1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 261 [Chương 1569 đến 1574]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 261 [Chương 1569 đến 1574]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1569:

– Thủ lĩnh của Băng Phong quân đoàn bình thường được tôn xưng là Bệ Hạ Cô Độc, xuất thân cổ tu hành giả, tính cách quái dị, bình thường mặt lạnh băng, thích giết chóc nhất. Chỉ khi giết chóc hắn mới nở nụ cười. Bệ Hạ Cô Độc từng được một bảo khố của Tây Tư tộc, bên trong có binh khí chuẩn bị chiến đấu. Bệ Hạ Cô Độc tự mình nắm giữ binh khí chiến tranh đỉnh cao nhất, còn được bốn Đế Quân áo vàng, sáu mươi chín Đế Quân áo đen.

– Bệ Hạ Cô Độc thi triển nghi thức xả thân biến thành Đế Quân áo vàng, có ba Chúa Tể đầu vào hắn cũng chuyển thành Đế Quân áo vàng. Trong năm tháng sau đó có một số Vĩnh Hằng Đế Quân chuyển hóa thành Đế Quân áo đen, hình thành một quân đoàn đáng sợ. Bệ Hạ Cô Độc là thủ lĩnh của quân đoàn này, được hắn đặt tên là Băng Phong quân đoàn.

– Nghe tên rất bình thường nhưng Băng Phong quân đoàn nổi tiếng dữ, nếu chọc giận Bệ Hạ Cô Độc thì sẽ không chết không ngừng. Bệ Hạ Cô Độc từng dấy lên mấy trận đại chiến, còn hủy một dị vũ trụ, đã có ba Dị Vũ Trụ Chi Chủ chết trong tay hắn. Đương nhiên mấy lần đại chiến làm quân đoàn dưới trướng bị tổn thất, nghe nói Đế Quân áo đen chỉ còn lại sáu mươi mốt vị.

Kỷ Ninh nghe mà kinh.

– Cái gì? Dị Vũ Trụ Chi Chủ mà bị chết ba vị?

Kỷ Ninh không kiềm được hỏi:

– Chẳng phải Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể trốn vào dị vũ trụ sao? Chẳng phải Bệ Hạ Cô Độc chỉ hủy một dị vũ trụ?

Thanh Ma truyền âm trả lời:

– Binh khí chiến tranh đáng sợ nhất của Bệ Hạ Cô Độc chỉ có hai cái công khai, một cái có thể thi triển trong chớp mắt. Hai Dị Vũ Trụ Chi Chủ kia không kịp chạy trốn đã bị đánh chết. Một Dị Vũ Trụ Chi Chủ trốn vào dị vũ trụ, Bệ Hạ Cô Độc nổi giận giết vào, không ai biết bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ biết cuối cùng nguyên dị vũ trụ hủy diệt, Dị Vũ Trụ Chi Chủ đó đã chết. Trận chiến ấy khiến Bệ Hạ Cô Độc chính thức nổi tiếng như cồn, khiến Băng Phong quân đoàn thành một thế lực đáng sợ đỉnh cao nhất trong vũ trụ hỗn độn bao la.

Thanh Ma truyền âm cảm thán:

– Một Dị Vũ Trụ Chi Chủ tốn vào dị vũ trụ của mình mà vẫn bị giết, nguyên dị vũ trụ bị hủy. Nên mọi người đoán Bệ Hạ Cô Độc trừ hai binh khí chiến tranh đã công khai ra còn một binh khí chiến tranh Tây Tư tộc siêu đáng sợ. Vì vậy Bắc Minh, ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ kỹ nên ứng đối Băng Phong quân đoàn thế nào. Bọn họ không dễ chọc, ta phiêu bạt đơn độc, không có báu vật gì, Băng Phong quân đoàn không đến mức động can qua truy sát một mình Chúa Tể như ta. Bắc Minh thì có vực giới phi chu, Băng Phong quân đoàn sẽ không dừng tay.

Thanh Ma rất kiêu ngạo, lão cảm thấy Kỷ Ninh có tông môn, quê hương, nên suy xét nhiều mặt.

Kỷ Ninh hỏi:

– Thanh Ma, Băng Phong quân đoàn trừ Bệ Hạ Cô Độc ra ba Đế Quân áo vàng dưới trướng có binh khí chiến tranh không?

Thanh Ma trả lời dứt khoát:

– Không có. Băng Phong quân đoàn gây mấy trận đại chiến nhưng chưa từng nghe ba vị Đế Quân áo vàng có binh khí chiến tranh.

Kỷ Ninh thầm thở phào.

Vì một chiếc vực giới phi chu, thân phận địa vị của Bệ Hạ Cô Độc cao như vậy không đến mức tự mình đi đối phó với Đạo Quân như hắn.

Kỷ Ninh truyền âm hỏi:

– Phải rồi Cầm Hỏa Thần so với Bệ Hạ Cô Độc thì ai lợi hại hơn?

Kỷ Ninh có chút phán đoán riêng nhưng Thanh Ma sống lâu hơn, kiến thức nhiều rộng hơn.

Thanh Ma đáp:

– Khó nói ai càng lợi hại. Trí tuệ của Cầm Hỏa Thần hơi thấp, tuy nó bẩm sinh rất mạnh, có thân thể gần như không thể hủy diệt nhưng Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể giữ mạng. Bệ Hạ Cô Độc khác, hắn hiểu cách dùng binh khí chiến tranh, uy hiếp lớn hơn.

Kỷ Ninh hỏi:

– Nếu Cầm Hỏa Thần và Bệ Hạ Cô Độc đánh nhau thì sao?

Thanh Ma trả lời:

– Cầm Hỏa Thần không giết Bệ Hạ Cô Độc được nhưng Bệ Hạ Cô Độc cũng không thể giết Cầm Hỏa Thần. Ta sống lâu như vậy chưa từng nghe trong tu hành giả trừ Chí Tôn ra có đại năng nào trấn được hỗn độn nguyên thú chứ đừng nói giết chết. Bắc Minh, ngươi cũng biết con Cầm Hỏa Thần đó bị Tôn Chủ tồn tại đỉnh cao nhất Tây Tư tộc bắt, có đến ba Tôn Chủ ra tay mới bắt giữ được mà nó thì không sứt mẻ gì. Tóm lại văn minh tu hành giả công nhận chỉ có Chí Tôn giết được hỗn độn nguyên thú.

Kỷ Ninh đã có quyết định:

– Thế thì tốt.

Theo nhiều tin tức Kỷ Ninh có được hắn cũng cho rằng dưới Chí Tôn không ai giết được Cầm Hỏa Thần. Nếu lúc Tây Tư tộc ở thời kỳ đỉnh cao, sức chiến đấu cao nhất có lẽ còn cơ may bắt giữ hỗn độn nguyên thú, dùng chút thủ đoạn có thể giết được nó. Nhưng Tây Tư tộc đã bị hủy diệt, tuy Bệ Hạ Cô Độc đáng sợ nhưng chỉ được một bảo khố binh khí chuẩn bị chiến đấu mà Tây Tư tộc để lại.

