1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 375

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 375

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2638: Đại Thanh Hoàng Lăng (2)

Nghe đến đó, ý thức pháp luật mỏng ba người bọn Diệp Thiếu Dương còn chưa cảm thấy gì, lão Quách lại chấn động nói không ra lời, bắt lấy tay lão Thu nói: “Chờ chờ chờ! Thương nhân khai phá này chẳng lẽ là kẻ ngu ngốc à, trộm mộ vốn là phạm pháp cái này không nói, mộ này còn vô cùng có khả năng là hoàng lăng… Cái này nếu như bị bắt, hầu như là phải dựa cột đó!”

Lão Thu nói: “Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Thương nhân khai phá này quả thật tham lam chút, nhưng nơi này có chuyện xưa, thương nhân khai phá này là lập nghiệp từ nghề xã hội, trên người gánh không ít án, một khi tra được, như thế nào cũng là chết, bởi vậy mới cần thừa dịp Cơ hội này kiếm một khoản.Các cậu nghĩ đi, hoàng lăng này tuy không phải lăng mộ chính thức của Đại Thanh triều, nhưng ít ra là hoàng lăng, ở bên trong tùy tiện tìm chút đồ, đó đều là văn vật đấy, nhỡ đầu kiếm được thứ cấp bậc quốc bảo, đó là giá trị lên thành, so với bất động sản còn kiếm hơn.”

Tứ Bảo nói: “Toàn nói nhảm, trên đời này vốn không có việc làm ăn gì so với bất động sản còn kiếm tiền hơn.”

Lão Thu cười hề hề, “Vậy cũng phải xem là thương nhân bất động sản nào, hơn nữa khi đó là mười năm trước, bất động sản chưa kiểm như vậy, một khi lưới tài chính đứt gãy, vậy lập tức phá sản, đám buôn bất động sản đó lúc ấy mua tòa nhà, tòa nhà này còn chưa xây, tiền đầu tư đều là vay ngân hàng.”

Ngô Gia Vĩ nhịn không được chen một câu: “Anh làm sao biết chi tiết như vậy?

“Cái này sao, tôi lát nữa nói sau.”Lão Thu vẫn chỉ nói một nửa không nói hét, không đợi bị đánh, rất nhanh đã nói tiếp: “Tôi nói thẳng vấn đề chính đi, thương nhân khai phá này tìm người tra xét cái hang ngầm kia, ở bên trong phát hiện rất nhiều cửa ngầm, không có cách nào mở ra, lại không dám dùng thuốc nổ, về sau có người nhắc nhở hắn, tìm mấy gã trộm mộ tặc có thâm niên tới hỗ trợ.

Thương nhân khai phá này vì thế từ trên giang hồ tìm ba gã đổ đấu (trộm mộ), đều là bàn sơn đạo nhân, cùng nhau xuống mộ, cửa ngầm và cơ quan thật ra phá được vài cái, nhưng trợ thủ mấy gã bàn son đạo nhân và thương nhân khai phá kia tìm đều chết ở bên trong, chỉ có mấy công nhân cùng một bàn sơn đạo nhân chạy ra, những người này sau khi chạy ra khỏi mộ địa, trên tinh thần đều chịu kích thích rất lớn.

Có một công nhân, tự xưng cùng phụ thân đều là bị lừa đi vào, kết quả phụ thân chết ở trong mộ, vì tìm về di thể phụ thân, thế mà đi tự thú, sự tình lập tức ầmĩ, thương nhân khai phá trốn đi Mỹ quốc, về sau dẫn độ trở về, xử án giam lại.

Mấy người khác trốn ra được, trước sau đều chết oan chết uổng, chỉ có bàn sơn đạo nhân kia bị cảnh sát tìm được, nhưng đã điên rồi, vào ở bệnh viện tâm thần, bây giờ vẫn ở bên trong. Ừm, về lịch sử cổ mộ kia, tôi biết được đại khái là như thế.”

Lão Thu nói xong, đứng dậy tìm thuốc lá, kết quả chưa tìm được lấy ra điện thoại, quay một số, cực kỳ có tác phong nói cho đối phương đưa một cây Trung Hoa tới đây, sau đó hỏi bọn Diệp Thiếu Dương cần nước nội gì hay không, Diệp Thiếu Dương nói tùy tiện.

Chờ hắn tắt điện thoại, Ngô Gia Vĩ lập tức hỏi: “Bây giờ chung quy nên trả lời rồi nhỉ, sao anh đối với cả sự kiện biết rõ ràng như vậy, không đúng, còn cần thêm một vấn đề, sao ngay cả những chuyện tiếp theo cũng rõ như lòng bàn tay.”

Lão Thu xấu hổ cười cười, nói: “Không dối các vị tiền trưởng, thương nhân khai phá kia, chính là cậu hai của tôi, lúc trước ông ấy tìm kẻ trộm mộ, cũng là tôi hỗ trợ tìm…”

Đoàn người kinh hãi.

Lão Quách vỗ bả vai lão Thu, kinh ngạc nói: “Móa, nói tới cậu xem như tòng phạm đó, sao không đem cậu bắt lại?”

“Ai nói không bắt, tôi vào ngồi nửa năm đó.”

Đoàn người muốn ngất.

Lão Quách nói: “Vụ án lớn như vậy, chỉ nửa năm?

“Anh cũng đã nói tôi là tòng phạm, với lại, lúc cậu hai tôi bảo tôi giới thiệu kẻ trộm mộ, cũng chưa nói là đi trộm hoàng lăng, chỉ nói bảo tôi giới thiệu kẻ trộm mộ, hơn nữa không cho tôi tham dự.”

Tứ Bảo nói: “Cậu hai của anh là không muốn chia anh một phần à.”

Hốc mắt lão Thu trở nên có chút trơn ướt, cúi đầu nói: “Đó là cậu hai ruột của tôi đó, ông ấy biết đây là chuyện dựa cột, cố ý không cho tôi tham dự, là vì bảo vệ tôi.Sau khi sự việc vỡ lở, ông ấy biết không che giấu được, cố ý tới tìm tôi, lúc này mới đem tất cả đều nói cho tôi biết, vì là chờ sau khi ông ấy đi, để tôi đi báo cảnh sát, tôi vốn không tham dự, hơn nữa tự thú, khẳng định không có việc

Đoàn người nghe xong đoạn lời này, trong lòng cực kỳ cảm khái, quả nhiên là hổ dữ không ăn thịt con, cho dù người xấu nữa, ở lúc đối mặt người thân của mình, cũng có chỗ mềm mại, cái này coi như là nhân tính lóe sáng nhỉ.

Lúc này bên ngoài có người gõ cửa, lão Thu đi mở cửa, là một anh bạn trẻ mười bảy mười tám tuổi, tới đưa thuốc lá cùng đồ uống.

“Đây là đồ đệ tôi. Dương Vũ, tới ra mắt các vị tiền trưởng.” Sau đó không đợi Dương Vũ vào cửa, lại trở tay đẩy hắn, “Được rồi ra mắt rồi, ngươi nán lại bên ngoài đi. Tuyệt đối đừng để cho những người đó tiến vào.”

“Sư phụ, con con con muốn tìm bọn họ kí tên.”

Dương Vũ không để ý ngăn trở, lấy ra một quyển vở nhỏ, đưa tới trước mặt Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương có chút ngẩn ra, còn kí tên, mình không cẩn thận thành danh nhân rồi? Đành phải ở bên trên ký ba chữ Thiếu Dương Tử”, lần đầu tiên kí tên cho người ta, Diệp Thiếu Dương cảm giác mình so với Dương Vũ còn khẩn trương hom.

“Oa, Thiếu Dương đại đại, chữ này của anh, viết thật khá, không hổ là nhân gian đạo thần!”

“Tạm được tạm được.” Diệp Thiếu Dương rất xấu hổ.

Dương Vũ lại mãnh liệt yêu cầu Diệp Thiếu Dương viết thêm vài câu kiểu chuyển lời cho người khác, Diệp Thiếu Dương nghĩ chút, ở bên trên đề hai câu: ngư dược thử thì hải, hoa khai bỉ ngạn thiên.

Chủ yếu là mình trình độ văn hóa không cao, những thơ ca biết được không nhiều, gần như chỉ biết hai câu này, cảm giác rất làm màu.

