Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 236 [Chương 1176 đến 1180]
❮ sautiếp ❯Chương 1176: Cửu cấm thập tuyệt
Mặc dù mọi người tỏ ra thanh bình nhưng ai cũng tinh tường mọi chuyện không yên bình như vậy, từ khi bước lên cây cầu kia, quan hệ bọn họ đã có một sự kết nối vi diệu, thời điểm tranh đoạt lợi ích sẽ không có ai hạ thủ lưu tình cả. Lực lượng ngũ hành từ trong hư không cuồn cuộn lao xuống, từ khi mọi người đặt chân lên cầu, lôi điện cũng cuồng vũ không nghỉ khắp nơi tràn ngập khí tức sát phạt khiến đám người hiểu đây là chiến trường, đây là nơi tất cả mọi người phải ngưng thần mà đối đãi với người quanh mình.
Lúc có hỏa diễm kinh khủng gào thét lao đến như muốn thiêu đốt thân thể đám người kia, lúc lại có hàn khí lạnh như băng bao phủ thiên địa khiến người ta cảm thấy rét run; kim sắc phong bạo giống như những đạo lợi kiếm muốn giết chết mọi người; khí tức đại địa trầm trọng khiến cho mọi người cảm giác thân thể mình nặng hơn ngàn cân; mộc đằng giống như những sợi dây vô hình quấn lấy thân thể mọi người khiến bọn họ cảm thấy khó có thể đi về phía trước. Trừ lực lượng ngũ hành ra, không gian xung quanh còn có cuồng phong đang điên cuồng gào thét, lôi điện điên cuồng đánh xuống khiến rất nhiều người không kịp né tránh bị lôi điện đánh cho tóc gáy dựng lên.
– Áp lực thật kinh khủng.
Mọi người không biết nên nói gì nữa, đây mới là áp lực bọn họ phải nhận khi vừa mới bước lên cầu mà thôi, khoảng cách đến kỳ cảnh còn cả trăm ngàn trượng nữa, theo thời gian đi tới, khu vực có lực lượng ngũ hành và lôi điện càng ngày càng gần, trước mắt bọn hắn chỉ mới thừa nhận dư âm của nó mà đã khủng bố như vậy, khi bọn họ tiến vào trung tâm sẽ còn điên cuồng như thế nào, quả thực khó có thể tưởng tượng ra. Y Nhân Lệ đi đầu nên không thể nghi ngờ nàng thừa nhận áp lực lớn nhất, nhưng giờ phút này lông mày nàng vẫn dãn ra miệng mang theo một nụ cười nhàn nhạt, nàng nhìn Tuyết Bích Dao và Phượng Huyên cười nói:
– Hai vị muội muội một tiên linh thể, một viễn cổ Phượng thể, vừa vặn cùng với lực lượng sinh mệnh có quan hệ thật là khiến tỷ tỷ ghen ghét nha.
– Y tiên tỷ tỷ chính là một trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang vực mới khiến cho tỷ tỷ ta và Tuyết tỷ tỷ ghen ghét ấy.
Phượng Linh nhi đứng phía trước nói ra, mặc dù nàng còn nhỏ tuổi nhưng với thân hình yểu điệu kia của nàng, tương lai nàng cũng nhất định là một kẻ gây tai hoạ.
– Y tiên nữ tu luyện hẳn bốn loại thần thông bí truyền nên Bích Dao còn kém nhiều lắm.
Tuyết Bích Dao thấp giọng nói ra, thế nhưng ngữ khí của nàng lại lộ ra một cỗ ý chí không phục nhàn nhạt, không ai cảm thấy Tuyết Bích Dao sẽ một mực cam chịu Y Nhân Lệ áp chế.
– Bích Dao muội muội thật biết nói đùa nha, ta mới chỉ tu luyện có ba loại lực lượng bí truyền mà thôi, lần này dự ngôn giả tiền bối làm ra mười cây cầu này muốn giúp mọi người có thể lĩnh ngộ lực lượng bí truyền đó, chỉ cần người sống sót cuối cùng, ít nhất cũng có thể lĩnh ngộ một loại lực lượng bí truyền, mười cây cầu này đại biểu cho mười loại lực lượng bí truyền nên nhất định có mười người lĩnh ngộ ra bí truyền lực lượng hơn nữa lúc trước trong thành cổ cũng có rất nhiều cơ hội lĩnh ngộ lực lượng bí truyền, ta nghĩ lần này dự ngôn giả muốn tìm ra người có thể phá giải thập tuyệt rồi.
– Y tiên nữ thật sự tin tưởng về sự tồn tại của thập tuyệt? Lúc này Phượng Huyên cũng nói xen vào hỏi.
– Vô luận người khác nhận thức thế nào, họ cũng đều tin tưởng vào điều đó.
Y Nhân Lệ mỉm cười nói ra, mấy vị tuyệt đại mỹ nữ chậm rãi đi bộ ở phía trước chuyện trò rất vui vẻ, mỗi một bước đều vô cùng vững vàng khiến người phía sau cảm thán, tứ đại mỹ nhân Bát Hoang vực không có một người nào đơn giản cả. Còn đề tài bọn họ đàm luận không phải ai cũng tinh tường, Thập Tuyệt luôn là một bí ẩn lớn.
– Lĩnh ngộ lực lượng bí truyền cùng với thể chất con người có quan hệ rất chặt chẽ, mặc dù có ít người ngộ tính siêu tuyệt được mọi người gọi là yêu nghiệt nhưng chưa từng có ai đạt đến thập tuyệt, ví dụ như Y tiên nữ cũng mới chỉ lĩnh ngộ được loại lực lượng bí truyền thứ tư mà thôi, nàng có thể gọi tứ tuyệt nhưng khoảng cách đến thập tuyệt còn xa vời lắm, không biết vì sao y tiên nữ lại tin tưởng sẽ có thập tuyệt tồn tại.
Phượng Huyên hỏi một tiếng, võ giả lĩnh ngộ được bao nhiêu lực lượng bí truyền quyết định tại thể chất người đó, mặc dù có người thiên phú tuyệt luân có thể lĩnh ngộ ra nhiều hơn một ít thần thông bí truyền khác nhưng bốn loại bí truyền đều là nhân vật phi thường yêu nghiệt rồi, gọi tứ tuyệt, ngũ tuyệt, lục tuyệt hay thậm chí thất tuyệt, Phượng Huyên cũng tin tưởng có người có loại ngộ tính siêu phàm này nhưng nói có người có thể lĩnh ngộ ra đến thập tuyệt, nàng vẫn có chút không tin, một người mà có thể lĩnh ngộ mười loại lực lượng bí truyền, chuyện này không có khả năng. Sở dĩ có truyền thuyết nói về thập tuyệt chính là người ta muốn tượng trưng cho mười tuyệt địa, hoặc cái gì đó đạt tới mức tuyệt thế, siêu thoát trần thế.
– Bởi vì ta biết rõ ngàn năm trước xuất hiện một vị cường giả đạt tới thập tuyệt nên vì sao ta không thể tin tưởng chứ.
Thanh âm Y Nhân Lệ nhàn nhạt nói ra nhưng nó lại làm cho nhân tâm người ta khẽ run lên, ngàn năm trước đã xuất hiện người xưng thập tuyệt?
– Ai? – Ma Hoàng.Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!
. . Tuyệt thế Ma Hoàng! Y Nhân Lệ nhàn nhạt nói ra một cái danh tự khiến cho mọi người khẽ run lên, danh tiếng Ma Hoàng tất nhiên không có ai không biết nhưng lại có rất ít người biết về tiểu sử Ma Hoàng, giống như tất cả mọi người đối với chuyện này đều giữ kín như bưng vậy, Y Nhân Lệ nói Ma Hoàng, nhân vật đạt đến thập tuyệt thể, cái này có thật không vậy? ( Thập tuyệt thể
– thể chất có thể lĩnh ngộ mười loại lực lượng bí truyền ) – Không chỉ có thập tuyệt thể mà Cửu Tiêu đại lục mênh mông còn xuất hiện truyền thuyết về cửu cấm thể nữa.
Y Nhân Lệ kể chuyện như mây trôi nước chảy khiến mắt đám người xung quanh đều chú ý về phía nàng. Cửu cấm có nghĩa chưa thành tôn giả đã lĩnh ngộ được lực lượng bí truyền sau đó tu luyện một loại lực lượng bí truyền đến đỉnh phong, tu luyện lực lượng bí truyền đến tầng chín hay còn gọi đỉnh phong căn bản là chuyện không thể nào nên người ta mới gọi là cửu cấm. Cửu Tiêu đại lục thật sự xuất hiện qua Cửu Cấm Thập Tuyệt trong truyền thuyết sao?
– Có lẽ vậy.
Phượng Huyên thì thào nói nhỏ, cửu cấm thập tuyệt thật sự tồn tại sao? Ánh mắt Tuyết Bích Dao cũng lóe lên, thiên phú do trời định nên người nào có thể lĩnh ngộ hai loại lực lượng bí truyền là tốt rồi, ba loại lực lượng bí truyền đã được xem như thiên tài, bốn loại lực lượng bí truyền là yêu nghiệt và cũng thể coi đó như tứ tuyệt, nếu năm loại lực lượng trở lên càng yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
– Không phải có lẽ mà nó vốn như thế, ta còn nghe nói năm ngàn năm trước Vô Thiên Kiếm Hoàng cũng đã đánh vỡ gông cùm xiềng xích tu luyện kiếm pháp khác người cũng suýt chút nữa tiến vào thập tuyệt.
