Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 184 [Chương 916 đến 920]
❮ sautiếp ❯Chương 916: Rung cây dọa khỉ
— Cùng Kỳ một lúc lâu mới trở về, lão nhân nhìn bên cạnh Lâm Phong có thêm một con hung thú thượng cổ, không khỏi lộ ra thần sắc kinh dị, ánh mắt nhìn chằm chằm Cùng Kỳ vài lần, đôi mắt thâm thúy dường như muốn xuyên thấu Cùng Kỳ.
Cảm giác được ánh mắt sắc bén của lão nhân, Cùng Kỳ phát ra một tiếng hô trầm thấp, lập tức hơi cúi đầu, không tiếp tục giằng co với lão.
– Thực lực lão gia hỏa này không tệ, nhất là phương diện thần niệm ý chí, lĩnh ngộ đại đạo tự nhiên có chút lợi hại.
Cùng Kỳ là nhân vật bậc nào, Viêm Đế ngày xưa, dễ dàng phát hiện lão nhân không tầm thường, tu vi Tuyết Tôn giả không cao nhưng tinh thần nhạy bén cường đại, thần hồn sung mãn, khí huyết mười phần, nhìn ra được, lão nhân đã ngưng tụ lực lượng huyết mạch cường đại, người như thế nhìn như bình thường nhưng thực lực chân chính tuyệt đối khủng bố. Lão nhân cảm giác Cùng Kỳ dường như có chút dị thường, nhưng lại không nhìn ra manh mối, cuối cùng đành buông tha, truyền âm với Lâm Phong:
– Tiểu Phong, ta cảm giác con yêu thú này có chút không đúng.
– Con biết, lão sư yên tâm đi, trong lòng con biết rõ.
Lâm Phong đáp lại, hắn không định giấu lão sư nhưng Cùng Kỳ bị cường giả Đại Đế đoạt xá quá chấn động, không lan truyền vẫn tốt hơn, nếu để lộ tin tức, đối với hắn và Cùng Kỳ đều vô cùng nguy hiểm, đây là một vị Đại Đế chân chính, so với bất cứ bảo vật nào của Hoàng giả đều quý báu hơn, nếu bị người biết, tuyệt đối sẽ khiến tất cả điên cuồng.
– Trong lòng con đã hiểu, ta không nói nhiều, ta đi trước.
Lão nhân lại nói một tiếng, lập tức chìm vào trong bóng tối, biến mất không thấy.
– Lão sư đang xâm nhập hang hổ.
Lâm Phong nhìn thân ảnh biến mất trong bóng đêm thầm suy nghĩ, hi vọng không xảy ra chuyện gì, thân phận lão sư tuyệt đối không thể lộ. … … Vô Ưu sơn trang, hội tụ vô số người, vì đó mà sơn trang xây dựng rất nhiều tửu lâu và trà lâu, khiến khách đường xa tới có thể nói chuyện phiếm và nghĩ ngơi. Đồng thời tụ tập cùng một chỗ càng dễ thăm dò tin tức. Ví dụ như mấy ngày gần đây, các quán trà và tửu lâu của Vô Ưu sơn trang toàn bộ đều sôi trào lên, mọi người đang thảo luận một chuyện, chuyện này vô cùng chấn động, trong thời gian ngắn điên cuồng khếch trương.
– Tin tức về Thần cung, ngươi nghe chưa? Trong một quán rượu, giờ phút này đã có người hỏi.
– Đương nhiên, tin tức chấn động như vây, bây giờ nào có ai không biết, quả nhiên không hổ là một trong những thế lực bá chủ Càn Vực, quật khởi sau nhưng trường thịnh không suy, có đủ quyết đoán, thực lực cũng đáng sợ, không ngờ lại xuất hiện cường giả tiêu diệt Thần cung, đây tuyệt đối là chuyện chấn động nhất trong những năm gần đây ở Càn Vực.
– Đương nhiên, Thần cung cũng là một trong những thế lực cấp bá chủ, nhưng hiện giờ Thần Cung trong một đêm bị diệt, ngoại trừ Diệt Tình cung chủ mang theo một ít cường giả lợi hại tới đây, nghe nói những người còn lại toàn bộ bị Thiên Trì tàn sát, Thần cung từ nay về sau xóa tên khỏi Càn Vực, chỉ còn lại mấy người, muốn phát triển tới quy mô như ngày xưa, chỉ sợ rất khó.
– Thiên Trì, đủ quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, trước đó không lâu nghe đồn có người xâm nhập Thần Cung, như vào chỗ không người, giết rất nhiều cường giả Thần cung, sau đó bình yên tiêu sái rời đi, còn tuyên bố nếu có lần sau, tất dẫn người cùng nhau giết vào Thần Cung.
Hắn quả nhiên làm được, dẫn người tiến vào Thần cung, tiêu diệt một cỗ thế lực cấp bá chủ đáng sợ. Tất cả mọi người đang bàn luận một đề tài, một tin tức vô cùng chấn động, Thần Cung, trong một đêm bị người tiêu diệt, bị người Thiên Trì tiêu diệt. Thần cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc và Đông Hải Long cung liên thủ triệu tập Vạn Tông đại hội, muốn tiêu diệt Thiên Trì. Thiên Trì sao có thể bó tay chịu trói, đại chiến còn chưa bắt đầu, ám chiến đã khởi động. Rốt cục, Thiên Trì, bắt đầu báo thù, mục tiêu thứ nhất liền tiêu diệt tổng bộ Thần cung, tin tức hoàn toàn làm nổ tung Vô Ưu cổ thành.
– Tất cả im miệng cho ta!
Lúc này, một tiếng gầm lạnh như băng truyền ra, dường như cả quán rượu đều bị chấn động. Ánh mắt mọi người nhìn người nói chuyện, vừa định mở miệng châm chọc, nhưng lúc này, trên người đối phương tỏa ra cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ, khiến không ai dám lên tiếng, hẳn là người Thần Cung, nếu không sẽ không nộ khí xung thiên như thế. Giờ phút này, Lâm Phong trong quán rượu, nghe tin Thần Cung bị diệt cũng cảm thấy có chút khiếp sợ, hắn rốt cục hiểu cái giá phải trả theo lời lão sư nói là gì. Thiên Trì bắt đầu xuất thủ, đường đường là một trong những thế lực cấp bá chủ tại Càn Vực, sao có thể ngồi chờ chết, chờ người khác tới diệt bọn họ. Tin tức truyền ra, rất nhiều cường giả Đông Hải Long cung và Ngọc Thiên Hoàng tộc ngự không rời đi, chạy trở về trấn thủ tông môn. Bọn họ lo lắng, Thiên Trì cũng tiêu diệt tổng bộ của họ, như vậy rất không ổn. Rất nhiều thế lực không còn tự tin như trước, thiên Trì còn tồn tại ở đó nhưng bọn họ lại quên cường giả Tôn Vũ của Thiên Trì, những người kia lúc nào cũng có thể rời khỏi Thiên Trì, có lẽ bọn họ đã sớm rời đi, chỉ cần Tôn giả bất tử, bọn họ sẽ chuẩn bị báo thù vô tận. Mọi người đột nhiên minh bạch, Thiên Trì tiêu diệt Thần Cung là để cảnh cáo bọn họ, khiến tất cả những người tham gia Vạn Tông đại hội có quyết định tiếp theo rõ ràng. Ở đây có người Thần Cung, mọi người yên lặng rời đi, không muốn tiếp tục lưu lại, nói chuyện rất không tiện, nên đổi địa phương khác. Nhưng đúng lúc này, một thanh âm truyền vào tai mọi người.