Thanh Ma truyền âm hỏi:

– Ngươi định làm sao?

Kỷ Ninh trả lời:

– Thanh Ma, ta từ chối bọn họ, huynh sợ không?

Thanh Ma ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:

– Ta là Chúa Tể đơn độc lưu lạc khắp nơi thì sợ gì, ngươi thật sự quyết định?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Ừ, ta có nắm chắc.

Trong khi Kỷ Ninh, Thanh Ma Chúa Tể truyền âm nói chuyện thì ba sinh vật hình người màu đen nhàn nhã đứng đợi. Ba người nhìn ra được Bắc Minh đang bàn bạc với Thanh Ma Chúa Tể. Đạo Quân nhỏ bé này sẽ nghe Thanh Ma Chúa Tể cảnh báo sự cường đại của Băng Phong quân đoàn bọn họ, tin tưởng rất nhanh hắn sẽ có sự lựa chọn thông minh.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh nhìn Kỷ Ninh:

– Giờ đã biết Băng Phong quân đoàn rồi?

Kỷ Ninh nói:

– Đạo Quân ta đây kiến thức hạn hẹp, hôm nay mới lần đầu tiên nghe nói, bội phục bội phục.

Sinh vật hình người màu đen một mắt không kiên nhẫn cau mày nạt:

– Đừng nói nhảm nữa, gã giao vực giới phi chu nếu không chúng ta sẽ ra tay. Khi đó chẳng những ngươi chết, tông môn của ngươi cũng sẽ chết hết!

Bọn họ sớm đã thành thói quen thô bạo. Họ vốn là Vĩnh Hằng Đế Quân hơi lợi hại, sau khi làm nghi thức xả thân làm một thành viên Băng Phong quân đoàn, khi đi trong vũ trụ hỗn độn bao la dù là Chúa Tể, Dị Vũ Trụ Chi Chủ sẽ vì kính sợ uy danh của Băng Phong quân đoàn mà khách sáo với họ.

Ban đầu bọn họ sợ Đạo Quân không biết lai lịch Băng Phong quân đoàn mà trở mặt nên còn ráng nhịn, giờ bắt đầu giở giọng cưỡng ép.

Kỷ Ninh đứng yên, Thanh Ma, Bạch Dung đứng hai bên.

Chương 1570:

Kỷ Ninh cười nói:

– Ta không muốn đối địch với Băng Phong quân đoàn, cũng không có tư cách chống lại. Nhưng một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, bắt ta tự dưng giao ra thế này, tuy Đạo Quân ta đây yếu nhưng còn lòng kiêu hãnh. Ta có một cách vẹn toàn, các ngươi vừa được vực giới phi chu mà ta cũng có thể chấp nhận.

– Cách vẹn toàn?

– Nói!

Ba sinh vật hình người màu đen đã hơi giận, Băng Phong quân đoàn uy danh biết bao, Chúa Tể bình thường nghe tiếng đã sợ run. Chỉ một số Chúa Tể độc hành không có vướng bận mới dám kiêu ngạo chút.

Kỷ Ninh nói:

– Rất đơn giản, Băng Phong quân đoàn các ngươi mua vực giới phi chu.

Ba sinh vật hình người màu đen nhìn nhau:

– Mua?

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tùy ý ra một cái khay vàng to cỡ bàn tay, đó là động thiên trữ vật.

– Được, trong động thiên trữ vật của ta có nhiều báu vật, cho ngươi đây, đưa vực giới phi chu ra đi.

Hai sinh vật hình người màu đen bên cạnh hờ hững, bọn họ cảm thấy Đạo Quân nhỏ bé chỉ đang tìm bậc thang leo xuống. Họ tùy tay ném ra chút báu vật là xong.

Kỷ Ninh lắc đầu từ chối:

– giá trị phải ngang bằng vực giới phi chu.

Ba sinh vật hình người màu đen biến sắc mặt nói:

– Ngang bằng?

Lần đầu tiên bọn họ nhận ra…

Đạo Quân nhỏ bé trước mắt họ không hề chịu thua tìm bậc thang leo xuống mà rất cứng rắn. Một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, Tòa Xích Ba Điện ngày xưa còn kém xa. Ba sinh vật hình người màu đen này giao hết báu vật ra cũng không đủ giá trị, tướng quân Lang Chủ của họ dốc hết báu vật mới miễn cưỡng có hy vọng.

Trao đổi ngang giá trị?

Nếu là hai đại năng địa vị ngang hàng, ví dụ Bệ Hạ Cô Độc và Đạt Phong Lĩnh Chủ trao đổi thì giao dịch này hợp lý. Vì bình thường không ai chịu bán vực giới phi chu, trao đổi giá trị ngang bằng đã là may.

Nhưng đó là Đạt Phong Lĩnh Chủ, lão có Thanh Dương tinh nên cùng đẳng cấp với Bệ Hạ Cô Độc.

Đạo Quân nhỏ bé mà yêu cầu giao dịch bằng giá?

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mắt lấp lóe tia sáng lạnh:

– Ngươi đang tự tìm chết sao?

Kỷ Ninh toát ra khí thế sắc bén:

– Ta đã lùi một bước, các ngươi đồng ý thì trao đổi, không chịu thì ta không đời nào đưa miễn phí vực giới phi chu.

Ba sinh vật hình người màu đen tức điên trừng Đạo Quân trước mắt:

– Ngươi…!

Dám cứng miệng với bọn họ?

– Muốn chết!

– Giết!

Sinh vật hình người màu đen một mắt ra tay trước, chớp mắt hóa thành luồng sáng lao vào Kỷ Ninh. Gã vung tay phải lên, nguyên cánh tay như trường mâu đâm hướng Kỷ Ninh, đầu ngón tay là mũi mâu. Cơ thể của sinh vật hình người màu đen một mắt vốn rất mạnh, vị trí nào cũng là binh khí.

Trường mâu cánh tay xuyên thấu mọi chướng ngại, uy năng làm chân mày Kỷ Ninh nhúc nhích.

Bạch Dung hộ vệ đứng cạnh Kỷ Ninh tức giận hừ mũi:

– Hừ!

Bạch Dung hộ vệ xông lên trước, hóa thành tấm vải trắng lớn kéo dài ra bao trùm đối thủ.

Sinh vật hình người màu đen một mặt khinh thường nói:

– Khôi lỗi nhỏ bé cũng dám ngăn ta?

Gã là cấp Chúa Tể, tuy cảnh giới kém chút nhưng cơ thể Đế Quân áo đen cho gã uy năng cực mạnh, ngang ngửa Chúa Tể bình thường. Thân thể rất cứng khi đánh nhau sống chết với Chúa Tể bình thường sẽ chiếm ưu thế.