Thanh âm Y Nhân Lệ bình đạm nhưng nó lại khiến người ta có cảm giác trong lồng ngực nàng ẩn chứa đại đạo, nàng muốn đuổi theo dấu chân của các vị tiền bối. Lâm Phong ở phía sau đang hấp thụ một mảnh vỡ bí truyền nghe vậy, ánh mắt lóe lên, thời điểm hắn nghe được danh tiếng Ma Hoàng, trong lòng hơi run lên một chút.
– Thập tuyệt ư, ta như thế nào cảm giác mấy người đang nói đến ta vậy!
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, càng nghĩ hắn càng cảm thấy kì quái,. . . Hắn không phải thiên tài yêu nghiệt kinh thiên động địa mà là người có thể chất thập tuyệt! Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Phong cũng nhảy lên mấy cái, kỳ thật từ khi hắn bước vào cái thế giới này, hắn đã một mực cảm giác có chút phiền muộn, vô luận hắn tu luyện cái gì cũng không gặp bất cứ chướng ngại nào, hắn không có thể chất gì đặc thù nhưng tu kiếm, có thể lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo, tu luyện phong thuộc tính, có thể ngộ ra ý chí phong thuộc tính. Về sau hắn tu luyện hỏa diễm, lôi điện, không gian, sinh mệnh cũng đều như vậy, hơn nữa Vũ Hồn hắn tương lai cũng sẽ hóa thành lực lượng bí truyền, nếu như hắn có thể tu thành lực lượng bí truyền của tất cả những loại lực lượng kia, có vẻ như hắn đã có lục tuyệt thì phải! Không chỉ có như vậy, trước kia hắn còn tu luyện cả lực lượng thần thông, thánh văn chi thuật, luyện đan bày trận đều đủ cả, chỉ cần hắn nguyện ý đi tu luyện, không có vấn đề gì cả, giống như hắn không có bất cứ một chướng ngại khó khăn nào vậy, mặc dù không thể tu luyện ra cái gì uy lực đến mức kinh thiên động địa nhưng ít ra hắn có thể tu luyện tất cả, cho dù yêu thuật, lực lượng man hoang cũng đều có thể! Hơn nữa Ma Hoàng. . . Vừa nghĩ tới điều này, nó không khỏi làm cho Lâm Phong mơ màng, nghĩ đi nghĩ lại rồi cuối cùng khóe miệng hắn lại lộ ra một nụ cười nhàn nhạt nhìn có chút chất phác lại có chút hèn mọn bỉ ổi!
– Cờ rắc.
..! Lâm Phong lại ném thêm một mảnh vỡ bí truyền nữa vào trong miệng, lúc này nhìn hắn rất thoải mái và nhàn hạ.
– Huynh đài, vừa rồi ngươi ăn cái gì đó? Lúc này có một đạo thân ảnh đi đến gần Lâm Phong rồi nhìn Lâm Phong hỏi.
Lâm Phong quay sang nhìn người thầm đánh giá, tên này nhìn rất tuấn mỹ nhưng hơi có chút yêu dị, ánh mắt làm cho nam nhân cảm thấy rất chán ghét, nhưng nữ nhân nhất định sẽ ưa thích hắn.
– Mảnh vỡ bí truyền!
Lâm Phong nhàn nhạt nói ra khiến con ngươi thanh niên kia như loé lên ánh sáng, nhưng hắn lập tức khôi phục lại như thường cười nói:
– Huynh đài thật sự giàu có ah.
Dứt lời, hắn lại đi lên phía trước, tựa hồ như hắn muốn đi đến bên người Y Nhân Lệ thì phải. Người sau lưng Lâm Phong nghe được lời Lâm Phong nói, lập tức im lặng không biết nên nói cái gì, nhai mảnh vỡ bí truyền ư? Bảo vật trân quý như vậy mà hắn cứ nhai từng khối thế sao? Tim bọn hắn trở lên run rẩy, tại sao lại có gia hoả phung phí của trời? Lâm Phong quay đầu lại thấy thần sắc mọi người nhìn mình khó chịu, có chút buồn bực, trên người hắn có nhiều mảnh vỡ bí truyền mà hắn lại muốn lĩnh ngộ lực lượng bí truyền, vì cái gì mà hắn không thể nhai từng miếng một, vừa nhai vừa cảm ngộ, loại này cảm giác rất tốt mà, trước tiên cứ tu luyện tất cả ý chí tới đỉnh phong đã. Lúc trước hắn ở trong tòa thành trì kia đã phải bỏ ra cái giá rất lớn mở ra thiên nhãn nhìn trộm những người kia nên mới có được nhiều mảnh vỡ bí truyền như thế, mỗi khi bọn họ tìm được chỗ tốt, hắn lại yên lặng tham gia náo nhiệt với họ, quả thực nhờ cách này mà hắn lấy được không ít mảnh vỡ bí truyền, Thiên Cơ Kiếm cũng giúp hắn phát hiện ra một ít, mặc dù hắn không thiếu nhưng sao lại không cần một ít đó chứ! Lâm Phong lại lấy ra một mảnh vỡ bí truyền phong thuộc tính ném vào trong miệng, Cờ rắc… một đạo thanh âm thanh thúy vang lên khiến trái tim mọi người thắt lại. Vừa rồi hắn ăn ba mảnh vỡ bí truyền khác nhau về thuộc tính thì phải, chẳng lẽ hắn có thể lĩnh ngộ toàn bộ hay sao? Hay hắn cho rằng đó KẸO nên nhai vô tội vạ như vậy?
Chương 1177: Nhân Dục Thiên Đường
– Oanh Oanh…! Một đạo lôi điện kinh khủng đánh lên người Lâm Phong, mang tóc tai hắn đánh cho dựng ngược cả lên. Có lẽ vừa rồi hắn quá mức đắc ý huyênh hoang nên mới bị sét đánh như vậy, rất nhiều người thấy cảnh này đều lộ ra nụ cười sảng khoái, trong lòng họ thầm mắng đáng đời gia hỏa kiêu căng.
Nhưng rất nhanh, bọn hắn lại phát hiện ra tử sắc lôi điện trên người Lâm Phong chỉ lưu chuyển một chút rồi biến mất, sau đó Lâm Phong lại tiếp tục nhai mảnh vỡ bí truyền giống như không có gặp chuyện gì vậy. Đối với hắn hôm nay mà nói, cường độ lôi điện tầm đó chỉ như muỗi đốt cột điện với hắn mà thôi, uy lực tầm đó chỉ có thể để hắn tiếp tục tôi luyện nhục thể và không thể gây thương tổn cho hắn dược.
Lực lượng huỷ diệt trong ngũ hành không ngừng lao đến trước mặt mọi người khiến họ rất khó chịu nhưng Lâm Phong lại cảm thấy cảm giác này rất là tốt, thời điểm hắn nhai nuốt mảnh vỡ bí truyền hỏa diễm, có lực lượng hoả diễm ập tới giúp hắn lĩnh ngộ ý chí hỏa diễm, lúc nhai nuốt mảnh vỡ phong thuộc tính, mấy cơn phong bạo lại tới giúp hắn cảm ngộ cảm giác tê liệt của gió lốc…
– Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này có một đạo thiên lôi kinh khủng giống như Cửu Tiêu Thần Lôi oanh xuống khiến thiên địa đều muốn băng liệt, mọi người chỉ thấy khu vực kỳ cảnh phát sinh một hồi rung chuyển kinh khủng sau đó có rất nhiều mảnh vỡ bí truyền mảnh văng ra hướng về phía mười cây cầu bay đi.
– Mảnh vỡ bí truyền!
Thần sắc đám người cứng đờ lại, ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào những mảnh vỡ chói sáng trên không, trong ánh mắt họ lộ ra thần sắc rực rỡ.
– Ông, ông.
. . Từng đạo thân ảnh bay lên không lao thẳng tới chỗ những mảnh vỡ bí truyền kia nhưng lực cản kinh khủng khiến bọn họ cảm thấy nửa bước cũng khó đi.
– Ah.
. . Một đạo âm thanh thảm thiết vang lên, chỉ thấy phía trước có một người bị cắt mất đầu, hắn bị người phía sau giết chết để cướp đoạt mảnh vỡ bí truyền của hắn, tình cảnh khát máu và tàn khốc bắt đầu xuất hiện. Thân thể Y Nhân Lệ bay lên không hướng về phía trước mà đi, tư thế uyển chuyển như đang múa của nàng khiến người ta hoa cả mắt, bước chân nàng hình như có thể làm lực cản kinh khủng không ngừng suy yếu, thân thể nàng không ngừng đi về phía trước bắt lấy từng mảnh vỡ bí truyền. Phượng Huyên và Tuyết Bích Dao thấy thế cũng bắt đầu cướp đoạt mảnh vỡ bí truyền, tâm niệm Lâm Phong vừa động lập tức Thiên Cơ Kiếm phá không mà ra, tiếng kiếm minh không ngừng vang vọng hư không. Những nơi kiếm đi qua sẽ có từng mảnh vỡ bí truyền bám vào bên trên nó để cho rất nhiều người đang tranh đoạt nhìn đỏ cả mắt, trong ánh mắt họ hiện lên lòng tham vô đáy.
– Quay về!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng, Thiên Cơ Kiếm lập tức trở về bên cạnh hắn, cánh tay hắn khẽ vung lên mang tất cả mảnh vỡ bí truyền bỏ vào trong túi. Đúng lúc này đám người bay lên tranh cướp cũng nhao nhao đáp xuống, tất cả mảnh vỡ bí truyền trong hư không đã bị mọi người chiếm hết.
– Tiểu tử ngươi tốc độ rất nhanh đấy.
