1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 410

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 410

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2834: Thân phận không rõ (1)

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu. Lúc này xe đến, hắn lên xe rời đi.

Về trong nhà, buồng vệ sinh mở đèn, Diệp Thiếu Dương tò mò đi vào, thấy là Qua Qua đang nghịch máy nước ấm, Trần Duyệt đứng ở bên cạnh, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, có chút xấu hổ.

“Mẹ ta muốn tắm, nhưng cô ấy không biết dùng thứ này, ta xử lý giúp cô ấy một chút.” Qua Qua giải thích.

“Ồ.” Diệp Thiếu Dương xoay người vào nhà, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại mò đến buồng vệ sinh, hỏi Trần Duyệt: “Cô không phải nói cô trừ thân thế của mình, thường thức gì khác cũng không nhớ sao?”

“Đúng vậy, nhà lầu, ô tô các thứ, tôi đều từng gặp, nhưng tôi chưa từng dùng loại đồ vật này.”Trần Duyệt chỉ vào máy nước nóng nói.

Máy nước nóng cũng chưa từng dùng?

Ngay cả trên Mao Son của mình trước kia cũng từng lắp máy nước nóng năng lượng mặt trời, chẳng lẽ chỗ cô ấy ở so với Mao Sơn còn lạc hậu hơn? Quả thực không dám tưởng tượng.

Nằm ở trên giường, Diệp Thiếu Dương lại thử liên hệ Chu Tinh Như, kết quả wechat không được, gọi điện thoại di động cũng tắt.

Vừa nghĩ đến bộ dáng cô ấy vẫy tay lúc chia tay, trong lòng Diệp Thiếu Dương liền đặc biệt khó chịu, đành phải đi thổ nạp, mượn nó để giải quyết phiền muộn trong lòng, thổ nạp vài chu thiên, cảm xúc quả thực đã dịu đi rất nhiều.

Diệp Thiếu Dương bắt đầu suy tư chuyện tương lai… Bất tri bất giác liền nghĩ tới Trần Duyệt, chuyện thứ nhất, đương nhiên chính là làm rõ thân phận của cô trước, Diệp Thiếu Dương nghĩ trước nghĩ sau, quả thật đã nghĩ ra một biện pháp.

Sáng sớm hôm sau, hắn điện thoại liên hệ Tạ Vũ Tình, đưa ra cách nghĩ của mình.

“Cậu muốn thông qua tư liệu hộ tịch của cô ấy để tìm cô ấy? Nhưng cô ấy chưa chắc tên là Trần Duyệt, cho dù đây là tên thật, cái tên này cũng quá bình thường, không biết các nơi trong cả nước có bao nhiêu người.” Tạ Vũ Tình giải thích.

“Nói như vậy, không có cách nào nữa?”

Tạ Vũ Tình suy nghĩ một phen, nói: “Có thể thử vân tay. Nước chúng ta mười năm nay luôn luôn thu thập vân tay, đại bộ phận mọi người đều đã ghi lại, cậu hẳn là cũng từng lấy rồi chứ.”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen nói: “Hình như lúc ở Mao Sơn, công an hộ khẩu địa phương từng lên núi lấy.”

“Đúng vậy, bây giờ lần đầu tiên làm chứng minh thư đều sẽ thu thập vân tay, tuy cũng có rất nhiều người không lấy, nhưng có thể thử một lần. Giờ cậu đem cô ấy mang đến đi. Đúng rồi các cậu ăn Cơm chưa.”

Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ vừa dậy. Tạ Vũ Tình nói mình cũng chưa ăn, bảo hắn mang theo Trần Duyệt, cùng đi ăn hàng bánh bao thịt to.

Diệp Thiếu Dương đi gốcửa phòng của Trần Duyệt, Trần Duyệt đã sớm tỉnh lại, Diệp Thiếu Dương nói ra kế hoạch của mình, Trần Duyệt cũng muốn làm rõ thân phận của mình, vui vẻ đồng ý, lập tức muốn theo hắn ra ngoài.

“Thế này không được, cô phải thay bộ quần áo.” Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ cổ trang trên người cô, mặc quả thật đẹp, nhưng cảm giác xuyên việt quá mạnh mẽ, đi ra ngoài thấy hơi quái.

“Tôi không có quần áo.”Trần Duyệt nói, cô là tay không trở về. Chỉ một bộ quần áo này trên người.

“Tôi có mà.”

“Tôi chung quy không thể mặc quần áo nam nhân.”

“Ai bảo cô mặc quần áo nam nhân.”

Quần áo của Nhuế Lãnh Ngọc đựng đầy vài ngăn tủ, Diệp Thiếu Dương mở ra bảo cô tự mình chọn, kết quả nhìn vật mà nhớ tới người, đứng ở một bên ngây người ra, quyết định mình cần lập tức đi gặp Nhuế Lãnh Ngọc, thuận tiện đi tìm Đạo Phong.

Trần Duyệt chọn một ít quần áo, vào phòng thay xong đi ra một cái áo lông cao cổ, phía dưới là quần bò cùng giày thể thao, bên ngoài khoác một cái áo gió vàng nhạt.

Diệp Thiếu Dương là lần đầu tiên nhìn thấy cô mặc quần áo hiện đại, quả thật rất không tồi, lại cầm một cái khăn quàng cổ của Nhuế Lãnh Ngọc cho cô, Trần Duyệt tự mình soi gương, nói: “Đây là quần áo của bạn gái anh sao.”

“Đúng.”

“Cô ấy rất có ánh mắt.”Trần Duyệt tán dương.

Ở tiệm bánh bao gặp được Tạ Vũ Tình.

“Hai người gọi món, chị gọi rồi.” Tạ Vũ Tình lấy ra một cái túi tay cầm, ném cho Diệp Thiếu Dương, “Nặng quá, cậu tự mình cầm đi.”

“Cái gì vậy?”

“Trời lạnh, mua cho cậu cái áo khoác, cậu thử trước, không thích hợp cậu tự mình đi đổi.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương ấm áp, lập tức lấy ra thay, là một cái áo khoác màu đen, mặc còn rất vừa người.

Đã lâu chưa ăn bánh bao thịt to, Diệp Thiếu Dương gọi ba vị, cùng một bát sữa đậu nành, bên kia Trần Duyệt nói mình không ăn thức ăn mặn, gọi bánh bao rau hẹ trứng gà.

“Cô vì sao không ăn mặn?” Tạ Vũ Tình rất tò mò.

“Không biết, trong trí nhớ của tôi, hình như chưa từng ăn thịt.”

“Cô sẽ không là…” Tạ Vũ Tình vốn định nói hai chữ “ni cô”, nhưng nhìn thấy một mái tóc dài thật dày của cô, nhịn xuống chưa nói.