– Van Tông đại hội mở ra trước thời hạn, mời mọi người tới Vô Ưu sơn.
– Tổ chức trước thời hạn!
Mọi người nghe thế đều ngẩng đầu, ánh mắt hiện lên một đạo mũi nhọn. Thần Cung bị tiêu diệt, các thế lực lớn không thể ngồi yên, Vạn Tông đại hội tổ chức trước thời hạn càng thêm phức tạp. Không người nào dám nói mình có thể một mình chống lại lực lượng đáng sợ của Thiên Trì. Cho nên giờ phút này, bọn họ mới phải triển khai Vạn Tông đại hội. Giọng nói này truyền khắp Vô Ưu sơn trang, kinh động mọi người, tất cả kinh ngạc, nhưng nghĩ đến Thần Cung bị diệt, bọn họ lập tức hiểu, các thế lực cường đại không chờ được nữa, muốn thảo phạt tiêu diệt Thiên Trì, nên mới tổ chức Vạn Tông đại hội trước thời hạn. Tất cả mọi người tiến về Vô Ưu sơn, cũng không biết lần Vạn Tông đại hội này, các bá chủ muốn triển khai thế nào, do ai dẫn dắt vô số tông môn tiến vào Thiên Trì. Lâm Phong cũng trà trộn vào đám người, hắn không nói câu nào, yên lặng đi theo. Nghĩ đến Vạn Tông đại hội, đôi mắt hắn lóe lên tia sáng lạnh, phàm là người muốn tiêu diệt Thiên Trì, không lâu sau sẽ phải trả giá thật nhiều!
– Bằng hữu.
Lúc này một đạo thân ảnh từ phía sau Lâm Phong, vỗ vào vai Lâm Phong. Xoay người, Lâm Phong nhìn thanh niên này, mỉm cười với đối phương, bên cạnh thanh niên còn có một vị nử tữ, chính là huynh đệ họ Hoa đã gặp tối hôm qua.
– Không biết bằng hữu xưng hô thế nào? Thanh niên nhẹ nhàng cười nói với Lâm Phong, có vẻ tùy ý nhưng có chút cao quý, không thể che dấu.
– Ta họ Lâm.
Lâm Phong khẽ cười nói.
– Họ Lâm!
? Lông mày thanh niên nhíu lại, lập tức cười nói:
– Gần đây có một người gọi là Lâm Phong, rất nổi tiếng, Lâm huynh có biết người này không? – Từng nghe qua nhưng chưa thấy.
– Ta cũng chưa gặp, hiện giờ tin đồn về Lâm Phong ở Càn Vực có không ít, ta rất muốn gặp hắn.
– Có lẽ hôm nay ngươi có thể thấy.
Lâm Phong vui đùa nói.Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
– Có thể biết ngươi cũng không tệ, tối qua, Lâm huynh sử dụng thủ đoạn gì, có thể phóng ra khí phong ấn, trấn áp lực lượng Vũ Hồn của Thiên Lâm thiếu gia? Thanh niên thấp giọng hỏi Lâm Phong, với thực lực Thiên Vũ tầng một rất khó đối phó được lực lượng Vũ Hồn tầng ba của Thiên Lâm thiếu gia.
– Chỉ là chút thủ đoạn nhỏ không đáng nhắc tới, Hoa huynh có thể dễ dàng tách ta và Thiên Lâm thiếu gia ra, thủ đoạn đó mới đáng sợ.
Lâm Phong tùy ý nói.
– Thế sao? Thanh niên cười lắc đầu nói: – Lâm huynh, lần Vạn Tông đại hội này, nếu có cơ hội, hy vọng ngươi lộ ra một chút thủ đoạn lợi hại.
Nói xong thanh niên không nói thêm nữa, từ ánh mắt và giọng nói của y, dường như y biết Vạn Tông đại hội sẽ phát sinh chuyện gì!
Chương 917: Làm mất mặt
— – Hoa huynh, ta thấy ngươi, Thiên Lâm thiếu gia cùng vài vị thanh niên khác dường như không phải người Càn vực? Ánh mắt Lâm Phong nhìn thanh niên, cố ý hỏi.
Thanh niên khẽ mỉm cười, không phủ nhận, thản nhiên nói:
– Ta không phải người Càn Vực, mà từ một nơi rất xa đến.
– Ta nghĩ nơi Hoa huynh ở nhất định phồn thịnh hơn Càn Vực nhiều, nếu không sao bồi dưỡng được thiên tài như huynh.
Lâm Phong lơ đãng nói khiến thanh niên mỉm cưởi thản nhiên, vẻ cao quý trên mặt càng đậm thêm:
– Ta sao được gọi là thiên tài, nơi chúng ta ở có vô số thiên tài, người lợi hại hơn ta nhiều không đếm xuể, nếu có cơ hội, Lâm huynh có thể tới đó xem.
– Vậy cũng phải nói cho ta biết Hoa huynh tới từ nơi nào chứ, nếu có cơ hội, ta nhất định đến đó xông xáo một phen.
Lâm Phong nói.
– Thánh thành Trung Châu, không biết Lâm huynh nghe nói qua chưa? Thanh niên cười hỏi khiến đôi mắt Lâm Phong kinh ngạc, Thánh thành Trung Châu, trung tâm địa vực Cửu Tiêu đại lục, nơi vô số cường giả hội tụ.
– Tất nhiên nghe nói qua, Hoa huynh, từ Thánh thành Trung Châu tới? – Có thể nói đúng, cũng có thể nói không phải.
Thanh niên thản nhiên cười, không nói thêm nữa, Lâm Phong mặc dù hiếu kỳ nhưng đối phương không nói, hắn cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng trong long âm thầm suy đoán, có thể nói đúng, cũng có thể nói không phải, rốt cuộc có ý gì? Hai người nói chuyện với nhau, trong lúc vô ý đã đến khu vực Vô Ưu sơn, ba ngọn núi tạo thành thế chân vạc, ở giữa có vô số người hội tụ, trên không trung lẫn trên mặt đất. Người tới vàng thau lẫn lộn, có ít người kiệt ngạo bất thuần, không có bất cứ quy tắc gì, cũng có người thuần túy tới xem náo nhiệt, thưởng thức thịnh cảnh Vạn Tông đại hội. Còn muốn xem xem, Vạn Tông đại hội này có thật kêu gọi hàng nghìn hàng vạn tông môn thảo phạt Thiên Trì hay không.
– Hoa huynh, lần này Vạn Tông đại hội do Ngọc Thiên Hoàng tộc, Đông Hải Long cung và Thần Cung, ba thế lực lớn khởi xướng nhưng hiện tại Thần Cung đã bị diệt, ngươi nói lần này lãnh tụ Vạn Tông đại hội do ai đảm nhận? Ngọc Thiên Hoàng tộc, hoàng tử Đoan Mộc hay Long chủ Đông Hải Long cung? Lâm Phong thử dò hỏi, thanh niên họ Hoa bên cạnh hắn có thân phận đặc thù, không biết có nắm được chút gì không? – Đều không phải đi.
Thanh niên cười nhạt một tiếng, khiến Lâm Phong lộ ra thần sắc thú vị.