Phập!

Một kích đáng sợ cấp Chúa Tể đâm vào vải màu trắng, vải rất cứng không ngừng mấp máy giảm lực.

Sinh vật hình người màu đen một mắt giật mình kêu lên:

– Cái gì?!

Cản được rồi?

Hai sinh vật hình người màu đen khác hành động:

– Giết bọn họ!

– Giết, cướp đi vực giới phi chu!

Vèo vèo!

Hai người tốc độ siêu mau, tuy Bạch Dung hộ vệ chặn được một sinh vật hình người màu đen nhưng phải dốc hết sức ra, không rảnh ngăn hai sinh vật hình người màu đen khác.

Thanh Ma cười phá lên:

– Ha ha ha!

Thanh Ma biến thành hình dạng dị thú, một dị thú bốn vó toàn thân có vảy màu xanh, đầu thành hình tam giác, cái đuôi dầy vảy tựa như roi thép, toàn thân tỏa ánh sáng đen âm u. Thanh Ma rống to xé gió bay đi nghênh đón.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mừng rỡ truyền âm:

– Đạo Quân này không trốn vào pháp bảo động thiên của Thanh Ma Chúa Tể. Để ta bám giữ Thanh Ma, ngươi đi giết Đạo Quân.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cũng mừng húm:

– Được!

Bọn họ không ngờ Đạo Quân này không thèm trốn.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tuy giỏi dùng đao nhưng vì bám giữ Thanh Ma nên không sử dụng binh khí nào, chỉ dùng tay không. Toàn thân gã như binh khí cố hết sức bám chặt Thanh Ma.

Vèo!

Chưởng chém ra, cánh tay phải dài ra vạn dặm.

Bộp!

Thanh Ma biến ra bản tôn cái đuôi quất thẳng vào bàn tay màu đen.

Xoẹt!

Cánh tay phải màu đen dài vạn dặm đột nhiên đổi hướng, tay như cây roi co thành hình tròn tích đầy sức mạnh rồi lại bật ra.

Mỗi vị trí trên người sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh như cây cung to.

Thực lực của Thanh Ma Chúa Tể chiếm ưu thế trong cuộc đấu, cảnh giới cũng mạnh hơn nhiều nhưng công kích vào người Đế Quân áo đen thì không tổn thương được, Đế Quân áo đen dư sức bám chân lão.

Thanh Ma Chúa Tể thầm nhủ:

– Đế Quân áo đen này thật khó chơi. Muốn giết Đế Quân áo đen thì hoặc là dùng thực lực tuyệt đối hoặc đánh lâu dài chờ nó hao hết năng lượng cũng là lúc chết. Thực lực của ta chưa đủ trình cưỡng ép giết chết.

Trong lúc chiến đấu Thanh Ma liếc trộm Kỷ Ninh ở phía xa, lộ vẻ ngạc nhiên:

– Bắc Minh định một mình ứng đối một sinh vật hình người màu đen? Có nắm chắc tự bảo vệ mình được không?

***

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vui vẻ nói:

– Đạo Quân nhỏ bé thật là cuồng vọng, nhưng ngươi cuồng rất tốt, cho chúng ta cơ hội, nếu không chúng ta sẽ phải đại khai sát giới bắt các đệ tử Thiên Thương cung mới uy hiếp ngươi được, và chưa chắc thành công. Hiện tại chỉ cần giết ngươi thì vực giới phi chu vào tay.

Kỷ Ninh đứng giữa không trung bình tĩnh nhìn sinh vật hình người màu đen trước mắt mình:

– Có phải ngươi mừng hơi sớm?

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vung bàn tay to, bàn tay đen to lớn che kín trời bao trùm Kỷ Ninh:

– Đã gấp gáp muốn chết như vậy thì ngươi hãy chết đi.

Vèo!

Kỷ Ninh lắc người biến mất trong tầm nhìn của sinh vật hình người màu đen vạm vỡ.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chụp hụt, bàn tay to quét nhanh bốn phía:

– Biến mất?

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cảm thấy dù Kỷ Ninh biến mất nhưng chỉ dựa vào độn thuật trốn đi sẽ không trốn thoát quá xa.

Chương 1571:

Sau lưng sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vang lên giọng nói:

– ở đây này.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ ngạc nhiên nhìn ra sau. Phía xa đằng sau có thiếu niên áo trắng cõng thần kiếm màu đen.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ thầm cảnh giác:

– Mau quá!

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Không có thân thể Đế Quân áo đen, cảnh giới thì bình thường, đánh nhau sống chết chiếm chút ưu thế nhưng nếu ta muốn đi thì ngươi không đủ trình ngăn cản.

Kỷ Ninh bỗng sinh ra cảm khái, năm xưa lần đầu thấy xác chết sinh vật hình người màu đen làm hắn vô cùng rung động, không ngờ bây giờ thực lực của hắn đã ngang ngửa sinh vật hình người màu đen.

Về kiếm đạo Kỷ Ninh mạnh hơn Tâm Kiếm Đế Quân ngày xưa một đẳng cấp lớn.

Tâm kiếm thuật của Kỷ Ninh đã đến thức thứ mười bốn, chỉ yếu hơn thức thứ mười lăm của Tâm Kiếm Đế Quân chút xíu. Về thực lực tổng thể Kỷ Ninh mạnh hơn Tâm Kiếm Đế Quân ngày xưa, đã đạp chân vào sức chiến đấu cấp Chúa Tể.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ nổi giận:

– Đạo Quân nhỏ bé thật là cuồng vọng, chết cho ta!

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ đạp hư không chạy nhanh như bay đến, mỗi bước chân làm hư không chấn động, bàn tay to điên cuồng đập.

Xoẹt!

Kỷ Ninh nhích người, hắn hóa thành kiếm quang chợt lóe đã đến hướng khác, tránh xa mấy chục vạn dặm.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Ngươi không chạm vào tay được.

Thật nhẹ nhàng. Khi Kỷ Ninh nhờ Chung Cực Kiếm Đạo bước vào Tứ Bộ Đạo Quân thì tốc độ chưa mau như vậy, nhưng qua hơn mười hỗn độn kỷ, đạo lôi điện của hắn đã đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ, đơn thuần về tốc độ càng đáng sợ. Đạo không gian cũng đến cấp Thánh Thành Chi Chủ, vận dụng không gian rất cao.

Nên tốc độ của Kỷ Ninh hiện nay đã đến đẳng cấp mới, nếu không là Chúa Tể đơn thuần tinh thông tốc độ thì không bắt kịp hắn.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh ở phía xa truyền âm hỏi:

– Một Đạo Quân mà cũng không bắt được?

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ tức điên:

– Đạo Quân nhỏ bé nhà ngươi!