Bánh bao thịt lớn vẫn ngon như vậy, Diệp Thiếu Dương và Tạ Vũ Tình vừa ăn vừa nói chuyện, hai vị bánh bao xuống bụng, ăn uống no đủ, vài người cùng nhau tới sở cảnh sát.

Tạ Vũ Tình bảo Diệp Thiếu Dương và Qua Qua ở lại văn phòng của cô, bản thân mang theo Trần Duyệt đi tra dấu vân tay.

Diệp Thiếu Dương ở lại văn phòng của cô nhàm chán, lại thử gửi wechat cho Chu Tĩnh Như, vẫn không có đáp lại, lại xem nhóm bạn bè của cô, trái lại đã đổi mới một dòng:

Là một tấm ảnh chụp ảnh chụp là người khác chụp, bóng lưng một cô nương, đứng ở bờ biển, hai tay giơ lên cao thành một chữ “V”, phía dưới phối với một câu văn tự:

Chúc phúc bản thân, một lần nữa lên đường.

Diệp Thiếu Dương cẩn thận phân biệt, nhìn từ bối cảnh thật đúng là Chu Tĩnh Như.

Nhìn thấy ảnh chụp này, trong lòng Diệp Thiếu Dương có chút chua xót, nhưng cũng cao hứng cho Chu Tĩnh Như, ít nhất là cái khởi đầu mới.

Buông di động, Diệp Thiếu Dương đi đến trước cửa sổ đứng một lúc, đột nhiên phía sau có người đẩy cửa tiến vào, Diệp Thiếu Dương nhìn lại, là một nam cảnh sát rất lớn tuổi, có chút quen mặt, hình như từng gặp ở nơi nào?

“Diệp Thiếu Dương, sao cậu lại ở đây.” Cảnh quan mỉm cười, lão tự nhiên không nhìn thấy Qua Qua tồn tại.

Ông ta quên mình?

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một phen, đột nhiên nhớ tới thân phận của lão, móa, đây không phải cha của Tạ Vũ Tình sao, cục trưởng cảnh sát thành phố này, lúc trước từng gặp một lần.

“A, bác Tạ, bác… Sao ngài lại đến đây.”

“Tôi tìm Vũ Tình có chút việc, cậu cứ ngồi đi.”Tạ sở trường tự mình đi đến ngồi xuống trên chỗ của Tạ Vũ Tình, hỏi Diệp Thiếu Dương đi đâu. Diệp Thiếu Dương nói có người bạn cần làm giám định dấu vân tay, Tạ Vũ Tình đã dẫn cô ấy đi, bản thân ở đây chờ.

Tạ sở trường cũng chưa hỏi sâu, đánh giá Diệp Thiếu Dương, nói chuyện phiếm với hắn một hồi, hỏi tình hình gần đây vân vân, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ tùy tiện trả lời, đang lúc trò chuyện, Tạ Vũ Tình đẩy cửa tiến vào, liếc một cái nhìn thấy cha cô, sửng sốt một phen, đem Trần Duyệt kéo vào, đồng thời hỏi cha cô có chuyện gì.

“Vẫn là sự kiện đó, con cân nhắc thế nào, danh ngạch tương đối gấp, cho cho cái kết quả, bố còn đi thao tác.”

Vẻ mặt Tạ Vũ Tình có chút mất tự nhiên, nói: “Để sau này con đi tìm bố nói đi, con… Còn cần cân nhắc một phen, với lại con bây giờ có chính sự.”

Tạ sở trường đứng dậy, đánh tiếng với Diệp Thiếu Dương, mời hắn không có việc gì thì tới nhà ngồi chơi chút vân vân, sau đó rời đi.

“Danh ngạch gì thế?” Chờ ông đi rồi, Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi Tạ Vũ Tình.

“Không có gì, nói cậu cũng không biết đâu, nói chính sự.” Tạ Vũ Tình nhìn thoáng qua Trần Duyệt, nói: “Vân tay đối chiếu khớp rồi, quả thật đã tìm được thân phận cô ấy!”

Diệp Thiếu Dương và Qua Qua đều kinh ngạc.

Chương 2835: Thân phận không rõ (2)

Tạ Vũ Tình đem một tờ giấy A4 đưa cho hắn, bên trên in một tờ tư liệu chứng minh thư, Diệp Thiếu Dương xem ảnh chụp trước, là Trần Duyệt, sau đó xem tư liệu:

Tên họ: Trần Duyệt, giới tính: nữ, dân tộc: Hán, sinh nhật: 29/11/1994, trình độ văn hóa: sơ trung. Nghề nghiệp: tự do.

Địa chỉ gia đình: hộ 6 tổ 3 khu Điền Trại thành phố Tất Tiết tỉnh Quý Châu.

Đây là tư liệu của Trần Duyệt?

Cô ấy quả thật tên là Trần Duyệt, mặc dù đến thế giới hư ảo, cô ấy cũng chưa đổi tên. Diệp Thiếu Dương cảm thấy điều này có chút quái dị, nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn. Lại đọc kỹ tư liệu mấy lần, ánh mắt dừng ở trên ngày sinh, kinh ngạc ngây người.

“Làm sao vậy, có vấn đề gì?” Tạ Vũ Tình nhịn không được hỏi.

Diệp Thiếu Dương nhìn Trần Duyệt một cái, giật mình nói: “Chị thế mà lớn hơn tôi.”

Tạ Vũ Tình nói: “Cái này có gì, cậu nhìn qua so với cô ấy già hơn nhiều.”

“Tránh ra, tôi là nói, cùng năm cùng tháng cùng ngày sinh!” (chú, chuyện xưa chương thứ nhất xảy ra một chút chỉnh sửa về thời gian, tránh cho rất nhiều nơi phía sau xuất hiện mâu thuẫn có liên quan tuổi của Thiếu Dương, đây là tuổi chính thức sau khi chỉnh sửa)

Ba người đều giật mình.

Sau một lúc, Tạ Vũ Tình nói: “Cái này… Ý nghĩa gì?”

“Tôi không biết.” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm, hắn quả thực không biết đây là vì sao, sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, cái này cũng quá khéo rồi nhỉ? Diệp Thiếu Dương cảm thấy, cái này đại khái không phải trùng hợp gì cả, nhưng trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra có liên hệ gì sau lưng, đành phải tạm thời đặt xuống, xem tin tức khác của cô.

Cô là người Quý Châu. Hơn nữa xem phía sau tổ mấy hộ mấy vân vân, hẳn là nông thôn.

Diệp Thiếu Dương hỏi Trần Duyệt đối với địa chỉ này có ấn tượng hay không, Trần Duyệt tỏ vẻ không có ấn tượng gì.

