Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 216 [Chương 1076 đến 1080]
❮ sautiếp ❯Chương 1076: Hoa Quả Sơn – Thủy Liêm động
Quá dũng mãnh, bọn họ khó có thể tưởng tượng, Viên Phi lại có uy thế khủng bố như thế. Vừa rồi, bọn họ chỉ cảm thấy trời như muốn sụp xuống, một màn cuối cùng kia mới ghê, ảo ảnh Yêu Hầu phía sau Viên Phi xuất hiện như núi, cầm trong tay cây gậy thật lớn, đánh tới đại thế thiên địa.
So với thời điểm Lâm Phong đạp lên cửu trọng thiên ngày ấy còn cuồng mãnh hơn. Tuy nhiên cũng khó trách, Viên Phi có thể dễ dàng đuổi giết loại nhân vật như Hiên Viên Phá Thiên, gia gia của gã lại là Đại Viên Hoàng, muốn không mạnh mẽ cũng khó. Lâm Phong cũng bị uy thế chân thực của Viên Phi dọa một trận. Này mới mãnh liệt chứ, lực rút như núi, khí thế kinh người, giống như Yêu Hầu viễn cổ giáng xuống, tay không có thể xé trời.
Trước mặt người này, Hiên Viên Phá Thiên còn có thể nổi nóng mới kỳ quái, bị đuổi giết đến vô cùng thê thảm. Ảo ảnh Yêu Hầu thật lớn biến mất, gậy gỗ kia lại hóa thành một mộc côn màu đen bình thường, lăn tới tay Viên Phi, Lâm Phong đoán mộc côn này có lẽ cũng cực kỳ bất phàm. Tâm niệm vừa động, Lâm Phong bước chân ra, trực tiếp xuất hiện trên cửu trọng thiên, đi đến bên người Viên Phi, cười nói:
– Cái tên nhà ngươi thực làm ta giật cả mình!
– Hà hà, lão già này làm ra cái đồ chơi cửu trọng thiên này, quả thật rất lợi hại đấy, có muốn thử tầng trên kia một chút hay không? Viên Phi cười ngây ngô, ngón tay chỉ phương hướng Thiên ngoại thiên trên không kia.
– Hả?!
!! Mọi người nhìn theo ngón tay Viên Phi chỉ lên Thiên ngoại thiên, trong lòng lập tức cả kinh, cái tên này quả nhiên là không sợ trời không sợ đất, cái gì cũng muốn thử một chút, ngay cả Thiên ngoại thiên gã cũng muốn đi lên.
– Được, chúng ta đi nhìn thử một chút!
Lâm Phong mỉm cười, tuy rằng hiện giờ không thể đi lên được, nhưng ít ra cũng phải thử một lần, Thiên ngoại thiên trên kia rốt cuộc có gì khủng bố. Dứt lời, hai người liếc nhau một cái, bước chân lập tức mạnh mẽ nhảy tới, bước qua chỗ Thiên ngoại thiên mờ ảo kia, không chút nào kiêng kỵ. Đều đã đến được cửu trọng thiên, bước tiếp theo là Thiên ngoại thiên, đi lên thử một chút cũng không sao, dù sao thì nó cũng là mục tiêu chinh phục kế tiếp của Lâm Phong.
– Oanh!
Còn chưa bước đến Thiên ngoại thiên, Lâm Phong và Viên Phi đã đồng thời cảm thấy một cỗ uy áp kinh khủng từ trên không truyền đến, đại thế thiên địa hóa thành một cối xay bằng mây thật lớn, uy thế cuồn cuộn, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
– Cái đại thế chó má gì vậy, lại ảo hóa ra thực ảnh!
Viên Phi chửi nhỏ một tiếng, cùng Lâm Phong hai người lập tức lui trở về, hiển nhiên đều biết bản thân không thể đi lên đó được. Đợi sau khi hai người đi xuống, cối xay bằng mây trong hư không lại dần dần tiêu tan, mây trôi nước chảy, hóa thành hư vô, giống như chưa từng xuất hiện, làm cho người ta ngạc nhiên thán phục.
– Đại thế thiên địa này hóa thành cối xay giống như một kiện thánh khí đáng sợ, nếu đè ép xuống có lẽ sẽ đè nát ta với ngươi luôn, đây không phải rắp tâm làm khó dễ ngươi sao!
Viên Phi vì Lâm Phong mà bất bình, muốn trở thành đệ tử thân truyền của Hoàng Vũ, lại phải trèo lên Thiên ngoại thiên rắm chó này, cái này còn hóa thành cối xay mây kia, ẩn chứa lực lượng thiên địa, hơn nữa còn ngưng thực rồi, làm sao mà phá…!!!
– Nếu đã định ra quy củ này, nhất định có thể phá, nhưng bây giờ ta còn chưa đủ lớn mạnh thôi!
Lâm Phong cũng không nghĩ tiêu cực, hiện tại không thể phá, cũng không có nghĩa phá không được. Con đường võ đạo nhiều chông gai, Thiên ngoại thiên này sao có thể không chinh phục được, hắn tin tưởng sẽ có một ngày hắn đạp lên đại thế này, bước lên Thiên ngoại thiên.
– Hy vọng như thế đi, Lâm Phong, nếu đám lão già này không dụng tâm dạy ngươi, ngươi đi Hoa Quả Sơn – Thủy Liêm động tìm ta, ta bảo ông già nhà ta dạy ngươi!
Viên Phi cười khờ nói, lại làm cho vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, thân thể như bị điện giật.
– Hoa Quả Sơn – Thủy Liêm động!
!! Thì thào nói nhỏ một tiếng, trái tim Lâm Phong co giật. Yêu Vượn, gậy gỗ, Hoa Quả Sơn, Thủy Liêm động, Lâm Phong không kìm nổi, chửi nhỏ:
– Trời ạ… ta đây… là gặp….
Tôn hầu tử sao….
– Đúng, Hoa Quả Sơn, Thủy Liêm động, Lâm Phong ngươi nhớ cho kỹ!
Viên Phi cười nói, lại không biết, lúc này, trong lòng Lâm Phong đang chửi, má nó!
– Chỗ của ngươi, từ tổ tiên ngươi tới nay vẫn được gọi là Hoa Quả Sơn, Thủy Liêm động sao? Lâm Phong không kìm nổi hỏi, trong lòng bốn bề dậy sóng, trong đầu liền nghĩ tới một hàng chữ cổ.
– Không phải, trước kia, chúng ta gọi là Thạch Hầu Sơn, tuy nhiên, ngàn năm trước, xuất hiện một nhân vật biến thái, quét ngang Bát hoang, chấn động cổ kim.
Bên ta có một vị lão tổ tông mời y chiến một trận, kết quả bị bại rối tinh rối mù, lúc người nọ rời đi có nói cho lão tổ tông, từ nay về sau, Thạch Hầu Sơn đổi thành Hoa Quả Sơn, động phủ bên cạnh thác nước đổi thành Thủy Liêm động! Viên Phi trả lời Lâm Phong, khiến trái tim Lâm Phong càng thêm co quắp, ngàn năm trước!
– Nhân vật biến thái kia là ai, hiện tại y còn sống hay không? Lâm Phong truy hỏi, có thể đánh tổ tông Đại Viên Hoàng thất bại thảm hại, có thể biết đối phương biến thái cỡ nào.
– Không nói được, ngươi biết cũng không có chỗ tốt, đợi về sau có cơ hội nói cho người biết.
Về phần y còn sống hay không, cũng không ai biết, nhưng có thể khẳng định, nếu y còn sống, tuyệt đối đã phá vỡ Cửu Tiêu đại lục này. Viên Phi dường như không muốn nói nhiều, trong mắt có vẻ kính sợ, rất khó tưởng tượng, tên bướng bỉnh không chịu thuần phục này thế nhưng cũng sẽ có kiêng kỵ, chân chính kính sợ một người.
– Được rồi, Lâm Phong huynh đệ, ta cũng đã tới xem ngươi rồi, nên tìm lão già đưa ta về nơi thí luyện thôi, ta còn phải từ nơi ấy trở về, nhớ rõ nhất định phải tới tìm ta.
Viên Phi đánh lên đầu vai Lâm Phong, khiến xương cốt Lâm Phong dường như muốn tan ra, người này xuống tay thật là độc ác. Bước chân ra, Viên Phi đi về phía xa, tự nhiên phóng khoáng mà đến, lại thoải mái rời đi.
