra lần này kiếm bộn rồi!
Tiếng cười điên cuồng truyền đến từ bốn phía, lập tức một đôi huyết chưởng khủng bố xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong, bàn tay đỏ sẫm màu máu không biết nhiễm qua máu tươi của bao nhiêu người, từng giết bao nhiêu mạng, ngay cả đôi mắt kia, cũng là huyết sắc khủng bố.
– Cho ngươi biết cái gì gọi là đồ tể!
Lạnh lẽo phun ra một đạo hàn âm, thời khắc này giống như huyết mạch trong cơ thể Lâm Phong ngay cả lăn lộn cũng không trôi chảy, không có cách nào lưu chuyển như bình thường, lực lượng chân nguyên cũng không vững chắc, hàm nghĩa huyết mạch của đối phương, có thể ảnh hưởng Đến lưu động của dòng máu bên trong cơ thể hắn.
– Huyết bạo!
Gầm lên một tiếng, Lâm Phong cảm thấy thân thể bành trướng, tựa như huyết dịch muốn phá tan thân thể, bạo thể mà chết, ngay cả trên mặt của hắn, trên bắp thịt của hắn, toàn bộ đều là màu máu đỏ sẫm khủng bố, cực kỳ đáng sợ. Lâm Phong nổi gân xanh, dường như huyết dịch muốn khiến thân thể của hắn căng nứt, ngay lập tức sử dụng sức mạnh áp chế dòng máu trên người, sắc mặt khó coi, hàm nghĩa sức mạnh, chỉ cần người sử dụng đủ mạnh, liền có thể phát huy ra uy lực khủng bố, hàm nghĩa huyết mạch của người này tu luyện tới tầng năm, nhưng sử dụng vẫn còn chưa đủ khủng bố, nếu không thì, hắn thật sự sẽ vì huyết bạo mà chết ở trong tay đối phương. Không có hàm nghĩa mạnh nhất, chỉ có võ tu sử dụng hàm nghĩa ngày càng cường đại hơn, cho dù là lực lượng hàm nghĩa giống nhàu, người khác nhau đến sử dụng, uy lực tuyệt nhiên không giống.
– Độn!
Lâm Phong hơi suy nghĩ, ngay lập tức vô tận Thiên Ma khủng bố trong lĩnh vực đột nhiên phóng ra lực lượng không gian đáng sợ, thân thể Lâm Phong đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, tựa như đi vào bên trong hư không, khiến ánh mắt người đang công kích sững lại.
– Lăn ra đây!
Gầm lên một tiếng, chưởng ấn huyết sắc khủng bố đánh xuống, hắn biết, Lâm Phong sử dụng bảo vật không gian mạnh mẽ, nếu không làm sao hắn có thể trốn vào hư không, lại như biến mất không còn tăm hơi như thế.
– Giết!
Tiếng gầm giận dữ truyền tới, bên trong ma ý ngập trời mang theo kiếm khí đáng sợ khôn cùng, bừa bãi tàn phá thiên địa, bóng người Lâm Phong xuất hiện lần nữa, kiếm quang vô tận đâm hướng về kẻ địch gần trong gang tấc, chớp mắt đi vào bên trong thân thể của đối phương.
– Hống!truyện đao tu audio
Người kia sắc mặt trắng bệch, máu tươi tuôn ra, đau đớn gào thét một tiếng, chưởng lực huyết sắc ngập trời hội tụ những máu tươi đó lại, đột nhiên đánh giết tới, muốn đoạt mạng Lâm Phong.
– Huyết chú!
Trong tay Lâm Phong xuất hiện quyền trượng nguyền rủa, sức mạnh nguyền rủa khủng bố chú lên máu tươi của đối phương, làm cho đối phương kêu rên thảm thiết không ngừng, hơi suy nghĩ, ngay lập tức thân thể của hắn lại biến mất không thấy đâu, xuất hiện mười mét bên ngoài, do trên người khoác Thánh khí tuyệt phẩm, trường bào không gian.
– Khụ.
. . Nhưng Lâm Phong cũng bị thương, ho ra một ngụm máu tươi, nhưng đôi mắt lạnh lẽo của hắn vẫn chằm chằm đối phương như trước. Sức mạnh huyết chú khủng bố đang bừa bãi tàn phá, trải qua sự gia trì của tuyệt phẩm Thánh khí quyền trượng nguyền rủa, ngay lập tức huyết mạch của đối phương giống như bị ăn mòn.
– Giúp ta!
Nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể người nọ phóng ra khỏi Thiên Ma lĩnh vực, nhưng mà Lâm Phong làm sao còn có thể cho hắn cơ hội, bên trong đôi mắt lạnh lẽo tất cả đều là sát ý thấu xương, hơi suy nghĩ, chân đạp Tiêu Dao bộ pháp, thân thể hóa thành một ngọn gió thổi tới hướng đối phương.
– Loạn Thần chú!
Quyền trượng nguyền rủa trong giây lát vạch ra, đối phương giờ khắc này tâm hoảng ý loạn, ý chí không kiên định, chú lực thừa cơ đi vào, làm cho người kia ôm đầu điên cuồng hét lên, sức mạnh nguyền rủa phi thường bá đạo, nhưng cũng không phải bất xâm, một khi sức mạnh đối phương cường thịnh sẽ có thể chống đối nguyền rủa ăn mòn, nhưng một khi đối phương xuất hiện nhược điểm, lực lượng nguyền rủa có thể thừa cơ đi vào, cũng giống như thân thể đối phương bị kiếm khí cắt rời không ngừng chảy máu, lực lượng huyết chú lập tức lền ăn mòn huyết dịch của đối phương, bá đạo tuyệt luân.
– Ầm ầm!
Trên bầu trời sức mạnh đáng sợ cuồn cuộn xuất hiện, có người đang oanh kích Thiên Ma lĩnh vực, muốn cứu viện đồng bạn, nhưng Lâm Phong làm sao có thể cho đối phương cơ hội, bước chân đạp xuống, Thiên Cơ kiếm chém giết tới, người kia bị hai tầng sức mạnh nguyền rủa ăn mòn, đã trở nên hoảng loạn, Thiên Cơ kiếm chém ra kiếm quang khủng bố hóa thành một đạo cầu vồng, tiếng nổ vang ầm ầm ầm truyền tới, đầu ca đối phương nổ tung, bị giết chết tại chỗ.
– Ầm ầm Sức mạnh bá đạo tuyệt luân làm Thiên Ma lĩnh vực sụp đổ, Lâm Phong cùng thân ảnh của người nọ lại xuất hiện, mà giờ khắc này người kia đã là một người chết.
Tình cảnh này làm cho hai vị đồng bạn của hắn sắc mặt tái xanh, khó coi ssến cực điểm, chết rồi. Cường giả Tôn Vũ tầng năm, bị Lâm Phong chỉ có cảnh giới Thiên Vũ tầng chín giết chết, này xem ra quả thực khó mà tin nổi, nhưng cũng thật sự xảy ra trước mặt bọn hắn.
– Thật sự chỉ là đệ nhất môn đồ của Thiên Đài sao?
Người cầm đầu kia sắc mặt cứng ngắc, bọn họ ẩn cư ở phụ cận tán tu một đời, thường thường làm chút chuyện cướp bóc, cướp tài nguyên tu luyện của đối phương, đương nhiên không dám cướp những người mạnh mẽ hơn bọn họ, trước đây không lâu có người làm giao dịch với bọn họ, kêu bọn họ tới đây chặn giết một người, nghe nói người này tu vi không tới Tôn Vũ, hơn nữa thù lao lại phong phú đến đáng sợ, bọn họ do dự, làm gì có chuyện tốt như vậy, bất quá khi đối phương nói ra đối tượng cướp bóc là đệ nhất môn đồ của Thiên Đài Lâm Phong thì bọn họ thoải mái, như loại thiên tài của thế lực Vũ Hoàng này, có mấy người không tiện tự mình động thủ mà tìm bọn họ rất bình thường. Đáng thương chính là, ba người đạo tặc bọn hắn ẩn cư tu luyện vùng này, đã rất lâu không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, căn bản không biết chuyện Lâm Phong đã từng giết chết Tôn chủ, bằng không bọn họ không thể làm. Giờ khắc này bọn họ phát hiện sự tình cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, một vị đồng bạn Tôn Vũ tầng năm, vậy mà lại chết trong tay đối phương.
– Hắn làm sao có thể?
Hai vị cường giả nhìn chằm chằm Lâm Phong, sau khi giết chết người đó trong nháy mắt Lâm Phong đã đem quyền trượng nguyền rủa cất đi, thân phận nguyền rủa giả này, vẫn nên giữ bí mật, sau này lợi dụng thật tốt, dù sao trong một số người, Lâm Phong tới giết, còn lâu mới có một người là nguyền rủa giả. Bên trên dãy núi cách khá xa bên này, có hai thân ảnh đang đứng đó, người phía trước là một thanh niên, trường bào tung bay, trong đôi đồng tử kia lộ ra ánh vàng lóa mắt, ánh mắt phảng phất có thể xuyên thấu không gian, nhìn về phía xa xa, đây là một loại Thần thông không gian cường đại thuộc về gia tộc hắn, không gian chi nhãn! Sau người hắn là một ông lão, tuy bình tĩnh đứng đó, nhưng cũng giống như một toà núi cao nguy nga, một Tôn chủ.
– Phế vật vô dụng!
Trong miệng thanh niên phun ra một đạo thanh âm lạnh lùng.