“Cái này đơn giản, cậu đi cùng cô ấy một chút là được.” Tạ Vũ Tình nói, “Tuy địa chỉ trên chứng minh thư không nhất định là chỗ ở thực tế, cũng có thể đã chuyển nhà, nhưng chung quy có thể tìm được manh mối, cậu đi cùng với cô ấy qua xem, khẳng định có thể tìm được nhà cô ấy.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ qua cũng thấy đúng, hơn nữa Trần Duyệt mất trí nhớ, nhìn qua ngơ ngác, một mình thật sự sợ cô ấy đi lạc mất, mình đi cùng cô ấy, thật ra cũng không có gì.

“Nhưng tôi cần đi tìm Đạo Phong trước, sau đó mới đi qua.”

Trần Duyệt đương nhiên không có ý kiến.

Tạ Vũ Tình nói: “Được, vừa lúc tôi cần chuẩn bị hai ba ngày.”

“Chị chuẩn bị cái gì?”

“Chị cũng đi.”

“Chị?” Diệp Thiếu Dương trợn mắt nhìn cô.

“Chị xin nghỉ, vừa lúc cùng nhau đi qua với hai người, thuận tiện coi như du lịch, chị còn chưa từng đi Quý Châu chơi.” Tạ Vũ Tình hướng hắn nhường nhướng mày.

“Được rồi, nếu có thể, tôi chơi với chị một chút.”

Tạ Vũ Tình gật đầu, sau đó mang Trần Duyệt đi làm bù một tấm chứng minh thư lâm thời trước, rồi đưa bọn họ ra ngoài.

“Đúng rồi, Tiểu Như liên hệ với chị chưa?”Trước khi tách ra, Diệp Thiếu Dương hỏi Tạ Vũ Tình.

“Chưa.”

Lúc này xe grab tới, ba người bọn Diệp Thiếu Dương lên xe. Sau khi lên xe, Diệp Thiếu Dương mới nhớ ra, Tạ Vũ Tình trả lời có vấn đề, nếu cô ấy thật sự chưa từng liên hệ với Chu Tĩnh Như, cô ấy nhất định sẽ tò mò mình vì sao hỏi như vậy, mà không phải chi trả lời một câu “chưa”.

Nhưng xe đã chạy, Diệp Thiếu Dương nghĩ lần sau gặp mặt lại hỏi cô.

Giữa trưa, Trương Tiểu Nhị và Diệp Tiểu Manh tới nhà Diệp Thiếu Dương, mang theo Đằng Vĩnh Thanh — lúc trước ở Thừa Đức bọn họ nhìn thấy Đằng Vĩnh Thanh, đều cảm thấy hòa thượng này rất đẹp trai, da mặt lại mỏng, đùa giỡn rất thú vị, vì thế sau khi trở lại Thạch Thành, lập tức đem hắn an bài dừng chân, dẫn hắn đi chơi cùng.

Sau đó Trương Tiểu Nhị làm chỉ huy, Diệp Thiếu Dương đầu bếp, Diệp Tiểu Manh trợ thủ cùng nhau làm cơm, có cả món chay và mặn.Đằng Vĩnh Thanh không phải hoa hòa thượng như Tứ Bảo, kiên trì ăn chay, nhưng vẫn bị Trường Tiểu Nhị trút cho ít bia.

Có hai cô nương này, không khí rất sinh động, ồn ào một buổi trưa, cơm nước xong, hai con sen này kéo Đằng Vĩnh Thanh boss nhỏ này đi dạo phố.

Diệp Thiếu Dương dọn xong bát đũa, đến phòng của mình, sốt ruột không chờ nổi dùng ngọc thạch Tiểu Cửu lưu lại mở ra khe hở hư không, mang theo Qua Qua cùng đi Thanh Minh Giới — Bánh Bao tên xỏ lá này gần đây cũng mê phim, cùng Bích Thanh Thành lập tổ hai người mê phim”, cùng nhau xem phim, đối với mọi thứ khác đều không có hứng thú.

Tối hôm qua nửa đêm còn bởi vì ý kiến không hợp đánh một trận, Bánh Bao không phải đối thủ, bị nhổ một dúm rễ, nhưng vì xem phim, vẫn nhẫn nhục giải hòa với cô…

Bên cạnh sông giáp ranh phòng ngự nghiêm ngặt, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương và Qua Qua xuất hiện, một đại đội binh sĩ lập tức tụ lại, đem bọn họ bao vây nhiều vòng, quát hỏi lại lịch của bọn họ.

Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua, tất cả đều là binh sĩ mặc khôi giáp, không có người của Thanh Khâu son, cũng không có môn phái khác, muốn giải thích cùng trưởng quan khí thế hùng hổ kia, Qua Qua nhảy lên, hai tay chống nạnh, hung tợn nói: “Các ngươi không có mắt à, không nhận ra ta là ai sao, tìm đại nguyên soái của các ngươi đến!”

Trưởng quan đó sửng sốt, nói: “Người nào dám nhắc tới đại nguyên soái.”

“Khốn kiếp, ta là Qua Qua đại gia nhà các ngươi, ngươi chức vị quá thấp, chưa từng gặp ta cũng nên từng nghe tên rồi chứ!”

Trưởng quan đó cứng họng, còn đang sững sờ, một binh sĩ bên cạnh hướng hắn thì thầm vài câu, trưởng quan đó run lên, lắp bắp nói: “Là đại thiếu gia của Liên Minh Bắt Quỷ Qua Qua tiền trưởng phải không?”

“Phen này biết ta là ai rồi!” Qua Qua đắc ý.

Trưởng quan kia hoảng hốt quỳ một gối, “Hóa ra là lão nhân gia ngài, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, tội đáng chết vạn lần, tội đáng chết vạn lần…”

Bên cạnh, các binh sĩ kia cũng quỳ lạy theo.

Hê hê.” Qua Qua làm màu thành công, tâm tình tốt, chủ động tiến lên đem trưởng quan đó đỡ dậy, nói: “Đùa giỡn với người thôi, đừng trách móc nha.”

“Tiểu nhân không dám!”Trưởng quan này được yêu mà sợ, có chút kích động.

“Đúng rồi đại soái của các ngươi đã trở lại rồi chứ?”

“Đúng, ngày hôm qua đã về núi.”Trưởng quan đó nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, “Xin hỏi vị này

là…”

“Hắn chính là lão đại của ta, Diệp Thiếu Dương.”

Quan quân này vừa nghe, hai mắt trợn thật to, lập tức lại muốn quỳ, bị Qua Qua nâng, nói: “Được rồi được rồi, chúng ta lại không tính là trưởng quan trực hệ của ngươi, các ngươi không cần đa lễ.”

Trưởng quan đó nghiêm trang nói: “Vậy làm sao được! Đại soái của chúng ta không chỉ từng một lần nói với chúng ta, gặp bất luận người nào của Liên Minh Bắt Quỷ, đều phải tôn trọng như gặp được hắn, lại nói ngay cả đại soái cũng phải gọi Diệp thiên sứ một tiếng đại ca, tự nhiên là chủ tử của chúng ta đó.”

Bởi vì không quỳ xuống được, đành phải hướng Diệp Thiếu Dương chắp tay, kích động nói: “Diệp thiên sư, tiểu nhân đã sớm nghe nói tênlão nhân gia ngại, hôm nay được gặp thiên nhan, tiểu nhân… tiểu nhân kích động không biết nói gì mới phải.”

Các binh sĩ kia bên cạnh hắn cũng đều ôm sự kính sợ tuyệt đối đánh giá Diệp Thiếu Dương.

Khen mình thế này… Tựa như hoàng đế, Diệp Thiếu Dương xấu hổ không chịu nổi, nói với hắn mấy câu, tỏ vẻ mình muốn đi Thanh Khâu sơn, quan quân kia không dám hỏi nhiều, lập tức tỏ vẻ muốn phái người hộ tống. Diệp Thiếu Dương xin miễn, ở dưới sự cung kính tiễn đưa của nhóm binh sĩ này nhanh chóng đi xa.

Chương 2836: Hỏi (1)

Đến chỗ bọn họ không nhìn thấy, Diệp Thiếu Dương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Cảm giác này, mệt mỏi quá mệt mỏi quá.”

Qua Qua cười nói: “Ngươi mới thể nghiệm một lúc đã mệt mỏi, quân sự mỗi ngày bị người ta thờ như vậy, hắn không phải phiền toái muốn chết.”

“Cho nên ta không phải hắn, ta nhất định không thích hợp làm quan.” Nhưng Diệp Thiếu Dương cũng có thể lý giải, cái gọi là làm gương cho binh sĩ, lăn lộn chung với binh sĩ, đó là lúc đánh trận thu mua lòng người. Làm tướng quân, bình thường nhất định phải giữ uy nghiêm trước mặt thủ hạ, làm người ta kính sợ, như vậy người ta mới có thể bán mạng cho ngươi.

Qua Qua nói: “Lão đại, người biết quân sự vì sao phải lặp đi lặp lại cường điệu tôn kính chúng ta đối với đám thủ hạ này không?”

“Ngươi nói xem.”

“Thứ nhất, nếu hắn không rảnh, nhưng chúng ta cần dùng người, tương lai có thể trực tiếp tìm các thủ hạ này của hắn hỗ trợ, tương đối tiện, thứ hai… Đây là chính hắn nói, nhỡ đâu hắn chết, quân đội hắn vất vả gây dựng ra, ít nhất sẽ không bị người khác lôi đi, còn có thể bán mạng cho Liên Minh Bắt Quỷ.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong, trong lòng cảm khái không thôi.

Cái này đại khái chính là sinh tử chi giao nhỉ, cùng nhau trải qua nhiều lần đau khổ, trải qua sinh tử khảo nghiệm, rèn luyện ra quan hệ.

Lâm Tam Sinh, còn có bọn họ các huynh đệ tỷ muội này, đều là như vậy mà tới.

Diệp Thiếu Dương nhớ tới Tứ Bảo, không biết ga bây giờ thế nào, tuy biết Cưu Ma La Thập không có khả năng hại hắn, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được nhớ mong. Nhưng Hiên Viên sơn, mình khẳng định không đi được, không nói đến Tinh Nguyệt Nô không đội trời chung với mình, mình gần đây đã giết Anh Mị, cùng Hiên Viên sơn — ít nhất là Hiên Viên Thượng Đế một phái này, xem như thù sâu như biển, không chết không thôi.

Không biết họ biết được tin Anh Mị chết, sẽ đối phó mình thế nào? Tám phần là sắp triển khai hành động rồi nhỉ. Diệp Thiếu Dương ở trong lòng nhắc nhở bản thân, sau này phải coi chừng một phen.

Thủ binh Thanh Khâu son thì chỉ liếc một cái đã nhận ra hắn, lập tức phái người đi thông báo cho Tiểu Cửu, mời Diệp Thiếu Dương lên núi.

Đến phía trước yêu cung, A Hoàng cùng A Tử đến nghênh đón, nói là Tiểu Cửu ở trong cung điện, bảo Diệp Thiếu Dương đi vào.

“Ngươi đi chơi với các tỷ tỷ đi.” Diệp Thiếu Dương quay đầu nói với Qua Qua.

Qua Qua hướng hắn thè lưỡi, nói: “Ta không làm kỳ đà cản mũi đâu, nhưng lão đại người cẩn thận cái lưng nhé.”

Cái quỷ gì vậy?

Chờ Diệp Thiếu Dương phản ứng lại, muốn đánh nó đã chạy mất.

Tên ma-c-bông nhỏ này, hóa ra là xem phim nhiều rồi, dơ bẩn thành như vậy!

Diệp Thiếu Dương vén bức rèm che, đi vào yêu cung, lập tức có một mùi thơm mát thấm vào ruột gan truyền đến, là bên trong đốt hương.

Hắn không phải lần đầu tiên đến, đối với yêu cung cũng rất quen thuộc, lập tức đi về phía tu sở của Tiểu Cửu.

Đó là nơi địa hình cao nhất của núi Thanh Khâu, tựa như một cái lộ đài thật lớn, sườn ngoài giáp với vách núi, bốn phía mọc đầy kỳ hoa dị thảo, đối diện lại là thung lũng mây mù lượn lờ, tầm nhìn cực kỳ rộng, tựa như tiên cảnh nhân gian.

Nơi như vậy, Diệp Thiếu Dương tin tưởng ở nhân gian khẳng định có, nhưng cơ bản không có khả năng bị khai phá thành nơi ở, cho dù Jack Ma cũng không làm được.

Cho dù ở Không Giới này, đây cũng là một trong mấy chỗ tuyệt hảo linh khí dư thừa, Diệp Thiếu Dương đi qua, liếc một cái liền thấy được Tiểu Cửu, nằm ở… Đây là bờ cát?

Bên cạnh còn có cái bàn bằng đá, bên trên bày một bộ đồ dùng để uống trà.

Tiểu Cửu mặc một bộ đồ trắng, dùng dải tơ thắt eo, để chân trần, dùng tư thế mỹ nhân ngủ nằm nghiêng ở trong đất cát, tựa như tiên tử.

Nghe được tiếng bước chân, cô xoay người ngồi dậy, vui vẻ gọi Diệp Thiếu Dương đi qua, kéo ngồi xuống ở bên cạnh mình, sau đó tự mình đi pha trà.

“Những thứ này là em bảo người ta ở trên núi hái trà xuân, yêu có thể uống, con người hẳn là cũng có thể, hương vị ngon lắm.”

Tiểu Cửu vừa nói, vừa xách lò lửa nhỏ bùn đỏ đi một cái giếng nước bên cạnh vườn hoa múc nước, sau đó đốt lửa ra dáng, dùng củi lửa đun nước.

“Tốn công như vậy làm gì!” Diệp Thiếu Dương khó hiểu.

“Pha trà mà, em thấy trên sách nói, không thể tham vội, tự nhiên là dùng biện pháp thường quy của nhân gian mà làm, cái lò lửa nhỏ này, còn có đồ dùng uống trà, đều là em bảo A Hoàng kiếm từ nhân gian.”

Diệp Thiếu Dương âm thầm kinh ngạc, nhìn xung quanh, nói: “Em chỗ này sao lại không giống với trước kia?”

“Đúng vậy, bộ dáng ban đầu, em ngắm rất nhiều năm rồi, đã sớm ngắm đủ rồi, em muốn học sở thích của nhân loại, đem nơi này biến thành giống nhân gian hơn. Thế nào, đẹp không?”

“Đẹp thì rất đẹp… Giống như bờ cát nhà nhỏ, nhưng, em sao lại đột nhiên nghĩ đến việc làm những thứ này?”.

Tiểu Cửu mỉm cười, nói: “Nói đến thì dài, Thiếu Dương, em gần đây đang bế quan tu luyện, nhưng em tu luyện thật ra cũng không phải yêu thuật gì. Em ở phương diện này có thể tăng lên không nhiều, em tu là tâm. Đây là một con đường tất cả yêu tinh nghĩ đến chứng đạo phải đi, chính là tìm kiếm bản tâm, tụ thành nhân loại thật sự.”

“Tu thành nhân loại?” Diệp Thiếu Dương nghi hoặc.

Tiểu Cửu từ trên bàn đá lấy mấy loại quả, đút cho hắn ăn, gật đầu nói: “Đúng vậy, bởi vì con người là vạn vật linh trưởng, trên bản chất so với tất cả yêu tinh còn cao minh hơn nhiều, quá trình yêu tinh tu luyện, chính là không ngừng đem bản thân biến thành nhân loại, mô phỏng nhân loại.”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nói: “Em đã rất giống người rồi.”

“Anh cũng nói là giống rồi, mặc kệ bắt chước giống nữa, chung quy là mô phỏng, nói như thế đi, em

trên nội đan không có gì có thể tăng lên nữa, muốn chứng đạo, thiếu chính là một tầng cuối cùng này– đem bản thân biến thành con người thật sự.”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhìn cô: “Làm sao biến thành người thật sự?”

“Không biết.” Tiểu Cửu cười cười, “Chính là không biết, mới cần chậm rãi lĩnh ngộ mà, cho nên em mới đem nơi này làm cho giống nhân gian một chút, trước tiên ở trên cảm giác đem bản thân coi là một con người… Thu hoạch của em còn rất lớn, nhưng chính là một tầng cuối cùng này, mãi không lĩnh ngộ được.”

Tiểu Cửu hít sâu một hơi, phun ra, nói: “Không nói những thứ này nữa, Thiếu Dương, lần này quân sự bọn họ đi cứu anh, em không đi cùng, là vì em cùng quân sự CÓ ước định, ừm… Nói như thế đi, em cùng hắn nay hợp thành một thể lực mới, dùng để chế hành Xiển giáo và Phật môn, hôm nay quân sự chưa đứng vững chân, hắn nếu đi, em phải lưu lại, miễn cho các thế lực có cơ hội để thừa dịp. Hơn nữa quân sự liên tục cam đoan với em, nhất định đem anh mang về, em lúc này mới lưu lại, anh mới ra, hắn liền phái người cho em biết. Cám ơn trời đất, anh cuối cùng không có việc gì.”

Tiểu Cửu kéo tay Diệp Thiếu Dương, bộ dáng hài lòng.

Diệp Thiếu Dương đưa tay véo một phát ở trên cái mũi của cô, nói: “Ngốc, anh sao có thể trách em.”

Tiểu Cửu có chút thẹn thùng, lúc này nước đã sôi, cô đi qua pha trà, Diệp Thiếu Dương ở một bên thưởng thức.

Sau khi pha trà xong, bưng cho Diệp Thiếu Dương nếm, quả nhiên mùi thơm mát sảng khoái, làm tinh thần người ta rung lên.

Hai người uống trà, Diệp Thiếu Dương đem tình huống ở trong cổ mộ nói một lần, Tiểu Cửu nghe xong cũng kinh hãi không thôi.

“Cho nên… Một trận này thật ra ai cũng chưa thắng, xem như ngang tay.” Diệp Thiếu Dương nhún vai, thở dài, “Trương Vô Sinh đã chết, rất nhiều đồng nghiệp giới pháp thuật cũng đã chết, Tinh Nguyệt Nô thành công chứng đạo… May mắn cuối cùng anh còn xử lý Ảnh Mị, nhìn từ trên cục diện, thật sự nhiều nhất chỉ có thể tính là ngang tay.”

Chương 2837: Hỏi (2)

Tiểu Cửu an ủi nói: “Ngang tay, cũng ý nghĩa còn có cơ hội, Thiếu Dương, anh không phải người lo được lo mất, cho dù ả đã chứng đại đạo, sớm muộn gì vẫn chết ở dưới tay của anh.”

Diệp Thiếu Dương hơi khựng lại, nói: “Vì sao tin tưởng anh như vậy.”

“Bởi vì anh là đứa con ông trời lựa chọn, là hy vọng của giới pháp thuật nhân gian, có lẽ càng là hi vọng cuối cùng.”

Hi vọng cuối cùng… Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn xa xa, lẩm bẩm: “Nếu không phải là anh thì

sao?”

“Chỉ muốn anh tin tưởng là bản thân, vậy anh vẫn luôn đúng!”

Tiểu Cửu nắm lấy một tay hắn, dùng ánh mắt kiên định nhìn hắn, gật gật đầu.

Lòng tin của Diệp Thiếu Dương được điểm hỏa, cũng hít sâu một hơi, hướng cô gật gật đầu.

Hai người nhìn nhau cười.

Uống trà xong, Diệp Thiếu Dương hỏi Tiểu Cửu có tính toán gì không, có phải muốn tiếp tục bể quan hay không.

“Em sao, em muốn đi nhân gian một chút, lĩnh ngộ xem rốt cuộc làm một con người thật sự thế nào, chỉ có làm rõ điều này, em mới có thể chứng đạo.”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe, hỏi: “Em muốn đi theo anh sao?”

“Em sẽ thường xuyên đi tìm anh, nhưng bình thường, em muốn đi khắp nơi một chút. Thật ra từ sau khi thức tỉnh, em còn chưa từng thể nghiệm ở nhân gian như thế nào cả, em đi kh nắp nơi chút, có thu hoạch gì, sẽ lập tức đi tìm anh chia sẻ.”

“Cái này… Chỉ cần em cảm thấy có thể giúp em chứng đạo, em cứ đi làm, nhưng anh muốn hỏi, cửu vĩ hồ ở trước em, có ai như vậy chứng đạo thành công hay không?

“Có, Đát Ki.”

“Đát Ki?” Trong đầu Diệp Thiếu Dương không tự giác vang lên một câu lời kịch mềm mại “Ràng buộc, là có ý tứ gì…” (tiểu bằng hữu thối tại đem hai chữ phía trước nghe lầm tự đi úp mặt phía dưới Cột điện đi), vương giả nông dược (tên 1 game) hại người thật nặng mà.

Tiểu Cửu nói: “Đát Kì lúc trước lựa chọn đi nhân gian làm vương hậu trong triều đình, chính là vì thể nghiệm nhân gian vạn vật, kết quả cô ấy lĩnh ngộ ra là: người sinh tính tà ác, vì thế cô ấy vì học tập làm người, đem ác niệm phát huy đến cực hạn, so với toàn bộ mọi người ở nhân gian làm còn tà ác hơn… Cuối cùng, cô ấy đảo điên vương triều, bản thân cũng chứng đạo, nhưng tất cả việc ác cô ấy làm, lại thành nghiệp chướng của cô ấy, giống như quả cầu tuyết càng lăn thì càng lớn, ở lúc cô ấy chứng đạo cũng hoàn toàn bùng nổ, kết quả là tất cả thành số không.”

Diệp Thiếu Dương nghe mà trong lòng chấn động, hắn căn bản không ngờ, ở trên người Đát Kỉ còn có một đoạn bí văn không được ai biết như vậy…

“Sự từng trải của cô ấy, ngược lại khiến anh nghĩ tới một người… lão thủy tinh Thông Huyền kia, hắn chính là lấy ác nhập đạo, hơn nữa rất tự tin đi con đường này.”

Tiểu Cửu xua tay nói: “Không giống nhau đâu. Thông Huyền ác, là ác ở chính hắn, đó là ác của bản tính con người, sẽ không chủ động thương tổn người khác, thậm chí cũng không thèm đi làm như vậy, Đát Ki năm đó lại là lấy giết người, tra tấn người ta làm vui, thiên đạo rất rõ ràng, con đường này của cô ấy nếu có thể đi thông, trên đời sớm đã không còn bất cứ sinh linh nào nữa.”

Diệp Thiếu Dương suy tư một lát, gật gật đầu, véo khuôn mặt Tiểu Cửu, nói: “Dù sao em cứ dựa theo cách nghĩ của bản thân mà đi làm, anh tin tưởng em.”

“Ừm, em cũng muốn vượt ở trước một trận chiến cuối cùng chúng đạo, đến lúc đó sẽ có được khả năng cao nhất để đi giúp anh.”

“Một trận chiến cuối cùng?”

“Một trận chiến của anh và Vô Cực Quỷ Vương.” Tiểu Cửu nhìn thẳng vào hắn, nói, “Có lẽ chính anh còn chưa ý thức được, nếu anh có thể sống sót mãi, giữa anh cùng Quỷ Vương, chung quy phải Có một trận chiến!”

Thì ra là cái này.

Cô ấy nói như vậy, thật ra cũng không sai. Vô Cực Quỷ Vương bố cục hơn một ngàn năm, mục đích đương nhiên là vì nhân gian, nay thiên kiếp buông xuống, Thái m sơn và âm ty khai chiến chính là manh mối, bọn họ sớm muộn gì sẽ toàn diện khai chiến, đến lúc đó chiến hóa nhất định sẽ thổi quét đến nhân gian, thậm chí vị diện không gian khác.

Đến lúc đó, mình đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng tất cả cái này có điều kiện tiên quyết, chính là: mình có thể sống sót đến lúc này đó.

Ít nhất nói từ trước mắt, đem Thái Ấm Quỷ Vương liệt vào quân xanh, đối với hắn mà nói áp lực vẫn quá lớn.

Tiểu Cửu kết thúc đề tài này, nói: “Thiếu Dương, anh xem em bây giờ ngôn ngữ nói chuyện, còn có dùng từ các thứ, có phải giống nhân loại đương đại hom rồi hay không?”

Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ đồng ý.

Tiểu Cửu rất cao hứng, tỏ vẻ mình vì đi nhân gian, đã bảo A Hoàng để nhân gian mua vài bộ quần áo mới, vừa lúc hắn đến đây, cao hứng phấn chấn muốn đi thử một bộ cho hắn xem.

Diệp Thiếu Dương uống trà chờ, một lát sau, nhìn thấy Tiểu Cửu từ trong cung điện đi ra, đi lên “lộ đài”, lập tức phun ra một ngụm trà, miệng há hốc, ngây ngốc nhìn Tiểu Cửu đi tới.

Trời ạ, cô ấy thế mà mặc một bộ đồ y tá!

Còn là loại bó sát người, muốn ngắn bao nhiêu thì ngắn bấy nhiêu, bên trên lộ ra eo thon nhỏ, phía dưới… Ngắn tới mức không có cách nào ngồi xổm xuống, hai chân đi tất lưới màu đen, giày cao gót dài nhỏ.

Tí tách, tí tách…

Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn về phía trong chén trà, thế mà lại có máu, quẹt mũi, thì ra là chảy máu mũi rồi.

Tiểu Cửu bước theo đường thẳng, đong đưa đi tới, hướng hắn cười nói: “Thế nào?”

“À… Em vì sao muốn mua quần áo này.” Diệp Thiếu Dương cảm giác trong đan điền có một đám tà hỏa cháy lên, không thể không được liếc về phía trên người cô.

“Em bảo bọn A Hoàng đi nhân gian tìm mà, thế nào, không phải thời thượng nhất sao. Đúng rồi, em là tham khảo một bộ nọ lần trước anh mua cho em, bảo bọn họ dựa theo kiểu dáng mà mua.”