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ ngửa đầu phát ra tiếng rống điên cuồng.

Bùm!

Lấy sinh vật hình người màu đen vạm vỡ làm trung tâm tràn ngập sương khói trắng đậm nhanh chóng bao phủ ngàn vạn dặm, khiến xung quanh như rơi vào vũng bùn, tốc độ của Kỷ Ninh buộc phải chậm lại.

Kỷ Ninh lắc người biến ra ba đầu sáu tay, sáu thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng bay vào tay:

– Ta biết mà, Đế Quân áo đen của Tây Tư tộc không có lý nào yếu vậy.

Kỷ Ninh nhếch mép:

– Đến đây đi.

Phập! Phập! Phập!

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ siêu cuồng bạo, sức mạnh hùng hồn, tức giận đập mấy bàn tay muốn đập chết Kỷ Ninh, nhưng về cảnh giới chỉ ở cấp bậc Thánh Thành Chi Chủ, khiếm khuyết rõ ràng.

Kỷ Ninh ở trong sương mù đen rất là nhẹ nhàng, hắn không thi triển bí thuật, đi trong khói đen không mau nhưng kiếm của hắn thì siêu nhanh.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Kiếm quang vụt qua không trung, mỗi vệt kiếm quang mơ hồ khó nắm bắt, loáng thoáng trông thấy vệt kiếm quang có vẻ mờ nhạt nhưng uy năng đáng sợ làm tim người đập nhanh, tất cả thứ ngăn cản nó đều sẽ bị nó chém chết. Đây là uy lực đáng sợ sau khi kết hợp Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng và Tâm kiếm thuật thức thứ mười bốn.

Mỗi đường kiếm vừa mau vừa quỷ mị khó lường, khiến sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cảm giác từng đợt lực lượng xuyên thấu chui vào người.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Trong một giây hai bên đánh nhau hơn trăm lần.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ không đánh trúng Kỷ Ninh một lần nào, nhiều lần bị hắn chà đạp.

Kỷ Ninh cau mày:

– Thân hình rất cứng, ta dốc hết sức vậy mà không tổn thương hắn được.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chợt tách ra, tức giận nói:

– Đây đâu phải Đạo Quân, là Chúa Tể mới đúng, ta không thể làm gì hắn được.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh bị Thanh Ma Chúa Tể áp chế truyền âm giục:

– Ngươi không biết liều mạng sao? Thiêu đốt căn nguyên, đánh nhanh rút gọn đi.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ không thèm liều mạng:

– Ngươi thử xem? Ta đến bây giờ còn không đụng được hắn một cái, kiếm pháp của hắn không có chút sơ hở, dù ta liều mạng hắn cũng có thể chạy trốn đến chỗ Thanh Ma.

Bọn họ khác với tu hành giả, về mặt phục hồi năng lượng không bằng tu hành giả. Nếu liều mạng sinh vật hình người màu đen có nguy cơ cạn kiệt, chờ khi kiệt sức uy năng thân thể sẽ giảm mạnh, có thể bị công phá mất mạng.

– Rút!

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ lui về, rất nhanh hai sinh vật hình người màu đen tụ tập bên gã.

Thanh Ma, Bạch Dung đến bên cạnh Kỷ Ninh.

Hai bên giằng co.

Ba sinh vật hình người màu đen thầm giận nhưng cũng cảm thấy rung động. Một Đạo Quân mà mạnh đến mức này, sức chiến đấu tuyệt đối là cấp Chúa Tể. May mắn thân thể của bọn họ cứng rắn, nếu là Đế Quân khác với kiếm thuật hiện giờ của Kỷ Ninh một nhát là đứt đầu.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh nhìn Kỷ Ninh:

– Lợi hại, ngươi là Đạo Quân mà tuyệt vời như vậy làm ta phục. Nhưng ngươi hãy suy nghĩ kỹ, thật sự muốn đối địch với Băng Phong quân đoàn ta?

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Ta không muốn đối địch nhưng bảo ta đưa miễn phí vực giới phi chu là không thể nào.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh lạnh lùng cười:

– Gan dạ lắm, nhưng ngươi đang đối địch với chúng ta! Cho ngươi cơ hội cuối cùng, giao vực giới phi chu ra, nếu không chúng ta đành bẩm lên trên, lúc đó các ngươi chỉ có đường diệt vong.

Nhìn biểu tình của Kỷ Ninh, sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh quát:

– Tốt lắm! Chúng ta đi, lần sau đến giết hết bọn chúng!

– Đi!

Ba sinh vật hình người màu đen vào một khe hở thời không rồi biến mất, trong không trung chỉ còn lại Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung.

Thanh Ma nhìn thiếu niên áo trắng trước mắt mình, cảm nhận được so với lần đánh nhau trong Dao Hỏa cảnh thì thực lực của hắn cao hơn nhiều, giờ đã vào đẳng cấp Chúa Tể thật sự.

Thanh Ma nhỏ giọng nói:

– Bắc Minh, lần này thật sự đối địch với Băng Phong quân đoàn. Băng Phong quân đoàn không dễ chọc, với tính cách của Băng Phong quân đoàn sẽ đại khai sát giới.

Mắt Kỷ Ninh có sát khí:

– Bọn họ không dễ chọc nhưng ta cũng khó chọc.

Thanh Ma ngây người:

– ngươi…?

Kỷ Ninh nói:

– Không lâu nữa ta có thể phá giải trận pháp đó, Cầm Hỏa Thần sẽ đi ra.

Thanh Ma vui mừng hỏi:

– Ngươi có nắm chắc rất nhanh có thể phá giải trận pháp đó?

Kỷ Ninh nói:

– Cỡ đó, dù chậm chút thì nhờ vào Dao Hỏa cảnh ta có thể câu giờ, dựa vào vực giới phi chu chạy trốn từ từ cũng có thể tranh thủ đủ thời gian. Nhưng chắc không cần rắc rối vậy, trước khi bọn họ đến lần thứ hai Cầm Hỏa Thần sẽ ra ngoài.

Chương 1572:

Thanh Ma kích động mừng như điên:

– Ha ha ha! Chỉ cần Cầm Hỏa Thần đi ra là thật sự đi ngang. Hỗn độn nguyên thú, ha ha ha, một con hỗn độn nguyên thú nghe hiệu lệnh của ngươi, ai dám chọc vào? Ra lệnh một tiếng, hỗn độn nguyên thú giết vào Băng Phong quân đoàn phá hủy hang ổ, Bệ Hạ Cô Độc cũng chỉ biết trợn tròn mắt nhìn chứ không làm gì Cầm Hỏa Thần được.

Thanh Ma nhìn Kỷ Ninh, oán trách:

– Ngươi phải nói sớm chứ, mới rồi làm ta sợ, còn dự định đi phiêu bạt khắp nơi.