Chương 2639: Đại Thanh Hoàng Lăng (3)

Dương Vũ vừa đọc, lập tức lại khen ngợi một phen, sau đó tìm bọn Tứ Bảo lần lượt kí tên, bị lão Thu đuổi ra ngoài, mọi người tiếp tục nói chính sự.

Lão Quách suy nghĩ một lúc lâu, nói: “Vậy sau đó thì sao, cậu chưa xuống tòa cổ mộ kia đi nhìn lần nữa?”

“Từng thử đi, nhưng nơi đó bị bên chính phủ phong tỏa, tôi về sau hỏi thăm, nghe nói là chính phủ tổ chức một đám đội viên khảo cổ xuống mộ điều tra, kết quả gặp một số sự kiện ly kỳ, chết không ít người, chính phủ phái mấy đám người đi vào, đều là có đi không có về, về sau đành phải đem địa phương che đi, không cho phép bất luận kẻ nào đi xuống nữa. Nhưng theo tôi tìm hiểu, cửa hang cũng chưa thật sự phong tỏa, chỉ là ở chỗ cửa vào xây một căn nhà, đem cửa hàng bịt lại, miễn cho có người xâm nhập.

Vốn, chuyện này coi như trôi qua, dù sao có chính phủ ngăn trở, chúng tôi những người giang hồ này cũng không dám động vào, cho dù bên trong có truyền quốc ngọc tỷ, cũng không có quan hệ gì với chúng tôi nữa.

Nhưng ngay gần đây, mấy đệ tử Long Hổ son không phải đã đến sao, sau khi kiểm tra một phen, phát hiện ở vị trí cửa hàng của cổ mộ không ngừng hướng ra bên ngoài thẩm thấu âm khí, vì thế lén lẻn vào căn nhà kia, xuống mộ điều tra, về sau đều mất tích.

Lúc Trường chưởng giáo đến, chưa đánh tiếng với chúng tôi, chúng tôi cũng không biết ông ấy đến, chờ sau khi ông ấy mất tích, cảnh sát lúc này mới tìm tới chúng tôi hỏi thăm, chúng tôi lúc này mới biết là Trường chưởng giáo, đoàn người đều chấn động…”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Cảnh sát vì sao sẽ tìm các anh hỏi thăm?”

“Di vật… Phi phi phi!” Lão Thu nhìn thấy tư thế Long Dương chân nhân muốn liều mạng với hắn, vội vàng sửa, “Chính là những thứ để lại trong khách sạn này, bên trong có linh phù với pháp khí, cảnh sát tuy không tin cái này, nhưng đối với môn phái địa phương chúng tôi cũng có biết đôi chút, lập tức tìm tôi hỏi thăm, tôi lúc ấy nhìn thiên đạo lệnh trong túi, mới biết được là Trường chưởng giáo tự mình giá lâm, quả thật làm tôi sợ muốn chết…”

Lão Thu nói nhiều, thao thao bất tuyệt, Diệp Thiếu Dương cắt ngang hắn cảm khái, nói: “Anh là người địa phương, anh nói một chút, anh cảm thấy đây là chuyện gì?”

Lão Thu lắc đầu, “Tôi quả thật không biết, phía dưới tòa cổ mộ kia, có thể có tà vật cực kỳ cường đại lúc trước sau khi trộm mộ, chết người nhiều như vậy, cậu hai của tôi trước khi trốn nói cho tôi biết, bảo tôi đối với cổ mộ này tuyệt đối đừng dâng lên bất cứ lòng hiếu kỳ gì, tà vật bên dưới, căn bản không phải nhân loại có khả năng đối phó, tôi lúc ấy cũng hỏi ông ấy rốt cuộc là cái gì, ông cũng không nói rõ được, dù sao bản thân ông ấy chưa xuống mộ, các công nhân cùng bàn sơn đạo nhân kia lúc đi ra, hầu như đã điên rồi.”

Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, vẻ mặt đều ngang trọng.

“Kiểu điện như thế nào, là mất hồn sao?”

“Tôi không biết, tôi về sau cũng bị bắt, lúc đi ra, mấy người kia đều đã chết, duy nhất bàn sơn đạo nhân còn sống kia cũng đã vào bệnh tâm thần, tôi lúc ấy sự tình cáo một đoạn lạc, tôi cũng sẽ không chú ý nữa.”

Nói đến đây, lão Thu thở dài, nói: “Tôi cũng là pháp sư, lòng hiếu kỳ là có, nhưng tôi hiểu rất rõ, thực lực này của tôi, căn bản không có khả năng là đối thủ của tà vật ở cổ mộ kia, bởi vậy không nghĩ gì khác. Tôi là thật không ngờ tới, cũng trôi qua mười năm rồi, cổ mộ này vẫn xuất hiện tình huống, ngay cả Trường chưởng giáo cũng…”Lão Thu lắc đầu, trong mắt lóe ra sự sợ hãi.

Lão Quách vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: “Cậu từng nghe nói Thánh Linh hội chưa?”

Lão Thu nhíu mày, nói: “Mấy người tìm Thánh Linh hội?”

Thấy bọn họ gật đầu, lão Thu hít sâu một hơi, nói: “Tôi biết Thánh Linh hội, đám người này, là mấy tháng trước đến bên này, phi thường thần bí, tôi dù sao cũng là lão đại bang bản địa, từng đi tìm bọn họ, đại khái chính là tháng trước đi, có một người trẻ tuổi tìm tới cửa, bảo tôi không được điều tra Thánh Linh hội nữa, tôi lúc ấy không phục, đánh với hắn, kết quả một chiêu đã nhiếp hồn tôi. Bây giờ nhớ lại, vẫn nghĩ mà sợ hãi.”

Mấy người bọn Diệp Thiếu Dương nhìn nhau một cái, lão Quách hỏi hắn: “Cậu biết Thánh Linh hội đâu sao?”

“Không biết, từ đó về sau, tôi không dám hỏi chuyện bọn hắn nữa… Nói ra không sợ mấy người chế cười, tôi thật sự không đắc tội nổi, nếu không phải mấy vị tiên trưởng tự mình tới đây, tôi cũng sẽ không nói.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Anh vì sao không tìm môn phái lớn xử lý?

“Đã tìm mấy môn phái, bọn họ đều nói đã biết, sau đó mặc kệ.”

Lão Quách vội hỏi hắn tìm những môn phái nào rồi, lão Thu nói tên mấy môn phái, lão Quách cười khổ. “Trách không được, vài cái này, đều là loại dựa vào pháp thuật công hội.Tiểu sư đệ, chúng ta suy luận chỉ sợ không sai, Thánh Linh hội, và pháp thuật công hội quan hệ thật sự không tầm thường.”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lúc lâu, hỏi lão Thu: “Về Thánh Linh hội, anh còn biết cái gì không?”

Lão Thu nghĩ nghĩ, nói: “Tôi chỉ biết là, bọn họ từng hoạt động ở vùng này, có đoạn thời gian rất nhiều người, về sau liền không có động tĩnh gì nữa.”

Hỏi tiếp, cũng không có tin tức gì hữu dụng.Đoàn người Diệp Thiếu Dương thương lượng một phen, cảm thấy chuyện đám người Trương Vô Sinh mất tích, khẳng định có liên quan với cổ mộ kia, cũng khẳng định có quan hệ với Thánh Linh hội.

Chương 2640: Quỷ Khiêu Châm (1)

“Chúng ta trực tiếp đi cổ mộ đi, xem xem phía dưới đó rốt cuộc có cái quỷ gì.”Tứ Bảo nóng lòng muốn thử, từng là một trộm mộ tặc, hắn đối với cổ mộ có một loại đam mê cuồng nhiệt.

Đám người Diệp Thiếu Dương thương lượng một phen, cũng cảm thấy khả thi, vì thế tìm lão Thu dẫn đường.

Từ khách sạn đi ra, Diệp Thiếu Dương đi dẫn đầu phía trước, lập tức bị vài người bao vây, ngẩng đầu nhìn là Dương Vũ kia, mang theo mấy thiếu niên, còn có hai em gái, đều đang dùng vẻ mặt cây si nhìn mình.

“Thiếu Dương đại đại, có thể kí tên chụp ảnh chung hay không.”