– Nếu chuyện mừng của ngươi, cũng nhớ kỹ gọi huynh đệ ta tới uống chén rượu.Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!
Thanh âm cuồn cuộn của Viên Phi truyền đến, ngay sau đó thân hình gã biến mất. Nhìn bóng dáng Viên Phi biến mất, trên mặt Lâm Phong hiện lên nụ cười nhẹ, có một số người kết giao không lâu, nhưng đã thành tâm giao. Một lát sau, nụ cười trên mặt Lâm Phong biến mất, trở thành gắt gao cau mày, suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn, thật lâu sau mới thở dài một hơi, ngửa đầu nhìn hư không.
– Bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên….
Còn có chữ viết quen thuộc kia, lại không ngừng phiêu đãng trong đầu của hắn, giống như đã khắc thật sâu.
– Có phải ngươi hay không….
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, giống như đang nói chuyện với trời! Mọi người nhìn Lâm Phong thất thần, người này đang làm cái gì vậy, làm sao lại cảm giác có chút không bình thường.
– Cùng Kỳ, lão khốn khiếp kia, không biết nhân vật niên đại nào, nói không chừng cái gì lão cũng biết.
Đúng lúc này Lâm Phong đột nhiên nhớ đến Cùng Kỳ, tâm niệm lập tức khẽ động, cửa lớn của tòa cung điện hắn vừa được ban cho mở ra, thân hình Lâm Phong lóe lên, trực tiếp tiến vào trong đó.
– Rầm!
!!! Vừa mới lóe vào trong đại điện, một cỗ lực lượng khổng lồ vô cùng đáng sợ trực tiếp áp bách lên người, Lâm Phong không chuẩn bị chút nào trực tiếp ngã sấp trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích. Thân thể hắn bị đè ép đến run nhè nhẹ, cảm giác như trên lưng vác thêm vài ngọn núi vô cùng nặng.
– Bị hố a!
!!! Trong lòng Lâm Phong đã chửi má nó, ngẩng đầu cũng cảm giác lực áp bách khủng bố, liếc mắt đánh giá cái cung điện mênh mông này. Rỗng tuếch, không có cái gì, chỉ có khí tức chân nguyên khủng bố tràn ngập, thậm chí hiện lên sương mù nhè nhẹ, có thể thấy được trong chỗ này, lực lượng chân nguyên đáng sợ tới cỡ nào. Hai tay Lâm Phong chống trên mặt đất, hai đầu gối gấp khúc gian nan đứng dậy, đứng thẳng lưng, cuối cùng ổn định thân hình. Lực lượng áp bách trong cung điện này còn muốn khủng bố hơn thất trọng thiên, sắp vượt qua lực áp bách đáng sợ của bát trọng thiên, đè ép thân thể hắn muốn nổ tung, huyết mạch sôi trào, xương cốt trên người đều sai chỗ, phát ra tiếng vang răng rắc. Ngẩng đầu, Lâm Phong nhìn đỉnh đại điện, vô cùng kỳ diệu, dường như có một cỗ lực lượng kỳ dị đan vào trong đó, khi thì hóa thành đồ án tinh thần, khi thì hóa thành một bức họa núi sông, một cỗ lực lượng thần bí. Cỗ lực lượng kinh khủng này trấn áp cả tòa đại điện, khiến cho lực lượng áp bách cuồng mãnh vô cùng.
– Cung điện này….
Thật không tệ!!!! Lâm Phong cắn răng nói, hắn có chút hiểu ra với lời Viên Phi, cái gọi là Đấu Chiến Thắng địa kia, sau khi đi vào e rằng không chết cũng mất một tầng da. Bàn tay vung lên, một bóng dáng từ trong Tuyết Yêu Tháp đi ra.
– Rầm!
!!! Tiếng vang nặng nề truyền ra, bóng dáng kia bị lực lượng áp bách khủng bố ép đập mạnh lên mặt đất.
– Khốn khiếp, ai hố bản Đế!
Cùng Kỳ bị đập đến đầu ong ong, hung hăng đánh lên đầu, cảm giác đầu muốn chìm xuống, đôi mắt cực đại lập tức mở ra, ánh mắt nó nhìn chằm chằm Lâm Phong, giống như muốn một ngụm nuốt chửng Lâm Phong.
– Khốn khiếp, ngươi không biết tôn trọng tiền bối, bản Đế không để yên cho ngươi!
Cùng Kỳ nghiến răng, lộ ra răng nanh sắc bén, bị giấu trong Tuyết Yêu Tháp khiến nó buồn chết, vừa ra ngoài đã bị người này hố một quả chó ăn phân. Hơi quá đáng rồi, nó đường đường là Đại Đế, Đại Đế vĩ đại ngạo mạn thiên địa!
Chương 1077: Lâm Phong xui xẻo
– Ngụy đế, ta có chuyện quan trọng muốn hỏi ngươi!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, có chút nghiêm túc. Con ngươi Cùng Kỳ lóe lên, nhìn chằm chằm hắn, tên khốn khiếp này lại nổi điên cái gì.
– Ngươi hỏi!
– Ngươi có biết lai lịch của Hoa Quả Sơn – Thủy Liêm động không? Lâm Phong hỏi.
Cùng Kỳ nghe xong câu hỏi của Lâm Phong, con ngươi cực đại cứng đờ, trong ánh mắt đột ngột lóe lên tia sắc bén. Biết, đương nhiên nó biết! Nhìn vẻ mặt Cùng Kỳ, Lâm Phong biết không cần hỏi nhiều, Cùng Kỳ nhất định biết.
– Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi trả lời ta có phải hay không là được.
Vẻ mặt Lâm Phong chăm chú nhìn Cùng Kỳ, nghiêm túc nói:
– Cái vị thiên kiêu tạo ra thần niệm Cung Khuyết, ngâm ra câu “Bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên, và người biến thái đánh bại Viên Hoàng khi xưa, cũng đổi Thạch Hầu Sơn đổi thành Hoa Quả Sơn – Thủy Liêm động, có phải cùng một người hay không? – Hô….
. Cùng Kỳ đứng dậy, lực lượng áp bách đáng sợ kia lúc này lại không cách nào đè sập thân thể nó, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lâm Phong:
– Ngươi biết cái gì? – Quả nhiên là một người!
Trong lòng Lâm Phong mạnh mẽ run lên, hắn vừa mới nghe Viên Phi nói, Thạch Hầu Sơn bị người ta cưỡng ép đổi tên, hắn đã suy đoán ra rồi. Thế giới này không có cái gì gọi là Tiên giới, cũng không có khả năng xuất hiện nhân vật thần linh trong thần thoại, nơi này là Cửu Tiêu đại lục, dị thế giới! Cho nên, chân tướng, chỉ có một khả năng… là y!
– Ngươi biết y là ai sao? Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm Lâm Phong, không có khả năng, Lâm Phong làm sao có thể biết y, nhân vật yêu nghiệt kia, ngày xưa từng làm cho đại lục run rẩy!
– Không biết, chỉ nghe nói một chút bí mật!
Lâm Phong nói sang chuyện khác:
– Ngụy Đế, tên nhà ngươi thật không ngờ a, dưới cỗ áp bách này thế nhưng lại không có cảm giác!
Nhắc tới chuyện này, hai mắt Cùng Kỳ liền bốc hỏa, cắn răng, nhìn chằm chằm Lâm Phong.
– Ầm!
! Một đoàn ngọn lửa đáng sợ từ trong miệng Cùng Kỳ phun ra, bay thẳng về phía Lâm Phong.
– Rầm!
!! Lâm Phong vừa định né tránh, lại bị lực lượng áp bách kinh khủng kia trực tiếp đè sấp xuống, trợn trắng mắt không còn gì để nói. Đây là cung điện hắn ở lại, như thế này phải sống sao?
– Bị hố, quá lừa bịp rồi!
– Tiểu tử, ai bảo ngươi hố bản Đế!
Cùng Kỳ vui sướng khi người gặp họa cười nói, nhưng vào lúc này, một đạo kiếm sắc bén xẹt qua người nó, khiến ánh mắt của nó cứng đờ, mạnh mẽ lóe lên, ngay sau đó cũng rầm một tiếng, hung hăng ngã trên mặt đất.
– Ai bảo ngươi để bản Đế đi ra đây!