– Thiếu gia, ở Bắc Hoang này, người chúng ta có thể lợi dụng không nhiều, ba người bọn họ đều là tán tu, sức chiến đấu khá yếu, đương nhiên không bằng cường giả đồng cấp trong thế lực Vũ Hoàng, tuy nhiên tốt xấu gì cũng có một người là Tôn Vũ tầng sáu, nếu như ra tay, khiến cho Lâm Phong sử dụng Thiên kiếm hẳn không có vấn đề!
Lão giả cũng đồng dạng sử dụng không gian chi nhãn, ánh mắt sắc bén tựa như chim ưng.
– Mục đích của ta, khiến hắn sử dụng Thiên kiếm!
Thanh niên thanh âm băng lãnh, sau đó ánh mắt chuyển qua, nhìn về phía lão giả nói:
– Ta hoài nghi, Thiên kiếm của Lâm Phong không thể tùy ý sử dụng!
Ánh mắt của lão giả sững lại, nhìn thanh niên nói:
– Ý của thiếu gia là….
– Mọi người đều biết, Lâm Phong tổng cộng sử dụng Thiên Chi Kiếm ba lần, hơn nữa mỗi một lần đều trong bước ngoặt cực kỳ khẩn yếu mới lấy ra sử dụng, mà bình thường, bên cạnh hắn đều mang theo cường giả của Kiếm Các, nếu như hắn sử dụng Thiên kiếm không có bất kỳ hạn chế nào, hắn vì sao sẽ ở trong thời điểm cực kỳ nguy hiểm, hoặc khi cướp giật tờ kim thư kia mới lấy ra sử dụng, cho dù hắn không muốn ỷ lại vào Thiên kiếm, nhưng mỗi khi đối mặt với kẻ địch mạnh hơn mình rất nhiều, vì sao bên cạnh hắn đều mang theo cường giả của Kiếm Các, cũng giống như khi đi tới Tuyết Nguyệt cứu viện cho người nhà của hắn, hắn không phải cưỡi Thiên kiếm chạy đi, mà lại lấy lực lượng của Kiếm Các để chạy tới đó!
Trong con ngươi thanh niên lộ ra từng đạo từng đạo hàn mang sắc bén, hắn chính là muốn kiểm nghiệm Lâm Phong sử dụng Thiên kiếm rốt cuộc có hạn chế hay không, nếu như hắn thật sự suy đoán đúng, Lâm Phong, nhất định phải chết!
Chương 1307: Hàm nghĩa lại dung hợp
– Lâm Phong cũng không biết có người sử dụng không gian chi nhãn phía xa nhìn lén hắn, thế lực Vũ Hoàng thủ đoạn vạn ngàn, loại không gian chi nhãn này chính là một loại sức mạnh Thần thông không gian, ánh mắt xuyên thấu không gian vô ảnh vô hình, rất khó bị người khác phát hiện, Lâm Phong lúc này còn đang bận suy nghĩ đối phó với hai vị cường giả trước mặt thế nào.
– Ngươi động thủ chém hắn, ta sử dụng Thần niệm sức mạnh công kích, xoá bỏ Thần niệm của hắn!
Cường giả dẫn đầu hướng về người còn lại dặn dò, thân là đạo tặc thường xuyên cướp bóc, bọn họ thât sự phi thường cẩn thận, mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng nhìn thấy Lâm Phong đã giết chết một đồng bạn của mình, bọn họ tức liền cẩn trọng hơn, chuẩn bị hai tầng vây quét.
– Được!
Tên còn lại gật gật đầu, tiếng vang ào ào ào gào thét trong cơ thể hắn, một luồng huyết khí cuồn cuộn chuyển động, là sức mạnh huyết thống, rất nhanh trong cơ thể hắn xuất hiện một luồng bão táp khủng bố, dựa theo thân thể của hắn điên cuồng xoay tròn, giờ khắc này hắn không còn giống như một con người, mà là một luồng bão táp cường thịnh đáng sợ, không ngừng xé rách không gian, phát ra tiếng gió sắc bén chói tai.
– Phong chi vũ hồn, bây giờ trở thành sức mạnh của huyết thống vũ hồn đã hóa thành bão táp, lại dung hợp với sức mạnh hàm nghĩa của gió, làm cho cơn gió lốc này càng cường thịnh hơn!
Ánh mắt Lâm Phong hơi sững lại, cơn lốc bão táp kia cuốn lấy thiên địa hư không, hóa thành cơn lốc đáng sợ, ngay cả thân ảnh của hắn cũng không thể nhìn thấy, nếu như bão táp khủng bố này quét qua người, tuyệt đối có thể xé rách thân thể, cho dù thân thể của hắn có mạnh mẽ đến mức nào.
– Xuy, xuy… Sức mạnh bão táp đáng sợ xé rách không gian thổi tới, bất ngờ tăng nhanh tốc độ, gió cuốn mây tan, không ngừng giận dữ gào thét, tất cả những thứ ngăn cản trước mặt hắn cũng đều bị xé rách, hơn nữa bản thân hắn chính là sức mạnh của gió, tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.
Lâm Phong cũng đồng dạng gia trì hàm nghĩa gió trên người, đồng thời chân đạp Tiêu Dao bộ, bộ pháp Tiêu Dao, liên tục chém ra mấy kiếm, nhưng thời điểm kiếm va chạm phải cỗ bão táp đáng sợ kia thế nhưng cũng có chút gắng sức, tốc độ bão táp xoay tròn thật sự rất đáng sợ, khiến kiếm lực suy yếu hơn rất nhiều, cuối cùng tiêu tan.
– Giết!
Tên còn lại gầm lên một tiếng, mi tâm hào quang chói lọi, bảy mũi tên phóng như mưa về phía Lâm Phong, lao thẳng tới Thần niệm chỗ mi tâm của Lâm Phong, hai tầng cắn giết, dồn Lâm Phong vào chỗ chết.
– Hai người, đều rất cường thịnh, một người công kích bão táp, một người công kích Thần niệm!
Thân thể Lâm Phong không ngừng lùi lại, quả nhiên giống y như hắn suy đoán, đối phó cường giả Tôn Vũ tầng bốn dựa vào ba loại sức mạnh dung hợp có thể giết chết, nhưng một khi tu vi và hàm nghĩa của đối phương đồng thời bước vào tầng năm, liền rất khó chiến đấu, đã vượt qua phạm trù công kích của hắn, vừa nãy giết chết cường giả Tôn Vũ tầng năm kia, vẫn là mượn sức mạnh của hai Thánh khí tuyệt phẩm mới thành công.
– Thần niệm cung khuyết!
Thần niệm cung khuyết của Lâm Phong đóng kín mi tâm, ngay lập tức mũi tên Thần niệm tiến nhập vào trong đó, sức mạnh Thần niệm khủng bố tựa như muốn xuyên thấu Thần niệm cung khuyến, oanh tạc đến khiến Thần niệm của Lâm Phong run rẩy, hồn phách chấn động. Cũng cùng lúc này, bão táp khủng bố cũng theo đó quét đến, tiếng vang xé rách vẫn chói tai như trước, dọa cho Lâm Phong không ngừng né tránh, kiếm rít vu không, không ngừng chém giết tới. Một người, một bão táp, trong hư không hóa thành lưu quang, không ngừng truy đuổi, mà sức mạnh Thần niệm kinh khủng kia vẫn như trước đang không ngừng công kích, hầu như muốn làm cho Lâm Phong hỏng mất.
– Tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ chết!
Con ngươi Lâm Phong đông lại, kiếm pháp của hắn không thể phá tan chiêu lấy thân hóa thành bão táp của đối phương, liền không có khả năng chiến thắng, sức mạnh bão táp của đối phương, chính là công kích cường thịnh, còn mình thì chỉ có thể nâng lên phòng ngự kín kẽ không một lỗ hổng, huống hồ Thần niệm cung khuyết của hắn chỉ cần buông lỏng một chút, một người khác có sức mạnh Thần niệm liền ngay lập tức tiêu diệt hắn.
– Hai tên khốn nạn!
Lâm Phong thầm mắng trong lòng, hai người này tu vi mạnh mẽ hơn hắn nhiều như vậy, lại còn chiến đấu bảo thủ như vậy, không cho hắn bất kỳ cơ hội phản công nào, quá vô liêm sỉ.
– Hả?
Vào thời khắc này, một cỗ cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ truyền đến, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một tầng mây khủng bố đang áp xuống, trong tầng mây, một cái chưởng ấn, khí thế ngập trời, ép xuống, toàn bộ tầng mây trong hư không đều không ngừng lăn lộn, cuốn về phía Lâm Phong, sức mạnh hàm nghĩa của đối phương chính là hàm nghĩa của mây, hình ảnh mờ ảo, diện tích công kích mênh mông rộng lớn, không thể nào tránh được.
– Giết!
Lâm Phong chém tới một kiếm, tựa như chém phá hư không chém đứt, tầng mây, nhưng chưởng ấn trên đám mây mờ ảo kia vẫn áp xuống như trước, đè ép trên người Lâm Phong, thanh âm nổ tung cuồn cuộn truyền Đến, Lâm Phong phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng xám, tu vi của người này, Tôn Vũ tầng sáu, cũng còn may là sức mạnh hàm nghĩa cũng chỉ tu luyện tới tầng năm, nếu không một chưởng này sẽ lấy mạng hắn. Lâm Phong bị một chưởng này đánh văng xa mười mét, khí huyết quay cuồng, huyết mạch phát ra tiếng hét giận dữ, hàm nghĩa sức mạnh sinh mệnh tác dụng trên người, điên cuồng khôi phục thương thế cùng sinh cơ của.
