1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. Trượt Đại Học Ta Quyết Định Đi Tru Thần
  4. Tập 1: Hệ Thống Vô Hạn Kích Hoạt (c1-c10)

Trượt Đại Học Ta Quyết Định Đi Tru Thần

Tập 1: Hệ Thống Vô Hạn Kích Hoạt (c1-c10)

tiếp ❯

Chương 1: Hệ thống vô hạn khởi động! (1/2)

“Chúc mừng các em đã thức tỉnh thành công, thi đỗ vào trường đại học võ giả mà mình yêu thích.”

Trong lớp học, một thầy giáo nam nhìn khắp lượt học sinh, mỉm cười nói.

Xoạt——

Các học sinh đều lộ ra vẻ mặt kích động.

“Đặc biệt biểu dương hai em Giang Hạo và Nhiễm Thu Tuyết, các em thiên phú xuất chúng, lần lượt thức tỉnh được thuộc tính Lôi và Băng hiếm có, đồng thời đỗ vào Thiên Hoa học viện, trường học tốt nhất Thiên Hoa thị của chúng ta.”

“Oa!”

Mọi người đều hướng về Giang Hạo và Nhiễm Thu Tuyết với ánh mắt ngưỡng mộ.

Nhiễm Thu Tuyết ngồi thẳng lưng, ngẩng đầu, trên mặt lộ ra một tia kiêu ngạo.

Giang Hạo cũng mỉm cười: “Là thầy Vương dạy dỗ tốt.”

Thầy Vương hài lòng gật đầu, sau đó chuyển chủ đề: “Tuy nhiên!”

Ánh mắt ông ta nhìn về phía một nam sinh đang nằm ngủ gục trên bàn.

“Cả lớp chỉ có một học sinh thức tỉnh thất bại trượt đại học, Sở Vân Hiên!”

Thầy Vương quát lớn một tiếng.

Mọi người với vẻ mặt chế giễu, đồng loạt nhìn về phía bóng người kia.

“Ơ…”

Sở Vân Hiên từ từ ngồi dậy, mơ màng nhìn xung quanh xa lạ.

Mẹ kiếp, xuyên không rồi!?

Sở Vân Hiên vừa mua một gói mì tôm trên Trái đất, trong gói mì có một tấm thẻ cào trúng thưởng.

Hắn bèn lấy điện thoại ra quét mã QR trên thẻ, chuẩn bị đổi thưởng.

Sau đó… liền xuyên không đến đây?

Trời đánh!

Cái vụ xuyên không này lại mở rộng phạm vi hoạt động rồi à?

Đã không còn giới hạn ở tai nạn xe cộ, sét đánh nữa rồi.

Thật sự là phòng bị cũng không kịp.

“Sở Vân Hiên, em còn ngây ra đó làm gì?” Thầy Vương nhíu mày quát lớn.

Sau đó, ông ta bất đắc dĩ lắc đầu: “Thôi vậy, biết em đang bị đả kích, tan học.”

Nói xong, thầy Vương rời khỏi lớp học.

Những người khác bắt đầu bàn tán sôi nổi.

“Đáng đời, suốt ngày không lo học hành, đây chính là an bài của ông trời.”

“Đẹp trai thì có ích gì? Không phải cũng là một tên thức tỉnh thất bại, không thể tu luyện sao? Sau này, gặp tao thì gọi anh Lưu đi.”

“Đây chính là kết cục của kẻ suốt ngày ôm ấp gái đẹp trước mặt bọn tao, vênh váo tự đắc, hahaha, vênh váo đi, tiếp tục vênh váo đi.”

“…”

Sở Vân Hiên mặc kệ những lời bọn họ nói, mà đang tìm hiểu về thế giới này.

Lam Tinh, một thế giới toàn dân thức tỉnh, yêu thú hoành hành, vô cùng hỗn loạn.

Yêu tộc cường đại vô cùng, có mười hai Yêu Thần điện, mỗi một Yêu Thần điện đều có một vị Yêu Thần tọa trấn.

Ma tộc có tám đại Ma vực, có tám vị Ma Thần tọa trấn.

Bọn chúng không ngừng lấn chiếm thành thị của nhân loại.

Học sinh nhân loại tham gia kỳ thi đại học, là một ngày vô cùng quan trọng.

Vào ngày này, có thể thông qua Thức Tỉnh thạch để tiến hành thức tỉnh.

Đối với một số người sinh ra trong gia tộc lớn, bọn họ có thể tiến hành thức tỉnh từ nhỏ.

Nhưng, cho dù có Thức Tỉnh thạch, cũng không đại diện cho việc có thể thức tỉnh thành công khi còn nhỏ.

Đây là điều mà số ít người có thể làm được.

Người bình thường, sau khi thức tỉnh thành công ở kỳ thi đại học, có thể tiến vào trường đại học võ giả mà mình yêu thích, chính thức bước vào con đường võ đạo.

Nâng cao tu vi, tu luyện võ kỹ, tiến vào yêu vực tiêu diệt yêu thú.

Nhưng mỗi năm, đều có rất nhiều người không thể thức tỉnh.

Bọn họ chỉ có thể từ bỏ việc trở thành võ giả, mà trở thành một người bình thường trong đô thị này.

Rõ ràng, Sở Vân Hiên hiện tại chính là trường hợp như vậy.

Mà nguyên chủ này cũng không phải thứ tốt đẹp gì.

Tuổi còn nhỏ, chuyện xấu làm đủ.

Dựa vào vẻ ngoài đẹp trai, các cô gái điên cuồng theo đuổi, thậm chí không thiếu những nữ võ giả thiên phú không tệ, đem lòng yêu mến hắn.

Khiến cho đám con trai hận đến nghiến răng.

“Ây da… phế vật a.”

Giang Hạo ngồi lên bàn trước mặt Sở Vân Hiên, mang theo giọng điệu chế giễu nói một câu.

“Sao lại là một tên phế vật không thể tu luyện chứ? Ngày ngày ôm ấp gái đẹp trước mặt bọn tao, vênh váo tự đắc, hóa ra là một tên vô dụng.”

“Hahaha——”

Các học sinh xung quanh cũng cười to.

Giang Hạo tiếp tục nói: “Chậc chậc chậc, đi làm công nhân đi, công ty ba tao đang thiếu bảo vệ, thế nào? Cho mày ba ngàn năm một tháng.”

Sở Vân Hiên cười một tiếng, sau đó giơ tay tát một cái, hất hắn ta từ trên bàn xuống.

Chương 2: Hệ thống Vô Hạn Kích Hoạt! (2/2)

“Mẹ kiếp! Ngươi dám đánh ta!?”

Giang Hạo trợn to mắt, tức giận nhìn Sở Vân Hiên.

“Nhìn ngươi vênh váo kìa, quên mất trước đây trước mặt ta đã từng gọi một tiếng Hiên ca rồi sao? Ngươi còn vênh váo, hiện tại cũng chỉ là tên phế vật tu vi bằng không, thuộc tính Lôi cũng không biết cách nào thi triển chứ gì?”

Giang Hạo nắm chặt nắm đấm.

Sở Vân Hiên này tuy không thức tỉnh, nhưng hắn ta từng học võ với chị gái, đánh nhau rất giỏi.

Đặc biệt là bạn gái bên cạnh thường xuyên là các nữ võ giả, cho nên chẳng ai dám đắc tội với hắn ta.

“Được! Ngươi cứ đợi đấy! Ngươi cũng chỉ có thể vênh váo được hai ngày này thôi, chờ ta nâng cao tu vi, hôm nay ngươi làm nhục ta, ngày sau ta sẽ trả lại gấp bội!” Giang Hạo chỉ vào Sở Vân Hiên, tức giận nói.

“Hôm nay làm nhục, ngày sau trả gấp bội, ngươi còn mẹ nó nữa!”

Sở Vân Hiên lại một cước đá hắn ta bay xa.

Sau đó, Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn những nam sinh vừa rồi còn đang hả hê, thấy vậy liền cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

Sở Vân Hiên cười nhạt một tiếng, sau đó đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.

“Sở Vân Hiên…”

Lúc này, một nữ sinh nãy giờ vẫn im lặng đứng dậy.

“Ây dô, bé cưng, lại đây ôm nào.” Sở Vân Hiên dang tay về phía cô gái.

Nhiễm Thu Tuyết, hoa khôi trường của bọn họ.

Cũng là bạn gái hiện tại của Sở Vân Hiên.

Nhiễm Thu Tuyết lắc đầu, lùi lại một bước, nói: “Chúng ta chia tay đi.”

Sở Vân Hiên nhướng mày.

Nhiễm Thu Tuyết tiếp tục nói: “Sau này chúng ta không còn là người của một thế giới nữa, cũng xin ngươi đừng dây dưa với ta nữa.”

“Hahaha! Sở Vân Hiên à Sở Vân Hiên, ngươi đúng là một tên hề mà, hahaha!”

Giang Hạo bò dậy, cười đến vui sướng.

“Chậc.”

Sở Vân Hiên gãi đầu:

“Kỳ quái, tuần trước chẳng phải là ngươi sống chết muốn ở bên cạnh ta sao? Bây giờ lại nói ta dây dưa với ngươi?”

Nghe được những lời này, sắc mặt Nhiễm Thu Tuyết thay đổi.

“Tóm lại, hiện tại ngươi không xứng với ta, không cần gặp lại nữa.”

Nói xong, Nhiễm Thu Tuyết ngẩng cao đầu rời đi.

Sở Vân Hiên căn bản không để ý.

Hắn liếc nhìn Giang Hạo, tiện tay cho hắn ta một cái bạt tai.

Sau đó, Sở Vân Hiên nghênh ngang rời đi!

“Mẹ kiếp! Ngươi cứ đợi đấy!” Giang Hạo sắc mặt tái mét, nghiến răng nghiến lợi.

Trên đường về nhà, Sở Vân Hiên lướt điện thoại.

【Tin mới nhất, thành Lâm Phong đã thất thủ hoàn toàn vào lúc 8 giờ sáng nay, hiện đã bị Yêu Thần Điện thứ hai chiếm đóng.】

【Kinh ngạc! Con gái của Minh chủ Thần Minh – Thượng Quan Vũ lại bộc lộ ra bốn thuộc tính chưa từng có!】

【Thiếu chủ Thẩm Phán Hội – Trương Sơ Trần, một kiếm chém yêu long, chấn động Lam Tinh. (Có video)】

Bình luận:

【Tra bằng cấp của ta】:“Trương Sơ Trần lợi hại quá, thật hy vọng Trương Sơ Trần là quản lý ký túc xá của ta, như vậy có thể kiểm tra số người đăng ký và số người thực tế của ta rồi.”

【Tuyết Tử trắng muốt】:“Không hổ là người đứng đầu bảng Thiên Kiêu, cậu ta mới hai mươi hai tuổi, đã là cường giả cảnh giới Pháp Tắc rồi.”

【Trâu Vĩ Đại】:“Hừ, Trương Sơ Trần, chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi, nếu ở trước mặt ta, ta sẽ đánh gãy chân hắn ta.”

“…”

Nhìn những tin tức này, Sở Vân Hiên thở dài, trong lòng cũng có chút hâm mộ.

“Mở đầu phế vật kinh điển, vậy theo thường lệ của xuyên không, ta có phải nên được kích hoạt hệ thống rồi không?”

Sở Vân Hiên lẩm bẩm một mình.

“Ting…【Hệ thống Vô Hạn】 đã được kích hoạt.”

Sở Vân Hiên: “…”

Tiểu thuyết mạng, quả nhiên không gạt ta!

“Mở hệ thống!”

【Hệ thống Vô Hạn】: Mỗi tuần sẽ ngẫu nhiên mở một hệ thống mới, nếu như hệ thống được mở ra là tiểu hệ thống, sẽ chỉ duy trì một đến hai ngày, đảm bảo để ký chủ cảm nhận được cảm giác hệ thống nhiều đến mức hoa mắt, hệ thống được mở ra ví dụ như 【Hệ thống Vô Địch】, 【Hệ thống Cả Thế Giới Cùng Ta Ngũ Ngũ Khai】, 【Hệ thống Vô Hạn Đại Chiêu】, 【Hệ thống Triệu Hồi Chinh Phục Nữ Thần】, vân vân… Sau khi mở hệ thống, hoàn thành nhiệm vụ hệ thống có thể nhận được phần thưởng.

Sở Vân Hiên: “…”

Ta đi!

Hệ thống cao cấp!?

Người ta xuyên không chỉ có một hệ thống, hắn mỗi tuần lại có một hệ thống mới.

Nếu như hệ thống được mở ra là tiểu hệ thống, vậy thì đại biểu cho hệ thống không lợi hại lắm, chỉ duy trì một hai ngày, nếu không tác dụng có thể không lớn, đóng sớm một chút, có thể mở ra hệ thống lợi hại hơn.

“Ting… Còn 6 giờ 12 phút 13 giây nữa mới mở ra hệ thống đầu tiên, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi.”

Sở Vân Hiên: “Đến đây đi, ta muốn xem xem ngươi có thể mở ra hệ thống gì cho ta!”

Chương 3: Trứng của ngươi… cháy rồi (1/2)

Sở Vân Hiên về đến trước cửa nhà.

Là một căn hộ khá cao cấp ở thành phố Thiên Hoa.

Ba phòng ngủ, một phòng khách.

Hắn mở cửa.

Mùi cơm thơm phức đã bay ra.

“Về rồi à.”

Một bóng dáng cao ráo mặc tạp dề đi tới.

Rất tự nhiên lấy dép lê cho Sở Vân Hiên, tiện tay đặt đôi giày hắn vừa cởi ra lên kệ.

Sở Vân Hiên nhìn người phụ nữ trước mặt.

Nàng rất xinh đẹp, trong nhận thức của hắn, nàng là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp.

Lúc này, nàng ở nhà chỉ đơn giản buộc tóc đuôi ngựa.

“Cởi áo khoác ra, ta đã giặt cho ngươi rồi.”

“Ừ.”

Nhận lấy áo khoác của Sở Vân Hiên, Lâm Nhã Nhi vừa đi ra ban công vừa nói: “Cơm chín rồi, mau ăn đi.”

Lâm Nhã Nhi là do cha mẹ Sở Vân Hiên nhận nuôi khi nàng mười tuổi.

Sở Vân Hiên chỉ có thể cảm thán.

Xuyên không theo mô típ cũ rích.

Kịch bản cũ kỹ của năm năm, mười năm trước.

Mở đầu là phế vật, cha mẹ mất sớm, có một người chị hoặc em gái không cùng huyết thống, hơn nữa còn đặc biệt xinh đẹp.

Cũ rích!

Cũ rích quá đi!

Thời đại gì rồi mà còn kiểu cốt truyện này nữa.

Thời buổi này, kiểu mở đầu như vậy mà để trong tiểu thuyết thì độc giả sẽ ném đá cho xem.

Năm đó, dường như Lâm Nhã Nhi bị yêu thú tấn công, ngoại trừ cái tên ra thì không nhớ được bất cứ chuyện gì.

Sau đó, cả nhà sống ở thành phố Thiên Hải, gần thành phố Thiên Hoa.

Cho đến khi thành phố Thiên Hải bị thất thủ, cha mẹ Sở Vân Hiên đều chết ở đó.

Lâm Nhã Nhi mười bốn tuổi đã đưa Sở Vân Hiên tám tuổi chạy nạn đến thành phố Thiên Hoa.

Từ đó về sau, Lâm Nhã Nhi luôn chăm sóc cho Sở Vân Hiên.

Điều đáng nói là, khi cha mẹ hắn nhận nuôi Lâm Nhã Nhi, nàng đã thức tỉnh dị năng rồi.

Sau khi đến thành phố Thiên Hoa, nàng được mời vào học tại Đại học Thiên Hoa.

Cho đến bây giờ, nàng còn được xưng là một trong những thiên tài mạnh nhất thành phố Thiên Hoa.

Sở hữu song thuộc tính Băng và Không Gian.

Bản thân Lâm Nhã Nhi không hay nói cười.

Dường như nàng giấu kín vô số tâm sự trong lòng.

Nhưng nàng chỉ mỉm cười với một mình Sở Vân Hiên.

Tuy nhiên, nguyên chủ lại không có quan hệ tốt với nàng.

Lúc mới được nhận nuôi, nàng thường nhốt mình trong phòng.

Khi trả lời chỉ nói “Ừ”, “Được” gì đó.

Nguyên chủ lúc đó đã không thích nàng.

Sau này, nguyên chủ luôn cho rằng, cái chết của cha mẹ cũng là do nàng hại.

Năm đó thành phố Thiên Hải thất thủ, cả nhà chạy trốn.

Còn Lâm Nhã Nhi lại đi vào khu vực yêu thú r歷 luyện từ hôm trước, không có ở thành phố Thiên Hải.

Cha mẹ Sở Vân Hiên bị yêu thú tập kích.

Vì vết thương quá nặng, cả hai đều qua đời.

Nguyên chủ vẫn luôn canh cánh trong lòng, cho rằng cả nhà chỉ có nàng là võ giả, vậy mà nàng còn đi lịch luyện, cho rằng Lâm Nhã Nhi nợ hắn.

Dần dần trở thành một tên côn đồ bất học vô thuật.

Lâm Nhã Nhi vẫn luôn chăm sóc hắn, giặt quần áo, nấu cơm, cho hắn tiền tiêu vặt.

Thoáng chốc đã mười năm trôi qua.

“Haizz.”

Sở Vân Hiên thở dài trong lòng.

“Nghĩ kỹ lại, nàng có lỗi gì chứ?”

Lâm Nhã Nhi đi tới, nhìn Sở Vân Hiên, nhẹ giọng nói: “Ăn đi, hôm nay ta làm hai món ngươi chưa ăn bao giờ.”

“Được.”

Sở Vân Hiên gật đầu, sau đó ngồi xuống ghế.

Lâm Nhã Nhi liếc nhìn Sở Vân Hiên, vừa cởi tạp dề vừa nói:

“Ngươi ăn trước đi, ăn xong đặt lên bàn là được, ta quay lại dọn, ta ra ngoài một chuyến.”

Sở Vân Hiên biết nàng muốn làm gì.

Đi vào khu vực yêu thú.

Một là để rèn luyện bản thân, hai là yêu tinh của yêu thú sau khi giết có thể bán được rất nhiều tiền.

Sở Vân Hiên nhìn Lâm Nhã Nhi đang mang giày, nói: “Cẩn thận.”

Cơ thể Lâm Nhã Nhi đột nhiên run lên, động tác dừng lại.

Qua hai giây…

Nàng khẽ “Ừm” một tiếng.

Từ khi đến thành phố Thiên Hoa, Sở Vân Hiên chưa từng biểu hiện một chút quan tâm nào.

Lâm Nhã Nhi vừa mang giày xong lại cởi ra.

“Ta đi chiên cho ngươi một quả trứng ốp la, vừa nãy quên mất.”

Chương 4: Trứng của người… cháy rồi (2 / 2)

Nói xong, nàng liền đi vào phòng bếp.

“Để ta làm cho.”

Sở Vân Hiên cũng đứng dậy đi theo vào.

“Người biết làm sao?” Lâm Nhã Nhi đôi mắt đẹp lóe lên một tia sáng, hỏi.

Sở Vân Hiên một bên đập trứng gà, một bên nói: “Chiên trứng mà thôi, có gì khó đâu, ta cũng chiên cho ngươi một cái.”

“Ta không ăn.”

Lâm Nhã Nhi khẽ lắc đầu.

“Đây là ta tự tay chiên đấy.” Sở Vân Hiên nói.

“Vậy… ăn một cái vậy.”

Sở Vân Hiên mỉm cười.

Lâm Nhã Nhi tựa vào tường, ngẩn người nhìn bóng lưng Sở Vân Hiên trước mặt.

Qua hai giây, Lâm Nhã Nhi khẽ mở đôi môi đỏ, nói: “Tiểu Hiên.”

“Hửm?”

Sở Vân Hiên quay đầu lại.

Lâm Nhã Nhi một bên dịu dàng chỉnh lại quần áo cho Sở Vân Hiên, một bên nói: “Ta sẽ giúp người nghĩ cách thức tỉnh.”

Rõ ràng, nàng đã biết được tin tức Sở Vân Hiên thức tỉnh thất bại thông qua cách riêng của mình.

Mà kỳ thực mọi thứ đều nằm trong dự liệu.

Mấy năm trước, Lâm Nhã Nhi đã lấy được Thức Tỉnh Thạch cho Sở Vân Hiên thức tỉnh, khi đó đã thất bại.

Nàng còn ôm một chút hy vọng, cho rằng lúc thi đại học sẽ thành công.

Sở Vân Hiên mỉm cười: “Không sao đâu.”

“Ta biết đối với một nam tử hán, không thể tu luyện có ý nghĩa thế nào, cũng rõ ràng người không cam lòng với sự tầm thường.”

“Trong mắt ta, đệ đệ nhất định sẽ trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa, ta vĩnh viễn không quên được ngày đầu tiên gặp người và cha mẹ, người đã kiên định nói muốn trở thành cường giả, bảo vệ mọi người.”

Sở Vân Hiên cười khổ: “Làm ngươi thất vọng rồi, những năm qua ta luôn không lo việc chính.”

Lâm Nhã Nhi lắc đầu: “Không, ta đã nhìn thấy tia sáng trong mắt người, cho nên ta luôn tin tưởng, cũng xin người hãy tin tưởng ta, ta sẽ giúp người nghĩ cách.”

“Tiểu Hiên.”

Lâm Nhã Nhi đột nhiên nghiêm túc nhìn Sở Vân Hiên.

“Hửm?”

Lâm Nhã Nhi nói: “Thế giới này vốn dĩ không công bằng, điều chúng ta cần làm là nỗ lực, để mọi thứ trở nên tương đối công bằng hơn một chút.”

Sở Vân Hiên gật đầu, sau đó cười nói: “Những điều này ta đều hiểu, nhưng ngươi thật sự không cần lo lắng, nói không chừng ta vốn dĩ có thể thức tỉnh thì sao?”

“Hửm?” Nghe Sở Vân Hiên nói, Lâm Nhã Nhi sững sờ.

“Ta lừa ngươi sao?”

Lâm Nhã Nhi nở nụ cười: “Ừm.”

Đột nhiên, nàng nhíu mày, vội vàng duỗi ngón tay chỉ về phía trước.

“Tiểu Hiên… trứng của người.”

“A?”

Sở Vân Hiên theo bản năng cúi đầu.

“Trứng của người… cháy rồi.”

Sở Vân Hiên: “…”

Ăn cơm xong, Lâm Nhã Nhi liền rời đi.

Sở Vân Hiên trở về phòng.

“Mở bảng.”

【Ký chủ】: Sở Vân Hiên

【Tuổi】: 18

【Tiểu huynh đệ】: 18

【Chủng tộc】: Nhân tộc

【Cảnh giới】: Không

【Thuộc tính】: Không

【Sức mạnh】: 11 (người thường trung bình: 10)

【Tốc độ】: 11

【Thể phách】: 10

【Linh lực】: 0

【Tinh thần】: 8

【Thiên phú kỹ】: Không

【Phần thưởng】: Không

Các thuộc tính của hắn cao hơn người thường một chút.

Nhờ vào việc những năm qua thường xuyên cùng Lâm Nhã Nhi tập võ.

Tuy quan hệ không tốt, nhưng nguyên chủ cũng không phải ngốc, học một chút kỹ năng phòng thân chung quy có lợi.

“Không biết sẽ mở ra hệ thống gì đây.”

Sở Vân Hiên thở dài một hơi.

0 giờ sáng.

Đột nhiên, hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu Sở Vân Hiên.

“Ding… Chúc mừng ngươi nhận được tân thủ đại lễ bao.”

“Ding… Chúc mừng ngươi ngẫu nhiên mở ra 【Hệ thống thủ hạ bại tướng】.”

Sở Vân Hiên nhướng mày.

Chương 5: Hệ thống: Ngươi hack bug ta? (1/2)

Sở Vân Hiên nóng lòng mở hệ thống.

【 Hệ thống “Thất bại dưới tay ta” 】: Trong thời gian hệ thống tồn tại, ký chủ đánh bại bất kỳ ai, khiến họ trở thành kẻ bại dưới tay mình, đều sẽ nhận được phần thưởng. Đối thủ càng mạnh, phần thưởng càng phong phú. Thời gian hệ thống còn lại: 23 giờ 59 phút 58 giây.

“Hả?”

Nhìn thấy giải thích của hệ thống, Sở Vân Hiên ngẩn người.

“Không phải chứ… Ta, một người bình thường tu vi bằng không, làm sao đánh bại người khác? Đối thủ càng mạnh, phần thưởng càng phong phú, ta chỉ có thể đánh bại người bình thường, vậy thì được thưởng gì chứ?”

Sở Vân Hiên rơi vào trầm tư.

Thôi được rồi.

May mà hệ thống này chỉ tồn tại một ngày.

Chờ đã.

Đột nhiên, Sở Vân Hiên nghĩ ra điều gì đó.

Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên một nụ cười gian xảo.

Hệ thống: ???

Sao ta lại có dự cảm chẳng lành?

“Mở gói quà tân thủ.”

“Đinh… Chúc mừng ngươi nhận được 【 Thẻ Bá Đạo 】.”

“Đinh… Chúc mừng ngươi nhận được 【 Thẻ Xuất Khẩu Thành Chân 】.”

【 Thẻ Bá Đạo 】: Đúng như tên gọi, số lần sử dụng: 1.

【 Thẻ Xuất Khẩu Thành Chân 】: Chỉ có thể sử dụng trên người khác, sau khi sử dụng, sẽ khiến lời nói thành sự thật, giới hạn ba lần. (Lưu ý: Không có hiệu lực đối với võ giả có tu vi cao hơn Huyền Thể Cảnh).

“Cái này…”

Sở Vân Hiên khựng lại.

Hệ thống này, có nghiêm túc không vậy?

Nhưng tiếc là 【 Thẻ Xuất Khẩu Thành Chân 】 có giới hạn, nếu không hắn trực tiếp cho mình một câu “Tu vi tăng lên Thiên Đạo Cảnh”, vậy chẳng phải là vô địch sao?

“Huyền Thể Cảnh trở lên vô hiệu, nhưng cũng đủ dùng rồi.” Trong đầu Sở Vân Hiên đã nảy sinh ra hàng loạt ý tưởng.

Tu vi của võ giả Lam Tinh và yêu thú là giống nhau.

Luyện Khí Cảnh, Minh Khiếu Cảnh, Huyền Thể Cảnh, Huyền Thiên Cảnh, Thần Thông Cảnh, Pháp Tắc Cảnh, Lĩnh Vực Cảnh, Thiên Tôn Cảnh, Thần Hoàng Cảnh và Thiên Đạo Cảnh.

Mỗi cảnh giới lớn lại được chia thành mười sao.

Nếu khoảng mười tám tuổi mới thức tỉnh, hai mươi tuổi có tu vi Minh Khiếu Cảnh ngũ tinh đã là đủ.

Đạt tới Huyền Thể Cảnh, đã có thể xưng là thiên tài.

Nếu thiên phú xuất chúng, từ nhỏ đã thức tỉnh, nói chung đến hai mươi tuổi, thậm chí có thể đạt tới Huyền Thiên Cảnh.

Ví dụ như Thiếu chủ Thẩm Phán Hội – Trương Sơ Trần, tám tuổi thức tỉnh, hiện tại hình như đã là Pháp Tắc Cảnh.

Gần như một mình một ngựa dẫn đầu.

Lâm Nhã Nhi cũng rất lợi hại.

Không biết nàng ấy thức tỉnh năm bao nhiêu tuổi, mười tuổi gặp nàng ấy thì nàng ấy đã thức tỉnh rồi.

Hiện tại, nàng ấy cũng là Huyền Thiên Cảnh, sắp đột phá Thần Thông Cảnh.

Phải biết rằng, ngay cả võ giả lão sư của Thiên Hoa Đại Học, cũng chưa chắc đã có tu vi Huyền Thiên Cảnh.

Huyền Thiên Cảnh, đã là thực lực siêu quần rồi.

Cho nên, Lâm Nhã Nhi nói đúng, thế giới này vốn dĩ đã không công bằng.

Điều có thể làm chính là khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, nỗ lực để bản thân khiến mọi thứ trở nên công bằng hơn một chút.

Ngày hôm sau.

“Là anh, là anh, là anh đây, nhìn thêm cái nữa là nổ tung, lại gần thêm chút nữa là tan chảy.”

Sáng sớm, chuông báo thức vang lên.

Sở Vân Hiên ngáp một cái rồi ra khỏi giường, sau đó đi ra khỏi phòng ngủ.

Vừa mở cửa, lại nhìn thấy bóng lưng xinh đẹp đó đang bận rộn trong bếp.

Nói đến đây Sở Vân Hiên cảm thấy rất đau lòng.

Nàng ấy đang ở độ tuổi đẹp nhất.

Nàng ấy lại từ bỏ nhiều thứ như vậy, lại gánh vác nhiều thứ như vậy.

“Hôm nay dậy sớm vậy?”

Lâm Nhã Nhi quay đầu lại nói.

“Tiểu Nhã Nhi, chào buổi sáng.” Sở Vân Hiên cười toe toét.

“Tiểu Nhã Nhi gì chứ.” Lâm Nhã Nhi nhíu mày.

“Ta cảm thấy gọi như vậy thân thiết hơn.”

Sở Vân Hiên tiến lại gần rồi nắm lấy tay nàng mỉm cười nói.

Lâm Nhã Nhi nhìn Sở Vân Hiên trước mặt.

Sao ta lại cảm thấy, đệ đệ của mình đột nhiên biến thành người khác vậy?

“Gọi nhão quá, mau đi rửa mặt chuẩn bị ăn cơm.” Lâm Nhã Nhi nói.

“Chờ chút, ngươi lại đây.”

Sở Vân Hiên gọi.

Lâm Nhã Nhi tắt bếp, vẻ mặt nghi hoặc đi về phía Sở Vân Hiên.

“Chúng ta so tài một chút.” Sở Vân Hiên nói.

“Hửm?” Lâm Nhã Nhi hơi nghiêng đầu.

“Rồi ngươi giả vờ như không phải đối thủ của ta, nhận thua là được.”

Mặc dù không biết Sở Vân Hiên muốn làm gì, Lâm Nhã Nhi vẫn gật đầu.

Sau đó, Sở Vân Hiên nói: “Ta tới đây.”

“Tới đi.” Lâm Nhã Nhi thản nhiên nói.

Ngay sau đó, Sở Vân Hiên đẩy Lâm Nhã Nhi một cái.

Lâm Nhã Nhi ôm ngực, liên tục lảo đảo về phía sau mấy bước…

Chương 6: Hệ thống: Ngươi hack ta? (2/2)

Nói rồi, nàng ngã phịch xuống ghế sofa.

“A… Ngươi quá mạnh rồi… Ta không phải đối thủ của ngươi, ta thua.”

Lâm Nhã Nhi nói.

Diễn xuất không có chút kỹ thuật nào.

Lời thoại cũng vô cùng cứng nhắc, không có chút cảm xúc.

Sở Vân Hiên nhìn thấy diễn xuất của nàng, khóe miệng không khỏi giật giật.

Bất quá…

“Hệ thống hệ thống, phần thưởng đâu? Phần thưởng của ta đâu?”

Sở Vân Hiên vội vàng hỏi trong đầu.

Hệ thống: ???

Hệ thống: “A?”

Sở Vân Hiên tiếp tục đối thoại trong đầu: “Phần thưởng! Ta đã kích hoạt 【Hệ Thống Thắng Bại】, hiện tại ta đã đánh bại tỷ tỷ của ta, ngươi không phát phần thưởng sao?”

Hệ thống: ???

Sở Vân Hiên: “Ngươi đừng có định quỵt nợ đấy nhé? Ta rõ ràng đã đánh bại đối thủ rồi mà? Nhanh lên, phần thưởng!!”

Hệ thống: ???

A a a a a!!

Loại người gì vậy?

Ta cho ngươi hệ thống, để ngươi trở nên mạnh mẽ.

Ngươi thì hay rồi, ngươi mẹ nó lại đi hack ta?

“Đinh… Chúc… Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ (nghiến răng nghiến lợi), đánh bại đối thủ Huyền Thiên Cảnh bát tinh, nhận được phần thưởng 【Tu vi tăng lên Luyện Khí Cảnh thập tinh】, 【Nhận được thuộc tính Lôi】, 【Tư chất tu luyện Thần cấp】.”

Mắt Sở Vân Hiên sáng lên.

Oa ha ha ha ha!!

Sảng khoái! Sảng khoái!

Trời ơi!

Đánh bại Huyền Thiên Cảnh bát tinh, phần thưởng này quả thật là vô địch!

Tu vi đạt đến cảnh giới lớn đầu tiên và là thập tinh, chỉ cần bước thêm một bước nữa là đến Minh Khiếu Cảnh rồi!

Còn nhận được thuộc tính hiếm có là Lôi thuộc tính.

Hơn nữa còn có tư chất tu luyện Thần cấp!

Bay lên nào!

Lâm Nhã Nhi ngồi xuống, nhìn Sở Vân Hiên dường như đang mơ mộng gì đó.

Vừa rồi cứ như chơi trò chơi gia đình vậy.

Nàng cũng không hiểu tại sao lại như vậy.

Nhưng mà…

Tiểu Hiên lúc này…

Hắn sẽ không cho rằng như vậy là đã đánh bại Huyền Thiên Cảnh bát tinh rồi chứ?

“Ngốc nghếch.”

Lâm Nhã Nhi lẩm bẩm một tiếng, nhưng lại nở một nụ cười.

“Tỷ tỷ, yêu tỷ chết mất!”

Sở Vân Hiên hoàn hồn, trực tiếp ôm chầm lấy Lâm Nhã Nhi, còn xoay người nàng ấy nhiều vòng liên tục.

“Thả ta xuống.”

Lâm Nhã Nhi vỗ vỗ vai Sở Vân Hiên.

Sở Vân Hiên lúc này mới buông nàng ra.

“Không nói nữa, không nói nữa, ta ra ngoài đây, ha ha ha.”

Sở Vân Hiên cười lớn, mặc áo khoác vào.

“Bữa sáng…”

Lâm Nhã Nhi nhỏ giọng gọi.

Sở Vân Hiên hai ba miếng đã húp hết bát cháo, sau đó cầm hai quả trứng luộc, phẩy tay chạy ra ngoài.

“Kỳ lạ.”

Lâm Nhã Nhi lẩm bẩm một câu.

Hình như…

Mọi thứ đã trở nên khác trước rồi.

Bên ngoài trường Đại học Thiên Hoa.

Người đến người đi rất đông đúc.

Hôm qua tốt nghiệp, không có cái gọi là nghỉ hè, hôm nay trực tiếp nhập học.

Dù sao đối với võ giả mà nói, thời gian chính là tu vi.

Sở Vân Hiên cũng có thể vào Đại học Thiên Hoa.

Bởi vì tối hôm qua Lâm Nhã Nhi đã đưa cho hắn một huy hiệu của Đại học Thiên Hoa.

Nói một cách đơn giản, chính là mở cho Sở Vân Hiên một cánh cửa sau, tuy rằng hắn không thể chính thức nhập học Đại học Thiên Hoa, nhưng nếu như đạo sư của học viện đồng ý, hắn vẫn có thể đến nghe giảng.

Dù sao hiệu trưởng của Đại học Thiên Hoa là sư phụ của Lâm Nhã Nhi, chuyện nhỏ này vẫn không thành vấn đề.

Sở Vân Hiên đi theo dòng người tân sinh tiến vào trường.

“Ồ? Sở Vân Hiên? Đây là nơi ngươi có thể đến sao?”

Một giọng nói chế giễu đột nhiên vang lên.

Giang Hạo đứng trước mặt mấy tân sinh, cười nhạo nhìn Sở Vân Hiên.

“Mọi người mau đến xem này, có kẻ ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa rồi, một tên phế vật không thức tỉnh thành công, không thi đậu đại học, vậy mà lại muốn len lén trà trộn vào cùng tân sinh.”

Giang Hạo lớn tiếng chế nhạo.

Lập tức thu hút vô số người chú ý.

Chương 7: Lúc mọi người đều cho rằng ngươi lợi hại, tốt nhất ngươi nên thật sự lợi hại (1/2)

Giang Hạo đắc ý nhìn Sở Vân Hiên.

Trong lớp học cấp ba, ngươi – Sở Vân Hiên, quen thói ngông cuồng rồi.

Nơi này là Thiên Hoa Đại học.

Ngươi – Sở Vân Hiên dám làm gì sao?

Ngươi còn dám đánh người sao?

Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn Giang Hạo.

Mẹ nó.

Tuy ta đã mở Hệ thống Thủ Hạ Bại Tướng, nhưng thật sự không có chút hứng thú nào muốn dạy dỗ ngươi – Giang Hạo.

Vừa mới thức tỉnh, một chút tu vi cũng không có.

Dạy dỗ ngươi, ta có thể nhận được phần thưởng gì chứ?

Giang Hạo cười nhạo, tiến sát lại trước mặt Sở Vân Hiên.

“Nói ngươi đấy? Cút ra ngoài cho ta, còn ở lì đây làm gì?”

Giang Hạo trên mặt đầy vẻ hả hê, lại nói thêm một câu.

Bốp——

Sở Vân Hiên giơ tay tát một cái, khiến hắn ngã lăn ra đất.

“Ting… Chúc mừng kí chủ đánh bại đối thủ 0 tu vi, nhận được phần thưởng: Thuộc tính Lực lượng +5 điểm.”

“Ta phát hiện có vài kẻ chính là hèn, một ngày không bị đánh thì toàn thân ngứa ngáy khó chịu phải không?”

Sở Vân Hiên liếc nhìn Giang Hạo đang ôm mặt, sắc mặt khó coi, nói một câu.

Xoạt——

Mọi người xung quanh đều ồ lên kinh ngạc.

“Hắn ta là ai vậy? Ngông cuồng thật đấy, trước mặt bao nhiêu người, ở trong Thiên Hoa học viện còn dám ra tay đánh người?”

“Nhưng mà… hắn ta đẹp trai thật đấy, trời ơi! Ta chưa từng thấy nam sinh nào đẹp trai như vậy.”

“Hắn ta không phải sinh viên Thiên Hoa Đại học sao? Vậy chẳng lẽ… hắn ta tới ứng tuyển làm quản lý kí túc xá sao? Nếu hắn ta có thể trở thành quản lý kí túc xá của ta, vậy có thể kiểm tra việc điểm danh của ta rồi!”

“Hắn ta đẹp trai quá, đỡ ta… đỡ ta một chút…”

“……”

Sở Vân Hiên không có gì khác, chỉ có gương mặt này là vô địch.

Nếu không, những nữ võ giả tu vi không thấp kia, cũng không thể nào theo đuổi hắn.

Những nữ sinh này nhìn thấy hắn, quả thực quá dễ dàng động lòng rồi.

“Ngươi… ngươi điên rồi sao! Nơi này là Thiên Hoa Đại học! Ngươi dám đánh ta?”

Giang Hạo che mặt, không thể tin nổi nhìn Sở Vân Hiên.

Điên rồi sao?

Ở bên ngoài ngươi – Sở Vân Hiên ngang ngược càn rỡ cũng coi như xong!

Đây là Thiên Hoa Đại học, học phủ cao cấp nhất Thiên Hoa thành đấy!

Hắn vạn vạn lần không ngờ tới, Sở Vân Hiên lại dám ở đây, trước mặt nhiều người như vậy ra tay với hắn.

Sở Vân Hiên đi tới, giơ chân đá hắn ngã xuống đất.

“Đánh ngươi thì sao?”

Ầm——

“A? Ta đánh ngươi thì sao nào?”

Ầm——

“Ta chính là đánh ngươi đấy, thì đã sao?”

Ầm——

Mỗi một câu nói ra, Sở Vân Hiên đều giơ chân đá hắn một cái.

Đá đến mức Giang Hạo kêu la thảm thiết không ngừng.

“Phì, ta đã nói rồi, sau này gặp ta, ngoan ngoãn cúi đầu làm người cho ta. Vốn dĩ ta đã không thèm nhìn tới ngươi, ngươi còn cố tình đâm đầu vào.”

Sở Vân Hiên nhổ một bãi nước bọt.

Xung quanh, đám nữ sinh kia đều dùng ánh mắt si mê nhìn Sở Vân Hiên.

“Đánh hay lắm, ca ca đánh hay lắm.”

Một nữ sinh chạy tới bên cạnh Sở Vân Hiên, thuận chân đá Giang Hạo một cái, sau đó si mê dựa sát vào người Sở Vân Hiên.

“Ca ca, huynh đẹp trai quá, huynh thật bá đạo, ta thích huynh chết mất.”

Một nữ sinh khác chen vào: “Tránh ra, ta thích hắn trước, ca ca, huynh có thể cho ta số điện thoại được không?”

Lại một nữ sinh khác chen vào: “Ca ca, huynh rảnh không? Huynh có thể tới nhà ta, ta mát xa cho huynh nhé.”

Giang Hạo cắn răng bò dậy, nhìn Sở Vân Hiên đang bị rất nhiều nữ sinh vây quanh, hắn ngây người ra.

Không phải chứ…

Hắn bị đánh đấy.

Bị đánh trước mặt bao nhiêu người đấy!

Các người đang làm gì vậy hả?

Chẳng lẽ không có ai ra mặt bênh vực lẽ phải sao?

Còn có thiên lý hay không vậy!

“Phiền các vị tránh đường một chút, cô nương muốn mát xa ở lại.”

Sở Vân Hiên cười nói.

“Yeah!”

Nữ sinh kia lộ ra nụ cười vui vẻ, thuận thế khoác lấy cánh tay Sở Vân Hiên.

Những nam sinh bên cạnh đều ghen ghét đến nghiến răng nghiến lợi.

Đẹp trai là có thể muốn làm gì thì làm sao?

Mẹ kiếp!

Nhưng mà, bọn họ đều là tân sinh viên vừa vào trường, một chút tu vi cũng không có.

Bọn họ cái gì cũng không dám làm!

“Chậc chậc, lâu rồi không gặp tân sinh viên nào ngông cuồng như vậy.”

Một giọng nói truyền đến, chỉ thấy một nam sinh có thể coi là đẹp trai đang ôm eo một nữ sinh, vừa cười vừa đi tới.

“Sử ca.”

Giang Hạo nhìn thấy người đến, vội vàng chạy tới, chỉ vào Sở Vân Hiên nói:

“Hắn ta không phải tân sinh viên, hắn ta là tên phế vật không thức tỉnh được, lẻn vào đây.”

“Ồ?”

Sử Khai Văn nhướng mày, nhìn về phía Sở Vân Hiên.

“Một tên phế vật không thức tỉnh được, cũng dám ở Thiên Hoa Đại học kiêu ngạo sao?”

Nói xong, hắn ta liếc mắt nhìn Giang Hạo đang chật vật.

Chương 8: Khi mọi người đều nghĩ ngươi lợi hại, tốt nhất ngươi nên thật sự lợi hại (2/2)

“Hắn đánh?”

“Đúng!”

Sử Khai Văn sau đó hất cằm về phía Sở Vân Hiên, hờ hững nói với Giang Hạo: “Hắn đánh ngươi thế nào, ngươi đánh lại y như vậy cho ta.”

“Cái này…”

Sử Khai Văn tự tin cười: “Yên tâm, hắn không dám trả đòn đâu. Hắn mà dám động tay, ta phế hắn.”

Nói xong, Sử Khai Văn nhìn về phía Sở Vân Hiên, lộ ra nụ cười tự cho là rất đẹp trai nhưng lại ẩn chứa hung ác, hỏi: “Đúng không?”

Sở Vân Hiên: “…”

Mẹ kiếp!

Lại có người trước mặt ta giả vờ ngầu?

Ngay sau đó, Sở Vân Hiên bật cười.

“Ngươi cười cái gì?”

Sử Khai Văn thích thú nhìn Sở Vân Hiên.

Sở Vân Hiên: “Ta cười ngươi diễn sâu quá, ngươi không cảm thấy mình rất ngầu sao? Còn nhìn ta, cười hỏi ta ‘đúng không’?”

“Diễn với ngươi cái gì? Ngươi giả vờ bá đạo cái gì? Tên hề.”

“Phụt…”

Bên cạnh, rất nhiều người ban đầu quả thực bị Sử Khai Văn dọa sợ.

Nhưng nghe Sở Vân Hiên nói, vạch trần tâm lý của hắn, liền cảm thấy buồn cười.

Rất nhiều người cúi đầu nhịn cười.

Ánh mắt Sử Khai Văn ngưng tụ.

“Tốt! Quả nhiên ngông cuồng! Xem ra ta không tự tay dạy dỗ ngươi một trận, ngươi thật sự cho rằng ta là hổ giấy sao?”

Nói xong, hắn đẩy người phụ nữ trong ngực ra, trên người bốc cháy một ngọn lửa.

Khí thế…

Luyện Khí Cảnh cửu tinh.

Xung quanh nhìn thấy linh lực của hắn được giải phóng, sắc mặt liền biến đổi.

Sắp có chuyện lớn xảy ra.

“Hahaha…”

Mà Sở Vân Hiên lại không nhịn được cười to.

“Ngươi cười cái gì nữa!”

Sử Khai Văn chỉ vào Sở Vân Hiên gầm lên.

“Xin lỗi, không nhịn được. Thì ra ngươi chỉ là Luyện Khí Cảnh cửu tinh, với lời nói và biểu cảm vừa rồi, ta còn tưởng ngươi là cao thủ Huyền Thiên Cảnh nào đó đang bày mưu tính kế cơ, hahaha!”

Phụt…

Cô gái được gọi là Tiểu Vũ cúi đầu không nhịn được bật cười.

“Ta * mẹ ngươi!”

Nói xong, Sử Khai Văn tức giận mắng một câu, nắm đấm bốc cháy ngọn lửa lao thẳng về phía Sở Vân Hiên.

“Chờ chút, chờ chút!”

Sở Vân Hiên cười đưa tay ngăn hắn lại.

“Sợ rồi?”

“Không, không phải. Ta chỉ thấy buồn cười quá thôi. Cái đó… Tiểu Vũ, lại đây.”

Sở Vân Hiên vẫy tay về phía cô gái mà hắn vừa ôm.

Sử Khai Văn: ???

Hắn ngơ ngác nhìn cô gái.

Chỉ thấy Tiểu Vũ bĩu môi, sau đó khóc lóc chạy về phía Sở Vân Hiên.

“Hu hu hu, Vân Hiên ca ca, em nhớ anh, xin lỗi anh. Anh đá em, em buồn quá nên mới tìm đại một người bạn trai, em cố ý chọc tức anh đấy, hu hu hu, xin lỗi anh.”

Mọi người: ???

Sử Khai Văn: ???

“Khụ khụ…”

Sử Khai Văn bị linh lực phản phệ, không nhịn được ho khan một tiếng, ôm ngực lảo đảo lùi về sau hai bước.

Sở Vân Hiên nhịn không được cười nói: “Hahaha, anh bạn, đừng trách ta cười ngươi. Chủ yếu là lúc nãy nhìn thấy ngươi đi tới, ôm bạn gái cũ của ta, vẻ mặt còn rất kiêu ngạo, ta liền thấy buồn cười, hahaha.”

Những người xung quanh đã bắt đầu cảm thấy xấu hổ thay cho Sử Khai Văn.

Có lẽ trên đời này khó có thể tìm được trường hợp nào mất mặt hơn Sử Khai Văn lúc này.

Thật là thảm, thật là thảm.

“Ta giết ngươi!”

Mất hết mặt mũi, Sử Khai Văn dường như mất hết lý trí.

Nắm đấm mang theo ngọn lửa, bất chấp Sở Vân Hiên có phải người thường hay không, trực tiếp oanh tới.

Tư tư tư…

Lôi điện quấn quanh người Sở Vân Hiên.

Chớp mắt tiếp theo, lôi điện nuốt chửng ngọn lửa, Sử Khai Văn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

“Ầm…”

Mọi người trợn tròn mắt.

Hả?

Không phải Giang Hạo nói hắn là phế vật không thức tỉnh được sao?

Một chiêu đánh bại Sử Khai Văn?

Hắn còn là Lôi thuộc tính?

Giang Hạo càng thêm không dám tin.

“Cái gì? Luyện Khí Cảnh thập tinh? Hắn từ khi nào đã là Luyện Khí Cảnh thập tinh?”

“Đinh… Chúc mừng ngươi đánh bại Luyện Khí Cảnh cửu tinh, nhận được phần thưởng [Tu vi tăng lên Minh Khiếu Cảnh nhất tinh], [50 điểm thuộc tính tự do phân bổ].”

Sở Vân Hiên bước tới bên cạnh Sử Khai Văn đang ngơ ngác.

“Nhớ kỹ, khi mọi người đều cho rằng ngươi lợi hại, tốt nhất ngươi nên thật sự lợi hại.”

Nói xong, Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn Giang Hạo đang ngẩn người.

Giang Hạo thót tim.

“Bốp…”

Sở Vân Hiên giơ tay tát một cái.

“A…”

Giang Hạo kêu thảm một tiếng.

Sở Vân Hiên nghênh ngang rời đi.

Chương 9: Hắn đánh ta, hắn còn phải nói cám ơn ta (1/2)

Sở Vân Hiên đi trên con đường của đại học Thiên Hoa.

Cô gái mát xa và Tiểu Vũ đều đã bị hắn đuổi đi.

Nhưng bởi vì hắn thực sự quá đẹp trai, cứ như vậy đi, luôn có một số nữ sinh ngại ngùng lại bắt chuyện.

Đã quen rồi.

Hắn vì sao lại đến đại học Thiên Hoa?

Chính là vì 【Hệ thống Kẻ Bại Trận】.

Đại học Thiên Hoa, nơi tụ tập của võ giả.

Hắn phải tận khả năng đánh bại càng nhiều người càng tốt.

Hệ thống chỉ có thời gian một ngày, không thể lãng phí.

Đánh bại Sử Khai Văn, cảnh giới của hắn đã tăng lên Minh Khiếu Cảnh, cũng càng thêm tự tin.

“Hệ thống, phân phối năm mươi thuộc tính vào lực lượng.”

“Ting… Phân phối thành công.”

Sở Vân Hiên lại nhìn vào thuộc tính của mình.

【Ký chủ】: Sở Vân Hiên

【Tuổi】: 18

【Tiểu đệ đệ】: 18

【Chủng tộc】: Nhân tộc

【Cảnh giới】: Minh Khiếu Cảnh nhất tinh

【Thuộc tính】: Lôi

【Lực lượng】: 253 (Minh Khiếu Cảnh nhất tinh trung bình: 200)

【Tốc độ】: 201

【Thể phách】: 200

【Linh lực】: 2000

【Tinh thần】: 180

【Thiên phú kỹ】: Không

【Phần thưởng】: Lôi thuộc tính, Thần cấp tu luyện thiên phú…

Có thuộc tính cộng điểm, thuộc tính của hắn trong tương lai có thể vượt xa võ giả cùng cảnh giới.

Hiện tại, lực lượng của hắn đã mạnh hơn bốn phần so với cùng cảnh giới.

“Như vậy, bây giờ phải đi đánh bại Minh Khiếu Cảnh, phần thưởng mới phong phú một chút.”

Nhưng mà suy nghĩ lại, có thể thuận tay dễ dàng đánh bại kẻ yếu hơn mình cũng được.

Dù sao hệ thống cũng không có giới hạn số lượng.

“Lớp sơ cấp một.”

Sở Vân Hiên nhìn tấm biển hiệu lớp học suy nghĩ một chút.

Lớp sơ cấp hẳn là lớp học của võ giả nhập học trong vòng một năm.

Tân sinh sẽ ở lớp tân sinh.

Vậy thì, toàn bộ lớp sơ cấp một này, hẳn là đều là Luyện Khí Cảnh.

Sở Vân Hiên đi tới cửa.

Một vị đạo sư dường như đang giảng bài cho bốn năm mươi người bên trong.

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Sở Vân Hiên.

Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn.

Ta kháo!

Bên trong này còn có mấy nữ sinh quen thuộc.

“Vân Hiên ca ca.”

Nhìn thấy Sở Vân Hiên đột nhiên xuất hiện ở cửa lớp học, trong lớp một, mấy nữ sinh lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.

Bọn họ đều hiểu lầm Sở Vân Hiên là cố ý đến tìm bọn họ nối lại tình xưa.

“Có chuyện gì sao?”

Đạo sư lớp một lên tiếng hỏi.

Sở Vân Hiên sờ sờ mũi, hỏi: “Xin lỗi, ta hỏi một chút, các ngươi có thiếu người luyện tập không?”

“A?”

Mọi người nhìn nhau.

Đạo sư hỏi: “Ngươi có ý gì?”

“Nói đơn giản, ta muốn khiêu chiến các học viên lớp một, không biết có được không? Nếu quấy rầy thì thôi vậy.”

Lời này vừa nói ra, khiến cho nam sinh lớp sơ cấp một đều không chịu nổi.

“Mẹ nó! Cái thứ gì? Cuồng vọng như vậy?”

“Giả vờ cái gì? Khiêu chiến đến tận đầu ta rồi?”

“Ta tới! Đừng cản ta! Đều mẹ nó đừng cản ta.”

“Không ai cản ngươi, ngươi đi đi.”

“Khụ khụ… Nói đùa nói đùa.”

Đạo sư nhíu mày.

“Ngươi là lớp nào?” Hắn hỏi.

“Ta là học sinh vừa tốt nghiệp trường trung học Đức Tài.”

Đạo sư nghe xong cười một tiếng: “Tân sinh à?”

“Không không không, không thi đậu đại học.” Sở Vân Hiên lắc đầu nói.

“A?”

Lần này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Đạo sư chỉ vào huy hiệu học viện trên ngực Sở Vân Hiên, hỏi: “Vậy huy hiệu học viện trên ngực ngươi là?”

Sở Vân Hiên sờ sờ huy hiệu, nói: “Đây là tỷ tỷ ta cho ta, nói ta đeo nó có thể ra vào học viện Thiên Hoa, nếu có đạo sư đồng ý, có thể dự thính.”

Các học viên nhìn nhau.

“Không phải, vậy ngươi giả vờ cái gì?”

“Đại học võ giả cũng không thi đậu, ngươi sợ là chưa thức tỉnh thành công đi?”

“Có ý gì? Không cam tâm, không tin tà? Muốn dùng phàm thai thử nghiệm cường độ của võ giả? Chậc, xem thường ai đây?”

“Lý đạo sư, ta tới!”

Một nam sinh đứng dậy.

Lý đạo sư gật gật đầu: “Được, vậy ngươi đi đi, chú ý chừng mực, những người khác tiếp tục lên lớp.”

Rõ ràng, Lý đạo sư không để Sở Vân Hiên vào mắt.

“Mời.”

Sở Vân Hiên cùng nam sinh kia đi ra ngoài.

Lý đạo sư: “Tiếp theo ta muốn giảng chính là yêu thú có độc trên Lam Tinh, thường gặp nhất…”

“A ——”

Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết từ cửa truyền đến.

Chương 10: Hắn đánh ta, hắn còn phải nói cám ơn ta (2/2)

Lý đạo sư nhíu mày, trên mặt lộ vẻ bất mãn hô lên: “Trương Mãnh, chẳng phải ta đã dặn ngươi chú ý chừng mực sao? Sao lại ra tay nặng như vậy?”

Hắn sau đó nhìn về phía cửa.

Trương Mãnh ôm ngực, tóc bị sét đánh thành đầu đinh.

Hắn vẻ mặt đau khổ nói: “Ta bị lừa rồi, Lý đạo sư, tên này giả heo ăn thịt hổ! Ta bị hắn miểu sát, chết tiệt!”

Lý đạo sư: “…”

Mọi người: “…”

Oà ——

Tất cả mọi người lớp sơ cấp một ồ lên, đều đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sở Vân Hiên đi tới.

“Ting… Chúc mừng ngươi đánh bại Luyện Khí Cảnh bát tinh, nhận được phần thưởng 【Cảnh giới tăng lên một tinh】, 【Tốc độ thuộc tính +20】.”

“Cái kia… Còn ai nữa không?”

Sở Vân Hiên gãi đầu hỏi.

Khóe miệng Lý đạo sư run rẩy, hỏi:

“Chẳng phải ngươi nói ngươi không thi đậu đại học sao? Một chiêu miểu sát Luyện Khí Cảnh bát giai, còn là Lôi thuộc tính?”

“Thật đấy, vừa rồi vào cổng trường còn bị làm nhục.” Sở Vân Hiên thành thật nói.

“Ta xoa!”

“Quá giả trân! Mẹ nó! Thực sự là quá giả trân! Ta không chịu nổi!”

“Mẹ nó! Ta tới!”

“Triệu Hoài, ngươi là Luyện Khí Cảnh thập tinh, xử hắn!!”

Lý đạo sư gật đầu: “Ừm, Triệu Hoài đi thử xem.”

Triệu Hoài bước ra.

“Tới! Để ta xem ngươi rốt cuộc có bản lĩnh gì!”

Triệu Hoài vừa lên đã túm lấy cổ áo Sở Vân Hiên, muốn lôi hắn ra ngoài dạy dỗ một trận.

“Không cần đâu.”

Sở Vân Hiên nói.

“Haha, xem, biết sợ ta Luyện Khí Cảnh thập tinh rồi.”

Triệu Hoài cười lớn.

Sở Vân Hiên nói: “Ý ta là, không cần phiền phức như vậy, hay là các ngươi cùng lên đi.”

Mọi người: ???

Oà ——

“Má ơi! Hắn thật cuồng vọng! Aaaaa!!”

“Được! Ngươi nói đấy nhé! Ngươi tự nói đấy nhé! Đừng có hối hận!”

“Mẹ nó! Ta không nhịn nổi nữa, quá giả trân! Từ đâu ra tên giả trân như vậy!”

“Tới! Đừng có hối hận!”

“Oa! Vân Hiên ca ca thật đẹp trai!”

“…”

Một đám nam sinh tức giận xắn tay áo đi ra.

Lý đạo sư nhìn các học viên của mình: “Các ngươi…”

“Lý đạo sư, thầy không cần quản, đây là chuyện liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông!”

Sau đó, đám nam sinh đẩy Sở Vân Hiên ra ngoài.

“Tới! Đánh thế nào?”

Bọn họ đứng trước mặt Sở Vân Hiên.

“Trực tiếp cùng lên đi.”

Sở Vân Hiên nói.

“Má ơi! Mẹ nó, ta hôm nay không khách sáo nữa! Anh em, cùng lên, ta muốn xem hắn có thể ngông cuồng đến mức nào!”

“Lên!”

Vút vút vút ——

Từng võ giả phóng thích linh lực, lao về phía Sở Vân Hiên.

“Lôi thuộc tính!”

Tí tách tí tách ——

Lôi điện quấn quanh, sau đó tràn về phía trước.

Mười mấy nam sinh đi đầu, bất kể là hỏa diễm, hay là mộc thuộc tính quấn quanh, đều bị lôi điện phá hủy trong nháy mắt.

Lý đạo sư dựa vào tường.

“Minh Khiếu Cảnh nhị tinh? Còn là Lôi thuộc tính… Không phải… Vậy dựa vào cái gì mà không thi đậu đại học?”

Hắn thật sự không hiểu nổi.

Sự áp chế về cảnh giới, sức phá hoại của Lôi thuộc tính, khiến bọn họ căn bản không thể chống đỡ.

Lý đạo sư trơ mắt nhìn các nam học viên của mình lần lượt ngã xuống.

Minh Khiếu Cảnh nhị tinh, lại là Lôi thuộc tính, chỉ cần đảm bảo không bị đánh trúng, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Trong đầu Sở Vân Hiên liên tục vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Các loại điểm thuộc tính tăng lên.

Cũng được thưởng thêm một bậc tu vi, tu vi đã đạt tới Minh Khiếu Cảnh tam tinh.

Thật sảng khoái!

“Đa tạ các vị!”

Sở Vân Hiên chắp tay với bọn họ.

“A?”

Những nam sinh bị Sở Vân Hiên đánh bại đều ngơ ngác.

Sau đó, bọn họ nhìn Sở Vân Hiên cứ như vậy bỏ đi.

“Hahaha chết tiệt! Nhục nhã! Ta bị hắn hành hạ, hắn còn muốn cảm ơn ta? Aaaaa!!”

Lý đạo sư nhíu mày, nhìn Sở Vân Hiên rời đi.

Sau đó, trơ mắt nhìn Sở Vân Hiên g

õ cửa lớp sơ cấp hai.

Khóe miệng Lý đạo sư giật giật.

Hắn muốn làm gì?

Chẳng lẽ hắn muốn đánh bại toàn bộ lớp sơ cấp?

Một lát sau, hắn trơ mắt nhìn mấy chục nam sinh lớp hai, hùng hổ chạy ra.

Tí tách tí tách ——

“A ——”

Lý đạo sư bất đắc dĩ lắc đầu.

(Luyện Khí Cảnh, Minh Khiếu Cảnh, Huyền Thể Cảnh, Huyền Thiên Cảnh, Thần Thông Cảnh, Pháp Tắc Cảnh, Lĩnh Vực Cảnh, Thiên Tôn Cảnh, Thần Hoàng Cảnh và Thiên Đạo Cảnh, mỗi đại cảnh giới lại chia thành nhất tinh đến thập tinh.)

tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé bạn :)☣ Bạn vui lòng f5 hoặc load lại bộ truyện để cập nhật link audio mới nhất nhé :)☣ Mình vừa fix 50 bộ truyện do quá tải dẫn đến nghẽn tắc...!☣ Các bạn yên tâm sẽ khắc phục nhanh thôi :)☣ Mọi người f5 load lại trang nhé :)☣ À mình check cdbc t169 vs nghịch thiên tà thần vẫn nghe audio nhé ( bạn f5 lại nhé hoặc tải lại trang nhé )☣ Rất Mong mọi người thông cảm ^^
https://audiosite.net
Rất Mong mọi người thông cảm...!☣Mình Đã fix lại nhé, mình sẽ mở thêm sv bên HK để tránh trường hợp lỗi không mong muốn.☣SV US audio đang quá tải hiện tại đang bảo trì nâng cấp nhé..!☣Hội của mình sẽ cố gắng trong 3 ngày tới up lên 3 sever US + SGD + Hk☣Rất Mong mọi người đăng ký thành viên để cải thiện chất lượng audo, và lựa chọn sever nào cảm thấy nhanh nhé ^^!☣Các bạn đổi sever ở cuối danh sách phát audio ( nếu cả 3 sv đều lỗi vui long báo lỗi ở cuối bài viết tụn mình khắc phục nhanh nhất nhé )☣Ngoài ra các đạo hữu không đăng ký thành viên thỉnh thoảng lỗi audio ( đạo hữu vui lòng tải lại bộ truyện mình đang nghe, tốt nhất nghe 1 đến 2 tập load lại bộ truyện rồi click nghe tiếp là audio luôn hoạt đông tốt nhất nhé )☣ Thân ái
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 tuần trước
Mình thích suy nghĩ của bạn ^^!Thật ra cái này không có gì lạ cả ( Đây motyc thui bạn...)Còn bạn thích thể loại Tiên Hiệp "Sắc" mình để cử bộ truyện nóng " Hot " Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( bao hay , bao hấp dẫn) ☣ Tuy nhiên xin cân nhắc khi đọc lẫn nghe ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 tuần trước
Cảm ơn bạn thông báo mình đã check lại :)Cái này mình eitd dịch thiếu gửi cho bạn Hà Thu làm audio thiếu nhé ...^^Mình vừa eidt lại đã gửi cho bạn trang bổ sung nhé :)Chậm nhất ngày mai hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Kevin 3 tuần trước
Sao truyện tiên hiệp nào chơi gái cũng vì Xuân dược,xong rồi im lặng ra đi,còn để hơn đi …..
https://audiosite.net
Chào bạn giang ^^!☣Vấn đề này web mình vẫn còn chút khuyết điểm mình đã bàn bạc bên thiết kế web, họ sẽ cân chỉnh trong thời gian tới nhé bạn.☣Ừm hiện tại "Nghe Tiếp" Nó hoạt động tốt khi bạn đang nghe 1 bộ truyện nào đó mà bị gián đoạn hoặc tạm dừng... ☣vd: bạn đang nghe tập 6 khoảng 15' bộ truyện "Tà Thiếu Dược Vương" audio lg hoặc gián đoạn bạn có thể f5 ( hoặc load lại trang ) mặc định sẽ hiện thị tập 6 bạn chỉ click vào là nghe tiếp đúng đoạn bạn đang nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo đã fix cập nhật tập nhật nhé^^
https://audiosite.net
Lê Thị Giang 3 tuần trước
Làm sao biết lần trước mình đã nghe đến đâu vậy ad?
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn đã thông báo ...^^
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại tập 85 + 86 :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo..!Truyện đã fix lại nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^! Đã fix lại nhé khanghuy98☣ Ngoài ra như tối qua đã như đã hứa cac fan Telegram -☣-> Việt Nam Vô Địch <--☣- ☣ Mình đã cập lại sever singapore audio...từ hum này đến 30 tết sẽ cập nhật lại ( up mới )☣ 3526 bộ truyện sẽ gửi đến các bạn trong thời gian ngắn nhất vs audio chất lượng đường truyền tốt nhất ☣ Rất mong các bạn ủng hộ tụn 1 like + 1 share đến bạn bè cùng sở thích nghe audio truyện nhé ^^!☣ Thân Ái