Cùng Kỳ gầm thét một tiếng, địa phương rắm chó này, còn không bằng đứng trong Tuyết Yêu Tháp.
– Ta cho ngươi ra đây để trải nghiệm, miễn cho ngươi không biết hiện tại là năm nào!
Lâm Phong khinh bỉ nói, khiến Cùng Kỳ rít gào với hắn:
– Bản Đế còn cần trải nghiệm cho biết đời? Không phải chỉ là một rãnh mương Thánh vân có lực lượng thiên địa di chuyển thôi sao.
Lửa, cuồng phong, hội tụ đại thế cùng một chỗ, cái ngươi thấy được vẫn là thứ đơn giản nhất đấy, về sau nơi này mình ngươi chịu, mau đưa bản Đế trở lại trong Tuyết Yêu Tháp, bản Đế cần nghỉ nuôi dưỡng một hồi.
– Sẽ không ác như vậy chứ!
Lâm Phong nghe thấy Cùng Kỳ bảo vậy, run rẩy ngẩng đầu nhìn thoáng qua ảo ảnh chư thiên sao cùng với núi sông trên đỉnh cung điện, lực lượng áp bách cường đại như vậy vẫn đơn giản nhất hay sao?
– Đừng được tiện nghi mà còn khoe mẽ, tòa cung điện này nếu bán ra tuyệt đối vô giá, cũng đủ thời gian cho ngươi lĩnh ngộ lực lượng thiên địa to lớn ảo diệu, nó đang giúp ngươi hiểu được uy áp đại thế của thiên địa tự nhiên.
Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn Lâm Phong, lơ đãng tiết lộ trọng điểm cho Lâm Phong. Khóe miệng Lâm Phong khẽ cười, người này mặc dù miệng toàn nói nhảm, nhưng cái cần nói cũng đã nói, muốn tạo thành một tòa cung điện như vậy, tất nhiên phải là cường giả có thực lực khủng bố, Mộc Trần cũng đã nói, trong cung điện này có bút tích của Vũ Hoàng!
– Chúng ta đi ra xem một chút!
Lâm Phong nói một tiếng, chậm rãi quen thuộc cung điện này, hiện tại hắn có chút tò mò, con đường lớn phía trước cửu trọng thiên kia có mấy thứ tài nguyên tu luyện gì đó, ít nhất phải quen thuộc trước mới được. Bước chân ra, Lâm Phong đi từng bước một ra phía ngoài đại điện, trên chân giống như chống đỡ núi cao, vô cùng trầm nặng, một bước đạp xuống đất đều phát ra âm thanh run rẩy. Quay đầu thoáng nhìn lại Cùng Kỳ, Lâm Phong lại phát hiện tên Cùng Kỳ đi lại thực nhẹ nhàng, giống như thực dễ dàng, như giẫm trên đất bằng, tuyệt không cố sức, không biết lại dùng thủ đoạn gì, thời điểm cất bước thế nhưng lại hóa giải lực lượng đại thế đáng sợ. Rất nhanh, Lâm Phong đã đi ra khỏi đại điện, hắn cảm giác thân thể buông lỏng, thoải mái hơn vô số lần, mà Cùng Kỳ trong lúc vô tình cũng đi tới bên cạnh hắn. Hai người đi đến cái cổ đạo phía sau cửu trọng thiên, phía trước, sương mù tràn ngập, giống như tiên cảnh nhân gian, đẹp không sao tả xiết, từng tòa cổ điện đứng sừng sững hai bên đều lộ ra khí tức cổ xưa, không biết bên trong sẽ có điều huyền diệu gì.
– Chỗ tốt đó, đây là địa bàn của Vũ Hoàng đi!
Đôi mắt to lớn của Cùng Kỳ lóe lên, trong mắt dường như tỏa ra ánh sáng có chút yêu tà, như đánh chủ ý vào cái gì đó.
– Chúng ta đi qua xem.
Lâm Phong bước đến phía trước, Cùng Kỳ đi theo phía sau hắn, chỉ đi cùng Lâm Phong chốc lát, Cùng Kỳ lại ngừng lại, không có tiếp tục tiến về phía trước, mà lười biếng nằm tại chỗ, dường như chuẩn bị chờ xem cuộc vui. Lúc này, chỗ Lâm Phong giẫm chân đột nhiên truyền đến một cảm giác dao động, sương mù tràn ngập dưới chân, bao vây lấy thân thể hắn vào bên trong. Rất nhanh, từng luồng khí tức kỳ diệu thẩm thấu mà ra, sương mù bao vây cả mảnh không gian này lại, khiến đôi mắt Lâm Phong hơi cứng lại. Chỉ thấy trước mặt hắn, xuất hiện một bóng người… hoàn toàn giống hệt bóng dáng hắn! Hiển nhiên, phía trước là bóng dáng, không thể nào là hắn, nhưng mà thời điểm đi ra lại giống nhau, không có nửa điểm khác với hắn. Bản thân Lâm Phong cũng lần đầu tiên nhìn thấy rõ ràng tất cả tướng mạo của mình.
– Ảo cảnh!
Hiện giờ Lâm Phong đã sớm khác với hắn ngày xưa, nháy mắt liền hiểu được bản thân gặp phải cái gì, không thể nghi ngờ, bóng dáng trước mắt giống hệt hắn, đương nhiên ảo hóa ra, chỗ hắn đứng hiện giờ ở giữa ảo cảnh, mảnh ảo cảnh này huyễn hóa ra người hoàn toàn giống hệt Lâm Phong.
– Không nghĩ tới, muốn đi vào trong phiến thiên địa này, lại cần phải trải qua một mảnh ảo cảnh, không biết trong ảo cảnh, ta đây mạnh cỡ nào.
Lâm Phong bước chân về phía trước, vô cùng vững vàng, từng bước bước ra giống như tập hợp đại thế, lực lượng vô hình đánh tới phía huyễn ảnh của hắn, nhưng mà huyễn ảnh của hắn lại không chút sứt mẻ, đứng nơi đó giống như một pho tượng.
– Ầm!
Lâm Phong bước chân tới, đánh giết về phía huyễn ảnh của mình, một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn bất ngờ tập kích, giống như ngàn vạn con ngựa đồng loạt chạy, khí thế uy mãnh. Ảo ảnh kia vẫn bất động, thẳng đến khi một quyền đáng sợ của Lâm Phong sắp đánh tới nó, trong đôi con ngươi kia dường như mới có thần thái, đột ngột, một cỗ uy áp kinh khủng giáng xuống người Lâm Phong, dưới uy áp đáng sợ này, ngay cả cảm giác hô hấp cũng khó duy trì bình thường.
– Ầm!
Cũng là một tiếng động trầm đục truyền ra, huyễn ảnh Lâm Phong cũng đánh ra một quyền. Một quyền này giống như gợi ra đại thế thiên địa, một cỗ đại thế kinh khủng hóa thành cơn lốc, hội tụ lên quyền, sản sinh ra thế quyền đáng sợ.
– Ầm ầm!
Lâm Phong như trúng đòn nghiêm trọng, thân thể mạnh mẽ bay ra ngoài, cảm giác cánh tay vô cùng đau đớn, giống như muốn nổ tung, mà khí huyết trong cơ thể cũng quay cuồng.
– Mạnh như vậy!
Lâm Phong vẻ mặt cứng ngắc, nhưng mà còn không đợi hắn có thời gian thở dốc, huyễn ảnh kia lại lao đến, vẫn một quyền như vậy đuổi giết tới, dẫn động lực lượng đại thế. Thời điểm nắm tay lóe lên, chân nguyên trong hư không dường như đều bị hút hết, quyền mang hóa thành lưu quang, trong chớp mắt giống như sao rơi, khủng bố đến cực điểm.
– Ầm, ầm, ầm….
!!!! Từng nắm quyền đáng sợ không ngừng đánh lên người Lâm Phong, đem hắn đánh đến đầu phát mộng, máu tươi chảy như điên. Cuối cùng một tiếng rầm vang vọng, thân thể hắn hung hăng ngã xuống đất, chỉ cảm thấy cả người giống như rời ra thành từng khúc.
– Mẹ nọ, vận rủi gì đây!
Lâm Phong không kìm nổi thét một tiếng, xui xẻo quá rồi, ánh mắt đảo qua, Lâm Phong liền nhìn thấy Cùng Kỳ lười biếng nằm đó, thảnh thơi tột độ.
– Ngươi đã sớm biết nơi này có ảo cảnh!
Lâm Phong hung ác trừng mắt nhìn Cùng Kỳ.
– Tiểu khốn khiếp, quý trọng cho tốt đi.
Thánh vân trong tòa cung điện kia kết nối với lực lượng thiên địa to lớn kỳ diệu giúp ngươi thành thế, trong ảo cảnh này lại có một huyễn ảnh, lúc giơ tay nhấc chân đều có thể kết nối với đại thế thiên địa, chỉ giáo ngươi tu luyện. Ngươi còn thiếu cái gì nữa, nếu có một ngày ngươi có thể giống như cái huyễn ảnh của ngươi, giơ tay nhấc chân đều kết nói với lực lượng của thiên địa, dễ dàng phát huy được lực lượng đại thế mạnh mẽ, khi đó, ngươi cũng có thể dễ dàng đánh bại bản thân bây giờ rồi! Cùng Kỳ lười nhác nói, khiến vẻ mặt Lâm Phong nghiêm túc hẳn, xem ra cũng không phải quá xui xẻo, vừa họa vừa phúc! Nghĩ vậy, Lâm Phong đứng dậy, vỗ vỗ trên người, chấn hưng tinh thần, tràn đầy chiến ý!
Chương 1078: Đại trí giả ngu
Tiếp tục đi vào trong ảo cảnh, ảo cảnh lại lần nữa sinh ra huyễn ảnh của hắn, giơ tay nhấc chân đều có uy thế thiên địa, uy lực khủng bố tuyệt luân, cho dù hắn sử dụng sát phạt thuật cũng bị đối phương dùng một chưởng đánh bay ra. Đáng thương Lâm Phong, không có bất cứ ý niệm nào, lại bị đánh bay ra, nội thể chấn động.
– Tiếp tục, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ đánh bại nó đó!
Cùng Kỳ nằm ở đó, cười như không cười, hiển nhiên đang vui sướng khi người gặp họa. Lâm Phong trừng mắt liếc lão một cái, nói:
– Ngụy Đế, có muốn tới thử chút hay không?!
Cùng Kỳ khinh bỉ liếc Lâm Phong một cái, nói:
– Bản đế thần thông cỡ nào, tiểu thuật này chả lẽ còn cần bản Đế lấy thân thử nghiệm.
Đừng nói lực lượng đại thế thiên địa này, lực lượng đạo ta cũng đã nắm trong tay, nếu không lúc trước làm sao lại dễ dàng bày ra đại trận sát phạt thánh vân.
– Ai biết được, ngươi có nói khoác hay không!
Lâm Phong cho Cùng Kỳ một ánh mắt coi thường, làm Cùng Kỳ tức giận đến nỗi từ trên mặt đất nhảy dựng lên mắng:
– Tiểu khốn khiếp, ngươi biết cái gì, đừng tưởng rằng nắm được một ít lực lượng Thánh vân là có thể thực sự phát huy ra uy lực của nó.
Ta nói cho ngươi biết, không có đụng tới lực lượng đạo, ngươi căn bản không có khả năng phát huy ra uy lực Thánh vân chân chính, nếu không sao có thể không giết nổi mấy tên Thiên Vũ. Thánh vân hiện giờ của ngươi chỉ là thứ nho nhỏ, dựa vào đạo vẽ ra hình thức ban đầu, chỉ là hình thể thôi chứ không có được cái thần!
– Cái gì gọi là đạo? Lâm Phong hỏi.
– Một bông hoa, một thế giới là đạo, một ý niệm của Phật là đạo, một bước một hư không cũng là đạo.
Đạo bao dung vạn vật, chế tạo Thánh khí phải nắm rõ đạo Thánh văn trước, để Thánh khí đó có được uy thế thiên địa. Cùng Kỳ ngẩng cao đầu, tụng kinh cho Lâm Phong, nói xong lại hung hăng liếc nhìn Lâm Phong một cách khinh bỉ:
– Nói cho ngươi, ngươi cũng nghe không hiểu!
Lâm Phong cắn răng, lão khốn khiếp nhân vật bất tử ngàn năm không chết, hơn nữa còn là một Đại Đế, hiểu biết uyên bác, quả thật hắn cần học tập, cứ để cho lão khinh bỉ một phen.
– Lực lượng thiên địa tự nhiên này cùng đạo có quan hệ gì? Lâm Phong lại hỏi.
– Không hiểu thiên địa, làm sao có thể bao hàm đạo, chỉ có nắm lực lượng đại thế thiên địa trong tay, mới có thể hiểu ra đạo, lúc giơ tay nhấc chân đều phát huy ra quỹ tích đạo.
Cùng Kỳ tiếp tục khinh bỉ Lâm Phong, dáng vẻ tôn nghiêm, tuy nhiên khi đặt trên thân thể hung bạo của lão lại có vẻ có chút buồn cười.
– Ý ngươi nói, phải nắm lực lượng đại thế thiên địa trước, mới có thể ngộ ra lực lượng đạo? Lâm Phong hỏi.
– Đúng vậy, võ đạo, võ đạo, ngươi có thể hiểu ý nghĩa thực sự của chữ thứ hai chứ? – Không hiểu!
Lâm Phong trả lời gọn gàng dứt khoát.
– Ngu ngốc!
!! Cùng Kỳ thở dài một tiếng, ngửa đầu ngồi xuống, ngậm miệng không nói, hai cái chân trước còn bắt đầu rung rung, khiến Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi, lão khốn khiếp này.
– Chỗ ta có chút áo nghĩa chi tinh, Ngụy Đế ngươi cầm dùng đi.
Lâm Phong ném một chiếc nhẫn trữ vật cho Cùng Kỳ, làm cho hai mắt lão tỏa sáng, trở nên cực ký sáng chói. Dò xét đồ vật bên trong nhẫn trữ vật, Cùng Kỳ thì thào nói nhỏ:
– Ý nghĩa chân chính của võ đạo là vô giá, một chữ ngàn vàng, không đổi!
Nói xong, lão tiếp tục ngẩng đầu, ngậm miệng không nói, khiến Lâm Phong tức xì khói. Lão khốn khiếp này, trên người vốn có chút đồ giấu riêng, không biết lão muốn nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy làm cái gì. Cực buồn bực chính là, cảnh giới người này không một chút biến hóa, không cần nhiều lời Lâm Phong cũng biết, lão khốn khiếp kia là che giấu rồi, khẳng định không có khả năng dừng mà không tiến!
– Lão khốn khiếp kia!
Lâm Phong hận đến cắn răng, không nói được lời nào, lại ném thêm một nhẫn trữ vật tới. Dò xét xong, lần này Cùng Kỳ mới hài lòng quay qua nói:
– Cửu Tiêu đại lục đã tồn tại bao nhiêu năm thì không thể kiểm chứng, nhưng cổ nhân thật không lừa ta, hai chữ võ đạo không phải lấy lung tung, mà có chủ ý.
Võ đạo, võ đạo tách ra võ và đạo. Đạo, gọi là thiên địa chi đạo, thiên địa tự nhiên, vạn vật cũng là đạo, nắm đạo trong tay, ngươi có thể dẫn ra các loại lực lượng đáng sợ. Về phần võ, là pháp, là cực, là pháp tắc, nắm trong tay pháp tắc chi nhân, thực sự có thể lấy một ý niệm trong đầu hủy thiên diệt địa, không gian nổ tung, khiến năm tháng trôi qua, làm thương hải tang điền, áo nghĩa là hình thức ban đầu của pháp tắc.
– Cho nên chúng ta theo đuổi võ đạo, chỉ đang không ngừng thăm dò truy tìm lực lượng đạo và pháp, đạo pháp hợp nhất, là bất diệt, có thể xuyên phá cả mảnh thiên địa này!
Lâm Phong trầm mặc một trận, hai chữ võ đạo hóa ra có chủ ý trong đó, pháp tắc và đại đạo, mục tiêu truy đuổi cuối cùng của người trong võ đạo.
– Trong tòa cung điện ngươi ở này, không chỉ có lực lượng đại thế, còn có lực lượng đạo trong đó, huyền diệu khó lường, hẳn là Vũ Hoàng tạo ra!
Cùng Kỳ lại nói với Lâm Phong làm cho thân thể Lâm Phong run rẩy, quả nhiên, Mộc Trần đã nói qua, cung điện do Vũ Hoàng tự mình tế luyện.