Viên Phi quay lại trợn mắt nhìn Lâm Phong nói ra, gia hỏa này vậy mà dùng kiếm để cướp đoạt mảnh vỡ bí truyền, tốc độ cướp đoạt thật nhanh, quá nhanh mà. Lâm Phong cười cười sau đo lại lấy ra một miếng mảnh vỡ bí truyền có màu xanh lam để quan sát, nó vậy mà là mảnh vỡ sinh mệnh bí truyền.
– Vừa vặn quá, phải chuẩn bị thật tốt để cảm ngộ lực lượng sinh mệnh một phen mới được.
Lâm Phong mỉm cười, mi tâm hắn lộ ra khí tức sinh mệnh cường đại, trong khoảng thời gian này hắn đã cảm thụ được lực lượng sinh mệnh, hôm nay đúng là thời điểm hắn bắt đầu lĩnh ngộ ý chí sinh mệnh rồi, hắn muốn nhìn xem mình có thể đạt được mấy tuyệt trong thập tuyệt. Âm thanh Lâm Phong “ăn kẹo” lại truyền ra, hắn ném mảnh vỡ sinh mệnh bí truyền trong tay vào trong miệng cắn nuốt, ánh mắt hắn hơi nhắm lại an tĩnh cảm thụ sinh mệnh bí truyền, trong thân thể hắn lúc này mỗi một tế bào đều tràn ngập sinh mệnh lực lượng vô cùng mãnh liệt, loại cảm giác sinh mệnh lực cường đại này có thể khiến người ta tự chữa trị thương thế làm cho thanh xuân mãi không qua đi, khó trách Y Nhân Lệ đối với sinh mạng bí truyền lại có hứng thú như thế, sinh mệnh lực vốn là một loại lực lượng vô cùng kỳ diệu.
– Ở đây quá nhiều người mà mảnh vỡ bí truyền lại có hạn, ta nghĩ chúng ta nên thanh lọc một số người thì phải.
Lúc này có một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, người mở miệng chính là thanh niên không lâu trước đi qua người Lâm Phong, hắn nhìn Y Nhân Lệ xem ý kiến nàng thế nào.
– Đúng, nên thanh lọc một số người đi.
Lại một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, chỉ thấy toà thiên kiều bên cạnh cũng đã bắt đầu thanh lọc rồi, nhiều người thịt thiếu. Khi hai đạo thân ảnh này khởi xướng việc thanh lọc, lập tức có rất nhiều người nhìn về phía Lâm Phong, sau khi Lâm Phong bước vào mảnh không gian này, lớp nguỵ trang khí tức biến mất, tu vi Thiên Vũ tầng sáu của hắn hôm nay đã hoàn toàn hiện ra, Thiên Vũ tầng sáu lại có bảy đạo thụ văn màu xanh da trời nắm giữ rất nhiều mảnh vỡ bí truyền, mọi người không muốn đánh chủ ý lên hắn cũng khó. Trên người Mộng Tình bùng nổ ra một tia hàn ý kinh khủng khiến cả phiến hư không này thay đổi thành cực lạnh trong nháy mắt, chuyện này làm rất nhiều người cảm thấy có chút rùng mình. Đúng lúc này Quân Mạc Tích, Tiểu Điệp, Vân Phi Dương cũng đều đi đến bên người Lâm Phong, Viên Phi cầm mộc bổng hung hăng đi từ phía sau lên nên xuống mặt đất khiến hư không cũng bị rung lên.
– Một ít gia hỏa ồn ào đích thật nên thanh lý, dọn dẹp đi.
Con ngươi mọi người cứng đờ lại, họ nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nhưng không có dám làm gì, họ không nghĩ tới gia hỏa này lại có nhiều người giúp đỡ như vậy. Lúc này Lâm Phong lại giống như không quan tâm tới chuyện này vậy, mắt hắn vẫn nhắm lại ngồi ở đằng kia an tĩnh cảm ngộ sinh mệnh lực lượng. Vừa rồi Y Nhân Lệ có nói Vận Mệnh thành sở hữu tất cả cơ hội của mọi người, miễn ngươi còn sống, tất nhiên ngươi có thể lĩnh ngộ ra lực lượng bí truyền, chỉ khác nhau ở chỗ ngươi có thể nắm lấy cơ hội lĩnh ngộ ra lực lượng bí truyền kinh khủng nào hoặc ngươi có thể lĩnh ngộ ra mấy lượng loại bí truyền mà thôi. Lâm Phong hi vọng trong thời gian ngắn hắn có thể tận khả năng lĩnh ngộ càng nhiều thần thông bí truyền càng tốt, hắn phải nắm chắc kỳ ngộ trong Vận Mệnh thành lần này vì khi ra đến ngoại giới sẽ không còn hoàn cảnh thích hợp để tu luyện lực lượng bí truyền như vậy nữa, mảnh vỡ bí truyền cũng không thể đạt được đơn giản như bây giờ. Y Nhân Lệ cũng không để ý đến sự việc bên này mà nàng tiếp tục an tĩnh đi lên phía trước lấy, một lát sau nàng nhẹ nhàng quay người lại cười với mọi và nói:
– Các ngươi nói rất đúng, mảnh không gian trước mặt này chỉ có ba mươi người có thể bước vào nên chúng ta buộc phải thanh lọc!
– Vì lý do này tiểu nữ đi vào trước đây.
Y Nhân Lệ mỉm cười sau đó lập tức bước qua một chỗ đứt gãy.
– Hả? Ánh mắt mọi người trở lên trì trệ, sau đó hướng về phía trước nhìn đến, quả nhiên họ nhìn thấy Y Nhân Lệ bước qua một phiến không gian khác.
– Đi.
Rất nhanh mọi người hướng về phía trước lao đi, Viên Phi thấy thế quay người lại đánh ra một gậy khiến không gian run lên khiến đám người kia nhao nhao tránh lui.
– Chúng ta đi!
Viên Phi hướng phía trước bước đi, Mộng Tình và Quân Mạc Tích cũng mang theo Lâm Phong đi tới, hình như phía trước có một bức tường vô hình ngăn cản bọn hắn thì phải, quả nhiên giờ khắc này bọn hắn đã tiến nhập vào một phiến không gian khác. Cây cầu này càng lên cao, người có thể bước vào trong đó càng ít. Không chỉ có cái thiên kiều này mới như vậy mà tình huống xung quanh cũng tương tự, khi bọn họ bước vào phiến không gian mới này, bọn hắn đã có cảm giác khoảng cách tới khu vực kỳ cảnh càng gần hơn một chút, các loại khí tức kinh khủng cũng cường đại hơn rồi. Thời điểm ba mươi người đặt chân đến mảnh không gian này, đó cũng là lúc phần cầu lúc trước bọn họ từng đi qua gẫy gập, những người không có đi qua mảnh không gian mới đều nhao nhao rơi xuống, hoặc trôi nổi trong hư không. Ánh mắt họ lạnh như băng, bọn hắn không nghĩ tới mình cứ như vậy mất đi tư cách tiến về phía trước. Đúng lúc này trong đầu những người đi về phía trước có thêm một chút thông tin khiến bọn họ biết rằng va chạm sắp bắt đầu! Giờ phút này bọn họ có thêm một tháng tu luyện trong mảnh không gian mới này, một tháng sau nơi đây sẽ bị đứt gãy tiếp lúc đó bọn hắn phải bước tiếp vào phiến không gian tiếp theo nhưng danh ngạch lúc này chỉ còn lại hai mươi người, cũng có nghĩa mười người sẽ bị đào thải. Hào quang sinh mệnh tuyền trong hư không chiếu rọi xuống khiến tất cả mọi người lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng kỳ dị, hào quang màu xanh lam chiếu vào mảnh không gian này để bọn họ có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh tuyền, chân chính đi cảm ngộ lực lượng sinh mệnh bí truyền.
– Xem ra lựa chọn của ta không có sai, cái thiên kiều này dẫn tới chỗ có lực lượng sinh mệnh.
Y Nhân Lệ nhẹ nhàng nở một nụ cười sau đó lập tức ngồi xếp bằng cảm thụ lực lượng sinh mệnh. Đương nhiên ngoại trừ sinh mệnh lực cường đại, lực lượng ngũ hành và các loại lực lượng khác cũng có ở đây, tất cả mọi người đều có thể đi cảm ngộ. Lâm Phong lại ném thêm một mảnh vỡ sinh mệnh bí truyền vào trong miệng, hắn căn bản không quan tâm đến chuyện có lãng phí hay không bởi vì hắn hiện tại hắn rất cần lực lượng để cảm ngộ, bỏ lỡ cơ hội tại Vận Mệnh thành lần này, lần sau rất khó có thể tìm được cơ hội tuyệt diệu như vậy nữa. Ánh mắt yêu dị của nam tử vừa nãy lại nhìn về phía đám người Lâm Phong, lúc hắn nhìn về phía Y Nhân Lệ, lúc lại nhìn về phía Tuyết Bích Dao, Phượng Huyên và Mộng Tình, trong ánh mắt hắn lộ ra vẻ tà dị nồng đậm, nhưng khi hắn nhìn về phía Lâm Phong, ánh mắt lại đặc biệt lạnh lẽo.
– Tông Nhân Dục, ta mặc kệ ngươi tu luyện Nhân Dục công rắm chó gì đó, giờ phút này ngươi cũng phải làm tâm tư mình sạch một chút nếu không đừng trách.
