1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 166 [Chương 826 đến 830]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 166 [Chương 826 đến 830]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 826: Tướng.

Nhìn bóng dáng Lâm Phong đi xa, trong lòng đám người rung động. Thiên tài trong trấn nhỏ của bọn họ căn bản không thể đỡ một kích, đã bị một chưởng dễ dàng giết chết.

– Hắn rốt cuộc là ai? Từ đâu đến mà lại cường đại như vậy? Đông Hải Long Cung còn vì hắn mà đã xuất động rất nhiều cường giả.

Thiếu nữ suy ngẫm. Nàng thật sự không thể tưởng tượng được, nam tử trẻ tuổi tránh ở sau váy nàng lại có thực lực khủng bố như vậy. Phía sau không ngừng có cường giả liên tiếp xuất hiện, đuổi giết Lâm Phong, không một người nào là kẻ yếu. Lâm Phong sử dụng ý chí phong đến mức tận cùng, Phong Khởi Cửu Thiên thuật xuất ra, nhanh đến không thể tin nổi, mấy người Huyền Vũ cảnh đều bị hắn bỏ rơi trong nháy mắt, tiếp tục đuổi giết hắn đều là cường giả Thiên Vũ.

– Ngươi trốn không thoát đâu.

Một thanh âm lạnh lùng từ trước người Lâm Phong truyền tới, ngay sau đó, Long tướng tay cầm long thương cưỡi Giao Long hiện ra trước mặt hắn, phóng thích ra hơi thở vô cùng khủng bố. Lâm Phong dám khẳng định, đây là cường giả Thiên Vũ bậc cao, bây giờ hắn tuyệt đối không phải là đối thủ. Lâm Phong vươn tay ra, Tuyết Yêu tháp xuất hiện trong tay, tâm thần vừa động, lập tức tất cả yêu thú đáng sợ hiện ra trong không trung, toàn bộ đều là Thiên yêu. Cảnh tượng này khiến Long tướng sửng sốt, Lâm Phong lại còn nắm trong tay nhiều yêu thú hùng mạnh như vậy.

– Xé nát gã.

Lâm Phong lạnh lùng ra lệnh, chính hắn thì cưỡi trên thân yêu thú Đại bàng, lúc này thương thế của Đại bàng đã khôi phục một chút.

– Rống.
… Hùng yêu bạo ngược, đấm ngực, giẫm chân tại chỗ khiến không gian cũng phải rung động một trận, ngửa mặt lên trời rít gào. Long tướng nhìn Hùng yêu, thân hình chợt lóe, thương như độc long, dường như có ảo ảnh giao long từ trong thương phá tan không trung mà xuất hiện. Trong không gian xuất hiện một cơn lốc xoáy đáng sợ, phát ra lực lượng hủy diệt, xoắn giết về phía trước.

– Ầm!

Hùng yêu đánh ra một chưởng, lực lượng vô tận đánh tới long thương, nhưng mà lốc xoáy hủy diệt đâm rách tất cả, tiếng xuy xuy vang lên, long thương không thể ngăn cản đâm thẳng vào bàn tay Hùng yêu, công kích vô cùng dũng mãnh.

– Rống!

Hai tròng mắt Hùng yêu trợn trừng, bàn tay mạnh mẽ vung lên, muốn kéo long thương của đối phương. Lại thấy Long tướng xoay tròn trường thương, giao long tàn sát tứ phương, bàn tay khổng lồ của bạo hùng bị cắn nát.

– Xiiiii.truyện ma

…. Một con Xà yêu xông tới, phun ra một ngụm khí độc, Long tướng lập tức rút trường thương ra, long thương nghịch xoáy, một vòng tròn thương ảnh hiện lên, ở trước mặt y dường như có giao long bao quanh, bất luận độc khí gì cũng không thể xâm lấn một chút nào, bị xoắn thành phấn vụn. Lâm Phong bình tĩnh nhìn chăm chú Long tướng trước mắt. Không thể lại có thêm một Long tướng mạnh cỡ này nữa, mới chỉ có một người một giao long đã làm cho những yêu thú dũng mãnh này không đỡ nổi, thêm nữa thì toàn bộ bọn họ đều phải chết tại đây. Chậm rãi tiến tới phía trước, Lâm Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm Long tướng, trong đôi mắt tản ra một luồng ma quang đáng sợ.

– Giết.

Lâm Phong phun ra một chữ, yêu thú rống giận, thân thể Xà yêu vô cùng cao lớn bay tới phía Long tướng, Bạo Hùng không sợ hãi, lại lần nữa đạp trên hư không. Trên người Lâm Phong xuất hiện một cỗ lực lượng trấn áp khủng bố cùng ma tính đang điên cuồng tàn sát tứ phương, khiến Long tướng cũng phải run lên, trường thương xoắn động, đồng thời nhìn chằm chằm Lâm Phong. Trên người Lâm Phong tràn ra kiếm ý vô cùng vô tận, ý chí kiếm đạo tầng bảy phóng thích ra toàn bộ, hóa thành một thanh cự kiếm, xoắn giết tới phía đối phương. Nhưng mà trường thương của Long tướng chỉ rung lên, cự kiếm kiên cố lập tức bị xoắn diệt, hóa thành hư vô. Hai người kém nhau không biết bao nhiêu cảnh giới, cho nên thực lực chênh lệch quá xa. Nhưng Lâm Phong vẫn xông về phía trước, bàn tay nâng lên, một cỗ lực lượng luyện hóa đáng sợ thẩm thấu ra, ngọn lửa hắc ám thiêu đốt trong lòng bàn tay, dường như muốn luyện hóa tất cả mọi vật.

– Một chút lực lượng đó còn xa mới đủ.

Toàn thân Long tướng đều là thương ảnh vô cùng vô tận nở rộ trong hư không, những Thiên yêu dũng mãnh kia không cách nào có thể tiếp cận thân thể y.

– Bắt lấy y.

Lâm Phong nổi giận gầm lên, một cỗ ma khí ngập trời tràn ra, đồng thời còn có một cỗ lực lượng trấn áp khủng bố đến mức tận cùng. Tiếng ầm ầm vang lên, một bia đá hắc ám đáng sợ thật lớn xuất hiện, muốn trấn áp hết thảy. Trên bia đá này có khắc một chữ Phong thật lớn, chính là Phong Ma thạch.

– Ầm ầm!

Phong Ma thạch khủng bố từ trên trời trấn áp xuống khiến không trung đều hóa thành vẻ hắc ám, bay tới hướng Long tướng. Lực lượng trấn áp khủng bố của Phong Ma thạch khiến tâm thần Long tướng rung động. Phong Ma thạch có thể trấn áp Ma kiếm, lực lượng của nó sao có thể yếu cho được.

– Ầm ầm!

Lực lượng trấn áp khủng bố đập lên người Long tướng khiến thân thể y run rẩy. Đồng thời điểm, ở trên lưng Lâm Phong, một luồng khí tức ma đạo phóng lên cao, trực tiếp từ trong người Lâm Phong bay ra. Trong không trung, một đám ma vân đáng sợ cuồn cuộn, trời đất u ám, dường như bầu trời đang muốn sụp đổ.