– Nhớ năm đó, bản Đế tư thế oai hùng cỡ nào, thật đáng buồn, đáng tiếc!
Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, vô cùng buồn bã, nhìn lão khốn khiếp giả bộ đủ kiểu, Lâm Phong thật muốn một cước đạp bay lão.
– Nói mấy câu liền lừa của ta nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, lão bất tử này!
Lâm Phong cắn răng, lập tức lại đi vào trong ảo cảnh, lần lượt bị chà đạp đi ra, tuy nhiên bị mảnh ảo cảnh này đạp ra cũng đồng nghĩa với việc hắn không đi vào được phía sau cung điện. Sau khi bị ngược đãi vô số lần, Lâm Phong rốt cuộc buông tha, kéo thân hình mệt mỏi trở lại đại điện. Lực lượng áp bức kinh khủng đáng ghét nháy mắt đè xuống, đè cong thân thể hắn, khiến cả người hắn đều phải chịu một cỗ đau nhức. Tuy nhiên Lâm Phong cắn răng nhẫn nhịn, xem như một loại ma luyện là được rồi, nhưng thứ này đều chuẩn bị cho đệ nhất môn đồ như hắn, hắn không muốn chịu đựng, thì phía sau có người muốn thay hắn đến chịu. Vừa rồi, hắn liếc mắt quan sát dưới cửu trọng thiên một chút, nơi đó có rất nhiều người đang dò xét thử bước lên cửu trọng thiên, muốn không ngừng trèo lên đến khi được một tầng thang trời, như vậy bọn họ có thể thay thế được vị trí của người khác, được ở trong cung điện của người khác với tài nguyên tu luyện tốt hơn. Những người khác vì không để bị vượt qua, cũng không có nửa phần lơi lỏng, cũng chỉ có thể thử lên trời, như vậy mới có thể không bị chen xuống. Chỗ hắn ở cửu trọng thiên, tạm thời không có nguy cơ bị người thay thế, nhưng sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, đừng nói bị người thay thế, cho dù không có những người này, hắn cũng phải không ngừng thúc dục bản thân. Sau nửa tháng, vẫn trong mảnh ảo cảnh kia, hiện giờ chưởng lực Lâm Phong càng thêm kinh khủng, cho dù không hề dựa vào thủ đoạn thần thông để công kích, chỉ tùy ý đánh ra một chưởng, cũng có thể dẫn động lực lượng thiên địa khủng bố. Hơn nữa, thể lực hắn lại hùng mạnh hơn, một cái tát đánh tới có thể đè chết người có cảnh giới cao hơn hắn. Nhưng như thế vẫn còn chưa đủ, vẫn phải bị ngược đãi thương tích đầy mình mới đi ra, nhưng hắn hiện giờ đã không có nửa điểm suy sút nổi giận, chỉ có lạnh lùng nghiêm nghị, cứng cỏi, tâm như bàn thạch.
– Ngụy Đế, bàn tay đánh ra lực lượng đại thế tự nhiên, cho dù có thể phát huy ra lực lượng công kích khủng bố, nhưng đối phương cũng có thể dựa vào thủ đoạn thần thông dũng mãnh.
Nói thế, lực lượng đại thế thiên địa này chẳng lẽ chỉ có thể dùng để ngộ đạo? Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ, tìm kiếm giải thích nghi hoặc. Bây giờ chưởng lực hắn đã khủng bố hơn, nhưng đối phó với một số người có thần thông thuật lợi hại, thì vẫn phải cần dựa vào thủ đoạn sát phạt mới được.
– Ngu xuẩn như lợn a!
Cùng Kỳ cường điệu khinh bỉ Lâm Phong, ngửa mặt lên trời than thở:
– Không ngờ lại có người ngu xuẩn như vậy, nếu ngươi có thể dẫn động đầy đủ lực lượng đại thế, hóa nó thành công kích của ngươi, công kích gấp hai giết không chết đối phương, nếu người làm được gấp ba thì sao? Gấp bốn lại thành thế nào? – Càng làm cho bản Đế không còn gì để nói chính là, ngươi thế nhưng lại hỏi ra vấn đề ngu xuẩn như vậy, cho ngươi lĩnh ngộ đại thế tự nhiên, cũng không phải để ngươi lấy ra dùng như vậy, tại sao thời điểm dùng lực lượng thần thông công kích lại không dung nhập nó vào? Nếu thủ đoạn thần thông của ngươi vốn đủ dũng mãnh, lại thế đại thế thiên địa tự nhiên, sẽ làm cho nó phát huy ra uy lực gấp bao nhiêu lần? Đại Năng Giả chân chính, mỗi một thủ đoạn công kích tùy ý nào cũng ẩn chứa đại đạo, công kích này cũng không phải chỉ công kích cậy mạnh, mà bất kỳ thủ đoạn công kích nào.
– Ách….
Lâm Phong bị Cùng Kỳ mắng đến bản thân cũng tự cảm thấy mình ngu xuẩn. Xem ra mấy ngày nay vẫn bị ảo ảnh cùng với tòa cung điện kia lấy thế áp bách khiến đầu hắn cũng mít đặc rồi, chỉ biết ngộ thế, mà không để ý đến cái khác, nếu đổi lại trước kia chắc sẽ không phải như vậy mới đúng. Điều này làm cho Lâm Phong có chút buồn bực!
– Ai, nhớ năm đó bản Đế tư thế oai hùng cỡ nào, không biết làm sao lại chỉ giáo một người ngu dốt như thế, bi ai!
!!! Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài, bốn chân đi xa, đưa lưng về phía Lâm Phong, bóng dáng giống như cô đơn hiu quạnh, khiến hắn tức đến nghiến răng nghiến lợi, quá khinh bỉ người rồi! Lại không biết, giờ phút này Cùng Kỳ đang cười trộm trong lòng, đại trí giả ngu, khi đắm chìm trong trạng thái nào đó tới một trình độ nhất định, phát huy ra trí tuệ, ngộ tính sẽ cao hơn hẳn, nhưng có khi lại sẽ có vẻ cực kỳ ngu xuẩn, xem nhẹ cái khác. Lâm Phong đang đứng trong trạng thái này, bởi vì hắn đang ở trạng thái lĩnh ngộ đại thế đột nhiên tăng mạnh, nên mới ném mọi thứ qua một bên.
Chương 1079: Một chưởng
Trong cung điện vắng vẻ, Lâm Phong một mình ngồi khoanh chân, uy áp đại thế đáng sợ vẫn tồn tại, nhưng đối với Lâm Phong đã yếu đi rất nhiều. Đương nhiên không phải uy áp giảm, mà theo sự lĩnh ngộ của Lâm Phong đối với đại thế thiên địa, cỗ uy áp kinh khủng này không ngừng suy yếu, đồng thời cũng ngày càng trở thành thói quen. Dương hỏa chân nguyên lưu chuyển quanh thân, thân thể Lâm Phong điên cuồng cắn nuốt nguyên khí thiên địa khủng bố, trong đại điện này nguyên khí rất đầy đủ, cho dù không dựa vào nguyên thạch vẫn không lo không đủ nguyên khí cho hắn hấp thu, bởi vậy hắn có thể an tâm tu luyện, vừa lĩnh ngộ lực lượng, Lâm Phong cũng không có quên nâng cao tu vi của mình. Lúc này, trên đại điện, hoa văn khủng bố đan vào nhau, hóa thành một bát quái thái cực âm dương, không ngừng lưu chuyển, khắp không gian cung điện dường như có một cỗ lực lượng đại đạo vòng quanh.
– Ông!
Một cỗ dao động vô hình từ bát quái thái cực âm dương tản ra, bao phủ về phía Lâm Phong, Lâm Phong cảm giác thân thể run lên, quanh thân dường như lưu chuyển một loại quang mang kỳ dị, hình như càng thêm thân cận với thiên địa, giống như có một cỗ lực lượng đạo vận lưu chuyển trên người hắn, dẫn dắt hắn tiến gần với lực lượng tự nhiên thiên địa. Cùng Kỳ bên cạnh cũng mở to mắt, trên người lão cũng lưu chuyển một cỗ quang mang kỳ dị, đôi mắt to lớn không khỏi lóe lên, lập tức nghiêm nghị ngồi thẳng, dáng vẻ trang nghiêm.
Đây là lần đầu tiên lão làm việc nghiêm túc từ lúc hiện thân đến giờ, thân cận lực lượng đạo vận không bon chen một phen chẳng phải lãng phí. Vũ Hoàng Thiên Đài xem ra cực kỳ coi trọng lực lượng đạo vận, hiển nhiên có lĩnh ngộ cực kỳ khắc sâu đối với đạo vận, cũng hy vọng môn đồ của mình ngộ đạo trước, rồi mới tu luyện lực lượng.
Từng Hoàng Vũ đều có con đường tu luyện của chính mình, Vũ Hoàng Thiên Đài đương nhiên không ngoại lệ. Bát quái thái cực âm dương biến ảo hàng nghìn hàng vạn, Lâm Phong ngồi trong cung điện như có kim mang vạn trượng, có kim liên hỗn độn sinh ra, bao trọn lấy tòa đại điện, quang hoa vạn trượng, làm tiên linh khí trong đại diện càng thêm nồng đậm, sặc sỡ lóa mắt.
Từng cánh kim liên nở rộ mở, một bông hoa một thế giới, một lá một bồ đề, cánh hoa hòa với cành lá, ảo hóa ra một mảnh thế giới mông lung, trong đại điện sinh ra dây leo, cổ thụ, có núi cao đứng sừng sững, nước chảy rầm rầm lướt qua bên cạnh Lâm Phong.
Nơi này giống như ảo hóa ra một mảnh thế giới. Lâm Phong ngồi ngay ngắn không nhúc nhích, nhưng lúc này lại làm người ta có cảm giác yên lặng tường hòa, giống như Cùng Kỳ dáng vẻ trang nghiêm, phù hợp đại đạo. Bầu trời mảnh thiên địa này dường như sinh ra một thái dương rực rỡ, mượn ánh sáng mặt trời hắn hấp thu còn dư, tạo thành tinh hoa của nhật (mặt trời).
Ngọn lửa sinh ra càng ngày càng mãnh liệt, Lâm Phong có cảm giác vô cùng ấm áp, lực lượng hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt, như cũng sinh ra một tia ánh sáng ôn hòa, bao dung vạn vật. Chẳng biết lúc nào, Lâm Phong đã nắm Thiên Tuyền thạch trong bàn tay, uy lực kỳ dị này không ngừng thông qua cảm ngộ tiến vào trong đầu hắn, dẫn vào Vũ Hồn của hắn. Mảnh thế giới hoang vu hắc ám kia dường như có ánh sáng của chính mình, thế giới sặc sỡ lóa mắt dường như dần được dẫn vào Vũ Hồn. Thế giới hoang vu trong Vũ Hồn Thiên Thư dần dần diễn hóa, giống như thế giới bên ngoài, tràn ngập hơi thở dịu dàng, dường như phù hợp đại đạo. Vũ Hồn đang đánh cắp thiên địa!
– Đánh cắp thiên địa!
Trong lòng Lâm Phong rung động, hắn ngày càng phát hiện, Vũ Hồn mình không tầm thường, không có bất kỳ kế thừa, tại sao Vũ Hồn này lại hiện ra trên người hắn. Mà hiện giờ, thứ Vũ Hồn diễn hóa ra, có thể giúp hắn hiển lộ lực lượng nguyên thủy nhất của bảo vật, có thể làm cho lực lượng Thánh vân trở nên rõ ràng, giống như nhìn thấy đại đạo, đánh cắp tất cả lực lượng hắn đã nhìn thấy, hiện giờ ngay cả thế giới kim liên nó cũng muốn lấy trộm. Lâm Phong không ngừng tu luyện, tu luyện trong mảnh thế giới ẩn chứa đạo này cực kỳ thoải mái, hơn nữa, cắn nuốt lực lượng chân nguyên cũng tới một tình trạng đáng sợ, thậm chí, cảm ngộ của hắn đối với lực lượng hỏa diễm như được khắc sâu thêm. Giờ khắc này, linh đài thanh minh, đầu óc vô cùng rõ ràng, tiếp tục trong trạng thái này, cho dù tu luyện bất kỳ thủ đoạn nào cũng sẽ nhanh hơn. Lần tu luyện này kéo dài trọn vẹn ba ngày, ngọn lửa trên người Lâm Phong mới dần dần tắt đi, thế giới rực rỡ xung quanh ngay khi hắn ngừng tu luyện cũng chậm rãi mờ đi, dần dần biến mất, một lần nữa yên lặng, phía trên cung điện quang hoa lưu chuyển, lộ ra một cỗ đại đạo huyền diệu.
– Cung điện thật kỳ diệu!
Trong lòng Lâm Phong rung động, cảm thán một tiếng, cung điện kỳ diệu cỡ này, có được sức mạnh đại đạo to lớn, bản thân bế quan tu luyện ba ngày, tu vi thẳng tiến tới gần Thiên Vũ cảnh tầng năm, tin tưởng chỉ kém một cơ hội đã có thể lại đột phá lần nữa. Ánh mắt đảo qua, Lâm Phong nhìn tới phía Cùng Kỳ, giờ phút này, Cùng Kỳ dường như còn đang đắm chìm trong đó không thể tự kiềm chế, quang hoa lưu chuyển quanh thân, cảm ngộ đại đạo, thân cận tự nhiên, mà giờ khắc này tu vi của lão cũng không thể che dấu được, toàn bộ bại lộ.
– Thiên yêu cấp năm, lão khốn khiếp kia quả nhiên giấu riêng!
Lâm Phong thầm mắng trong lòng, cảnh giới lão khốn khiếp này đã cao hơn hắn rồi, thật muốn đi qua đá cho lão một cước lật mình. Thời điểm mỗi lần bản thân đánh nhau, nhưng lão lại không biết xấu hổ, bên cạnh xem cuộc vui, mỹ kỳ danh để rèn luyện hắn, rất gia súc rồi! Cùng Kỳ rùng mình một cái, dường như cảm nhận được cái gì, ánh mắt lập tức hung hãn mở ra, sau khi nhìn thấy Lâm Phong thì trừng mắt liếc hắn một cái:
– Tiểu khốn khiếp, thế nhưng lại quấy rầy bản Đế tu luyện!
– Lão bất tử ngươi che dấu thực đủ sâu đó.
Lâm Phong chửi nhỏ nói, nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Phong, thân thể Cùng Kỳ run lên, ngay lập tức che dấu tu vi, thản nhiên liếc mắt nhìn Lâm Phong, khinh bỉ nói:
– Tại ngươi tu luyện quá chậm!
– Chậm? Lâm Phong không còn gì để nói.
Sau khi tới Thiên Vũ, các loại kỳ ngộ không ngừng, tu vi tinh tiến rất mạnh, trong khoảng thời gian ngắn đã bước vào tầng bốn đỉnh cao, điều này còn kêu chậm? Hung hăng trừng mắt nhìn Cùng Kỳ, Lâm Phong xoay người đi khỏi đại điện, lại đối mặt với huyễn ảnh của mình. Lần này, Lâm Phong cuối cùng có thể kiên trì một lát, ba ngày đắm chìm trong tu luyện ý đạo, trên người hắn dường như cũng lây dính một chút đạo vận, đối với đại thế của thiên địa tự nhiên, sử dụng cũng lợi hại hơn rồi, thời điểm dung nhập vào trong người, lực lượng công kích phát ra đã gấp ba ban đầu, thậm chí còn mạnh hơn. Tuy nhiên, kết cục cuối cùng cũng không có thay đổi, vẫn bị đánh bay ra ngoài. Sau nửa tháng giằng co, Lâm Phong trong chiến đấu không ngừng trở nên mạnh mẽ, hắn tin tưởng, thực lực so với thời điểm bước lên Thiên Đài ngày trước lại thêm một lần tăng vọt, nên đi ra ngoài một chút rồi. Hắn cần một cơ hội, trợ giúp hắn đột phá cảnh giới hiện tại bước vào Thiên Vũ tầng năm. Võ đạo một đường vô cùng huyền diệu, chỉ một mực tu luyện cũng không nhất định hữu dụng, chỉ có không ngừng đi cảm ngộ mới có thể làm cho cảnh giới nâng cao, tu vi mới có thể đuổi kịp. Lâm Phong đi xuống cửu trọng thiên, đi tới con đường lớn phía sau tứ trọng thiên kia, chỉ thấy giờ phút này ở nơi đó có vài bóng người, Thu Nguyệt Tâm, Lâm Nhược Thiên và vài người bước lên tứ trọng thiên đều trong này, cũng giống như hắn, muốn bước vào phía sau chỗ tu luyện, đầu tiên phải thông qua một không gian ảo cảnh, trong ảo cảnh là ảo ảnh của bản thân.