– Sẽ là ai? – Lâm huynh rất nhanh sẽ biết.
Đối phương nở nụ cười nhẹ, dường như y biết được tin tức. Đám người hội tụ tới khu vực Vô Ưu sơn càng ngày càng nhiều, vô cùng tấp nập, mặc dù không đến mấy vạn tông môn tham dự nhưng nếu tính tất cả các tông môn lớn nhỏ, hơn ngàn tông môn vẫn có, hơn nữa rất nhiều người mộ danh mà đến. Giờ phút này, Vô Ưu sơn có gần trăm vạn người, nếu bay lên không, đủ để che khuất bầu trời. Lúc này giữa hư không, vài đạo quang hoa lóa mắt sáng lên, khiến mọi người cả kinh. Nhìn giữa hư không, có ba đạo thân ảnh đứng đó, là ba người khởi xướng Vạn Tông đại hội, Long chủ Đông Hải Long cung, hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên Hoàng tộc và Diệt Tình cung chủ của Thần Cung. Ánh mắt của ba người vô cùng sắc bén, rất nhiều người nhìn thấy bọn họ, trong lòng đều có chút kích động, thật mạnh, ba người này là nhân vật lãnh tụ của những thế lực bá chủ Càn Vực, bọn họ hội tụ cùng một chỗ, uy thế mênh mông, chỉ một ánh mắt cũng đủ kinh sợ lòng người. Đương nhiên trong đám người cũng có nhân vật cực kỳ lợi hại, tùy ý đối đãi với ba người đứng trong hư không, đó là môn chủ của Cửu Tiêu Kiếm môn, môn chủ Tiêu Dao môn, tông chủ Phong Đô Ma tông, bọn họ cũng đến đây. Vô Ưu sơn hiện tại cường giả quả thức là như mây.
– Chư vị đáp ứng tham gia Vạn Tông đại hội, chúng ta vô cùng cảm kích.
Ba người đồng thời mở miệng, tuy nói cảm kích nhưng ánh mắt của bọn họ vô cùng bình tĩnh không chút gợn sóng nào, khiến người ta cảm thấy giá lạnh.
– Chúng ta không nói nhảm nữa, hiện tại chắc chư vị đã nhận được tin tức chấn động.
Ánh mắt Long chủ Đông Hải Long cung nhìn mọi người nói:
– Thiên Trì, sử dụng thủ đoạn vô sỉ, thừa dịp Diệt Tình cung chủ dẫn cường giả ra ngoài không tại Thần Cung, xuất động tất cả cường giả Thiên Trì tập kích Thần Cung, quả thực bạo ngược vô đạo, cực kỳ đê tiện, hơn nữa trước đó không lâu, người Thiên Trì sát phạt vô đạo, hại chết vô số người Càn Vực, đệ tử Thiên Trì lại vô cùng càn rỡ, hại chết rất nhiều người.
Thậm chí lúc trước, không biết Thiên Trì sử dụng thủ đoạn hèn hạ gì người tới Bí Cảnh toàn bộ mất tích, thế lực này nếu còn tồn tại ở Càn Vực, Càn Vực sẽ không có ngày yên lành. Mọi người trầm mặc, không gian rộng lớn yên tĩnh tuyệt đối, người ở đây đều hiểu tâm tư mấy người bọn họ, mọi người đều hiểu thảo phạt Thiên Trì là vì tiêu diệt một cỗ thế lực có thể uy hiếp tới thế lực của bọn họ. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng đó là Lâm Phong, bảo vật trong Bí Cảnh.
– Vô cùng buồn cười.
Đúng lúc này, không gian yên tĩnh truyền ra một giọng nói, rất rõ ràng, khiến đôi mắt của mọi người kinh ngạc, lại có người trào phúng Long chủ ngay trước mặt đám đông, rõ ràng đánh thẳng vào mặt ba vị cường giả, lập trường hiện tại của Long Chủ không chỉ của một mình y. Rất nhiều ánh mắt tìm kiếm người nói chuyện nhưng thanh âm vừa rồi dường như từ bốn phương tám hướng truyền đến, bọn họ không thể phát hiện được nơi phát ra âm thanh. Trong hư không, ánh mắt của ba đạo thân ảnh trong nháy mắt trở nên vô cùng sắc bén, đôi mắt đáng sợ nhìn về phía khoảng không, nhưng không tìm thấy gì, bọn họ không phát hiện được người nói chuyện ở chỗ nào!
– Có can đảm thì đứng ra nói chuyện, không cần phải trốn chui trổn lủi như chuột.
Long Chủ lạnh lùng nói.
– Các ngươi vô dụng không tìm được ta, thì không cần tìm cớ.
Thanh âm lại lần nữa truyền ra, trong lòng mọi người run lên, ánh mắt Long chủ trên không lại càng trở nên sắc bén, nhìn vào một người phía dưới, chỉ thấy người bị Long chủ nhìn, thân thể mạnh mẽ run lên, sắc mặt trắng bệch, không ngừng lắc đầu, người nói chuyện không phải gã.
– Các ngươi kêu gọi người Càn Vực tiêu diệt Thiên Trì, chẳng lẽ còn muốn Thiên Trì ngồi chờ chết, Thần Cung bị diệt, chỉ có thể nói Thần Cung vô dụng, tại sao lại nói Thiên Trì đê tiện.
Thanh âm từ tám hướng liên tục truyền đến, ánh mắt Diệt Tình cung chủ trở nên lạnh giá, đang tìm người nói chuyện, nhưng y không tìm thấy.
– Có can đảm đứng ra nói chuyện!
Diệt Tình cung chủ lạnh lùng nói.
– Đứng ra nói chuyện, sau đó chờ ngươi hiệu triệu lực lượng vạn tông giết chết sao.
Bản thân vô dụng thì nhận vô dụng đi, không cần phải kích ta. Thanh âm mờ ảo như cũ từ tám hướng truyền ra, chấn động mọi người, không ngờ lại vẫn có người dám quấy nhiễu Vạn Tông đại hội, chẳng lẽ người của Thiên Trì? Người Thiên Trì đến Vạn Tông đại hội, thậm chí còn phát biểu trước mặt mọi người, người này thật can đảm, cũng đủ cường đại, không ngờ không ai tìm được hắn. Đôi mắt bén nhọn của Lâm Phong lóe lên, người nói chuyện cố ý che dấu âm thanh, hắn không xác định được có phải lão sư không. Tuy nhiên, nếu thật sự là người, xem ra hắn còn đánh giá thấp sự cường đại của lão sư mình rồi. Một thân một mình giết vào Thần Cung, giết chết vô số cường giả, thậm chí còn giết hai vị Tôn giả. Biết được tin tức này, Lâm Phong cảm thấy vô cùng chấn động, trước kia hắn chỉ thấy một mặt của Tuyết Tôn giả, một lão nhân khiêm tốn tầm thường thôi sao? Sắc mặt ba người trên không vô cùng khó coi, Vạn Tông đại hội vừa mới bắt đầu, đã có người quấy rối, chỉ mới nói vài câu đã hung hăng quất vào mặt bọn họ. Bọn họ không thể nói gì, cũng không có cách phản bác. Bởi vì không tìm thấy người để phản bác, ngay cả người đánh mình là ai cũng không biết.