Kỷ Ninh cười nói:

– Không có Cầm Hỏa Thần thì ta cũng không dám cứng rắn vậy. Không nói nhiều nữa, bắt đầu từ giờ ta sẽ dốc hết sức lo phá giải trận pháp, hy vọng làm nhanh.

Khu vực bên rìa Viêm Long vực giới.

Vô số lôi điện bàn cứ giữa hư không, bỗng nhiên có ba sinh vật hình người màu đen nhanh chóng đến gần.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh kêu gọi:

Vèo!

Vô số lôi điện lan tràn chợt tụ thành hình người, biến ra nam nhân áo tím tóc tím, đó là Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển vực giới phi chu.

Lôi Tinh Chúa Tể cười hỏi:

– Lấy được vực giới phi chu rồi?

Ba sinh vật hình người màu đen không cười, vì lúc trước còn tự tin tràn trề ai ngờ cụp đuôi trở lại, còn phải nhờ Lôi Tinh Chúa Tể đưa về.

Thật ra Lôi Tinh Chúa Tể cố ý hỏi câu đó, gã nhận ra ngay sự việc. Lôi Tinh Chúa Tể rất vui vẻ có dịp cười vào mặt mấy Đế Quân áo đen Băng Phong quân đoàn.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh lạnh lùng nói:

– Không có. Lôi Tinh Chúa Tể, ngươi đoán đúng, Đạo Quân nhỏ bé đó thật sự không sợ chết, dám đối đầu với chúng ta.

Sinh vật hình người màu đen mắt chột gắt lên:

– Bắc Minh Đạo Quân đó quá ngông cuồng, dám đối địch với Băng Phong quân đoàn ta, phải bẩm báo cho tướng quân! Hừ, làm chúng ta vất vả chạy tới lui xa như vậy rốt cuộc nhờ tướng quân tự mình ra tay, hắn phải chết, Thiên Thương cung gì đó phải bị xóa sổ hoàn toàn!

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ sát khí ngút trời:

– Phải khiến hắn hối hận!

Lôi Tinh Chúa Tể nói thầm trong bụng. Trấn lột không thành công còn cuồng vậy, không uổng là Băng Phong quân đoàn. Mà không ngờ Bắc Minh Đạo Quân thật sự rất cốt khí.

Lôi Tinh Chúa Tể hỏi:

– Giờ về đâu?

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh đáp:

– Đi Hành Vẫn sơn của tướng quân.

Lôi Tinh Chúa Tể khó hiểu:

– Hành Vẫn sơn ở đâu?

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh bất mãn gắt:

– Là động phủ của tướng quân, nằm trong Thiên Lang vực giới, chuyện này mà Lôi Tinh Chúa Tể cũng không biết?

Lôi Tinh Chúa Tể đã hiểu, không giải thích cái gì.

Lôi Tinh Chúa Tể chưa đi Thiên Lang vực giới bao giờ, nhưng có biết Lang Chủ sơn của Thiên Lang vực giới. Lang Chủ sơn là cách gọi ở bên ngoài, tên chính thức là Hành Vẫn sơn.

Lôi Tinh Chúa Tể vung tay lên, một chiếc vực giới phi chu hiện ra:

– Đi thôi, ta đưa các ngươi đi.

Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ tức giận nói:

– Chúng ta phải mau lên, nhanh chóng bẩm báo tin tức này nếu không cục tức cứ nghẹn trong bụng.

Bọn họ quen thói thô bạo, ngẫu nhiên gặp chống cự sẽ khiến họ tức giận. Đặc biệt kẻ chống đối chỉ là Đạo Quân càng khiến bọn họ cảm thấy nhục nhã.

Viêm Long vực giới cách Thiên Lang vực giới xa tít mù, bọn họ không có cách trực tiếp liên lạc. Dù là bản tôn Đạo Quân với nguyên thần thứ hai nếu cách quá xa thì không thể cảm ứng, ít nhất phải là Vĩnh Hằng Đế Quân cấp Thánh Thành Chi Chủ, hồn phách đủ mạnh thì bản tôn và nguyên thần thứ hai dù cách xa vẫn cảm ứng được.

Nhưng khiến một phó tòng cấp Thánh Thành Chi Chủ đi theo thì rất khó khăn, không có tự do thà chết cho rồi.

Vèo!

Vực giới phi chu xé rách thời không đi nhanh, xuất phát hướng Thiên Lang vực giới.

Một ngàn tám trăm mấy vạn hỗn độn kỷ sau.

Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển vực giới phi chu rốt cuộc đến Thiên Lang vực giới.

– Đó là Hành Vẫn sơn.

Ba Đế Quân áo đen nhìn núi lớn nguy nga sừng sững giữa hư không phía xa, lộ vẻ vui mừng. Đó là hang ổ của bọn họ.

Hành Vẫn sơn màu xám, mặt trên rậm rạp hoa văn.

Trên đỉnh cao nhất Hành Vẫn sơn tỏa ánh sáng bạc mông lung, trong ánh sáng bạc có dãy cung điện xinh đẹp, đó là chỗ ở của Lang Chủ và thuộc hạ.

Ba Đế Quân áo đen bay ra vực giới phi chu liền hét to:

– Tướng quân!

– Tướng quân!

– Tướng quân!

Giọng văng vẳng trên không trung Hành Vẫn sơn.

– Nhóm Tịch Minh về rồi.

– Là huynh đệ Tịch Minh!

Các bóng người bay ra từ Hành Vẫn sơn, đều là sinh vật hình người màu đen, người có đồ án màu bạc tỏa ra hơi thở băng gía hùng hồn.

Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển vực giới phi chu nói thầm trong bụng. Vốn là tu hành giả bình thường lại đi từ bỏ cơ thể biến thành bộ dạng người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ. Nhưng Lôi Tinh Chúa Tể cũng biết đám Đế Quân áo đen này vốn chỉ là Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường, sau khi hóa thành Đế Quân áo đen ít ra có thực lực cấp Chúa Tể.

– Đó là cái gì? Vực giới phi chu?

– Vực giới phi chu?

Các sinh vật hình người màu đen bay ra nhìn thấy vực giới phi chu ở phía xa.

Vực giới phi chu vô cùng quý giá hiếm thấy, tướng quân Lang Chủ của bọn họ cũng không có. Nhưng Lôi Tinh Chúa Tể dám đến một vì ba sinh vật hình người màu đen đã lập lời thề bản mệnh bảo đảm an toàn cho gã, nếu làm trái ba Đế Quân áo đen sẽ chết trước. Thứ hai Lôi Tinh Chúa Tể có nắm chắc chạy trốn.

– Đừng nói nhảm, mau mau mau, tướng quân đâu? Ta có việc quan trọng muốn bẩm báo với tướng quân!

Một giọng nói lạnh lùng vang lên:

– Tìm ta có chuyện gì?

