Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 113 [Chương 561 đến 565]
❮ sautiếp ❯Chương 561: Tinh Thần Điện
Phía đông chợ giao dịch Tinh Thần, có một tòa tượng đá khổng lồ, trên tượng đá lộ hình tinh thần, đứng sừng sửng ở đó, dường như tồn tại đã lâu.
Ở hai bên tượng đá có rất nhiều người bày hàng giao dịch, dòng người lui tới không ngừng, đặc biệt náo nhiệt.
Giờ phút này Lâm Phong đứng trên đường nhỏ trước mặt tượng đá, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về mấy thứ giao dịch, nhưng không có Huyết Hồn thảo hắn muốn tìm.
Đi tới tượng đá tinh thần, Lâm Phong cẩn thận nhìn một cái, phát hiện bên trong tượng đá khổng lồ kia có một tinh thần chi nhãn, vừa lúc đặt vào một khối nguyên thạch.
Lâm Phong lấy ra một viên nguyên thạch thượng phẩm ném vào trong tinh thần chi nhãn, sau đó thì đứng một bên chờ đợi. Chỉ sau chốc lát, tiếng ong ong nhẹ vang lên, giữa bức tượng đá kia liền xuất hiện một cánh cửa được kéo ra hai bên, bên trong cửa đá có một cái cầu thang.
– Thật là thần kỳ.
Lâm Phong bước lên, thân hình hắn vừa đi vào thì cửa đá rầm rầm đóng lại. Nhưng hiện giờ Lâm Phong cũng không để ý, chỉ nhìn xuống dưới bậc thang, người người tới lui, cùng với mặt hàng bày đặt dưới đất.
– Tinh Thần điện, quả nhiên là nơi trọng yếu nhất của chợ giao dịch Tinh Thần, chỉ là muốn vào đây thì cần phải bỏ ra một viên nguyên thạch thượng phẩm, quá xa xỉ rồi.
Lâm Phong thầm nghĩ, theo như lời người kia mới nói, Tinh Thần điện này có chín cửa vào, nơi hắn bước vào chỉ là một trong chín cánh cửa, hơn nữa, nhìn người người lui tới ở đây cũng có thể thấy được số lượng đông đảo thế nào.
Tinh Thần điện này đúng là một tòa cung điện ngầm rộng mênh mông.
Theo bậc thang đi xuống, Lâm Phong nhìn vật phẩm đặt hai bên, vật giao dịch hình như rất đầy đủ, số lượng rất lớn.
– Thiếu hiệp, xin hỏi ngài tới Tinh Thần điện tầm bảo hay là giao dịch vật phẩm?
Lúc này có một người tới bên cạnh Lâm Phong, nhìn Lâm Phong hỏi.
– Vì tầm bảo, dĩ nhiên, nếu tìm không được thứ mình muốn thì cũng có thể bày ra một chỗ mà đổi thứ cần tìm.
Lâm Phong nói với người này.
– Thiếu hiệp, trong Tinh Thần điện này có tổng cộng chín vòng tám mươi mốt lối, chỗ bày giao dịch ở mỗi vòng mỗi lối đều có giá bất đồng, ngài có thể cho ta biết bảo vật ngài cần là thứ gì không? Có lẽ ta có thể giúp thiếu hiếp đề cử!
Ngươi này tiếp tiếp tục mở miệng nói, trên mặt mang theo nụ cười yếu ớt.
Lâm Phong đánh giá người này một chút, hỏi thăm:
– Ngươi là?
– Thiếu hiệp tới Tinh Thần điện lần đầu tiên phải không? Ta là một quản sự trong chín vòng, sẽ hết sức tương trợ người vào Tinh Thần điện!
Người này đáp.
Lâm Phong nhất thời càng xem trọng hơn đối với Tinh Thần điện, phục vụ thật chu đáo, thế lực Tinh Mộng các quả nhiên đủ mạnh.
Tòa cung điện ngầm này lại có chín vòng tám mươi mốt lối, hắn nhìn qua cũng chỉ là một vòng trong đó mà thôi, quả thật rất kinh người.
– Ta cần Huyết Hồn thảo!
Nếu là quản sự Tinh Thần điện, Lâm Phong cũng không dấu diếm đối phương, hi vọng có thể nhanh chóng tìm được Huyết Hồn thảo.
– Huyết Hồn thảo!
Người này lẩm bẩm nói nhỏ, dường như đang suy nghĩ, sau đó khẽ nhếch mày, giống như là nhớ lại rồi:
– Huyết Hồn thảo cùng Cửu Dương thảo đều là linh thảo trân quý, chí ít là trong vòng bốn, thiếu hiệp tìm thấy có khả năng lớn hơn mấy phần.
– Ừ!
Lâm Phong khẽ gật đầu, lại hỏi tiếp:
– Vậy làm thế nào để qua vòng bốn?
– Theo chín lối bên ngoài chín vòng này mà đi, thiếu hiệp tự nhiên sẽ hiểu được!
Người nọ đáp lại, Lâm Phong trầm ngâm nói:
– Tốt, hiện tại ta sẽ đi qua!Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
– Hi vọng thiếu hiệp có thể tìm được thứ mình muốn!
Tên quản sự kia khẽ khom người với Lâm Phong, sau đó liền rời đi.
Lâm Phong nghe lời tên quản sự kia, đi ra khỏi đại điện giao dịch sẽ có một lối đi, theo lối này quả nhiên hắn phát hiện một đường vòng cung tựa như mê cung, đi theo đường này thì càng vào trong.
Đi trong chốc lát, đường cung này sẽ xuất hiện một lỗ hổng, bên trong là một đại điện giao dịch, cũng ý nghĩa là một lối vào trong tám mươi mốt lối kia.
Đi theo đường này có chín chỗ, Lâm Phong tới lối thứ tư, tìm được một cánh cửa, trên cửa khắc hai chữ to: Bát Hoàn!
– Tinh Thần điện này thật là mênh mông!
Trong lòng Lâm Phong càng lúc càng kinh, sau khi bước vào vòng số tám, hắn không đi chậm nữa, mà hóa thành làn gió, theo lối số tám này mà vọt về phía trước. Dù vậy, cũng phải qua một lúc khá lâu mới đi hết vòng số tám này, tìm được lối vào vòng số bảy.
Kế tiếp là cứ như vậy từng vòng, lúc Lâm Phong bước vào vòng thứ sáu, vậy mà lại phải nộp một viên nguyên thạch thượng phẩm. Bởi vì từ vòng thứ tư tới vòng thứ sáu là thuộc ba vòng giữa, vòng thứ bảy tới vòng thứ chín là vòng ngoài.
– Tinh Thần điện, là lấy ý tứ mênh mông như tinh thần sao!
Lâm Phong bước vào vòng thứ tư, không nhịn được mà thầm nói vài câu. Tinh Thần điện này quá mức rộng lớn rồi, nếu trong những lối đi này mà có chút sai sót thì tuyệt đối là một đại mê cung, có thể vây khốn người trong đó.
Đến vòng thứ tư, Lâm Phong không có tiếp tục đi lên vào vòng trong, mà đi vào một đại điện, những vật phẩm giao dịch nơi này đối với hắn mà nói là trọng bảo rồi, không có thứ gì là bình thường.
Toàn bộ đều là binh khí, là huyền khí trung phẩm. Bước vào tầng thứ năm, Lâm Phong mới phát hiện ra một điểm, mỗi một đại điện đều phân chia ra từng điện nhỏ chuyên giao dịch một loại vật phẩm, giống như ở chỗ này thì chuyên về huyền khí.