Cái này…

Diệp Thiếu Dương vẫn là lần đầu tiên hưởng thụ loại đãi ngộ này, sau khi nghe theo, bọn họ lại đi tìm Ngô Gia Vĩ và Tứ Bảo, xong việc một em gái kéo cánh tay Diệp Thiếu Dương, cực kỳ kích động nói: “Thiếu Dương đại đại, tôi tôi tôi là đại biểu môn phái chúng tôi còn có các tỷ muội ba môn phái huynh đệ đến, có thể hỏi anh mấy vấn đề không?”

Diệp Thiếu Dương nhất thời kích động không biết nói gì cho phải, mờ mịt gật đầu, trong lòng cũng tràn ngập sự chờ mong nho nhỏ.

“À, xin hỏi Đạo Phong đại đại hiện ở nơi nào?”

Mạch? Diệp Thiếu Dương sửng sốt một phen, “Không phải phỏng vấn tôi sao?”

“Đúng vậy, bởi vì ngài và Đạo Phong đại đại là sư huynh đệ mà, về hành tung anh ấy, chỉ có ngài rõ nhất. Ngài là không biết, chúng tôi đều là fan của Đạo Phong đại đại, không không, không riêng gì chúng tôi, phàm là nữ pháp sư tôi quen biết, đều là fan của anh ấy đó…”

“Ha ha ha…” Tiểu Mã ở bên cạnh phát ra tiếng cười như gánh tạ, đám người Tứ Bảo cũng cười trộm theo, nhìn khuôn mặt Diệp Thiếu Dương đã đen, sau khi miễn cưỡng trả lời, em gái lại nói ra vài vấn đề về Đạo Phong, Diệp Thiếu Dương thật sự phiền.

“Tôi không biết không biết, các cô đi Phong Chi Cốc hỏi chính hắn đi, đừng hỏi tôi.”

Diệp Thiếu Dương muốn đi, kết quả lại bị cô em giữ chặt, cực kỳ trịnh trọng nói: “Một vấn đề cuối cùng, cũng là một cái quan trọng nhất, vấn đề này là về ngài.”

Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm thấy một tia ấm áp, mình cũng không phải hoàn toàn không có tiếng tăm gì, lập tức lộ ra mỉm cười mê người, gật đầu nói: “Hỏi đi.”

“À, nói ra ngài đừng tức giận nha, là về sinh hoạt cá nhân của ngài, trên phố đồn đãi, bên cạnh Đạo Phong đại đại có mấy hồng nhan tri kỷ…”

“Không phải hỏi tôi sao?” Diệp Thiếu Dương nghe được hai chữ Đạo Phong, lông mày đã nhíu lại.

“Đúng đúng đúng, nghe tôi nói xong đã, bọn họ đều nói, nguyên nhân Đạo Phong đại đại từ chối mấy hồng nhan kia, chính là vì anh… Anh ấy thật sự thích, là anh…”

Cả người Diệp Thiếu Dương run lên, một ngụm máu thiếu chút nữa phun ra.

Em gái vừa thấy như vậy, lập tức truy hỏi: “Tôi có thể cho rằng, ngài không trả lời chính là ngầm thừa nhận không?”

“Đây là người ai tìm đến, có người quản không có người quản, không có người quản tôi có thể động thủ rồi!” Diệp Thiếu Dương hô lên.

Mấy tên xem náo nhiệt bọn Tứ Bảo đều điên cuồng cười lên.

Lão Thu vội vàng gọi bọn Dương Vũ cùng nhau đem cô em này lôi đi, cô em này bị nâng ở không trung, còn chưa từ bỏ ý định, hướng Diệp Thiếu Dương cách xa xa hô: “Thiếu Dương đại đại, ngài không cần tức giận như vậy, thật sự, chúng tôi đều có thể lý giải, đồng tính mới là tình yêu đích thực, ngài không cần tự ti, phải dũng cảm mà đối diện…”

Trước mắt Diệp Thiếu Dương tối sầm, ngất ngã xuống đất.

tô dọc đường xóc nảy, chạy đến vùng ngoại thành, bốn phía cỏ hoang cao ngút trời, chỉ có một mảng phế tích tòa nhà cao, đứng sừng sững ở giữa cỏ dại, là một ít nhà lầu mới có cái khung, cửa sổ các thứ đều không có, gạch ngoài tường cũng không trát, nhìn qua cực kỳ cũ nát.

Lão Thu giới thiệu, mấy căn nhà lầu này, chính là tiểu khu năm đó cậu hai của hắn khai phá, bởi vì xảy ra chuyện kia, công trình cũng ngừng, cho tới bây giờ chưa ai tiếp quản, liên hoang phế ở đây.

Lão Quách vỗ bờ vai hắn, nói: “Cậu hai của chú thật sự là mù, chú nghĩ xem, lúc ấy ông ta nếu không có ý đồ với cổ mộ kia, chuyên tâm làm tốt công trình này, tới mấy năm nay bất động sản càng ngày càng hot, nói không chừng đã sớm phát tài to rồi.”

Lão Thu cảm khái thở dài, “Ai nói không phải chứ, chính tà chị niệm, vốn chỉ là một ý niệm.”

Ô tô chạy đến trước những phế tích kia, đoàn người xuống xe, lão Thu ở phía trước dẫn đường, xuyên qua từng lùm cỏ dại rối tung, đi về phía một mảng đất trũng, đồng thời giải thích, nơi này chính là cái hồ nước kia của năm đó.

Diệp Thiếu Dương phóng mắt nhìn lại, một mảng đất trũng này đại khái to bằng mấy sân bóng, sâu cũng mấy chục mét, tưởng tượng lúc trước nơi này là một hồ nước, phạm vi còn rất lớn.

“Chính là nơi này, các tiến trường đi theo tôi.”Lão Thu đi vội vài bước, vượt qua một gò đất cao mười mấy mét, đây ra cỏ dại, một dãy phòng ốc xuất hiện ở giữa có lùm xùm.

Đây là một gian nhà xi măng, xung quanh không có cửa sổ, chỉ có một cánh cửa sắt, chung quanh quay lưới sắt, trên tường quét bốn chữ có điện nguy hiểm”, nhìn qua thật đúng là giống một trạm biến thế, ít nhất sẽ làm người ta cảm thấy là trạm biến thế bỏ hoang, cho dù có ai nhìn thấy cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Diệp Thiếu Dương dẫn đầu leo qua lan can, thử đẩy cửa, trên cửa có khoá ngầm, khóa chặt chẽ, đầy không chút nhúc nhích.

“Để ta đến!”

Lão Quách xắn tay áo, thoả thuê mãn nguyện đi qua, đem Diệp Thiếu Dương đuổi tới một bên, trước ghé đến phía trước ổ khóa bắt đầu kiểm tra.

“Có làm được không?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Làm được! Đây là khóa của mười năm trước rồi, kỹ thuật khóa tâm đã sớm bị phá giải, khóa như vậy đến một tá cũng không có vấn đề gì.”

Lão Quách nói xong, đem ba lô cởi ra đặt trên mặt đất, từ bên trong lấy ra thùng dụng cụ lấy ra một thứ giống như tơ động, cắm vào trong ổ khóa, bắt đầu mân mê, sau đó lại lui ra cải tạo hình dạng, kết quả làm hồi lâu cửa cũng không mở.

Dm, cửa này khóa

“Cửa này không thích hợp.” Lão Quách ghé vào khe cửa nhìn hồi lâu, n chết rồi, bảo sao ta làm hồi lâu mà không được.”

“Vậy làm sao bây giờ?”

Lão Quách suy nghĩ một phen, nói: “Chỉ có thể dùng của điện hoặc là máy mài đá, nhưng rất phiền toái, nơi này không có chỗ tiếp điện.”

“Dùng thuốc nổ đi, anh không phải sở trường thứ này sao.” Tiểu Mã giựt giây.

Lão Quách lườm hắn, “Thứ này là cảnh sát phong tỏa, dùng thuốc nổ, cậu muốn để tôi nửa đời sau ăn cơm tù à.”

“Tiểu Mã, cậu vào xem bên trong trước Có cái gì rồi nói, coi chừng một chút.” Diệp Thiếu Dương nói với Tiểu Mã.

“Đúng vậy. Lão tử có thể xuyên tường, móa, đã lâu không đến nhân gian, điều này cũng quên mất!” Tiểu Mã nói xong, trực tiếp từ cửa sắt đi xuyên qua.

Ở trong quá trình đợi hắn đi ra, Diệp Thiếu Dương lấy ra la bàn âm dương, đo lường kiểm tra khí tức phụ cận vùng này, kết quả kim đồng hồ chỉ thẳng căn nhà xi măng trước mặt.

Âm khí thật mạnh!

Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ chấn động, vừa muốn khám nghiệm, mặt đồng hồ đột nhiên kịch liệt lắc lư một lần, sau đó kim đồng hồ vòng quanh mặt đồng hồ quay tít. Tay Diệp Thiếu Dương cầm la bàn âm dương cũng run lên nhè nhẹ.

“Trời ạ!” Lão Thu thấy một màn này, thất thanh hô lên, hắn tuy pháp lực không đủ, nhưng dù sao cũng là pháp sư, nhìn thấy loại tình huống này, lập tức biết đây là chuyện gì.

Dùng thuật ngữ giới pháp thuật để nói, cái này gọi là “Quỷ khiêu châm”.

Chương 2641: Quỷ Khiêu Châm (2)

Pháp sư ở lúc sử dụng vật như la bàn kiểm tra đo lường khí tức phụ cận, là có linh khí phóng ra, chẳng qua loại linh khí này rất mỏng manh, bình thường rất khó bị tà vật phụ cận cảm giác được, nhưng nếu tà vật tu vi đủ mạnh, vẫn có thể cảm giác được, sau đó có thể nháy mắt phóng thích tu vi, dọc theo tuyến đường linh lực lan tràn, nháy mắt bám ngược lên, hình thành một lực lượng vô hình, tiến hành cách không khống chế đối với pháp khí.

Lúc này, la bàn tự nhiên sẽ không chuẩn, sẽ xuất hiện tình huống kim nhảy.

Tà vật làm như vậy, trái lại cũng không phải vì hù dọa người ta, mà là đem công năng la bàn đảo ngược, để mình sử dụng, mượn dùng la bàn để cảm giác pháp lực người nắm giữ la bàn, một bước tiếp theo có thể chính là thông qua la bàn cùng bản tôn mình thành lập kết nối, nháy mắt từ trên la bàn hiện hình.

Quỷ khiêu chăm chỉ là một cách nói hình tượng, cũng không nhất định chính là quỷ, cũng có khả năng là yêu và tà linh, hoặc là quỷ thi (giới pháp thuật thường xuyên dùng chữ quỷ này để chỉ toàn bộ tà vật), mặc kệ thực lực người làm phép như thế nào, tà vật có thể ở nháy mắt cách không gian khống chế la bàn, nhất định đều là tà vật tu vi đến trình độ nhất định, ít nhất là thực lực chuẩn yêu tiên, huyễn linh, hoặc là quỷ thủ bậc hai trở lên.

Tùy tiện một loại nào, đối với tuyệt đại đa số pháp sư mà nói, đều là một cơn ác mộng.

Bởi vậy, một khi gặp được quỷ khiêu chấm, chuyện thứ nhất pháp sư cần làm, chính là chạy, có thể chạy xa bao nhiêu thì chạy xa bấy nhiêu. Lão Thu đương nhiên hiểu được quy củ này, lúc này mới sẽ bị dọa thành như vậy.

Quay đầu nhìn mấy người bọn Diệp Thiếu Dương, lại không một ai sợ hãi. Trên mặt Diệp Thiếu Dương thậm chí mang theo một mảng ý cười.

“Có chim, ta phục.”

Đột nhiên, chỉ nghe thấy một tiếng khóc thét từ trên la bàn âm dương trong tay hắn vang lên, tiếp theo ở mặt ngoài la bàn âm dương, có từng luồng khí đen chảy ra, không tiêu tán, mà là ở trên la bàn âm dương ngưng tụ thành một mặt bằng, tối đen như mực, Diệp Thiếu Dương ghé sát vào nhìn thoáng qua, có thể chiếu ra mặt mình, nhưng, ở trong mặt “gương” này, mặt mình đang không ngừng biến ảo hình dạng, trên cổ giống như có một người tí hon nằm úp sấp, khuôn mặt trắng nõn, mắt thật to, nhìn qua giống quái vật.

Đột nhiên, đứa trẻ hướng hắn nhếch miệng cười, cả khuôn mặt nhanh chóng đổ máu sinh mủ, máu thịt rơi xuống, lộ ra một gương mặt dữ tợn, nhe răng trợn mắt, ngay cả trên mặt cũng là răng, trực tiếp từ trên da mặt cắm ra, nhếch miệng cười, trong miệng phát ra tiếng kêu có chút giống cừu.

Đã lâu chưa gặp mặt quỷ khủng bố như vậy.

Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, hướng mặt quỷ trong gương chậm rãi nói: “Ta rất bội phục dũng khí của ngươi.”

Mặt quỷ kia vừa nghe hắn nói như vậy, biết dọa không được hắn, lập tức phát ra một tiếng rống giận, đột nhiên đánh về phía mặt gương, sau đó thế mà xuyên qua mặt bằng, xuất hiện ở trong thể giới hiện thực.

Nhưng cũng không phải thực thể, mà là một dạng khí màu trắng, một nửa ở trong gương, một nửa vươn ra, chỉ có một khuôn mặt, nháy mắt há mồm, khí thể đột nhiên bành trướng, nháy mắt đem nửa thân trên của Diệp Thiếu Dương nuốt vào.

“A!”Lão Thu bị dọa kêu lên, muốn bảo bọn Tứ Bảo hỗ trợ, quay đầu nhìn, mấy người đều chưa nhúc nhích, tựa như đang xem náo nhiệt.

A!

Một tiếng kêu thảm thiết thật dài kích thích màng tại mọi người, luồng khí trắng kia đột nhiên rời khỏi thân thê Diệp Thiếu Dương, hóa thành một làn sương khói, hướng xa xa bỏ chạy.

“Muốn đi?”

Diệp Thiếu Dương nâng tay phải, năm ngón tay căng một sợi thùng đỏ, ngón tay gảy vài cái, hình thành một tấm lưới loại nhỏ.

“Thiên địa Vô Cực, huyễn biến chân linh, dục thủy hồng y, khốn phược u minh!” Ngón tay búng ra, trên sợi chỉ đỏ bay ra một tia sáng, ở không trung càng lúc càng lớn, phát sau mà đến trước, chắn phía trước đám khí trắng kia, đột nhiên kéo căng, bản thể đám quỷ ảnh màu trắng kia chỉ là một hư ảnh, lại bị chỉ đỏ trói chặt, rơi trên mặt đất.Quý ảnh kêu lên quái dị, không chịu phục, không ngừng biến ảo hình dạng và kích cỡ, nhưng lưới chỉ đỏ trên người lại có duỗi theo, từ đầu tới cuối không thể giãy ra được.

“Đừng giãy giụa nữa, ngươi nếu giây thoát pháp thuật của ta, ta mấy năm nay cũng luyện vô ích

rồi.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi đi qua, cúi người nhìn quỷ ảnh màu trắng giãy giụa sắp chết ở trên mặt đất, nói.

“A!”

Một khuôn mặt mọc đầy răng nanh của quỷ ảnh hướng Diệp Thiếu Dương làm ra các loại quái tướng đáng sợ, nhe răng trợn mắt.

Diệp Thiếu Dương ngồi xổm trước mặt nó, nói: “Ngươi không lừa được ta, người đã có thể ở nháy mắt xâm nhập la bàn âm dương của ta, nói lên tu vi ngươi đủ sâu, hơn nữa đã mở linh trí, tiếp tục giả ngu ở đây với ta không bất cứ ý nghĩa gì.”

Mặt quỷ nghe xong đoạn lời này, đột nhiên trầm mặc, khuôn mặt bị chỉ đỏ thít tới mức lồi lõm, hai Con mắt lại gắt gao trừng lên nhìn Diệp Thiếu Dương, đột nhiên mở miệng, thanh âm giống như từ trong ống nghe điện thoại truyền đến, the thé chói tai, mang theo chấn động nào đó.

“Ngươi không phải pháp sư bản địa, ngươi là người nào?”

Diệp Thiếu Dương cười: “Ngươi bây giờ bị ta bắt, nên là ta hỏi người nhi?”

Quý ảnh đột nhiên nhếch miệng cười lên, vốn khuôn mặt nó đã bị chỉ đỏ thắt chặt, cười như vậy, thịt hai bên má lập tức từ trong khe hở của chỉ đỏ căng ra ngoài, máu quỷ màu đen chảy ra, rơi trên chỉ đỏ, bốc khói trắng Xèo xèo.

Quỷ ảnh tựa như không cảm thấy đau một chút nào, vẫn đang cười điên cuồng.

“Cho dù ngươi là tông sư một môn, lại có thể làm gì được ta, ngươi cũng nên nhìn ra, đây chỉ là một luồng thần niệm của ta, ngươi không gây thương tổn được cho ta… Người ta kiếp trước vô duyên, kiếp này không thù, ta khuyên người vẫn là sớm rời đi, chớ có ý đồ với cổ mộ này, miễn cho tự rước lấy họa, cho dù ngươi là Đại La Kim Tiên chuyển thể, cũng chắc chắn chết dữ ở dưới cổ mộ này, ha ha ha, ha ha ha…”

Quỷ ảnh càng lúc càng mờ nhạt, tan giống như sương mù, tiêu tán ở không trung, chỉ để lại một chuỗi tiếng cười này, xoay quanh không đi ở trên không.

Diệp Thiếu Dương xoay người, hướng Tứ Bảo và lão Quách nhún vai.

Tứ Bảo xoa đầu, đi tới, nhíu mày nói: “Nó cười cái gì, có chuyện gì buồn cười như vậy.”

Lão Quách nói: “Chú bắt quỷ lâu như vậy, chẳng lẽ không phát hiện một cái quy luật sao, lệ quỷ đều đặc biệt thích khác, hoặc chính là thích cười, thật không biết có gì vui.”

Tứ Bảo ngẩn ra, “Đúng vậy, hình như thực là như thế, vì sao chứ?”

Lão Quách nói: “Quỷ giống với người, một lệ quỷ, ở mãi một chỗ lâu, tính cách sẽ trở nên cổ quái, thần kinh hâm dở.Chú nghĩ đi, nếu đem một người nhốt ở một chỗ, bình thường không trao đổi với ai, tinh thần sẽ phân liệt hay không?”

“Quỷ cũng có thể tinh thần phân liệt?”Tứ Bảo giật mình một cái, nói, “Không nói cái khác, thứ này huynh nói rất có đạo lý đấy.”

“Đừng nói nhảm nữa.” Diệp Thiếu Dương ngóng nhìn cửa sắt, nhíu mày nói: “Vừa rồi là quỷ, nó rất thông minh, chỉ tách ra một luồng thần niệm chui lên trên la bàn âm dương, bản tôn nhắm chừng có chút thực lực. Nó nói cái gì nhỉ, cho dù Đại La Kim Tiên chuyển thể, cũng chắc chắn chết ở trong mộ, nó vì sao nói như vậy. Chém gió à?”

Tứ Bảo suy tư một phen, nói: “Chưa chắc, tôi trước kia lúc trộm mộ, chúng tôi có một câu nói trong nghề, gọi là thà giết thiện cẩu, không giết địa thi.”

Chương 2642: Cương Thi Nhìn Không Thấy (1)

Tứ Bảo suy tư một phen, nói: “Chưa chắc, tôi trước kia lúc trộm mộ, chúng tôi có một câu nói trong nghề, gọi là thà giết thiện cẩu, không giết địa thi.”

Cổ mộ là một hoàn cảnh phong bể, vốn đã có rất nhiều hạn chế đối với pháp sư, quá nửa còn có trận pháp các thứ, tệ nữa cũng là âm sào thi huyệt, đặc biệt dễ dàng bị tà vật lợi dụng, tựa như là trận pháp của chúng ta, một khi vào trận, tà vật liền lập tức giảm ba phần thực lực. Chúng ta xuống mộ cũng tương tự, ở bên dưới đối phó bọn tà vật kia, So với kéo ra đánh trên mặt đất, phải khó hơn gấp mười.”

Lão Quách chậm rãi gật đầu, “Lời này là không sai, nhưng, trước mắt chúng ta đừng thảo luận điều này, làm rõ trước con quỷ vừa rồi lai lịch thế nào.Các chú cảm thấy, nó và Thánh Linh hội có quan hệ không?”

Trong lúc nhất thời, mọi người đều trầm mặc.

Lão Quách nói tiếp: “Tôi vừa kiểm tra, trên khóa cửa loang lổ vết rỉ, ít nhất mấy năm chưa từng có ai mở ra Thánh đồ Thánh Linh hội đều là nhân loại, lại không thể xuyên tường đi vào, cho nên, chỉ có hai loại khả năng, một là, chúng ta tìm lầm đối tượng, cổ mộ này không có quan hệ vớiThánh Linh

hội.”

Tứ Bảo cướp lời: “Sao có khả năng khéo như vậy chứ.”

“Nghe ta nói hết đã, còn có một loại khả năng, đó là cổ mộ này nhất định còn có lối vào khác.” Lão Quách nói xong nhìn lão Thu.

Lão Thu giật mình nói: “Hắn là không có, cho dù có, hẳn là cũng chưa bị người ta phát hiện, ít nhất tôi không biết.”

Đang lúc nói chuyện, một bóng người từ trên cửa sắt hiển hiện ra, chính là Tiểu Mã.

“Nhật cẩu, thật sự là nhật cẩu, Mã vương gia anh tuấn tiêu sái phong lưu phóng khoáng của máy người thiếu chút nữa đã không về được!” Tiểu Mã vừa thấy mọi người, lập tức lảm nhảm.

“Nói tiếng người!” Diệp Thiếu Dương cả giận nói.

“Tôi là quỷ, không biết nói tiếng người.”

Diệp Thiếu Dương nhảy lên muốn đạp hắn, Tiểu Mã lúc này mới thành thật, nói về quá trình xuống mộ của mình: “Phía dưới đó chính là cổ mộ, bên dưới nơi đây là một đường mòn, tôi bay mãi xuống, bay… Mấy km? Sau đó liền tới trong một đại sảnh rất lớn, giống như rạp hát, lớn vô cùng, bên trên là khung đình, trên mặt đất là một đồ án bát quái, sau đó có bốn con đường, thông đến chỗ khác nhau.

Bốn con đường tôi đều đi rồi, có hai cái đến cuối cùng trực tiếp vào thân núi, bị bùn đất bao phủ, còn Có một con đường, phía trước Có rất nhiều đá xây đắp, một nửa cũng bị bùn đất lấp, hẳn là chưa xây Xong.

Còn có một cái, sau khi đi xuống, là một cửa đá, tôi nghĩ hắn là xuống đến trong mộ thất thật sự, cửa là không mở được, tôi trực tiếp xuyên qua, phía sau cửa là một thứ giống như mộ thất, bên trong là rỗng, ở giữa có quan tài, bốn phía đặt rất nhiều thùng cùng bình hoa văn vần, trên quan tài có khắc phù văn, tôi không xuyên qua được, tôi liền ở trong phòng tìm một vòng, cái gì cũng không có, tôi liền nghĩ đây khẳng định không phải trung tâm cổ mộ.

Vì thế tôi liền theo chân tường tìm, quả thật để tôi phát hiện một cái cửa ngầm, bộ dáng đó… Nói như thế nào đây, chính là ban đầu là một cái cửa, sau đó bị người ta xây thành một bức tường đặc, không có chỗ mở ra, tôi liền trực tiếp xuyên qua. Kết quả phía sau là một hành lang thật dài, đi mãi xuống, bốn phía đều do gạch xây đắp thành.

Kết quả mẹ kiếp tội phi phi, đột nhiên gạch xung quanh đều hướng giữa đổ xuống. Tôi mới đầu tưởng ảo giác các thứ, kết quả những viên gạch kia thật sự nện ở trên thân tôi, tôi con mẹ nó sợ, liên tục bay về phía trước, kết quả càng bay càng xa, chờ lúc tôi trở về, cái hang gần như đã bị gạch lấp.

Ta một đường bới gạch trở về, lúc này phía sau đột nhiên ào ào nước chảy, tôi nhìn lại, nước kia là đỏ bừng, giống như nham thạch nóng chảy, cách thật xa tôi cũng có thể cảm giác được nhiệt độ, từ trong khe hở gạch không ngừng tràn tới.Tôi lúc ấy sắp bị dọa vãi ra quần rồi, ra sức bới gạch, về sau đều là dùng húc, may mắn cô gia thân thể to khỏe, bằng không thật sự đã bị chôn ở bên trong.

Ô, đúng rồi, trong nham thạch nóng chảy có quỷ khóc sói tru, không ngừng có mặt người hiển lộ ra, tôi đánh giá đây đều là quỷ hồn bị nham thạch nóng chảy vây khốn, ở bên trong không ra được.”

Đoàn người nghe hắn nói xong, trầm ngâm không nói.

Tứ Bảo nói: “Rất hiển nhiên, đây là tác hồn trận nào đó, chẳng qua quy mô hơi lớn chút.”

Cái gọi là tỏa hồn trận, là một loại phù ấn, bình thường đều là dùng phương thức tàng phong, đặt ở trong một số kiến trúc kiểu thân tường, tác dụng rất đơn giản: không muốn để cho quỷ hồn xuyên qua, tiến vào nơi nào đó.

Nhất là ở trong mộ táng, tỏa hồn trận tương đối thường gặp, bởi vì có một số trộm mộ tặc lợi hại, bản thân sẽ nuối tiểu quỷ, hoặc là hợp tác với quỷ hồn, có nơi mình không thể đi xuống hoặc là có CƠ quan, sẽ để quỷ hồn đi tra xét trước, hoặc là một số mộ thất không mở ra được. Mộ chủ vì phòng ngừa bị quỷ hồn và tà linh xâm nhập, nhìn trộm tình hình trong đó, mộ chủ có năng lực, ở lúc xây mộ, sẽ ở trong bùn lầy đắp tường thêm máu gà, máu chó mực, chu sa, hùng hoàng vân vân, cùng nhau xây thành thân tường.

Tường như vậy, ở giới pháp thuật tên là tường máu, quỷ cùng tà linh bình thường đều không có cách nào xuyên qua, hơn nữa bởi vì là lúc xây tường trực tiếp dùng ở bên trong, không dùng gió thổi nắng phơi, cho dù qua mấy trăm năm hơn một ngàn năm, hiệu lực cũng sẽ không yếu bớt.

Nhưng, loại đường này chỉ hữu hiệu đối với tà vật bình thường, đối mặt kẻ tu vi cao thâm không tạo ra được tác dụng gì, với lại cổ mộ ẩm thấp, còn có nước ngầm thẩm thấu, một khi đem huyết khí trong thân tường Cọ rửa xuống, ở trong không gian phong bế tích tụ không tiêu tan, rất dễ dàng kích thích thi thể trong cổ mộ, trở thành cương thi.

Bởi vậy, muốn thật sự ngăn chặn quỷ và tà linh tiến vào, biện pháp càng thêm cao cấp, chính là dùng tỏa hồn trận, phương pháp cụ thể nói đến cũng rất đơn giản, ở lúc xây thân tường, đem thuốc phép trộn lẫn ở trong đó, sau đó ở trên trường khắc phù trận, chờ sau khi thành hình, lại ở bên ngoài xây lên một tầng tường thật sự loại tường này ở giới pháp thuật tục ngữ gọi là “tường có nhân”, nhìn qua giống với tường thật sự.

Một khi có linh thể muốn xuyên qua, khi va chạm vào tường có nhân, phù ấn bên trên sẽ bị kích hoạt, đem tà vật vây ở giữa, về phần có thể đem tà vật vây bao lâu, vậy tới trình độ nào, hoàn toàn quyết định bởi thực lực người nọ lúc trước bố trí tỏa hồn trận.

Nhưng, cần dùng đến tỏa hồn trận, bình thường đều là phần mộ của vương hầu tướng tá, vật bồi táng bên trong giá trị liên thành, sợ bị hậu nhân đánh cắp, bởi vậy trừ dùng các loại Cơ quan để phòng ngừa trộm mộ tặc, còn có thể ở trên bốn bức tường của mộ thất quan trọng nhất bố trí tác hồn trận, làm người và quý đều khó tiến vào.

Nói như vậy, càng là người thân phận địa vị cao, có thể tìm được pháp sư dùng để bố trí tòa hồn trận lại càng lợi hại, tác hồn trận lợi hại nhất, không riêng khiến tà vật không thể tiến vào, hơn nữa Còn thật sự có công năng bắt hồn: một khi có tà vật xâm nhập, sau khi trận pháp kích hoạt, sẽ hình thành cảnh tượng huyền ảo cường đại, giống như một tấm lưới dần dần thu lại, đem tà vật vây ở trong, chỉ cần tác hồn trận không bị phá hỏng, tà vật sẽ bị vĩnh viễn vây ở chính giữa, trọn đời không thể siêu sinh.

Chương 2643: Cương Thi Nhìn Không Thấy (2)

Làm như vậy, trái lại cũng không phải vì hại hậu nhân, mà là loại tác hồn trận này, có thể đem quỷ hồn xâm nhập hòa hợp một thể với trận pháp, hấp thu lực lượng quỷ hồn, không ngừng tăng cường uy lực trận pháp.

Tuy nói là vì thủ hộ mộ chủ, nhưng loại tác hồn trận này dù sao quá mức âm độc, pháp sư chính phái bình thường là không làm, chỉ có tìm pháp sư tà tu…

Cổ mộ trước mắt này, nếu thật là hoàng đế Thanh triều xây, như vậy, dùng tới tác hồn trận đó là điều quá bình thường, hơn nữa, có thể được hoàng đế ủy thác trọng trách, tuyệt đối không phải pháp sư tầm thường, xấp xỉ cấp bậc quốc sư.

Đoàn người Diệp Thiếu Dương đều tự suy nghĩ một hồi, lão Quách dẫn đầu nói: “Ta nói, nơi này đã Có tỏa hồn trận mạnh như vậy, ngay cả Tiểu Mã cũng có thể vây khốn, nói rõ không phải bút tích của người thường, có thể thật sự là quốc sư nào của Đại Thanh triều làm. Sự tình có chút khó giải quyết.”

Đoàn người thương lượng một phen, cảm thấy thảo luận những thứ này đều vô dụng, vẫn là nghĩ cách xuống mộ, đem toàn bộ cổ mộ tra xét một lần, rốt cuộc có bí mật gì, tự nhiên cũng sẽ biết.

“Quách sư huynh, có thể đem ổ khóa này mở ra hay không?” Diệp Thiếu Dương lại có tâm tư này.

Lão Quách đi đến trước cửa sắt, cẩn thận xem xét khóa cửa một hồi, lẩm bẩm: “Tốt nhất là có máy cắt các thứ, dùng kiểu như cái đục cũng có thể thử chút.”

Lão Thu vừa nghe, lập tức nói: “Trong xe của tôi cũng có cái đục, đoạn đầu là loại khoan kim cương, không biết có thể dùng hay không.”

Lão Quách bảo hắn đem món đồ cầm đến thử xem.

Lão Thu nhanh chóng quay về, không riêng lấy đến đục, còn có vặn vít cờ lê vân vân.Lão Quách nhìn cái đục kia, đầu nhọn nhìn qua cũng được.

Lão Quách ở phụ cận tìm một khối đá hoa cương, đem cái đục cắm vào trong khe cửa, nhắm khóa cửa, kêu Tứ Bảo dùng sức đập.

Mấy hán tử thay phiên ra trận, đừng xem bọn họ mỗi người đều là pháp sư thủ đoạn ngàn vạn, làm loại việc nặng này thật sự không có kỹ xảo gì, một cái khóa cửa nho nhỏ, lại làm khó mấy pháp sư bọn họ.

Tiểu Mã ở bên cạnh luôn cổ vũ cho bọn họ, trên thực tế là một loại vui sướng khi người gặp họa, hướng Diệp Thiếu Dương đắc ý nói: “Tiểu Diệp Tử, cậu nói, nếu tôi là còn sống, loại công việc này cậu khẳng định giao ngay cho tôi làm phải không, đáng tiếc tôi chết rồi, ha ha, tôi chết rồi.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Tôi nghe lời này sao lại không được tự nhiên như vậy, từ trước tới nay chưa từng thấy một người đã chết còn vui vẻ như vậy.”

“Chết làm sao, chỉ đời này mà nói, lão tử từng sống, cậu từng chết sao?”

Diệp Thiếu Dương thế mà không còn lời nào để đối đáp.

Mất sức chín trâu hai hổ, cuối cùng đem khóa cửa đập ra. Vài người mệt thè lưỡi thở như chó, nghỉ ngơi một hồi, sau đó đem cửa mở ra, ngoài dự đoán của mọi người là, một mùi tanh tưới nồng đậm xen lẫn trong không khí ẩm thấp, từ trong căn phòng nhỏ không có cửa sổ này tràn ra.

Thi khí!

Trong lòng Diệp Thiếu Dương giật mình, đưa tay ngăn trở đoàn người, mấy người đều đứng lại ở cửa, nhìn vào bên trong, một mảng tối đen, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy tất cả trên mặt đất đều là nước.

Lão Quách mở ra đèn pin của điện thoại di động, hướng ba người bọn Diệp Thiếu Dương gật gật đau.

Diệp Thiếu Dương là người đầu tiên đi vào.

Mùi thối mãnh liệt, hun người ta không mở được mắt. Cái này không riêng gì thi khí – mùi thị khí rất nhạt, đây là thi thối thật sự.

Diệp Thiếu Dương tiếp nhận di động của lão Quách, vừa cất bước, vừa soi về phía gian phòng xi măng phong bế này, gian phòng rỗng tuếch, có thể là thấm nước, trên đất có một vũng nước, còn có một chút bùn đất trầm tích xuống, chỉ có ở vị trí một góc cạnh tường, tựa như có một bóng người.

Diệp Thiếu Dương cầm đèn pin soi tới, là một người.

Cương thi?

Xuất phát từ an toàn, Diệp Thiếu Dương đốt một tấm linh phụ ném qua, rơi ở trên thân người này, thân thể không nhúc nhích, lửa bùa cũng chưa mở rộng, nói rõ đây là một tử thi thật sự.

Nhưng thi khí mờ nhạt nơi này là ở đâu ra?

Diệp Thiếu Dương ôm nghi vấn, đi về phía thi thể này.

Tóc rối tung khô héo, thân thể tựa hờ vào trên tường, thịt trên người đã hoàn toàn hư thổi phân giải, chỉ còn lại có một bộ xương khô, quần áo mặc trên người cũng đã gần như không mang bất cứ màu sắc nào, nhưng vẫn có thể thấy được là một cái áo sơ mi cùng quần bò, quần áo thủng trăm ngàn lỗ, chỉ có dây lưng vẫn nguyên vẹn.

“Là người hiện đại.” Lão Quách bịt mũi nói.

Tiểu Mã nói: “Nói nhảm, chẳng lẽ là thi thể trong cổ mộ bằ đến nơi này.”

Diệp Thiếu Dương cúi người quan sát thi thể này, đột nhiên đầu thi thể cử động một phát, Diệp Thiếu Dương phản ứng cực nhanh lui về phía sau, kết quả là một con chuột, từ trong mồm bộ xương bò ra, mở to một đôi mắt xanh mượt đánh giá người từ ngoài đến này.

Hóa ra là đem thi thể biến thành ổ của nó.

Diệp Thiếu Dương lấy ra một nắm lá ngải khô, và hai cục, nhét vào trong lỗ mũi mình, còn lại giao cho bọn Tứ Bảo, tiến lên dùng Câu Hồn Tá móc lấy cổ thụ thể, kéo đến một bên.

Kết quả phía sau thi thể có một đám côn trùng rậm rạp, ánh sáng quá mờ, cũng nhìn không ra là gián hay là cái gì, dù sao rậm rạp một mảng, nhìn qua cực kỳ ghê tởm.

Diệp Thiếu Dương nhíu mày lui qua một bên, dùng Câu Hồn Tác kéo thi thể, cuốn tới, cái gì cũng không có. Lúc này phía sau truyền đến tiếng Tứ Bảo: “Mọi người đến xem.”

Diệp Thiếu Dương đi qua, Tứ Bảo ngồi xổm trước một vật, lấy di động soi.

Là hình dạng một cái giếng, nhưng so với giếng nước bình thường thì lớn hơn rất nhiều, ở một góc phòng, bên trên có một cái nắp giếng, bằng sắt, đậy kín kẽ ở trên giếng, không có khóa, nhưng trên thành giếng có bốn đinh tán được khảm ở trong xi măng, nối liền cùng một chỗ với nắp giếng, nhìn kỹ tất cả đều là hàn lên, hiển nhiên thứ này là do con người tỉ mỉ chế tạo.

“Chính là đây rồi, bên dưới là đường trong mộ, tôi chính là từ nơi này đi vào.” Tiểu Mã ở bên cạnh nói.

Diệp Thiếu Dương dùng Câu Hồn Tác gõ gõ nắp giếng, phát ra tiếng trầm đục, biểu hiện nắp giếng này có đủ độ dày.

“Quách sư huynh, cái này có thể sử dụng đục để đục ra không.”

Lão Quách kiểm tra một phen, cười khổ nói: “Có thể, nước chảy đá mòn, lấy hai mươi tám cái đục đến, một tháng thời gian, khẳng định có thể đục ra.”

Diệp Thiếu Dương đứng lên, dọc theo bốn góc phòng đi một lượt, lại kiểm tra nóc phòng cùng vách tường, không khỏi nhíu mày, lẩm bẩm: “Trừ hang chuột, nơi này một cái cửa ra vào cũng không có, thi thể này là ở đâu ra, hơn nữa thì thế này là người hiện đại, hiển nhiên không phải thứ trong cổ

mộ.”

Đoàn người đều sửng sốt một phen, Ngô Gia Vĩ nói: “Vậy là sau khi xây căn phòng này, thi thể này mới được đặt vào.”

“Vì sao phải đặt một thi thể vào?”

Đoàn người đều không thể nói rõ.

“Xem tư thế thi thể này, khẳng định không phải tử vong bình thường. Tôi đánh giá, có thể là lúc phong tỏa cổ mộ, đã xảy ra sự kiện gì khác thường, tạo thành người này chết ––chết ở chỗ này, bởi vậy ở lại đây.” Lão Quách phỏng đoán.

“Vậy vì sao không mang thi thể đi?” Diệp Thiếu Dương truy hỏi.

Chương 2644: Người Nhìn Không Thấy (1)

Lão Quách giang hai tay, “Cái đó ta cũng không biết, chỉ có thể hỏi những người lúc ấy.”

Diệp Thiếu Dương còn muốn mở miệng nói cái gì, đột nhiên Tứ Bảo ’suỵt” một tiếng, bảo mọi người đừng nói chuyện.

Đoàn người lập tức không lên tiếng.

Lúc này, một đợt tiếng bước chân vang lên, cực kỳ nặng nề, hơn nữa có một thanh âm kéo dài thật dài, như là một người đi đứng bất tiện đang chậm rãi đi lại.

Đoàn người nhìn nhau một cái, cùng nhau quay qua, hướng tới chỗ tiếng động vang lên nhìn lại

Nắp giếng! Thanh âm là từ phía dưới nắp giếng truyền đến!

Hơn nữa nghe tiếng động này, tựa như đang tới gần từng chút một.

Đoàn người nhất thời đều có chút khẩn trương hẳn lên, thật ra không phải sợ hãi, mà là một loại sợ hãi theo bản năng đối với điều chưa biết của con người. Một điểm này, cho dù bọn họ thân là pháp sự, thân trải trăm trận cũng không thể hoàn toàn tránh được.

Lão Thu so với bọn họ càng kém xa, sắc mặt lập tức tái nhợt đi, nhìn về phía từng người trong đám Diệp Thiếu Dương xin giúp đỡ.

Tứ Bảo xoay người ghé vào trên nắp giếng, một tai dán ở bên trên, cẩn thận nghe.

Tiếng bước chân kia từ xa đến gần, trừ tiếng này, còn trộn lẫn một ít tiếng lẩm bẩm vàtiếng cùng loại trâu ngựa nhảy mũi, đặc thù điển hình cương thi, chỉ là không biết phía dưới nắp giếng này là cương thi thế nào.

Tiếng bước chân đi mãi tới phía dưới nắp giếng, tạm dừng một lát, đột nhiên m một tiếng vang lớn, là có cái gì gõ ở trên nắp giếng. Tứ Bảo theo bản năng lập tức nhảy dựng lên, mắng: “Cả nhà người chứ, hù chết ba ba rồi.”

Tiểu Mã nói: “Logic này của cậu không thông, cậu rốt cuộc là ông của hắn hay là cha của hắn, hơn nữa, cậu thế mà lại nguyện ý làm cha của một cương thi…”

“Cút!”Tứ Bảo hướng hắn rống.

Hai người vừa lên tiếng, tương đương giúp cương thi xác định mục tiêu, càng thêm điên cuồng nóng nảy, hướng nắp giếng vừa gõ vừa đánh bắt đầu giày vò.

“Ngươi đừng đắc ý, người cho rằng cách nắp giếng ta liền không làm gì được ngươi!” Tứ Bảo ngẩng đầu hướng Tiểu Mã nói, “Cậu xuống xem là cái quỷ gì thế!”

“Lại là tôi.” Tiểu Mã oán giận một tiếng, tung người từ nắp giếng dán sát, tiến vào cổ mộ.

Mấy người ở bên trên chờ, đúng lúc này, tiếng đập phía dưới đã dừng lại, tiếng kêu quái dị cùng tiếng gầm gừ cũng dừng lại, một lát sau vang lên một chuỗi tiếng cười nhẹ nhàng.

Tiểu Mã lúc này lại từ nắp giếng bò lên, vẻ mặt mờ mịt.

“Sao trở lại rồi?”Tứ Bảo vội hỏi, “Phía dưới là cái gì?”

Tiểu Mã vẫn là vẻ mặt mờ mịt.

“Hỏi cậu đấy!”

“Phía dưới. Cái gì cũng không có.”

Một câu khiến đoàn người giật mình.

Tiểu Mã nhún vai nói: “Là cái gì cũng không có, còn phải nói rõ ràng như thế nào, không có cường thi, cũng chưa thấy được có tà vật nào.”

Đoàn người nhìn nhau.

Điều này sao có khả năng? Mặc kệ là thanh âm hay là khí tức, rõ ràng là cương thi, cương thi lại không có khả năng tàng hình, lui một bước mà nói, cho dù không phải cương thi, là tà vật khác, bản thân Tiểu Mã chính là quỷ, tà vật nào cũng khó làm được tàng hình ở trước mặt hắn.

“Tôi đi xem.”

Diệp Thiếu Dương nói xong, ngồi xuống đất, lập tức làm phép, nguyên thần bay ra khỏi thân thể, lập tức xuyên qua nắp giếng, phía dưới là một hành lang giống Tiểu Mã hình dung, có bậc đá do con người xây, kéo dài đến sâu bên trong.

Nguyên thần và hồn phách giống nhau, có thể nhìn trong bóng đêm, Diệp Thiếu Dương lập tức quay đầu nhìn xung quanh trống rỗng, không có bất cứ tà vật nào tồn tại. Chẳng lẽ đã đi rồi?

Diệp Thiếu Dương đang chần chờ, đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng cười trộm, giống như một người vụng trộm đứng yên thật lâu ở phía sau mình, không nín được cười loại cảm giác đó, đột nhiên quay đầu, vẫn là cái gì cũng không có.

“Ta có thể nhìn thấy ngươi, ngươi lại không nhìn thấy ta. Diệp Thiếu Dương, người thật sự cho rằng

nhân gian vô địch sao, ngay cả thật sự như thế, ngoài lục hợp, tà ma tung hoành, nhân loại, lại đã tính là gì.”

Thanh âm này lượn lờ ngay tại bến tại mình, Diệp Thiếu Dương xoay quanh tại chỗ, lại chưa phát hiện bất luận kẻ nào.

Tà vật này biết mình!

Tà vật này nguyên thần của mình cũng không nhìn thấy, nhưng nó có thể thấy nguyên thân mình!

Làm Diệp Thiếu Dương kinh hãi nhất là, thanh âm tà vật này nói chuyện, thế mà giống mình như đúc!

Một đợt sợ hãi không hiểu từ sâu trong lòng Diệp Thiếu Dương dâng lên.

Đúng lúc này, dưới chân đột nhiên nhoáng lên một cái, toàn bộ hang núi giống như động đất, hai bên vách tường hướng về giữa sập xuống, lẽ ra mình bây giờ là nguyên thần, là linh thể thật sự, tất cả vật chất nhân gian đều không có khả năng va chạm vào linh thể, nhưng Diệp Thiếu Dương rõ ràng cảm nhận được nham thạch sụp đổ va chạm sinh ra khí tức và áp lực mạnh mẽ.

Diệp Thiếu Dương không dám chậm trễ, thừa dịp đá sụp đổ còn chưa lan tràn đến bên người, lập tức tung người hướng bên trên bay lên, muốn trở lại bên trên.

“Ầm!”

Đầu va vào trên nắp giếng, phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Diệp Thiếu Dương không để ý đau đớn, hai tay bắt đầu mò mẫm ở trên nắp giếng, loại xúc cảm này… giống chân thật như đúc.

Mình rõ ràng là nguyên thần mà.

Diệp Thiếu Dương sững sờ chốc lát, quy mô sụp đổ của cái hang đã càng lúc càng lớn, đá không ngừng vỡ ra, có nước lũ cuốn theo bùn đất, từ một đầu kia của cái hang điên cuồng cuốn tới.

Móa!

Diệp Thiếu Dương thầm mắng một tiếng, ở trong không gian có hạn phi hành chung quanh, nhưng nơi nó tới, tất cả đều là vách đá cùng tảng đá cứng rắn, nguyên thần căn bản không có cách nào xuyên qua… Trong giây lát, nước lũ đã “Áo một cái tràn tới, đem hắn bọc toàn bộ ở bên trong.

Ở sau khi lấp đầy toàn bộ cái hang, dòng chảy điên cuồng này vẫn chưa dừng lại, mà là ở chỗ cuối xoay vòng, lấy giữa cái hang làm đường ranh giới, bắt đầu tuần hoàn chảy.

Diệp Thiếu Dương có thể cảm giác được xúc cảm cát chảy ma sát với làn da, loại đau đớn càng lúc càng mãnh liệt đó thật sự quá chân thật, hoàn toàn không nên là tri giác nguyên thần có được.

Diệp Thiếu Dương ngoài kinh hãi, cảm giác được cát chảy lăn lộn càng lúc càng mãnh liệt, bao bọc mình hướng tới sâu bên trong cái hang đẩy vào.

“A.”

Ở vị trí bốn phía ban đầu là đá tường, từng cái đầu ẩn hiện xuất hiện, có thể mơ hồ nhìn thấy ngũ quan, là các khuôn mặt dữ tợn, vườn cổ từ giữa đồng bạn liều mạng chui ra, hướng vào giữa cựa quậy.

Tất cả cái này, chẳng lẽ đều là sự thật?

Suy nghĩ này đột nhiên hiện lên, Diệp Thiếu Dương hơi suy tư, lập tức xác định tất cả trước mắt đều là giả!

Hình thái mình bây giờ là nguyên thần, như vậy tất cả vật chất tồn tại thực tế đều không có khả năng đối với mình, đây là thiên địa đại đạo, tuyệt đối không có khả năng bị đánh vỡ, chỉ là vì tất cả xảy ra quá mức chân thật, làm mình thiếu chút nữa xem nhẹ một điểm này.

Nhưng, cho dù ý thức được tất cả cái này là giả, mình lại nên chạy đi như thế nào?

Diệp Thiếu Dương chợt nghĩ tới Hợp Đạo Thuật, cũng không biết hữu dụng hay không, thử trước nói sau, lập tức cố gắng tĩnh tâm, ở trong lòng thầm đọc chú ngữ:

Thanh sắc bất chỉ thần bất thanh, tư lự bất chỉ tâm bất trữ, tâm bất trữ hề thần bất linh, thần bất linh hề đạo bất thành…

Theo niệm chú, Diệp Thiếu Dương cảm giác thân thể của mình càng thêm kịch liệt lay động lên, tầm mắt cũng ngược lại càng thêm đục ngầu, tất cả trước mắt đều trở nên trừu tượng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 ngày trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 ngày trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 2 tuần trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^