Một bóng người màu vàng từ đỉnh Hành Vẫn sơn đi ra, tựa như dùng hoàng kim đúc thành, toàn thân màu vàng. Sinh vật hình người màu vàng cũng có đồ án màu bạc trên da, tỏa ra hơi thở hùng hồn hơn xa đám Đế Quân áo đen dưới tay. Đây chính là Đế Quân áo vàng đỉnh cao nhất trong nghi thức xả thân của Tây Tư tộc trong truyền thuyết.

Cái gọi là Tôn Chủ cần dựa vào tu hành, kỳ ngộ, có địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất Tây Tư tộc.

Đế Quân áo vàng thì miễn là Chúa Tể có thể nhẹ nhàng chuyển hóa thành, sản xuất hàng loạt được, không thể so sánh với Tôn Chủ. Dù vậy một Đế Quân áo vàng có thực lực sánh ngang Dị Vũ Trụ Chi Chủ, cơ thể càng mạnh hơn, rất khó hủy diệt thân thể của nó.

Ba Đế Quân áo đen chạy về hang ổ lập tức cung kính hành lễ:

– Tướng quân!

Ánh mắt Lang Chủ âm lạnh liếc hướng vực giới phi chu phía xa rồi nhìn ba thuộc hạ:

– Nói đi, có chuyện gì khiến các ngươi sốt ruột cưỡi vực giới phi chu?

Chương 1573:

Đế Quân áo đen mảnh khảnh cung kính nói:

– Bẩm tướng quân, chúng ta phụng mệnh tuần tra bên ngoài bỗng nghe một tin tức nói ở Viêm Long vực giới có người tên Bắc Minh Đạo Quân, Đạo Quân nhỏ bé mà khống chế Dao Hỏa cảnh Tây Tư tộc để lại trên chiến trường năm đó, còn mượn nó khiến một Chúa Tể thành người đi theo.

Lang Chủ ngạc nhiên:

– Đạo Quân khiến Chúa Tể thành người đi theo?

Đế Quân áo đen xung quanh giật mình.

Tin tức này luôn lan rộng nhưng vì Thiên Lang vực giới cách Viêm Long vực giới quá xa.

Đế Quân áo đen mảnh khảnh tiếp tục bảo:

– Quan trọng nhất là Bắc Minh Đạo Quân có một chiếc vực giới phi chu! Vì chiếc phi chu này khiến vài Chúa Tể, Đế Quân trong vực giới xung quanh bọn họ muốn tranh cướp, cuối cùng hắn nhờ cậy Dao Hỏa cảnh thu phục một Chúa Tể. Sau khi được tin tức chúng ta đi ngay, muốn bắt buộc Đạo Quân nộp lên vực giới phi chu để chúng ta dâng cho tướng quân.

Lang Chủ nheo mắt nghe tiếp.

Đế Quân áo đen mảnh khảnh cắn răng trầm giọng nói:

– Nhưng hắn từ chối! Hắn dám từ chối! Chúng ta đã ra tay, nhưng Bắc Minh Đạo Quân cực kỳ cường đại, có thực lực sánh bằng Chúa Tể.

Dù Lang Chủ bình tĩnh cũng bị giật mình, nhẹ gật đầu nói:

– Đạo Quân sánh bằng Chúa Tể? Xem ra là ngộ ra đạo chung cực trong truyền thuyết, và còn kỳ ngộ gì khác. Hừ, Đạo Quân dù có thể sánh ngang Chúa Tể nhưng ở trước mặt Băng Phong quân đoàn ta thì không đáng nhắc tới. Ngươi khẳng định hắn dám đối đầu với chúng ta?

Đế Quân áo đen mảnh khảnh gật đầu nói:

– Đúng vậy!

Hai Đế Quân áo đen bên cạnh cũng gật đầu lia lịa.

Đế Quân áo đen một mắt nói:

– Hắn không thèm để chúng ta vào mắt, còn nói muốn vực giới phi chu cũng được, đưa ra báu vật giá trị ngang nhau trao đổi.

Lang Chủ nhíu mày hỏi:

– Hắn có lai lịch đặc biệt gì không? Đệ tử của Chí Tôn hay gì khác? Viêm Long vực giới thuộc phạm vi Đạt Phong Lĩnh Chủ khống chế, không lẽ liên quan tới Đạt Phong Lĩnh Chủ?

Đế Quân áo đen mảnh khảnh nói:

– Không nghe nói có lai lịch gì, chắc hắn không liên quan đến Đạt Phong Lĩnh Chủ. Lúc trước hắn có vực giới phi chu khiến đám Chúa Tể, Đế Quân xung quanh giết tới nhưng Đạt Phong Lĩnh Chủ không nhúng tay vào, vậy chắc không liên quan gì nhau. Đạo Quân cuối cùng dựa vào khống chế Dao Hỏa cảnh cản trở nhiều người.

Đôi mắt vàng của Lang Chủ liếc nhìn vực giới phi chu phía xa:

– Đã không có lai lịch thì Đạo Quân có yêu nghiệt đến đâu cũng chỉ là con kiến trước Băng Phong quân đoàn ta. Nếu ta không đoán sai trên phi chu chắc là Lôi Tinh Chúa Tể?

Lôi Tinh Chúa Tể ở trên phi chu hành lễ:

– Lôi Tinh xin chào Lang Chủ.

Lang Chủ nói:

– Ta muốn dẫn Đế Quân áo đen dưới trướng đi Viêm Long vực giới, làm phiền Lôi Tinh Chúa Tể lại đưa chúng ta một lần. Đương nhiên sẽ không bạc đãi Lôi Tinh Chúa Tể.

Lôi Tinh Chúa Tể nói:

– Đưa đi một chuyến chỉ là việc nhỏ.

Lúc trước đám Chúa Tể, Đế Quân liên minh mười sáu vực giới lo tranh thủ thời gian cướp vực giới phi chu, bởi vậy trả phí cưỡi vực giới phi chu đến nơi giá cắt cổ. Bình thường cưỡi vực giới phi chu từ Thiên Lang vực giới đến Viêm Long vực giới rất xa, giá khá cao. Nhưng với Lang Chủ chinh chiến tứ phương giết chóc vô số thì chẳng đáng giá.

Lang Chủ ra lệnh một tiếng:

– Tất cả Đế Quân áo đen xuất phát theo ta đi Viêm Long vực giới, cướp vực giới phi chu!

– Tuân lệnh!

– Cướp vực giới phi chu!

Các nơi trong Hành Vẫn sơn bay ra chín sinh vật hình người màu đen.

Băng Phong quân đoàn trừ Bệ Hạ Cô Độc cao cao tại thượng ra có ba vị tướng quân. Ba vị tướng quân quản lý mười hai Đế Quân áo đen, bình thường sáu Đế Quân áo đen luôn đi theo bên cạnh tướng quân, sáu Đế Quân áo đen khác chia ra hai tiểu đội tuần tra trong vũ trụ hỗn độn rộng lớn, nếu có tin tức quan trọng lập tức báo về.