– Xuy, xuy… Bão táp đáng sợ lần nữa đánh tới, còn mang theo tầng mây điên cuồng lúc nãy, Lâm Phong thậm chí không nhìn thấy thân ảnh của đối phương, không thể nào biết được vị trí của đối phương, đối phương mượn hàm nghĩa của mây, ẩn nấp bên trong đám mây mờ ảo phục kích hắn, đương nhiên không có bị hắn phát hiện.
– Không được, ba loại sức mạnh hàm nghĩa dung hợp không thể phá hủy bão táp kia, phải có Thần thông kiếm thuật bốn loại hàm nghĩa dung hợp mới đủ uy lực!
Lâm Phong nhìn chằm chằm bão táp đang phủ tới kia, ý niệm khẽ động, đạp bước rời đi, đồng thời Thần niệm cung khuyết cùng với ngàn vạn tia Thần niệm điên cuồng xuất hiện, trong Thần niệm chống lại sự công kích của đối phương. Đối phương không chuẩn bị cho Lâm Phong cơ hội thở lấy hơi, đuổi cùng giết tận, tốc độ nhanh hơn Lâm Phong, nếu không phải Lâm Phong tu luyện Tiêu Dao bộ dung hợp với bước tiến của hư không cùng với hàm nghĩa của gió, căn bản không thể né tránh được.
– Thuộc tính của ta, chính là hắc ám, chỉ có trong bóng tối, mới có thể phát huy lĩnh ngộ mạnh nhất!
Đôi đồng tử Lâm Phong trở thành một màu đen kịt, con ngươi băng lãnh, toàn bộ hư không đều giống như tối lại, đen kịt một màu, trong con ngươi Lâm Phong, chỉ còn dư lại bão táp kinh khủng kia, thời khắc này, tựa hồ toàn bộ không gian đều đang bất động, tuy rằng thân thể của hắn vẫn đang di chuyển nhanh như tia sáng như trước, nhưng bản thân hắn cảm thấy thật giống như đang bất động, trong mắt chỉ có bão táp đang xé rách tất cả kia.
– Phong, ngoại trừ tốc độ, hủy diệt, lực bộc phát, còn có bao dung!
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào cỗ bão táp kia, bao dung tất cả, chỗ nó đi qua, tất cả sức mạnh giống như đều dung nhập vào bên trong nó, sau đó được nó dung nạp.
– Cho dù ta chém ra kiếm thuật Thần thông gì, đều sẽ bị gió lôi cuốn, tựa hồ như đang bị cuốn vào bên trong bão táp.
Đôi mắt hắc ám của Lâm Phong phóng ra ánh sáng hắc ám, tựa như vừa mới tìm thấy một đột phá mới, hàm nghĩa của gió, chính là thời cơ dung hợp, đem hàm nghĩa sức mạnh của nó, dung nhập vào bên trong cơn lốc bao dung tất cả kia.
– Ầm ầm.
Chưởng ấn lần nữa xuất hiện trong hư không, nổ Lâm Phong lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lùi gấp về sau, lực lượng hàm nghĩa sinh mệnh không ngừng lưu chuyển, tựa hồ là bất tử, đương nhiên, do nhanh chóng tránh né nên công kích của đối phương không có toàn bộ rơi vào trên người hắn, chỉ là dư âm mà thôi, nếu không, không chỉ phun ra một ngụm máu tươi như vậy. Đôi mắt Lâm Phong vẫn sắc bén như trước, hắc ám khôn cùng, Thiên Cơ kiếm trong tay phát ra tiếng vang ong ong, kiếm rít không ngừng, tựa như có một cơn bão táp đang hội tụ, sức nén của lực lượng gió lốc lộ ra một cỗ khí tức tịch diệt.
– Tịch Diệt Không Sát, là sấm sét, không gian, hoang chi hàm nghĩa dung hợp với nhau, bây giờ, cùng hàm nghĩa của gió, dung hợp!
Thiên Cơ kiếm hào quang toả sáng, trong kiếm vốn nắm giữ kiếm hồn, phong, sấm sét, không gian, hoang, bốn loại sức mạnh hàm nghĩa kiếm hồn đều có, vì vậy, dung hợp dễ dàng hơn một chút, từng sợi từng sợi sức mạnh hàm nghĩa khủng bố tiến vào bên trong gió lốc đầy sức ép.
– Xuy, xuy… Cơn lốc bão táp lần nữa điên cuồng thổi về phía Lâm Phong, nhưng mà lần này, Lâm Phong lại không có di chuyển, trong đôi mắt hắc ám kia lướt qua một tia điên cuồng, Thiên Cơ kiếm đánh giết về phía trước, giống như là một cơn gió lốc đâm vào bên trong cơn lốc của đối phương.
– Răng rắc.
. . Lực lượng tê liệt của cơn lốc xé rách quần áo của Lâm Phong, lộ ra áo giáp Thánh khí bên trong, bao trùm thân thể Lâm Phong, đôi mắt hắc ám của Lâm Phong xuyên thấu tất cả, tựa như nhìn thấy đôi mắt đang dung nhập vào bão táp của đối phương, thời khắc này, nếu đôi mắt của đối phương nhìn thấy đôi đồng tử tối đen lạnh như băng của Lâm Phong, nhất định sẽ cảm nhận được một luồng tử khí lạnh lẽo. Kiếm, đâm vào sâu bên trong cơn lốc của đối phương, đến nỗi thân thể Lâm Phong cũng theo cơn gió mà điên cuồng xoay tròn.
– Cắt!
Lâm Phong phun ra một chữ, con ngươi hắc ám lạnh lẽo khôn cùng, Thiên Cơ kiếm chuyển động, hóa thành một đường vòng cung hoàn mỹ, cắt đứt cơn lốc của đối phương, xé cơn lốc ra thành một lỗ hổng.
– A… Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, bão táp khủng bố đột nhiên đi xa, dần dần bình ổn lại, máu tươi không ngừng bay tung tóe trong hư không, thân thể của đối phương xuất hiện, từ đầu đến chân, xuất hiện một vết kiếm sắc bén, toàn thân đều là máu!
– Giết!
Gầm lên giận dữ, chưởng lực trên đám mây cuồn cuộn hạ xuống, áp bức Lâm Phong, thời khắc này Lâm Phong không thể ngăn cản đối phương, ý niệm khẽ động, thân thể của hắn đột nhiên biến mất, thời điểm xuất hiện lần nữa, đã đứng trước mặt cường giả hóa thành bão táp kia, chém tới một kiếm, bổ thêm một kiếm lên trên vết kiếm khi nãy, thân thể của đối phương trong nháy mắt bị xé rách, lại một tên cường giả Tôn Vũ tầng năm, chết!
– Hô.
. . Cường giả Tôn Vũ tầng sáu kia phun ra một ngụm khẩu khí, sắc mặt khó coi đến cực điểm, hai tên đồng bạn, đều bị Lâm Phong giết. Thời điểm đôi mắt đen nhánh của Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, nhìn thấy đôi đồng tử hắc ám kia, hắn thế nhưng cảm nhận được một luồng lãnh ý mãnh liệt, đôi mắ kia, rất đáng sợ, hai người vây quét, cũng không thể giết chết Lâm Phong.
– Trở về!
Đối phương thu hồi lực lượng Thần niệm từ mi tâm của Lâm Phong, sắc mặt lạnh lùng, nói:
– Không hẹn gặp lại!
Dứt lời, thân thể của hắn nhảy một cái, bước vào trong tầng mây cuồn cuộn, biến mất không còn tăm hơi, đường đường là cường giả Tôn Vũ tầng sáu, thế nhưng không chiến đấu đã bỏ đi.
– Thật phế a!
Cùng Kỳ gào một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Lâm Phong, một cường giả Tôn Vũ tầng sáu, vậy mà vẫn luôn rón ra rón rén chiến đấu, Thần niệm công kích cũng không có tận lực, thậm chí Đến cuối cùng còn trực tiếp chạy, loại cường giả Tôn Vũ tầng sáu này, quá mức cẩn thận, bằng không Lâm Phong không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng, làm sao còn Đến phiên Lâm Phong giết người! Lâm Phong cũng biết mình may mắn, loại này không phải cường giả trong các thế lực lớn, chỉ là một tán tu, bảo vệ bản thân có chút quá đang, trở nên cẩn thận quá độ, đương nhiên, tu luyện tán tu tới trình độ như thế này vốn đã không dễ, tuy nhiên có thể thấy được, Tôn Vũ tầng sáu, thành tựu của đối phương gần như cao nhất rồi!
Chương 1308: Bát Hoang loạn lạc
– – Có lẽ, hắn vốn được người khác ủy thác, không có thâm cừu đại hận với ta, cần gì phải liều mạng chiến đấu một trận.
Lâm Phong đáp lại Viêm Đế một tiếng, đối phương nếu biết Lâm Phong hắn, như vậy hiển nhiên không chỉ cướp bóc bình thường đơn giản như vậy, mà có ý định nhằm vào hắn, nhưng Lâm Phong cùng ba người đối phương đều không có quen biết, rất rõ ràng, đối phương được người khác hủy thác, đương nhiên sẽ không liều mạng chiến đấu với hắn. Bởi vậy, nhìn thấy hắn liên tục giết chết hai cường giả Tôn Vũ tầng năm, đối phương bỏ chạy, cũng hợp tình hợp lý, huống hồ loại tán tu này vốn là phi thường cẩn thận, rất chú ý bảo vệ tính mạng của mình.