– Lực lượng thần hồn người này rất mạnh, lĩnh ngộ đại đạo thiên địa rất sâu, thanh âm dung hợp trong thiên địa, không thể nào tìm kiếm.
Ánh mắt thanh niên họ Hoa lóe lên, không ngờ tại Càn Vực có thể nhìn thấy nhân tài như thế, có chút không tệ, ba người đứng trên hư không tu vi cường đại nhưng bọn họ không thể tìm ra chủ nhân của thanh âm. Thần thức ba người quét qua mọi người, Long chủ Đông Hải Long cung lại lần nữa lạnh như băng nói:
– Nếu ngươi có can đảm, không cần phải trốn.
Nhưng sau khi hắn nói xong, đối phương lại trầm mặc, không ai trả lời y, dường như chủ nhân của thanh âm đã bỏ đi, hư không trong nháy mắt yên lặng xuống. Điều này khiến sắc mặt mấy người càng khó coi, đối phương giống như đang chơi đùa với họ.
Chương 918: Hoàng Vũ môn đồ
— Hư không yên lặng một lúc lâu, thanh âm kia vẫn không xuất hiện, Long chủ Đông Hải Long cung lại mở miệng.
– Thủ đoạn của Thiên Trì đê tiện, không có nhân tính, cường giả các thế lực lớn tiến vào Bí Cảnh toàn bộ mất tích, sinh tử không rõ, có lẽ bọn họ đã trúng độc thủ của Thiên Trì, chúng ta nếu không thảo phạt Thiên Trì, sẽ khiến những người mất tích thất vọng.
– Diệt Thiên Trì, nếu người chúng ta còn sống, chúng ta có thể cứu họ ra.
Nếu đã chết, chúng ta có thể báo thù. Hoàng tử Đoan Mộc tiếp lời nói.
– Không diệt Thiên Trì, người trong tông môn sẽ thất vọng.
Thần sắc Diệt Tình cung chủ băng hàn, y vạn lần không ngờ, Thiên Trì vậy mà thực sự dám diệt Thần cung, đây không phải chỉ dùng hai chữ càn rỡ là có thể hình dung. Ba vị cường giả, mỗi người một câu, run rẩy nhập lòng người, không gian rộng lớn xung quanh tràn ngập âm thanh của họ, bọn họ quyết tâm phải diệt Thiên Trì.
– Hôm nay, chúng ta tuyển nhân vật lãnh tụ, dẫn dắt hàng nghìn hàng vạn tông môn Càn Vực, giết vào Thiên Trì, tiêu diệt Thiên Trì.
Long chủ Đông Hải Long cung lại nói, khiến mắt mọi người mong chờ. Đúng vậy, lãnh tụ mới là vấn đề mấu chốt, triệu tập hàng nghìn hàng vạn tông môn là chuyện cực kỳ vinh quang, mặc dù lần Vạn Tông đại hội này do ba người trước mắt khởi xướng, nhưng trong những người tới đây, có vài người có thân phận không yếu hơn họ, nếu để ba người họ làm lãnh tụ, sẽ có người không phục.
– Đương nhiên, người được đề cử làm lãnh tụ phải nguyện ý gia nhập thảo phạt Thiên Trì, ta biết ở trong này có không ít người trà trộn vào xem náo nhiệt.
Nhưng hiện giờ, Vạn Tông đại hội chính thức triển khai, lựa chọn lãnh tụ, người không có quan hệ, không có tư cách tham dự, nhất định phải rời khỏi Vô Ưu sơn trang, thậm chí lập tức rời khỏi Vô Ưu sơn, chỉ có người tham dự thảo phạt mới có tư cách lưu lại, tham gia tuyển chọn nhân vật lãnh tụ của Vạn Tông đại hội. Long chủ tiếp tục nói, khiến con ngươi nhiều người co lại, người không tham gia thảo phạt phải rời khỏi Vô Ưu sơn trang.
– Thủ đoạn này, thật ác độc.
Lâm Phong nói nhỏ, đối phương tuyên bố như vậy, rất nhiều người bởi vì tò mò hoặc vì thể diện đều miễn cưỡng ở lại, sẽ không chán nản rời đi. Như vậy, chẳng khác nào đáp ứng tham gia thảo phạt.
– Làm lãnh tụ một phương thế lực lớn, chút thủ đoạn đó cũng chỉ bình thường.
Thanh niên họ Hoa cười nhạt. Lúc này, Long chủ lại tiếp tục nói.
– Ta chỉ cho các ngươi thời gian một nén nhang, không tham gia thảo phạt, thì cút khỏi Vô Ưu sơn trang.
Mà những người không đi đồng nghĩa với việc gia nhập thảo phạt Thiên Trì, có tư cách được lựa chọn làm lãnh tụ. Từ nay về sau, chúng ta đoàn kết một lòng, nếu ai làm phản, bỏ cuộc nửa chừng, vậy đừng trách chúng ta không khách khí.
– Đúng vậy, muốn cút thì cút ngay lập tức, người giữa đường làm phản, giết không tha.
Diệt Tình cung chủ phóng xuất hàn khí, ý sát phạt chân chính. Chỉ có thời gian một nén nhang, rất nhiều người bắt đầu bàn tán, hoặc lưu lại tham gia thảo phạt Thiên Trì, tham gia tuyển chọn nhân vật lãnh tụ.
Nếu bọn họ chán nản bỏ đi, chỉ sợ rất mất thể diện. Hơn nữa, bọn họ cũng không biết ai là nhân vật lãnh tụ của Vạn Tông đại hội, bọn họ cũng không được chứng kiến cảnh vô số cường giả giết vào Thiên Trì.
Rất nhiều người do dự, mặc dù lần này vốn định tới xem náo nhiệt nhưng giờ bắt đầu do dự, chỉ có số ít người lục tục bỏ đi. Bởi vì thực lực của bọn họ quá yếu, tham gia cũng chỉ chịu chết
. Lâm Phong liếc mắt nhìn đám người, quả nhiên không bỏ đi, điều này khiến hắn có chút khó chịu. Lưu lại, đồng nghĩa đáp ứng thảo phạt Thiên Trì, gia nhập trận doanh thảo phạt Thiên Trì. Thời gian một nén nhang nháy mắt trôi qua, ba đạo thân ảnh đứng trên không nhìn thấy chỉ có một bộ phận nhỏ người rời đi, đôi mắt hiện lên ý cười thản nhiên và một chút lạnh lùng. Thiên Trì, chuẩn bị hủy diệt đi.
– Nếu chư vị lựa chọn lưu lại, nguyện ý gia nhập trận doanh thảo phạt Thiên Trì.
Từ nay về sau, chúng ta đứng cùng chiến tuyến, Thiên Trì không diệt, ai dám bỏ đi là làm phản, giết không tha. Hơi thở Long chủ lạnh như băng, khiến nhiều người run rẩy, Thiên Trì không diệt, bỏ đi là chết, nhất định phải tiêu diệt Thiên Trì, trói tất cả mọi người lại với nhau.
– Tốt lắm, hiện giờ chư vị xem như đồng tâm hiệp lực, ta giới thiệu với chư vị vài vị thanh niên tài tuấn, nhân vật thiên tài.
Lúc này Long chủ mở miệng nói, khiến đôi mắt mọi người ngưng lại, không phải tuyển chọn lãnh tụ sao, vì sao lại đột nhiên giới thiệu thanh niên tài tuấn? Chuyện này là sao, thiên tài trong miệng bọn họ, là nhân vật nào?
