Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 264 [Chương 1587 đến 1593]
❮ sautiếp ❯Chương 1587:
Thay biểu tình của Kỷ Ninh không thay đổi, Đông Hỏa Chúa Tể thầm hoảng, liều lĩnh nói:
– Ta đồng ý vĩnh viễn đi theo, dù Bắc Minh Đạo Quân có không hợp đạo thành công chết đi ta cũng sẽ tuân theo lời thề, nghe hiệu lệnh của ngươi. Không phải ta nguyền rủa Bắc Minh Đạo Quân, dĩ nhiên ta hy vọng Đạo Quân như ngươi hợp đạo thành công.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
– Cầm Hỏa, giải quyết hắn.
Cầm Hỏa hú lên:
– Ha ha ha! Đang chờ chủ nhân ra lệnh đây!
Cầm Hỏa lập tức biến ra nguyên hình hóa thành hình dạng gấu lớn có cánh trong lửa chớp mắt lao hướng Đông Hỏa Chúa Tể.
Mặt Đông Hỏa Chúa Tể tràn đầy hãi hùng sau đó là dữ tợn không cam lòng, mắt tràn đầy hận thù nhìn chằm chằm Kỷ Ninh ở phía xa.
Đông Hỏa Chúa Tể hét chói tai:
– Bắc Minh Đạo Quân, ngươi cũng sẽ chết, ngươi sẽ chết!
Xoẹt!
Trước lực lượng tuyệt đối của Cầm Hỏa Thần thì mọi thứ đều tan biến, dù Đông Hỏa Chúa Tể tản ra thành lửa cũng tắt ngấm, chỉ để lại chút pháp bảo.
Thanh Ma lắc đầu, lên tiếng:
– Bắc Minh, Đông Hỏa dù gì cũng là Chúa Tể, thu làm người đi theo không tệ, ta còn tưởng ngươi cuối cùng sẽ nhận hắn.
Kỷ Ninh nhìn một số pháp bảo lơ lửng rải rác:
– Đúng là ta có ý định thu hắn làm người đi theo nhưng mới rồi không hiểu sao hắn làm ta thấy rất ghê tởm. Dù sao ta đã có các ngươi, thêm một người đi theo Chúa Tể cũng không ích lợi gì cho ta, mắt không thấy tâm không phiền.
Thanh Ma sửng sốt, lão không ngờ Kỷ Ninh vì lý do này mới không nhận Đông Hỏa Chúa Tể.
– Đi thôi.
Kỷ Ninh đã tính toán cho tam giới, Đông Hỏa Chúa Tể không có công dụng to lớn gì với hắn. Hơn nữa Kỷ Ninh không yên lòng để Chúa Tể tính cách như vậy bảo vệ tam giới.
Đông Hỏa Chúa Tể chết, phân thân khác cũng hủy diệt, rất nhanh tin tức truyền khắp liên minh mười sáu vực giới.
Các Chúa Tể, Đế Quân liên minh mười sáu vực giới từ lâu đã biết Đông Hỏa Chúa Tể bị nhốt trong đường lửa, dù sao lúc trước Đông Hỏa Chúa Tể từng mời các phương hỗ trợ. Giờ Đông Hỏa Chúa Tể chết, họ đoán được Bắc Minh Đạo Quân người khống chế Dao Hỏa cảnh đã ra tay. Các Chúa Tể, Đế Quân thầm kiêng dè thủ đoạn của Bắc Minh Đạo Quân, biết vị này chẳng phải kẻ nhân từ mềm lòng. Họ thầm vui mừng may mắn lúc trước sớm nộp báu vật rời khỏi Dao Hỏa cảnh.
Từ đó trong liên minh mười sáu vực giới có hai vị tồn tại khiến các Chúa Tể, Đế Quân kiêng dè sợ hãi.
Một là Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Hai là yêu nghiệt Đạo Quân Bắc Minh Đạo Quân thuần phục Cầm Hỏa Thần.
Hai vị này đều khiến các Chúa Tể, Đế Quân cảm giác nguy hiểm chết chóc.
***
Kỷ Ninh không quan tâm bên ngoài thế nào, chỉ tập trung vào việc tu hành.
Kỷ Ninh cần nhanh chóng sáng tạo mười loại pháp môn để có được món báu vật thật sự Khải Chí Tôn để lại. Khải Chí Tôn rất xem trọng báu vật kia, không dễ truyền lại. Theo lời nói của động phủ chi linh thì trong vũ trụ hỗn độn bao la nó xếp hạng nhất trong bảng phụ trợ tu hành, cũng xếp hạng nhất trợ giúp hợp đạo.
Kỷ Ninh quyết lấy được chí bảo như vậy.
Đạo chung cực hợp đạo quá khó khăn, Dịch Ba Đế Quân nói không thấy chút hy vọng hợp đạo nào của Kỷ Ninh. Đạo chung cực là con đường duy nhất nếu Kỷ Ninh muốn sống lại sư tỷ, chỉ có con đường này là có hy vọng vượt qua Chí Tôn, cướp đi mảnh nhỏ chân linh của Dư Vi từ căn nguyên vũ trụ hỗn độn.
Đương nhiên khả năng lớn nhất là hắn thất bại, chết trên con đường này, nhưng dù sao hắn đã dốc hết sức.
Thời gian trôi qua.
Trong động phủ Bắc Minh ở Thiên Thương cung, trên một ngọn núi. Kỷ Ninh ngồi tĩnh tu, bên cạnh có lò lửa, trên lò đặt một bình rượu, đá núi bên cạnh có tuyết đọng.
Nguyên thần thứ hai ở trên bệ đá Chí Tôn chìm đắm trong tu hành, bản tôn Kỷ Ninh thì rất thoải mái.
Thả lỏng thần kinh khiến óc Kỷ Ninh đôi khi lóe linh quang, phá được nhiều bình cảnh.
– Đạo hành thổ cuối cùng đã đến cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Kỷ Ninh áo trắng trên chân mày dính tuyết đọng, hắn bỗng mở mắt ra nhìn bình rượu bên cạnh. Bình rượu đã đun lâu lắm rồi, mỗi lần Kỷ Ninh ngộ ra một đạo là sẽ uống rượu một lần. Linh tửu này dù qua ức vạn năm vẫn giống ban đầu.
Mắt Kỷ Ninh có mong chờ:
– Từ đây ngộ ra hết mười pháp môn, không biết báu vật Khải Chí Tôn trân trọng đến thế rốt cuộc là thứ gì?
Trong Thanh Hoa động phủ.
Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen khoanh chân tĩnh tọa trên bệ đá tu hành, ngồi đã hơn mười hỗn độn kỷ.
Kỷ Ninh đạo bào màu đen mở mắt ra lộ nụ cười:
– Thành công!
Kỷ Ninh lật tay lại, các quyển ngọc giản nằm trong tay. Kỷ Ninh rót nhiều pháp môn vào các ngọc giản, đều là thành tựu của hắn trong năm tháng dài dặc. Nhìn như hắn chỉ tu hành hơn mười hỗn độn kỷ nhưng với tốc độ thời gian gấp trăm lần, thời gian thật là hơn một ngàn hỗn độn kỷ.
Kỷ Ninh sáng tạo ra mười pháp môn.
Gồm có Chung Cực Kiếm Đạo, Tâm Lực huyễn thuật, thủy hành, hỏa hành, lôi điện, không gian, trận pháp, kim hành, mộc hành, thổ hành, tổng cộng mười loại pháp môn.
Sau khi giết Đông Hỏa Chúa Tể, hắn vì nhanh chóng được đến báu vật nên đã chọn kim hành, mộc hành, thổ hành khá đơn giản. Kỷ Ninh cũng muốn tham ngộ đạo thời gian, đã hao phí hơn hai trăm hỗn độn kỷ cho không gian khiến hắn đoán mình sẽ tốn công càng nhiều cho đạo thời gian không am hiểu.
Kỷ Ninh là kiếm tu, kim hành cũng khá nhanh, hơn hai mươi hỗn độn kỷ liền đột phá. Mộc hành không quá am hiểu thì mất năm mươi mấy hỗn độn kỷ. Hành thổ cuối cùng trong ngũ hành vì có bốn hành khác phụ trợ nên một hơi hơn mười hỗn độn kỷ đã thành công.