– Xuy.
…. xuy….xuy…! Ma kiếm phát ra tiếng rít mãnh liệt. Lúc này đây, nó vậy mà lại không có ăn mòn ý chí của Lâm Phong, muốn chiếm cứ thân thể của Lâm Phong nữa, mà là bay thẳng ra ngoài, phá vỡ hư không mà trốn, khiến Lâm Phong giật mình, Ma kiếm cứ vậy mà rời đi? Tuy nhiên, Lâm Phong căn bản không kịp để ý tới Ma kiếm. Phong Ma thạch trấn áp hết thảy, đánh Long tướng đến mức thần trí mơ hồ. Ngay sau đó, Lâm Phong bước tới, chưởng lực luyện hóa tất cả chụp thẳng xuống đầu Long tướng, cái đầu lập tức bị luyện hóa, biến mất khỏi thế giới này.

– Ngao.
… Giao Long phía sau Long tướng ngửa mặt lên trời rít gào. Nó chính là tọa kỵ của Long Vương, cao ngạo vô cùng, khi Long tướng chiến đấu thì nó cũng không có tham dự, nhưng lúc này, Long tướng đã chết, còn có lực lượng trấn áp cùng với Ma kiếm phá không rời đi, tất cả đều toát lên vẻ đáng sợ.

– Chẳng lẽ đó chính là bảo vật của Ngọc Hoàng? Giao Long ngầm suy đoán.

Chỉ thấy Lâm Phong lạnh lùng liếc Giao Long một cái, sau đó thu yêu thú vào trong Tuyết Yêu tháp, đứng ở trên lưng Đại bàng. Đại bàng giương cánh, đập cánh, mang theo một cơn lốc đáng sợ rời đi. Thực lực những Long tướng quá mức đáng sợ, chỉ mới giết một Long tướng đã phải vận dụng lực lượng trấn áp khủng bố của Phong Ma thạch. Mà động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ hấp dẫn những Long tướng khác và cường giả Đông Hải Long Cung dắt tay nhau mà đến. Nơi này căn bản không thể ở lâu, bởi vậy Lâm Phong mới nhanh chóng bỏ chạy. Giao Long và những người còn lại của Đông Hải Long Cung còn kiêng kỵ Lâm Phong, không dám truy đuổi theo mà chờ những cường giả khác của Long Cung đến. Dù sao Lâm Phong cũng chạy không thoát. Sau một lát, Lâm Phong xuất hiện tại một mảnh hoang vu, nơi này không có quốc gia. Hắn còn đang suy tư vì sao Ma kiếm bỏ chạy. Vừa rồi, hắn vốn liều mạng đánh cược một lần, lấy Phong Ma thạch trấn áp Long tướng, bản thân thì dùng ý chí chống lại Ma kiếm, xem có thể không sử dụng Phong Ma thạch mà chống lại sự ăn mòn của Ma kiếm hay không. Nhưng dường như hắn đã suy nghĩ nhiều, Ma kiếm không có ăn mòn ý chí của hắn mà lại lựa chọn phá không bỏ chạy. Lâm Phong nhìn về phía phương xa, hắn và Ma kiếm sớm đã thành lập một liên hệ tâm thần, hắn biết rõ Ma kiếm đi nơi nào. Ma kiếm tuy rằng ẩn chứa ma tính hùng mạnh, nhưng uy lực của nó không cần phải nói nhiều, Lâm Phong không muốn mất đi Ma kiếm, Thiên yêu đại bàng bay theo phương hướng Ma kiếm bỏ chạy. Lúc này Ma kiếm đang an tĩnh nằm ở trong một mảnh sơn cốc. Thung lũng này rất tĩnh mịch, chỉ có khí tức của yêu thú. Ở trong một khe vực sâu, có một thanh kiếm cắm trên mặt đất, vô cùng an tĩnh, quang hoa trên thân kiếm lộ ra khí tức sắc bén nhè nhẹ, không có nửa điểm ma tính. Nếu Lâm Phong nhìn thấy Ma kiếm lúc này có thể nằm ở trong này dịu ngoan đến vậy tất nhiên sẽ khiếp sợ không nói nên lời. Ở bên cạnh Ma kiếm có một vách núi lớn vô biên, hoặc có thể nói, vách núi lớn vô tận này chỉ là một mặt của một tấm bia đá mà thôi. Mà trên tấm bia đá thật lớn này lộ ra lực lượng trấn áp đáng sợ, cho dù là đại ma đầu trong thiên địa cũng bị phong ấn trấn áp huống chi Ma kiếm. Trên tấm bia đá thật lớn kia có một chữ Phong thật lớn, quang hoa lưu chuyển ánh lên màu đen đáng sợ, trong đó tản ra lực lượng vô cùng vô tận. Trong sơn cốc, vô số ma đầu đáng sợ dường như đang gào rú kêu to, nhưng mà chỉ cần ma quang trên chữ Phong kia lưu chuyển, trong nháy mắt, tất cả ma khí đều biến mất không còn sót lại chút nào, tất cả thanh âm ma đầu gào rú đều hóa thành tĩnh mịch, không có bất kỳ ma năng nào đủ để chống đỡ lực lượng phong ấn đáng sợ của tấm bia đá này.

Chương 827: Tử Vong Ma Cốc.

Sau hai canh giờ, Lâm Phong hơi nhíu mày lại, hắn có thể cảm nhận được vị trí của Ma kiếm, nhưng không thể biết Ma kiếm cách hắn xa bao nhiêu. Cưỡi trên Đại bàng yêu đã qua hai canh giờ mà vẫn không nhìn thấy nửa điểm bóng dáng Ma kiếm. Chỉ trong một chốc ngắn ngủi đó, không biết Ma kiếm đã phá vỡ bao nhiêu khoảng thời không, đi tới địa điểm xa cỡ nào. Hơn nữa, hắn phát hiện, càng đi vào sâu trong mảnh đất này, lại càng hoang vu, không có bóng người, cực kỳ an tĩnh. Nếu Long tướng đuổi theo, e rằng sẽ nhìn không sót một cái gì, căn bản không có chỗ có thể ẩn thân. Tuy nhiên, Ma kiếm từ trong thân thể hắn phá không bỏ chạy, không hề ăn mòn ý chí nữa, việc này đã mang lại chỗ tốt thật lớn với hắn. Không cần sử dụng Phong Ma thạch để trấn áp Ma kiếm nữa, Lâm Phong có thể thoải mái sử dụng, phát huy ra lực lượng của Phong Ma thạch. Giống như lúc vừa mới rồi, trấn áp Long tướng, giết chết đối phương tại chỗ, chấn kinh toàn trường. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong giết chết cường giả khủng bố như vậy. Tuy tu vi mới chỉ tới Huyền Vũ cảnh đỉnh cao, nhưng đã giết được Thiên Vũ bậc cao, đây tuyệt đối là hành động vĩ đại, rung động lòng người. Tuy nhiên đó cũng vì vừa rồi Long tướng sơ suất, coi thường hắn nên mới cho hắn có thời cơ lợi dụng. Nếu ngay từ đầu, đối phương dùng toàn lực ứng phó, chỉ sợ dựa vào cái tu vi Huyền Vũ cảnh thì Lâm Phong không thể giết chết đối phương cho dù có trọng bảo. Bởi vậy bất kể thế nào, Lâm Phong phải thu hồi lại Ma kiếm. Tuy ma tính thật đáng sợ, nhưng đối với hắn nó là trọng bảo chân chính, đánh mất thì quả thực đáng tiếc. Đợi sau này, hắn có thể áp chế sự ăn mòn của Ma kiếm, phát huy ra uy lực của Ma kiếm, tình cảnh lúc đó sẽ rất rung động đó. Lâm Phong không ngừng lại, khống chế Thiên yêu Đại bàng, ngự không tới nơi có khí tức của Ma kiếm. Lại qua một hồi lâu, Lâm Phong đi vào một mảnh đất hoang vu bằng phẳng, ngàn dặm trống trải, từ trên hư không có thể nhìn không sót một thứ gì. Lâm Phong dừng lại, nhìn chằm chằm bóng người phía trước. Người đó đứng trên một con giao long bình thường, tay cầm long thương, ngạo nghễ giữa hư không, thần sắc lạnh lùng, trường thương trong tay dường như tràn ngập khí thế ngạo nghễ, cuồn cuộn đập tới mặt Lâm Phong, mang theo sát ý đáng sợ.