– Lâm Phong!
Thu Nguyệt Tâm thấy Lâm Phong liền đi lại bên cạnh hắn, vẻ lạnh lùng trên mặt biến mất, hiện ra chút ý cười thản nhiên, u oán mà nói:
– Ngươi chăm chỉ tu luyện thật đấy, một tháng cũng không có xuống đây được một lần.
– Chính bởi vì lâu như vậy không xuống, cho nên trong lòng mới tưởng niệm khó nhịn, lúc này mới tới thăm nàng một chút.
Lâm Phong cười nói, làm Thu Nguyệt Tâm lườm hắn một cái:
– Chỉ được cái dẻo miệng!
– Lâm huynh, muốn qua đây thử một chút hay không?!
Lâm Nhược Thiên từ trong ảo cảnh bị đánh bay ra, nói với Lâm Phong một tiếng. Tuy lần trước lôi kéo Lâm Phong tiến nhập Lâm gia không thành, nhưng y vẫn có ý muốn duy trì một quan hệ tốt đẹp với Lâm Phong, ít nhất giữa hai người trước khi có xung đột lợi ích, sẽ vô cùng tiềm lực, vô duyên vô cớ đắc tội, tất nhiên không sáng suốt.
– Ảo ảnh này thật cực kỳ đáng ghét, Vũ Hoàng dường như để cho chúng ta ngộ đạo, cố ý chế tạo ra ảo cảnh hùng mạnh lĩnh ngộ đại thế, làm cho chúng ta không có cách nào tiến vào phía sau chỗ tu luyện!
Thu Nguyệt Tâm buồn bực nói, nàng thân là con cháu đại gia tộc, đương nhiên hiểu được dụng ý của Vũ Hoàng. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn về phía cửu trọng thiên nói:
– Xem ra cửu trọng thiên này lại là con đường ngộ đạo, nếu có một ngày có thể ngộ đạo, tin tưởng có thể bước lên Thiên ngoại thiên!
– Có lẽ vậy!
Thu Nguyệt Tâm nói nhỏ. Lâm Phong bước chân tới, đi đến mảnh ảo cảnh kia, trong khoảnh khắc, một huyễn ảnh của hắn xuất hiện, thản nhiên đứng ở đó, không nhúc nhích. Lâm Phong bước chân tới, lập tức mặt đất vang lên một tiếng trầm đục, trong bàn tay của Lâm Phong dường như có lưu quang lóe lên, một chưởng đánh ra, lộ ra lực lượng xé rách hùng mạnh, thậm chí còn truyền ra từng tiếng rồng gầm, lực lượng thiên địa tự nhiên khủng bố theo tay hắn di động, làm tâm mọi người cũng rung động theo.
– Ầm ầm….
Huyễn ảnh Lâm Phong đưa tay chống lại, lực lượng kinh khủng đánh rồng giết hổ, mang theo uy áp đại thế, trực tiếp bị đánh tan biến, khiến Thu Nguyệt Tâm và Lâm Nhược Thiên đều sững sờ tại chỗ, ánh mắt trở nên cực kỳ phấn khích. Ảo cảnh mà bọn họ không đánh được, Lâm Phong, hắn chỉ cần một chưởng.
Chương 1080: Thiên Khung Tiên Khuyết
– Lâm huynh không hổ là đệ nhất môn đồ, khâm phục!
Sau khi kinh ngạc, Lâm Nhược Thiên cười nhẹ nói, chiến lực Lâm Phong quả thực khủng bố. Nam tử áo tím bên cạnh cũng nhìn Lâm Phong, lộ vẻ mặt kinh hãi, một chưởng đánh tan ảo cảnh, quả thật lợi hại.
– Tin tưởng Nhược Thiên huynh đánh bại nó cũng chỉ sớm muộn.
Lâm Phong không để ý nói, ảo ảnh này rõ ràng không khủng bố bằng ảo ảnh trên cửu trọng thiên, lấy đại thế hắn nắm trong tay hiện giờ, ảo ảnh kia vẫn có thể dễ dàng hành hạ hắn, hắn chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ một phần. Thu Nguyệt Tâm nhìn Lâm Phong, trong đôi mắt đẹp hiện lên ý cười liên tục. Người này mới một tháng không thấy, lại có lột xác kinh người như thế, một chưởng lực tùy ý cũng khủng bố như vậy, nếu cho hắn thời gian một năm, có lẽ sẽ càng kinh khủng hơn.
Tuy nhiên cũng có người cho rằng, nguyên nhân là cửu trọng thiên, trong ánh mắt của đám người bọn họ đều lóe lên tinh quang. Một ngày kia, nhất định phải bước lên cửu trọng thiên xem một chút.
Chỉ thấy nam tử áo tím kia bị Lâm Phong làm xúc động, bước chân tới trên thang trời, mạnh mẽ nhảy qua, bay thẳng lên ngũ trọng thiên. Lực lượng uy áp khủng bố giáng xuống người y, nhưng mà lại chỉ nghe thấy y hét giận dữ một tiếng, áo tím bay phất phới, tóc dài bay lên, ánh mắt của y dường như hóa thành màu tím yêu dị, rực rỡ mà yêu dị. Đại thế trên không trung dường như cũng vặn vẹo, bước chân của y mạnh mẽ đi lên khoảng không phía trên một bước, nghịch thế mà lên, một tiếng nổ ầm vang, bước chân của y vững vàng đứng tại ngũ trọng thiên.
– Lại có người trèo lên trọng thiên cao hơn rồi!
Ánh mắt mọi người mở lớn, trong một tháng này, tám mươi mốt vị trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, đã có không ít người bước lên trọng thiên cao hơn, thậm chí còn có người bước lên đến hai trọng thiên. Xếp hạng trong lúc đó đã xảy ra biến hóa, do Lâm Phong vẫn trên cửu trọng thiên nên không biết mà thôi. Giờ phút này, người có thể ở chỗ này, không phải mấy người đơn giản, trái tim bất khuất của bọn họ thúc dục bọn họ tiến tới phía trước.
– Ta cũng nên thử xem rồi!
Lâm Nhược Thiên thì thào nói nhỏ một tiếng, dường như đã được khích lệ, giơ chân lên, đi đến trên thang trời, thở ra một hơi, bước chân của y cũng chậm rãi bước tới ngũ trọng thiên.
– Nghịch!
Lâm Nhược Thiên cảm nhận được lực lượng áp bách khủng bố, nổi giận gầm lên một tiếng, trên người xuất hiện một cỗ nghịch lực kinh khủng, bất khuất, tiến về phía trước, huyết mạch quay cuồng, giống như đại dương mênh mông rít gào. Trên người y, lực lượng nghịch phạt tràn ngập tản ra, thiên địa cuồn cuộn, lực lượng đại thế bị bóc tách ra, đồng thời cuốn theo một cỗ uy áp đại thế thiên địa kinh khủng, bước một bước tới trên không, bước lên ngũ trọng thiên!
– Lại thêm một người thành công!
Rất nhiều người đang đi lên thang trời nhìn thấy một cảnh này, trong một ngày, có hai người đi lên ngũ trọng thiên, điều này làm cho Mông Bá tu luyện tại ngũ trọng thiên cảm thấy một cỗ áp lực vô hình. Y đã từng thử bước lên lục trọng thiên, nhưng thất bại, lấy cậy mạnh cường đạp lên cũng vẫn như trước, không đủ lực lượng chống lại đại thế thiên địa.
– Cũng đã tới trước!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, không ai sẽ ngừng lại không tiến, nhất là đám người trở thành nhóm môn đồ đầu tiên như bọn họ, sau này có lẽ còn phải nhận khảo nghiệm tàn khốc hơn, mới có thể không ngừng đuổi theo các cảnh giới cao xa hơn.
– Ta phải đi ra ngoài một chút!
Lâm Phong nói với Thu Nguyệt Tâm, hắn không có quên các huynh đệ trên Cửu Long đảo, nếu bọn họ bị nhốt trên Cửu Long đảo, hắn nhất định phải giải thoát bọn họ ra ngoài.
– Ta đưa ngươi đi!
Thu Nguyệt Tâm nói nhỏ một tiếng.
– Không cần, sư huynh bảo chúng ta an tâm tu luyện, có lẽ có chuyện gì chờ chúng ta đi làm, nàng ở tại chỗ này an tâm tu luyện đi, ta rất nhanh sẽ trở về.
– Được.
Thu Nguyệt Tâm gật đầu. Lâm Phong bước chân nhảy tới, đi xuống phía dưới thang trời, đi vào Thiên Đài.
– Lâm Phong.
Lúc này, một giọng nói truyền đến, chỉ thấy bóng dáng Mộc Trần hiện ra bên cạnh hắn, thấp giọng hỏi:
– Lâm Phong, muốn đi ra ngoài sao? – Dạ, sư huynh, ta muốn đi Cửu Long đảo một phen.
Lâm Phong cũng không giấu diếm, gật đầu nói.
– Được, ta mang vị trí của Cửu Long đảo cùng một số tình huống trong đó khắc vào đầu ngươi, nhớ rõ sớm ngày trở về.
Mộc Trần gật đầu, làm Lâm Phong vui vẻ, vừa lúc hắn thiếu mấy thứ này. Mi tâm Mộc Trần có một chút quang hoa lóe lên chui vào trong đầu Lâm Phong, khiến Lâm Phong có nhiều hơn một số trí nhớ, trí nhớ về Cửu Long đảo.
– Quả nhiên không phải như đồn đại, Cửu Long đảo là một tòa thành, bị vây trong Hoang hải hỗn loạn!Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!
Sau khi Lâm Phong hiểu được tình hình chung của Cửu Long đảo, càng thêm lo lắng cho sự an nguy của nhóm người U U. Cửu Long đảo có chứa nhiều thế lực khủng bố, thủ hạ đảo chủ cường giả vô số, bọn họ chuyên môn cướp bóc Hoang hải, cái gì cũng dám làm, ngay cả thiên kim Dương gia, Dương Tử Diệp cũng từng muốn bắt cóc đi. Trong mảnh hỗn loạn kia, có vô số kỳ trân, cũng có được giao dịch vô tận, người cũng có thể dùng để giao dịch.
– Ngươi có chiến hạm hư không của Dương gia, hơn nữa còn có Bát Long lệnh, đi tới Cửu Long đảo chắc có lẽ không có vấn đề lớn.
Nhớ rõ lời ta, sớm ngày trở về, Bát Hoang cảnh rất nhanh sẽ có đại sự phát sinh, phong vân tế hội, là cơ hội tốt để ngươi lịch lãm, chớ để bỏ lỡ! Mộc Trần giống như lo lắng, lại dặn dò một câu. Trong lòng Lâm Phong khẽ động, Bát Hoang cảnh sắp có đại sự phát sinh, nhưng mà đại sự Bát Hoang cảnh hắn có thể tham dự sao?
– Sư huynh, ta còn có một vấn đề? Lâm Phong lại lên tiếng, hắn có một vấn đề đã nghẹn trong lòng lâu lắm rồi, lần này có cơ hội đương nhiên sẽ không bỏ qua.
– Thời điểm chỉ có ta và ngươi, có lời gì cứ nói đừng ngại, không cần e dè cái gì.
Thanh âm Mộc Trần nhẹ nhàng, trong lòng Lâm Phong có chút cảm động, lại không nói hắn với Vũ Hoàng rốt cuộc có liên quan gì, nhưng ít ra Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần đối với hắn thì không lời nào nói hết.
– Ta có một bằng hữu là Thiên yêu, thời điểm nàng biến hóa làm người, sử dụng lực lượng cấm kỵ, bị đánh trở về nguyên hình, đã trở thành một tiểu yêu, ta cần làm như thế nào để có thể giúp nàng khôi phục? Lâm Phong vẫn nhớ kỹ thương thế của Mộng Tình, Mộc Trần kiến thức rộng rãi, một Tôn Vũ hùng mạnh, y mới có thể chỉ điểm Lâm Phong.
– Bằng hữu của ngươi đối với bản thân cũng không khỏi quá độc ác, Thiên yêu biến hóa làm người là đang quyết định đạo tương lai của bản thân, lúc này lại sử dụng lực lượng cấm kỵ, là đi ngược chiều với đạo, tự hủy đạo căn.
Ta không biết người đó tới loại trình độ nào, bởi vậy cũng không thể luận định. Nếu Thiên yêu bình thường biến hóa, việc sử dụng toàn bộ lực lượng làm cho tu vi bị hao tổn, huyễn hóa thành bản thể, vậy cũng không khó chữa trị, một chút Thiên phẩm đan dược cao cấp là được. Nhưng nếu Thiên yêu có được lực lượng phi phàm, sử dụng lực lượng cường đại, hơn nữa bị thương rất sâu… cần phải có người rất mạnh giúp chữa trị đạo cơ, hoặc dùng Thánh phẩm đan dược mới được. Mộc Trần giải thích, khiến Lâm Phong tràn ra một chút vẻ ngưng trọng. Ngày xưa hắn từng làm cho một con Thiên Miêu biến hóa là lúc vận dụng toàn lực, nhưng sau đó thời điểm hắn gặp lại, Miêu yêu đã khôi phục, thuộc loại thứ nhất mà Mộc Trần nói. Nhưng Mộng Tình thì khác, dường như thuộc loại thứ hai, lúc ấy bị thương rất nặng, bị những tên khốn khiếp kia cứng rắn đánh về nguyên hình! Đợi cho sau khi tu vi đại thành, nhất định phải trở về Càn Vực, đem cái đám Đông Hải Long cung với Ngọc Thiên Hoàng tộc dẹp sạch.
– Nếu tình huống thứ hai, kính xin sư huynh chỉ giáo cho một con đường!
Lâm Phong vẻ mặt nghiêm túc, nghĩ đến trường hợp xấu nhất.
– Hai con đường.
Mộc Trần chỉ vào cửu trọng thiên, nói với Lâm Phong:
– Bước lên Thiên ngoại thiên, bảo sư tôn giúp ngươi!
Lâm Phong vẻ mặt cứng ngắc, muốn bước lên Thiên ngoại thiên, trước phải ngộ đạo mới được, sau đó còn phải thỉnh Vũ Hoàng, chỉ sợ cần không ít thời gian.
– Vậy còn con đường thứ hai!
Lâm Phong lại hỏi.
– Con đường thứ hai, tìm được Thiên Khung Tiên Khuyết, thánh địa luyện đan, nhất định có được thuốc tiên, tuy nhiên muốn lấy được, phải xem bản sự của ngươi.
Mộc Trần cười nhạt nói, hai con đường không đơn giản, đương nhiên, kỳ thật còn có con đường thứ ba, Lâm Phong đi một số cấm địa, tự mình tìm kiếm thánh thảo nghịch thiên. Nhưng nguy hiểm quá lớn, có lẽ cửu tử nhất sinh, y không nói cho Lâm Phong.
– Thiên Khung Tiên Khuyết là địa phương nào? Lâm Phong hỏi.
– Chủ nhân Thiên Khung Tiên Khuyết là Hoàng Vũ, một cỗ thế lực giống như Thiên Đài chúng ta!
Mộc Trần cười đáp lại, trong lòng Lâm Phong thầm mắng, muốn đi một địa phương khủng bố như vậy lấy thuốc tiên, nói dễ hơn làm, đối phương dựa vào cái gì mà cho hắn Thánh phẩm đan dược. Cái này cũng giống như con đường thứ nhất, quá khó khăn, điều này làm cho hắn vô cùng uể oải.
– Ta nghe nói Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết muốn nhập thế, có lẽ ngươi có thể từ trên người nàng lấy được cái gì đó!
Mộc Trần đột nhiên bổ sung một câu, cười nhìn Lâm Phong:
– Xưa nay chủ nhân của Thiên Khung Tiên Khuyết là nữ Hoàng Vũ, Thánh nữ cũng đồng nghĩa với Hoàng tương lai của Thiên Khung Tiên Khuyết, nếu nàng đồng ý đưa cho ngươi, sẽ không có vấn đề gì.
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Mộc Trần, hắn làm sao lại cảm giác, giờ phút này nụ cười của Mộc Trần lại cáo già như thế nhỉ!Nguồn truyện audio