Thời gian tu luyện thật tính ra chín mươi hỗn độn kỷ, Kỷ Ninh ngộ ra ba loại pháp môn.
Kỷ Ninh đạo bào màu đen mở miệng nói:
– Tiền bối.
Lão nhân tóc bạc ngồi khoanh chân ở phía xa chậm rãi mở mắt ra.
Kỷ Ninh chỉ tám quyển ngọc giản lơ lửng trước mặt:
– Chung Cực Kiếm Đạo và huyễn thuật thì tiền bối đã biết, đây là tám loại pháp môn khác, mời tiền bối xem giúp.
Kỷ Ninh nói rồi tám quyển ngọc giản bay đến trước mặt lão nhân tóc bạc.
Mắt lão nhân tóc bạc sáng rực:
– Nhanh vậy?
Lão nhân tóc bạc lập tức xâm nhập vào tám quyển ngọc giản, tra xét xong gật đầu nói:
– Không tệ, ngũ hành đều ngộ ra, đạo trận pháp cũng có tạo nghệ như vậy. Ngộ tính của ngươi rất cao. Thật ra trong thời gian ngắn ngươi sáng tạo ra Chung Cực Kiếm Đạo, còn đến đệ tứ trọng là ta biết ngộ tính của ngươi cao rồi. Nhưng ta phải tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân.
Chương 1588:
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Đây là tất nhiên.
Ngộ tính luôn thay đổi.
Con nít phàm tục khi vừa sinh ra dù có thiên phú cũng không cao đi đâu được, về sau trải qua nhiều chuyện, như luyện mãi thành thép, nhiều lần rèn tạo sẽ dần chói mắt hơn. Kỷ Ninh vốn luôn say mê kiếm đạo, nhưng hắn trải qua rất nhiều kỳ ngộ mới có thành tựu như hiện giờ. Đặc biệt đến thức mười bốn tâm ý càng thuần túy, tham ngộ cũng mau hơn.
Lão nhân tóc bạc vung tay lên:
– Ngươi sáng tạo ra mười loại pháp môn, có thể cho ngươi báu vật chủ nhân để lại.
Vèo!
Trong điện phòng bỗng khuếch tán sóng gợn, từng luồng sáng hiện ra. Vị trí giữa không trung điện phòng chợt xuất hiện một không gian cỡ nắm tay. Sau khi không gian hiện hình mơ hồ thấy có hai vật phẩm lơ lửng bên trong.
Một vật phẩm là hạt châu tròn trịa, to cỡ quả trứng gà, tỏa dao động vô hình. Chỉ nhìn bằng mắt thường Kỷ Ninh đã cảm giác lực lượng vô hình lan đến mình, khiến trong lòng hắn thoải mái chưa từng có. Cảm giác như thuở còn bé nằm trong vòng tay mẫu thân, tinh thần thoải mái ấm áp.
Vật phẩm khác cũng là hình tròn nhưng bề mặt rậm rạp bí văn.
Lão nhân tóc bạc vẫy tay:
– Đến!
Hai vật phẩm bay tới trước mặt lão nhân tóc bạc, lão nhìn Kỷ Ninh:
– Bắc Minh, mấy vị Chí Tôn gọi báu vật này là Thạch Hỏa Châu, cũng nhóm chủ nhân công nhận là đứng đầu giúp đỡ tu hành trong số báu vật phát hiện trong vũ trụ hỗn độn. Lúc trước chủ nhân một lòng muốn hoàn thiện pháp môn chín tầng cấm chế hỗn độn nên rất cần vật phụ trợ thế này, phải trả giá đôi chút khiến mấy vị Chí Tôn khác nhường lại cho chủ nhân của ta.
Kỷ Ninh ngạc nhiên, hóa ra là báu vật lúc trước Khải Chí Tôn dùng.
Lão nhân tóc bạc cười nói:
– Nói đến lai lịch của nó thì khi đó Tây Tư tộc hơi mạnh, chưa khai chiến với văn minh tu hành giả. Nhưng nhóm chủ nhân của ta đã âm thầm quan sát Tây Tư tộc, luôn cảnh giác với Tây Tư tộc. Có một lần nhóm chủ nhân trong vô hình cảm ứng được chút uy hiếp, cùng nhau chạy đến mới phát hiện Tây Tư tộc đang áp giải một sinh mệnh kỳ dị người bằng đá, toàn thân bốc lửa. Nhóm chủ nhân lập tức tấn công, đám Tây Tư tộc hoặc trốn hoặc chết. Sinh mệnh đá lửa đó thực lực ngang ngửa với nhóm chủ nhân ta.
Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:
– Ngang ngửa Chí Tôn? Tây Tư tộc có sinh mệnh như vậy?
Lão nhân tóc bạc nói:
– Sinh mệnh kỳ dị đó chắc không phải của Tây Tư tộc, không biết Tây Tư tộc tìm từ đâu ra và khống chế được. Nhóm chủ nhân liên hợp mất mấy vạn năm cuối cùng đánh chết sinh mệnh đá lửa. Sinh mệnh kỳ dị chết, cơ thể tan vỡ lộ ra hạt châu trong người nó. Hạt châu rất thần kỳ, phụ trợ lớn cho việc tu hành. Sinh mệnh kỳ dị có một con là đá lửa, một con khác là sinh mệnh núi băng trong chiến tranh thượng cổ, đều bị Tây Tư tộc khống chế. Nhóm chủ nhân chỉ gặp hai con này, bị bọn họ giết, chắc cũng biết lai lịch của sinh mệnh kỳ dị nhưng chưa từng nói với ta.
Kỷ Ninh kinh thán.
Sinh mệnh có thể ngang ngửa với Chí Tôn?
Kỷ Ninh hỏi:
– Không lẽ là Tây Tư tộc chế tạo?
Lão nhân tóc bạc phản bác:
– Không thể nào! Là sinh mệnh thật sự!
Kỷ Ninh hỏi:
– Khải Chí Tôn không nói gì sao?
Lão nhân tóc bạc đáp:
– Không có, chủ nhân từng bảo Tây Tư tộc đã hủy diệt, sinh mệnh kỳ dị đó sẽ không xuất hiện được nữa.
Kỷ Ninh gật đầu, vẫn hoang mang.
Tại sao Tây Tư tộc hủy diệt thì sinh mệnh đáng sợ kia không xuất hiện nữa?
Kỷ Ninh thầm cảm thán. Dù sao thì hắn đi rất ít nơi, kém xa Dịch Ba Đế Quân, càng đừng nói so sánh với Chí Tôn, hiểu biết ít ỏi về vũ trụ hỗn độn.
Hồn phách chân linh đưa Thạch Hỏa Châu cho Kỷ Ninh:
– Giờ đưa Thạch Hỏa Châu cho ngươi, đương nhiên chỉ cho một mình ngươi. Nếu sau này ngươi chết Thạch Hỏa Châu sẽ trở về động phủ, chờ đợi người hữu duyên tiếp theo.
– Bay về?
Kỷ Ninh nhận lấy, Thạch Hỏa Châu vào tay cảm giác hơi lạnh, nhưng rất nhanh nhiệt độ thân thể làm Thạch Hỏa Châu ấm dần.
Thần lực của Kỷ Ninh thẩm thấu, hắn kinh ngạc nói:
– Không phải pháp bảo?
Đây là kỳ vật rất bình thường, không phải pháp bảo thì làm sao luyện hóa sử dụng?
Lão nhân tóc bạc nói:
– là báu vật bẩm sinh, ngươi chỉ cần đưa vào một chút thần niệm là có thể sử dụng. Trong động phủ này còn xác chết vỡ vụn của sinh mệnh đá lửa bị bắt, miễn không ai khống chế nó thì Thạch Hỏa Châu sẽ xuyên việt thời không quay về.
Kỷ Ninh kinh ngạc nói:
– Thật thần kỳ
Lão nhân tóc bạc cười bảo:
– Sinh mệnh kỳ dị năm đó bị đánh nát, Thạch Hỏa Châu bay về xác vụn, cái xác nhanh chóng sống lại. Về sau nhóm chủ nhân tiêu diệt hồn phách chân linh mới không để nó sống lại nữa. Cái xác đã bị chủ nhân hạ cấm chế trấn áp trong Thanh Hoa động phủ, nếu sau này Bắc Minh chết Thạch Hỏa Châu sẽ trở về.
Kỷ Ninh gật đầu, lập tức đưa chút thần niệm vào Thạch Hỏa Châu. Mới xâm nhập liền cảm giác Thạch Hỏa Châu hoàn toàn bị thẩm thấu như thành một phần của hắn.
Kỷ Ninh động ý niệm một cái:
– Thu!
Thạch Hỏa Châu đã bị thu vào người, làn hơi ấm tràn ngập mỗi óc thân thể, hồn phách chân linh thoải mái chưa từng có. Trong trạng thái thoải mái Kỷ Ninh thử tham ngộ đạo thời gian, linh quang tuôn trào như suối, các loại linh quang nổi lên trong lòng.
Lão nhân tóc bạc cười nói:
– Nó phụ trợ tu hành rất lớn, là báu vật tu hành số một, tất nhiên cũng xem như báu vật hợp đạo số một.
Nỗi lòng Kỷ Ninh kích động.
Chúa Tể, Đế Quân như Mang Nhai Chúa Tể tranh giành trái cây trong Xích Ba Điện là do đâu? Vì những trái cây này luyện chế thành đan dược, ăn đan dược vào sẽ phụ trợ rất lớn cho việc tu hành.
Thạch Hỏa Châu là chí bảo tu hành, vốn do Khải Chí Tôn sử dụng.
Khải Chí Tôn cũng dùng bệ đá Chí Tôn.
Giờ Kỷ Ninh kế thừa hết.
Lão nhân tóc bạc nhìn Kỷ Ninh:
– Chủ nhân để lại những thứ này cho ngươi thì ngươi nên biết nguyện vọng của chủ nhân.
Kỷ Ninh nói:
– Ta hiểu, nguyện vọng lớn nhất của Khải Chí Tôn là muốn hoàn thiện chín tầng cấm chế hỗn độn.
Lão nhân tóc bạc gật đầu nói:
– Đúng vậy, đó là tiếc nuối lớn nhất của chủ nhân.
Lão nhân tóc bạc chỉ nhẹ một cái, quả cầu lơ lửng liền bay đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nhìn vô số bí văn chuyển động trên hình tròn, mơ hồ cảm giác liên quan chín tầng cấm chế hỗn độn.
Lão nhân tóc bạc nói:
– Đây là Vĩnh Hằng Chi Tâm, mặt trên có các tầng bí văn, phải phá giải từng tầng. Bắc Minh, ngươi có thể liên tục phá giải, khi ngươi phá hết chín mươi chín tầng bí văn của Vĩnh Hằng Chi Tâm tức là cảm ngộ pháp môn chín tầng cấm chế hỗn độn đã ngang ngửa với chủ nhân của ta.
Chương 1589:
Lão nhân tóc bạc nhìn Kỷ Ninh:
– Ngươi có thể phá giải Vĩnh Hằng Chi Tâm chỉ đại biểu ngươi đạt thành tựu về mặt này ngang ngửa chủ nhân. Đương nhiên đây là nguỵên vọng của chủ nhân, chủ nhân kỳ vọng pháp môn này có đẳng cấp Vĩnh Hằng Đế Quân nên mới đặt tên là Vĩnh Hằng Chi Tâm. Phá giải nó có chút hỗ trợ cho ngươi hợp đạo, mặc dù giúp đỡ không lớn nhưng chủ nhân có để lại một báu vật bên trong Vĩnh Hằng Chi Tâm. Miễn ngươi phá giải hết thì báu vật trong Vĩnh Hằng Chi Tâm cũng thuộc về ngươi, nó quý giá không thua gì Thạch Hỏa Châu.
Kỷ Ninh vừa mừng rỡ vừa cảm thán.
Khải Chí Tôn thật là cực khổ tốn sức, sợ hậu bối không giúp đỡ hoàn thiện chín tầng cấm chế hỗn độn nên chuyên để lại báu vật trong Vĩnh Hằng Chi Tâm. Muốn có bảo bối? Được rồi, phải phá giải hết. Đây là một mặt thành tựu của Khải Chí Tôn, để đến trình độ này phải tốn nhiều tinh lực.
Kỷ Ninh hỏi:
– Tiền bối, không biết trong nguyên vũ trụ hỗn độn có báu vật nào giúp đỡ nhiều cho việc hợp đạo nữa không? Như ngoại lực phụ trợ?
Hợp đạo.
Một là cầu bên trong, cầu chính mình, có cảnh giới đủ cao, tích lũy dày thì hy vọng tăng nhiều.
Hai là cầu ngoại, cầu các loại ngoại lực phụ trợ, như bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu.
Điều Kỷ Ninh cần làm là đạo chung cực hợp đạo thành công từ xưa đến nay, nguyên vũ trụ hỗn độn chưa từng có ai làm được, nên hắn phải tôi luyện viên mãn, phụ trợ ngoại lực cũng theo đuổi đến cực độ, có lẽ làm vậy thì hy vọng hợp đạo mới lớn một chút.
Lão nhân tóc bạc ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:
– Ngoại lực? Báu vật?
Lão nhân tóc bạc chỉ bệ đá Chí Tôn Kỷ Ninh đang ngồi:
– Đó là chủ nhân của ta hao phí bao nhiêu công sức trả giá chế tạo ra hạch tâm của động phủ này. Thạch Hỏa Châu mà ngươi mới lấy được là hạch tâm của một sinh mệnh kỳ dị thực lực sánh ngang Chí Tôn. Chỉ tính hai báu vật bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu đều là thứ khi chủ nhân còn sống sử dụng phụ trợ tu hành. Có hai thứ này rồi ngươi còn muốn ngoại lực gì nữa?
Kỷ Ninh nói nhanh:
– Ta biết, bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu đều phụ trợ tu luyện, luôn giúp ích trong quá trình tu hành. Loại trợ giúp này rất dài lâu, ta muốn nói là phụ trợ ngoại lực khác, như Cửu Khiếu Không Minh Đan, Động Minh Ngọc Phù, sử dụng rồi có công hiệu kinh người trong thời gian ngắn.
Lão nhân tóc bạc gật gù:
– À.
Nhiều Đạo Quân khi hợp đạo sẽ chế tạo pháp đàn, tìm chút linh đan ăn vào, hồn phách chân linh sẽ bị kích động kích phát nhất định. Động Minh Ngọc Phù càng có thể mô phỏng quá trình hợp đạo một lần.
Lão nhân tóc bạc nói:
– Ngươi là đạo chung cực nên không thể mô phỏng hợp đạo. Còn về một ít linh đan, báu vật, ăn linh đan vào cũng không đến cảnh giới được bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu trợ giúp.
Kỷ Ninh hỏi tới:
– Không có thứ nào đặc biệt sao?
Miễn là trợ giúp Kỷ Ninh muốn càng nhiều càng tốt.
Lão nhân tóc bạc trầm ngâm nói:
– Nếu ngươi thật sự khắc khổ thì những báu vật có thể chớp mắt trợ giúp Đạo Quân nở rộ uy năng kinh người chỉ có thể dùng một lần, thời gian kéo dài ngắn ngủi. Ta từng nghe chủ nhân nhắc sơ loại báu vật xếp ba hàng đầu.
Mắt Kỷ Ninh sáng rực.
Lão nhân tóc bạc bất đắc dĩ nói:
– Xếp hạng nhất tên Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, hạng hai tên Hương Bảo Linh Quả, hạng ba tên Vân Giới Thủy Luyện. Ta chỉ nghe chủ nhân và Chí Tôn khác khi trò chuyện thuận miệng nói, lúc ấy chủ nhân không nói tỉ mỉ, ta biết rất ít về ba món báu vật này.
Lão nhân tóc bạc lắc đầu nói:
– Nhưng Bắc Minh, mấy cái đó đều dùng trong thời gian ngắn, dùng rồi là hết, về giá trị làm sao so sánh với bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu? Hơn nữa ta nhớ chủ nhân từng bảo có dùng Vân Giới Thủy Luyện cũng chỉ vẻn vẹn kéo dài thần kỳ khoảng ba tháng, trợ giúp tu hành ngang ngửa Thạch Hỏa Châu. Nó chỉ kéo dài trong ba tháng, Thạch Hỏa Châu là vĩnh viễn. Vì sao phải tìm cái khó khăn như thế, cần gì?
Kỷ Ninh âm thầm ghi nhớ.
Vân Giới Thủy Luyện xếp hạng ba thì khỏi phải tìm, nhưng Hương Bảo Linh Quả, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa thì cần tìm. Tăng một chút hy vọng hợp đạo đều đáng liều một phen.
Kỷ Ninh hỏi:
– Tiền bối, ta nên đi đâu tìm hoa đó?
Lão nhân tóc bạc lắc đầu nói:
– Không biết, ta chưa từng hỏi chủ nhân.
Kỷ Ninh trầm tư:
– À.
Trước kia Kỷ Ninh chưa từn nghe nói về Hương Bảo Linh Quả, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, muốn tìm hai món báu vật này phải đi hỏi người kiến thức rộng. Đáng tiếc lúc Dịch Ba đại ca còn ở hắn không hỏi, nguyên liên minh mười sáu vực giới trừ Dịch Ba Đế Quân ra bàn về kiến thức rộng thì có Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Nghe nói Đạt Phong Lĩnh Chủ từng đi theo không chỉ một vị Chí Tôn, còn nhận Chí Tôn chỉ điểm.
Lão nhân tóc bạc nghiêm túc nói:
– Bắc Minh, ta nhắc nhở ngươi, vật hiếm thấy thế này rất khó tìm được, vũ trụ hỗn độn bao la dù là Chí Tôn cũng không dám nói biết hết tất cả. Như Tây Tư tộc đáng sợ, như hai sinh mệnh kỳ dị ngang ngửa Chí Tôn đã bị giết, tất cả nói lên vũ trụ Trương Diệu mênh mông bí ẩn và đáng sợ. Ngươi dù gì mới chỉ là Đạo Quân, dù thực lực mạnh thì sao? Nếu đi những nơi hiểm, dù là Chúa Tể cũng tùy thời sẽ chết chứ đừng nói là ngươi.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Đã hiểu.
Nhưng có Cầm Hỏa Thần thì có thể liều thử, hỗn độn nguyên thú nổi tiếng nhất là thân thể gần như bất diệt.
Lão nhân tóc bạc cảm khái:
– Viêm Long vực giới chỉ là một góc nhỏ trong nguyên vũ trụ hỗn độn, nên mang lòng kính sợ. Ta hy vọng ngươi trước khi hợp đạo đừng không biết tự lượng sức mình. Chờ ngươi hợp đạo rồi thực lực tăng nhiều còn mạnh hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ, khi đó đi các nơi vũ trụ hỗn độn phiêu bạt mới có nắm chắc giữ mạng.
Kỷ Ninh cảm giác động phủ chi linh chỉ điểm cho mình, vội nói:
– Tạ tiền bối, thật ra ta mới thuần phục được một con hỗn độn nguyên thú.
Lão nhân tóc bạc trợn mắt há hốc mồm:
– Ngươi…! Thôi bỏ đi.
Dường như lão nhân tóc bạc không biết nên nói cái gì, thân thể tan biến, giọng nói văng vẳng trong điện phòng thứ hai:
– Nhớ kỹ, phá giải Vĩnh Hằng Chi Tâm đó là nguỵên vọng duy nhất của chủ nhân ta, tương đương với có công lao lớn cho toàn văn minh tu hành giả.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Hiểu rồi.
Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen ngồi trên bệ đá, tay loay hoay Vĩnh Hằng Chi Tâm hình tròn bí văn.
Kỷ Ninh nhìn Vĩnh Hằng Chi Tâm:
– Khải Chí Tôn ơi là Khải Chí Tôn, đây là nguyện vọng duy nhất của người sao?
Chương 1590:
Nỗi lòng Kỷ Ninh phức tạp:
– Nhưng nguyện vọng của ta là hợp đạo thành công, thậm chí sau này bước vào Chí Tôn.
Nguyện vọng của Kỷ Ninh và của Khải Chí Tôn là hai con đường khác nhau.
Từ chiến thắng chiến tranh thượng cổ, mấy vị Chí Tôn đứng trên đỉnh cao nhất rất cô đơn, nên họ tìm chút chuyện để làm. Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo tộc Sinh Mệnh Vĩnh Hằng, Khải Chí Tôn thì lo nghiên cứu pháp môn chín tầng cấm chế hỗn độn, muốn truyền ra pháp môn tu hành tương tự Tây Tư tộc.
Tây Tư tộc tu hành pháp môn giống lực lượng sương khói hoa xanh, nhưng càng cao minh hơn. Đáng tiếc Tây Tư tộc và tu hành giả là sinh mệnh hoàn toàn khác, bọn họ tu hành pháp môn tu hành giả không thể bắt chước tu luyện.
Khải Chí Tôn một lòng muốn sáng tạo, nếu thành công thì văn minh tu hành giả đều được lợi.
Đáng tiếc Khải Chí Tôn sáng tạo tối đa chỉ khiến thần lực, pháp lực của Tứ Bộ Đạo Quân chuyển hóa, không thể chuyển hóa lực lượng của Vĩnh Hằng Đế Quân.
Kỷ Ninh hết sức bình tĩnh suy nghĩ:
– Khải Chí Tôn, ta sẽ thường thử xem, nếu ta có thiên phú dị bẩm có lẽ sẽ giúp được người.
Kỷ Ninh là Đạo Quân, thời gian có hạn, không thể tốn thời gian dài vào chín tần cấm chế hỗn độn được. Nếu Kỷ Ninh có thiên phú dị bẩm hoàn thành trong thời gian ngắn thì hắn không ngại làm thử.
– Phá!
Kỷ Ninh nhìn hình tròn bí văn trong tay, bề mặt có nhiều tầng bí văn, hắn dễ dàng phá mở tầng thứ nhất.
– Lại phá!
Kỷ Ninh hiện giờ có cảnh giới rất cao, từng tu luyện chín tầng cấm chế hỗn độn nên phá giải rất nhẹ nhàng.
Phá! Phá! Phá!
Từng tầng bí văn bị phá giải, dần dà càng khó khăn hơn, Kỷ Ninh suy nghĩ lâu hơn.
Chớp mắt đã qua ức năm.
Kỷ Ninh đứng lên:
– Nên bỏ cuộc.
Vĩnh Hằng Chi Tâm có chín mươi chín tầng, nếu phá giải hết tức là thành tựu về mặt này sánh ngang Khải Chí Tôn.
Kỷ Ninh thầm cay đắng:
– Ta chỉ mới phá giải mười chín tầng.
Cách biệt quá lớn, mỗi tầng càng về sau càng khó. Mười chín tầng đã là cực hạn hiện giờ của Kỷ Ninh, dù có tốn thêm thời gian e rằng chỉ miễn cưỡng đến tầng hai mươi, hai mươi mốt. Có tổng cộng chín mươi chín tầng, quá khó khăn.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
– Khải Chí Tôn chế tạo bệ đá Chí Tôn, lại kiếm Thạch Hỏa Châu về, hao phí thời gian dài dặc, tốn bao công sức mới được thành tựu như vậy, ta làm sao đạt tới được? Muốn phá giải chín mươi chín tầng dù ta bỏ ra hơn mười vạn hỗn độn kỷ vào việc này thì hy vọng thành công vẫn rất thấp.
Kỷ Ninh thầm thở dài:
– Nhưng ta còn phải hợp đạo, dù sáng tạo ra pháp môn cũng không giúp gì cho việc hợp đạo. Xin lỗi Khải Chí Tôn.
Việc phá giải Vĩnh Hằng Chi Tâm đành gác lại.
Trong lúc tu hành ngẫu nhiên phá giải Vĩnh Hằng Chi Tâm xem như giải trí thần kinh còn được, nếu tập trung tinh thần vào việc này thì con đường hợp đạo vốn đã khó khăn càng không một chút hy vọng, sẽ như Dịch Ba đại ca nói, hợp đạo thất bại là cái chắc.
Kỷ Ninh cười cười, lật tay cất đi Vĩnh Hằng Chi Tâm:
– Chín mươi chín tầng? Mười chín tầng?
Kỷ Ninh không chút do dự một lòng bước lên con đường hợp đạo của mình.
Muốn hợp đạo ngoại lực chỉ là chút phụ trợ, cảnh giới của bản thân mới là căn bản.
Kỷ Ninh không thể tiến bộ thêm về Chung Cực Kiếm Đạo, dù có một vài cảm ngộ rải rác cũng không thành hệ thống được, hắn quyết định học theo Ba Lâm Chí Tôn. Khi Ba Lâm Chí Tôn còn là Chúa Tể đã nghiên cứu các đạo khác, khi tu hành chín đạo đều đến đẳng cấp Chúa Tể thì bắt lấy các loại cảm ngộ đạo rải rác ngày càng nhiều, cuối cùng tích lũy chờ ngày bùng nổ một hơi bước vào đẳng cấp, trở thành một trong lãnh tụ của văn minh tu hành giả.
– Ta rất giống Ba Lâm Chí Tôn lúc trước. Chung Cực Kiếm Đạo không thể tiến bộ nữa, muốn có chút cảm ngộ linh tinh rất khó khăn. Đường đạo nào cũng nối với nhau, tu luyện đạo khác nhiều có lẽ Chung Cực Kiếm Đạo của ta sẽ một hơi hợp đạo thành công.
Kỷ Ninh bình ổn tâm tình bắt đầu tu hành đạo khác.
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, trận pháp, không gian, lôi điện, huyễn thuật đều có thành tựu.
Tiếp theo Kỷ Ninh bắt đầu tham ngộ đạo phong.
Trong đạo có nói về ngũ hành, có địa hỏa thủy phong. Kỷ Ninh tu hành đạo phong dễ dàng chút, đặc biệt khi có được Thạch Hỏa Châu làm hắn chỉ mất hơn một hỗn độn kỷ đã tăng đạo phong lên cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Kỷ Ninh quay sang tham ngộ đạo thời gian.
Thời gian khó khăn hơn không gian.
Thời gian như nước chảy.
Kỷ Ninh nguyên thần thứ hai đạo bào màu đen lo tu hành, bản tôn mang theo Thanh Ma, Bạch Dung, Cầm Hỏa đi khắp nơi.
Dù sao Kỷ Ninh đi ít nơi trong Viêm Long vực giới, có nhiều chốn nguy hiểm hắn chưa đến bao giờ.
Đi nhiều nơi, có nhiều kiến thức thì sẽ có xúc động.
Kỷ Ninh có vực giới phi chu, thực lực cấp Chúa Tể, càng có Cầm Hỏa Thần. Thế nhưng Kỷ Ninh mất mười tám hỗn độn kỷ mới đi dạo vài hiểm cảnh đẳng cấp trong Viêm Long vực giới. Ngu Tinh Hải thì hắn không đi, trong Ngu Tinh Hải có rất nhiều nguy hiểm, nó là chiến trường thượng cổ, dù là Cầm Hỏa Thần đi xông pha cũng dễ bị nhốt trong hiểm cảnh nào đó.
Đi qua hiểm cảnh chủ yếu trong Viêm Long vực giới rồi Kỷ Ninh bắt đầu đi vào các thế giới hỗn độn, Vĩnh Hằng Giới bình thường.
Những phàm tục.
Vô số dị tộc.
Tất cả đều là đối tượng quan sát của Kỷ Ninh.
***
Trong một thế giới hỗn độn bình thường, nơi này vừa trải qua hạo kiếp lớn vào ba vạn năm trước, sinh linh thế giới hỗn độn tử thương vô số, cường giả gần chết hết, môn phái thưa thớt, phàm tục muốn tu tiên khó khăn hơn trước gấp trăm, ngàn lần.
Trong một quán trà, lão bản tóc hoa râm gật gà gật gù thổn thức:
– Lần này Thanh Vũ môn mở rộng sơn môn tuyển nhận đệ tử, tán tu các nơi từ bốn phương tám hướng tìm đến, lục địa xa xôi hơn cũng có tán tu đến. Thanh Vân môn là một trong chín môn phái lớn của Vân châu chúng ta, trăm năm mới mở sơn môn một lần, cơ hội khó khăn biết bao. Đáng tiếc lão hủ lớn tuổi, thực lực thấp, không đủ điều kiện cho ngưỡng cửa thấp nhất, không thì lão hủ cũng đi liều một phen. Mặc dù chỉ nhận một ngàn đệ tử nhưng nếu may mắn không chừng được vào.
Một thanh niên áo gấm trong quán trà cười ghẹo:
– Lão đầu, bằng vào lão? Lão chỉ là Hậu Thiên, ta cũng Hậu Thiên, ta chỉ mới hai mươi tuổi mà còn không theo kịp ngưỡng cửa, lão già khú đế rồi còn mơ gì.
Một số khách quen hùa theo giễu cợt lão bản quán trà:
– Ngưỡng cửa lần này tuổi lớn nhất chỉ được đến năm mươi, tu hành thấp nhất phải là Tiên Thiên.
Chương 1591:
– Ta nghe nói trong Thanh Vũ thành dưới núi Thanh Vũ môn đã chứa tán tu từ khắp nơi đổ về, số lượng lên đến mấy chục vạn rồi. Còn vài tháng mới mở sơn môn, phỏng chừng tới ngày mở tán tu đi tranh một phen lên đến trăm vạn người.
– Trăm vạn Tiên Thiên tranh danh ngạch một ngàn đệ tử? Cao thủ Tiên Thiên trong tòa thành nhỏ chúng ta hai bàn tay đã đếm hết, Thanh Vũ môn tuyển nhận đệ tử có thể từ các nơi tụ tập gần trăm vạn người, thật không tin được.
Đám người gật gù hưng phấn bàn tán.
Một góc bàn trong quán trà có vài người ngồi.
Một thiếu niên áo trắng, một tên mập, một lão nhân gầy đét, một nam nhân khôi ngô chân chất. Nam nhân khôi ngô nhìn như hộ vệ, lão già gầy hình như là quản gia, tên mập có vẻ đi chung, thiếu niên áo trắng chắc là công tử. Trông thiếu niên rất bình thường, chắc không có lai lịch thế gia lớn gì.
Bốn người này chính là đoàn người Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vừa ăn vừa nghe.
Bên cạnh bàn có đôi nam nữ trẻ tuổi.
– Ca, xin đừng đi.
Thiếu nữ áo xanh hoạt bát đang cầu xin:
– Ca mới đột phá đến Tiên Thiên, chỉ là Tiên Thiên tiền kỳ. Ca không nghe nói sao? Lần này có trăm vạn Tiên Thiên tụ tập muốn bái vào Thanh Vũ môn, sợ là Tiên Thiên đại viên mãn mới có chút hy vọng, Tiên Thiên hậu kỳ có thể liều thử. Ca chỉ là Tiên Thiên tiền kỳ, đi chẳng phải chịu chết sao?
Thanh niên cắn răng nói:
– Chết cũng đi! Đi thì còn có ngày chính danh cho phụ mẫu hai ta, vì gia tộc. Nếu không đi, bằng vào thực lực của ta cả đời không có hy vọng báo thù, nhà chúng ta mãi mãi phải cõng oan khuất này. Phụ thân, mẫu thân, trưởng bối gia tộc ở dưới đất cũng không yên.
Thiếu nữ áo xanh cầu xin:
– Ca, chúng ta tìm một nơi nhỏ nào đó sống bình yên qua ngày không được sao?
Thanh niên lắc đầu nói:
– Thù này muội kêu ta sống qua ngày êm đềm thì ta không nhịn nổi. Muội muội đừng khuyên nữa, nơi này đã rất gần Thanh Vũ thành, chúng ta đi đã ba năm, sắp đến rồi, muội biết sẽ không khuyên ta được.
Thiếu nữ áo xanh cắn môi:
– Ta… ta chỉ còn lại ca ca.
Hốc mắt thanh niên đỏ hoe.
Hai người cũng ngồi trong góc, giọng rất nhỏ, người bên cạnh nghe không rõ đối thoại.
Thanh niên nói rồi đứng dậy:
– Muội hãy sống qua ngày bình yên đi, nếu ta có thể bái vào Thanh Vũ môn thì sẽ trở về tìm muội.
Thanh niên nói với bàn của nhóm Kỷ Ninh:
– Ninh huynh, chúng ta đi chung đường nửa tháng, hôm nay chia tay tại đây đi. Bàn ăn này ta mời, có duyên chúng ta sẽ gặp lại.
Kỷ Ninh cười nâng ly:
– Có duyên tất nhiên sẽ gặp lại, chúc Khúc huynh được như ý bái vào Thanh Vũ môn.
Mắt thanh niên tràn đầy quyết tâm:
– Nhất định!
Kỷ Ninh nói, bưng hai ly rượu đưa cho thanh niên:
– Nào, trước khi đi chúng ta lại cùng uống một ly.
Thanh niên sửng sốt, cuối cùng nhận lấy ly.
– Mời!
Thanh niên ngửa đầu uống, trong rượu lấp lóe tia sáng trôi vào thức hải của gã.
Thanh niên đặt ly rượu xuống, dứt khoát rời đi:
– Đi đây!
Kỷ Ninh nhìn Khúc huynh rời đi, nhoẻn miệng cười. Kỷ Ninh đi qua các thế giới bình thường trong gần hai mươi hỗn độn kỷ, ít khi lộ ra lực lượng, hắn như hòa nhập vào bọn họ. Lúc đi thuyền Kỷ Ninh quen thanh niên, ban đêm uống rượu trò chuyện khá vui vẻ nên bọn họ đi chung tới đây.
Kỷ Ninh đến bên cạnh bàn của thiếu nữ:
– Khúc tiểu muội
Thiếu nữ áo xanh mắt ửng đỏ ngấn lệ, lễ phép chào:
– Ninh đại ca.
Kỷ Ninh khuyên:
– Đại ca của muội sẽ bái vào Thanh Vũ môn, không chừng là tu tiên giả giỏi nhất trong các đời Thanh Vũ môn, chắc chắn sẽ trở về. Ta cũng cùng muội uống một ly.
Thiếu nữ áo xanh cùng Kỷ Ninh cụng ly:
– Ừm!
Trong rượu cũng có tia sáng vô hình tiến vào thức hải của thiếu nữ.
Rất nhanh thiếu nữ áo xanh từ biệt với Kỷ Ninh trong quán trà này. Nàng muốn đi Thanh Vũ thành nhìn xem, nàng không yên tâm ca ca của nàng.
Nhìn theo thiếu nữ áo xanh đi khuất, Thanh Ma đến bên cạnh Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi:
– Bắc Minh, ngươi đi qua thế giới bình thường gần hai mươi hỗn độn kỷ, ít khi lộ ra lực lượng, dù trợ giúp cùng lắm chỉ hơi nhắc nhở dẫn đường. Tại sao lần này bỏ vốn lớn vậy? Không chỉ vô hình khiến bọn họ dần thay da đổi thịt còn cho truyền thừa?
Kỷ Ninh chỉ cười. Trước kia Kỷ Ninh dùng cách nhân quả nhắc nhở một chút đã thay đổi vận mệnh của phàm tục, nhưng lần này hắn trợ giúp quá lớn. Kỷ Ninh cho trợ giúp đủ khiến hai huynh muội dễ dàng trở thành đỉnh cao nhất của phương thế giới hỗn độn này, thậm chí có hy vọng bước vào Thế Giới cảnh.
Kỷ Ninh cười nói:
– Ha ha, vì đây là ngày cuối cùng ta du lịch gần hai mươi hỗn độn kỷ. Đã là ngày cuối thì tùy hứng một chút có là gì?
Thanh Ma, Bạch Dung, Cầm Hỏa ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:
– Ngày cuối cùng?
Đi gần hai mươi hỗn độn kỷ trong thế giới bình thường sao đột nhiên đến ngày cuối rồi?
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Ừ, ta đã tu luyện gần xong.
Kỷ Ninh đứng dậy:
– Đi thôi.
Hắn và Thanh Ma, Bạch Dung, Cầm Hỏa ra khỏi quán trà.
Đi một lúc bốn bóng người dần tan biến thành hư vô, đám người phàm tục ở xung quanh không hề phát hiện, vẫn cứ sống như bình thường.
Vèo!
Bốn người Kỷ Ninh hiện hình giữa hư không ngoài thế giới hỗn độn này.
Thanh Ma hỏi:
– Kết thúc? Ngươi không cần tu luyện nữa?
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Ừ. Giờ đạo nhân quả của ta tu luyện có thành tựu rồi, hết thảy tự thành viên mãn. Đạo nhân quả đến thành tựu như hiện giờ, vô hình trung ta sinh ra cảm ứng, dù có tham ngộ đạo khác cũng không trợ giúp gì cho đạo chung cực hợp đạo.
Sau khi có được Thạch Hỏa Châu Kỷ Ninh chỉ tu hành ba mươi tám hỗn độn kỷ.
Thật ra nguyên thần thứ hai luôn giữ thời gian tăng gấp trăm lần, thời gian tu luyện thật sự là hơn ba ngàn hỗn độn kỷ.
Trong đó đạo phong rất nhanh, đạo thời gian mất hơn ba trăm hỗn độn kỷ, còn lại hơn ba ngàn hỗn độn kỷ đổ dồn vào đạo nhân quả.
Đạo nhân quả nổi tiếng khó.
Bình thường các Vĩnh Hằng Đế Quân tối đa hiểu biết dọc theo nhân quả giết hết phân thân của kẻ địch, còn lại mù tịt. Trong Chúa Tể, Đế Quân mà Kỷ Ninh gặp người có thành tựu nhân quả cao nhất là Dịch Ba Đế Quân. Tất cả nhân quả trên người Dịch Ba Đế Quân ngay ngắn có trật tự, nhân quả không còn là trói buộc ngược lại bị y khống chế lợi dụng.
Thật ra về đạo nhân quả Dịch Ba Đế Quân chỉ có cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Kỷ Ninh có bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu, với ngộ tính của hắn hao phí hơn ba ngàn hỗn độn kỷ mới luyện thành là biết khó khăn cao cỡ nào.
Chương 1592:
Đạo nhân quả thành tựu rồi độ cao xem vạn sự vạn vật đã vượt qua Chúa Tể, Thiên Nhất Đế Quân.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ lại có phong lôi phụ trợ, nắm giữ thời không, trận pháp huyễn thuật thế giới chỉnh hợp, nhân quả ở trong lòng.
Chín là con số cực hạn, mười là viên mãn. Thật ra sau khi thành tựu nhân quả thì Kỷ Ninh đã hiểu rằng hắn chỉ cần thành tựu hết mười kim mộc thủy hỏa thổ, phong lôi, thời không, nhân quả là viên mãn.
Ngộ nhiều hơn nữa, lĩnh ngộ thêm chút đao đạo, tuyết đạo, hàn băng đạo này nọ chỉ vô dụng, không sinh ra cảm ngộ linh tinh cho Chung Cực Kiếm Đạo.
***
Kỷ Ninh đứng giữa hư không bên ngoài nhân quả, mắt nhìn bốn phương tám hướng. Đạo nhân quả mới thành tựu, Kỷ Ninh cảm nhận nhiều xúc động do đạo nhân quả đem lại, nhiều cảm ngộ mới về Chung Cực Kiếm Đạo tuôn ào ào, dù không thành hệ thống nhưng sẽ trợ giúp cho sau này hợp đạo.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn qua, thời không chẳng còn là cách trở, các thế giới hỗn độn, từng ngôi sao, thậm chí Vĩnh Hằng Giới xa xôi hơn.
Kỷ Ninh nhìn thấy hàng trăm cương vực.
Có cỏ dại chui lên khỏi mặt đất.
Có phàm tục sống trăm năm, chết đi thành nắm đất.
Có phàm tục bước lên đường tu hành, một lòng muốn thành tiên.
Có yêu quái đang giãy dụa, suốt ngày hoảng sợ, e sợ bị tu hành giả giết.
Có đại yêu xưng bá một khoảnh đất, nuốt giết chóc vô số.
Có dị tộc sinh sản nhiều đến hàng ức, xưng bá một khu.
Trong gần hai mươi hỗn độn kỷ Kỷ Ninh tự mình trải qua, quan sát cự ly gần.
Còn có thần ma tiên nhân cường đại tiêu dao tung hoành.
Có Thế Giới cảnh cao cao tại thượng xưng bá một thế giới hỗn độn, làm người thống trị tuyệt đối. Có các Thế Giới cảnh giành giật lãnh địa, chết vì tranh đấu.
Có Thế Giới cảnh một lòng tu hành.
Có các Sinh Tử Đạo Quân tôi luyện, phiêu bạt trong sự sống chết. Không sợ sống chết cuối cùng đi hợp đạo, dù từng người chết đi vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa thi nhau tiến lên. Ngẫu nhiên có ít ỏi người thành công, thành tựu vĩnh hằng, có tuổi thọ vĩnh hằng. Trong mười vạn người có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người hợp đạo thất bại, thân chết đạo tiêu.
Kỷ Ninh thì thào:
– Dưới đến phàm tục, trên đến Đạo Quân, Đế Quân đều có con đường của riêng mình, đây chính là văn minh tu hành giả.
Kỷ Ninh khen ngợi:
– Thật tốt.
Kỷ Ninh thích văn minh tu hành giả như vậy.
May mắn thắng chiến tranh thượng cổ không thì tất cả sinh linh đã bị Tây Tư tộc nô dịch.
– Tất cả sinh linh trong văn minh tu hành giả nên cảm kích mấy vị Chí Tôn.
Kỷ Ninh nghĩ đến đây liền vô hình cảm ứng vô số sinh linh có nhân quả với Chí Tôn, đều nợ Chí Tôn. Nhưng Chí Tôn đã mạnh đến mức mấy nhân quả vô nghĩa với bọn họ.
Kỷ Ninh cười nói:
– Hy vọng văn minh tu hành giả sẽ luôn tồn tại, đừng bị Tây Tư tộc, bị tồn tại đáng sợ khác phá hoại. Nghĩ nhiều rồi, thực lực của ta bây giờ ngay cả Cầm Hỏa cũng không bằng.
Kỷ Ninh không nghĩ nhiều nữa, hắn sửa sang lại nhân quả của mình. Kỷ Ninh sống không lâu, nhân quả nhìn như phức tạp nhưng rất nhanh hắn chỉnh sửa xong.
Kỷ Ninh cau mày:
– A? Hai cái gút?
Kỷ Ninh phát hiện nhân quả của mình có hai cái gút, không gỡ bỏ là hợp đạo chắc chắn không thành công.
Một cái gút là Kỷ Ninh từng lập lời thề bản mệnh trước khi hợp đạo sẽ thu mười đệ tử cho Tuyết Giáp Đế Quân, tính làm đệ tử ký danh. Kỷ Ninh biết phải thực hiện lời thề này.
Cái gút khác khiến Kỷ Ninh bất ngờ, đó là cái gút giết Mai Lạc Ba Đại Đế.
Lúc Kỷ Ninh mới ra khỏi tam giới chỉ vẻn vẹn là Tổ Thần, trong Vạn Thần phủ từng được một trận linh tặng cho một môn bí thuật nằm trong chín bí thuật. Trận linh từng nói là kết thiện duyên chứ không bắt ép, chỉ hy vọng ngươi hỗ trợ, chẳng qua gieo một hạt giống, không mơ xa có thể thành công.
Lúc trước hai bên gặp nhau, trận linh không mơ viễn vông, chỉ gieo một hạt giống, hy vọng về sau Kỷ Ninh có thực lực sẽ giết chết Mai Lạc Ba Đại Đế.
Khi đó Kỷ Ninh cũng không tự tin chút nào, hắn không dám nghĩ xa như vậy, cuối cùng hắn được bí thuật Cửu nguyên Thần Lôi.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
– Hiện giờ thực lực của ta đến đẳng cấp Chúa Tể, giết Mai Lạc Ba Đại Đế dễ dàng. Tính ra đúng là ta nợ trận linh, nợ Vạn Thần Đạo Quân. Nếu lúc ta hợp đạo nhân quả sinh ra chút ảnh hưởng thì… khi đạo chung cực hợp đạo không chịu nổi chút xíu ảnh hưởng, một chút ảnh hưởng nhỏ sẽ làm ta thất bại.
Kỷ Ninh gật gù nói thầm:
– Ừm, phaỉ hoàn thành hai việc này trước khi hợp đạo. Giết Mai Lạc Ba Đại Đế thì phải điều tra ra hành tung, cần chút thời gian, thu mười đệ tử cũng cần thời gian. Đi tìm Đạt Phong Lĩnh Chủ trước chừng nào về sẽ giải quyết hai việc này.
***
Kỷ Ninh nói việc muốn điều tra Mai Lạc Ba Đại Đế cho Mang Nhai Chúa Tể nghe:
– Làm phiền Mang Nhai Chúa Tể.
Mang Nhai Chúa Tể dù sao là Chúa Tể số một Viêm Long vực giới, lại am hiểu đạo thời không, mạng lưới quan hệ lớn, để lão điều tra rất nhẹ nhàng.
Mang Nhai Chúa Tể tùy ý đáp:
– Việc nhỏ.
Kỷ Ninh nói:
– Phải giữ bí mật, đừng để Mai Lạc Ba phát hiện rồi chạy trốn trước.
Mang Nhai Chúa Tể nói:
– Cứ yên tâm, ta sẽ tự mình làm chuyện này, tuyệt đối không có sai lầm. Nếu ngươi không ngại thì để ta giết giùm cho.
Kỷ Ninh từ chối:
– Ta tự mình làm tốt hơn.
Mang Nhai Chúa Tể tự tin nói:
– Ừm, cũng tốt. Lần này ngươi đi chỗ Đạt Phong Lĩnh Chủ, chờ khi ngươi trở về thì sự việc đã ổn thỏa.
Mang Nhai Chúa Tể biết Mai Lạc Ba Đại Đế ở Viêm Long vực giới, hiện tại cụ thể đang ở đâu thì không rõ. một Đế Quân ẩn cư ở nơi nào đó hơi khó tìm ra, nhưng Mang Nhai Chúa Tể ra tay thì trong mười vạn năm đủ tìm được người.
Mời Mang Nhai Chúa Tể hỗ trợ xong Kỷ Ninh, Cầm Hỏa, Thanh Ma, Bạch Dung điều khiển vực giới phi chu rời khỏi Viêm Long vực giới, chạy đi Bí Ma vực giới.
Hai vực giới cách hơi xa.
Vực giới phi chu muốn xuyên qua thời không cự ly lớn nhất, mỗi lần xuyên qua cần tích súc năng lượng, chuẩn bị rất lâu, cỡ thời gian một tách tra mới xuyên qua một lần được.
Hơn sáu vạn năm sau.
Vèo!
Một chiếc vực giới phi chu bay ra từ khe hở hư không trong Bí Ma vực giới.
Kỷ Ninh nhìn bên ngoài, mắt sáng rực:
– Đã đến Bí Ma vực giới.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh đến vực giới khác.
Bạch Dung, Thanh Ma, Cầm Hỏa Thần hết sức bình tĩnh, vì ba người đều đi rất nhiều nơi rồi, chỉ có Kỷ Ninh ít kinh nghiệm.
Trước khi đến Kỷ Ninh đã tìm bản đồ sao của Bí Ma vực giới.
Chương 1593:
– Ưm, nơi này cách Thanh Dương tinh rất gần, xuyên qua một lần là đến.
Lại xuyên qua thời không một lần.
Kỷ Ninh thấy một ngôi sao xinh đẹp giữa hư không phía xa, nói chính xác hơn là nó giống binh khí siêu lớn. Trên ngôi sao có một số khe rãnh lớn, hoa văn phức tạp. Thanh Dương tinh là binh khí chiến tranh đáng sợ đủ ảnh hưởng thắng thua của một khu vực, chỉ nhìn bằng mắt đã khiến Kỷ Ninh cảm nhận hơi thở cổ xưa ập vào mặt, cảm giác uy hiếp vô hình.
Một giọng nói vang lên:
– Bắc Minh đạo hữu.
Một thiếu niên mập mạp đứng trên Thanh Dương tinh phía xa nhìn qua chỗ Kỷ Ninh, dù cách trăm ức dặm hai người đều dễ dàng quan sát thấy đối phương.
Kỷ Ninh cất đi vực giới phi chu, chào:
– Ngũ Nghiệp Chúa Tể.
Trước khi đến bái kiến Đạt Phong Lĩnh Chủ Kỷ Ninh đã truyền lời thông qua liên minh mười sáu vực giới, Đạt Phong Lĩnh Chủ rất vui vẻ gặp hắn.
Thanh Dương tinh.
Bốn người nhóm Kỷ Ninh đi đến trước một viện lạc.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể cười nói:
– Sư tôn đã chờ từ lâu, biết Bắc Minh đạo hữu sắp đến sư tôn rất vui, ta cũng hơi mong chờ. Sớm nghe đại danh của Bắc Minh, và cả hỗn độn nguyên thú Cầm Hỏa Thần, giờ lần đầu tiên gặp.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể khó nén tò mò liếc sang Cầm Hỏa đứng cạnh Kỷ Ninh.
Cầm Hỏa mập bự con hơn Ngũ Nghiệp Chúa Tể nhiều, nó nhìn lại gã, nhe răng:
– Trông khá ngon miệng.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể nhăn mặt lập tức đẩy cửa ra, hét to:
– Sư tôn!
Trong viện, dưới gốc cổ thụ có cái bồ đoàn, một lão già lôi thôi ngồi trên bồ đoàn, râu ria xồm xoàm, ánh mắt bình tĩnh, mặt mỉm cười.
Lão già chỉ một số bồ đoàn bên cạnh:
– Bắc Minh tiểu hữu, ngồi đi.
Kỷ Ninh bước ra chọn một bồ đoàn ngồi xuống:
– Tạ Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Thanh Ma, Bạch Dung cũng ngồi xuống. Chỉ có Cầm Hỏa chọn tảng đá to lười biếng nằm lên, chân gác chéo.
Đạt Phong Lĩnh Chủ khen:
– Hỗn độn nguyên thú quả nhiên bất phàm.
Đạt Phong Lĩnh Chủ nhìn qua Kỷ Ninh:
– Bắc Minh tiểu hữu đến chỗ ta chắc không chỉ để ta xem hỗn độn nguyên thú đi?
Kỷ Ninh nói:
– Có chút chuyện muốn nhờ Đạt Phong Lĩnh Chủ giúp.
– Cứ việc nói.
Đạt Phong Lĩnh Chủ rất vui lòng giúp đỡ Kỷ Ninh, càng giúp nhiều thì về sau hắn hợp đạo thất bại thân chết đạo tiêu lão càng có cơ hội lớn được đến Cầm Hỏa Thần.
Kỷ Ninh hỏi dồn:
– Ta nghe trong truyền thuyết có hai thứ kỳ trân đều giúp đỡ rất lớn cho việc hợp đạo, một cái tên Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, cái thứ hai tên Hương Bảo Linh Quả. Đạt Phong Lĩnh Chủ có biết không?
Đạt Phong Lĩnh Chủ ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh, tiếp theo kinh thán nói:
– Ghê gớm, thật là ghê gớm. Vật hiếm hoi như vậy mà Bắc Minh Đạo Quân cũng biết, ta nhờ cơ duyên mới biết đến.
Kỷ Ninh mừng rỡ, hỏi dồn:
– Đạt Phong Lĩnh Chủ biết ở đâu có không?
Đạt Phong Lĩnh Chủ nói:
– Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, Hương Bảo Linh Quả xem như kỳ trân trong truyền thuyết Đạo Quân hợp đạo. Lúc ta đi theo Hồng Nhiên Chí Tôn có nhắc đến báu vật hợp đạo, đặc biệt là loại có thể bộc phát ra uy năng thần kỳ trong thời gian ngắn. Hồng Nhiên Chí Tôn khen Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa nhiều nhất, Hương Bảo Linh Quả thứ hai. Hai kỳ trân này cái nào đều vượt qua Động Minh Ngọc Phù.
Đạt Phong Lĩnh Chủ tiếp tục bảo:
– Khi hợp đạo nuốt Hương Bảo Linh Quả vào sẽ tiến vào hoàn cảnh huyền diệu khó giải thích, trong hoàn cảnh đặc biệt có thể chia ra chín hóa thân, đều thử hợp đạo, còn bản tôn thì hợp đạo thật, hóa thân đều là diễn biến ảo. Một hóa thân thành công là có thể thừa dịp giúp bản tôn một hơi hợp đạo thành công. Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa thần kỳ hơn nữa, có thể chia ra tám mươi mốt hóa thân cùng diễn biến hợp đạo.
– Đương nhiên ta đang nói Đạo Quân bình thường, Đạo Quân càng yêu nghiệt thì mỗi hóa thân tiêu hao uy năng của Hương Bảo Linh Quả, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa càng lớn. Một số người dung hợp đạo mạnh nhất, ăn Hương Bảo Linh Quả vào chỉ tách ra một hóa thân, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa thì có thể giữ chín hóa thân. Hiệu dụng của hai báu vật tương tự nên chỉ có thể dùng một cái, không thể sử dụng cùng lúc. Hơn nữa chỉ dùng khi hợp đạo mới có công hiệu thần kỳ như vậy.
Đạt Phong Lĩnh Chủ nhìn Kỷ Ninh, cười hỏi:
– Như thế nào? Bắc Minh muốn có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa?
Kỷ Ninh ngạc nhiên, không ngờ có công hiệu như vậy.
Động Minh Ngọc Phù có thể thôi diễn mô phỏng một lần, không bắt buộc sử dụng khi hợp đạo, khuyết điểm là uy năng không mạnh. Đạo Quân nghịch thiên dung hợp đạo mạnh nhất chỉ có thể mô phỏng một phần nhỏ.
Hương Bảo Linh Quả mạnh hơn nhiều, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa càng khoa trương, nhưng phải dùng nó khi hợp đạo.
Kỷ Ninh lẩm bẩm:
– Dung hợp đạo mạnh nhất, sử dụng Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa sẽ có chín hóa thân? Ta là đạo chung cực, không biết có thể được một hóa thân không?
Kỷ Ninh đã bỏ qua Hương Bảo Linh Quả.
Đạt Phong Lĩnh Chủ hỏi:
– Ngươi là đạo chung cực đúng không?
Kỷ Ninh thừa nhận:
– Đúng vậy!
Đạt Phong Lĩnh Chủ lắc đầu nói, thổn thức:
– Đạo chung cực hợp đạo quá khó, chỉ có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa kỳ trân số một hợp đạo là trợ giúp ngươi đôi chút. Sợ là trợ giúp rất hữu hạn, bởi vì nghe nói Đạo Quân đạo chung cực sử dụng Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa nhưng vẫn thất bại. Chưa từng có đạo chung cực hợp đạo thành công.
Mỗi vực giới có mấy Chúa Tể, trong vũ trụ hỗn độn bao la càng nhiều Chúa Tể hơn, nhưng không có một đạo chung cực hợp đạo thành công.
Kỷ Ninh cười nói:
– Chỉ cần có một ít trợ giúp đã đủ, có thể tăng một chút hy vọng là chuyện tốt. Có lẽ ta hợp đạo chỉ thiếu chút xíu.
Đạt Phong Lĩnh Chủ nói:
– Ngươi rất bình thản, hợp đạo cần sự thản nhiên, nếu lòng hoảng loạn thì chưa hợp đạo đã thua hơn một nửa.
Kỷ Ninh hỏi tới:
– Đạt Phong Lĩnh Chủ có biết ở đâu có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa?
Đạt Phong Lĩnh Chủ nói:
– Ta biết, không chỉ một chỗ. Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa cực kỳ quý giá với Đạo Quân, nhưng với chúng ta thì chỉ là một kỳ trân hơi đặc biệt, thường dùng để luyện đan.
Kỷ Ninh mừng rỡ, mắt sáng rực hỏi:
– Nếu luyện chế Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa thành đan có phải giúp ích lớn hơn cho việc hợp đạo?
Đạt Phong Lĩnh Chủ vội nói:
– Không không, luyện chế thành linh đan ngược lại sẽ lãng phí tác dụng hợp đạo. Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa trợ giúp hợp đạo là bẩm sinh, trải qua luyện chế sẽ lãng phí. Hơn nữa phải dùng Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa ngay khi nó chín nở rộ ra, vượt qua ngàn năm là hơi thở hoàn toàn biến mất, tác dụng dược liệu giảm mạnh trên chín phần.
Kỷ Ninh gật đầu, hỏi:
– Có thể hái ở đâu?