– Thần thông dung hợp hàm nghĩa công kích của ngươi uy lực không tồi, tuy nhiên dung hợp cũng không hoàn mỹ, nếu không thì, dung hợp bốn loại hàm nghĩa sức mạnh công kích, hơn nữa còn có kiếm lực của bản thân ngươi, có thể chém đối phương đứt làm đôi, hàm nghĩa của gió tầng năm hình thành cơn lốc, không chống đỡ được bốn loại hàm nghĩa hoàn mỹ dung hợp!
Viêm Đế chậm rãi mở miệng nói:
– Hơn nữa ngươi cũng chớ đắc ý, loại tán tu này trong cùng cảnh giới là tồn tại tương đối kém, một vài cường giả thiên tài Tôn Vũ tầng năm có lĩnh ngộ hàm nghĩa tầng bảy, tầng tám đều có không ít, nếu như ngươi đụng tới cường giả loại này, liền chắc chén sẽ chết không thể nghi ngờ.
– Ừm.
Lâm Phong khẽ gật đầu, lão này lúc nào cũng không quên đả kích mình, nhưng Lâm Phong cũng hiểu rõ Viêm Đế đang khích lệ mình, những thiên tài mà Viêm Đế từng thấy hiển nhiên không phải hắn có thể so sánh, huống hồ, sức chiến đấu của ba người này xác thực khá yếu, dù vậy, nếu như đối phương toàn lực muốn tiêu diệt hắn, hắn chắc chắn sẽ không có cách nào chống lại. Hơn nữa, hắn cũng rõ ràng biết hàm nghĩa sức mạnh mà mình dung hợp cũng không có hoàn mỹ, nếu không có điều kiện đặc biệt, muốn để hàm nghĩa hoàn mỹ hòa vào nhau, cũng không phải dễ dàng như vậy, trừ phi có một ít Thần thông thuật dung hợp hàm nghĩa cực kỳ lợi hại, phi thường khủng bố mới có thể, nhưng nếu Lâm Phong đi lên kiếm đạo, chuẩn bị dựa vào bản thân để ngộ kiếm, mà hắn lĩnh ngộ nhiều hàm nghĩa sức mạnh như vậy, cũng chính là một loại thiên phú to lớn của bản thân, những người khác không có điều kiện đó.
– Chúng ta đi!
Cự kiếm gào thét, lần nữa xuất hiện dưới chân Lâm Phong, một người một yêu, nhanh chóng rời đi. Sau khi bọn hắn rời đi, trên đỉnh núi phía xa xa, thanh niên dần dần thu lại ánh mắt, nhưng ánh mắt vẫn cực kỳ lạnh lẽo.
– Ba tên phế vật, một tên Thiên Vũ cũng đối phó không nổi!
Tề Thiên Húc ánh mắt lạnh lẽo, ba vị cường giả Tôn Vũ cấp trung, thế nhưng không thể ép Lâm Phong tới bờ vực tử vong, cũng mang ý nghĩa, kế hoạch thất bại. Thời điểm ở Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong theo người của Kiếm Các đồng thời chạy tới, mà không phải cưỡi Thiên kiếm đánh tới, thậm chí thời điểm không gian Tỏa Liên càn quét xuống cũng không có sử dụng Thiên kiếm, lúc đó Tề Thiên Húc vẫn chưa lưu ý, nhưng sau khi phong ba của Tuyết Nguyệt trở nên yên tĩnh lại, hắn nhớ đến điểm ấy, vì vậy mới sẽ có chuyện thăm dò ngày hôm nay, đương nhiên, hắn không thể tự mình ra thăm dò, chỉ có thể tìm mấy cường giả, nhưng hiển nhiên, cuối cùng vẫn thất bại, Lâm Phong vẫn không có bị ép vào tuyệt cảnh.
– Ha ha, không có thăm dò được thì làm sao, chúng Hoàng ước hẹn, nếu có cơ hội, thiếu gia có thể giết hắn.
Tôn chủ cường giả ở bên cạnh cười nói, Tề Thiên Húc thân là nhân vật yêu nghiệt đồng lứa với Hầu Thanh Lâm, sức chiến đấu hiển nhiên không phải những Tôn Vũ vừa rồi có thể so sánh, nếu không phải do cường giả Kiếm Các lần trước quá mức cường thế, hắn cũng không Đến nỗi chật vật như vậy.
– Nói sau đi, nói chung Lâm Phong, nhất định phải chết!
Trên người Tề Thiên Húc lộ ra từng sợi từng sợi sát ý, bởi vì Lâm Phong, Tề gia lần này chết mất không biết bao nhiêu cường giả, Tôn chủ tổng cộng đã chết ba người, phải biết toàn bộ Tề gia to lớn, Tôn chủ bây giờ chỉ mới có mười mấy người mà thôi, đều là những lão quái vật, đến Tuyết Nguyệt lần này, đã chết ba người, bị phế bỏ hai bức Hoàng khí đồ phổ thôn thiên, hủy diệt một cái Thánh khí tuyệt phẩm, hơn nữa Tề Thiên Thánh chết cùng với Tề Kiều Kiều bị Lâm Phong giam cầm, món nợ này, không có cách nào thanh toán.
– Đi thôi!
Tề Thiên Húc cùng với Tôn chủ bên cạnh rời khỏi chỗ này, đương nhiên sẽ không cùng phương hướng với Lâm Phong. Đến Bắc Hoang, cũng đã xem như là địa bàn của Thiên Đài, tuy nhiên một đường tiến lên, Lâm Phong phát hiện Bắc Hoang hiện tại hình như cũng không có thái bình như thế, chung quanh đều có chiến đấu, thậm chí, sau khi bước vào thiên cảnh thành thì vẫn như thế. Cuối cùng, khi cự kiếm hạ xuống cửu trùng thiên của Thiên Đài, không ít người đều nhìn thấy Lâm Phong, có mấy người đều đi tới chỗ Lâm Phong.
– Trở về rồi!
Lâm Nhược Thiên hướng Lâm Phong mỉm cười, hắn giờ phút này đang đứng ở tầng thứ tám.
– Vì sao lại bị thương rồi?
Lâm Phong cảm giác được khí huyết di động của Lâm Nhược Thiên tựa hồ có hơi bất ổn, không khỏi hỏi một tiếng.
– Lâm Phong, ngươi đại khái còn không biết, Bát Hoang Cảnh bây giờ đã thay đổi.
Lâm Nhược Thiên cười nói:
– Người của Thiên Long Thần Bảo làm ra, thời điểm ta đi ra ngoài cùng các sư huynh, gặp phải người Thiên Long Thần Bảo mai phục, suýt nữa phải chết!
– Hắc hắc, bất quá cái nhóm tạp chủng này cũng không dễ chịu, bị chúng ta giết không ít.
Mông Phách cũng từ tầng thứ tám trong một toà cung điện đi ra, lộ ra đôi mắt khiến người ta lạnh cả người.
– Thiên Long Thần Bảo!
Lâm Phong vẻ mặt lạnh lẽo, không nghĩ tới đám người này sau khi rời khỏi Tuyết Nguyệt, thế nhưng lại Đến châm lửa ở Bát Hoang.
– Bát Hoang Cảnh, gần đây xảy ra chuyện lớn gì ư?
Thân thể Lâm Phong hạ xuống trên tầng tám, nhìn hai người hỏi.
– Bát Hoang Cảnh gần đây xảy ra khá nhiều chuyện lớn đấy, lần trước sau khi từ tiểu quốc xa xôi kia trở về, đã bạo phát một trận đại chiến Vũ Hoàng, Tề gia, Tư Không gia liên thủ thắt chặt Vấn gia, mâu thuẫn của ba thế lực lớn hoàn toàn trở nên gay gắt, môn đồ bên ngoài động một tí tử chiến, còn có Man Hoang yêu vực, cũng triệt để náo loạn, bá chủ của tam đại yêu vực Hoa Quả Sơn, Lôi Hoàng Đảo còn có Mãng Ngưu Sơn đồng thời công kích Yêu Hoàng điện, Man Hoang Yêu Vực cũng đã trở giời rồi, còn có Huyết Hoang, Thần Bí Luyện Ngục cùng với Thiên Ma Điện cũng bắt đầu trở nên sống động, môn đồ đệ tử của bọn họ thường xuyên va chạm, Tiên Hoang cũng giống như thế, Thiên Lôi Âm Tự mạnh mẽ quật khởi, thế không thể đỡ, tựa hồ muốn độ hóa nữ tử mỹ lệ của Lục Dục Tiên cung cùng với những người yêu dị ở Thiên Đường, hơn nữa chúng ta cùng Thiên Long Thần Bảo và Lạc Thiên Các trong lúc đó cũng có ân oán, nói chung bây giờ toàn bộ Bát Hoang đều bị cỗ cuồng phong này cuốn lên.
Mông Phách nói xong thì liếm liếm miệng, trong ánh mắt lộ ra một chút hưng phấn, tựa hồ rất chờ mong trận náo loạn này, thời thế tạo anh hùng, bây giờ Bát Hoang rung chuyển, mới là thời điểm kiểm nghiệm vương giả, xem ai có thể trong thời loạn lạc quật khởi, không chết xưng hùng. Lâm Phong nghe thấy lời nói của Mông Phách, hơi có chút kinh ngạc, hiển nhiên không có dự liệu được phong ba lần này lại khủng bố như vậy, toàn bộ Bát Hoang đều bị rung chuyển.