– Các vị thanh niên tài tuấn, mời tự mình lên đài cao.
Ánh mắt Long chủ quét về phía mọi người. Lúc này, huynh muội họ Hoa khẽ gật đầu với Lâm Phong, nói.
– Hay là Lâm huynh cũng đi lên đi, luận thiên tài, Lâm huynh không hề thua kém ai.
– Hả? Lâm Phong nghe thanh niên họ Hoa nói, lập tức hiểu rõ, đối phương nói thanh niên thiên tài là mấy người kia.
Long chủ, hoàng tử Đoan Mộc và Diệt Tình cung chủ đều biết bọn họ.
– Không cần, Hoa huynh tự mình đi lên đó được rồi, không cần quản ta.
Lâm Phong khách khí nói, hắn làm sao có thể đi lên. Thanh niên họ Hoa cũng chỉ tùy ý nói, y đương nhiên biết Lâm Phong không có khả năng lên đó, gật đầu với Lâm Phong, hai người dắt tay nhau rời khỏi, đi lên đài cao.
Ngoại trừ huynh muội họ Hoa, Lâm Phong còn chứng kiến một số thân ảnh quen thuộc, ví dụ như Thiên Lâm thiếu gia, còn có thanh niên bá đạo khiêu chiến hắn, cùng thanh niên trên người có băng hỏa khí hắn gặp trên đường đêm qua.
Sáu người, nhưng thực tế chỉ có bốn người, huynh muội họ Hoa tính là một, hai người Thiên Lâm thiếu gia cũng tính là một. Nhìn những thân ảnh đó, trong lòng mọi người có phần kinh sợ, thanh niên thiên tài, trẻ tuổi như vậy, tu vi cao tới mức khiến người khác kinh ngạc không nói thành lời, khí chất trên người bọn họ đều không tầm thường, dường như bẩm sinh, khiến người khác có cảm giác tin phục.
– Mấy vị thanh niên thiên tài này đến từ Thánh thành Trung Châu.
Long chủ trên hư không thản nhiên cười, y nói xong, đôi mắt mọi người lập tức mở lớn, Thánh thành Trung Châu, bọn họ đương nhiên nghe nói qua, nơi đó cách xa nơi đây, được xưng là thánh địa của Cửu Tiêu đại lục, người từ nơi đó đi ra, đều là cường giả đáng sợ.
Dù là bát hoang thập vực xung quanh Thánh thành Trung Châu cùng các thượng phẩm đế quốc, đều là các cự đầu, không phải thế lực mà Càn Vực có thể so được, những người này, không ngờ đến từ Thánh thành Trung Châu.
– Tiêu Dao môn chủ, ngươi giới thiệu chư vị với mọi người đi.
Ánh mắt Long chủ nhìn một người trong đám người, người nọ bước ra, tùy ý bước đi, cực kỳ tiêu dao, môn chủ Tiêu Dao môn.
– Được.
Tiêu Dao môn chủ cười, nói với mọi người:
– Ta cũng không quen thuộc với các vị thanh niên thiên tài, chỉ biết một vị, đó là Thiên Lâm thiếu gia.
Tiêu Dao môn chủ chỉ Thiên Lâm thiếu gia, cười nói:
– Long chủ nói không sai, bon họ đến từ Thánh Thành Trung Châu, Thiên Lâm thiếu gia chính là thiên tài của tổng tông Tiêu Dao môn, nếu chư vị biết rõ Tiêu Dao môn, chắc biết tổng tông Tiêu Dao môn.
Trong lòng mọi người kinh ngạc, Tiêu Dao môn là thế lực bá chủ Càn vực, nếu người có chút hiểu biết về Tiêu Dao môn đều rõ, tổng tông Tiêu Dao môn là Tiêu Dao Thần Tông, có Hoàng giả thông thiên triệt địa tọa trấn.
Tiêu Dao môn chỉ là một chi nhánh của Tiêu Dao Thần Tông, chỉ là thế lực tay chân thôi, Thần Tông kia mới là thế lực chân chính. Không ngờ Thiên Lâm thiếu gia này lại đến từ Tiêu Diêu Thần tông, khó trách bất phàm như vậy.
– Không chỉ có Thiên Lâm thiếu gia, ở đây bốn vị thiên tài, đều có lai lịch lớn.
Dĩ nhiên, bọn họ đều có cùng một thân phận, Hoàng Vũ môn đồ! Hoàng Vũ môn đồ! Trong lòng mọi người hung hăng rung động, Hoàng Vũ môn đồ, hai chữ Hoàng Vũ, đối với mọi người tuyệt đối chấn động, Hoàng giả, cao cao tại thượng, lăng vân thiên địa, phía trên chúng sinh. Những người này là Hoàng Vũ môn đồ, đệ tử của Hoàng? Chẳng phải có thể chân chính nhìn thấy Hoàng sao? Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, thấy Cùng Kỳ đứng bên cạnh lộ thần sắc khinh thường:
– Hoàng Vũ môn đò, ngay cả Hoàng cũng không tới, có gì đáng khoe khoang.
Ngày xưa bản Đế có vô số môn đồ, nhưng bản Đế chỉ biết vài người mà thôi. Lâm Phong nghe Viêm Đế nói, ánh mắt lóe lên, người này đang nhắc lại quá khứ huy hoàng của mình, tuy nhiên Hoàng Vũ môn đồ lại là chuyện gì?
Chương 919: Chiến lực môn đồ
— – Môn đồ Hoàng Vũ, đệ tử Hoàng Vũ? Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ.
– Trên danh nghĩa là đệ tử, nhưng có rất ít người được Hoàng giả chân chính dạy bảo.
Đây chỉ là một loại vinh dự, nhưng khiến vô số người tranh đoạt phần vinh quang này. Trở thành môn đồ Hoàng Vũ, vinh quang cho vô sô người, bọn họ cũng có không ít đặc quyền, Hoàng Vũ càng cường đại, càng có nhiều người muốn bái nhập. Cùng Kỳ hạ giọng nói, nó từng là Đại Đế, lời nói rất có trọng lượng.
Tuy nhiên, đứng trên góc độ nhìn nhận, nó và Lâm Phong không giống nhau, đối với những thanh niên này, trở thành môn đồ Hoàng Vũ có lẽ là vinh quang cao nhất, nhưng đối với Hoàng giả, những môn đồ này chỉ là một loại tượng trưng cho địa vị, đám người này được xem như môn sinh của họ, nếu trong số môn đồ có người cực kỳ ưu tú, có thể chỉ đạo một chút, thậm chí trở thành đệ tử thân truyền.
– Vậy không phải tông môn, bè phái sao? Lâm Phong thì thào nói nhỏ, môn đồ Hoàng Vũ, hơi giống một số đại nhân vật cổ đại kiếp trước, có môn sinh của mình, một số người công thành danh toại trở thành thầy của Thiên tử.
Hoàng Vũ, hai chữ này đủ hấp dẫn vô số thiên tài, vả lại còn liên tục không ngừng, một cỗ thế lực đáng sợ.
– Hử? Đôi mắt Cùng Kỳ nhìn thoáng qua Lâm Phong, lộ ra vẻ ngoài ý muốn, tên này xem ra hiểu rõ.
Nói trắng ra, môn đồ Hoàng Vũ là một thế lực khổng lồ do vô số thiên tài thành lập và tổ chức. Nếu Hoàng Vũ có việc, lên tiếng kêu gọi, môn đồ sẽ đổ xô tới. Tiêu Dao môn chủ nhìn thần sắc khiếp sợ của mọi người, có chút đắc ý, cười nói.
– Nếu chư vị hoài nghi lời ta nói, người thực lực Thiên Vũ bậc trung có thể tiến lên dò xét tính chân thực.
Tuy nhiên, chỉ tùy ý luận bàn, đến điểm là dừng, các vị ở đây sẽ không tổn thương tính mạng chư vị.
– Thiên Vũ bậc trung!
Mọi người rất dễ dàng bắt được mấy chữ này, môn đồ Hoàng Vũ ngoài một người có tu vi Thiên Vũ tầng bốn thuộc loại thấp nhất trong Thiên Vũ trung cấp ra, mấy người còn lại đều là Thiên Vũ tầng ba và tầng hai.
Nhưng Tiêu Dao môn chủ không nói tới Thiên Vũ sơ thấp, trực tiếp tuyển Thiên Vũ trung cấp, hiểu nhiên một điều, Thiên Vũ sơ thấp không xứng chiến đấu với môn đồ Hoàng Vũ.
Rất nhiều người nóng lòng muốn thử xem môn đồ Hoàng Vũ lợi hại thế nào, mọi người đều muốn nhìn xem những người đến từ Thánh thành Trung Châu này, có chênh lệch với bọn họ như thế nào.
Cũng có người tràn ngập tự tin, cho rằng tu vi của mình lợi hại, nếu có thể đấu với môn đồ Hoàng Vũ, chẳng phải mình cũng có thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ sao?
– Ta tới thử!
Quả nhiên có người bước lên, lăng không mà đến, giáng lâm trên đài cao, phiêu nhiên hạ xuống, rất tự nhiên, phóng khoáng. Người đi lên có tu vi Thiên Vũ tầng ba, tu vi giống nhau nên rất có tính so sánh, gã muốn xem chênh lệch giữa mình và môn đồ Hoàng Vũ như thế nào?
-Thiên Lâm thiếu gia, tu vi của ta cũng là Thiên Vũ tầng ba, kính xin hạ mình chỉ giáo.
Ánh mắt người này rơi trên người Thiên Lâm thiếu gia, Thiên Lâm thiếu gia là người của Tiêu Dao thần tông, lại là môn đồ Hoàng Vũ, nếu có thể đánh với y một trận, chắc chắn có sức thuyết phục.
– Ngươi ra tay đi!
Thiên Lâm thiếu gia thản nhiên nói, ánh mắt cao ngạo bình tĩnh, chỉ là Thiên Vũ tầng ba, tu vi tương đương y, không có tư cách chiến đấu với y.
– Tốt, đắc tội!
Thân hình người này lóe lên, hóa thành một cơn lốc, gã lĩnh ngộ phong ý chí, hơn nữa còn đến tầng bốn, xem như có chút lợi hại, gã lấy đó làm kiêu ngạo, thân hình chuyển động theo gió, khiến người ta không nắm bắt được quỹ tích.
– Tốc độ thật nhanh, không tệ, không biết Thiên Lâm thiếu gia đối phó như thế nào.
Mọi người nhìn tu vi người nọ có chút lợi hại, âm thầm nói.
– Ông!
Mọi người chỉ thấy phía sau Thiên Lâm thiếu gia đột nhiên xuất hiện một vòng phong bạo đáng sợ, phóng thích ra lực lượng áp bách khủng bố, không gian xung quanh y điên cuồng gào thét, trở nên méo mó.
– Oanh!Nguồn truyện audio
Chỉ thấy một vòng phong bạo đè ép qua, một tiềng ầm vang lên, ngay sau đó một đạo thân ảnh bị đánh bay ra ngoài. Y phục bị xé nát rơi trong hư không, lực lượng phong bạo đáng sợ bám trên người gã, dường như có thể xé rách gã bất cứ lúc nào cũng.
– Ngươi còn kém lắm, tha cho ngươi khỏi chết.
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, phong bạo bám trên người đối phương tan biến nhưng Vũ Hồn vẫn như trước phiêu đãng phía sau Thiên Lâm thiếu gia, từng vòng phong bạo liên tục quay, khiến người ta có cảm giác mát lạnh.
– Đây là Vũ Hồn? Ánh mắt của vô số người chấn động, nhìn chằm chằm vào phong bạo đáng sợ, đây mới là Vũ Hồn nè, rất nhiều người trong bọn họ phát hiện tu vi càng cao, lực lượng Vũ Hồn ngày càng không bằng trước.
Giờ phút này, bọn họ minh bạch, không phải Vũ Hồn không lợi hại, mà do Vũ Hồn của họ quá yếu.
Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia cao ngạo của nhìn mọi người, rất hài lòng trước biểu hiện của họ. Y là môn đồ Hoàng Vũ, cao cao tại thượng, đừng nói là đám người Thiên Vũ trước mắt, dù Tôn Vũ y cũng thấy chướng mắt, chỉ có trực tiếp dùng lực lượng mạnh nhất chấn động bọn họ, mới khiến bọn họ biết mình đáng sợ, từ đó kính sợ mình, hắn muốn được hiệu quả như vậy.
– Ha ha
Tiêu Dao môn chủ hài lòng nhìn phản ứng của mọi người, cười khẽ.
-Không biết còn vị nào muốn thử, tốt nhất là Thiên Vũ trung cấp, ở đây còn vài vị thiên tài chưa ra tay.
Tiêu Dao môn chủ lần nữa cường điệu mấy chữ Thiên Vũ trung cấp, Thiên Vũ sơ cấp, không có sức chiến đấu.
– Tốt, ta thử xem.
Lại một đạo thân ảnh đi ra, chỉ thấy một cường giả bước lên đài cao, khuôn mặt phóng đãng, trên người lộ ra khí tức hỏa diễm đáng sợ. Thiên Vũ tầng năm!
– Thiên Vũ tầng năm, cao hơn hai cảnh giới so với Thiên Vũ tầng ba, dù đối phó môn đồ Hoàng Vũ, cũng có thể đánh một trận đi.
Mọi người âm thầm nói. Ánh mắt của người này dừng lại trên người một vị thanh niên, thanh niên có mái tóc màu đen, trường bào khoác trên người không tầm thường, một bên là hỏa diễm, một bên là băng sương, dường như rất nóng lại làm người ta cảm giác rét lạnh.
– Ngươi cũng tu luyện hỏa diễm, vậy chọn ngươi.
Cường giả Thiên Vũ tầng năm chỉ vào thanh niên đó nói. Tóc đen thanh niên phiêu động, tùy ý nói.
– Động thủ!
– Được!
Người nọ bước ra một bước, một tiếng nổ ầm vang truyền ra. Trong khoảng khắc, hỏa diễm mãnh liệt bùng lên, lực lượng thiêu đốt đáng sợ điên cuồng phóng ra ngoài, đánh về phía thanh niên.
Một vòng ánh sáng nhàn nhạt hiện lên, bao phủ thân thể thanh niên, vòng ánh sáng ẩn chứa hỏa diễm màu vàng cùng sương lạnh trong suốt, giao hòa cùng một chỗ. Hỏa diễm hung mãnh va chạm với vòng ánh sáng, giống như bị hỏa diễm và hàn sương tiêu diệt, không thể hình thành thiêu đốt, thậm chí lúc nào cũng có thể tắt.
– Lực lượng băng hỏa dung hợp, các ngươi không biết nó đáng sợ tới cỡ nào.
Thanh niên thản nhiên nói, hỏa diễm màu vàng từ từ lao về phía đối phương, hỏa diễm của đôi bên chạm vào nhau, hai cỗ hỏa diễm cùng thiêu đốt, dường như cũng không làm gì được cường giả Thiên Vũ tầng năm.
– Hỏa diễm không phải đáng sợ nhất, hỏa diễm chân chính đáng sợ vì có thêm lực lượng băng sương.
Thanh niên nói xong, một cỗ hàn băng chi khí cực lạnh giáng xuống người đối phương, hỏa diễm nhu hòa ấm áp trở nên cực kỳ đáng sợ. Trong nháy mắt, thân thể của cường giả kia lạnh như băng, như muốn đông lại, lại trong nháy mắt, gã lại cảm thấy có một cỗ hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt mình, da thịt của gã rạn nứt giống như mặt đất bị vỡ ra.
– A!
!!!! Hỏa diễm màu vàng thiêu đốt mỗi một tấc da thịt, giống như có hàng nghìn hàng vạn cây kim đâm trên người, khiến cường giả Thiên Vũ tầng năm kêu thảm thiết, thân thể lui về sau, hô:
– Không chiến nữa!
Rất nhiều người còn không rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ có chính gã hiểu rõ, thanh niên sử dụng hai tầng ý chí băng hỏa kinh khủng đến cỡ nào, có thể khiến toàn bộ thân thể rạn nứt, gã căn bản không thể chịu được. Sắc mặt thanh niên bình tĩnh, tâm niệm khẽ động, ý chí hỏa diễm cùng hàn băng biến mất.
Ánh mắt y không có chút dao động, dường như vừa làm một chuyện nhỏ, một Thiên Vũ tầng năm, không có gì vẻ vang cả. Hiện tại mọi người càng chấn động, chiến lực của họ quả nhiên đáng sợ. Cùng cảnh giới, chỉ sợ không có ai thắng được bọn họ, những người này có thể thoải mái vượt cấp khiêu chiến. Đôi mắt Lâm Phong lóe lên, những người này lấy thủ đoạn chấn động đánh bại người khiêu chiến. Vì lý do gì, chẳng lẽ vì để người tín phục, để mọi người chọn họ làm lãnh tụ Vạn Tông đại hội?
Chương 920: Quấy rối
— – Không hổ là môn đồ Hoàng Vũ, không dùng toàn lực cũng có thể dễ dàng khiêu chiến vượt cấp, lợi hại!
Môn chủ Tiêu Dao môn khen một tiếng, mọi người sâu sắc đồng ý. Môn đồ Hoàng Vũ không sử dụng toàn bộ lực lượng nhưng đã cường đại như thế, không biết cường giả cảnh giới nào mới khiến bọn họ dùng toàn lực, phải dùng lực lượng gì mới có thể đánh bại được họ. Thiên Vũ cảnh tầng năm không được, vậy Thiên Vũ cảnh tầng sáu thì sao?
– Cơ hội khó có, không biết chư vị còn ai nguyện ý luận bàn với mấy vị môn đồ Hoàng Vũ nữa không? Môn chủ Tiêu Dao môn cười hỏi mọi người.
Tuy nhiên, lúc này tất cả đều trầm mặc, luận bàn như thế không có chút ý nghĩa nào, chênh lệch to lớn, cho dù Thiên Vũ cảnh tầng năm cũng không cách nào khiến họ sử dụng toàn bộ chiến lực.
Mà cường giả Thiên Vũ tầng sáu ra mặt, bại, thì vô cùng mất mặt, kém ba cảnh giới lớn, vậy mà cũng bại, dù đối phương là nhân vật thiên tài, bản thân cũng bị cho là phế vật.
– Không còn ai nguyện ý sao? Môn chủ Tiêu Dao môn cười, nhìn mọi người.
– Lần này Càn Vực tổ chức Vạn Tông đại hội, cùng thảo phạt Thiên Trì, cần nhân vật lãnh tụ.
Dù bản thân ta có uy vọng tại Càn Vực cũng rất khó phục chúng, Càn Vực rộng lớn, có vô số thế lực cường đại, bản thân ta cũng không muốn công danh này, nguyện từ bỏ vị trí lãnh tụ.
Mấy vị này là môn đồ Hoàng Vũ, là thiên tài chân chính, hơn nữa thân phận cao quý có thể phục chúng, ta lấy thân phận môn chủ Tiêu Dao môn tiến cử mấy vị thanh niên thiên tài làm lãnh tụ Vạn Tông đại hội, không biết ý chư vị thế nào?
– Hả? Mọi người có chút bất ngờ, bọn họ còn tưởng môn chủ Tiêu Dao môn dùng môn đồ Hoàng Vũ làm ván cầu, để bọn họ tiến cử mình trở thành nhân vật lãnh tụ.
Thật không ngờ, lão lại để mấy vị môn đồ Hoàng Vũ làm lãnh tụ.
– Ta đồng ý với ý kiến của môn chủ Tiêu Dao môn.
Long chủ Đông Hải Long cung nói.
– Ta cũng tán thành, đệ tử Hoàng Vũ, thân phận vô cùng tôn quý, nguyện ý trợ giúp chúng ta thảo phạt Thiên Trì, đó là may mắn của Càn Vực.
Hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên Hoàng tộc đồng ý.
– Đồng ý!
Diệt Tình cung chủ Thần Cung thản nhiên nói, ba người họ đi đầu ủng hộ quyết định của môn chủ Tiêu Dao môn.
– Mặc dù không phủ nhận thiên phú của môn đồ Hoàng Vũ, nhưng so với các vị tông chủ, tu vi của mấy vị thiên tài còn kém chút ít.
Mọi người xì xào bàn tán, có người trực tiếp nghi ngờ nói.
– Thiên phú và thân phận của môn đồ Hoàng Vũ, cùng với sự trợ giúp của chúng ta, hiệu lệnh vạn tông, chẳng phải rất tốt sao? Tiêu Dao môn chủ đáp lại khiến ánh mắt mọi người hiểu ra.
Thì ra là thế, bởi như vậy bọn họ vẫn nắm trong tay quân đoàn khổng lồ này.
– Thật thủ đoạn!
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, những người này không tự mình ra mặt, đưa vài vị môn đồ Hoàng Vũ lên phía trước. Cứ như vậy, những môn đồ Hoàng Vũ này ra quyết định gì, bọn họ liền đến chấp hành, đường đường chính chính, danh chính ngôn thuận. Bọn hắn và mấy vị môn đồ Hoàng Vũ hiển nhiên có nội tình, đã sớm thương lượng xong chuyện này.
– Quả hảo thủ đoạn.
Một giọng nói truyền đến, khiến ánh mắt Lâm Phong chậm lại, xoay người, nhìn lão nhân ở phía sau, trên mặt của hắn hiện lên mỉm cười.
– Lão sư.
– Tiểu Phong, hai chúng ta, đi lên phá chút chơi được không? Ánh mắt lão nhân hơi nheo lại, nhìn lên đài cao.
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lập tức truyền âm nói:
– Lão sư,vừa rồi là người sao? Lão nhân mỉm cười gật đầu, vừa rồi lão đứng ra nói chuyện, nhục nhã những người đó, dùng thủ đoạn ti tiện liên hợp lực lượng Càn Vực đối phó Thiên Trì, lại còn nói chuyện đường hoàng đến như vậy, giống như Thiên Trì tội ác tày trời.
– Vâng, lão sư, chúng ta chơi đùa với bọn chúng.
Lâm Phong truyền âm nói, lập tức ánh mắt nhìn lên đài cao, cao giọng nói:
– Môn chủ Tiêu Dao môn, vì sao ta có cảm giác các ngươi đang diễn trò vậy? Lâm Phong nói xong, ánh mắt của mọi người lập tức giật mình, cả đám nhìn về phía Lâm Phong.
Khi thấy người phát biểu là nam tử bệnh trạng có sắc mặt vàng bệch như nến, bọn họ lộ ra thần sắc khinh thường. Tên này chẳng lẽ chán sống, dám công khai nói như thế, phải biết rằng có vài câu muốn nói nhưng phải giấu kín trong lòng, không thể nói ra. Môn chủ Tiêu Dao môn, không phải ai cũng có thể đắc tội đâu.
– Nói cho rõ!
Môn chủ Tiêu Dao môn nhìn Lâm Phong, ánh mắt sắc bén lộ rõ hàn ý, ánh mắt lợi hại giống như muốn xuyên thủng Lâm Phong.
– Môn chủ Tiêu Dao môn, nếu ngươi muốn làm lãnh tụ, lãnh đạo lần Vạn Tông đại hội này thì nên nói thẳng ra, hà tất phải bày ra cái gì mà môn đồ Hoàng Vũ.
Bất quá chỉ là một chút người có thiên phú tương đối lợi hại mà thôi. Lâm Phong thản nhiên nói khiến ánh mắt mọi người cứng lại, chỉ có chút thiên phú lợi hại mà thôi?
– Ngươi đang nghi ngờ những thiên tài này? Ánh mắt Môn chủ Tiêu Dao môn biến lạnh, lạnh lùng nói.
– Thân phận môn đồ Hoàng Vũ vốn hư vô mờ mịt, làm sao mà nghi ngờ, dù bọn họ thật sự là môn đồ Hoàng Vũ thì có quan hệ gì tới Càn Vực đâu.
Sự thật tất cả mọi người đều rõ, mấy người bọn họ, chỉ có thiên phú hơi mạnh một chút mà thôi, đấu vài trận liền được phong làm lãnh tụ, sao có thể phục chúng? Lâm Phong tiếp tục mở miệng.
– Nếu vậy, ta cũng vượt cấp khiêu chiến vài người, nói mình là môn đồ Hoàng Vũ, cũng có thể trở thành lãnh tụ sao? Ánh mắt Môn chủ Tiêu Dao môn nhìn chằm chằm Lâm Phong, gã thật không ngờ, có người dám can đảm phá hoại, thực to gan.
– Ngươi lên đài.
Môn chủ Tiêu Dao môn nói với Lâm Phong.
– Tốt, hôm nay tổ chức Vạn Tông đại hội, ta tin tưởng Môn chủ Tiêu Dao môn và chư vị tông chủ có thể khiến tất cả mọi người tin phục.
Lâm Phong từ từ đi lên. Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia lạnh lẽo nhìn Lâm Phong, lộ ra hàn khí nhè nhẹ, lạnh lùng nói:
– Lại là ngươi.
– Là ta!
Lâm Phong cười với Thiên Lâm thiếu gia, lập tức nhìn về phía Môn chủ Tiêu Dao môn, thản nhiên nói:
– Môn chủ, bọn họ đã chiến đấu một trận, chứng minh thiên phú của bọn họ cường đại, được chỉ định làm lãnh tụ.
Đã như vậy, ta cũng chiến đấu mấy trận, chứng minh thiên phú của mình, cũng có thể được chỉ định làm lãnh tụ không?
– Trước để ta xem ngươi có tư cách đứng ở đây nói chuyện không đã? Môn chủ Tiêu Dao môn cười lạnh nói: – Tu vi của ngươi là Thiên Vũ tầng một, ta cũng không chèn ép ngươi, để Thiên Vũ tầng ba chiến đấu với ngươi, nếu ngươi chết là do ngươi vô năng.
Nói xong, Môn chủ Tiêu Dao môn nhìn thoáng qua mọi người, lập tức có người đi lên đài cao, trên người lộ ra sát ý giá lạnh. Gã đương nhiên hiểu được ý của môn chủ, mà tu vi của người này đúng là Thiên Vũ tầng ba.
– Ngươi nói mình giống mấy vị thiên tài, cũng có thể khiêu chiến vượt cấp, ta liền thử một chút, nếu ngươi không làm được, coi như cố ý quấy rối Vạn Tông đại hội, ta sẽ đích thân giết ngươi.
Người đi lên lạnh lùng nói, sát ý trên người càng đậm, Tiêu Dao môn chủ sẽ không động thủ với Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong tuyên bố hắn có thể vượt cấp chiến đấu, gã có thể đường đường chính chính giết Lâm Phong.
– Oanh!
Người này bước chân ra, thi triển Tiêu Dao bộ pháp nhanh như tia chớp, vô cùng tiêu dao. Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đối phương, thần thức tỏa ra, tâm niệm khẽ động, tất cả mọi thứ xung quanh dường như đều trở nên rõ ràng. Hắn có thể nhìn thấy từng động tác nhỏ của đối phương, tuy tốc độ rất nhanh nhưng trong đầu của hắn lại chậm đi rất nhiều.
– Giết!
Người nọ ngay lập tức giáng lâm bên người Lâm Phong, khí tức Lâm Phong không phóng ra ngoài, thờ ơ, để một quyền cận thân đánh tới gần người, bốn phía hắn xuất hiện cương phong.
– Oanh!
Chưởng phát ra mang theo tiếng gió đáng sợ, nhưng bị một bàn tay tràn ngập lực lượng khống chế, khí tức kinh khủng tỏa ra, dường như muốn xé rách bàn tay đó, nhưng bàn tay kia lại không chút sứt mẻ. Muốn cùng với người tu luyện quả Cửu Chuyển Phật Ma công, dùng qua Ma Bồ Đề như Lâm Phong đấu thân thể, quả thực muốn chết.
– Ầm vang!truyện tà tu audio
Một bàn tay đáng sợ nắm lấy cổ họng gã, dường như có vô số kiếm sắc gào thét, xé rách mọi thứ, thân thể người nọ bay ngược trở về, vô lực bay lượn giữa hư không.
– Chỉ luận bàn nhưng ngươi muốn lấy tính mạng ta, ta đương nhiên không khách khí.
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, lập tức một thanh âm trầm muộn truyền ra. Thân thể người nọ rơi xuống đất tử vong, khiến đồng tử của mọi người co rút. Thiên Vũ tầng một giết Thiên Vũ tầng ba, chỉ một kích! Lâm Phong dùng hành động chứng minh lời nói của mình, hắn cũng có thể khiêu chiến vượt cấp! Ánh mắt Lâm Phong xoay chuyển, nhìn về phía Môn chủ Tiêu Dao môn, hỏi ngược lại:
– Môn chủ, bọn họ có thể làm được, ta cũng có thể làm được, nếu bọn họ có thể làm lãnh tụ, ta cũng có thể, đúng không?