1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 378

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 378

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2657: Mau Hôn Ta Một Cái (1)

Đạo Phong trầm ngâm nói: “Lão hòa thượng kia, quả nhiên lợi hại.”

Nhớ lại quá trình chiến đấu, lòng Đạo Phong bây giờ còn có chút sợ hãi, trái lại không phải sợ, mà là, hắn lần đầu tiên đối chiến với rường giả chứng đạo, hơn nữa Kim Cương Tam Tạng đã nương tay, kết quả chênh lệch vẫn lớn như vậy…

Phát hiện này, khiến Đạo Phong càng thêm kiên định tâm tư chứng đạo của mình.

“Ngươi ở đây, dạo này như thế nào?”

“Cứ như vậy đi.”Tiêu Đồ nhún vai, lúc này dưới nước bên người nổi bong bóng, hai nữ tử từ dưới nước chui ra. Tiêu Đồ nói với các cô: “Đi lấy chút ngọc quỳnh tương đến.”

Hai nữ tử chui xuống nước, chạy, nhanh chóng trở lại, cầm hai cái chén, một cái đưa cho Tiểu Đồ, một cái đưa cho Đạo Phong.

Đạo Phong tiếp nhận, nhìn lướt qua trong chén, là chất lỏng màu đỏ sậm, tản ra mùi tanh, lập tức nhíu mày hỏi: “Đây là cái gì?

“Máu giao nhận Minh hà.”Tiêu Đồ giải thích, “Nơi này là Nam Hải tuyển nhãn, là nơi giao nhận sinh sản, những giao nhận mới chào đời sẽ ngược dòng mà lên, tiến vào Minh hà tu luyện. Bọn họ không phục ta quản, ta không thích bọn họ, nhưng máu bọn họ chính là thứ tốt, tất cả tà vật đều có thể hưởng dụng, có thể tăng không ít tu vi, đây là ta ngày hôm qua đi bắt được hai giao nhận vừa tròn tuổi, máu bọn họ càng thêm hiếm có, ngươi hôm nay vừa lúc đến, xem như chiêm tiện nghi rồi.”

Đạo Phong nhíu mày nhìn chất lỏng trong chén, trong đầu nghĩ tới Chanh Tử, thật sự không uống nổi, đặt ở một bên, nói: “Mấy trăm năm rồi, chuyện người hiểu sát vẫn không thay đổi.”

Tiêu Đồ che miệng cười khanh khách, “Ta là rồng, ở trong mắt ta, tất cả tà vật đều là thức ăn, ta ăn bọn họ vốn là đương nhiên, vì sao không cho ta ăn?”

“Nếu có ai mạnh hơn người đem người coi là thức ăn thì sao?”

“Vậy thì cứ ăn ta, ta cũng tự nhận xui xẻo, cũng sẽ không cảm thấy hắn có gì không đúng.”

Đạo Phong không nói lời nào, đạo lý này, hắn không có cách nào đi cãi lại. Đạo lý của Tiêu Đồ, cũng không thể nói là sai.

Tiêu Đồ một hơi uống cạn cái chén kia của mình, đầu lưỡi vươn ra, liếm liếm vết máu trên môi, cực kỳ thỏa mãn chậc chậc lưỡi, nói: “Đúng rồi, ta nghe nói nhân gian giao Nhân tộc, so với Quỷ Vực phồn vinh hơn nhiều, có phải hay không, nghe nói bọn họ còn có giao nhận công chúa, người từng nghe nói không?”

Đạo Phong gật gật đầu, “Cô ấy tên là Chanh Tử.”

“Ngươi quen biết?”Tiêu Đồ nghiêng đầu nhìn hắn, trong đôi mắt màu lam nháy mắt biến thành màu đỏ –– mỗi lần mắt cô đổi màu, liền đại biểu tính cách thay đổi.

“Giao nhân loại sinh linh này, thế mà cũng đặt ra một vị công chúa, một ngày nào đó, ta nhất định giết ả, uống máu à!”

Đạo Phong nói: “Cái này sợ là không được, cô ấy bây giờ làm áp ti dưới trướng Thôi phủ quân, là vợ của Tiếu lang quân, phủ quân đối với cô ấy sủng ái có thừa, ngươi nếu giết cô ấy, phủ quân nhất định sẽ không đồng ý.”

“Ồ… Con dâu Thôi sư huynh? Hừ hừ, thì sao, ta có bao giờ sợ những kẻ có hậu trường, như vậy không phải càng thêm thú vị sao?”Tiêu Đồ liếm môi.

Đạo Phong không đánh giá, cũng chưa nói ra quan hệ của Diệp Thiếu Dương và Chanh Tử– Chanh Tử nhỡ đâu thực bị cô giết, lấy tính cách Diệp Thiếu Dương, không đánh tới Nam Hải tuyển nhãn này báo thù, tên của hắn sẽ viết ngược.

Đạo Phong nhớ tới một số chuyện cũ, thở dài: “Lúc trước, là vì người tham ăn, mới dẫn tới người có hôm nay, về sau lúc muốn ăn yêu tinh, chung quy phải cân nhắc hậu trường của người ta.”

“Ngươi là đang trách hỏi ta sao? Trong mắt Tiêu Đồ đột nhiên lộ ra sát khí.

“Không dám. Đạo Phong không muốn xui xẻo.

Tiêu Đồ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Đạo Phong, ta nay còn có thể gọi người một tiếng sư huynh, chỉ vì người với ta là một loại người, người ngày đó bị đại để trục xuất sứ môn, lưu lạc nhân gian, lúc đó chẳng phải vì không chịu khuất phục ông. Ta là long tử, đứng đầu sinh linh, ta không đi tranh đoạt giang sơn thiên hạ, đã là rất nể mặt họ rồi, ta chưa bao giờ cảm thấy mình làm sai, cho dù hôm nay, ta vẫn như thế.”

Đạo Phong chậm rãi gật đầu.

Tiêu Đồ, từng trải giống với hắn. Cha mẹ sinh con trời sinh tính, mỗi đứa con đều không giống nhau, nhưng mỗi người sinh ra đã là linh thú, đều có thành tựu. Sau thời thượng cổ, nhân gian thành lập trật tự, một số thần thú không phải bị âm ty hợp nhất, thì đã theo Hiên Viên thánh để đi Hiên Viên sơn, cũng có kẻ đi Vô Lượng giới Bất Chu son, ở lại nhân gian cũng đều thành thành thật thật.

Mấy long tử long nữ này ỷ vào bản thân là nòi giống loài rồng, không phục quản thúc, gây sóng gió trong tam giới, Thiết Bối Cầu Long bị Hứa chân quấn chém giết, mấy kẻ còn lại, không phải bị giết thì bị trấn áp, còn có bị hủy đi xương loài rồng, thành sinh linh bình thường, bị đại lão các phe thu phục.

Đều bị đánh phục rồi, có kẻ hủy đi xương rồng, thành linh thú bình thường, bị âm ty thu phục.

Tiêu Đồ bởi vì thiên tư tốt nhất, được Phong Đô đại để thu về môn hạ, làm quan môn đệ tử.

Tiêu Đồ giống với Đạo Phong, ngay từ đầu cũng không phục đại để quản thúc — thật ra cho tới bây giờ cũng không phục, cô chỉ ở môn hạ đại để học nghệ, vốn là hồng hoang dị thú, tu hành nhanh chóng, bởi vậy mới có tư cách là một trong đạo môn thất tuyệt.

Cô tuy không thích âm ty, cũng không phục quản thúc, nhưng đối với đại đế vẫn kính phục, lúc ấy có một lần, đại đế ở lúc khai đàn giảng đạo cho các ti chủ (lớp giáo dục tư tưởng âm ty), trong đó có một ti chủ là sư đệ của Cửu Linh Nguyên Thánh, một con chồn tinh, lúc nghe giảng đánh rắm, Tiêu Đồ cho rằng hắn bôi nhọ đại đế, trực tiếp đi lên tát một phát chết luôn, đánh cho thần hồn cấu diệt.