Con ngươi Viên Phi trở lên băng lãnh quét nhìn Tông Nhân Dục, người này và Y Nhân Lệ đều là người Tiên Hoang vực, hắn là thiên tài mạnh nhất của thế lực cường đại Nhân Dục Thiên Đường Tiên Hoang vực, Lục Dục Tiên Cung và Nhân Dục Thiên Đường là hai đại thế lực khác nhau, Lục Dục Tiên Cung chỉ lấy nữ tử xinh đẹp tu luyện Lục Dục Thiên Công mê hoặc chúng sinh. Nhân Dục Thiên Đường lại chỉ nhận nam tử tuấn tú phiêu dật tu luyện Nhân Dục tà công lấy nữ tử làm lô đỉnh, họ đánh chủ ý vào nữ tử trong Lục Dục Tiên Cung nhưng bởi vì thực lực Tông Nhân Dục không bằng Y Nhân Lệ nên mặc dù hắn có tâm tư lại không dám làm. Lục Dục Tiên Cung cùng Nhân Dục Thiên Đường gọi là Tiên Cung và Thiên Đường nhưng lại không biết có bao nhiêu nam tử anh tuấn và thiếu nữ xinh đẹp bị hủy trong tay bọn họ.
– Ta nghĩ trước khi tới đoạn cầu phía trước, chúng ta nên thanh lý mười người luôn đi.
Tông Nhân Dục cười tà nói ra sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía người khác nói tiếp:
– Ta nghĩ chúng ta cần phải liên hợp lại mới đi được đến cuối cùng!
Chương 1178: Truyền nhân Bất Tử Thiên Cung
Tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng sáu nên không quá khó để thanh lý hắn, nhưng những người đứng bên cạnh hắn lại phi thường khủng bố, Viên Phi là một trong số đó vì thực lực hắn quá mạnh mẽ, còn có cả bạch y tiên nữ kia nữa mặc dù nàng mỹ lệ như tiên nhưng khí tức băng hàn trên người lại rất khủng bố. Quân Mạc Tích và Tiểu Điệp cũng cho hắn cảm giác hai người này có chút bất phàm, một mình hắn muốn thanh lý Lâm Phong hiển nhiên là không được.
– Nếu như muốn thanh lý phải dựa theo người có tu vi yếu nhất mà bắt đầu thanh lý, những người dựa vào người khác che chở cũng sẽ không được ở lại.
– Ha ha, cứ xem thực lực ai mạnh nhất được ở lại còn người yếu hơn sẽ bị đào thải.
Mấy người thi nhau mở miệng nói ra ý kiến của mình, ánh mắt bọn họ loé ra từng tia sáng sắc lạnh, thanh lý không nhất định phải chọn ra người có tu vi yêu nhất mà chỉ cần. . . mạt sát chúng là xong! Một khi giết chết Lâm Phong, bọn họ sẽ có nhiều hơn bảy trăm vạn mệnh cách, hơn nữa bọn họ có thể lấy được những mảnh vỡ bí truyền mà hắn đoạt được. Đương nhiên ngoại trừ cái nguyên nhân này ra, bọn hắn muốn nhằm vào Lâm Phong là vì Lâm Phong không có thế lực nào chống lưng cả.
– Nếu sự tình không liên quan đến chúng ta, tuỳ đám các ngươi thanh lý với nhau, nhưng ai dám động đến người bên cạnh ta, các ngươi sẽ phải hối hận.
Trong con mắt Viên Phi lộ ra vẻ bạo ngược và dã tính nồng đậm khiến mấy người kia phải lùi bước, Bát Hoang vực có thập đại yêu nghiệt tồn tại nhưng ngoại trừ thập đại yêu nghiệt ra, đám người như Viên Phi cũng là những thiên tài kinh khủng, mặc dù tu vi giống nhau nhưng loại người này tuyệt đối không thể chọc vào.
– Viên Phi, có thể giao cho ta đối phó.
Tông Nhân Dục nhàn nhạt nói một tiếng khiến con ngươi mấy người kia lập tức hiện lên một đạo ánh sáng sắc bén, có người bắt đầu gây chuyện rồi.
– Không nhanh chóng lĩnh ngộ lực lượng để tăng lên thực lực mà lại đi suy nghĩ làm như thế nào để thanh lý người khác, cuối cùng người bị thanh lý nhất định là các ngươi đó.
Lúc này Tiểu Điệp cũng nhìn những người kia lên tiếng, Y Nhân Lệ, Tuyết Bích Dao và cả Phượng Huyên đều nắm chặt thời gian tu luyện cảm ngộ lực lượng sinh mệnh, Lâm Phong lại càng là như thế. Cảnh giới võ đạo không chỉ trên một cái phương diện.
– Cô nàng này cũng không tệ, so với tứ đại mỹ nhân mặc dù kém một chút nhưng cũng khiến hoa nhường nguyệt thẹn.
Tông Nhân Dục, không bằng ngươi hảo hảo dạy dỗ nàng ta một phen đi. Lúc này có một thân ảnh tà dị vừa cười vừa nói với Tông Nhân Dục nhưng hắn chỉ liếc mắt nhìn tên kia chứ không có để ý tới lời hắn nói. Có một số người không thể tùy ý động vào và nhất định không thể đắc tội người này thật sự là quá ngu xuẩn, nhưng thiếu nữ này rất ít đi ra ngoài nên người khác không biết thân phận nàng cũng khó trách. Quân Mạc Tích phất tay áo đứng dậy chậm rãi nhìn qua, hắn không nói một lời nhưng lại hướng về phía người vừa mới nói đi tới, một màn này khiến cho người kia ngưng lại, người khác thấy vậy đều hứng thú xem náo nhiệt qua chuyện này bọn họ cũng có thể thăm dò một phen thực lực mọi người ở đây.
– Oanh!
Mọi người chỉ thấy cánh tay Quân Mạc Tích run lên hóa thành màu kim sắc sáng chói sau đó hắn vung cánh tay tạo ra một đạo hư ảnh tràn ngập lực lượng hủy diệt đáng sợ.
– Giết!
Nắm đấm người kia cũng đồng dạng hướng về phía Quân Mạc Tích đánh ra, trước kia hắn chưa từng nghe nói về Quân Mạc Tích nên hắn không tin tên này có thể làm gì hắn. Lực lượng kim thuộc tính cứng rắn vô đối như muốn hủy diệt hết thảy bạo phát ra, đồng thời thân thể tên kia cũng hóa thành màu kim sắc, nếu Quân Mạc Tích đã muốn ngạnh kháng, hắn còn có thể e ngại đối phương hay sao.
– Xuy xuy!
Lực lượng hủy diệt đánh lên người tên kia, nó bỏ qua phòng ngự thân thể hắn xuyên thấu vào trong nội thể, lực lượng hủy diệt tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn khiến sắc mặt hắn phờ phạc.
– Giết!
Lúc này lực lượng sát phạt của tên kia cũng đánh vào người Quân Mạc Tích, kim mang sắc bén đến mức tận cùng như muốn phá tan hết thảy không ngừng cắn nát thân thể Quân Mạc Tích, trong tròng mắt tên kia lộ ra thần sắc điên cuồng. Ngay tại lúc này hắn phát hiện thân thể Quân Mạc Tích điên cuồng khôi phục lại, Quân Mạc Tích tùy ý để lực lượng kim sắc tàn sát bừa bãi còn hắn đánh nát thân thể đối phương, huyết dịch trong người Quân Mạc Tích không ngừng sôi trào sau đó mang thân thể hắn chữa trị hoàn hảo như ban đầu.
– Chết đi!
Một đạo thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Quân Mạc Tích truyền ra, lập tức thân thể người kia bị hắn đánh bay ra ngoài, sinh cơ trong thân thể tên kia đã hoàn toàn bị đoạn tuyệt, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Quân Mạc Tích.
– Đây là.
. . Sinh mệnh bí truyền? Nói xong câu này đôi mắt hắn liền nhắm lại, tình cảnh này khiến cho người khác rung động rất mạnh.
– Không phải, đây không phải lực lượng sinh mệnh bí truyền, hắn căn bản không có phát ra khí tức sinh mệnh lưu chuyển.
. . Trong lòng đám người kia không ngừng nhảy loạn lên, nếu không phải lực lượng sinh mệnh, chỉ còn có một lời giải thích, thể chất đang sợ trong truyền thuyết. . . Bất tử thể!
– Ngươi là người Bất Tử Thiên Cung!
Có người hoảng hốt kinh hô, bất tử thiên không, huyết mạch bất tử, lực lượng bất tử bí truyền! Cuối cùng bọn hắn cũng nhớ ra một người, một người mà trước kia họ chưa bao giờ nghe nói qua, gần đây có một ít tin tức truyền ra, Vũ Hoàng Bất Tử Thiên Cung đã tìm được người thích hợp nhất để truyền thừa y bát của hắn. Vị tiền bối này không những truyền Bất Tử Thần Công cho người kia mà lão còn lấy máu mình cải tạo huyết mạch cho hắn, khiến cho hắn thoát thai hoán cốt hi vọng ngày sau hắn có thể phát triển với tốc độ nhanh nhất có thể, tương lai có thể kế thừa Bất Tử Thiên Cung. Đồng thời lão tiền bối kia cũng gả cháu gái duy nhất của mình là Tiểu Điệp cho truyền nhân của hắn! Thời điểm tin tức này truyền ra đã khiến vô số người đố kỵ với cái tên hỗn đản có vận khí nghịch thiên này, hắn vậy mà được Vũ Hoàng thu nhận làm chân truyền, thậm chí còn thay hắn cải tạo huyết mạch mang cháu gái mình gả cho hắn. Giờ phút này bọn hắn phát hiện người kia tựa hồ như đamg đứng trước mặt bọn họ thì phải. Cái tên kia có vận cứt chó mà, vừa mới mở miệng đã đi nhục mạ thiếu nữ thiên kim. . . Bất Tử Thiên Cung! Điều này làm cho rất nhiều người xúc động chửi ầm lên, một tên Viên Phi cũng đã đủ rồi tự nhiên hôm nay lại nhảy ra hai nhân vật trọng yếu của Bất Tử Thiên Cung, hơn nữa thực lực bọ họ lại hết sức cường hãn nữa chứ, xem ra chúng ta không dễ dàng thanh lý bọn họ! Con ngươi Quân Mạc Tích lại quét nhìn đám người kia một lần khiến họ không dám nhìn thẳng vào hắn, lại một nhân vật yêu nghiệt sắp sửa xuất hiện, không biết hắn có thể biến thành một trong thập đại yêu nghiệt hay không.