– Đương nhiên, Bát Hoang Cảnh bây giờ rung chuyển còn vì một nguyên nhân phi thường trọng yếu, cái kia chính là chúng Hoàng ước hẹn, nghe nói chúng Hoàng ước hẹn này, trăm năm một lần, các thế lực của đại Vũ Hoàng đều sẽ trải qua một hồi phong ba lan đến toàn bộ Bát Hoang, bởi vậy, Thiên Đài chúng ta trước đây không lâu lại chiêu thu môn đồ Vũ Hoàng một lần, hơn nữa số lượng người chiêu thu lần này càng nhiều, có người nói vì chúng Hoàng ước hẹn!
Lâm Nhược Thiên cũng mở miệng nói một tiếng, làm cho con ngươi Lâm Phong hơi cứng lại, Thiên Đài, vậy mà lại chiêu thu một nhóm môn đồ, hơn nữa còn có chúng Hoàng ước hẹn này sắp đến, chẳng trách sẽ xảy ra trận rung chuyển này. Chúng Hoàng ước hẹn Lâm Phong từng nghe Mộc Trần sư huynh đề cập qua, bất quá cụ thể Bát Hoang chúng Hoàng có ước định gì thì hắn cũng không biết. Nhưng nghĩ tới trăm năm một lần, Bát Hoang rung chuyển, nói vậy xem ra là một việc lớn đi.
– Các ngươi có biết chúng Hoàng ước hẹn này xảy ra chuyện gì không?
Lâm Phong hỏi Lâm Nhược Thiên và Mông Phách.
– Biết không nhiều lắm, ngoại trừ Bát Hoang Cảnh ra, tựa hồ còn liên lụy Đến mười hai quốc gia ở Cửu U, nói chung, thời đại náo loạn đã đến, thế lực của các đại Vũ Hoàng thậm chí một ít tán tu đều sẽ xuất hiện, đã mở ra con đường quật khởi, mấy vị sư huynh Thần bí của Thiên Đài chúng ta, bây giờ cũng đều liên tục đi qua đi lại, trong đó có mấy người thiên phú thật sự phi thường khủng bố đấy.
Trong con ngươi Lâm Nhược Thiên lộ ra một vệt phong mang, lần trước cùng cường giả Thiên Long Thần Bảo va chạm nhờ có một vị sư huynh, đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, tu vi bất quá chỉ là Tôn Vũ tầng hai, nhưng lại có thể ung dung chém chết cường giả Tôn Vũ tầng bốn của Thiên Long Thần Bảo, thậm chí giết luôn cường giả tầng năm, cường thịnh đến mức khiến bọn họ cảm thấy chấn động, bọn họ cũng hiểu rõ, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, chẳng trách đệ tử thân truyền của lão sư. Hơn nữa, nghe nói mỗi một thế lực Vũ Hoàng đều có yêu nghiệt mạnh mẽ ẩn nấp, bình thường bọn họ đều ở bên ngoài rèn luyện, thậm chí nghe nói có người đã từng đi tới mười Cửu U thập nhị quốc rèn luyện, thực lực mạnh mẽ Đến đáng sợ.
– Chúng Hoàng ước hẹn, thế nhưng còn liên lụy đến mười Cửu U thập nhị quốc.
Nội tâm Lâm Phong hơi có chút gợn sóng, xem ra chúng Hoàng ước hẹn của Bát Hoang này, còn lâu mới đơn giản như hắn tưởng tượng, chỉ bằng mượn trận náo loạn ở Bát Hoang lần này đã có thể nhận ra, nhất định là chuyện lớn.
– Đúng rồi Lâm Phong, tên khốn Dương Chiến kia bây giờ đã ngang nhiên phản lại Thiên Đài, gia nhập Thiên Long Thần Bảo, hơn nữa, còn có Dương Tử Diệp em gái của hắn cũng đồng loạt gia nhập, qua mấy ngày Dương gia muốn di chuyển Đến Tây Hoang, lão sư cùng Đại sư huynh đều không thèm Đếm xỉa, tuy nhiên bọn ta cùng một và sư huynh nhìn không thuận mắt, chuẩn bị chờ mấy ngày nữa tới Dương gia tập hợp tham gia trò vui, Lâm Phong, ngươi có muốn đi chung hay không?
Hình như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Lâm Nhược Thiên hướng Lâm Phong nói, Lâm Phong dù sao cũng nắm giữ Thiên Chi Kiếm, từng giết chết Tôn chủ, nếu như Lâm Phong chịu đi áp trận, nhất định sẽ càng thú vị. Lâm Phong không nghĩ tới Dương gia bởi vì chuyện lần trước mà dám để cho Dương Chiến ngang nhiên phản lại Thiên Đài, hơn nữa còn muốn cả gia tộc dời tới Tây Hoang, đủ tàn nhẫn, xem ra đã cùng Thiên Long Thần Bảo đạt thành một loại hiệp nghị nào đó.
– Bọn họ nếu dám ngang nhiên di chuyển, các ngươi không cảm thấy đây là một cái bẫy ư?
Lâm Phong hướng Lâm Nhược Thiên nói, người của Dương gia, còn không ngu Đến loại trình độ đó.
– Đương nhiên biết, ở Bắc Hoang, địa bàn Thiên Đài chúng ta lại muốn chuyển tới Tây Hoang, Thiên Long Thần Bảo mượn Dương gia để gây hấn với Thiên Đài chúng ta, bọn họ hiển nhiên cho có mình gốc gác thâm hậu, thế lực mạnh mẽ, bởi vậy mới dám làm như thế, muốn mai phục giết người của Thiên Đài chúng ta, vì lẽ đó ta mới kêu ngươi đi cùng.
Lâm Nhược Thiên làm sao không biết Thiên Long Thần Bảo tính toán cái gì, đây là khiêu khích công khai.
– Những sư huynh nào của Thiên Đài chúng ta sẽ đi cùng?
Lâm Phong hỏi một tiếng, hắn đi cũng không thể sử dụng Thiên kiếm, đối phó với cường giả Tôn Vũ tầng năm cũng có chút miễn cưỡng, mà nếu như đối phương dám khiêu khích, hiển nhiên đội hình lần này sẽ khá khủng bố.
– Nhị sư huynh gần đây đang bế quan, Như Tà sư huynh sẽ đi, còn có hai vị đệ tử thân truyền của lão sư cùng với một vài môn đồ Tôn Vũ cũng đi!
Lâm Nhược Thiên đáp lại một tiếng, khiến ánh mắt Lâm Phong khẽ lấp loé, đội hình này đã không tồi, nhưng hắn lo lắng Thiên Long Thần Bảo sẽ dẫn theo Tôn chủ.
Chương 1309: Thiên Đài ngộ phục
– – Lâm Nhược Thiên, ngươi chuyển cáo cho Như Tà sư huynh một tiếng, Thiên Long Thần Bảo từ trước đến giờ đều rất đê tiện, lần trước thời điểm ta cùng Long Đằng chiến đấu bọn họ liền giở trò lừa bịp, hơn nữa nhiều lần mất mặt trước mặt Thiên Đài chúng ta, Thiên Long Thần Bảo lần này ra sức khiêu khích, nhất định sẽ điều động sức mạnh không kém, nhất định phải cẩn thận.
Lâm Phong dặn Lâm Nhược Thiên một tiếng, Thiên Long Thần Bảo bây giờ đã cùng Thiên Đài như nước với lửa, không thể không phòng.
– Lâm Phong, ngươi có dự định đi không?
Lâm Nhược Thiên hỏi.
– Ta chuẩn bị bế quan tu luyện mấy ngày, sẽ không đi cùng!
Lâm Phong nở nụ cười, cũng không nói quá nhiều, không sử dụng Thiên kiếm, cho dù hắn đi, cũng không có tác dụng to lớn mấy, liền không tham gia thôi.
– Được, ta sẽ chuyển cáo cho Như Tà sư huynh!
Lâm Nhược Thiên khẽ gật đầu, Lâm Phong có đạo lý, tuy nói Bắc Hoang là địa bàn của Thiên Đài, nhưng gốc gác của Thiên Đài xác thực không bằng Thiên Long Thần Bảo, dù sao thời gian Thiên Đài chiêu thu môn đồ Vũ Hoàng quá ngắn, mà Thiên Long Thần Bảo đã sớm là một quái vật khổng lồ. Lâm Phong nói xong bước lên cửu trùng thiên, mở ra cánh cửa cung điện trên chín tầng trời, ngay lập tức tiên khí nồng nặc phả vào mặt, lúc này đại đạo bên trong cung điện có một hoa sen tuyết sắc thuần trắng, Mộng Tình khoanh chân ngồi trong đó, giống như cửu thiên tiên nữ, khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết, Thánh tiên khí mộng ảo giống như Linh Lung lượn lờ ở trên người nàng, mỹ lệ mà không thể khinh nhờn.
– Lại vẫn đang tu luyện!
Lâm Phong khẽ cười, thời gian lần này Mộng Tình bế quan tu luyện quá lâu, tuy nhiên bây giờ người tựa hồ đã đang trùng kích cảnh giới Tôn Vũ, Tuyết Linh Lung, Tuyết Trung Tiên, thiên phú tu luyện hiển nhiên đáng sợ, ngay cả Linh Lung Thánh tiên khí nồng nặc đến cực điểm kia cũng cường thịnh hơn so với bất kỳ loại khí tức nào rất nhiều, giống như Linh Lung Thánh tiên khí trong cơ thể hắn vậy, ngay cả hoang đích lực lượng cũng có thể khắc chế. Lâm Phong nhấc chân lên, yên tĩnh rời khỏi cung điện, không có đi quấy rối Mộng Tình, chờ Mộng Tình phá tan ràng buộc của Tôn Vũ đi, khi đó thân là Tuyết Trung Tiên, sức chiến đấu của nàng tất nhiên cũng sẽ phi thường cường thịnh. Lâm Phong đi tới trước một đường nối sương mù trên chín tầng trời, trước đây hắn rất nhiều lần bị sương mù ngăn lại, không có cách nào nhìn thấy tình cảnh bên trong. Lúc này, Lâm Phong lại một lần nữa bước vào bên trong sương mù, tên Viêm Đế kia đang lười nhác nằm một chỗ, giống như mọi chuyện đều không liên quan tới mình. Sau khi bước vào sương mù, Lâm Phong quả nhiên phát hiện đạo bóng người hư huyễn kia lại xuất hiện lần nữa, là thân ảnh của chính hắn, hơn nữa thực lực của thân ảnh này cực kỳ cường thịnh, vận dụng đối với thiên địa đại thế có thể nói hoàn mỹ, có thể tăng công kích thuần túy của bản thân lên rất nhiều lần. Tuy nhiên Lâm Phong bây giờ từ lâu đã không phải Lâm Phong ngày xưa, bước chân hướng về trước đạp xuống, ngay lập tức một luồng khí thế ngập trời cuồn cuộn chuyển động, vọt về hướng một “chính mình” khác, tư thế thiên địa áp bức ở trên người đối phương, cực kỳ cường thịnh, nhưng mà đối phương hầu như giống như chính mình, cũng theo đó đạp một bước, thiên địa cũng khẽ chấn động, Lâm Phong chỉ cảm thấy huyết khí lăn lộn, dường như ngũ tạng lục phủ cũng đều rung động. Bước đi kia, khiến thiên địa cộng hưởng, khí thế ngập trời, nhảy lên tới cực hạn, gấp mười lần so với khí thế của Lâm Phong, cường đại khó mà tin nổi.
– Phá!
Lâm Phong chém tới một kiếm, kiếm thuật Thần thông dung hợp hàm nghĩa đáng sợ, đâu chỉ sức mạnh gấp mười lần so với bản thân mình, một “chính mình” khác hầu như đồng thời phát động công kích, nhưng mà, kiếm khí xẹt qua hư không, đạo hư ảnh kia bị Lâm Phong trực tiếp chém nứt, vù một đạo tiếng vang truyền tới, ngay lập tức sương mù tản đi, qua rồi!
– Nếu như chỉ dựa vào sức mạnh đơn thuần, ta không có cách nào chiến thắng với chính mình khác lợi dụng thiên địa tư thế đem sức mạnh tăng lên gấp mười lần, nhưng sử dụng hàm nghĩa công kích, lại có thể dễ dàng chém đối phương xuống, hiển nhiên cũng không có cường đại hơn gấp mười lần so với mình.
Lâm Phong tự lẩm bẩm, đại đạo cùng kiến trúc trước mắt tựa hồ rõ ràng hơn không ít, nhưng vẫn có vẻ hơi mông lung như trước. Lâm Phong bước tới, nhưng giống như vừa phát động thứ gì đó, hào quang lấp loé, sương mù tái hiện, trước mặt Lâm Phong lại xuất hiện một hắn khác, tình cảnh này khiến con ngươi Lâm Phong hơi sững lại, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tiêu diệt một người, không ngờ xuất hiện một người nữa.
– Ầm!
Lâm Phong cuồn cuộn bước tới, bay thẳng đến chỗ đối phương, khí thế uy mãnh, tựa như một thanh kiếm sắc bén, sức mạnh vô địch, không thể ngăn cản.
– Ầm ầm!
Một “chính mình” khác cũng đạp xuống một bước giống như thế, ngay lập tức tiếng run ong ong truyền khắp hư không, phảng phất như mỗi một vùng không gian đều đang run rẩy, Lâm Phong chỉ cảm thấy huyết mạch không ngừng lăn lộn, huyết khí dâng lên, suýt chút nữa này mà phun ra một ngụm máu tươi, hồn phách phảng phất như cũng bị một bước này của đối phương làm cho chấn động. Ngẩng đầu lên, Lâm Phong cảm nhận được tiếng vang mà thiên địa tư thế này gây ra, tựa hồ cũng đã hóa thành tiếng vang thật sự, Lâm Phong phảng phất có thể cảm giác được mỗi một vùng không gian đều đang chấn động.
– Ta có thể làm được mức độ này ư?
Trong ánh mắt Lâm Phong lộ ra một tia hoảng sợ, thật đáng sợ, thiên địa tư thế cực hạn đến cùng ở đâu, thiên địa tư thế của chính mình khác khi nãy có uy lực mạnh hơn gấp mười lần, còn lần này, gấp trăm lần.
– Nếu như ta có thể có tư thế gấp trăm lần thế này, căn bản không cần sử dụng sức mạnh Thần thông, ta cũng có thể đánh giết cường giả Tôn Vũ tầng bốn!
Lâm Phong tự lẩm bẩm, tư thế gấp trăm lần, quá khủng bố. Thời điểm hắn dung hợp hai loại hàm nghĩa hóa thành Thần thông công kích, uy lực lớn nhất đại khái khoảng năm lần; dung hợp ba loại hàm nghĩa công kích, có thể lý giải là hai loại hàm nghĩa Thần thông kia cùng với một loại hàm nghĩa khác dung hợp , tương đương với lại tăng lên năm lần, uy lực trên lý thuyết hẳn hai mươi lăm lần, nhưng trên thực tế, dung hợp càng nhiều hàm nghĩa độ khó càng lớn, sẽ không thể hoàn mỹ như dung hợp hai loại hàm nghĩa với nhau, uy lực chân thực phát huy ra kì thực chỉ khoảng chừng hai mươi lần; mà dung hợp bốn loại hàm nghĩa Thần thông sức mạnh thì lại càng cường đại rồi, trên lý thuyết vốn nên có uy lực 125 lần, nhưng trên thực tế, chỉ đạt đến uy lực sáu mươi, bảy mươi lần. Điều này cũng mang ý nghĩa, lấy hắn bây giờ dung hợp bốn loại hàm nghĩa Thần thông công kích, hơn nữa còn có Thiên Cơ kiếm của bản thân, chắc chắn vẫn như trước không thể đạt đến gấp trăm lần, trừ phi lần thứ hai hoàn thiện, khiến cho hoàn mỹ phù hợp. Nếu như Lâm Phong có thể làm được giống như chính mình đối diện, chỉ cần đánh ra một quyền, liền có thể giết chết cường giả Tôn Vũ tầng bốn, cường thịnh Đến mức nào.
– Giết!truyện huyền huyễn audio
Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra thần sắc sắc bén, xông về phía trước, kiếm khí trên người dập tắt thiên địa, cuồn cuộn chuyển động, một kiếm dung hợp bốn loại hàm nghĩa mạnh nhất đánh giết tới, giống như muốn cắt đứt hư không, chiêu kiếm này là đem ba loại hàm nghĩa dung nhập vào bên trong hàm nghĩa của gió, Lâm Phong cho nó một cái tên chính, tử vong phong sát! Nhưng mà đúng vào lúc này, một “chính mình” khác ở đối diện cũng chuyển động, một quyền cuồn cuộn đánh tới, đại thế ngập trời tựa như điều động mỗi một sợi sức mạnh của thiên địa, mang theo công kích gấp trăm lần đánh tới, kiếm quang dập tắt, bị một quyền nổ nát tan, đồng thời đại thế kinh khủng kia khiến thân thể Lâm Phong cũng không ngừng run rẩy, phảng phất như mỗi một tế bào đều đang dao động. Cú đấm này đi qua, cho dù một ngọn núi cao cũng phải nứt toác, Lâm Phong rất khó tưởng tượng chuyện mà ảo ảnh của mình có thể làm được.
– Trừ phi ta lại dung hợp thêm một loại hàm nghĩa nữa, mới có thể đánh bại ảo ảnh này!
Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, ảo ảnh này cung cấp cho mình một đối tượng chiến đấu rất tốt. Nhưng mà, Lâm Phong cho dù biết ảo ảnh không thể nào chiến thắng, nhưng thân thể hắn vẫn như trước không chút do dự xông ra ngoài. Tư thế gấp trăm lần, trên chín tầng trời, đầu tiên là tư thế gấp mười lần, sau đó lại là tư thế gấp trăm lần, nếu như hắn đánh bại chính mình có tư thế gấp trăm lần này, có thể sẽ xuất hiện tư thế gấp ngàn lần hay không? Tiếng chiến đấu ầm ầm ầm vang lên trong sương mù, Lâm Phong bắt đầu lấy ảo ảnh để rèn luyện kiếm thuật Thần thông của chính mình, đồng thời cũng củng cố khả năng sử dụng sức mạnh ma đạo của bản thân, cũng không ngừng thử nghiệm kiếm thuật Thần thông mới, cũng hy vọng có thể từ đó sáng tạo ra những kiếm thuật hoàn thiện hơn. Viêm Đế lười nhác nằm ở đó mở một con mắt, liếc mắt nhìn vào bên trong sương mù một cái, thầm nghĩ:
– Thiên Đài Vũ Hoàng này đúng là nhọc lòng, trải qua một phen rèn luyện này, lĩnh ngộ của võ tu đối với võ đạo tuyệt đối sẽ sâu sắc hơn không ít, thế nhưng lấy sức mạnh đại đạo bố trí ra loại thủ đoạn này để rèn luyện môn nhân của mình.