Đại đế thịnh nộ, đem Tiêu Đồ biến đến Nam Hải tuyển nhân này (nơi long tộc sinh ra), Tiêu Đồ thân là long tử, dựa vào một luồng ngạo khí, tình nguyện bị giam giữ ở đây, cũng tuyệt đối không hướng đại để nhận sai.

Một đoạn nhân quả này, Đạo Phong cũng rõ, lúc ấy Tiêu Đồ bị áp giải tới, chính là Đạo Phong đưa Cô đi.

Tình hình năm đó rõ ràng trong tầm mắt, mà nay hai người ngồi đối mặt nhau, đã là mấy trăm năm thời gian rồi.

Cố nhân gặp nhau, trong lòng hai người không khỏi đều có chút thổn thức.

Tiêu Đồ khẽ thở dài, lặng lẽ nói: “Thanh Y, lúc trước đánh nhau với người, phát hiện pháp lực ngươi tinh thâm hơn không ít, những năm qua người ở nhân gian, nghĩ hắn cũng có thu hoạch.”

Đạo Phong gật gật đầu, “Ngươi thì sao, người vì sao cam tâm luôn luôn nán lại nơi này?”

Tiêu Đồ cười nhạt, “Lúc vừa bắt đầu cũng không thích ứng, chỉ là dựa vào một luồng ngạo khí, chứng minh mình là có thể chịu được tịch mịch, hơn nữa trở về lại có thể thế nào, ta chỉ cần ra khỏi Nam Hải, chính là lại phạm một tội nữa.Ta lại không phải đối thủ của đại đế, đi nhân gian trốn đông trốn tây, tôn nghiêm của ta không cho phép ta làm như vậy.

Bởi vậy liền ở đây tu luyện là được, cũng may trong con suối này linh lực dư thừa, ta ở đây tu luyện nhiều năm, cũng tĩnh tâm. Ta bây giờ đã thay đổi chủ ý, ta muốn chăm chỉ tu luyện thêm, chờ thực lực đủ mạnh rồi, lại rời khỏi nơi này, đi Quỷ Vực hoặc là nhân gian tiêu dao.”

Đạo Phong nhìn cô, nói: “Đủ cường đại, là mạnh bao nhiêu, vượt qua đại để?”

“Trời ạ, điều này khả năng sao?”Tiêu Đồ thè lưỡi, “Tiêu chuẩn của ta, đánh thắng thân ngoại hóa thân của đại đế, dù sao ông không có khả năng tự mình đi bắt ta, nhiều nhất dùng thân ngoại hóa thân.”

Chương 2658: Mau Hôn Ta Một Cái (2)

Đạo Phong mỉm cười, “Ta cảm thấy, ngươi có thể đem lão hòa thượng trên kia coi là quân xanh, ngươi nếu đánh thắng được hắn, ở trong tam giới, không có người nào có thể làm gì được ngươi.”

Tiêu Đồ nghiêng đầu suy nghĩ một phen, vỗ đùi nói: “Có đạo lý, cứ quyết định như vậy! Tương lai ta rời khỏi nơi này, muốn ăn ai thì ăn người đó, không ai có thể quản ta nữa!”

Đạo Phong cười khổ.

“Đúng rồi Thanh Y, nhân gian bây giờ bộ dáng thể nào, ta lúc trước phái mấy thị nữ đi nhân gian, trở về nói cho ta biết, nhân gian bây giờ đã biến hóa rất lớn, có phải thật hay không, người mau nói cho ta nghe một chút đi, nhân gian bây giờ có biến hóa thể nào!”

Đạo Phong bất đắc dĩ, đành phải giới thiệu đại khái với cô một lần về tình huống nhân gian bay giờ, phim này trò chơi này xe lửa cao tốc này karaoke mat-xa… Ở trong quá trình hắn kể, Tiêu Đồ vẫn luôn là vẻ mặt ngây dại.

Đạo Phong vốn không giỏi nói chuyện, cũng là vì lấy lòng cô, không có cách nào cả mới làm như vậy, sau khi giới thiệu đại khái, nghĩ đến mình thế mà một hơi nói nhiều như vậy, trong lòng có một loại cảm giác bán đúng chính mình…

“Oa, oa oa oa oa oa, nhân gian bây giờ phát triển trở thành như vậy à! Thật muốn đi xem luôn bây giờ. Thanh Y, chúng ta bây giờ đi xem đi, ta sốt ruột không chờ được nữa!”

Đạo Phong muốn ngất. “Ngươi vừa rồi không nói chắc như đinh đóng cột, không muốn có cuộc sống trốn đông trốn tây nữa sao?”

“Ta đổi ý rồi, không đúng, ta chỉ là muốn đi xem chút.”Tiêu Đồ phất tay vỗ hai cái trên mặt nước, hai thị nữ lúc trước lập tức thò đầu ra, cực kỳ cung kính nhìn cô.

“Đưa chút đồ ăn đến!”

Tiêu Đồ ra lệnh một tiếng, hai thị nữ lập tức lặn xuống nước, không bao lâu, từ dưới nước có người bị ném lên, giống như cá vừa bị bắt được, tất cả đều là nữ nhân trần truồng, bị ném tới trên tấm ngọc thạch trước mặt cô, không nhúc nhích.

Tiêu Đồ bắt lấy một người, nghiêng đầu nhìn, nói: “Thức ăn nơi này không thú vị chút nào cả, ngươi xem xem, dọa ngay cả phản kháng cũng không biết, ta muốn đi nhân gian ăn những người và yêu quái biết phản kháng!”

Nói xong muốn đi chộp bộ ngực nữ nhân kia. Đạo Phong bước dài một bước lao tới, bắt lấy cổ tay cô, nói: “Ngươi sao lại muốn ăn nữa?”

“Những kẻ này đều là thức ăn ta nuôi ở trong mắt suối, ăn bọn họ làm sao vậy, ta ăn họ, còn lên đường với người. Bằng không để họ lại đây, ta không biết khi nào trở về, họ nhất định bỏ chạy.”

Đạo Phong lại không buông cổ tay,hướng cô lắc đầu.Hắn muốn khuyên cô đừng ăn những sinh linh này như thế nào, nhưng không tìm thấy lý do thích hợp.

Người không thể ăn người, bởi vì đó là đồng loại, nhưng người cũng ăn động vật. Tiêu Đồ ăn cũng là yêu tinh không đồng loại, tuy tàn bạo, nhưng từ trên tầng diện đạo lý, Đạo Phong không nghĩ ra được một lý do cứng để thuyết phục cô.

Cô là một yêu quái tanh máu tàn bạo, đồng thời cũng là một cô em mềm mại biết làm nũng giả ngốc, khi hai cái cực đoan hoàn toàn khác nhau này tổ hợp lại, làm trong lòng Đạo Phong cũng tràn ngập cảm khái.

“Ngươi nếu muốn theo ta đi nhân gian, thì nghe lời ta, không được ăn họ.”.

Tiêu Đồ liếc hắn, nói: “Dựa vào cái gì.”

“Dựa vào một mình ngươi không phải đối thủ của lão hòa thượng kia, mà trừ ta, không có ai sẽ tới nơi này giúp ngươi.”

Tiêu Đồ nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Vậy ngươi vì sao không cho ta ăn họ?”

“Bởi vì ở trong mắt ta, họ không phải thức ăn.”

“Nhưng ở trong mắt ta là được rồi!”

“Nhưng bây giờ ta có thể giúp ngươi.” Đạo Phong mỉm cười. Người có đạo lý của ngươi, ta cũng có của ta, bây giờ người cần ta, vậy tuân thủ quy củ của ta, đây là đạo lý đơn giản nhất.