– Ngươi cái tên này.
. . Đại Hại Trùng thấy Quân Mạc Tích quay người lại. gãi gãi đầu cười khổ nói:
– Ta tại Hoang hải chịu khổ bao lâu còn ngươi lại có vận khí tốt hơn ta nhiều.
Quân Mạc Tích nhún vai mỉm cười, hắn trên Hoang hải bị truyền tống trận đưa tới phạm vi Bất Tử Thiên Cung nên mới gặp được Tiểu Điệp, khi đó hắn không có biết thân phận Tiểu Điệp hai người chỉ có chút hợp ý nên Tiểu Điệp mới dẫn hắn đi về nhà nàng, tuy nàng không muốn hắn bước vào Bất Tử Thiên Cung nhưng thể chất hắn lại trùng hợp với ý bát của lão cung chủ nên hắn và nàng được hứa hôn cho nhau. Hiểu rõ cách làm người của hắn nên Tiểu Điệp mới sinh ra tình cảm với hắn, lão cung chủ thấy vậy nên chỉ định hắn làm người thừa kế luôn. Ngay cả Quân Mạc Tích cũng cảm thấy có chút hư cấu, Bất Tử Thiên Cung đối với hắn lúc trước mà nói thật sự quá xa vời!
– Hi vọng U U và Phi Dương cũng có thể có vận khí tốt giống như ngươi.
Đại Hại Trùng cười nói như thế nhưng hắn cũng biết loại hi vọng này thật sự quá xa vời, chỉ có vận khí nghịch thiên mới có thể đạt được truyền thừa như vậy. Sau khi biết được thân phận Quân Mạc Tích cùng với Tiểu Điệp, mọi người lập tức thay đổi trở lên yên tĩnh, không có ai tiếp tục la hét muốn thanh lý hay gì gì đó nữa vì coi như không mang Lâm Phong cùng với Hoàng Phủ Long tính ở trong đó cỗ đội hình này, truyền nhân Bất Tử Thiên Cung Quân Mạc Tích, Viên Phi, Mộng Tình, Tiểu Điệp, cũng rất đáng sợ. Ánh mắt mọi người đều lộ ra thần sắc cảnh giác rất cao, trong mười người bị loại đã chết một người vẫn còn chín người khác sẽ bị loại trừ.
– Không đúng.
. . Đúng lúc này có người nói nhỏ một tiếng khiến rất nhiều người nhìn về phía hắn lộ ra thần sắc nghi hoặc.
– Không đúng, như thế nào bây giờ chỉ có hai mươi tám người!
Sắc mặt người kia thay đổi đến đặc biệt thú vị, hắn hoảng sợ phát hiện cái phiến hư không này chỉ còn hai mươi tám người!
– Hai mươi tám người!
Nghe được lời hắn nói, thần sắc đám người còn lại cũng trở lên cứng đờ, vừa rồi bọn hắn đều không có cẩn thận nhìn nên giờ phút này bọn hắn mới chú ý nhìn toàn bộ số người ở đây, sắc mặt họ cũng trong nháy mắt thay đổi, vậy mà thật sự chỉ có hai mươi tám người! Vừa rồi chỉ có một người bị Quân Mạc Tích mạt sát, như vậy vừa rồi cũng chỉ có hai mươi chín người tiến nhập mảnh không gian này mà không phải ba mươi người!
– Không có khả năng chỉ có hai mươi chín người.
Trong lòng đám người kia khẽ run lên, ánh mắt bọn họ đều cảnh giác nhìn người xung quanh mình, vậy mà có người hoàn toàn che giấu bản thân bên cạnh họ để bọn họ đều nhìn không ra.
– Không biết thủ vọng giả hay huynh đệ trong Thí Hoàng vậy, có thể đi ra gặp mặt mọi người được không.
Tông Nhân Dục trấn định nhàn nhạt phun ra một đạo thanh âm khiến con ngươi đám người còn lại trở lên chăm chú, bọn hắn cũng đoán, có một vị thủ vọng giả hoặc một cường giả Thí Hoàng bước chân vào mảnh không gian này! Giờ khắc này mọi người đều cảm thấy một cỗ cảm giác nguy cơ, địch nhân âm thầm che giấu đáng sợ hơn cường giả thật sự rất nhiều.
– Thú vị.
Viên Phi thì thầm một tiếng, vẫn còn có một người trà trộn vào trong mảnh không gian này. Mọi người chỉ biết liệt kê thập đại yêu nghiệt cùng với các đại thiên tài nhưng thật ra họ vẫn bỏ sót rất nhiều cường giả khác, ví dụ như thủ vọng giả, người Thí Hoàng đều là những người che giấu thân phận, mỗi người trong đó đều không phải nhân vật tầm thường, nhất định bên trong những người ấy cũng có thiên tài yêu nghiệt xuất hiện, không lâu trước đây bọn họ liền nghe thấy, Thất Sát Thí Hoàng đã bước chân vào Vận Mệnh thành, có lẽ hắn chính là người che giấu trước mặt họ!
Chương 1179: Bách chiến
Viên Phi đập vũ khí xuống đất hóa thành một cái thông thiên cự bổng chấn nhiếp đám người kia sau đó hắn cũng an tĩnh ngồi xuống bắt đầu cảm ngộ, hắn thật muốn xem ai dám động đến bọn hắn.
Lúc này người có thể tĩnh tâm lại tu luyện không nhiều lắm, một, họ kiêng kị người khác tại lúc bọn hắn tu luyện cảm ngộ cho bọn hắn một kích trí mạng, hai, lo lắng kẻ âm thầm giấu mặt trong số những người ở đây. Ba vị mỹ nữ trong tứ đại mỹ nữ Bát Hoang vực lại hoàn toàn ngược lại, lúc này các nàng vẫn rất thản nhiên ngồi xếp bằng xuống tu luyện, phần này tâm cảnh khiến rất nhiều người thán phục, có lẽ đây cũng là một loại khảo nghiệm của dự ngôn giả đối với bọn họ. Người có thể thành Hoàng tự nhiên không giống những người khác.
Thời gian nháy mắt trôi qua hai mươi mấy ngày, lúc này ba vị mỹ nhân kia vẫn cứ ngồi xếp bằng tu luyện tại đó, trên người các nàng tràn ngập khí tức sinh mệnh khiến đám người kia sợ hãi thán phục, các nàng đã thật sự tu luyện ra sinh mệnh ý chí rồi hơn nữa cảnh giới cũng rất vững chắc, tiên linh thân thể Tuyết Bích Dao và viễn cổ Phượng thể Phượng Huyên vốn thích hợp tu luyện sinh mệnh lực nên hai nàng tu luyện rất dễ dàng, chưa ai nghe nói về thể chất của Y Nhân Lệ đặc thù nhưng nàng tu luyện sinh mệnh lực cũng không yếu hơn hai người kia chút nào.
Nhưng tại đây vẫn có một chuyện nằm dự liệu của mọi người, đó là giả hoả Lâm Phong kia cùng với nữ tử bên cạnh hắn vậy mà cũng tu luyện ra sinh mệnh ý chí, hơn nữa khí tức hai người thậm chí còn cường thịnh hơn ba mỹ nữ một chút, chuyện này khiến mọi người không biết nên nói gì nữa, chẳng lẽ ngộ tính Lâm Phong không thấp hơn chút nào so với tứ đại mỹ nhân hay sao, hay hắn nắm giữ thể chất thích hợp với việc tu luyện sinh mệnh lực? Trong mấy ngày nay rốt cuộc cũng có người không kìm nén được sự tịch mịch nên xuất thủ, có vài người bị người khác đánh lén nên bị diệt sát trong nháy mắt, có lẽ do bọn họ không phải mỹ nữ nên thua thiệt, mà cũng có lẽ thực lực bọn hắn không đủ nên mới bị đào thải.
Chuyện này chứng minh bọn hắn chưa đủ cường đại nên không thể đi tiếp, một tháng thời gian đảo mắt đã trôi qua nên rất nhiều người đã chuẩn bị xuất thủ, bước chân bọn hắn càng lúc càng di chuyển về phía trước, vì như vậy bọn hắn có thể tranh thủ bước qua cái ranh giới tiếp theo mà không phải cạnh tranh.
Những người đang tu luyện đều mở mắt ra, Lâm Phong thấy vậy cười cười sau đó hắn lại ném một mảnh vỡ sinh mệnh bí truyền vào trong miệng lần nữa nhắm mắt tu luyện, hôm nay hắn đối với sinh mệnh lực đã có lĩnh ngộ khá sâu nên hắn quyết định nuốt thêm một hai mảnh vỡ bí truyền nữa để có thêm một phen cảm ngộ sâu hơn.
– Người này đáng chết.
Rất nhiều người hung tợn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong đôi mắt họ lộ ra sự ghen ghét rất rõ ràng, gia hỏa này tu vi yếu nhất trong số người ở đây nhưng hắn lại có thể chú tâm tu luyện không quan tâm xung quanh, hắn có thể nhàn nhã như vậy vì có rất nhiều người nguyện ý thủ hộ bên cạnh hắn như thiếu cung chủ Bất Tử Thiên Cung, Thiếu chủ nhân Hoa Quả sơn, còn có một vị tuyệt thế mỹ nữ cũng sống chết bảo vệ hắn, hơn nữa tên ghê tởm này không có việc gì lại mang mảnh vỡ bí truyền ném vào trong miệng nhai như nhai kẹo khiến người ta thầm hận không thôi, họ chỉ muốn cướp sạch của hắn cho bõ ghét.
Nhưng không có bị ép đến một bước cuối cùng, bọn hắn tuyệt đối không dám động thủ với Lâm Phong. Rốt cuộc thời gian một tháng cũng sắp đến, lúc này Lâm Phong đình chỉ việc tu luyện cười nhạt đứng dậy, ánh mắt hắn quét về phía đám người kia một vòng sau đó lập tức hướng về trước bước đi:
– Viên Phi, có mấy người muốn thừa dịp đi lên trước tranh thủ qua cầu kìa, ngươi có thể diễn hoá ra mấy tòa sơn phong đập xuống xem có ai không may bị núi đè chết hay không.
– Ách.
. . Đám người kia trợn mắt lên, gia hỏa này tựa hồ như quá độc ác thì phải.
– Hắc hắc, nếu như bọn hắn mơ tưởng dựa vào vận mệnh, ta sẽ cho họ dựa vào vận mệnh!
Viên Phi nhếch miệng mỉm cười, sau đó nhấc hắc sắc cự bổng tử vung lên trời hung hăng đập xuống đất, thấy vậy, rất nhiều người nhao nhao lui về phía sau tránh đi, một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên. Cái cự bổng kia đập xuống tạo ra một cái ranh giới
– Các ngươi đều không cho phép bước qua nơi đây, ai dám bước qua ta sẽ dùng cái này đánh người đó.
Viên Phi rống lên một tiếng khiến ánh mắt đám người kia cứng đờ lại.
– Vẫn còn ngồi chờ chết sao? Tông Nhân Dục nhàn nhạt phun ra một đạo thanh âm, mấy người nghe vậy, có người lập tức bước lên trước lạnh lùng nói: – Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẻ còn sợ hắn hay sao.
– PHỐC.
. . Một đạo tiếng vang truyền ra, lập tức ánh mắt người kia co rút lại, hắn cúi đầu xuống nhìn thân thể mình, thấy có một bàn tay được bao phủ bởi ngọn lửa đen xuyên thấu lồng ngực hắn móc trái tim hắn ra, ngay cả lúc chết hắn không cũng biết mình chết như thế nào.
– Tâm không kiên định chỉ lo đi hãm hại người khác để đạt được mục đích riêng của mình, ai cầm đầu cũng đều đáng chết.
Lâm Phong nhàn nhạt nói ra một tiếng, sau đó hắn nhìn Tông Nhân Dục bằng một mắt nói:
– Có chút người chỉ cần nói vài lời đã khiến các ngươi bị bán mà không biết vì sao mình bị bán đâu.
Lời Lâm Phong nói tuy khó nghe nhưng không thể nghi ngờ, hắn đâm trúng vào chỗ yếu hại của bọn hắn, con người đều lòng dạ khó lường, ai dám đứng ra nói, người chết cũng chính là hắn. Vừa rồi người kia chết cũng không biết ai giết mình.
– Người có thể đi đến một bước này có ai không phải nhân vật hung ác chứ, các ngươi ở đó mà ngẫm nghĩ cho tốt đi!
Lâm Phong lại lần nữa cười lạnh nói ra, giờ phút này trong lòng những người kia đều muốn tìm cách đề phòng người âm hiểm quanh mình.
– Ầm ầm!
Nhưng đúng vào lúc này không gian lại có tiếng nổ mạnh truyền đến âm thanh này giống như âm thanh phát ra khi không gian bị phá vỡ thì phải, một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bá giáng lên trên thân thể đám người kia khiến rất nhiều người không cách nào ổn định được thân hình, lực lượng ngũ hành và lội điện điên cuồng không ngừng oanh xuống như muốn mang tất cả mọi người ở đây oanh sát.
– Oanh Oanh…! Lôi điện dày đặc từ trên không trung đánh vào đám người kia, không có người nào may mắn thoát khỏi uy lực lôi điện. Lúc này thân ảnh mọi người hướng về phía không gian mới bước tới sau đó quay lại nhìn chằm chằm vào lực lượng đáng sợ kia, có mấy người không kịp phản ứng nên bị bỏ lại trong nháy mắt, hai mươi người đã bước qua một không gian khác.
– Lực lượng ngũ hành lại kinh khủng hơn rồi.
Thần sắc Lâm Phong trở lên nghiêm túc hắn, giờ phút này bọn hắn đã đi tới một phiến không gian khác, sau một cái chớp mắt, khoảng cách giữa họ và kỳ cảnh trong hư không lại gần hơn một chút, lực lượng Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ và lực lượng phong lôi đều thay đổi thành vô cùng đáng sợ, hơn nữa chúng đều lộ ra lực lượng bí truyền thuần tuý giống như chúng diễn hoá ra để bản thân bọn hắn nhận thức thì phải.
– Oanh oanh…! Trong hư không lại có một đạo lôi điện kinh khủng đánh vào khu vực kỳ cảnh, rất nhiều mảnh vỡ bí truyền xuất hiện, Lâm Phong quát to một tiếng điều khiển Thiên Cơ Kiếm ra khỏi vỏ cướp đoạt mảnh vỡ bí truyền Không chỉ có hắn hành động mà tất cả mọi người đều động thủ, tốc độ cướp đoạt của mọi người đều cực kỳ nhanh nên mảnh vỡ bí truyền chỉ thoáng chốc đã bị thu hết, Thiên Cơ Kiếm trở về mang theo mười mảnh vỡ bí truyền khiến Lâm Phong hơi có chút thoả mãn, hắn lại một mảnh vỡ sinh mệnh lực lượng ném vào trong miệng. Hôm nay lực lượng sinh mệnh ý chí cùng với lực lượng không gian ý chí đều chưa đạt đến tầng chín nên vẫn tiếp tục tu luyện, cnf những lực lượng ý chí khác đều đến tầng chín nên hắn có thể trùng kích tầng thứ bí truyền rồi.
– Cho ta mượn một ít mảnh vỡ bí truyền dùng tạm đi.
Nhưng đúng vào lúc này không gian truyền ra một thanh âm cuồn cuộn, Lâm Phong quay lại chỉ thấy bên cạnh hắn có một cỗ yêu khí trùng thiên bạo phát ra, lực lượng lôi điện mãnh liệt hướng phía Lâm Phong phóng xuống.
– Lôi Yêu!
Ánh mắt mọi người đột nhiên nhìn qua phát hiện chủ nhân thanh âm kia là Lôi Yêu, càng tiếp cận khu vực kỳ cảnh, khoảng cách giữa mười ngọn thiên kiều càng ngày càng gần, thân thể Lôi Yêu chỉ cần lóe lên mấy lần đã lao tới bên này, con ngươi tử sắc của hắn bắn ra từng luồng điện mang sáng chói, yêu khí toàn thân bốc lên nhìn vô cùng cuồng bạo.
– Lại con chim chết dẫm kia.
Viên Phi gầm lên một tiếng sau đó vung hắc sắc mộc bổng che khuất bầu trời hung hăng đập về phía Lôi Yêu, lôi điện linh khủng nổ ầm ầm ở phía trên côn gỗ giống như có một đạo sấm sét đánh xuống vậy, thân thể Viên Phi lui lại mấy bước nhưng con ngươi hắn lại bắn ra một đạo ý chí điên cuồng.
Lôi Yêu đã bước chân vào cảnh giới lôi điện bí truyền nên hắn lập tức nhận ra lực lượng bí truyền của Viên Phi.
– Cho các ngươi hảo hảo cảm thụ một chút cái gì mới gọi là lực lượng bí truyền, Thiên Lôi Diệt Thể.
Lôi Yêu đứng ở trong hư không nổi giận gầm lên một tiếng, lôi điện cuồn cuộn quấn quanh người hắn khiến hắn giống như Thiên Lôi thần linh vậy, lực lượng lôi điện không ngừng hội tụ vào trong thân thể hắn rồi hướng về phía Lâm Phong giáng xuống.
– Hung hăng càn quấy cái rắm à, để Viên gia gia đến tiêu diệt ngươi.
Viên Phi nổi giận gầm lên một tiếng, một cỗ khí tức vô cùng cuồng bạo phóng lên trời làm cho thiên địa trở lên trầm trọng xuống, Viên Phi vung một gậy hướng về phía Lôi Yêu ở trên không oanh sát mà ra, một gậy này chính thức mang thiên địa che phủ lại, vô số núi đồi diễn hoá ra hướng về phía trên oanh đến.
– Ầm ầm.
. . Lôi điện điên cuồng đánh xuống khiến những ngọn núi trùng trùng điệp điệp được Viên Phi diễn hóa mà ra không ngừng băng liệt, lực lượng bạo phát ra khiến thiên địa gần như bị vỡ vụn, lúc này mọi người chỉ thấy Viên Phi đạp mạnh chân xuống đất điên cuồng hét lên một tiếng, sau lưng hắn lập tức có hư ảnh yêu viên xuất hiện. Con chim ngu ngôc kia mới lĩnh ngộ lực lượng bí truyền mà cũng dám đến hung hăng càn quấy nên hắn nhật định phải mang đối phương đập cho không thể dậy nổi. Chiến đấu kinh khủng nổ ra khiến ánh mắt vô số người bị hấp dẫn lại đây, ở một toà thiên kiều khác có một người nhìn thấy Lâm Phong, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nàng hừ lạnh vì gia hỏa này là người cướp bóc mệnh cách Tề Kiều Kiều nàng.