Được rồi… Lúc trước chỉ là vì thỏa mãn tà niệm nho nhỏ trong lòng mình, không ngờ gieo ra một cái hậu quả xấu lớn như vậy. Diệp Thiếu Dương sám hối, châm chước một chút, nói với Tiểu Cửu:

“Một bộ này của em, là không thể mặc đi ra ngoài, đây là… Nội y gọi tình, ồ, không tính là nội y, nhưng cũng xấp xỉ, trời biết A Hoàng nhà em kiếm ở đâu ra!”

“Nội y gợi tình, đó là cái gì?”

“Anh… Anh không nói ra được.”

Tiểu Cửu đi qua kéo cánh tay hắn, tỏ vẻ mình đang ở học tập thứ của nhân loại, đã có chỗ không hiểu, đương nhiên muốn hỏi rõ ràng, Diệp Thiếu Dương tổ chức ngôn ngữ hồi lâu, mới giảng rõ cái gì là nội y gợi tình, Tiểu Cửu nghe xong, khuôn mặt mg đỏ, lườm nguýt hắn một cái nói: “Nam nhân các anh thật xấu. Nói như vậy, may mắn hôm nay anh đến. Bằng không tương lai em thực mặc như vậy để nhân gian… Còn không xấu hổ chết.”

“Đúng vậy đúng vậy, để sau anh dẫn em đi mua vài bộ quần áo bình thường đi, cái này mau ném đi.”

“Cái đó thì không cần.” Tiểu Cửu cười giảo hoạt, dụ dỗ nhìn hắn, “Em có thể cất đi, về sau mặc cho một mình anh nhìn.”

Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, nhìn cô giơ tay nhấc chân lộ ra một loại nét quyến rũ (cũng chỉ có ở trước mặt hắn mới như vậy), lại thêm bộ quần áo này trên người. Máu mũi sắp chảy thành suối phun rồi.

“Vậy em lần này đi theo anh không, vừa lúc đi chỗ anh ở vài ngày, rồi lại đi nơi khác nào quan sát cuộc sống nhân loại.”

“Em nếu là đi, có thể trong một đoạn thời gian sẽ không trở về, em an bài trước một phen đi, đến lúc đó đi tìm anh.”

Diệp Thiếu Dương vui vẻ đáp ứng, tiếp theo hỏi về động hướng gần đây của Thị tộc, Tiểu Cửu tỏ vẻ từ sau đại chiến lần trước, Thị tộc một đoạn thời gian vừa qua rất thu mình, cũng chưa có động tác gì lớn, hành động duy nhất gần đây chính là không ngừng phái quân tiến vào Không Giới, canh giữ địa bàn bọn hắn chiếm lĩnh ở Không Giới.

Chương 2838: Cao thủ tử lưu (1)

Nhưng ai cũng biết, thi vương Hậu Khanh đang bế quan luyện hóa máu của Tương Thần, chờ lúc hắn xuất quan, tất nhiên sẽ mang đến một trận gió tanh mưa máu.

Đây là một tảng đá lớn đè ở trong lòng toàn bộ thế lực Không Giới.

Tiểu Cửu nói cho hắn, ở Không Giới, chuyện này chỉ có lợi đối với một người, đó là Lâm Tam Sinh, chỉ cần một ngày chiến tranh chưa chấm dứt, Xiển giáo và Phật môn sẽ không thể làm gì hắn, chỉ có thể nhìn hắn phát triển thể lực của bản thân, Lâm Tam Sinh đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Hai người đang trò chuyện, bên ngoài cung điện truyền đến tiếng của A Hoàng: “Chủ thượng, lâm đại nguyên soái đến.”

Nhanh như vậy đã nghe được tin tức rồi!

Diệp Thiếu Dương và Tiểu Cửu nhìn nhau, Tiểu Cửu nói: “Cho mời!”

“Chờ chút!” Diệp Thiếu Dương vội vàng nói, chị chỉ trên người Tiểu Cửu, “Bộ quần áo này của em gặp khách được sao, mau đi thay một bộ khác.”

Tiểu Cửu đỏ mặt hướng hắn cười cười, đi vào thay một bộ cổ trang bình thường mặc, lúc này mới bảo A Hoàng mời Lâm Tam Sinh tiến vào.

Lâm Tam Sinh là đi cùng Qua Qua– hỏi mới biết, thì ra là một mình Qua Qua ở bên ngoài nhàm chán, dứt khoát đi phủ nguyên soái tìm Lâm Tam Sinh, hai người cùng bàn bạc, vì tránh cho Diệp Thiếu Dương phải đi đường thêm, dứt khoát tới thẳng chỗ này.

Đều là người một nhà, Tiểu Cửu cũng không khách khí với bọn họ, dẫn bọn họ đến phòng khách, pha trà nói chuyện.

Diệp Thiếu Dương sốt ruột không chờ được muốn đi gặp Đạo Phong, hỏi Lâm Tam Sinh đem Sơn Hà Xã Tắc Đồ mang đến chưa.

“Ngươi tới tìm ta chính là vì cái này, sao có thể không mang.” Lâm Tam Sinh đem Sơn Hà Xã Tắc Đồ lấy ra, mở ra ở trên bàn.

Diệp Thiếu Dương mời bọn họ theo mình cùng nhau đi vào, Lâm Tam Sinh uyển chuyển từ chối, Tiểu Cửu vốn rất muốn đi cùng hắn, đột nhiên nghĩ đến Nhuế Lãnh Ngọc ở bên trong, cười lắc lắc đầu, nói: “Đạo Phong và bọn em dù sao xa cách chút, nếu có mặt bọn em, có một số lời hắn khó nói được, hay là anh tự mình vào đi.”

Qua Qua là không để ý gì hết, theo Diệp Thiếu Dương cùng nhau đi vào.

Thế giới hồng hoang.

Đại khái vẫn là bộ dáng trước kia.

Diệp Thiếu Dương và Qua Qua đứng ở phụ cận tấm bia đá một lúc, phân biệt phương hướng một phen, chưa đi xa bao nhiêu, đã có mấy đạo sĩ tới đây, trong đó có một người từng gặp Diệp Thiếu Dương, lập tức tiến lên chào hỏi.

Nói chuyện với nhau liền biết, bọn họ là thủ binh Lâm Tam Sinh an bài ở phụ cận tấm bia đá, tuy nói Sơn Hà Xã Tắc Đồ này người ngoài không vào được, nhưng Lâm Tam Sinh vẫn không yên tâm, phái một ít tâm phúc của mình thủ vệ ở đây.

Biết được bọn họ là đến thăm Đạo Phong và Nhuế Lãnh Ngọc, những đạo sĩ này lập tức dẫn đường cho bọn họ, đi cùng bọn họ lên núi, trên đường Diệp Thiếu Dương hỏi hiện trạng hai người bọn Đạo Phong, đạo sĩ này đáp: “Phong Thần luôn luôn ở trong phòng, chỉ có một mình Nhuế lão sư hầu hạ hắn, chúng ta không có khả năng gặp được, nhưng Nhuế lão sư và chúng ta thì mỗi ngày đều có thể gặp được.”

“Các ngươi gọi cô ấy là gì?” Diệp Thiếu Dương nhíu mày.

Đạo sĩ này cười nói: “Nhuế lão sư, người biết đó, chúng ta đều sinh ra ở thế giới này, lúc trước tổ sư khai ngộ cho chúng ta, dùng là nhân gian chi đạo, nhưng hiểu biết của chúng ta đối với nhân gian dù sao không nhiều, vừa lúc Nhuế lão sư đến đây, mỗi ngày đều sẽ khai đàn giảng bài, truyền thụ chúng ta tri thức nhân gian, mọi người đều rất thích nàng, bởi vậy gọi nàng là lão sư.”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới hiểu. Thật ra “lão sư (sư phụ)” từ này cũng không phải đương đại mới phát minh, ở cổ đại đã có, ý tứ xấp xỉ với “Sư phụ”, nhưng khác với sự phụ truyền đệ tử, sư phụ đối với đệ tử, là lời nói và việc làm đều mẫu mực truyền thụ tài nghệ, cũng chính là một môn kỹ thuật.

Mà lão sư đối với đệ tử, càng nhiều là truyền đạo, dạy bình thường là tri thức phương diện văn hóa cùng đạo lý làm người vân vân.

Các đệ tử kia của Khổng Tử, xưng hô Khổng Tử đều là lão sư mà không phải sư phụ.

Vượt qua kết giới, một đường lên núi, tới trước đạo quan, còn chưa tiến vào, Diệp Thiếu Dương đã nghe được một đợt tiếng đọc chậm chỉnh tề, cẩn thận nghe một phen nội dung đọc chậm, ngây ra tại

chỗ:

“Một một được một, một hai được hai, một ba được ba…”

Bảng cửu chương??

Diệp Thiếu Dương không để đạo sĩ kia bẩm báo, tự mình mang theo Qua Qua từ điện bên đi vòng vào, đạo sĩ kia ở lại bên ngoài cửa điện.

Một đạo sĩ từ phía sau vội vàng chạy tới, hướng hắn thì thầm cái gì, đạo sĩ này đột nhiên biến sắc, theo gã cùng nhau đi hướng phía sau núi, ở trong một mảng cây cối phát hiện một thi thể, đầu vỡ tan, máu tươi đầm đìa nằm ở giữa đống đá hỗn loạn.

Đạo sĩ này cúi người kiểm tra, phát hiện thi thể đã cứng– bọn họ đều là sinh linh ở đây lâu dài, khác với nhân gian, bọn họ ở nơi này, thân thể và hồn phách là một thể, thân thể chết rồi, cũng lập tức hồn phi phách tán.

“Thế nào?” Đạo sĩ hỏi này.

“Giống với thi thể kia của tuần trước, cũng là bị hút khô máu… Hắn là chết ở tối hôm qua. Sư huynh, có thể là Hóa Xà đánh lén hay không?”

Đạo sĩ này lắc đầu, “Hóa Xà nếu có thể mở ra kết giới này, chết không phải một người hai người đâu.”

“Nhưng… Trừ Hóa Xà, còn có thể có người nào làm như vậy chứ?”

“Không chừng là tà linh nào ở phụ cận gây ra, các ngươi nhanh đi đem thi thể chôn, đừng để lộ ra!”

Đạo sĩ này nhìn thi thể bị hút khô máu trên mặt đất, triển khai liên tưởng nào đó không thể tưởng tượng.

Diệp Thiếu Dương đứng ngoài thiên điện, cách một tầng rèm vải, nhìn lén vào sảnh trong.

Trong nội sảnh có rất nhiều đạo sĩ ngồi, còn có một số yêu tinh chưa hóa hình, mỗi người một cái ghế vuông, ngồi thành thật, cùng nhau ngâm nga bảng cửu chương, toàn bộ mọi người đều nhìn thẳng phía trước, ở đối diện bọn họ, trước tượng thần Tam Thanh của nội sảnh dựng thẳng một tấm ván gỗ màu trắng rất lớn, bên trên viết từng hàng chữ bút lông, chính là bảng cửu chương.

Một cô nương mặc áo sơmi cùng váy ngắn đứng bên cạnh bàng, chỉ nhìn từ bên cạnh, Diệp Thiếu Dương đã nhận ra cô là Nhuế Lãnh Ngọc.

Qua Qua muốn gọi cô, bị Diệp Thiếu Dương kéo lại, sau đó như có hứng thú ở một bên nhìn lén.

Bộ dáng một đám đạo sĩ, còn có yêu tinh dị giới, cùng nhau ngâm nga bảng cửu chương, thật sự… Khiến hắn có một loại cảm giác thác loạn.

Chờ đoàn người đều ngâm nga xong, Nhuế Lãnh Ngọc đi đến giữa bục giảng, xua tay nói: “Được rồi, cái này các ngươi trở về tự mình tiếp theo học thuộc lòng, chúng ta tiếp theo lên lớp vật lý, ba định luật lớn của Newton…”.

“Phốc…” Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa phun ra một hơi, bị một đạo sĩ nghe được, quay đầu nhìn thấy hắn, nhấc tay nói cho Nhuế Lãnh Ngọc: “Lão sư, bên kia có người nghe lén.”

Nhuế Lãnh Ngọc quay đầu, ánh mắt va chạm với Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương thè lưỡi.

Sửng sốt vài giây, sắc mặt Nhuế Lãnh Ngọc hơi đỏ lên, nói với các học sinh: “Được rồi, lớp vật lý buổi chiều giảng sau nhé, lão sư có chút việc, lát nữa gặp.”

Các đạo sĩ kia cùng nhau đứng dậy, những kẻ bề ngoài giống thằn lằn, giống rắn, giống chuột, vận vấn các loại yêu tinh cũng đều thắng sống lưng, đồng thanh hô: “Tạm biệt lão sư!”

Diệp Thiếu Dương lại thiếu chút nữa muốn hộc máu.

Chờ sau khi bọn họ đi, Nhuế Lãnh Ngọc cười đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương.

“Tẩu tử!”

Qua Qua thân thiết gọi một tiếng.

Nhuế Lãnh Ngọc xoa xoa đầu nó, mỉm cười nhìn Diệp Thiếu Dương, sau một lúc lâu mới nói: “Sao anh lại tới đây.”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 1 tuần trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!