– Âm hồn bất tán.

Lâm Phong lên tiếng. Trên người hắn đồng thời phóng thích ra một cỗ ý chí sát phạt cực kỳ đáng sợ. Tuy nhiên trước khí tức khủng bố của đối phương thì nó lại mỏng manh hơn rất nhiều, bởi vì tu vi hai người chênh lệch quá xa.

– Ngươi dùng cái bảo vật gì đánh lén mà đánh chết Tử Kim Long tướng rồi? Sắc mặt Long tướng này rét lạnh, dùng thanh âm lạnh lùng hỏi Lâm Phong.

– Ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết sao.

Lâm Phong cũng không kém. Long tướng hừ một tiếng, trường thương trong tay rung động. Ngay sau đó, ở mũi thương xuất hiện một lốc xoáy đáng sợ hóa thành một hắc động khủng bố, nguyên khí thiên địa của cả mảnh không gian này dường như đều bị lốc xoáy đó cắn nuốt sạch sẽ.

– Lần này ngươi không có may mắn như vậy nữa đâu.

Long tướng bước chân tới, ngay sau đó Lâm Phong cảm thấy một trận cuồng phong nổi lên, thổi vào người, dường như muốn cắt nhỏ thân thể hắn. Trường thương đâm tới, từng cơn lốc xoáy đáng sợ từ mũi thương phóng ra, xé rách hết thảy, không gian dường như cũng bị cắn nát.

– Ý chí phong, xé rách!

Thiên yêu Đại bàng bay ngược, tâm thần Lâm Phong vừa động, Phong Ma thạch xuất hiện, đánh tới cơn lốc xé rách khủng bố kia. Phía trước Phong Ma thạch xuất hiện từng cơn lốc xoáy khủng bố, tất cả đều bị lốc xoáy cắn nuốt nhưng Phong Ma thạch vẫn bất động như núi.

– Phong Ma thạch, không ngờ ngươi lại có loại bảo vật cỡ này, khó trách Tử Kim Long tướng bị ngươi tập sát.

Long tướng trong nháy mắt đã nhận ra Phong Ma thạch, tiếp tục tiến tới, gió xoáy rống giận, từng cơn lốc xoáy đáng sợ thổi tới bốn phương tám hướng. Thân thể Long tướng cũng dung nhập vào ý chí phong, hóa thành phong ảnh. Cơn gió len vào từng ngõ ngách, thổi tới bốn phương tám hướng xung quanh Phong Ma thạch, xoắn giết tới Lâm Phong, nhanh đến không thể tin nổi.

– Trở về.

Lâm Phong giận quát lên, Phong Ma thạch nghịch chuyển trở lại, nhưng mà cơn gió khủng bố kia đã đi tới trước mặt Lâm Phong.

– Ầm!

Một cỗ khí tức uy nghiêm đáng sợ phóng xuất ra, dường như có từng luồng hoàng khí ngút trời, hào quang vạn trượng, nhưng mà trong giây lát đã lại biến mất không thấy gì nữa. Thân thể Long tướng dung nhập trong gió bị đánh bay thẳng ra ngoài, bởi vì tốc độ nhanh nên bị bắn rất xa, cảm giác cả người quay cuồng. Ngay vào lúc này, một cỗ lực lượng mênh mông xuất hiện trên đỉnh đầu Long Tướng. Ngẩng đầu lên, gã liền nhìn thấy Lâm Phong ném một quả tim đến, uy áp thiên địa cuồn cuộn lại lần nữa giáng lâm. Long tướng trợn trừng mắt lên, nhìn chằm chằm tòa cung điện che trời kia. Lâm Phong nắm trong tay một tòa cung điện?

– Ầm ầm!

Cung điện đánh Long tướng đến hoang mang lo sợ, nhưng mà cung điện che cả bầu trời lại biến mất trong nháy mắt. Chỉ thấy Lâm Phong bước vượt tới trên đỉnh đầu gã, mang theo tấm bia đá. Trong tấm bia đá, lực trấn áp sung mãn vô cùng vô tận, không gian chung quanh dường như bị trấn áp mà đóng băng tại thời khắc này.

– Ầm!truyện tiên hiệp audio

Lần thứ ba bị công kích mạnh mẽ như thế, Long tướng bị chấn động có chút ngốc. Lực lượng trấn áp đáng sợ làm gã lâm vào mê muội trong giây lát, trong chớp mắt một cỗ lực lượng hủy diệt khủng bố đánh tỉnh gã, chưởng lực luyện hóa tất cả, lập tức có tiếng kêu thảm thiết, run rẩy vang lên trong không gian. Đầu của Long tướng bị luyện hóa trong nháy mắt, thân thể lại vẫn còn đang run rẩy, tuy nhiên rất nhanh cũng bị ngọn lửa luyện hóa thành hư vô.

– Người này tu luyện ý chí loại tốc độ, nên có tốc độ nhanh nhất đứng chặn ở tiền phương.

Nhưng khí tức cung điện Ngọc Hoàng vừa rồi nhất định sẽ hấp dẫn đám người khác lại đây, nhất định phải chạy nhanh tìm được Ma kiếm. Lâm Phong thầm nhủ. Vì nơi này là một mảnh hoang vu, đối phương lại chỉ có một mình nên hắn mới dám mạo hiểm lấy thủ đoạn sấm sét như thế trấn giết đối phương. Nếu không ngờ Ngọc Hoàng điện phụ giúp, hắn không thể giết được đối phương. Lâm Phong bước lên lưng đại bàng, tiếp tục lao tới phía trước. Quả nhiên, khi bọn họ rời đi không bao lâu, có hai Long tướng đi cùng hai con Giao Long cũng chạy tới, tuy nhiên làm gì còn bóng dáng của Lâm Phong nữa.

– Phong Sát Long tướng cũng bị giết, có một cỗ hoàng khí khủng bố, rất có thể là bảo vật Hoàng giả, chúng ta đuổi theo nhất định phải cẩn thận.