Lâm Phong hồn nhiên không biết thời gian trôi qua vẫn cứ chiến đấu với ảo ảnh của mình, trong nháy mắt đã qua mười ngày, ngày hôm đó, bên trên Thiên Đài, lần lượt từng bóng người gào thét hạ xuống, người cầm đầu, rõ ràng là người đã từng là đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, bây giờ là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng Như Tà, tuy nhiên trên người Như Tà toàn là máu, ánh mắt đỏ đậm, bên trong đôi mắt tràn đầy khí thế lạnh lẽo sát phạt. Không chỉ có Như Tà, phía sau hắn, trên người những môn đồ trở về cũng đều là máu me đầm đìa, dữ tợn đáng sợ, thậm chí, những Thiên Vũ, toàn bộ đều bị chém đứt một cánh tay, cánh tay đẫm máu rũ xuống kia, đặc biệt chói mắt.
– Chuyện gì xảy ra?
– Như Tà sư huynh!
Bây giờ Thiên Đài đã có không ít môn đồ, nhìn thấy chư vị sư huynh đệ đẫm máu trở về, không khỏi tâm Thần run lên, đi nhanh tiến lên hỏi dò.
– Thiên Long Thần Bảo, đê tiện!
Lâm Nhược Thiên con ngươi lạnh lẽo, một cánh tay của bị chém, máu me đầm đìa, cực kỳ khủng bố, bên trong trong mắt của hắn, đầy rẫy huyết quang.
– Như Tà!
Một bóng người bay lên không, hòa thượng Thiên Si, hỏi:
– Tại sao lại như vậy, không phải đã mang theo Hư Không Phàm bên người sao?
– Tam sư huynh, chúng ta gặp phải người của Thiên Long Thần Bảo cùng Dương gia liên thủ phục kích, Dương gia cũng không có dự định chuyển đi, chúng ta vừa bước vào Dương gia, hư không liền khép kín, Thiên Long Thần Bảo cùng Tôn giả của Dương gia đồng thời xuống tay ác độc, chỉ giết Tôn Vũ, Thiên Vũ bị chặt đứt cánh tay, đợi tới thời điểm ta phá hủy hư không thừa cơ bỏ chạy thì đã là như vậy rồi, nếu không thì ngay cả Tôn Vũ cũng không về được!
Như Tà sắc mặt tái xanh, Thiên Long Thần Bảo giống như biết bọn họ sẽ Đến, bố trí kỹ càng tất cả, là ở chỗ đó chờ bọn họ, trong chớp mắt khi tất cả bọn họ bước vào Dương gia, tất cả cường giả đồng thời xuất hiện, trực tiếp sát phạt.
– Sư huynh, Thiên Đài nhất định có nội gian!
Lâm Nhược Thiên ánh mắt lạnh lẽo, Thiên Long Thần Bảo cùng Dương gia, vốn là đang đợi một khắc đó, tính chính xác bọn họ sẽ ngay trong lúc đó giáng lâm.
– Nội gian!
Ánh mắt của Thiên Si hòa thượng cũng lạnh xuống, tùy tiện nói:
– Người của Thiên Long Thần Bảo không có rời đi?
– Không có, thời điểm ta chạy đi bọn họ còn nói bất cứ lúc nào cũng chờ Thiên Đài đi tới chiến một trận, Tôn giả giết chết toàn bộ, Thiên Vũ cụt tay, ta hoài nghi, đây không phải toàn bộ sức chiến đấu của bọn họ, Thiên Long Thần Bảo, đã phát động đội hình khủng bố!
Như Tà sắc mặt khó coi nói.
Chương 1310: Xuất phát Đến Dương gia
– Khổ hạnh tăng Thiên Si nghe thấy Lâm Nhược Thiên nói thế thì trầm mặc trong chốc lát, Thiên Đài chiêu thu môn đồ Vũ Hoàng, không thể tiến hành thu hồn đối với tất cả môn đồ, bởi vậy chỉ có thể từ bên ngoài nhìn thiên phú cùng phẩm tính của bọn họ, nếu như trước đây, chuyện xuất hiện nội gian chắc chắn sẽ không có, bởi vì trong lúc xảy ra chiến sự giữa các thế lực Vũ Hoàng, nội gian chả có tác dụng gì.
Nhưng bây giờ lại không như thế, Bát Hoang không yên ổn, chiến sự không ngừng, con đường sát phạt đã mở ra, như vậy Thiên Long Thần Bảo trước khi Thiên Đài chiêu thu môn đồ đã an bài nội ứng tiến vào Thiên Đài, cũng là chuyện bình thường.
– Xem ra lần này Thiên Long Thần Bảo muốn diệt trừ thiên tài của Thiên Đài chúng ta, bởi vì chúng Hoàng ước hẹn chuẩn bị diễn ra rồi!
Thiên Si thầm nghĩ trong lòng, Thiên Long Thần Bảo còn tiên bố ở Dương gia chờ bọn họ, ngang nhiên ở địa bàn của Thiên Đài ra oai với Thiên Đài. Đương nhiên, Thiên Si cũng hiểu rõ thực lực cường thịnh của Thiên Long Thần Bảo, dù sao cũng là thế lực tồn tại ngàn năm, cực kỳ khủng bố, Thần bảo cùng với cường giả tựa như mây, Tôn chủ cũng có không ít, mà Thiên Đài, Tôn chủ, kì thực chỉ có hai người, Mộc Trần sư huynh, còn có một vị môn đồ khác, bất quá, bây giờ Nhị sư huynh đã đang bắt đầu xung kích cảnh giới Tôn chủ. Nếu như đợi thêm mấy chục năm, Thiên Đài cũng sẽ nghênh đón một thời kì cường thịnh, bây giờ, thật sự còn một chút yếu kém.
– Tại sao lại như vậy?
Lâm Phong trên chín tầng trời nghe được động tĩnh bên ngoài, không khỏi chạy tới, nháy mắt liền nhìn thấy mọi người máu me đầm đìa, đặc biệt là Lâm Nhược Thiên cùng với những Thiên Vũ, đều bị chém đứt một cánh tay, huyết dịch của Thiên Vũ chưa có sức mạnh huyết thống, không có cách nào làm cánh tay bị đứt mọc lại.
– Lâm Phong, chúng ta bị Thiên Long Thần Bảo mai phục!
Lâm Nhược Thiên sắc mặt trắng xám, khí chất nho nhã trên mặt giờ khắc này lại có vẻ không có một chút huyết sắc, sau đó hắn lại đem lời khi nãy nói lại một lần.
– Dương gia cũng dám tham gia sao?
Ánh mắt Lâm Phong phát lạnh, lần trước buông tha cho Dương gia, không nghĩ tới Dương gia lại dám cùng Thiên Long Thần Bảo làm bạn, bây giờ còn cùng mai phục giết Thiên Đài.
– Ta có nước sinh mệnh, trước tiên chữa thương đã!
Lâm Phong lấy ra một bình nước sinh mệnh đổ ra vài giọt lệ, sau đó đút cho mọi người, giọt lệ sinh mệnh chính là hàm nghĩa sinh mệnh mà chí cường thai nghén ra, nước sinh mệnh có thể bổ sung lực lượng sinh mệnh cường thịnh, cho dù người có thực lực như Như Tà dùng qua cũng có thể cảm giác được lực lượng sinh mệnh cường thịnh đang thức tỉnh. Lâm Nhược Thiên và Mông Phách cùng toàn bộ người Thiên Vũ đều sử dụng, trên mặt ngay lập tức khôi phục một tia huyết sắc, Lâm Phong lại lấy hàm nghĩa sinh mệnh xuyên qua thân thể của bọn họ, thay bọn họ chữa thương, nhưng mà, cánh tay bị đứt lại không có cách nào trị liệu, bây giờ chỉ có thể lấy lực lượng sinh mệnh đem thương thế ngừng lại, đợi tới khi bọn họ bước vào Tôn Vũ, lại lấy sức mạnh huyết mạch khôi phục lại cánh tay.
– Hàm nghĩa sinh mệnh.
Mọi người giật mình, Lâm Phong lại còn nắm trong tay hàm nghĩa sức mạnh sinh mệnh, nhìn xuống vết thương đứt tay của mình, trong đó có từng sợi từng sợi lực lượng sinh mệnh đang tràn ngập, chữa trị tổn thương sinh cơ, sắc mặt Lâm Nhược Thiên rạng rỡ hơn không ít.
– Lâm Phong, cảm tạ, chỉ có không cho thương thế chuyển biến xấu, đợi đến khi bước vào Tôn Vũ, ta sẽ có thể khôi phục cánh tay.
Lâm Nhược Thiên nhìn Lâm Phong lộ ra thần sắc cảm kích.
– Một cánh tay mà thôi, nói không chừng sẽ thúc đẩy lão tử sớm ngày bước vào Tôn Vũ, Lâm Phong, ta cũng không có khác người cho lắm.
Mông Phách nói, tựa hồ vẫn còn phiền muộn về việc mình bị mai phục.
– Sư huynh đệ của mình!
Lâm Phong mỉm cười lắc đầu, Lâm Nhược Thiên cùng Mông Phách ngày xưa, đều từng vì hắn chịu một chưởng, suýt nữa chết, hơn nữa những sư huynh đệ khác nếu cùng ở tại Thiên Đài, tự nhiên sẽ một lòng đoàn kết, chút chuyện nhỏ này Lâm Phong làm sao có thể để ở trong lòng, chỉ là chuyện nội gian, nhất định phải chú trọng.
– Sư huynh, ngươi có tính toán gì hay không?
Lâm Phong hỏi Thiên Si.
– Đại sư huynh như Thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, Nhị sư huynh bây giờ thì lại đang trùng kích cảnh giới Tôn chủ, sức chiến đấu mà Thiên Đài chúng ta có thể điều động có hạn, Thiên Long Thần Bảo lần này cố ý mai phục, sức chiến đấu sẽ rất cường đại!
Thiên Si thấp giọng nói, khiến sắc mặt mọi người không dễ nhìn cho lắm, đều do thực lực của mình quá yếu.
– Sư huynh, Thiên Long Thần Bảo ở Bắc Hoang cùng Thiên Đài rêu rao, lẽ nào chúng ta phải nhịn!
Một môn đồ Tôn Vũ phẫn nộ nói, chỉ thấy giờ phút này hắn cả người đẫm máu, sắc mặt dữ tợn.
– Vương Tiêu, ngươi cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào, mới có thể đối phó với Thiên Long Thần Bảo?
Thiên Si nhìn về môn đồ Tôn Vũ kia hỏi một tiếng.
– Đại sư huynh không liên lạc được sao?
Vương Tiêu mở miệng hỏi, nếu như Mộc Trần ra tay, nhất định có thể giết chết người của Thiên Long Thần Bảo, ánh mắt của những người khác cũng đều chờ mong nhìn Thiên Si. Tuy nhiên Thiên Si lại lắc lắc đầu, làm cho mọi người cảm thấy có chút mất mác.
– Không thì chúng ta thỉnh cầu Nhị sư huynh tạm thời kết thúc bế quan, hoặc, cường giả của Thiên Đài chúng ta cùng xuất hiện, giết chết Dương gia, huống hồ, Lâm Phong hắn còn có Thiên Chi Kiếm, Tôn chủ cũng có thể giết chết, không tin đối phó không được Thiên Long Thần Bảo, thù này, tất báo!
Ánh mắt Vương Tiêu lộ ra vẻ khát máu. Thiên Si khe khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Phong, hỏi một tiếng:
– Lâm Phong, ngươi có ý kiến gì?
– Ta nghe sư huynh sắp xếp!
Lâm Phong thấp giọng nói một câu. Thiên Si trầm ngâm, sau đó mở miệng:
– Các ngươi ở đây chờ ta, ta đi Thiên Ngoại Thiên nhìn Nhị sư huynh có kết thúc bế quan hay không, Lâm Phong, Như Tà, Kình Thiên, các ngươi cùng đi theo ta.
Mấy người khẽ gật đầu, ba người Lâm Phong, Như Tà, Mạc Kình Thiên, đều là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, có thể bước vào Thiên Ngoại Thiên. Bốn người một đường rời đi, Lâm Phong quay đầu nhìn Mạc Kình Thiên một cái, hắn nghe Thiên Si nói liền biết người này là một vị trong mười vị sư huynh, trước đây hắn chưa từng gặp. Trên người Mạc Kình Thiên khoác một bộ trường bào ngôi sao, dáng dấp giống như thanh niên, trên mặt góc cạnh rõ ràng, cả người sạch sẽ, rất có vài phần khí thế xuất trần, chỉ thấy ánh mắt của hắn lúc này cũng đang nhìn Lâm Phong, mỉm cười gật đầu, nói:
– Sớm nghe nói về tiểu sư đệ thiên tư dị bẩm, hôm nay gặp mặt, đúng như dự đoán!
– Sư huynh đề cao ta rồi!
Lâm Phong mỉm cười lắc đầu, bốn người một đường phá tan Thiên Ngoại Thiên, đi tới phía trên dãy núi yên tĩnh, nhìn về thôn trang ở phía ra, bất quá Vũ Hoàng bây giờ hình như không ở nơi đó.
– Các ngươi thấy thế nào?
Thiên Si nhìn về phía mấy người, lần thứ hai hỏi dò một tiếng.
– Sư huynh chỉ Vương Tiêu sao?
Trên mặt Mạc Kình Thiên mang theo một nụ cười sạch sẽ yếu ớt, lộ ra hào quang cơ trí không hợp với tuổi tác của hắn.
– Ừm!
Thiên Si khẽ gật đầu.
– Người này biểu hiện gấp gáp nhất, hơn nữa đầu tiên còn hỏi dò có thể liên lạc với Mộc Trần sư huynh hay không, sau còn nói để Nhị sư huynh xuất quan, hoặc người của Thiên Đài toàn bộ đều lên, nếu nội gian thực sự là hắn, chẳng phải là mang ý nghĩa Thiên Long Thần Bảo trừ Mộc Trần sư huynh ra, ai cũng không để ý tới, thậm chí, ngay cả Nhị sư huynh cũng muốn săn giết!
Sắc mặt Như Tà khá khó coi, đội hình mà Thiên Long Thần Bảo điều động, lại đáng sợ như vậy sao!
– Như Tà, không phải vừa nãy ngươi truyền âm cho ta, nói Thiên Long Thần Bảo là có ý định buông tha cho các ngươi ư?
– Hừm, bằng không, lấy cường thế của Thiên Long Thần Bảo, ta chắc chắn không về được, bọn họ làm như thế, là đang hết sức chọc giận Thiên Đài chúng ta!
Như Tà đáp lại.
– Các ngươi cho rằng Vương Tiêu biểu hiện gấp như vậy, lẽ nào hắn không lo lắng chúng ta hoài nghi hắn sao?
Thiên Si cười hỏi.
– Có hai khả năng, một là, hắn không phải nội gian; thứ hai, nếu như hắn là nội gian, có thể Thiên Long Thần Bảo lần này, ngay cả Mộc Trần sư huynh cũng không sợ, hết sức thể hiện rằng mình kiêng kỵ Đại sư huynh, kì thực, muốn một lưới bắt hết, vì lẽ đó, Vương Tiêu cố ý bại lộ, nhưng chúng ta cũng không thể làm gì hắn!
Mạc Kình Thiên thấp giọng nói.
– Nói được lắm, chỉ có hai loại khả năng này, hơn nữa, khả năng thứ hai, có lẽ lớn hơn!
Thiên Si, kì thực, hắn một chút cũng không si. Lâm Phong nhìn ba vị sư huynh của mình, thầm than trong lòng, không có ai đơn giản a.
– Chúng ta nên làm như thế nào?
Như Tà lãnh đạm hỏi một tiếng, nếu khả năng thứ hai, Thiên Long Thần Bảo chẳng lẽ muốn tiêu diệt toàn bộ Thiên Đài sao!
– Biết rõ là âm mưu, không đi cũng không được, chúng ta nhìn xem, Thiên Long Thần Bảo, tiêu diệt toàn bộ Thiên Đài thế nào!
Trong ánh mắt bình tĩnh Thiên Si phóng ra một đạo ánh vàng, sắc bén khôn cùng.
– Đi chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai xuất phát tới Dương gia!
Thiên Si mở miệng nói, ngay lập tức đám người dồn dập gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi, Lâm Phong trở ra bên ngoài, mọi người vẫn đang đứng ở đó, tựa hồ bị khiêu khích nên phẫn nộ, đều có vẻ khá là kích động.
– Lâm Phong, thế nào?Nguồn truyện audio
Nhìn thấy Lâm Phong lại đây, Lâm Nhược Thiên hô một tiếng.
– Sáng sớm ngày mai, xuất phát tới Dương gia!
Lâm Phong nhìn mọi người nói, ngay lập tức, ánh mắt từng người từng người đều lộ ra vẻ sắc bén cùng với hàn mang sát phạt, sáng sớm ngày thứ hai, bên trên Thiên Đài, tràn ngập từng sợi từng sợi sương mù, nhưng ở bên trong sương mù kia, còn lộ ra từng sợi từng sợi sát ý, trong hư không, có một con thuyền to lớn đang ở đó, con thuyền trên hư không này chính là một Thánh khí tuyệt phẩm, phi thường mạnh mẽ, không chỉ có tốc độ nhanh Đến khó mà tin nổi, còn nắm giữ lực lượng xuyên thấu hư không. Trên thuyền, cường giả Thiên Đài đứng ở đó, số lượng có gần trăm vị, chuẩn bị đánh giết tới chỗ Dương gia.
– Đều nên rõ ràng, lần này đi tới, có khả năng chính là tử lộ, hiện tại, muốn lui ra, Thiên Đài sẽ không trách cứ, đặc biệt là chư vị sư đệ Thiên Vũ, vẫn không nên đi theo!
Thiên Si đứng phía trước con thuyền, mở miệng nói với mọi người, không có ai lui ra, thậm chí, trên thuyền, còn có một vài Thiên Vũ bị cụt tay, chính là đám người bị phục kích lần trước. Thiên Si nhìn thấy người lui ra, lại nói:
– Đã như vậy, xuất phát!
Dứt tiếng, hư không phàm phá không chuyển động, đi vào trong đám mây, trông chớp mắt liền lao ra khỏi Thiên Đài đi về phía Dương gia.