Dù là ba vị tướng quân hay Bệ Hạ Cô Độc đều mang theo thuộc hạ trực thuộc của mình. Có một phần Đế Quân áo đen phiêu bạt tuần tra bên ngoài lâu dài, khiến Băng Phong quân đoàn luôn có tin tức nhanh nhạy, tùy thời xen vào một số sự kiện lớn trong vũ trụ hỗn độn.

Lần này dưới trướng tuần tra chỉ có ba Đế Quân áo đen trở về với Lang Chủ, cộng thêm sáu vị luôn đi theo tổng cộng là chín người.

Lôi Tinh Chúa Tể thầm nghĩ:

– Một Đế Quân áo vàng, chín Đế Quân áo đen, thực lực như vậy đủ đủ tàn sát Viêm Long vực giới tám, mười lần. Ta chỉ điều khiển vực giới phi chu chở người kiếm chút báu vật, ta không đưa cũng sẽ có Chúa Tể khác dưa giùm. Bắc Minh Đạo Quân, ngươi chỉ là Đạo Quân nhỏ bé mà to gan đối địch với Băng Phong quân đoàn, ta rất phục. Nhưng vì sao đại năng khác không dám đối địch Băng Phong quân đoàn? Bởi vì hậu quả quá đáng sợ.

Lôi Tinh Chúa Tể thầm thổn thức, gã như đã thấy tương lai của Đạo Quân yêu nghiệt đó.

Đế Quân áo vàng có sức chiến đấu Dị Vũ Trụ Chi Chủ, chín Đế Quân áo đen hợp tác không thua gì một Dị Vũ Trụ Chi Chủ. Thực lực như vậy trong Viêm Long vực giới có ai cản nổi?

***

Viêm Long vực giới vẫn rất bình yên. Lúc trước Kỷ Ninh đấu với ba sinh vật hình người màu đen Băng Phong quân đoàn, hắn không công khai tin này. Vì dù có công khai nhóm Mang Nhai Chúa Tể cũng chẳng giúp gì được, thôi thì không làm phiền người khác.

Ngu Tinh Hải, trong Dao Hỏa cảnh.

Lão nhân gầy gò Thanh Ma Chúa Tể ngồi xếp bằng trện mặt đất trầm hỏa hắc thạch, biểu tình sốt ruột nói:

– Bắc Minh, đã qua hai ngàn vạn năm rồi, Băng Phong quân đoàn tùy thời sẽ đến, khi nào ngươi mới phá giải được trận pháp?

Kỷ Ninh đứng trên lưng Cầm Hỏa Thần, đang tập trung tinh thần nhìn xích đen trước mắt:

– Lúc trước ta chỉ phỏng đoán, việc phá giải trận pháp không có cách nào xác định trăm phần trăm. Ta chỉ ước lượng là rất nhanh nhưng có chút rắc rối nhỏ. Thanh Ma huynh đừng nóng, cứ yên tâm, giờ Băng Phong quân đoàn chưa đến, chờ bọn họ tới Dao Hỏa cảnh, ta nhờ vào Dao Hỏa cảnh có thể bám giữ bọn họ thật lâu.

Thanh Ma Chúa Tể thúc giục:

– Đó là Lang Chủ! Nghe nói là Đế Quân váo vàng, có một đám Đế Quân áo đen dưới tay, thực lực như vậy đường lửa không ngăn được. Hay chúng ta rời khỏi Dao Hỏa cảnh trước, chờ ngươi hiểu ra trận pháp này rồi trở về cũng không muộn. Chờ tới lúc bị chặn đường muốn trốn cũng không thoát.

Kỷ Ninh ngước đầu, khóe mắt liếc Thanh Ma Chúa Tể:

– Nhìn ngươi kìa, Chúa Tể mà vậy à, sợ như thế?

Thanh Ma Chúa Tể cãi lại:

– Ta đang suy xét chu đáo thôi!

Chương 1574:

Kỷ Ninh cười nói:

– Yên tâm, có lẽ đường lửa không giết được bọn họ nhưng tuyệt đối có thể khiến bọn họ giảm tốc độ. Ta ở trong đường lửa thì thông suốt, nhờ vào đường lửa rất dễ cắt đuôi bọn họ bỏ chạy.

Nói xong Kỷ Ninh mặc kệ Thanh Ma rối rắm.

Kỷ Ninh chìm đắm vào vô số trận pháp trên xiềng xích màu đen trước mắt, hắn đã ghi nhớ hết nhưng tự mình quan sát, xem những trận pháp vận chuyển, ngẫu nhiên vẫn khiến hắn hơi xúc động.

Thời gian trôi đi.

Thanh Ma khổ sở giày vò, cảm giác Băng Phong quân đoàn tùy thời sẽ đến thật là khó chịu.

Thanh Ma lẩm bẩm:

– Dù phải liều mạng chiến còn tố hơn cảm giác mòn mỏi chờ đợi này.

Bạch Dung ở một bên chân chất nói:

– Chủ nhân của ta không như ngươi.

Thanh Ma lườm Bạch Dung:

– Ngươi! Hắn… Hắn lo chìm đắm trong trận pháp, còn ta thì đang rảnh nên mới thấy khó chịu.

Bạch Dung liếc qua Thanh Ma:

– Nói dối, ngươi nhát gan, sợ hãi.

Thanh Ma trừng mắt:

– Cái khôi lỗi nhỏ bé này, dám giễu cợt ta?

Bạch Dung nhắm mắt lại lơ đẹp Thanh Ma.

Thanh Ma tức giận ngứa răng, cái tên Bạch Dung hộ vệ chỉ nghe lời Kỷ Ninh, dửng dưng với lão, mà lão không làm gì nó được. Vì dù Thanh Ma có đè Bạch Dung ra đánh cũng không làm nó sứt mẻ gì.

***

Kỷ Ninh bản tôn, nguyên thần thứ hai đều chìm đắm trong tham ngộ.

Trong đầu hiện ra vô số trận pháp vận chuyển, không ngừng biến đổi phù hợp. Một số trận pháp tan biến thay đổi loại trận pháp khác.

Trận pháp chú trọng nhất là thôi diễn!

Nên đạo trận pháp nổi tiếng khó khăn, dựa vào đạo trận pháp thành Chúa Tể thì địa vị cao hơn Chúa Tể bình thường nhiều.

Xoẹt!

Vô số trận pháp nhiều lần điều chỉnh nhỏ.

Kỷ Ninh đạo bào màu đen trong Thanh Hoa động phủ, Kỷ Ninh áo trắng trong không gian bí ẩn ở Dao Hỏa cảnh, cả hai cùng mở mắt bắn ra tia sáng kinh người.