Hai Long tướng, bốn Giao Long lại lần nữa cuồn cuộn đi về phía trước, truy kích Lâm Phong. Bốn con Giao long đều vô cùng cường đại, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn so với Thiên yêu Đại bàng, bởi vì cấp bậc bọn chúng cao hơn đại bàng quá nhiều. Lúc này trước mặt của Lâm Phong cuối cũng đã không còn là một mảnh bằng phẳng nữa mà xuất hiện một dải thung lũng. Tuy nhiên dải thung lũng này lại lộ ra vài phần khí tức tĩnh mịch, thậm chí ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng gào rú đáng sợ. Điều này làm cho Lâm Phong đứng tại hư không, cẩn thận quan sát thung lũng. Hơi thở Ma kiếm lại ở trong sơn cốc. Sau khi nó rời khỏi hắn lại phóng thẳng vào trong mảnh sơn cốc này.

– Đi.

Lâm Phong ra lệnh, Thiên yêu Đại bàng tiếp tục tiến lên. Một lát sau, bọn họ đi vào giữa sơn cốc, nhưng mà rất nhanh, bước chân Lâm Phong lại ngừng lại lần nữa. Chỉ thấy lúc này trước mặt hắn có một lùm cỏ dại, tuy nhiên ở trong đó lại hiện ra một tấm bia đá, trên đó hiện ra hai chữ, Tử Vong! Bàn tay Lâm Phong vung lên, ngay lập tức cỏ dại bị thổi ngã, lộ ra hai chữ phía dưới, làm cho trong lòng Lâm Phong khẽ run.

– Tử Vong sơn cốc!

Hắn vậy mà lại đi tới Tử Vong sơn cốc. Lâm Phong đã từng nghe tới cái tên Tử Vong sơn cốc, nghe thấy từ Quân Mạc Tích. Trước khi vào Bí Cảnh, Quân Mạc Tích nói cho hắn biết, trong Tử Vong sơn cốc có một khối Phong Ma thạch cực lớn, trấn áp Ma đầu đáng sợ, không người nào dám tiến vào trong cốc, bởi vì tiến vào đó coi như cầm chắc cái chết. Ma kiếm phá không bỏ chạy vậy mà lại chạy tới Tử Vong sơn cốc.

– Ầm ầm.
… Phía sau truyền đến âm thanh, Lâm Phong quay đầu liền nhìn thấy bốn con Giao Long mang theo hai gã Long tướng cuồn cuộn mà đến. Nhưng bọn họ ở ngoài thung lũng rất xa đã dừng lại, không dám tới gần tấm bia đá, sắc mặt biến đổi. Tử Vong sơn cốc. Lâm Phong đi nơi nào không đi, vậy mà lại đi tới Tử Vong sơn cốc này, hắn muốn tự sát sao? Ở Càn Vực, Tử Vong sơn cốc chính là một cấm địa, không người nào dám bước vào trong đó. Đã từng có rất nhiều người tự tin thực lực dũng mãnh muốn đi thăm dò Ma đầu cường đại trong truyền thuyết đã bị trấn áp một phen. Nhưng tất cả đều một đi không trở lại, chưa từng có ai trở ra.

Chương 828: Đi Vào Tử Vong Sơn Cốc.

Long tướng chậm rãi tiếp cận Lâm Phong, thản nhiên nói:

– Chỉ vần vừa vào Tử Vong sơn cốc, tất cả đều thành hư vô, Lâm Phong, giao bảo vật ngươi lấy được ở trong Bí Cảnh ra đây, có lẽ chúng ta từ bi sẽ tha cho ngươi một con đường sống.

– Ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng lời của ngươi sao? Lâm Phong chế nhạo, một khi đã giao Ngọc Hoàng điện ra, chuyện đầu tiên đối phương làm chắc chắn là giết người diệt khẩu, không cho tin tức về Ngọc Hoàng điện truyền ra ngoài.

– Ngươi không có lựa chọn, cho dù chúng ta giết ngươi, ít nhất cũng sẽ để ngươi toàn thây, để ngươi chết một cách tôn nghiêm.

Người còn lại chậm rãi nói.

– Ta thực khâm phục các ngươi, rõ ràng lo sợ ta bước vào trong Tử Vong sơn cốc mà lại vẫn còn có thể giả bộ thản nhiên đến như vậy.

Lâm Phong lần lượt nhìn từng gương mặt trước mắt. Hắn mang bảo vật Ngọc Hoàng trên người, trong lòng hai gã Long tướng lúc này e rằng rất lo lắng hắn mang theo bảo vật đi vào trong Tử Vong sơn cốc. Nếu không đối phương căn bản sẽ không dừng lại nói chuyện cùng hắn mà là trực tiếp hạ sát thủ. Tử Vong sơn cốc đối xử với tất cả như nhau, cho dù ngươi có tu vi cường thịnh hơn nữa cũng đừng mơ chạy ra khỏi chốn này. Hai gã Long tướng của Đông Hải Long Cung căn bản không dám vào Tử Vong sơn cốc, cho nên bọn họ rất sợ Lâm Phong đi vào.

– Nói như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn tiến vào Tử Vong sơn cốc, bị ma vật giết chết hoặc ma khí ăn mòn sao? Một Long tướng cười lạnh: – Ma vật trong Tử Vong sơn cốc quả thực vô cùng đáng sợ, thậm chí có thể chấn nhiếp hồn phách con người, khống chế thân thể, biến con người trở thành của riêng, từ nay về sau luân lạc trở thành nô vật.

– Nhưng ít ra không ai thực sự hiểu biết Tử Vong sơn cốc, bên trong có phải có người sống hay không cũng không rõ ràng lắm, nên ta còn một tia hy vọng.

Còn nếu không tiến vào trong thì ta chết chắc, Đông Hải Long Cung các ngươi nhất định sẽ tìm mọi cách giết chết ta. Bất kể đối phương nói như thế nào, Lâm Phong luôn luôn duy trì sự lãnh đạm của hắn, trầm ổn như núi, lòng không rối loạn.

– Vậy ngươi muốn như thế nào? Sắc mặt Long tướng hoàn toàn chìm xuống.

– Lui ra phía sau mười dặm, ta an toàn rồi tự nhiên sẽ rời khỏi nơi này, đến lúc đó Đông Hải Long Cung các ngươi lại truy sát ta cũng không muộn.

Lui ra phía sau mười dặm mới có thể cho hắn đầy đủ thời gian để phản ứng. Hiện tại Lâm Phong đang suy nghĩ, Ma kiếm làm sao bây giờ! Nếu hắn không dám tiến vào trong Tử Vong sơn cốc, e rằng Ma kiếm sẽ vĩnh viễn nằm ở trong đó.

– Lui ra phía sau mười dặm, ngươi nằm mơ.

Một Long tướng giận dữ mắng mỏ Lâm Phong. Lui ra phía sau mười dặm, lúc đó ngay cả thân hình Lâm Phong cũng không có nhìn thấy được thì tính sao?

– Nếu ta tiến vào Tử Vong sơn cốc, các ngươi còn có cái gì để trở về bàn giao à? Lâm Phong không sợ hãi, lạnh lùng đáp lại.

Đối phương quả nhiên trầm mặc, nếu Lâm Phong tiến vào Tử Vong sơn cốc, bảo vật xem như trở thành hư vô rồi. Buồn bực nhất chính là Đông Hải Long Cung bọn họ xuất động không ít người, nhưng đến bây giờ đã chết rất nhiều, đều bị Lâm Phong giết chết. Bọn họ không thể đối mặt với Long Vương và Long tôn, thậm chí chuyện này còn làm Long chủ chú ý.

– Được, ta đáp ứng điều kiện của ngươi.

Một gã Long tướng khác thẳng thắn đồng ý khiến gã Long tướng còn lại cả kinh. Tuy nhiên gã Long tướng còn lại cũng không có dị nghị gì, hai người đều chậm rãi lui về phía sau, không dám làm cho Lâm Phong gấp gáp, bốn con Giao Long cũng theo bọn họ cùng lui về phía sau, một lát đã tới xa xa.

– Ông.
… Xa xa, một cơn lốc cuồn cuộn khủng bố lao đến, thổi quét tới người Lâm Phong, cát bụi đầy trời, khiến Lâm Phong không thể mở mắt ra.

– Ầm!

Trong đầu Lâm Phong run lên, với ý thức cường đại của hắn, bên trong kình phong mờ mịt đáng sợ kia vậy mà lại có một phong mang theo uy lực đáng sợ xoắn giết tới hắn.

– Đi!

Lâm Phong đột nhiên thu Thiên yêu Đại bàng vào, đồng thời cấp tốc nhảy vào Tử Vong sơn cốc.

– Ầm ầm!

Lực lượng hủy diệt đánh vào nơi vừa rồi Lâm Phong đứng. Nếu Lâm Phong còn ở chỗ đó, chỉ sợ lúc này đã thành một người chết, mà mà trong ngắn ngủi vừa rồi hắn đã lui lại, nhưng lực lượng hủy diệt cuồng bạo vẫn đánh lên người khiến cả người Lâm Phong như bị điện giật, kêu lên một tiếng trầm đục, thân thể bị đánh bay thẳng vào trong sơn cốc, rơi xuống khoảng không trong sơn cốc. Ở tấm bia đá trước sơn cốc, một đạo phong ảnh hiện ra hình người, giống như do gió biến thành. Người này khoác trường bào, cả người lộ ra hơi thở hùng mạnh, chính là một trong tứ đại Long Vương. Một chưởng kia của gã vốn là muốn giết chết Lâm Phong tại chỗ, như vậy Lâm Phong sẽ chết mà bảo vật cũng lưu lại. Nhưng mà gã lại không ngờ tới, Lâm Phong vậy mà phát hiện ra, trong thời điểm chỉ mành treo chuông lại mạnh mẽ lui về sau, rồi bị chưởng phong đáng sợ của gã đánh thẳng vào trong sơn cốc. Giờ phút này, sắc mặt Long Vương cực kỳ âm trầm, trộm gà không được còn mất nắm gạo, không thể đánh chết Lâm Phong đoạt được bảo vật của Hoàng giả, còn đánh hắn vào trong Tử Vong sơn cốc. Phải biết rằng, đại năng giả thời xưa tiến vào sơn cốc cũng hữu tử vô sinh, ở Càn Vực có lời đồn, ai vào người đó chết. Lâm Phong đem theo bảo vật vào trong đó, Tử Vong sơn cốc này có lẽ đã trở thành nơi chôn xương Lâm Phong. Bọn họ không chiếm được bảo vật Hoàng giả, gã làm sao nói lại với Long chủ. Lâm Phong bị đánh bay vọt vào trong Tử Vong sơn cốc kia, rơi thẳng đến vực sâu nhất thung lũng.

– Khụ khụ!

Lâm Phong ho khan một, chưởng lực cuối cùng của đối phương đã làm cho hắn ăn thiệt thoài không nhỏ.

– Ngao.
.. ngao… ngao…. Hắn cố gắng đằng vân giữa không trung, phía dưới truyền đến tiếng vang yêu dị hủy diệt khiến trong lòng Lâm Phong có mấy phần kiêng kỵ. Một lát sau, Lâm Phong ổn định thân hình, chậm rãi đi xuống phía dưới. Hắn cảm giác một luồng khí tức tử vong đập vào mặt khiến hắn sinh ra cảm giác đã chết, giống như tùy thời tùy khắc sẽ tan biến.

– Tử Vong sơn cốc.

Con ngươi Lâm Phong co rút lại, vừa mới vào trong sơn cốc, nhưng hắn đã cảm nhận được khí tức tử vong đáng sợ. Dường như cả mảnh thung lũng khôn cùng này đều lộ ra khí tức tử vong, muốn ăn mòn tất cả những người nào đi vào trong sơn cốc, muốn cho mọi người cảm thụ được tử vong của bản thân. Cuối cùng chân Lâm Phong cũng đặt trên mặt đất. Vừa mới đặt chân xuống, hắn liền cả kinh. Chỉ thấy xung quanh thân thể hắn có rất nhiều Lang yêu. Cả một bầy lộ ra móng vuốt sắc bén, dường như còn cứng rắn hơn sắt thép.

– Người sẽ chết mà yêu thú lại không chết ư? Trên người những con Lang yêu này vậy mà lại tản ra một luồng khí tức tử vong đáng sợ, giống như không phải là yêu thú tồn tại ở thế giới này, khí tức như vậy khiến con người cảm thấy sợ hãi.

– Vừa vào trong Tử Vong sơn cốc, tất cả đều thành hư vô!

Trong đầu Lâm Phong vang lên một câu nói, nhưng mà ánh mắt hắn lại kiên định vô cùng, hắn nhất định không thể chết được, không thể chết tại Tử Vong sơn cốc này được!

Chương 829: Phong Ma Bia.

Cả một bầy Lang yêu thè lưỡi nhìn Lâm Phong, ánh mắt âm hàn, tử khí nồng đậm, bốn chân với móng vuốt sắc bén gõ vang trên mặt đất, chậm rãi bước tới gần Lâm Phong. Lâm Phong muốn điều động lực lượng chân nguyên, nhưng mà tâm thần hắn vừa động, trong không gian liền có một luồng tử khí thấm vào cơ thể hắn, làm cho hắn càng tiếp cận gần với tử vong. Lâm Phong lập tức dừng lại, sắc mặt đại biến. Trong Tử Vong sơn cốc vậy mà lại không thể điều động lực lượng chân nguyên, nếu không chính là tự tìm đường chết, làm cho khí tức tử vong xâm nhập vào thân thể.

– Tất cả đều thành hư vô!

Lâm Phong thì thào, dường như hiểu rõ ý tứ của lời nói này. Thành hư vô, lực lượng chân nguyên không thể sử dụng, nếu rơi vào trong Tử Vong sơn cốc, võ tu chỉ có thể dựa vào lực lượng thân thể. Trong Tử Vong sơn cốc tràn đầy nguy cơ, lực lượng thân thể làm sao có thể đủ cho người ta sống sót.

– Phốc!

Một con Lang yêu bay lên, móng vuốt sắc bén đập tới Lâm Phong. Hắn thử sử dụng lực lượng Phật Ma, phát hiện lực lượng Phật Ma có thể lưu chuyển trên thân thể làm cho hắn sinh ra một tia vui mừng, may mà còn có một loại thủ đoạn mạnh mẽ. Bàn tay mạnh mẽ đập tới Lang yêu, ầm vang một tiếng, Lang yêu bị đánh bay ngược trở về, mà Lâm Phong lại cảm giác bàn tay mình run lên, sắc mặt không khỏi lại thay đổi lần nữa.

– Thân thể Lang yêu dường như rất cứng rắn? Thân thể nó giống như sắt thép tạo thành, giống như hắn tu luyện Cửu Chuyển Phật Ma công giúp thân thể trở nên cứng như sắt thép.

– Ngao.
…ao…ooo Lang yêu tru lên, bọn chúng nhẹ nhàng di chuyển, tiếp cận Lâm Phong, toàn bộ Lang yêu xung quanh bắt đầu chuyển động, một luồng tử khí nhào tới Lâm Phong, làm cho hắn cảm giác cực kỳ không thoải mãi, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị tử khí vùi dập, chết trong sơn cốc này.

– Phốc.
.. phốc… Từng con Lang yêu bay lên không, toàn bộ nhắm tới Lâm Phong. Hai tròng mắt Lâm Phong hiện lên ánh sáng ma đạo hắc ám, từng đạo ma lực đáng sợ lưu chuyển không thôi. Cả người Lâm Phong trở nên trang nghiêm như một Ma tôn, ma lực toàn thân lưu chuyển không thôi.

– Cút ngay!

Lâm Phong giận dữ quát lên, chưởng lực ma đạo khủng bố đánh ra, ngay sau đó, xung quanh thân thể hắn nở rộ từng đạo ma quang, chưởng ấn ngập trời. Ánh sáng ma đạo kia dường như một cơn sóng ngập trời, liên tiếp đánh giết tới Lang yêu.

– Ầm ầm.
… Chưởng ấn ma đạo đánh lên người làm Lang yêu bị đánh bay ngược trở về. Nhưng mà Lang yêu đáng sợ lại chỉ lăn lộn trên đất hai cái đã bò dậy, giống như bất tử bất diệt làm cho Lâm Phong cảm giác lần này đau đầu rồi. Thân thể những mấy con yêu thú quá mức mạnh mẽ rồi. Nhìn Lang yêu lại lần nữa đứng lên, lộ ra ánh mắt bất thiện, Lâm Phong chửi thầm trong lòng. Tâm thần vừa động, trong tay hắn xuất hiện Phong Ma thạch, lập tức từng luồng khí tức trấn áp khủng bố từ trong Phong Ma thạch tản ra, muốn trấn áp bầy Lang yêu. Mấy con Lang yêu cảm nhận được lực lượng đáng sợ của Phong Ma thạch thì lộ ra thần sắc sợ hãi, cả đám Lang yêu quay đầu chạy như điên. Dường như chúng nó cực kỳ sợ hãi Phong Ma thạch, khiến Lâm Phong đang chuẩn bị ra tay đánh đập tàn nhẫn chúng chỉ đành bất đắc dĩ thu Phong Ma thạch vào.

– Thung lũng thật quỷ dị.

Những con Lang yêu vừa rồi rõ ràng mới chỉ là Huyền yêu, hơn nữa còn là Huyền yêu cấp bậc không cao, nhưng lại đánh không chết, thân thể mạnh mẽ hơn cả Thiên yêu, điều đặc biệt là sự sợ hãi của chúng đối với Phong Ma thạch dường như xuất phát từ trong bản năng.

– Chẳng lẽ Tử Vong sơn cốc thật sự giống như lời đồn, Ma đầu đáng sợ bị Phong Ma thạch trấn áp, cho nên yêu thú nơi này có bản năng sợ hãi đối với Phong Ma thạch.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, nhìn ra xa, hắn cảm ứng càng ngày càng rõ ràng, Ma kiếm ở ngay chỗ sâu trong thung lũng. Lâm Phong nhấc chân lên rất gian nan, sau đó đi tới phía trước, đi vào chỗ sâu trong thung lũng, vào Tử Vong sơn cốc được đồn đại tất cả đều thành hư vô. Thành hư vô chính là chỉ lực lượng thành hư vô, bị phong ấn triệt để. Trong sơn cốc có rất nhiều yêu thú, toàn bộ đều tản ra tử khí đáng sợ, Lâm Phong luôn có cảm giác một luồng khí tử vong muốn xâm nhập vào thân thể hắn, xóa đi khí tức của hắn, biến trở thành một người chết. Cho nên để giảm bớt phiền toái không cần thiết, Lâm Phong cầm Phong Ma thạch trong tay, lập tức yêu thú không còn dám xuống tay với Lâm Phong nữa. Ngay lúc Lâm Phong đang tiến lên, phía trước hắn, một trận gió xoáy tử vong khủng bố đột ngột nổi lên. Bóng đen khủng bố phóng lên cao, nháy mắt bao phủ cả không trung, Lâm Phong ngẩng đầu, hơi có chút thất thần. Hắc ô nha (quạ đen) chi chít, che phủ bầu trời, từng luồng khí tử vong ập xuống, ngấm vào trong thân thể Lâm Phong, khiến thân thể hắn dường như cũng muốn hóa thành màu đen, không ngừng bị tử khí xâm lấn. Hắn cảm giác, mình sẽ phải trở thành một người chết. Từ trên thân ngàn vạn con hắc ô nha này thẩm thấu ra khí tức tử vong thật đáng sợ, Lâm Phong có thể tưởng tượng, một võ tu không thể vận dụng chân nguyên lực mà bước vào trong khu vực này, nếu không có khả năng chống cự lại sự xâm lấn của luồng khí tử vong, một khi vận dụng chân nguyên lực thì chỉ càng tăng tốc tiến gần tới tử vong. Hèn chi có lời đồn đi vào Tử Vong sơn cốc chắc chắn phải chết, chưa từng có ai còn sống đi ra. Lâm Phong hóa thành Phật đà, trên người tỏa ra kim quang vạn trượng, giống như phật quang phổ chiếu, chư tà bất xâm. Ngay sau đó, tử khí dần dần rút đi để Lâm Phong có thời cơ thở dốc một hơi, luồng tử khí vừa rồi khiến hắn không dám hít thở. Nhưng mà kim quang phật đạo cường thịnh vạn trượng lại khiến khí tử vong hóa thành một cơn lốc đáng sợ, không ngừng ăn mòn phật quang. Cửu Chuyển Phật Ma lực điên cuồng lưu chuyển trên thân Lâm Phong, duy trì phật quang vạn trượng, đồng thời hắn chạy như điên lên phía trước. Ngàn vạn con hắc ô nha căn bản không có ý định buông tha hắn, vô số bóng đen bay tới chỗ Lâm Phong. Trong tay hắn xuất hiện trái tim Ngọc Hoàng, ngay lập tức ném ra. Khí tức Hoàng giả phóng thích ra uy áp vô cùng vô tận ngăn trở hắc ô nha. Lâm Phong núp dưới cung điện, không dám ngừng lại, chạy như điên về phía trước. Càng đi vào sâu trong thung lũng, tới gần Ma kiếm hơn thì khí tức tử vong càng thêm mãnh liệt, Lâm Phong dường như còn nghe được tiếng gào rú của vô số ma đầu, cực kỳ chói tai, khiến cho người ta muốn phát điên. Ở dưới chân Lâm Phong có rất nhiều xương cốt, nhục thể của bọn họ đã sớm bị yêu thú ăn mòn, chỉ để lại xương cốt. Những người này hẳn đều là cường giả từng tiến vào Tử Vong sơn cốc, người có thể bước vào tới chỗ này, thực lực nhất định cực kỳ đáng sợ, nhưng cuối cùng cũng không thể thăm dò huyền bí trong Tử Vong sơn cốc, đã bị chết dọc đường. Tay trái nâng Ngọc Hoàng điện, tay phải cầm Phong Ma thạch, lúc này đây Lâm Phong không thể bị ngăn cản, tất cả yêu thú dám ngăn cản hắn đều bị Phong Ma thạch trấn áp hoặc chịu uy áp từ cung điện. Lâm Phong không kiêng nể gì cả vì trong Tử Vong sơn cốc không có người sống.

– Tới.

Lâm Phong cảm giác thấy Ma kiếm rung động, khoảng cách với hắn càng ngày càng gần. Tiếp tục chạy như điên lên phía trước, một cỗ uy áp đáng sợ, trấn áp thần ma truyền đến. Ngay cả uy áp Ngọc Hoàng điện tản ra dường như phải cam bái hạ phong, hào quang vạn trượng trở nên ảm đảm, mà Phong Ma thạch trong tay Lâm Phong lại càng ảm đạm không còn tỏa ra quang mang. Ở trước mặt Lâm Phong có một ngọn núi màu đen sừng sững, tản ra lực trấn áp vô cùng đáng sợ. Nếu nhìn kỹ lại sẽ thấy đây không phải ngọn núi, chỉ là một mặt vô cùng lớn của một bia đá, có điều trông giống ngọn núi mà thôi.

– Phong!

Bước chân Lâm Phong ngừng lại, nhìn chằm chằm ngọn núi lớn không biên giới kia. Trên đó có một chữ Phong phát ra hào quang màu đen, quá mức đáng sợ, dường như muốn phong ấn trấn áp tất cả, mỗi một nét bút đều ẩn chứa uy lực thiên địa vô tận, mỗi một điểm đều lộ ra thần vận đáng sợ, do thánh văn khủng bố phác họa mà thành. Phía trước nơi có khắc chữ Phong, một thanh cự kiếm thật lớn cắm nghiêng trên mặt đất, phát ra khí tức ma đạo, chính là Ma kiếm!

– Phong Ma thạch!

Đây mới thực sự là Phong Ma thạch, so với tiểu Phong Ma thạch trong tay hắn thì dũng mãnh hơn không biết bao nhiêu lần, trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ biết bao.

Chương 830: Bóng Người Dưới Bia Đá.

– Lời đồn vậy mà là sự thật, trong Tử Vong sơn cốc quả nhiên có tồn tại Phong Ma thạch.

Lâm Phong nhìn chằm chằm tấm bia đá rộng mênh mông thật giống như một ngọn núi kia. Tuyệt địa trong thung lũng, tiếng gào khóc thảm thiết như có oan hồn giận dữ, khiến da đầu Lâm Phong có chút run rẩy. Những âm thanh oan hồn đó gầm rú thật sự quá mức chói tai. Thời thượng cổ, Phong Ma thạch vốn là một khối Ma thạch cực kỳ khổng lồ, sau đó vỡ vụn thành vô số khối, Lâm Phong chiếm được một trong số đó. Mà lúc này, Phong Ma thạch trước mặt Lâm Phong lại lớn hơn khối của hắn vô số lần, trong đó ẩn chứa lực lượng trấn áp to lớn không thể nói rõ.

– Sinh là tử, tử là sinh, đã thành hồn, mọi thứ đều thành hư vô, chớ quấy nhiễu thanh âm thế gian.

Một giọng nói bay vào trong tai Lâm Phong, ấm áp giống như gió xuân, làm cho người ta cảm giác cả người thoải mái. Thanh âm này chậm rãi khuếch tán, ngay sau đó cả phiến không gian đều yên tĩnh trở lại, oan hồn không còn gào khóc nữa, khí tức tĩnh mịch trong sơn cốc đột nhiên mang thêm vài phần hài hòa. Mà lúc này thân thể Lâm Phong lại khẽ run lên, đột nhiên đưa mắt nhìn bốn phía, làm gì có bóng người. Thanh âm ôn hòa đó hình như từ trong ngọn núi truyền ra làm cho Lâm Phong khó hiểu. Chẳng lẽ, trong Phong Ma thạch này lại có người hay sao?

– Ai? Lâm Phong quát lớn, thanh âm cuồn cuộn phiêu đãng đi tứ phương, truyền đến từng ngõ ngách trong không gian.

Chỉ cần đi vào Tử Vong sơn cốc, tất cả đều thành hư vô. Lời đồn nói không có ai có thể còn sống đi ra từ trong Tử Vong sơn cốc, mà lúc này lại có thanh âm truyền đến, Lâm Phong đương nhiên phải khiếp sợ.

– Đã bao nhiêu năm rồi, không ngờ tới lại có người tiến vào Tử Vong sơn cốc.

Thung lũng nghiệp chướng này còn muốn hại chết bao nhiêu người a. Một tiếng thở dài truyền ra. Hắn không có nghe lầm, thanh âm thật sự truyền ra từ trong tấm Phong Ma thạch biến thành vách núi kia. Thanh âm này dịu dàng, dường như mang theo thiện âm của phật, độ hóa oan hồn, oán hận ở trong Tử Vong sơn cốc.

– Xin hỏi tiền bối ở đâu? – Ầm ầm!

Tiếng chấn động truyền tới, ngay sau đó, mặt đất khẽ run rẩy, Phong Ma thạch lớn như vách núi kia vậy mà chậm rãi di chuyển, từ từ dâng lên khỏi mặt đất. Tiếng chấn động trên mặt đất không ngừng, Phong Ma thạch càng ngày càng nâng cao. Thân thể của Lâm Phong không kìm nổi mà run nhè nhẹ, Ma kiếm cắm trên mặt đất phát ra thanh âm vù vù, không ngừng rung lên. Lâm Phong cúi đầu nhìn tới chỗ Phong Ma thạch, chỉ thấy một cỗ lực trấn áp vô cùng vô tận đáng sợ truyền ra, chỉ một hơi thở thôi cũng khiến cho Lâm Phong cảm giác bản thân bị trấn áp, Phật Ma đều không thể chịu đựng được loại lực lượng trấn áp đáng sợ này. Phong Ma thạch biến thành vách núi đã dùng tuyệt đại đa số lực lượng để trấn áp, vô số người hoặc ma vật bị phong kín ở trong đó, trọn đời không thể thoát thân. Kim quang rực rỡ không ngừng lưu chuyển, hòa cùng với khí tức trấn áp đáng sợ . Kim quang mang theo vẻ từ bi, dịu dàng, chính là kim quang phật đạo khiến Lâm Phong có chút hiểu ra. Chẳng lẽ lời đồn cũng không đúng sự thật, Phong Ma thạch thật sự là Ma thạch, thứ nó trấn áp không phải Ma đầu cường đại mà là Phật sao? Lâm Phong tiến lên, đi vào phía dưới vách núi Ma thạch kia, nhìn không gian phía dưới. Sau khi Ma thạch nâng lên, treo lơ lửng trên bầu trời, khoảng không ở dưới có một người khoanh chân mà ngồi. Tướng mạo người này trang nghiêm, trên người có phật quang rực rở tản ra, cho dù đang bị trấn áp nhưng sắc mặt lại vô cùng thản nhiên, không có nửa điểm oán hận, siêu thoát ngoại vật, không màng thế tục. Phật, đây là đại Phật! Lâm Phong kinh hãi, trong Tử Vong sơn cốc này lại cất dấu bí mật đáng sợ cỡ này. Thứ bị Ma thạch trấn áp không phải ma quỷ mà là phật, là đại phật có pháp lực lớn khôn cùng. Nhưng mà cho dù pháp lực thông thiên vẫn bị Phong Ma thạch trấn áp, trói buộc ở một chỗ, ngay cả Phật cũng không thể tránh thoát. Càng làm cho Lâm Phong hoảng hốt hơn chính là Tử Vong sơn cốc này đã lưu truyền không biết bao nhiêu lâu, e rằng có đến ngàn năm lịch sử, đối phương bị trấn áp ngàn năm lại vẫn bảo trì được dáng vẻ trang nghiêm, mang theo khí tức không màng thế tục, điều này quả thật quá khó khăn rồi. Lâm Phong tu luyện Cửu Chuyển Phật Ma công, hắn có thể cảm nhận được khí tức Phật đạo chân chính, không cách nào ngụy trang được, cho dù Ma đầu có âm mưu cũng không thể ngụy trang. Bởi vậy, người đó thật sự là tu luyện đại Phật vô cùng hùng mạnh., có pháp lực vô biên, lại bất hạnh bị trấn áp.

– Tiền bối, Phong Ma thạch vì sao mệnh danh phong ma mà lại trấn ấp ngài? Lâm Phong có chút khó hiểu.

– Bản thân Phong Ma thạch chính là Ma thạch, có được sức mạnh thông linh lớn đến không thể tin nổi, có thể trấn áp hết thảy.

Nếu nằm trong tay Phật là phong Ma, còn loạt vào tay Ma đầu thì sẽ thành trấn Phật! Lời nói đối phương xuyên thấu lực lượng trấn áp, thanh âm dịu dàng làm cho người ta cảm giác được tắm trong gió xuân, cực kỳ thoải mái. Đúng vậy, Phong Ma thạch, nằm trong tay Phật là phong Ma, còn loạt vào tay Ma đầu thì sẽ thành trấn Phật rồi. Đồ vật ẩn chứa đại thần thông cho dù thông linh nhưng cũng không đủ linh trí, ở trong tay người thiện thì là thiện, trong tay kẻ ác thì là ác.

– Tiền bối bị trấn áp ở chỗ này bao lâu rồi? Lâm Phong lại hỏi.

Đối phương khẽ lắc đầu, chậm rãi nói:

– Trong Phật điện, dưới Ma thạch, nơi nào mà không thể tu đạo, đều là tu đạo, cần gì phải để ý thời gian, địa điểm.

Đợi khi cơ duyên tới, tự nhiên sẽ tọa hóa, chỉ có điều, tận mắt nhìn thấy vô số sinh linh bị chôn vùi trong sơn cốc, cảm thấy rất áy náy, không thể làm gì khác ngoài việc siêu độ những sinh linh đó.

– Cảnh giới của tiền bối, vãn bối không thể cảm ngộ.

Lâm Phong cảm nhận được Phật đạo vô biên liền tự sinh ra cảm giác thua kém. Từng thanh âm kia như thể trống chiều chuông sớm, ngấm vào trong tai, trong lòng hắn.

– Tiền bối, ta phải làm gì mới có thể giúp ngài phá vỡ Phong Ma thạch, lấy lại ánh mặt trời.

Lâm Phong cảm giác một người có thần thông hùng mạnh như thế không nên bị phong tại đây, nếu có thể thì hắn sẽ giúp người đó phá phong.

– Lực lượng của Phong Ma thạch cực kỳ hùng mạnh, chữ Phong khắc trên bia đá chính là hồn của Phong Ma thạch.

Trong đó có khắc ma vân đáng sợ, trong ma vân có sức mạnh ma đạo to lớn, làm cho Phong Ma thạch có thể trấn áp tất cả. Nếu ngươi có thể lấy chuôi kiếm này trảm loạn ma vân, có lẽ ta có thể thoát khốn, tuy nhiên hy vọng không lớn. Thanh âm đối phương bình tĩnh, chậm rãi nói từng từ một. Về phần chuôi kiếm đương nhiên là chỉ Ma kiếm cắm trên mặt đất. Lúc này Ma kiếm cực kỳ an tĩnh, một chút thanh âm cũng không có, không rung động cuồng loạn như thường thấy. Ma tính của nó tuy mạnh, nhưng trước mặt Phong Ma thạch lại không đáng nói, toàn bộ ma tính đều bị trấn áp, thật giống như một thanh kiếm bình thường. Lâm Phong tiến lên, vươn tay cầm lấy Ma kiếm, tâm thần vừa động, Ma kiếm lập tức nhỏ đi, bị Lâm Phong tùy ý khống chế, không cần phải sợ ma tính ăn mòn ý chí. Ma tính của Ma kiếm dường như bị trấn áp toàn bộ rồi, nhưng mà lực lượng của Ma kiếm vẫn còn tồn tại. Lâm Phong nắm chặt Ma kiếm, lập tức cảm giác trên người mình tràn đầy sức mạnh. Lâm Phong bay lên trời, tay cầm Ma kiếm đi đến trước mặt chữ Phong kia. Lúc này Lâm Phong mang theo một cỗ ngạo khí duy ngã độc tôn, giống như thiên hạ đều bị hắn giẫm ở dưới chân vậy.

– Ầm ầm!truyện huyền huyễn audio

Khí tức ma đạo đáng sợ bốc lên không trung. Cửu Chuyển Phật Ma lực vận chuyển, kiếm khí tàn sát không gian, khí tức đáng sợ vô cùng mạnh mẽ dường như muốn xoắn giết cả mảnh không gian. Hai tay Lâm Phong chậm rãi giơ lên, khí tức dũng mãnh khôn cùng điên cuồng đánh tới chữ Phong trên vách núi Phong Ma thạch. Kiếm khí đánh lên chữ Phong, lập tức từng luồng lực lượng đáng sợ trấn áp kiếm khí. Trên chữ Phong, hào quang đáng sợ tản ra, sức mạnh trấn áp càng ngày càng lớn mạnh, coi khinh tất cả. Ma vân bắt đầu cuồn cuộn trên đầu Lâm Phong, một cỗ gió lốc đáng sợ nổi lên, khí tức Ma kiếm phóng lên cao, mơ hồ có tia chớp màu đen chém giết ra, chấn động thiên địa. Uy áp một kiếm này ẩn chứa uy thế siêu việt, một kiếm chém xuống, dường như muốn trời long đất lở. Hai tay Lâm Phong bắt đầu chậm rãi chuyển động, chém tới phía trước, trên không trung xuất hiện một thanh kiếm giận dữ, muốn chặt đứt Phong Ma thạch thành hai nửa. Kiếm của Lâm Phong cuối cùng cũng chém ra.

– Ùng ùng!

Ma vân cuồn cuộn gầm thét, trời đất đảo điên. Nhưng vào lúc này, một thanh âm truyền ra, kiếm khí không còn thế như chẻ tre ban đầu, khí thế khủng bố cũng tan biến mất, càng khiếp sợ hơn chính là kiếm khí còn đang biến nhỏ, nhỏ dần đến khi hoàn toàn tiêu tan! Một kiếm muốn hủy diệt tất cả chỉ trong nháy mắt đã biến mất, vô ảnh vô tung, giống như trước giờ chưa từng tồn tại!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)