Trừ chuyên về binh khí, những đại điện khác, có điện chuyên về linh thảo, có điện chuyên về công pháp vũ kỹ, có điện chuyên về đan dược. Tóm lại, mỗi một tòa đại điện đều có giao dịch đủ loại vật cần thiết cho võ tu, căn bản mọi thứ liên quan đều bao quát ở trong đó.
Ở nước Tuyết Nguyệt, không thể có nơi giao dịch cùng bảo vật tụ tập phong phú như thế, Tinh Thần điện đế quốc Long Sơn này, ít nhất phải phát triển trong ngàn năm mới đạt quy mô như vậy.
Trước kia Lâm Phong quả thật không nghĩ tới, trụ trở Tinh Mộng các của Lam Kiều lại có thế lực kinh khủng bực này.
Lưu lại trong điện binh khí trong chốc lát, Lâm Phong liền rời đi, tìm được đại điện chuyên về linh thảo, nơi đó mới có thứ hắn cần.
Đền gần đại điện linh thảo, trong một nơi rộng rãi có mấy trăm người, những gian đặt trên mặt đất đều cách nhau một khoảng cách bằng nhau, hẳn là quy định của Tinh Thần điện, giá cả e rằng cũng không thấp.
Người bày hàng ở chỗ này, tuổi tác cũng khá lớn, đa phần đều là người già, rất nhiều người còn mang theo cái sọt thuốc cũ rách, thoạt nhìn căn bản không có nửa điểm giống như tiền bối cao nhân. Nhưng Lâm Phong rất rõ ràng, những người này tuyệt đối không có người nào là người bình thường.
Lòng vòng trong đại điện một vòng, Lâm Phong vẫn không tìm được Huyết Hồn thảo, không khỏi hơi thất vọng.
Đi tới một chỗ bày hàng, Lâm Phong ngồi chổm hổm xuống, nhìn ông lão bên cạnh nói:
– Lão nhân gia, hỏa liên này là linh thảo gì?
Trên chỗ bày hàng của ông lão kia là từng đóa sen, hoa sen màu lửa đỏ xinh đẹp, hơn nữa trong đó còn mơ hồ lộ ra khí tức thuộc tính hỏa.
– Xích Huyết Hồng Liên, có thể tăng lên thuộc tính hỏa cho người, tăng lên thể chất hỏa diễm, người trẻ tuổi, vừa lúc hợp với công pháp tu luyện của ngươi.
Ông lão nhìn Lâm Phong, đôi mắt nhỏ dường như muốn nhìn thấu Lâm Phong.
– Giá thế nào?
Lâm Phong dò hỏi.
– Một trăm nguyên thạch thượng phẩm một gốc!
Ông lão mở miệng nói, Lâm Phong giật mình, giá tiền thật khủng khiếp, nhưng với một ít võ tu lợi hại mà nói, gặp phải thứ mình cần, căn bản không thể không bỏ ra nguyên thạch.
– Quá mắc!
Lâm Phong lắc đầu, hắn phát hiện, so với người đế quốc Long Sơn thì hắn thật sự quá nghèo, nếu có thể trở thành một hắn luyện đan sư lợi hại, bày ra gian hàng tại trong đại điện đan dược thì thu vào tuyệt đối kinh khủng.
– Đối với người tu luyện công pháp thuộc tính hỏa như ngươi mà nói, tuyệt đối không mắc!
Ông lão lắc đầu cười.
– Trên tay ta không có nhiều nguyên thạch lắm!
Lâm Phong áy náy cười, nói với ông lão:
– Tiền bối, ngài có biết trong này có chỗ nào bán Huyết Hồn thảo không?
Ông lão hơi khựng người, kinh dị nhìn Lâm Phong một cái, sau đó cười nói:
– Huyết Hồn thảo còn trân quý hơn cả Xích Huyết Hồng Liên của ta, ngươi có thể tìm kiếm ở trong đại điện vòng thứ ba thử xem có lẽ nơi đó có.
– Vâng, cảm ơn ngài!
Lâm Phong đứng dậy, xem ra vẫn phải đi vào vòng thứ ba.
Nhấc chân trực tiếp bước ra đại điện, Lâm Phong tiếp tục đi theo lối vòng cung kia, đi về phía vòng thứ ba. Trong vòng thứ ba này, vậy mà phải nộp tới năm viên nguyên thạch thượng phẩm, có thể thấy được, người vào trong chỗ này, năm viên nguyên thạch thượng phẩm không chút đáng kể.
Chương 562: Cướp Đoạt
Trong điện linh thảo vòng thứ ba của Tinh Thần điện, Lâm Phong vừa tới nơi này liền cảm giác được mùi vị thảo dược nồng đậm xông vào mũi, có mùi thơm hợp với lòng người, cũng có mùi gay mũi.
Đương nhiên, cũng không phải nói linh thảo có mùi thơm thì sẽ tốt hơn so với linh thảo có mùi gay mũi. Linh thảo trên thế gian có hàng tỉ, không thể đếm được, không có bất kỳ một hắn luyện dược sư hay luyện đan sư nào dám nói là mình nhận biết hết linh thảo trong thiên hạ.
Lâm Phong đi vào trong đó, điện linh thảo này so với điện linh thảo ở vòng thứ tư còn rộng lớn hơn. Nhưng lại an tĩnh hơn không ít, rất nhiều người yên tĩnh đi lại, tìm kiếm linh thảo mình cần, cũng có người thấp giọng trả giá.
– Huyết Hồn thảo, toàn thân có màu đỏ, thậm chí còn mang theo một tia hồn khí.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, đi lại tìm kiếm trong điện linh thảo, khi Lâm Phong đi vào chỗ sâu trong điện linh thảo, ánh mắt hắn khẽ co lại.
– Tìm được rồi!
Lâm Phong nắm chặt nắm tay, trong tầm mắt hắn có một gốc linh thảo toàn thân đỏ như máu, giống như có sinh mệnh, lộ ra từng tia hồn khí.
Chủ nhân gian hàng này là một ông lão, trước người bày một giỏ trúc, khép hờ mắt, lộ ra vẻ không để ý. Trước người hắn chỉ có một gốc Huyết Hồn thảo, không có thứ khác, vì vậy nhìn có vẻ đặc biệt rõ ràng, Lâm Phong nhìn một cái liền thấy được.
– Phù…
Lâm Phong thở ra một hơi, thả lỏng chính mình, giao dịch linh thảo này cũng không có giá cố định, hắn biểu hiện càng quan tâm thì đối phương có thể ra giá càng cao, vậy thì hắn chịu không nổi.
Nguyên thạch lấy được tử Cửu Kiếm Phong đã bị hắn tiêu gần hết rồi.
Vẫn ngồi xổm xuống như trước, Lâm Phong sẽ không đứng trên cao mà nhìn người khác, như vậy lộ vẻ không lễ phép.
– Tiền bối, Huyết Hồn thảo này bán thế nào?
Lâm Phong khách khí hỏi một tiếng, ông lão đưa ánh mắt lười nhác nhìn hắn một cái, cười cười, lộ ra vài phần hứng thú.
– Ngươi muốn nó để làm gì?
Ông lão không trả lời ngay mà mở miệng hỏi.
– Một người bạn của ta cần nó, vừa lúc ta lại thấy được ở chỗ này, xem có thể giúp hắn được không.