– Chỗ này chỉ có mười cái danh ngạch có thể đi lên tiếp, trong số các ngươi ai biết mình vô vọng đi tiếp, có thể đi qua bên kia cướp đoạt danh ngạch của bọn hắn.
Tề Kiều Kiều cười chỉ về phía Lâm Phong bên này nói ra, huynh trưởng nàng, Tề Thiên Thánh cũng ở cùng nàng trên cái cầu này, cái cầu này kết nối với khu vực có không gian lực lượng nên đội hình rất cường đại, mặc dù những người bị đào thải người đều không yếu nhưng họ không thể cạnh tranh ở đây được chính vì vậy nàng mới bảo họ đi cướp đoạt danh ngạch bên kia.
– Hôm nay Viên Phi đã bị kiềm chế nên đây sẽ là cơ hội của các ngươi, vòng tiếp theo chỉ còn lại mười cái danh ngạch mà mấy vị tiên nữ kia chắc chắn chiếm mỗi người một cái rồi, nếu như tính thêm đám người bọn họ, các ngươi một cái danh ngạch cũng không có, đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi đó.
Tông Nhân Dục nghiêm túc nói một tiếng khiến đám người kia lộ ra khí tức kinh khủng, bọn hắn nhất định phải liên thủ đối phó với đám Lâm Phong nếu không những người đó sẽ chiếm hết danh ngạch của bọn họ mất, không tiêu diệt bọn chúng đồng nghĩa với việc bọn họ không có danh ngạch đi tiếp.
– Hiện tại là cơ hội tốt của các ngươi, các ngươi chỉ cần liên thủ một chỗ là được, tốt nhất các ngươi hoàn toàn chiếm lấy toà thiên kiều này, vô luận ai bị đào thải cũng còn cơ hội.
Tề Kiều Kiều lại nhìn mấy người sau lưng mình nói ra, lời nàng nói lập tức khiến rất nhiều người chuẩn bị hành động. Không sai, chỉ cần bọn họ chiếm lấy toà thiên kiều cạnh, vô luận họ bị đào thải cũng không mất đi cơ hội.
Chương 1180: Không có mạng để giữ
Tề Kiều Kiều sở dĩ đầu độc đám người bên mình sang xâm chiếm toà thiên kiều kia, ngoại trừ nguyên nhân Lâm Phong, cũng bởi vì bên đó có ba người nổi danh cùng nàng, hơn nữa ngoại trừ ba người kia, bên người Lâm Phong còn có một mỹ nhân băng tuyết không bất kỳ một vị nào trong tứ đại mỹ nữ cả. Thậm chí Tề Kiều Kiều còn mơ hồ nghe được bên đó có người gọi bốn nữ tử đó là tứ đại mỹ nữ.
Nữ tử thích đẹp, cái đó không bao giờ thay đổi nên Tề Kiều Kiều tự nhiên cũng như thế, người bên kia nói nơi đó có tứ đại mỹ nữ giống như xếp nàng ngoài bốn người này làm cho nàng rất không thoải mái. Lúc này có rất nhiều thân ảnh loé lên đi sang cây cầu của Lâm Phong, bây giờ bọn hắn mới chỉ bước lên vùng không gian này một ngày nên họ còn có hai mươi chín ngày để thăm dò xem có thể chiếm lấy cây cầu này hay không, kể cả không chiếm lấy, họ cũng muốn nắm lấy mấy cái danh ngạch để làm dự bị, như vậy, bọn họ bên cây cầu đi tới khu vực có lực lượng không gian bị loại bỏ, họ vẫn còn đường lui để tiếp tục tiếp cận khu vực kỳ cảnh. Khí tức cuồng loạn không ngừng bộc phát trên thân thể mọi người, sát ý lành lạnh tràn ngập bốn xung quanh, Quân Mạc Tích nhìn đám người trước mắt lạnh lùng nói:
– Đến đây chiến nào!
Dứt lời, thân thể hắn cuồn cuộn bay lên không, một bộ hoa phục, một cỗ khí chất hạo nhiên sừng sững đứng trong hư không, hình như không gian có rất nhiều tiếng hô cổ vũ truyền ra tiếp thêm chiến ý cho hắn.
– Chỉ có đánh đám người kia xuống, các ngươi mới có cơ hội tiếp tục đi tới đỉnh cao, nếu mà lần này các ngươi lại có dị tâm, chỉ có nước nhận lấy bi kịch và sự kết thúc mà thôi.
Dục Tông Nhân nói ra, hắn muốn kích động mọi người giết đám người Lâm Phong. Lúc này vẻ mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc và lẫm liệt, trong lòng bọn họ đã sáng tỏ hai mươi danh ngạch vừa nãy bọn họ có cơ hội nhưng đến khu vực này thì mọi chuyện lại khác, bọn họ biết chỉ có mười cái danh ngạch được tiếp tục đi tới nên nhất định phải một lòng.
– Giết!
Đoàn người như gió lốc lao lên khiến khí thế kinh khủng trong khoảnh khắc cuồn cuộn mà ra nhìn cực kỳ mạnh mẽ. Mộng Tình, Tiểu Điệp và Đại Hại Trùng đều ngự không bay lên, phía dưới không gian quá nhỏ nên họ không có biện pháp triển khai thực lực mạnh nhất. Lúc này Phượng Huyên cũng bắt đâu hành động, chỉ thấy nàng bước ra một bước, thân thể nàng đã bay lên không, phía sau nàng xuất hiện hư ảnh yêu phượng vô cùng xinh đẹp.
– Phượng Huyên ngươi muốn ra tay vì bọn họ? Tông Nhân lạnh nhạt nói một tiếng nhưng vẻ mặt Phượng Huyên vẫn bình thản như cũ, nàng nhìn về phương hướng Lâm Phong một chút, Lâm Phong từng giúp nàng vài lần nên lần này nàng nên ra tay.
– Đã như vậy, khai chiến đi!
Những người kia cũng không phải người hiền lành gì nên Phượng Huyên muốn tham chiến lại làm sao, đối phương có sáu cường giả còn bọn họ có tới chín người nên bên họ tuyệt đối có ưu thế hơn, nếu như Tông Nhân có thể kiềm chế Quân Mạc Tích một phen, trận chiến này không cần phải suy nghĩ nhiều nữa.
– Loại bỏ người yếu nhất bên họ trước.
Tông Nhân nhàn nhạt nói một tiếng sau đó khiến khí tức trên người nhất thời trở lên cuồng bá, sát khí toả ra đầy trời, lực lượng màu vàng xuyên thấu không gian biến ảo ra một cái đại thủ ấn hướng về phía Lâm Phong đánh xuống. Đủ các loại thần thông được tung ra, Hỏa Long giương nanh múa vuốt điên cuồng tập kích địch nhân, thời khắc này tất cả mọi người đều phát động công kích.
– Phượng Hoàng trảm sát thuật!
Phượng Huyên quát lạnh một tiếng, lập tức hư không xuất hiện hư ảnh một con yêu phượng to lớn che kín không gian lại, trên người Mộng Tình toả ra hàn ý ngập trời, nàng chỉ dùng một cái ý nghĩ đã khiến thiên địa hoá thành băng sương, hoa tuyết không ngừng rơi xuống, thiên địa lạnh đến mức khiến người ta rùng mình một cái. Thực lực Tiểu Điệp cũng phi thường lợi hại, công kích của nàng giống như một màn mưa màu vàng từ trên trời rơi xuống nhưng nó lại có năng lực xuyên thấu cực kỳ khủng bố. Thần sắc đám người kia hơi ngưng lại giống như bọn họ đã đánh giá thấp sức chiến đấu của đám người Lâm Phong, giờ khắc này Tông Nhân vẫn chưa ra tay mà lại đứng sau lưng mọi người cười nói:
– Ta sẽ tiếp ứng cho các ngươi, sử dụng một đòn tuyệt sát.
– Tên khốn này!
Trong lòng mấy người kia thầm mắng Tông Nhân đê tiện, hắn dĩ nhiên muốn kiếm lợi trên xương máu của bọn họ, lúc chiến đấu không xung phong nhưng thời khắc mấu chốt lại muốn chia mệnh cách của địch nhân, nhưng giờ khắc này chiến đấu đã xảy ra, bọn họ cũng không bận tâm cái khác nữa mà chỉ có một trận chiến này thôi. Thời khắc này chỉ có duy nhất một người không tham chiến chính là Lâm Phong, hắn đứng sau nhìn chiến đấu phía trước, trong ánh mắt lộ ra một vệt cười gằn. Tâm niệm hắn hơi động, Lạc Nhật cung đã xuất hiện trong tay, trong khoảnh khắc tám mũi tên đồng thời xuất hiện khóa chặt tám người của đối phương lại, những người kia nhất thời hơi chậm lại.
– Mộng Tình!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng, Mộng Tình lập tức hiểu hắn muốn làm gì, tâm ý hai người đã tương thông nên phối hợp rất ăn ý.
– Băng phong!
Một đạo thanh âm giá lạnh vang lên, khí lạnh cũng lập tức bao phủ thiên địa, hàn khí khiến người ta có cảm giác bị đóng băng lại, lúc này tám mũi Lạc Nhật tiễn cũng phá không gào thét bay đi giống như tám con Hỏa Long đang săn giết con mồi. Tiếng nổ ầm ầm vang lên kèm theo vài tiếng kêu thảm thiết, có hai người thực lực hơi yếu lập tức bị Lạc Nhật tiễn xuyên thấu đầu, trong nháy mắt hai tên này bị xoá bỏ khiến đám người kia chỉ còn lại sáu người.
– Chết đi!
Thân thể Quân Mạc Tích phóng lên không trung xuất ra một chiêu tuyệt sát, người ta chỉ thấy trường bào màu vàng óng tung bay làm rung động nhân tâm và theo sau đó máu tươi phun ra, lại một người nữa bị giết chết. Chiến đấu càng lúc càng nghiêng về một phía!
– Hiện tại, không có bên nào chiếm ưu thế rồi thì phải.
Trong con mắt Lâm Phong bắn ra một đạo hàn mang, Lạc Nhật cung trong tay hắn biến mất và thay vào đó, một món Thánh khí khác của Lâm Phong, Phương Thiên Họa Kích lộ ra khí tức cực kỳ đáng sợ. Trong con ngươi Tông Nhân lộ ra hàn quang, gia hoả này… Tiếng va chạm trong hư không cuồn cuộn không ngớt, lúc này Mộng Tình vừa mới tung ra một đạo công kích khiến đối thủ của nàng bị đóng băng lại, một đạo tiếng vang lập tức truyền ra, Phương Thiên Họa Kích đâm thủng đầu người kia! Cũng tại lúc này Phượng Hoàng Trảm Sát thuật của Phượng Huyên cũng khiến cho một người luống cuống tay chân hoảng hốt né tránh, người ngoài nhìn vào thấy hắn có vẻ rất vất vả trong việc né tránh thì phải.
Khi người kia lại một lần né tránh công kích của Phượng Huyên, một đạo hơi thở sự hủy diệt đột ngột giáng lâm trên người hắn khiến thần sắc hắn trở lên ngơ ngác. Chân nguyên trên người hắn bùng nổ muốn trốn tránh đạo hơi thở này nhưng vô dụng, một đạo thanh âm như trước vang lên, Phương Thiên Họa Kích lại giết một người nữa. Sau khi giết chết người kia Lâm Phong lại yên lặng lùi về sau, hắn căn bản không tham dự chiến đấu mà chỉ đứng sau tìm cơ hội tung ra một kích tất sát, làm chuyện mà Tông Nhân nói muốn làm.
– Tông Nhân, sao ngươi còn chưa động thủ? Lúc này một người nhìn về phía Tông Nhân giận dữ hét lên một tiếng, sắc mặt hắn tái nhợt vì lo lắng Lâm Phong yên lặng cho hắn một kích chí mạng, bọn hắn đã sắp rơi vào tình cảnh toàn quân bị diệt rồi nhưng Tông Nhân vẫn còn không có ra tay.
Tiếng nói hắn vừa dứt, một đạo hơi thở sự hủy diệt giáng lâm, hắn chỉ cảm thấy một ngọn gió thổi qua rồi lập tức không còn tri giác gì nữa, đầu hắn bị Tông Nhân cắt xuống.
– Thật ồn ào.
Trong con ngươi Tông Nhân lộ ra vẻ tà dị, hắn vậy mà ra tay giết chết đối phương, chuyện này khiến Hoàng Phủ Long trước mặt hắn hết sức sửng sốt.
– Khốn nạn.
Lúc này đám người kia chỉ còn dư lại hai người cuối cùng đang cố gắng giãy dụa mà thôi. Tình cảnh này hiển nhiên quá mức khác với sự dự liệu của mọi người, nhóm người bên phía cây cầu nối đến khu vực có lực lượng không gian vốn định thừa dịp song phương đại chiến lưỡng bại câu thương, sẽ sang thanh lý chiến trường nhưng giờ khắc này họ lại phát hiện, chiến đấu vốn nghiêng về một phía nên không có kết quả như bọn hắn mong muốn.
Lúc này cuộc chiến giữa Lôi Yêu và Viên Phi cũng lắng xuống vì người này không làm gì được người kia, tuy Lôi Yêu khống chế lực lượng sấm sét nhưng khi Viên Phi cuồng hoá thân thể, lực lượng hắn quá mức khủng bố, lực lượng hắn có thể chiến cả thiên địa mỗi một côn đánh xuống, trời long đất lở, đánh cho vòm trời cũng phải run rẩy, cuối cùng Lôi Yêu phải thối lui vì hắn thấy hiện tại không phải thời điểm sinh tử đại chiến. Nhìn thấy con mắt cuồng dã của Viên Phi quét mình, thân thể Tông Nhân không ngừng lùi về phía sau, hắn nhìn về phía cây cầu nối đi khu vực có lực lượng không gian một chút rồi lại nhìn chằm chằm vào Lâm Phong cười lạnh nói ra:
– Thủ đoạn cao cường nhưng ta so với ngươi càng có tư cách đi lên đỉnh cao hơn, giờ có nhiều người che chở ngươi như vậy, ngày sau ta sẽ chọn địa phương khác giết ngươi.
Tông Nhân nói xong câu này, hắn muốn hướng về toà thiên kiều nối tới khu vực có lực lượng không gian đi tới, với tình cảnh hiện nay, hắn không dám ở lại nơi này nữa. Lâm Phong thấy tên đầu sỏ muốn chạy trốn muốn đuổi theo nhưng lại gặp đám người từ cây cầu bên cạnh, đến lúc này, sao hắn không hiểu dã tâm đám người này, bọn chúng muốn thừa cơ phía Lâm Phong xảy ra nội chiến để đánh chiếm cây cầu này.
– Ngươi thật hèn hạ, ngươi vậy mà dám cướp đoạt đồ của ta như thế, ngươi căn bản không có tư cách hướng về phía bên này!
Ánh mắt Tề Kiều Kiều nhìn vào Lâm Phong nói ra. Nàng thấy hắn đuổi theo tên kia tới bên này, muốn ngăn cản hắn vì nàng vẫn hậm hực chuyện lần trước. Lâm Phong bình thản nở nụ cười sau đó nhìn về phía Viên Phi nói:
– Viên Phi, bên chúng ta cũng đã thanh lý gần đủ rồi nên bất cứ lúc nào cũng có thể trở về, ngươi có hứng thú đi đến cái cầu nối khác lĩnh ngộ lực lượng khác hay không? Viên Phi nghe được lời nói Lâm Phong, nhếch miệng nở nụ cười: – Được, đi thì đi!
Dứt lời, thân thể hai người bay lên không hướng về cầu nối đi tới khu vực có lực lượng không gian đi tới, Phương Thiên Hoạ Kích trong tay Lâm Phong biến mất, thay vào đó chính là Thiên Cơ kiếm. Chỉ chốc lát sau Lâm Phong và Viên Phi đã đặt chân xuống vùng ngoài cây cầu nối đi khu vực có lực lượng không gian.
-Ta chuẩn bị tu luyện một ít lực lượng không gian.
Thân thể Lâm Phong hạ xuống, hắn cười nói nhẹ nhàng tỏ ra vẻ phi thường bình tĩnh.
– Không thành vấn đề, ta cũng ở đây bồi tiếp ngươi.
Viên Phi gật đầu. Giờ khắc này thần sắc Tề Kiều Kiều như cười mà không phải cười nhìn Lâm Phong sau đó lạnh lùng nói.
– Ngươi dĩ nhiên dám đi tới vị trí chúng ta!
Những người khác cũng trợn mắt nhìn Lâm Phong, người này vậy mà còn muốn ở đây tu luyện, hắn đang muốn chết hay sao.
– Vừa nãy bọn họ không phải cũng muốn chiếm vị trí chúng ta hay sao, đã như vậy, tại sao chúng ta không thể lại đây, huống hồ ta chỉ ở đây tu luyện một ít thời gian mà thôi sẽ không chiếm danh ngạch các ngươi đâu.
Lâm Phong nở một nụ cười xán lạn nói ra, hắn tựa hồ như đang nói một chuyện rất bình thường mà thôi. Nhưng người trên cây cầu này làm sao có khả năng khoan dung.
– Có người miệt thị các ngươi như vậy, chính các ngươi tự nhìn mà làm đi!
Kiều Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng nói ra, cường giả trên cây cầu này nhìn chằm chằm vào Lâm Phong lạnh lùng nói ra:
– Dựa dẫm vào lực lượng người khác mà lại dám tới nơi này hung hăng, Thánh khí của ngươi ta thấy có hứng thú rồi đó!
– Ngươi tự tìm đường chết!
Dứt lời, thân thể người này cũng đột nhiên hướng về phía Lâm Phong lao tới, từng sợi lực lượng không gian ngưng tụ trong bàn tay hắn hóa thành không gian bão táp hướng về phía Lâm Phong lao đến, hắn muốn dùng lực lượng không gian xé rách thân thể Lâm Phong. Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn đối phương, trong con ngươi hắn bắn ra một đạo hàn mang sắc bén sau đó hắn phun ra một đạo thanh âm lạnh lùng:
– Lực lượng không gian ta cũng biết một ít!
– Xì… Âm thanh xé rách truyền ra, lúc này đoàn người kia phảng phất như nhìn thấy một vệt tử quang óng ánh xé rách không gian ra từng mảng, lực lượng huỷ diệt không ngừng cắn nuốt tất cả.
– Ầm ầm!Nguồn truyện audio
Âm thanh ầm ầm như một vụ nổ đột nhiên truyền ra khiến tâm thần người ta run lên, bọn họ lập tức nhìn thấy thân thể đang ép về phía Lâm Phong bị nổ tung!
– Thánh khí có nhưng đáng tiếc ngươi không có mạng để giữ nó!
Trong không gian yên tĩnh không ngừng vang lên thanh âm của Lâm Phong khiến tâm thần đám người kia co giật, không có mạng để nắm!