Tiêu Đồ nghĩ nghĩ, đùi quét qua, đem những nhân ngư này quét xuống nước, nói: “Được rồi, vậy chúng ta đi luôn bây giờ.”

Đạo Phong đứng bất động.

“Làm sao vậy, người lại có yêu cầu gì kỳ quái!”

Đạo Phong không nói gì. “Nói nhiều như vậy, người còn chưa hỏi ta, vì sao đến Nam Hải tìm ngươi.”

Tiêu Đồ mở to hai mắt nhìn, tựa như cực kỳ giật mình đối với vấn đề này. “Ngươi… Không là vì nhớ ta, cố ý đến thăm ta sao?”

“Cái này… Đương nhiên là thế, nhưng, ta tìm người còn có chút việc khác, ta tìm người mượn một thứ, ta cần một khối long tinh.”

Tiêu Đồ tựa cười mà không cười nhìn hắn. “Quả nhiên có ý đồ đối với ta.”

Long tinh, là cách gọi của giới pháp thuật, cũng gọi là long chậu, là một loại vật dạng kei rồng ở lúc độ kiếp, từ trong cơ thể phun ra máu trong tim ngưng kết mà thành. Rồng không như sinh vật bình thường, trừ cự và khi thành rồng phải trải qua lối kiếp (thành là giao long, không phải Chân long rồng thật), thiên lôi không có tư cách độ kiếp cho Chân long, kiếp số của Chân long, ở chỗ bản thân.

Mỗi chín mươi chín năm, rồng phải độ kiếp một lần, quá trình này tựa như côn trùng lột xác, cần đem một thân từ vị rót vào trong tâm mạch, ngưng kết thành cục máu, sau đó nhổ ra, rồi tu vi mất hết, cần tu luyện lại từ đầu, nhưng tựa như côn trùng sau khi lột xác, lập tức như nghênh đón cuộc sống mới.Rồng sau khi phun ra huyết tinh, thân thể cũng sẽ trở nên càng thêm kỳ ảo, tu luyện lên nhanh hơn, giới hạn cao nhất linh lực trong cơ thể có thể tồn trữ cũng sẽ tăng lên…

Quá trình rồng tu luyện, chính là không ngừng độ kiếp hộc máu, tổng cộng phải trải qua chín lần, lần thứ chín nếu vượt qua được, nghe nói có thể trở thành long vương.

Nhưng, đây chỉ là một cái truyền thuyết.

Quá trình độ kiếp này, tuy nhìn qua không đồ sộ như lôi kiếp, nhưng so sự hung hiểm tuyệt không kém, hơn nữa mỗi lần càng thêm hung hiểm. Cha cô là chết ở lần thứ tám độ kiếp, Tiêu Đồ tuy chưa từng gặp phụ thân, nhưng đến bây giờ cũng có chút canh cánh trong lòng, nếu để phụ thân lần thứ tám độ kiếp thành công, không cần nói lần thứ chín, thực lực cỡ đó, cho dù là Phong Đô đại đế sợ là cũng không làm gì được hắn.

Cô còn có ba ca ca, đều là độ kiếp chết, trong bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ có người đến lần thứ sáu, hơn nữa số rất ít giao long độ kiếp trở thành Chân long.Từ xưa đến nay, tổng cộng cũng chỉ có mười ba con rồng. Bây giờ Tiêu Đồ biết đến, chỉ có mình cùng thất ca, thất ca cô cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp, sớm từ mấy trăm năm trước đã biến mất không dấu vết, sợ là không biết tránh ở ngọn núi nào vụng trộm độ kiếp, thất bại chết rồi.

Tì Hưu, Thao Thiết… mấy con thần thú, cũng là ca ca của Tiêu Đồ, nhưng bởi vì thời gian được áp trứng ra khác nhau, chưa từng gặp nhau, mấy kẻ này đều bị lấy mất long cốt, trở thành vật biểu tượng của âm ty, đã không thể tính là rồng nữa. Tiêu Đốcũng không có bất cứ thân tình gì đáng nói với bọn họ. Cô hầu như là chân long duy nhất đương thời.

Chân long khi độ kiếp, phun ra long tinh, ở trong quá trình tu luyện sau đó sẽ dần dần đem linh lực bên trong hấp thu trở về, nhưng long tinh cũng không phải không có tác dụng gì, bởi vì là máu bản thân ngưng kết thành, có thể dùng để tu luyện thân ngoại hóa thân.

“Ta tổng cộng có bốn khối long tinh, có hai cái bị ta luyện thành thân ngoại hóa thân, còn có hai viên, là tính về sau lại dùng, nó với ta mà nói là thứ tốt, nhưng cũng không phải không thể thay thế được.Ta chỉ là tò mò, ngươi không phải long tộc, cần thứ này có ích lợi gì?”

Chương 2659: Hậu Nhận Diệp Gia

“Ta nghe nói, long tinh có thể quá cung tục huyết, nhân loại sau khi nuốt dùng, có thể không ngừng cải thiện máu trong cơ thể, đem máu sinh linh bình thường cải tạo thành tiên thiên linh thể, có phải thật không?”

Tiêu Đồ gật đầu nói: “Không sai, là có tác dụng này, nhưng người là không có cơ hội này nữa.Long tinh này chỉ có hiệu quả đối với người thường chưa thông kinh mạch, một khi đã thông kinh mạch, tu luyện pháp thuật rồi, cho dù chỉ tu luyện một ngày, cũng là vô dụng.”

Đạo Phong cười nói: “Ta biết, bởi vậy mới tới tìm người đòi một khối.”

Tiêu Đồ sửng sốt một phen, nói: “Ngươi muốn cho ai dùng, chẳng lẽ ngươi phát hiện hạt giống nào vô cùng tốt, muốn thu đồ đệ hay sao?”

“Nói tới thì dài, ngươi cũng đừng quản. Cho hay không?”

Tiêu Đồ bĩu môi, nói: “Ngươi lấy cái gì để đổi?”

n.com

“Ngươi muốn cái gì?”

Tiêu Đồ nhìn quét cao thấp hắn một lần, bĩu môi nói: “Các pháp khí thế tục trên thân ngươi, ta còn không thèm…” Đột nhiên đảo trong mắt, cười xấu xa nói, “Thanh Y, người để ta hôn một cái, hôn một cái ta sẽ cho người, thế nào?”

Đạo Phong cúi đầu. Yêu cầu này… Cũng là không ai bằng.

“Vì sao muốn hôn ta?”Trên khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng tàn khốc của Đạo Phong hiện ra một tia xấu hổ.

“Bởi vì, người giống với ta, chưa bao giờ làm chuyện người khác bắt buộc, ta chỉ muốn ép người một lần, tùy tiện ra đề mà thôi, nhưng đừng hiểu lầm, ta đối với người cũng không có loại ý tứ đó.”

Nói xong nháy một bước đến trước mặt Đạo Phong, chu mỏ ghé lên, “Nói sai rồi, là muốn người hôn ta một cái.”

Long tộc, chưa từng trải qua giáo dục của nhân loại, quả nhiên là cởi mở mà.

Nội tâm đ*o Phong giãy dụa. Nếu đổi thành người khác, đối mặt một công chúa long tộc xinh đẹp như hoa, đừng nói hôn một cái, dù là yêu cầu quá phận hơn nữa, cũng căn bản không cần do dự.

Đạo Phong cũng là người đương đại, không có quan niệm trinh tiết gì, với lại mình là hán tử, em gái người ta cũng chủ động rồi, còn trinh tiết cái quỷ à, hôn một cái cũng sẽ không chết, chỉ là… Tiêu Đồ nói không sai một chút nào, Đạo Phong chỉ là không thích loại cảm giác bị bắt ép này.

Tiêu Đồ thấy vẻ mặt hắn, che miệng cười lên khanh khách, cố ý ôm lấy cổ Đạo Phong, miệng ghé lên.

Đạo Phong cúi đầu tránh né về phía sau.

Tiêu Đồ đã đem miệng đưa đến trước mặt hắn.

Một hương thơm dễ chịu từ giữa môi cô bay tới, Đạo Phong không chút dao động, cúi đầu, đang do dự nên đem cô đẩy ra hay không.

“Ta cũng như vậy rồi, ngươi chẳng lẽ không nguyện ý hôn ta một cái sao?”Tiêu Đồ đột nhiên giống như biến thành một người khác, ánh mắt có chút ai oán, lại có chút chờ mong nhìn hắn, thanh âm cũng trở nên mềm mại đi vài cấp bậc.

Vừa rồi còn là nha đầu điêu ngoa, cô đột nhiên hóa thân thành một cô nương ân tình đưa tình, hơi ngượng ngùng. Con người của cô từ màu lam biến thành màu đen. Con người màu đen, đại biểu cô là dịu dàng.

Đạo Phong giật mình, trong miệng ép ra ba chữ: “Ngươi tránh ra.”

Cả người Tiêu Đồ khẽ run lên, ý cười trên mặt cũng từng chút một cứng ngắc đi. “Người tình nguyện không cần long tinh, cũng không muốn hôn ta một cái?”

Đạo Phong ngẩng đầu, chăm chú nhìn cô, vẫn phun ra ba chữ kia: “Ngươi tránh ra!”

Không ai có thể bắt buộc hắn làm bất cứ chuyện gì.

Toàn thân Tiêu Đồ chẩn động, một mảng màu đỏ tản ra ở trên con ngươi đen nhánh của cô. Mắt màu đỏ, đại biểu điên cuồng.

Đạo Phong không nhúc nhích, chậm rãi nói: “Ta tới tìm người, là thật có việc nhờ ngươi, ngươi nếu không cho, cũng là chuyện một câu, coi như không có ta gã sư huynh này là được, sao phải ép buộc.”

Tiêu Đồ dùng sức lắc lắc đầu, màu đỏ trên mắt rút đi, màu lam lại nổi lên, hướng phía Đạo Phong thè lưỡi, “Quỷ hẹp hòi! Ta cũng chỉ là thử ngươi một chút, xem xem ngươi có thể làm như vậy hay không, không tệ không tệ, Thanh Y ta nói với ngươi, ngươi nếu vừa rồi thực hôn ta, ta ngược lại sẽ không cho người long tinh, bởi vì ngươi không xứng.”

“Thật vậy sao?” Đạo Phong không mang theo biểu cảm gì hỏi một câu.

“… Đương nhiên.”Tiêu Đồ khẽ gật đầu, từng người nhảy đến chân tường, tay ở trên tường đá ngọc sờ soạng một phen, thò vào, lúc rút về, trên tay cầm lấy hai khối hình dạng vàng thỏi, màu sắc như là chocolate, đem một cái trong đó ném cho Đạo Phong, “Bây giờ có thể lên đường rồi chứ?”

“Ngươi đi rồi, con suối không có việc gì chứ?”

“Đương nhiên không có việc gì, nói là trấn thủ mắt suối, thật ra căn bản không cần trấn thủ, lại không có ai đến phá hoại, với lại trên đảo không phải còn có lão hòa thượng kia. Nhưng ta muốn thay quần áotrước.”

Lời còn chưa dứt, Tiểu Đồở ngay trước mặt Đạo Phong đem quần áo cởi ra.Cô chỉ mặc một tầng lụa, sau khi cởi ra, trên người không còn gì cả. Cô tuyệt không thẹn thùng, nhảy xuống nước, lúc đi ra, trên người đã mặc một cái áo da màu đen, đem từng khe hở toàn thân đều bó sát, bên trong… vẫn là cái gì cũng không mặc, đường nét từ trên xuống dưới uốn lượn quá mức rõ ràng.

“Đây là đồ làm từ da giao long, mặc ở trên người có rất nhiều lợi ích, có thể biến hóa thành mọi loại quần áo.” Tà vật Quỷ Vực, nếu có điều kiện, đều thích mặc chất liệu chân thật, tuyệt không dùng ảo thuật biến ra quần áo để mặc, bởi vì rất nhiều pháp sư cùng tà vật đều có thể nhìn thấu ảo thuật, ở trong mắt bọn họ, quần áo dùng ảo thuật biến ra chẳng khác nào không mặc gì.

Tà vật có linh trí, giống với nhân loại đều sẽ biết xấu hổ, không muốn để mông trần cho người ta xem.

Nhưng Tiêu Đồ là rồng, mấy trăm năm qua ở lại đây, chưa từng tiếp xúc người nào, trái lại không có cảm giác phương diện này. Cô thay bộ quần áo này, chỉ vì tiện cho phòng ngự cùng biến hóa.

Đạo Phong nhìn quét cao thấp một chút, nhất là mấy vị trí bị áo da thít chặt càng thêm rõ ràng, lắc đầu nói: “Ngươi đi nhân gian với bộ dạng này, sẽ khiến người ta rất chú ý, ngươi sẽ phiền không chịu nổi, ngươi vẫn là biến ảo một phen đi.”

“Biến ảo thành bộ dạng gì?”

Đạo Phong vốn định bảo cô biến một bộ quần áo tiểu cô nương đương đại, nhưng không có hàng mẩu cũng không biến được, cuối cùng vẫn là dựa vào ấn tượng mấy trăm năm trước đối với quần áo nhân gian, biến ra một bộ cổ trang.

Sau đó, hai người thương lượng sơ qua một phen biện pháp đối phó bão hòa thượng, sau đó Tiêu Đồ mở ra kết giới, hai người tới trên đảo, Tiêu Đồ lập tức dùng ra sức bú mẹ (thật ra chưa từng bú mẹ), hướng xa xa bay đi.

Đạo Phong theo sát sau đó.

Đây là kế hoạch đơn giản nhất bọn họ chế định ra: Đạo Phong nhận định, Kim Cương Tam Tạng khẳng định là muốn đuổi theo Tiêu Đồ, mà mình với lão mà nói, thật sự là người có cũng được mà không có cũng không sao, trước đó bọn hắn ngăn mình, đơn giản là không muốn để cho mình đi gặp Tiêu Đồ, bây giờ Tiêu Đồ cũng đi rồi, giữ hắn lại có ích gì? Hắn lại không thể thay thế Tiêu Đồ trấn thủ mắt suối.

“Ngươi trở về, bần tăng không ngăn cản các ngươi, chỉ hỏi người mấy câu.”

Phía sau vang lên tiếng Kim Cương Tam Tạng. Đạo Phong do dự một phen, thu bước đứng lại, xoay người nhìn Kim Cương Tam Tạng, thấy lão quả nhiên không đuổi theo, ở phía sau bão, Trùng Hòa Tử dẫn một đám tướng sĩ như hổ rình mồi.

“Người đồng ý thi công chúa đi?” Đạo Phong chần chờ hỏi.

“A Di Đà Phật, bần tăng tới đây, một là vì tu hành, hai là vì trấn thủ hải nham đảo, không phải đến trông giữ công chúa, cô ấy nếu muốn đi, khi nào cũng được, có quan hệ gì với bần tăng đâu?”

Chương 2660: Sơ Hồ (1)

Tiêu Đồ nghe xong lời Kim Cương Tam Tạng nói, cũng lập tức đứng lại, tránh ở phía sau Đạo Phong, hai tay chống hông, hướng Kim Cương Tam Tạng nói: “Này, người vì sao không sớm nói với ta!”

“Ngươi cũng chưa từng hỏi bần tăng mà.”

Tiêu Đồ hộc máu.

Kim Cương Tam Tạng nhìn Đạo Phong, nói: “Bần tăng đã gieo xuống tâm Phật ở trong thần thức ngươi, bình thường sẽ không ảnh hưởng người, người cần phải tin hắn thờ hắn theo hắn, có thể siêu thoát sinh tử, chống đạo Hỗn Nguyên. Đây chính là thiên địa đại đạo, nhất định không thể rơi vào ma đạo…”

“Lòng xin lĩnh nhận.” Đạo Phong thấy thái độ này của lão, cũng không tiện đối chọi gay gắt với lão nữa, hơn nữa lão hòa thượng cũng đã nói tâm Phật trong thần thức mình không có gì nguy hại, cho dù trong lòng hắn có chút nghi hoặc, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng lời lão hòa thượng nói.

Kim Cương Tam Tạng tạm dừng một chút, nói: “Bần tăng có duyên với người, còn có một việc muốn cầu. Bần tăng có người bạn cũ, từng nhờ ta đem một món đồ giao cho hậu nhân trăm đời sau của hắn, bần tăng tính toán một phen, hậu nhân này của hắn, bây giờ hẳn cũng trưởng thành rồi, bần tăng muốn bảo người hỗ trợ tìm hắn tới đây.”

“Hắn tên là gì?”

“Hắn tên là gì, bần tăng làm sao tính được, bần tăng chỉ biết hắn họ Diệp… Nhưng cũng chưa chắc họ Diệp.”

Đạo Phong hơi động tâm, nói: “Lời này nói như thế nào?”

Kim Cương Tam Tạng cười nói: “Kẻ bần tăng muốn tìm, là bạn cũ của bần tăng, hậu nhân Diệp Pháp Thiện thiên sứ. Hậu nhân Diệp thiên sứ, tự nhiên họ Diệp, nhưng mấy chục kiếp trôi qua, ai biết trong hậu nhân của hắn, có ai đổi họ hay không.

Trong lòng Đạo Phong kinh hãi không thôi, vẻ mặt lại không thay đổi chút nào, nói: “Ngay cả dòng họ cũng không xác định, ta đi nơi nào tìm hắn.”

Kim Cương Tam Tạng thở dài, nói: “Cũng khó, nhưng bần tăng chỉ biết, nếu không có gì ngoài ý muốn, đứa nhỏ này tất nhiên là pháp sư, hơn nữa thiên phú dị bẩm, có lẽ đã sớm thành danh, cũng chưa biết được. Nhưng… Số trời có biển, rốt cuộc như thế nào, bần tăng cũng không dám đoán chắc.”

“Người tìm hắn làm gì?” Đạo Phong tiếp tục bất động thanh sắc truy hỏi.

“Diệp Pháp Thiện có một món đồ ở chỗ bần tăng, bảo bần tăng giao cho hậu nhân này của hắn.”

“Cái gì vậy?” Đạo Phong buột mồm.

Kim Cương Tam Tạng khẽ cười nói: “Là một tín vật gia môn hắn, cái này cũng không tiện nói thẳng.”

Đạo Phong suy nghĩ một phen, nói: “Ngươi cùng Diệp Pháp Thiện, đều là người thời Đại Đường Khai Nguyên, Diệp Pháp Thiện cho dù đạo pháp thông thiên, lại làm sao biết chuyện xảy ra ngàn năm sau, sao có thể biết ngàn năm sau, mình sẽ có hậu nhân thế nào. Nếu là bói thẻ bói toán, cho dù là Chu công cũng không tính được chuẩn như vậy nhỉ.”

Kim Cương Tam Tạng lắc đầu nói: “Tự nhiên không phải bói thẻ bói toán, Diệp thiên sư và ta, từng xem thôi bối đồ nguyên văn, suy tính ra ngàn năm sau, trong tam giới, có một đại thiên kiếp buông xuống, Diệp thiền sư vì thế ở phương diện gia tộc truyền thừa đã giở một số thủ đoạn… Chi tiết bần tăng không biết. Chỉ là, người vì sao hỏi thăm kỹ như vậy?”

Ở phương diện gia tộc truyền thừa giở một số trò…

Điều này trên nguyên tắc là không thể thực hiện được, cái này khác với mình chuyển thể luân hồi. Chuyển thể luân hồi, dù sao cũng là việc của mình, kiếp này làm việc thiện tích đức, kiếp sau thực sự Có thể có phúc báo, nhưng con cháu đời sau của mình, là quỷ hồn nào đầu thai, điều này thật sự không chịu mình khống chế.

Nhưng, nghĩ đến Diệp Pháp Thiện dù sao cũng là cường giả chứng đạo, quan hệ với âm ty đại lão khẳng định không sai, có lẽ thật sự có cách có thể khống chế đến gia tốc truyền thừa. Hơn nữa, Diệp Thiếu Dương cũng không chỉ từng một lần làm nhảm, tướng mạo mình, cùng pho tượng Diệp Pháp Thiện bộ dạng giống nhau như đúc, nếu không phải chuyển thế, vậy giữa hai người khẳng định là có sự sâu xa nào đó.

Với lại Diệp Thiếu Dương là tiên thiên linh thể, một điểm này cũng giống Diệp Pháp Thiện như đúc.

“Thanh Y, ngươi làm gì thế!” Phía sau vang lên Tiêu Đồ kêu gọi, Đạo Phong bảo cô đợi một chút, chăm chú nhìn Kim Cương Tam Tạng, nói: “Ngươi không phải đang trêu ta chứ, người thật sự không biết quan hệ của hậu nhân Diệp gia cùng ta?”

Kim Cương Tam Tạng nghe vậy hơi kinh ngạc, nói: “Người quen biết hậu nhân đó của Diệp Pháp Thiện?”

“Đó là sư đệ ta, đương nhiệm Mao Sơn chưởng giáo.”

Kim Cương Tam Tạng chấn động.

“Mao Sơn chưởng giáo… Điều này trái lại vô cùng có khả năng! Hắn họ gì tên gì, bao nhiêu tuổi.”

Đạo Phong đem tình huống của Diệp Thiếu Dương nói qua một chút, chưa đợi Kim Cương Tam Tạng mở miệng, Trùng Hóa Từ phía sau hắn liền xua tay nói: “Toàn nói bậy, ngoài hai mươi, bài vị Thượng Tiên! Điều này sao có thể, lão phu cả đời, cũng chỉ tu thành Linh Tiên!”

Đạo Phong nhìn cũng không nhìn hắn, thản nhiên nói: “Ngươi làm sao biết người khác ngu như

ngươi?”

“Ngươi!”Trùng Hòa Tử giận dữ.

Kim Cương Tam Tạng phất phất tay, bảo hắn cầm mồm, bắt đầu trầm ngâm, nói: “Ngoài hai mươi, bài vị Thượng Tiên… Quả thực như thế, hắn tất nhiên là hậu nhân của Diệp Pháp Thiện, người đã là sư huynh của hắn, có thể thay bần tăng tìm hắn tới đây không?”

“Ngươi muốn cho hắn, là cái gì vậy?

Kim Cương Tam Tạng cười nói: “Nếu là gặp hắn, ta sẽ tự tay giao cho hắn.”

Đạo Phong thấy lão không muốn nói, chắp tay nói: “Vậy giờ ta đi tìm hắn.”

Nói xong từng người bay đến bên người Tiêu Đồ, hai người cùng nhau hướng xa xa bay đi.

“Thanh Y, người thực có một sự đệ như vậy, bài vị Thượng Tiên?”

Đạo Phong gật đầu. “Giao nhân công chúa ngươi muốn ăn, chính là yếu phó của hắn.”

“Aha ha, khéo như vậy, vậy ta nếu thực ăn cô ta, sư đệ người sẽ tìm đến ta báo thù nhỉ?”

“Hắn sẽ giết ngươi.”

Tiêu Đồ vừa bay, vừa từ phía sau ôm lấy cánh tay hắn, nói: “Thanh Y, ta cũng là sự muội người mà, thực có thời điểm đó, người giúp ai.”

Đạo Phong nhìn cô cười cười, cái gì cũng chưa nói.

Vấn đề này, với hắn mà nói, căn bản không phải một cái vấn đề cần tự hỏi.

***

“Đạo sĩ?”

Nữ cảnh quan Lưu Kỳ nghi hoặc nhìn Diệp Thiếu Dương, lấy ngón tay gõ gõ mặt bàn, “Tuyên truyền mê tín phong kiến, lừa tiền khắp nơi cái loại đó sao?”

Diệp Thiếu Dương nhún vai nói: “Bà chị cảnh sát à, thứ cô nói đó là bọn giang hồ bịp bợm, đạo sĩ, là một loại nghề nghiệp.Quốc gia chúng ta là có tự do tín ngưỡng nhỉ, làm đạo sĩ không phạm pháp

nhỉ?”

“Đừng nhảm những cái này với tôi!”Lưu Kỳ vỗ bàn, không kiên nhẫn nói, “Thành thật chút nói ra, các anh vì sao muốn đi cổ mộ kia, về lão đạo sĩ mất tích kia, các anh biết gì?”

“Tôi giữ im lặng được không.” Diệp Thiếu Dương không dính chiêu đó của cô nàng.Thứ nhất, hắn bây giờ cũng không rõ Trương Vô Sinh là mất tích như thế nào, cùng cổ mộ kia rốt cuộc có quan hệ gì.Thứ hai, hắn không quen nói về sự kiện linh dị trước mặt cảnh sát, cô nàng này đang ghi âm, đến lúc đó dùng để áp chế mình, nói mình tuyên truyền phong kiến mê tín các thứ, vậy sẽ bị động.

Nhưng, quan trọng nhất, là Diệp Thiếu Dương không thích Lưu Kỳ.

Lu Kỳ và Tạ Vũ Tình quả thực rất giống, nhưng Tạ Vũ Tình từ trong xương tủy rất trường nghĩa, cũng rất hàm hậu Lưu Kỳ, này có tâm CƠ quá mức, cô ta biết rõ cái gì, nhưng lại chơi chiến thuật với mình, một chút tin tức cũng không muốn lộ ra, trong lòng Diệp Thiếu Dương là có chút phản cảm, dứt khoát một hỏi ba không biết.

Lưu Kỳ chống hai tay trên bàn làm việc, cúi người nhìn Diệp Thiếu Dương, cười lạnh nói: “Anh cho rằng như vậy thì có thể không nói?”

Chương 2661: Sơ Hồ (2)

“Cô muốn làm gì, tra tấn bức cung?”

Lưu Kỳ lắc đầu, “Anh biết cổ mộ kia là nơi nào không, là đơn vị văn vật bảo hộ cấp một của tỉnh, các người tự tiện mở khóa cửa, xông vào, tôi có lý do hoài nghi các người là một đám trộm mộ tặc, chỉ dựa vào điều này, tôi liền có thể lập án, trước câu luru anh nửa tháng, từ từ thẩm tra!”

Khóe miệng Diệp Thiếu Dương run rẩy lên, “Không cần chơi xấu như vậy chứ.”

“Đối với các anh loại người này, tôi luôn luôn đều là như thế.” Khóe miệng Lưu Kỳ mang theo mỉm cười thắng lợi, lúc này bên ngoài có người gõ cửa, một cảnh viên đi vào, ở bên tại nói với Lưu Kỳ: “Đội trưởng Lưu, có người tới đón hắn.”

“Người nào?

“Chính là đại thúc lúc trước rời khỏi kia.”

“Gã đi cùng với hắn? Đến vừa lúc nha, hắn còn muốn mang người khác đi? Bản thân hắn chính là đồng lõa!” Lưu Kỳ nói xong muốn ra ngoài, bị viễn cảnh sát kia ngăn lại, lúc này hai người một trước một sau tiến vào, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, phía trước là một cảnh sát năm mươi mấy tuổi, vẻ mặt rất uy nghiêm, đằng sau là một nam tử trung niên không quen biết, mặc đồ tây.

“Chu sở trưởng!” Lưu Kỳ lập tức đứng thẳng, cung kính chào hỏi.

Chu sở trường nhìn thoáng qua Diệp Thiếu Dương, nói với Lưu Kỳ: “Để cậu ấy đi.”

Lưu Kỳ lập tức ngày người, còn tưởng mình nghe lầm. “Vụ án không quan hệ với cậu ấy, để cậu ấy đi thôi.”

Lưu Kỳ ngây ra như phỗng.

Lúc này nam tử trung niên kia phía sau ông đi lên, hướng Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Diệp tiên sinh, đi theo tôi đi.”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhìn hắn, rất muốn hỏi một tiếng ngươi là ai? Nhưng lại nhìn nhận tình cảnh trước mắt, vẫn là rời khỏi nơi này trước rồi nói tiếp, vì thế đứng dậy theo người trung niên này cùng nhau đi ra.

Lúc đi ngang qua bên cạnh Lưu Kỳ, Diệp Thiếu Dương nhìn cô một cái, vẻ mặt Lưu Kỳ giận đến mức mặt đỏ bừng, nhưng lại không thể làm gì được làm trong lòng Diệp Thiếu Dương còn cảm thấy thầm sướng.

“Sở trường, tôi không biết, vì sao phải thả hắn đi, hắn rõ ràng là người biết tình huống, chẳng lẽ là có người nào đó tạo áp lực đối với chúng ta sao?”

Sở trưởng ngồi xuống ở trước bàn làm việc, ngẩng đầu hướng cô nói: “Nam nhân vừa xong, là người phụ trách Lục Lý.”

Công ty Lục Lý, là một thương nhân khai phá bất động sản lớn nhất địa phương, ở phương diện kinh tế huyện thành nhỏ cấp dưới Thừa Đức này chiếm phần lượng tương đối lớn.

Những thường thức này, Lưu Kỳ đương nhiên là biết, ngây ra một chút, bất mãn chống đối: “Chẳng lẽ sở cảnh sát chúng ta cũng phải nghe một lời một tên buôn bất động sản hay sao?”

Sở trường nói: “Cô nghĩ nhiều rồi, chỉ là vừa lúc bọn họ tới đây hỏi thăm tình huống, tôi thuận nước

ôi. Cô so với tôi càng rõ hơn, một án mất tích liên hoàn này không phải vụ án bình thường, mà nay lại đề cập đến cổ mộ kia, càng thêm xác định một điểm này. Tôi nói là phương diện nào, cô cũng rõ.”

Lưu Kỳ hơi kinh ngạc, lập tức nghe ra ý tứ sở trưởng: sự kiện linh dị. Lấy thân phận của hắn, không tiện nói thẳng ra bốn chữ này, bởi vậy mới vòng vo biểu đạt ra.

“Tôi lại không cho rằng như vậy, tôi cảm thấy, nhất định sẽ có cách giải thích khoa học…”

Lưu Kỳ còn chưa dứt lời, đã bị sở trường xua tay cắt ngang, nói: “Lúc trước, Trần tổng của Lục Lý nói với tôi bối cảnh họ Diệp kia rồi, tôi cảm thấy cô nên tiếp xúc nhiều với hắn, hợp tác phá án, mà không phải đối đãi hắn giống người bị tình nghi. Tôi thả hắn đi, cũng chính là không muốn cô làm quá mức, đắc tội với người ta, miễn cho tương lai không dễ hợp tác.”

Tên thần côn kia?” Lưu Kỳ hừ lạnh hai tiếng, tức giận quay mặt đi.

Diệp Thiếu Dương cùng nam tử trung niên kia tới đại sảnh sở cảnh sát, lão Quách lập tức đón, đi cùng bọn họ ra ngoài. Bởi vì còn ở trong sở cảnh sát, Diệp Thiếu Dương cũng không tiện hỏi gì.

Ba người cùng nhau đến bãi đỗ xe bên ngoài, người trung niên kia bảo bọn họ chờ, bản thân đem xe lái ra.

“Xe này hơn một trăm vạn.” Lão Quách chép miệng nói.

“Ông ta là ai?” Diệp Thiếu Dương không kiềm chế được hỏi.

“Lát nữa để tự hắn giới thiệu đi.”

Sau khi lên xe, người trung niên vừa lái xe, vừa giới thiệu bản thân: “Tôi là tổng giám đốc công ty khai phá bất động sản Lục Lý, tôi tên Trần Đào. Diệp tiên sinh, rất xin lỗi tôi đã tới chậm, để ngài chịu ủy khuất.”

Khách khí như vậy?

Tổng giám đốc công ty bất động sản, lái xe hơn một trăm vạn, thổ hào là cái chắc, dựa vào gì khách khí đối với mình như vậy, mấu chốt là… Mình căn bản không quen biết hắn nhỉ?

Trần Đào từ gương chiếu hậu thấy vẻ mặt ngẩn ra của Diệp Thiếu Dương, cười cười nói: “Diệp tiên sinh, ngài đến Thừa Đức, cũng không nói một tiếng với tôi, tôi chưa tận được cái tình địa chỉ tạm không nói, ngược lại còn để ngài vào sở cảnh sát, nhỡ đâu truyền tới trong tại Chu quản lí, tôi đây là phải chịu phê bình nha.”

Chu quản lí?

Đầu óc Diệp Thiếu Dương xoay chuyển nửa vòng, đột nhiên nhớ tới cái gì, thử hỏi: “Ông nói Tĩnh Như à?”

Vừa vặn lúc này di động Diệp Thiếu Dương vang, cầm lên nhìn qua, là Chu Tình Như gọi, sau khi tiếp nghe, bên kia lập tức truyền đến thanh âm khẩn trương của Chu Tĩnh Như, hỏi hắn thế nào.

“Không sao không sao, anh đi ra rồi.” Diệp Thiếu Dương giải thích vài câu.

Chu Tĩnh Như ân cần thăm hỏi vài câu, bảo hắn đem điện thoại giao cho Trần Đào.

“Chu quản lí, người được tôi mang ra rồi, yên tâm yên tâm, tôi nhất định tiếp đón tốt, dốc hết năng lực phối hợp…” Trần Đào ở trong điện thoại cực kỳ khách khí.

Lão Quách thừa dịp này, giải thích với Diệp Thiếu Dương, mấy người bọn họ sau khi rời khỏi, lập tức nghĩ cách đem Diệp Thiếu Dương đưa ra. Lão Thu cũng đã đi quan hệ, nhưng Lưu Kỳ là đội

hình sự, một tay cô ta nắm vụ án, không nói tình cảm, lão Thu cũng không có cách nào.

Lão Quách lúc này nghĩ đến trước khi tới, Chu Tinh Nhự từng dặn dò, tập đoàn Tinh Thành ở bên này có khống chế cổ phần một công ty, nghe nói lực ảnh hưởng ở địa phương rất lớn, vì thể lập tức gọi điện thoại cho Chu Tĩnh Như, Chu Tĩnh Như lại liên hệ Trần Đào, nói cho hắn Diệp Thiếu Dương là bạn tốt nhất của mình, bảo hắn lập tức nghĩ cách đem người đưa ra.

Đại tiểu thư bà chủ mở miệng, Trần Đào nào dám chậm trễ, vội vàng tìm tới sở trường phân cục huyện của địa phương hỏi thăm tình huống, sau đó tự mình tới đón người…

“Quả nhiên là có tiền dễ làm việc.” Diệp Thiếu Dương cảm thán.Hắn cảm khái nhất là, trước kia, hắn cho rằng nhà Chu Tĩnh Như là chỉ xài được ở Thạch Thành, nhiều nhất phóng xạ đến tỉnh Giang Nam, mà nay mới biết, công ty Tinh Thành thật sự trâu bò…

Lão Quách nhìn thấy vẻ mặt hắn, cười dùng cánh tay thúc hắn một phát, nói: “Đệ cảm khái cái gì, hối hận lúc ấy không đồng ý làm con rể người ta?”

“Đừng nháo.” Diệp Thiếu Dương có điểm xấu hổ.

Lão Quách liếc Trần Đào một cái, cố ý nói: “Thật ra bây giờ cũng không muộn, Chu lão gia tử thích đệ như vậy, đệ chừng nào hồi tâm chuyển ý cũng được.”

Quả nhiên, Trần Đào nghe thấy lời này, tay run lên một chút, thiếu chút nữa không thể nắm chặt tay lái, ho khan một tiếng, hỏi dò: “Diệp tiên sinh cùng Chu quản lí là…”

“Ồ, không nói dối anh, sư đệ tôi là người trong lòng Tĩnh Như, Chu lão gia tử cũng rất muốn thu hắn làm con rể.”

Trái tim Trần Đào kịch liệt nhảy lên.

Chuyện riêng tư như vậy, nếu không phải thật, đại thúc này đương nhiên không dám nói lung tung, lại nghĩ Chu tiểu thư tự gọi điện thoại cho mình, giọng điệu cấp bách đó, càng thêm xác minh hai người quan hệ không tầm thường.

Chương 2662: Sơ Hồ (3)

Hóa ra… Là chuẩn Phò mã gia đấy!

Trần Đào cảm thấy, đây là một cơ hội trời ban.

Ô tô chạy đến huyện thành, đỗ ở phía trước một căn nhà lầu lớn nhất, trên tường ngoài cao ốc viết bốn chữ Hán thật lớn: Kỳ Tích sơn trang.

Ở trên xe Trần Đào đã giới thiệu, đây là một khách sạn năm sao duy nhất của huyện thành này, là công ty Lục Lý bọn họ khai phá, xem như một tấm danh thiếp của địa phương, trước kia gọi là Lục Sắc sơn trang, kết quả khách nhân thưa thớt, nhất là nam khách nhân, một người cũng không đến… Về sau làm rõ nguyên nhân (nghe giống như sơn trang Cắm Sùng), lập tức đổi tên Kỳ Tích Sơn trang.

Không riêng gì khách sạn này, Trần Đào dọc theo đường đi còn thao thao bất tuyệt kể một ít công trình kiến thiết công ty Lục Lý khai phá ở địa phương, đạt được thành tích thế nào vân vân, khiến Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình như là lãnh đạo đến thị sát công tác, trong lòng rất khó hiểu.

Sau khi xuống xe, Trần Đào tự mình mở cửa xe, mời hai người bọn Diệp Thiếu Dương xuống xe, tiến vào đại sảnh, lập tức có hai cô lễ tân tiến lên, phi thường nhiệt tình đem bọn họ đưa tới phòng xa hoa nhất, bên trong Tứ Bảo và Long Dương chân nhân bọn họ đã đến. Lúc trước ở trên xe, lão Quách đã điện thoại thông báo vị trí bọn họ gặp mặt, bọn Tứ Bảo lập tức chạy đến.

Lão Thu còn dẫn theo vài người tới, đều là mấy nhân vật có tên tuổi của địa phương cùng môn phái pháp thuật xung quanh, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, như fan nhìn thấy thần tượng, So với Trần Đào còn nhiệt tình hơn.

“Diệp tiên sinh, ngài muốn ở phòng thế nào? Chỗ chúng tôi có xuân hạ thu đông bốn loại phòng chủ đề, ngài chọn một cái?

Diệp Thiếu Dương hoàn toàn không hiểu phòng khách chủ đề là có ý tứ gì, vẻ mặt mờ mịt bảo hắn tùy tiện an bài, Trần Đào cuối cùng an bài cho hắn phòng tổng thống, tìm trợ lý tới, mượn chứng minh thư của Diệp Thiếu Dương, đi lo liệu thủ tục.

Sau khi nói vài câu khách khí, cảm giác bọn họ muốn bàn chuyện, chính hắn cũng rất biết điều rời khỏi trước.

“Diệp chưởng giáo, mấy người bạn này của tôi, tôi tìm bọn họ đến, cũng không phải là tìm các cậu xin kí tên, đối với sự kiện một số pháp sư đám người Trường chưởng giáo mất tích, bọn họ có biết một chút tình huống, nghe nói cậu đã đến, vô luận như thế nào cũng muốn gặp một lần, giáp mặt nói cho cậu…”

Mấy người bạn này bắt đầu lần lượt kể lại, Diệp Thiếu Dương nghe, ở trong lòng sửa sang lại, có một số là lời đồn về cổ mộ kia, còn nữa là gần nhất một đoạn thời gian gần đây, môn phái của mình nơi đây phát hiện một số tình huống.

Tổng kết lại, có thể xác định là, cổ mộ thật sự tồn tại, hơn nữa chính phủ cũng biết một chút, lúc này mới phong tỏa cửa vào. Vốn vùng Thừa Đức là gió êm sóng lặng, thắng đến đại khái nửa năm trước, giới pháp thuật địa phương đều cảm giác được một chút không thích hợp, giống như có một đám nhân vật thần bí tới, đệ tử các phái đều từng nhìn thấy người tới từ nơi khác nghi là pháp sư — pháp sư có thể thu liễm khí tức trong cơ thể của mình, để người khác và tà vật khó có thể phát hiện, nhưng tóm lại là pháp sư, khí chất khác với người thường.

Nếu hai pháp sư gặp mặt, cho dù hai bên đều liễm khí, cũng vẫn sẽ sinh ra hoài nghi lẫn nhau.

Mới đầu, quản sự mấy môn phái địa phương, biết được tin tức đệ tử phía dưới báo cáo cũng chưa nghĩ nhiều, nhưng về sau sự kiện tương tự càng ngày càng nhiều, bọn họ mới cảm thấy vấn đề nghiêm trọng, đều tự phái người điều tra, lúc này mới không gặp được một kẻ nào cả.

Nhưng những điều bọn họ nói, đều là một ít tin tức rời rạc, chỉ có thể chứng minh quả thực có một đám pháp sư không rõ thân phận tới đây, lại không có tin tức gì cụ thể.

“Tôi nói, địa phương các ông có quỷ ký cùng quỷ sai hay không, bọn họ chẳng lẽ cái gì cũng không biết?” Hai tay lão Quách đang cầm một con cua cực lớn, gặm dầu mỡ đầy miệng.

Bên cạnh, là Tứ Bảo cũng ăn nhiều như Thao Thiết, hắn bị Tiểu Mã nhập vào, công bố muốn mượn thân thể hắn hưởng thụ hẳn hoi thức ăn ngon đã lâu chưa được hưởng.

Lão Thu nói: “Tự nhiên cũng đã thăm dò, hai vị cũng giúp chúng tôi điều tra, cho tới nay, vẫn chưa phát hiện cái gì khác thường.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Có thể gặp bọn họ chút hay không?”

Vài người có chút lo lắng nhìn nhau, đều không lên tiếng.

Diệp Thiếu Dương khó hiểu nói: “Đây là ý tứ gì?”

Lão Thu nói: “Diệp chưởng giáo có điều không biết, vùng Hà Bắc chúng tôi, từ xưa gọi là Dực Châu, là đứng đầu chín châu trong thiên hạ.Thời điểm Đại Minh triều, Vĩnh Lạc hoàng để dời đô thành Bắc Kinh, trong vòng một đoạn thời gian về sau, kinh thành đã xảy ra rất nhiều thiên tai, đã chết không ít người, lúc ấy tể tướng áo đen Diệu Quang Hiếu đã chết, quốc sư lúc đó, là một đệ tử của Diêu Quảng Hiếu, tên là Thiên Trúc chân nhân, dâng tấu nói là kinh thành có một con giao long quấy phá, mới tạo thành phong thuỷ địa phương bất ổn.

Muốn khiến kinh thành mưa thuận gió hoà, phải chém rồng. Con giao long này vừa độ kiếp thành hình, tu vi còn chưa đủ, lấy thực lực của bản thân hắn, mang theo một đám đệ tử, dùng trận pháp có thể thu phục con rồng này, nhưng hắn chỉ là pháp sư nhân gian, không có tư cách chém rồng, nếu không phải bị trời phạt. Vì thế hắn ra chủ ý, bảo Chu Lệ noi theo Đường Huyền Tông làm đối với Ngụy Chinh năm đó, phong mình làm nhân thần quan.

Chu Lệ vì thế viết biểu tấu tế trời, xin phong Thiên Trúc chân nhân làm nhân thần quan, không chỉ làm quốc sư ở nhân gian, còn giám thị mọi việc âm phủ của vùng này. Các vị cũng đều biết, thiên tử dương gian rất ít dâng biểu đến âm ty, bình thường nếu có điều cầu xin quân, đại đế đều sẽ đáp ứng. Vì thế Thiên Trúc chân nhân kia liền có cái thân phận trâu bò, dẫn dắt một đám đệ tử đem con giao long kia chém, thành Bắc Kinh sau đó rất nhiều năm quả nhiên mưa thuận gió hoà.

Thiên Trúc chân nhân này sau khi chết, đi âm ty làm việc, dâng biểu âm ty, đem bài vị nhân thần quan truyền cho đệ tử, bởi vì hắn lúc còn sống quả thực cũng tích không ít âm đức, đại đế liền đồng ý, sau đó Dực Châu nhân thần quan này liền truyền xuống từng thế hệ một, thẳng đến thời Đại Thanh triều, thay đổi triều đại, nhân thần quan không làm nữa, một thế hệ nhân thần quan cuối cùng, sau khi chết được âm ty phong làm thổ địa địa phương, toàn bộ Dực Châu đều thuộc về phạm vi hắn quản hạt, là thổ địa gia lớn nhất cả nước.”

Đám người Diệp Thiếu Dương nghe lão Thu một hơi nói nhiều như vậy, nghe tới mức sửng sốt, xong việc Diệp Thiếu Dương hỏi: “Tôi hỏi là địa phương quỷ sai cùng quỷ ký, anh kéo tới thành Bắc Kinh cho tôi làm gì thế, đây cũng không phải kinh thành.”

Lão Thu cười nói: “Diệp chưởng giáo, ngài khẳng định biết, phạm vi quản hạt của thổ địa này, không phải dựa theo thành thị nhân gian chúng ta phân chia, là dựa theo chín châu của thiên hạ để phân chia, phía dưới châu khác đều còn có quận có thành, Dực Châu này của chúng tôi, chỉ có một vị thành hoàng lão gia này, không riêng quản thành Bắc Kinh, đại Hà Bắc chúng tôi đều thuộc về hắn quản hạt, hắn có mấy đệ tử, trong đó nhị đệ tử phân công quản lý Thừa Đức chúng tôi, rất trâu bò, muốn tìm bọn họ hỏi cũng là không thèm để ý. Mấy chúng ta người nhỏ, lời nhẹ, hắn không quá để ý chúng tôi đâu.”

Còn có loại chuyện này!

Mấy người bọn Diệp Thiếu Dương nghe xong, đều có chút cạn lời. Tiểu Mã đang nhập vào trên người Tứ Bảo, vung một con tôm hùm to quát: “Gọi hắn tới, lão tử cũng muốn xem hắn có gì trâu bo!”

Lão Thu vẻ mặt đau khổ nói: “Tôi mời hắn đến thật ra cũng được, chỉ xin mấy vị đại tiên nói chuyện để ý một chút, bằng không hẳn là không có cách nào làm gì được mấy vị, nhưng mấy vị đi rồi, hắn chỉ sợ tìm mấy người chúng ta làm phiền đó.”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 1 tuần trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!