Lâm Phong tùy ý nói, tận lực biểu hiện ra mình không quan tâm lắm. Hắn tất nhiên sẽ không nói mình muốn luyện chế Lạc Thần đan, phương diện buôn bán, Lâm Phong vẫn hiểu đôi chút.
– À!
Ông lão kia cười dài nhìn Lâm Phong một cái, sau đó khuyên một tiếng:
– Vậy thì ngươi để bạn ngươi tự tới đi. Huyết Hồn thảo này có giá rất cao, lời ngươi vừa nói không đáng giá, nói không chừng bạn của ngươi còn không biết ngươi đã bỏ ra rất nhiều.
Ông lão nói vậy là cho Lâm Phong hơi kinh ngạc, quả nhiên gừng càng già càng cay, ông già này thật thông minh, lấy lui làm tiến.
– Không sao, bạn ta cũng không là bạn bình thường, một gốc Huyết Hồn thảo thì ta vẫn có thể tặng được, tiền bối ra giá là được.
Lâm Phong không thèm để ý nói.
– Ah!
Ông lão thấp giọng a một câu, ánh mắt lấp lóe nhìn Lâm Phong, sau đó hắn đưa ra năm ngón tay.
– Năm mươi nguyên thạch thượng phẩm?
– Năm mươi nguyên thạch thượng phẩm, chính ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Ông lão cười như không cười nói.
– Tiền bối, tuy nói Huyết Hồn thảo này không phải là linh thảo bình thường, nhưng nếu nói năm trăm nguyên thạch thượng phẩm thì có phải hơi quá mắc a!
Lâm Phong nhíu mày nói.
– Huyết Hồn thảo, phát triển huyết nhục, bổ dưỡng hồn phách, năm trăm nguyên thạch thượng phẩm, đáng giá!
Ông lão lắc đầu cười.
Lâm Phong cau mày, im lặng, giống như đang suy tư.
Sau một lát, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn ông lão nói:
– Tiền bối, ta không đủ nguyên thạch, ngài xem như vậy được không, ta lấy một gốc Cửu Dương thảo trao đổi với một gốc Huyết Hồn thảo của ngài, thế nào?
– Cửu Dương thảo!
Ánh mắt ông lão lóe lên, trong mắt bắn ra phong mang, một màn này làm cho Lâm Phong khựng người, nhưng hắn cũng chỉ cười như biết trước, xem như không để ý.
– Dù Cửu Dương thảo là linh thảo cùng cấp bậc với Huyết Hồn thảo, nhưng đối với ta mà nói thì đó cũng không phải thứ hữu dụng, ta lấy nguyên thạch mới thực tế hơn.
Ông lão lại chậm rãi mở miệng nói:
– Nhưng mà… Nếu một gốc Cửu Dương thảo cộng thêm một chút nguyên thạch thương phẩm nữa mà nói, có lẽ ta sẽ suy nghĩ một chút.
– Xem ra tiền bối không có hứng thú với Cửu Dương thảo!
Lâm Phong cười đứng dậy, sau đó nhấc chân bước đi, bình tĩnh lạnh nhạt.
Ông lão nhìn Lâm Phong, thấy Lâm Phong nhấc chân bước đi, ánh mắt lập lòe, rốt cục mở miệng nói:
– Ngươi chờ một chút!
Lâm Phong dừng lại, quay đầu nhìn ông già, cau mày hỏi:
– Tiền bối còn chuyện gì sao?
– Ngươi cái thằng nhóc này, quá tinh minh đi!
Ông lão lắc đầu cười cười, nói:
– Cầm đi đi, một gốc Cửu Dương thảo đổi lấy một gốc Huyết Hồn thảo, chúng ta theo nhu cầu, không ai lỗ cả.
Nghe được lời này, Lâm Phong cũng cười cười, lui về phía sau mấy bước, lần nữa trở lại trước gian hàng của ông già.
Hôm nay coi như thu thập đủ linh thảo, còn thiếu hỏa hầu luyện đan nữa là có thể luyện đan rồi.
Quang mang chớp động, trong tay Lâm Phong xuất hiện một gốc Cửu Dương thảo, đưa cho ông lão nói:
– Tiền bối, ngài cất kỹ đi!
Ông lão cũng không khách khí, phong mang lóe lên, nhận lấy Cửu Dương thảo.
Mà Lâm Phong cũng thu lấy Huyết Hồn thảo trên gian hàng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười, đúng như lời của ông già, hai người bọn họ theo như nhu cầu.
– Đợi một chút.
Ngay vào lúc này có một giọng nói lạnh lùng vang lên, Lâm Phong liền cảm thấy một ảo ảnh lướt qua, nhanh cực kỳ, một cánh tay như ảo ảnh xuất hiện trong tầm mắt Lâm Phong.
– Ồ!?
Ánh mắt Lâm Phong bùng lên, bàn tay hắn cũng đưa ra, chụp lấy Huyết Hồn thảo.
Hai nắm tay đồng thời chụp lấy Huyết Hồn thảo trên mặt đất.
Lâm Phong nhìn về cánh tay kia, thon dài trắng nõn, ánh mắt hắn lộ ra băng lạnh.
Quay đầu, Lâm Phong nhìn phía bên mình, khắc sâu vào trong mắt là một khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, khuôn mặt nữ tử tràn đầy anh khí.
– Huyết Hồn thảo này là của ta!
Lâm Phong lạnh lùng nói.
– Nếu còn chưa vào trong tay ngươi thì còn chưa phải là của ngươi!
Cô nàng kia lạnh lùng trả lời, sau đó ả nhìn ông lão:
– Ta muốn Huyết Hồn thảo này, hắn ra giá bao nhiêu, ta ra gấp đôi!
– Hử!?
Lâm Phong nheo mắt, hàn quang bắn ra, nữ tử này cũng quá bá đạo rồi, hắn đã trả tiền cho Cửu Dương thảo này rồi, trên nguyên tắc mà nói, Huyết Hồn thảo này đã thuộc về hắn.
– Các hạ, Huyết Hồn thảo này đã là của vị thiếu niên này rồi, nếu ngươi muốn thì có thể hỏi mua hắn ấy!
Ông già nhàn nhạt trả lời, nhất thời làm cho Lâm Phong sinh ra vài phần hảo cảm, ông già này vẫn vô cùng có nguyên tắc.
Cô ả kia nhìn Lâm Phong, trực tiếp phun ra một câu:
– Nhường cho ta!
Lâm Phong cười lạnh, đừng nói là Huyết Hồn thảo này rất trọng yếu với hắn, dù là vô dụng, với thái độ như thế của đối phương, hắn có khả năng nhường cho đối phương sao!
– Xin lỗi, mời ngươi bỏ ta ra!
Lâm Phong lạnh lùng nói, nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích, nắm chặt Huyết Hồn thảo không tha.
– Nhường cho ta, ta nói rồi, giá cả gấp đôi!
Cô ả lần nữa nói, giọng vẫn đông cứng lạnh lùng.
– Không nhường!
Lâm Phong càng nói càng lạnh, nhìn khuôn mặt trong gang tấc, trong mắt bắn ra từng tia hàn mang.
– Nếu ngươi không nhường, chớ trách ta không khách khí!
Cô ả kia không để ý tới Lâm Phong, ánh mắt bình tĩnh mà lạnh lùng, không chút dao động.
– Cút!
Lâm Phong hé miệng, một tiếng quát cuồn cuộn trào ra, trong giọng nói mang theo dương hỏa chi khí mãnh liệt, vô cùng nóng bỏng, Dương Hoả chân nguyên bắn thẳng về cô ả kia.
Cô ả kia nheo mắt, hét lên một tiếng, bàn tay kia rốt cục cũng buông ra, để cho Lâm Phong thu lấy Huyết Hồn thảo. Nếu vừa rồi ả không chịu bỏ ra, Huyết Hồn thảo liền bị phá hủy.
Cô ả tránh lui, trên người phóng ra khí tức đáng sợ, bao trùm cả người Lâm Phong.
Lâm Phong thu lấy Huyết Hồn thảo, thân hình vẫn đứng yên, lạnh lùng nhìn cô ả, khí tức đè nén cuộn trào trong không trung.
– Ly Hận, ngươi lại gây chuyện rồi.
Ngay vào lúc này, một giọng nói từ bên ngoài điện truyền vào, mọi người tập trung nhìn lại, đó là một nam tử trẻ tuổi, thân hình thon dài. Dù không to lớn hùng tráng nhưng đặc biệt có khí chất. Từ trên xuống dưới mang theo quý khí, toàn thân tràn ngập tự tin tự nhiên mà thành, giống như là có từ bẩm sinh.
Nam tử này không được coi là tuất dật, nhưng một khi nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ nhớ thật kỹ.
Chương 563: Thanh Niên Cường Đại
Lâm Phong liếc nhìn nam tử kia một cái, thân hình thon dài, mặt mũi trong sáng, khí chất phi phàm, hẳn là đệ tử thế gia mới có loại khí chất này.
– Là Huyết Hồn thảo ngươi muốn tìm!
Ly Hận nghe được lời của nam tử kia cũng không quay đầu, thấp giọng nói một câu, nhưng vẫn nhìm chằm chằm vào Lâm Phong.
– Ở Tinh Thần điện, thì ra vẫn có người dám vô lễ như thế!
Lâm Phong thấp giọng nói một câu, cô ả kia không cần quan tâm, thân hình rung lên, đột nhiên vọt về phía Lâm Phong.
– Lấy ra!
Cô ả giơ chưởng đánh về phía Lâm Phong, chưởng phong âm nhu ập tới, thổi bay quần áo Lâm Phong.
– Hừ!
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, không nghĩ tới cô ả này lớn mật như thế, tâm thần vừa động, Đại Nhật Phần Thiên kinh vận chuyển, Dương Hoả chân nguyên cuộn trào không ngừng trong lòng bàn tay, trong tay hắn toàn bộ đều là ngọn lửa cương dương, hoàn toàn đối lập với âm nhu của đối phương.
– Cút về!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, bị Dương Hoả chân nguyên thiêu đốt, không gian phát ra từng tiếng loẹt xoẹt, trong nháy mắt bàn tay của Lâm Phong đụng với bàn tay của Ly Hận, phát ra mấy tiếng trầm đục.
Hai chưởng giao nhau, một luồng khí lưu âm dương xoay tròn, Lâm Phong cảm giác lực lượng âm nhu xuyên thấu hết thảy, theo cánh tay mình mà lan tràn ra. Còn Ly Hận lại cảm giác được dương hỏa chi khí nóng bỏng như muốn đốt cháy cả cánh tay mình.
– Giao Huyết Hồn thảo ra đây!
Ly Hận bước tới, nhất thời, khí tức âm nhu khủng bố xâm nhập vào, làm cho thân hình Lâm Phong run lên, nhanh chóng tránh né, mà Ly Hận thì không lui nửa bước, vẫn sừng sừng đứng đó.
– Đi!
Lâm Phong quát lạnh một tiếng, Dương Hoả chân nguyên thổi quét mà ra, truyền qua cánh tay, hóa giải chưởng lực âm nhu này.
Ly Hận chỉ dốc tay xuống, nhất thời ống tay áo trên cánh tay bị đốt cháy, khí tức nóng bỏng từ trong cánh tay ả bài xuất ra ngoài, bị hóa giải dễ dàng.
– Nữ tử thật cứng cỏi!
Lâm Phong nheo mắt, ánh mắt Ly Hận thủy chung vẫn lạnh lùng bền bỉ, trong lúc chiến đấu lộ ra sự tàn nhẫn, giống như không đạt được mục đích sẽ không chịu bỏ qua.
Lâm Phong nhìn ả, càng lúc càng lạnh, hắn thật vất vả mới đạt được Huyết Hồn thảo này, vậy mà cô ả này lại nói muốn đoạt liền ra tay đoạt, nực cười.
Chân nguyên hỏa diễm nóng bỏng ngưng tụ lần nữa, trên cánh tay của Lâm Phong dường như có một ngọn lửa lượn lờ, tràn đầy khí tức nóng cháy. Đồng thời, trong ngọn lửa này có một luồng khí hắc ám lưu chuyển, làm cho Lâm Phong cảm thấy trên cánh tay tràn ngập lực lượng vô tận, bốn ngàn Phật Ma Lực, toàn bộ đều hội tụ trên cánh tay này.
Lúc này, Ly Hận lại lần nữa đánh tới, vẫn là một chưởng âm nhu, không có bất kỳ hoa mỹ gì, hơn nữa, một chưởng này còn mạnh hơn vài phần so với lần trước.
– Cút!
Lâm Phong đạp mạnh lên mắt đất, nhất thời đại điện cũng khẽ rung lên, hắn liên tục đạp tới ba bước, mỗi một bước đạp xuống, khí thế trên thân càng tăng lên. Ba bước vừa xong, xung quanh cánh tay của hắn đã có một luồng khí lưu thổi quét, không ngừng cuộn trào, lộ ra khí lưu của Dương Hoả chân nguyên có vài phần đen tối.
Ầm!
Một tiếng nổ trầm đục truyền ra, Cửu Chuyển Phật Ma lực cộng thêm lực lượng Dương Hoả chân nguyên, một chưởng này của Lâm Phong có uy lực có thể đánh bay Huyền Vũ cảnh tầng sáu. Thân thể Ly Hận kịch liệt chấn động, sau đó lùi lại vài bước, trở về chỗ cũ. Dường như rất không cam lòng, cánh tay xụi lơ có chút tê dại, lực lượng nắm tay Lâm Phong phóng ra, sao có thể mạnh mẽ như vậy.
Lâm Phong đứng đó, mắt vẫn lạnh, nhìn đối phương, quanh cánh tay vẫn có khí lưu không ngừng lưu chuyển.
Người trong đại điện có chút hăng hái nhìn hai người chiến đấu, khí tức trên người Lâm Phong là Huyền Vũ cảnh tầng bốn, mà Ly Hận là Huyền Vũ cảnh tầng sáu. Chưởng thứ nhất đụng nhau, Ly Hận chiếm thượng phong, mà chưởng thứ hai, Huyền Vũ cảnh tầng bốn Lâm Phong lại nghịch chuyển, đánh lui Ly Hận.
Ly Hận cũng lạnh lùng nhìn Lâm Phong, nhưng không tiếp tục động thủ.
– Ly Hận, đủ rồi.
Lúc này, tên thanh niên có khí chất kia mở miệng, khí tức trên người ả mới thu liễm đi chút ít.
Tên thanh niên kia nhấc chân tới bên cạnh Ly Hận, nhìn Lâm Phong gật đầu nói:
– Xin lỗi, tính tình cô muội muội ta có chút táo bạo, bởi vì biết ta cần Huyết Hồn thảo nên mới như thế, các hạ chớ trách!
Lâm Phong im lặng, tên thanh niên này lộ vẻ rất đại độ, lời xin lỗi có chút thành ý.
– Thực lực các hạ rất tốt, tuấn kiệt thành Thiên Long thì ta cũng biết một hai, các hạ hẳn là không phải, chẳng lẽ là người nước Tuyết Nguyệt?
Tên thanh niên kia cười hỏi, hắn chỉ nhìn một cái lại khẳng định Lâm Phong không phải là người thành Thiên Long mà là người nước Tuyết Nguyệt.
Xem ra người này cũng không phải là hạng tầm thường, nếu không, thiên tài tuấn kiệt thành Thiên Long nhiều như vậy, hắn làm sao biết được Lâm Phong không phải là một người trong đó.
– Ừ!
Lâm Phong gật đầu đáp.
– Nước Tuyết Nguyệt, Lâm Phong?
Tên thanh niên kia thấp giọng hỏi tiếp, Lâm Phong nheo mắt, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới đối phương lại nhận ra mình.
– Ta là Lâm Phong!
Lâm Phong nói.
– Quả nhiên, ta đã nói mà, thành Thiên Long còn chưa có thiên tài khiêu chiến vượt hơn hai cấp.
Tên thanh niên kia hào sảng cười một tiếng:
– Không đánh không quen, hôm này vừa gặp, coi như là duyên phận. Muội ta vô lễ, còn mong lượng thứ, nói không chừng ngày sau chúng ta còn gặp lại.
Thanh niên kia nói, rồi liếc nhìn Ly Hận:
– Ly Hận, theo ta trở về!
Ánh mắt Ly Hận lập lòe, sau đó ả khẽ cúi đầu, nhẹ giọng đáp:
– Dạ!
Dứt lời, thanh niên kia cùng Ly Hận theo nhau rời khỏi điện linh thảo này. Lâm Phong nhìn bóng lưng hai người, cảm giác có chút kỳ quái, bọn họ thật sự là huynh muội? Hắn nhìn ra được, cô ả Ly Hận kia đối với người khác thì bá đạo cậy mạnh, nhưng đối với thanh niên kia lại là kính sợ, không hề giống như là muội muội của hắn, giống thuộc hạ hơn!
Cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu mới chỉ là thuộc hạ của hắn, như vậy thực lực của hắn thế nào? Còn nữa, thân phận hắn là gì?
Đảo mắt, Lâm Phong nhìn về ông lão giao dịch với mình, ông già kia thấy Lâm Phong nhìn mình liền gật đầu cười với Lâm Phong.
– Không tệ, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn, có thể đối kháng với cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, tiềm lực vô cùng.
Lâm Phong không quá để ý tới lời khích lệ của đối phương, hỏi:
– Tiền bối, Tinh Thần điện phải có quy củ của mình, bảo vệ người giao dịch được an toàn trao đổi, vì sao nữ tử kia cậy mạnh xuất thủ nhưng không có người Tinh Thần điện ra mặt ngăn cản?!
– Người trẻ tuổi, ngươi phải hiểu được, quy của là do người định ra, tất nhiên sẽ có người phá vỡ, thực lực nha đầu kia ngươi cũng đã thấy rồi, Huyền Vũ cảnh tầng sáu, về phần thanh niên kia, ngươi đoán tu vi của hắn thế nào?
Ông lão cười cười hỏi Lâm Phong.
Lâm Phong lắc đầu, nói:truyện Linh Dị
– Không biết!
– Hắn cũng giống ngươi, tu luyện thuật ẩn nặc, dùng Thiên Nhãn thuật thì không thấy được tu vi của hắn, nhưng nhìn tu vi của một người thì có thể nhìn tinh khí, huyết khí. Vì vậy, lần đầu gặp ngươi ta liền biết ngươi không phải là có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng một. Về phần thanh niên kia, hắn có tinh khí tràn đầy, không có bất kỳ chỗ hỏng, huyết khí phương cương, tự nhiên mà thành, cảnh giới của hắn, so với lão đầu ta còn cao hơn.
Ông lão lắc đầu cười, ánh mắt lộ ra chút già nua, tựa hồ cảm khái mình đã già rồi, ngay cả thanh niên cũng có tu vi vượt qua lão.
Trong lòng Lâm Phong run lên, so với ông già này còn cao hơn.
Hắn cũng nhìn ra tu vi của ông lão này, Huyền Vũ cảnh tầng bảy, bước chân vào Huyền Vũ cảnh cao cấp rồi, mà thanh niên kia lại còn mạnh hơn ông già này.
Như vậy, thân phận của hắn cũng ngang với địa vị đế quốc Long Sơn là không thể nghi ngờ. Chính vì vậy, cho nên Tinh Thần điện mới không quan tâm tới chiến đấu vừa rồi, ngoài quy củ còn có quy tắc nữa mà.
– Tạ ơn tiền bối chỉ giáo!
Lâm Phong khách sáo cảm ơn ông già một tiếng, sau đó hắn cũng không tiếp tục lưu lại trong Tinh Thần điện, những thứ kia thì hắn cũng không đủ giàu mà mua, trừ phi là cầm Cửu Dương thảo đi đổi.
Nhưng linh thảo cực dương như Cửu Dương thảo thì nên để lại cho mình dùng thì tốt hơn.
Sau khi Lâm Phong đi ra khỏi Tinh Thần điện, phát hiện giờ này trời đã tối rồi, mà vừa rồi, trong Tinh Thần điện lại đèn đuốc sáng trưng, giống như ban ngày, căn bản không biết là giờ nào rồi.
Nhưng dù sắc trời đã tối, chợ giao dịch Tinh Thần vẫn tràn đầy ngươi lui tới, cực kỳ náo nhiệt, giao dịch vẫn đang tiếp tục.
Lâm Phong đã tìm được thứ mình cần, chuyến đi này coi như viên mãn, liền không tiếp tục lưu lại, thân hình không ngừng lóe lên, không lâu sau liền ra khỏi chợ giao dịch Tinh Thần.
Nhưng mà, sau khi rơi khỏi Tinh Thần điện không lâu, Lâm Phong lại cảm giác như bị nhìn trộm, cảm giác như vậy, đối với hắn thì không còn xa lạ gì.
Chương 564: Tiễu Trừ Lâm Phong
Tốc độ của Lâm Phong càng ngày càng tăng, thân hình Lâm Phong vùn vụt trong bóng đêm, như một mũi tên đâm qua trời đêm mà tiến về phía trước.
Nhưng theo thân hình Lâm Phong chớp động, cảm giác nhìn trộm càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí không thể nói là nhìn trộm rồi, đối phương không còn ẩn dấu, mà trực tiếp đuổi theo hắn.
– Tốc độ thật nhanh!
Lâm Phong thầm kinh hãi, tốc độ của hắn đã rất nhanh rồi, nhưng những tia khí tức truy theo hắn lại càng ngày càng mãnh liệt. Hiển nhiên đối phương cách hắn không những không bị kéo xa mà càng ngày càng gần.
Lần này, người truy tung hắn có thực lực không đơn giản.
Nhưng vào lúc này, một khí tức đáng sợ đột nhiên truyền đến, Lâm Phong thầm run lên, thân thể lập tức đổi hướng, vọt về phía bên trái mà đi.
– Ầm!
Trong đêm tối truyền ra mấy tiếng nổ vang, nơi Lâm Phong vừa đứng lại có mấy bóng người phóng lên cao, phong kín con đường phía trước.
– Ở đâu ra nhiều cường giả như vậy?
Trong lòng Lâm Phong thầm run, ở Thiên Long Thành, hắn đắc tội không nhiều người lắm, chỉ có mấy người, mà giờ khắc này lại xuất hiện nhiều người đuổi giết hắn như vậy, không biết là người phương nào, toàn bộ đều vô cùng lợi hại, không tên nào là xoàng cả.
Vọt nhanh về bên trái, mà những kẻ vừa chặn đường kia liền chia làm hai hàng, tiếp tục truy đuổi hắn, theo sát không nghỉ, tốc độ cực nhanh.
Từng tiếng rột roạt truyền ra, Lâm Phong tới bên một con sông thì đột nhiên ngừng lại. Vì lúc này hắn đã bị người cản lại rồi, người phía sau có người vượt lên chặn trước mặt hắn.
Đưa mắt nhìn mấy người xung quanh, tất cả đều khoác trường bào, bao phủ toàn thân trong bóng tối. Lâm Phong nhìn được chỉ là những khuôn mặt lạnh lùng, đều là khuôn mặt xa lạ.
Lâm Phong khẳng định, tuyệt đối chưa từng gặp qua những người này.
– Các ngươi là ai?
Lâm Phong lạnh lùng hỏi, không có người trả lời, trong bóng đêm chỉ có tiếng nước chảy xuôi không ngừng truyền vào trong tai, những người khác đều yên lặng, không phát ra chút âm thanh.
Đạp chân trong hư không, Lâm Phong lần nữa bay lên, càng vọt càng cao.
Những người vây quanh hắn cũng động, theo thân hình Lâm Phong mà lên, thủy chung vẫn vây khốn Lâm Phong vào trong.
Nhưng vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên ngừng lại, đâm xuống dưới, cực nhanh.
Những tên kia sửng sốt, sau đó cũng vọt xuống theo Lâm Phong, nhưng Lâm Phong tùy tâm sở dục, bọn họ lại theo Lâm Phong mà động, tốc độ tự nhiên không thể bằng Lâm Phong, hơn nữa tốc độ còn không đồng nhất.
Đạp chân, Lâm Phong không tiếp tục hạ xuống mà nhanh chóng bắn ra ngoài, muốn thoát khỏi vòng vây của đối phương.
– Chạy đâu!
Một tên quát lạnh, một đấm đánh về phía Lâm Phong, chuyên nguyên lực lưu chuyển trong bóng tối hóa thành ánh sáng hoa mỹ.
– Cút!
Bốn ngàn Phật Ma Lực hội tụ trong lòng bàn tay, Lâm Phong cũng đấm ra một quyền, chớp động cực nhanh, thế như sấm sét, nhất vãng vô tiền.
– Ầm!
Hai đấm va chạm, Lâm Phong cảm thấy trên nắm tay truyền tới một lực lượng cực mạnh, làm cho quả đấm của hắn có chút tê dại, thực lực kẻ này, Huyền Vũ cảnh tầng sáu.
Nhưng một quyền này, đối phương cũng không chịu nổi, lực lượng chân nguyên đụng với bốn ngàn Phật Ma Lực của Lâm Phong, dù cảnh giới cao hơn Lâm Phong nhưng vẫn rên lên một tiếng, bị một quyền của Lâm Phong đánh cho nát xương.
– Giết!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, sát phạt chi khí cuồn cuộn gầm thét mà ra, vô cùng khủng bố, mặc dù một quyền của đối phương rất mãnh liệt, nhưng không thể ngăn cản khí thế nhất vãng vô tiền của hắn.
Cả người Lâm Phong giống như hóa thành một thanh kiếm, thanh kiếm đánh đâu thắng đó, không có gì cản nổi. Hai tay hợp lại, thân thể chìm đắm trong ánh lửa, ánh sáng vô cùng chói mắt, người như kiếm, kiếm như người, nhân kiếm hợp nhất, lại ẩn chứa ý chí kiếm đạo đáng sợ.
Tên Huyền Vũ cảnh tầng sáu kia bị chấn bay lui về sau, thấy Lâm Phong nhất vãng vô tiền vọt tới, trong lòng không khỏi run lên, ánh mặt lộ ra khiếp sợ.
Hắn yếu thế, nhưng Lâm Phong lại thế như chẻ tre, diệt sát hết thảy.
Những người khác đều giật mình, Lâm Phong lúc lên lúc xuống, sau đó quyết đoán xuất thủ, nhanh tới mức không thể tin nổi, chỉ vì muốn tìm một lối thoát.
– Muốn chết!
Một tiếng gầm lớn truyền ra, sau đó Lâm Phong cảm thấy lực lượng cuồng bạo từ phía sau bạo phá mà tới, nhưng hắn giống như chưa tỉnh, trong thiên địa chỉ có một kiếm sát phạt này mà thôi.
Tụ toàn bộ sát phạt, dung nhập vào một kiếm này, một kiếm này dung hợp kiếm đạo của hắn, ý chí kiếm đạo sát phạt của hắn.
– Tìm chết!
Người kia gầm lên một tiếng, lực lượng mênh mông mãnh liệt phun ra, thiên địa cuồn trào, sóng triều đáng sợ cuốn về phía Lâm Phong. Nhưng, một kiếm này, thế như chẻ tre, hủy diệt hết thảy, không thể ngăn cản.
– Xoẹt…
Kiếm quang lóe lên, trong bóng đêm lại có một mảnh máu tươi nở rộ, thân hình tên cường giả kia bị một kiếm này trực tiếp chém trúng, một kiếm bổ đôi.
– Ầm.
Chưởng lực kinh khủng phía sau ập tới, nhưng chỉ đánh trúng thi thể kia, trực tiếp đánh cho thi thể tan biến.
Đám người phía sau đều kịch liệt chấn động, tên Lâm Phong này quả thực đáng sợ, khó trách lại muốn nhiều người tới chặn giết hắn như thế. Nếu chỉ mấy người mà nói, e rằng toàn bộ đều phải chết trong tay hắn.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, đã có một cường giả chết đi.
– Nghiệt súc.
Một tiếng gầm vang lên, chưởng lực đáng sợ từ trong hư không giết về phía Lâm Phong, bàn tay che khuất bầu trời này bao trùm cả người Lâm Phong, là bàn tay Cự Linh từ chân nguyên hóa ra.
– Cường giả Huyền Vũ cảnh cao cấp.
Đối mắt Lâm Phong co lại, kẻ đánh ra một kích này là tồn tại cường đại Huyền Vũ cảnh tầng bảy.
Rốt cuộc là kẻ nào muốn giết hắn, xuất động hơn mười tên cường giả như vậy, thậm chí còn có cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy.
– Giết!
Gầm lên một tiếng, hai tay Lâm Phong ngưng thành kiếm, sát phạt chi kiếm hắc ám.
Kiếm từ hai tay đồng thời chém ra, không gian xuất hiện hai đường kiếm sát phạt vô cùng kinh khủng, chém lên bàn tay kinh khủng như Cự Linh kia.
Nhưng chân nguyên vỡ vụn vẫn tiến về phía trước, rầm rầm mà ập xuống người Lâm Phong.
Sắc mặt Lâm Phong khó coi, quăng kiếm ra, bốn ngàn Phật Ma Lực lưu chuyển trong tay, quả đấm vô cùng cuồng bạo đánh lên bàn tay hủy diệt kia, phát ra từng tiếng nổ ùng ùng.
– Ùng ùng….
Lực lượng kinh khủng va chạm làm cho Lâm Phong cảm giác nội phủ quay cuồng, thân hình kịch liệt thối lui.
– Tìm chết!
Lại là một tiếng quát lạnh, cảm giác quen thuộc từ trong hư không phủ xuống, Lâm Phong dường như cảm thấy như một đầu cự tượng, cự tượng lực lớn vô cùng đang phát ra tiếng tượng minh.
– Vạn tượng lực!
Con mắt Lâm Phong co rút lại, Vạn tượng lực, thủ đoạn của Vạn Tượng tông, những kẻ này là người nước Thiên Phong!
Đáng tiếc, dù Vạn Tượng tông là tông môn đệ nhất nước Thiên Phong, nhưng Lâm Phong vẫn không tin Vạn Tượng tông có thể phái ra đội hình cường đại như vậy tới đối phó hắn.
Mười mấy tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sau, hơn nữa có một người Huyền Vũ cảnh tầng bảy vô cùng cường đại. Thế lực như vậy, Vũ gia không lấy ra được, Nguyệt gia cũng không lấy ra được, Vạn Thú môn cũng không, hơn nữa còn kém quá xa.
Nước Thiên Phong cùng nước Tuyết Nguyệt gần như nhau, đều là phụ thuộc vào đế quốc Long Sơn, Vạn Tượng tông làm sao có thể có lực lượng đáng sợ như thế.
Trừ phi, chỉ có một khả năng!
Lâm Phong thầm khiếp sợ, tuyệt đối không sai, người nước Thiên Phong bị hắn giết không chỉ có đệ tử thiên tài của Vạn Tượng tông, còn có vài người trong Thiên Phong Thất Sứ, thậm chí có hoàng tử điện hạ nước Thiên Phong – Phong Trần!
Thù hận bực này, nước Thiên Phong không thể không nhớ kỹ, sớm muộn gì cũng phải tìm Lâm Phong báo thù…
Chỉ là Lâm Phong không dự liệu được, thù này lại phải trả nhanh như vậy, dường như đối phương nắm giữ hành tung của hắn, truy tung từ chợ giao dịch Tinh Thần, đồng thời bố trí mai phục trên đường về mà tiến hành phục kích. Hết thảy dường như rất chặc chẽ.
– Diệt!
Dù bị đẩy lui, nhưng bốn ngàn Phật Ma Lực vẫn được ngưng tụ lại trong nháy mắt, chống trả một kích mấy vạn tượng lực.
Lại ùng ùng rung động vang lên, Lâm Phong lần nữa bị đẩy lui, trong miệng phát ra một tiếng rên, sắc mặt lộ ra mấy phần tái nhợt.
Ổn định thân hình, khí tức của Lâm Phong có chút phập phồng, lạnh lùng nhìn mấy người, phun ra một câu:
– Người nước Thiên Phong, được lắm! Nhiều người như vậy truy sát một mình ta, quả thật rất để mắt Lâm Phong ta a!
– Hừ!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia bước ra, băng lạnh nói:
– Hôm nay, ngươi chết chắc rồi! Chạy đàng trời!
Chương 565: Tính Toán Giết Người
Thần sắc Lâm Phong dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt đen nhánh băng hàn, hóa thành hắc ám chi đồng vô tình.
Trong đêm tối, nhìn thấy con ngươi của Lâm Phong, mấy người kia nhịn không được mà thầm run rẩy, đôi mắt quá lạnh.
Nhưng sát ý vẫn lăng lệ như trước, bọn họ có nhiều người như vậy, không thể nào không giết chết Lâm Phong.
– Grào…
Trong hư không, tiếng yêu xà màu tím điên cuồng gào thét mà xông ra.
– Hừ!
Thấy vậy, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy hừ lạnh một tiếng, hắn đưa tay phất lên, nhât thời, tử xà tan biến, hóa thành đại dương mênh mông vô tận cuốn qua cả nhóm người.
– Cút ngay!
Từng ngọn chưởng phong cuồng bá trào ra, Vũ hồn màu tím không cách nào tiến gần tới thân thể những cường giả này, bị chưởng lực ngăn cách bên ngoài.
– Thu!
Lâm Phong thầm quát, tử quang mai một, toàn bộ đều trở lại trong thân thể hắn. Đồng thời, hắn lần nữa hóa thành lưu quang mà bỏ chạy về phía xa.
Mười mấy kẻ Huyền Vũ cảnh tầng sáu cường đại, hắn cũng giết không hết được, thế lực này thật là quá đáng sợ.
– Còn chạy thoát được sao?
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh kia vọt tới, bóng người như gió, những người khác đều nhanh chóng lao đi, truy kích Lâm Phong, nhất định không để Lâm Phong chạy thoát.
Lâm Phong bỏ chạy phía trước, ánh mắt vô tình không có bất kỳ tình cảm gì, thân hình hắn đột ngột phóng ra hỏa diễm hừng hực, chân nguyên chi hỏa.
Đồng thời, bốn ngàn Phật Ma Lực điên cuồng vận chuyển trong thân thể Lâm Phong.
– Lưu lại cho ta!
Một tiếng quát lớn truyền tới, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia có tốc độ nhanh nhất. Lâm Phong căn bản không cách nào thoát khỏi sự truy đuổi của hắn, rất nhanh đã bị hắn đuổi tới. Hắn lập tưc cảm giác được chưởng lực đáng sợ ập sau lưng mình.
Nhưng trong nháy máy đối phương xuất chưởng, Lâm Phong giống như là thấy được, thân hình hắn đột nhiên hạ xuống, chưởng lực kinh khủng lướt qua đầu hắn.
– Ùng ùng…
Một tiếng nổ lớn vang lên, Lâm Phong hạ xuống dưới đã phá vỡ một ngọn núi, thân hình hắn liền chui vào trong đó. Những người đang đuổi theo trên hư không đều trợn mắt, ngay sau đó bọn chúng cũng đều vọt về ngọn núi này.
– Ầm!
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia không chút sợ hãi, hắn theo lối Lâm Phong chui xuống mà rượt theo. Hắn có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bảy, căn bản không sợ gì.
Những người khác thì tung người bao vậy ngọn núi.
Trong nháy mắt này, động tác của những người này đều cực nhanh, đây giống như là bản năng phản ứng, căn bản không cần thời gian suy nghĩ.
Ngọn núi bị đánh thành một cửa động, từ trên xuống dưới, bên trong đen nhánh một mảnh.
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia vẫn theo sát Lâm Phong, hắn rét lạnh quát lớn;
– Dừng lại đi!
Không có người trả lời hắn, hắn chỉ thấy ngọn lửa hừng hực thiêu đốt kia, tảng đá hai bên còn bị nung cho đỏ lên. Chỉ qua một lát, Lâm Phong sắp xuống đoạn dưới núi.
– Ngươi có trốn cũng không thoát khỏi tay của ta!
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh kia phất tay, nhất thời, trong lòng bàn tay hắn hội tụ một luồng lực lượng đáng sợ. Chỉ cần đuổi kịp Lâm Phong, chưởng lực này mà chưởng lên người thì hắn không tin Lâm Phong không chết.
– Vậy sao?
Ánh lửa chợt lóe lên, hỏa diễm vô tận trên người Lâm Phong đột nhiên tiêu biến, mờ dần đi.
Giọng nói lạnh lẽo quanh quẩn trong núi, Lâm Phong đột nhiên đảo người, trong lòng bàn tay hắn nâng lên một đóa hoa sen hắc ám, chiếu lên khuôn mặt càng thêm lạnh lùng.
Đóa Hắc Ám Liên Hoa này cực kỳ yên tĩnh, không chút tiếng động, nhưng bụi đá xung quanh vừa chạm tới nó liền hóa thành hư vô trong nháy mắt. trong Liên Hoa ẩn chứa lực lượng hủy diệt vô cùng vô tận.
Tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia kinh hãi, trong lòng kịch liệt run rẩy, hắn không khống chế được thân hình mà ngừng lại, đồng thời, chưởng lực cuồng bạo đánh thẳng về phía Lâm Phong.
Nhưng thân hình Lâm Phong căn bản không ngừng lại, lời vửa ra thì hắn vọt lên, đóa hắc liên trong tay không ngừng bay lên. Khi Lâm Phong đi lên không trung thì tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia còn đang hạ xuống.
– Xoẹt, xoẹt…
Chưởng lực va chạm với hắc liên, tịch diệt chi khí phóng ra, vách núi hai bên liền bi hủy diệt mà hóa thành tro bụi. Chưởng lực cũng bị tan biết không còn, Hắc Liên hủy diệt theo Lâm Phong tiếp tục vọt lên.
– Rầm!
Thân hình Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia đã ngừng lại, sắc mặt kịch biến, hắn đảo người đạp vào vách núi, vách núi liền bị đạp cho lõm vào, còn thân hình hắn thì bay lên cao, nhanh tới mức không thể tin nổi.
Lực lượng hủy diệt khủng bố đang ở phía dưới chân hắn.
Thật đáng sợ, hắn không nghĩ tới, Lâm Phong lại có thể phóng ra hắc liên đáng sợ như thế. Nếu bị hắc liên này đụng phải thì hắn cũng sẽ bị hủy diệt.
– Nhanh, nhanh hơn nữa….
Sắc mặt tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia đã cứng ngắc, nội tâm điên cuồng gào thét, lực lượng hủy diệt theo dưới thân hắn vẫn có lực áp bức như trước. Nhưng hắn gã cảm giác được khoảng cách càng gần lại, chỉ cần hắn ngừng lại một chút thì hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
– Chết đi!
Một giọng nói như tiếng gầm của tử thần từ trong hư vô truyền ra, quanh quẩn trong cái động vửa được mở ra này, rét lạnh, u ám.
– Không! Không…
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy dường như cảm thấy tử thần phủ xuống, trong lòng kịch liệt chấn động, hắn tăng tốc, lại tăng tốc… nhưng đã không kịp rồi.
Tốc độ của Lâm Phong đã rất nhanh rồi, hơn nữa hắc liên hủy diệt trong tay hắn được phóng ra, đóa hắc liên kia bắn đi như một ánh sao băng màu đen.
– A, chân của ta….
Tiếng gào thét thê lương truyền đi rất xa, làm cho mấy tên ở bên ngoài đều kịch liệt chấn động. Đây là … giọng của tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia, tiếng hét thảm kia…
– A… a….
Tiếng thét thảm thiết kéo dài, ngay sau đó, bọn chúng liền thấy thân thể tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia phóng lên cao. Nhưng giờ phút này, nửa người dưới của hắn đã bị một ngọn lửa đen bóng bao trùm thiêu đốt, trong nháy mắt đã hóa thành tịch diệt chi hỏa.
Ngọn hỏa diễm này không ngừng lan lên phía trên, phần eo, ngực, trai tim gã!
Tất cả bọn chúng đều ngây ngốc đứng đó, cả đám trợn mắt há mồm, dường như bọn chúng đã mất đi năng lực suy nghĩ.
Hỏa diễm đáng sợ! Chuyện gì xảy ra, hỏa diễm đang sợ này là từ đâu mà có?
– Ah…
Tiếng kêu thảm thiết vẫn quanh quẩn, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy xông lên trởi cao kia vẫn không ngừng kêu rên, hắn căn bản không thể ngăn cản ngọn lửa đốt cháy thân mình.
– Giết hắn đi, hắn đã thiêu đốt chân nguyên rồi, nhất định phải giết hắn đi…
Ngọn lửa màu đen đã đốt cháy lên ngực cổ rồi tới đầu hắn, đường đường là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy cũng đã chết. Bị Lâm Phong mạt sát, chỉ để lại giọng nói quanh quẩn như đến từ cửu u địa ngục. Trước khi chết, hắn cũng không nghĩ tới mình sẽ chết thảm như thế, chết trên tay Lâm Phong.
Mấy người này còn chưa phục hồi tinh thần, nhìn ngọn lửa màu đen trên hư không kia. Bóng người cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia đã biến mất, hoàn toàn hóa thành hư vô trong ngọn lửa này.
Đã chết, chết trước mặt bọn chúng, hóa thành hư vô dưới U Minh Chi Hỏa hủy diệt.
Đảo mắt, bọn chúng nhìn vào cửa động kia, là cửa động mà Lâm Phong cùng với tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy xông vào. Tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy cũng từ nơi này vọt ra, nhưng trên thân lại mang theo ngọn lửa hủy diệt.
Nhưng còn Lâm Phong thì biết mất không thấy, hắn vẫn còn ở trong ngọn núi này.
Cái cửa động được Lâm Phong mở ra này giống như là cái động chết chóc, thậm chỉ không có kẻ nào dám bước vào nhìn thử một cái.
Mặc dù trước khi chết, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đã nói, Lâm Phong đã thiêu đốt toàn bộ lực lượng chân nguyên, nhưng thế thì sao chứ, ai dám lấy mạng mình ra đùa. Vạn nhất Lâm Phong còn một hơi, lần nữa phóng ra ngọn lửa hủy diệt này thì sao? Đây chẳng phải nói là người nào vào trước thì kẻ đó chết trước sao?!
Mọi người đều ngơ ngần đứng đó, im lặng nhìn cửa động.
Trên thực tế, lúc này Lâm Phong đã tiêu hao hết lực lượng chân nguyên, vì đánh chết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy, hắn gần như đã dùng toàn bộ Dương Hoả chân nguyên hóa thành U Minh Hắc Liên, một kích tất sát.
Hắn đã tính đúng, Huyền Vũ cảnh tầng bảy đã bị hắn giết rồi, nhưng hiện tại hắn cũng không dám đi ra ngoài, không có lực lượng chân nguyên, đối mặt với mười mấy cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, quá nguy hiểm.
Không gian xung quanh tĩnh mích một mảnh, mọi người đều có tính toán của riêng mình, không ai đánh vỡ sự yên tĩnh đáng sợ này.
Im lặng hồi lâu, một người trong nhóm mặc người mặc áo đen này đột nhiên thanh tỉnh lại, hắn nói:
– Chư vị, dù cho hắn không thiêu đốt hết chân nguyên thì cũng không khác nhiêu đâu. Chúng ta hủy diệt ngọn núi này đi, bức hắn ra ngoài!
Lâm Phong nghe vậy liền híp mắt, đúng vậy, bọn họ đã bị dọa cho suy nghĩ mơ hồ, quên mất suy nghĩ.
Hiện tại, Lâm Phong không ra, bọn họ liền bức Lâm Phong ra ngoài!truyện Ma Tu audio