Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 147 [Chương 731 đến 735]
❮ sautiếp ❯Chương 731: Yêu Bên Trong Sơn Mạch
Ở trong chỗ sâu Cửu Long sơn mạch, một đạo Ma ảnh chậm rãi bước tới, trên người Ma ảnh này lộ ra hơi thở lạnh lùng cùng sát phạt chi ý, trên vai hắn có một tiểu yêu màu tuyết trắng đang an tĩnh nằm đó, đôi lúc dùng đôi móng vuốt mà khẽ vuốt lên khuôn mặt của Ma ảnh vài cái.
Cứ qua một thời gian ngắn thì trên người Ma ảnh kia sẽ bùng lên sát phạt chi khí, đôi mắt sẽ càng thêm băng lãnh, khát máu, sát khí mạnh mẽ, nhưng mỗi khi như vậy, hắn lại đưa mắt nhìn con Tuyết Linh Lung đang nằm trên vai hắn, đôi mắt xinh đẹp tinh thuần ấy sẽ khiến cho sát phạt chi khí của hắn bị áp chế, dần dần qua thời gian càng ngày càng yếu đi, rồi bị hắn dùng ý chí trấn áp lại.
Lâm Phong hắn, vì Mộng Tình mà nhập ma, hiện giờ, hắn lại nhờ Mộng Tình để khắc chế chính mình, không biến thành kiếm nô, một thứ công cụ chỉ để sát phạt.
Sau lưng Lâm Phong là một bóng người lẳng lặng đi theo, đã qua ba ngày, mỗi lần Đường U U cảm nhận được sự biến hóa của Lâm Phong, khi ma khí mạnh yếu ra sao, thì cũng khẽ thở dài, con Tuyết Linh Lung kia thực sự có bao nhiêu phân lượng trong lòng hắn, mà có thể khiến cho hắn áp chế được sự kích động của ma đây.
Đường U U hoàn toàn tin rằng nếu như không có Tuyết Linh Lung bên người, có lẽ Lâm Phong đã sa đọa nhập ma từ lâu, không thể khống chế bản thân nữa rồi.
– Trong quá trình chiến đấu, ý chí của ngươi không ngừng trở nên mạnh mẽ, mà ý chí của ma cũng sẽ suy yếu, cuối cùng một ngày, ngươi nhất định sẽ có thể chiến thắng được ma.
Trong lòng Đường U U thầm nghĩ, bởi nàng tin rằng, Lâm Phong nhất định có thể làm được.
Tuy rằng Lâm Phong vẫn trầm mặc, vẫn lạnh tựa băng, nhưng nàng hiểu hắn cũng ý thức được bản thân đang chiến đấu với ma, hắn chậm rãi đi vào trong Cửu Long sơn mạch là vì sợ nếu ở bên ngoài sẽ không khống chế được mình mà tàn sát người vô tội.
Ở trước mặt, có một ngọn núi vắt ngang qua, bên trong hang động dướingọn núi này, nơi nào cũng có thể cảm nhận được yêu khí chảy tới, hẳn là sào huyệt của yêu thú.
Nhưng Lâm Phong lại tựa như không nhìn thấy, bước chân không hề dừng lại vẫn kiên định đi tới.
Tới gần ngọn núi kia, động phủ dưới chân núi cũng hiện ra rõ ràng, ở bên ngoài động phủ có mấy đạo nhân ảnh thủ hộ cửa động, cảnh tượng này khiến cho Đường U U chậm bước lại, hóa ra lại có người ư.
Mấy nhân ảnh kia trên người không hề có khí tức của yêu, trừ phi là Thiên yêu hùng mạnh mới có thể hoàn toàn kiềm hãm khí tức của mình, nếu không thì hẳn sẽ là nhân loại chân chính.
Những người kia thấy Lâm Phong và Đường U U tới nơi này, ánh mắt không khỏi căng cứng, bọn họ lại lộ ra một tia cười lạnh lùng.
Lâm Phong vẫn thản nhiên liếc bọn họ một cái, sau đó hướng tới sườn núi mà đi, tựa như muốn tiếp tục đi qua ngọn núi này, nhưng đám người kia tựa như không muốn để cho hắn làm vậy, thân hình chớp động, không ngờ đã hiện ra cản Lâm Phong lại.
Lông mày hơi nhíu, một cỗ sát phạt chi khí hung mãnh tràn ra, ma đạo khí tức băng lãnh phả ra, khiến cho những kẻ kia có cảm giác như tiến vào hầm băng vậy, thân thể vẫn đang run rẩy không ngừng.
– Ma khí thật nặng.
Mấy người trong lòng thầm nhủ một tiếng, sau đó lập tức chậm rãi thối lui, không dám ngăn Lâm Phong lại nữa, bởi bọn họ dường như cũng không thể trêu vào hắn.
– Hử?Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!
Một âm thanh lạnh lùng truyền tới, khiến cho thân thể bọn họ đều cứng đờ cả lại, không dám tiếp tục nhúc nhích nữa.
– Để cho bọn họ đi vào đi.
Giọng yêu tà đó chậm rãi truyền tới từ trong động, âm thanh này như có ma lực vậy, những người kia không dám lui về sau nữa, chỉ đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hai người Lâm Phong với Đường U U.
– Hả?
Đường U U thấy sự dị thường của mấy người này cũng chỉ hơi kêu, sau đó coi bọn như là ma quỷ thôi, cũng thực quỷ dị, không biết trong sơn động kia là loại người gì.
Khí tức lạnh lẽo trên người bọn họ toát ra, bọn họ chậm rãi tiêu sái đi về phía Lâm Phong, trong mắt đầy lãnh quang.
Tựa như cảm nhận được điều gì đó, bàn tay Lâm Phong đặt nhẹ trên lưng, ở nơi đó, hiện lên một đạo ma khí đáng sợ không ngừng phiêu lãng, một thanh kiếm lạnh lẽo khát máu tỏa ra khí tức đáng sợ, tựa như lúc nào cũng có thể rút ra khỏi vỏ ngay lập tức vậy.
– Lâm Phong đừng!
Đường U U ở sau lưng hắn hô lên:
– Ngươi không thể lại dùng tới nó, nếu không ngươi sẽ giết ta còn giết cả Tuyết Linh Lung trên người ngươi nữa.
Quả nhiên, nghe lời nói của Đường U U, thân thể Lâm Phong hơi cứng lại, lãnh ý tỏa ra, tuy hắn không bị ma kiếm khống chế, tựa như một cỗ lực lượng vô hình đang gọi hắn, muốn hắn dùng ma kiếm để chiến đấu.
Nhìn tới Mộng Tình trên vai, đôi mắt động lòng người kia, bàn tay của hắn chậm rãi đặt xuống, nhưng ý chí lạnh lẽo vẫn chưa hề tiêu tán, ánh mắt lạnh lùng dán chặt lên những kẻ đứng trước mặt hắn này.
– Giết!
Một chữ thốt ra, toàn bộ sát khí lạnh lẽo theo bước chân hắn đi tới phóng thích, khí tức ma đạo phóng xuất, một chưởng ấn hắc ám hiện ra đánh tới đám người kia, một chưởng ấn này trực tiếp bao trùm lấy đối phương.
Uỳnh uỳnh!
Một âm thanh kịch liệt truyền tới, chưởng ấn màu đen oanh kích lên người đối phương, trực tiếp diệt sát một người.
Nhưng mà ba thân ảnh còn lại tựa như là không hề có phát giác ra, vẫn tiếp tục công kích tới phía Lâm Phòng, hơn nữa là biến thủ chưởng thành móng vuốt mà chộp tới hắn.
Ma khí trên người Lâm Phong điên cuồng biến ảo, hóa thành một cái xoa kích, chính là xoa kích của Dạ Xoa Ma, một bước tiến lên, xoa kích trực tiếp đâm vào cơ thể một nguời, khiến cho hắn bắn ngay ra ngoài.
Công kích của hai kẻ khác thì đánh thẳng lên người hắn, nhưng hắn lại không hề động một chút nào, chỉ có khí tức ma đạo đáng sợ đang điên cuồng đảo quanh, đem thân thể của hai người đó bao phủ, nuốt chửng vào bên trong.
Hàn quang khát máu lóe lên, song chưởng của hắn vỗ mạnh ra, trực tiếp oanh lên đầu của hai người đó, khiến cho thân thể bọn họ lập tức mềm nhũn ra, ngã lăn ra đất, không còn một chút sinh cơ nào.
Chỉ có một thời gian ngắn ngủi mà toàn bộ bốn người đã chết trên tay Lâm Phong.
Đường U U ở phía sau hắn đã nhìn thấy hết mọi chuyện, hiện giờ Lâm Phong thực là đáng sợ, giết người liền một hơi mà không hề chớp mắt, mỗi một kích đều là tất sát, bồn người kia thực lực kể ra cũng không yếu, cũng là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám, thế nhưng đứng trước mặt Lâm Phong không chịu nổi một kích, dễ dàng bị giết chết.
Còn có, khiến cho Đường U U nghi hoặc một điều, sau khi ba kẻ kia thấy được sự khủng bố của Lâm Phong, vì sao vẫn hung hăng mà lao lên không sợ chết như vậy, hay là bọn họ cũng như Lâm Phong nhập ma, mất đi lý trí rồi.
Ánh mắt của nàng không tự chủ được lại nhìn về phía sơn động kia.
Lâm Phong cũng đưa ánh mắt lạnh lẽo đó nhìn về sơn động, sát ý tóe lửa.
– Đám vô dụng, thực là phế vật.
Một âm thanh yêu dị từ trong sơn động truyền ra, đồng thời cũng có một cỗ yêu khí đang sợ phiêu đãng mà tới.
– Yêu thú!
Đôi mắt Đường U U khẽ run, trong sơn động có yêu thú, mà chính nó vừa mới không chế mấy cái tên cường giả nhân loại mà Lâm Phong mới giết kia, miệng còn nói được tiếng người, vậy hẳn nó là Thiên yêu rồi.
Yêu khí càng thêm mãnh liệt, trực tiếp từ trong sơn động kia điên cuồng phát ra, tựa như một trận lốc xoáy đáng sợ vậy, tới một lúc sau, một cỗ yêu khí hóa thành cơn lốc, điên cuồng rống giận, nổi lên từng mảng bụi đất, cực kỳ đáng sợ.
– Thiên yêu, khí tức thật đáng sợ.
Tinh thần Đường U U có chút căng thẳng, bởi trong sơn động này là một Thiên yêu.
Một cơn gió xoáy quét qua, tựa như một hắc ảnh từ trong sơn động lóe ra, yêu khí xung quanh lập tức bốc lên bầu trời, phạm vi trăm dặm, đám tiểu yêu đại yêu mà cảm nhận được cỗ khí tức này đều bỏ chạy nháo nhào.
– Chỉ chết có mấy tên vô dụng, lại tới hai kẻ, trở thành yêu nô của ta, kể ra cũng không tệ.
Yêu khí tàn sát bừa bãi vẫn khủng bố, đám lốc xoáy kia dần yếu đi, cho tới khi trong hư không hiện ra một bóng dáng, là bóng lưng nhân loại, hẳn là yêu đã hóa hình.
Bóng lưng gầy yếu, lại tựa như có ám ảnh, hai tay chắp phía sau lưng, thực có vài phần phong phạm của cao nhân, thực là bắt chước nhân loại giống như đúc.
Nhưng phản ứng của Lâm Phong và Đường U U tựa như vượt qua khỏi tưởng tượng của hắn, hai người không hề nhúc nhích, khiến cho hắn hừ lạnh một cái, đôi mắt yêu dị lóe lên tà quang, từ thân thể hắn, chậm rãi phóng tới, nhìn về phía hai vị khách nhân loại không mời mà đến này.
Nhưng khi ánh mắt hắn dừng lại trên người thanh niên kia, thì thân thể hắn không kìm nổi phải run lên nhè nhẹ, có chút cảm giác cứng ngắc.
Chương 732: Tái Ngộ Miêu Yêu
Đôi mắt lãnh đạm của Lâm Phong khi nhìn thấy đối phương, thì trong lòng khẽ rung động, tựa như bị giáng cho một đòn nặng nề vậy.
– Meo…
Đây là một tên nam tử tuấn tú, tuy khuôn mặt yêu dị, mặc dù là nhân hình, nhưng từ miệng hắn lại không ngờ vang lên tiếng mèo kêu, càng thêm vẻ quỷ dị,
– Đúng là ngươi!
Khí tức ma đạo quay cuồng, trong mắt Lâm Phong cũng hiện lên ánh sáng ma đạo chấn nhiếp tâm hồn, mái tóc dài đen nhánh cùng trường bào trên người cũng bắt đầu phiêu động.
Cái tên xuất hiện trước mắt hắn, là Miêu Yêu, không ngờ là Miêu Yêu.
Hắn từng ở trong Cửu Long sơn mạch gặp Miêu Yêu, hơn nữa cũng bị nó khống chế, cuối cùng Lâm Phong hắn phải dùng hết mọi cách, kể cả ma kiếm cũng đã rút khỏi vỏ mới còn khiến cho Miêu Yêu dùng ra năng lực dũng mãnh của Thiên yêu, cuối cùng nó hóa hình thất bại, biến thành một con mèo thực thụ, với ánh mắt lạnh lùng bất khuất nhìn hắn rồi bỏ chạy.
Nhưng giờ phút này, tên mèo kia đã hóa thành Thiên yêu thực sự, rõ ràng biến hóa thất bại nhưng nay lại có thể hóa thành nhân hình, yêu khí mà hắn để lộ ra đáng sợ biết bao, ý nghĩa chuyện này Lâm Phong rất rõ ràng.
Ý nghĩa là cho dù biến hóa thất bại vẫn có thể bù lại, biến trở về, giống như con Miêu Yêu trước mắt này.
Đưa mắt nhìn Tuyết Linh Lung trên vai đang cảnh giác với Miêu Yêu, đôi mắt Lâm Phong đầy ánh sáng hy vọng, Miêu Yêu như vậy mà cũng có thể hóa thân trở lại, như thế thì Mộng Tình cũng có thể một lần nữa trở lại làm người.
Mộng Tình với Đường U U không biết vì sao Lâm Phong lại có thể kích động như thế, nghe Lâm Phong nói như vậy, phải chẳng hắn và tên Thiên yêu này có quen biết sao?
Không chỉ có hai người bọn họ mà kể cả Miêu Yêu cũng không biết vì sao Lâm Phong lại có phản ứng như thế. Mà phản ứng mạnh mẽ phải là hắn mới đúng, vì Lâm Phong khiến hắn biến hóa thất bại, Lâm Phong là kẻ làm hại hắn.
Lúc này trong đồng tử của Miêu Yêu bắn ra những tia sáng lạnh lẽo, nhưng lúc này nó không dám xúc động, vì ma khí trên người Lâm Phong đã nói cho nó biết, tên này đã dùng ma kiếm rồi, mà ma khí lần này còn mạnh mẽ khôn cùng.
– Thật là có duyên, không nghĩ tới chúng ta còn có thể gặp mặt.
Trong miệng phun ra một câu, đôi mắt yêu dị của Miêu Yêu nhìn chằm chặp vào Lâm Phong, tia hung quang chớp hiện, tựa như nó có thể tùy lúc lao vào xé nát Lâm Phong.
– Xem ra ngươi đã bước chân vào ma đạo rồi, chẳng lẽ hiện tại, ngươi không thể nào nắm giữ được hoàn toàn cỗ lực lượng kia mà biến thành kiếm nô rồi sao?
Miêu Yêu hỏi Lâm Phong một câu, nhưng không hề có câu trả lời, Lâm Phong tựa như không hề để ý tới nó, cứ thế tiến lên, bước nhanh tới.
Trong khoảnh khắc, thì sát phạt chi khí vô cùng vô tận bắt đầu nở rộ về phía Miêu Yêu, thật đáng sợ, trong thiên địa đều quay cuồng ma khí, một tiếng kiếm minh mãnh liệt truyền ra, ma kiếm trong cơ thể Lâm Phong tựa như phóng ra hết, không hề giữ lại bất kỳ thứ gì, Lâm Phong cũng bỏ mặc sự khuyên can của Đường U U, trực tiếp phóng thích ma kiếm ra ngoài,
Ma kiếm xẹt qua, biến thành một đường cong hoa mỹ, không trung toàn là ma vân quay cuồng, đem trọn phiến thiên không này biến thành một nơi âm u lạnh lẽo.
Tiếng rít gào phóng ra, ma kiếm bay về tay của Lâm Phong, hắn gằn từng tiếng một nói:
– Nói cho ta biết, ngươi làm sao có thể biến hóa lại được như vậy?
Trong đôi mắt hắn chỉ còn lại một màu đỏ tươi, cho dù là đang hỏi Miêu Yêu, nhưng không biết khi nào hắn lại biến hóa tiếp đâu.
Miêu Yêu không ngừng chớp mắt, cảm nhận được cỗ ma đạo chi khí trên người Lâm Phong, đôi mắt nó cũng khó có thể bình tĩnh lại được, quả nhiên là Lâm Phong đã rơi vào ma đạo, dùng chuôi ma kiếm hùng mạnh đó, nhưng lại không thể khống chế được, đã có dấu hiệu của việc nhập ma rồi.
– Tuyết Linh Lung.
Miêu Yêu lướt nhìn thấy yêu thú trắng như tuyết trên lưng Lâm Phong, trên mặt hiện ra một tia cười dữ tợn, nó dường như hiểu rõ tại sao Lâm Phong lại kích động như thế rồi.
– Báo ứng, con Tuyết Linh Lung này thực là xinh đẹp, đáng tiếc lại giống như ta, biến hóa thất bại, phải chăng là do ngươi ban tặng sao?
Âm thanh khàn khàn yêu dị từ trong miệng Miêu Yêu phun ra, tựa như đang cố ý kích thích Lâm Phong, giờ khắc này Đường U U cũng đã hiểu được sơ sơ mọi chuyện, hóa ra Miêu yêu này cũng từng bị Lâm Phong làm cho biến hóa thất bại.
Nhưng hiện tại tên Miêu Yêu này đã hóa thành nhân hình, cho nên Lâm Phong mới có cái phản ứng mãnh liệt như thế, bởi vì hắn muốn thấy được hy vọng, muốn thấy được Tuyết Linh Lung hóa lại thành nhân hình.
– Đáng tiếc, ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu.
Giọng Miêu Yêu khàn khàn vang lên, nụ cười tàn nhẫn hiện lên.
– Sát!
Sát khí cuồn cuộn từ trên thân kiếm bắn ra, ma kiếm của Lâm Phong trực tiếp chém qua, không gian có một đạo ma kiếm màu đen xẹt qua.
– Méo…
Miêu Yêu tốc độ nhạy bén, cả người cong lại, tựa như tên rời khỏi cung, một tiếng nổ vang lên, ma kiếm đã chém lên ngọn núi, âm thanh răng rắc truyền ra, đã thấy một vết kiếm ghê người hiện ra, ngọn núi đã bị chém thành một cái khe đáng sợ.
Nhưng Lâm Phong tựa như không nhìn tới, bước chân khẽ đảo, bay thẳng tới mà truy kích Miêu Yêu, trên không gian đều là khí tức ma đạo, với kiếm ý thét gào.
Xuy… xuy….
Kiếm quang ma đạo vô cùng vô tận tàn sát bừa bãi, Miêu Yêu huýt gió một tiếng, thân thể lại bay ngược ra ngoài, né tránh công kích của Lâm Phong sau đó thân thể chậm rãi biến hóa, hóa thành bản thể, một con mèo nhanh nhẹn.
Từng đạo ma kiếm giăng khắp nơi, Miêu Yêu điên cuồng né tránh, tiếng vang ầm ầm không ngừng truyền tới, toàn bộ dãy núi đều bị kiếm quang chém bừa bãi cho nổ một nửa, giờ phút này Lâm Phong đã nhập ma cũng thực đáng sợ, nếu Miêu Yêu mà không hóa về bản thể, có lẽ đã bị nó trảm bay đầu rồi.
– Sát!
Lại một âm thanh trầm thấp vang lên, một kiếm này rực rỡ như vậy, xuyên qua không gian, Miêu Yêu thấy một đạo kiếm quang hiện lên trong đồng tử của nó đầy ánh sáng yêu dị.
– Meo…
Móng vuốt sắc bén trên người nó vươn ra, tựa như hình thể khuếch trương, bộ vuốt kia thực khiến cho người ta sợ hãi.
Uỳnh!
Yêu khí phóng lên cao, thân thể Miêu Yêu chợt lóe, đạo kiếm quang như thiểm điện, bổ qua, khí tức quay cuồng không thôi, ma kiếm trảm lên yêu khí, yêu khí bị đánh tản không còn thấy tăm hơi gì, một tiếng giao kích truyền lại, móng vuốt của Miêu Yêu đụng phải ma kiếm, bị giữ lại trên ma kiếm.
– Ngao….
Phát ra một giọng nói thống khổ, Miêu Yêu hóa thành một cái bóng, chấn động lên ngọn núi, không ngờ bay vào bên trong ngọn núi kia, không dám tiếp tục chiến đấu với Lâm Phong đã nhập ma, một kiếm kia đã chấn động nội phủ của nó, móng vuốt cũng bị chém thương, nếu lại chiến tiếp thì có lẽ sẽ bị một kiếm tiếp theo chém chết cũng không chừng.
Uỳnh!
Một kiếm kia của Lâm Phong trảm lên một tảng đá lớn, khí tức ma đạo điên cuồng rít gào, tảng đá kia biến thành bột phấn ngay lập tức, cước bộ của hắn chậm lại, trực tiếp bước tới, không hề do dự chút nào. Đường U U thấy Lâm Phong đi vào thì cũng cắn răng đi theo.
Ý thức của hắn đã khóa chặt lấy Miêu Yêu, từ trong sơn động thì cứ bay thẳng về trước, nơi này có một toà động phủ, yêu động phủ, toàn bộ là yêu khí nhưng thân ảnh của nó lại biến thành tàn ảnh chui rúc vào bên trong một ngọn núi, thoát khỏi động phủ của nó.
Ầm ầm…
Khí tức ma đạo trong sơn động điên cuồng gào thét, thân ảnh của Lâm Phong biến ảo theo Miêu Yêu, nhất định không thể nào bỏ qua Miêu Yêu, hắn nhất định phải biết nó đã biến hóa thế nào.
Hắn nhảy vào bên trong tòa núi này thì mới phát hiện, nó tựa như một tòa cung điện vậy, động phủ kia giống như một phẩn nhỏ của cung điện này, bước qua cầu treo, hồ nước, hắn chậm rãi đi vào bên trong cung điện. Càng ngày càng sâu, nhưng hắn căn bản không phát hiện gì, khí tức ma đạo trên người vẫn cuồng nhiệt, trong mắt đều là ma quang đáng sợ.
Rốt cuộc hắn cũng tới được nơi tận cùng của cung điện trong động phủ, dường như là đi tới chủ điện, cho nên trân châu bảo thạch được khảm đầy, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, càng thêm rực rỡ, từng đạo tia sáng chiếu tới Lâm Phong, mà nơi hoa lệ nhất lại bị vô tận quang hoa kia bao lấy, mà trên chỗ ngồi đó là một nam tử áo bào xanh đang khép hờ hai mắt.
Về phần Miêu Yêu đáng sợ kia hắn trực tiếp chui vào trong ngực nam tử áo bào xanh, cất lên tiếng meo meo, giờ phút này tên yêu dị tà ác đó đã biến thành một con mèo hoang ngoan ngoan rồi.
Chương 733: Chiến Tôn Giả
Ánh mắt ẩn chứa ma quang nhìn chằm chằm vào nam tử áo xanh, sát khí lạnh băng điên cuồng quét lên, còn Miêu Yêu hóa thành hình thú từ trong ngực nam tử áo xanh lộ đầu ra, đôi mắt lóe sáng mang theo ý cười yêu dị, tựa hồ giễu cợt Lâm Phong, Lâm Phong xong rồi.
Đường U U rốt cuộc cũng theo vào, khi thấy Miêu Yêu an tĩnh nằm trong lòng ngực nam tử kia, thân thể nàng không nhịn được mà run lên.
Miêu Yêu chính là Thiên yêu, nhưng giờ phút này lại giống như sủng vật nằm trong lòng ngực nam tử áo xanh kia, điều này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa là nam tử áo xanh kai còn cường đại hơn Miêu Yêu nhiều lắm. Rất có thể là cường giả Thiên Vũ cảnh trung giai, thậm chí đỉnh phong. Nếu thật sự là thực lực này, vậy e là Lâm Phong gặp nguy hiểm rồi.
– Ma khí thật nặng!
Giọng nói trầm thấp vang lên, nam tử áo xanh kia chậm rãi mở mắt, trong mắt bắn ra một tia thanh quang, trực tiếp đối chọi với ma quang trong mắt Lâm Phong, sắc bén không ai bì nổi, dù người tới tràn ngập ma ý nhưng hắn vẫn không có nửa điểm phản ứng.
– Còn có Tuyết Linh Lung!
Lộ ra nụ cười yếu ớt, nam tử áo xanh mang theo vài phần tham lam, ma kiếm khủng bố, hồ trong tiên Tuyết Linh Linh, thật tốt a!
– Tiểu Miêu, đây là một chuyện tốt mà ngươi làm được!
Nam tử áo xanh vuốt ve Miêu Yêu trong lòng, thâp giọng nói.
– Meo meo…
Miêu Yêu tựa như đang tranh công, phát ra tiếng kêu trầm thấp, sau đó lại cọ cọ vào trong ngực nam tử.
– Ngươi yên tâm đi, chỉ cần ngươi biết điều một chút, ta sẽ cho ngươi trở thành một đại yêu cường đại chân chính!
Nam tử áo xanh hình như cũng hiểu ý tứ Miêu Yêu, hắn khẽ đứng dậy, khí tức đáng sợ nháy mắt đã bao phủ cả đại điện. Đường U U chỉ cảm thây thân mình cứng đờ, thân thể nàng như lâm vào trong bùn lầy, muốn dãy dụa cũng rất khó khăn.
Sắc mặt dần trở nên hoảng sợ, Đường U U nhìn nam tử áo xanh kia, kinh hãi nói không ra lời.
Đây thật là lực lượng ý chí sao? Giờ này nàng lại cảm giác như đang đối mặt với vị Tôn giả giảng đạo trong Thần cung.
– Tôn giả!
Lẩm bẩm nói nhỏ, Đường U U cũng bị suy đoán của mình làm cho sợ hãi, nếu là tôn giả mà nói, Lâm Phong còn có thể cứu sao?
– Tiểu nha đầu rất có ánh mắt!
Nam tử áo xanh nhàn nhạt liếc nhìn Đường U U một cái, nhẹ nhàng nói. Giọng kia làm cho Đường U U lộp bộp, thật sự là Tôn giả!
– Tiền bối, chúng ta vô tình mạo phạm, mong tiền bối thứ tội!
Đường U U khẽ khom người về phía nam tử áo xanh. Tôn giả, những người như bọn họ căn bản không thể dây, quá khủng bố.
– Ngươi đi đi, ta không làm khó dễ tiểu nha đầu ngươi!
Nam tử áo xanh thấp giọng nói, nhưng Đường U U lại khựng người, nhìn Lâm Phong nói:
– Nhưng là, hắn?
– Ma ý trên người hắn quá nặng, đã tiến gần tới biên giới nhập ma, ta thay ngươi giết hắn đi, tránh để hắn thương hại tới ngươi! Như vậy chẳng phải tốt hơn sao!?
Nam tử áo xanh cười một tiếng. Thân là Tôn giả, hắn tất nhiên cảm giác được Ma kiếm trong tay Lâm Phong rất đáng sợ. Một thanh kiếm như vậy, người nắm giữ thanh kiếm lúc trước còn mạnh hơn hắn. Lâm Phong căn bản không phát huy ra thực lực chân chính, nếu nắm trong tay hắn mà nói…
Còn có hồ trong tiên Tuyết Linh Lung, yêu thú trân quý bực này, hắn sao có thể bỏ qua được, nếu có được nàng, ngày sau có thể cắn nuốt tinh hoa trời đất.
– Tiền bối, hắn…
Đường U U còn muốn giải thích, nhưng thấy Lâm Phong nhìn qua nàng, lạnh lùng quát:
– Đi ra ngoài!
Thấy hai mắt lạnh lùng của Lâm Phong, Đường U U liền cứng đờ người. Lại thấy Lâm Phong nhảy qua, một luồng lực lượng đáng sợ ấn lên người Đường U U.
Chưởng lực ma đạo kinh khủng trực tiếp đánh lên người, Đường U U bay thẳng ra ngoài, trong miệng phun ra máu tươi.
Xoay người, Lâm Phong nhìn về nam tử áo xanh, ma quang càng lúc càng thịnh.
– Xem ra ngươi còn chưa hoàn toàn nhập ma, cư nhiên vẫn còn chút nhân tính!
Nam tử áo xanh nhàn nhạt nói, một chưởng này của Lâm Phong, hắn đương nhiên hiểu rõ ý tứ.
Lâm Phong không để ý tới lời của hắn, cúi đầu nhìn Tuyết Linh Lung trên đầu vai, ôn nhu nói:
– Mộng Tình, nếu ta nhập ma, ngươi liền rời đi đi!
– Ô Ô!!!
Tuyết Linh Lung không ngừng lắc đầu, níu chặt trên đầu vai Lâm Phong, giống như sợ Lâm Phong sẽ đánh nàng ra ngoài giống như Đường U U.
Lâm Phong lại nhìn về nam tử áo xanh, trong mắt toàn bộ đều là ma quang, hắn thả lòng tâm thần, buông bỏ ý chí chống cự, ma khí cuồn cuộn càng ngày càng mạnh, giống như tằm ăn lên ý chí của hắn. Ma kiếm trong tay điên cuồng run rẩy, ma đạo chi khí đáng sợ kia bao phủ toàn bộ động phủ. Vách động không ngừng phát ra từng tiếng răng rắc, bị kiếm khí cắt nát.
– Ồ!?
Nam tư áo xanh hơi kinh ngạc nhìn Lâm Phong, giờ phút này, đôi mắt của Lâm Phong đã mang theo một màu đen thâm thúy, ma đạo chi quang lóe lên, chỉ có ý chí ma đạo vô tận, cả người hắn giống như một thanh kiếm, không còn là người, mà là kiếm.
– Nhập ma, đây là ngươi muốn chết!
Nam tử áo xanh quát lạnh một tiếng, Lâm Phong lại muốn hoàn toàn nhập vào ma đạo, để ma kiếm trở thành người nắm giữ.
Lực lượng ma kiếm không biết mạnh bao nhiêu, rất có thể khi còn sống còn mạnh hơn cả Tôn giả. Nếu ma kiếm trở thành kẻ chủ đạo tuyệt đối thì sẽ phát huy ra thực lực chấn động. Đương nhiên, có lẽ thân thể Lâm Phong không cách nào chịu đựng được lực lượng ma kiếm áp bách mà bạo liệt.
Rung tay, môt luồng lực lượng phong ấn phong kín toàn bộ không gian, thân thể Lâm Phong giống như bị đóng băng tại đó. Cũng là lực phong ấn, nhưng do tôn giả sử dụng thì cường đại hơn vô số lần so với mấy người Đoàn Vô Đạo, Đoàn Nhân Hoàng, ý niệm vừa động thì không gian liền bị phong tỏa.
Vù vù vù…
Từng tia kiếm quang mãnh liệt phóng ra ma quang, ma kiếm chia làm chín, điên cuồng gào thét trong không gian. Ngay sau đó, chín thanh ma kiếm dung hợp, phát ra từng tiếng vang ùng ùng, giết về phía nam tử áo xanh.
Giờ khắc này, không còn là Lâm Phong nắm giữ ma kiếm, mà là Ma kiếm tự mình rống giận.
Ùng ùng…
Kiếm khí khủng bố xé nát động phủ, núi đá điên cuông băng liệt, sụp xuống trong động phủ.
Nam tử áo xanh quát lạnh một tiếng, trong lúc bàn tay rung động, trước người hắn xuất hiện một vòng sáng màu xanh, toàn bộ đều là lực lượng phong ấn, muốn phong ấn ma kiếm vào trong.
– Xuy!
Ma kiếm trực tiếp đâm rách thanh quang, tiếp tục xông về nam tử áo xanh. Nam tử kia kinh hãi, ma kiếm này thật đáng sợ, trước kia bị Lâm Phong trói buộc, không cách nào phát huy ra uy lực, mà giờ khắc này ma kiếm trở thành chủ đạo, chân chính phát huy ra uy lực khủng bố.
Hai tay đồng thời giơ lên, hai luồng quang mang màu xanh áp bách ma kiếm, nam tử áo xanh gầm lên một tiếng:
– Trở lại!
Thanh quang bạo liệt, lực lượng đáng sợ đẩy ma kiếm bắn ngược lại, Lâm Phong lao tới, trực tiếp chụp ma kiếm vào trong tay. Người cùng kiếm giống như hợp nhất thành một, hóa thanh một kiếm màu đen, lần nữa giết về nam tử áo xanh. Giờ khắc này, Lâm Phong giống như một thanh kiếm, cùng dung hợp với ma kiếm.
– Nhân Kiếm Hợp Nhất, ý chí kiếm đạo, khó trách ngươi được ma kiếm ký chủ!
Nam tử áo xanh gầm lên một tiếng, lực lượng khủng bố ép tới. Trong thiên địa dường như có vô số thanh kiếm giết ra, tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, núi đá sụp đổ càng thêm kịch liệt.
– Ầm!
Nam tử áo xanh phóng lên cao, ma kiếm gắt gao đuổi theo thân hắn, phá vỡ hết thảy. Cả tòa núi cao điên cuồng sụp đổ, lúc hai người một kiếm vừa lao ra ngoài, toàn núi cao điên cuồng nứt toác ra.
Trong hư không, hai người một kiếm, hoặc là nói một người một kiếm, lúc này, Lâm Phong đã là kiếm, dung hợp cùng ma kiếm. Thiên địa gào thét, ma vân điên cuồng cuộn trào, kiếm khí vô tận bắn về phía nam tử áo xanh.
Nam tử vũ động hai tay, khắp bầu trời đều bị một luồng thanh quang bao phủ, tất cả dường như cũng ngừng lại.
– Dù ngươi đã nổi điên thì cũng phải chết!
Nam tử áo xanh quát lạnh, hắn vọt tới, bay thẳng về phía ma kiếm, vọt qua ma kiếm mà lao về phía Lâm Phong. Nếu Lâm Phong là cường giả Thiên Vũ cảnh cao giai, dung hợp với ma kiếm có thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Nhưng hiện tại Lâm Phong còn quá yếu, ma kiếm bị hắn liên lụy, phát huy không ra uy lực chân chính.
Quang mang màu xanh điên cuồng ép xuông ma kiếm cùng Lâm Phong, thực lực đáng sợ này làm cho Lâm Phong không thể động đậy, quá mạnh mẽ, cường giả Tôn Vũ, không phải hắn cứ nhập mà là có thể chống cự.
Tia sáng lóe lên, hư không xuất hiện một khối đá màu đen, tảng đá kia nhanh chóng phóng to, hóa thành một tấm bia đá.
Trên tấm bia đá có khắc hai chữ rõ ràng: Phong Ma!
Tấm bia này là chính là Phong Ma Thạch Bi!
Chương 734: Kích Hoạt Cấm Chế
Trên Phong Ma Thạch Bi lộ ra lực lượng phong ấn đáng sợ, Lâm Phong cảm thấy ma kiếm trong tay mình khẽ run lên, giống như kiêng kỵ tấm Phong Ma Thạch Bi này.
– Ngươi mượn lực lượng ma kiếm, ta liền phong ấn ma kiếm, sau đó giết ngươi rồi lấy ma kiếm!
Nam tử áo xanh cười lạnh, sau đó hai tay điên cuồng ngưng ấn, đánh lên Phong Ma Thạch Bi, ngón tay vẽ lên mặt Phong Ma Thạch Bi, nhất thời, màn đen khủng bố từ trên Phong Ma Thạch Bi phóng lên, lần nữa phóng lớn bằng thân một người. Hai chữ Phong Ma trên tấm bia đá kia, phóng ra quang mang cực kỳ mãnh liệt.
– Đi!
Nam tử áo xanh gầm lên một tiếng, hắn phất tay đánh lên tấm bia đá, tấm bia đá liền hóa thành một tia hắc quang, ầm ầm bay về phía Lâm Phong.
Trong mắt Lâm Phong vẫn ẩn chứa ma quang vô tận, hai tay nâng lên ma kiếm, trực tiếp chém ra một màn kiếm quang đáng sợ, chém về tấm bia đá.
– Ầm!
Kiếm quang chém lên Phong Ma Thạch Bi, tấm bia đá mạnh mẽ chấn động, nhưng không có dấu hiệu vỡ nát, thậm chí, ngay cả một vết nứt cũng không có. Trình độ cứng rắn này làm cho người ta chấn động, ngay cả ma kiếm cũng không chém nát.
– Phong Ma Thạch Bi chính là kỳ bảo, ma kiếm của ngươi có mạnh cũng không thể rung chuyển được!
Nam tử áo xanh cười lạnh nói, bộ dáng rất tự tin với Phong Ma Thạch Bi.
Phong Ma Thạch Bi là đá thượng cổ, chuyên phong ấn ma thần. Theo đồn đãi thì trước kia đó là một khối chấn thiên chi thạch, sau này chia năm xẻ bảy thành nhiều mảnh. Phong Ma Thạch Bi trước mắt này chỉ là một khối trong đó, hắn lấy được từ một kỳ ngộ. Thậm chí, hắn tiến vào Tôn Vũ chi cảnh, lĩnh ngộ áo nghĩa phong ấn cũng không thoát khỏi quan hệ với khối Phong Ma Thạch Bi này.
– Đi!
Một ma quang đánh lên Phong Ma Thạch Bi, tấm bia đá này chỉ dừng lại một chút rồi tiếp tục bắn về phía Lâm Phong. Một chùm sáng màu đen khủng khiếp như muốn bao trùm cả người Lâm Phong, làm cho ma tính trên người hắn cũng bị áp chế mãnh liệt, ma kiếm càng thêm run rẩy.
– Giết!truyện ma
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, không chút sợ hãi, ý chí kiếm đạo đáng sợ, một kiếm này chém rách không gian, nhưng lại không thể rung động được tấm bia đá.
– Ầm!
Phong Ma Thạch Bi cùng với ma kiếm trong tay Lâm Phong va chạm với nhau, lực lượng phong ấn đáng sợ phóng ra, trên Phong Ma Thạch Bi, ma quang mãnh liệt như muốn phong kín Lâm Phong cùng ma kiếm, làm cho ma kiếm không ngừng run rẩy.
– Còn chưa tới Thiên Vũ, dù mượn lực ma kiếm thì thế nào, dám tranh sáng cùng trăng sao?
Nam tử áo xanh lạnh nhạt nói, hai tay vung lên càng thêm kịch liệt, lại một chùm ma quang đánh lên tấm bia đá, hắn gầm lên một tiếng:
– Phong!
– Rầm!
Ma kiếm kịch liệt rung lên, từ trên tấm Phong Ma Thạch Bi, từng luồng phong ấn lực màu đen tràn ngập mà ra, quấn chặt lấy ma kiếm, muốn phong ấn nó lại.
Ma kiếm có tính mạng ý chí của mình, nào chịu can tâm, ầm một tiếng, ma kiếm đánh tan lực phong ấn, trực tiếp chui vào trong thân thể Lâm Phong, hình như nó tránh né lực lượng phong ấn trên Phong Ma Thạch Bi.
– Chạy được sao?!
Tôn giả áo xanh cười cười, ma kiếm vừa ẩn đi, hắn càng dễ dàng giết Lâm Phong, không có ký chủ, ma kiếm còn có thể trốn nơi nào.
Có thể trở thành cường giả tuyệt thế, ngoài thiên phú đáng sợ thì còn có số mệnh nghịch thiên. Dù sao, tại trên Cửu Tiêu đại lục với cường giả như mây này, nguy cơ tử vong quá nhiều, người có số mệnh thì có thể tìm được kỳ ngộ trong nguy cơ, mà kẻ không có thì chỉ có đường chết.
Mà số mệnh của hắn hình như rất tốt, chiếm được Phong Ma Thạch Bi thượng cổ, hôm nay lại có Ma kiếm cùng Tuyết Linh Lung đưa tới cửa.
– Phong!
Nam tử áo xanh đánh ra một đạo thủ ấn, dù ma kiếm tránh né thì hắn cũng không buông tha. Sau khi giết được Lâm Phong, hắn còn phải chế phục ma kiếm, mà Phong Ma Thạch Bi là khắc tinh của ma kiếm.
Lúc này, trên Phong Ma Thạch Bi hiện lên từng ánh sáng hư ảo, một khối bia đá khổng lồ này như ẩn như hiện, lộ ra mấy phần hư ảo, hơn nữa còn chậm rãi nhỏ đi, trực tiếp ấn lên người Lâm Phong.
Thân thể Lâm Phong kịch liệt rung lên, Phong Ma Thạch Bi lại giống như ma kiếm, trực tiếp tiến vào trong thân thể hắn, truy tìm ma kiếm, muốn phong ấn ma kiếm triệt để.
Sau khi Phong Ma Thạch Bi cùng ma kiếm tiến vào cơ thể, ma quang trong mắt Lâm Phong chậm rãi tán đi, ma kiếm trong cơ thể gặp phải Phong Ma Thạch Bi, ma khí trên người hắn cũng dần yếu bớt, ma tính rút đi.
Nhìn nam tử áo xanh trước mặt, Lâm Phong trở nên khó coi, không có lực lượng của ma kiếm, hắn căn bản không phải là đối thủ của đối phương, đây là cường giả Tôn Vũ.
Nam tử áo xanh lạnh lùng cười nhìn Lâm Phong, sát ý lóe lên, Lâm Phong chết chắc rồi.
– Meo meo!
Miêu Yêu trôi nổi trên hư không, lộ ra mấy phần đắc ý, giống như đang khen chủ nhân của nó. Lâm Phong hại nó hóa hình thành bia đá, sau đó gặp nam tử áo xanh này, trở thành yêu nô, bị nhân loại khống chế. Nó hận không thể xé xác Lâm Phong, hiện tại Lâm Phong đã phải chết rồi.
– Lâm Phong!
Đường U U đã chạy tới bên này, bước chân nặng nề giẫm lên mặt đất, lăng không dựng lên, nhưng mà, một tiếng mèo kêu truyền ra, móng vuốt sắc bén chụp tới, rầm một tiếng, cánh tay nàng liền lộ ra mấy vết máu, trực tiếp rơi xuống.
Bò dậy, nhìn ánh mắt sắc bén của Miêu Yêu, Đường U U đã lộ ra băng lãnh.
Thiếu niên thiên tài này, cứ phải chết như vậy sao? Chết tại trong tay một cường giả Tôn Vũ cường đại, Lâm Phong nhất định sẽ không cam lòng a.
– Hiện tại, chết đi!
Ánh sáng màu xanh phong kín không gian, Lâm Phong căn bản không thể đụng đậy, trơ mắt nhìn nam tử áo xanh tiến tới. Chẳng lẽ phải chết đi như vậy sao, hắn thật sự không cam lòng, không phải là không cam lòng phải chết, mà là cừu hận của hắn còn chưa báo, hắn còn chưa giúp Mộng Tình khôi phục hình người, hắn sao có thể chết, cam lòng chết đi như vậy.
Nhưng đối mặt với Tôn giả, hắn không cam lòng cũng không biết làm sao. Thực lực hai bên cách nhau quá xa, căn bản không cách nào bù đắp, đối phương chỉ cần động một ý niệm, hắn liền không thể nhúc nhích rồi.
– Giết!
Một tiếng quát lạnh vang lên, Tôn giả áo xanh vung chương đánh về ngực Lâm Phong, một chưởng này ấn xuống, Lâm Phong phải chết chắc.
– Mộng Tình, trốn đi!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, chụp lấy Tuyết Linh Lung đang định vọt ra, mạnh mẽ ném ra phía sau. Vậy mà hai người đều có cùng một suy nghĩ, vì đối phương mà chết.
– Ô ô…
Thân hình Tuyết Linh Lung quay cuồng trong không trung, phát ra tiếng nức nở thê lương, ánh mắt như nước tràn ngập lệ quang, cố gắng ngừng lại, lại chạy về phía Lâm Phong.
Nhưng mà, đã chậm rồi!
Rầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, chưởng lực tôn giả đánh lên người Lâm Phong, làm cho Lâm Phong rung lên, giờ khắc này, thời gian giống như ngừng lại, Mộng Tình cùng Đường U U cứng ngắc đứng đó.
Bốn giọt nước mắt từ một người một yêu chảy ra, Mộng Tình muốn rống giận, nhưng giờ phút này nàng lại phát hiện ra mình yếu ớt như thế.
Mà Đường U U, nàng phát hiện, lòng nàng, đau quá, đau như chưa từng đau.
Lòng nàng lại đau đớn đến thế.
– Chết đi!
Tiếng quát lạnh lẽo quanh quẩn, lực lượng hủy diệt muốn phá hủy Lâm Phong.
Rầm!
Một luồng bạch quang phóng lên, là từ trên người Lâm Phong tỏa ra, bạch quang này rất chói mắt, làm hai mắt Mộng Tình cùng Đường U U cũng mờ đi, kèm theo luồng bạch quang này, là khí tức vô cùng cường hãn đến đáng sợ.
Tôn giả áo xanh vừa thấy bạch quang kia liền điên cuồng thối lui, lực lượng hủy diệt kia vừa ra, hắn cảm giác nó không phải phá hủy Lâm Phong, mà là kích hoạt cấm chế nào đó.
Nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chỉ thấy trước người Lâm Phong có một luồng bạch quang phóng ra, chậm rãi hóa thành một thân ảnh, thân ảnh hư ảo.
Hư ảnh này là một lão nhân, trong mắt ông lộ ra uy nghiêm đáng sợ, mái tóc dài loạn múa trong hư không. Khí tức này, lại làm cho Tôn giả áo xanh run rẩy không ngừng, thật là đáng sợ.
Sao có thể, tại sao có thể như vậy?
Trên người Lâm Phong lại có cấm chế linh hồn bực này, có cường giả đáng sợ như thế bảo vệ, lúc sắp bị hủy diệt, cấm chế này mới bị kích hoạt, ngay sau đó, hư ảnh lão nhân liền xuất hiện.
Chương 735: Trấn Áp Ma Kiếm
Không chỉ Tôn giả áo xanh, ngay cả Lâm Phong cũng giật mình, hắn căn bản không biết trên người mình có cấm chế, càng không biết có nhân vật cường đại như thế thủ hộ mình.
Mộng Tình, Đường U U cũng thế, nhưng sau đó, trên mặt hai nàng đều sinh ra hi vọng, không chết! Lâm Phong không chết, vẫn còn sống thật tốt, thậm chí cường giả đáng sợ kia còn thủ hộ Lâm Phong.
Hư ảnh lão nhân kia vọt ra phía trước, lập tức phủ xuống trước mặt tôn giả áo xanh, một luồng uy áp đáng sợ trực tiếp ép xuống người đối phương. Linh hồn Tôn giả áo xanh run rẩy, cảm giác hoảng hốt, giờ khắc này, toàn thân hắn cơ hồ không ngừng hít vào, dường như bị hư ảnh áp bách đến không thở nổi, tử vong.
– Cút!
Trong miệng lão giả phun ra giọng nói khủng bố, tôn giả áo xanh đột nhiên lui về sau ngàn thước, thở hổn hển từng ngụm lớn, hoảng sợ nhìn hư ảnh kia.
Thật là đáng sợ, thật là đáng sợ, dù là Tôn giả, nhưng mỗi một cấp bậc ở Tôn giả đều chênh lệch rất khổng lồ. Mà đối phương không chỉ mạnh hơn hắn một cấp bậc, hắn là Tôn Vũ tầng một, mà đối phương, hắn nhìn không thấu, chỉ là hư ảnh linh hồn cũng đã làm hắn hít thở không thông, giống như tùy thời có thể bóp tắt linh hồn hắn.
– Tiền bối!
Đối với cường giả bực này, nam tử áo xanh không dám không nhận thua, khẽ khom người về hư ảnh kia, nói:
– Vãn bối không biết hắn có quan hệ với tiền bối, mong tiền bối thứ tội, chờ ta thu thập đồ đạc của mình xong liền lập tức cút ngay!
Hư ảnh kia cau mày, lại một luồng uy áp ập về phía Tôn giả áo xanh, nói:
– Ta nói lại một lần, cút!
Cường giả áo xanh cứng người, nuốt nước bọt, chỉ có thể nuốt giận vào trong lòng, đối phương là muốn cướp lấy Phong Ma Thạch Bi của hắn, nhưng hắn không thể làm được gì.
Lâm Phong yếu, hắn có thể giết Lâm Phong, cướp ma kiếm cùng Tuyết Linh Lung trên người Lâm Phong. Mà hôm nay, hắn yếu thế, đối phương muốn cướp Phong Ma Thạch Bi của hắn, hắn không cách nào phản kháng, cái này gọi là nhược nhục cường thực!
– Vãn bối cáo từ!
Tôn giả áo xanh cáo lỗi một tiếng, sau đó liền không chút lựa chọn xoay người rời đi, hắn cũng là người quyết đoán, gặp phải kẻ không chọc nổi thì chỉ có chạy.
Trước khi rời đi, hắn vung tay chụp lấy Miêu Yêu, để cho Miêu Yêu kêu thảm, lộ vẻ khuất nhục. Nó đường đường là Thiên yêu, lại phải chịu khuất nhục như vậy, bây giờ chủ nhân nó bị chọc tức, nó cũng chỉ có thể trở thành công cụ trút giận.
Càng làm cho nọ hận hơn là, Lâm Phong lại không chết, có cường giả bảo vệ Lâm Phong.
Rất nhanh, cường giả áo xanh chạy trốn về phương xa, trong nháy mắt đã biến mất tăm. Thấy hắn rời đi, Mộng Tình cùng Đường U U mới thở ra một hơi, vừa rồi, các nàng cho là Lâm Phong chết chắc rồi, loại cảm giác này thật đáng sợ.
Lão nhân chậm rãi quay người lại, nhìn thân ảnh uy nghiêm này, Lâm Phong không cách nào bình tĩnh được.
Giờ phút này, hắn không cách nào ghép hình ảnh cường giả khủng bố trước mắt với bộ dáng già nua lưng còng trong trí nhớ, khí chất khác nhau quá lớn, không chỉ ngàn vạn dặm.
Dù khi lão nhân này rời đi, Lâm Phong cũng đã biết đối phương không tầm thường, nhưng không nghĩ tới ông ấy lại cường hãn tới mức này. Hơn nữa còn để lại một đạo cấm chế linh hồn trên người mình, khi hắn gặp phải thời khắc nguy cơ thì sẽ kích hoạt, chỉ là một tia hư ảnh linh hồn hiện ra, đã có thể đuổi đi Tôn giả không ai địch nổi.
Một chữ Cút, Tôn giả cũng không dám không nghe.
– Tiêu lão!
Lâm Phong hô lên một tiếng, Lâm Phong thật sự không tưởng được, lão nhân luyện dược ở với hắn một thời gian, lão già còng lưng giúp hắn khôi phục thương thế, lại có thể cường đại tới mức quát lui một Tôn giả, điều này làm Lâm Phong cảm giác có chút quái dị.
Tuyết Linh Lung lần nữa nhảy lên vai Lâm Phong. Đường U U cùng tới sau lưng Lâm Phong, các nàng khiếp sợ, Lâm Phong lại nhận thức loại cường giả này, hơn nữa, hắn hình như còn không biết có một vị cường giả như vậy bố trí cấm chế bảo vệ trên người hắn.
Tiêu lão gật đầu nhìn Lâm Phong, thở dài nói:
– Lâm Phong, lá gan của ngươi thật đủ lớn đó!
Lâm Phong cười khổ, không phải hắn to gan, sao hắn có thể nguyện ý đọa nhập vào ma đạo, chỉ là thân bất do kỷ, hắn không thể không để ma kiếm khống chế mình.
– Vận khí của ngươi không tệ, tên kia trộm gà không được còn mất nắm gạo, ngược lại phải bỏ lại Phong Ma Thạch Bi, vừa lúc phong ấn ma kiếm trên người ngươi. Ta giúp ngươi giải trừ linh hồn ấn ký trên Phong Ma Thạch Bi, sau đó ngươi khống chế nó, có thể tạm thời phong kín ma kiếm. Nhưng đây cuối cùng vẫn không phải là kế hoạch lâu dài, ngươi vẫn cố tăng cường lực lượng, không chế được ma kiếm, để nó thành cho ngươi sử dụng. Tai họa này, có lẽ là số mệnh của ngươi.
Tiêu lão mở miệng nói, Lâm Phong cười khổ, vận khí của hắn dường như rất tốt, dĩ nhiên có số mệnh tốt hơn nữa, nếu không có Tiêu lão xuất hiện, hắn cũng phải chết chắc.
Bàn tay Tiêu lão trực tiếp ấn lên người Lâm Phong, trong khoảnh khắc, Phong Ma Thạch Bi từ trong cơ thể hắn phóng ra, còn muốn chạy về phía xa.
Mà ngay lúc Phong Ma Thạch Bi bay ra, trên người Lâm Phong đột nhiên bùng lên ma khí đáng sợ, hai mắt tràn ngập ma quang, ma kiếm lần nữa không bị khống chế, muốn khống chế ý chí của hắn.
– Chạy đi đâu!
Tiêu lão gầm lên một tiếng, lực lượng hồn phách khủng bố ép về phía Phong Ma Thạch Bi. Phong Ma Thạch Bi điên cuồng run rẩy, một chùm linh hồn chi hỏa đột nhiên bốc cháy, thiêu đốt trên Phong Ma Thạch Bi.
– Diệt!
Tiêu lão lạnh lẽo nói, một tiếng vang nhỏ truyền ra, giống như là thứ gì đó bị vỡ nát tan biến. Phong Ma Thạch Bi ngừng rung động, bình thản trôi nổi ở đó, phóng ra từng tia khí tức phong ấn.
– Lâm Phong, mau trích máu nhận chủ lên tấm bia đá, lại dùng linh hồn ấn ký của ngươi khắc lên trên, như vậy là có thể nắm giữ được nó.
Tiêu lão gọi Lâm Phong, nhờ được cảnh tỉnh, Lâm Phong mới thanh tỉnh một chút, phá vỡ ngón tay mình, nhỏ một giọt tiên huyết lên trên Phong ma thạch bi, sau đó lực lượng linh hồn truyền vào trong đó. Trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng rạng ngời lưu chuyển trên Phong Ma Thạch Bi, Lâm Phong có thể cảm giác mình có liên lạc rõ ràng với Phong Ma Thạch Bi.
– Quả nhiên là dị bảo!
Trong chớp mắt này, Lâm Phong dường như cảm nhận được rung động của Phong Ma Thạch Bi, trong óc hắn tự nhiên chảy vào một đoạn trí nhớ, là trí nhớ về cách sử dụng Phong Ma Thạch Bi, giống như ma kiếm, nó có sinh mệnh cùng ký ức của mình.
Không cần Tiêu lão nhắc nhở, Lâm Phong vung tay kết ấn, trực tiếp đánh ra một luồng lực lượng lên Phong Ma Thạch Bi, trong mắt bắn ra tinh quang, hắn quát lớn:
– Phong cho ta!
Ùng ùng….
Phong Ma Thạch Bi rung động lên, lực lượng phong ấn kinh khủng phóng ra, nó muốn phong ma.
Một hư ảnh hiện lên trên Phong Ma Thạch Bi, Phong Ma Thạch Bi trực tiếp tiến vào trong cơ thể Lâm Phong, che lại ma kiếm, chế trụ ma tính. Trong nháy mắt, ma đạo ý trên người Lâm Phong dần yếu bớt, ma quang trong mắt cũng giảm đi, càng lúc càng thanh tĩnh, cho đến khi khôi phục thanh minh.
– Phù…
Thở dài một hơi, Lâm Phong giống như được sống lại, giờ phút này, trong cơ thể hắn có hai bảo vật cường đại, nhưng lại kiềm chế lẫn nhau, nếu lại bị cường giả khác biết, e rằng sẽ giết hắn mà cướp lấy hai kiện bảo vật kia.
– Tốt lắm! Thời gian của ta cũng không còn nhiều, ngươi tự bảo trọng cho tốt, nhớ kỹ, thực lực cường đại mới là căn bản, mượn lực lượng bên ngoài mãi là tạm thời, rất có thể làm mình mất mạng!
Tiêu lão nhắc nhở một câu, nhìn Lâm Phong nói:
– Nhớ phải giúp ta chiếu cố Tiểu Nhã.
– Tiêu lão…
Lâm Phong nhìn thoáng qua Tuyết Linh Lung trên đầu vai, Tiêu lão biết hắn muốn nói gì, ông nói:
– Bạn gái ngươi có thể hóa hình thành nhân loại một lần nữa, ta không nói cho ngươi, vì thực lực ngươi còn quá yếu, nếu biết mình đi làm chuyện mình không cách nào làm được, như vậy chỉ hại ngươi mà thôi. Muốn cứu bạn gái của ngươi, liền phải trở nên cường đại, hoặc là tới Thành Trung Châu tìm bổn tôn ta! Nhớ kỹ, vạn lần không được mang Tiểu Nhã đi cùng!
Nói xong câu đó, linh hồn ấn ký của Tiêu lão dần trở nên hư ảo, cuối cùng biến mất.
Lâm Phong vẫn nhìn vào nơi thân ảnh Tiêu lão biến mất, hắn vẫn còn cảm giác khó tin. Gia gia của Tiểu Nhã, Tiêu Vũ Thiên, là lão nhân luyện dược luôn còng lưng kia, lại cường đại tới mức này. Bày cấm chế tại trên người mình, e là sợ mình cùng Tiểu Nhã gặp phải nguy hiểm. Vậy trên người Tiểu Nhã, hẳn là cũng có linh hồn ấn ký của Tiêu lão lưu lại.
– Ta không nói cho ngươi, là bởi vì thực lực ngươi quá yếu!truyện đao tu audio
Lâm Phong nắm chặt nắm đấm, thực lực hắn còn quá yếu, đối với những cường giả chân chính kia mà nói, hắn còn quá yếu, ngay cả năng lực bảo vệ mình cũng không có, còn nói chi là bảo vệ thân nhân bằng hữu. Hắn cần thực lực cường đại, chỉ cần thực lực mạnh, Mộng Tình cũng có thể lần nữa huyễn hóa thành hình người.