Kỷ Ninh thì thào, thanh âm khó nén hưng phấn và kích động:

– Đã hiểu! Tiền bối Tây Tư tộc thật ghê gớm, có thể vận dụng trận pháp như vậy. Ta có pháp môn tỉ mỉ của văn minh Tây Tư tộc chỉ dẫn mà phải tham ngộ thật lâu mới phá giải được.

Kỷ Ninh càng nghiên cứu Tây Tư tộc, dù chỉ vẻn vẹn là trận pháp cũng càng thêm bội phục. Hèn gì lúc trước Tây Tư tộc dám kiêu ngạo muốn nô dịch nguyên văn minh tu hành giả.

Thanh Ma ngồi trên mặt đất phía xa đang ngủ gà ngủ gật đột nhiên mở mắt ra nhìn hướng Kỷ Ninh, lộ vẻ vui mừng:

– Sao vậy? Phá giải rồi?

Bạch Dung cũng nhìn hắn:

– Chủ nhân.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Có lẽ đã phá giải.

Thanh Ma trợn to mắt nói:

– Cái gì gọi là có lẽ đã phá giải?

Kỷ Ninh hít sâu, nói:

– Ta thôi diễn trong đầu không có sai lầm, giờ thử xem.

Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay, hơi thở nặng nề hơn. Sáu cánh tay biến dài ra duỗi hướng xiềng xích màu đen.

Sáu cánh tay của Kỷ Ninh mỗi ngón tay lóng lánh thi triển ra ấn pháp, các ngón tay bắt đầu kết trận. Lòng bàn tay có từng vòng trận pháp chồng chất lên nhau như máy tinh vi nhiều lớp chồng chất. Ngón sáu của sáu bàn tay điểm vào một sợi xích đen.

Tốc độ tay điểm vào xiềng xích đen có ngón nhanh ngón chậm mang theo vận luật tuyệt đẹp tự nhiên.

Rắc!

Một sợi xích đẹn bên trong phát ra tiếng răng rắc, từ từ biến động. Cả sợi xích đen thay đổi, nó thô hơn một vòng, từ một đầu phình ra kéo dài tới một chân của Cầm Hỏa Thần.

Rắc!

Xích đen vốn cột một chân tự động phình ra rồi tách rời. Sợi xích đen đầu tiên tách ra dẫn đến sợi xích thứ hai phản ứng một chuỗi dài.

Sáu sợi xích đen liên tiếp biến động, cuối cùng sáu sợi xích trói Cầm Hỏa Thần tự động tách ra.

– Thu!

Kỷ Ninh vươn ra sáu cánh tay, ngón tay lấp lánh lại điểm vào sáu sợi xích.

Vù vù vù vù vù vù!

Sáu sợi xích đen từ giữa hư không rút ra bay hướng Kỷ Ninh. Hắn thu ba đầu sáu tay, chỉ vươn tay phải ra. Sáu sợi xích trở nên mỏng manh ngoan ngoãn quấn quanh cánh tay hắn như vòng tay.

Kỷ Ninh mỉm cười nói:

– Đây là bảo bối tốt, là một binh khí chiến tranh hơi đặc biệt của Tây Tư tộc. Nếu bị sợi xích này giam cầm trấn áp thì hỗn độn nguyên thú cũng bị giam. Sợ là bất cứ đại năng nào dưới Chí Tôn đều sẽ bị trói, không tránh thoát được.

Nhưng Kỷ Ninh biết không ai ngốc, không thể nào mặc cho hắn dùng xích trói họ lại.

Kỷ Ninh nhảy xuống lưng Cầm Hỏa Thần, đứng trước mặt nó, đá móng vuốt của nó:

– Cầm Hỏa, Cầm Hỏa!

– Ư?

Cầm Hỏa Thần nằm sấp mờ mịt mở mắt ra, con mắt to như hồ nước nhìn xuống người áo trắng nhỏ bé, có chút bất mãn nói:

– Chủ nhân, ta còn đang ngủ, chờ phá giải trận pháp hẵng kêu ta.

Kỷ Ninh thầm bĩu môi. Ngươi dù gì là hỗn độn nguyên thú, trừ ăn rồi ngủ, không có chút phong phạm đại năng.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Mau đứng lên, đã gỡ bỏ xích rồi mà không nhận ra.

Cầm Hỏa Thần xoe tròn mắt:

– Đã gỡ xích ra?

Cái đầu to nhìn cánh của mình lại cúi đầu sát bụng nhìn bốn cái chân ngắn.

Thân thể to lớn kích động nhảy cẫng lên, Cầm Hỏa Thần reo vui:

– Ha ha ha! Không có, không có, sợi xích mất rồi! Ha ha, xiềng xích đáng ghét rốt cuộc mất! Ta bị nhốt ở đây lâu như vậy muốn biến lớn hay thay đổi hình dạng cũng không được, muốn kiếm đồ ăn ngon cũng không thể. Có chủ nhân đến ta mới được ăn sướng miệng một lần, quá đau khổ, đau khó chịu. Giờ thì… ha ha ha ha ha ha!

Cầm Hỏa Thần ngửa đầu cười ồm ồm, tiếng cười quanh quẩn trong không gian bí ẩn không ngướt. Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung bịt lỗ tai lại.

Tiếng cười quá vang dội.

Cầm Hỏa Thần rống to:

– Ta biến!

Vèo!

Cầm Hỏa Thần màu lửa đỏ có cánh thân hình khổng lồ bỗng biến thành hình người, hơi cao hơn Kỷ Ninh, Thanh Ma một chút, mập mạp. Tên mập làn da hồng hào, mắt mơ hồ nhìn như đồ khờ, hơi thở cũng hoàn mỹ giấu đi chẳng toát ra chút uy hiếp nào.

Cầm Hỏa Thần đắc ý lắc mông to:

– Ô, đã lâu không biến thành hình người, thật là thoải mái, những tu hành giả, Tây Tư tộc không ai nhận ra ta.

Nguyên hình của Cầm Hỏa Thần như con gấu to mọc cánh nên rất thích lắc mông.

Kỷ Ninh đăm chiêu:

– Biến hình người?

Kỷ Ninh tò mò hỏi:

– Cầm Hỏa, bình thường ngươi luôn giữ hình người sao?

Cầm Hỏa Thần gật đầu nói:

– Đúng vậy! Chỉ khi lang bạt trong hắc ám vô tận mới hiện ra nguyên hình để chạy nhanh hơn. Khi đến vực giới đôi khi rất muốn ăn, sẽ ăn luôn một phương vực giới. Nhưng rất nhiều lúc ta không muốn ăn trọn vực giới, vì trong vực giới có nhiều cái ăn không ngon.

Trong lòng Kỷ Ninh bỗng ngộ đạo.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 19 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin