1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 133 [Chương 661 đến 665]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 133 [Chương 661 đến 665]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 661: Một Kiếm Là Đủ

Một kiếm này từ hư không đâm xuống, huyết quang hóa thành lốc xoáy. Trong trung tâm lốc xoáy kia chính là Ẩm Huyết kiếm, giữa đất trời giờ khắc này dường như chỉ có một kiếm này.

– Vũ Mặc nguy rồi!

Ánh mắt mọi người đều run lên, gắt gao nhìn chằm chằm một kiếm này. Lúc này bọn hắn đã không nhìn thấy thân ảnh của Lâm Phong nữa, bọn họ chỉ thấy chuôi huyết kiếm này, huyết kiếm chưa từng thấy từ trước tới nay, trong lòng run rẩy.

Rất dễ nhận thấy, có thể dự đoán được, Lâm Phong có đủ thực lực phát ra một kiếm như thế.

– A…..

Một tiếng gầm mãnh liệt truyền ra, cả người Vũ Mặc nổi gân xanh, thân thể dường như muốn bùng nổ, con ngươi trên mặt lộ ra sự dữ tợn. Hắn cũng không thể ngờ được sẽ bị Lâm Phong bức bách đến bước này.

– Dừng tay!

Một giọng nói cuồn cuồn truyền đến, khiến không gian cũng run rẩy mãnh liệt, trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, Lâm Phong chỉ cảm thấy hồn phách run lên, kêu lên một tiếng trầm đục, rời khỏi cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, kiếm đang trong xu thế trảm thiên dường như cũng hơi dừng lại.

– Đi.

Vũ Mặc điên cuồng rít gào một tiếng, toàn bộ lực lượng hội tụ vào một chỗ, phóng lên cao, đánh vào trên thân Ẩm Huyết kiếm.

Theo tiếng xuy xuy truyền ra, huyết quang chôn vùi thiên địa. Ngay sau đó, mọi người liền nhìn thấy thân thể của Vũ Mặc điên cuồng lui lại, cả người đều là máu tươi, hơi thở phập phồng kịch liệt, giống như điên cuồng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Thân thể của Lâm Phong cũng rơi trên mặt đất, Ẩm Huyết kiếm cũng nằm bên cạnh, máu tươi từng giọt từ trên mũi kiếm nhỏ xuống, tươi đẹp như vậy. Máu này chính là máu trên người Vũ Mặc.

Ánh mắt nhìn qua, đôi mắt Lâm Phong nhìn về thân ảnh phía xa xa trong hư không kia, trong đôi mắt hiện lên tia lạnh lùng.

Người này hẳn là sư tôn của Vũ Mặc đi, chính là tiếng hét lớn vừa rồi của lão khiến hắn thất thần, chỉ cảm thấy linh hồn rung động. Trong tiếng hét vô ảnh vô hình kia dường như ẩn chứa công kích linh hồn. Nếu không nhờ một tiếng hét vừa rồi, Vũ Mặc bây giờ đã là người chết.

Ánh mắt Tuyết Vô Thường cũng nhìn về phía người nọ, trong đôi mắt hiện lên ý không vui.

– Vũ Mặc đã thua, ta thay hắn nhận thua, ta sẽ không tham dự, chỉ muốn bảo vệ một mạng của Vũ Mặc mà thôi.

Người nọ đứng giữa hư không, mày cũng không động, giọng nói bình tĩnh nói.

– Tiếng hét kia đã tiến hành công kích với ta, đây không tính là tham dự?

Trong ánh mắt Lâm Phong hiện lên tia sáng lạnh. Sư tôn này của Vũ Mặc cũng là một tiểu nhân gian trá, nếu linh hồn hắn không có lực lượng cực kỳ cường đại, tiếng hét vừa rồi đủ sức khiến hồn phách hắn bị thương. Sự cường đại của cường giả ở Thiên Vũ cảnh, chỉ một tiếng hét cũng không phải người Huyền Vũ cảnh có thể ngăn cản, Thiên Vũ cảnh là một cấp bậc khác.

Huống chi, sư tôn này của Vũ Mặc, tuyệt đối không phải chỉ là Thiên Vũ cảnh tầng một, mà là mạnh hơn nhiều.

– Tiểu bối, làm người nên lưu lại một con đường, không nên ra tay quá ác độc, Vũ Mặc nhận thua rồi, ngươi nên quay trở về, để trận tiếp theo bắt đầu đi.

Sư tôn của Vũ Mặc lãnh đạm nói, đôi mắt quét qua Lâm Phong dường như hàm chứa vài phần ý tứ uy hiếp.

Làm người nên lưu lại một con đường không nên ra tay ác độc? Chẳng lẽ Lâm Phong hắn là vô duyên vô cớ giết Vũ Mặc?

Quá buồn cười!

Lâm Phong không có nhìn lại sư tôn của Vũ Mặc, mà là nhìn về phía Tuyết Vô Thường, nói:

– Tiền bối, là bọn họ vi phạm quy tắc đúng không?

– Đúng.

Tuyết Vô Thường gật đầu.

– Ta tin tưởng tiền bối.

Lâm Phong hướng Tuyết Vô Thường, khẽ khom người, sau đó ánh mắt lần nữa nhìn về phía Vũ Mặc. Một cỗ kiếm khí đáng sợ điên cuồng tản ra, toàn thân đều là kiếm khí khủng bố.

Từng luồng kiếm quang sắc bén bắt đầu xoắn giết không gian, gào thét chói tai trong thiên địa.

– Hả?

Ánh mắt mọi người run lên, Lâm Phong, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ, hắn còn muốn tiếp tục giết Vũ Mặc hay sao?

Tuyết Vô Thường thoáng một cái, đi tới trước mặt sư tôn của Vũ Mặc, ánh mắt lãnh đạm, nói:

– Người tham gia đại hội Tuyết Vực đều là thiên tài, Thần cung không hy vọng bọn họ chết. Nếu không phải Vũ Mặc muốn giết người trước, ta cũng sẽ ra tay ngăn cản Lâm Phong, nhưng nếu Vũ Mặc đã hạ sát thủ, kết cục như thế nào thì do chính bọn họ định. Nếu như ngươi lại ra tay, Mê thành sẽ là mồ chôn của ngươi.

– Mê thành sẽ là mồ chôn của ngươi!

Lòng mọi người hung hăng co rút, Tuyết Vô Thường nổi giận.

Lời của hắn bị coi thường, hiện giờ hắn đứng trước mặt sư tôn của Vũ Mặc, chính là biểu hiện lập trường của mình. Thù hận giữa Lâm Phong và Vũ Mặc, tự mình giải quyết, mọi người không được can thiệp, sinh tử tùy mệnh. Sư tôn của Vũ Mặc cho dù là cường giả Thiên Vũ cảnh, nhưng nếu lại nhúng tay vào đại hội Tuyết Vực, Thần cung cũng sẽ giết hắn.

– Hai người thật ngoan cường.Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Ánh mắt mọi người sáng lên tia hưng phấn. Lâm Phong và Tuyết Vô Thường đều là loại người ngoan cường. Cường giả Thiên Vũ cảnh cũng xuất thủ, nhưng Lâm Phong vẫn chấp nhất như cũ, ngươi càng ra tay, ta càng muốn giết, Vũ Mặc nhất định phải chết, cường giả Thiên Vũ cảnh can thiệp cũng muốn giết.

Tuyết Vô Thường càng độc, trực tiếp uy hiếp người ta, ngươi còn can dự nữa chính là tìm chết.

Giờ phút này, Lâm Phong đối mặt Vũ Mặc, Tuyết Vô Thường đối mặt sư tôn của Vũ Mặc, khiến sắc mặt thầy trò Vũ Mặc đều cứng ngắc. Sư tôn của Vũ Mặc cũng không để ý Tuyết Vô Thường trước mặt, nhưng mà sau lưng Tuyết Vô Thường chính là Thần cung. Nếu Tuyết Vô Thường chủ trì đại hội Tuyết Vực, hắn liền đại biểu cho ý chỉ của Thần cung, lời của hắn chính là lời của Thần cung… Nếu hắn lại ra tay, Mê thành chính là mồ chôn của hắn, điều này làm cho sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi. Đường đường là một cường giả Thiên Vũ, bị người uy hiếp lại không làm được gì, bởi vì lực lượng Thần cung ở sau.

Mà Lâm Phong, trong tay cầm thanh kiếm đang nhỏ máu, từng bước chậm rãi đi tới Vũ Mặc, khóe miệng cười lạnh như băng:

– Thời điểm ngươi ở Đọa Thiên Ma Vực bắt nạt ta, có từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.

Sắc mặt của Vũ Mặc dữ tợn, cực kỳ khó coi, hắn đương nhiên là không ngờ, nằm mơ cũng không nghĩ tới, con kiến hắn khi nhục ở Đọa Thiên Ma Vực hiện tại có thể lấy mạng của hắn. Đây là buồn cười cỡ nào, nhưng là sự thật.

Những người tham dự đại hội Tuyết Vực cũng là mở to mắt, Lâm Phong này thật khó đối phó, ngay cả Vũ Mặc cũng có thể đánh bại.

Vể phần những người khác, trong mắt lại lóe lên tia hưng phấn, chiến đấu càng kịch liệt, càng phấn khích, bọn họ càng muốn nhìn. Lâm Phong cho bọn họ một cái niềm vui bất ngờ thật lớn. Đương nhiên, niềm vui bất ngờ này đối với rất nhiều người mà nói, cái này chính là – niềm vui bất ngờ-, ví dụ như người của nước Thiên Phong, người của Vạn Thú môn, Vũ gia, hay Nguyệt Thanh Sơn.

Bọn họ đương nhiên không rời đi, rất nhiều người trong số họ chờ Vũ Mặc giết Lâm Phong. Nhưng hiện tại, sự thật như một cơn ác mông, như kim châm vào lòng bọn hắn, Lâm Phong đã trở nên hùng mạnh như vậy.

Kiếm khí càng ngày càng mạnh, lấy Lâm Phong làm trung tâm, trong cả thiên địa đều là kiếm, kiếm vô cùng vô tận hướng Vũ Mặc đâm tới.

– Không đúng, không đúng….

Trong lòng mọi người run rẩy, không bình thường, Lâm Phong…. ý chí kiếm đạo của hắn hiện tại trở nên mạnh mẽ hơn!

– Điều này sao có thể, vừa rồi Lâm Phong còn che giấu thực lực…

Cỗ ý chí kiếm đạo này trực tiếp đột phá một tầng, bước vào ý chí kiếm đạo tầng ba, từ tầng hai trực tiếp nhảy tới tầng ba.

Tâm Vũ Mặc cũng phốc một tiếng, dường như trong lòng cũng đang không ngừng run rẩy, tại sao có thể như vậy?

– Chẳng lẽ, Lâm Phong hắn còn có thể trở nên cường đại hơn?

Trong lòng mọi người đột nhiên vang lên một tiếng khó hiểu, ngay sau đó bọn họ không ngừng lắc đầu. Không thể nào, Lâm Phong cường đại đến trình độ này đã là cực hạn rồi, làm sao có thể trở nên mạnh hơn như vậy, vậy quá mức kinh khủng, tuyệt đối không có khả năng.

Ý chí kiếm đạo nhảy tới ý chí tầng ba rồi dừng lại, giờ phút này trong thiên địa đã là kiếm khí vô cùng vô tận rồi.

Ẩm Huyết kiếm vẫn đang rỉ máu, cước bộ của Lâm Phong chậm rãi đi tới cạnh Vũ Mặc, nhìn hắn hạ giọng nói:

– Hiểu chưa, vừa rồi chỉ là lấy ngươi để luyện kiếm mà thôi.

– Luyện kiếm, luyện kiếm mà thôi.

Thanh âm của Lâm Phong cứ quanh quẩn bên tai, Vũ Mặc chỉ cảm thấy thật chói tai, vừa rồi, Lâm Phong chỉ lấy hắn để luyện kiếm, Lâm Phong như thế là đang nhục nhã hắn.

Ầm!

Thiên địa dường như đều bị kiếm khí bao phủ, phóng tới hắn, toàn bộ đều là kiếm, kiếm vô cùng vô tận, thân thể của Lâm Phong cũng bắt đầu chuyển động, đánh tới hắn, nhanh, nhanh như một cơn gió.

– Giết ngươi, chỉ một kiếm là đủ!

Thanh âm rơi xuống, người nhanh, kiếm còn nhanh hơn, một luồng kiếm quang huyết sắc từ trên chém xuống, dường như muốn đem thiên địa chém rách. Ngay sau đó, mọi người liền nhìn thấy thân thể Vũ Mặc hung hăng run rẩy, hắn không ngờ lại ngây dại, quên ngăn cản, hoặc là nói, ý chí điến cuồng đó hắn căn bản không thể ngăn cản, chỉ có thể nhìn một luồng kiếm quang hạ xuống, ở trong thân thể hắn lưu lại một vệt máu.

Vệt máu kia khó coi đến kinh người.

– Giết ngươi, một kiếm là đủ!

Lời nói của Lâm Phong vẫn như còn quanh quần trong hư không, thật rung động lòng người, giết Vũ Mặc, chỉ cần một kiếm!

Vũ Mặc, chết!

Chương 662: Đánh Với Khô Mộc

Vệt máu ở trong thân thể Vũ Mặc là cỡ nào ghê người, một đám tơ máu từ trong vệt máu chảy ra, không ngừng dũng mãnh tràn vào Ẩm Huyết kiếm mà Lâm Phong đang buông thõng.

Ẩm Huyết kiếm uống máu.

Ánh mắt mọi người cũng cứng ngắc, chăm chú nhìn thanh kiếm kia, kiếm nhưng lại uống máu, chuyện như vậy thật đáng sợ, Huyết kiếm thật đáng sợ.

Giữa hư không, ánh mắt của sư tôn Vũ Mặc cũng ngưng ở đó, nhìn tơ máu lưu chuyển trong hư không, nhìn máu tươi của Vũ Mặc tiến vào Ẩm Huyết kiếm trong tay Lâm Phong, ánh mắt đỏ bừng muốn nứt ra.

Lâm Phong ngay trước mặt hắn, giết đệ tử Vũ Mặc của hắn, hơn nữa, là hành hạ như vậy đến chết, chỉ có một kiếm, một kiếm đang uống máu.

Tất cả chuyện đều là do hắn uy hiếp Lâm Phong khiến tình huống xấu đi, hắn uy hiếp, Lâm Phong giết càng kiên quyết.

Tốc độ tơ máu kia quá nhanh, chỉ thấy Ẩm Huyết kiếm rung lên vù vù, huyết quang trên thân kiếm càng ngày càng lóa mắt, như thể một sinh mạng đang nhảy nhót. Lâm Phong mặt không biểu tình, quay người, tra Ẩm Huyết kiếm vào vỏ, Ẩm Huyết kiếm lập tức trở nên bình tĩnh, hắn chậm rãi tiêu sái trở về vị trí cũ, dường như chưa có bất kỳ chuyện gì xảy ra.

Nhưng tâm mọi người giờ phút này thì không bình tĩnh được. Thực lực của Lâm Phong là Huyền Vũ cảnh tầng bảy, ý chí kiếm đạo tầng ba, hơn nữa còn có Ẩm Huyết kiếm cùng bộ kiếm pháp hùng mạnh kia, một kiếm đoạt mệnh một Vũ Mặc là Huyền Vũ cảnh tầng tám đỉnh phong. Tuy rằng lúc sau Vũ Mặc đã bị Lâm Phong đả thương mà trở nên điên cuồng, nhưng bản thân Lâm Phong hùng mạnh vẫn không thể nghi ngờ, xem ra, bọn họ cần một lần nữa đánh giá lại thực lực của Lâm Phong rồi.

Mọi người nghĩ đến Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo, hẳn là hai người mạnh nhất của đại hội Tuyết Vực lần này, Quân Mạc Tích có thể đứng hàng ba, sau đó hẳn là Huyết Sát cùng năm người khác trong Bát đại thiên tài rồi. Nhưng giờ khắc này, Lâm Phong đem tưởng tượng của bọn họ phá vỡ, một trong Bát đại thiên tài, Vũ Mặc, bị Lâm Phong đánh chết, Lâm Phong có đã có thể ngồi vào cái ghế thứ tám, đã là không thể nghi ngờ rồi.

– Xem ra, cũng đã đánh giá thấp thanh niên đứng đầu bảng ngọc thi rồi.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, một kiếm chém chết Vũ Mặc, thực lực của Lâm Phong thậm chí có thể có cơ hội ngồi vào vị trí thứ năm.

Bốn vị trí đầu hẳn là Đế Lăng, Đoàn Vô Đạo, Quân Mạc Tích cùng Huyết Sát. Về phần sau đó, Lăng Tiêu có cơ hội tranh đoạt vị trí thứ năm. Đến lúc đó sẽ được chứng kiến cảnh Lâm Phong gặp phải Khô Mộc, Lăng Tiêu sẽ là cục diện gì. Nếu Lâm Phong có thể chiến thắng Lăng Tiêu… vậy vị trí thứ năm hắn ngồi chắc rồi.

– Ẩn giấu thực đủ sâu.

Mọi người căn bản cũng không có nghĩ đến, chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm như Lâm Phong có thể có cơ hội bước vào top năm, rất không ngờ, rất kinh ngạc.

Chiến đấu không định trước như vậy, bọn họ càng chờ mong, càng phấn khích, càng có thể kích phát ra nhiệt huyết trong lòng bọn họ, khiến cho tâm tư theo đuổi võ đạo trong lòng họ càng thêm chấp nhất, càng thêm kiên nghị.

– Người là ngươi mang đi, hay là ta đến xử lý?

Ánh mắt Tuyết Vô Thường nhìn sư tôn Vũ Mặc hỏi, ánh mắt sư tôn Vũ Mặc lạnh lẽo, quét Lâm Phong một cái, lập tức nói:

– Ta sẽ mang đi.

Dứt lời, sư tôn Vũ Mặc bước chân một cái, trong nháy mắt đi đến trước thi thể Vũ Mặc, ống tay áo vung lên, lập tực cuốn nổi thi thể của Vũ Mặc lên, phiêu đãng rời khỏi. Nhưng lại có một cỗ gió kinh khủng gào thét trong hư không, thậm chí áp bách đến người Lâm Phong, đánh vào hắn phục của hắn.

Lâm Phong này, lá gan đủ lớn, cũng dám giết Vũ Mặc, đây chắc chắn chính là đắc tội một vị cường giả Thiên Vũ cảnh hùng mạnh, về sau xem ra phải cẩn thận một chút rồi.

Nhìn thấy người rời khỏi, Tuyết Vô Thường trở lại vị trí của mình, đứng ở trên hư không nói với mọi người:

– Nếu Vũ Mặc đã chết, như vậy, ngươi chưa chiến đấu cùng Vũ mặc đều cộng thêm một trận thắng.

Ngược lại, mọi người cũng không có điều gì dị nghị, nếu Vũ Mặc đã chết rồi, mấy người chưa từng đánh với Vũ Mặc được cộng thêm một trận thắng là đương nhiên. Đối với mấy thiên tài cao thủ đứng đầu mà nói, thì không công bằng lắm, bởi vì bọn họ vốn là có thể đánh thắng Vũ Mặc, cứ như vậy được tiện nghi, kỳ thật vẫn là không bằng trực tiếp đánh với Vũ Mặc. Nhưng người chân chính buồn bực chính là Vân Phi Dương.

Đến hiện tại Vũ Mặc đã có tổng cộng ba trận chiến, đấu với Quân Mạc Tích, bại, đấu với Lâm Phong, bại, chỉ có thắng Vân Phi Dương hắn, cũng đồng nghĩa, chỉ có một mình hắn có chiến tích là bại với Vũ Mặc, những người khác đều là thắng.

Đường U U vẫn thắng, ngoại trừ Đường U U, mấy người đứng vị trí phía trên cũng một đường thắng lợi, không bại một trận nào.

Trận chiến kế tiếp, Lâm Phong lại chiến thắng nam tử tên Ngân Kiếm xếp hạng mười hai. Khi Ngân Kiếm gặp Huyết kiếm cũng không ngoài dự liệu của mọi người, Huyết kiếm còn muốn sắc bén hơn một chút, rất nhanh Ngân Kiếm đã bị bức bách nhận thua.

Mặt khác, sau khi khiêu chiến Ngân Kiếm, Lâm Phong lại trực tiếp khiêu chiến Lục dục cầm Vũ Tiêu Tiêu, liên tục khiêu chiến, bởi vì trống vị trí Vũ Mặc, người khác đều trực tiếp nhiều thêm một trận thắng.

Vũ Tiêu Tiêu lấy cầm làm lợi khí, tiếng đàn vang, lục dục trong người dường như cũng sẽ thiêu đốt ở trong lòng, chịu sự mê hoặc của tiếng đàn, do đó bị nàng đánh bại. Nhưng mà Lâm Phong từ trước tới giờ ý chí kiên nghị, lực lượng tinh thần linh hồn đều là phi thường hùng mạnh, tiếng đàn của Vũ Tiêu Tiêu mặc dù lợi hại, nhưng cũng không cách nào làm cho Lâm Phong đánh mất chiến lực. Cuối cùng, chỉ có thể là lấy chiến bại của Vũ Tiêu Tiêu mà chấm dứt.

Đánh năm trận, Lâm Phong toàn thắng!

Cộng thêm trận thắng Vũ Mặc, người giống như Lâm Phong có năm trận toàn thắng còn có Đế Lăng, Đoàn Vô Đạo, Quân Mạc Tích, Huyết Sát, Lăng Tiêu. Đây là trong dự liệu của mọi người, đương nhiên, còn có một người, là có chút ngoài dự đoán, đó chính là Đường U U, cũng là có năm trận toàn thắng

Trận chiến thứ sáu, Lâm Phong đánh với Khô Mộc.

– Nếu là Lâm Phong có thể chiến thắng Khô Mộc, vậy đứng trên top sáu cũng không phải là không thể.

Mọi người nhìn hai người Lâm Phong và Khô Mộc trên đài chiến đấu, âm thầm nói. Trong Bát đại thiên tài của tứ đại đế quốc Tuyết Vực, Lâm Phong đã đem Vũ Mặc và Vũ Tiêu Tiêu trảm xuống ngựa, giết Vũ Mặc, đánh bại Vũ Tiêu Tiêu, dọn ra hai vị trí. Nếu là lại thắng Khô Mộc nữa, liền dọn được ba vị trí, đứng trong top sáu liền không khó khăn.

Ánh mắt Khô Mộc nhìn Lâm Phong, đôi mắt cẩn thận, không dám có nửa điểm khinh thị, Lâm Phong có thể một kiếm chém chết Vũ Mặc, thực lực đã là không thể nghi ngờ, hắn nào dám có nửa điểm sơ suất.

Sơ suất, người bại chính là hắn.

Phía sau một cỗ cô quạnh chi mộc phiêu đãng ở nơi đó, đây là Vũ hồn của hắn, tuy nói Khô Mộc được xưng là Khô Yêu Đồng, nhưng Vũ hồn của hắn là cây gỗ khô, Khô Mộc chi mộc, Vũ hồn phi thường kỳ lạ, Khô Yêu Đồng là một tuyệt học khác của hắn, một bộ sáo đồng thuật cực kỳ lợi hại.

– Rút kiếm đi.

Khô Mộc nhìn Lâm Phong nói, tuy nhiên Lâm Phong lại lắc đầu, Huyết kiếm vẫn ở trong vỏ.

Khô Mộc nhíu mày nhìn Lâm Phong, dường như có vài phần không hài lòng:

– Thực lực ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng không rút Huyết kiếm ra mà muốn chiến thắng ta chỉ sợ khả năng không lớn, ta không phải Vũ Mặc, sẽ không luống cuống giống hắn.

– Kiếm cũng không phải thủ đoạn duy nhất của ta, giống như lúc trước các ngươi cho là ta chỉ am hiểu Kim thân, đối phó với Khô Mộc ngươi, lửa mới thích hợp nhất.

Lâm Phong chậm rãi nói, trong khoảnh khắc, ở trên người hắn, một ngọn lửa đáng sợ gào thét, ngọn lửa bao phủ lấy thân thể Lâm Phong, khiến toàn bộ thân hình hắn dường như đắm chìm trong chữ Hỏa, không gian cũng phát ra tiếng nổ lách tách.

– Hả?

Ánh mắt mọi người kinh hãi, Lâm Phong hắn lại vẫn có thủ đoạn hùng mạnh khác đối phó Khô Mộc, không xuất Huyết kiếm mà dùng Hỏa diệm.

– Ta đây liền thử một chút ngọn lửa của ngươi.

Trên người Khô Mộc, một cỗ khí tức cô quạnh càng lúc càng nồng nặc, dường như vạn mộc đều muốn cô quạnh, muốn hủy diệt, tử vong, từng khỏa dây mây khô từ hai tay hắn vươn ra bay tới thân thể của Lâm Phong.

Lâm Phong vọt ra, hai tay run lên, lập tức hai luồng lửa nóng bỏng hội tụ trong hai tay, dây mây khô của Khô Mộc bay đến, hai tay hắn lập tức đánh ra đoàn lửa, dây mây khô dễ bắt lửa, chỉ cần chạm tới ngọn lửa, lập tức bị thiêu cháy.

– Ngọn lửa thật lợi hại.

Mọi người kinh hãi, chỉ thấy trên người Khô Mộc có vô số dây mây khô đâm tới Lâm Phong, như thể một thanh kiếm sắc bén, bắn về phía Lâm Phong.

– Đốt!

Hai tay Lâm Phong run lên, lập tức, ngọn lửa đáng sợ điên cuồng rít gào tới, trên bầu trời ảm đạm kia, ánh sáng mặt trời cũng hiện ra chiếu xuống, in trên ngọn lửa. Hễ là dây mây khô chạm đến ngọn lửa lập tức bị đốt cháy, không có bất kỳ ngoại lệ.

– Giết!

Khô Mộc giận quát một tiếng, phiến không gian giữa hắn và Lâm Phong toàn bộ đều là cây khô, toàn bộ đều là hơi thở héo rũ, một mảnh tĩnh mịch, dường như hóa thân thành thế giới màu xám cô quạnh, ngoại trừ một đám dây mây khô vô cùng vô tận bay ra bên ngoài đánh tới Lâm Phong. Ở ngoài, hai chưởng của Khô Mộc cũng phát ra, cũng là tử khí cô quạnh, nếu là đánh trúng chỉ sợ người cũng sẽ như cây cối, héo rũ.

Chương 663: Thất Tình Kiếm Bùng Nổ

– Cô tịch ý chí!

Đôi mắt của Lâm Phong đọng lại, hắn lúc này dường như đã sa vào trong cô tịch thế giới của Khô Mộc, toàn bộ đều là cô tịch, đây là lực lượng ý chí.

Ý chí, là phương diện lĩnh ngộ cảnh giới thần thông võ kỹ của người luyện võ, không chỉ kiếm có ý chí kiếm đạo, Khô Mộc cô tịch khí, cũng ngộ ra ý chí, khiến hắn đưa thân vào trong một vùng cô tịch thế giới.

– Đốt cháy!

Trong miệng của Lâm Phong phun ra một giọng nói lạnh lùng, trong khoảnh khắc, xuất hiện một ngọn lửa đáng sợ điên cuồng rống giận gào thét, khắp nơi đều là ngọn lửa hừng hực, hướng quanh thân khuếch tán ra ngoài, vô cùng vô tận, cỗ ngọn lửa hùng mạnh này dường như muốn đốt cháy tất cả thành hư vô, cực kỳ đáng sợ.

– Lực lượng ý chí.

Đồng tử Khô Mộc co rút lại, ngọn lửa đáng sợ, đây là ngọn lửa lực lượng ý chí, cả mảnh không gian này hóa thành biển lửa, đốt cháy tất cả.

Vô tận dây leo khô mộc chạm vào Lâm Phong trong nháy mắt liền bị đốt cháy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chính như Lâm Phong nói, đối phó với Khô Mộc, dùng ngọn lửa, dường như rất thích hợp.

– Giết.

Ngọn lửa khủng bố từ bàn tay của Lâm Phong phóng ra, ngọn lửa như một vầng mặt trời thiêu đốt thiên địa, nóng cháy làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Thân thể Khô Mộc né tránh, né tránh ngọn lửa đáng sợ kia, hắn không dám chạm vào ngọn lửa, ngọn lửa này quá mức mãnh liệt, dường như muốn đốt cháy tất cả, rất mãnh liệt.

– Đồng thuật!

Đôi mắt Khô Mộc ngưng tụ, lập tức con ngươi của hắn cũng hóa thành cô tịch, nơi ánh mắt hắn lướt qua, không gian dường như đều mất đi sức sống, ngọn lửa trên người Lâm Phong dường như đều yếu đi vài phần.

Khô yêu đồng, yêu dị vô cùng, dường như có thể làm cho tất thảy đều héo rũ, ngọn lửa héo rũ, sinh mạng héo rũ.

– Ừm?

Đôi mắt của Lâm Phong hơi ngưng tụ, không có khả năng, đồng thuật, sẽ không thể nào có uy lực kinh khủng như thế, khiến hết thảy sinh mạng đều héo rũ, nếu vậy, thật sự rất nghịch thiên, nhất định là ảo giác, ngươi cho rằng héo rũ, nó liền thật sự héo rũ.

– Nhất định là như vậy.

Lâm Phong ánh mắt cứng cỏi, khô yêu đồng yêu dị có thể làm cho người ta đi theo cảm giác của hắn, dường như lực lượng của chính mình héo rũ, sinh mạng cũng dần héo rũ, khi ngươi chân chính cho rằng như thế, dưới cỗ cô tịch ý chí này, sinh mạng của ngươi sẽ thật sự héo rũ.

Lâm Phong mặc dù biết, nhưng song yêu đồng quá mức yêu dị, cô tịch ý chí dường như thời khắc nào cũng ảnh hưởng tới ý nghĩ của hắn, ảnh hưởng ý chí của hắn, hơn nữa ngọn lửa quả thật đang trở nên yếu đi.

– Đồng thuật?

Lâm Phong tâm thần vừa động, đôi mắt của hắn, dần dần trở nên hắc ám, thâm thúy, như thể là Ma Uyên không đáy, rất lạnh, rất vô tình.

Tất cả xung quanh đã không còn có thể lay động lòng hắn nữa, không thể ảnh hưởng ý chí của hắn, tất thảy đều đã rõ ràng, từng tiếng vang rất nhỏ, đều hiện lên rõ mồn một trong đầu.

Nhìn cặp đồng tử tối đen của Lâm Phong, Khô Mộc tâm thần không kìm nổi, hơi rung động, hai con ngươi này, lạnh quá, khô yêu đồng cô tịch hơi thở dường như đã không thể ảnh hưởng mảy may tới Lâm Phong nữa.

– Ở trước mặt ta, lực lượng của ngươi dường như hoàn toàn bị khắc chế.

Lâm Phong thản nhiên nói một tiếng, bước chân bước ra, ngọn lửa phần thiên lại lần nữa rít gào, ngọn lửa này dường như muốn đốt cháy cả hư không, thế giới cô tịch bị thế giới lửa thay thế, ở trong tay của Lâm Phong, xuất hiện một thanh kiếm, dương hỏa chân nguyên ngưng tụ thành chân nguyên kiếm.

– Triều Dương!

Một kiếm lao đến, như thể là ánh sáng mặt trời mọc lên, cực kỳ tươi đẹp, bên trong ánh sáng mặt trời là thái dương chi hỏa, ngọn lửa ý chí, không trung, một vòng ánh mặt trời giáng xuống, phản chiếu lên thân chân nguyên chi kiếm, cực kỳ loá mắt.

Xuy xuy…

Vô tận cô tịch khí dường như bị một kiếm này chém rụng, thân thể Khô Mộc điên cuồng lui lại, nhìn hỏa kiếm đáng sợ xẹt qua trước người, thậm chí có một đám lửa dính trên người của hắn, thiếu chút nữa đốt trụi cả người hắn, một đám lửa ẩn chứa thái dương chi hỏa ý chí, hắn cũng phải hao phí lực lượng không nhỏ mới dập tắt được.

– Thái dương chi hỏa.

Đôi mắt Khô Mộc run lên mạnh mẽ, ngọn lửa của Lâm Phong rất đáng sợ, động tới lập tức bị đốt cháy, căn bản không thể dập tắt dễ dàng, nếu trong chiến đấu bị ngọn lửa của hắn cuốn lấy, tuyệt đối sẽ phi thường phiền toái, phân tâm mệt mỏi.

Mà đúng như Lâm Phong đã nói, Khô Mộc thuật, cô tịch khí, cùng với khô yêu đồng của hắn rất lợi hại, nhưng dường như hoàn toàn bị Lâm Phong khắc chế sít sao, mà thái dương chi hỏa, chân nguyên lực lượng cùng với kiếm đạo thành tựu của Lâm Phong cũng đủ bù lại chênh lệch tu vi giữa bọn họ, một trận chiến này, tất cả cơ hội chiến thắng đều bị bóp chết.

– Không cần chiến rồi, trận chiến này, ta bại.

Khô Mộc mặt không chút thay đổi, xoay người trực tiếp về chỗ cũ, trận chiến này hắn nhận thua, bởi vì không nhìn thấy được hy vọng thắng lợi, bởi vậy phải bảo tồn lực lượng của chính mình, để chiến thắng tất cả các trận đấu có cơ hội thắng lợi khác, nếu không nếu bị ngọn lửa của Lâm Phong cuốn lấy đốt tổn thương, vậy thì không ổn rồi.

Lâm Phong, thêm trận chiến này, đã có sáu trận toàn thắng.

– Xem ra vị trí trước thứ sáu đã không còn nghi ngờ rồi, Lâm Phong hẳn là ẩn số lớn nhất trong lần đại hội Tuyết Vực này.

Mọi người trong lòng âm thầm nói, thực lực của Lâm Phong, ra ngoài dự đoán của mọi người, giờ phút này, đã đánh bại ba vị Tuyết Vực bát đại thiên tài, một thanh niên thiên phú tuyệt luân như vậy, buồn cười là trước kia không ai biết hắn.

Kế tiếp, Đường U U chọn lựa đối thủ, lúc này đây, nàng lựa chọn Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu hiển nhiên có chút bất ngờ, sau Đường U U cũng còn không ít người có thể khiêu chiến, vậy mà nàng liền trực tiếp muốn khiêu chiến hắn.

Lưng đeo bảy chuôi kiếm, Lăng Tiêu chậm rãi bước ra, nhìn Đường U U nói:

– Lâm Phong, hắn là nam nhân của ngươi sao?

– Ừm?

Đường U U sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới câu hỏi đầu tiên của Lăng Tiêu lại là Lâm Phong có phải nam nhân của nàng không, điều này làm cho ánh mắt của nàng hiện lên một chút dị sắc.

Đám người cũng đều sửng sốt, năm người Lâm Phong, Quân Mạc Tích, Đường U U, Thanh Mộng Tâm cùng với Vân Phi Dương, đều là người của đế quốc Long Sơn, năm người bọn họ quan hệ dường như cũng rất tốt, nhất là lấy Lâm Phong làm trục tâm, mỗi người đều quen biết hắn, Đường U U cũng thế, quan hệ của nàng với Lâm Phong dường như có chút khác thường.

Chẳng lẽ thật sự giống như Lăng Tiêu hỏi, Lâm Phong là nam nhân của Đường U U?

– Ngươi nói lời này là có ý gì?

Đường U U hỏi một câu, Lăng Tiêu không quan tâm chiến đấu hay không, nhưng lại hỏi Lâm Phong có phải nam nhân của nàng hay không.

– Tiểu Vũ, nàng là sư muội của ta, cũng là nữ nhân mà ta yêu mến, quan hệ giữa Lâm Phong và ngươi thật ra cũng có vài phần tương tự như quan hệ giữa ta và sư muội, Lâm Phong hắn đánh bại sư muội của ta, vậy ta có nên cũng làm như thế với ngươi hay không?

Lăng Tiêu thản nhiên nói, trên người lộ ra một cỗ Lăng Tiêu kiếm khí, thân thể thẳng tắp đứng ở nơi đó, như một thanh kiếm sắc bén.

Đám người trong đôi mắt hiện lên một đạo quang mang, thì ra là thế, Lăng Tiêu muốn vì Vũ Tiêu Tiêu hả giận, Lâm Phong còn không khiêu chiến hắn, Đường U U đã khiêu chiến hắn trước, vì thế hắn liền tỉnh toán với Đường U U.

Lúc này trên đỉnh đầu Lăng Tiêu dường như lộ ra một cỗ kiếm khí đáng sợ, khiến khí chất của hắn thay đổi hoàn toàn, trở nên không giống với lúc trước, hùng mạnh, bá đạo, cứng cỏi.

Quay người lại, ánh mắt của Lăng Tiêu nhìn về phía Vũ Tiêu Tiêu, nói:

– Sư muội, đại hội Tuyết Vực hôm nay, sư tôn tại đây, thiên hạ mọi người cũng đều ở đây, ta sẽ nói cho mọi người, Lăng Tiêu ta, sẽ dùng thực lực của ta, vĩnh viễn bảo hộ nữ nhân ta yêu.

– Thì ra là thế.

Nghe được lời nói của Lăng Tiêu đám người lập tức đều đã hiểu, Lăng Tiêu, hắn muốn dùng đại hội Tuyết Vực như sân khấu, ngay trước mặt thế nhân tuyên thệ, nói cho mọi người tình cảm của hắn dành cho Vũ Tiêu Tiêu, tình huống như vậy, Lăng Tiêu hắn như thế nào không tự hiểu rõ mình, tự tin vào chính mình, Đường U U chỉ sợ sẽ phải xui xẻo, biến thành món quà mà Lăng Tiêu dùng để tỏ tình với Vũ Tiêu Tiêu.

– Sư muội, ta nói với sư tôn, cũng nói cho ngươi biết, Lăng Tiêu ta, có được quyết tâm và tư cách này.

Dứt lời, thân thể của Lăng Tiêu chậm rãi vòng lại, ánh mắt nhìn Đường U U:

– Ngươi hẳn là phải cảm thấy vinh hạnh, ngươi là người chứng kiến cho thời khắc này.

Lăng Tiêu tiếng nói vừa dứt, một cỗ Lăng Tiêu kiếm khí phóng lên cao, sau lưng hắn, Thất Tình Kiếm, đồng thời phóng lên không, quấy động phong vân.

Bảy thanh kiếm màu sắc bất đồng, rực rỡ loá mắt, kiếm khí cực kỳ cường đại, dường như muốn đâm rách trời cao.

Một cỗ thất tình ý chí đáng sợ nở rộ, ý chí kiếm đạo, tình ý chí, kiếm này đâm xuyên thiên địa, tình này khiến Thương Thiên phải khóc.

– Kiếm khí thật đáng sợ, đây là ý chí kiếm đạo, tam trọng!

Ánh mắt của mọi người cứng ngắc, tam trọng ý chí, thực lực của Lăng Tiêu vậy mà lại đáng sợ như thế.

Đôi mắt của Đường U U cứng đờ, thất tình chi kiếm nở rộ ra ý chí kiếm đạo kia, khiến nàng cảm giác cả người đều bị khóa chặt, thân thể cứng ngắc, đây là đối thủ mạnh nhất mà nàng từng đụng độ tại đại hội Tuyết Vực, hùng mạnh vượt quá sự tưởng tượng, nàng không dự liệu được, mọi người cũng không dự liệu được.

Lăng Tiêu dùng cách thức chấn động nhất, hướng Vũ Tiêu Tiêu thông báo, Đường U U dường như trở thành nền, trở thành vật hi sinh.

Chương 664: Kiếm Tu Quyết Đấu

Giờ phút này Lăng Tiêu tự cao tự đại, trong mắt không có Đường U U, không có Lâm Phong, chỉ có Vũ Tiêu Tiêu, hắn muốn dùng kiếm của hắn, tuyên bố tình cảm của hắn đối với Vũ Tiêu Tiêu.

– Kiếm đạo thật đáng sợ, không chỉ có ta và Lâm Phong bị đánh giá thấp, dường như Lăng Tiêu cũng bị đánh giá thấp.

Tất cả đôi mắt mọi người run lên, kiếm ý kia thật đáng sợ, Đường U U nguy rồi, tam trọng ý chí kiếm đạo, Thất Tình Kiếm, Đường U U tuyệt đối không thể ngăn cản được, giờ phút này bọn họ đang suy nghĩ, Lăng Tiêu có thể đánh chết Đường U U hay không?

Xem tư thế lúc này của Lăng Tiêu, Thất Tình Kiếm xuất, Đường U U chỉ sợ thật sự sẽ gặp nguy hiểm.

– Ý chí kiếm đạo tầng thứ ba.

Lâm Phong khẽ cau mày, nhìn Lăng Tiêu, hắn hiển nhiên thật không ngờ, Lăng Tiêu nhưng dùng Đường U U để quật khởi, làm nền cho hắn, về phần lý do, là vì Lăng Tiêu hoài nghi Đường U U là nữ nhân của Lâm Phong hắn, bởi vì Lâm Phong hắn đánh bại sư muội trong lòng hắn yêu nhất, Vũ Tiêu Tiêu.

Lý do này rất vớ vẩn, nhưng Lâm Phong hiểu, mặc dù người làm nền không phải Đường U U, Lăng Tiêu cũng sẽ dùng những người khác làm nền, quan hệ của hắn và Đường U U chỉ là một điều kiện để Lăng Tiêu bùng nổ, một cái cớ.

Lăng Tiêu, hắn sớm đã nghĩ kỹ phải ở trên chiến đài đại hội Tuyết Vực tuyên bố, muốn dùng vinh quang của hắn hướng Vũ Tiêu Tiêu thông báo, chứng minh chính hắn.

Đường U U chân mày nhíu chặt lại, kiếm ý đang khóa chặt thân thể nàng dường như muốn xuyên thủng nàng, đâm nàng vỡ nát.

Vũ hồn chi ảnh phóng thích ra, sau lưng Đường U U, Vũ hồn hiện lên, đồng thời trên người của nàng, khí tức cường đại bắt đầu phóng thích, không giữ lại chút nào phóng xuất ra. Nguy cơ, giờ phút này nàng cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, nguy cơ rất có thể sẽ hủy diệt nàng.

– Thất Tình Kiếm, bùng nổ đi!

Lăng Tiêu quát giận một tiếng, kiếm khí xông thẳng lên trời, thất tình chi kiếm, ánh sáng bảy màu chiếm cứ bảy phương vị, hướng Đường U U cuồng bắn tới, kiếm ý khủng bố của Lăng Tiêu như muốn chém giết tất cả. Mọi người ngẩng đầu nhìn đài chiến đấu trung ương, ánh mắt đều đọng lại ở đó.

Vô cùng vô tận kiếm, thất tình chi kiếm hóa thành bảy đạo phương vị, hướng Đường U U xoắn giết tới, cùng theo sát Thất Tình Kiếm bắn ra, còn có vô tận kiếm quang rít gào, giờ khắc này cả không gian dường như chỉ còn lại có kiếm.

Một kiếm này, tụ tập toàn bộ khí thế của Lăng Tiêu, hắn phải tạo thế, hắn phải dùng lực lượng cường đại trấn áp Đường U U, một kiếm phải đưa Đường U U vào tuyệt địa.

Nhìn thất tình kiếm quang đầy trời, ánh mắt của Đường U U đọng lại, sắc mặt cứng ngắc, không còn kịp suy nghĩ nữa rồi.

– Thiên Ảnh!

Giận quát một tiếng, lập tức ngàn vạn ảo ảnh xuất hiện, giữa hư không, toàn bộ đều là thân ảnh của Đường U U, vô cùng vô tận.

Phốc, phốc, phốc, phốc.

Từng bóng người bị kiếm quang xuyên thủng, chôn vùi. Tất cả thân ảnh do Đường U U biến ảo ra đều bị phá nát, chân thân của Đường U U điên cuồng lui về phía sau, lui về dưới chiến đài, một kích giận dữ này của Lăng Tiêu quá hùng mạnh, cường đại đến mức nàng không thể ngăn cản được, kiếm quang bao phủ thiên địa, nàng chỉ có thể tránh né.

– Nhận thua đi.

Lâm Phong hét lớn một tiếng, Đường U U dường như phản ứng theo bản năng, vừa lui về phía sau đồng thời mở miệng nói:

– Ta nhận thua.

Kiếm quang vẫn hướng về phía trước, khi những ảo ảnh cuối cùng vỡ vụn, Đường U U chỉ cảm thấy linh hồn co giật, từ khóe miệng máu tươi chảy ra, hơn nữa tốc kiếm kia vẫn không dừng lại, thất tình kiếm thế tuy bị những ảo ảnh này ngăn cản không ít lực công kích, nhưng có Lăng Tiêu duy trì, vẫn lao tới phía nàng.

Bàn tay nâng lên, Đường U U chuẩn bị ra tay, đột nhiên vào lúc này, trước mắt nàng huyết sắc kiếm quang nở rộ, đồng dạng là kiếm khí xung thiên vô cùng vô tận, hướng Thất Tình Kiếm lao tới, trong hư không vang lên tiếng va chạm bén nhọn chói tai, sau đó lập tức biến mất. Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, Thất Tình Kiếm nghịch chuyển mà quay về, một lần nữa tra vào trong vỏ kiếm của hắn, mà ánh mắt của hắn, lãnh đạm nhìn người vừa ra tay, Lâm Phong.

– Nàng đã thừa nhận thất bại, cho nên ta ra tay cũng không tính trái với quy tắc, đúng không?

Ánh mắt của Lâm Phong hướng về Tuyết Vô Thường đang đứng trong hư không, Tuyết Vô Thường khẽ gật đầu, Lâm Phong quả thật rất cơ trí, trước khiến cho Đường U U hô lên hai chữ nhận thua sau đó mới ra tay, như vậy cũng sẽ không ai còn nói được gì, hắn vẫn chưa tính là vi phạm quy tắc.

Nhìn Tuyết Vô Thường gật đầu, ánh mắt của Lâm Phong liền chuyển hướng Lăng Tiêu, nói:

– Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, ngươi muốn dùng sức mạnh, thủ đoạn loại bỏ hoặc là đánh trọng thương người khác để chứng minh sự cường đại của mình, ngươi muốn nói cho nữ nhân mà người yêu mến có thể bảo hộ nàng, tình cảm của ngươi, rất đáng được ca tụng, nhưng ta mong ước, những từ ngữ ca tụng này không trở thành bài ca bi thương, tất cả đều là do ngươi lựa chọn.

Dứt lời, Lâm Phong chậm rãi xoay người, không liếc mắt nhìn Lăng Tiêu lấy một lần.

Đôi mắt mọi người lại phát ra tia sáng kỳ dị, Lăng Tiêu kiếm, rất mạnh, mà Lâm Phong huyết kiếm, cũng mạnh như vậy, xem ra hai kiếm đạo thiên tài tuyệt thế va chạm là không thể tránh khỏi.

Chính như Lâm Phong đã nói, hết thảy, là do lựa chọn, bởi vì Lăng Tiêu lựa chọn lấy Đường U U làm nền, lựa chọn của hắn cho Lâm Phong một cái cớ.

Lâm Phong đi tới trước mặt Đường U U, nhìn khóe miệng đang rỉ máu của nàng, hỏi:

– Thương thế ra sao?

– Không cần phải dùng Huyết Hồn thảo đâu, ta tự mình điều trị một lát là xong.

Trên mặt của Đường U U cố nặn ra một nụ cười, dường như là đang lo lắng Lâm Phong sẽ đem nửa gốc Huyết Hồn thảo khác cũng cho nàng, hiện tại nàng đã biết, Huyết Hồn thảo của Lâm Phong, là dùng để luyện chế Lạc Thần Đan cứu người đấy.

– Nào có đơn giản như ngươi nói, tìm nơi đất trống điều dưỡng cho tốt đi.

Lâm Phong lắc đầu nói, linh hồn bị thương là loại phiền phức nhất, đan dược bình thường nửa điểm tác dụng đều không có, duy chỉ có một số linh thảo cực kỳ quý báu mới có tác dụng khôi phục được.

– Ừ.Nguồn truyện audio

Đường U U gật gật đầu, không tiếp tục đứng trên chiến đài nữa, mà lui về giữa đám người, Lâm Phong ngẩng đầu, đôi mắt đảo qua, lập tức mọi người đều né tránh thối lui, chừa ra một mảng đất trống lớn, Đường U U trực tiếp ngồi xuống nhắm mắt điều tức.

Cũng cùng lúc này, vũ đài chiến đấu vẫn liên tục diễn ra, Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo vẫn mạnh mẽ như trước, toàn thắng, không người có thể lay động mảy may.

Cho đến khi Quân Mạc Tích xuất chiến, hắn đứng ở vũ đài trung ương, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Lăng Tiêu, cảnh tượng này làm cho đôi mắt người ta ngưng tụ, Quân Mạc Tích sẽ vì Đường U U báo thù?

Nhưng Lăng Tiêu vừa mới trải qua một cuộc chiến, dựa theo quy tắc, Quân Mạc Tích không thể tiếp tục khiêu chiến hắn đấy.

Nếu Quân Mạc Tích chiến với Lăng Tiêu, kết cục sẽ như thế nào?

– Quân Mạc Tích, nhường cho ta đi.

Ánh mắt của Lâm Phong hướng trên chiến đài nhìn lại, mở miệng nói, Quân Mạc Tích quay đầu lại, trên mặt như cũ là nụ cười hòa ái, bình thản, gật đầu với Lâm Phong:

– Tặng cho ngươi.

– Tuy rằng ta không ức hiếp nữ nhân, nhưng mỗi người đều phải chiến một hồi đấy, vậy chọn ngươi đi.

Quân Mạc Tích ngón tay chỉ về hướng Vũ Tiêu Tiêu, khiến Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu đôi mắt đều cứng đờ, dường như Đường U U cũng không phải là dễ bắt nạt như vậy, hiện tại Quân Mạc Tích muốn xuất đầu, Lâm Phong cũng muốn xuất đầu.

Đây là một trận đấu không có gì ngoài dự kiến, Quân Mạc Tích ngay cả Vũ Mặc đều có thể chiến thắng dễ dàng, Vũ Tiêu Tiêu cũng không thể làm gì hơn, vì thế Vũ Tiêu Tiêu lại có một trận đấu thất bại, Vũ Tiêu Tiêu đã chiến bại ba trận, xem ra trong bát đại thiên tài, Vũ Tiêu Tiêu thực lực là yếu nhất, còn Lăng Tiêu thì bảo hộ nàng.

Sắc mặt của Lăng Tiêu không được tốt lắm, hắn ức hiếp Đường U U, còn Quân Mạc Tích so với hắn thì phong độ hơn rất nhiều, đánh bại Vũ Tiêu Tiêu, nhưng không đả thương người, đúng như hắn đã nói, không ức hiếp nữ nhân.

Chiến đấu vẫn liên tục diễn ra, tuy nhiên kết quả mỗi một trận đấu đều không ra ngoài dự đoán của mọi người, trận đấu của những người còn lại không thể vực dậy tinh thần hưng phấn của mọi người, cho đến khi một vòng chấm dứt, đến lượt Lâm Phong xuất chiến.

Nhìn cước bộ của Lâm Phong sải bước lên đài chiến đấu, tâm thần mọi người bắt đầu run lên, ánh mắt mọi người toàn bộ đều hướng về phía một người, Lăng Tiêu!

Cuộc chiến này, là thuộc về Lâm Phong và Lăng Tiêu, cuộc chiến này, là trận chiến giữa kiếm tu.

Ẩm Huyết kiếm, đối chiến Thất Tình kiếm!

Ý chí kiếm đạo của Lâm Phong, là ý chí tam trọng, Thất Tình Kiếm ý chí của Lăng cũng là tam trọng, hai người va chạm, sao có thể không phấn khích, tâm trí mọi người dường như được đốt cháy lên một lần nữa. Mọi người cũng phát hiện, dường như mỗi một trận chiến của Lâm Phong, đều có thể khêu gọi nhiệt tâm của bọn họ, khiến lòng bọn họ sôi trào.

Có lẽ, chỉ bởi vì bọn họ không dự liệu được Lâm Phong có thể đi đến bước này, bọn họ, đều muốn nhìn xem cực hạn của Lâm Phong là ở đâu, có thể chiến đến một bước kia không, chiến thắng Lăng Tiêu, Lâm Phong sẽ vững vàng đứng trong năm người mạnh nhất!

Chương 665: Giá Phải Trả Cho Sự Lựa Chọn

Đúng như mọi người chờ đợi, ánh mắt của Lâm Phong dừng lại trên người của Lăng Tiêu, kể từ khi Lăng Tiêu lấn át Đường U U, trận chiến này đã không thể tránh khỏi.

Lăng Tiêu, hắn vì chứng minh, vì tuyên cáo, dùng Đường U U làm đệm chân, làm nền, lấy cớ là hắn chiến thắng Vũ Tiêu Tiêu, lại phán đoán Đường U U là nữ nhân của hắn, Lâm Phong, sao có thể không chiến!

Trận chiến này không thể tránh khỏi, trận chiến này đã định sẵn phải xảy ra.

– Còn cần ta chỉ tên sao.

Nhìn Lăng Tiêu, Lâm Phong mở miệng nói, Lăng Tiêu cũng bước chân đi ra ngoài, tới trên chiến đài.

– Ngươi không tìm ta chiến, ta cũng sẽ tìm ngươi.

Lăng Tiêu sắc mặt lạnh lùng, kiếm lại một lần ra khỏi vỏ, ánh sáng bảy màu nở rộ, Thất Tình ý chí kiếm đạo, cuồng phóng.

– kiếm tu quyết đấu, để xem huyết kiếm của ngươi cường, hay là Thất Tình Kiếm của ta mãnh liệt hơn.

Thất Tình Kiếm, bảy thứ tình cảm, dường như đều ký thác vào trong bảy chuôi kiếm này, Thất Tình Kiếm tầng ba ý chí, khiến không gian gào thét, lại là xu thế vạn kiếm tề phát, thành hình.

kiếm tu chi chiến, kiếm pháp có thể đoạt tính mạng đối thủ, tu luyện ra ý chí kiếm đạo, ngự kiếm phi hành, kiếm từ hư vô mà ra, theo dòng khí mà thay đổi, ý chí kiếm đạo nếu đạt đến mức tận cùng, thiên hạ vạn vật đều có thể làm kiếm, tuy rằng bây giờ Lăng Tiêu còn chưa đạt tới cảnh giới này, nhưng ngự kiếm lấy tính mạng đối thủ ngoài ngàn dặm vẫn rất dễ dàng.

Tới cảnh giới như Lăng Tiêu, giết người đã không cần lấy tay cầm kiếm, công kích của kiếm tu là linh hoạt, sắc bén, khủng bố như thế.

Nhìn Thất Tình kiếm gào thét, ánh mắt của Lâm Phong bình tĩnh, một tiếng ngâm khẽ, dường như có huyết quang nở rộ, Ẩm Huyết kiếm rung động, ra khỏi vỏ, lao vào trong hư không, phát ra tiếng kêu vù vù.

Ẩm Huyết kiếm dường như có sinh mạng, cảm nhận được sự sắc bén của Thất Tình kiếm, Ẩm Huyết kiếm chỉ hướng về phía Thất Tình kiếm, kiếm ý đáng sợ nở rộ, huyết sắc kiếm quang ngút trời.

Ẩm Huyết kiếm, muốn chiến!

– Một kiếm đáng sợ!

Đôi mắt mọi người toàn bộ đều đọng lại, Thất Tình kiếm và Ẩm Huyết kiếm, dường như đều tự có tính mạng của mình, chỉ về phía đối phương, kiếm ý lăng thiên, bọn chúng đều là thanh kiếm có sinh mệnh.

Lăng Tiêu vẫn đường hoàng, coi thường hết thảy như thế, trừ Thất Tình kiếm ý hùng mạnh ra, chỗ dựa của hắn là bảy chuôi kiếm kia, cũng như Ẩm Huyết kiếm, bảy chuôi kiếm này đồng dạng cũng là bảo kiếm, tự có ý chí của riêng nó.

– Kiếm của ngươi không tệ, hơn nữa cũng có được tầng ba ý chí kiếm đạo, đều là kiếm tu, ta cho ngươi sự tôn trọng, một kiếm giải quyết trận đấu đi.

Sau lưng của Lăng Tiêu, Vũ hồn hiện, kiếm quang càng mãnh liệt, kiếm ý càng mạnh, Lăng Tiêu, hắn thuần túy là một kiếm tu, có được Kiếm Vũ hồn.

Nhưng Lâm Phong, hắn còn chưa phóng thích Vũ hồn, vẫn như trước chỉ có huyết kiếm, vẫn chỉ có huyết quang đầy trời, trong huyết sắc kiếm quang, một cỗ sát phạt ý chí đáng sợ bắt đầu lan tràn, sát phạt ý chí ngập trời này lại lần nữa hiện ra trên người Lâm Phong, sát phạt biến mất đã lâu.

Mọi người nhìn chằm chằm lên vũ đài, đáng sợ, thật là đáng sợ, toàn bộ đều là kiếm ý, kiếm ý này, dường như muốn phá khai thiên địa, đâm rách không gian, vũ đài chiến đấu dĩ nhiên đã trở thành kiếm giới, không gian của kiếm, chỉ có kiếm, không còn gì khác.

– Bắt đầu chiến rồi.

Đôi mắt mọi người nhìn chằm chằm vô cùng vô tận kiếm quang trong hư không, rốt cuộc kiếm của ai sắc bén hơn.

– Đến đây đi, trận này thuộc loại nam nhân chiến đấu, ta sẽ dùng chiến thắng này lại lần nữa nói cho thế nhân, đại hội Tuyết Vực hôm nay kiếm đạo duy ngã độc tôn, ta cũng muốn lấy thắng lợi này nói cho Tiểu Vũ, Lăng Tiêu ta có thể vĩnh viễn giống như kiếm của ta, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Lăng Tiêu hào tình vạn trượng, một trận chiến này, dường như hắn đã thắng, còn Lâm Phong tất bại.

– Tình của ngươi không sai, hào khí của ngươi cũng không sai, sai ở chỗ Lăng Tiêu ngươi đã chọn sai người làm đệm lưng.

Lâm Phong đồng dạng tự tin, lạnh lùng nói.

– Là như thế sao? Vậy ta liền xem xem thanh huyết kiếm của ngươi làm thế nào để ngăn cản Thất Tình kiếm của ta.

Lăng Tiêu bước chân ra, lập tức kiếm quang vô cùng vô tận trong thiên địa bắt đầu tàn phá, vô cùng cuồng bá, diệt sạch tất cả.

Chíu… chíu…. Chíu….

Vô cùng vô tận kiếm khí bắn nhanh ra, không có gì có thể ngăn cản vô tận kiếm quang này nữa rồi.

Nhưng ngay thời điểm vô tận kiếm quang bắn ra, mọi người nhìn thấy Lâm Phong cũng bắt đầu động, chỉ thấy tay của hắn vươn ra, lập tức Ẩm Huyết kiếm run lên rơi vào tay hắn, hai tay hơi xoay tròn, Ẩm Huyết kiếm hiện ra khí thế sẵn sàng chém giết tất cả, cước bộ của Lâm Phong bước ra ngoài.

Lâm Phong vậy mà lại bước về phía vô tận kiếm quang đang lao tới.

– Điên rồi!

Đôi mắt mọi người run lên, Lâm Phong không giống như Lăng Tiêu, ngự kiếm giết người ngoài ngàn mét, mà lấy thân thể của mình xông về vô tận kiếm quangcủa đối phương, đây là đang muốn chết sao?

Huyết sắc kiếm quang lơ lửng trôi nỗi trong hư không cũng theo thân thể của Lâm Phong mà động, cùng nhau hướng về phía trước.

Sau đó, ngay khi tất cả mọi người cho rằng Lâm Phong đã điên rồi, cước bộ của Lâm Phong dừng lại, vững vàng cắm rễ ở trên mặt đất, hai tay vẽ ra một độ cong hoa mỹ, Ẩm Huyết kiếm, chém ra một kiếm.

Oanh!

Một đạo huyết sắc kiếm quang như cầu vồng chợt lóe rồi biến mất, cự kỳ chói mắt, rực rỡ, dường như muốn nhuộm máu cả thiên địa.

Vô tận huyết sắc kiếm quang phía trên Lâm Phong, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt, phát ra âm thanh gào thét đáng sợ.

Xuy, xuy…

Kiếm quang chợt lóe rồi biến mất kia chém giết hết thảy, vô tận kiếm quang khi tiếp xúc với huyết sắc kiếm quang lập tức bị diệt, huyết sắc kiếm quang xuyên thấu tất cả, trực tiếp chém về phía Lăng Tiêu.

Một kiếm này, không đối kháng với vô tận kiếm ý mà Lăng Tiêu phóng thích ra, một kiếm này, đột phá vô tận kiếm quang, chém về phía Lăng Tiêu.

Một kiếm này, ý chí kiếm đạo đã đột phá tầng ba, ý chí kiếm đạo mà hắn vốn có là ý chí kiếm đạo tầng bốn.

Mọi người chỉ cảm thấy đầu óc run lên, rất nhiều người lại một lần kích động nắm chặt hai tay lại, trong lòng bàn tay chảy ra mồ hôi đầm đìa.

Tầng bốn, Lâm Phong có ý chí kiếm đạo, là tầng bốn, trời ạ, khi Lâm Phong chiến với Khô Mộc và Vũ Mặc, hắn vẫn còn che dấu thực lực, hắn còn có thể mạnh hơn nữa.

Giữa ý chí kiếm đạo tầng thứ tư và ý chí kiếm đạo tầng thứ ba, dường như chỉ cách nhau có một tầng, nhưng một tầng ý chí kiếm đạo này có chênh lệch rất lớn, lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo cực kỳ khó khăn, lĩnh ngộ một tầng, lại muốn tiếp tục đi lên, đều là một loại đột phá, đột phá cực kỳ gian nan, thậm chí có khả năng so với đột phá tu vi cảnh giới càng khó khăn hơn, mà chênh lệch trong đó, cũng không thể bù lại một cách đơn giản được.

Đúng vào lúc này, một kiếm này của Lâm Phong, trực tiếp trảm sát tất thảy, một kiếm phá vạn pháp.

Một kiếm này tương tự như một kiếm đã đánh chết Vũ Mặc, nhưng mà một kiếm hủy diệt này mặc dù tương tự nhưng lực lượng càng mãnh liệt, tốc độ không gì sánh kịp, không thể ngăn cản.

– A…

Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đạo huyết sắc kiếm quang rốt cục tan biến, biến mất, lập tức vô tận kiếm ý trên người Lâm Phong va chạm với vô tận kiếm quang, phát ra tiếng kêu chói tai, dường như muốn đem tất cả âm thanh đều diệt

Nhưng mà lúc này mọi người đã quên mất vô tận kiếm quang va chạm bên này, chỉ nhìn về phía nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết kia, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu không chết, nhưng một cánh tay của Lăng Tiêu, cũng đã rơi trên mặt đất, một kiếm huyết sắc cực tốc vừa rồi không lấy được mạng của hắn, thân thể của Lăng Tiêu hơi chếch đi né được, nhưng cánh tay của hắn lại bị kiếm quang chặt đứt.

Không gian dường như đều đọng lại, hô hấp của mọi người dường như cũng đều đình trệ, thời không dường như không còn vận chuyển, mà khi tất cả quay về bình thường, vạn kiếm tan biến, Lâm Phong vẫn cầm huyết kiếm trong tay, an tĩnh đứng ở đó, mà Lăng Tiêu lại dùng tay kia ôm chặt cánh tay bị đứt của mình, máu tươi không ngừng nhuộm đỏ bàn tay hắn, trên mặt của Lăng Tiêu, toàn bộ đều là thống khổ và dữ tợn, còn đâu ngạo khí lăng vân vừa rồi.

Chỉ trong nháy mắt, như trở thành hai người khác nhau, Lăng Tiêu từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

Đáng tiếc, lại là một thiên tài, Lăng Tiêu bị chém đứt một cánh tay, chỉ sợ vị thiên tài này cũng sắp rơi rụng rồi.

Vũ Tiêu Tiêu ánh mắt cứng đờ, sư tôn của hai người Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu cũng tóc dài tung bay, Lăng Tiêu, vừa rồi làm cho bọn họ kích động, giờ phút này nhưng lại thê thảm như thế, bị Lâm Phong chặt đứt một cánh tay.

Đây đã là thiên tài thứ hai ngã xuống trong tay Lâm Phong, người thứ nhất, là một trong bát đại thiên tài, Vũ Mặc, người thứ hai, cũng là một trong bát đại thiên tài, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu!

Trận chiến thứ bảy, Lâm Phong lại thắng, xem ra Lâm Phong đã có thể chắc chắn đặt chân vào năm vị trí đầu.

Nhìn Lăng Tiêu, ánh mắt Lâm Phong vẫn như trước, không có bất kỳ sắc thái nào khác, thản nhiên nói:

– Tình của ngươi không sai, nhưng sựu lựa chọn của ngươi đã sai lầm rồi!

Lăng Tiêu, ngàn vạn lần không nên lựa chọn hắn và Đường U U để làm nền, làm đá kê chân cho việc hắn tỏ tình và quật khởi!truyện Ma Tu audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)